FULL  Đô Thị  Tu Chân Tu Chân Liêu Thiên Quần - Thánh Kỵ Sỹ Truyền Thuyết

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Chương 382: Thăng Cấp Chân Sư Nhị Phẩm
    === oOo ===


    Chẳng lẽ vốn dĩ Đặng Y Ma muốn ném viên đạn Trì Hoãn Thuật, nhưng lại ném nhầm viên đạn có hiệu quả tăng tốc rồi?

    Cũng không phải... Nếu như đó chỉ pháp thuật gia tốc đơn giản, chắc hẳn hai người bảo vệ Tiên Thai chắc chắn phát hiện được chỗ kỳ lạ mới đúng, sau đó bọn họ nhất định sẽ ra tay gián đoạn cuộc chiến đoạn tiên thai ngay lập tức!

    Nhưng hiện tại, ánh mắt của hai người bảo vệ vẫn sáng trong có thần, không hề có ý định dò xét cuộc chiến giữa hai bên, lại chẳng có ý muốn ngăn cản. Dường như bọn họ cũng bị ảnh hưởng bởi tác dụng gia tốc vậy.

    Trên đoạn tiên thai.

    Cuộc chiến giữa "Sở Sở" và Diệp Đường ngày càng kịch liệt.

    Mỗi một giây, đao kiếm của hai người va chạm vào nhau đến hơn bốn mươi lần...

    Trong lúc vô tình, cả hai giao chiến dữ dội trong khoảng hơn sáu phút, nhưng trong lúc chiến đấu, thoạt nhìn cả hai đều không cảm thấy mỏi mệt, tựa như đây chỉ là một cuộc chiến hết sức bình thường.

    - Nếu như đây là trận pháp gia tốc, nhất định sẽ xảy ra tình trạng tiêu hao thể lực và năng lượng của cả hai bên mới đúng.

    Hoàng Sơn Chân Quân nghĩ thầm trong đầu.

    Tình huống trước mắt thực sự rất kỳ lạ.

    Hoàng Sơn Chân Nhân xoa cằm suy nghĩ, muốn pháp thuật được hiệu quả giống như những gì đang diễn ra trên đoạn tiên thai - Nhất định phải khiến cho những người nằm trong phạm vị chịu ảnh hưởng gia tăng nhiều phương diện, như tốc độ tư duy, năng lực phản xạ, tốc độ di chuyển, vân vân mới được! Trong cảm giác của hắn, mọi thứ giống như chịu ảnh hưởng của Thời Gian Gia Tốc vậy.

    Mà khoan, Thời Gian Gia Tốc!

    Không thể nào, pháp thuật ẩn chứa bên trong một viên đạn bình thường như thế lại có liên quan đến loại pháp thuật đáng sợ vậy ư?





    Trên đoạn tiên thai.

    - Cổn Thạch Trọng Kiếm!

    Diệp Đường gào thét, kiếm đè ép về phía Sở Sở như đá lăn. Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến giờ, hắn đã vận dụng ba loại kiếm pháp, loại sau lại càng mạnh hơn loại trước!

    Thế nhưng Sở Sở ở phía đối diện lại chỉ dùng một chiêu Hỏa Diễm Đao! Cô ta cứ lặp đi lặp lại một chiêu đao pháp thông thường như thế.

    Nhưng nó lại khiến cho Diệp Đường muốn ói máu, rõ ràng đó chỉ là một chiêu Hỏa Diễm Đao mà thôi, nhưng hắn lại không thể đánh bại Sở Sở được. Trái lại... hắn cảm giác Sở Sở càng đánh càng hăng.

    Chẳng phải cô ta đã bị trọng thương, phải sử dụng biện pháp kích phát tiềm lực để tham gia chiến đấu sao?

    Vì sao Sở Sở này lại mang đến cho hắn suy nghĩ rằng căn bản là cô ta không hề bị thương, lại còn càng đánh càng hăng nữa chứ?

    Ầm!

    Cổn Thạch Trọng Kiếm lại bị cản bước lần nữa bởi chiêu Hỏa Diễm Đao của đối phương.

