Huyền Huyễn Tòa Thành Tội Ác - Yên Vũ Giang Nam - Q2 - Chương 148

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi nhymxu, 2/7/14.

  1. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 2: hành trình của ta là muôn vàn vì sao
    Chương 146: Mẫu sào chiến đấu (Trung)

    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu


    Trên tường thành từng trấn hùng kỵ sĩ ngã xuống, dù cho mỗi trấn hùng kỵ sĩ trước khi chết phải kéo theo mấy chục chiến sĩ chết cùng nhưng là trấn hùng kỵ sĩ là chuẩn cấu trang kỵ sĩ, là lực lượng tinh nhuệ không thể thay thế, trung thành và chiến lực của bọn họ không thể nghi ngờ mà Richard tổn thất là gì chứ? Dã man nhân, sa dân, chiến sĩ, kỵ sĩ sắc phong… tất cả đều là tài nguyên vị diện này, chỉ có vài bộ chiến kỵ sĩ là đến từ Noland nhưng là trong cảm nhận của Cink Leier, mười bộ chiến kỵ sĩ cũng không bằng một trấn hùng kỵ sĩ!

    Nàng bắt đầu do dự, ánh trăng ngọc bích tuy đã phai màu nhưng đến giờ vết bỏng mới dần hòa hoãn, thần lực màu vàng cũng ảm đạm như sắp tan biến. Đợi khi khôi phục năng lực hành động, nàng sẽ giết chết Richard trước hay cứu vài trấn hùng kỵ sĩ trước? Ở dị vị diện, nếu như không có thuộc hạ trung tâm thì vô cùng khó phát triển. Nàng không có thần ân của vĩnh hằng và thời quang chi long nên không muốn lãng phí sinh mạng ở dị vị diện!

    Lúc này thân thể hạt sư bỗng hạ thấp, từng tia lửa xanh thở ra từ mũi nó, giống như trong sương mù ẩn chứa kẻ địch vô cùng đáng sợ với nó vậy. Ngay khi Cink Leier do dự thì từng con sói một xuất hiện từ màn sương mù, chúng như đàn sói thật sự chạy vòng quanh vây lấy hạt sư, không ngừng gầm gừ trầm thấp đe dọa.

    Đàn sói đột nhiên dừng lại trong tích tắc nhưng là không phải để lao lên cắn xé điên cuồng mà là từng đợt phong nha bắn hướng hạt sư. Đối với hạt sư, uy lực những phong nhận này nhỏ vô cùng, nhiều nhất chỉ có thể tạo ra một vết cắt nhỏ trên da nó mà thôi nhưng là đàn sói quá nhiều.

    Cink Leier quét mắt nhìn quanh phát hiện ít nhất ba trăm con sói vây lấy mình. Hiện tại nàng đã lờ mờ đoán được đàn sói không có linh hồn này có người chỉ huy mà rất có thể chính là Richard!

    Phong nhận càng lúc càng dày đặc, cuối cùng như mưa to gió lớn quất lên người hạt sư. Hạt sư to lớn gầm gào lên, nó bắt đầu tấn công dùng lợi trảo xé nát phong nha. Nó có chiến lực tương đương cấp 16, đối với những con phong nha này thì hoàn toàn là một đòn phải chết. Nó có chiến lực tương đương cấp 16, đối với những con phong nha này thì hoàn toàn là một đòn phải chết. Nhưng là hạt sư này như sợ hãi, cảnh giác cái gì đó, không dám toàn lực giết phong nha.

    Cink Leier cuối cùng quyết định rời khỏi nơi quỷ quái này trước đã, nàng nắm lấy bờm hạt sư kêu lên: "Bảo bối bé nhỏ, giết sạch chúng nó rồi nhanh rời khỏi đây! Nhanh! A, trời ơi, đó là cái gì!"

