Dị Giới Toàn Chức Pháp Sư - Loạn

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Pháp Sư
    Tác giả: Loạn
    Chương 219: Thiết lập cạm bẫy

    Dịch: Hoangforever
    Nguồn: truyenhoangdung

    Người dịch: Hoangforever

    Chỉnh sửa: Le Hoang



    Hắc Giáo Đình làm việc có thể nói là vô cùng nhiều âm mưu quỷ kế.

    Hiện tại bọn chúng không có động tĩnh gì, có nghĩa rằng bọn chúng âm mưu càng lâu, đợi chờ cơ hội nhất kích tất sát.

    Trước mắt, cơ hội hoàn mỹ nhất để bọn chúng ra tay chính là kỳ kiểm tra Chủ giáo khu lần này.

    Kiểm tra Chủ Giáo khu làm gì có khả năng bị hủy bỏ cơ chứ. Nếu như hủy bỏ không khác nào nói với mấy cái thế lực lớn như Hắc Giáo Đình rằng bọn họ đã có đề phòng rồi. Huống hồ học phủ Minh Châu cũng không thể vì điều này… mà thần hồn nát thần tính hủy bỏ đi một hạng mục quan trọng như vậy được.

    Kệ mẹ nó đi. Nghĩ nhiều đau đầu. Tìm được con Hắc ám yêu thú kia rồi tính sau.

    ……………

    “Hầu tử, cậu lúc này đang ở trong quân đội đúng không?”

    Mạc Phàm gọi điện thoại cho Trương Tiểu Hầu.

    “Đúng vậy. Phàm Ca! Em nói cho đại ca biết này, hiện tại em rất là trâu bò à nha……..”

    Trương Tiểu Hầu vừa nghe thấy giọng nói của Mạc Phàm thoáng cái liền biến thành một đứa trẻ thích khoe khoang thành tích của mình, có bao nhiêu thành tích là khoe khoang ra bằng hết. Thật vất vả lắm hắn mới gây dựng nên hình tượng người quân nhân nghiêm chỉnh một chút liền biến mất sạch sẽ.

    “Một mình cậu xin đi Trung bộ?”

    Mạc Phàm có chút kinh ngạc nói.

    Trương Tiểu Hầu hình như ở trong quân đội xưng hùng xưng bá thì phải. Quân đội cố gắng bồi dưỡng cho hắn. Mặc dù phải đi Trung bộ huấn luyện trong 1 năm. Nhưng sau khi trở về chắc chắn hắn sẽ được thăng quan tiến chức trong quân đội.

    “Đúng vậy. Ở đó cũng có thể học được rất nhiều thứ. Phàm ca, anh tìm em có chuyện gì vậy?”

    Sau khi từ Bác Thành tách nhau ra, Trương Tiểu Hầu lựa chọn vào quân đội, lựa chọn con đường mà phần lớn học sinh đều không có lựa chọn. Mạc Phàm đến Ma Đô, ở trong trường học phấn đấu. Coi như là con đường hai người đi hoàn toàn trái ngược nhau. Nhưng cho dù là như vậy thì nó vẫn không có ảnh hưởng tới tình cảm giữa hai người bọn họ.

    “À, anh muốn hiểu thêm một chút về con Hắc ám yêu thú – một con thú được thuần hóa trong quân đội.”

    Mạc Phàm nói.

    “Em không phụ trách về phương diện này. Nhưng em có một vị chiến hữu quản lý đặc biệt về Hắc ám yêu thú. Những thông tin quá mức cơ mật thì hắn không thể tiết lộ ra được rồi. Nhưng một số tin tức bình thường có lẽ không thành vấn đề.”

    Trương Tiểu Hầu nói.

    Hiệu suất làm việc của Trương Tiểu Hầu cực kỳ cao. Buổi sáng Mạc Phàm gọi điện thoại cho hắn, tới buổi chiều Trương Tiểu Hầu đã đem thông tin về con Hắc ám yêu thú này nói cho Mạc Phàm biết rồi.

    “Phàm ca, anh nếu như có tới trung bộ thì tới tìm em nha. Hmmm. Lâu quá rồi anh em không gặp.”

    “Anh biết rồi!”

    “Phàm ca, bây giờ chắc anh rất là lợi hại đúng không?”

    “Đó là điều đương nhiên.”

    “Phàm ca, anh thật không biết khiêm tốn gì cả.”

    …………

    Đọc truyện toàn chức pháp sư truyện dịch hoàn chỉnh mới nhất tại truyenhoangdung.xyz

    Vị chiến hữu kia của Trương Tiểu Hầu giúp cho Mạc Phàm mở mang kiến thức. Tư liệu mà hắn cung cấp cho Mạc Phàm rất là phong phú. Loại Hắc ám yêu thú bị thuần hóa này cực kỳ thích thịt bò. Cơ hồ mỗi ngày bọn chúng có thể ăn hết nửa con bò. Nếu như một con Hắc ám yêu thú lạc trôi ở Ma Đô, muốn tìm được manh mối về nó, vậy thì chỉ có thể bắt đầu tìm kiếm từ các xưởng sản xuất thịt bò trong Ma Đô.

    Mạc Phàm cũng không có vội vàng đi tới xưởng sản xuất thịt bò tìm kiếm. Ma Đô khổng lồ như thế này, xưởng sản xuất thịt bò không có tới 1000 thì cũng 800. Đâu phải muốn tìm là tìm được ngay. Dễ như vậy thì nói làm gì.

    Rất nhanh Mạc Phàm lại tới cục cảnh sát. Thân phận cao cấp thợ săn không thua kém gì một gã sĩ quan cảnh sát. Mạc Phàm có thể bắt những tay cảnh sát này tìm kiếm hộ tin tức bị mất trộm gần đây cho hắn.

    “Thợ săn tiên sinh, ngài muốn có thông tin liên quan tới báo án, tôi đã sắp xếp lại cho ngài. Bởi vì liên quan tới những vụ việc lặt vặt, hơn nữa thứ ăn cắp và hủy hoại lại là thịt. Những án kiện này hơn phân nửa là phái người tới xem một chút. Cũng chỉ có ghi chép lại thôi. Muốn lập án nó cũng không có khả thi.”

    Nữ phát ngôn nói với Mạc Phàm.

    “Tốt. Cám ơn cô. Còn nữa, nếu như có ai báo với cảnh sát về mất trộm thịt bò hay là thịt bò bị hủy hoại. Nhờ cô lập tức báo lại cho tôi biết. Đây là cách thức liên hệ với tôi…..”

    Mạc Phàm nói với nữ cảnh sát tìm tài liệu giúp mình.

    “Vâng.”

    Cô nàng nữ cảnh sát này chắc có lẽ là một vị cảnh sát mới vào làm. Cho nên nàng rất là nhiệt tình với hắn.

    Rời khỏi cục cảnh sát, Mạc Phàm liền trở về tìm kiếm những thông tin mất trộm mà cô nàng này đã đưa cho hắn.

    “Khu Phổ Đông mới thành lập tần số xuất hiện khá là cao. Lần gần đây nhất là ở Vạn Nhai. Nơi đó có lẽ gần với bến cảng. Đây cũng là nơi nhập thực phẩm thịt cho nên lượng trữ hàng ở đây có lẽ rất nhiều. Sau đó mới thông qua xe vận tải chuyển đi khắp thành thị….”

    Rất nhanh Mạc Phàm liền đại khái ra phương hướng.

    Trong ngày hôm đó, Mạc Phàm liền tới khu đất Phổ Đông, gần khu vực bến cảng này để tìm kiếm manh mối. Hắn có thân phận cao cấp thợ săn cho nên mọi việc khá là trôi chảy. Chỉ cần hắn nói rằng hắn tới đây để điều tra vụ án, hơn nữa vụ án này lại có liên quan tới yêu ma. Nhân viên ở đây đều nhanh chóng phối hợp. Hơn nữa bọn họ biết được thứ gì đều nói ra hết.

    Mạc Phàm tới kho hàng chứa thịt bò. Bắt đầu kiểm tra một cách tỉ mỉ.

    Trương Tiểu Hầu đưa cho hắn tài liệu về con thú này khá là chi tiết. Hắc ám yêu thú là một sinh vật có bộ lông ở đuôi dễ dàng rụng ra. Khi nó rụng lông ở đuôi, cái lông đuôi đó sẽ phát ra ánh sáng huỳnh quang. Cho nên nếu như tìm được vị trí ẩn thân của nó rồi thì dễ dàng xác định nó từng xuất hiện qua chỗ này hay chưa nhờ vào ánh sáng huỳnh quang ở cái lông đuôi kia.