    Diệp Đường phát hiện năng lượng trong cơ thể đối phương càng ngày càng mạnh, mỗi một đợt tấn công của cô ta ẩn chứa sức mạnh ngày càng lớn. Hơn nữa, mỗi lần Sở Sở ra sức vung đao, dường như trên người cô ta phát ra tiếng cá voi kêu lớn.

    Chẳng lẽ Sở Sở đang càng ngày càng mạnh?

    Hay là... thực lực của cô ta đang khôi phục dần dần?

    Diệp Đường cắn răng, nghĩ thầm, bây giờ bản thân hắn là chân sư nhị phẩm, vậy mà lại không đối phó nổi một Sở Sở Dược Long Môn nhất phẩm.

    - Đáng chết, nếu để cô ta tiếp tục khôi phục, nói không chừng có thể khôi phục đến cảnh giới nhị phẩm? Đến lúc đó ta sẽ phải thua ư?

    Hơn nữa, cả hai đã chiến đấu với nhau gần một giờ rồi phải không?

    - Không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy, phải giải quyết cô ta thật nhanh!

    - Một kiếm cuối cùng!

    Diệp Đường gòa to, thân ảnh bật nhảy cao lên không trung... Hắn mượn nhờ lần nhảy cao này để ngưng tụ chân khí toàn thân một cách cao độ.

    Tiếp đó, hắn muốn thi triển chiêu kiếm mạnh nhất của mình, Khai Sơn Kiếm. Kiếm pháp này có thể bộc phát chân khí ngưng tụ, tạo ra uy lực gấp hai trở lên.

    Hơn nữa, bên trong chiêu kiếm pháp này còn có hiệu quả "cách sơn đả ngưu"*. Cho dù chiêu kiếm này bị ngăn cản nhưng chân khí sẽ xuyên thẳng vào cơ thể đối phương, tạo thành nội thương từ bên trong.



    * cách sơn đả ngưu: phát lực gián tiếp làm vỡ đồ vật.

    Nếu không có tu vi chân sư nhị phẩm thì không thể nào ngăn cản việc chân khí xâm nhập vào cơ thể, cho dù khí huyết chi lực có tràn đầy mạnh mẽ cỡ nào cũng vô dụng thôi!

    Một kiếm này, quyết định thắng thua!

    Cùng lúc đó, khóe mắt Diệp Đường nhìn quét sang Sở Sở, cô ta sẽ dùng cách nào để đối phó với chiêu kiếm mạnh nhất của hắn? Thậm chí ngay cả trong thời điểm này mà cô ta cũng không rút kiếm ư?

    Vẫn không rút kiếm, giống y như lúc nãy!

    Hai tay Sở Sở nắm bảo đao trong tay, ngọn lửa lại bốc lên thân đao... Thế nhưng, có lẽ bởi vì thực lực của cô đã từ từ khôi phục, ngọn lửa trên đao đã không còn chỉ là một lớp mỏng như trước, mà lại thiêu đốt hừng hực, đây mới là Hỏa Diễm Đao thực sự.

    Thế nhưng... Hỏa Diễm Đao tầm thường kia chắc chắn không thể ngăn được chiêu kiếm tiếp theo của hắn, hắn đã nắm chắc thắng lợi của ván đầu tiên đoạn tiên thai trong tay rồi!

    - Khai Sơn Kiếm!

    Diệp Đường gào lên, hắn gọi tên chiêu kiếm của mình với vẻ đầy oai vệ.

    Thân thể hắn mang theo khí thế phá vỡ núi cao, chém một kiếm về phía “Sở Sở”.

    Sở Sở không hề sợ hãi, vẫn dùng một chiêu đao nghênh đón.

    K... E... N... G! !

    Tiếng va đập lần này càng nặng nề hơn trước, tựa như tiếng chuông lớn trong những chùa miếu, thanh âm truyền xa dằng dặc.

    - Hây!

    Diệp Đường bộc phát toàn lực, thừa dịp đao kiếm chạm nhau, đánh thẳng chân khí đã hóa thành kiếm khí của mình vào cơ thể Sở Sở. Những kiếm khí này sẽ phá vỡ hoàn toàn kinh mạch của Sở Sở, khiến cô không còn sức chống cự nữa.

