FULL  Huyền Huyễn Võ Đạo Đan Tôn - Ám Ma Sư

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Võ Đạo Đan Tôn
    Tác giả: Ám Ma Sư
    Chương 1334: Một đường đuổi giết. (1)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share + Đả tự: MTQ Banlong.us




    Chương 1334: Một đường đuổi giết. (1)

    Đội ngũ Man tộc vừa mới tìm về một ít tin tưởng, nhìn thấy Lâm Tiêu phóng xuất chiến đấu khôi lỗi thì cả đám trợn mắt há hốc mồm.

    - Cái này...

    Ngay cả Đại Tế Ti và mấy cường giả Man Tôn cũng ngây ngốc, bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ tới, Lâm Tiêu đạt được chiến đấu khôi lỗi bên ngoài chí bảo điện lại còn chữa trị được cho chúng, để chúng gia nhập chiến đấu.

    Khi Lâm Tiêu phóng xuất những chiến đấu khôi lỗi, cường giả nhân, yêu hai tộc lại lâm vào giằng co với Man tộc, không ngừng tiêu hao sinh lực của nhau.

    Nhưng mấu chốt của chiến trường vẫn là mấy đại Tôn Giả.

    Tôn Giả là chiến lực cao cấp nhất, bất luận người nào cũng mạnh hơn Sinh Tử Cảnh vương giả gấp ngàn lần, bởi vậy thắng thua của ba tộc đại chiến, mấu chốt vẫn là Thiên Thực Man Tôn và bảy Tôn Giả của nhân yêu hai tộc.

    Đối lập số Tôn Giả, nhân, yêu hai tộc nhiều hơn Man tộc một người.

    Nhưng làm cho Lâm Tiêu kinh hãi là, Thiên Thực Man Tôn một người lại tiến công dồn dập ba Yêu Hoàng, chiến đấu điên cuồng không lâm vào hạ phong, thậm chí còn chiếm cứ thượng phong, đánh ba đại Yêu Hoàng liên tục lui ra phía sau.

    - Chỉ bằng ba Yêu Hoàng các ngươi cũng muốn đối chiến với Thiên Thực Man Tôn ta, quả thực người mê nói mộng.

    Man nguyên trong người Thiên Thực Man Tôn tuôn ra, một búa bổ tới, lập tức đánh Khôi Đấu lão tổ bay ra ngoài, máu tươi giàn dụa.

    Vốn Vô Danh Chiến Tôn, Phách Hỏa Thánh Tôn, tiểu Viêm cùng Huyền Thiên Tôn đối chiến năm tên Man tộc tân tấn Tôn Giả còn chiếm thượng phong, bây giờ nhìn thấy cảnh này, Vô Danh Chiến Tôn lập tức gia nhập vào đội ngũ đối chiến Thiên Thực Man Tôn.

    - Giết!

    Vô Danh Chiến Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, giết đến tận cửa.

    - Cút!

    Thiên Thực Man Tôn quát một tiếng, một búa trực đánh Vô Danh Chiến Tôn bay trở về.

    - Để cho Phách Hỏa ta chiếu cố ngươi!

    Phách Hỏa Thánh Tôn cũng gào thét xông lên.

    - Không quản các ngươi đi lên mấy tên, cút hết cho ta!

    Thiên Thực Man Tôn cười lạnh, từ vài vạn năm trước hắn đã là Man Tôn cao cấp nhất của Man tộc, trải qua đại chiến đỉnh phong năm đó, lại trải qua hơn một năm tĩnh dưỡng, thực lực hôm nay mạnh mẽ dọa người.

    Chỉ thấy chiến phủ huy động, ba đại Yêu Hoàng cùng hai đại Tôn Giả Nhân tộc chỉ có thể chống đỡ.

    - Ha ha ha, lão tử năm đó đánh chết Tôn Giả cùng Yêu Hoàng không biết bao nhiêu, hôm nay sẽ cho các ngươi biết rõ lợi hại của Thiên Thực Man Tôn ta.

    Thiên Thực Man Tôn càng đánh càng hăng, ép năm Tôn Giả thở không nổi.

    Bởi vì thiếu đi hai Tôn Giả, đám người Đại Tế Ti lại chiếm thượng phong, áp chế đám cường giả liên minh.

    Nhìn thấy loại tình huống này, tiểu Viêm lập tức hóa thành bản thể, một Long Hoàng cực lớn xuất hiện trong thiên địa mới miễn cưỡng ngăn cản năm đại Man Tôn tiến công.

    - Hừ, tiểu gia hỏa Long tộc, mộ địa long tộc cũng đã bị lão phu hủy diệt, nếu không thực lực lão phu sao khôi phục nhanh như thế, chờ ta giết mấy người kia, lại giết tiểu long ngươi, nếm thử thịt rồng.

    Thiên Thực Man Tôn không quên nhìn tiểu Viêm, cười lạnh nói.

    - Hỗn đản, ta muốn giết ngươi.

    Tiểu Viêm nổi giận gầm lên một tiếng, vây giết Thiên Thực Man Tôn.

    Có tiểu Viêm gia nhập, Thiên Thực Man Tôn quét ngang mới thu liễm lại, tuy hắn mạnh nhưng đối mặt Long Hoàng, ba đại Yêu Hoàng, cùng với Vô Danh Chiến Tôn cùng Phách Hỏa Thánh Tôn sáu Tôn Giả liên thủ, cũng có chút cố hết sức.

    Nhưng mà từ đó có thể thấy, Thiên Thực Man Tôn đã chiếm cứ thượng phong, đánh sáu Tôn Giả liên tục thổ huyết, nhao nhao lui về phía sau, không qua bao lâu tình thế hai tộc lại nguy nan.

    Mà ở chiến trường bên kia, chỉ thấy một mình Huyền Thiên Tôn quay người bỏ chạy.

    Năm đại Man Tôn cũng không có đuổi giết Huyền Thiên Tôn, mà là không ngừng ra tay với vương giả nhân yêu hai tộc.

    Phốc phốc phốc.

    Tuy đám người Đại Tế Ti vừa bước vào cảnh giới Man Tôn, nhưng Tôn Giả dù sao cũng là Tôn Giả, năm người ra tay, chỉ mấy hô hấp có trên trăm vương giả cùng yêu vương chết đi, trời cao đẫm máu tươi.

    Cân đối ba tộc nghiêng qua một phía, nhân, yêu hai tộc lâm vào nguy hiểm.

    Lâm Tiêu nhìn Tịnh Thiên Huyên, trong đôi mắt bắn ra hào quang kiên quyết, lập tức tiến thẳng về phía năm đại Man Tôn, nếu để năm đại Man Tôn tiếp tục giết như thế, Nhân tộc cùng Yêu tộc lập tức sẽ chết rất nhiều vương giả.

