FULL  Đô Thị  Tu Chân Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Ngã Ý Như Đao

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
    Tác giả: Ngã Ý Như Đao
    Chương 1081: Trở về!

    Nhóm dịch: LăngTiêu
    Nguồn: Truyện YY

    Ầm ầm!

    Sau khi Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng, hai cường giả Độ Kiếp Đế Quân này lựa chọn tự bạo thì một cỗ lực lượng hủy diệt vô cùng to lớn hướng bốn phía lan tràn ra, tinh không trong phạm vi mấy triệu dặm đều sụp đổ!

    Ngay sau đó, một cỗ lực trùng kích cuòng đại hướng bốn phương tám hướng nhanh chóng mà lan tỏa ra, toàn bộ Hạo Thiên giới dường như cũng hung hăng chấn động một chút, giống như cũng muốn theo đó mà sụp đổ.

    Phải biết, Độ Kiếp Đế Quân gần như đã là cực hạn mà Tu Chân giả có khả năng đạt tới, chẳng những có tuổi thọ lâu đời, thực lực cường đại, thậm chí đều đã nắm giữ lực lượng pháp tắc.

    Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng thì càng là người nổi bật bên trong Độ Kiếp Đế Quân, thân mang lực lượng huyết mạch thượng cổ, ẩn chứa năng lượng mạnh hơn nhiều so với Độ Kiếp Đế Quân bình thường!

    Hai đại yêu thú lấy tự bạo để đánh đổi, đối với Hỗn Nguyên Đại Đế phát động một kích tuyệt mệnh, cho dù là cường giả cấp Đại Đế cũng tuyệt đối không thể coi thường.

    Huống chi, bản thân Hỗn Nguyên Đại Đế đang ở bên trong Hạo Thiên giới, tâm tư vốn đã có kiêng kỵ, tự nhiên không dám chống lại, chỉ có thể lựa chọn tạm thời tránh đi mũi nhọn.

    "Phu nhân! Đi mau!!"

    Ở trong nháy mắt nguyên thần của Hỗn Thế Ma Viên hoàn toàn vỡ vụn, hướng về phía Hi Nguyệt rống lớn một tiếng.

    Hi Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, hai mắt nước mắt sớm đã chảy ròng ròng, hận không thể lập tức vọt tới liều mạng với Hỗn Nguyên Đại Đế, thế nhưng là lý trí nói cho nàng biết, mình tuyệt đối không thể làm như vậy!

    Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng đã liều tính mạng vì tranh thủ thời gian cho nàng, để nàng ta có thể có cơ hội chạy trốn.

    Hơn nữa, đúng như Cửu U Thôn Thiên Mãng nói, chỉ cần Diệp Trần có thể bình an trở về thì có thể dùng lực lượng thế giới phục sinh bọn hắn, như vậy thì hy sinh tất cả cũng là đáng!

    Vừa nghĩ đến đây, Hi Nguyệt lập tức không do dự gì nữa, quay người hướng sâu trong vũ trụ mà bỏ chạy.

    Hô! Hi Nguyệt thao túng Thế Giới Chi Tâm, vận dụng lực lượng thế giới, nhanh chóng chạy qua chạy chạy lại trong tinh hà, trong nháy mắt đã vượt qua được ức vạn tinh hà.

    Tuy nhiên không đợi Hi Nguyệt được xả hơi:

    "Khặc khặc! Chỉ là hai con kiến hôi, cũng muốn ngăn cản bản tôn, thật sự là không biết sống chết!"

    Ầm ầm!

    Một đạo thân ảnh vô cùng quỷ dị đột nhiên xuất hiện ở tinh không phía trước Hi Nguyệt, thời không lập tức sụp đổ một mảnh, trực tiếp chặn lại đường đi của nàng.

    Hỗn Nguyên Đại Đế đã đuổi theo tới!

    Sắc mặt của Hi Nguyệt lập tức thay đổi lớn:

    Nàng ta hiển nhiên không nghĩ tới, thực lực của Hỗn Nguyên Đại Đế này vậy mà cường đại tới tình trạng như thế, cho dù là ở dưới sự tự bạo của Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng vẻn vẹn chỉ tranh thủ cho nàng được khoảng thời gian mấy giây mà thôi!

    "Bản tôn nói rồi, Hạo Thiên giới cuối cùng vẫn là thuộc về bản tôn!"

    Giọng nói của Hỗn Nguyên Đại Đế rơi xuống, cánh tay giơ lên hướng về phía Hi Nguyệt diêu không vỗ ra một cái:

    Ầm ầm!

    Hư không lập tức bay ra một bàn tay khổng lồ, bao phủ Hi Nguyệt vào trong đó, phong bế tất cả đường lui của nàng ta lại.

    "Phá!!"

    Sau khi Hi Nguyệt hết kinh ngạc thì lập tức điều động lực lượng của Thế Giới, hai tay hợp lại hung hăng chém xuống dưới.

    Bành!

    Bàn tay khổng lồ kia lập tức bị phá tan dưới lực lượng của thế giới.

    Lòng tin của Hi Nguyệt lập tức tăng nhiều, lập tức lại vẫy ra một trảo:

    Ầm!

    Lực lượng thế giới trong nháy mắt ngưng tụ thành một cái lợi kiếm sáng chói, hướng Hỗn Nguyên Đại Đế lao nhanh mà đi.

    "Hừ!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế hừ lạnh một tiếng, dường như căn bản không có để công kích của Hi Nguyệt vào mắt, trực tiếp cong ngón búng ra.

    Kình Thương thần thương một trong bát đại thần khí đã từ trong cơ thể của hắn nổ bắn mà ra, mang theo khí tức khủng bố đủ để hủy diệt thế giới, hung hăng đâm thẳng vào thanh lợi kiếm mà lực lượng thế giới biến thành kia.

    Bành!

    Thần khí dù sao cũng chỉ là Thần khí mà lại do Hỗn Nguyên Đại Đế sử dụng thì uy lực tự nhiên càng khủng bố hơn, gần như không có bất kỳ lo lắng gì, trực tiếp đánh nát lợi kiếm, hơn nữa thế đi không giảm, tiếp tục hướng về phía Hi Nguyệt oanh kích mà đi.

    "Phòng ngự!"

    Hay tay Hi Nguyệt giao thoa vào nhau, sử dụng lực lượng thế giới tọa thành một cái khiên tròn rất lớn, hiểm mà lại hiểm chặn lại Kình Thương thần thương.

    Bành!

    Hi Nguyệt đối với việc sử dụng Thế Giới Chi Tâm vẫn còn quá mức nông cạn, hơn nữa Hỗn Nguyên Đại Đế lại có Thần khí đỉnh cấp trong tay, rõ ràng chiếm cứ được ưu thế.

    Vẻn vẹn chỉ ngăn cản có mấy giây, cái khiên tròn rất lớn được lực lượng thế giới biến thành kia liền vỡ vụn ra, Hi Nguyệt cũng lập tức liên tục lùi lại.

    "Đi!"

    Sau khi dùng một chiêu đánh lui Hi Nguyệt, Hỗn Nguyên Đại Đế bỗng nhiên cong ngón búng ra một cái, sau đó ngay lập tức một sợi dây màu vàng kim bay ra, đây lại chính là Âm Dương Khốn Tiên Tác món Thần khí trấn tông của Thái Huyền tông!

    Một khi dây thừng này được tung ra, là chắc chắn có thể vây khốn đối phương lại, đồng thời có thể áp chế chân nguyên trong thể nội của đối phương, khiến cho tu vi giảm mạnh.

    Vật này vốn là pháp bảo tuyệt đỉnh nghịch thiên, bây giờ lại được Hỗn Nguyên Đại Đế sử dụng thì uy lực tự nhiên cường hãn hơn nhiều.

    Hi Nguyệt ở dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng đã bị Âm Dương Khốn Tiên Tác này trói buộc chặt, hơn nữa ngay cả lực lượng Thế Giới Chi Tâm cũng bị áp chế hơn phân nửa.

    Không đợi Hi Nguyệt trốn thoát khỏi Âm Dương Khốn Tiên Tác, Hỗn Nguyên Đại Đế lại lấy ra một cái pháp bảo nữa:

    "Cửu Trọng Lưu Ly Tháp!"

    Ầm!

    Một cái bảo tháp tỏa ra ánh sáng vàng lưu ly, đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Hi Nguyệt, trong nháy mắt áp chế chân nguyên trong cơ thể nàng xuống.

    "Nhiếp!!"

    Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế quát lớn một tiếng, ánh sáng trên Cửu Trọng Lưu Ly Tháp kia lập tức càng phát ra sáng chói.

    Cùng lúc đó, Hi Nguyệt lập tức cảm thấy chính mình ở trong đạo ánh sáng vàng kia bao phủ xuống, Thế Giới Chi Tâm ở trong cơ thể nàng bắt đầu ngo ngoe muốn động, dường như bị một cỗ lực hút hấp dẫn khó mà chống lại được, lúc nào cũng có thể chạy ra khỏi cơ thể của nàng!

    Hóa ra, Cửu Trọng Lưu Ly Tháp kia chính là một cái Hỗn Độn Linh Bảo chuyên dùng để cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm.

    "Không! Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi lấy được Thế Giới Chi Tâm! Tuyệt không!"

    Hi Nguyệt quát khẽ một tiếng, lập tức điều động tất cả chân nguyên và lực lượng thần thức của chính mình, liềng mạng giữ lấy Thế Giới Chi Tâm ở trong cơ thể mình, không cho nó rơi vào trong tay của Hỗn Nguyên Đại Đế, trên mặt đã bắt đầu hiện ra vẻ thống khổ vô cùng nồng đậm.

    Sau khi vồ bắt mấy lần liên tiếp đều không thành công mà trở lại, Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức hoàn toàn nổi giận:

    "Được lắm! Nữ oa oa, đây là ngươi bức ta! Vậy bản tôn trước tiên diệt ngươi đi sau đó cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm!"