    Khí huyết chi lực của một tu sĩ nhất phẩm không thể ngăn cản chân khí được!

    Quả nhiên, "Sở Sở" vừa tiếp chiêu Khai Sơn Kiếm này thì toàn thân đã cứng lại.

    Cô cau mày, hai tay run lên, sau đó bảo đao trong tay cô rơi xuống đất, phát ra tiếng leng keng...

    - Kết thúc!

    Diệp Đường phun ra một ngụm trọc khí, giọng điệu khẳng định.

    Người thắng cuối cùng là hắn!

    Thế nhưng... ngay lúc Diệp Đường thở phào nhẹ nhõm, "Sở Sở" đứng đối diện bỗng dưng đập mặt lên mặt đất.

    Sau một chốc, thân thể nhỏ nhắn linh hoạt của "Sở Sở" đã xuất hiện trước mặt hắn.

    Quả đấm của nàng nện xuống giống như sao chỗi, mỗi một quyền đều mang theo tiếng kêu của cá voi.

    Chiêu thứ hai Quyền Như Lưu Tinh trong Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp phối hợp với Cự Kình Thiên Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công.

    Sở Sở bộc phát bất thình lình.

    Diệp Đường không hề phòng ngự, dùng thân thể rắn chắc của mình thừa nhận cả một trận quyền như sao băng.

    Từng nắm đấm đấm vào da thịt, mỗi một quyền như chùy sắt nện vào mặt hắn.

    - A a a a a!

    Diệp Đường liên tục kêu lên thảm thiết, cả người bị đánh bay ra ngoài.

    Lúc rơi xuống đất, gương mặt hắn in toàn là dấu quyền. Còn lực nắm tay lại chui thẳng vào cơ thể hắn, khiến nội tạng bị tổn thương.

    - Không thể nào như thế được... Vì sao cô còn cử động được chứ, chắc chắn kiếm khí của ta đã cắn nát kinh mạch của cô mới đúng!

    Diệp Đường nhìn chằm chằm "Sở Sở", nghiến răng, vì sao cô ta không bị thương chút nào?

    Chính hắn đã tự mình đánh chân khí kiếm khí vào cơ thể cô ta mà.

    Trừ khi...

    Đôi mắt Diệp Đường trợn to.

    Lúc này, khí huyết chị lực trên người "Sở Sở" đã rút dần đi... thay vào đó chính là chân khí khổng lồ tinh khiết.

    Hóa ra cô ta đã khôi phục cảnh giới nhị phẩm?

    Sở Sờ nhìn hắn, mỉm cười điềm tĩnh - trong lúc hắn đang đối chiến cùng Diệp Đường, phong ấn Súc Khí Khoách Chân Pháp do Bạch tiền bối thiết lập đã bị cởi bỏ trong âm thầm lặng lẽ rồi.

    Trong suốt quá trình chiến đấu, toàn bộ khí huyết chi lực trong năm khiếu huyệt lớn của hắn đều rót vào đan điền lần nữa!

    Lần trước khi thăng cấp được một nửa tạo thành hình thức ban đầu của đan điền thì tạm dừng, giờ đây nó lại được đợt khí huyết chi lực lần thứ hai khuếch đại lớn thêm một vòng!
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Chương 383: Sở Gia Lão Thái Gia
    === oOo ===


    Chân khi hóa thành một luồng khí xoay chuyển liên tục ở đan điền, khiến cho người ta có cảm giác ngứa ngáy. Luồng chân khí này xoáy trong đàn điền một vòng rồi lại tiếp tục di chuyển, chất lượng chân khí được đề thăng, số lượng chân khí cũng được tăng theo.

    Trừ cái này ra, bên trong ngũ đại khiếu huyệt không ngừng xuất hiện khí huyết chi lực rót vào đan điền, chuyển hóa nó thành chân khí chi lực.

    Khác với ‘Khí huyết chi lực’, chân khí giống như một loại thực chất tồn tại ở bên trong đan điền, khiến tu sĩ có thể nhận thấy được sự tồn tại của nó. Đặt tay tại vị trí đan điền của chính mình từ từ cảm nhận thật kỹ thì có thể lập tức cảm ứng được sự chấn động do luồng chân khí đang di chuyển gây nên.

