Tu Chân Vĩnh Hằng Chi Tôn - Kiếm Du Thái Hư - C210

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vĩnh Hằng Chí Tôn
    Tác giả: Kiếm Du Thái Hư
    Chương 162: Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả

    Dịch giả: rolland
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

    Ngày thứ năm kết thúc, Lý Phù Trần tổng cộng thu thập được 5 gốc Địa Sát Quả, 24 gốc Quy Nguyên Thảo, số lượng lớn kinh người.

    Nếu như sử dụng hợp lý, 5 gốc Địa Sát Quả hoàn toàn có thể tạo nên 5 Địa Sát Cảnh võ giả, phải biết rằng coi như là hai sao căn cốt, cũng chỉ có 2 thành tỷ lệ có thể tấn chức Địa Sát Cảnh.

    Đương nhiên, nếu như không có tu luyện Huyền Cấp công pháp, và đem Huyền Cấp công pháp tu luyện tới cảnh giới rất cao, muốn nhanh chóng từ Quy Nguyên Cảnh cửu trọng đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng là không thể nào, với tình huống này, chỉ khi nào đạt tới cực hạn Quy Nguyên Cảnh, sau đó dùng Địa Sát Quả mới có hiệu quả.

    “Phụ thân là một sao căn cốt, còn mẫu thân chỉ là phổ thông căn cốt, trong vòng ba năm, ta nhất định phải giúp cho hai người trở thành Địa Sát Cảnh võ giả.”

    Lý Phù Trần hiểu rất rõ tầm quan trọng của thực lực.

    Nếu như phụ thân có tu vi Địa Sát Cảnh, Lý Gia Lão Tổ lại làm sao dám cách chức người.

    Trong một gia tộc, Tộc Trưởng nhất định phải có thực lực tuyệt đối, như vậy mới có thể khiến cho trên dưới gia tộc cùng chung lòng góp sức, nói cách khác, không có thực lực tuyệt đối thì lời ngươi nói căn bản không ai nghe cả, bên trên còn có Trưởng Lão Hội đè nén, còn có Lão Tổ đè nén.

    Buổi sáng ngày thứ 6, năm người đi tới chỗ sâu nhất trong khu nhà bằng đá.

    Nơi này có một vườn thảo dược vô cùng rộng lớn, chỉ cần một cái vườn thảo dược này có thể so với tất cả vườn thảo dược khác trong khu nhà bằng đá.

    “Đó là thảo dược?”

    Trần Phương Hoa chỉ vào thảo dược sinh trưởng ở trung tâm của vườn, không chắc chắn nói.

    Mọi người quay sang nhìn, cả khu vườn thảo dược là một mảnh trụi lủi, chỉ có ở vị trí trung tâm, có một gốc thảo dược sinh trưởng, gốc thảo dược này cao khoảng 2 xích (cỡ 2/3m), lá cây trông giống tay người, từng mảnh một xếp chồng lên nhau, đang nâng đỡ một chùm quả, mà quả kia trông rất giống quả nho, có khoảng 7 quả, mỗi quả đều óng ánh trong suốt, mơ hồ có ánh sáng bảy màu tỏa ra.

    Như vậy đã quá thần kỳ, càng thêm thần kỳ đó là, gốc thảo dược này có vẻ như đang hô hấp, trong lúc hít thở, linh khí kinh người bị hít vào, còn khi thở ra lại là làn khói màu đen, hình như gốc thảo dược đang tự loại bỏ tạp chất.

    “Đây là…Địa Cấp thảo dược?”

    Tiêu Biệt Ly há hốc mồm, một lúc lâu mới nói ra được một câu.

    Thiên Địa Huyền Hoàng bốn loại thảo dược, Hoàng Cấp là phổ thông thảo dược, Huyền Cấp thảo dược đã ẩn chứa một tia huyền diệu, mà Địa Cấp thảo dược đều ẩn chứa huyền ảo của thiên địa, tất cả đều thần kỳ tới mức không thể tin được, về phần Thiên Cấp thảo dược, đó là thảo dược trong truyền thuyết, chưa có ai thấy qua, bởi vì Thiên Cấp thảo dược căn bản sẽ không sinh trưởng ở những nơi phàm tục, những nơi nó sinh trưởng, tất nhiên là nơi phàm tục không thể sánh bằng, ví như Thiên Cấp Bí Cảnh, cùng một ít địa phương thần bí.

    Mỗi một gốc Thiên Cấp thảo dược, đều là do vô số tinh hoa của thiên địa tập hợp lại mà mọc ra, ẩn chứa quy tắc của thế giới này, không thể gặp cũng không thể cầu.

    “Dĩ nhiên là Địa Cấp cấp thấp thảo dược Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả.” Lý Phù Trần ánh mắt sáng lên, hô hấp dồn dập.

    Hắn ở Thương Lan Tông, lúc nhàn rỗi không có chuyện gì làm, thường đi tìm một ít thư tịch nhìn một chút, trong đó có một quyển sách vẽ hình ảnh thảo dược, mấy trang cuối cùng, thình lình có hình ảnh của Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả.

    Loại thảo dược này, có thể giúp cho võ giả có căn cốt dưới 3 sao, trực tiếp tăng lên 1 sao căn cốt, ví dụ như phổ thông căn cốt tăng lên tới 1 sao căn cốt, 1 sao căn cốt tăng tới 2 sao căn cốt, 2 sao căn cốt tăng tới 3 sao căn cốt.

    Đối với Lý Phù Trần mà nói, chỉ cần đem phổ thông căn cốt tăng lên tới 1 sao căn cốt, là có thể khiến cho tốc độ tu luyện của hắn tăng lên không ít, các phương diện khác như tố chất cũng sẽ tăng lên một chút, đây chính là hiệu quả vĩnh viễn, so với bất kỳ thảo dược nào đều giá trị hơn.

    “Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả sao?”

    Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.

    Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả mặc dù là Địa Cấp cấp thấp thảo dược, thế nhưng chỉ có thể tăng lên dưới 3 sao căn cốt, đối với bọn hắn một chút tác dụng cũng không có, ngay cả gân gà cũng không bằng.

    “Loại thảo dược này, căn bản không xứng trở thành Địa Cấp thảo dược!” Vũ Văn Thiên khó chịu, hắn còn tưởng rằng sẽ có những Địa Cấp thảo dược khác ở đây, mặc kệ đổi thành bất cứ Địa Cấp thảo dược nào, đối với hắn hẳn là đều có tác dụng lớn, duy chỉ có loại thảo dược tăng lên căn cốt, một chút tác dụng cũng không có, dù sao hắn cũng là 5 sao căn cốt, muốn đem 5 sao căn cốt tăng lên tới 6 sao căn cốt, dù thế nào cũng phải là Địa Cấp cao giai thậm chí đỉnh giai thảo dược.

    Tiêu Biệt Ly nói: “Không thể nói như vậy được, tuy rằng Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả đối với chúng ta vô dụng, nhưng dù sao có thể trợ giúp võ giả dưới 3 sao căn cốt biến đổi, có hiệu quả nghịch thiên cải mệnh, tuyệt đối xứng với danh tiếng Địa Cấp thảo dược.”

    Biến đổi căn cốt, là nghịch thiên cải mệnh, cho dù là siêu cấp cường giả cũng không thể làm được chuyện này, một gốc thảo dược lại có thể làm được, nói nó không xứng với danh tiếng Địa Cấp thảo dược, có chút hơi quá đáng.

