HOT  Huyền Huyễn  Tiên Hiệp Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - 703 - Phong Thanh Dương

  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Chương 4: Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng (tt)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Lý Thiên Mệnh không biết tại sao chim Vĩnh Hằng có thể nuốt cả mặt trời trong hình ảnh lại biến thành Tiểu Hoàng Kê như trước mắt, có lẽ vì bàn tay to màu đen kia.

    Hắn biết gà con lông tơ vàng này tuy táo bạo lại xấu xa, nhưng nó khát vọng lực lượng giống như hắn, còn về nó biết bao nhiêu về Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ thì hắn không rõ.

    Lý Thiên Mệnh chưa từng nghe về Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, hình như rất khủng bố.

    Lúc hắn bị Mộc Tình Tình, Lâm Tiêu Đình hãm hại thì đã cùng Kim Vũ quán thông mười tám sợi Thú Mạch, đạt thành Thú Mạch đệ cửu trọng luân hồi viên mãn, sau đó đến Linh Nguyên cảnh.

    - Việc gấp bây giờ là phục hồi tu vi, nhưng dù gì mới đổi thú bản mệnh, phải thành lập lại kết nối Thú Mạch, tương đương với bắt đầu lại từ đầu, chắc chắn cần thời gian dài. Cộng thêm chưa biết Tiểu Hoàng Kê này có bao nhiêu tiềm lực, nếu chỉ là thú bản mệnh nhất giai thì đời này ta cùng lắm tu luyện đến Thú Mạch cảnh đệ ngũ trọng.

    Tiểu Hoàng Kê nhảy lên đầu Lý Thiên Mệnh, xây tổ trong đống tóc rối:

    - Đừng lề mề nữa, làm thôi!

    Đừng nhìn Tiểu Hoàng Kê tùy ý xây tổ, thật ra chỗ nó ngồi ở ngay vị trí huyệt Bách Hội của Lý Thiên Mệnh, đó là một trong những đường liên thông của Thú Mạch.

    - Bắt đầu nào!

    Thú Mạch cảnh bước đầu tiên tất nhiên là cảm giác vị trí Thú Mạch của mình và của đối phương.

    Khi Tiểu Hoàng Kê ngồi trên đỉnh đầu, Lý Thiên Mệnh nhắm mắt lại lần mò Thú Mạch của nó, gà con cũng cảm giác thân thể của hắn.

    Cảm giác Thú Mạch của hai bên quán thông với nhau, khi Thú Mạch thứ nhất của cả hai kết nối với nhau thì đã hoàn thành Thú Mạch cảnh đệ nhất trọng.

    Khi Thú Mạch quán thông, lực lượng huyết mạch mạnh mẽ của thú bản mệnh sẽ ùa vào người Ngự Thú Sư, cường hóa thân thể nhân tộc. Đây là lợi ích lớn nhất mà Ngự Thú Sư nhận được từ thú bản mệnh. Cùng lúc đó, thú bản mệnh vô hình mở ra linh trí, thoát khỏi sự trói buộc của mãnh thú, trở thành thú bản mệnh có thể tu luyện thăng cấp.

    Nên thú bản mệnh biết tu luyện thăng cấp còn được gọi là thú căn nguyên.

    Hiếm thấy là thân thể của Tiểu Hoàng Kê tuy nhỏ nhưng Thú Mạch cực kỳ thô to, mỗi sợi như một con rồng thần, khủng bố mà uy nghiêm.

    Thật khó tưởng tượng loại cự thú nào mới có Thú Mạch vững chắc như vậy, so sánh thì Thú Mạch của Lý Thiên Mệnh như chín con giun nhỏ.

    Tiểu Hoàng Kê khinh thường nói:

    - Đồ gà bệnh, Thú Mạch nhỏ như vậy rõ ràng là vì không đủ dương cương, của lão tử thô to hơn ngươi vô số lần!

    Bà nội nó, sao nghe kỳ cục.

    Lý Thiên Mệnh nổi giận:

    - Đắc ý cái quái gì, Thú Mạch của ngươi sắp thành Thú Mạch của ca!

    Trong vô hình, Thú Mạch của cả hai bắt đầu nối tiếp. Xuyên suốt sợi Thú Mạch đầu tiên luôn khó khăn nhất, vì bên trong chúng nó lúc này chưa có Thú Nguyên.

    May mà Lý Thiên Mệnh có kinh nghiệm phong phú, Ngự Thú Sư chiếm quyền chủ động trong quá trình tu luyện, nhiều lúc do Ngự Thú Sư dẫn dắt.

