Huyền Huyễn Tòa Thành Tội Ác - Yên Vũ Giang Nam - Q2 - Chương 148

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi nhymxu, 2/7/14.

  1. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 1: năm tháng trời sao lấp lánh
    Chương 26: nghệ thuật giết người


    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu






    "Cái gì?" Đại sư đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh buốt y như trần truồng nhảy xuống hải vịnh lạnh giá bên dưới vậy. Hắn gần như không thể tin tưởng câu nói này là từ Richard, một đứa trẻ mười hai tuổi dù cho có chút trầm mặc nhưng vẫn nỗ lực phấn đầu vì sao lại đột nhiên muốn học giết người chứ?

    Đột nhiên những bức vẽ Richard từng nộp hiện ra trong tâm trí đại sư. Nghĩ đến những đường nét ẩn chứa vô tận lực lượng kia, đại sư đột nhiên phát hiện bản thân mình sai rồi, không nên xem Richard là trẻ con bình thường. Trong hệ thống giáo dục của quý tộc nhân loại, những đứa trẻ mười hai tuổi đã khá trưởng thành mà mười lăm tuổi đã được công nhận là trưởng thành. Thậm chí ở những khu vực chiến tranh liên miên thì trẻ em sáu bảy tuổi đã là trưởng thành.

    Nghĩ tới đây đại sư ngồi thẳng người lên chăm chú hỏi: "Ta quen một người con muốn tìm, hắn là chuyên gia giết người nhưng là ta muốn biết vì sao con muốn học giết người?"

    "Nếu như cấu trang sư là người sáng tạo chiến tranh thì chỉ có học được giết người mới tạo ra những cấu trang kỵ sĩ xuất sắc nhất." Richard bình tĩnh nói.

    Câu trả lời của Richard làm đại sư đành chịu, hắn hít sâu một hơi bình ổn tâm tình đè nén buồn bực rồi chậm rãi nói: "Một lý do có vẻ rất tốti nhưng thôi không sao, chỉ cần có lý do là được rồi. Người đó tên là Nayar nhưng mọi người hay gọi hắn là Tai Họa. Hắn có thể dạy con thứ con muốn học."

    Richard khẽ gật đầu rồi làm lễ với đại sư sau đó mới được cho đại sư một tờ giấy. Đại sư vốn cho rằng đây là một bức vẽ nhưng đó lại là giấy chứng nhận đã học đủ số giờ hội họa của Richard. Đương nhiên đại đa số giờ dạy là không tồn tại nhưng đại sư có thể từ giấy chứng nhận này đòi tiền Thâm Lam mà số tiền bỗng dưng mà có này lên đến một vạn, đây cũng là một khoản không nhỏ. Quá trình này là an toàn bởi vì tiền công giảng dạy do học sinh trả, Thâm Lam sẽ đòi Richard khoản tiền này như vậy không có ảnh hưởng gì đến tài chính Thâm Lam nên không ai điều tra chuyện này. Nhìn thấy tờ giấy này tinh thần đại sư không khỏi rối loạn, đây là hối lộ sao?

    "Richard!" Đại sư gọi lại Richard đang định rời đi, vò mái tóc rối bù hỏi: "Vì sao con nhờ ta giúp đỡ?"

    "Vì con cảm giác nhờ ngài là dễ nhất."

    "Vậy nếu ta không giúp con thì con sẽ tìm ai?" Đại sư có chút tò mò hỏi.

    "Hắc Kim."

    Đại sư chợt hiểu ra, hóa ra trong lòng Richard, người làm nghệ thuật và kiếm tiền đều không đáng tin. Nhưng là hắn càng thêm tò mò đáp án khác nên hỏi: "Ê! Tiểu Richard, vậy người sau cùng con tìm đến là ai?"

    Richard không cần nghĩ ngợi nói: "Là những vị đại ma đạo sư dốc lòng dạy học."

    Thời gian đêm khuya, Richard rời khỏi chủ tháp Thâm Lam đi xuống khu vực kiến trúc phụ thuộc. Chủ tháp Thâm Lam chứa vô số pháp sư mà mỗi pháp sư này cần hai ba mươi người trực tiếp hoặc gián tiếp phục vụ bọn họ, những người này đại đa cư trú bên cạnh Thâm Lam bởi vì giá thuê đất ở chủ tháp Thâm Lam vô cùng đắt đỏ không phải một vị ma pháp sư dưới cấp 10 có thể gánh chịu được cho dù chỉ là một gian phòng nhỏ chỉ đủ đặt một cái giường.

    Khu vực xung quanh cũng chia đẳng cấp dựa theo cự ly với Thâm Lam, vòng gần Thâm Lam nhất có đông đảo pháp sư cư trú, đại đa số bọn họ còn chưa đến cấp 10. Bọn họ không ở chủ tháp được nhưng miễn cưỡng có thể trụ lại vòng ngoài.

    Richard che kín mặt trong mũ chùm một mạch đi tới khu vực xa chủ tháp nhất. Trên đường đủ ánh mắt từ cao ngạo, âm ám hay hiếu kỳ tập trung vào hắn. Đương nhiên người xa lạ sẽ chịu xăm soi nhiều cũng may tiêu chí ma pháp sư cấp 3 trên ma pháp bào giúp hắn ngăn ngừa rất nhiều phiền toái.

    Cuối một con hẻm nhỏ u ám, Richard tìm thấy một quán rượu nhỏ rách nát theo lời đại sư. Tấm biển có một lỗ hổng lớn, bên trên lờ mờ có thể thấy nét vẽ một nữ nhân bán lõa thô tục vụng về. Từ khe hở cửa quán có thể thấy không gian lờ mờ tối bên trong, không có ồn ào, không có tiếng nhạc chỉ có mùi rượu gắt mũi.

    Hiện tại là mùa đông, rét lạnh len lỏi khắp mọi ngõ ngách. Chỉ có chủ tháp Thâm Lam mới có hệ thống giữ ấm, nhiệt lượng này cũng tỏa ra cho khu gần đó được hưởng ké, đây cũng là lý do giá thuê khu sát Thâm Lam cao hơn và những pháp sư thuê ở đó ngạo mạn hơn. Còn với hẻm nhỏ xa tít Thâm Lam này thì khí trời hoàn toàn rét lạnh nếu như sử dụng hệ thống giữ ấm như ở Thâm Lam thì có lẽ thu nhập một tháng của quán rượu nhỏ này không đủ trả tiền hệ thống chạy một ngày. Trong khí trời rét lạnh cùng với vị trí hẻo lánh này làm quán rượu không có khách nào đến.