    “Lý sư đệ là phổ thông căn cốt, gốc Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả, liền thuộc về Lý sư đệ đi!” Trần Phương Hoa nói.

    “Tự nhiên.”

    Tiêu Biệt Ly cũng không hỏi ý kiến Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên.

    Nếu như cái này cũng phải tranh chấp, nói rõ nhân phẩm của hai người này không được.

    Hít sâu một hơi, Lý Phù Trần bước về phía Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả.

    “Lý sư đệ cẩn thận một chút, có người nói Địa Cấp thảo dược có thể tự chủ tấn công người tới gần.” Tiêu Biệt Ly nhắc nhở.

    Ầm!

    Tiêu Biệt Ly vừa dứt lời, Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả vươn ra một mảnh lá cây hình cánh tay, một chưởng vỗ hướng Lý Phù Trần.

    Ánh sáng 7 màu bạo phát, một đạo chưởng ấn 7 màu đột nhiên xuất hiện.

    Thấy thế, Lý Phù Trần đánh ra một chiêu Luyện Thiết Thủ nghênh chiến.

    Phanh!

    Lý Phù Trần lùi lại 3 bước.

    “Tốt khí kình thật cường đại.” Lý Phù Trần kinh hãi không thôi, đây chỉ là một gốc thảo dược mà thôi, khí kình từ xa đánh tới còn mạnh hơn cả hắn.

    Thương!

    Rút ra Ô Kim Kiếm, Lý Phù Trần tiếp tục đi tới.

    Lần này, Lý Phù Trần dễ dàng phá hết chưởng ấn của Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả phát ra, bất quá khi Lý Phù Trần tới gần Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả khoảng 30 bước thì, có chừng 10 phiến lá hình cánh tay vươn ra ngoài, hướng về phía Lý Phù Trần đánh ra 10 chưởng.

    Một kiếm nơi tay, Lý Phù Trần chiến lực tăng mạnh, Lưu Tinh kiếm Ý cùng Xích Hỏa Công Ý đan vào nhau, phá hết 10 đạo chưởng ấn.

    Hai mươi bước.

    Tất cả lá cây hình cánh tay đều hướng về phía Lý Phù Trần đánh ra một chưởng, chưởng ấn 7 màu trút xuống mọi nơi, không thể tránh né.

    Nếu như đổi thành tầm thường Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, đừng nói 1 người, coi như là mười mấy người, cũng sẽ bị chưởng ấn này đập chết.

    “Phá!”

    Ô kim Kiếm trong tay hắn tỏa sáng như mặt trời, vô số đạo Lưu Tinh Kiếm Khí bắn ra, trong lúc nhất thời, âm thanh va chạm của khí kình vang lên vô cùng dữ dội, chói lọi rực rỡ không gì sánh được. (Kiểu bắn pháo hoa đây mà ^-^)

    10 bước!

    Ầm!

    Ánh sáng 7 màu chói mắt tỏa ra, bao trùm phương viên mấy chục thước.

    Phương viên trong vòng 10 thước, áp lực tăng mạnh, ngay cả mặt đất cũng chìm xuống 3 tấc (30cm).

    Cũng may khí thế Lý Phù Trần đồng dạng cũng rất kinh khủng, cứng rắn xuyên qua ánh sáng 7 màu, tiếp tục đi tới.

    Ánh sáng 7 màu đã làm tiêu hao hết linh khí chứa đựng trong Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả, theo Lý Phù Trần đến gần 5 bước thì, nó không còn tấn công nữa, không có gì khác so với một gốc thảo dược bình thường.

    “Không hổ là Địa Cấp thảo dược, thật quá thần kỳ.”

    Lý Phù Trần đem Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả nhổ tận gốc, chỉ có nhổ tận gốc, mới có thể bảo quản trong thời gian dài hơn, nếu như chỉ ngắt lấy quả, sau vài ngày, nguyên khí trong quả sẽ tiêu tán không còn nữa.

    Tất nhiên, trong lòng đất thực ra còn có một ít gốc rễ, qua tiếp mấy trăm năm nữa sẽ có một gốc Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả mới mọc ra.

    “Lý sư đệ, thời gian hãy còn sớm, không bằng ngươi trước dùng thử một viên xem hiệu quả thế nào?” Tiêu Biệt Ly nói.

    “Được.” Lý Phù Trần gật đầu, ngắt xuống một quả như trái nho bỏ vào trong miệng.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vĩnh Hằng Chí Tôn
    Tác giả: Kiếm Du Thái Hư
    Chương 163: Tam tông nổi giận

    Dịch giả: rolland
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

    Căn cốt chính là Tiên Thiên tố chất, Tiên Thiên tố chất càng mạnh, ngày sau phát triển càng nhanh. (Tiên Thiên= có sẵn từ khi sinh ra)

    Tiên Thiên tố chất càng yếu, ngày sau có cố gắng thế nào, thành tựu cũng chỉ ở một mức nhất định.

    Căn cốt cũng giống như linh hồn, là thứ quan trọng nhất của mỗi người, tất cả những sinh vật có hình thể rõ ràng, đều là lấy căn cốt làm cơ sở để tạo lên thân thể.

    Sau khi nuốt Bồ Đào Quả, Lý Phù Trần cảm thấy có vô số dòng điện chạy loạn ở trong người, ngay sau đó, một cảm giác đau đớn từ sâu bên trong căn cốt truyền đến, loại đau đớn này không thể diễn tả bằng lời, giống như là xương cốt toàn thân đều bị nghiền nát.

    Cũng may là cảm giác đau đớn này chỉ tồn tại trong giây lát.

    Sau một hồi, Lý Phù Trần khôi phục tri giác, cúi đầu nhìn xuống, thấy bên ngoài thân thể bị bao phủ bởi một lớp nhầy màu đen, có mùi hôi thối bốc lên.

    “Đây là tạp chất ở chỗ sâu nhất trong cơ thể?” Lý Phù Trần đang mải suy nghĩ.

    “Lý sư đệ, ngươi đã tỉnh.” 4 người Tiêu Biệt Ly nhìn lại.

    Lý Phù Trần hỏi: “Ta đã ngồi đây bao lâu?”

    Trần Phương Hoa nói: “Đây đã là buổi sáng ngày thứ 7.”

    “Buổi sáng ngày thứ 7 sao?” Lý Phù Trần giật mình, hắn cảm thấy mọi thứ diễn ra chỉ trong chớp mắt mà thôi.

    “Lý sư đệ, cảm giác thế nào?” Trần Phương Hoa hết sức tò mò.

    Nắm chặt tay, Lý Phù Trần nói: “Cảm giác liên hệ với thiên địa dễ dàng hơn.”

    Tiêu Biệt Ly gật đầu, “Căn cốt là gốc rễ của con người, đồng dạng ẩn chứa sự huyền ảo của thiên địa, cùng với thiên địa càng thêm gắn kết là điều bình thường.”

    Căn cốt càng cao, độ phù hợp cùng với Thiên Đạo càng cao, mà độ phù hợp càng cao, tăng lên tu vi cùng với cảm ngộ võ học tự nhiên cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.

    “Lý sư đệ, ngươi chỉ là phổ thông căn cốt cũng đã biến thái như vậy, hiện tại tăng lên tới 1 sao căn cốt, không biết sẽ có thay đổi như thế nào.” Trần Phương Hoa cảm thán nói.

    Nghe vậy, Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên biến sắc, hai người cũng ý thức được vấn đề này.

    Khi còn là phổ thông căn cốt, Lý Phù Trần đã vượt qua bọn họ, hiện tại là 1 sao căn cốt, càng không phải nghĩ.