    Thú Mạch của Tiểu Hoàng Kê tuy thô to nhưng quán thông vẫn rất khó khăn, vì quán thông chứ không phải đánh thông, gọi đúng nghĩa thì nó là một loại kích hoạt.

    Khi liên kết tâm linh, Thú Mạch gắn kết với nhau, huyết mạch của hai bên hòa quyện vào nhau, giữa hai sợi Thú Mạch sẽ dần dính vào nhau hình thành vòng luân hồi hoàn chỉnh.

    Lý Thiên Mệnh đã làm quen tay, nhưng khi quán thông sợi Thú Mạch thứ nhất hắn mới biết huyết mạch đến từ Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng cải tạo cơ thể mình đến mức nào.

    Cải tạo bắt đầu từ Thú Mạch!

    Quán thông Thú Mạch giữa hai bêni giống như gắn rồng thần vào con giun, rồi con giun điên cuồng hấp thu lực lượng huyết mạch từ rồng thần, lớn mạnh nhanh vùn vụt.

    Trong thời gian ngắn ngủi, Thú Mạch của Lý Thiên Mệnh hóa thành rồng thần, gầm rống lăn lộn trong cơ thể của hắn. Huyết mạch rồng thần sẽ theo máu chảy khắp người, Lý Thiên Mệnh cảm nhận rõ rệt thân thể của mình đang phát sinh sự lột xác khủng bố.

    Xương cốt, máu, nội tạng đều đang lột xác, quá trình này khiến Lý Thiên Mệnh gần như cảm thấy mình cũng trở thành một con Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng, một Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ thật sự.

    Đương nhiên, hiện tại là thú con.

    Nhưng ít ra chứng minh đường trưởng thành sau này của hắn không có giới hạn.

    Ngày xưa chim đại bàng bốn cánh vàng cũng cải tạo thân xác của Lý Thiên Mệnh, nhưng không đến mức độ khủng như vậy.

    Hắn rốt cuộc xác định, lần này lời to.

    Nhìn vào mắt Lý Thiên Mệnh là có thể thấy rõ sự lột xác, sau khi lột xác thì đôi mắt của hắn nóng cháy như mặt trời treo trên bầu trời.

    Khi Thú Mạch của Lý Thiên Mệnh trưởng thành con rồng to giống như Tiểu Hoàng Kê cũng là lúc Thú Mạch thứ nhất đã quán thông, một người một chim cùng nhau bước vào Thú Mạch cảnh đệ nhất trọng.

    Tiếp theo là tu luyện công pháp, hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa Thú Mạch thành Thú Nguyên.

    Công pháp tốt hay xấu cũng là một nhân tố khác quyết định phẩm chất của Thú Nguyên, trừ huyết mạch của thú bản mệnh ra.

    Lý Thiên Mệnh từng tu luyện Huyền Kim Quyết, rèn tạo ra Thú Nguyên Huyền Kim, đây là công pháp tốt nhất của Ly Hỏa thành.

    Nhưng khi hắn bắt đầu vận chuyển Huyền Kim Quyết thì Tiểu Hoàng Kê mắng to:

    - Ngươi đang làm gì vậy? Cái thứ rác rưởi gì thế này?

    Lý Thiên Mệnh khó hiểu hỏi:

    - Sao vậy lão đệ?

    Đây là công pháp ưu tú nhất Ly Hỏa thành rồi.

    Tiểu Hoàng Kê kiêu ngạo nói:

    - Đừng hỏi nhiều, để lão tử dẫn dắt tu luyện cho, tu luyện Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh của ta này!

    - Cái gì?

    Lý Thiên Mệnh chưa phản ứng lại thì phát sinh chuyện khó tin.

    Thú bản mệnh chủ đạo tu luyện, còn tự mang theo công pháp.

    Ngay pút đầu tiên công pháp Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh vận chuyển, Lý Thiên Mệnh liền hiểu ra Huyền Kim Quyết đúng là rác rưởi.

    Thật tuyệt vời, hắn chẳng cần tu luyện, có lão đệ dẫn dắt rồi, hắn chỉ việc nhắm mắt lại, thoải mái hưởng thụ thành quả tu luyện.

    Thậm chí thiếp ngủ.

    Quỷ biết ngủ một giấc tỉnh lại mình sẽ mạnh đến mức nào.

    Ngọn lửa bùng cháy trong lòng Lý Thiên Mệnh.

