FULL  Võng Du  Đồng Nhân Đường Tăng Xông Tây Du - Thái Sầu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 806: Năng lực nhìn ban đêm

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    - Anh Thường, chào anh.

    Khương Thịnh vội vàng chào hỏi, đồng thời tò mò đánh giá Thường Niên, mặc dù Thường Niên cứ đứng đó như vậy, nhưng mơ hồ tạo cho hắn một loại áp lực kỳ lạ.

    Khương Thịnh suy đoán, đó là bởi vì đẳng cấp sinh mệnh đối phương cao hơn hắn.

    Tiến hóa giả, mỗi khi tiến hóa một cấp, chính là đẳng cấp sinh mạng nâng lên, bất kể là lực lượng hay là tuổi thọ đều sẽ nâng lên.

    Thường Niên nghe vậy, khẽ gật đầu:

    - Vừa vặn mặt trên vẫn chưa phái người mới cho bọn tôi, trao đổi số điện thoại đi.

    - Vâng anh Thường.

    Khương Thịnh vui vẻ, có người cũ dẫn dắt, lần thứ nhất ra ngoài có lẽ sẽ an toàn hơn rất nhiều.

    Sau khi hai người trao đổi số điện thoại cho nhau, Thường Niên nói:

    - Chuẩn bị thật tốt, cố gắng học cách vận dụng năng lượng sinh mệnh cùng với quen thuộc sức mạnh của cậu, ba ngày sau xuất phát.

    - Ba ngày sau?

    - Đúng vậy, ba ngày sau, bọn tôi mới vừa làm xong một nhiệm vụ trở về, phải nghỉ ngơi mấy ngày, cậu vừa tới nơi này, cũng vừa mới bắt đầu tiến hóa, phải cố gắng quen thuộc sức mạnh của mình hơn mới phải, đừng hưng phấn như vậy.

    Thường Niên lạnh nhạt nói.

    - Được rồi.

    Khương Thịnh xác thực có chút hưng phấn, đại quái vật đấy, có lẽ sẽ đặc sắc hơn game nhiều.

    Sau khi đuổi Khương Thịnh đi, Thường Niên chất vấn Đường Huy nói:

    - Thằng kia là thân thích của cậu?

    - Không phải, anh Thường, em là đang giúp các anh mà, Khương Thịnh này bắn rất tốt, có lẽ sẽ giúp được các anh.

    - Cút đi, người mới trở thành tiến hóa giả có thể giúp được bọn tôi? Lại nói bọn tôi cũng không phải không có xạ thủ.

    - Tên Khương Thịnh này không giống vậy...

    ......

    - Phải ba ngày sau mới có thể đi ra ngoài...

    Khương Thịnh nói thầm một tiếng, bỗng nhiên hắn phát hiện rất nhiều đèn đường sáng lên, ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, phát hiện trời đã tối lại.

    Càng ngày càng nhiều đèn đường sáng lên, thậm chí còn có rất nhiều đèn chiếu bắn về hướng bầu trời.

    Khương Thịnh nhất thời nghi hoặc, hiện tại buổi tối cảm giác còn sáng hơn cả ban ngày, theo hắn rất nhiều đèn căn bản là lãng phí điện.

    Lúc này một quân nhân đi tới, Khương Thịnh vội vã tiến lên hỏi:

    - Chào anh, xin hỏi tại sao phải mở nhiều đèn như vậy?

    Sĩ quan kia nghe vậy, cười nói:

    - Cậu em mới tới đây phải không, những đèn này là ánh đèn phòng ngự, buổi tối sẽ có rất nhiều quái vật sợ ánh sáng xuất hiện, những đèn này có thể xua đuổi những quái vật kia.

    - À, thì ra là như vậy.

    Khương Thịnh bừng tỉnh.

    Sau khi sĩ quan kia rời đi, Khương Thịnh vốn định ra ngoài xem xem, nhưng xem bản đồ một lúc, lại phát hiện lối ra cách nơi này rất xa, đi bộ sợ rằng phải đi hơn bốn mươi phút.

    Từ bản đồ, nơi phi thuyền vũ trụ lần trước hạ xuống, cũng là trong khu căn cứ.

    Khương Thịnh ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt sắc bén của hắn có thể nhìn thấy nơi cách đó mấy trăm mét trên không, loáng thoáng nhìn thấy một ít bóng dáng của vài con chim quỷ dị bay tới bay lui.

    Bỗng nhiên trong mắt Khương Thịnh loé ra vẻ kinh dị, hắn ngạc nhiên phát hiện, chính mình dĩ nhiên có thể điều tiết tầm mắt tùy theo ý mình, có thể nhìn xuyên qua bóng tối.

    Hắn thấy được dưới bầu trời đêm, trên cao mấy trăm mét, những con chim kia mọc ra hàm răng sắc bén mà tỉ mỉ, còn thấy được một vài con chim kì dị như con dơi, hình thể lớn hơn con dơi nhỏ, nhưng số lượng nhiều lắm.

    Những quái điểu kia ở khoảng sáu trăm mét trên bầu trời xoay quanh, muốn hạ xuống, nhưng chỉ cần tới gần năm trăm mét trên không, Khương Thịnh liền nhìn thấy thân thể chúng nó bốc khói, tựa hồ bị ánh sáng tổn thương rồi.

    "Đôi mắt của mình dĩ nhiên có thể nhìn thấu bóng tối?"

    Khương Thịnh vừa mừng vừa sợ, hắn bỗng nhiên nhớ tới mình có thị lực thần kì như vậy từ khi nào, chính là ban ngày lúc vừa mới đến tinh cầu này thì có được.

    Lúc đó hắn cảm giác trái tim không hiểu sao lại rất trống rỗng, ngay sau đó máu quái vật vừa uống bị thân thể hấp thu, trong nháy mắt đó hắn nhận được một ít mảnh vụn ký ức.

    Cũng là vào lúc đó, hắn cảm thấy đôi mắt mình bị bỏng, sau cơn đau thì thị lực đột nhiên lại tăng cường rất nhiều.

    Trước vẫn không suy nghĩ nhiều, hiện tại phân tích ra như vậy, Khương Thịnh đột nhiên cảm thấy, thị lực thần kỳ của mình sợ rằng cũng không phải là tự tỉnh lại, mà là do túi máu kia.

    Này quá không khoa học, một túi máu dĩ nhiên có thể làm cho mình thu được năng lực vốn không thuộc về mình?

    Khương Thịnh đột nhiên nảy sinh ý nghĩ, nếu như uống thêm một chút máu của quái vật khác, không biết có thể lại thu được các năng lực khác hay không?

    Có điều rất nhanh hắn lắc đầu bật cười, cảm thấy suy nghĩ của mình thật là kỳ lạ.

    "Có cơ hội đã rồi tính."

    Lắc đầu một cái, Khương Thịnh cắt đứt suy nghĩ ngây thơ của mình, thu tầm mắt lại, chạy về phía ký túc xá.

    Lúc này mấy người Vương Ngưu đều ở ký túc xá, thấy Khương Thịnh trở về, từng cái từng cái mắt lạnh nhìn hắn, nhỏ giọng thầm thì với nhau, cũng không biết đang nói về cái gì.

    Khương Thịnh cũng không để ý tới, trèo thẳng lên giường của mình.

    - Đây là...

    Bỗng nhiên Khương Thịnh phát hiện trên giường mình có hai bộ quân trang, áo, quần, mũ quân đội, thậm chí có cả giày quân đội, chắc là Liên Bang phát xuống.

    Liên Bang Trái Đất đã thành lập được hơn hai nghìn năm, năm 2083 như bây giờ, chính là thời gian bắt đầu được ghi lại từ khi Liên Bang Trái Đất chính thức thành lập.