    Richard vươn tay đẩy cửa quán rượu rồi tiến vào trong. Diện tích bên trong quán không lớn, chỉ bày được ba cái bàn. Đứng sau quầy bar là một trung niên nhân diện mạo bình thường, mái tóc của hắn đã điểm trắng một nửa.

    Trong một bàn cạnh góc, hai nam nhân khôi ngô quần áo rách nát đang lười nhác ngồi đó, từng ngụm từng ngụm uống ừng ực. Đồ nhắm của bọn họ là một đĩa thịt khô cũng không biết là loại thịt gì nhưng nhìn hình dáng khô quắt không còn giọt nước kia thật khó mà nuốt trôi nhưng là hai người này lại nhai rất từ từ, cẩn thận cảm nhận hương vị của miếng thịt rồi mới ra sức uống từng ngụm từng ngụm rượu mạnh vào bụng. Dù chỉ có một đĩa thịt nhỏ nhưng nhìn bộ dáng của bọn họ có lẽ cả đêm cũng không ăn hết.

    Richard nhìn quanh một vòng xem hết tình hình quán. Nam nhân sau quầy bar liếc nhìn Richard rồi nói: "Nhóc con, mẹ ngươi không dạy là trưởng thành mới được vào quán rượu à? Đương nhiên nếu như ngươi có tiền ta cũng không ngại rót cho hai chén."

    Richard xốc lên áo choàng đàu rồi nói: "Ta không tới để uống rượu, ta muốn tìm người."

    "Tìm ai?" Nam nhân sau quầy bar có chút hứng thú hỏi.

    "Tai Họa!" Lời vừa nói khỏi miệng Richard đột nhiên cảm giác bản thân như tiến vào hầm băng, băng cứng đến cử động một ngón tay cũng khó! Ngoại trừ phần đầu ra, gần như toàn thân hắn đã không chịu khống chế của hắn! Mà rét lạnh ập đến như gai nhọn hung hăng đâm vào da thịt của hắn, đây là lần đầu tiên Richard cảm nhận sát ý.

    Giống như thời gian tĩnh lặng, hai nam nhân đang ngồi uống rượu cũng dừng lại động tác. Một người vẫn cầm chén rượu giơ lên còn một người vẫn cầm miếng thịt khô. Nhưng bọn họ không phải không thể cử động được như Richard dù cho bọn họ dừng lại động tác nhưng ánh mắt đều tập trung vào tiểu Richard, ánh mắt đó hờ hững đến vô tình.

    Nam nhân sau quầy bar cũng dừng động tác lau chùi chén rượu, ánh mắt hắn nhìn lên cây nến đong đưa hiển nhiên đang sa vào hồi ức. Chốc lát sau hắn mới hồi phục tinh thần nói: "Tai Họa là tên trước kia của ta, đã lâu rồi ta không dùng nó, cứ gọi ta là Nayar. Chắc hẳn bạn bè nào đó của ta nói cho ngươi biết tên Tai Họa, dù vậy ta cũng rất tò mò, một đứa trẻ còn chưa lớn chạy đến đây làm gì?"

    "Ta muốn học giết người." Richard trả lời ngắn gọn.

    "Vì sao?"

    "Bởi vì ta cảm giác rất nhanh thôi ta sẽ phải dùng tới nó." Richard nói.

    Nayar khẽ gật đầu không hỏi tiếp nguyên nhân mà nói: "Nơi này là Thâm Lam, dù là vùng ngoài cùng thì cũng là Thâm Lam. Cho nên…"

    "Ta đã chuẩn bị học phí." Richard nói.

    Nayar toét miệng cười: "Khóa học của ta rất đắt, mỗi ngày chí ít phải trả năm trăm kim tệ."

    Sát ý lạnh buốt cũng theo nụ cười tan biến.

    Richard lấy ra một túi tiền phụ ma tinh xảo, đổ một đống kim tệ lên quầy bar rồi nói: "Ta chuẩn bị một ngàn kim tệ, cho nên mời ngài dạy ta!"

    Nayar thờ ơ nhìn chồng kim tệ cười nói: "Một đứa trẻ chưa trưởng thành mang nhiều tiền như vậy còn chạy đến ổ sát thủ, ngươi không sợ ta sẽ thịt ngươi sao? Ta biết quá nửa là ngươi được tên họa sĩ thích vẽ nữ nhân kia giới thiệu nhưng kẻ đó là tên nhu nhược không thể tin được. Cho nên, tiểu tử hiện tại nói cho ta lý do vì sao ta không nên giết ngươi."

    "Bởi vì ta chỉ mang tiền hôm nay."

    Nayar cười càng thêm vui vẻ nói: "Rất thông minh! Nhưng là nên cho ta lý do khác vì đôi khi tiền có thể được việc, đôi khi lại không. Cho nên vì bảo hiểm tốt nhất không nên nghĩ ta hiện tại chỉ cần tiền."

    Richard do dự một lát rồi nói: "Tên ta là Richard Archimonde. Sư phụ ta là Tô Hải Luân điện hạ, cha ta là Gordon Archimonde."

    Nụ cười trên mặt Nayar đột nhiên ngưng trệ, hắn hít một hơi thật sâu rồi rống lên với hai nam nhân ngồi trong góc: "Các ngươi nói sao đây?"

    Nam nhân bên trái đặt chén rượu xuống nói: "Bọn họ đều là kẻ điên! Nếu như ngươi dám đụng vào Richard dù ngươi trốn xuống địa ngục cũng sẽ bị Gordon bắt lại sau đó điện hạ sẽ giúp ngươi hối hận vì sao mình còn sống."

    Nam nhân bên phải thong thả đặt miếng thịt xuống rồi nhìn Richard nói: "Ngươi không thấy nhóc con này rất thú vị sao? Dạy một kẻ như vậy rất có cảm giác thành công mà lại có tiền kiếm! Nếu như ngươi chê tiền thì nhường lại cho ta đi dù sao Tai Họa cũng là cái tên hơn mười năm trước rồi, ai biết giờ ngươi còn dùng được dao không mà ta hiện tại cũng đang thiếu tiền."

    "Râu Mép Hồng, ngươi đừng nằm mơ!" Nayar gầm gào lên rồi vơ lấy kim tệ vào trong túi lo sợ chậm sẽ sinh biết. Sau khi thu tiền, ánh mắt hắn nhìn Richard cũng thay đổi, hắn hơi trầm ngâm rồi nói: "Ta muốn dạy ngươi không chỉ giết người mà là nghệ thuật hủy diệt sinh mạng, hiện tại bắt đầu đi."

