Võng Du Võng Du Thực Vật Sư - Bất Thị Phù Vân (New: C167)

  1. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,382
    Võng Du Thực Vật Sư
    Tác giả: Bất Thị Phù Vân

    Chương 161: Thần tích đạo cụ.

    Nguồn : 4vn.eu



    Con Boss tử vong đánh rơi trên mặt đất ba vật phẩm.

    Số lượng không nhiều lắm nhưng tất cả mọi người đều bay nhanh qua nhặt lấy sau đó xem xét thuộc tính vật phẩm.

    Thời gian giao nang loại nhỏ - vật phẩm đặc thù, sau khi sử dụng có thể sao chép tạo thành bản sao vật thể trước mặt, thời gian kéo dài ba mươi phút.

    Một mảnh chìa khóa vỡ nhỏ, cần sưu tập đủ bộ sáu miếng mới có thể phục hồi chìa khóa lại như cũ.

    Mảnh nhỏ đạo cụ thần tích không rõ, cần tập hợp đủ sáu mảnh nhỏ mới có thể ghép thành đạo cụ thần tích đầy đủ.

    - Đạo cụ thần tích?

    Thời gian giao nang với mảnh vỡ chìa khóa thì thôi chứ thấy mảnh nhỏ đạo cụ thần tích thì hai người Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu đều ngẩn người.

    - Ta muốn mảnh nhỏ đạo cụ thần tích.

    Sau đó hai người cơ hồ đồng thời nói.

    Dưới tình huống bình thường đạo cụ thần tích chỉ có thể rơi ra từ người thủ hộ di tích, không ngờ rằng còn có cách xuất hiện như thế này, tuy là mảnh nhỏ nhưng thật sự rất kinh người.

    Đạo cụ thần tích có tác dụng rất lớn với sự phát triển của hành hội, hành hội sau khi có đạo cụ thần tích, thành viên phù hợp điều kiện có thể được đạo cụ thần tích phụ gia thuộc tính, hành hội có đạo cụ thần tích hấp dẫn hơn nhiều hành hội bình thường, cho nên Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu sau khi nhìn thấy mảnh nhỏ đạo cụ thần tích đều muốn nó.

    - Khụ khụ, Yêu Nhiêu mỹ nữ, đạo cụ thần tích tặng cho ta đi!

    Diệp Trần cười hì hì nói.

    - Ta muốn biết ngươi có một mình thì muốn lấy đạo cụ thần tích làm gì?

    Nhất Thế Yêu Nhiêu không có ý nhường cho Diệp Trần, giương mày liễu, khí thế bức người hỏi Diệp Trần.

    - Lần đầu gặp mặt đã nói rồi mà, sao quên nhanh như vậy chứ?

    Diệp Trần cười đáp.

    - Mặc kệ, ngươi chỉ có một mình, ta đã có hơn hai trăm người, đạo cụ thần tích ta cần dùng.

    Về cơ bản đạo cụ thần tích đều bị những đại hành hội lũng đoạn, khó khăn lắm mới gặp một mảnh, nếu dễ dàng buông tay thì nàng đã không phải là Nhất Thế Yêu Nhiêu.

    - Không bằng vậy đi, yêu nhiêu mỹ nữ, đạo cụ thần tích cần hành hội chiến lĩnh một thành trấn làm cứ địa mới có thể sinh ra hiệu quả, để cho công bằng chúng ta xem ai chiếm lĩnh thành trấn trước lại thủ vững không để mất đi thì người đó được đạo cụ thần tích, ok?

    Diệp Trần biết nếu cứ tranh với Nhất Thế Yêu Nhiêu mãi cũng không có kết quả, nữ nhân này không phải người có thể dễ dàng thuyết phục. Diệp Trần đột nhiên nghĩ ra một chủ ý không tệ, nhưng mà gia hỏa âm hiểm này vẫn hơi trầm ngâm làm bộ một chút rồi mới nói ra chủ ý này.

    Đây thật ra là một chủ ý thập phần âm hiểm, hắn có tín ngưỡng Thần mộc, chỉ cần chiếm lĩnh một thành trấn muốn mất cũng muôn vàn khó khăn.

    So ra Nhất Thế Yêu Nhiêu còn phiền phức hơn nhiều đừng nói đến việc chiếm lấy một thành trấn đã là việc không dễ dàng gì.

    - Được, cứ vậy đi!

    Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe vậy khẽ trầm ngâm một chút, không nghĩ gia hỏa Diệp Trần này âm hiểm như vậy, ngầm đào hố chờ nàng lọt vào, cứ tưởng như vậy là cách rất công bằng nên đồng ý.

    Đám Pháp Hào bên cạnh nghe thế mà không nhịn được bi ai thay cho Nhất Thế Yêu Nhiêu.

    Muội tử à, muội còn non quá, sao có thể tùy tiện dẫm theo gót hắn chứ, bị hắn bán đi còn đếm tiền giùm à.

    Việc tín ngưỡng Thần mộc đám Pháp Hào không rõ lắm nhưng bọn họ ở cùng Diệp Trần lâu rồi, biết rõ hắn trở nên sảng khoái như thế chắc chắn là muốn hãm hại Nhất Thế Yêu Nhiêu.

    Bất quá biết thế những không ai lên tiếng, dù sao đi nữa nếu bảo lựa chọn bọn họ cũng sẽ không nói hai lời mà bước về phía Diệp Trần.

    Nhất Thế Yêu Nhiêu muốn có đạo cụ thần tích chỉ vì muốn có vốn liếng để mở ra con đường thành đại gia tộc trong trò chơi, dù có thất bại cũng không tổn thấ bao nhiêu, bọn họ chính mắt thấy sự kiêu ngạo của Trần Phong, biết ân oán giữa Diệp Trần và Long Chiến nghiệp đoàn, tất nhiên không do dự đứng về phía Diệp Trần.

    - Tốt lắm, ta thu cái này lại trước, thơi gian giao nang này thì dùng trước đi, còn cái chìa khóa này thì tạm thời không biết có tác dụng gì.

    Ba thứ ngoài trừ thời gian giao nang có công dụng trực tiếp ra thì hai cái còn lại đều cần sáu người tập hợp toàn bộ sáu mảnh nhỏ mới có thể biết rốt cuộc có tác dụng gì.

    - Bây giờ tình huống đã có chút sáng tỏ, tại trạm kiểm soát ẩn này chúng ta ít nhất phải giết sau con Boss mới được.

    Diệp Trần nói.

    Năm người còn lại nghe xong đều gật đầu, mảnh nhỏ đạo cụ thần tích và mảnh vỡ chìa khóa đều cần sáu miếng, như thế ít nhất có sáu con Boss.

    - Boss còn lại không biết trốn ở đâu, vừa rồi chúng ta dẫn con kiến chạy khắp nửa thành mà không phát hiện con nào nữa.

    Pháp Hào nhìn xung quanh, mơ hồ nói.

    - Ta có ý này!

    Vô Danh vốn luôn ít lời lúc này đột nhiên nói:

    - Vừa rồi Boss là một con kiến, ta nhớ rõ khiến chiến cây máy tại tầng 50 có các loại là cây công nhân, kính phản xạ, quả cầu đen, đồ đằng trụ, bọ rùa sau đó chính là con kiến, cho nên ta nghĩ trong trạm kiểm soát ẩn này có thể Boss chính là sáu loại này.

    (DG: vì lần trước để tên Boss là con kiến rồi nên 5 còn con lại để tên thuần việt)

    - Không sai, ta cũng nghĩ thế, muốn tìm năm con Boss còn lại ở đâu chỉ cần nghĩ đặc tính của chúng là có khả năng tìm ra rất lớn. Cây công nhân thì tim ở chỗ có cây cối, bọ rùa tìm chỗ có hoa cỏ, kính phản xạ thì tìm chỗ có ánh mặt trời, cái này thì phạm vi hơi lớn, đồ đằng trụ thì tìm ở chỗ tế đàn, còn quả cầu đen thì có chút phiền toái, hơi khó đoán.