    Hắn từng cho rằng mình không có ngày ngóc đầu trở lại, dù hàng ngày được mẫu thân khích lệ nhưng hắn khó thấy hy vọng cuộc đời.

    Nhưng hôm nay, Lý Thiên Mệnh muốn dùng máu tươi viết hai cái tên Mộc Tình Tình, Lâm Tiêu Đình xuống nền đất, rồi dùng lửa đốt thành tro.

    Ba năm trời không tu luyện, giờ Lý Thiên Mệnh ôn lại cảm giác bị lửa đốt cháy hừng hực.

    Chớp mắt mười ngày trôi qua.

    Trong mười ngày, Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng dẫn dắt tu luyện, Lý Thiên Mệnh quan sát học tập, thành quả tu luyện chia đều.

    Đến ngày hôm nay, trên thân thể một người một gà chuyển động Thú Nguyên có số lượng và chất lượng giống nhau.

    Trong vòng mười ngày xuyên suốt đến Thú Mạch cảnh đệ tam trọng.

    Tuy là tu lại nhưng tốc độ này dù tính nguyên Chu Tước quốc cũng là việc lạ chưa nghe bao giờ.

    Một phần nguyên nhân chủ yếu nhờ Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh ưu tú nghịch thiên, cùng với thân thể của hắn bị Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ cải tạo.

    Thể chất hiện giờ của Lý Thiên Mệnh có thể gọi là Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể, thiên phú thể chất không khác biệt nhiều với thú bản mệnh Tiểu Hoàng Kê. Thể chất như vậy vốn có lực lượng, thiên phú tốc độ nghịch thiên, không gian trưởng thành vô cùng to lớn.
     
    inthenight and zHiePz like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Chương 5: Một tờ giấy ly hôn
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    - Gặp quỷ, Thú Nguyên Thú Mạch cảnh đệ tam trọng hiện giờ cảm giác mạnh còn hơn Thú Nguyên Huyền Kim đệ ngũ trọng rèn tạo từ Huyền Kim Quyết ngày trước.

    Lý Thiên Mệnh vận chuyển lực lượng Thú Nguyên trong ba sợi Thú Mạch, Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng này như dung nham trong lòng đất, nóng rực thô bạo.

    Khi Thú Nguyên chuyển động trên người Lý Thiên Mệnh, toàn thân hắn như núi lửa sôi sục sắp phun trào.

    Nhiệt độ căn phòng đang tăng lên, khi bùng nổ sẽ là núi lửa phun trào.

    - Ta chỉ là một người bình thường trong Ly Hỏa thành, nhưng vì sao không gian bản mệnh trừ sinh ra Kim Vũ còn có nhiều Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ như vậy? Ta có điểm gì đặc biệt?

    Lý Thiên Mệnh thầm thắc mắc về thân thể của mình.

    -Trong không gian bản mệnh còn chín quả trứng, một quả đang kêu răng rắc nhưng chưa nứt rạn, chắc rất nhanh sẽ nở trứng. Không biết đây sẽ là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ gì?

    Lý Thiên Mệnh tràn ngập mong đợi với quả trứng thứ hai, tưởng tượng rất nhiều về những quả trứng còn lại.

    Lý Thiên Mệnh đang nghĩ có khi nào mình sẽ có mười con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ làm thú bản mệnh?

    Đến lúc đó hắn sẽ cưỡi mười con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ xưng bá thiên hạ, độc tôn vũ trụ, xây dựng hậu cung ba ngàn.

    - Tuy được đến tạo hóa không dễ có này tương đương với sống lại một lần, ta phải đi vững chắc từng bước đến tương lai, không cho người có cơ hội khi nhục ta nữa!

    Ánh mắt của Lý Thiên Mệnh nóng rực nhìn ngoài cửa sổ, trong lòng hắn biết rõ từ đây về sau mình muốn làm cái gì.

    - Quan trọng hơn là không thể để mẫu thân lại bị thương nữa!

    Cuộc đời của mẫu thân Vệ Tịnh vốn đã không quá may mắn, giờ hắn bị phế trong Viêm Hoàng học cung, dáng vẻ bất lực cực khổ của mẫu thân trong ba năm qua khắc sâu vào lòng Lý Thiên Mệnh.

    Tu luyện xong, Tiểu Hoàng Kê còn ngủ say như chết trong phòng, Lý Thiên Mệnh ngừng tu luyện.

