FULL  Hài  Võng Du Thần Cấp Cường Hào - Rich Player - Free 100 - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Vạn Cổ Thư Thần

    Vạn Cổ Thư Thần Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    30/9/18
    Bài viết:
    16,540
    Được thích:
    10,487
    Chương 10: Quy tắc ngầm
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    - Chuyện này. . Vị lão đại này, xin dừng bước.

    Sở U đang chuẩn bị rời đi, thì người chơi pháp sư kia gọi lại.

    Sở U quay người lại nhìn bộ mặt cười lấy lòng của pháp sư, không có trả lời, lẳng lặng nhìn bọn họ.

    Quả nhiên có phong độ của lão đại.

    Người pháp sư tiến lên một bước.

    - Lão đại, xin hỏi xưng hô như thế nào, chúng ta là người của công hội Dương Ảnh, ta tự giới thiệu mình trước, ta gọi Dương Ảnh Tùy Phong, chúng ta có thể thêm hảo hữu không?

    TrongThiên Thế , người chơi không thể nhìn thấy tên của nhau. Kiểu trò chơi này, chắc chắn không thể cứ ở trên đầu mỗi người chơi đều gắn tòn ten tên cùng với công hội của hắn được. Trừ phi tổ đội hoặc là hảo hữu, mới có thể không cần hỏi liền thấy được họ tên của đối phương, nếu không, ngươi là cần phải đi hỏi lấy đấy.

    Đẳng cấp có thể nhìn thấy, nhưng nếu như cao hơn 5 level, số level của người chơi đẳng cấp cao trong mắt người chơi đẳng cấp thấp cũng sẽ chỉ là dấu chấm hỏi.

    Sở U hơi nghiêng đầu.

    - Ở đâu ra cái công hội này, không phải sau khi chuyển chức mới có thể sáng tạo bang hội sao?

    - Ha ha, đương nhiên, người của chúng ta sau khi chuyển chức đương nhiên sẽ chạy đi sáng tạo bang hội trước tiên, chúng ta phía dưới có quy mô 500 người. . .

    Sở U vung tay một cái, cắt ngang lời nói của đối phương.

    - Ngươi có chuyện gì nói thẳng ra đi?

    Sở U rất bận, hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi ở đây nói chuyện phiếm.

    Vị lão đại này thật là thô lỗ.

    Nụ cười trên mặt người pháp sư kia vẫn không giảm,

    - Vậy… ta hi vọng ngươi có thể bán cho chúng ta quyển sách skill mà ngươi vừa lấy được. Giá tiền sao cũng được, ngươi cứ ra.

    Dương Ảnh Tùy Phong biết nhân vật cao thủ như Sở U bình thường phía sau đều là có công hội hoặc đoàn thể lớn. Gia nhập công hội của mình vẫn là đừng nghĩ tới, chủ yếu nhất chính là mua được sách skill của đối phương. Bởi vì hắn vừa vặn phát hiện, Sở U không có dùng cái sách skill này, mà là cầm sách skill đặt ở trong túi đeo lưng không gian, nói rõ nếu không phải tạm thời không dùng được, tức là không phải thuộc về nghề nghiệp của Sở U.

    Ở giai đoạn đầu trò chơi, thu được một quyển sách skill sẽ có hỗ trợ rất lớn cho việc tăng cấp. Một người chơi nếu có càng nhiều kỹ năng, càng có thể có ưu thế rất lớn khi đi phó bản. Dương Ảnh Tùy Phong cũng không muốn từ bỏ một cái cơ hội có thể giúp công hội bồi dưỡng ra một cao thủ này.

    Sở U hờ hững lắc đầu.

    - Ta không bán, cứ như vậy đi.

    Nói xong cũng không quay đầu, lại đi về phía trước.

    - Cái người gì đâu. Người Mục Sư đang đứng một bên nãy giờ bất mãn nói, chưa từng gặp người nào kiêu ngạo như vậy.