    Oanh! Oanh! Oanh!

    Từ trong cơ thể của Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức lại bay ra hơn mười món pháp bảo, hơn nữa vừa là Thần khí đỉnh cấp lại còn Hỗn Độn Linh Bảo, tất cả đều hiện ra khí tức hủy diệt khiến cho người khác phải sở dĩ hướng về phía Hi Nguyệt oanh kích mà đi!

    Thấy cảnh này, sắc mặt của Hi Nguyệt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.

    Thực lực của Hỗn Nguyên Đại Đế thực sự quá cường hãn, hơn nữa thế mà trong người còn mang theo mười cái pháp bảo cấp bậc Thần khí đỉnh cấp, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kỳ phong phú, đã vượt xa nàng ta, cường đại tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi!

    "Phu quân, Cửu U tiền bối, Ma Viên tiền bối, thật xin lỗi! Ta chỉ sợ không bảo vệ nổi Hạo Thiên giới!"

    Ở lúc Hi Nguyệt đã không có lực chống lại, gần như đã tuyệt vọng:

    Ầm ầm!

    Toàn bộ Hạo Thiên giới bỗng nhiên rung động kịch liệt một trận, Thế Giới Chi Tâm trong cơ thể của Hi Nguyệt bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu vui sướng:

    Sau đó, một đạo ánh vàng thần bí từ trong hư không bắn ra, trong nháy mắt chiếu rọi ở trên người Hi Nguyệt.

    Vào lúc này:

    Thời không giống như đình chỉ, thập đại thần khí công hướng Hi Nguyệt cũng như ngừng lại ở đó:

    "Hỗn Nguyên lão nhi! Dám can đảm đụng đến nữ nhân của ta, ngươi muốn chết như thế nào?"

    Đi cùng với giọng nói đầy vẻ giận dữ này rơi xuống, một bóng người chậm rãi bước ra từ trong đạo ánh sáng vàng được bắn ra từ trong hư không mà tới này....

    P/S: Ta thích nào...chương 6....loại chương cuối, ủng hộ kim phiếu nha các đạo hữu.....
     
    Vô Ưu and MauAn like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
    Tác giả: Ngã Ý Như Đao
    Chương 1082: Giết vào thế giới Hỗn Độn!

    Nhóm dịch: LăngTiêu
    Nguồn: Truyện YY

    Bóng người đột nhiên xuất hiện này bỗng nhiên chính là Diệp Trần!

    "Không có khả năng! Điều này sao có thể!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế nhìn thấy Diệp Trần đột nhiên xuất hiện ở trước mắt thì lập tức rống lớn một tiếng, mặt mũi đầy vẻ không thể tin được.

    Diệp Trần lại trở về vào đúng lúc này, hơn nữa lấy nhãn lực của hắn tự nhiên có thể thấy được, Diệp Trần vẫn là phá vỡ vách ngăn của vũ trụ từ thế giới Hỗn Độn trở về!

    Đây cũng mang theo ý nghĩa, Diệp Trần bây giờ giống như hắn cũng đã bước vào cảnh giới Đại Đế!

    Chỉ ngắn ngủi trong thời gian hơn nửa năm, Diệp Trần chẳng những độ kiếp thành công đột phá cảnh giới Đại Đế, còn thoát khỏi trận pháp mà hắn dùng thần trụ chống trời để bày ra!

    Hắn vốn cho rằng ít nhất có thể vây khốn được Diệp Trần tới mười mấy năm, thế nhưng tuyệt không nghĩ tới thế mà chỉ vây khốn đối phương được có nửa năm mà thôi!

    Hơn nữa phải biết, nơi này chính là Hạo Thiên giới, là thế giới của Diệp Trần!

    Tuy rằng hắn căn bản không có cách nào chấp nhận được cái kết quả như thế này, thế nhưng là Hỗn Nguyên Đại Đế gần như không có một chút do dự nào, ngay vào lúc nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện ở đây thì quả quyết tung ra một quyền đánh nát vách ngăn của vũ trụ chuẩn bị chạy ra khỏi Hạo Thiên giới.

    Dù sao, Diệp Trần thân là chúa tể của Hạo Thiên giới, ở bên trong Hạo Thiên giới hắn tuyệt đối là tồn tại vô địch, xem như thằng ngu cũng có thể hiểu được cần phải nhanh chóng rời khỏi thế giới này.

    "Muốn chạy?"

    Diệp Trần sớm đã có đề phòng, trực tiếp vẫy tay một trảo, một cỗ lực lượng thế giới vô cùng mênh mông bỗng dưng buông xuống, hóa thành một đạo xiềng xích, quấn chặt lại khóa chặt Hỗn Nguyên Đại Đế lại, làm cho hắn không động đậy được một chút nào!

    Thực lực Diệp Trần lại tinh tiến thêm lần nữa, bây giờ ước chừng đã đạt tới mức chưởng khống giả cấp tám, cho dù còn chưa sử dụng Thế Giới Chi Tâm cũng đã có thể điều khiển được lực lượng của Hạo Thiên giới một cách dễ dàng, dễ dàng nghiếp ép Hỗn Nguyên Đại Đế!

    "Diệp Đại Đế! Khoan hãy động thủ! Có chuyện dễ thương lượng! Chỉ cần ngươi không giết ta, ta bằng lòng làm nô làm bộc!"

    Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế bị Diệp Trần bắt lại một cách dễ dàng, lập tức hô to cầu xin tha thứ, biểm cảm hiện ra vẻ rất khẩn cầu, cùng với Hỗn Nguyên Đại Đế bá khí uy vũ trước đó quả thực tưởng như hai người.

    Không thể không nói, lão gia hỏa này thật đúng là một chút cốt khí cũng không có, đường đường là cường giả cấp Đại Đế, thế mà ngay cả võ giả tầm thường cũng không bằng!

    Diệp Trần cười lạnh:

    "Hỗn Nguyên lão nhi! Ngươi dùng âm mưu quỷ kế vây khốn ta lại, quấy cho Hạo Thiên giới của ta tới mức nghiêng trời lệch đất, lại suýt chút nữa thì hại chết nữ nhân của ta, ngươi cảm thấy ta có thể buông tha được ngươi sao?"

    Cùng lúc Diệp Trần nói ra lời này thì dưới chân bước ra một bước dài, ngay sau đó đã xuất hiện ở trước mặt Hi Nguyệt.

    Mà Hi Nguyệt từ lúc Diệp Trần xuất hiện đã hoàn toàn trợn tròn mắt, cho tới bây giờ còn chưa lấy lại được tinh thần, một đôi mắt đẹp nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, lẩm bẩm nói:

    "Chồng, thật... thật là anh sao? Em... em không phải là đang nằm mơ đó chứ?"

    Diệp Trần giơ tay lên, nhẹ nhàng búng ngón tay vào trên trán của Hi Nguyệt, cười nói:

    "Dĩ nhiên không phải nằm mơ! Anh đã trở về!"

    Sau khi Hi Nguyệt hơi ngẩn người một cái thì bỗng nhiên lao vào trong lồng ngực của Diệp Trần sau đó thì khóc nức nở:

    "Chồng, anh... anh làm sao mà bây giờ mới trở về a! Cửu U tiền bối, Ma Viên tiền bối, bọn họ tất cả đều đã chết! Trái Đất cũng bị những người kia và Vân Thương Sinh làm hỏng! Ô ô ô!"

    Hi nguyệt nói xong lại chui đầu vào trong lồng ngực của Diệp Trần, lại khóc nức nở không ngừng, càng khóc càng dữ dội.

    Diệp Trần ôm Hi Nguyệt vào trong ngực, vỗ nhẹ lấy đầu vai của nàng, nhẹ giọng an ủi:

    "Không có việc gì, có anh ở đây! Người đã chết, anh cũng có thể làm cho bọn họ sống lại, Trái Đất cũng có thể tái tạo lại, những chuyện này đều không thành vấn đề..."

    Dưới sự an ủi của Diệp Trần, Hi Nguyệt lúc này mới ngừng khóc, nước mắt ngừng chảy, cảm xúc cũng dần dần lắng xuống.

    Lúc này Diệp Trần mới chuyển dời ánh mắt tới trên người của Hỗn Nguyên Đại Đế, đôi mắt lập tức hiện lên vẻ lạnh lùng:

    "Hỗn Nguyên lão nhi, ở trước khi chết, ngươi còn có lời gì muốn nói hay không?"

    Hỗn Nguyên Đại Đế trầm mặc một lát, khóe miệng bỗng nhiên hơi nhếch lên:

    "Ngươi thật cho là ngươi có thể giết được ta sao?"

    Cùng lúc Hỗn Nguyên Đại Đế nói ra lời này, trên người hắn đột nhiên bộc phát ra một đạo ánh sáng thần bí mà quỷ dị, thế mà trong nháy mắt đã thoát ra khỏi xiềng xích mà lực lượng thế giới hóa thành!

    "Ừm?"

    Thấy cảnh này, ngay cả Diệp Trần cũng cảm thấy ngoài sự dự liệu, hiển nhiên không nghĩ tới, Hỗn Nguyên Đại Đế vậy mà có thể thoái khỏi lực lượng trói buộc của mình!

    "Đi!"

    Tuy nhiên, sau khi phản ứng lại, Diệp Trần trước tiên dùng lực lượng thế giới ngưng tụ ra một cái lưỡi đao, hướng Hỗn Nguyên Đại Đế hung hăng đâm xuống!

    Đây tuyệt đối là một kích đủ để giết chết cường giả cảnh giới Đại Đế!

    Nhưng mà lại không nghĩ tới, Hỗn Nguyên Đại Đế dường như sớm đã đoán được Diệp Trần sẽ công kích hắn, tay áo dài bỗng nhiên vung lên, từ bên trong tay áo của hắn lập tức có một tấm phù ấn bay ra, trong nháy mắt hóa thành một cái đồ án thái cực, chặn lại một kích đoạt mệnh này của Diệp Trần!

    "Phốc!"