    Ngoài trừ lúc đan điền mở ra, xuất hiện một luồng chân khí xoáy tụ lại ở đan điền. Trong lúc đại chiến với Diệp Đường, Tống Thư Hàng lại sử dụng ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công" bản sửa đổi do Bạch Tôn Giả sáng tạo ra là Cự Kình Thiên, trong nháy mắt hình thành một đạo chân khí khá kỳ lạ, ngưng tụ thành dạng như một cây kim ở đan điền, nằm giữa luồng khí xoáy ở bên trong đang điền.

    Đây cũng là hình thức ban đầu của "Ngụy Thiên Tiên Chân Khí"... Tiếp theo, chỉ cần Tống Thư Hàng hoàn thiện nó ở cảnh giới nhị phẩm thì sẽ giúp ích rất nhiều cho việc tu luyện ngày sau của hắn, cùng với việc tấn thăng lên tiên thiên tứ phẩm. Có được đạo "Ngụy Thiên Tiên Chân Khí" này, Tống Thư Hàng có thể đuổi kịp bước chân của những đệ tử tinh anh trong các môn phái khác.

    - Ngươi... Đã khôi phục cảnh giới nhị phẩm rồi sao? - Diệp Đường nằm trên mặt đất, siết chặt thanh kiếm của mình trong ta, hỏi với vẻ không cam lòng.

    'Sở Sở' nhìn hắn khẽ mỉm cười, hình như tâm trạng rất tốt.

    Diệp Đường vùng vẫy một hồi muốn đứng dậy, nhưng bây giờ ngay cả sức để đứng lên hắn cũng không có. Một kiếm cuối cùng đã tiêu hao hết phần lớn thể lực và chân khí cùa hắn. Sau đó còn bị 'Sở Sở' đánh cho một trận tối tăm mặt mày, khiến toàn thân hắn rã rời.

    Diệp Đường nhắm mắt lại không cam lòng... thua rồi. Rõ ràng là ở trong tình huống chiếm ưu thế, vậy mà hắn lại thua thảm ở ngay trong trận đấu ‘thắng chắc này.

    - Trận đấu Đoạn Tiên Đài đầu tiên thế gia họ Sở chiến thắng.- Người hộ đài đè hai tay lên trên kiếm, trầm giọng tuyên bố.

    'Sở Sở' rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm - xong, cuối cùng cũng kết thúc rồi.

    Bởi vì mặc váy, nên lúc chiến đấu kiếm khí kình phong quét tới phía dưới cứ có cảm giác lành lạnh. Thậm chí ngay cả dùng sức nhấc chân lên đạp một cú cho thật mạnh cũng không thể được, sẽ lộ hàng ra mất.

    Nhưng bây giờ, cái váy chết tiệt này, cảm giác chết tiệt này, lộ hàng chết tệt này... Chào các mi nhé!

    …….

    Phía dưới Đoạn Tiên Đài.

    Bắc Hà Tán Nhân lên tiếng nói:

    - Cảm giác quái dị trên Đoạn Tiên Đài đã biến mất, hiệu quả của viên đạn pháp thuật kia đã kết thúc rồi!

    - Thời gian từ đầu chí cuối khoảng chừng mười phút.- Lệ Chi Tiên Tử bổ sung.

    Thời gian hiệu quả của pháp thuật bên trong viên đạn đó cũng không ngắn đâu!

    - Cái này không phải là pháp thuật tăng tốc bình thường đâu nhỉ? ? - Bạch Hạc Chân Quân chen vào.

    Cổ Hà Quan Chân Quân nói chắc nịch:

    - Đúng vậy, hiệu quả toàn diện quá mức luôn. Muốn đạt tới hiệu quả vừa rồi trên Đoạn Tiên Đài, thì phải có hơn mấy loại pháp thuật kết hợp lại với nhau mới được. Hoàng Sơn tiền bối có ý kiến gì không?

    Trong tất cả thành viên nhóm Cửu Châu số 1, trừ Bạch Tôn Giả mang Tống Thư Hàng rời đi đến nay vẫn chưa trở về thì Hoàng Sơn Chân Quân là người có lực thực mạnh nhất, nhãn giới cao nhất ở đây!