    Sáng sớm, Richard quay về khu cư trú của mình. Trên đường đi về phòng ngủ hắn lại nhìn thấy tượng sắt vết thương chồng chất, phần đầu hoàn hảo của nó đặc biệt chói mắt. Nhìn vào bức tượng này, Richard đột nhiên thở dài tự nói: "Sau này không cần ngươi nữa."

    Richard đi lướt qua tượng sắt, tay trái như vạch ra một quỹ tích xẹt qua phần cổ tượng sắt sau đó đi về phòng ngủ.

    Keng một tiếng, đầu tượng sắt bỗng rời khỏi thân thể rớt trên mặt đất mà lại bắn ra rất xa. Vét chém trơn phẳng như mặt kính giống như bị dao sắc cắt qua vậy.
     
  2. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 1: năm tháng trời sao lấp lánh
    Chương 27: lực lượng thay đổi thế giới (thượng)


    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu






    Mùa xuân lại đến, ngoài đánh dấu Richard đã mười ba tuổi ra thì hắn cũng không biết ý nghĩa nào nữa của mùa xuân này.

    Là kẻ sáng tao chiến tranh, cấu trang sư cũng không cần am hiểu dùng hai tay giết người, tạm thời với giai đoạn của Richard thì điều này chưa quan trọng. Nhưng mỗi đêm khuya trở về từ quán rượu nhỏ, Richard đều cảm thấy những ma pháp trận, công tác vị diện… biến đổi, chúng nó không còn là những con số chính xác nữa mà bắt đầu ảnh hưởng lẫn nhau, phạm vi ảnh hưởng cũng không phải nhìn cái thấy ngay.

    Lấy ví dụ đơn giản, nếu bố trí ma pháp trận hệ hỏa cỡ lớn ở địa hình sa mạc và rừng rậm thì có thể tạo thành lực công kích ngang nhau nhưng ba đến năm năm sau, địa chất sa mạc sẽ biến đổi, đường nước ngầm sẽ bị đẩy đi xa làm biến đổi vị trí ốc đảo. Mà nếu bố trí ở rừng rậm thì ban đầu lửa lớn sẽ thiêu hủy khoảng lớn cây cối tạo thành biến đổi thực vật, nhưng là tro cỏ và gió xuân mang theo lượng lớn hạt giống sẽ lại cắm rễ và phát triển xanh tươi ở khoảng đất này. Những ảnh hưởng này với chiến dịch nhanh là không tác dụng nhưng nếu là chiến dịch kéo dài trăm năm thì sẽ khác, thậm chí còn ảnh hưởng đến phát triển của một chủng tộc.

    Richard đột nhiên cảm giác chính mình nhờ chân thực mà thay đổi nhận thức với cấu trang sư nhưng là hắn không thể tin được cảm giác này, có lẽ chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên hoặc là mệt mỏi nảy sinh ảo giác mà thôi. Nếu như suy xét lý trí thì khả năng sau lớn hơn.

    Một đêm nào đó, Richard đột nhiên không thể ngủ, những chuyện từ nhỏ đến lớn cứ hiện ra trong đầu hắn, lượng lớn tri thức như xuyên suốt liên hệ lẫn nhau, rất nhiều vấn đề trước kia không hiểu nay đột nhiên có đáp án. Linh cảm trào dâng như suối chảy mạnh khắp tâm can!

    Richard đột nhiên lật người ngồi dậy xông vào phòng thí nghiệm, hắn nhanh chóng bày ra một tấm da ma thú thượng đẳng, lấy ra bút ma pháp bí ngân bén nhọn bắt đầu khắc ma pháp trận trên da ma thú. Bóng đêm dần trôi, một người vẫn say mê làm việc quên đi thời gian. Trước sau thay đến hơn hai mươi hai cái bút ma pháp trong đó hỏng đến sáu cái, tổ hợp hơn hai trăm tài liệu ma pháp cuối cùng cũng hoàn thành khắc ma pháp trận trên da ma thú. Tấm da vuông đã vô cùng cứng rắn, bên trên tỏa ánh ma pháp. Chỉ cần Richard đưa ma lực vào, ma pháp trận sẽ bắt đầu vận chuyển hơn nữa ban cho Richard hiệu quả nhanh nhẹn.

    Nhìn vào tấm da ma thú này Richard gần như không thể tin vào mắt mình! Một đêm như mộng như ảo và tấm da ma thú này là kết quả! Nếu như không để ý đến chất liệu và những sai sót nhỏ thì tấm da ma thú này ở thế giới bên ngoài sẽ có một cái tên: ma văn cấu trang! Dù cho nó chỉ là ma văn cấu trang cấp thấp nhất: sơ cấp mẫn tiệp thì nó cũng vẫn là ma văn cấu trang!

    Dù cho hắn đã học tập hệ thống ma văn cấu trang nhưng chưa từng thử khắc cấu trang cho nên tấm cấu trang này còn rất nhiều chỗ có thể sửa đổi và gần như chưa thể sử dụng. Nhưng đây là một chặng đường tiến bộ lớn! Giống như một vị ma đạo sư chỉ cần đủ ma lực tiêu chuẩn để học ma pháp thì quá trình học bất cứ ma pháp nào cũng cảm thấy giản đơn!

    Hắn nâng lên tấm ma văn cấu trang đơn giản ngắm nghía, hơn một năm vất vả, suy tư, kiên trì và đau khổ dồn dập dâng lên trong lòng, nhất thời cảm xúc hỗn loạn trong hắn. Những giọt nỗ lực không biết mệt mỏi cuối cùng hội tụ thành dòng! Đau lòng ẩn sâu trong dòng máu điên cuồng cuối cùng hóa thành động lực không ngừng thúc đẩy hắn tiến về phía trước! Nếu dò ra nguyên nhân thì có lẽ chỉ có một câu nước chảy thành sông!

    Đủ loại cảm xúc giao thác làm Richard tự thưởng cho bản thân ba phút thoải mái. Hắn đã biết tất cả ở Thâm Lam đều xây trên mộng đẹp, lúc nào cũng có thể tan vỡ. Khoản tiền học phí khổng lồ, tài liệu mỗi ngày cần dùng vô cùng lớn, mỗi ngày uống dược tề khôi phục ma lực như uống nước, khu cư trú khổng lồ làm người bất an này… tất cả đều xây dựng trên nền tảng Tô Hải Luân vui vẻ. Nói câu không dễ nghe thì sinh hoạt của Richard vẫn cứ phải dựa vào tâm tình của pháp sư truyền kỳ. Thiên phú trước khi chuyển biến thành thực lực chỉ có giá trị ngắm nghía mà thôi!