    May là Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả chỉ có thể dùng một lần, lần thứ hai liền không có tác dụng, bằng không để Lý Phù Trần tăng tới 3 sao căn cốt, bọn họ đâu còn đường để sống, cả đời phải sống dưới cái bóng của Lý Phù Trần.

    Trong khu nhà bằng đá có một con sông nhỏ, Lý Phù Trần đi tới tắm rửa, thay quần áo khác.

    Không đợi 5 người đi ra khỏi khu nhà bằng đá, Bí Cảnh phải đóng lại, ở trước mặt 5 người, thình lình xuất hiện một cánh cửa 5 màu.

    “Thật đúng là một hành trình Bí Cảnh đầy kỳ diệu, cảm giác như là đang nằm mơ vậy.” Nhìn chằm chằm vào cánh cửa 5 màu, Tiêu Biệt Ly có cảm giác không chân thật.

    Lý Phù Trần nói: “Cái này đúng là cơ duyên của chúng ta, tuy là ảo cảnh, nhưng thực sự tồn tại.”

    “Đúng vậy, đây là cơ duyên.” Tiêu Biệt Ly gật đầu.

    “Đi thôi, cùng ra ngoài!”

    Trần Phương Hoa dẫn đầu đi vào cánh cửa 5 màu, 4 người Lý Phù Trần theo sát phía sau.

    ….

    “Tính toán thời gian, hẳn bọn chúng sắp đi ra rồi, ha ha, các ngươi chuẩn bị hai tay dâng lên kim tệ đi!” Thiên Sát Môn Đại Trưởng Lão Vi Nhất Bình cười ha hả, lão đối với thiên kiêu Thiên Sát Môn vô cùng tự tin.

    Bàn về nhân số, Thiên Sát Môn có tới 13 người, còn về thực lực, Lệ Vô huyết, Hắc Bạch Song Sát cùng với Trảo Quỷ Trịnh Huyền, đều là xếp thứ nhất, coi như là Yến Khinh Vũ, thực lực cũng là rất mạnh, nếu như không phải tuổi còn quá nhỏ, tuyệt đối có thể quét ngang 3 tông. Cho nên, bất kể như thế nào, Thiên Sát Môn cũng không thể thua.

    “Hừ hừ, cái này chưa chắc đã đúng, Linh Ẩn Tông ta, năng lực giữ mạng cũng không phải vô dụng.” Bà lão Linh Ẩn Tông cười nhạt, đồng dạng có lòng tin rất lớn.

    “Cuồng vọng, chỉ sợ đệ tử Thiên Sát Môn ngươi, sớm đã bị đệ tử Cuồng Đao Tông ta là Phong Đao Đoạn Hải giết sạch rồi.” Cuồng Đao Tông Đại Trưởng Lão Hách Liên Hổ hai tay ôm trước ngực, tỏ vẻ mọi chuyện diễn ra như dự tính.

    Trong 4 người, duy chỉ có Triệu Vô Tẫn dáng vẻ có chút lo lắng.

    Rất rõ ràng, tham gia Bí Cảnh lần này, thực lực đệ tử Thương Lan Tông đúng là yếu nhất trong 4 tông, lão không có hy vọng xa vời sẽ chiến thắng trận đánh cược này, lão chỉ hy vọng đệ tử Thương Lan Tông có thể sống sót mấy người, thậm chí, lão bi quan nghĩ, còn 2-3 người sống sót cũng là không tệ, dù sao mỗi lần tham gia Bí Cảnh, đều chết hơn phân nửa, lần Bí Cảnh này đệ tử 3 tông quá mạnh mẽ, hy vọng có đệ tử còn sống là tốt lắm rồi.

    “Lý Phù Trần, Liễu Vô Hoàng, Vũ Văn Thiên, ba ngươi nhất định phải sống sót đi ra.”

    Những người khác Triệu Vô Tẫn không có quan tâm, 4 sao căn cốt ở Thương Lan Tông có rất nhiều, chết mất vài người cũng không sao cả, thế nhưng 3 người này không thể chết được.

    Lý Phù Trần được lão coi trọng, còn Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên là 5 sao căn cốt, bất kỳ một người nào chết đều là tổn thất rất lớn.

    Thời gian trôi qua nhanh chóng, xuất hiện sương mù nồng đậm, cánh cửa 5 màu biến mất 7 ngày trước, một lần nữa xuất hiện.

    Thấy thế, mọi người như ngừng thở, khẩn trương nhìn xem.

    Có chờ mong, có thấp thỏm, trong lòng nổi lên các loại tâm tình.

    Xuất hiện đầu tiên chính là đệ tử Cuồng Đao Tông.

    Một, hai, ba người. Đệ tử Cuồng Đao Tông chỉ có 3 người.

    Thiên Sát Môn đi ra 5 người.

    Sau đó là Linh Ẩn Tông, không hổ là tông môn am hiểu đánh lén ám sát cùng với ẩn nấp, có tới 5 người đi ra ngoài.

    Cuối cùng đến đệ tử Thương Lan Tông.

    Một, hai, ba, bốn người…

    Khi số người đi ra đạt tới 4 thì, khóe miệng Triệu Vô Tẫn cứng đờ, không sai, rõ ràng còn sống nhiều người như vậy.

    Năm, sáu. Thương Lan Tông tổng cộng có 6 người còn sống đi ra.

    Người cuối cùng hiển nhiên là Tào Quang, tu vi của hắn vẫn là Quy Nguyên Cảnh đỉnh phong, trong 7 ngày này hắn trốn trong một dãy núi nhỏ, lặng lẽ thu thập thảo dược, điều này giúp cho hắn giữ được mạng sống, mà những kẻ đột phá đến Địa Sát Cảnh tu vi, trái lại từng người một đều chết hết, chỉ có thể nói, mệnh của hắn tốt.

    “Ha ha, xem ra là Thương Lan Tông ta thắng, lão phu cảm tạ các vị.” Triệu Vô Tẫn ngửa mặt lên trời cười to.

    Trong 10 người, có tới 6 người còn sống, đây tuyệt đối là một kỳ tích, một kỳ tích vô cùng to lớn, phải biết rằng trong 4 tông, đệ tử Thương Lan Tông là yếu nhất.

    “Không có khả năng, điều này tuyệt đối không thể xảy ra, nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Vi Nhất Bình nổi giận, hỏi Hắc Sát.

    Thiên Sát Môn có 13 người, vậy mà chết còn lại có 5 người, là tông môn mạnh nhất, không thể nghi ngờ đây chính là một cái trò cười.

    Đồng dạng nổi giận còn có Hách Liên Hổ, đệ tử Cuồng Đao Tông còn sống sót lại là ít nhất, điều này quả thực không thể chịu đựng được.

    Bà lão Linh Ẩn Tông cũng bắt đầu hỏi đệ tử tông môn mình, bà lão muốn biết trong Bách Thảo Bí Cảnh đã xảy ra chuyện gì, vì sao Thương Lan Tông yếu nhất, trái lại người còn sống lại là nhiều nhất.

    Hắc Sát ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Lý Phù Trần, hướng Vi Nhất Bình nói: “Đại Trưởng Lão, đệ tử Thiên Sát Môn, có hơn nửa đều là chết ở trên tay của Lý Phù Trần, người này quả thực phát điên, ngay cả Bạch Sát cũng bị hắn giết chết.”