    Dương Ảnh Tùy Phong trên mặt cũng có vài phần nhịn không được, mình đã khiêm tốn, làm sao Sở U căn bản là không cảm kích, từ chối giao dịch còn làm ra vẻ không vui. Công hội của mình tuy nói không phải là công hội gì lớn, nhưng dù gì cũng có 500 người, hắn làm phó hội trưởng chính là có uy nghiêm, có mặt mũi.

    Nhìn bóng lưng Sở U rời đi, sắc mặt Dương Ảnh Tùy Phong hơi âm trầm.

    Sở U là không hề bị ảnh hưởng, ở kiếp trước, Sở U là người nào, ở giai đoạn đầu của trò chơi chính là người mà kể cả mấy người đứng đầu công hội lớn, hay đoàn đội lớn đều phải nể mặt. Hơn nữa đối với cái việc thu mua trang bị này, Sở U cũng thấy nhiều rồi, bàn giá tốt, hai bên chính là người hợp tác, bàn giá không được liền trực tiếp đánh để cho ngươi rơi đồ ra, vừa nãy biểu hiện của hai cái người chơi kia đơn giản chính là ngoài mặt thân thiện bên trong tính kế đấy.

    "Thiên Thế" rất nhiều ân oán chính là từ những sự tình nhỏ mà lớn dần lên, thậm chí có chút ân oán quả thực chính là cực vô lí. Trong một cái thế giới thứ hai, rất nhiều người đều phóng ra nhân cách đen tối của mình, hoàn toàn bằng vào bản thân thấy thoải mái mà làm những việc khiến cho người khác phẫn nộ.

    Đây chính là một cái thế giới loạn lạc, không có đạo đức tồn tại, không nhận ra được điểm này, người chịu thiệt chỉ có ngươi.

    Ở trong lòng Sở U, chỉ cần không trở ngại mình, hắn có thể coi như cái gì đều không nhìn thấy, liền ví dụ như vừa nãy, nếu như mình là level 1, như vậy kết quả tuyệt đối sẽ là một trận chiến đấu, Sở U lúc trước ở giai đoạn sau của trò chơi chính là thường xuyên gặp phải.

    Vì lẽ đó, Sở U mới sẽ có biểu hiện như vậy, nói chuyện thì sao? Cái thái độ này của ta đả thương ngươi? Không phục liền đến đánh ta.

    Kiếp trước, trên bản chất Sở U cũng là thuộc về cái loại chuyên đi hại người như vậy đấy.

    Rất nhanh, Sở U liền tiến vào bãi quái level 5, hắn quyết định phải ở chỗ này lên tới level 5, hiện nay phần lớn người chơi đều nằm ở khoảng level 1 ~ 2,

    Bãi quái level 3 đã là cực hạn hiện tại của người chơi, một cái bãi quái cày kinh nghiệm là phi thường lớn, vì lẽ đó nơi này hẳn là sẽ không đụng tới người chơi nào.

    Khóa chặt phía trước một con Tiểu Yêu Trư, đó là 5 cấp quái bình thường.

    Không có đi quá xa, hắn liền rút kiếm ra xông lên rồi.

    Không bao lâu, Dương Ảnh Tùy Phong theo tới rồi, phía sau hắn chính là Mục Sư, người trước vẻ mặt âm trầm, người sau thì cau mày, nhưng đều lạnh lùng nhìn kỹ thân ảnh cao lớn phía trước. Bởi khoảng cách quá xa, bọn họ không nhìn kĩ được Tiểu Yêu Trư, vì lẽ đó cũng không cách nào phán đoán mức thương tổn Sở U mà đánh ra.

    - Ta cảm thấy hay là thôi đi, đối phương có tốc độ di chuyển bổ trợ, đánh không lại.

    Một lát sau, Mục Sư nói rằng, tuy rằng lúc trước rất tức giận, nhưng chơi game nhiều năm, biết một ít người chơi kiêu căng tự mãn. Ở trong lòng Mục Sư nghĩ, Sở U là thuộc cái nhóm người có tư cách kiêu ngạo, dù sao đẳng cấp của đối phương chính là ghi trên đầu đấy.