    Mạc Phàm liên tục tìm hơn 20 kho hàng đựng thịt bò. Rốt cuộc hắn cũng tìm thấy được ánh sáng huỳnh quang từ lông đuôi của con vật kia ở trong nhà chất thải thịt bò, nơi mà ít người chú ý tới nhất.

    “Lông đuôi bị rụng ra sẽ lưu lại 7 ngày sau đó từ từ phân giải thành bụi phấn. Bộ lông này sắp thành bụi phấn rồi…”

    Lần dò xét này, cũng không có tìm được vị trí chính xác của con Hắc ám yêu thú. Hắn chỉ biết được con Hắc ám yêu thú thường lui tới chỗ này. Thời gian dừng lại cũng khá là ngắn.

    Đầu mối tới đây xem như là bị cắt đứt. Mạc Phàm cũng chỉ có thể rời đi chỗ này, tìm kiếm khu vực khả nghi khác.

    Mạc Phàm rời khỏi kho hàng thịt bò này không bao lâu. Lại có một đội người tới nơi này. Hơn nữa còn lần lượt tìm kiếm từng kho hàng đựng thịt bò kia.

    “Mấy vị tiểu huynh đệ, nơi này khó có thể là nơi yêu ma thường lui tới được. Mới vừa rồi có một vị tới đây đã kiểm tra qua rồi?”

    Một gã nhân viên lo sợ nơm nớp nói.

    “A? Còn có người tới trước cả chúng ta.”

    Trầm Minh Tiếu có chút kinh ngạc nói.

    Trầm Minh Tiếu cũng là một trong số những nhân vật phong vân trong trường học. Hắn mượn quan hệ của mình thông qua liên minh thợ săn mới truy xét được tới nơi này. Hắn tưởng rằng hắn là người nhanh nhất tìm được đầu mối này. Ai mà ngờ được còn có người còn nhanh chân hơn cả hắn.

    “Xem ra chúng ta phải làm việc nhanh hơn nữa. Nếu bị người khác tìm được cũng không tốt cho lắm.”

    La Tống nói.

    “Yên tâm! Con Hắc ám yêu thú này chỉ có thể thuộc về chúng ta!”

    Trầm Minh Tiếu nói.

    …………

    Sau khi Mạc Phàm rời khỏi kho hàng thị bò, liền đi về phía sông Hoàng Phổ.

    “Ốh nà nà na.”

    Mạc Phàm vừa muốn tới vị trí đầu mối tiếp theo, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.

    “Thợ săn tiên sinh, là tôi. Chúng tôi vừa mới nhận được tin báo, ở sông Hứa Giang có một nhà sản xuất thịt bò bị mất trộm 1 lượng lớn thịt. Ngài có muốn tới đó xem một chút hay không?”

    Vị nữ phát ngôn cục cảnh sát nói.

    “Được. Tôi sẽ qua đó ngay bây giờ. Cảm ơn cô. Lần sau tôi sẽ mời cơm.”

    Mạc Phàm nói.

    “Vâng…..”

    ……………….

    Ở trong một cái gara đựng xe rất là bình thường, có một gã nam tử mang một nửa cái mặt nạ lạnh lùng đứng ở đó.

    Một con yêu quái đen thùi thụi đứng ở một bên. Hai cái móng vuốt thật dài của nó đặt lên cổ nữ phát ngôn đang chảy mồ hôi lạnh đầm đìa. Chỉ cần nó nhẹ nhàng kéo một cái, chắc chắn nữ phát ngôn kia sẽ chết ngay tại chỗ.

    “Ngươi làm tốt lắm. Ta sẽ không giết ngươi. Không có nghĩa là ta sẽ không giết người nhà ngươi. Cho nên ngươi muốn người nhà của ngươi được sống bình an, tốt nhất chuyện này không được nói ra nửa lời, bằng không thì…..”

    Trên đôi mắt nam tử đeo nửa cái mặt nạ lộ ra hung quang, nói.

    Thực ra thì hắn muốn giết người.

    Kể từ khi khuôn mặt hắn bị hủy hoại thành ra thế này, hắn đem những người từng bị hắn giết tưởng tượng ra thành bộ dạng Mạc Phàm.

    Nhưng mà, hắn lại không có giết chết nữ phát ngôn này.

    Nếu như nàng chết. Thì chuyện này Thẩm Phán dễ dàng biết được, và phái người tới truy lùng hắn.

    Hắc Giáo Đình hưởng thụ sự giết chóc. Giết người không cần lý do. Nhưng điều kiện tiên quyết để giết người chính là người đó không mang lại rắc rối cho họ.
     
    zHiePz thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Pháp Sư
    Tác giả: Loạn
    Chương 220: Sơ ý bước vào cạm bẫy

    Dịch: Hoangforever
    Nguồn: truyenhoangdung

    Người dịch: Hoangforever

    Chỉnh sửa: Le Hoang



    Bờ sông Hoàng Phố, tòa nhà ở phía xa phát ra ánh sáng khác nhau tạo nên một khung cảnh rực rỡ, đầy màu sắc chiếu xuống dòng sông, theo dòng nước chập chờn tạo thành một dải lụa phiêu động trong gió.

    Một cỗ nồng đậm mùi giống như phân hòa trộn với nước tiểu thổi qua. Trong nháy mắt đem khung cảnh xinh đẹp kia phá hư sạch sẽ. Ngay sau đó mấy đạo bóng dáng màu đen dị dạng lần lượt lủi qua bờ sông. Mà thứ mùi giống như phân hòa trộn với nước tiểu kia là từ trên người bọn nó phát ra.

    Năm nhân ảnh ở phía trước, giống như đang xua đuổi một đám súc vật vậy. Bọn họ quát to rất là nghiêm khắc.

    Bọn họ nhanh chóng đi về phía bờ sông Hứa Giang. Bởi vì mục đích của bọn họ chính là chạy tới đó thật nhanh để bố trí cạm bẫy cho tốt!

    “Hôi Tứ. Ngươi ở phía ngoài canh chừng. Nếu như nhìn thấy mục tiêu xuất hiện, nhanh chóng báo cho chúng ta biết.”

    Một nam tử mặc một áo choáng màu xám tro che kín cả khuôn mặt nói.

    Năm người này đều mặc áo choàng màu xám tro. Trên người bọn họ đều tỏa ra một cỗ hơi thở tử khí kì quái. Vừa nhìn liền biết bọn họ cũng không phải là loại người lương thiện.

    “Vâng.”

    Cái tên có tên là Hôi Tứ kia nhanh chóng chạy ra phía ngoài canh chừng.

    Bọn họ tiến vào một nhà máy cũ nát. Cái nhà máy có lẽ cũng chỉ thu về một số thịt bò chất lượng thấp kém mà thôi. Khắp nơi đều tản ra mùi thịt hôi thối. Hơn phân nửa đống thịt này đều được pha tạp thêm vật chất khác vào, biến thành những thực phẩm cho chó ăn….. cái loại này bình thường bán ra ngoài có giá cũng không tệ.

    Nhà máy này có các thiết bị máy móc vận hành. Nhưng ở bên trong thì một người cũng không có. E rằng cho dù vài trăm thước xung quanh đây cũng không có một người nào.

    “Đem mục tiêu bắt lại. Nhớ kỹ bắt sống. Không được phép thất bại. Một khi thất bại, hậu quả thế nào chắc các ngươi cũng biết.”

    Một con Hắc Súc Yêu chỉ biết nghe theo mệnh lệnh hôi hám bò qua bò lại trên mặt đất.

    Ba người kia nhìn thoáng qua con Hắc Súc Yêu, không khỏi rét lạnh toàn thân.

    Hắc Giáo Đình đáng sợ ở một chỗ, một khi ngươi thất bại, thì chắc chắc sẽ bị trừng phạt. Mà sự trừng phạt này khiến cho người khác sống không bằng chết!

    …………

    Bên ngoài nhà máy, một nam tử mặc trang phục màu tím chậm rãi tới gần nơi này. Hai cặp mắt lăng lệ phá vỡ màn đêm.

    “Lộ Lộ, em ở đây chờ, anh vào trong xem một chút.”

    Nam tử nói với cô gái buộc tóc đuôi gà cao cao ở bên cạnh.

    “Anh đừng đi vào. Bọn họ nhìn có vẻ rất là nguy hiểm…. Chiêu Đình, vì sao anh muốn đi theo đám người này. Cái đám màu đen nửa người nửa quỷ kia là thể loại gì vậy??”