    Hoàng Sơn chân quân sờ cằm, nói:

    - Trong lòng ta có một suy đoán thế này, nhưng không chắc chắn lắm.

    - Hoàng Sơn đại ngốc lại ra vẻ thần bí nữa rồi, gâu! - Đậu Đậu không chịu được bèn chen miệng nói một câu, đồng thời cũng để thể hiện cảm giác tồn tại của nó.

    Hoàng Sơn Chân Quân liếc mắt nhìn Đậu Đậu:

    - Ha ha.

    Đậu Đậu lập tức cứng đờ cả người, bị nụ cười của Hoàng Sơn Chân Quân dọa sợ xém dựng đứng gai óc... Mặc dù toàn thân nó chỉ toàn là lông. Đáng ghét, ta mà lại bị Hoàng Sơn nắm đuôi!

    Hoàng Sơn Chân Quân không thèm vòng vo nữa, đáp:

    - Ta nghi ngờ hiệu quả pháp thuật này có liên quan đến ‘Thời gian’. Nhưng cụ thể là như thế nào thì cần phải nghiên cứu thêm. Một lát nữa khi tiểu hữu xuống đài chúng ta có thể hỏi thăm cảm giác hắn đã trải qua rồi lại đoán thêm.

    - Thời gian? - Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đều lộ vẻ kinh ngạc, nếu quả thật có liên quan đến ‘Thời gian’ như vậy thì giá trị của ‘viên đạn’ kia quả thật không phải dạng vừa đâu!

    - Lại nói, trận chiến của tiểu hữu cuối cùng cũng kết thúc rồi. Lấy cảnh giới dược phàm nhất phẩm mà lại có thể chiến đấu với chân sư nhị phẩm lâu như vậy, thậm chí còn chuyển bại thành thắng, tiểu hữu này quả thực cũng có chút thủ đoạn đấy... ủa? ? ? - Cuồng Đao Tam Lãng thở dài cảm thán.

    Nhưng chỉ nói đươc một nửa, Tam Lãng lập tức trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào 'Sở Sở' ở trên Đoạn Tiên Đài.

    - Là ta hoa mắt sao? Chân sư nhị phẩm á? - Tam Lãng nói với vẻ không dám tin.

    Từ dược phàm nhất phẩm trùng kích lên chân sư nhị phẩm không phải là cần phải trải qua bình cảnh 'Dược long môn' à? Nhưng trên Đoạn Tiên Đài rốt cuộc là chuyện gì thế này? Đánh một hồi thì đột nhiên biến thành chân sư nhị phẩm luôn là sao?

    Bởi vì không ngờ tới Tống Thư Hàng tiểu hữu lại đột nhiên tấn cấp cho nên khi nãy hắn cũng không chú ý đến cảnh giới của Tống Thư Hàng. Mãi đến khi Đoạn Tiên Đài kết thúc, lúc hai bên đều tách ra thì hắn mới chú ý tới sự biến hóa của khí tức trên người Tống Thư Hàng!

    Bắc Hà Tán Nhân đang cúi đầu uống trà cũng ngẩng mặt lên nhìn Tống Thư Hàng, sau đó lập tức phun hết trà trong miệng ra: - Phụt! ! !

    - Đúng thật là nhị phẩm! ! ! - Tuyết Lang chủ động nói.

    - Hả, đến bây giờ mấy người mới phát hiện sao? Ta nghĩ mấy người đều chú ý đến rồi nên mới không nói ra đấy.- Lúc này, Cổ Hà Quan Chân Quân lên tiếng:

    - Tavẫn luôn chú ý đến trạng thái của tiểu hữu, sau đó khi tiểu hữu đang chiến đấu thì khí huyết chi lực ở ngũ đại khiếu huyệt đồng loạt trút vào trong đan điền. Tiếp theo thuận lợi tạo thành luồng khí xoáy ở bên trong đan điền, tấn cấp thành nhị phẩm.



    - Không có Dược Long Môn sao? - Bắc Hà Tán Nhân hỏi.

    Cổ Hà Quan Chân Quân lắc đầu.

    - Không có Dược Long Môn, cứ thế mà tấn cấp thôi.