    Có một câu danh ngôn nổi danh là trên thế giới không có bữa trưa miễn phí. Bữa trưa của pháp sư truyền kỳ vô cùng quý giá có thể miễn phí sao? Mà từ phản ứng của Nayar, Richard biết người cha Gordon Archimonde bản thân vô cùng hận là một đại nhân vật thật sự, mọi người sợ sệt hắn nhiều hơn là ưa thích. Có bối cảnh như vậy thì khoản Tô Hải Luân vui vẻ cũng dễ hiểu, một phần nhờ vào nỗ lực của Richard, một phần nhờ bóng dáng to lớn của Gordon.

    Richard biết rõ hiện tại chính mình có tất cả, bao gồm cả khoản tiền chuẩn bị dùng để giúp Irene vượt qua khó khăn thật ra đến từ cha hắn, nam nhân đã từng làm hắn hiếu kỳ rồi lại không muốn nhớ đến. Nhưng là hắn không thể cự tuyệt, muốn bước tiếp trên con đường ma pháp mà không có tiền tài ủng hộ là điều không thể. Lấy cá tính quật cường của hắn sau này hắn nhất định sẽ trả lại gấp đôi cho Gordon, lúc đó mới hoàn thành tâm nguyện của mẹ hắn sau đó vĩnh viễn không gặp lại cha mình. Không, có lẽ một ngày nào đó hai cha con này sẽ gặp nhau trên chiến trường, thế giới luôn tràn đầy chuyện kỳ thú!

    Nhưng điều làm Richard đau khổ nhất là những khóa bồi dưỡng logic không ngừng nhắc nhở hắn rằng hắn đã hạ quyết tâm trả lại gấp đôi thì có thể thoải mái sử dụng kim tệ của Gordon sao? Có lẽ phần lớn người có thể an tâm làm điều này nhưng Richard thì không. Sâu trong nội tâm hắn dù là thừa kế từ cha hay mẹ thì đều có bản năng kiêu ngạo, điều này làm hắn không thể lừa gạt bản thân, vô sỉ như vậy được.

    Hiện tại một bước ngoặt xuất hiện chính là 'sơ cấp mẫn tiệp'. Tấm da thú trong tay hắn ý nghĩa rất nhanh thôi hắn có thể chế tạo ma văn cấu trang đạt tiêu chuẩn, mà từ sơ cấp mẫn tiệp phát triển các cấu trang sơ cấp khác cũng không khó. Mỗi cấu trang tiêu chuẩn giá cả không nhỏ chút nào dù cho Richard đã quen với tiêu tiền nhiều ở Thâm Lam cũng phải kinh ngạc. Cho nên sau này Richard có thể bán cấu trang cho Thâm Lam kiếm tiền, khoản tiền này tương đối khả quan dù cho không thể sánh với khoản Tô Hải Luân vui vẻ. Đương nhiên Richard sẽ không ngu đến mức có thể kiếm tiền là cự tuyệt khoản Tô Hải Luân vui vẻ. Khoản thu thêm này ý nghĩa hắn có nhiều tài liệu sử dụng hơn, tốc độ tu luyện nhanh hơn và tự do nhiều hơn.

    "Nếu như…" Hai từ này vừa xuất hiện là Richard vội vã đè nén lại ngay. Sâu trong nội tâm hắn đã biết lời muốn nói là gì. Nếu như hắn có thể chế tạo ma văn cấu trang sớm hơn thì liệu có thể kéo lại Irene không?

    Đây là một vấn đề khờ khạo. Richard theo bản năng đưa ra đáp án chân thực tàn khốc. Tất cả sẽ không khác gì bởi vì nó đã xảy ra, thời gian sẽ không quay lại. Mà theo hiểu rõ với Thâm Lam hơn, hiểu rõ quy tắc vận hành hơn, hắn dần dần nhìn ra một gương mặt đứng sau chuyện này. Thời gian mất đi là đơn thuần mà thế giới này lại là phức tạp!
     
  3. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 1: năm tháng trời sao lấp lánh
    Chương 27: lực lượng thay đổi thế giới (trung)


    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu






    Trời đã sáng, mặt trời đã dâng lên phía xa hải vịnh chiếu sáng bầu trời trong xanh. Từng tia sáng mạnh mẽ át đi ánh sáng ma pháp từ cấu trang 'sơ cấp mẫn tiếp' cũng làm Richard cảm giác tròng mắt đau nhức mệt mỏi vì một đêm không ngủ.

    Hắn nhẹ nhàng xoa đôi mắt đau nhức rồi cẩn thận cắt đi ma văn cấu trang xong vội vã rời khỏi khu cư trú tìm Phil đại ma đạo sư dạy hắn tri thức ma pháp trận để xác định kế hoạch học tập tiếp theo của hắn!

    Phil không thẹn với danh hiệu đại ma đạo sư, không chỉ vì ma lực 19 cấp của ông mà còn vì kiến thức uyên bác, những triết học ma pháp khai sáng và thái độ công chính của ông. Hiện tại Phil là giáo viên dạy Richard ma pháp trận, tương lai ông sẽ là giáo viên dạy Richard ma văn cấu trang.

    Ma văn cấu trang là môn khoa học với lượng tri thức khổng lồ mà bản thân nó cũng không có con đường cố định. Hơn ngàn năm nghiên cứu chỉ sơ bộ chia cấu trang thành bảy cấp trong đó bốn cấp trước đều có tiêu chuẩn rõ ràng. Có thể chế tạo sơ cấp ma văn cấu trang còn chưa được gọi là cấu trang sư, phải chế tạo được cấu trang cấp 2 mới được gọi là cấu trang sư. Mà đại cấu trang sư là những người có thể chế tạo cấu trang cấp 3, 4. Cuối cùng, những ai có thể chế tạo cho dù là đã từng chế tạo được ma văn cấu trang cấp 5 đều được gọi là thánh cấu trang sư! Còn về cấp 6 và cấp 7 tồn tại trong truyền thuyết và suy đoán!

    Hiện tại còn sáng sớm, khắp Thâm Lam không có mấy bóng người qua lại. Richard cố gắng kiềm nén trái tim kích động, vội vã tiến vào khu vực của Tô Hải Luân.