    Cô gái tên là Lộ Lộ nói.

    Hứa Chiêu Đình sau khi ngửi thấy một mùi không tầm thường trên người một gã học viên liền đi theo phía sau. Lúc này Hứa Chiêu Đình không khác gì biến thành một con người khác vậy. Trương Lộ Lộ không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đối với hắn. Nàng chỉ có thể đi theo Hứa Chiêu Đình tới nơi này.

    “Đừng hỏi nữa. Em ở lại chỗ này đi. Nếu như anh vào đó 10 phút mà không thấy trở ra. Em lập tức rời khỏi chỗ này. Nhớ kỹ, không được ở lại chỗ này!”

    Hứa Chiêu Đình vô cùng nghiêm túc nói.

    Vốn là Hứa Chiêu Đình và Trương Lộ Lộ cùng nhau tìm kiếm manh mối về con Hắc ám Yêu Thú. Nhưng khi hắn ở trong thao trường tìm kiếm người hợp tác với mình, Hứa Chiêu Đình ngửi được một mùi vô cùng đặc thù.

    Cái mùi này, cả đời Hứa Chiêu Đình sẽ không bao giờ quên. Bởi vì mùi này được phát ra từ trên người một sinh vật đen thùi lụi ở trong trận tai họa Bác Thành kia.

    Hứa Chiêu Đình hy vọng khứu giác của mình có vấn đề. Nhưng khi hắn len lén theo dõi tên học viên kia. Thế mà hắn thật sự phát hiện ra Hắc Súc Yêu!

    Hắc Giáo Đình!!

    Người của Hắc Giáo Đình!!

    Bọn hắn hình như đang âm mưu bí mật gì đó!

    Hứa Chiêu Đình đối với Hắc Giáo Đình này hận thấu xương. Chính bọn nó đã làm cho Hứa Chiêu Đình cửa nát nhà tan.

    Bên cạnh nhà của Hứa Chiêu Đình có một cái thông đạo do bọn yêu quái đào. Khi hắn thất hồn lạc phách vào khu vực cách ly tìm kiếm người nhà của mình xem còn ai sống sót không. Thế nhưng đáp lại hắn cũng chỉ là một danh sách trên tờ giấy màu trắng. Cha, mẹ, em trai, bà nội của hắn đều được viết trên tờ giấy trắng này.

    Hắn thì còn sống. Nhưng cũng chỉ có một mình hắn sống sót mà thôi.

    Hứa Chiêu Đình cố gắng quên đi chuyện đau thương này, muốn làm lại cuộc sống trong hoàn cảnh mới. Hắn cũng gặp được một cô gái cũng không tệ. Ở chung với nàng một chỗ rất là vui. Khiến cho hắn quên đi chuyện đau thương trong quá khứ kia…

    Nhưng ngày hôm nay, hắn lại ngửi được cái mùi kia.

    Mà mùi này được phát ra từ trên người một tên học viên trong học phủ Minh Châu. Khi hắn theo dõi tới nơi này thì phát hiện ra rằng, hắn là một thành viên của Hắc Giáo Đình.

    Cái nhà máy cũ nát này hình như là sào huyệt của bọn hắn.

    Hắn muốn đi vào xác nhận xem có đúng hay không. Nếu như quả thật đúng là như vậy. Hắn sẽ lập tức báo cho Thẩm Phán Hội biết để họ tới nơi này diệt trừ.

    Cái đám cẩu tạp chủng Hắc Giáo Đình này. Chắc chắn phải được thanh trừng mãi mãi trên toàn bộ thế giới này!!

    ………

    Hứa Chiêu Đình từ từ lẻn vào bên trong nhà máy cũ nát. Nhà máy cũ nát này rất là lớn. Chỗ có thể ẩn núp cũng không có nhiều. Đương nhiên Hứa Chiêu Đình có lòng tin tự bảo vệ cho bản thân mình được.

    Trương Lộ Lộ ở bên ngoài chờ đợi. Nàng cũng không có bất kỳ năng lực di chuyển nào. Cho nên chuyện lúc này nàng có thể làm chính là ở bên ngoài trông chừng dùm cho hắn.

    Nàng rất là lo lắng. Mặc dù nàng không biết đám sinh vật kia đến tột cùng là sinh vật gì. Nhưng nàng cảm nhận được bọn họ rất là độc ác. Một khi Hứa Chiêu Đình bị bọn họ phát hiện thấy, có thể tính mạng hắn sẽ gặp nguy hiểm.

    ……………

    Hứa Chiêu Đình cũng đã thức tỉnh hệ thứ hai của mình rồi. Hệ thứ hai của hắn chính là Phong hệ.

    Hệ này đối với hắn mà nói cũng là một hệ không tệ. Hệ này giúp cho hắn có năng lực di chuyển nhanh chóng hơn. Nếu không chỉ có một mình Lôi hệ với năng lực hủy diệt mạnh mẽ kia. Thì hắn cũng không có năng lực tự bảo vệ được cho bản thân mình.

    Hứa Chiêu Đình từ cửa sổ hư hỏng ở bên trên lẻn vào. Hắn đứng trên hàng rào thép nhìn xuống một lượt cái nhà máy cũ nát này.

    “Quả nhiên ở trong này. Một, hai, ba, bốn… Kỳ lạ, sao lại thiếu một tên?”

    Hứa Chiêu Đình từ trên cao nhìn xuống, phát hiện thấy có 4 tên mặc áo choàng màu tro đang núp ở trong này. Nhìn giống như bọn họ đang mai phục một ai đó.

    “Ngươi đang tìm ta sao??”

    Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo từ sau lưng hắn truyền tới.

    Hứa Chiêu Đình kinh ngạc quay lại phía sau nhìn. Hắn nhìn thấy một tên đứng ở phía sau hắn, cách hắn cũng không có xa.

    Hứa Chiêu Đình sợ ngây người.

    Tại sao bọn họ phát hiện ra hắn được?? Ở khu vực gần nhà máy này làm gì có bố trí kết giới cạm bẫy nào đâu?

    Không thể nào. Lúc trước mình theo dõi bọn họ. Bọn họ tuyệt đối không thể phát hiện ra mình đang theo dõi bọn họ được.

    “Lôi Ấn – Nộ Kích!!!”

    Hứa Chiêu Đình phản ứng khá là nhanh. Từ bàn tay của hắn nhanh chóng ngưng tụ ra Lôi Điện.

    Ấn ký Lôi Điện theo Tinh Quỹ liên kết nhanh chóng xuất hiện xung quanh Hứa Chiêu Đình. Nó biến thành từng đạo ngoằng nghèo màu tím đánh về phía tên ở phía sau kia.

    Lôi Điện men theo thép cứng đánh tới, phát ra ánh sáng rực rỡ khiến cho Hứa Chiêu Đình có thể tranh thủ cơ hội, chiếm lấy tiên cơ.

    “Là Lôi hệ. Mục tiêu đã xuất hiện. Nhanh bắt hắn lại!”

    Cái tên nhìn có vẻ như là thủ lĩnh kia nhảy ra đầu tiên.

    Ba người còn lại đã bố trí tốt thiên la địa võng, liền ra lệnh một tiếng. Trong chớp mắt ở trong cái nhà máy này từ vị trí cửa sổ cho tới cửa ra vào liền xuất hiện thân ảnh màu đen dị dạng. Một cỗ nồng đậm mùi giống như phân với nước tiểu từ bốn phương tám hướng phả tới.

    Hứa Chiêu Đình mặc dù kinh sợ nhưng vẫn nhìn bốn phía xung quanh. Hắn phát hiện thấy mình đã bị bao vây.

    Phía trước có 10 con. Trên xà nhà có 7 con. Trước cửa và vị trí cửa sổ có 8 con!!

    Tổng cộng có 25 con Hắc Súc Yêu!!

    Hứa Chiêu Đình không thể ngờ được bọn họ thế mà lại có thể ở chỗ này bố trí cạm bẫy bao vây hắn…

    Rốt cuộc đến tột cùng bọn họ làm sao phát hiện ra hắn đang theo dõi bọn họ?

    “Ta liều mạng với các ngươi.”

    Hứa Chiêu Đình nổi giận gầm lên một tiếng. Một cỗ tức giận ngập trời cuồn cuộn nổi lên!!!
     
    zHiePz thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Pháp Sư
    Tác giả: Loạn
    Chương 221: Hành hạ Hắc Súc Yêu

    Dịch: Hoangforever
    Nguồn: truyenhoangdung

    Người dịch: Hoangforever

    Chỉnh sửa: Le Hoang

    “Ầm Ầm Ầm ~~~~~~~~~~~! ! ! !”