    Ở phía trước không đến trăm mét, từ sương mù nồng nặc xuất hiện một bóng đen khổng lồ. Dù cho Cink Leier từng thấy rất nhiều loại ma thú nhưng khi nhìn thấy một con côn trùng khổng lồ cao sáu bảy mét, dài đến ba mươi mét thì cũng không khỏi kinh hãi!

    So với mẫu sào thì hạt sư như một con mèo nhỏ ôn thuần. Hạt sư đương nhiên không phải mèo, nó vội thoát khỏi đàn sói rồi đột nhiên lao hướng mẫu sào, một cái nhảy vọt đã nhảy lên lưng mẫu sào, lợi trảo hung hăng đâm xuống lớp giáp xác! Trong cảm nhận của nó, đây mới là kẻ địch có uy hiếp lớn nhất.

    Phần giáp lưng của mẫu sào cứng hơn sắt nhưng không ngăn trở được lợi trảo của hạt sư là bao, từng nhát đâm đến cả nửa mét đâm sâu vào lưng mẫu sào! Hạt sư không chút dừng lại, đuôi nhọn của nó hung hăng đâm xuống, hoàn toàn chìm vào phần đầu nhỏ bé không tỷ lệ với thân mình của mẫu sào! Lượng độc trí mạng theo đuôi nhọn truyền vào thân thể mẫu sào, không đến một giây, lượng độc trong túi độc của hạt sư đã được thả ra hết, rõ ràng trông nó có vẻ yếu đi mấy phần.

    Kịch độc như vậy đã đủ độc chết một tòa thành rồi nhưng hành động của mẫu sào chỉ khẽ dừng lại rồi như không có việc gì mang theo hạt sư tiếp tục bò hướng thành bảo. Nó gần như miễn dịch với độc nên có thể nói là khắc tinh của hạt sư. Phần đầu của mẫu sào đã bị đuôi nhọn đâm thủng nhưng những mũi đao của mẫu sào dù nhỏ ngắn nhưng lại vô cùng sắc bén và tràn đầy lực lượng đã cắt phăng đi hơn nửa đuôi nhọn của hạt sư.

    Hạt sư đau đến gào thét, thân thể run rẩy suýt chút hất văng Cink Leier trên lưng.

    Không chút dò xét, trong lần tấn công đầu tiên, đôi bên đã dùng toàn lực. Cink Leier chỉ có năng lực chỉ huy có hạn đối với hạt sư, trận chiến vừa rồi làm nàng hao tổn sức lực vô cùng nhiều nên chỉ có thể nắm chặt bờm hạt sư để bản thân không bị văng ra. Một tay của nàng vẫn nắm chặt song đao, liều mạng tích trữ lực lượng nhưng là ánh trăng ngọc bích tạo ra vết thương quá khó chịu, chỉ cần đấu khí xông đến nơi vết thương là lực lượng ánh trăng sôi trào, đau đến làm nàng muốn ngất.

    Hạt sư ra sức đào phần lưng mẫu sào nhưng thủy chúng không thể vượt qua được lớp lưng giáp mẫu sào. Phần giáp lưng mẫu sào dày đến hơn mét, hạt sư phải đào mấy lần vào cùng một chỗ thì may ra mới xuyên qua được mà khác với các loại côn trùng khác, phần đầu của nó chỉ để trang trí mà thôi, dù cho bị phá hủy thì cũng không ảnh hưởng gì, đó không phải điểm yếu mà là cạm bẫy…

    Đàn phong nha xung quanh đột nhiên dừng chạy, sau đó đồng thời há miệng nhắm hướng hạt sư trên lưng mẫu sào! Lông mao toàn thân hạt sư dựng đứng, nó muốn lập tức nhảy lên chạy trốn nhưng là ý thức nó đột nhiên nhói đau mà lại loại uy áp nào đó đột nhiên ập đến làm tứ chi nó mềm nhũn, ngã sấp trên lưng mẫu sào.