    Hắc Sát cùng Bạch Sát là anh em như thể chân tay, Bạch Sát chết, khiến cho hắn đối với Lý Phù Trần sinh ra vô tận oán hận, hắn thề độc, nhất định phải tự tay lấy đầu Lý Phù Trần, vì Bạch Sát báo thù.

    Bên kia, Huyết Đao Lăng Hoang hướng Hách Liên Hổ nói: “Đệ tử Cuồng Đao Tông ta, hơn phân nửa đều chết ở trên tay của Lý Phù Trần, Trầm Phi Hà cũng vậy.”

    “Đệ tử Linh Ẩn Tông chết ở trên tay hắn, cũng hơn 3 người, trong đó có cả Khương sư đệ.” Đoan Mộc Du cũng hướng Đại Trưởng Lão Linh Ẩn Tông nói liên tục.

    Đem hết thảy nơi đây nhìn ở trong mắt, Triệu Vô Tẫn cảm thấy choáng váng, nguyên nhân khiến đệ tử 3 tông tử thương thảm trọng, là bởi vì Lý Phù Trần.

    Một người tàn sát đệ tử 3 tông.

    Dường như, trước đây Kiếm Si cũng chỉ là quét ngang, so với tàn sát còn kém xa.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vĩnh Hằng Chí Tôn
    Tác giả: Kiếm Du Thái Hư
    Chương 164: Vạn Kiếm Quy Tông

    Dịch giả: rolland
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

    “Phù Trần, những điều bọn chúng nói đều là thật?” Triệu Vô Tẫn hỏi Lý Phù Trần.

    Lý Phù Trần gật đầu, chuyện này cũng không có gì phải giấu giếm, bởi vì mọi người đều đã biết.

    Thấy Lý Phù Trần gật đầu thừa nhận, Triệu Vô Tẫn cười nói: “Từ khi lão phu trở thành Trưởng Lão Thương Lan Tông đến nay, chưa bao giờ nhìn thấy có đệ tử nào mạnh mẽ như vậy, trong cùng thế hệ, ngươi là Ông Vua không ngai, chỉ có ở trong tông môn hùng mạnh hơn, mới có thể tìm được người như ngươi.”

    Lão quyết định, nếu ngày sau Lý Phù Trần bị hạn chế bởi căn cốt, không thể đột phá đến Thiên Cương Cảnh, lão nhất định sẽ dốc hết toàn lực, trợ giúp Lý Phù Trần đột phá, một khi Lý Phù Trần trở thành Thiên Cương Cảnh cao giai võ giả, dưới Thoát Thai Cảnh, không thể nghi ngờ đây chính là một nguồn chiến lực cực mạnh.

    “Đại Trưởng Lão, ta giết đệ tử của 3 tông nhiều như vậy, có gặp phải phiền phức gì không?” Lý Phù Trần hỏi.

    Triệu Vô Tẫn nói: “Cái này có chút rắc rối, từ khi thành lập Thương Lan Tông tới nay, chưa từng xuất hiện cái loại tình huống khó xử như vậy, nhưng mà ngươi yên tâm, chỉ cần không giết sạch đệ tử của 3 tông, tình hình cũng sẽ không trở nên tồi tệ, cùng lắm chỉ xuất hiện một ít tranh chấp mà thôi, sẽ không dẫn tới 4 tông đại chiến.”

    Nếu như Lý Phù Trần giết sạch đệ tử của 3 tông, trong số đó có cả Lệ Vô Huyết là thiếu tông chủ Thiên Sát Môn, tình hình rõ ràng sẽ trở nên không thể kiểm soát được, nhưng mà may là chuyện này không có xảy ra.

    “Lý Phù Trần, ngươi đúng là một tiểu tử độc ác, dám giết nhiều đệ tử Thiên Sát Môn ta như vậy, lão phu sẽ không tha cho ngươi.” Một khí thế vô cùng đáng sợ phóng lên cao, trong hư không, phảng phất xuất hiện một bộ xương khô màu đen, hung hăng đánh tới muốn trấn áp Lý Phù Trần.

    “Lý Phù Trần, ngươi dám giết đệ tử Cuồng Đao Tông ta, hiện tại đền mạng cho ta.” Cuồng Đao Tông Đại Trưởng Lão Hách Liên Hổ cũng nổi đóa, khí thế bá đạo ngang ngược phóng ra, xuất hiện một con mãnh hổ ngửa mặt lên trời rít gào.

    “Khương Tiểu Mao là thiên tài hiếm có của Linh Ẩn Tông ta, tự chặt đứt 2 tay, ta có thể bỏ qua chuyện này.” Khí thế của bà lão Linh Ẩn Tông, tựa như màn đêm che khuất bầu trời.

    “Các ngươi, đừng có quá đáng.” Triệu Vô Tẫn nổi giận, tỏa ra khí thế giống như là đại dương mênh mông vậy, chống lại khí thế của Đại Trưởng Lão 3 tông.

    “Triệu Vô Tẫn, Thương Lan Tông ngươi không thể bảo vệ được nó, hiện tại buông tay còn kịp.” Vi Nhất Bình trong mắt hiện lên sát khí.

    Triệu Vô Tẫn lạnh lùng nói: “Các ngươi thật là vô liêm sỉ, trong Bách Thảo Bí Cảnh, không thể tránh khỏi chém giết, không có bản lĩnh chính là phải chết, nếu ta cũng giống như các ngươi, trước đây đệ tử Thương Lan Tông ta chết nhiều như vậy, ta có đúng hay không cũng nên tìm các ngươi tính sổ.”

    Hách Liên Hổ nói: “Chuyện đã qua thì là đã qua, Hách Liên Hổ ta chỉ nhìn hiện tại, hôm nay Thương Lan Tông ngươi phải để hắn lại, bằng không đừng trách ta không khách khí.”

    “Triệu Vô Tẫn, ngươi không thể bảo vệ được cho nó.” Giọng nói của bà lão Linh Ẩn Tông nhẹ nhàng vang lên.

    “Đám người này thật là vô liêm sỉ.” Trần Phương Hoa tức giận nói.

    Trong Bách Thảo Bí Cảnh, ngươi không giết người, người khác liền muốn giết ngươi, hơn nữa từ đầu cho tới cuối, đều là do đệ tử của 3 tông tới gây sự.

    Lý Phù Trần thản nhiên nói: “Người mạnh là vua, đây là chuyện rất bình thường không có gì để nói, bọn họ chỉ là kiếm cớ muốn diệt trừ ta mà thôi.”

    Thiên Cương Cảnh đỉnh cấp võ giả thả ra khí thế quá mãnh mẽ, cho dù Triệu Vô Tẫn đã cản lại 9 thành khí thế, chỉ còn dư lại 1 thành, cũng đủ khiến cho Lý Phù Trần phải chịu áp lực rất lớn.

    Nhìn Đại Trưởng Lão 3 tông, ánh mắt Lý Phù Trần trở nên lạnh lẽo.

    “Triệu Vô Tẫn, ngươi cho rằng một mình ngươi có thể ngăn cản 3 người chúng ta sao, cút ngay cho ta.” Khí thế của Vi Nhất Bình hóa thành bộ xương khô màu đen, bỗng nhiên nhằm về phía đại dương khí thế của Triệu Vô Tẫn.

    Cùng lúc đó, khí thế của Hách Liên Hổ hóa thành mãnh hổ cùng với khí thế như màn đêm của bà lão Linh Ẩn Tông, cũng nhằm về phía đại dương khí thế.