    Một trận Lôi điện kịch liệt nổ ầm ầm từ trong nhà máy truyền ra. Âm thanh chói tai khiến bất cứ ai nghe thấy cũng phải bịt tai lại.

    Trương Lộ Lộ nấp ở bên ngoài, nghe thấy âm thanh như vậy, sắc mặt liền tái nhợt, lo lắng nhìn vào trong nhà xưởng hiện ra tia chớp lấp lánh kia!!

    Ánh lôi điện lấp lánh soi rọi mọi thứ xung quanh, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết từ trong nhà máy truyền ra. Một vài bóng dáng xấu xí, kỳ dị lúc ẩn lúc hiện từ trong ánh Lôi Điện hiện ra. Số lượng rất là nhiều.

    “Chiêu Đình……”

    Nhất thời Trương Lộ Lộ không biết nên làm thế nào cho đúng.

    Trương Lộ Lộ khẽ cắn môi một cái, sau đó liền chạy về phía nhà máy. Nàng không thể để cho Hứa Chiêu Đình một mình đối phó với đám yêu quái kỳ dị, vô cùng đáng sợ kia được.

    Trương Lộ Lộ chạy tới cửa nhà máy. Liếc mắt nàn liền nhìn thấy 4 con có hình dạng con người vô cùng xấu xí, tứ chi của nó giống như bị thứ gì đó làm cho thay đổi biến thành dị dạng đang chậm rãi bò trên mặt đất. Mặt của bọn nó không khác gì mặt khỉ, màu da của nó thì hoàn toàn là một màu đen….

    Nàng nhìn về phía xa trong nhà máy thì thấy một nam tử mặc áo choàng màu xám lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hứa Chiêu Đình. Hắn giơ chân lên đạp xuống một cước lên người Hứa Chiêu Đình đang còn đẫm máu cả người kia. Hắn tức giận nói:

    “Khốn khiếp! Tên chó chết này. Tại ngươi mà kế hoạch của bọn ta hỏng bét hết cả!”

    “Giáo sĩ đại nhân! Ngài để chúng tôi mang tên này đi chỗ khác. Sau đó chúng ta liền rời khỏi nơi này, tránh việc bị bại lộ quá sớm.”

    Hôi Tứ vội vàng nói.

    “Ta sẽ mang tiểu tử này đi. Các ngươi ở lại giết con bé này. Sau đó nhanh chóng dọn dẹp hiện trường. Không được để lưu lại bất kỳ dấu vết gì.”

    Tên thủ lĩnh kia tức giận nói.

    Vốn bọn họ định mai phục ở đây để giết chết mục tiêu. Kết quả là một tên tiểu tử ngu ngốc nào đó đột nhiên xông vào. Thế là kế hoạch mai phục bọn họ dày công sắp đặt sẵn liền bị phá hỏng tan tành.

    Hắn tính toán thời gian một chút, e rằng mục tiêu chân chính cũng sắp tới đây rồi. Cho nên đám người này quyết không thể để mục tiêu biết được bọn họ đã mai phục ở đây từ trước. Nếu không hắn sợ quá lại bỏ trốn thì công cốc!!

    Tên thủ lĩnh huýt sáo một phát, ra lệnh cho đám Hắc Súc Yêu tha Hứa Chiêu Đình cả người đẫm máu kia đi. Còn lại 4 tên thì tròng mắt nhìn chằm chằm vào Trương Lộ Lộ đột nhiên xông vào cửa chịu chết kia.

    4 tên này có lẽ cũng không phải là đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là đám Hắc Súc Yêu kia. Trương Lộ Lộ có nằm mơ cũng không thể nào nghĩ ra được ở trong nhà máy cũ nát này lại có nhiều con quái vật quỷ dị như vậy. Lúc này có muốn hối hận, toan chạy trốn thì cũng đã muộn rồi.

    “Gù gu gu gu gu~ ~ ~ ~~~~~ !!!”

    Cái đám Hắc Súc Yêu này nhìn thấy Trương Lộ Lộ xông vào như nhìn thấy một miếng thịt ngon dâng tới miệng vậy. Bọn nó liền xông về phía Trương Lộ Lộ.

    Trương Lộ Lộ cuống quít khống chế Tinh Quỹ Thủy hệ. Đem vô số hạt nước ở xung quanh tạo thành một bức tường Thủy Ngự.

    Thủy Ngự cũng chỉ ngăn cản được một chút đòn công kích chí mạng này.

    Nó căn bản không thể chịu nổi một đoàn Hắc Súc Yêu cào xé tới kia. Rất nhanh Thủy Ngự liền bị đám Hắc Súc Yêu này công phá. Một móng vuốt xẹt qua trước ngực nàng. Ngay lập tức, một vết thương thật dài liền xuất hiện. Nhìn máu tươi phun ra xối xả mà giật cả mình. Thoáng cái song sắt han gỉ hai bên liền bị nhuộm đỏ.

    “Có muốn đem nữ nhân này mang đi chỗ khác vui vẻ một chút hay không?”

    Hôi Tam (*) nghe thấy Trương Lộ Lộ phát ra tiếng kêu thảm thiết. Trong đôi mắt liền hiện lên sự dâm dục.

    *Nhóm 5 người này đều rất hôi. nên tác giả đặt tên là Hôi Nhất (thủ lĩnh), Hôi Nhị, Hôi Tam, Hôi Tứ, Hôi Ngũ.

    “Lần này chúng ta làm việc xem như là thất bại rồi. Nếu như để công việc chậm trễ hơn nữa. Tới khi giáo sĩ đại nhân tới, hắn sẽ xử lí chúng ta đấy.”

    Hôi Nhị lạnh như băng nói.

    Hôi Tam vừa định lột mặt nạ của mình ra thưởng thức nữ nhân kia một chút, ngay lập tức suy nghĩ này liền biến mất sạch sẽ.

    Tốt nhất nên nhanh chóng đem nữ nhân này diệt khẩu, dọn dẹp sạch hiện trường.

    …………….

    Đọc truyện toàn chức pháp sư truyện dịch hoàn chỉnh mới nhất tại truyenhoangdung.xyz

    “Cứu. . . . . . Cứu mạng. . . . . .”

    Chân Trương Lộ Lộ xuất hiện một vết thương rất dài lộ cả xương ra ngoài. Nàng liều mạng đi ra ngoài hô to lên.

    Nàng ở trong trường cũng chưa bao giờ gặp phải đám người hung tàn tới như vậy. Bọn họ ngay cả một chút nhân tính cũng không có, vâng theo mệnh lệnh kia sẽ xé xác nàng thành mảnh nhỏ mới thôi.

    Trương Lộ Lộ mặc dù là một vị Trung cấp Ma pháp sư. Nhưng trong tình trạng bị Hắc Súc Yêu bao vây tám hướng tập kích căn bản nàng không có cách nào thi triển ra được ma pháp.

    Nàng cũng không có ma cụ phòng ngự tốt. Nếu như nàng có ma cụ phòng ngự tốt thì ma pháp Trung Cấp Bạo Lãng có lẽ cũng cứu nàng được một mạng. Đáng tiếc hiện tại nàng căn bản không có cách nào hoàn thành chuẩn xác Thủy Hệ Tinh Đồ vô cùng phức tạp kia.

    Vết thương trên người nàng có chút dài. Nàng lại còn bị một đám Hắc Súc Yêu bao vây xung quanh. Cái bọn Hắc Súc Yêu này có vẻ thích thú hưởng thụ quá trình hành hạ nàng từ từ tới chết.

    “Giết nhanh lên. Đừng có lãng phí thời gian của ta nữa. Có tin hay không ta đem đám các người cho Đại Quỷ ăn bây giờ!”

    Hôi Nhị tức giận ra lệnh cho đám Hắc Súc Yêu.

    Hắc Súc Yêu nghe thấy vậy sợ gần chết. Rốt cuộc bọn nó cũng không dám trêu đùa cô nàng đáng thương này nữa….

    “Hú ú ú uuuu ~~~~~~~~! ! ! ! !”

    Đột nhiên, một tiếng sói tru trong đêm tối truyền tới.

    Âm thanh vang vọng khắp nơi. Một mảnh bụi đất từ đằng xa bốc lên. Chúng cuồn cuộn cuốn tới nơi này.