    Diệp Trần gật gật đầu, từ từ phân tích mấy người còn lại nghe thế đều rơi vào trầm tư, suy nghĩ làm thế nào mới tìm được Boss.

    - Không bằng chúng ta trước hết đến đỉnh kiến trúc cao nhất thành thị này, ở đó nhìn quanh, tìm cái gì cũng tiện.

    Pháp Hào nghĩ được biện pháp không tệ, mọi người đều thấy so với tìm kiếm mù quáng lung tung thì đây là một biện pháp tốt.

    Vị trí kiến trúc cao nhất cũng không khó tìm, mọi người đã sớm để ý đến nó, mà nó cũng không cách xa vị trí hiện tại của họ bao nhiêu.

    Sáu người chạy như bay nhanh chóng đến đó.

    Thành kim loại này tương đối hiện đại, trước mắt là một tòa cao ốc hình tròn, cụ thể cao bao nhiêu sáu người không rõ, ước chừng khoảng hai trăm mét.

    Bước vào cước, sáu người thấy xung quanh sáng lên, một hình khối kim loại tròn tinh xảo nhẹ nhàng phiêu phù cách mặt đất nửa mét phía trước mặt.

    - Hình như là thang máy.

    Sáu người thấy vậy, bước lên một khối kim loại, sau đó khối kim loại nhanh chóng bay lên phía trên.

    - Thật hiện đại.

    Pháp Hào khen, có thang máy thật tốt, nếu không thì bọn họ chạy được lên đỉnh tòa nhà hai trăm mét dù không mệt chết cũng mất không ít thơi gian, mà bây giờ không thể phí thời gian dù chỉ một phút.

    - Bà mợ nó, chui vào giữa đống quái là sao @@

    Khối kim loại đưa mọi người đến thẳng mái nhà, khi đến nơi ai cũng đổ mồ hôi lạnh vì phát hiện ở đây có một đoàn vô số quái vật kính phản xạ tồn tại.

    - Mụ nó, thang máy bất động rồi!

    Khi mọi người tính hạ xuống trước suy nghĩ đối sách thì hệ thống báo cho họ biết để tái khởi động cần ít nhất một phút làm lạnh.

    - Cẩn thận!

    Không còn cách nào khác, sáu người chỉ có thể cố gắng cứng rắn, nhìn xem mấy con quái có cử động gì.

    Kính phản xạ này với loại mọi người gặp ở tháp Vinh Dự tầng 50 có chút khác biệt, trên mặt kính có một đôi mắt nhỏ, hơn nữa hai bên có đạn hoàng song tí nhỏ.

    Sáu người càng kỳ quái nhìn mấy con quái đứng rất có quy luật chung một chỗ tựa hồ đang hấp thu năng lượng ánh sáng mặt trời, những con phát hiện bọn họ đầu tiên chỉ mở cặp mắt nhắm chặt, liếc bọn họ một cái, sau đó không động đậy, chỉ lẳng lặng phiêu phù tại chỗ.

    Lúc này mọi người mới xác định chúng nó đang hấp thu năng lượng mặt trời, sau lưng mỗi con đều có một ống dẫn năng lượng trong suốt, từng tia năng lượng trong suốt từ ống dẫn tập trung về một khối máy móc khổng lồ trung tâm.

    - Chuyện gì vậy, không thấy bóng dáng Boss đâu, chẳng lẽ phải giết ít kính phản xạ Boss mới xuất hiện?

    Pháp Hào nói nghi vẫn trong lòng ra, mọi người nhìn khắp thiên thai khổng lồ mà không hề phát hiện bóng dáng Boss đâu.

    - Chờ thêm một phút, rồi đi vào đám kính phản xạ xem, nếu không được cứ tìm đám Boss còn lại rồi tính sau.

    Không có Boss, mọi người không còn cách nào, chỉ có thể dựa theo kế hoạch, nhìn khắp đám kính phản xạ ven thiên thai tìm kiếm Boss.

    Sau một phút, Diệp Trần mời mấy người Pháp Hào xuống thang máy, một mình hắn đến gần đám kính phản xạ.

    Nhưng Diệp Trần đến gần đám kính phản xạ mà chúng không có chút ý định tấn công nào.

    - Xem ra mấy cái kính phản xạ này không có ác ý, mọi người tự tìm kiếm đi, cẩn thận đừng đụng vào bất kì cái gì.

    Thiên thai quá lớn, Diệp Trần bảo mọi người chia nhau ra cùng tìm.

    - Lão Đại, ở đây có một gia hỏa kỳ quái.

    Không lâu sau, tiếng của Pháp Hào trong kênh đội ngũ vang lên.
     
  2. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,382
    Võng Du Thực Vật Sư
    Tác giả: Bất Thị Phù Vân

    Chương 162: Thu hoạch liên tục.

    Nguồn : 4vn.eu



    Nghe tiếng kêu của Pháp Hào, năm người Diệp Trần đồng loạt chạy đến.

    - Chính là nó!

    Pháp Hào chỉ về một con kính phản xạ phía trước.

    - Màu khác, xung quanh hình như chỉ có mỗi con này có màu khác những con khác.

    Tử Cảm Lãm khẽ nhíu mày.

    Tất cả kính phản xạ xung quanh đều màu trắng bạc, chỉ có con phía trước là màu đỏ lửa.

    Bất quá ngoài màu sắc nổi bật ra thì khiến mọi người chú ý đến nó hơn là cái ống dẫn sau lưng kính phản xạ này bị nới lỏng ra, nó muốn dùng cánh tay máy quắp về phía sau cầm ống dẫn chuyển đi mà cánh tay không thể bẻ cong được, nên nó chỉ có thể không ngừng uốn cong mình hy vọng làm cho ống dẫn xuyên trở lại sau lưng mình.

    Mọi người bên cạnh nhìn cũng không nhịn được có chút sốt ruột thay cho tiểu gia hỏa ngốc này.

    Tiểu gia hỏa cuối cùng cũng phát hiện bọn Diệp Trần, lúc này nó ngừng di chuyển thân thể, ánh mắt rất hung nhìn Diệp Trần, nếu tiểu tử này có miệng thì sáu người dám khẳng định nó sẽ nhe rang trừng mắt nhìn mọi người.

    - Lão Đại, gia hỏa này hình như muốn công kích chúng ta, hay là chúng ta ra tay trước.

    Pháp Hào cảnh giác nói.

    - Đừng!

    Không chỉ Diệp Trần, Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng cấp bách hô.

    - Muốn thì nó đã sớm tấn công rồi, không cần chờ đến giờ.

    Diệp Trần nói.

    - A, vậy à.

    Pháp Hào ngượng ngùng sờ sờ đầu:

    - Vậy bây giờ phải làm sao?

    - Các ngươi cẩn thận một chút, ta qua đó thử xuyên ống dẫn năng lượng về phía sau cho nó xem sao.

    Mọi người bắt đầu đề phòng, Diệp Trần cũng chậm rãi cẩn thận tiếp cận gia hỏa kỳ quái.

    Thấy Diệp Trần dần tiếp cận thân thể kính phản xạ, nó cũng phản ứng kịch liệt, đầu tiền là hung hang nhìn chằm chằm, thấy hắn vẫn đi tới thì thân thể liền di động mạnh, một cỗ hào quang từ thân thể nó bắn phụt ra về phía trước chân Diệp Trần.

    - Đừng công kích, gia hỏa này không có ác ý!

    Bầu không khí nhất thời khẩn trương lên nhưng Diệp Trần lại phất phất tay ý bảo mọi người đừng lộn xộn.