    Triệu Vô Tẫn gào to một tiếng, tựa như cá voi hút nước, đại dương khí thế điên cuồng mở rộng ra, sóng lớn cuồn cuộn chặn lại bộ xương khô khí thế, mãnh hổ khí thế cùng với màn đêm khí thế.

    “Ngươi đã đột phá Thương Lan Chân Công đến tầng 19?” Hách Liên Hổ kinh ngạc nói.

    Huyền Cấp đỉnh giai công pháp vô cùng khó luyện, phần lớn thiên kiêu khi còn ở Địa Sát Cảnh tu vi thì đã có thể đem Huyền Cấp trung giai công pháp đột phá đến cảnh giới cao nhất, thế nhưng đổi lại là Huyền Cấp đỉnh giai công pháp, cho dù đã tấn chức đến Thiên Cương Cảnh, phần lớn cũng chỉ luyện tới tầng thứ 16-17 là cùng, về phần tầng thứ 18, trong các tông môn cũng rất ít người có thể đạt được, chứ đừng nói gì tới tầng thứ 19.

    “Ngươi đã đột phá Thương Lan Chân Công đến tầng thứ 19 thì như thế nào, cũng chỉ là chênh lệch 1 tầng, lẽ nào ngươi muốn nghịch thiên.” Vi Nhất Bình nhe răng cười.

    Một đối một, lão còn tỏ ra kiêng kỵ Triệu Vô Tẫn, nhưng nếu là 3 người, Triệu Vô Tẫn cho dù có 3 đầu 6 tay cũng không đủ dùng.

    “Triệu Vô Tẫn, chớ hành sự theo cảm tính, tiểu tử này chỉ là phổ thông căn cốt mà thôi, loại bỏ hắn, đối với Thương Lan Tông ngươi cũng không có bất kỳ tổn thất nào.” Giọng nói của bà lão Linh Ẩn Tông giống như là thuốc độc, ăn mòn từng chút một tâm linh ý chí của Triệu Vô Tẫn.

    Triệu Vô Tẫn lạnh lùng nói: “Nếu ta ngay cả một người đệ tử cũng không thể bảo vệ được, thì làm gì còn mặt mũi để sống trên cõi đời này, Hạo Khí Trường Tồn, mở.”

    Theo tiếng quát của Triệu Vô Tẫn, đại dương khí thế làn thứ 2 mở rộng ra, gần như gấp đôi so với trước, khí tức tràn ngập, quét ngang 8 phương, trên Bách Thảo Hồ nhấc lên sóng lớn cuồn cuộn.

    “Là 4 sao bí pháp Hạo Khí Trường Tồn.” Tiêu Biệt Ly kinh hô.

    Nếu như nói 3 sao bí pháp đã là bí pháp bậc nhất, 4 sao bí pháp ở Thương Lan Tông thuộc về tuyệt học bí pháp, vô cùng quý giá, nói một cách tương đối, một khi tu thành sẽ vô cùng mạnh mẽ, đủ để vượt cấp chiến thắng kẻ địch.

    “Ngươi cho là chỉ có ngươi mới có 4 sao bí pháp hay sao? Bách Quỷ Dạ Hành, mở.”

    “Mãng Hoang Chiến Khí, mở.”

    “U Minh Huyền Ảnh, mở.”

    Bên cạnh bộ xuơng khô do khí thế của Vi Nhất Bình biến hóa ra, là rất nhiều bóng quỷ, những bóng quỷ này rít gào liên tục, thanh thế xông lên tận trời, quỷ khí dày đặc, nếu không phải có Triệu Vô Tẫn chống đỡ, 6 người Lý Phù Trần, ngay lập tức sẽ bị khí thế của đối phương làm cho tan biến.

    Sau khi Hách Liên Hổ mở ra 4 sao bí pháp, thân thể rõ ràng biến lớn gấp đôi, cao tới hơn 2 thước, một khí tức vô cùng hung hãn dung hợp với mãnh hổ khí thế, khiến cho mãnh hổ khí thế lột xác trở nên to lớn hơn, mãnh hổ ngửa mặt lên trời gầm rú, giống như muốn thôn phệ nhật nguyệt, khiến cho người khác cảm thấy khủng hoảng vô cùng.

    Mà trên người bà lão Linh Ẩn Tông, xuất hiện một cái bóng người hư ảo, bóng người này nhếch miệng cười cợt, làm cho màn đêm khí thế lần thứ hai mở rộng ra, bà lão Linh Ẩn Tông trực tiếp ẩn thân vào trong bóng tối, biến mất không còn nhìn thấy.

    Khí thế của 4 người, lần thứ 2 đụng vào nhau, trong lúc nhất thời, trời đất biến sắc, gió mạnh nổi lên, trên bầu trời mơ hồ truyền đến âm thanh của sét đánh, ngay sau đó, từng đạo thiểm điện chui ra.

    Khí thế bốn người đụng vào nhau, dẫn tới trời đất biến đổi, quả là đáng sợ.

    Dưới sự bao phủ bởi khí thế của 4 người, các Trưởng Lão nội tông còn lại của các tông, việc duy nhất có thể làm là bảo vệ cho môn hạ đệ tử của mình, lúc này, bọn họ không thể tùy ý nhúng tay vào được.

    “Không tốt, khí thế của Đại Trưởng Lão không thể chống lại được.”

    Tiêu Biệt Ly biến sắc, trong mắt hắn, Triệu Vô Tẫn đang lùi lại rất nhanh, đại dương khí thế mênh mông cuồn cuộn, yếu đi rất nhiều.

    “Vi Nhất Bình, ba người các ngươi thật quá đáng, đã như vậy ta liền cho các ngươi biết một chút về trấn tông bí pháp của Thương Lan Tông ta, Vạn Kiếm Quy Tông!” Truyền ra hàng ngàn hàng vạn tiếng kiếm ngân vang, ở xung quanh người Triệu Vô Tẫn cùng với bầu trời, đột nhiên xuất hiện mấy nghìn đạo kiếm khí, kiếm khí vừa xuất hiện, cả trời đất giống như bị cắt thành từng mảnh nhỏ, mà 3 đối tượng được Triệu Vô Tẫn đặc biệt chăm sóc, chỉ cảm thấy khí thế tàn phá nặng nề, toàn thân đều thấy vô cùng đau đớn.

    “Trấn tông bí pháp, Vạn Kiếm Quy Tông.” Lý Phù Trần con ngươi co rút lại.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vĩnh Hằng Chí Tôn
    Tác giả: Kiếm Du Thái Hư
    Chương 165: Bản mạng kiếm nguyên

    Dịch giả: rolland
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

    Vạn Kiếm Quy Tông có danh tiếng quá lớn.

    Mỗi khi nhắc tới Thương Lan Tông, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu rất nhiều cao thủ hầu như là về bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông.

    Trong phạm vi hơn mười vạn dặm, được chia thành rất nhiều khu vực, cùng đông đảo các thế lực lớn nhỏ, mọi người đều nhất trí đồng ý Vạn Kiếm Quy Tông là bí pháp 5 sao mạnh nhất, không có bí pháp nào sánh bằng.

    Năm đó, Tông Chủ đầu tiên của Thương Lan Tông cũng chính là người sáng lập lên tông môn, dựa vào Vạn Kiếm Quy Tông, không biết đã giết chết bao nhiêu cao thủ, rất nhiều đối thủ có thực lực tương đương với hắn, đều bị giết chết trong nháy mắt chỉ với một chiêu, căn bản không có sức chống cự lại.