    Phi Sa Tẩu Thạch, vô số cát mịn giống như viên đạn găm lên người đám Hắc Súc Yêu kia. Những con Hắc Súc Yêu khác nhìn thấy cảnh như vậy liền hoảng sợ, nhảy sang bên cạnh, nhảy xuống, tránh né Phi Sa Tẩu Thạch đang bay loạn tới đây, chẳng may va vào người thì vỡ mồm.

    Trong khói bụi mịt mờ, có thể nhìn thấy được một thân ảnh cường tráng, sức bật kinh khủng đang chạy như điên về phía này.

    Hình dáng của nó phải to gấp 3-4 lần đám Hắc Súc Yêu kia. Một con sói to lớn với những chiếc răng nhọn hoắt liền vọt tới, cắn một phát vào người con Hắc Súc Yêu đang muốn chạy trốn kia.

    “Crop!!!!”

    Hai hàng răng khép lại. Nhất thời tiếng xương vỡ liền truyền ra, kèm theo đó là tiếng kêu đau đớn, thảm thiết của con Hắc Súc Yêu này. Nó đã bị cắn đứt đôi thành hai đoạn!!

    Nửa phía trên con Hắc Súc Yêu liền rơi xuống mặt đất. Nhưng nó vẫn chưa có chết. Nó dùng hai chi trước không ngừng lết trên mặt đất, hòng thoát được càng xa càng tốt sinh vật đáng sợ này.

    U Lang Thú nhấc chân trước lên, sau đó đạp cái bụp xuống đầu con Hắc Súc Yêu này. Nhất thời máu rơi đầy đất.

    Con Hắc Súc Yêu này không kịp nhảy sang chỗ khác trốn, lúc này đã chết không thể chết hơn được nữa!

    Trước đó một khắc, nó đang còn hưởng thụ khoái cảm do hành hạ cô nương thảm thương kia mang lại. Thế nhưng một khắc sau, nó đã tự mình cảm nhận quá trình hành hạ đau đớn kia.

    Trương Lộ Lộ ở trên mặt đất, máu chảy đầm đìa, sắc mặt tái nhợt chợt ngẩng đầu lên. Nàng nhìn thấy một sinh vật có hình dáng giống con sói có màu lông xanh biếc, rất là đẹp đẽ.

    Con vật này đứng bên cạnh nàng, rõ ràng nó muốn bảo vệ cho nàng. Khi Trương Lộ Lộ nhìn thấy rõ nam tử quen thuộc đang ngồi phía trên con sói này, nước mắt liền trào ra.

    Nàng biết người này. Hắn chính là Mạc Phàm. Người mà Hứa Chiêu Đình thường xuyên nhắc tới. Và cũng chính là đại ma đầu mà toàn trường nghe tới phải biến sắc.

    “Cậu…cậu nhanh chạy khỏi đây đi. Bên trong còn có rất nhiều con như vậy nữa.”

    Trương Lộ Lộ khóc nức nở nói.

    “Thật không?”

    Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đám Hắc Súc Yêu và 4 tên mặc áo choàng màu xám tro kia,

    “Có bao nhiêu, tôi giết bấy nhiêu!”

    Mạc Phàm từ trên lưng U Lang Thú nhảy xuống. Hắn đỡ Trương Lộ Lộ ngồi xuống bên cạnh.

    “Ách ô ~~~~! !”

    Do Mạc Phàm ra lệnh lúc trước nên U Lang Thú phải kiềm nén lại sở thích thích giết chóc của mình. Nhưng lúc này được sự cho phép của Mạc Phàm, nó liền vọt tới 4 con Hắc Súc Yêu ở gần bên cạnh.

    U Lang Thú vừa mới đụng, vừa mới vả một cái, hai con Hắc Súc Yêu có hình thể khá là nhỏ kia liền bay thẳng ra ngoài, đụng ngay tấm kính kim loại, rơi loảng xoảng ồn ào cả một vùng.

    Hai con Hắc Súc Yêu khác lợi dụng U Lang Thú tấn công vào con kia liền cắn lên người U Lang Thú, cố gắng cắn đứt da, lột da U Lang Thú xuống….

    U Lang Thú căn bản không thèm để ý loại vết thương nhỏ này. Nó quay người lại, rồi dùng chi trước vồ bừa một con. Ngay lập tức con Hắc Súc Yêu này liền bị đánh bay thẳng vào một tòa nhà cao tầng.

    U Lang Thú đứng dưới chờ đợi con Hắc Súc Yêu có hình thể nhỏ này từ trên không trung rơi xuống. Sau đó hung hăng đạp một cái. Thân thể con Hắc Súc Yêu này còn chưa có rơi xuống đất thì đã bị đạp cho xương cốt vỡ vụn….

    “Mục tiêu xuất hiện, phía trên, nhanh lên!!”

    Mắt Hôi Nhị lộ ra hung quang, liền phát ra một mệnh lệnh đối với mấy con Hắc Súc Yêu ở phía sau.

    Ba tên mặc áo choàng xám còn lại cũng phát ra mệnh lệnh với đám Hắc Súc Yêu mà mình khống chế. Bọn họ còn tưởng rằng hành động lần này đã thất bại. Ai mà ngờ được mục tiêu tới đây, nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu trước mặt mà vẫn chui vào chỗ chết. Cái này quả thực hợp ý bọn họ!!

    Bên ngoài cửa sắt, Mạc Phàm đứng chắn phía trước cho Trương Lộ Lộ đang còn bị thương ở phía sau. Hai con mắt của hắn như Hàn Băng Kiếm lạnh lùng nhìn đám Hắc Súc Yêu đông nghịt xông về phía mình kia.

    Trương Lộ Lộ đang hít từng hơi thở. Đột nhiên nhìn thấy một đám ít nhất 15 con Hắc Súc Yêu xông về phía này, xém tí nữa thì bất tỉnh nhân sự.

    Quần công quả thật là tình huống mà Ma Pháp sư không có năng lực bảo vệ kiêng kỵ nhất. Một khi Ma Pháp Sư bị quần công, họ căn bản không thể nào thi triển ra được ma pháp!

    Trương Lộ Lộ cảm thấy tuyệt vọng trong lòng. Xem ra nàng phải chết ở chỗ này thật rồi.
     
    zHiePz thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Pháp Sư
    Tác giả: Loạn
    Chương 222: Thiên quân – Phích Lịch – Dạ Xoa

    Dịch: Hoangforever
    Nguồn: truyenhoangdung

    Người dịch: Hoangforever

    Chỉnh sửa: Le Hoang



    “Tư tư tư ~”

    Nguyên tố Lôi Điện xuất hiện xung quanh Mạc Phàm. Thỉnh thoảng có một số tia điện lại chạy tán loạn hết cả lên.

    Đầu tiên là một đạo Tinh Quỹ lộng lẫy xuất hiện ở dưới chân Mạc Phàm.

    Sau đó lại thêm một đạo Tinh Quỹ nữa, nó đan xen giao thoa với Tinh Quỹ vừa xuất hiện kia…

    Trương Lộ Lộ nhìn Mạc Phàm vẽ ra Tinh Quỹ liền kinh ngạc phát hiện ra rằng hắn nắm giữ Lôi hệ nếu như so sánh với Hứa Chiêu Đình còn xuất sắc hơn rất nhiều. Bất kể là khống chế Tinh Quỹ hay là kết nối lại thành Tinh Đồ thì hắn đều làm liền một mạch, rất nhanh, không có một chút đứt quãng nào.

    “Ahahaha…Lại là Phích Lịch nữa sao? Cho dù nó có là kỹ năng ma pháp Trung cấp Lôi hệ đi chăng nữa thì có tác dụng gì cơ chứ. Cùng lắm thì oanh chết một con Hắc Súc Yêu mà thôi. Ở đây chúng ta có nhiều Hắc Súc Yêu như vậy. Cho dù ngươi có dùng hết ma năng của mình thì cũng chưa chắc đã giết chết hết được!!”

    Hôi Tam có tính cách tùy tiện. Nhìn thấy Mạc Phàm sử dụng ma pháp không khác gì Hứa Chiêu Đình vừa mới sử dụng lúc trước liền cười to chế nhạo.

    Lôi hệ tuy rằng lợi hại. Nếu bàn về uy lực trong cấp bậc Trung cấp thì nó quả thật có sức hủy diệt rất mạnh, không một người nào có thể ngăn chặn được.

    Nhưng mỗi một giáo đồ của Hắc Giáo Đình lại có thể điều khiển được từ 1-5 con Hắc Súc Yêu. Kỹ năng ma pháp Trung cấp Lôi hệ mạnh thì mạnh thật, nhưng nó cùng lắm thì giết chết được 1 con. Uy lực có mạnh mẽ hơn đi chăng nữa thì có ý nghĩa gì đâu cơ chứ!