    Hai cánh cửa đồng của khu vực này quanh năm không đóng, hai bên đều có tượng ma pháp trông coi. Trong đó có một bức tượng một mắt dùng ruby khảm thành mắt nhìn vào Richard, một tia sáng hồng bắn ra từ mắt nó. Ngay lập tức huy chương trên ma pháp bào của Richard sáng lên, bức tượng đó thu lại tia sáng rồi quay về vị trí.

    Những tầng phía trên Thâm Lam đều thuộc về khu vực riêng của pháp sư truyền kỳ nhưng là mấy tầng phía dưới được chia cho vài vị ma đạo sư cư trú, điều này giúp thể hiện tín nhiệm và yêu thích của Tô Hải Luân điện hạ với bọn họ. Ngày thường bọn họ cũng cư trú và làm thí nghiệm ở đây bởi thế cả tầng năm rộng lớn chỉ có mười bảy vị đại ma đạo sư cư trú, trong đó có Phil đại sư.

    Khi Richard được phép tiến vào khu vực tư nhân của Phil đại sư thì cũng đúng lúc đại sư vừa kết thúc minh tưởng buổi sáng.

    Phil tùy ý mặc ma pháp trường bào, giơ tay nhấc chân đều mang theo khí tức nguyên tố nồng đậm. Độ kết nối với nguyên tố cao như vậy làm không gian xung quanh Phil đại sư có ma lực cao hơn bình thường, dù là học sinh của ngài chỉ cần đứng bên cạnh nghe giảng cũng được hưởng lợi tích lũy ma lực. Nhưng là chỉ khi vừa kết thúc minh tưởng hoặc giảng bài cho học sinh quan trọng Phil đại sư mới thả ra khí tức nguyên tố.

    Nhìn thấy Richard, trong mắt Phil khẽ lóe lên tia khen thưởng không dễ phát hiện, hắn chỉ tay vào ghế ngồi bên cạnh tỏ ý Richard có thể ngồi xuống sau đó mời cầm một lọ dược tề khôi phục ma lực uống vài ngụm. Richard cũng không ngồi xuống mà lấy ra tấm da thú 'sơ cấp mẫn tiệp' đưa tới rồi nói: "Lão sư, đây là tác phẩm linh cảm tối qua của con, mời ngài chỉ điểm."

    Chỉ nhìn những hoa văn tinh trí tỉ mỉ bên trên có thể biết ma pháp trận này chắc chắn xuất chúng. Phil đầy hiếm thấy nở nụ cười đón lấy da thú, hắn đang định khen thưởng Richard mấy câu thì đột nhiên biến sắc! Nhìn lại vài lần, thân thể Phil khẽ run lên, hắn bật đứng dậy, tay áo choàng theo đó quét văng bình dược tề khôi phục ma lực văng xuống đất. Bình thủy tinh giá trị cả 2000 kim tệ này nhanh chóng tan biến…

    Xưa nay Phil đại sư một mực tiết kiệm nhưng cũng không để ý đến bình dược tề tan biến, ánh mắt hắn tỏa sáng nhìn chằm chằm Richard, nguyên tố ba động kịch liệt như gầm gào xung quanh! Hắn đầy nghiêm túc hỏi: "Con nói đây là con làm tối qua? Con có biết nó là gì không?"

    Nguyên tố cuồng bạo làm Richard gần như không thể nổi, hắn khổ sở đứng lại chỗ thần thái bình tĩnh trả lời: "Sơ cấp ma văn cấu trang: sơ cấp mẫn tiệp. Mới chỉ là miễn cưỡng hoàn thành!"

    Phil lúc này mới phát hiện bản thân kích động, hắn chậm rãi thu hồi lực lượng nguyên tố rồi ngồi xuống chăm chú nhìn da thú trong tay rồi nói: "Miễn cưỡng hoàn thành, đúng, từ này chính xác, đối với một ma văn cấu trang thì tác phẩm này chỉ được tính là miễn cưỡng hoàn thành. Nhưng ở tuổi mười ba đã làm ra được một cấu trang 'miễn cưỡng hoàn thành' thì trong cả dòng lịch sử chỉ đếm được trên đầu ngón tay! Richard, ta tin con không nói dối nhưng chuyện này không hợp lý! Con chưa học đến giai đoạn kết nối tri thức. Trong điều không hợp lý này nhất định có nguyên nhân, nếu con không ngại có thể kể lại mọi chuyện con trải qua cho ta nghe không? Ta nghĩ như vậy ta sẽ giúp con được nhiều hơn."

    Phil đại sư là một người đáng kính trọng, Richard không cảm nhận được một tia tình cảm không tốt nào từ ông mà thế giới ma pháp phức tạp như vậy, tràn đầy nguy hiểm không rõ, có người dẫn đường sẽ tốt hơn nhiều. Thế là Richard kể lại mọi chuyện từ năm đầu đến Thâm Lam, hắn chỉ dấu đi chuyện liên quan Irene. Trong suy nghĩ của hắn, thân mật giữa hai người chỉ tăng nhanh tốc độ trưởng thành của hắn chứ không ảnh hưởng gì đến ma pháp. Thậm chí cả chuyện hắn đến học ở chỗ Nayar cũng không giấu diếm.

    Nghe đến đó, Phil đại sư khẽ động đôi mi, theo ý thức muốn đứng lên nhưng kiềm nén hồi lâu lại ngồi trên ghế. Hắn phẩy tay tỏ vẻ Richard có thể dừng lại rồi ngửa đầu nhìn trần nhà không ngừng suy nghĩ.

    Chốc lát sau, Phil đại sư mới nói: "Hóa ra là hắn, không ngờ Tai Họa năm nào cũng tới Thâm Lam. Hiện tên hắn là Nayar sao? Đó chính là tên thật của hắn, rất ít người biết chuyện này. Những thứ hắn dạy con giúp nhanh chóng phá bức tường ngăn giữa các môn học, giúp con liên kết các môn lại với nhau. Giết chóc và sáng tạo giống nhau đều bao gồm rất nhiều tri thức các lĩnh vực khác nhau."

    Richard khẽ do dự một chút rồi hỏi: "Như vậy con có thể học tiếp không?"

    Phil đại sư trầm ngâm chốc lát rồi nói: "Hiện tại thì có thể. Tai Họa, à không, hiện tại là Nayar, trước kia hắn từng là nhân vật nổi danh trong thế giới hắc ám. Kỹ nghệ giết người của hắn đã đến gần nghệ thuật đủ để dậy con trong mấy năm. Nhưng là ta muốn biết vì sao con lại muốn học kỹ thuật giết người?"