    Từng tông môn đều có lá bài tẩy của riêng mình, không cần phải nghĩ cũng biết được, Vạn Kiếm Quy Tông chính là một trong những lá bài tẩy của Thương Lan Tông.

    “Đây là bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông sao? Chớp mắt đã xuất hiện mấy nghìn đạo kiếm khí, hơn nữa mỗi một đạo kiếm khí đều có uy lực rất mạnh, cùng giới hạn của kiếm chiêu quả nhiên không giống nhau.”

    Lý Phù Trần có nhãn lực hơn người, hắn có thể nhìn ra được, mỗi một đạo kiếm khí trong hư không, đều có uy lực rất lớn, kiếm khí dày đặc dường như muốn xé mở trời cao, xuyên thủng hư không, đừng nói đối đầu trực diện với Vạn Kiếm Quy Tông, chỉ sợ vừa mới liếc mắt nhìn đã tê dại toàn thân, hồn vía lên mây.

    Mà giới hạn của kiếm chiêu, là hy sinh lực sát thương, để tăng lên số lượng công kích.

    Ví dụ như Lưu Tinh Kiếm Vũ của Lý Phù Trần, uy lực của mỗi một đạo kiếm khí, thực tế chỉ có khoảng 3-4 thành uy lực của kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh, mặc kệ sau này tu vi Lý Phù Trần đạt đến mức nào, 3-4 thành đã là cực hạn, không thể tăng lên nữa. Với lại, số lượng kiếm khí của Lưu Tinh Kiếm Vũ nhìn thì có vẻ rất nhiều, thực ra cũng chỉ có hơn trăm mà thôi, còn kém rất nhiều so với Vạn Kiếm Quy Tông.

    Không chỉ có Lý Phù Trần tâm tình xuất hiện dao động, 4 người Tiêu Biệt Ly cũng vậy, tất cả đều suy nghĩ đến xuất thần.

    Liễu Vô Hoàng tay nắm thật chặt, âm thầm thề, một ngày nào đó, hắn sẽ có được Vạn Kiếm Quy Tông, có môn bí pháp này, đủ để hắn có thể tung hoành thiên hạ.

    Vi Nhất Bình nỗ lực kiềm chế tâm tình khiếp sợ, âm trầm nói: “Không nghĩ tới, ngươi vậy mà có thể học được bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông, xem ra ngươi ở Thương Lan Tông rất được coi trọng.”

    5 sao bí pháp, cho dù là Đại Trưởng Lão nội tông, cũng không phải muốn là có thể học được, muốn học phải được sự cho phép của Tông Chủ, sau đó còn có mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão ủng hộ mới được.

    Có chủ ý này là vì phòng ngừa bí pháp bị tiết lộ ra ngoài, dù sao 5 sao bí pháp quá quan trọng, các tông môn khác, đều là vắt hết óc suy nghĩ để làm sao có thể lấy được bí pháp 5 sao của đối phương, tăng lên lá bài tẩy của mình.

    Tay phải giơ lên cao, mấy nghìn kiếm khí vận sức chờ phát động, Triệu Vô Tẫn nói: “Các ngươi đều không phải muốn chiến sao? Vậy chiến đi! Vừa đúng lúc, bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông của ta còn chưa có giết qua Thiên Cương Cảnh đỉnh giai võ giả, chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi.”

    Dứt lời, tay phải của Triệu Vô Tẫn chậm rãi chỉ về phía trước, mấy nghìn kiếm khí cũng chuyển động theo.

    “Ha hả, Triệu Trưởng Lão hà tất phải nổi giận, chúng ta chỉ đùa giỡn một chút mà thôi.” Bà lão Linh Ẩn Tông cười khan một tiếng, bà đúng là rất sợ Triệu Vô Tẫn không kiềm chế được bản thân, phát động mấy nghìn kiếm khí giết tới, thật lòng mà nói, bà không có lòng tin có thể chống lại một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông này.

    Là bí pháp 5 sao mạnh nhất, Vạn Kiếm Quy Tông đã giết chết vô số cao thủ, không ra tay thì thôi, đã ra là có người phải chết, uy danh hiển hách hoàn toàn là từ giết chóc tạo ra.

    Hách Liên Hổ hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ kiềm chế cơn giận của mình, đối mặt với bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông của Triệu Vô Tẫn, hắn không thể có hành động hồ đồ được.

    Triệu Vô Tẫn nhìn về phía Vi Nhất Bình.

    Vi Nhất Bình nói: “Muốn tu luyện Vạn Kiếm Quy Tông, đầu tiên phải tạo ra được bản mạng kiếm nguyên ở trong đan điền, bản mạng kiếm nguyên càng mạnh mẽ, chứa đựng kiếm khí cũng càng nhiều, theo ta đoán, bản mạng kiếm nguyên của ngươi, tối đa cũng chỉ có thể chứa đựng được mấy nghìn kiếm khí đi!”

    Vạn Kiếm Quy Tông đáng sợ ở chỗ, kiếm khí vô cùng vô tận, có thể tạo ra hàng ngàn hàng vạn kiếm khí, chính vì lẽ đó, cho dù kẻ địch cũng tu luyện 5 sao bí pháp cũng không thể nào chống lại được Vạn Kiếm Quy Tông oanh kích.

    Chẳng qua điều kiện tiên quyết là, bản mạng kiếm nguyên phải đủ mạnh, Vi Nhất Bình không tin bản mạng kiếm nguyên của Triệu Vô Tẫn có thể mạnh đến mức ấy.

    “Ngươi thử một chút thì biết.” Triệu Vô Tẫn tỏ ra lạnh lùng.

    “Quên đi, sau này sẽ có cơ hội, không phải bây giờ.” Vi Nhất Bình không ngốc, coi như là chỉ có mấy nghìn kiếm khí, cũng đủ để đánh chết hắn rồi.

    Triệu Vô Tẫn hừ lạnh một tiếng, “Ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác, Lương Trưởng Lão, gọi hai bảo bối của ngươi đến đây đi!”

    “Được.” Lương Trưởng Lão gật đầu.

    Dứt lời, lão lấy sức thổi ra một tiếng huýt sáo rất to.

    Gầm! Grừ!

    Chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Hoàng Kim Điểu cùng với Sáp Sí Hổ bay tới, chỉ có điều 2 con linh thú trông vô cùng chật vật, toàn thân đều là vết cào cùng với vết cắn.

    “Chuyện gì xảy ra? Cái này là ai làm.” Lương Trưởng Lão rít gào.

    Hoàng Kim Điểu cùng với Sáp Sí Hổ là 2 bảo bối của lão, động tới chúng chính là động tới lão.

    Oa!

    Giống như là tiếng trẻ con khóc nỉ non, nhưng mà nếu so với tiếng trẻ con khóc thì âm thanh truyền đến lớn hơn gấp trăm ngàn lần, sau một khắc, Tứ Sí Thiên Sát Thú của Thiên Sát Môn từ phía đằng sau bay tới.

    “Vi Nhất Bình, linh thú của Thiên Sát Môn ngươi dám tấn công linh thú của ta.” Lương Trưởng Lão rất rõ ràng, 2 bảo bối của mình là bị Tứ Sí Thiên Sát Thú tấn công thành ra như vậy.

    Vi Nhất Bình âm trầm cười nói: “Đồ linh thú vô dụng, chết không phải tốt hơn sao.”

    Tựa hồ đáp lại lời nói của Vi Nhất Bình, Tứ Sí Thiên Sát Thú gia tăng tốc độ, đuổi theo Hoàng Kim Điểu cùng Sáp Sí Hổ.