    Mạc Phàm nghe thấy âm thanh cười nhạo của tên Hắc Giáo Đình kia, trên khóe miệng hắn liền hiện ra một nụ cười tàn nhẫn.

    Con chó vẫn mãi là con chó mà thôi! Cái ánh mắt thô thiển kia thì làm được cái gì. Tới lúc chết rồi lại không biết vì sao mình chết. Chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng kỹ năng ma pháp Trung cấp Lôi Hệ chỉ có một hình thái kia thôi sao?

    “Phích Lịch!!”

    Tay Mạc Phàm chỉ lên trời. Ngay lập tức một đám Lôi Vân đen xì liền nhanh chóng ngưng tụ lại trong không khí.

    Ánh chớp lóe lên, Lôi điện đánh xuống!

    Một đạo Lôi Điện to đùng màu tím rạch ngang bầu trời đêm. Nó mang theo năng lượng hủy diệt thẳng tắp đánh xuống, ngay tới cả không khí cũng muốn hủy diệt theo.

    “Dạ Xoa!”

    Mạc Phàm khống chế đạo Lôi Điện này. Khi nó đánh được một nửa quãng đường rồi liền nói ra một kỹ năng kèm theo phía sau nữa.

    Phích Lịch – Dạ Xoa!

    Đạo Lôi Điện màu tím kia đánh xuống được một nửa quãng đường đột nhiên tách ra.

    Tia chớp to đùng liền tách ra, tách ra càng lúc càng nhiều tia chớp nhỏ hơn!!!

    Phích Lịch hình dạng chữ Xoa (叉)!

    Mặc dù Phích Lịch có hình dạng chữ Xoa này tách ra làm 5 tia chớp nhỏ. Nhưng uy lực của nó lại không có giảm xuống một chút nào. Mà mục tiêu của nó thì chính là 5 con Hắc Súc Yêu ở phía trước kia.

    5 con Hắc Súc Yêu nhìn thấy như vậy toan chạy trốn, thế nhưng Phích Lịch hình chữ Xoa kia đã oanh xuống trong nháy mắt. Ngay lập tức 5 con liền biến thành đống huyết nhục mơ hồ!!

    Đống huyết nhục này vô cùng nhỏ. Có máu có thịt. Đó là do Lôi Điện hủy diệt một sinh vật đang còn sống phân giải ra thành như vậy; Xương trực tiếp biến thành bụi phấn, thân thể thì tan tành!!

    Phích Lịch – Dạ Xoa vô cùng nhanh lẹ và thô bạo. Vừa mới lóe lên, 5 con Hắc Súc Yêu đang sống sờ sờ liền hài cốt không còn. Còn dư lại trên mặt đất cũng chỉ là một vệt nám đen và một vũng máu mà thôi.

    Tia sáng chói mắt khiến cho Trương Lộ Lộ phải nhắm tịt mắt lại, không có cách nào mở mắt ra được. Khi nàng có thể mở mắt ra nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Thì ngay lập tức đập vào mắt nàng chính là một bãi nước do 5 con Hắc Súc Yêu bị Phích Lịch đánh cho biến thành như vậy.

    Đây… đây là kỹ năng ma pháp Trung cấp Lôi hệ cấp thứ 2!!

    Cái người tên là Mạc Phàm này thế nhưng mà đã tu luyện tới cảnh giới Trung Cấp Lôi hệ cấp thứ 2!!!!

    15 con Hắc Súc Yêu trong nháy mắt bị miểu sát mất 1/3 rồi. Hôi Tam mới vừa rồi đang còn cười nhạo, nhìn thấy cảnh tượng như vậy sắc mặt liền cứng đờ ngay lại.

    Tên mục tiêu này nếu như so sánh với tên tiểu tử Lôi Hệ lúc trước thì rõ ràng mạnh hơn rất là nhiều. Bất kể là tốc độ vẽ ra Tinh Đồ Lôi hệ hay là uy lực của kỹ năng Lôi Hệ đi chăng nữa. Căn bản không cùng một đẳng cấp.

    “Nhanh. Nhanh lên. Nhân cơ hội hắn phải điều tức lại ma pháp liền tấn công cho ta!”

    Hôi Nhị tức giận ra lệnh.

    Đám Hắc Súc Yêu còn lại căn bản không dám cãi lại mệnh lệnh này. Bọn nó liền ào ào xông lên tấn công Mạc Phàm. Bản thân bọn nó chính là pháo hôi (*) tốt nhất của Hắc Giáo Đình. Cho dù bọn nó có chết nhiều hơn đi chăng nữa, đối với Hắc Giáo Đình mà nói căn bản không có gì đáng quan tâm. Chỉ cần bọn nó hoàn thành nhiệm vụ là ok!

    *Pháo hôi: bia đỡ đạn, người chết thế, người chịu tội thay… nói chung người vì lợi ích tập thể mà hi sinh bản thân mình.

    Đọc truyện toàn chức pháp sư truyện dịch hoàn chỉnh mới nhất tại truyenhoangdung.xyz

    Đối mặt với 10 con Hắc Súc Yêu còn lại ào lên tấn công mình, Mạc Phàm căn bản không có sợ hãi gì.

    Trên lòng bàn tay hắn liền xuất hiện một tia Lôi Điện nữa. Kỹ năng Lôi Ấn lúc này của hắn không khác gì mở tay ra liền có, căn bản không thể nhìn thấy hắn thi triển động tác như thế nào.

    “Xoẹt~ !”

    Móng vuốt hiện ra hàn quang, cơ hồ xẹt qua vị trí cổ của Mạc Phàm. Một kích này nhắm trúng chỗ yếu hại sẽ đáng sợ như thế nào. Động mạch trên cổ mà bị đứt. Chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ!

    Mạc Phàm biết đám Hắc Súc Yêu này có tốc độ rất là nhanh. Hắn liền khẽ bước sang bên cạnh một bước nho nhỏ.

    Ánh trăng bị một cái đập nước chia ra làm hai nửa sáng tối. Mới vừa rồi, Mạc Phàm đang đứng ngoài ánh sáng do ánh trăng tạo ra. Nhưng khi con Hắc Súc Yêu xông tới đánh, cả người hắn liền chui vào đầu tối ở bên kia…

    Con Hắc Súc Yêu thứ hai đánh tới chỗ tối kia, thì cũng chỉ đánh vào không khí mà thôi. Nó tức giận tìm kiếm thân ảnh Mạc Phàm ở khắp nơi. Còn Mạc Phàm thì đã di chuyển tới một mảng tối cách đó mười thước.

    “Thiên Quân – Lôi Ấn – Nộ Kích!!!”

    Lần này, Lôi điện không còn là màu tím nữa!

    Trong tia Lôi Ấn màu tím kia thậm chí còn có một chút màu đen. Vì vậy tất cả Lôi điện màu tím hoa mỹ lúc trước kia liền biến thành màu tím đen nồng đậm năng lượng.

    “Tư tư tư !”

    Những tia Lôi Điện này nhìn qua thì có vẻ uy lực, năng lượng của nó không bằng tia Lôi Điện Phích Lịch cường đại màu đen kia nhưng nó lại hung mãnh vô cùng. Lôi Ấn một khi đã đánh trúng liền có hiệu quả tê liệt. Kèm theo đó là một mảnh chấn động do năng lượng màu đen kia gây ra chấn động kịch liệt đối với không khí ở xung quanh!

    Đạo Lôi Ấn – Nộ Kích này nhanh chóng đánh lên trên người con Hắc Súc Yêu kia. Con Hắc Súc Yêu va chạm với đạo Lôi Ấn này, thân thể của nó liền không thể nhúc nhích nổi nữa phân. Ngay sau đó hiệu quả chấn động nghiền ép liền ập tới!

    “Tách Tách! ! ! Cách cách! ! ! !”

    Một âm thanh to lớn giống như khóa sắt nặng nề rơi xuống vậy. Con Hắc Súc Yêu đang bị tê liệt kia khi bị đạo Lôi Ấn này đánh xuống toàn bộ, liền biến thành một đống thịt vụn bẹp lép!!!!!

    Nghiễm nhiên nó không còn hơi thở nữa rồi. Con Hắc Súc Yêu biến thành đống thịt vụn bẹp lép này đứng cách Trương Lộ Lộ không tới 20 m. Trong không khí vẫn còn dư lại một ít chấn động, chấn đến chỗ Trương Lộ Lộ khiến cho nội tâm của nàng lúc này cũng không có cách nào bình tĩnh được.