    "Vì muốn sáng tạo cấu trang kỵ sĩ mạnh mẽ thì cần phải biết giết người như nào hiệu quả nhất."
     
  4. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 1: năm tháng trời sao lấp lánh
    Chương 27: lực lượng thay đổi thế giới (hạ)


    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu






    Phil nhìn thật sâu Richard rồi mới lắc đầu nói: "Đây không phải lý do thật, ta có thể thấy được đáp án từ đôi mắt con. Quên đi, đó không phải việc ta có thể xen vào chỉ là ta muốn nói cho con biết đây là Thâm Lam, là lĩnh vực của điện hạ. Nếu như con gặp chuyện gì không thoải mái có thể tìm ta hoặc khiếu nại trực tiếp với điện hạ. Thâm Lam là thế giới ma pháp sư, quyền lợi thế tục bên ngoài không vươn tay được đến đây. Nếu như con gặp chuyện liên quan đến quyền lợi bên ngoài thì ta khuyên con nên báo cho cha con biết. Lực lượng gia tộc Archimonde làm rất nhiều người kiêng sợ mà Gordon hầu tước chuẩn bị chuyển vào tòa thành truyền kỳ Faust. Có thể đặt chân lại Faust đại biểu thực lực tổng hộp ở đỉnh cao thế tục."

    Ánh mắt Richard lướt qua bên cạnh, hồi lâu mới nói: "Con không muốn mượn lực lượng Gordon hầu tước."

    Trí tuệ lâu năm giúp Phil đại sư nhìn ra bí mật nhỏ từ xưng hô của Richard nhưng hắn cũng không ngạc nhiên. Những người dòng họ Archimonde thật sự rất có 'cá tính'. Đương nhiên nhìn khắp đại lục cũng không thiếu những gia tộc tương tự như thánh Peter, Davis Mull, Aga Gonzalez, Solomon, Julius…

    Phil gật đầu rồi trầm ngâm nói: "Thật ra ta còn có một nghi hoặc, đó chính là trí tuệ. Nghệ thuật giết chóc dù thúc đẩy quá trình lĩnh ngộ, quán thông các môn học nhưng ma văn cấu trang liên quan đến bốn mươi sáu môn học cơ sở, không chỉ thiên tài là có thể làm được, điều này cần thời gian dài nỗ lực và trí tuệ chân chính, là trí tuệ chứ không phải thông minh. Mà con, Richard à, trí tuệ của con không quá nổi bật trong Thâm Lam. Vốn ta còn cho rằng đến mười lăm tuổi con mới tạo ra được thể hệ ma văn cấu trang cho mình nhưng là giờ này con đã làm được, điều này không hợp lý…"

    Nhưng Phil cũng biết đây là một vấn đề không có đáp án. Bây giờ sự thật là Richard đã bước ra bước đầu tiên quan trọng nhất. Đây là sự thực nghĩa là nó tồn tại, nó hợp lý dù cho không có đủ lý do. Nhiều năm nghiên cứu ma pháp giúp Phil hiểu rõ tất cả mọi chuyện đều có nguyên nhân chỉ là chính mình không thấy mà thôi. Noland có rất nhiều bí mật, vũ trụ do vô số vị diện tạo thành không thể thăm dò hết được cho nên cho dù là vị thần nhàm chán nào đó đột nhiên ban cho tiểu Richard tri thức về cấu trang sư cũng không phải không có khả năng. Trên thức tế, linh cảm bộ thiên quốc vũ trang của Peter phần lớn đến từ thần linh.

    Phil đại sư đứng lên cẩn thận thu lại 'sơ cấp mẫn tiệp' rồi mới nói: "Được rồi cũng không nên lãng phí thời gian ở vẫn đề này nữa, bất kể nguyên nhân như nào thì cũng có thể kể công của may mắn. Mà may mắn trước giờ đều là một phần của thực lực, càng về sau lại càng rõ ràng."

    Dừng lại một lát, Phil đầy ý tứ nói sâu xa: "Richard, có lẽ con còn không biết mình may mắn như nào. Đây là một bí mật nửa công khai nên cũng không cần phải giữ kín làm gì. Tô Hải Luân điện hạ có một thói quen chỉ giữ lại một học sinh cho mỗi lĩnh vực ma pháp mà thôi. Cấu trang sư chói mắt cũng như vậy."

    "Cho nên?" Richard đột nhiên hiểu ra vì sao hắn cảm thấy địch ý từ Minnie và Stevenson. Mà Randolph vốn không quan hệ gì với mình cũng bày ra âm mưu muốn giết hại mình.

    "Theo ta biết chí ít có Stevenson chí hướng phát triển theo hướng cấu trang sư mà ý chí vô cùng kiên định. Nhưng là hiện tại con đang đi trước hắn một bước cho nên điều ta vừa nói với con chính là để giúp con giải quyết những tranh chấp tương lai. Ngoài ra, con cũng cần tự chú ý an toàn bản thân."

    Richard nghe ra chút ý trong lời Phil đại sư nhưng đầy khó tin nói: "Nhưng đây là Thâm Lam."

    Phil đại sư cười nói: "Quy tắc mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ áp chế được người có lý trí."

    Richard khẽ cúi đầu suy nghĩ, chỗ hiểu chỗ không rồi gật đầu.

    Lúc này lão ma đạo sư đã thu xong đồ vật, các học sinh được triệu tập cũng đã đến nên nói với Richard: "Hiện tại đi cùng cùng ta, nhóc con may mắn, hiện tại ta sẽ cho con xem năng lực sáng tạo kỳ tích của cấu trang sư. Ta nghĩ sau khi nhìn thấy con sẽ hiểu khác đi về thế giới cấu trang sư, sẽ không dừng lại ở những tự truyện và sự tích nửa thật nửa giả kia nữa."

    Một giờ sau, Richard và Phil đã ở trong một phòng thí nghiệm ma pháp. Đây là một phòng thí nghiệm khổng lồ với một nửa ngoài trời, có thể kiểm tra uy lực ma pháp cấp cao thậm chí cả pháp thuật truyền kỳ mà bình thường đây cũng làm đấu thú trường dùng để kiểm nghiệm ma thú mới phát hiện hoặc sinh vật triệu hoán mới.