    Nếu tiểu tử này thật sự muốn công kích hắn thì hoàn toàn có thể đánh trực tiếp lên người hắn.

    - Hình như nó rất ghét nhân loại.

    Năm người còn lại cũng nhìn ra tiểu tử này không có ác ý, chỉ là không thích nhân loại tiếp cận.

    - Không thích nhân loại à, vậy thì có một cách có thể thử xem.

    Tay Diệp Trần vừa động, Hải Na đã được gọi ra.

    Lúc khiêu chiến tháp Vinh Dự, nếu biết không đạt được kinh nghiệm Diệp Trần cũng sẽ không phát Hải Na ra đánh chơi tránh nó bất cẩn bị quái vật xử lí, tổn thất độ hảo cảm và trung thành.

    - Hải Na, người cắm lại ống dẫn sau lưng cho gia hỏa kia đi, ta cho ngươi trang bị phân giải.

    Diệp Trần cười hì hì với tiểu Hải Na đang mờ mịt nhìn xung quanh, đồng thời trong tay xuất hiện một trang bị bỏ đi.

    Khi khiêu chiến tháp Vinh Sự, mỗi lần thông quan ở các tầng thì đều có tỷ lệ đạt được một vài thứ, Diệp Trần đạt được không ít trang bị bỏ đi, lúc này vặn vặn phát huy tác dụng.

    Bọn Pháp Hào không biết nói gì, muốn sủng vật rat ay giúp còn phải hối lộ, xem ra sủng vật có chỉ số thông minh cực cao cũng không nhất định là chuyện tốt.

    Hải Na nhìn trang bị bỏ đi trong tay Diệp Trần, mắt đầy khinh thường, bất quá nó vẫn tới nhận, lục quang trong tay lóe lên, trang bị phân giải thành một đống tài liệu bị Hải Na tiện tay bỏ đầy túi áo.

    Sau đó Hải Na mới chậm rãi vỗ đôi cánh nhỏ bé xinh đẹp bay về phía kính phản xạ kia.

    Thấy Hải Na bay qua, tiểu gia hỏa tuy vẫn còn cảnh giác nhưng không hề tấn công, sau đó Hải Na bay đến trước mặt nó, khoa tay múa chân trước mặt nó vài cái, tiểu gia hỏa liền bình tĩnh trở lại, hỡn nữa còn có chút hưng phấn.

    Sau đó Hải Na bay đến phía sau, dùng sức nâng ống dẫn xuyên qua phía sau kính phản xạ.

    Tiểu gia hỏa tức khắc cảm kích nhìn Hải Na, thân mật huých vai, sau đó cặp cánh tay máy của nó không biết từ đâu lấy hai kiện đồ đưa cho Hải Na.

    Hải Na thấy hai thứ này, mắt sang lên, lục quang khẽ lóe, muốn phân giải.

    - Hải Na đừng!

    Nhóm Diệp Trần thấy thế đều đổ mồ hôi kêu Hải Na ngừng lại.

    Hai kiện đồ này một màu xám trắng, một đỏ sậm. Cái màu xám trắng không thể nghi ngờ chính là mảnh nhỏ chìa khóa, mảnh còn lại chính là mảnh vỡ đạo cụ thần tích, loại đồ vật này không biết Hải Na có thể phân giải được không, mà nếu thật sự phân giải được thì mọi người chỉ biết khóc không ra nước mắt.

    Hải Na nghe vậy mới rất không tình nguyện bay về thả hai kiện đồ vật vào tay Diệp Trần.

    - Khụ khụ, Hải Na, mấy thứ trang bị này cho ngươi.

    Mấy người đều cống hiến trang bị bỏ đi ra, Hải Na không ghét bỏ đều thu lại, phân giải toàn bộ, thần sắc mất hứng trên mặt lúc này mới phai nhạt.

    Thấy vậy Diệp Trần mới thu tiểu tử này lại.

    - Lão Đại, có phải là mảnh võ đạo cụ thần tích và chìa khóa?

    Pháp Hào vội hỏi.

    - Đúng vậy, không ngờ lần này đoạt được dễ dàng như thế.

    Diệp Trần gật gật đầu, bất quá hắn cũng biết lần này nhờ có Hải Na không thì có đoạt được hay không thật khó nói.

    - Lần này không phải chiến đấu, xem ra muốn lấy được sáu mảnh nhỏ không phải mỗi lần đều phải chiến thắng mới được, xem ra cách đạt được phân nửa là liên quan đến cách sử dụng mấy loại máy móc này.

    Nhất Thế Yêu Nhiêu trầm ngâm nói, mọi người nghe thế đều đồng ý gật gật đầu.

    - Chuyện này tạm thế đã, nhanh đi tìm những nơi có khả năng tìm được mảnh nhỏ đã, lần này không đạt được thời gian giao nang.

    Diệp Trần nhanh chóng ra lệnh, mấy người đều gật gật đầu, chạy về phía ven thiên thai lúc đầu đến.

    - Bên ngoài ngoại ô thành phố có một mảnh rừng rậm.

    - Bên này ta thấy có một vườn rau lớn.

    - Có một khu mộ lớn, có thể là nơi đồ đằng trụ ở.

    - Bên này ta không phát hiện gì, chỉ thấy một phế tích đầy rác rưởi.

    Tiếng của mấy người liên tục vang lên trong kênh tổ đội.

    Đứng ở nơi cao thế này, tầm mắt mọi người có thể thu hết cảnh vật quanh thành phố.

    - Việc này không nên chậm trễ, bắt đầu xuất phát.

    Diệp Trần lên tiếng, sáu người cùng lên thang máy xuống mặt đất.

    - Tới khu rừng phía đông trước đi, cây công nhân có thể ở đó.

    Rừng rậm phía đông tương đối gần, từ đó đến vườn rau nơi khả năng có bò rùa không xa, với đề nghị của Diệp Trần mọi người không có dị nghị đều chạy như bay về phía rừng rậm phía đông.

    Mọi người nhanh chóng rời thành phố, dần tiếp cận rừng rậm, sau đó rất nhanh mọi người nhìn thấy từng cái cọc gỗ, xa xa nhìn tới còn có thể nhìn thấy từng gốc cây đang ngã xuống.

    Thấy vậy mọi người đều biết khó tránh một trận chiến với cây công nhân rồi.

    Sáu người đoán đúng, khi mọi người tiếp cận cây công nhân, mấy gia hỏa cao nửa thước này liền múa cưa máy trong tay chém đến.

    Bất quá số lượng cây công nhân còn thua xa số lượng kiến, sáu người không khách khí giết sạch, khi đám tép riu chết cả mảng thì một cây công nhân khổng lồ xuất hiện.

    Gia hỏa này không thể nghi ngờ là khắc tinh của thực vật sư, lưu liên tạc đạn thụ của Diệp Trần cơ hồ chưa đến hai giây đã bị chém chết.

    Thấy vậy Diệp Trần bất đắc dĩ chuyển sang gieo trồng Độc Thứ Mạn Đằng để hỗ trợ, ít nhất gia hỏa này còn có chút tác dụng giảm tốc độ của Boss.

    Cây công nhân khổng lồ cũng không có gì đặc biệt lợi hại, Diệp Trần phụ trách giảm tốc độ, mọi người vừa kéo nó quanh rừng rậm vừa đánh như lúc đánh Boss kiến.

    Không thể không nói biện pháp của bọn Diệp Trần rất đúng. Cây công nhân khổng lồ thấy cây cối phía trước không thể né tránh mãi được, thỉnh thoảng phải lia cưa chém đứt cây cối xung quanh mình.

    Cây công nhân khổng lồ còn có thể chạy nhan được chứ mấy cây công nhân bình thường muốn tiến tới đều phải mất thời gian chém cây.

    Cứ như thế tốc độ nó bị kìm hãm rất nhiều, sáu người có thể thuận lợi giết chết nó cũng là vì vậy.