    - ….. Đây là mở hack ngay trước mặt chúng ta đấy à? — Bắc Hà Tán Nhân nói.

    - Chẳng lẽ Bạch tiền bối nghiên cứu ra cách tấn cấp lên nhị phẩm mà không cần 'Dược Long Môn' sao?

    - Sao lại có loại phương pháp đáng sợ như thế được chứ?

    - Nếu quả thật là như vậy thì ta muốn chuyển sang làm môn hạ của Bạch Tôn Giả, làm một tiểu đạo đồng đáng yêu!.

    - Tim của ta đau quá, năm đó vì ‘Dược Long Môn’ mà lão phu đã phải ăn bao nhiêu đau khổ đấy!

    - Các ngươi đừng làm ồn nữa, khẳng định sẽ không khoa trương như các ngươi nghĩ đâu.- Hoàng Sơn Chân Quân nói:

    - Ta nghĩ đó chính là... Súc Khí Khoách Chân Pháp đấy!.

    Thật không hổ là Hoàng Sơn Chân Quân, không những kiến thức sâu rộng mà tư duy cũng nhạy bén nữa.

    Hai mắt của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 sáng lên, quả thật thiếu chút nữa là quên béng luôn cái Súc Khí Khoách Chân Pháp rồi.

    - Súc Khí Khoách Chân Pháp? Nếu là như vậy, há chẳng phải tiểu hữu có thể tấn cấp lên nhị phẩm sớm hơn nữa sao? - Bắc Hà Tán Nhân ầm bầm nói.

    - Quả nhiên là bật hack mà!

    - Quả nhiên ta vẫn nên hỏi Bạch tiền bối xem ngài ấy có thiếu người ôm đùi không.

    - Thuận tiện hỏi xem Bạch tiền bối có cần đệ tử không nữa nhé.

    - Quả nhiên nên đi hỏi xem Bạch tôn giả có thiếu người làm ấm giường không nhỉ? - Lúc này, Bạch Hạc Chân Quân bổ sung.

    Tất cả mọi người lập tức quay đầu lại nhìn chằm chằm Bạch Hạc Chân Quân: - …..

    Mà chung quanh, đệ tử Sở gia nhìn thấy Sở Sở sư tỷ trên Đoạn Tiên Đài đột nhiên thi triển thần uy đá bay Diệp Đường thì tức khắc hoan hô rần rần.

    Ngược lại, người bên Hư kiếm phái thì mặt mày ai nấy đều trông cực kỳ khó coi.

    Đời người thay đổi quá nhanh chóng, một khắc trước cảnh giới của Diệp Đường khiến bọn họ nắm chắc phần thắng nhưng một khắc sau tình thế nghịch chuyển, Diệp Đường thua thảm thương luôn. Đùa à, đừng làm người ta thót tim kiểu đó được không?

    Chưởng môn Hư Kiếm Pháp Hư Tranh âm thầm siết chắc nắm đấm, ván này nếu như thất bại thì phải tiến hành đấu trận Đoạn Tiên Đài thứ ba rồi.

    Cần phải mời Thái Thượng Trưởng Lão Hư Kiếm Phái ra tay thôi.

    Bên trong Sở gia.

    Trước khi bắt đầu 'trận thứ hai' Sở gia thua. Sau đó, ở 'trận đầu tiên' Sở Sở cố gắng xoay chuyển tình thế và giành chiến thắng! !

    Tin tức này nhanh chóng lan truyền đến bản tộc Sở gia.

    Khi biết được tin Sở Sở chiến thắng, những người người trong Sở gia bản tộc thở phào nhẹ nhõm, nhưng bọn họ vẫn không vui mừng nổi.

    Một thắng, một thua.

    Nói cách khác, giữa Hư Kiếm Phái và Sở gia vẫn còn có trận chiến thứ ba.

    Song phương đều phải cử tu sĩ mạnh nhất ra, để tiến hành trận chiến so thắng bại.

    Người mạnh nhất của Sở gia chính là tộc lão Sở gia với cảnh giới tam phẩm.

    Mà người mạnh nhất Hư kiếm phái là một vị có khả năng ngự kiếm phi hành — tứ phẩm Thái Thượng trưởng lão.