    Đây là tinh thần xung kích của mẫu sào, một đòn chỉ có thể làm hành động của hạt sư trì trệ trong mấy giây nhưng chỉ mấy giây ngắn ngủi thôi là đủ trí mạng rồi.

    "A, không!" Cink Leier chỉ kịp hét lên một tiếng, lập tức vùi sâu bản thân vào lớp lông của hạt sư. Một giây sau, vô số luồng gió như đao kiếm vạch qua, đau đớn và sợ hãi làm nàng hét lớn lên. Dưới tình thế cấp bách, song đao trong tay nàng đã được ném ra, song đao đi qua nơi nào là phong nha nằm rạp đến đó nhưng là đấu khi và nguyệt lực giao kích lại làm toàn thân nàng sôi trào.

    Hơn ba trăm phong nhận như mưa rào ập đến bao lấy cả người mẫu sào. Gần nửa số phong nhận rơi trên thân thể to lớn của mẫu sào, cắt gọt ra vô số mảnh giáp xác hay lớn da dày uốn nếp nơi bụng. Nửa số phong nhận còn lại rơi xuống người hạt sư và Cink Leier, vô số lông, máu đen, giáp vụn, tóc tung bay, cuối cùng là từng chùm máu đen nổ bung trong không khí!

    Cink Leier hai tay thả lỏng, ầm một cái té ngã từ lưng hạt sư xuống đất, không chút nhúc nhích.

    Hạt sư đau đớn gầm lớn, cũng trượt xuống từ người mẫu sào. Một cái phong nhận tạo ra thương tổn có hạn với nó nhưng số lượng phong nhận quá nhiều, hoàn toàn có thể dùng da tróc thịt bong để hình dung, chỉ riêng chảy máu thôi cũng đã đủ uy hiếp tính mạng nó rồi. Đau đớn làm hạt sư điên cuồng và sợ hãi, không ngờ nó muốn vứt xuống Cink Leier, một mình chạy trốn.

    "Ngăn cản nó!" Richard và mẫu sào đồng thời ra lệnh. Thế là phong nha đã dùng hết phong nhận lập tức ào lên người hạt sư, nào cắn nào xé, không chỗ nào không chịu công kích! Răng và móng của phong nha còn không đủ phá vỡ phòng ngự của hạt sư nhưng như vậy đủ để ngăn nó chạy trốn rồi. Nháy mắt bị mấy chục con phong nha bám chặt vào người làm hạt sư giảm mạnh tốc độ, hung tính của nó đại phát, quay người chiến đấu, chỉ chốc lát đã cắn xé gần nửa số phong nha trên người.

    Richard trên tường thành chăm chú nhìn nơi mấu chốt trên chiến trường này, thấy hạt sư khẽ dừng lại liền lạnh lùng hạ lệnh: "Mẫu sào, phun axit!"

    Mẫu sào đột nhiên nâng lên nửa người trên, phần đầu đã bị bắn nát đột nhiên rơi rụng, lộ ra lỗ miệng hoàn toàn mới, một tia axit xanh lục vượt qua mấy chục mét rơi xuống người hạt sư!



    Quyển 2: hành trình của ta là muôn vàn vì sao
    Chương 146: Mẫu sào chiến đấu (Trung)





    Mười mấy con phong nha trên người hạt sư cũng bị trúng axit. Đây là loại axit đủ ăn mòn cả sắt thép nên đám phong nha này nhanh chóng bị bỏng hết lông da, dồn dập rơi rớt từ lưng hạt sư, lăn lộn vài cái trên mặt đất rồi triệt để bất động, chỉ nháy mắt sau chúng đã biến thành từng vũng đen.

    Hạt sư bị axit phun trúng thì càng thêm điên cuồng, nó nhanh chóng giết chết mấy con phong nha đang dây dưa bản thân rồi vội vã chạy trốn. Nhưng là nó vừa quay đầu thì tinh thần xung kích của mẫu sào đã đánh đến sau đó mấy chục con phong nha lại dồn dập leo lên người hạt sư, đơn thuần dùng trọng lượng ép chặt hạt sư xuống đất. Mấy giây sau, lại một tia axit bắn đến.