    Vì lẽ đó cũng không lâu lắm, Mục Sư liền không còn bực bội nữa, một đường đến đây không ngừng khuyên bảo Dương Ảnh Tùy Phong, chỉ là người kia vẫn mặt âm trầm không có trả lời.

    Lúc này, Dương Ảnh Tùy Phong nhẹ giọng nói ra:

    - Ta không nghĩ tới cùng với hắn PK, ta chính là muốn nhìn một chút hắn như thế nào thăng cấp, vì sao có thể lên nhanh như vậy.

    Dương Ảnh Tùy Phong quay đầu lại nhìn Mục Sư.

    - Ngươi liền không cảm thấy kỳ quái sao?

    - Này có gì đáng kinh ngạc nha, người ta là đi làm nhiệm vụ đấy thôi.

    Mục sư cảm thấy không hiểu.

    Dương Ảnh Tùy Phong lắc đầu một cái.

    - Ta xem qua trên mạng một ít tư liệu, còn có ở lão đại lấy được một chút tin tức tiết lộ, ta cảm giác, trong này nhất định có kỳ lạ, cũng không phải bề ngoài đơn giản như vậy.

    - Này như thế nào, người ta là cao thủ, ôi ta nói, chúng ta vẫn là thăng cấp đi thôi, đều trì hoãn bao lâu rồi.

    Mục Sư nóng ruột suy nghĩ thăng cấp.

    - Lại nhìn một lúc.

    Dương Ảnh Tùy Phong quay đầu, lại nhìn về phía trước, sau đó con mắt của hắn đều kinh ngạc.

    - Ồ, người đâu?

    Nghe thấy đối phương nói như vậy, Mục Sư cũng nhìn về phía trước, chỉ thấy nguyên bản Sở U đang ở đó giết quái, giờ khắc này nhưng không thấy hình bóng của Sở U, con Tiểu Yêu Trư kia tốc độ cũng không nhanh hướng vị trí của bọn họ chạy tới.

    Một luồng dự cảm không tốt bỗng nhiên ở trong lòng hai người dâng lên.

    Hai người trốn ở sau một tảng đá, để nó che đi bản thân rồi lén lút quan sát Sở U, lúc này lại là vật cản ngăn trở bọn họ đưa mắt đi tìm Sở U.

    Dương Ảnh Tùy Phong đột nhiên nhảy một cái, đầu ló lên, con mắt vừa vặn nhìn thấy một bóng người hung mãnh nhanh chóng chạy về phía bọn họ, ánh mắt của đối phương tràn ngập sát ý.

    Dương Ảnh Tùy Phong hai chân một lần nữa chạm đất, Mục Sư ở bên cạnh có chút kinh hãi nói ra:

    - Phát hiện cái gì?

    - (Chết mẹ rồi) Mẹ bán phê.

    Dương Ảnh Tùy Phong kìm nén mà nói ra một câu thô tục.

    Lúc Mục Sư còn muốn hỏi rõ ràng, phía trên tảng đá lập tức đã nhảy ra một cái bóng người cao to.

    Dưới ánh mắt khiếp sợ của mục sư, Sở U một cái bổ nhào đáp xuống sau lưng hai người, chớp mắt xoay người quay về, không nói hai lời tay cầm kiếm tấn công về phía Mục Sư.

    Mũi kiếm lập tức đâm về phía đầu của đối phương.

    Một thanh máu đỏ lập tức hiện ra, Mục Sư cũng kêu lên "Ai nha" một tiếng.

    Lúc này Mục Sư quả thực muốn kêu trời ơi, thật vất vả trong lòng không còn để ý cái thái độ kiêu ngạo của Sở U nữa, nhưng hiện tại trực tiếp liền bị đối phương đánh không một lí do.

    Liếc mắt nhìn HP, một nhát kiếm của đối phương liền đã khiến HP của mình mất hết một phần ba.