    Sau khi cây công nhân khổng lồ tử vong, nó cũng rơi xuống ba thử như con Boss kiến.

    Từ trong thành chạy ra đến khi giết chết cây công nhân khổng lồ, sáu người đã mất hơn hai mươi phút, lúc này Diệp Trần liền sử dụng thời gian giao nang vừa chiếm được.

    Sau đó sáu người ngựa không dừng vó chạy về phía vườn rau không xa.

    Bọ rùa là một loại sinh vật khiến người ta rất khó liên tưởng đến một sinh vật vô hại, lúc tiến đến sáu người cũng đã chuẩn bị tốt.

    Khi tiếp cận vườn rau, đúng như sáu người tưởng tượng, từng đàn từng đàn bọ rùa tấn công mãnh liệt.

    Bất quá trong đám bọ rùa này không tồn tại Boss, chỉ có mấy con phía trung tâm cực kỳ linh hoạt, mục tiêu nhỏ, số lượng lại lớn, muốn giết chết cùng không phải việc dễ dàng.

    Nhưng dưới sự xuất thủ toàn lực của sáu người, đám bọ rùa không có khả năng tiếp cận chứ đừng nói gì đến tạo thành thương tổn.

    Giết chết đám bọ rùa xong sáu người tìm được một cái hòm không khóa tại trung tâm vườn rau.
     
  3. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,382
    Võng Du Thực Vật Sư
    Tác giả: Bất Thị Phù Vân

    Chương 163: Quái dị- BOSS.

    Nguồn : 4vn.eu



    Thấy có hòm mọi người đều hưng phấn.

    - Ta mở, để ta mở ra!

    Pháp Hào giống như trẻ con nhào lên trước, mọi người đều cười không tranh với hắn.

    - Sao lại chỉ có chút đồ vậy?

    Nhưng sau khi ph mở hòm ra cũng choáng váng, không ngờ bên trong chỉ đặt thời gian giao nang, mảnh vỡ chìa khóa và mảnh nhỏ đạo cụ thần tích.

    - Vốn cũng chỉ có ba thứ này.

    Nhóm Diệp Trần rất bình tĩnh trả lời, cái gì nên có thì đã sớm xuất hiện, bây giờ chỉ vì chút bọ rùa không có Boss mới đổi lại được cái hòm này.

    Kế tiếp mọi người dĩ nhiên là muốn đến khu mộ, khoảng cách có chút xa, mọi người chạy hơn mười phút mới tới nơi.

    Khu mộ nằm nghiêng bên một sườn núi nhỏ, từ xa nhìn lại sáu người đều thấy thê lương. Khu mộ đầy cỏ dại, không ít chỗ cỏ mọc che lấp cả bia mộ, nếu không phải phía trước có một số bia mộ còn khá rõ ràng thì e rằng mọi người không phát hiện ra đây là một khu mộ.

    - Đồ đằng trụ!

    Mọi người nhanh chóng theo một cầu thang đá đi vào khu mộ.

    khi tiến tới gần, ánh mắt sắc bén của Pháp Hào phát hiện trong bụi cỏ dại bên trái mọi người có một cái đồ đằng trụ nằm đó.

    Chỉ là cái đồ đằng trụ này đã hoàn toàn tử vong, hơn nữa không biết đã nằm trong cỏ dại bao lâu, thân thể đã hoen rỉ, sáu người mẫn cảm để ý ánh mắt màu đỏ sậm trên đầu nó đã bị ai hoặc vật gì đó đào mất.

    - Cẩn thận, hẳn sẽ có chiến đấu.

    Diệp Trần dặn dò, mấy người còn lại cũng gật đầu, hiển nhiên đây không phải là tình huống bình thường.

    Vì thế mọi người tiếp tục tiến tới, dọc đường bọn họ phát hiện lượng lớn đồ đằng trụ nằm trong bụi cỏ, tình trạng giống như cái đầu tiên.

    Chứng kiến điều này mọi người càng thêm cẩn thận.

    - Cẩn thận, có gì đi ra.

    Sáu người dọc theo cầu thang đá về phía trước, đột nhiên một đạo hư ảnh hiện ra, sáu người lập tức cảnh giác đề phòng.

    Sau đó mọi người đều hoảng sợ phát hiện phía trước bọn họ có một đồ đằng trụ quái dị.

    Quái vật kia không lớn hơn đồ đằng trụ bình thường bao nhiêu nhưng trên thân nó lại có mười hai con mắt đỏ ngòm, hơn nữa ngoại trừ con mắt trên cùng thì mười một con còn lại di chuyện trên thân thể nó.

    Lúc này mười một con mắt của nó cùng động, từ các nơi trên thân thể hội tụ về phía trước nhìn về phía sáu người Diệp Trần.

    Năm người Pháp Hào nhing đồ đằng trụ quỷ dị nhìn về phía Diệp Trần chờ hắn ra lệnh.

    Bất quá Diệp Trần còn chưa truyền lệnh thì đồ đằng trụ kỳ quái đã cho bọn họ là địch nhân, hoặc là trong mắt nó không có cái gì gọi là bạn.

    Bọn Diệp Trần dù ngốc cũng biết những đồ đằng trụ tử vong nằm rỉ sét trong đám cỏ chính là bị gia hỏa này giết chết.

    Gia hỏa này giết chết đồng loại, đào mắt chúng ra, cắm vào thân mình, cuối cùng hình thành hình dạng quái dị này.

    Thân hình chợt động, mười hai đạo xạ tuyến từ mười hai con mắt chợt bắn ra.

    Tuy rằng sáu người đều có phòng bị nhưng mười hai đạo xạ tuyến không chỉ bất ngờ còn cực kỳ nhanh.

    Chỉ có Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu đúng lúc mười hai con mắt vừa động lập tức chuyển hướng nhảy đi.

    Mười hai đạo xạ tuyến, mỗi người hai đạo bắn tới, Pháp Hào, dạ sắc nữ vương, Vô Danh tuy muốn tránh nhưng đáng tiếc đã muộn, sau khi bị hai đạo xạ tuyến đánh trúng thân thể bị hai cỗ hồng sắc quang mang trói buộc, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

    - Oa, nhanh thế, lão Đại nhanh cứu chúng ta.

    Pháp Hào gấp gáp kêu lớn, nhưng khi hắn nhìn kĩ thì thấy Diệp Trần cũng bị xạ tuyến màu đỏ trói buộc.

    Diệp Trần nhảy lên nhưng không phải hắn né tránh mà là chắn trước mặt tử cảm lãm cản hai đạo xạ tuyến bắn về phía hắn.

    - Cảm Lãm, quang chi thủ hộ kỵ sĩ!

    Thấy đồ đằng trụ cổ quái có những mười hai con mắt này Diệp Trần đã biết khó đối phó, bất quá không nghĩ tới mười hai con mắt này có thể cùng phóng xạ tuyến ra bắt mọi người lại. Cho nên khi thấy mười hai con mắt của nó động Diệp Trần quyết định cứu Tử Cảm Lãm trước, để nàng gọi quang chi thủ hộ kỵ sĩ về.

    - Đã biết!

    Tử Cảm Lãm không nói nhiều, nâng pháp trượng lên, đầu tiên sử dụng kỹ năng thánh nữ phụ thể, sau đó tiếp tục sử dụng quang chi thủ hộ kỵ sĩ.

    Quang chi thủ hộ kỵ sĩ ngân quang lóng lánh xuất hiện, dưới mệnh lệnh của Tử Cảm Lãm quang chi thủ hộ kỵ sĩ bắt đầu vọt về phía đồ đằng trụ.

    Một phía khác, Nhất Thế Yêu Nhiêu sau khi né dược xạ tuyến tập kích lại thi triển kĩ năng ảnh trảm bay nhanh tới bên đồ đằng trụ, chém một kiếm lên thân thể nó.