    Thực lực Lâm Tiêu cùng Tịnh Thiên Huyên có mạnh hơn nữa, đối chiến một mình một người đã là cực hạn, hai người đối chiến năm tên Tôn Giả lập tức lâm vào bại lui liên tục.

    - Đáng giận.

    Tôn Giả hai tộc càng ngày càng nguy hiểm, Tịnh Thiên Huyên đầy lo lắng, đột nhiên nàng cảm giác thân thể của mình có biến hóa không hiểu.

    Trong chiến trường vương giả.

    Không ít vương giả hai tộc thấy Tôn Giả liên tiếp bụi lui, trong nội tâm dĩ nhiên đã xuất hiện cảm giác lo lắng.

    Đúng lúc này bọn họ đột nhiên cảm thấy chấn động kịch liệt.

    - Phát sinh chuyện gì?

    - Mau nhìn bên kia!

    Ánh mắt mọi người nhìn qua xa xa.

    Chỉ thấy trong người Tịnh Thiên Huyên sinh ra lực lượng kinh khủng, vậy mà vào thời khắc mấu chốt đột phá đến Thần Vọng Cảnh!

    Tịnh Thiên Huyên đánh ra một chưởng đẩy lui Đại Tế Ti, miệng phun máu tươi.

    Rầm rầm rầm!

    Hai tay của nàng quét qua, năm đại Man Tôn Man tộc nhao nhao lui ra phía sau.

    Tịnh Thiên Huyên vừa mới đột phá Thần Vọng Cảnh, nhưng bởi vì thiên phú của nàng, vừa đột phá đã có được thực lực Tôn Giả đỉnh phong, hơn nữa có thể hoàn toàn phóng xuất lực lượng cổ ấn, tăng thêm Lâm Tiêu hỗ trợ bên cạnh, lập tức ngăn chặn năm Man Tôn.

    - Cút!

    Nhìn thấy một màn này, Thiên Thực Man Tôn lập tức giận sôi người, Tịnh Thiên Huyên cường đại làm hắn cảm thấy một một chút lo lắng, chỉ thấy thân thể của hắn biến lớn nhanh chóng, búa lớn quét qua, đánh tan ba đại Yêu Hoàng và Tôn Giả ra ngoài, giống như thiên thần hàng lâm.

    - Đại nhân, cứu chúng ta.

    Đám người Đại Tế Ti bản thân bị trọng thương, phóng tới Thiên Thực Man Tôn.

    - Chết!

    Chuyện khó tin diễn ra, Thiên Thực Man Tôn một búa bổ xuống, năm Man Tôn Đại Tế Ti bị chém thành thịt nát, bởi vì không thể ngờ Thiên Thực Man Tôn sẽ động thủ, đám người Đại Tế Ti căn bản không có phản kháng.

    Một màn này làm cho mọi người kinh ngạc tới ngây người.

    - Năm tên phế vật các ngươi, chút thực lực như thế lại không có, chi bằng ta hấp thu các ngươi cho xong!

    Thiên Thực Man Tôn quát một tiếng, mở miệng hấp thu máu huyết, tính mạng và linh hồn năm Man Tôn vào trong người.

    Một khí tràng cường đại hơn lúc trước vài lần tỏa ra trên người Thiên Thực Man Tôn.

    - Ha ha ha, lực lượng của ta rốt cục khôi phục đến đỉnh phong, trừ Thánh giả ra, ta không sợ hãi ai, các ngươi chết cả đi!

    Thiên Thực Man Tôn điên cuồng cười to, sở dĩ hắn bồi dưỡng đám người đại tế ti đột phá Man Tôn, đã sớm tồn tại tâm tư này, vốn còn muốn để đám người đại tế ti tăng thực lực thêm một chút, đến lúc đó thậm chí có thể trùng kích Man Thánh, nhưng mà hiện tại hắn không thể đợi lâu thêm được nữa.

    Rầm rầm rầm.

    Khôi phục thực lực đỉnh phong, chiến phủ Thiên Thực Man Tôn quét ngang, cho dù ba đại Yêu Hoàng hay là đám người Vô Danh Chiến Tôn cũng không phải đối thủ của hắn, toàn thân máu tươi, mà ngay cả Tịnh Thiên Huyên cũng liên tiếp lui ra phía sau.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Võ Đạo Đan Tôn
    Tác giả: Ám Ma Sư
    Chương 1335: Một đường đuổi giết. (2)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share + Đả tự: MTQ Banlong.us




    Chương 1335: Một đường đuổi giết. (2)

    - Chết!

    Thiên Thực Man Tôn nhắm ngay Tịnh Thiên Huyên phát động một búa kinh khủng nhất, một búa này Tịnh Thiên Huyên tùy thời sẽ vẫn lạc.

    Tịnh Thiên Huyên ngửa đầu nhìn lại, không sợ hãi, chỉ thấy trong đầu của nàng lúc này chỉ có một thân ảnh, rõ ràng nhất chính là Lâm Tiêu.

    Vào lúc cuối cùng, nàng quay đầu, mắt nhìn Lâm Tiêu, trong mắt có quyến luyến vô tận.

    - Không.

    Đôi mắt Lâm Tiêu đỏ hồng, trong nội tâm phát sinh gào thét, trong lúc này bát quái lô chấn động, lực lượng kinh khủng sinh ra trên người của hắn.

    Lâm Tiêu cảm giác trong người cớ thứ gì đó phá vỡ, một lực lượng cường đại tới cực điểm sinh ra trong người hắn.

    - Chết!

    Lâm Tiêu chém ra một đao, vào thời khắc mấu chốt ngăn cản công kích của Thiên Thực Man Tôn, cứu Tịnh Thiên Huyên.

    - Cái gì? Tiểu tử này cũng đột phá?

    Thiên Thực Man Tôn chấn động, đám người Lâm Tiêu liên tiếp đột phá, làm cho nội tâm của hắn cảm thấy không ổn.

    Nhưng mà thực lực cường đại làm hắn nhanh chóng trấn định lại, lao thẳng về phía Lâm Tiêu.

    Lâm Tiêu ngang nhiên không sợ hãi, trong ánh mắt giật mình của mọi người, lại quấn lấy Thiên Thực Man Tôn, hơn nữa được Long gia trợ giúp, ngược lại đè đánh Thiên Thực Man Tôn.

    Thiên Thực Man Tôn càng đánh càng giật mình, hắn dù thế nào cũng không ngờ Lâm Tiêu vừa mới đột phá Thần Vọng Cảnh Tôn Giả, trên thực lực lại không kém gì Thần Vọng Cảnh đỉnh phong như mình.