    Một cái Hỏa Cầu Thuật đã bay tới từ phía sau, Sở U nhạy bén phát hiện ra phép thuật đánh lén, thân hình tránh một chút tránh Hỏa Cầu Thuật.

    Mục sư lúc này mới phản ứng kịp, chỉ có điều muốn dùng ra Trị Liệu Thuật nhất định phải đứng yên bất động, hắn liền do dự.

    Sở U lại một nhát kiếm chém vào mục sư, -50 thương tổn lập tức.

    Dương Ảnh Tùy Phong hiện tại là sợ hãi, lần đầu tiên chơi loại game giả lập thực tế ảo này, cái cảnh tượng này nhìn như là thực sự đang giết người.

    - Thằng ngốc, còn không chạy mau!

    Dương Ảnh Tùy Phong hét lớn.

    - Một người cũng đừng hòng chạy!

    Sở U lạnh lùng nói rằng, tiện tay lại chém một kiếm, đầu lâu Mục Sư bỗng nhiên rơi ra, con mắt tan rã, thân hình nhất thời cũng mềm nhũn mà ngã xuống.

    - Tại sao ngươi muốn làm vậy, chúng ta không thù không oán!

    Dương Ảnh Tùy Phong hét lớn, lộ vẻ không thể nào hiểu được. Không phải là nhìn một chút cao thủ làm thế nào thăng cấp sao, lại không phải cố ý quấy rầy gây trở ngại, làm sao lại thành như vậy?

    - Ngươi sau đó sẽ biết, vì lẽ đó, ngươi chết đi!

    Sở U nhanh chóng xuất kiếm, Dương Ảnh Tùy Phong choáng váng, đứng yên như người gỗ nhận ba nhát chém, giải quyết.

    Người mới không ra kinh nghiệm không rơi trang bị, nhưng Sở U vẫn như cũ lựa chọn tấn công.

    Làm xong mọi thứ, trên người Sở U bốc lên một luồng khói nhàn nhạt màu đỏ, đây chính là sau khi giết người, trạng thái hồng nhận.

    Bất kỳ người chơi nào nhìn thấy Sở U lúc này, đều sẽ xuất hiện hệ thống nhắc nhở, có thể phát động công kích vào Sở U, lấy danh chính nghĩa!

    Hệ thống nhắc nhở: Điểm tội ác của ngài +2

    Sở U ánh mắt bình thản, không hề biến hóa, lại như làm một việc hết sức bình thường, sau đó lập tức tập trung vào việc giết Tiểu Yêu Trư.

    Điểm tội ác là không cách nào xóa đi, cho dù từ tên đỏ khôi phục lại bình thường, điểm tội ác vẫn ở đó như cũ, này biểu thị ngươi đã từng giết qua người vô tội.

    Sở U sở dĩ làm như vậy, là bởi vì hai người Dương Ảnh Tùy Phong xúc phạm đến luật ngầm trong lòng Sở U.

    Cái luật ngầm này, ở kiếp trước khi "Thiên Thế" phát triển đến một giai đoạn, không biết từ đâu cũng không biết từ nơi nào truyền ra, nó cứ thế yên lặng mà được các cao thủ nghe đến và tiếp nhận.

    Cái luật ngầm này là, tuyệt đối không cho phép xuất hiện hành vi theo dõi, mặc kệ lấy lí do hay cớ gì, miễn là người theo dõi, giết hết.

    Cái này luật ngầm, sâu sắc khắc ghi ở trong lòng Sở U.
     
  2. Vạn Cổ Thư Thần

    Vạn Cổ Thư Thần Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    30/9/18
    Bài viết:
    16,540
    Được thích:
    10,487
    Chương 11: Ký ức tuyệt mỹ
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Sở U ngay cả khi chưa đạt đến cấp 5 đã càn quét bãi quái level 5, tuy kinh nghiệm của nơi này thua xa trong phó bản nhưng bù lại là phòng ngự của quái ở khu này khá thấp, HP thấp và công kích cũng thấp vì những yếu tố này mà hiệu suất cày quái cũng rất nhanh.