    Mẫu sào an tĩnh xuống không có động tác nào nữa. Nó đã phun hết axit dự trữ, hai lần xung kích tinh thần cũng làm hao hết toàn bộ năng lượng của nó. Lớp da hạt sư như bị ăn mòn sạch làm thân hình nó như nhỏ đi một vòng, nó vô lực nằm trên đất chỉ có đuôi nhọn vẫn còn vô ý thức đung đưa.

    Trên tường thành vẫn còn mười mấy trấn hùng kỵ sĩ vẫn ngoan cường chém giết, bên dưới thì phong nha dưới điều khiển của hai con phong nha tinh anh chia đội tấn công đám ma mã.

    Mắt thấy cuộc chiến sắp kết thúc, ý chí Richard cũng như dây đàn căng đến cực hạn, như thể lúc nào cũng có thể đứt, tầm nhìn của hắn khi thì mơ hồ, khi thì rõ nét, từng hơi thở của hắn như mang theo lửa nóng thiêu đốt lồng ngực.

    Khắp chiến trường ngập mùi máu tanh nồng nặc mà axit mẫu sào phun ra rất khó tán đi trong đêm sương mù như này thậm chí nó còn dần lan ra bốn phía. Đã có vài chỗ tường thành chịu ảnh hưởng, đá nham thạch xám trắng bỗng xuất hiện từng vệt đen, những chiến sĩ đến gần nơi đó lập tức hô hấp chậm chạp, có người thậm chí như muốn đào cổ họng mình ra, khổ sở kêu lớn.

    Richard dùng sức cắn đầu lưỡi, miễn cưỡng ép bản thân duy trì tỉnh táo, tiếp tục đưa ra mệnh lệnh. Chiến đấu đến lúc này thì tất cả chiến sĩ đã theo bản năng nghe theo mệnh lệnh Richard, dưới điều khiển của hắn, thế cục vẫn hỗn loạn nhưng chiến sĩ phe Richard đã dần rời khỏi nơi nguy hiểm mà tinh binh của nam tước vẫn liều chết nhào hướng trấn hùng kỵ sĩ.

    Giờ phút này, trấn hùng kỵ sĩ đã biết bại cục khó thoát nên càng thêm điên cuồng công kích. Từng mảng lớn người nằm xuống lại mảng lớn tiến lên điền chỗ trống, tiếp tục dùng sinh mạng chồng chất đẩy ma quỷ dị vị diện về hướng vực sâu. Đây là một trận tiêu hao chiến đúng nghĩa, khi chiến tranh sắp kết thúc cũng là thời khắc thảm liệt nhất.

    Richard cũng khẽ than trong lòng, không thể không ép bản thân bình tĩnh. Thật ra lúc này điều khiển rất đơn giản, chỉ là mệnh lệnh người của hắn rời khỏi chỗ nguy hiểm mà thôi.

    Rất nhiều chiến sĩ nam tước đột nhiên lấp lánh ánh sáng thần lực, đó là tiêu chí được thần lực chúc phúc. Nhưng là chúc phúc của Lưu Sa lúc này khác trước, chiến lực vẫn tăng lên nhưng là có thêm tác dụng cổ vũ, khích lệ. Những chiến sĩ được chúc phúc có thêm dũng khí đối mặt tất cả cường địch, dù cho có lấy một địch vạn, họ cũng đủ dũng cảm xung phong!