    Đây… Đây mà là kỹ năng ma pháp Sơ Cấp Lôi Hệ sao????

    Một đạo Lôi Ấn cho dù nó có là Lôi Ấn – Lôi Hệ của Sơ cấp Ma pháp sư cấp bậc thứ 3 đi chăng nữa thì hiệu quả của nó nhiều nhất cũng khiến con Hắc Súc Yêu kia bị một vết thương to mà thôi. Muốn nó bị thương nặng thì cần phải bồi thêm một đòn ma pháp như vậy nữa….

    Nhưng, Lôi Ấn mà Mạc Phàm thi triển ra căn bản khác hoàn toàn với tất cả học viên Lôi Hệ bao gồm cả Hứa Chiêu Đình ở trong đó.

    Lôi của hắn có màu Tím Đen!

    Lôi của hắn có thể tạo ra một chấn động cường đại trong không khí. Hắn vốn chỉ kêu gọi ra Lôi Ấn thì nhưng nhìn lúc này mà xem, rõ ràng nó đã biến thành một thứ gì đó nặng nề đè ép lên người con Hắc Súc Yêu kia, nghiền ép con Hắc Súc Yêu kia tới chết!!!

    Thiên Quân….

    Khi hắn phóng thích ra Lôi Ấn có nói tới cái tên này.

    Chẳng lẽ là Lôi của hắn không còn là Phàm cấp nữa???

    Thật là mạnh!!!

    Cái tên đại ma đầu mang tiếng xấu trong cuộc đấu thú so tài kia thế mà hắn lại mạnh tới trình độ này sao? Cái đám yêu ma cấp bậc nô bộc đáng sợ kia ở trước mặt hắn không khác gì một đám con nít vậy. Kỹ năng ma pháp Sơ cấp mà cũng có thể đánh cho bọn nó chết tươi được!!

    “Thiên Quân….”

    Trong lúc nội tâm Trương Lộ Lộ đang còn nổi sóng cuồn cuộn, Mạc Phàm lại vẽ ra Lôi hệ Tinh Đồ một lần nữa.

    Hắn vẽ ra Tinh Đồ này vô cùng nhanh. Trong tình huống một đàn Hắc Súc Yêu ào ào tấn công hắn như thế kia, thế mà vẫn không có ảnh hưởng gì tới tốc độ của hắn.

    Âm thanh mạnh mẽ lại một lần nữa vang lên. Lần này Mạc Phàm sử dụng chính là kỹ năng ma pháp Trung cấp Lôi hệ Linh Cấp Lôi Chủng .

    Kỹ năng ma pháp Sơ Cấp Thiên Quân Lôi Chủng đã trực tiếp đánh chết con Hắc Súc Yêu ngay lập tức rồi. Thế thì cái kỹ năng ma pháp Trung cấp Lôi hệ Linh Cấp Lôi Chủng này uy lực của nó sẽ càng bá đạo, sẽ càng khủng khiếp tới cỡ nào??

    Thiên Quân – Phích Lịch – Dạ Xoa!!

    Lôi Vân màu Tím Đen tụ tập dày đặc….

    Lôi vân màu Tím Đen này không có dấu hiệu nào báo trước liền oanh xuống tia chớp….

    Nó oanh xuống một nửa đường, liền tách ra biến thành vô số tia chớp nhỏ với uy lực không khác gì ban đầu….

    Sông Hoàng Phổ cách đó không xa, nước sông đang còn chậm rãi chảy. Đột nhiên trên mặt nước xuất hiện một đạo tia chớp màu Tím Đen hình chữ Xoa cuồng mãnh, thô bạo, điên cuồng mang theo hơi thở tràn đầy hủy diệt!!!
     
    zHiePz thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Pháp Sư
    Tác giả: Loạn
    Chương 223: Một tên cũng không thể thoát

    Dịch: Hoangforever
    Nguồn: truyenhoangdung

    Người dịch: Hoangforever

    Chỉnh sửa: Le Hoang



    Chấn động không khí này chia ra làm 5 đạo Lôi Điện Phích Lịch – Dạ Xoa oanh xuống 5 con Hắc Súc Yêu kia. Mà khu vực bị 5 đạo Phích Lịch – Dạ Xoa kia oanh xuống liền tạo thành một cỗ áp lực cường đại.

    Trong khu vực đó bất kể là bị Phích Lịch – Dạ Xoa đánh trúng hay là đứng trong chấn động không khí của Thiên Quân, mấy con Hắc Súc Yêu nho nhỏ kia đừng hòng mơ tưởng tới chuyện sống sót được. Có khác nhau chắc có lẽ là con trước bị đè ép biến thành bãi máu, con sau bị đánh trúng biến thành đống thịt vụn. Cũng không biết trước khi chết, bọn nó có kịp kêu lên một tiếng đau đớn hay không nữa.

    Uy lực của Thiên Quân – Phích Lịch – Dạ Xoa mạnh hơn Phàm cấp Lôi Chủng không chỉ có 1 cấp bậc. Mấy con Hắc Súc Yêu còn dư lại, dưới một đòn ma pháp Lôi hệ oanh kích này cơ hồ đều bỏ mạng hết….

    Cũng có một con Hắc Súc Yêu trong đám kia có vận khí tốt, bị oanh trúng chân, khiến cho hai chân của nó biến mất luôn. Đáng tiếc thay, nó cũng không sống được bao lâu, bị U Lang Thú xông tới, dẫm lên người nó…

    U Lang Thú từ từ hành hạ, chơi đùa với con Hắc Súc Yêu này tới chết. Con Hắc Súc Yêu bị U Lang Thú đạp cho thê thảm kia lúc này cảm thấy rất là hối hận. Tại sao lúc trước nó không dứt khoát lao vào Lôi Điện kia, chết theo đồng bọn của mình một cách nhanh gọn lẹ cho rồi. Để lúc này, nó bị U Lang Thú hành hạ cho tới chết mất nửa phút đồng hồ.

    Trong thoáng chốc, tất cả Hắc Súc Yêu ở đây đều bị Mạc Phàm dọn dẹp sạch sẽ. Mới lúc trước thôi, rõ ràng cái tên này đang còn là con mồi của bọn họ. Tại sao lúc này lại biến thành Tử Thần Lôi Điện đằng đằng sát khí rồi.

    Phải biết rằng một con Hắc Súc Yêu của bọn họ đối phó với 2-3 Ma pháp sư cũng không thành vấn đề. Bọn nó giảo hoạt, nhanh nhẹn, lại biết hợp tác tấn công. Cho dù Trung cấp Ma pháp sư có lợi hại đi chăng nữa, thì cũng không thể nào chịu nổi bị đám sinh vật này từ các vị trí khác nhau, hợp tác tấn công được.

    Thế nhưng, khi thấy đám Hắc Súc Yêu của mình chỉ trong một thời gian ngắn ngủi liền bị dọn dẹp sạch sẽ. Rốt cuộc 4 tên Hắc Giáo Đình lúc này mới ý thức được, mục tiêu bọn họ muốn bắt căn bản không phải là một con cừu non, mà là một con mãnh hổ hung tàn!!

    Thực lực hoàn toàn không cùng đẳng cấp với bọn họ.

    Tin tức mà cái tên ẩn núp ở trong học phủ mang tới cho bọn họ cũng không có chính xác quá đi!!

    “Rút lui. . . . . . Nhanh rút lui! !”

    Hôi Tam mặt mày tái mét, vội vã xoay người toan chạy trốn.

    “Tách ra trốn!”

    Hôi Nhị xem như vẫn còn bình tĩnh, vội vàng la lên nói với đồng bọn của mình.

    Bốn tên Hắc Giáo Đình này biết không đánh lại Mạc Phàm, vội vàng chạy trốn theo bốn phương khác nhau…

    Mạc Phàm nhìn lướt qua. Dưới chân hắn liền hiện ra một cái Tinh Quỹ vô cùng sáng rực đang lần lượt thay đổi.

    “Ngươi nhanh đuổi theo tên kia.”

    Mạc Phàm ra lệnh cho U Lang Thú của mình đuổi theo một tên chạy ra hướng bờ sông.