    “Nghiệt súc!”

    Triệu Vô Tẫn quát lên một tiếng lớn, trong hư không, thình lình có một đạo kiếm khí phi tới.

    Phốc!

    Kiếm khí đâm xuyên vào cơ thể, Tứ Sí Thiên Sát Thú kêu thảm một tiếng, từ trên không rơi xuống đất.

    “Thật mạnh, một đạo kiếm khí đã có thể đánh trọng thương Tứ Sí Thiên Sát Thú!” Tất cả mọi người sợ ngây người.

    “Triệu Vô Tẫn, ngươi dám.”

    Vi Nhất Bình nổi giận, đánh ra một cái quyền phong đánh về phía Triệu Vô Tẫn.

    Phốc phốc phốc!

    Hơn mười đạo kiếm khí bắn ra, quyền phong của Vi Nhất Bình bị chém tan nát, tự động biến mất.

    “Vi Nhất Bình, ngươi dám động thủ nữa, hôm nay cũng đừng mong trở về.”

    “Ngươi.”

    Vi Nhất Bình vô cùng phẫn nộ nhưng vẫn phải dằn xuống, lão không dám ra tay một lần nữa, lão có thể chống lại vài trăm đạo kiếm khí, nhưng mà đối phương có tới mấy nghìn đạo kiếm khí, lão không thể nào chống lại được, dưới Thoát Thai Cảnh, e rằng không ai có thể cản nổi.

    Hách Liên Hổ cùng bà lão Linh Ẩn Tông nuốt nước miếng một cái.

    Đây là lần đầu tiên hai người tận mắt nhìn thấy uy lực của Vạn Kiếm Quy Tông, mà cái này chỉ là một đạo kiếm khí, hai người không cách nào có thể tưởng tượng ra được, nếu như mấy nghìn đạo kiếm khí kéo tới cùng lúc, sẽ có cảnh tượng như thế nào.

    “Quả thực hướng tới Vô Địch a!”

    Trước đây Lý Phù Trần không biết 5 sao bí pháp mạnh tới đâu, hiện tại hắn đã được biết.

    Hoàng Kim Điểu cùng Sáp Sí Hổ bị thương không nhẹ, cũng may không có bị thương chí mạng, sau khi đút cho 2 con linh thú một ít đan dược, Lương Trưởng Lão vung tay lên, “Tất cả lên đi!”

    Nghe vậy, tất cả mọi người thuộc Thương Lan Tông đều nhảy lên, Triệu Vô Tẫn là người nhảy lên sau cùng.

    Liếc nhìn người của 3 tông một cái, Triệu Vô Tẫn thu hồi kiếm khí, “Đi.”

    Vô tận cuồng phong nổi lên, hai linh thú vỗ cánh một cái, nhanh chóng rời khỏi Bách Thảo Hồ.

    “Ghê tởm!”

    Mặt nước Bách Thảo Hồ nổ tung,Vi Nhất Bình tâm tình vô cùng nặng nề.

    “Chúng ta cũng đi thôi!”

    Cuồng Đao Tông cùng Linh Ẩn Tông đều gọi ra linh thú của tông môn, một trước một sau rời khỏi nơi đây.

    Hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng, chỉ cần không phát sinh đại chiến tông môn, bọn họ không có cách nào bắt giữ người của Thương Lan Tông, cũng như Triệu Vô Tẫn, còn ở lại đây ngoại trừ mất mặt ra còn làm được gì.

    Cuối cùng chỉ còn lại một cái tông môn là Thiên Sát Môn.

    “Lý Phù Trần, ta sớm muộn gì cũng sẽ giết ngươi.” Lệ Vô Huyết rất cao ngạo, âm thầm thề.​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vĩnh Hằng Chí Tôn
    Tác giả: Kiếm Du Thái Hư
    Chương 166: 10 triệu điểm cống hiến

    Dịch giả: rolland
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

    Không đến một tuần, đoàn người Lý Phù Trần đã về tới Thương Lan Tông.

    Đại điện đệ tử nội tông.

    Triệu Vô Tẫn nói: “Trong số các ngươi, ngoại trừ Tào Quang, tất cả đều đã tấn chức đến Địa Sát Cảnh, theo lý thì chưa trải qua khảo hạch Đệ Tử Chân Truyền, thì chưa được tính là Đệ Tử Chân Truyền, nhưng đấy chỉ là một hình thức, đây là lệnh bài dành cho Đệ Tử Chân Truyền, các ngươi hãy nhận lấy, từ nay về sau, các ngươi đã là Đệ Tử Chân Truyền.”

    Triệu Vô Tẫn vung tay lên, 5 miếng lệnh bài bắn về phía 5 người Lý Phù Trần.

    Tiếp nhận lệnh bài, Lý Phù Trần nhìn một chút, đây là một cái lệnh bài màu trắng bạc, mặt trước khắc hình biển cả, có cả lợi kiếm, mặt sau thì là tên của mình.

    Triệu Vô Tẫn nói tiếp: “Đây là Bạch Ngân lệnh bài, Đệ Tử Chân Truyền được chia làm 2 loại, một loại là Bạch Ngân, còn một loại là Hoàng Kim, Đệ Tử Chân Truyền Bạch Ngân khi đổi vật phẩm của tông môn, sẽ được giảm 30%, Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim khi đổi vật phẩm của tông môn, được giảm tới 50%, muốn trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, phải trong vòng một năm, xông qua tầng thứ nhất của Chân Truyền Tháp, có tổng cộng 3 lần cơ hội, nhân tiện nói cho các ngươi biết, trong 500 Đệ Tử Chân Truyền của Thương Lan Tông ta, chỉ có 30 người là Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, ta cũng mong trong số các ngươi, cũng có thể xuất hiện Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.”

    Vừa nói, Triệu Vô Tẫn vừa liếc mắt nhìn Lý Phù Trần.

    Lão không biết thực lực Lý Phù Trần đạt đến mức nào, nhưng mà để trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim thì không có vấn đề gì, cũng giống như Kiếm Si mà thôi, dễ dàng trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.

    Liễu Vô Hoàng nói: “Đại Trưởng Lão, nếu như xông qua được tầng thứ hai thì sao?”

    Thời gian còn hẳn một năm, hắn tin chắc rằng mình có thể xông qua tầng thứ nhất.

    Triệu Vô Tẫn cười cười, lắc đầu nói: “Không có khả năng.”

    “Vì sao?” Liễu Vô Hoàng hỏi.

    Một Trưởng Lão nội tông đứng kế bên nói: “Tầng thứ nhất so với tầng thứ hai, độ khó kém rất xa, rất nhiều Đệ Tử Chân Truyền Bạch Ngân đạt tới Địa Sát Cảnh lục trọng tu vi đều không thể xông qua tầng thứ hai của Chân Truyền Tháp, với lại bắt đầu từ tầng thứ hai, xông qua mỗi một tầng, liền có tư cách đổi một môn chân truyền của Thương Lan Tông ta, ví dụ như 3 sao bí pháp, Huyền Cấp đỉnh giai võ học, Huyền Cấp đỉnh giai công pháp, muốn xông đến tầng thứ hai của Chân Truyền Tháp, ….Ít nhất… cũng phải đạt tới Địa Sát Cảnh tam trọng cảnh giới, mới có được một chút hy vọng.”

    “Khó như vậy?” Đám người Tiêu Biệt Ly biến sắc.