    Đây khẳng định là thành quả Lưu Sa nghiên cứu thần lực của thần dũng cảm nhưng là dùng lúc này lại có tác dụng khác. Những chiến sĩ được Lưu Sa chúc phúc trong mắt chỉ còn trấn hùng kỵ sĩ, từng người không chút do dự tiến vào cuộc chiến thảm khốc này, dùng sinh mạng của mình đổi lấy những vết thương trên người trấn hùng kỵ sĩ. Khi trấn hùng kỵ sĩ cuối cùng ngã xuống, chiến đấu thảm liệt cuối cùng cũng kết thúc.

    Richard chậm rãi nhìn lướt qua chiến trường, khắp tầm mắt hắn là thi thể và tàn chi, những người có thể đứng lên gần như có thể đếm được. Không biết có bao nhiêu người chết trong trận chiến này, rất có thể lên đến hơn ngàn. Kỵ sĩ và chiến sĩ dưới trướng nam tước thậm chí còn không đủ để xếp thành biên chế, Richard dù lúc cuối có ý bảo vệ thuộc hạ thì hắn cũng chỉ còn hơn trăm thuộc hạ.

    Tinh thần hắn cuối cùng trầm tĩnh lại, nhưng trong đầu tràn đầy mê muội mệt mỏi gần như không đứng vững nổi. Cũng may có một thần thuật sức sống rơi xuống người hắn mới giúp hắn không ngủ mê.

    "Bọt Nước sao rồi?" Nhìn thấy Lưu Sa đi tới, Richard vội vã hỏi.

    "Vết thương đã ổn định, không cần lo." Lưu Sa tựa như rất buồn ngủ, nàng cầm khăn vuông che trên miệng, thanh âm cũng trầm thấp. Richard có thể cảm giác được nàng hiện tại rất yếu mà vết thương nàng chịu chắc chắn không nhẹ. Lúc khai chiến, không biết nàng dùng biện pháp gì mà mạnh mẽ đẩy thực lực bản thân lên cao 3 cấp, điều này giúp thi triển mặt kính thời quang lên Cink Leier thành công, làm kẻ địch nguy hiểm này bị thương nặng, chiếm được một bước vô cùng quan trọng trong chiến cuộc.

    "Nàng thì sao?" Richard hỏi tiếp.

    Lưu Sa vẫn dùng khăn vuông che miệng nói: "Thần lực tiêu hao quá độ, nghỉ ngơi mấy ngày là được rồi."

    "Chỉ nghỉ ngơi mấy ngày thôi sao?" Ánh mắt Richard lấp lánh nhìn Lưu Sa. Mạnh mẽ tăng cấp nhất là 3 cấp, Richard dù không phải rất hiểu thần chức giả nhưng bằng kiến thức thông thường đủ để hắn hiểu làm vậy phải trả giá rất lớn.

    Lưu Sa đầy mệt mỏi cam chịu cười nói: "Được rồi, quả thật phải trả giá lớn. Nhưng ngươi yên tâm, cái giá này ta có thể trả được, trả mấy lần nữa cũng không sao."

    Richard chỉ đành gật đầu lựa chọn tin tưởng Lưu Sa. Ngay lúc này, Laer đi đến bên người Richard, khẽ nói: "Chủ nhân, Cink Leier còn sống, ngài xem nên xử lý sao đây?"

    Tia lạnh lẽo chợt lóe trong mắt Richard, hắn mang theo mấy thuộc hạ thân tín đi xuống tường thành, tới bên người Cink Leier mới dừng bước. Just khẽ nhíu chân mày, thân thể tiến lên nửa bước che giữa hai người. Sát thủ cấp cao như Cink Leier quá nửa sẽ có thủ đoạn phản kích trước khi chết.

    Richard lắc lắc đầu, vươn tay kéo lại Just nói: "Không sao, nàng ta không còn lực phản kích."

    Càng đến gần Cink Leier, huyết mạch tinh linh của Richard càng kích động mà huyết mạch Archimonde của hắn cũng ngo ngoe muốn động. Cink Leier cũng khẽ run rẩy, dưới cái run rẩy, tình huống thân thể nàng không thể dấu được Richard.