    Lúc Sở U mới đạt cấp 4 đã có thể sử dụng thể hình cao to để càn quét quái, đánh xong một con thì dùng băng vải hồi HP, hiện tại hắn có 9 bình thuốc hồi máu, đôi khi giết một lúc hai con quái sau đó liền sẽ dùng một bình thuốc rồi lại tiến hành băng vải để trị liệu.

    Điểm phục sinh tại Tân Thủ thôn.

    Sau khi bị Sở U giết giờ khắc này Mục Sư cả người run cầm cập, hai tay vẫn không ngừng run rẩy, hắn ngồi ở bên cạnh một tàng đá ánh mắt mang theo một vẻ sống sót sau tai nạn nhưng nội tâm vẫn như cũ là tràn ngập sợ hãi. Tâm trạng vẫn không thể khôi phục như lúc ban đầu vì quá sợ hãi.

    Hiện tại hắn vẫn còn nhớ rõ, thời điểm cuối cùng hắn vung ra một kiếm nhìn thấy trong mắt đối phương chỉ là một vẻ lạnh băng vô tình không có một chút tạp chất.

    Đặc biệt là thời khắc mình tử vong, lúc này hắn phảng phất cảm nhận được một ít cảm giác khác thường trong linh hồn.

    Dương Ảnh Tùy Phong ngồi xuống bên cạnh của Mục Sư, vẻ mặt cũng không khá hơn Mục Sư là bao nhiêu.

    - Nguyên lai, cảm giác bị giết trong trò chơi này chính là thế này, thật lòng là vẫn còn sợ.

    Dương Ảnh Tùy Phong lẩm bẩm nói rằng.

    - Bất quá. . . Cuối cùng cũng coi như biết tên gọi của đối phương là gì.

    Lúc bị Sở U giết chết, ở tin tức hiện ra bên trong, Dương Ảnh Tùy Phong nhìn thấy, mình bị tên là Dạ U người chơi ác ý công kích chí tử.

    Nhìn vẻ mặt của Mục Sư, Dương Ảnh Tùy Phong lộ ra một nụ cười khổ.

    - Cậu vẫn tốt chứ.

    Mục sư không có trả lời lại chỉ là gật gật đầu.

    - Ai, người của chúng ta quá phân tán, không phải vậy thì…

    - Phó Hội trưởng, quên đi thôi, tôi cảm thấy, cái người chơi gọi Dạ U kia thật sự là rất khó chơi, tôi chơi game nhiều năm như vậy có thể cảm giác được đối phương không bình thường, thậm chí là khủng bố.

    Nghĩ đến Sở U quả đoán sát phạt không chút nào dây dưa dài dòng, đặc biệt là một màn nhảy từ trên tảng đá lăng không mà xuống. Điều này nói rõ hai bọn họ đã gặp một nhân vật cực kì khủng bố.

    Dương Ảnh Tùy Phong trầm mặc, Mục Sư bên cạnh mình là tùy tùng của mình và cũng là một người chơi già dặn, ở cảm giác của bản thân vẫn là rất chuẩn, nếu hắn đều đã nói như vậy liền nói rõ kẻ gọi Dạ U kia thật sự khó chơi..

    - Tạm thời nghe lời của cậu.

    . . .

    Sở U còn thiếu nữa cây kinh nghiệm nữa sẽ đạt đến cấp 5 thì một âm thanh truyền đến.

    Hệ thống xin thôn báo: Ngài đã chơi game liên tục 16 giờ, ở hiện thực là 8 giờ, thân thể của ngài vẫn chưa có ăn cái gì vì thế hệ thống kiến nghị ngài offline để ăn uống bổ sung năng lượng.

    Sau đó hệ thống liên kết với thần kinh của Sở U, nhất thời Sở U cảm thấy cảm giác đói bụng truyền đến, cũng phải, cả ngày hôm nay trừ ăn sáng ra thì chưa hề có cái gì vào bụng cả.

    Sở U chọn offline.