    Dưới ánh mắt chăm chú của Richard, một con thiết giáp mã được thả vào trong. Thiết giáp mã là một loại ma thú đặc biệt sống gần Thâm Lam, nó lớn hơn chiến mã bình thường nhiều, phần lưng được che phủ bởi lân giáp cứng rắn, tính tình vô cùng nóng nảy căn bản không thể thuần hóa. Gót sắt tràn ngập lực lượng của nó có thể giẫm vụn xương đầu địa cực băng hùng, tốc độ chạy của nó vô cùng nhanh nên rất ít có thiên địch. Giá trị lớn nhất của thiết giáp mã mà lớp lân giáp cứng hơn sắt, nhẹ hơn lông vũ mà không cần trải qua xử lý phức tạp đã có thể dễ dàng phụ ma.

    Vì phòng ngừa ma thú hung dữ đột nhiên bạo động nên mỗi con đều phải đi qua một con đường đen tối quanh co thật dài. Thiết giáp mã vừa vào trường thí nghiệm, không gian trước mắt nó đột nhiên rộng mở làm nó dừng bước chân. Đây là một khu vực rộng đến ngàn mét vuông, bên trong là đủ các loại địa hình. Trải qua nhiều lần thí nghiệm khắp nơi tỏa ra khí tức ma pháp nồng nặc và mùi máu tươi ma thú làm thiết giáp mã nhanh chóng cảnh giác.

    Trong phút giây thiết giáp mã dừng người, Richard nhìn thấy trước ngực thiết giáp mã mất đi một tấm lân giáp mà chỗ đó được thay bằng 'sơ cấp mẫn tiệp'. Đây không phải là dán vào đơn giản mà da thú phải trải qua xử lý đặc thù, đặt vào vị trí nào trên ma thú cũng cần thao tác tinh tế. Lúc này hơi thở của thiếp giáp mã nặng dần, ma văn cấu trang trên người nó dần lóe sáng, đây chính là dấu hiệu ma văn cấu trang hấp thu ma lực của thiết giáp mã bắt đầu vận chuyển.

    Dưới mùi máu tanh ma thú nồng nặc kích thích, thiết giáp mã nhanh chóng nỏng nảy! Nó lập tức chồm người lên hí dài một tiếng rồi bắt đầu cuồn cuộn chạy như sấm! Xem bộ dáng của nó thì hình như định mạnh mẽ xông qua hai khu tường rào tìm về tự do.

    Ngay tích tắc thiết giáp mã nhảy lên không, ma văn cấu trang đột nhiên lóe sáng! Thiết giáp mã đột nhiên phát ra tiềm lực kinh người nhảy vọt lên trời cao, không những vượt qua tấm chắn đầu tiên mà còn đụng vào tấm chắn thứ hai! Cú nhảy này gấp rưỡi cú nhảy của thiết giáp mã bình thường!

    Gỗ vụn tung bay, một khúc gỗ đường kính nửa mét chịu lực nặng nhất gần như nứt gãy! Mà thiết giáp mã bị đụng không nhẹ cũng trời đất xoay chuyển loay hoay tìm phương hướng.

    'Sơ cấp mẫn tiệp' không ngừng chớp sáng, tốc độ thiết giáp mã càng lúc càng nhanh rõ ràng vượt qua khả năng khống chế của nó. Nó không phải bị chạy trượt thì nhảy lên quá cao rồi mất thăng bằng té ngã xuống đất… Những tiếng va chạm lớn không ngừng truyền đến, gỗ vụn, bùn lầy, băng, đá vụn bắn tung tóe. Thân thể to lớn của thiết giáp mã không ngừng dùng tốc độ không thể tin nổi lao nhanh vào những chướng ngại vật. Thân thể kiên cố, thể trọng nặng cùng với tốc độ cao biến thiết giáp mã thành hung khí đáng sợ, chỉ riêng va chạm thôi uy lực đã kinh người.

    Nhìn vào thiết giáp mã đang phi như chớp trước mặt tiểu Richard không khỏi trợn mắt há mồm. Hắn cũng quen thuộc thiết giáp mã nhưng không ngờ nó lại có thể đạt tốc độ như này, thậm chí nhìn vào chiến lực khủng bố của thiết giáp mã sau khi tăng tốc thì đây như là một giống loài mới!

    Đây là lực lượng của cấu trang sư? Tiểu Richard đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc. Hắn cảm giác chính mình như một đứa trẻ nhặt được thanh kiếm sắt khua múa chơi đùa, sau khi khua múa mới phát hiện thanh kiếm này có uy lực hủy diệt thế giới!


     
  5. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 1: năm tháng trời sao lấp lánh
    Chương 28: lần đầu đả kích (thượng)


    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu







    Nhưng mình có thể điều khiển lực lượng này sao? Lần đầu tiên Richard sinh ra nghi hoặc trong lòng.

    Trong trường thí nghiệm, thể lực của thiết giáp mã nhanh chóng tiêu hao, tốc độ của nó đã giảm đi rõ rệt dù vậy vẫn nhanh hơn thiết giáp mã bình thường nhiều nhưng là thể lực trôi đi càng lúc càng nhanh. Sau khi nó đụng đổ một chướng ngại vật, nó đột nhiên sùi bọt mép nằm gục trên đất bất động.

    Richard kinh ngạc thốt lên, hắn không ngờ kết quả lại như này nên nhìn hướng Phil đại sư. Lão đại ma đạo sư vỗ vỗ vai hắn nói: "Đừng lo sợ. Sơ cấp mẫn tiệp bình thường tăng 30% tốc độ mà ma văn cấu trang con làm ra chưa hoàn thiện, tốc độ tăng thêm dao động từ 30% đến 35%. Con thiết giáp mã kia bản thân nó cũng không đủ sức chịu được cấu trang, chẳng qua vì thí nghiệm nên mới mạnh mẽ cắm cấu trang vào cho nó. Nếu như tất cả hoàn thiện thì ma văn cấu trang sẽ không làm tổn thương bản thể. Hiện tại con đã hiểu cấu trang sư thay đổi thế giới như nào rồi chứ?"

    Richard khẽ gật đầu, tâm tình hắn vẫn còn hoảng loạn không biết phải nói sao.

    "Đây là lực lượng thay đổi thế giới nên phải sử dụng cẩn thận, nhất là con." Phil đại sư nói đầy thâm ý rồi dẫn Richard rời đi.

    Hôm nay Richard được nghỉ học mà hắn cũng cần thời gian nghỉ ngơi. Chế tạo 'sơ cấp mẫn tiệp' cả đêm trong trạng thái hưng phấn làm thể lực, tinh thần và ma lực của hắn đã sớm cạn kiệt. Ngay khi nhìn thấy hiệu quả của ma văn cấu trang do bản thân chế tạo hắn đã không kiếm chế được phấn khích để rồi sau khi bình tĩnh lại thì mệt nhọc ập đến làm mí mắt hắn nặng như đá nằm gục tại chỗ.