    Nhưng mà giờ phút này thế cục đã không thể để Thiên Thực Man Tôn khiếp sợ, bởi vì bị Lâm Tiêu cuốn lấy, mất đi lực chấn nhiếp với đám người Tịnh Thiên Huyên, mà Tịnh Thiên Huyên lại nhắm mục tiêu là đám Man tộc vương giả, trong lúc nhất thời, máu tươi đầy trời, rất nhiều Man tộc man vương chết đi.

    Tiếp tục như thế, không qua nửa canh giờ, Man tộc man vương sẽ chết toàn bộ.

    - Lui lại, tất cả mọi người rút lui cho ta.

    Rốt cuộc Thiên Thực Man Tôn quyết định lui lại, lập tức trở lại chí bảo điện, chỉ thấy chí bảo điện bay lên, trong đó bắn ra từng chùm sáng thu tất cả man vương còn lại vào trong, chợt chí bảo điện hóa thành một đạo lưu quang lao ra khỏi vòm trời đại lục Thương Khung, bay trở về cổ địa Man Hoang.

    - Không thể để cho Man tộc trốn thoát.

    - Giết bọn chúng!

    - Nếu để cho Thiên Thực Man Tôn sống sót, nguy cơ sẽ không giải trừ.

    Tôn Giả Nhân tộc cùng Yêu tộc thấy thế, cùng đưa ra quyết định đuổi giết, chỉ một thoáng mấy ngàn vương giả còn sống sót đuổi tới Cổ địa Man Hoang.

    Thiên Thực Man Tôn chính là nhân vật Tôn cấp đỉnh phong, không giết chết hắn, không ai có thể an tâm được, hơn nữa một khi hắn đột phá tới Thánh cấp, như vậy cả Đại lục Thương Khung sẽ xong đời.

    Kết quả là đám người Lâm Tiêu một đường truy kích, Thiên Thực Man Tôn nhốt mình trong chí bảo điện, nhất quyết không hiện ra, hắn đang chữa trị chí bảo điện, truy kích kéo dài nửa tháng, đám người Lâm Tiêu thậm chí đuổi giết thẳng tới Cổ địa Man Hoang.

    Thiên Thực Man Tôn không có trốn về lãnh địa Man tộc, ngược lại khống chế chí bảo điện một đường chạy thục mạng vào sâu trong Phế tích cổ thần,

    Đám người Lâm Tiêu theo sát phía sau.

    Phế tích cổ thần tuy nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng mà đám người Lâm Tiêu và các Tôn Giả, vương giả quét ngang, không có gì có thể ngăn cản bước chân của bọn họ.

    - Ha ha ha, các ngươi lại còn dám đuổi theo, thật cho rằng Thiên Thực Man Tôn ta thúc thủ vô sách sao.

    Lúc Thiên Thực Man Tôn chạy trốn tới sâu trong phế tích cổ thần, hắn lại đột nhiên dừng lại, trong miệng cười to càn rỡ, tiếng cười của hắn làm phế tích cổ thần chấn động, một thành lũy đen như mực xuất hiện trước mặt mọi người, thành lũy tỏa ra hào quang khủng bố, một cửa động tối đen nhắm ngay đám người Lâm Tiêu.

    - Là Man tộc diệt thánh đại pháo.

    Ba đại Yêu Hoàng Yêu tộc khiếp sợ lên tiếng, Man tộc diệt thánh đại pháo chính là sản phẩm luyện kim cao nhất của Man tộc thời viễn cổ, nghe nói một pháo bắn ra có thể diệt sát Thánh giả, đám Tôn giả và vương giả bọn họ không đủ nhìn.

    - Đúng vậy, đúng là diệt thánh đại pháo, lão phu tốn hao tâm huyết thật lớn mới chữa trị hoàn thành, mặc dù không khôi phục tới mức tận cùng, hơn nữa cũng chỉ có thể bắn ra một pháo, nhưng diệt các ngươi đã đủ rồi.

    Thiên Thực Man Tôn hưng phấn cười to lên, trong giọng nói mang theo âm lãnh và khinh thường.

    Cơ hồ tất cả vương giả đều sợ hãi, ý đồ rời khỏi nơi đây, lại quỷ dị phát hiện, thành lũy màu đen không biết phóng ra kết giới ra từ khi nào, phong tỏa phiến hư không này.

    - Chết!

    Thiên Thực Man Tôn dữ tợn quát lên, diệt thánh đại pháo bắn ra lực lượng khủng khiếp.

    - Long gia.

    Lâm Tiêu quát khẽ lên tiếng, hắn quyết định chuẩn bị thu tất cả mọi người vào Thương Long Tí.

    Đúng lúc này, một đạo hào quang đột nhiên xuất hiện trong thiên địa, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tòa cung điện xuất hiện trên bầu trời, tòa cung điện này đột nhiên bắn ra một đám sương mù che chắn ánh sáng, phút chốc đánh tan giam cầm của thành lũy màu đen, ngạnh kháng ngăn cản một kích của diệt thánh đại pháo.

    - Cái gì?

    Thiên Thực Man Tôn chấn động.

    Đám người Lâm Tiêu vô cùng khiếp sợ, tòa thành này Lâm Tiêu từng nhìn thấy qua khi ở Sinh Tử Quỳnh Lâu, cũng chính là mười hai tầng bảo lâu.

    Chỉ thấy trên bầu trời, mười hai tầng bảo lâu nhanh chóng nhỏ đi, cuối cùng hóa thành cung điện cao mười trượng, lơ lửng ở trước mặt mọi người.

    Mười hai tầng bảo lâu vì sao lại tới đây? Nhưng lại thay bọn họ ngăn cản một kích của diệt thánh đại pháo, chẳng lẽ có ai thúc dục sao?

    Thời điểm nội tâm mọi người khiếp sợ khó hiểu...

    Oanh...

    Từ trong mười hai tầng bảo lâu bắn ra năng lượng vô hình, đám cường giả Lâm Tiêu hoảng sợ nhìn lên cao, ở trên bầu trời xuất hiện một thân ảnh mơ hồ.

    Vừa nhìn qua chẳng khác gì nam tử nhân loại, mặc áo choàng đỏ rực, trên áo choàng khắc một ít kim văn hình ảnh màu đỏ, ánh mắt thâm thúy, chính là khí linh Thần Viêm của mười hai tầng bảo lâu.

    - Cách nhiều năm như vậy, các ngươi rốt cục đều rời khỏi Đại lục Thương Khung, thật làm cho ta kích động ah, ta chờ đợi ngày này thật sự quá lâu rồi.