    Lúc này cũng đã là hoàng hôn đồng hồ vừa điểm 6 giờ, Sở U rời khỏi khoang trò chơi, gian phòng mang một màu đen vì không hề có ánh sáng, ngoài trời lại đầy mây và sắc trời cũng tối rất nhanh.

    Lúc này, Sở U đến trước bàn cầm điện thoại di động lên, nhìn thông báo trên điện thoại nhiều đến mức điện thoại muốn nổ tung, có rất nhiều tin nhắn từ người quen của Sở U, nói chung tin tức rất nhiều.

    Sở U liền sắp xếp lại từng cái tin nhắn, cảm thấy cái nào không trọng yếu Sở U cũng không thèm nhìn kỹ

    Kỳ thực cái cabin trò chơi này của Sở U có thể liên kết với máy móc, tin tức trên điện thoại di động có thể truyền đến trong game cho Sở U, chỉ có điều là nhắc nhở mà thôi ngoài ra cũng không còn tác dụng gì.

    Sở U nhìn thấy trong đó có tên của một người, Sở U cũng rất bất đắc dĩ, không thể làm gì khác ngoài việc nghe điện thoại của người đó.

    - Đô ~~ cho ăn, Sở U, cậu rốt cục nghĩ đến tôi?

    Đầu bên kia truyền đến âm thanh bất mãn.

    - Thật không tiện à, giáo viên, có chuyện gì không?

    Đối phương chính là giáo viên của Sở U khi Sở U lên đại học..

    - Tới trường học ngay, có việc quan trọng muốn thông báo, nếu cậu không đến cũng đừng nghĩ tốt nghiệp.

    Nói xong đối phương liền cúp máy.

    Khóe miệng Sở U một trận co rúm, nghĩ thầm vẫn là không muốn đi, mình đã đem gia sản cha mẹ chuyển thành tiền mặt còn đi làm cái gì, suy nghĩ vẫn quyết định là đi nhìn một chút, ngược lại cũng cách đây không xa tiện thể thì ăn một chút gì đó ở bên ngoài luôn.

    Sở U điều khiển siêu xe thể thao ra ngoài một đường nổ mạnh mà hướng về trường học.

    Sau mười mấy phút, Sở U đã đến cửa trường học, cho bảo vệ kiểm tra thẻ học sinh của mình sau đó Sở U lái xe vào trường học.

    Trường này là trường học cao nhất trên toàn quốc, lấy thành tích của Sở U tuyệt đối không thể trúng tuyển bởi vì thành tích quá kém.

    Bất quá công ty dưới quyền của Sở U hàng năm đều tài trợ quá nhiều kinh phí cho việc nghiên cứu, vì lẽ đó mà Sở U được đặc cách vào học trường này.

    Đại học Hoàng Gia Viễn Kinh, chính là tên của trường đại học này, ở Hoa Hạ khi người dân nghe đến cái tên này giống như là sấm bên tai.

    Sau khi đỗ xe Sở U đi đến phòng ăn của trường đại học, chọn một chỗ ngồi xuống rồi gọi vài món thức ăn để lấp đầy bụng lại nói.

    Nữa tiếng sau Sở U mới chậm rãi đến lớp học của mình.

    Ở cầu thang quẹo qua, Sở U liền nhìn thấy cửa ra vào của lớp học, trên bục giảng là một vị giáo viên với gương mặt âm trầm, giáo viên là một người giáo viên trung niên còn có một thân phận khác là giáo sư của trường đại học này.

    - Sở U, làm sao giờ này mới đến.

    Đối mặt với Sở U hắn cũng là nhức đầu không thôi, lúc nãy điện thoại đã uy hiếp như thế nhưng kỳ thực trong lòng hắn cũng rõ ràng là không có tác dụng gì, mặc dù mình có làm gì thì Sở U vẫn sẽ thuận lợi tốt nghiệp, bởi vì việc học tập của Sở U đã vượt qua khỏi quyền hạn quản lý của hắn.

    - Bên ngoài bị kẹt xe.

    Sở U đến trước mặt giáo viên nói rằng.