    Giống lúc đánh với cây công nhân, khi đồ đằng trụ dùng xạ tuyến trói buộc người chơi thì nó cũng chỉ có thể đứng yên để cho Nhất Thế Yêu Nhiêu công kích, nhưng mà lượng máu của bốn người Pháp Hào và Diệp Trần cũng tụt nhanh chóng, tuy rằng Tử Cảm Lãm sau khi triệu hồi quang chi thủ hộ kỵ sĩ đã toàn lực bơm máu cho mọi người nhưng một mục sư không phải cao cấp thi triển thuật trị liệu quần thể cho bốn người khẳng định là không ăn thua.

    - Công kích mắt nó, đó có thể là nhược điểm.

    Diệp Trần tuy rằng bị trói buộc không thể nhúc nhích nhưng hắn cũng không rảnh rỗi, tâm niệm hắn vừa động, biết những con mắt bị đào lên trồng vào rất có khả năng là nhược điểm của gia hỏa cổ quái này.

    Dù sao mấy con mắt này cũng không phải của nó, đó là điểm đáng để ý nhất.

    - Được!

    Nhất Thế Yêu Nhiêu gật gật đầu, kiếm khô lâu mạnh mẽ đánh vào mắt gia hỏa kia.

    Diệp Trần hiển nhiên đã đoán đúng, kiếm khô lâu chém vào con mắt thì con mắt lập tức hơi nháy, Nhất Thế Yêu Nhiêu chém thêm mấy nhát nó nhắm lại luôn.

    Con mắt nhắm lại chính là một con bắn xạ tuyến trúng Diệp Trần, lúc này tuy rằng thiếu một con mắt bắn xạ tuyến nhưng đồ đằng trụ quái dị này lại khác với đồ đằng trụ bình thường, một con mắt cũng đủ trói buộc Diệp Trần không thể nhúc nhích chỉ là tốc độ giảm máu hạ thấp.

    Nhất Thế Yêu Nhiêu thấy vậy cũng nhanh chóng chém về một con mắt khác, lúc này quang chi thủ hộ kỵ sĩ mà Tử Cảm Lãm triệu hồi cũng đã chạy tới bên người đồ đằng trụ, thực thi mệnh lệnh của Tử Cảm Lãm – tấn công con mắt.

    Hai người đồng thời công kích, con mắt nhanh chóng nhắm lại, Diệp Trần lập tức khôi phục tự do.

    Vừa khôi phục tự do, Diệp Trần lập tức trồng Lưu liên tạc đạn thụ bắt đầu oanh tạc đồ đằng trụ.

    Cả một đám Lưu liên tạc đạn thụ nổ mạnh bên người Boss nhưng mà đối với nó thì mớ này cũng chỉ thường thường thôi, muốn công kích đến mắt nó để giải phòng ba người Pháp Hào thì phải trực tiếp công kích sáu con mắt còn lại mới được.

    Thấy vậy Diệp Trần không nghĩ nhiều trực tiếp dùng kho nuy chi quang cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu và quang chi thủ hộ kỵ sĩ toàn lực tấn công một con mắt.

    Con mắt này và con ba người công kích kế tiếp là hai con mắt giữ Vô Danh, tốc độ công kích của hắn nhanh nhất trong ba người, bởi vì kỹ thuật của hắn hoàn hảo hơn, thời gian hoàn thành chuẩn bị để tấn công của vũ khí nhanh hơn nên dù rằng lực thương tổn của Dạ sắc nữ vương mạnh hơn Diệp Trần vẫn lựa chọn giải thoát Vô Danh trước.

    Dưới sự công kích của ba người Vô Danh nhanh chóng được giải thoát.

    Sau khi bay nhanh uống một khôi phục dược tề, Vô Danh cũng tham gia đội ngũ công kích.

    Chỉ còn lại hai người bị trói buộc, áp lực của Tử Cảm Lãm giảm đi, thậm chỉ còn quẳng cho đồ đằng trụ một công kích thánh quang đạn.

    Cộng thêm quang chi thủ hộ kỵ sĩ thì đã có bốn người toàn lực tấn công đồ đằng trụ, Pháp Hào và Dạ sắc nữ vương nhanh chóng được giải thoát.

    - Móa, thiếu chút nữa thì teo rồi.

    Mặc dù có Tử Cảm Lãm ở bên bơm máu nhưng lượng máu của Pháp Hào và Dạ sắc nữ vương cũng không còn nhiều, đã rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, nếu không phải mọi người giải quyết đúng lúc thì nghẻo cũng không có gì là lạ.

    Đồ đằng trụ phía trước không hề di động, lúc tất cả mọi người thoát khỏi xạ tuyến trói buộc của nó thì thân thể của nó liền nhẹ nhàng rời khỏi công kích của Lưu liên tạc đạn thụ.

    Bất quá sáu người đều toàn lực giết về đồ đằng trụ nên cho dù không có công kích của Lưu liên tạc đạn thụ thì lượng máu của nó cũng tụt nhanh.

    - Lưu tinh tiễn vũ.

    - Hư không tuyền qua.

    - Tiễn vũ.

    Ba

    Nhưng lúc này hơn mười con mắt bị công kích phải nhắm chặt của đồ đằng trụ lại nhất tề mở ra.

    Mọi người vừa thấy đều cả kinh cho rằng gia hỏa này lại muốn dùng xạ tuyến trói buộc mọi người.

    Nhưng lần này bọn họ nghĩ nhầm rồi, đồ đằng trụ không làm thế mà mười hai con mắt nhất tề tập trung trước thân thể, bắn ra một mảnh phiến lăng hình màu đỏ hình thành một quang thuẫn chắn trước mình.
     
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Võng Du Thực Vật Sư
    Tác giả: Bất Thị Phù Vân

    Chương 164:So đấu thực lực.

    Nguồn : 4vn.eu



    Tiểu quang thuẫn này vừa xuất hiện, bi kịch liền xảy ra với mấy người Diệp Trần.

    Kỹ năng vừa sử dụng của ba người Pháp Hào lập tức bị phản xạ trở lại. Không phải là thương tổn khu vực mà là kỹ năng phản xạ đúng nơi xuất phát.

    - Vãi lều, tránh mau!

    Công kích của mấy người đều dung hết toàn lực. Hờ hờ. Pháp Hào là người đầu tiên kêu lên thảm thiết, cắm đầu cắm cổ chạy ra ngoài. Vô Danh và Dạ Sắc Nữ Vương cũng chật vật theo sau.

    Vô Danh còn đỡ chút, Dạ Sắc Nữ Vương thì thôi rầu, Hư Không Toàn Qua có lực hút khá lớn, hiện tại nàng đang bị cuốn lưng chừng cơn lốc, hiện tại trên đầu nàng không ngừng hiện lên những thương tổn cực lớn.

    Dạ Sắc Nữ Vương vội vàng uống bình HP, Tử Cảm Lãm cũng nhanh chóng hồi máu cho nàng, lúc này mới khiến cho lượng HP của nàng tăng lên đôi chút.

    Phía xa, công kích của Nhất Thế Yêu Nhiêu và Quang Chi Bảo hộ kỵ sĩ cũng bị phản xạ trở lại. Kim Chúc Đồ Đằng Trụ biến dị này thật sự quá mức biến thái. Có thể phản hồi toàn bộ công kích cùng một lúc.

    Nếm mùi đau khổ xong, mấy người Pháp Hào mới biết được, hóa ra con BOSS này lại lợi hại đến như vậy.

    Sau khi phản xạ lại toàn bộ công kích, Kim Chúc Đồ Đằng Trụ không hề dừng lại, 12 con mắt lóe ra 12 đạo laze bắn về tất cả mọi người.