    Trái Đất của vũ trụ này không có các triều nhà Thương Triêu Tây Chu vân vân, vừa bắt đầu chính là triều nhà Hạ, triều nhà Hạ kéo dài hơn ba nghìn năm, sau khi va chạm với những quốc gia khác trên toàn cầu, triều nhà Hạ chính thức lấy tên là Trung Quốc, những quốc gia khác trên Trái Đất cũng chính thức đổi tên, đồng thời từ lúc đó bắt đầu ghi lại ngày tháng năm.

    Năm 2083, cũng chính là năm thứ 2083 toàn cầu liên hợp, khoa học kỹ thuật của Trái Đất đã vượt ra khỏi Trái Đất, bước đầu đi vào vũ trụ.

    Đây chính là lịch sử phát triển của Trái Đất trên vũ trụ này.

    ......

    Tiện tay để quân trang vào trong vali, Khương Thịnh lại mở trang web thương mại ra.

    Đầu tiên Khương Thịnh nhìn một chút xem có bán máu quái vật hay không, hắn vẫn muốn thử xem, chuyện lúc trước thu được thị lực cường hãn, rốt cuộc có phải trùng hợp hay không.

    Có điều nhìn một vòng, những tài liệu khác trên người quái vật cũng bán rất nhiều, nhưng lại một mực không bán máu tươi.

    Khương Thịnh không khỏi kỳ quái, túi máu lần trước uống trên phi thuyền vũ trụ kia chẳng lẽ không phải mua từ trang web thương mại này?

    "Quên đi, rảnh rỗi thì chính mình kiếm. À, ba ngày sau phải đi ra ngoài với mấy người Thường Niên, phải chuẩn bị một phen."

    Thứ đầu tiên mà Khương Thịnh nghĩ đến chính là vũ khí, bây giờ mình gần như không có bất kì sức chiến đấu gì, nhưng thị lực thần kỳ của mình lại giúp mình có được thiên phú thần kỳ về súng ống.

    Một khẩu súng tốt đủ để tăng thực lực của mình lên rất nhiều.

    "Tự vệ cự ly ngắn, dùng súng lục là được rồi, còn tấn công từ xa, thì dùng súng bắn tỉa đi."

    Một khẩu súng lục chỉ cần mười điểm cống hiến, một điểm cống hiến có thể mua năm viên đạn của súng lục.

    Một khẩu súng bắn tỉa lại cần 1000 điểm cống hiến, đạn của nó thì một điểm cống hiến một viên.

    Bây giờ Khương Thịnh có 20,000 điểm cống hiến, 10,000 là thưởng cho người mới, 10,000 còn lại chính là thưởng thêm cho tiến hóa giả, cũng đủ mua súng với đạn rồi.

    "Đạn thì mua nhiều một chút, súng lục 100 viên đạn, súng bắn tỉa cũng mua 100 viên đạn trước."

    Khương Thịnh trực tiếp đặt hàng, một phát đã dùng hết 1130 điểm cống hiến.

    - Cảm ơn đã đặt hàng, hàng hóa của ngài 20 phút nữa sẽ đến nơi.

    Bỗng nhiên một tin nhắn gửi đến.

    Khương Thịnh nhất thời cả kinh:

    - Nhanh như vậy?

    Khương Thịnh vốn cho rằng ít nhất cũng phải ngày mai mới có thể nhận được, không ngờ giao hàng tận nơi ở đây lại nhanh chóng như vậy.

    Trên thực tế nó còn nhanh hơn so với tưởng tượng của hắn, vẻn vẹn gần mười phút, nhân viên giao hàng cũng đã đi đến cửa.

    - Khương Thịnh có đây hay không? Ra nhận hàng của cậu.

    Nhân viên giao hàng kêu lên ngoài cửa.

    - Nhanh như vậy?

    Khương Thịnh vội vàng nhảy xuống giường.

    - Đây là đồ cậu cần, xin mời ký tên xác nhận.

    Nhân viên giao hàng đưa một cái bút cho Khương Thịnh.

    Khương Thịnh ký tên, từ trong tay nhân viên giao hàng nhận lấy hai cái vali một lớn một nhỏ trở lại giường.

    Mấy người Vương Ngưu từ đầu đến cuối đều mắt lạnh nhìn, song khi bọn họ nhìn thấy Khương Thịnh lấy ra từng cái linh kiện lắp ráp thành một khẩu súng bắn tỉa, nhất thời sắc mặt cũng thay đổi, tất cả tiếng nói chuyện đều không tự chủ được mà trở nên nhỏ nhẹ hơn.

    Trong túc xá tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có loại cảm giác sợ mất mật, lo lắng Khương Thịnh làm xằng bậy.

    Từ khi mấy người đi tới nơi này, ngoại trừ đi nhà ăn ăn cơm cùng đi chỗ quản lý đăng kí với Vương Ngưu, thì gần như không ra ngoài, càng chưa từng đi qua bãi bắn bia, bọn họ cũng giống như rất nhiều người trên Trái Đất, vừa cuồng nhiệt vừa sợ hãi súng ống.

    Bọn họ đều cho rằng, phải đợi sau khi chính thức trở thành quân nhân đồng thời tham dự nhiệm vụ, mới có thể nhận được súng ống.

    Mà bây giờ lại phát hiện Khương Thịnh lại tự mua một khẩu súng bắn tỉa, hắn muốn làm cái gì?​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 807: Ra khỏi khu căn cứ

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Khương Thịnh không để ý tới sự sợ hãi trong ánh mắt bọn họ, hắn đang mừng rỡ đánh giá súng bắn tỉa trong tay.

    "Giống hệt mấy khẩu dùng ở bãi bắn bia. À, nếu súng đã có rồi, ngày mai dứt khoát đi ra ngoài thử súng vậy, chỉ cần không rời xa căn cứ, chắc là sẽ không có nguy hiểm quá lớn."

    Khương Thịnh âm thầm hạ quyết định.

    Trong hai vali, cái nhỏ hơn là súng lục, súng lục thì không cần mình tự lắp ráp, chỉ cần kiểm tra băng đạn đồng thời lắp đạn vào là có thể sử dụng.

    Súng bắn tỉa lại cần mình tự lắp ráp, Khương Thịnh đã học được ở bãi bắn bia, cũng không biết có phải là do trở thành tiến hóa giả hay không, mà khả năng ghi nhớ cùng năng lực học tập của hắn hình như mạnh hơn trước đây rất nhiều.

    Mặc dù còn không phải rất nhuần nhuyễn, nhưng lắp ráp súng bắn tỉa lại hoàn toàn không thành vấn đề.

    Lắp ráp xong súng bắn tỉa, để vào một viên đạn, Khương Thịnh thử dùng ống nhắm nhắm vào cửa, có điều lập tức lại lắc đầu.

    "Ống nhắm này đối với mình mà nói có cũng được mà không có cũng được."

    Thị lực Khương Thịnh đã từng được cường hóa, lúc trước ở bãi bắn bia khoảng cách năm trăm mét mà hắn còn có thể bách phát bách trúng, khi đó hắn căn bản không dùng ống nhắm.

    Có điều khoảng cách xa hơn một chút, có thể sẽ cần ống nhắm, bởi vì tầm sát thương của khẩu súng bắn tỉa này là một nghìn mét, bây giờ thị lực Khương Thịnh cũng chỉ có tác dụng với khoảng cách năm trăm đến sáu trăm mét.

    Khương Thịnh quá chăm chú, vẫn chưa phát hiện lúc hắn thử súng nhắm vào cửa, mấy người Vương Ngưu đều run sợ trong lòng, không dám thở mạnh, rất sợ làm hắn không vui vẻ rồi bắn bọn họ một phát.