    - Nhà của cậu không phải gần trường học sao? Làm sao sẽ bị kẹt xe?

    Sở U kinh ngạc liếc mắt nhìn giáo viên.

    - Chính là bị kẹt xe.

    Gương mặt của vị giáo viên này co rúm lại, phất tay một cái.

    - Được rồi, cậu nhanh một chút tiến vào phòng học đi.

    Sở U tiến vào phòng học, không gian bên trong rất lớn nhưng chỉ có 12 học sinh, đây chính là đồng học của Sở U và thêm vào cả Sở U nữa thì lớp này vẻn vẹn chỉ có mười ba người.

    - Sở U, mau tới nơi này.

    Một vị nữ sinh tướng mạo bình thường bắt chuyện với Sở U.

    Nhìn lướt qua lớp học Sở U quyết định ngồi gần vị nữ bạn học này.

    Học sinh ở nơi này, ngoại trừ Sở U là dạng cá biệt ra số còn lại không phải học bá chính là học thần, tất cả đều là thiên chi kiêu tử của từng khu vực, lấy thiên phú kinh người thi vào trường này.

    Chờ Sở U sau khi về chỗ xong, giáo viên liếc mắt nhìn một chút sau đó tới phòng làm việc cầm tư liệu đi tới.

    - Sở U, mấy ngày nghỉ này cậu làm gì vậy?

    Bạn học nữ cười hỏi, ngữ khí cùng với vẻ mặt rất tự nhiên, hiển nhiên quan hệ của cô nữ sinh này cùng Sở U rất thân thiết.

    - À, cũng không có làm cái gì, chính là xử lý một ít chuyện của công ty mà thôi.

    Sở U đáp, hắn cũng không dám nói mình mấy ngày nay cày game như điên cùng với nạp cả đống tiền vào game.

    - Ra là vậy, ngày hôm nay gọi điện thoại cho cậu làm sao lại không chịu nhấc máy thế?

    - Ha ha, đương nhiên là chơi game.

    - Thiên Thế? – Bạn học nữ hỏi, Sở U gật gù.

    - Tôi đã nói rồi, bất quá à, tôi cho cậu biết, chúng ta cũng đang chơi trò chơi này nha.

    Bạn học nữ này một mặt hưng phấn, cô đã sớm mua mũ trò chơi, ngày hôm nay còn định ở phòng ngủ của mình trải nghiệm một chút, cảm giác tốt vô cùng.

    - Các ngươi?

    Sở U ánh mắt mang theo nghi hoặc, người bạn học này chính là bạn học từ thời trung học của mình, thành tích thường thường nằm ở vị trí thứ nhất, cô cùng với Sở U không chỉ chọn cùng một trường đại học mà còn chọn chung một ngành, vì lẽ đó mà quan hệ của hai người cũng rất thân thiết.

    Sở U nghi hoặc chính là, nghe khẩu khí của nàng ấy, trong miệng cô ấy "Các nàng" dường như chính mình cũng nhận thức.

    - Đương nhiên nha, tất cả đều là bạn học của chúng ta từ thời trung học, nếu như ngươi đang chơi Thiên Thế vậy thì phải bao nuôi bọn ta rồi bởi vì ngươi giàu như vậy mà.

    Cô nàng cười hì hì, tinh thần sáng láng.

    Sở U gật gù.

    - Không thành vấn đề, tên gọi của các cậu là gì để tôi thêm hão hữu.

    Lúc này, giáo viên với gương mặt nghiêm túc đi vào phòng học, trong tay còn cầm vài phần tư liệu đặt ở trên bục giảng, liếc mắt nhìn học sinh của chính mình và trọng điểm là ở trên người của Sở U rồi thông báo nội dung quan trọng của ngày hôm nay.

    Lúc này Sở U cùng cô bạn học đang trò chuyện nên cũng không khỏi trở nên cẩn thận một chút.

    - Đúng rồi, các cậu còn có người nào nữa à.

    Sở U thuận miệng hỏi, làm một người trùng sinh không khỏi đối với những nhân vật trước đây có một ít hứng thú cùng với hoài niệm.