    Miệng Hỗn Nguyên Đại Đế phun ra máu tươi tung tóe, hắn thành công chặn lại công kích của Diệp Trần, nhưng ở dưới cỗ lực trùng kích cường đại, trong nháy mắt bị nghiền thành vỡ nát, cả người càng là trực tiếp bay ngược ra ức vạn dặm xa!

    "Lại còn có pháp bảo!"

    Ở vào lúc Diệp Trần hơi kinh ngạc, Hỗn Nguyên Đại Đế sớm đã mượn thời cơ này lùi lại, lại đánh vỡ vách ngăn vũ trụ sau đó lao thẳng vào trong đó.

    Đợi đến khi Diệp Trần hoàn toàn phản ứng lại thì Hỗn Nguyên Đại Đế sớm đã thoát khỏi Hạo Thiên giới!

    "Đúng là loại hổ báo cáo chồn lão hồ ly!"

    Diệp Trần oán hận thầm mắng một câu, trên mặt không thể không hiện ra vẻ hối hận.

    Hắn vốn cho rằng ở trong Hạo Thiên giới thì chính mình là tồn tại vô địch tuyệt đối, cho dù là Hỗn Nguyên Đại Đế này thì cũng chỉ có thể bị mình chà đạp tùy ý.

    Tuyệt đối không ngờ rằng, lão gia hỏa này lại còn có át chủ bài, thế mà ở dưới mí mắt của hắn lại chạy thoát được!

    "Không được! Hôm nay nếu không thể nhân cơ hội này diệt đi lão già này, sau này muốn tìm cơ hội tới giết lão già này thì không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào!"

    Vừa nghĩ đến đây, hai tay Diệp Trần hướng hư không nhẹ nhàng kéo một cái:

    Xoẹt xẹt!!

    Vách ngăn vũ trụ lập tức được Diệp Trần mở ra một cách dễ dàng:

    "Vợ, ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi diệt lão già này!"

    Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp bước ra một bước bước vào thế giới Hỗn Độn.

    Hi Nguyệt muốn mở miệng khuyên can thì sớm đã không kịp, vách ngăn vũ trụ đã nhanh chóng hợp lại một lần nữa.

    ...

    Thế giới Hỗn Độn!

    Khắp nơi đều là hỗn độn loạn lưu và không có bất kỳ một pháp tắc nào cả, ở dưới sự cắt xé cường đại của loạn lưu, cho dù là cường giả cảnh giới Độ Kiếp Đế Quân, thân mà ở trong hoàn cảnh như vậy cũng không có cách nào chống lại quá lâu, sẽ bị hồn phi phách tán, mất mạng hoàn toàn!

    Cũng chỉ có sự tồn tại như Diệp Trần và Hỗn Nguyên Đại Đế ở chỗ này mới có thể giữ được bình yên vô sự.

    Mà ở bên trong hỗn độn loạn lưu vô tận kia thì có từng cái "Bọt khí" to to nhỏ nhỏ, mà những "Bọt khí" này chính là từng cái thế giới vũ trụ.

    Ở trung tâm nhất, có "Bọt khí" lớn nhất, chính là Tu Chân giới, chỉ có điều lại hiện lên màu xám nhạt, dường như lúc nào cũng có thể bị vỡ vụn, hiển nhiên đã đi tới điểm cuối.

    Mà ở trong đông đảo các tiểu thế giới, chỉ có Hạo Thiên giới tuy rằng thể thích không tính là lớn, nhưng lại hiên lên mầy vàng kim sáng chói, giống như mặt trời!

    "Hỗn Nguyên lão nhi! Hôm nay ta phải giết ngươi!"

    Sau khi Diệp Trần xông vào thế giới Hỗn Độn, chẳng mấy chốc thì phát hiện được tung tích của Hỗn Nguyên Đại Đế, sau khi quát lớn một tiếng thì truy sát đuổi theo...

    P/S: Ta thích nào...chương 7.....sắp kết thúc.....mời mọi người ủng hộ Kim phiếu a....
     
    Vô Ưu and MauAn like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
    Tác giả: Ngã Ý Như Đao
    Chương 1083: Ta là chúa tể của thế giới mới!

    Nhóm dịch: LăngTiêu
    Nguồn: Truyện YY

    Một khi tiến vào thế giới Hỗn Độn, vô luận là Diệp Trần hay là Hỗn Nguyên Đại Đế, lực lượng đều sẽ bị Hỗn Độn pháp tắc trói buộc, thực lực sẽ suy yếu đi rất nhiều.

    Diệp Trần vừa mới bước vào cảnh giới Đại Đế không tưu, vốn là lấy tu vi mà nói, thật ra thì cũng không chiếm được ưu thế, nhưng Hỗn Nguyên Đại Đế kia trước đó chịu một kích của Diệp Trần nên đã bị thương không nhẹ, hơn nữa Diệp Trần bây giờ đã siêu thoát khỏi pháp tắc, ở thế giới Hỗn Độn cũng chiếm được ưu thế rất lớn.

    "Hỗn Nguyên lão nhi! Chịu chết đi!!"

    Diệp Trần đuổi theo tới sau sưng Hỗn Nguyên Đại Đế, trực tiếp lấy ra Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, hung hăng đập xuống phía dưới!

    Ầm!

    Hỗn độn loạn lưu ở xung quanh dưới sự xung kích của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lập tức thi nhau xao động, thế giới Hỗn Độn vốn vắng vẻ cũng theo đó mà lắc lư một trận.

    "Hừ!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế cũng cảm thấy Hỗn Độn Linh Bảo này của Diệp Trần không tầm thường, lập tức hừ lạnh một tiếng, lập tức quay người đẩy ra song chưởng:

    Ầm ầm!

    Đạo ngọc phù vô cùng thần bí kia, từ trong lòng bàn tay của Hỗn Nguyên Đại Đế bay ra một lần nữa, cùng với Hỗn Độn Huyễn Diệt bia nặng nề va chạm vào nhau.

    Cái này hiển nhiên cũng là một kiện Hỗn Độn Linh Bảo, hơn nữa cấp bậc cũng không kém Hỗn Độn Huyệt Diệt bia là bao nhiêu!

    Khanh!

    Oanh long long long long!

    Sau khi hai kiện Hỗn Độn Linh Bảo va chạm vào nhau thì lập tức phát ra một tiếng nổ kinh người, ngay tại chỗ mà hai kiện Hỗn Độn Linh Bảo va chạm vào nhau xuất hiện một cỗ ba dộng đáng sợ, hướng xung quanh lan tràn mà đi, một mảnh thế giới Hỗn Độn cũng vì đó mà rung động!

    Tuy nhiên, mức độ ổn định chắc chắn của thế giới Hỗn Độn, hiển nhiên vượt xa thế giới vũ trụ bình thường, ở dưới sự va chạm mãnh mẽ như vậy, không gian vậy mà cũng không vỡ vụn.

    Đạp đạp!

    Va chạm qua đi, Diệp Trần không thể không lùi lại mấy chục bước, tuy nhiên Hỗn Nguyên Đại Đế thì thảm hại hơn, chẳng những ngay lập tức bay ngược ra đằng sau, hơn nữa miệng còn phun ra một ngụm máu tươi.

    "Hảo tiểu tử! Không nghĩ tới vừa mới bước vào cảnh giới Đại Đế mà ngươi lại có thực lực như thế!"

    Sắc mặt của Hỗn Nguyên Đại Đế trở nên vô cùng âm trầm, gần như không có chút do dự gì, quay người lại co cẳng chạy đi lần nữa.

    Nếu như không phải trước đó đã bị Diệp Trần gây thương tích, hơn nữa bị mất đi thập đại thần khí, hắn cũng chưa chắc sẽ sợ hãi Diệp Trần như vậy, thế nhưng là bây giờ dưới loại cục diện này, ngoại trừ nhanh chóng chạy trốn về Hỗn Nguyên giới ra thì hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác!

    "Chết đi!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế không chạy được bao xa nữa, Diệp Trần đã từ phía sau đuổi tới, Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong tay cũng lại vung lên hung hăng đập xuống một lần nữa!

    Hỗn Nguyên Đại Đế phát hiện tốc độ của chính mình không cách nào chếm cứ ưu thế, lập tức phiền muộn không thôi, đánh phải gọi ra ngọc phù một lần nữa.

    Rầm rầm rầm!

    Trong nháy mắt, hai kiện đại Hỗn Độn Linh Bảo lại va chạm thêm mấy lần nữa, Hỗn Nguyên Đại Đế thì liên tục bại lui, khó tức giảm đi rất nhiều so với trước đó, chỉ có thể chạy trốn một cách điên cuồng.

    Mà cùng lúc đó, động tĩnh giao chiến của hai người thực sự quá lớn, thậm chí đã kinh động tới thế giới vũ trụ khác.

    Bạch! Bạch! Bạch!

    Từng đạo khí tức cường hoành, từ trong số ít thế giới thì nhau bay ra, lại là chúa tể của thế giới vũ trụ khác!

    "Cái gì! Hỗn Nguyên Đại Đế thế mà đang bị người truy sát?"

    "Tiểu tử trẻ tuổi kia là người phương nào? Lại có thực lực mạnh như thế!"

    "Bia đá hắn sử dụng trong tay kia, dường như là một kiện Hỗn Độn Linh Bảo mà còn là một cái Hỗn Độn Linh Bảo có phẩm chất cực cao a!"

    ...

    Những cường giả cấp Đại Đế kia bước vào thế giới Hỗn Độn, nhìn thấy cảnh tượng Diệp Trần đang truy sát Hỗn Nguyên Đại Đế ở nơi xa kia thì lập tức thi nhau cao giọng bàn tán, đồng thời trên mặt của mỗi người đều hiện ra vẻ vô cùng chấn động.

    "Ta nhớ được tiểu tử kia! Hắn chính là chưởng khống giả mới của Hạo Thiên giới, hình như tên là Diệp Trần thì phải!"