    Thầm Viêm đưa mắt nhìn qua đám người Lâm Tiêu, ánh mắt hòa ái, trong đôi mắt bắn ra vẻ kích động.

    - Các hạ là ai?

    Thiên Thực Man Tôn quát lạnh, sắc mặt khó coi.

    Thần Viêm mắt nhìn Thiên Thực Man Tôn, đột nhiên điểm một ngón tay.

    Thân thể Thiên Thực Man Tôn đột nhiên nổ tung, thân vẫn đạo tiêu, đường đường một Man Tôn đỉnh phong, cứ như thế chết đi, làm cho đám người Lâm Tiêu cảm thấy nội tâm phát lạnh.

    - Chư vị không cần lo lắng, Thần Viêm ta sẽ không ra tay với các ngươi, đã nhiều năm như vậy, Nhân tộc cùng Yêu tộc chém giết lâu như thế, rốt cuộc chân tướng cũng rõ ràng.

    Thần Viêm cảm khái nói.

    - Chân tướng rõ ràng?

    Mọi người liếc nhau, ánh mắt nghi hoặc.

    - Đúng vậy, kỳ thật Nhân tộc cùng Yêu tộc đối kháng nhau là một tay ta tạo thành, ngày hủy diệt hai ngàn năm trước là ta thúc đẩy.

    - Cái gì?

    Tất cả mọi người đều thất kinh.

    - Điều đó không có khả năng.

    Đám người Hỏa Loan lão tổ khó có thể tin, ngày hủy diệt rõ ràng là Thánh Tổ phân phó, vì sao biến thành Thần Viêm cổ động?
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Võ Đạo Đan Tôn
    Tác giả: Ám Ma Sư
    Chương 1336: Chân tướng rõ ràng.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share + Đả tự: MTQ Banlong.us




    Chương 1336: Chân tướng rõ ràng.

    Thần Viêm mỉm cười, cũng không giải thích, chỉ thấy mười hai tầng bảo lâu bắn ra một đạo hào quang, một đạo sương mù ngưng tụ lần nữa, đây là một đầu cự thú dài ngàn mét, hai đồng tử màu vàng, lân giáp màu đen, tản mát ra khí tức Thánh giả khủng bố.

    - Hỏa Loan, Khôi Đấu, Lôi Bệ, chúng ta rốt cục gặp mặt.

    Giọng nói uy nghiêm của cự thú vang lên.

    - Thánh Tổ?

    Ánh mắt đám người Hỏa Loan lão tổ ngẩn ngơ, cự thú sương mù này, khí tức giống như đúc tàn hồn Thánh Tổ trong sơn động.

    Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

    Đám người Hỏa Loan lão tổ hoàn toàn ngây người.

    - Ta sẽ nói!

    Thần Viêm nhàn nhạt mở miệng.

    - Nói tới chuyện này phải nói tới khởi nguyên của đại lục... Thế giới này thật ra là do tinh hồn sáng lập!

    - Tinh hồn?

    Mọi người không hiểu ra sao.

    - Đúng vậy, tinh hồn là ý thức tính mạng do tinh thể sinh ra, thế giới của chúng ta là một tinh thể cực lớn, mà tinh hồn nằm ở hạch tâm tinh thể, tuy tinh hồn có ý thức và tính mạng, nhưng nó vẫn không phải sinh mạng thể chân chính, bởi vậy không cách nào tự do tồn tại trên thế giới.

    - Vì để chính mình đạt được tánh mạng chính thức, vì vậy tinh hồn đã có quyết định, chính là hấp thu sinh mạng trên tinh thể để mình trở thành sinh mạng thể chính thức.

    - Tuy tinh hồn tuy có ý thức, nhưng không cách nào trực tiếp hấp thu tính mạng các tộc trên tinh thể, vì vậy tinh hồn sáng tạo ra tinh hồn nhất tộc, hơn nữa dùng tư thái Hồn tộc xuất hiện trên đại lục, trở thành một thành viên của thái cổ vạn tộc.

    - Mà tinh hồn ra lệnh, Hồn tộc âm thầm trợ giúp, không ngừng làm cho các tộc đại chiến, hấp thu linh hồn và tính mạng các tộc vẫn lạc, rồi sau đó tiếp tế cho tinh hồn, giúp cho tinh hồn lớn mạnh.

    - Trăm vạn năm trước vào thời đại thái cổ, lúc ấy mấy đại chủng tộc đỉnh phong nhìn thấu âm mưu của Hồn tộc, rốt cục phát hiện ra tinh hồn tồn tại, vì muốn thoát khỏi khống chế, lúc ấy tất cả chủng tộc trên tinh thể liên thủ phát động chiến tranh thoát khỏi sự nuôi nhốt của tinh hồn, trận chiến ấy trực tiếp làm cho tinh thể bị nghiền nát, tinh hồn bị thương, tất cả đại chủng tộc chết tổn thương thảm trọng, vẫn lạc hơn chín thành, Hồn tộc do tinh hồn sáng tạo ra cũng bị tiêu diệt.

    - Trận chiến ấy làm cho tinh thể nát bấy, hóa thành Đại lục Thương Khung, Cổ địa Man Hoang... Các tộc cũng phân tán trên các mảnh vỡ, nhưng mà tiếc nuối là, trận chiến ấy kết quả không có chiến thắng, tuy tinh hồn trọng thương, nhưng vẫn còn sống sót như trước, nó đưa ý thức vào tinh thể vỡ vụn lớn nhất là Đại lục Thương Khung.

    Nghe Thần Viêm kể lại, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, không thể tin được và vô cùng chấn động.

    Từ miệng Long gia, Lâm Tiêu cũng biết rõ thời đại thái cổ vạn tộc san sát như rừng, bách tộc quật khởi, kết quả về sau không biết nguyên nhân gì xảy ra đại chiến kinh thiên động địa, trực tiếp làm cho tinh thể vỡ tan, hình thành Đại lục Thương Khung cùng Cổ địa Man Hoang và nhiều nơi khác, lại không nghĩ rằng, dĩ nhiên vạn tộc muốn thoát khỏi tinh hồn nuôi nhốt nên phát động đại chiến.

    Thần Viêm tiếp tục nói:

    - Trận chiến ấy qua đi, cho dù là tinh hồn hay các tộc đều trọng thương, vô lực phát động tiến công lần nữa, vì vậy trong vô số tuế nguyệt các chủng tộc nghỉ ngơi lấy sức, nhao nhao muốn khôi phục thực lực, muốn triệt để hủy diệt tinh hồn, nhưng mà ai cũng không ngờ rằng, tinh hồn cũng không có buông tha, mà là âm thầm bồi dưỡng Nhân tộc nhược tiểu nhất và Yêu tộc đang bị nô dịch, khiến cho Nhân tộc cùng Yêu tộc trong thời gian ngắn tăng thực lực lên.