    Trừ phi vị thái Thượng trưởng lão tứ phẩm kia đột nhiên hao hết thọ nguyên rồi bỏ mình ra đi, còn nếu không thì tộc lão Sở gia cơ hồ không có chút phần thắng nào.

    Người trong Sở gia nghị luận ầm ĩ.

    Trên giường bệnh, đệ tử Nộ Mục Kim Cương Môn ‘Sở Hùng’ bị cắn trọng thương tức giận, nắm chặt quả đấm không cam lòng - nếu không tại hắn thua thì Sở gia đã có hai trận thắng liên tiếp, căn bản sẽ không cần tham gia trận Đoạn Tiên Đài cuối cùng này rồi.

    Đều là do hắn quá yếu nên mới khiến Sở gia rơi vào tuyệt vọng.

    Bây giờ... Sở gia có còn hy vọng chiến thắng nào không?

    Trước Đoạn Tiên Đài.

    'Sở Sở' nhặt bảo đao về, chậm rãi bước xuống Đoạn Tiên Đài.

    - Làm tốt lắm, đúng là bé ngoan. Mau dưỡng thương cho tốt đi, trận kế tiếp cứ để ta. — Tộc lão Sở gia bước lên nghênh đón, trầm giọng nói.

    'Sở Sở' gật đầu, mỉm cười với tộc lão.

    Cách gọi bé ngoan như sấm sét bổ xuống làm hắn cứng đơ người.

    Sau khi 'Sở Sở' xuống đài, trong Hư Kiếm Phái có người đi đến đỡ Diệp Đường xuống.

    Hai vị hộ đài lại điều chỉnh cấp bậc phòng ngự của Đoạn Tiên Đài một lần nữa, chuẩn bị bắt đầu cuộc chiến cuối cùng. Trận cuối sẽ có tu sĩ tứ phẩm ra sân nên phải tăng cường phòng ngự.

    Trước Đoạn Tiên Đài, tộc lão Sở gia nắm chặt quả đấm, trận chiến cuối cùng này bất luận thắng hay thua thì về khí thế cũng không thể thua trước Hư Kiếm Phái được.

    Đúng lúc này, điện thoại của tộc lão reo lên.

    Tộc lão cầm điện thoại di động, nhìn đến tên người gọi thì tay đột nhiên cứng đờ.

    - Gia gia - Tộc lão nghe điện thoại, hạ thấp giọng nói.

    Hơn hai mươi năm trước, gia gia của tộc lão vẫn luôn đi du lịch bên ngoài đột nhiên trở về Sở gia, sau khi trở thì lại lập tức bế quan, sống chết cũng không rõ. Không ngờ rằng ngay lúc này lại gọi điện tới cho hắn.

    - Đừng lo lắng, trận chiến cuối cùng trên Đoạn Tiên Đài này cứ giao lại cho lão phu đi.- Một giọng nói uy nghiêm truyền ra.

    - Nhưng thuơng thế của gia gia ngài...- Tộc lão không vội nói.

    - Thương thế đã khôi phục rất nhiều rồi, đây cũng là lúc ta nên ra ngoài một chút.- Giọng nói uy nghiêm ấy tiếp tục vang lên.

    - Gửi tọa độ của Đoạn Tiên Đài cho ta, ta lập tức tới ngay.

    - Gia gia, người nhất định đừng nên miễn cưỡng.- Tộc lão thở dài một hơi, sau đó gửi tọa độ Đoạn Tiên Đài qua.

    ….

    Một lát sau, tại địa bàn Sở gia có một đạo kiếm quang 'vèo' một cái bay tới. Trên kiếm quang có một người tướng mạo uy nghiêm, đầu đội mũ Tứ Phương Bình Định, trên người mặc bộ quần áo sĩ tử, đạp độn quang đi về hướng Đoạn Tiên Đài.

    Sau khi người có tướng mào uy nghiêm rời khỏi Sở gia không lâu.

    Trong tộc nhân Sở gia có người lặng lẽ gọi điện thoại.

    - Tiên sinh... Lão già đó đã rời khỏi bản tộc Sở gia rồi.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)