    Một tên tráng hán trên đầu mọc lên một cái sừng, bỗng nhiên mở miệng hướng mọi người nói.

    Hóa ra người này là Vạn Yêu Đại Đế, chủ nhân của Vạn Yêu giới!

    Các đại đế nghe được lời này của Vạn Yêu Đại Đế thì lập tức thi nhau xao động lên:

    "Cái gì! Hắn chính là người thừa kế của Hạo Thiên đại đế sao?"

    "Nghe nói, Hạo Thiên giới sẽ thay thế Tu Chân giới trở thành chủ thế giới mới!"

    "Tu Chân giới bây giờ đã ở vào bên bờ chuẩn bị sụp đổ, mà ở trong đông đảo các tiểu thế giới thì hoàn toàn chính xác phải kể tới Hạo Thiên giới có sự tiến hóa nhanh nhất, xem ra truyền ngôn không phải là giả a!"

    ...

    Ở lúc hơn mười vị cường giả cấp Đại Đế bàn tán ầm ĩ thì Hỗn Nguyên Đại Đế kia dường như cũng đã để ý tới sự tồn tại của những cường giả này, vừa cố gắng ngăn cản công kích của Diệp Trần, đồng thời hướng về phía những cường giả này hét lớn lên:

    "Các vị đạo hữu! Thế giới cũ đã tan vỡ, tiểu tử này chính là chưởng khống giả của chủ thế giới mới, tương lai rất nhiều thế giới chúng ta đều phải phụ thuộc vào chủ thế giới mới này mà sống sót, chúng ta sao không cùng nhau tru sát kẻ này, cùng nhau nắm chữ chủ thế giới mới?"

    Các đại đế nghe được lời này của Hỗn Nguyên Đại Đế thì lập tức tất cả đều thi nhau chấn động:

    "Hỗn Nguyên đạo hữu nói không sai! Một khi chủ thế giới bị phá hủy, những thế giới nhỏ như chúng ta sẽ trở thành không có khởi nguồn, tương lai chỉ sợ chỉ có thể phụ thuộc vào Hạo Thiên giới mới có thể bảo tồn!"

    "Bây giờ tiểu tử này lại dám bước vào thế giới Hỗn Độn, đây chính là cơ hội của chúng ta a!"

    "Giết hắn, chúng ta cùng nhau nắm giữ chủ thế giới mới, tốt hơn là trong tương lai sẽ bị hắn quản chế!"

    "Lời ấy có lý!"

    ...

    Trong lúc nhất thời, gần như tất cả cường giả cảnh giới Đại Đế đều bị lời nói của Hỗn Nguyên Đại Đế làm cho mê hoặc, thi nhau hướng về phía Diệp Trần mà vọt tới.

    Diệp Trần thấy thế thì sắc mặt lập tức thay đổim tuy nhiên sau đó thì khóe miệng lại hơi nhếch lên, hiện ra nụ cười lạnh, đồng thời Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong tay lại vung lên rồi hung hăng đập xuống dưới một lần nữa!

    "Phốc!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế vốn đã là nỏ mạnh hết đà, khi nhìn thấy nhiều Đại Đế chạy tới thì trong lòng vô cùng vui mừng, vì thế mà khó tránh khỏi có chút sơ sẩy, cả người ngay lập tức bị Diệp Trần trực tiếp đánh bay ra ngoài, đồng thời điên cuồng phun ra một ngụm máu tưới, khí tức lại càng trở nên uể oải.

    Tuy nhiên, lúc Diệp Trần chuẩn bị thừa thắng xông lên, một lần hành động diệt sát Hỗn Nguyên Đại Đế:

    Ầm!

    Một đạo kim quang óng ánh chặn lại đường đi của Diệp Trần, lại là hơn mười vị cường giả cấp Đại Đế kia đã giết tới trước mặt, chẳng mấy chốc thì đã bao vay Diệp Trần vào giữa.

    "Vị đạo hữu này, mọi người đều là chủ của thế giới, ngươi lại đuổi tận giết tuyệt đối với Hỗn Nguyên đạo hữu như vậy thì không khỏi cũng quá đáng rồi a!"

    Người nói chuyện, một thân mặc trường bào màu đen, thân thể hiện ra cỗ khí tức hủy diệt nồng đậm, thậm chí so với Hỗn Nguyên Đại Đế kia còn cường hãn hơn một điểm!

    Hóa ra người này là chủ nhân của Hắc Huyền giới, Hắc Huyền Đại Đế!

    Lời nói của Hắc Huyền Đại Đế rơi xuống, các Đại Đế còn lại cũng thi nhau mở miệng, dùng lời nói làm vũ khí công kích Diệp Trần:

    "Ở trong những chúa tể của thế giới như chúng ta, thế nhưng là từng có hiệp ước đồng minh, tuyệt đối không được công phạt lẫn nhau, bằng không người người đều có thể tru diệt!"

    "Tiểu tử, nể tình ngươi là mới vươn lên, người không biết thì không có tội, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao quyền lực chưởng khống Hạo Thiên giới ra, chúng ta sẽ không làm khó ngươi!"

    "Không sai! Ngươi chẳng qua chỉ là một tên tiểu tửu vắt mũi còn chưa sạch mới sống qua có mấy chục năm, nơi nào có tư cách trở thành chủ nhân của chủ thế giới mới? Ngoan ngoãn giao Thế Giới Chi Tâm ra, chúng ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

    ...

    Những cường giả cấp Đại Đế này, ai cũng đều là chủ nhân thế giới của riêng mình, hơn nữa đều là tồn tại sống qua vô số kỷ nguyên, tự nhiên không có ai để Diệp Trần vào mắt.

    Hơn nữa bọn họ có tổng cộng hơn mười vị cường giả cấp Đại Đế, hiển nhiên cho rằng đã ăn chắc Diệp Trần.

    Diệp Trần nhìn các vị cường giả cấp Đại Đế này ở xung quanh mình một vòng thì cười lạnh, mặt hiện ra vẻ khinh bỉ:

    "Các ngươi muốn cướp Hạo Thiên giới từ trong tay của ta thì cứ xuất bản lĩnh của các ngươi tới cướp đoạt là được, cần gì phải ăn nói đàng hoàng như vậy?"

    Sau khi nói xong lời này, Diệp Trần hơi dừng lại một chút, sau khi lại quét mắt ở trên thân mọi người một vòng nữa thì sau đó lại chậm rãi mở miệng:

    "Chủ thế giới cũ đã chết, chủ thế giới mới đang tồn tại, ta là chúa tể cử chủ thế giới mới, những người như các ngươi, nếu ai bây giờ thần phục với ta, ta cam đoan thế giới của các ngươi có thể vĩnh thế trường tồn, bằng không mà nói..."

    Diệp Trần còn chưa nói xong thì các đại đế lập tức thi nhau cười vang lên, từng tên giống như nghe được câu chuyện buồn cười nhất trong đời mà họ nghe được.

    Dù sao, những người như bọn họ sớm ở vô số kỷ nguyên trước đó đã là tồn tại cấp Đại Đế, tu vi cảnh giới của mọi người đều cao hơn Diệp Trần.

    Nếu như Diệp Trần cứ ở bên trong Hạo Thiên giới mà không ra thì bọn họ tự nhiên cũng không thể làm gì được hắn, thế nhưng là bây giờ đang ở trong thế giới Hỗn Độn thế mà còn dám nói ra lời nói ngông cuồng như thế, quả thực là không biết sống chết!

    Hỗn Nguyên Đại Đế kia nghe được lời này của Diệp Trần thì càng là hết sức vui mừng:

    "Các vị đạo hữu cũng đều thấy được, tiểu tử này thực sự ngông cuồng tới cực điểm, nếu để cho kẻ này nắm giữ chủ thế giới mới thì trong tương lai chúng ta chắc cahứn sẽ bị hắn nô dịch, các vị còn chờ đợi cái gì? Hiện tại đồng loạt ra tay giết hắn, sau đó tất cả chúng ta cùng nhau chưởng khống chủ thế giới mới!"

    Các Đại Đế thi nhau gật đầu.

    Ầm! Ầm! Ầm!

    Ba vị cường giả cấp Đại Đế dẫn đầu phát động công kích đối với Diệp Trần:

    "Hư vô!"

    Diệp Trần tâm niệm vừa động, trực tiếp siêu thoát ra khỏi pháp tắc, công kích của ba vị cường giả cấp Đại Đế trong nháy mắt đã xuyên thấu qua thân thể của Diệp Trần, Diệp Trần bình yên vô sự không sao hết!

    "Tại sao có thể như vậy?"

    "Siêu thoát khỏi pháp tắc? Tiểu tử này không đơn giản a!"

    "Khó trách có thể trở thành người thừa kế của Hạo Thiên Đại Đế, quả nhiên có chút năng lực!"

    ...

    Các Đại Đế thi nhau kinh hô lên.

    Lúc này, Hỗn Nguyên Đại Đế mở miệng lần nữa:

    "Các vị chớ hoảng sợ! Tiểu tử này tuy rằng có thể siêu thoát khỏi pháp tắc, nhưng cuối cùng vẫn còn ở bên trong thế giới Hỗn Độn, chúng ta mặc dù không cách nào giết chết hắn, thế nhưng có thể phong ấn hắn lại!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế trước đó dùng loại biện pháp này đối phó với Diệp Trần, hiển nhiên là đã có kinh nghiệm.

    "Hỗn Nguyên đạo hữu nói có lý! Cứ làm như thế đi!"

    Tuy nhiên, vào lúc mọi người chuẩn bị cùng nhau phong ấn Diệp Trần lại:

    Ầm ầm!

    Nơi xa bỗng nhiên truyền đến một trận rung mạnh, hơn nữa còn xen lẫn một tiếng gào thét làm cho mọi người phải sợ hãi!

    "Không tốt! Là Hỗn Độn thú!"

    Không biết là ai kêu lên một tiếng, các Đại Đế lập tức tất cả đều quá sợ hãi, duy chỉ có khóe miệng của Diệp Trần nhếch lên hiện ra nụ cười bình thản.