    Tốc độ của tia laze quá nhanh, lúc này chỉ có Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu có thể né tránh. Không phải mọi người không kịp phản ứng, mà dung tốc độ di chuyển của mấy người mà đòi tránh né khác nào người si nói mộng. Diệp Trần nếu không kiếm được kỹ năng “ Nhảy trước” khi đánh Bảo Thạch Lão Thử, thì cho dù hắn có phản ứng nhanh đến đâu thì cũng không thể tránh né được.

    Diệp Trần nhảy đến trước người Tử Cảm Lãm, chặn lại công kích, nếu Tử Cảm Lãm mà bị công kích trói buộc, bọn họ coi như xong rồi.

    12 đạo laze chia đều cho 7 người bao gồm cả Quang Chi Bảo hộ kỵ sĩ. ( Không hiểu chia kiểu gì luôn :v)

    Nhất Thế Yêu Nhiêu dung “Trùng Phong” tránh thoát được 1 đạo, 1 đạo khác thì bắn vào trên thân Quang Chi Bảo hộ kỵ sĩ, “trói buộc” lại bị miễn dịch, nên cũng không có hiệu quả gì.

    - Cứu Dạ Sắc trước!

    Diệp Trần khẩn trương nói với Nhất Thế Yêu Nhiêu và Tử Cảm Lãm, Dạ Sắc Nữ Vương vừa bị Hư Không Toàn Qua đánh trúng, bị thương nặng, tuy rằng đã uống thuốc trị thương, cũng như nhận sự trị liệu của Tử Cảm Lãm, nhưng nếu không nhanh chóng cứu nàng, nàng có thể sẽ gặp nguy hiểm.

    -OK!

    Nhất Thế Yêu Nhiêu cùng Quang Chi Bảo hộ kỵ sĩ toàn lực công kích về 2 con mắt trói buộc Dạ Sắc Nữ Vương. May mắn, khi HP của Dạ Sắc Nữ Vương về tới 5% thì Nhất Thế Yêu Nhiêu kịp thời cứu nàng ra.

    Dạ Sắc Nữ Vương được cứu, mọi chuyện sau đó đơn giản hơn nhiều, dù sao đã có kinh nghiệm, Dạ Sắc Nữ Vương gia nhập đội ngũ chiến đấu, sau đó cứu Vô Danh và Pháp Hào. Vì Lưu Liên Tạc Đạn Thụ đối với việc cứu người vô dụng, nên Diệp Trần bị xếp cuối cùng.

    Kỹ năng của Kim Chúc Đồ Đằng Trụ có thời gian hạn chế, ngoại trừ kỹ năng “Nhãn Tình” thì nó cũng không còn kỹ năng nào khác, trong lúc chờ đợi thời gian cooldown hoàn tất thì nó bay đi bay lại để tránh công kích của mấy người Diệp Trần.

    Nhưng trừ Diệp Trần bất lực nhìn theo thì những chủ lực còn lại không trượt phát nào.

    Tuy rằng gia hỏa có linh hoạt, nhưng thủy chung chỉ là NPC, di chuyển đều có quy luật, nếu người chơi đủ linh hoạt và có kinh nghiệm chiến đấu phong phú rất dễ dàng có thể công kích trúng.

    Nhưng, chẳng bao lâu cooldown hoàn tất, một lần nữa 12 đạo laze lại bắn ra.

    Sáu người tất nhiên là không để trúng chiêu một lần nữa, dự đoán trước được thời gian cooldown của nó, nên đều sử dụng công kích bình thường, dù bị phản xạ lại thì thương tổn cũng không đáng kể.

    Còn hiệu ứng trói buộc của tia laze thì mọi người cũng làm như lúc trước, ngăn cản lại.

    Vầng, nói thì dài nhưng một vòng như thế lại lập lại, again and again… HP của Kim Chúc Đồ Đằng Trụ giảm xuống đều đặn.

    - Cẩn thận! Gia hỏa này có thể biến dị đó!

    Vết xe đổ của Mã Nghi BOSS lúc trước vẫn con in sâu, Diệp Trần trịnh trọng nói trong kênh đội ngũ.

    Xung quanh Kim Chúc Đồ Đằng Trụ này không hề có tiểu binh, tỷ lệ biến dị là vô cùng cao.

    Mà Diệp Trần cũng đoán không sai, khi HP của gia hỏa này về 10%, sau khi dùng phản xạ kỹ năng, nó chợt bay cao hơn 10m, sau đó 12 tia laze từ 12 con mắt bắn vào trong bụi cỏ.

    Trong khoảnh khắc, 12 Kim Chúc Đồ Đằng Trụ vốn đã tử vong lúc trước từ trong bụi cỏ bay lên.

    BOSS Kim Chúc Đồ Đằng Trụ lúc này mới trở lại trên mặt đất, sau đó liền phát động công kích mãnh liệt với mấy người Diệp Trần.

    Mười hai Kim Chúc Đồ Đằng Trụ này vốn đã tử vong, con mắt trên đồ đằng đã biến mất không thấy, nhưng dưới sự phục sinh của BOSS, trong hốc mắc của chúng cũng xuất hiện một con mắt nhỏ màu đỏ, sau đó, cũng tụ năng lượng rồi bắn ra một đạo ánh sáng như thường.

    Chíu chíu chíu!

    Tốc độ của tia laze này vẫn nhanh như lúc trước, có vài người không tránh kịp, thế nhưng nó không có hiệu quả trói buộc như lúc trước, mà tạo thành thương tổn trực tiếp.

    Sáu người tất nhiên đều vội vàng đánh trả, nhưng bao nhiêu công kích trúng Kim Chúc Đồ Đằng Trụ đều không tạo thành bất cứ thương tổn nào.

    - Đánh vào BOSS, mấy cái Kim Chúc Đồ Đằng Trụ này vốn đã tử vong, công kích vô hiệu!

    Sau khi ngẩn người, Diệp Trần có phản ứng nhanh nhất.

    Thân thể của 12 tử vong Kim Chúc Đồ Đằng Trụ bị BOSS khống chế không thể di chuyển, nhưng 12 cột đồ đằng này cũng gây sát thương không nhỏ cho mấy người Diệp Trần. Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu cho dù muốn tránh cũng không thể, kỹ năng cooldown chưa hoàn tất.

    Chiến đấu tới thời điểm này hai bên đã dường như trở thành so đấu xem ai có thể giết chết đối phương trước rồi ( _._!) T cũng chịu đoạn này.

    - Toàn lực công kích BOSS, có gì xài nấy!

    Diệp Trần biết đây là lần cuồng hóa cuối cùng của BOSS, bọn họ bắt buộc phải tấn công trực diện với BOSS xem bên nào mạnh hơn.

    “"Đơn Thể Di Thực","Đại địa dựng dụng", "Hư huyễn thì quang".

    Sau khi ra lệnh, Diệp Trần không làm thêm bất kì động tác tránh né nào nữa, uống dược tề, rồi liên tục xuất ra 3 kỹ năng.

    HP của BOSS giảm xuống điên cuồng.

    “Lưu tinh vũ tiễn”, “Hư Không Toàn Qua “, “Kiếm Nhận Phong Bạo”….

    Pháp Hào, Dạ Sắc Nữ Vương, Vô Danh, Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không chút khách khí, toàn lực dùng những kỹ năng mạnh nhất của mình ném qua.

    Trong nhất thời, hào quang của kỹ năng chói sáng, lấp lánh, cho dù ở xa xa cũng có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu ác liệt bên này.

    Chiến đấu tới hồi gay cấn, HP của cả sáu người cũng như của BOSS đều nhanh chóng giảm xuống.

    Ầm!





    HP của sáu người rơi vào mốc nguy hiểm thì may mắn, 10% HP cuối cùng của BOSS cũng bị xóa sạch, ầm ầm vỡ vụn. 12 cột tử vong Kim Chúc Đồ Đằng Trụ bị nó khống chế cũng trở về nguyên trạng rơi lả tả trên mặt đất.