    - Thời đại thái cổ bởi vì Nhân tộc cùng Yêu tộc yếu đuối nhất, tuy trận chiến diệt thế lan tới hai tộc, nhưng nguyên nhân phát động chiến tranh lại không làm hai tộc cảm kích, bởi vậy Nhân tộc cùng Yêu tộc quật khởi là do tinh hồn âm thầm dẫn dắt, chinh chiến tất cả đại chủng tộc, Đại lục Thương Khung vốn không có thống nhất, rồi sau đó trong những năm tháng kế tiếp, huống chi còn mang xúc tua vươn tới các mảnh vỡ khác.

    - Trong lần chinh chiến này, thời đại viễn cổ có một ngày đại năng Nhân tộc cùng Yêu tộc phát hiện bí mật của tinh hồn, thời điểm này bọn họ mới biết được, chính mình làm tất cả vậy mà nằm trong sự khống chế của tinh hồn, vì thoát khỏi sự điều khiển của tinh hồn, đại năng hai tộc thành lập Thiên Tinh Cung bên ngoài tinh không, hơn nữa phát triển sang Cổ địa Man Hoang và các nơi khác.

    - Chỉ có rời khỏi Đại lục Thương Khung, Nhân tộc cùng Yêu tộc mới có thể thoát khỏi tinh hồn khống chế.

    - Đáng tiếc đại năng hai tộc đánh giá thấp năng lực của tinh hồn, Đại lục Thương Khung thuộc về sân nhà tinh hồn, bất luận xảy ra chuyện gì thì tinh hồn đều biết rõ, rốt cuộc tinh hồn biết được kế hoạch, vì vậy phát động một hồi hai tộc đại chiến.

    - Bởi vì là Nhân tộc cùng Yêu tộc là tinh hồn bồi dưỡng, linh hồn bọn họ bị tinh hồn quản chế, mà bí mật tinh hồn chỉ có vài nhân vật đứng đầu hai tộc biết được, cho nên bọn họ vô lực ngăn cản hai tộc chiến tranh, chỉ có thể nhìn cường giả hai tộc chém giết lẫn nhau, khi chết thì sinh mệnh và linh hồn trở thành chất dinh dưỡng của tinh hồn.

    - Cuối cùng, mấy đại nhân vật của hai tộc biết rõ không thể làm khác, đành phải dứt khoát đại chiến với tinh hồn, tuy rằng thực lực bọn họ rất mạnh, nhưng linh hồn vẫn không thể thoát khỏi tinh hồn khống chế, cuối cùng tất cả đều chết đi.

    - Cường giả hai tộc tuy vẫn lạc, nhưng bọn họ vẫn lưu lại hạt giống, chính là ta và Hình Tuyệt.

    Cự thú màu đen bên cạnh gật đầu.

    Thần Viêm lẩm bẩm nói:

    - Năm đó cường giả Nhân tộc cùng Yêu tộc biết bí mật về tinh hồn, thông qua nghiên cứu, cuối cùng tìm kiếm được hai biện pháp thoát khỏi tinh hồn khống chế, đầu tiên là rời khỏi Đại lục Thương Khung, chủ thể tinh hồn là ở Đại lục Thương Khung, chỉ có rời khỏi chỗ đó mới có thể thoát khỏi bị tinh hồn khống chế, nếu không tất cả linh hồn đều nằm trong tay nó.

    - Mà thứ hai, chính là như chúng ta, chuyển hóa tất cả làm khí linh, lợi dụng chúng ta đánh chết tinh hồn, bởi vì bất luận linh hồn nào sinh ra trên Đại lục Thương Khung đều có được khí tức của tinh hồn, cho dù thực lực có mạnh hơn nữa cũng như cường giả đỉnh cấp của hai tộc năm đó, không cách nào đánh chết tinh hồn, mà những tồn tại đặc thù như khí linh chúng ta không bị tinh hồn khống chế thì có khả năng.

    - Năm đó cường giả hai tộc tuyển chọn hai thánh khí, một chính là Thần Viêm ta, thánh khí chí cao mười hai tầng bảo lâu của Thần Dược Môn, thứ hai chính là Hình Tuyệt, thánh khí chí cao Yêu tộc Chấn Thiên Đỉnh.

    - Kế hoạch của hai tộc chính là cho hai chúng ta thu thập tính mạng và linh hồn lực, làm thực lực bản thân lớn mạnh, phát sinh lột xác, đạt được tánh mạng, vì thế thậm chí cho chúng ta thôn phệ rất nhiều khí linh thánh khí, lúc ấy cơ hồ tất cả thánh khí của Nhân tộc cùng Yêu tộc đều mất đi khí linh, đó là do hai chúng ta thôn phệ.

    - Đáng tiếc, chúng ta cũng đã thất bại, bởi vì khí linh chính là khí linh, vĩnh viễn sẽ không có được sinh mạng chính thức.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Võ Đạo Đan Tôn
    Tác giả: Ám Ma Sư
    Chương 1337: Thần! (1)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share + Đả tự: MTQ Banlong.us




    Chương 1337: Thần! (1)

    - Tất cả sự việc được tiến hành một ở ngoài sáng, một trong bóng tối, tinh hồn hoàn toàn không hay biết.

    - Mà làm để cho tinh hồn hoài nghi, Hình Tuyệt vào hai ngàn năm trước phát động ngày hủy diệt, làm cho Nhân tộc cùng Yêu tộc chém giết không ngớt, bởi vì tinh hồn muốn khôi phục, cần đại lượng tánh mạng chi lực cùng linh hồn, cho dù Hình Tuyệt không phát động tiến công, tinh hồn cũng khống chế hai tộc, khiến cho hai tộc chém giết lẫn nhau.

    - Hôm nay sở dĩ ta xuất hiện, là vì hai kế hoạch lúc trước đã thất bại, hôm nay các ngươi bởi vì đuổi giết Man tộc, tất cả đều đi vào Cổ địa Man Hoang, đây là cơ hội tốt nhất, ta phải nói cho các ngươi biết chân tướng.

    Thần Viêm nói xong, thở dài một hơi.

    Tất cả mọi người khiếp sợ, bọn họ thật không ngờ, ngày hủy diệt hơn hai ngàn năm trước có tất cả nguyên nhân, tất cả là vì thoát khỏi tinh hồn khống chế.