    Lấy đạn ra, cẩn thận đặt hai khẩu súng vào vali, Khương Thịnh lại mở Internet ra, tìm kiếm xem khi ra ngoài săn bắn cần chuẩn bị những thứ gì.

    "Tiến hóa giả bởi vì phải chém giết gần người với quái vật, cho nên còn phải mua quần áo phòng hộ."

    Khương Thịnh vội vàng lại tiến vào trang web thương mại tìm mua quần áo phòng hộ, nhưng kinh ngạc phát hiện, một bộ quần áo phòng hộ có thể chống lại công kích của quái vật, ít nhất cần mười vạn điểm cống hiến.

    "Sao lại đắt như vậy?"

    Khương Thịnh giật mình.

    Xem phần thuyết minh hắn mới biết, hóa ra quái vật trên tinh cầu này, ngoại trừ một ít quái vật công kích hơi yếu thường sinh sống theo bầy đàn, thì đa số quái vật đều có thể sánh ngang với tiến hóa giả cấp một hậu kỳ.

    Rất nhiều quái vật lại có sức mạnh hơn một nghìn cân, phi thường kinh người, quần áo phòng hộ bình thường căn bản không có tác dụng, nhất định phải đặc chế mới được.

    Mười vạn điểm cống hiến vẫn là bình thường nhất, còn có những bộ càng đắt hơn.

    "Thôi, ngày mai mình thử súng ở ngay cạnh khu căn cứ thôi, không đi xa, cũng không chém giết gần người với quái vật, nên chưa cần dùng đến quần áo phòng hộ."

    Khương Thịnh dự định chờ sau này có đủ điểm cống hiến thì lại mua.

    Sau đó hắn lại tiến vào diễn đàn, kiểm tra các loại quái vật thông thường trên tinh cầu này.

    Quái vật thông thường chủ yếu là quái vật cấp một đến cấp ba, cấp một nhiều nhất.

    Cấp bậc của quái vật là dựa theo năng lượng sinh mệnh trong cơ thể tiến hóa giả mà tính toán, ngoại trừ bản thân quái vật có một ít ưu thế đặc thù, thì năng lượng sinh mệnh trong cơ thể quái vật cùng cấp bậc cũng không khác mấy tiến hóa giả.

    Sau đó Khương Thịnh còn phát hiện một trong ít bài đăng có giới thiệu, lợi dụng phân phối của thi thể quái vật.

    Giáp xác hoặc sừng nhọn, móng vuốt các loại của một ít quái vật, bình thường sẽ dùng để luyện chế vũ khí của tiến hóa giả.

    Máu thịt của quái vật không độc có thể coi như thịt để ăn, còn máu thịt của loại có độc gần như đều dùng cho việc làm thí nghiệm, hoặc dùng cho chiết xuất năng lượng sinh mệnh.

    Loại năng lượng sinh mệnh được lấy ra này không thể dùng cho tiến hóa giả nâng cao thực lực, nhưng cũng có thể làm cho tiến hóa giả khôi phục sức mạnh bị tiêu hao nhanh chóng sau khi uống vào.

    Nói cách khác, máu của những quái vật mang về kia gần như đều đưa vào phòng thí nghiệm, gần như không được đem bán.

    Khương Thịnh bỗng nhiên tỉnh ngộ.

    Sau khi tìm hiểu một lần những thứ cần hiểu biết, Khương Thịnh liền tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đi ngủ.

    Có điều ngay khi Khương Thịnh buồn ngủ, bộ đàm thu được một tín nhắn gửi cho tất cả mọi người:

    Tất cả những người mới bình thường, sáng sớm ngày mai nghe được hiệu lệnh tập hợp, lập tức đến quảng trường huấn luyện tập hợp, tiến hóa giả tự do hoạt động.

    "Tiến hóa giả tự do hoạt động? Nói cách khác tiến hóa giả không cần tham dự quân huấn? Như vậy rất tốt!"

    Khương Thịnh thoả mãn nở nụ cười.

    ......

    Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, hiệu lệnh tập hợp liền vang vọng toàn bộ khu căn cứ của Liên Bang.

    - Dậy đi dậy đi...

    - Ngày hôm nay có lẽ phải huấn luyện rồi, đừng có đến muộn...

    Ký túc xá, một đám người bị đánh thức, vội vàng rời giường, mặc vào quân trang, hưng phấn mà lại thấp thỏm cùng nhau rời khỏi ký túc xá.

    Vương Ngưu cũng bị đánh thức, lúc này hắn phát hiện Khương Thịnh vẫn đang ngủ, cười lạnh nói:

    - Nằm mơ giữa ban ngày, còn không đi tập hợp, chẳng lẽ muốn các trưởng quan tự mình đến mời mày?

    Khương Thịnh mở mắt ra, lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Ngưu, sau đó tiếp tục ngủ, trời còn chưa sáng, hắn muốn ngủ thêm chút nữa.

    Vương Ngưu thấy Khương Thịnh không để ý tới, đang muốn tiếp tục mở miệng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vẻ mặt biến sắc:

    - Lẽ nào mày cũng là tiến hóa giả?

    Khương Thịnh không hề trả lời.

    Không trả lời thì tương đương với chấp nhận, hơn nữa Khương Thịnh không đi tập hợp, liên tưởng đến tin nhắn nhận được tối hôm qua, Vương Ngưu rốt cuộc hiểu rõ.

    - Mẹ kiếp, mày dĩ nhiên cũng là tiến hóa giả, làm sao có thể?

    Vương Ngưu có chút khó có thể tiếp thu, hắn vốn cho rằng trong cái túc xá này chỉ có một tiến hóa giả là hắn, hiện tại lại phát hiện Khương Thịnh - người mà hắn vẫn xem thường, dĩ nhiên cũng là tiến hóa giả.

    Khó trách ngày hôm qua Khương Thịnh dám đối phó với hắn, hóa ra Khương Thịnh cũng là tiến hóa giả, trong nháy mắt Vương Ngưu hiểu ra tất cả mọi thứ.

    Đồng thời hắn cũng rõ ràng tại sao tối hôm qua Khương Thịnh lại mua súng.

    "Không được, mình cũng cần mua một khẩu súng tốt!"

    Vương Ngưu không cam lòng lạc hậu vội vàng mở bộ đàm ra, tiến vào trang web thương mại.

    Rất nhanh, hắn đã nhìn trúng một khẩu súng tốt: súng bắn pháo!

    Nhưng mà loại súng bắn pháo này đồng thời có thể bắn ra mười viên đạn, vũ khí nóng khủng bố một giây năm mươi phát, giá cả rất đắt, là mười vạn điểm cống hiến, hắn căn bản không mua nổi.

    Uy lực của súng bắn pháo rất lớn, mặc dù là quái vật cấp ba đều có thể uy hiếp được, nhưng mà tiêu hao cũng lớn không kém, đạn của súng bắn pháo cũng là một điểm cống hiến một viên, tất cả đều là loại đạn xuyên giáp, lực sát thương vô cùng lớn.

    Một giây năm mươi phát đạn, này thật là không phải người bình thường có thể dùng được.

    Bất đắc dĩ, Vương Ngưu chỉ có thể tìm kiếm loại khác, mua một khẩu súng máy liên hoàn, mặc dù không uy phong như súng bắn pháo, nhưng một giây cũng có thể bắn bốn năm phát, cũng là loại đạn xuyên giáp, đối mặt với quái vật cấp một cấp hai có lẽ đã đủ rồi.

    Hai mươi phút sau, súng máy của Vương Ngưu được đưa đến, nhưng mà Vương Ngưu lại có chút choáng váng, bởi vì hắn không biết dùng, hắn vẫn chưa từng đến bãi bắn bia học súng ống.