    Chứng kiến Kim Chúc Đồ Đằng Trụ BOSS tử vong, sáu người thở phào một hơi nhẹ nhõm.

    - Kiếm thần tích đạo cụ, quả nhiên không hề đơn giản.

    Nhìn thi thể của BOSS Kim Chúc Đồ Đằng Trụ, Nhất Thế Yêu Nhiêu sợ hãi nói.

    Lúc trước chiến đấu với Kim loại phản xạ kính, Cơ giới cứ cây nhân công và Cơ giới biểu trùng khiến mấy người có một chút thoải mái, nhưng chiến đấu cùng BOSS Kim Chúc Đồ Đằng Trụ, hoàn toàn không có khả năng trục lợi, thực lực không đủ, muốn lấy thần tích đạo cụ, nằm mơ giữa ban ngày.

    - Tý thì teo!
    HP của Pháp Hào chẳng còn bao nhiêu, toát mồ hôi, nói.

    Tình hình mấy người còn lại cũng chẳng khác bao nhiêu, nếu không phải cả sáu người dùng toàn lực, chẳng bao lâu sẽ có người tử vong, một khi có người tử vong, có thể giết được BOSS Kim Chúc Đồ Đằng Trụ hay không khó mà nói được.

    - Vẫn là Thời gian giao nang loại nhỏ, mảnh vỡ chìa khóa, cùng mảnh vỡ thần tích đạo cụ.

    Diệp Trần lục soát thi thể BOSS nhặt được 3 món bỏ vào balo.

    - Mọi người cẩn thận một chút, còn 1 BOSS nữa mới có thể thông qua che giấu cửa ải này!

    Tính đến hiện tại, mọi người đã qua được 5 ải, còn 1 ải Hắc Sắc kim chúc cầu nữa.

    - Nó ở nơi nào? Bãi phế thải kia chăng?

     
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Võng Du Thực Vật Sư
    Tác giả: Bất Thị Phù Vân

    Chương 165:Tiếng chuông tận thế.

    Nguồn : 4vn.eu




    - Hình như không có chút nào khác biệt cả! Hắc Sắc Kim Chúc Cầu có thể hấp thu công kích của Dạ Sắc Nữ Vương để trở nên cường đại hơn, hiển nhiên là quái vật mang thuộc tích không gian rồi. Khu xử lý phế thải sử dụng Không gian hệ kim cầu để dọn dẹp phế thải cũng đúng thôi! Mặc kệ, cứ đến xem thế nào đã!


    Sau khi sử dụng “Thời gian bao nang”, Diệp Trần tiếp tục lời của Nhất Thế Yêu Nhiêu nói.

    Thấy Diệp Trần phân tích cũng có lý, mọi người bèn đi theo hắn tới Khu xử lý phế thải.

    Sau vài phút, một mảnh đất màu xám tro được bao bọc bởi hàng rào dây thép gai cao vút xuất hiện trước mắt mọi người. Trong đó có khá nhiều rác rưởi loại nhỏ. Nhưng so với khu xử lý rác thải ở hiện thực thì sạch sẽ hơn gấp bội lần.

    “Thời gian xử lý rác thải : 5-7 h PM. Trong thời gian xử lý, xin đừng tới gần!”

    Khi đến gần đại môn khu phế tích, sáu người liền thấy một khối tấm gỗ lớn, bên trên có viết một câu:

    ""Từ đã, hình như thời gian có chút bất đồng, hiện tại là 4h50"

    Pháp Hào theo bản năng nhìn lại thời gian

    Bên ngoài, khi bọn họ bắt đầu tiến vào khiêu chiến vinh dự chi tháp là khoảng 4h30 chiều, tại vinh dự chi tháp khiêu chiến gần 2 tiếng mới đến tầng 50, có lẽ tại đây thời gian riêng biệt so với thời gian của hệ thống

    "Hắc Sắc Kim Chúc Cầu rất có thể ở trong này, mọi người nên cẩn thận"

    Trước đây, tất cả mọi người đều không chú ý đến thời gian, hiện tại phát hiện thời gian bất đồng, phối hợp với mộc bài, mấy người đều chung suy đoán kim chúc cầu chắc chắn ở bên trong khu này, bằng không hệ thống không cần thiết phải đặt ra hệ thống thời gian độc lập.

    Dù sao thì 6 người cũng không vội vã đi vào " đi đâu mà vội mà vàng, mà vấp phải đá, mà quàng phải chân" :)) dây mới đúng - Biên
    Hệ thống đã thông báo 10 phút sau mới có thể bắt đầu, nếu đoán không nhầm, boss ""Hắc Sắc Kim Chúc Cầu" kia chính là quái vật thuộc tính không gian, tới 5h nó sẽ đi ra thôi.

    10' trôi qua rất nhanh, 6 người đều tập trung nhìn về phía đại môn

    Trước mắt một mảnh bằng phẳng, bên trong dù có phát sinh bất kỳ chuyện gì cũng không thể nào tránh được ánh mắt mọi người

    Rất nhanh, 6 người đều phát hiện có điểm khác thường

    Chỉ thấy tại trung ương bãi rác, mặt đất tự nhiên lõm xuống, sau đó một khối kim chúc cầu màu đen bay vọt lên

    Kim chúc cầu này so với cái mà Diệp Trần cùng mọi người nhìn thấy ở Cơ giới thụ có chút khác biệt, tên gia hỏa này có đôi mắt cùng cái miệng nhỏ nhắn rất đáng yêu, đảo mắt nhìn chung quanh một vòng đột nhiên hướng về một hướng mạnh mẽ lăn qua.

    Những thứ rác rưởi nhỏ trên đường như có nam châm, dính chặt vào kim chúc cầu. Những thứ phế thải thật nhỏ đều bị hấp thu toàn bộ.

    - Lão đại, có hay không muốn đi vào công kích, nhìn qua tựa hồ rất dễ "Thịt"

    Chỉ có 1 con quái vật, hơn nữa lại không có BOSS, Pháp hào không nhịn được muốn ra tay "thịt" luôn tên này để lấy mảnh chìa khóa cuối cùng của đạo cụ thần tích.

    Nhưng đời không như là mơ, kim chúc cầu lúc này đã lăn đến bãi rác trước cửa

    Khi nhìn thấy Diệp trần và đồng bọn (chắc do xem thời sự nhiều qua, toàn hắn và đồng bọn), kim chúc cầu liền ngừng lại (cái này gọi là phóng nhanh phanh gấp đó), mở đôi mắt nhỏ tò mò nhìn mọi người một hồi rồi nhếch miệng cười (nó khinh bọn này rồi), sau đó tiếp tục lăn về phía trước.

    - Gia hỏa này phỏng chừng giống gương phản xạ, không cần phải chiến đấu!

    Nhìn phản ứng của kim chúc cầu, mọi người đều có ý tưởng này.

    - Nhưng hình như nó không cần chúng ta hỗ trợ gì thì phải?

    Nhất Thế Yêu Nhiêu nhíu mày, chắc là không cần chiến đấu, nhưng dựa theo nội dung, hiện tại đáng nhẽ chúng ta phải hỗ trợ kim chúc cầu này giải quyết vấn đề của nó thì mới có thể lấy được mảnh chìa khóa cuối cùng.

    - Cứ xem tình hình trứớc đã!