    Tin tức này thật sự quá rung động, cường giả nhân, yêu hai tộc nhìn nhau, thật lâu không thể tỉnh táo.

    - Thì ra là như vậy!

    Long gia cũng trợn mắt há hốc mồm, thời đại viễn cổ hắn đã ngủ say, cho nên không biết chuyện sau đó, thì ra Nhân tộc cùng Yêu tộc đại chiến là có nguyên nhân sâu xa như thế.

    - Thì ra là như vậy, năm đó hai đại chủng tộc đã có kế hoạch, nếu như không phải ngươi nói ra, ta vẫn không biết đấy.

    Đúng lúc này, sau lưng Huyền Thiên Tôn đột nhiên xuất hiện một vương giả, ánh mắt của hắn quỷ dị, mang theo nụ cười dữ tợn, trên người tỏa ra khí tức linh hồn chấn động mạnh.

    - Đại nhân.

    Huyền Thiên Tôn cung kính nói.

    Vương giả đế quốc Thiên Huyền tất cả đều cả kinh, hồn niệm chấn động trên người vương giả này chính là Hồn Sát Vương tông chủ đệ nhất thế lực Hồn Tông của Đế quốc Thiên Huyền, Hồn Sát vương xuất quỷ nhập thần, tại Đế quốc Thiên Huyền uy danh hiển hách, địa vị thậm chí không dưới hoàng thất Đế quốc Thiên Huyền, chẳng qua hiện nay Huyền Thiên Vương đã đột phá đến Thần Vọng Cảnh, vì sao lại cung kính với một vương giả như vậy?

    - Ngươi là, Hồn tộc? Không đúng, Hồn tộc năm đó không phải bị diệt toàn bộ sao?

    Thần Viêm cùng Hình Tuyệt nhìn thấy Hồn Sát Vương thì thần sắc biến đổi.

    - Hồn Tộc, ta cũng không phải là Hồn tộc!

    Hồn Sát Vương lắc đầu, đồng tử biến thành đen kịt, trên người không ngừng tỏa ra khí tức quái dị, nhe răng cười nói:

    - Ha ha ha, uổng cho hai người các ngươi một lòng muốn giết ta, vì sao hiện tại ta đứng trước mặt các ngươi, các ngươi rõ ràng không nhận ra?

    Giọng của Hồn Sát Vương vang lên, thân thể lập tức nổ tung, ngưng tụ thành một hư ảnh màu đen, hiển hiện trên bầu trời, vô cùng khủng bố.

    - Ngươi là tinh hồn?

    Thần Viêm và Hình Tuyệt đều khiếp sợ:

    - Không, không có khả năng, tinh hồn chỉ có thể dừng lại trong tinh thể, căn bản không cách nào rời khỏi Đại lục Thương Khung.

    Thần Viêm và Hình Tuyệt khó tin nói ra.

    - Ha ha ha, trăm vạn năm, ta nhiều lần bị thương, nhưng hấp thu nhiều tính mạng và linh hồn như thế, ta cũng đã đạt tới biên giới lột xác, cho nên từ vài ngàn năm trước ta cũng đã có thể rời khỏi tinh thể rồi, vì để dễ dàng hấp thu tính mạng của Yêu tộc cùng Nhân tộc, cũng vì lần trước Nhân tộc không bị Yêu tộc hủy diệt, ta còn cố ý hóa thành Nhân tộc, thành lập Hồn Tông, trợ giúp nhân loại ngăn cản thú triều, không nghĩ tới đây chính là âm mưu của các ngươi.

    Hư ảnh khủng bố không ngừng nhúc nhích, phát ra nụ cười dữ tợn:

    - Nhưng mà những chuyện này không sao cả, tu luyện trăm vạn năm, ta cách hóa thành sinh mệnh thể chính thức không xa, ta có cảm giác, chỉ cần hôm nay đánh chết tất cả Nhân tộc và Yêu tộc trên Đại lục Thương Khung thì ta có thể lột xác triệt để, đến lúc đó đám rác rưởi các ngươi với ta mà nói không có chút tác dụng gì nữa.

    - Ha ha ha, hiện tại, đám người các ngươi trước trở thành chất dinh dưỡng của ta đi, còn có Man tộc trên Cổ địa Man Hoang này, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn a.

    Tinh hồn điên cuồng cười to, khí tức tà ác quét ngang vô địch.

    - Hỗn đản.

    Cho dù là cường giả Nhân tộc hay là Yêu tộc vào lúc này đôi mắt đỏ hồng, đám người Khôi Đấu lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, phóng lên trời, tiến công hư ảnh màu đen.

    - Ngu muội!

    Tinh hồn cười lạnh một tiếng, chấn động vô hình truyền ra.

    - Ah!

    Chấn động quét qua tất cả mọi người ở đây, chỉ một thoáng đám người Khôi Đấu lão tổ đều thống khổ quỳ trên đất, hai tay ôm đầu, sắc mặt nhăn nhó, nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích.

    Trong hồn hải bọn họ chấn động mạnh mẽ.

    Rầm rầm rầm!

    Một ít vương giả thực lực thấp kém lập tức liên tục nổ tung, hóa thành huyết vụ, huyết vụ bị tinh hồn hấp thu, mà những người khác đầu óc vô cùng đau đớn, theo thời gian qua đi chắc chắn sẽ tử vong.

    - Dừng tay.

    Thần Viêm cùng Hình Tuyệt nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức giết tới.

    - Hai người các ngươi cũng chỉ là khí linh thì bỏ đi, cũng muốn học tinh hồn ta hóa làm sinh mệnh, hừ, quả thực buồn cười.

    Tinh hồn hừ lạnh một tiếng, chấn động vô hình lan ra, định trụ Thần Viêm và Hình Tuyệt.

    - Đáng giận!

    Vào thời khắc này, đột nhiên phía dưới có hai đạo thân ảnh lao tới, một trái một phải, phân biệt lao tới tinh hồn, không ngờ lại là Lâm Tiêu, tiểu Viêm cùng phân thân Toản Địa Giáp.

    Trong tất cả mọi người, chỉ vẹn vẹn có ba linh hồn bọn họ là không bị tinh hồn khống chế, không có lâm vào trong thống khổ.

    Tiểu Viêm lập tức hóa thành bản thể cực lớn, hỏa diễm ngập trời phun thẳng vào tinh hồn.

    - Ân, thì ra là long tộc? Không sinh ra trên Đại lục Thương Khung, khó trách không bị ta khống chế, nhưng mà hai tiểu gia hỏa này là Nhân tộc cùng Yêu tộc hàng thật giá thật, vì sao không bị ta khống chế?

    Tinh hồn nhìn qua hai người, có chút nghi hoặc, chợt điểm một ngón tay.