    U Lang Thú lập tức đuổi theo tên mà Mạc Phàm ra lệnh. Nó cũng không cần sử dụng bộc phát tốc độ làm gì cho mệt. Chỉ cần sử dụng bốn chân của mình đã đủ rồi, chẳng lẽ 4 chân của nó lại còn thua hai chân của cái tên nhân loại đang tẩu thoát kia sao? Nếu không thì, khi đuổi tới nơi rồi gặm lấy một chân của hắn, để xem hắn còn chạy được nữa hay không??

    Mạc Phàm cũng không có vội vàng đuổi theo. Bởi vì dưới chân hắn lúc này đã hiện ra một Tinh Đồ thần bí. Khí tức Hắc Ám quỷ dị từ nơi đó ào ào phát ra.

    “Lên!”

    Mạc Phàm giơ tay ra phía trước. Một Cự Ảnh Đinh khổng lồ không có tiếng động liền vun vút lao đi.

    Căn bản không thể nhìn thấy lực lượng Hắc ám này rời cung bay đi như thế nào trong không khí. Nhưng trên các tấm kính nhà máy, mơ hồ nhìn thấy có thứ gì đó sắc bén vụt qua.

    Một giây sau, cái tên Hôi Tứ canh giữ ở bên ngoài cửa kia đột nhiên dừng động tác chạy trốn lại. Động tác chạy trốn của hắn phối hợp với nửa phần thân thể không có cách nào hoạt động được kia nhìn qua tạo thành một tư thế cực kỳ quỷ dị!

    Hôi Tứ mặt mày tái nhợt quay đầu nhìn lại. Trong tích tắc hắn liền phát hiện ra cái bóng phía sau mình đột nhiên xuất hiện một cây đinh khổng lồ cắm vào, không khác gì bị một thanh kiếm xiên qua vậy.

    Ngay sau đó, xung quanh thân thể hắn xuất hiện khí tức hắc ám. Những khí tức hắc ám này lượn lờ xung quanh hắn, trói hắn càng lúc càng chặt hơn, giống như tinh thần của hắn cũng bị trói chặt lại vậy!

    “Toàn bộ đều phải chết!”

    Mạc Phàm cũng không có liếc mắt nhìn tên Hắc Giáo Đình bị Cự Ảnh Đinh ghim lại kia lấy một cái. Trong nháy mắt thân thể hắn liền biến mất trong bóng tối.

    Một cái bóng đen như mực liền nhanh chóng di chuyển trong nhà máy. Không quá vài giây, bóng đen này liền xuất hiện trước mặt một tên giáo đồ với khuôn mặt lạnh băng.

    Hôi Nhị liều mạng chạy trốn. Vốn là hắn quay đầu lại nhìn xem tên hung thần kia có đuổi kịp mình không. Khi thấy đằng sau không có một ai đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ai mà ngờ được, vừa quay đầu lại thì gặp ngay tên hung thần đang đứng ở trước mặt.

    “Hỏa Tư – Phần Cốt!”

    Một đoàn Liệt Diễm đột nhiên xuất hiện trên lòng bàn tay Mạc Phàm. Mạc Phàm liền đem ngọn lửa vừa mới xuất hiện này ném lên ngực tên Hôi Nhị ngay sát bên cạnh mình.

    Ngọn lửa sau khi đụng trúng ngực Hôi Nhị, liền nhanh chóng lan tràn toàn thân hắn.

    Trang phục Hôi Nhị liền bị đốt sạch sẽ từ đầu tới chân, tới ngay cả da thịt của hắn cũng bị thiêu cháy. Thế nhưng đáng sợ hơn cả chính là ngọn lửa này chui vào bên trong thân thể hắn. Thiêu đốt xương cốt hắn thành tro bụi. Ngọn lửa Phần Cốt thiêu đốt cả trong lẫn ngoài lại được Mạc Phàm khống chế nhiệt độ một cách khéo léo khiến cho thời gian thiêu đốt của nó càng lâu hơn….

    Đối với cái đám Hắc Giáo Đình này, nếu như hắn có nửa điểm thương hại bọn họ thì chả phải là thất kính với người đã khuất, người bị bọn họ giết chết hay sao!

    Mạc Phàm xoay người lại. Hai con mắt nhìn chăm chú vào tên Hôi Ngũ đang chạy xa xa một đoạn thời gian kia. Sau lưng hắn vẫn là âm thanh kêu gào đầy thống khổ của Hôi Nhị do bị ngọn lửa Phần Cốt hành hạ.

    Cái tên Hôi Ngũ này, chạy trốn cũng rất là nhanh à nha. Chắc là một tên Phong hệ Ma pháp sư. Bởi vì hắn có thể nhìn thấy một đạo không gian Phong Quỹ đang chở hắn chạy.

    “Huýt Huýt Huýt ~ !”

    Ngọn lửa Liệt Diễm từ dưới chân Mạc Phàm lại một lần nữa xông lên một cách điên cuồng. Nó bao trùm lấy cơ thể Mạc Phàm, biến Mạc Phàm thành một Hỏa Diễm Ma Đầu. Một ma đầu với ngọn lửa xoáy lên xung quanh cơ thể và khuôn mặt lạnh như băng!

    ………

    Hôi Ngũ liều mạng chạy trốn.

    Ở trong học phủ Minh Châu hắn chính là một học viên Phong hệ. Nhưng ra ngoài hắn còn có một thân phận khác, thân phận này rất ít người biết được. Đó chính là chó săn cho Hắc Giáo Đình.

    Tài nguyên hắn không chiếm được. Nhưng với khát vọng muốn có lực lượng cường đại hơn. Hắn đã bán mạng cho Hắc Giáo Đình, để Hắc Giáo Đình có thể cho hắn lực lượng càng thêm mạnh hơn nữa….

    Mặc dù hắn đã chạy xa lắm rồi. Nhưng trong lòng Hôi Ngũ vẫn cảm thấy sợ hãi. Ở trong cuộc “Đấu thú so tài” hắn biết cái tên Mạc Phàm này có thực lực vô cùng cường đại. Ai mà ngờ được đó cũng chỉ là một góc tảng băng của tên đại ma đầu kia mà thôi. Giống như hạt gạo mà so với mặt trăng vậy.

    Hắn quả thật không thể hiểu nổi, một tên đã có hệ Triệu Hoán và Lôi hệ rồi. Thế nhưng tại sao hắn lại còn có năng lực hệ Hắc ám nữa. Tin tức này nhất định phải nhanh chóng báo cáo lên giáo sĩ đại nhân để cho đại nhân biết.

    “Liệt Quyền – Oanh Thiên”

    Đột nhiên, phía sau truyền tới giọng nói của tên kia.

    Hôi Ngũ mạnh mẽ quay đầu lại….Một ngọn lửa chói mắt. Hắn mới chỉ liếc mắt nhìn qua, thế nhưng đập tới trước mặt chính là một đoàn lửa đỏ rực điên cuồng đánh tới!

    Sóng lửa khổng lồ vô cùng, hiện ra một Hỏa Quyền khổng lồ, từ phía nhà máy cũ nát kia oanh tới đây. Rõ ràng hắn đã chạy xa như vậy rồi. Thế nhưng uy lực của Hỏa Quyền này lại không có yếu đi một chút nào cả!!

    Hôi Ngũ định sử dụng Phong Quỹ để thay đổi phương hướng. Thế nhưng sóng nhiệt phả tới cũng khiến cho da của hắn chảy ra rồi. Còn Hỏa Quyền kia thì dần dần mở rộng to ra như hình quạt. Cho dù hắn muốn trốn sang nơi nào cũng không thể trốn được.

    Ngọn lửa mạnh mẽ ầm ầm đánh qua, cả người Hôi Ngũ liền bị nuốt chửng….

    Ở khoảng cách gần, Liệt Quyền có thể đem mọi thứ ở trước mắt biến thành tro tàn. Còn ở khoảng cách xa, nhiệt độ Liệt Diễm cũng không có cao như vậy. Nhưng biến một Sơ cấp Ma pháp sư thành một thi thể cháy đen thì lại rất là dễ dàng.

    Hôi Ngũ tưởng rằng mình đã chạy rất xa rồi, tưởng mình đã an toàn, tránh được một kiếp rồi. Thế nhưng hắn lại không ngờ được cái tên đại ma đầu trong trường học kia lại còn có năng lực Hỏa Hệ

    Cả người Hôi Ngũ cháy rừng rực, té ở nơi xa. Mặc dù thân thể hắn bị đốt trụi nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn hiện ra dáng vẻ không thể tin được như trước.

    Hắn vĩnh viễn không có cách nào hiểu được, một tên Trung cấp Ma pháp sư tại sao lại có thể có tới 4 hệ ma pháp????
     
    binhdn and zHiePz like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)