    Phil gọi một pháp sư trực ban đến dặn hắn mang theo hai lực sĩ dị tộc dẫn Richard về khu cư trú của hắn. Đợi pháp sư trực ban rời đi, Phil suy nghĩ một lát rồi gọi một học sinh đưa cho hắn một biên lai mua hai rương dược tề khôi phục ma lực và khôi phục tinh thần rồi bảo hắn mang hai rương này đến khu cư trú của Richard mà hóa đơn ký tên đại sư.

    Vị học sinh này đã ba mươi tuổi, hắn đã theo đại sư nhiều năm cho nên trên mặt chỉ khẽ lộ tia kinh ngạc nhưng thật ra trong lòng hắn cuồn cuộn sóng lớn. Hai rương dược tề cũng chỉ có mười bình mà thôi nhưng dược tề Thâm Lam lấy hiệu lực gấp mấy lần bên ngoài mà nổi danh thêm vào đó là giá tiền gấp mười lần! Phil mặc dù địa vị cực cao ở Thâm Lam, thu nhập cũng sánh ngang địa vị nhưng hai rương dược tề này cũng bằng thu nhập cố định của đại sư trong một tháng. Phải biết thu nhập của Phil không chỉ dùng để duy trì cuộc sống bình nhật mà còn để vận hành phòng thí nghiệm của hắn nữa! Mà những học sinh trẻ tuổi khác thì càng không dấu được tâm sự. Kinh ngạc có, khen thưởng có, đố kỵ cũng có mà bình thản cũng có dù cho rất ít!

    Thí nghiệm ma văn cấu trang chiếm mất cả buổi sáng, Phil nhìn một chút đồng hồ cát ma pháp, buổi học xế chiều của hắn cũng sắp bắt đầu.

    Ngay lúc này, ma pháp trận phía đông bắc khán đài lóe sáng, thân ảnh Stevenson và Minnie xuất hiện phía xa. Vừa nhìn thấy Phil từ xa, Stevenson đã lập tức kêu lên: "Phil đại sư, cuối cùng cũng tìm được ngài!" Hắn một mực ôn nhã lúc này cũng không kiềm chế được vội vã và vui vẻ.

    Stevenson dứt khoát chạy đến trước mặt Phil mới dừng lại. Dù cho bộ dáng nôn nóng nhưng hắn vẫn cung kính hành lễ. Không thể không nói lễ nghi và khí độ của hắn vô cùng xuất chúng, suy xét đến bối cảnh không tầm thường và năng lực thiên phú trác tuyệt thì điều này càng khó có được. So với Stevenson, hai vị học sinh khác của điện hạ rõ ràng kém hơn không ít. Minnie sẽ bất chợt để lộ kiêu ngạo tận xương tủy mà Richard phần lớn thời gian căn bản không để ý ai. Cho dù là trong lúc nghỉ ngơi, Richard cũng chăm chú vào bút ký và giảng giải của bản thân căn bản không để ý xung quanh làm rất nhiều người không thể kết giao được với hắn.

    "Phil đại sư! Đây là tác phẩm dưới linh cảm ngẫu nhiên của con tối qua, mời ngài giám định!" Trong lời nói của hắn khó che dấu được nôn nóng. Dù cho cố gắng bảo trì khiêm tốn nhưng vẫn không dấu được tự hào và kiêu ngạo làm người khác không tự chủ được tò mò muốn biết hắn sẽ lấy ra sản phẩm gì. Stevenson cẩn thận mở một rương da phụ ma lấy ra một tấm da thú đưa đến trước mặt Phil đại sư.

    Đây là một da thú màu ám hồng tràn ngập khí lưu huỳnh, từng đường vân đỏ sậm như máu và những khối đen lấm tấm trên da thú giúp đại sư nhận ra đây là da của một loại ma thú vô cùng nguy hiểm: liệt diễm địa hành long. Da địa hành long vô cùng kiên cố mà lại có tính truyền dẫn ma pháp cao nên là tài liệu tiêu chuẩn chế tạo ma văn cấu trang cấp 2 trở xuống. Mà tấm da Stevenson lấy ra phẩm chất ưu tú, nếu như rơi vào tay một vị đại cấu trang sư kỹ nghệ tinh thông thì còn có thể chế tạo cấu trang cấp 3!

    Khâu xử lý của tấm da trước mắt này được làm rất tốt rõ ràng không phải Stevenson có thể làm được. Ở giữa tấm da được khắc ma pháp trận phức tạp, hình dạng như nắm đấm hung dữ hướng lên, khí tức hoang dã không ngừng tỏa ra. Từ đường nét và kết cấu có thể thấy kỹ nghệ của người chế tạo khá thuần thục đối với tiêu chuẩn cấp 1 thì đã khá tốt nhưng đối với ma pháp trận mà nói thì thủ pháp khá thô. Bởi vì ma pháp trận dùng trong cấu trang đều là hợp chế cho nên yêu cầu số lượng nhiều và độ chính xác cao cho nên ma pháp trận trước mắt này còn chưa hoàn chỉnh, tuy nhiên ở mấy ngóc ngách của nó cũng ngẫu nhiên lóe sáng ánh sáng ma pháp chứng minh nó có hiệu quả nhất định.

    Phil đại sư tùy ý nhìn lướt qua ma pháp trận cũng khẽ kinh ngạc rồi gật đầu nói: "Hóa ra là sơ cấp lực lượng, độ hoàn thành khoảng 20%. Ừm, lấy tuổi của con hoàn thành được như vậy cũng khá tốt. Bức cấu trang này mang đậm phong cách của thánh Cruise xem ra ông ấy rất quan tâm chỉ đạo con nhỉ. Đợi Luther trở về con bảo hắn nghiên cứu chút xem xem có chỗ nào cần sửa đổi không."

    Nói xong Phil tiện tay giao tấm da rồng cho một vị học sinh bên cạnh mà chính mình đi hướng truyền tống ma pháp trận. Khi đi qua Stevenson, vị ma đạo sư khẽ dừng bước nhìn thanh niên long mạch thuật sĩ nói: "Đáng tiếc, da rồng thật tốt, đáng tiếc a."

    Dưới vòng vây của vài học sinh, thân ảnh Phil nhanh chóng tan biến.

    Stevenson thì mờ mịt đứng tại đó… Bầu trời bỗng rất âm u mà gió rất lạnh…

     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)