    Tiểu Viêm bay ngược ra sau, toàn thân huyết nhục nổ tung, rơi vào tình trạng hấp hối.

    Mà Lâm Tiêu cũng cảm thấy áp lực vô cùng đánh tới, thân thể trong tích tắc cũng cảm giác muốn chia năm xẻ bảy.

    Thời khắc mấu chốt, Lâm Tiêu đã sử dụng bát quái lô, bát quái lô biến lớn nhanh chóng, lập tức ngăn cản trước mặt mình và phân thân Toản Địa Giáp.

    Tiếng nổ lớn vang lên, Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp bay ra ngoài.

    - Ân? Đây là bảo vật gì?

    Tinh hồn giật mình, bát quái lô có thể ngăn cản một kích của hắn, làm hắn khó có thể tin, thời đại viễn cổ, cho dù là Thánh giả Nhân tộc cũng không làm được điểm này.

    - Hai gia hỏa này...

    Thần Viêm và Hình Tuyệt giật mình, Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp lại không bị tinh hồn khống chế linh hồn.

    Bọn họ làm sao biết, linh hồn Lâm Tiêu thật sự không phải tinh hồn sáng tạo, không có khí tức tinh hồn lạc ấn thì làm sao bị tinh hồn khống chế.

    Thần Viêm cùng Hình Tuyệt liếc nhau, trong ánh mắt mang theo kiên quyết.

    - Hai tiểu tử, không nên chống cự!

    Thần Viêm và Hình Tuyệt quát lên, vèo một tiếng, chỉ thấy hai đại khí linh hóa thành lưu quang từ bàn tay tiến vào cơ thể Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp.

    Trong nháy mắt, Lâm Tiêu cảm thấy một lực lượng thần bí, một đường từ bàn tay hòa tan ra toàn thân bọn họ.

    - Tiểu tử, kiên nhẫn một chút.

    Thần Viêm cùng Hình Tuyệt tích lũy thực lực nhiều năm như thế, tất cả đều quán thâu vào người Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp.
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Võ Đạo Đan Tôn
    Tác giả: Ám Ma Sư
    Chương 1338: Thần! (2)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    Share + Đả tự: MTQ Banlong.us




    Chương 1338: Thần! (2)

    Với tư cách khí linh, bọn họ không cách nào đối kháng tinh hồn, nhưng mà Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp thì khác, hai người rõ ràng không bị tinh hồn khống chế, một khi thực lực đạt được đột phá, chưa hẳn không thể đối kháng tinh hồn.

    Rất nhiều lực lượng dũng mãnh tiến vào trong thân thể Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp, Lâm Tiêu cảm giác được khắp thân thể của mình đều là lực lượng của hai khí linh bành trướng, thân thể như tùy thời nổ tung, các loại lực lượng này làm cho bọn họ thống khổ.

    Dưới lực lượng này, Lâm Tiêu cảm giác thực lực của mình tăng lên như bay.

    Tôn Giả trung kỳ!

    Tôn Giả hậu kỳ!

    Tôn Giả đỉnh phong!

    Lực lượng của hai khí linh truyền vào không có dừng lại, vài vạn năm đến nay, bọn họ hấp thu khôn biết bao nhiêu năng lượng, đây chỉ là một phần nhỏ của bọn họ mà thôi.

    Ầm ầm!

    Lực lượng tiếp tục tăng lên, cơ hồ đồng thời Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp cùng nhau đạt tới Thánh cấp.

    Đây là thực lực của viễn cổ đại năng.

    Thần sắc tinh hồn biến hóa, trong lòng của hắn cảm thấy một tia không ổn, nhắm ngay Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp quét một cái.

    Nhưng mà không chờ hắn công kích tới, tâm thần Lâm Tiêu khẽ động, bát quái lô biến lớn thu hai người vào trong.

    Đương đương đương!

    Bên ngoài, mặc cho tinh hồn tiến công cỡ nào, cũng không cách nào phá vỡ bát quái lô tấn công Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp bên trong.

    Trong bát quái lô, thực lực Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp vẫn tăng lên.

    Thánh giả trung kỳ!

    Thánh giả hậu kỳ!

    Thánh giả đỉnh phong!

    Mãi cho đến Thánh giả đỉnh phong cả hai mới dừng tăng lên.

    Sưu sưu!

    Hai đạo lưu quang từ trong bát quái lô lao ra, đúng là Thần Viêm và Hình Tuyệt, nhưng mà không còn thần uy mạnh mẽ lúc trước, bọn họ vô cùng suy yếu.

    Bát Quái Lô mở ra, Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp bay ra ngoài.

    Lâm Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, đại chiến tinh hồn một hồi.

    Ầm ầm!

    Bản tôn và phân thân Lâm Tiêu đại chiến tinh hồn, khó phân thắng bại.

    Tinh hồn cũng không ngờ, thực lực Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp đột nhiên tăng lên nhiều như vậy.

    - Ha ha, đáng tiếc các ngươi không thể giết ta, bất kể thời đại thái cổ hay viễn cổ, cường giả Thánh Giả đỉnh phong ra tay với ta nhiều vô số kể, đáng tiếc cuối cùng vẫn chết trong tay của ta, chỉ bằng hai người các ngươi cũng muốn giết tinh hồn ta, quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông.

    Tinh hồn cười dữ tợn.

    Rầm rầm rầm...

    Phía dưới không ngừng có yêu vương và vương giả nổ tung, linh hồn cùng tánh mạng không ngừng bị tinh hồn hấp thu.

    - Chờ ta hấp thu đám người phía dưới xong sẽ sinh ra lột xác, lại trấn áp hai tên các ngươi, đến lúc đó xem các ngươi còn hung hăng càn quấy tới mức nào?

    Tinh hồn càn rỡ cười to.

    - Tiếp tục như vậy không được ah.

    Trong lòng Lâm Tiêu vội vàng, nếu như không giết chết tinh hồn, kế tiếp muội muội, đại ca, Tịnh Thiên Huyên cũng sẽ chết ở đây, mà nếu tinh hồn quay lại Đại lục Thương Khung, tất cả Nhân tộc và Yêu tộc sẽ vẫn lạc.

    - Đáng giận, bản tôn, phân thân, hợp hai làm một.

    Lâm Tiêu cắn răng, bản tôn cùng phân thân Toản Địa Giáp rõ ràng trở nên mờ đi, hai thân thể nhanh chóng hợp lại với nhau.

    Một màn này làm người ta kinh ngạc đến ngây người, ai cũng không dám tin tưởng, Kim Giáp Vương cùng Lâm Tiêu vừa là Yêu tộc, một là Nhân tộc, vậy mà là cùng một người.