    Bọn họ gần như không có khả năng trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, trong số 500 đệ tử chân truyền, cũng chỉ có 30 người là Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, độ khó có thể nghĩ.

    “Bắt đầu từ tầng thứ hai, xông qua mỗi một tầng, là có thể đổi một môn chân truyền?” Lý Phù Trần nhíu mày, nói như vậy thì, hắn muốn tu luyện Phần Thiên Chân Công, cần phải tốn khá nhiều thời gian.

    Cũng may lời nói kế tiếp của Triệu Vô Tẫn, giúp cho Lý Phù Trần có thể thở phào nhẹ nhõm, “Chẳng qua, nếu trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, sẽ được tông môn ban thưởng cho một môn chân truyền, đây là đặc quyền dành riêng cho Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.”

    Hắng giọng một cái (e hèm ^-^), Triệu Vô Tẫn lại nói: “Được rồi, hiện tại các ngươi hãy đem những vật phẩm thu thập được kể cả túi trữ vật mà tông môn đưa cho, đều giao lên hết đi! Ta sẽ tính thành điểm cống hiến cho các ngươi.”

    “Vâng!”

    Bao gồm cả Tào Quang, 6 người cùng nộp lên túi trữ vật của tông môn.

    Lý Phù Trần có tổng cộng 14 túi trữ vật, trong đó có hai túi trữ vật là của Thương Lan Tông, tiếc là 2 túi trữ vật không thể tính thành điểm cống hiến cho Lý Phù Trần, hắn đành phải lấy ra các loại thảo dược cùng với khoáng thạch để nộp lên.

    Sau một phen kiểm kê, bắt đầu công bố điểm cống hiến.

    “Tào Quang, được cộng 76 vạn điểm cống hiến.”

    Nghe vậy, trên mặt Tào Quang lộ ra vẻ vui mừng, 76 vạn điểm cống hiến, đây chính là một khoản điểm cống hiến rất lớn, cũng đủ để hắn có thể đổi bất cứ vật phẩm nào của tông môn.

    “Vũ Văn Thiên, 80 vạn.”

    “Trần Phương Hoa, 96 vạn.”

    “Tiêu Biệt Ly, 190 vạn.”

    “Liễu Vô Hoàng, 220 vạn.”

    Tiêu Biệt Ly cùng với Liễu Vô Hoàng, đều đã từng giết đệ tử của tông môn khác, đoạt được túi trữ vật của đối phương, trong đó có không ít tài nguyên, hơn nữa dư ra một cái túi trữ vật, có thể thoải mái thu thập một số Hoàng Cấp cao giai hoặc đỉnh giai thảo dược, do đó điểm cống hiến nhiều hơn hẳn so với Tào Quang, Vũ Văn Thiên cùng với Trần Phương Hoa.

    Cuối cùng là Lý Phù Trần.

    Lý Phù Trần nộp lên nhiều tài nguyên lắm, phải kiểm kê một lúc lâu mới xong.

    “Lý Phù Trần, 1020 vạn.”

    Hít!

    Nghe vậy, tất cả mọi người đều giật mình, cho dù là Trưởng Lão nội tông, cũng tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ.

    1020 vạn điểm cống hiến, đây là khái niệm gì, phần lớn Trưởng Lão nội tông bọn họ, với chức vụ này một năm cũng chỉ được hơn 10 vạn điểm cống hiến, tuy rằng có thể thông qua phương thức khác thu được điểm cống hiến, nhưng mà để tích lũy tới 10 triệu điểm cống hiến, vẫn là một con số quá lớn, trong khi Lý Phù Trần, chỉ mất mấy ngày thời gian, liền thu được 10 triệu điểm cống hiến, quả thực khiến người ta tức chết.

    Triệu Vô Tẫn thật lâu mới nói tiếp: “Rất tốt, có 1020 vạn điểm cống hiến, tốc độ tiến bộ của ngươi so với người khác sẽ nhanh hơn rất nhiều.”

    Trong tông môn, tiêu tốn nhiều điểm cống hiến nhất, chính là đan dược, thiên địa linh khí dù sao cũng quá thưa thớt, tu vi càng cao, nhu cầu dùng đan dược cũng càng cao, nói cách khác, chỉ dựa vào hấp thu thiên địa linh khí, thì không biết phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể tăng lên cảnh giới, cho dù ngươi có đem công pháp tu luyện tới cảnh giới cao tới đâu, nhu cầu đối với đan dược cũng không biến mất, chẳng qua giảm đi một chút mà thôi.

    Trừ cái đó ra, còn có một vài chỗ cũng tiêu tốn rất nhiều điểm cống hiến.

    Ví dụ như Đại Điện Linh Khí trong khu vực dành cho đệ tử chân truyền, linh khí trong đó so với bên ngoài nồng nặc hơn rất nhiều, ở trong đó tu luyện, một ngày đêm mất hơn 1000 điểm cống hiến, một năm là khoảng ba mươi mấy vạn.

    Tuy nhiên, đối với Lý Phù Trần mà nói, ba mươi mấy vạn cũng không coi vào đâu.

    “Tào Quang, hiện tại ngươi còn chưa tấn chức đến Địa Sát Cảnh, đi về trước đi, 5 người còn lại, đi với ta tới Đại điện đệ tử chân truyền.” Triệu Vô Tẫn vung tay lên, đưa 5 người đi theo lão.

    Chỉ sau một lát công phu, ngồi trên linh thú của tông môn, 5 người đã đi tới khu vực dành cho đệ tử chân truyền.

    Khu vực chân truyền so với khu vực nội tông càng to lớn hơn, thế nhưng người ở nơi đây ít hơn rất nhiều so với khu vực nội tông.

    Đại điện đệ tử chân truyền như trước vẫn do Triệu Vô Tẫn chủ trì.

    Kỳ thực Trưởng Lão nội tông chia làm 2 loại, một loại là Trưởng Lão nội tông thông thường, một loại là Trưởng Lão chân truyền.

    Trưởng Lão chân truyền cho đến bây giờ chỉ có mười người, muốn số lượng ít đi, trừ phi có người chết đi, hoặc bị cách chức, còn nếu như… muốn thủ tiêu Trưởng Lão chân truyền, gần như không có khả năng.

    “Đây là quần áo cùng với vật dụng của đệ tử chân truyền, về phần bội kiếm, lúc trước đã ban thưởng cho các ngươi, cho nên sẽ không ban thêm nữa, đây là chìa khóa nơi ở của các ngươi, một lát nữa sau khi rời đi, sẽ có Chấp Sự dẫn đường cho các ngươi.”

    Nói xong, Triệu Vô Tẫn có vẻ như cảm ứng được gì đó, vẻ mặt tươi cười nói: “Cung kính nghênh đón Tông Chủ tới.”

    5 người Lý Phù Trần hoảng hốt, vội vã quay đầu lại nhìn về phía sau.

    Bên ngoài Đại điện đệ tử chân truyền, một đạo ánh sáng bay vút mà đến, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, bên ngoài một thân quần áo màu trắng, tuổi tác ước chừng hơn bốn mươi, khí tức trên người, thu liễm không lộ ra, nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy có một sự uy nghiêm không thể chống cự, đối mặt với người trung niên mặc đồ trắng này, mọi người căn bản không thể nào nhìn thẳng, chỉ mới nhìn thoáng qua liền vội vã cúi đầu, đây không phải là không muốn, mà là không thể.

    “Sinh mệnh tầng thứ uy áp, chẳng lẽ là…”

    Lý Phù Trần trong đầu xuất hiện một cái ý niệm.​
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)