    ......

    Lúc Khương Thịnh rời giường đã là tám giờ sáng, tắm rửa xong xuôi, Khương Thịnh bỗng nhiên cảm giác thấy có chút không bình thường.

    "Sức mạnh của mình tựa hồ lớn hơn một chút, là cảm nhận sai sao?"

    Khương Thịnh ngạc nhiên nghi ngờ nắm nắm tay.

    Có điều sức mạnh biến hóa không lớn, hắn cũng không dám khẳng định.

    Hôm qua mới bắt đầu tiến hóa, ngày hôm qua sức mạnh không thay đổi, ngày hôm nay mới bắt đầu, có lẽ bởi vì trung gian cần có một thời gian quá độ.

    "Tối hôm qua mình đã kiểm tra, nếu như có thể triệt để phát huy năng lượng sinh mệnh, một tinh năng lượng sinh mệnh đủ để phát huy ra lực tay một trăm cân, hiện tại mình nhiều nhất chắc chỉ có lực tay khoảng bảy mươi cân, có lẽ sẽ mạnh hơn người bình thường một chút, nhưng vẫn còn cách triệt để phát huy rất xa."

    "Xem ra rảnh rỗi phải đến phòng huấn luyện của khu căn cứ để luyện tập cách phát lực một chút."

    Khương Thịnh âm thầm lên kế hoạch, sau đó trực tiếp đặt mua một phần bữa sáng qua mạng, sau khi ăn xong liền đổi sang quân trang, vác hai khẩu súng đi về phía ngoài khu căn cứ.

    Ngày hôm nay, hắn muốn mở mang kiến thức một chút về quái vật trên tinh cầu này.

    Khu kí túc xá cách lối ra của khu căn cứ tận bốn năm kilomet, cũng may trong này có một vài cái xe công cộng không người lái.

    Ngồi xe công cộng đi đến cửa khu căn cứ, ở rất xa Khương Thịnh đã nhìn thấy một bức tường thành cao tới năm mươi mét.

    Trên tường thành cách mỗi một trăm mét đều sẽ có một khẩu súng bắn pháo với tháp quan sát, còn có các loại vũ khí nóng mà Khương Thịnh hoàn toàn không biết.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 808: Thượng Thương, Thần Thế Giới Đường Tăng

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Cửa thành rất lớn, nhiều người xuất môn vào buổi sáng, hầu như đều mặc quân phục, cũng có người mặc đồng phục phòng hộ.

    Khương Thành suy đoán những người mặc quân trang hơn phân nửa là Tiến Hỏa Giả, mặc đồng phục phòng hộ hẳn là lão giả Tiến Hóa Giả, vì vào khoảng thời gian này thì người bình thường vẫn còn đang tập hợp.

    Những lão giả Tiến Hóa Giả đó đa phần đều mang đao kiếm, cũng có người vác Hỏa Thần Pháo khiến người khác đỏ mắt.

    Sau tường thành chừng khoảng mười mét, khi Khương Thành ra khỏi thành rồi mới phát hiện mặt ngoài tường thành có nhiều lỗ thủng, chúng lõm vào bên trong giống như thấu kính lồi vậy.

    Khương Thành hỏi thăm một vài lão giả mới biết được những lỗ thủng kia khi xây tường thành có lắp đặt súng laser, chính là Laser Cannon phòng ngừa quái vật thú triều.

    - Thì ra Laser Cannon đã nghiên cứu ra rồi!

    Khương Thành bàng hoàng, trên Trái Đất hắn chưa từng nhìn thấy Laser Cannon bao giờ cả.

    Nhưng điều này cũng không kì quái, hơn hai ngàn năm trước sau khi Liên Bang Địa Cầu thành lập, rất nhiều quốc gia trên Trái Đất đã không còn xảy ra chiến tranh, cũng bắt đầu khuếch đại ra các vì sao.

    Hiện giờ những khoa học kĩ thuật hiện đại đều được dùng để nhắm vào kẻ thù bên ngoài, Trái Đất ít dùng cũng là điều bình thường.

    - Dựa theo những gì trên diễn đàn nói thì trong khu vực cách thành năm dặm có rất ít quái vật, ngoài năm dặm mới có, nhưng không chắc chắn, bởi vì quái vật đều thích ở trong động, nếu gặp động nào thì phải lập tức tránh xa.

    Sau đó Khương Thành lắp ráp súng ngắm cẩn thận, trang bị đầy đủ đạn dược.

    Có người sử dụng súng ngắm chỉ lắp duy nhất một viên đạn, điều này để tránh đạn dư thừa quá nhiều gây phiền hà, sử dụng hết một viên thì mới lắp thêm một viên khác.

    Nhưng Khương Thành cảm thấy không cần phải phiền toái như vậy, sử dụng hết một lần lại tiếp tục lắp vào sử dụng tiếp.

    Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Khương Thành liền cẩn thận rời khỏi khu vực thành, đi về phía xa.

    ...

    Đại lục Khởi Nguyên, là một phiến đại lục chân chính vô cùng lớn, tục truyền đây là nơi khởi đầu của tất cả mọi thứ.

    Hơn nữa vì sinh linh nơi này có đẳng cấp cao, khi phải đối mặt với những sinh linh đến từ Hạ Giới cũng sẽ gọi đại lục Khởi Nguyên là "Thượng Thương", để thể hiện bản thân đứng ở trên cao vời vợi.

    Sau khi đám người Đường Tăng đi tới Thượng Thương, ban đầu không thể thích ứng được với hoàn cảnh.

    Bởi vì ở đây mặc dù là cường giả Tiên Đế cũng không bay lên được, không gian nơi này quá vững chắc, không cách nào tưởng tượng được, những cường giả Tiên Đế tựa như những con người bình thường, tốc độ nhanh nhất cũng chỉ như phàm nhân chạy nước rút một trăm mét mà thôi.

    Cường giả Thánh Cảnh mới có thể miễn cưỡng bay lên, miễn cưỡng đạt được tới vận tốc âm thanh, nhưng cũng không có cách nào duy trì thời gian dài phi hành.

    Chỉ có cường giả Thiên Tôn mới có thể phi hành mà không e ngại điều gì, nhưng Thượng Thương quá lớn, một Thiên Tôn chỉ có thể chiếm cứ lãnh địa mấy ngàn vạn, cường giả Thiên Tôn cũng chỉ có thể tọa trấn một phương.

    Cường giả chân chính nơi này như mây bay, mặc dù Thiên Tôn không phải chỗ nào cũng thấy, nhưng trong phạm vi một dặm ít nhất cũng sẽ có mười mấy cường giả Thiên Tôn.

    Chính thức hiếm thấy chỉ có sự tồn tại của Thần Thế Giới.

    Thần Thế Giới xem như là đẳng cấp tồn tại trên Thượng Thương. Tổ Thần Vô Thượng trong truyền thuyết rất hiếm khi hiện thân bởi vì người đã mặc kệ tất cả mọi chuyện và sống ẩn dật rồi.

    Khi Tạo Hóa Thần Điện mới vừa tới Thượng Thương, có một lần đã bị thế lực cường giả Thiên Tôn ở gần chèn ép.

    Điện chủ phu nhân Tâm Liên chưởng quản cả Tạo Hóa Thần Điện thấy thế lực khác đều tặng lễ hoặc đám hỏi tạm thời cầu hòa bình an, nên lần đó phu nhân Tâm Liên cũng quyết định tặng một mỹ nữ Thánh Cảnh cho cường giả Thiên Tôn kia.

    Sau khi Đường Tăng biết được chuyện này, dưới cơn giận dữ đã làm thịt cường giả đó ngay ngày hôm ấy, hơn nữa còn tranh cãi với phu nhân Tâm Liên một trận ầm ĩ.