    Hắn nhớ rõ hôm nay là ngày sinh của mẫu thân, hắn sống sót sau tai nạn, đã đến lúc nên chăm sóc tốt cho mẫu thân.

    . . .

    - Mệnh nhi, đã tu luyện xong rồi?

    Lý Thiên Mệnh vừa mở cửa ra đã thấy mẫu thân kéo ghế ngồi ngủ dựa vào cửa, tiếng mở cửa đánh thức mẫu thân.

    - Mẫu thân, nhi nói cho mẫu thân nghe tin tốt! Con thú bản mệnh này của nhi tuyệt đối vượt qua thú bản mệnh ngũ giai, nhi tử của người sắp có thể ngóc đầu trở lại, hô mưa gọi gió rồi!

    Về không gian bản mệnh của hắn và bí mật mười quả trứng, trong thiên địa này chỉ có một mình mẫu thân biết.

    Lúc hắn còn nhỏ mẫu thân đã nhắc nhở không được nói cho ai biết bí mật này.

    Sự thực chứng minh, mẫu thân vĩnh viễn là người không bao giờ phản bội mình.

    Vệ Tịnh mỉm cười nói:

    - Thổi phồng không viết bản nháp, ta ở ngoài cửa sổ chỉ thấy một chú gà con, ngươi nhớ giữ kỹ, đừng để nó bị người nấu ăn.

    Lý Thiên Mệnh dìu nàng đứng lên, đưa ra ngoài sân phơi nắng:

    - Mẫu thân nhìn thấy? Hay tối nay chúng ta nấu nó ăn? Mới sinh ra nên chắc tươi ngon.

    Vệ Tịnh răn dạy:

    - Đừng làm bậy! Hài tử hư này, gà con đáng yêu vậy mà.

    - Ha ha, nhi đùa thôi.

    Lý Thiên Mệnh nâng Vệ Tịnh ngồi xuống giữa sân, hắn đun một thùng nước nóng rồi ngồi xổm xuống rửa chân cho nàng.

    Vệ Tịnh thấm thía dặn dò:

    - Nhớ là khi nói với người khác thì bảo rằng đây là thú bản mệnh có được nhờ vào khế ước Huyết Thần.

    - Biết rồi!

    Cái gọi là khế ước Huyết Thần tức là Ngự Thú Sư mất thú bản mệnh tìm đến mãnh thú chưa nở, hoặc thú con mới sinh ra chưa đủ một ngày, dùng bí pháp huyết tế đặc biệt lôi kéo, cưỡng ép rót huyết mạch của mình vào, khiến con thú trở thành thú bản mệnh của mình.

    Mãnh thú khác với thú bản mệnh, mãnh thú không cộng sinh với Ngự Thú Sư, chúng nó ẩn náu trong núi hoang, hung tàn thô bạo.

    Lý Thiên Mệnh nghe bảo thời Vệ Tịnh còn trẻ chẳng những có thiên phú thực lực siêu mạnh, còn là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

    Vệ Tịnh khi ấy phong quang vô hạn, sau đó gả cho Lý Viêm Phong, phụ thân của Lý Thiên Mệnh.

    Sau khi Vệ Tịnh sinh ra Lý Thiên Mệnh thì mắc bệnh lạ, căn bệnh này làm thân thể của nàng và thú bản mệnh nhanh chóng già nua. Vệ Tịnh mới bốn mươi tuổi mà đã đầu đầy tóc bạc, gần đất xa trời. Chỉ có nhìn đường nét khuôn mặt đoán ra thời trẻ nàng là mỹ nhân bại hoại.

    Thú bản mệnh của Vệ Tịnh cũng là chim đại bàng bốn cánh vàng, nó đang nằm sấp trong sân, lông chim gần như rụng hết, hành động chậm chạp như ốc sên, phần lớn thời gian nó không nhúc nhích.

    Rất hiếm thấy trường hợp Ngự Thú Sư và thú bản mệnh cùng bị bệnh. Nghe nói Vệ Tịnh đi nhiều nơi nhưng không tìm ra cách chữa trị loại bệnh lạ này.

    Cứ theo đà này thì có lẽ qua thêm nửa năm là Vệ Tịnh sẽ già đến chết.

    - A! Bình thường mẫu thân không thường mặc bộ đồ này, hôm nay mẫu thân đẹp hút hồn!

    Vệ Tịnh cười dịu dàng, mắt nhìn ra ngoài cửa như đang chờ đợi điều gì:

    - Ừm.