    P/S: Ta thích nào...chương thứ 8.....Kim Phiếu đi các đạo hữu ới ời ơi, sắp kết thúc truyện rầu mừ....
     
    Vô Ưu and MauAn like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
    Tác giả: Ngã Ý Như Đao
    Chương 1084: Siêu thoát hỗn độn!

    Nhóm dịch: LăngTiêu
    Nguồn: Truyện YY

    Hoá ra, Diệp Trần sớm ở trước khi giao thủ với Hỗn Nguyên Đại Đế, vì phòng ngừa Hỗn Nguyên Đại Đế trốn về Hỗn Nguyên giới cho nên đã lặng lẽ thả Hỗn Độn thú từ bên trong Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ra, để nó đi vòng ra đằng sau đi công kích Hỗn Nguyên giới, cho Hỗn Nguyên Đại Đế một cái rút củi dưới đấy nồi.

    Đối với Hỗn Độn thú mà nói, đối với thế giới có Chưởng Khống giả trấn giữ, bọn chúng gần như không có khả năng thôn phệ, Diệp Trần bây giờ vì nó kiềm chế Hỗn Nguyên Đại Đế, cho nên nó không kiêng kỵ chút nào đi thôn phệ Hỗn Nguyên giới!

    Hơn nữa, trước đây nó với Diệp Trần còn có thệ ước hỗn độn, cho nên đối với đề nghị này của Diệp Trần, nó tự nhiên không có bất kỳ lý do nào khác để cự tuyệt.

    Chỉ thấy, thân hình của con Hỗn Độn thú kia đột nhiên bành trướng lên vô số lần, sau đó dương cao chiếc sừng lớn của chính mình lên, hướng Hỗn Nguyên giới hung hăng tấn công tới!

    "Không!!!"

    Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế phản ứng lại thì sớm đã không kịp đi ngăn cản, hơn nữa bản thân hắn bây giờ đang bị trọng thương, cho dù phóng đi cũng chắc chắn không phải là đối thủ của Hỗn Độn thú, chỉ có thể phát ra một tiếng gầm rú không cam lòng.

    Ầm ầm!

    Dưới sự công kích của Hỗn Độn thú, Hỗn Nguyên giới kia lập tức xuất hiện một đạo vết rách to lớn!

    Sau đó, Hỗn Độn thú mở ra cái miệng khổng lồ của mình, bắt đầu cắn xé Hỗn Nguyên giới!

    Xoẹt xẹt ~ xoẹt xẹt ~

    Hỗn Độn thú này không hổ là tồn tại thôn phệ thế giới, mới chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã xé rách Hỗn Nguyên giới ra không còn hình dáng gì, lúc nào cũng có thể sụp đổ.

    "Phốc!"

    Hỗn Nguyên giới kia và Hỗn Nguyên Đại Đế vốn là một thể, Hỗn Nguyên giới bị Hỗn Độn thú công kích, Hỗn Nguyên Đại Đế tự nhiên cũng rơi vào phản phệ, lập tức lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi nữa, khí tức càng trở nên uể oải.

    Mà sau khi các Đại Đế còn lại kịp phản ứng, lập tức cũng không lo đi tiếp tục vây công Diệp Trần nữa mà thi nhau chạy trở về thế giới của mình, sợ thế giới của mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của Hỗn Độn thú.

    Hỗn Nguyên Đại Đế thấy mọi người chạy đi thì lập tức cuống lên:

    "Vạn Yêu tiền bối! Hắc Huyền đạo hữu! Mời giúp ta đuổi Hỗn Độn thú đi a, ta chắc chắn sẽ hậu tạ!"

    Tuy nhiên, hai người Vạn Yêu Đại Đế và Hắc Huyền Đại Đế sau khi liếc nhau một cái, căn bản không có để ý tới Hỗn Nguyên Đại Đế, bay thẳng lên mà đi.

    Hỗn Độn thú chính là khắc tinh của thế giới vũ trụ, hơn nữa bất tử bất diệt, không phải ở dưới tình huống vạn bất đắc dĩ thì không có người nào nguyện ý đi trêu chọc, bằng không bọn hắn thật vĩnh viễn không có ngày nào được yên tĩnh!

    Chỉ có điều, bọn họ lại làm sao biết được rằng, con Hỗn Độn thú này bây giờ là đang nghe lệnh của Diệp Trần.

    Bá bá bá!

    Chớp mắt một cái, hơn mười vị cường giả Đại Đế, tất cả đều đã trở về tiểu thế giới của chính mình, duy chỉ có một mình Hỗn Nguyên Đại Đế ở lại, nhìn chòng chọc vào Hỗn Nguyên giới đang bị Hỗn Độn thú xé rách vỡ vụn, muốn tiến tới ngăn cản nhưng rồi lại không có cái dũng khí đó, khóe miệng không thể không co quắp một trận.

    "Hỗn Nguyên lão nhi, ta nói rồi, hôm nay ta phải giết ngươi!"

    Diệp Trần lại lạnh lùng mở miệng lần nữa.

    Hỗn Nguyên Đại Đế bỗng nhiên quay đầu lại, thấy Diệp Trần vậy mà không có trở về Hạo Thiên giới, còn muốn tru sát chính mình thì lập tức hai mắt trợn trừng một cái:

    "Tiểu tử! Bản tôn bây giờ tuy rằng thân chịu trọng thương, nhưng ngươi muốn giết bản tôn thì cũng không có đơn giản như vậy, chẳng lẽ ngươi không sợ Hỗn Độn thú công kích Hạo Thiên giới sao?"

    Diệp Trần cười lạnh, cũng lười giải thích với hắn về quan hệ giữa mình và Hỗn Độn thú, trực tiếp vung Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên, hướng Hỗn Nguyên Đại Đế hung hăng đập xuống.

    Ầm!

    Khí tức của Hỗn Nguyên Đại Đế đã không lớn bằng lúc trước, cố gắng sử xuất ra toàn lực, trước mặt ngăn cẳn được một kích này của Diệp Trần, cả người lại bay ngược ra đằng sau một lần nữa.

    "Diệp Trần, ngươi có muốn biết bên ngoài thế giới Hỗn Độn là gì hay không? Có muốn biết Hạo Thiên Đại Đế đi nơi nào hay không? Chỉ cần ngươi không giết ta, ta có thể lấy bí mật lớn nhất của thế giới Hỗn Độn ra nói cho ngươi biết!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế liên tục bại lui đồng thời bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần hô to lên.

    Diệp Trần nghe được điều này thì không thể không hơi động tâm một chút, thật là sự cũng hay, nhưng chẳng mấy chốc thì bỏ qua loại suy nghĩ này:

    "Không có ý tứ, ta không có hứng thú biết!"

    Ầm ầm!

    Diệp Trần lại vung Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên một lần nữa rồi lại hung hăng đập xuống dưới tiếp một lần nữa.

    Ầm!

    Hỗn Nguyên Đại Đế lại bị đập bay ra ngoài, toàn thân đã máu thịt be bét.

    Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên giới kia cũng đã bị Hỗn Độn thú thôn phệ được hơn phân nửa!

    Cường giả cấp Đại Đế có một phương thế giới chống đỡ, như muốn hoàn toàn giết chết thì quả thực rất không có khả năng.

    Tuy nhiên, một chiêu rút củi dưới đấy nồi này của Diệp Trần, dùng Hỗn Độn thú đi phá hủy Hỗn Nguyên giới căn cơ của Hỗn Nguyên Đại Đế, để tương đối mà nói thì đơn giản hơn nhiều.

    Nhưng, ở vào lúc Diệp Trần chuẩn bị thừa thế xông lên, hoàn toàn diệt đi Hỗn Nguyên Đại Đế thì trên thân Hỗn Nguyên Đại Đế bỗng nhiên bộc phát ra một đạo ánh vàng màu xanh, vậy mà chặn lại một kích trí mạng của Diệp Trần rất dễ dàng.

    "Tiểu tử! Đây là do ngươi ép ta!!"

    Cùng với tiếng gầm gừ của Hỗn Nguyên Đại Đế, trên đỉnh đầu của hắn vậy mà xuất hiện một đóa hoa sen màu vàng xanh, tỏa ra khí tức vô cùng mênh mông, thậm chí ngay cả khí tức của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đều bị gắt gao áp chế xuống!

    "Ồ! Đây chẳng lẽ là...Hỗn Độn Thanh Liên là Hỗn Độn Chí Bảo thời cổ đại sao?"

    "Không nghĩ tới a! Hỗn Độn Thanh Liên vậy mà nằm ở trong tay lão hồ ly này!"

    "Trong tay hắn đã có Hỗn Độn Chí Bảo, vì sao trước đó không dùng?"

    "Ngươi đây là không biết a? Hỗn Độn Thanh Liên này, nghe nói là vô cùng nghịch thiên, cho dù là tu vi chúng ta muốn thúc giục bảo vật này thì chỉ sợ cũng phải trả một cái giá vô cùng cao!"

    ...

    Ở nơi xa, tiếng bàn luận của các cường giả đại đế kia vang lên quanh quẩn ở trong thế giới Hỗn Độn.

    Mà Hỗn Độn thú kia, nhìn thấy Hỗn Nguyên Đại Đế đột nhiên lấy ra một kiện Hỗn Độn Chí Bảo thì lập tức giống như nhìn thấy vật gì đó vô cùng đáng sợ, không lo được tiếp tục thôn phệ Hỗn Nguyên giới nữa, trực tiếp quay người xông vào trong dòng hỗn độn loạn lưu, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

    "Cùng chết đi!"

    Hỗn Nguyên Đại Đế vì thúc giục Hỗn Độn Chí Bảo, cả người tính cả nguyên thần đều đang hoàn toàn bốc cháy lên, cuối cùng hóa thành một đám lửa chui vào bên trong bông hoa sen màu vàng xanh kia

    Ầm ầm!