    - Làm sao, còn sợ không có mỹ nữ à, cậu cho rằng dung mạo của các cô ấy giống mình.

    Cô nàng đem dung mạo của mình làm thành chuyện cười.

    "Phốc." Sở U không khỏi bị cô ta chọc cười vui vẻ.

    Chính là giáo viên đang tuyên bố nội dung quan trọng liền liếc con mắt qua Sở U, khuôn mặt tựa hồ có một chút biến hóa, biến thành một khuôn mặt ngựa.

    Chỉ có điều giáo viên vẫn không có ngừng lại, ánh mắt vừa này xem như là một cái cảnh cáo dành cho Sở U.

    Giây lát sau bạn học nữ hơi nghiêng đầu,

    - Tôi cho cậu biết nha, cậu còn nhớ kỹ Lâm Lạc Nhi không?

    - Lâm Lạc Nhi?

    Biểu hiện của Sở U không khỏi có chút hoảng hốt, trong đầu dần dần hiện lên một bóng hình mờ ảo, từ từ ngưng tụ lại làm cho Sở U trợn to hai mắt có chút chấn động nhìn bạn học nữ.

    Cô nàng có chút dương dương tự đắc.

    - Như thế nào, cô ấylà hoa khôi của trường nha, tôi nhớ kỹ cậu giống như là từng theo đuổi cô ta thì phải?

    Sở U nghiêm túc lắc đầu một cái, ánh mắt tựa hồ dại ra, lẩm bẩm nói ra: – Tôi không có theo đuổi cô ấy.

    Sở U xác thực không có theo đuổi vị hoa khôi của trường này, bởi vì ở thời điểm đang học cấp 3 Sở U đã có bạn gái, khí đó Lâm Lạc Nhi chỉ xem là một cái hình bóng mỹ lệ mà thôi nên cũng không có triển khai theo đuổi.

    Sở U xuất hiện thần thái như vậy, đó là vì hắn nghĩ tới, ở kiếp trước ở một năm sau ngày nào đó nàng chết rồi, lúc đó nhìn thấy tin tức này Sở U đã cùng với đám bằng hữu tâm sự, lúc này Sở U vô cùng tiếc nuối cho cô.

    Lúc này, Sở U từ trong túi tiền lấy điện thoại di động ra, liếc mắt nhìn thời gian, trong lòng xác định, cái cô gái tên gọi Lâm Lạc Nhi sẽ chết vào một năm sau.

    - Vậy ngươi khẳng định có suy nghĩ ám muội với cô ấy.

    Cô bạn tiếp tục nổi lên tính trêu ghẹo nói.

    Sở U thở một hơi thật dài, đem tâm tư từ phương xa kéo trở về, trong lòng không khỏi bay lên một luồng hiếu kỳ, Sở U nhỏ giọng hỏi:

    - Đúng rồi, tên trong game của Lâm Lạc Nhi gọi là gì?

    - Làm sao, hiện tại cảm thấy thú vị rồi sao?

    Sở U trầm mặc, hơi cúi đầu, hình tượng công tử bột của mình trước đây quá thâm nhập lòng người vì thế bây giờ nói cái gì cũng có thể bị hiểu lầm.

    - Được rồi, ngược lại đều muốn cùng nhau chơi trò chơi, nói cho cậu cũng không sao.

    - Cô ấy gọi: Lạc Thủy Huy Dạ.

    Cái tên này từ miệng của nữ đồng học phun ra, làm nội tâm Sở U kịch liệt nhảy một cái giống như phản xạ có điều kiện vậy. Sở U đứng lên thô bạo cắt ngang giáo viên trên bục giảng đang thao thao bất tuyệt nội dung quan trọng.

    - Cậu nói cô ấy tên gì?

    Ngoài ra vẫn mong nhận được sự donate của các bạn để truyện luôn duy trì.

    Bán file epub truyện full: Thần Đạo Đan Tôn, Thái Cổ Thần Vương
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)