    Nhưng mà thực lực của Đường Tăng cũng thật sự khiến Tâm Liên phải trợn mắt há hốc mồm, bởi vì chỉ với thực lực Thánh Cảnh đã chém được một Thiên Tôn, đây quả là điều chưa từng nghe nói tới.

    Cũng sau trận chiến này đã hoàn toàn khẳng định địa vị tuyệt đối của Đường Tăng trong Tạo Hóa Thần Điện. Mặc dù Đường Tăng không quản chuyện gì nữa, nhưng hắn vẫn có quyền chí cao vô thượng, một chữ quyết định vận mệnh của Tạo Hóa Thần Điện, cho dù là Tâm Liên cũng không dám phản đối.

    Kể từ đó, Tạo Hóa Thần Điện bắt đầu cắm rễ ở Thượng Thương.

    Đường Tăng dùng khoảng thời gian là mười năm chính thức tấn cấp Thiên Tôn, lại dùng thời gian một trăm năm hấp thu một lượng lớn Tạo Hóa Lực của Tạo Hóa Thần Điện, một phát tấn cấp Thần Thế Giới, chấn động cả Thượng Thương.

    Khi tấn cấp Thần Thế Giới, ý chí của Đường Tăng cũng đột nhiên tăng mạnh, trực tiếp đạt đến điểm 30 kinh khủng, viễn siêu Thần của thế giới khác.

    Sau khi đạt đến cảnh giới Thần Thế Giới, Đường Tăng mới biết được Thần Thế Giới rốt cuộc khủng bố đến mức nào.

    Một Thần Thế Giới ít nhất có một vũ trụ Hỗn Độn trong cơ thể, bên trong cơ thể có thể sinh ra vô số sinh linh, thậm chí có thể sinh ra sự tồn tại cấp bậc Thiên Tôn.

    Sức mạnh của Thần Thế Giới có thể động ý niệm một cái tàn sát tỉ tỉ vạn vạn cường giả Thiên Tôn, đây mới là biến đổi chất thật sự, số lượng căn bản không cách nào bù lại được.

    Mà điều khiến Đường Tăng mạnh hơn những cường giả Thần Thế Giới khác chính là ý chí của hắn.

    Thần Thế Giới khác cũng có thể thi triển Thế Giới Đầu Ảnh, tạo ra phân thân, tuy nhiên lại giới hạn số lượng.

    Nhưng Đường Tăng có thể phân thân ra vô số, ý chí của hắn cường đại đến mức không cách nào tưởng tượng được, thân thể có bao nhiêu tế bào thì tạo ra bấy nhiêu phân thân, mà tế bào còn có thể mọc thêm, mỗi phân thân của hắn đều có được một phần mười thực lực của hắn.

    Bất luận là đơn đấu hay quần ẩu thì Đường Tăng đều có thể đứng trên nhìn xuống Thần Thế Giới khác.

    Sau khi tấn cấp Thần Thế Giới, Đường Tăng lại một lần nữa tạo ra vô số phân thân, phân tán đến bốn phương tám hướng của đại lục Khởi Nguyên, tìm kiếm tung tích đám người Hằng Nga.

    Sau khi tấn cấp Thần Thế Giới, Đường Tăng có thể thuấn di trong đại lục Khởi Nguyên, tốc độ nhanh đến mức khủng bố, cuối cùng không cần phải lo lắng về khoảng cách nữa.

    Đường Tăng lại dùng thời gian mấy trăm năm rốt cuộc tìm được Hằng Nga, lúc này mới biết được thì ra Hằng Nga bị Hậu Nghệ cứu.

    Nhưng khi Hậu Nghệ biết được Hằng Nga đang mang thai, dưới sự giận dữ đã giam lỏng Hằng Nga, phong ấn đứa nhỏ trong bụng nàng.

    Lúc Đường Tăng tìm tới cửa đã trực tiếp làm thịt Hậu Nghệ, đưa Hằng Nga về Tạo Hóa Thần Điện, để Hằng Nga thuận lợi sinh ra một người con trai.

    Nhoáng một cái mà mười vạn năm đã trôi qua.

    Bản tôn Đường Tăng vẫn tọa trấn ở Tạo Hóa Thần Điện, phân thân thì đi khắp đại lục Khởi Nguyên, tìm kiếm đám người Phật Tổ Như Lai, Hồng Hài Nhi và Na Tra.

    Những những người này giống như đã biến mất, có tìm kiểu gì cũng không được.

    Mà mười vạn năm trôi qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, phân thân của Đường Tăng cũng Thần Chiếu qua thế giới khác, xuất hiện xung đột, chẳng qua cấp độ của Thần Thế Giới quá cao, những sinh linh bình thường không phát hiện ra được.

    Còn có một chuyện rất quan trọng, Đường Tăng phát hiện công năng thần kỳ của Tạo Hóa Thần Điện sau khi đến Thượng Thương lại bị giảm ở mức độ lớn.

    Đầu tiên chính là Tạo Hóa Thần Điện không cách nào luyện hóa vật chất như đất đá nữa, chỉ có thể luyện hóa năng lượng, ví dụ như các loại Thần Thạch hoặc Tinh Thạch Năng Lượng, hoặc các loại dược liệu...

    Hơn nữa, tài nguyên của Tạo Hóa Thần Điện nhiều nhất chỉ có thể đề thăng cảnh giới của sinh linh không giới hạn đến Thánh Cảnh mà thôi.

    Muốn đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn thì sinh linh cần phải tự lĩnh ngộ Thiên Đạo của chính mình.

    Sau khi tấn cấp Thiên Tôn, tài nguyên của Tạo Hóa Thần Điện có thể trợ giúp hiểu được Thiên Đạo, nhưng cũng không có cách nào trực tiếp trợ giúp tấn cấp Thiên Tôn, bởi vì đến lúc này muốn tấn cấp chỉ có thể lĩnh ngộ càng nhiều Thiên Đạo của bản thân, thậm chí Thiên Đạo được diễn sinh trong cơ thể mình.

    Tu luyện Thiên Tôn không bao giờ còn là hấp thụ năng lượng để tăng lên nữa, chỉ có hiểu và khống chế Thiên Đạo mà thôi.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 809: Quái vật Nha Tinh quỷ dị

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Về phần Thiên Tôn khi tấn cấp Thần Thế Giới càng không thể được Tạo Hóa Thần Điện giúp. Thiên Tôn tấn cấp Thần Thế Giới chính là muốn khiến Thiên Đạo trong cơ thể từ một sinh thành vạn, cuối cùng diễn hóa ra một thế giới Hỗn Độn khổng lồ, bản thể của người đó chính là một Thần Thế Giới chứa đựng thế giới Hỗn Độn.

    Nhưng trong cả tỉ tỉ vạn vạn Thiên Tôn trên đại lục Khởi Nguyên có thể trở thành Thần Thế Giới lại vô cùng ít ỏi, điều này không những cần thiên phú, mà còn cần các loại cơ duyên và khí vận.

    Lúc này Đường Tăng mới hiểu được dù có Tạo Hóa Thần Điện thì hắn cũng không cách nào tạo ra một Thần Thế Giới thứ hai, chỉ có thể dựa vào vận khí.

    Cũng vào lúc đó, Đường Tăng phát hiện Thần Thế Giới khác lại vươn bàn tay tới Tam Thiên Vũ Trụ Hải bên ngoài đại lục Khởi Nguyên, tranh đoạt vô số khí vận trong vũ trụ.