    Hạch tâm của hai thân thể, linh hồn và lực lượng hai người nhanh chóng dung hợp với nhau, mà thân thể đang không ngừng dung hợp.

    Vương giả sinh tử tam trọng đã có thể bất tử bất diệt, huyết nhục diễn sinh, mà cường giả Thánh cấp thân thể đã không còn tồn tại, chỉ dùng phương thức năng lượng tồn tại, bởi vậy Lâm Tiêu thân thể cùng phân thân Toản Địa Giáp hoàn toàn chỉ là năng lượng mà thôi, dễ dàng dung hợp với nhau, mấu chốt nhất chính là hai thân thể có cùng linh hồn.

    - Loại lực lượng này là...

    Thời điểm hai linh hồn đang dung hợp với nhau, một lực lượng thần bí sinh ra trong cơ thể của hắn, lực lượng này xuyên qua từng bộ vị thân thể, xuyên qua linh hồn của hắn.

    Tất cả đều đạt được lột xác.

    Một cảm giác lực lượng không cách nào hình dung bao phủ Lâm Tiêu.

    Giờ phút này, nội tâm tinh hồn sinh ra cảm giác khủng hoảng, diện mục của hắn dữ tợn, ngưng tụ toàn bộ lực lượng vào một điểm, hóa thành một thanh trường mâu màu đen đâm vào Lâm Tiêu.

    - Cẩn thận, Lâm Tiêu.

    Giọng Long gia vang lên trong đầu Lâm Tiêu.

    Lâm Tiêu mở to mắt.

    XÍU...UU!

    Thanh trường mâu xuất hiện trước người Lâm Tiêu.

    Phốc!

    Y phục Lâm Tiêu vỡ vụn, trước lồng ngực Lâm Tiêu, trường mâu đâm vào chỉ sinh ra một đốm trắng nhỏ mà thôi, ngay cả làn da của Lâm Tiêu cũng không phá nổi.

    -Cái gì?

    Tinh hồn mở to mắt.

    - Làm sao có thể?

    Cơ hồ tất cả cường giả đang quan sát cả kinh, kể cả Thần Viêm và Hình Tuyệt đều trợn mắt há hốc mồm.

    Trăm vạn năm lịch sử, tuyệt chiêu này của tinh hồn diệt sát không biết bao nhiêu Thánh Giả, không ngờ nó không thể phá vỡ làn da của Lâm Tiêu.

    - Không có khả năng, lực lượng của ta hùng bá cổ kim, làm sao không thể đâm rách da của ngươi được, làm sao có thể?

    Tinh hồn hét lên, hắn lại ngưng tụ lực lượng toàn thân phóng xuất ra một kích kinh khủng nhất.

    Một kích đáng sợ.

    Lúc này tinh hồn trực tiếp cầm trong tay công kích Lâm Tiêu.

    Một khí lãng tuyên cổ như có như không sinh ra trên thân thể Lâm Tiêu, trực tiếp đánh tinh hồn bay ra ngoài.

    - Lực lượng này không thể tưởng tượng nổi.

    Lâm Tiêu nhìn hai tay của mình, cũng cảm thấy khiếp sợ, hắn ngẩng đầu nhìn qua mười hai tầng bảo lâu cách đó không xa, trong lòng có loại cảm giác, cái được gọi là chí cao thánh khí, ngay cả Thánh giả đỉnh phong cũng không thể phá hư vô cùng yếu ớt.

    Cả thiên địa trở nên vô cùng yếu ớt, Lâm Tiêu thậm chí cảm giác mình có thể một chưởng đánh nát Cổ địa Man Hoang.

    Duy nhất làm cho Lâm Tiêu cảm thấy cứng rắn chính là bát quái lô, mà hôm nay bát quái lô cho Lâm Tiêu cảm giác cũng không hề thập phần thần bí, giống như vũ khí tiện tay mà thôi.

    Tinh hồn cách đó không xa, triệt để hoảng sợ, không hề tiến công Lâm Tiêu, xoay người rời đi.

    Lắc đầu Lâm Tiêu một chưởng chụp vào tinh hồn, lập tức định trụ tinh hồn trong không trung.

    Ý niệm khẽ động, nắp bát quái lô mở ra, vèo một tiếng, hút tinh hồn vào trong.

    - Diệt a.

    Trong mắt phóng xuất ra hỏa diễm, bát quái lô sáng ngời.

    Tinh hồn kêu thảm liên tục, không ngừng đụng chạm vào bát quái lô, muốn đi ra ngoài, nhưng mặc kệ hắn giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được.

    Phốc phốc!

    Hơn mười hô hấp sau, tinh hồn hóa thành hư vô.

    Đám người Khôi Đấu lão tổ vốn vô cùng thống khổ, tất cả đều khôi phục bình thường.

    - Tinh hồn chết rồi!

    - Chúng ta thắng!

    - Sống sót!

    Nhân, yêu hai tộc đưa mắt nhìn nhau, rơi nước mắt đầm đìa.

    - Lâm Tiêu, tinh hồn kia...

    Thần Viêm cùng Hình Tuyệt không dám tin, kích động nói.

    - Đã triệt để chết đi, từ hôm nay trở đi Đại lục Thương Khung, không, tất cả sinh linh trong tinh vực này được tự do.

    Lâm Tiêu nhàn nhạt mở miệng, vung tay lên, Thần Viêm và Hình Tuyệt vô cùng uể oải đã khôi phục lại..

    Một màn này làm mọi người kinh ngạc đến ngây người.

    Tất cả mọi người biết rõ, giờ phút này Lâm Tiêu đã hoàn toàn vượt qua Thánh giả.

    Có lẽ, là thần a.

    Thần đã dẫn bọn họ đi tới hy vọng, đi về hướng hòa bình, đi về tương lai.

    Bọn họ nhìn qua Lâm Tiêu trên cao, thân ảnh của hắn cao vô hạn trong mắt người ta.

    Mây đen bao phủ trên phế tích cổ thần dần dần tán đi, một ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, chiếu vào vùng đất mờ mịt này, trên mặt đất góc tường âm u lại xuất hiện đóa hoa tươi nở rộ.

    Giờ phút này, trong nội tâm Lâm Tiêu yên lặng.

    Từ hôm nay trở đi, hắn đã trùng kiến trật tự của tinh vực này, hắn có xưng hô hoàn toàn mới --

    Thần!


    ĐẠI CÔNG CÁO THÀNH! :phao:
    Chân thành cảm ơn các Mạnh Thường Quân của 4rum đã share bộ truyện cho ae cùng đọc :camon:
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/1/16
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)