    Toàn bộ thế giới Hỗn Độn đều hung hăng chấn động, mà bông hoa sen màu vàng xanh kia thì lập tức phát ra một đạo ánh sáng màu xanh sáng chói, hướng Diệp Trần bắn thẳng mà tới!

    Hỗn Nguyên Đại Đế vì thúc giục Hỗn Độn Thanh Liên vậy mà thiêu đốt chính bộ thân thể Đại Đế này của chính mình!

    Diệp Trần hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Hỗn Nguyên Đại Đế lại còn có một con át chủ bài như thế, đôi con ngươi không thể không co rụt lại, theo bản năng muốn lui lại, thế nhưng là ở dưới ánh vàng màu xanh kia bao phủ, thân thể của hắn vậy mà không thể động đậy được một chút nào!

    "Cái gì!"

    Diệp Trần lập tức hoảng hốt không thôi, lập tức tâm niệm vừa động, cả người siêu thoát ra khỏi pháp tắc, thế nhưng là căn bản không làm nên chuyện gì!

    "Đây lại là... lực lượng siêu việt Hỗn Độn?"

    Đối mặt với một kích phát ra từ Hỗn Độn Chí Bảo này, Diệp Trần phát hiện chính mình vậy mà không có một chút sức chống cự nào, hắn chỉ có thể trơ mắt ra nhìn thân thể của mình, ở dưới sự bao phủ của luồng ánh sáng màu vàng xanh kia, bắt đầu bị hòa tan từng chút từng chút một, cuối cùng tính cả nguyên thần của hắn cũng theo đó mà hòa tan, ý thức bắt đầu dần dần trở nên mơ hồ...

    Không biết đi qua bâu lâu:

    Hô!

    Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, phát hiện chính mình đi tới bên trong một vùng không gian trắng xóa, xung quanh không có tồn tại bất kỳ pháp tắc nào, thậm chí ngay cả Hỗn Độn pháp tắc cũng không tồn tại!

    "Đây là nơi nào?"

    Diệp Trần cảm thấy thật tốt, vốn cho là mình bị một kích của Hỗn Độn Thanh Liên kia, chắc chắn là phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới thế mà sống tiếp được!

    "Nơi này là không gian chuyển tiếp đi về thế giới có tầng thứ cao hơn!"

    Một giọng nói trầm thấp của một người đàn ông, đột nhiên vang lên ở sau lưng Diệp Trần.

    Diệp Trần quay đầu nhìn một cái thì lập tức sợ ngây người:

    "Ngươi là... Hạo Thiên đại đế?"

    Chỉ thấy người này mặc áo bào xanh nho nhã, khí tức lộ ra một chút bá khí, bỗng nhiên cùng với ban đầu ở Mê La Tinh Hải gặp qua tàn hồn của Hạo Thiên Đại Đế không khác nhau chút nào!

    Nam tử áo bào xanh mỉm cười, hai mắt nhìn qua nhìn lại trên người Diệp Trần đánh giá một phen, đôi mắt hiện ra vẻ khen ngợi, chậm rãi nói:

    "Không sai! Tên ta là Hạo Thiên, xác thực mà nói đây chỉ là một đạo hình ảnh mà ta lưu lại nơi này!"

    "Tiểu bối, trên người ngươi có ấn ký của ta, chắc hẳn chính là người thừa kế Hạo Thiên giới a?"

    "Không nghĩ tới a, lúc này mới ngắn ngủi mười vạn năm mà thôi, ngươi đã tác ra khỏi thế giới, chà chà! Không thể không nói, vận khí của ngươi thật rất tốt!"

    Diệp Trần nghe xong lời này thì lập tức lại càng thêm choáng váng:

    "Hạo Thiên tiền bồi, hóa ra ngài vẫn chưa có chết?"

    Hạo Thiên Đại Đế lập tức cười ha ha một tiếng, ngạo nghễ nói:

    "Bản Đế há lại chết dễ dàng như vậy?"

    Nói đến đây, đôi mắt của Hạo Thiên Đại Đế hiện ra vẻ hồi ức, mới chậm rãi nói ra:

    "Lúc trước, bản đế vì để chế tạo ra một cái thế vĩnh hằng mà hoàn mỹ, phải bước vào sâu trong hỗn độn thì bị một đám Hỗn Độn thú vây công, mắt thấy có khả năng lúc này phải bỏ mạng lại, lại ngoài ý muốn đạt được Hỗn Độn Thanh Liên, cuối cùng ta phải dựa vào Hỗn Độn Chí Bảo này đánh lui Hỗn Độn thú, nhưng cũng phải trả một vài cái giá cay đắng, ở vào lúc sinh tử, ta đột nhiên đốn ngộ, siêu thoát khỏi pháp tắc, sau đó dưới sự chỉ dẫn của Hỗn Độn Thanh Liên liền tới đến nơi này..."

    Hạo Thiên Đại Đế nói tới đây bỗng nhiên tay áo bào xanh hướng về phía sau vung lên:

    Soạt!

    Phía trước vôn là không gian hư vô, lập tức xuất hiện một con đường vô cùng thần bí, không biết sẽ đi về nơi nào.

    "Nhìn thấy không? Đi qua con đường này, phía trước chính là thế giới kia của chúng ta, thế giới có tầng thứ cao hơn, chúng ta gọi là thế giới Cao Duy!"

    Diệp Trần nghe được điều này thì hai mắt lập tức hơi ngưng tụ:

    "Các ngươi?"

    Hạo Thiên Đại Đế cười nói:

    "Không sai! Người siêu thoát trước ta và ngươi còn có rất nhiều rất nhiều! Bọn họ đều đã bước vào thế giới Cao Duy, mà mỗi một kẻ đến sau cũng sẽ lưu lại ở nơi này một đạo hình ảnh, tới đón và đưa người siêu thoát phía sau đó!!"

    Diệp Trần lập tức giật mình, đồng thời lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

    Hạo Thiên đại đế lại nói tiếp:

    "Chỗ thế giới kia của chúng ta, mỗi khi đi qua một trăm cái kỷ nguyên thì chủ thế giới sẽ phá diệt một lần, sau đó lại đản sinh ra thế giới mới, vòng đi vòng lại, tuần hoàn không dứt!"

    "Ta vốn cho là, ta có thể sáng tạo ra một cái thế giới vĩnh hằng, thế nhưng là về sau ta phát hiện, chuyện này là tuyệt đối không có khả năng! Cho nên ta rất thất vọng!"

    "Mặc dù ta rất rõ ràng, Hạo Thiên giới của ta sẽ trở thành chủ thế giới mới, sẽ thống lĩnh các tiểu thế giới khác, nhưng đó thì như thế nào đây?"

    "Chờ đến lúc Hạo Thiên giới bị phá diệt, ta vẫn phải bỏ mình mất mạng, cũng không phải là vĩnh hằng tuyệt đối!"

    "Cho nên, ở một nhiệm kỳ tiếp dẫn người trước đó, nói cho ta tất cả những điều này, ta thật rất vui vẻ!"

    "Làm một người đứng tại đỉnh phong quá lâu, lúc đó cuộc sống trở nên vô nghĩa, cho nên ta bỏ chủ thế giới chưa thành hình mà bước vào bên trong thế giới không biết kia..."

    Sau khi nói xong lời này, Hạo Thiên Đại Đế nhìn về phía con đường thần bí ở phía trước kia, đôi mắt lóe ra ra ý chí chiến đấu nồng đậm, sau đó lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

    "Cho nên bây giờ, ngươi nên nói cho ta biết lựa chọn của ngươi!"

    P/S: Ta thích nào....chương 9...vãi chương 9 dài như thể 2 chương ấy, lấy 40 TLT vậy hic mà thôi 25 thôi....Mọi Người ủng hộ Kim phiếu nha....để có một cái kết cục đẹp nào.....chương sau cũng dài vãi chưởng luôn!!!.
     
    Vô Ưu and MauAn like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
    Tác giả: Ngã Ý Như Đao
    Chương 1085: Đại kết cục!

    Nhóm dịch: LăngTiêu
    Nguồn: Truyện YY

    Diệp Trần gần như không do dự một chút nào, trực tiếp lắc đầu, nói:

    "Tạm thời ta còn chưa muốn rời khỏi thế giới kia!"

    Hạo Thiên Đại Đế nghe được câu trả lời này của Diệp Trần thì lập tức khẽ chau mày:

    "Tiểu bối, ngươi cũng đã biết, lấy cảnh giới bây giờ của ngươi có thể đi tới không gian chuyển tiếp này, là bởi vì duyên trùng hợp, cũng có thể nói là cơ hội trời cho!"

    "Hơn nữa, một khi ngươi rời khỏi cái không gian này thì đạo hình ảnh này của ta sẽ biến mất, không có đạo hình ảnh của ta chỉ dẫn, sau này ngươi muốn dựa vào lực lượng bản thân tiến vào nơi này thì sẽ vô cùng gian nan!"

    "Nói theo một cách khác thì khả năng đây là cơ hội duy nhất mà ngươi có thể tiến vào thế giới Cao Duy!"

    "Hiện tại, ngươi chắc chắn là muốn từ bỏ sao?"

    Diệp Trần hơi suy nghĩ một chút, chợt mỉm cười:

    "Đa tạ ý tốt của tiền bối! Ta đối với thế giới Cao Duy cũng chính xác là rất tò mò!"

    "Tuy nhiên, người ta yêu, thân nhân và bằng hữu của ta đều còn ở tại thế giới kia, ta không thể bỏ đi mà không để ý tới bọn họ!"

    Hai mắt Hạo Thiên Đại Đế lập tức trừng một cái:

    "Ngu ngốc! Ngươi đã siêu thoát khỏi hỗn độn, vì sao lại ngay cả một cái "Tình" cũng không nhìn ra?"

    "Tất cả tình dục, chẳng qua chỉ là chấp niệm trong lòng của ngươi, bọn họ sớm muộn cũng sẽ rời bỏ ngươi, thời gian có thể chôn vùi tất cả, chỉ có vĩnh hằng mới là chân lý mà những người tu hành như chúng ta theo đuổi!"