    Khí vận này thật huyền diệu khó giải thích, cho dù là Thần Thế Giới cũng không thể không để ý tới, bởi vì khí vận đủ thì Thần Thế Giới mới có hi vọng tấn cấp Tổ Thần Vô Thượng, trở thành sự tồn tại siêu việt của đại lục Khởi Nguyên, có thể tùy ý xuất nhập đại lục Khởi Nguyên.

    Cho nên Đường Tăng cũng vươn tay ra Tam Thiên Vũ Trụ Hải kia, hắn có một ưu thế so với những Thần Thế Giới khác, đó chính là khi hắn mới vào đại lục Khởi Nguyên thì đã để lại vô số phân thân ở Tam Thiên Vũ Trụ Hải.

    Những phân thân kia cũng đã đủ tạo thành một bàn cờ vũ trụ, để chỉ cần một mình hắn cũng có thể tranh đoạt khí vận Tam Thiên Vũ Trụ Hải.

    Đường Tăng đang bế quan trong Tạo Hóa Thần Điện lại đột nhiên mở to mắt, nhìn về phía trước.

    Trên người hắn phát ra khí tức khủng bố khôn cùng, mênh mông như đáy vực sâu.

    Cánh cửa phía trước đại điện từ từ mở ra, một nữ tử xuất hiện trong tầm mắt hắn, nữ tử này đẹp đến mức kinh diễm, khiến thiên địa đều phải ảm đạm thất sắc, giống như vẻ đẹp của nàng chính là một loại Thiên Đạo, quy tắc thiên địa quanh thân đều phải nhường đường cho Thiên Đạo của vẻ đẹp của người con gái này.

    Nữ tử này chính là Hằng Nga, hiện giờ cũng đã ở cảnh giới tu vi Thiên Tôn.

    - Hằng Nga, nàng đã đến rồi. - Đường Tăng thu lại khí tức trên người, mỉm cười nói.

    Nhưng gương mặt của Hằng Nga vẫn lạnh lùng, không nói gì.

    Đường Tăng khẽ mỉm cười, đứng dậy đi ra khỏi điện bế quan: "Vẫn còn tức giận sao?"

    Mười vạn năm trước, khi Đường Tăng tìm thấy Hằng Nga liền phát hiện Hằng Nga bị Hậu Nghệ giam lỏng, không nói không rằng trực tiếp làm thịt Hậu Nghệ.

    Vì thế mà Hằng Nga hận Đường Tăng mười vạn năm, vì dù nói thế nào thì Hậu Nghệ cũng là trượng phu chân chính của nàng, Đường Tăng mới là tiểu tam.

    Nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, Hằng Nga căn bản không có sức phản bác, bị Đường Tăng cưỡng chế bắt trở về.

    Lúc này Đường Tăng dường như đã vô địch, không người nào có thể làm ngược lại với ý chí của hắn, Hằng Nga cũng không được.

    Dần dà, Hằng Nga cũng đành chịu, dù sao nàng và Hậu Nghệ cũng đã kết thúc ở thời kỳ Tam Giới rồi, khi Hậu Nghệ ruồng bỏ nàng để tiến vào Thượng Thương thì cũng là lúc cả hai chấm dứt.

    Hơn nữa có một nam nhân là Thần Thế Giới, đây coi như một vụ mua bán lời.

    Nhưng Hằng Nga vẫn hận Đường Tăng, hận mười vạn năm, không để Đường Tăng đụng vào nàng.

    - Nguyên lại chọc giận nàng rồi sao? - Đường Tăng hỏi.

    Nguyên là nhi tử của Hằng Nga, vốn Hằng Nga gọi là Đường Vong Duyên, nhưng như vậy rõ ràng cái tên còn có nghĩa khác, Đường Tăng sao có thể đồng ý, cho nên bá đạo đổi Vong Duyên thành "Nguyên", nhi tử của hai người tên là "Đường Nguyên".

    Nhưng hai cha con Đường Nguyên và Đường Tăng này giống như kiếp trước là kẻ thù của nhau vậy, mỗi lần gặp mặt đều cãi nhau, hơn nữa còn quần là áo lượt, thậm chí cố ý đi khiêu khích thế lực của Thần Thế Giới khác, hại Đường Tăng lần nào cũng phải đi xử lý cho hắn.

    Cũng may thực lực của Đường Tăng cường đại, nếu là Thần Thế Giới bình thường khác sẽ phải rất đau đầu.

    Nếu đổi lại là cá nhân khác dám khiêu chiến Đường Tăng như vậy thì chắc chắn sẽ bị đánh trọn đời không được siêu sinh, nhưng đây lại chính là nhi tử của hắn, hơn nữa còn là đứa con hắn yêu quý nhất do chính Hằng Nga sinh ra.

    Vả lại Hằng Nga cũng luôn che trở cho nhi tử này, đành chịu thôi, Đường Tăng chỉ có thể âm thầm sắp xếp một phân thân lặng yên đi theo, lo lắng nhi tử này ngày nào đó chọc giận một Thần Thế Giới nào khác rồi bị đánh chết, vậy thì hắn cũng không thể ăn nói được gì với Hằng Nga cả.

    Cũng may, mười vạn năm nay Đường Tăng và Dương Thiền cũng sinh ra được một nữ nhi, sinh với thê tử chính thất Tâm Liên một nhi tử đều rất ngoan ngoãn nghe lời, cũng tính là có chút an ủi.

    - Lúc trước khi ta bị hắn đưa tới Thượng Thương từng bị thương, Nguyên Thần phân thành hai, một phần Nguyên Thần khác lưu lạc ở Tam Thiên Vũ Trụ Hải. - Hằng Nga đột nhiên mở miệng, giọng nói rất êm tai, như tiên âm quanh quẩn.

    - Nguyên Thần của nàng trôi dạt ở Tam Thiên Vũ Trụ Hải?

    Đường Tăng nhướng mày, có chút bận tâm nhưng lại hơi mê muội:

    - Nàng hiện giờ nhìn không giống người thiếu Nguyên Thần, đã xảy ra chuyện gì vậy?

    - Sau khi vào Thượng Thương, hắn dùng dị bảo chữa trị Nguyên Thần cho ta.

    Hằng Nga thản nhiên nói.

    "Hắn" mà Hằng Nga nhắc tới đương nhiên chính là Hậu Nghệ, Đường Tăng nghe thấy có chút không thoải mái:

    - Nàng đến tìm ta chỉ vì muốn nói điều này?

    Hằng Nga liếc nhìn Đường Tăng, đôi mắt đẹp chớp động, ánh mắt bình tĩnh nói:

    - Phần Nguyên Thần này của ta gần đây mất khống chế, sinh ra ý thức mới, có một thân thể mới, nếu ngươi không muốn ta cùng với nam nhân khác thì tìm giúp ta Nguyên Thần kia về.

    Hằng Nga nói chuyện như thể điều đó không quan trọng, dứt lời xoay người rời đi.

    Nhưng Đường Tăng lại rối rắm, vội vàng đuổi theo:

    - Nguyên Thần kia của nàng ở đâu? Tam Thiên Vũ Trụ Hải lớn như vậy, hơn nữa cho dù ta là Thần Thế Giới thì bản tôn của ta cũng không cách nào rời khỏi đại lục Khởi Nguyên, dù sao nàng cũng phải cho ta một vị trí cụ thể chứ....

    ...

    Nha Tinh, căn cứ ngoại thành của nhân tộc, Khương Thành đi mấy ngàn thước rồi mà cũng không thấy một quái vật nào.

    Trên thực tế, Khương Thành vẫn rất nghi hoặc, tại sao người Trái Đất lại gọi sinh vật trên tinh cầu này là quái vật, mà không phải là dã thú hay dị thú?

    "Chẳng lẽ những sinh vật kia có gì đó đặc biệt?" Khương Thịnh thầm nghĩ.