    Diệp trần đề nghị, 6 người đều yên lặng ngồi ở bên ngoài, lẳng lặng nhìn kim chúc cầu màu đen bên trong tràng xử lý rác đang chạy loạn (nhìn cứ như xe lu ấy nhể). Trên mặt đất rác rưởi đều bị nó hấp thu vào trong thân thể

    Chỗ nào kim loại cầu đi qua, trên mặt đất sẽ trở nên sạch sẽ rất nhiều. Mọi người nhìn đều thấy có chút kỳ quái, trong thành thị đã không còn người cư trú, kim trúc cầu màu đen lăn qua lăn lại vài vòng đáng nhẽ rác đã không còn mảnh nào mới đúng, vậy rác này từ đâu mà có

    Nhưng dù sao,mọi người vẫn tiếp tục tiến về phía trước

    Đi được một đoạn, 6 người liền phát hiện, kim chúc cầu màu đen hấp thu đến trạng thái bão hòa, lúc này nó mặc dù nó liên tục dọn dẹp nhưng từ trên người cũng không ngừng có rác bay ra

    Kết quả cuối cùng là tên tiểu tử này có làm gì đi nữa cũng không thể xử lý sạch sẽ bãi rác này được

    Nhưng kim chúc cầu màu đen này vẫn không để ý chút nào vẫn khoái hoạt lăn lộn trên mặt đất, 6 người nhìn vào mà toát môt hôi (-.-)!

    - Ân, giờ là thời điểm mà Hải Na xinh đẹp của chúng ta xuất thủ!

    Phát hiện vấn đề, Diệp trần lập tức mời hải na đi ra hỗ trợ, có "cô Tấm" xinh đẹp lại chăm chỉ như Hải na, một lúc sau đống rác thải đã được xử lý sạch sẽ, lộ ra trạm kiểm soát

    Hải Na được triệu hồi đến, Diệp Trần cùng mọi người đều đồng ý hi trở về sẽ cho nàng trang bị để phân giản. Nghe vậy "cô tấm" Hải na liền cần cù chăm chỉ hướng về kim chúc cầu bay qua

    Một biến dị tinh linh cùng một sinh vật kim chúc cầu kỳ quái có những hành động khiến diệp trần và mọi người không thể nào lý giải.
    Hải na giống như một chị cả xã hội đen vỗ vỗ vào đầu kim chúc cầu, trước ánh mắt đầy chờ mong của kim chúc cầu bay trở về

    - Nó không có đủ năng lượng, cần chúng ta hỗ trợ tìm kíếm năng lượng cho nó"

    Sau đó, trước mặt mọi người, Hải na hoa tay múa chân một hồi, mọi người mới vất vả hiểu ra cô nàng muốn nói điều gì.

    Hải na vì sao không thể nói, điều này làm Diệp trần rất rối rắm, nều nàng nói được, nhiều vấn đề rất dễ dàng giải quyết

    Nhưng dù như thế nào thì nguyên nhân cuối cùng cũng đã tìm được

    Nếu bình thường, bọn họ sẽ phải nhanh chóng chạy về kim loại thành thị tìm kiếm cho tiểu gia hỏa này khối năng lượng, nhưng nghĩ lại sự việc khi dạ sắc công kích cơ giới thụ có rơi ra kim chúc cầu, Diệp Trần liền bảo Hải na đi vào trong bãi rác thuyết phục tiểu gia hỏa kia

    Cuối cùng, kim chúc cầu mau đên kia có chút nghi hoặc lăn đến gần bọn Diệp trần, biểu tình bất an

    Nhưng đến khi màn đêm buông xuống, dạ sắc liền công kích lên thân thể kim chúc cầu, tên tiểu gia hỏa này liền biểu hiện ra vẻ mặt thập phần hưởng thụ

    - Tốt, tiếp tục nào!

    Thấy vậy, Diệp trần cùng mọi người đều hưng phấn, nhìn dạ sắc tiếp tục công kích

    Từ nơi này quay lại thành thị kim loại ít nhất cũng phải mất 10', không biết phải mất bao lâu mới có thể tìm được năng lượng khối cho kim chúc cầu, hiện tại chỉ cần dạ sắc công kích lên nó là được, thật là không còn j tốt hơn

    Dạ sắc công kích đến hơn 10' thì kim chúc cầu mới thỏa mãn, liền nở một nụ cười mãn nguyện (10' đã thỏa mãn, kể ra cũng hơi yếu)
    Sau đó kim chúc cầu cũng giống như phản xạ kính, từ trên người rơi ra mảnh vỡ chìa khóa và mảnh vỡ đạo cụ thần tích


    Sau khi giao cho Diệp trần, kim chúc cầu lại vui vể hướng về bãi rác lăn qua lăn lại, không bao lâu bãi rác sẽ trở nên "sạch bong kin kít", không còn một mảnh.

    Khi Diệp Trần ghép các mảnh vỡ chìa khóa cùng 6 mảnh thần tích đọa cụ vào với nhau thì đều xuất hiện câu hỏi lựa chọn

    "Lựa chọn hợp thành"

    Sau khi lựa chọn, hệ thống liền đưa ra lời chúc mừng "chúc mừng ngươi đạt được vinh dự chìa khóa"

    Hệ thống nhắc nhỏ "vinh dự bảo rương xuất hiện tại bên bờ ao trung tâm thành kim loại "

    Vinh dự chìa khóa chính là chìa khóa dùng để mở bảo rương, Tatar sẽ cho các ngươi lễ vật

    6 người đều được hệ thống nhắc nhở giống nhau

    Khi thấy lời nhắc nhở của hệ thống, 6 người đều thở phào nhẹ nhõm, ít ra thì cũng đã biết vị trí của bảo rương, không càn phải mù quáng tìm kiếm xung quanh

    Hệ thống lại nhắc nhở chúc mừng ngươi sử dụng mảnh thần tích đạo cụ, hợp thành thần tích đạo cụ "Tiếng chuông tận thế" "

    Tiếng chuông tận thế : tại khu di tích máy móc kim loại bị tàn phá, sinh mệnh máy móc kim loại bị diệt vong, người cuối cùng còn sống sót đã đến lầu chuông gõ lên tiếng chuông cuối cùng, tiếng chuông mang theo vô vàn oán hận hình thành nên thần tích đạo cụ này

    Thuộc tính: thể chất +10, lực lượng +10, nhanh nhẹn +10, trí lực +10, tinh thần +10, cảm giác +1, tốc độ di chuyển +1, đối với quái vật thương tổn đề cao 5, đối với quái vật phòng ngự đề cao 5.

    Hạn định: Chỉ có chiếm lĩnh thành trấn theo công hội mới có thể sử dụng, sau khi địa bàn bị chiếm đóng, vật phảm trở lại kho hàng của công hội

    Không có chức nghiệp hạn chế, tất cả thành viên trong công hội mỗi tuần mất 200điểm mới được thêm thuộc tính đạo cụ

    Thần tích đạo cụ chỉ hữu hiệu lúc sáng sớm 0h đến 6h

    Thuộc tính Thần tích đạo cụ này có thể chồng với các thuộc tính khác. Nhưng khi hiệu quả chồng lên, tiêu hao điểm cống hiến tăng lên gấp bội. Hơn nữa đối với người chơi có 3 trạng thái chồng chéo của thần tích đạo cụ không thể gia tăng thêm hiệu quả.

    "Thứ tốt "

    "Tiếng chuông tận thế" sau khi được hợp thành, Diệp trần nói thuộc tính đạo cụ trên kênh đội ngũ, mọi người nhìn thấy đều sáng mắt lên

    Công hội nào có thể chiếm lĩnh được, chỉ cần thành viên nào có thể phù hợp với điều kiện đều có thể đạt được thuộc tính been trên. Nhưng thuộc tính như vậy quả thật biến thái. Nhưng không rõ khi các hiệu quả chồng chéo + 10 toàn bộ, cũng chẳng nhiều cũng chẳng ít.


    Tính đến hiện tại, mọi người đã qua được 5 ải, còn 1 ải Hắc Sắc kim chúc cầu nữa.

    - Nó ở nơi nào? Bãi phế thải kia chăng?
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)