    Lý Thiên Mệnh đã nhớ ra. Trong ba năm hắn trở về hiếm khi thấy phụ thân Lý Viêm Phong đến, nhưng ít ra mỗi năm vào ngày sinh nhật của mẫu thân thì phụ thân sẽ đến thăm một lần.

    Hôm nay mẫu thân trang điểm tỉ mỉ như vậy chắc vì chờ nam nhân kia đến.

    Lý Viêm Phong.

    Nhớ tới phụ thân làm Lý Thiên Mệnh cau mày. Chuyện này có lẽ là ông trời công bằng, cho hắn mẫu thân khiến người ghen tị chết, lại đưa cho phụ thân không hợp tính với hắn, hai người như nước với lửa. Đặc biệt từ khi hắn bị phế trở về nhà cho đến hôm nay, hai người nói chuyện chưa tới ba câu.

    Nhớ đến nam nhân kia trong ba năm qua vĩnh viễn nhìn hắn với ánh mắt thất vọng, rồi miệt thị, cuối cùng vờ như không thấy.

    Năm ngoái ngày sinh của mẫu thân thì nam nhân kia có đến, nhưng chỉ nhìn thoáng qua mẫu thân một cái rồi vội vàng rời đi.

    Nói trắng ra là có lẽ nam nhân kia đến để thăm chừng Vệ Tịnh đã chết chưa.

    Nữ nhân tội nghiệp, nàng vẫn đang chờ Lý Viêm Phong cho mình một đáp án.

    Khiến Lý Thiên Mệnh bất ngờ là mới sáng sớm bên ngoài đã có tiếng động, nghe âm thanh hình như đi tới Thính Vũ Hiên của họ.

    Hai mẫu tử ở trong Thính Vũ Hiên nhiều năm, đây là đình viện có hoàn cảnh ưu nhã nhất trong phủ thành chủ Ly Hỏa thành, chứng minh địa vị của Vệ Tịnh từng có trong phủ thành chủ.

    Đúng vậy, phụ thân của Lý Thiên Mệnh, Lý Viêm Phong là thành chủ cai quản Ly Hỏa thành. Vệ Tịnh là thê tử kết tóc của Lý Viêm Phong, phu nhân thành chủ.

    - Hắn đến rồi.

    Nghe tiếng bước chân, Vệ Tịnh vịn vai Lý Thiên Mệnh đứng lên, mắt nhìn chằm chằm cửa lớn Thính Vũ Hiên.

    - Không phải hắn ta.

    Lý Thiên Mệnh đã phục hồi chút tu vi nên nghe ra bước chân không đủ vững chắc, có hai loại âm thanh nên suy ra là hai người đến.

    Quả nhiên, ngay sau đó cánh cửa lớn bằng gỗ bị đẩy mở, khách đến không thèm gõ cửa.

    Hai nữ nhân bước vào.

    Một người mặc đồ đỏ, là phụ nhân ung dung hoa quý, mắt hẹp dài, nhìn liền biết không dễ chọc.

    Người thứ hai là một thiếu nữ mặc váy vàng, thân hình mạnh mẽ tràn đầy anh khí, giơ tay nhấc chân toát ra khí chất anh võ cứng rắn của tử đệ thế gia, mắt mày đọng khí thế người bề trên quen thói lâu năm ngồi trên vị trí cao, nói thẳng ra là đanh đá.

    Vệ Tịnh hơi bất ngờ:

    - Tam muội, Tuyết Kiều.

    Vệ Tịnh hơi hoang mang, tại sao hai người này đến vào ngày sinh của nàng?

    Phụ nhân hoa quý là phu nhân thứ ba của thành chủ Lý Viêm Phong, được người gọi là Hoàng phu nhân.

    Chu Tước quốc khâm định nam nhân có thể cưới ba thê bốn thiếp. Hoàng phu nhân là bình thê, có địa vị rất cao trong phủ thành chủ, gia tộc bên nội của nàng cũng là nhân vật quan trọng trong Ly Hỏa thành.

    Thiếu nữ mặc váy vàng là nữ nhi của Hoàng phu nhân, muội muội cùng phụ khác mẫu của Lý Thiên Mệnh, tên Lý Tuyết Kiều.

    Thiếu nữ nhỏ hơn Lý Thiên Mệnh vài tuổi, ba năm nay nàng nhanh chóng nổi bật trong Ly Hỏa thành, thiên tư tu hành rất tốt.
     
    inthenight and zHiePz like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)