    Ô oa...

    Đột nhiên Khương Thành mơ hồ nghe thấy tiếng khóc của trẻ nhỏ, hắn lập tức cảm thấy kì quái: "Nơi này sao lại có tiếng trẻ con khóc vậy?"

    Hắn nhíu mày, sau đó cảnh giác nhẹ nhàng đi về hướng tiếng khóc truyền tới, chẳng qua hắn cũng không dám trực tiếp tiến lên, mà trước tiên đi tới một gò đất, dùng thị lực siêu cường xem xét tình huống.

    Đại khái khoảng núi đá chính giữa phía trước khoảng một trăm mét có một bé gái đang nằm trên mặt đất bật khóc, dùng thị lực biến dị của Khương Thành đủ để nhìn rõ tất cả, đó là một bé gái, trông qua có vẻ mới lớn được mấy tháng, trên người không mặc gì cả.

    Khương Thành lắp bắp kinh hãi:

    - Nơi này sao lại có trẻ con? Chẳng lẽ có người bỏ nó ở đây? Ai nhẫn tâm như vậy?

    Khương Thành đang định đi tới đưa bé gái về thành căn cứ, ngay lập tức đã thấy ba thanh niên mặc quân trang đi từ hướng khác rất nhanh đã chạy tới.

    Ba thanh niên nhìn thấy một đứa trẻ giữ đống núi đá cũng lắp bắp kinh hãi, một người trong đó vội vàng đi tới muốn ôm lấy bé gái kia.

    Nhưng đúng lúc này dị biến xảy ra, đứa trẻ đột nhiên vươn cái đầu lưỡi thật dài ra, trong nháy mắt xuyên qua cổ một người trong ba người kia.

    Phụt....

    Máu tươi phun trào, đứa trẻ đột nhiên rơi xuống mặt đất, đầu lưỡi thật dài kéo thanh niên bị đâm xuyên cổ vào lòng đất, để lại một cái động rộng nửa thước.

    - A...

    Hai người còn lại sợ tới mức ngã ngồi đặt mông xuống đất, vũ khí trong tay đều vì bị dọa mà rơi hết.

    Bên ngoài trăm thước, Khương Thành cũng bị dọa đến mức ngã ngồi xuống mặt đất, da đầu tê dại một hồi.

    Lúc này trong động đất lại có một bàn tay trắng nõn duỗi ra, bắt lấy chân của thanh niên gần nhất, đột ngột kéo vào.

    Người cuối cùng sợ tới mức mất hồn mất vía, đứng lên xoay người điên cuồng chạy trốn, nhưng chỉ một giây sau một cái xúc tu bắn từ dưới động đất lên cuốn lấy chân người kia, trong nháy mắt kéo vào trong động đất, quanh quẩn trong đá đất chỉ còn lại vài tiếng hét thảm.

    Thình thịch thình thịch...

    Khương Thành sợ tới mức liên tục rút lui, sau đó xoay người bỏ chạy, sắc mặt trắng bệch.

    Sau khi chạy một mạch cách vài trăm mét, cảm thấy sinh linh trong động đất kia hẳn không nhận ra hắn, Khương Thành mới dừng lại há miệng thở dốc, trái tim đập liên hồi.

    "Quái vật.... mình rốt cuộc biết tại sao Liên Bang lại gọi những sinh linh kia là quái vật rồi!"

    Sắc mặt Khương Thành trắng bệch, trong lòng vẫn còn sợ hãi.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 810: Nhận được thiên phú tốc độ

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Xoạt...

    Đột nhiên có một cái bóng màu đen lóe lên bên cạnh rồi biến mất.

    Lúc này Khương Thành sợ tới mức đánh mất cả súng, như chim sợ cành cong.

    Tốc độ bóng đen quá nhanh, lóe lên một cái đã cách xa ba, bốn trăm mét, quả thật đã vượt qua vận tốc âm thanh.

    - Loại quái vật đặc biệt gì vậy?

    Sắc mặt Khương Thành trắng bệch, vội vàng nhặt Khinh Thư lên nhanh chóng chạy đi mấy bước.

    Xoạt...

    Đột nhiên bóng đen lại đuổi theo lần nữa, lóe lên bên cạnh hắn rồi biến mất, Khương Thành mãnh liệt xoay người.

    Xoạt xoạt...

    Bóng đen một lần nữa nhấp nháy, nhanh như tia chớp, lại xẹt qua bên cạnh Khương Thành, nhưng không công kích hắn.

    - Mẹ nó ép người quá đáng!

    Khương Thành vừa sợ vừa giận, cuối cùng nắm được một cơ hội nổ súng.

    Ầm...

    Viên đạn và bóng đen lướt qua nhau, khoảng đất đá cách đó vài trăm mét bị nổ bắn tung tóe.

    Mặc dù kĩ thuật bắn súng của Khương Thành không tệ, nhưng trước kia bia ngắm đều dạng bất động, hiện giờ phải bắn vật thể di chuyển, độ chính xác giảm đi nhiều, hơn nữa tốc độ của bóng đen kia thật sự quá nhanh, chỉ một giây đã chạy xa ba, bốn trăm mét rồi.

    Nhưng bóng đen kia dường như cũng bị dọa sợ, núp ở phía xa không hiện thân nữa.

    Khương Thành rốt cục thở dài một hơi, mặc dù bóng đen không cố ý công kích hắn, nhưng liên tiếp chạy sượt qua hắn thế này vẫn khiến trong lòng hắn sợ hãi như cũ.

    Bởi vì hắn vốn không biết bóng đen kia là cái gì, cũng không biết bóng đen kia lúc nào sẽ đột ngột chộp hắn một cái.

    "Không thể tiếp tục đi về phía trước!"

    Trong lòng Khương Thành đã ra quyết định, tìm một chỗ kín đáo ẩn nấp.

    Nhìn xung quanh, Khương Thành nhanh chóng chú ý tới một gò đất ở bên trái cách vài trăm mét, vội vàng chạy qua đó.

    Đi đến trên gò đất kia, Khương Thành nhìn khắp bốn phía, sau khi xác nhận không còn gặp nguy hiểm nữa liền tìm một nơi có chỗ dựa lưng ngồi xuống, hai mắt sắc bén nhìn ngó xung quanh.

    Ở đây, cho dù có gặp phải nguy hiểm thì cũng chỉ bị công kích một bên, sẽ không bị công kích ở nhiều hướng khác nhau.

    Phía trước là sa mạc mênh mông, thỉnh thoảng có thể trông thấy một hai gốc cây non, cây nhỏ lá xanh đều đã rụng hết, thân cành trụi lủi.

    Lúc này Trái Đất hẳn đang là mùa hè, nhưng nơi đây đã là mùa thu rồi, Khương Thành không biết Nha Tinh một năm cũng có bốn mùa hay không, nhưng xét từ mặt nhiệt độ thì hiện giờ hẳn vẫn đang là mùa hè mới đúng, bởi vì nhiệt độ vẫn còn cao.

    Đột nhiên, ánh mắt lợi hại của Khương Thành nhìn thấy một sinh vật màu đen ló đầu ra đứng cách ba trăm mét nhìn về hướng này.

    Khương Thành vội vàng nhắm vào cái bóng đen kia, trực tiếp nổ súng.

    Ầm!

    Đất đá nơi đó bắn tung tóe, bóng đen lướt qua, nhưng vẫn bị bắn trúng.

    Bóng đen kia quay cuồng trên mặt đất vài vòng, sau đó nhanh chóng chạy trốn, dường như vì bị thương nên tốc độ lần này mỗi giây chỉ ra xa được bảy, tám mươi thước, mặc dù vẫn nhanh như cũ.