    Hạo Thiên Đại Đế khuyên bảo tận tình, muốn để Diệp Trần thay đổi suy nghĩ.

    Tuy nhiên, Diệp Trần lại lắc đầu lần nữa, vẻ mặt ngược lại càng thêm kiên định:

    "Một ngươi nếu như thật vô tình vô dục, đó cho dù có đạt tới vĩnh hằng thì có gì thú vị?"

    Hạo Thiên Đại Đế lập tức bị kiềm hãm, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, đôi mắt hiện ra vẻ phức tạp, cuối cùng nặng nề thở dài một hơi:

    "Thôi được rồi! Ngươi đã khăng khăng như thế, vậy thì tùy ngươi vậy! Chỉ hi vọng tương lai ngươi không nên hối hận..."

    Nói xong lời này, Hạo Thiên Đại Đế vung tay áo dài lên một lần nữa, sau lưng Diệp Trần lại xuất hiện một con đường khác.

    Diệp Trần hướng về phía Hạo Thiên Đại Đế, cung cung kính kính thi lễ một cái thì dứt khoát đạp lên con đường trở về.

    "Có lẽ, ngươi đã đúng..."

    Hạo Thiên Đại Đế nhìn qua thân ảnh của Diệp Trần, tự lẩm bẩm một câu, hình ảnh dần dần nhạt đi, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

    ...

    Hạo Thiên giới, ở trong một quả tinh cầu hoang vắng.

    Hi Nguyệt nhìn qua xung quanh hơn chục đạo khí tức không kém gì Hỗn Nguyên Đại Đế trước đó, vẻ mặt vô cùng trắng bệch.

    Những người này bỗng nhiên chính là các chúa tể của những thế giới nhỏ kia!

    Hóa ra, những đại đế này mắt thấy cảnh tượng trước đó đều cho là Diệp Trần và Hỗn Nguyên Đại Đế đều đã đồng quy vu tận, Hạo Thiên giới tự nhiên cũng đã trở thành thế giới vô chủ.

    Hạo Thiên giới làm chủ thế giới mới, những người này có ai là không muốn lấy được?

    Kết quả là, bọn họ ngay cả Hỗn Độn thú uy hiếp cũng không lo được, thi nhau bước vào Hạo Thiên giới.

    Mà hơn mười vị cường giả Đại Đế phối hợp với nhau, thậm chí ngay cả Thiên Ý Hạo Thiên giới cũng bị áp chế gắt gao!

    "Nữ oa oa, ngoan ngoãn giao Thế Giới Chi Tâm ra đi! Bằng không ngươi đừng trách bản đế không khách khí!"

    Người nói chuyện, rõ ràng là vị Hắc Huyền đại đế.

    "Mơ tưởng!"

    Hi Nguyệt biết rõ chính mình tuyệt đối không thể nào là đối thủ của nhiều cường giả Đại Đế như vậy thế nhưng vẫn quả quyết từ chối.

    "Không biết sống chết!"

    Hắc Huyền đại đế cười lạnh, trực tiếp vung ra một bàn tay khổng lồ, hướng về phía Hi Nguyệt hung hăng đập xuống!

    Hi Nguyệt căn bản không có sức chống cự, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay khổng lồ kia rơi xuống, tâm tư hoàn toàn tuyệt vọng.

    Ở vào lúc này:

    Ầm ầm!

    Kèm theo đó là một trận rung động mạnh, trước mặt Hi Nguyệt, đột nhiên xuất hiện một vết nứt!

    Ngay sau đó, một bóng người từ trong cái khe hở này thoát ra, ngăn ở trước mặt Hi Nguyệt:

    "Người không biết sống chết là ngươi!"

    Với giọng nói lạnh nhạt rơi xuống, đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện kia, chỉ là thuận tay vung lên.

    Bành!

    Một kích kinh khủng kia của Hắc Huyền Đại Đế lập tức bị hóa giải.

    "Chồng tôi!"

    Sau khi Hi Nguyệt phản ứng lại thì lập tức nhào vào đạo thân ảnh kia.

    Đạo thân ảnh này đột nhiên đánh vỡ vách ngăn của vũ trụ, xuất hiện ngăn ở trước mặt Hi Nguyệt tự nhiên chính là Diệp Trần vừa mới từ không gian chuyển tiếp trở về!

    "Cái gì! Tiểu tử này vậy mà không chết!"

    "Điều này sao có thể?"

    "Hắn rõ ràng đã đồng quy vu tận với Hỗn Nguyên Đại Đế, làm sao lại còn sống?"

    ...

    Sau khi các Đại Đế nhìn thấy rõ ràng người tới là Diệp Trần thì lập tức thi nhau thốt lên một tràng.

    "Mọi người chớ có hoảng sợ! Cho dù tiểu tử này còn sống thì như thế nào? Chúng ta cùng nhau còn có thể trấn áp Thiên Ý của Hạo Thiên giới, huống chi hắn chỉ là một tên chưởng khống giả? Trực tiếp diệt là được!"

    Hắc Huyền Đại Đế đầu tiên là giật mình qua đi, chẳng mấy chốc thì đã trấn định lại, hướng về phía những người khác cao giọng nói.

    Diệp Trần không thể không cười lạnh, ngẩng đầu liếc qua Hắc Huyền Đại Đế, trên mặt hiện ra vẻ trào phúng:

    "Ngươi xác định ngươi có năng lực này sao?"

    Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần trực tiếp vẫy tay một trảo:

    "Chôn vùi!"

    Ầm

    Hư không bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ hiện ra khí tức thần bí, một trảo đã bắt lại Hắc Huyền Đại Đế kia.

    Bành! Hắc Huyền Đại Đế kia đường đường có thân thể to lớn cao ngạo cấp Đại Đế, ở dưới bàn tay khổng lồ có khí tức thần bí kia, vậy mà giống như bùn nặn thành con rối, trong nháy mắt sụp đổ!

    "Không!! Không có khả năng! Không..."

    Nguyên Thần của Hắc Huyền Đại Đế phát ra một tiếng kêu không cam lòng thảm thiết thê lương thì hoàn toàn bị chôn vùi, chỉ để lại một viên Thế Giới Chi Tâm của Hắc Huyền giới.

    Diệp Trần lại đưa tay chộp một cái nữa, viên Thế Giới Chi Tâm kia đã được Diệp Trần thu vào trong lòng bàn tay.

    "Cái gì!"

    Các cường giả Đại Đế còn lại nhìn thấy cảnh này thì lập tức tất cả đều vô cùng chấn kinh, sau khi phản ứng lại thì thi nhau muốn đánh vỡ vách ngăn của vũ trụ, thoát khỏi Hạo Thiên giới.

    "Bây giờ muốn trốn? Muộn!"

    Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái:

    "Hỗn Độn Chi!"

    Ầm

    Xung quanh đột nhiên dâng lên một màn sáng khổng lồ quỷ dị màu vàng kim, giam cầm toàn bộ hơn mười vị cường giả cấp Đại Đế vào trong đó.

    "Chết!"

    Trong lúc các Đại Đế vô cùng sợ hãi, còn chưa hiểu là chuyện gì đang diễn ra thì Diệp Trần lại thuận tay đánh ra mấy chưởng.

    Bành! Bành! Bành!

    Những cường giả cấp Đại Đế trước mắt này đều là chúa tể của một phương thế giới, lại bị Diệp Trần tùy ý đồ sát giống như giết một bầy chó, không có bất kỳ một chút sức phản kháng nào!

    "Không! Không có khả năng!"

    "Thực lực của hắn làm sao lại mạnh tới như vậy!"

    "Chẳng lẽ hắn đã đạt tới cảnh giới mà năm đó Nguyên Thủy Đại Đế đã đạt được?"

    ...

    Vào lúc này các cường giả Đại Đế này nơi nào còn có loại cao cao tại thượng bộ dáng nhẹ như lông gà như những ngày trước đây nữa, từng tên đều hoảng sợ như chó nhà có tang.

    Mà Diệp Trần thì không lưu tình một chút nào, vẫn như cũ một chưởng một tên, tiếp tục oanh sát!

    Những chúa tể của các thế giới nhỏ này, phải phụ thuộc vào chủ thế giới mà sống sót, giống như một đám ký sinh trùng, hôm nay đã rơi vào trong tay của Diệp Trần thì hắn đương nhiên sẽ không nương tay.

    "Không được!"

    "Thủ hạ lưu tình!"

    "Diệp Đại Đế! Ta nguyện ý thần phục, đừng có giết ta!"

    ...

    Mặc cho những người này cầu xin như thế nào đi nữa, Diệp Trần cũng không thay đổi chút nào, đảo mắt cái gần như đã giết sạch hơn mười vị Đại Đế, duy chỉ chừa lại một nữ tử có dung mạo tuyệt mỹ vô cùng quyến rũ.

    Người này bỗng nhiên chính là lúc trước ở bí cảnh Côn Luân từng gặp mặt Diệp Trần một lần tên là Mẫu Hoàng Trùng tộc, Tinh Không Đại Đế!

    "Ta cũng coi như là thiếu ngươi một cái nhân tình, hôm nay sẽ không giết ngươi, ngươi tốt nhất tự lo cho bản thân mình đi!"

    Nói xong lời này, Diệp Trần thuận tay vung lên:

    Soạt!

    Tinh Không Đại Đế kia còn chưa có hoàn toàn phản ứng lại thì đã bị Diệp Trần trực tiếp đưa ra khỏi Hạo Thiên giới.

    Trong lúc nhất thời, thiên địa trong sáng!

    Diệp Trần xoay người lại, cùng Hi Nguyệt nhìn nhau cười một tiếng:

    "Vợ à, tất cả đều đã kết thúc rồi!"

    ...

    Trái Đất!