    Khương Thành lập tức thầm vui mừng, lại nổ súng một lần nữa.

    Bùm!

    Bùm!

    Ầm...

    Liên tục bắn ba phát, phát thứ ba đã bắn trúng được bóng đen, viên đạn xuyên qua thân người bóng đen bắn ra một khoảng máu.

    Bóng đen theo quán tính ngã xuống quay cuồng lên phía trước ba, bốn mét, cuối cùng bỏ mình.

    - A!

    Khương Thành mừng rỡ vội vàng đứng dậy muốn chạy tới, nhưng sau đó lại lập tức dừng lại, cảnh giác quan sát bốn phía, xác nhận không gặp nguy hiểm mới tiếp tục cẩn thận đi tới gần phía bên kia.

    Một phút đồng hồ sau, Khương Thành đi đến bên cạnh bóng đen đã chết, cuối cùng mới nhìn rõ toàn cảnh bóng đen kia.

    - Hít...

    Khương Thành hít một ngụm lãnh khí, thứ này hắn đã từng nhìn thấy trên diễn đàn, là một loại quái vật có tên là "Khủng Cụ Thú".

    Ngoại hình của Khủng Cụ Thú cũng không khác mèo là mấy, nhưng miệng lại có hình tròn, giống như miệng của côn trùng khi chết, bên trong có chi chít răng nanh.

    Theo như lời giới thiệu trên diễn đàn, loại Khủng Cụ Thú này có thể hút cảm xúc sợ hãi của kẻ địch để trở nên mạnh mẽ hơn, hơn nữa tốc độ nhanh như quỷ mị, thường hay đe dọa người khác.

    Loại Khủng Cụ Thú trưởng thành có thể đạt tốc độ nhanh nhất thậm chí tới năm trăm thước một giây, nhưng đẳng cấp loại này lại chỉ có một cấp, năng lượng trong cơ thể phần lớn không quá Thất Tinh.

    "Quái vật một sao có thể có tốc độ nhanh như vậy, Khủng Cụ Thú này quả thật nghịch thiên!"

    Khương Thành vô cùng bàng hoàng, sau đó hắn nhanh chóng cầm thi thể Khủng Cụ Thú lên, trở lại nơi ẩn thân trước đó.

    "Lúc mới xuống khỏi phi thuyền mà thân thể đã tiến hóa được, cũng khiến mắt của mình trở nên rất mạnh, đến cùng có phải vì uống máu của quái vật hay không?"

    Khương Thành nghi ngờ, nhìn thi thể Khủng Cụ Thú trong tay đang chảy máu tốc độ nhanh chóng, có chút do dự.

    Nhưng hắn đã quyết định dứt khoát, trên diễn đàn cũng không nói máu của Khủng Cụ Thú có độc, uống một chút hẳn sẽ không sao đâu.

    Nghĩ tới đây, lúc này Khương Thành mới miễn cưỡng, cắn lên miệng vết thương của Khủng Cụ Thú, hút máu.

    Máu xuôi xuống bụng, một cỗ ấm áp nhanh chóng khuếch tán trong người, lúc đầu không có cảm giác gì, nhưng dần dà Khương Thành cảm thấy trái tim rất khó chịu.

    "Đến rồi, chính là cảm giác này!"

    Trong lòng Khương Thịnh mừng thầm, hắn chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng, tựa như trong tâm không có bất cứ thứ gì.

    Một giây sau, máu được uống hóa thành luồng nhiệt nhanh chóng dung hòa vào trái tim, bổ sung vào trong khoảng trống rỗng kia, một loại cảm giác thỏa mãn xuất hiện sâu trong đáy lòng.

    Cùng lúc đó, một tia trí nhớ đứt quãng nhỏ xuất hiện trong đầu.

    Lần này Khương Thành nhận ra được đây rõ ràng chính là một phần nhỏ trí nhớ của Khủng Cụ Thú, phần lớn là trí nhớ Khủng Cụ Thú bay nhanh như tia chớp trong đêm.

    Những ký ức này xuất hiện trong nháy mắt, Khương Thành cảm thấy toàn thân nóng lên, hơn nữa thân thể như nhũn ra, dây chằng toàn cơ thể như bị cưỡng chế lôi kéo, bị dòng năng lượng thần bí cưỡng chế cải tạo, cơn đau đớn kịch liệt truyền tới khắp toàn thân.

    "@#$%$@, tại sao có thể như vậy?"

    Khương Thành quá sợ hãi, hoài nghi bản thân trúng độc.

    Hiện giờ hắn hoàn toàn không nhúc nhích được, nếu có một quái vật tấn công thì hắn chết chắc rồi.

    Một phút đồng hồ trôi qua, năm phút đồng hồ trôi qua...

    Toàn thân Khương Thành nóng bỏng, mềm nhũn vô lực nằm trên mặt đất, trong lòng vô cùng sợ hãi.

    Chẳng qua hắn phát hiện bản thân dường như không phải trúng độc, bởi vì hắn có thể cảm nhận được rõ ràng thân thể đang bị một dòng năng lượng thần bí cải tạo.

    "Hai mắt trước đó bị biến đổi chỉ mất mấy giây, lần này sao lại lâu như vậy?"

    Khương Thành vừa sợ vừa lo lắng có nguy hiểm ập tới.

    Cuối cùng sau khi qua mười phút, loại đau đớn kịch liệt này mới dần biến mất, nhiệt độ thân thể cũng dần hạ thấp xuống trạng thái bình thường.

    Toàn thân Khương Thành toát mồ hôi, ngay sau đó hắn kinh ngạc phát hiện, suy nghĩ của hắn có tốc độ phản ứng dường như lớn hơn nhiều, dường như phạm vi nhạy bén đã tăng lên, giống như thế giới xung quanh chậm hẳn một nhịp.

    Lúc này trong mắt hắn, những cơn gió thổi bùn cát hay những lá cây rơi xuống rõ ràng chậm hẳn.

    Ở nơi xa, một con chim đang bay lên, Khương Thành có thể thấy rõ ràng loài chim này "thong thả" vỗ cánh bay, mỗi một sợi lông vũ run rẩy đều có thể nhìn thấy được.

    "Cái này.... đây là..." Khương Thành sợ ngây người, suy nghĩ của mình từ bao giờ trở nên nhanh nhẹn như vậy?

    Loại nhanh nhẹn này không chỉ là tư duy có tốc độ nhanh, mà đến cả thị lực cũng nhanh, quả thật giống như thị lực biến động trong truyền thuyết.

    Grào...

    Khương Thành mơ hồ nghe thấy tiếng thú kêu gào, dường như có thứ gì đó đang tới gần.

    "Không tốt, mùi máu tươi của Khủng Cụ Thú thu hút những thứ khác tới!"

    Sắc mặt Khương Thành thay đổi, vội vàng vứt thi thể Khủng Cụ Thú đi, cầm lấy Khinh Thư nhanh chóng đứng dậy rời đi.

    Lần này chỉ vừa động, Khương Thành đã phát hiện thân thể của bản thân dường như nhẹ như lông vũ, nhẹ nhàng cất bước một cái đã chạy xa tới ba, bốn trượng, hơn nữa tất cả đều rất tự nhiên, chứ không phải gắng hết sức.

    "Tốc độ của mình hình như nhanh hơn rất nhiều, là vì đã lấy được thiên phú của Khủng Cụ Thú sao?"

    Khương Thành vừa mừng vừa sợ, rất nhanh đã đi lại mấy lần, đồng thời hắn nhìn thời gian trên máy bộ đàm, phát hiện đồng hồ bấm giây nhảy rất chậm, hắn đi ra đi vào một bước mới hết đúng một giây.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)