    Trái Đất trước kia sớm đã bị chôn vùi, hoàn toàn sụp đổ lúc đại quân của Tu Chân giới xâm lấn.

    Nhưng đối với Diệp Trần bây giờ mà nói, tái tạo một khỏa tinh cầu tự nhiên không có gì đáng nói.

    Hơn nữa, không những Trái Đất khôi phục hoàn toàn bộ dáng như trước đó, những người vô tội trước đó bị chết trong chiến loạn cũng gần như đều được Diệp Trần phục sinh.

    "Lão vượn, Cửu lão! Trở về đi!"

    Diệp Trần đứng ở trong hư không, tay áo dài vung lên:

    Rầm rầm!

    Phía trước lập tức xuất hiện vô số điểm sáng, cuối cùng ngưng tụ thành thân hình của hai con yêu thú khổng lồ.

    Cả thân cao trăm mét, toàn thân lông đen, sát khí bừng bừng.

    Một người thân đuôi rắn, dài đến vài trăm mét.

    Chẳng mấy chốc, hai con yêu thú này hóa thành hình người, bỗng nhiên chính là Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng.

    "Tôn thượng!"

    Hai người ngốc trệ một lúc, chẳng mấy chốc đã hiểu ra đầu đuôi câu chuyện thì lập tức thi nhau cười to.

    ...

    Vân Châu, Hoa Hạ!

    Tất cả mọi người đều đã được Diệp Trần phục sinh, sau khi tất cả mọi người trên Trái Đất cũng như người của Cuồng Tiên môn trải qua lần thảm họa này, ai ai cũng đều cảm nhận được sự sợ hãi, nhưng chuyện cũng đã qua rồi, những ngày tháng bình yên đối với Hạo Thiên giới cũng đã tới, tuy nhiên không khí tu luyện trên toàn thế giới đã phát triển vô cùng nhanh chóng, tuy rằng chưa đạt tới độ cao như Tu Chân giới trước đây, nhưng số lượng cường giả trở nên đông đảo và tăng mạnh về chất.

    Trong căn biệt thự số một tại tiểu khu Tử Kim sơn!

    Những người thân bạn bè của Diệp Trần đều quây quần ở trong này, nào là Diệp Thiên Ca, Tô Lam, Tô Mạn, Lâm Tiêu Tiêu, Đường Thanh Nhã, Ngô Lỗi, Tào Văn, Mân Côi, Tiêu Nhược Hy, Lâm Vũ Y, Cuồng Hổ, Sở Phi Yên, Dịch Sơn Hà, Lâm Chấn Nam, Âu Dương Hàn, Lạc Huyền Băng, anh em Chúc Minh Phi, cao tầng của Lạc Hà tông... tất cả đều ngồi kín vào trong 5 cái bàn có sáu chỗ ngồi, trên bàn đều là các món ăn ngon nhất trên thế giới sớm đã được Tào Văn chuẩn bị.

    Tất cả mọi người ngồi nói chuyện, ôn lại những kỷ niệm xưa nào là nhắc tới lúc quyết chiến với Tần Đạp Thiên trên sông Thiên Giang, diệt Thánh Tâm các, nào là lúc bôn ba Tu Chân giới...

    Dịch Sơn Hà thì kể ra hàng loạt chiến công của Diệp Trần trước kia cho mọi người nghe nào là diệt đi bảy đại tổ chức sát thủ trên thế giới, nào là thu phục Cao Ly quốc, đánh tan nhánh quân đội của Đảo quốc, buộc Mỹ quốc phải đầu hàng vô điều kiện...

    Cơm nước say xưa, nói chuyện rôm rả nguyên cả một ngày thì cũng đã đến lúc mọi người phải ra về...

    Mọi người đều về hết, chỉ còn một mình Diệp Thiên Ca thì ở lại, vẻ mặt có chút buồn bã, đôi lúc lại hiện ra vẻ kiên quyết.

    Diệp Trần hiểu ý vung bàn tay lên, phía trước xuất hiện một đường hầm thời không:

    "Cha, cha đã quyết định rồi?"

    Diệp Trần nhìn qua Diệp Thiên Ca, vẻ mặt hơi có chút ngưng trọng.

    Nhìn thấy nhiều người được phục sinh như vậy, Diệp Thiên Ca trước đây đã tìm tới Diệp Trần, muốn bảo hắn phục sinh Lâm Uyển Dung mẹ của hắn.

    Đáng tiếc là, Lâm Uyển Dung chỉ là người bình thường, hơn nữa qua đời trong khoảng thời gian quá lâu, chân linh sớm đã tan hết!

    Bởi vậy, Diệp Thiên Ca muốn gặp lại Lâm Uyển Dung thì chỉ còn lại một cái biện pháp đó chính là giống với Diệp Trần lúc trước, trùng sinh tới thời không trong quá khứ!

    Tuy nhiên, một khi trùng sinh đến quá khứ thì vĩnh viễn không cách nào trở về, trừ khi có một ngày có thể giống với Diệp Trần vượt ra ngoài Thời Không pháp tắc.

    Diệp Thiên Ca nhìn ra ánh mắt lo lắng của Diệp Trần, mỉm cười:

    "Ta quyết định rồi! Chỉ cần có thể gặp lại Dung Dung, ta coi như lập tức chết đi cũng đáng, bằng không ta cho dù có được tuổi thọ vô tận thì cũng chẳng qua chỉ là cái xác không hồn mà thôi!"

    Nói đến chỗ này, Diệp Thiên Ca vỗ vỗ bả vai Diệp Trần:

    "Con trai, ta không phải là một người cha tốt, cũng không phải là một người chồng tốt, cha làm bây giờ là vì muốn tới bù đắp sự tiếc nuối trong lòng của cha, con cần phải cao hứng thay cho cha mới đúng!"

    Nói xong, Diệp Thiên Ca lại cười ha ha một tiếng nữa, sau đó xoay người kiên quyết bước vào bên trong đường hầm thời không.

    "Ai!"

    Nhìn qua thân ảnh của Diệp Thiên Ca biến mất ở bên trong đường hầm thời không, Diệp Trần không thể không thở dài một cái, cảm thấy mất mát.

    Cho dù hắn bây giờ đã siêu thoát khỏi hỗn độn, nhưng cũng không phải là cái gì cũng có thể làm được.

    Lúc này, bỗng nhiên một bàn tay trắng như ngọc mềm mại ấm áp, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Diệp Trần, lại là Hi Nguyệt đi tới lúc nào không biết:

    "Chồng à, em ngược lại thật ra cảm thấy cha nói rất đúng, cha hiện tại là muốn đền bù sự tiếc nuối trong lòng mà muốn trở lại, cũng giống như anh lúc trước, chúng ta có lẽ nên cảm thấy vui mừng thay cho cha!"

    Nói đến đây, Hi Nguyệt bỗng nhiên cười trêu ghẹo nói:

    "Nói ngược lại, chồng tốt của em, anh sống lại một đời, bây giờ trong lòng nhưng còn có cái gì tiếc nuối không?"

    Diệp Trần bị Hi Nguyệt hỏi lên như vậy, không thể không trầm ngâm một lát, chậm rãi nói:

    "Cho tới bây giờ, dường như chỉ có một chuyện tiếc nuối vẫn chưa hoàn thành!"

    "Ồ? Là chuyện gì vậy?"

    Hi Nguyệt lập tức rất là tò mò, vội vàng truy vấn.

    Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, hiện ra nụ cười xấu xa:

    "Điều tiếc nuối duy nhất mà bây giờ anh vẫn chưa hoàn thành, đó chính là cùng em sinh ra một bảo bảo của chúng ta! A, không được! Cần phải sinh ra một đám bảo bảo mới đúng!"

    Nói xong lời này, Diệp Trần bế ngang Hi Nguyệt lên, cười ha ha.

    Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hi Nguyệt lập tức đỏ bừng hiện ra vẻ thẹn thùng, song chưởng đấm vào lồng ngực của Diệp Trần một lúc, gắt giọng:

    "Phi phi! Cái gì mà một đám! Anh nghĩ em là heo nái sao?"

    (Hết trọn bộ!)

    P/S của tác giả: Kết thúc! Một năm nửa tháng, vừa vặn đuổi kịp vào đêm giao thừa thì hoàn tất, nghe phía ngoài âm thanh của tiếng pháo, tâm tình hết sức phức tạp, đã thở dài một hơi, đồng thời lại cảm thấy giống bị mất thứ gì, vốn là muốn mặt khác mở một chương viết một cái bản hoàn tất cảm nghĩ, suy nghĩ một chút vẫn là được rồi, thiên ngôn vạn ngữ rót thành một câu, cảm tạ tất cả độc giả ủng hộ bộ truyện này, chúc mọi người tân xuân khoái hoạt, một năm mới đều có thể tâm tưởng sự thành! Mặt khác truyện mới đã có lối suy nghĩ từ rất lâu, chờ khi ta hết bận, chúng ta lại tiếp tục một cuộc hành trình mới, tới lúc đó chúng ta lại gặp lại.

    P/S Dịch giả: Cảm ơn tất cả các bạn cùng đồng hành với Diệp Trần cũng như tôi người dịch giả này...đây là bộ truyện trọn bộ đầu tiên tôi dịch hoàn tất kể từ khi bước chân vào . Cảm ơn tất cả mọi người ủng đã ủng hộ động viên tôi trong quá trình tôi dịch, xin cảm ơn, xin cảm ơn.... Bản thân tôi cũng có cảm giác như tác giả, dịch theo chân bộ truyện từ đầu đến cuối cũng có cảm tình với những câu chuyện đã đi qua, có lúc lên cao trào rồi lại xuống, những lúc ngáp ngủ cố dịch đủ chương... Một lần nữa xin cảm ơn! Coi như chúc phúc đi, chương cuối lấy 50 TLT =))) Chuẩn bị bước chân vào dịch Tiên Võ Đế Tôn + Dịch nốt Hệ Thống Chưởng Môn.....mời mọi người tham gia đọc hai bộ truyện này nhớ.....
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)