    Cink Leier đã sớm không còn gương mặt xinh đẹp, toàn thân nàng khắp nơi là những vết thương, thấm ra máu đen nóng rực sôi trào như nham tương, da thịt bị nó chảy qua đều bị bỏng nặng. Từ trong máu đen, Richard còn có thể cảm giác được nguyệt lực còn sót lại, lực lượng nguyệt lực và tử vong, ma quỷ trong máu đan xen, chiến đấu mới tạo thành hiện tượng sôi trào như này.

    Richard ngồi xổm xuống bên người Cink Leier, chăm chú nhìn kẻ địch lớn nhất của hắn từ trước đến nay. Dù cho da thịt nàng cháy đen, mù một con mắt nhưng vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy vẻ kiều diễm, y như một con búp bê bị phá hoại triệt để vậy.

     
    Chỉnh sửa cuối: 6/12/14
  2. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 2: hành trình của ta là muôn vàn vì sao
    Chương 148: chung kết và bắt đầu (thượng)

    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu


    Cink Leier tựa như cảm giác được Richard đang nhìn bản thân, nàng cố gắng quay đầu lại, dùng con mắt còn lại nhìn vào Richard rồi cười, chỉ là nụ cười này của nàng không còn vũ mị hấp dẫn nữa mà đầy khủng bố lại mang theo chút tang thương đành cam chịu.

    "Ta… Hiện tại rất xấu đúng không?"

    Richard không ngờ câu đầu tiên nàng nói lại là câu này nên đành do dự một chút rồi gật gật đầu.

    "A! Pháp sư các ngươi đều không chút thú vị a." Cink Leier cười tự giễu rồi nói: "Ta có thể sống tiếp không, có thể đầu hàng không? Thân thể của ta rất đặc thù, chỉ cần cho ta thời gian là có thể chậm rãi khôi phục trạng thái đỉnh phong. Cho nên ở phương diện chiến lực ngươi không cần lo lắng."

    Richard bình tĩnh nói: "Ta trước giờ chưa từng lo lắng phương diện chiến lực. Nhưng ngươi…"

    Richard vươn tay ra, Laer đầy khôn khéo lập tức đưa vào tay hắn một thanh đoản đao. Đoản đao nặng nề lạnh lẽo, nguyệt lực còn sót lại trong thân thể Richard lập tức bị lạnh lẽo của thanh đao kích thích, từ nhỏ bé không đáng kể biến thành nước chảy lành lạnh chảy xuôi khắp thân thể Richard, cũng nhân tiện kích thích tinh thần giúp hắn tỉnh táo hơn. Richard có chút kinh ngạc, lúc này mới chú ý đến đoản đao Laer đưa cho mình chính là một trong song đao của Cink Leier.

    Richard nắm đao trong tay, nói với Cink Leier: "Có những thù hận không thể hóa giải nhưng nếu như ngươi nói cho ta biết vì sao ngươi tới đây, còn có chút việc về Schumpeter gia tộc thì ta có thể không dỡ bỏ cấu trang trên người ngươi."

    Nói đến dỡ bỏ cấu trang, Cink Leier không khỏi khẽ run rẩy. Cấu trang trên người nàng không phải qua vật cắm mà là trực tiếp vẽ lên thân thể. Sau khi dỡ bỏ cấu trang, thi thể của nàng có lẽ không còn nguyên vẹn nữa. Cink Leier không muốn chết nhưng cũng không sợ chết nhưng chết trên tay một cấu trang sư luôn không phải cái kết tốt đẹp.

    Thanh âm đứt quãng của nàng kể về chuyện ba gia tộc liên hợp, hiến tế lên vĩnh hằng và thời quang chi long để thay đổi tọa độ vị diện Richard đến. Dù cho tế phẩm vô cùng trân quý nhưng là do đủ các loại quy tắc hạn chế nên hiệu quả thu được cũng có hạn. Bọn họ không thể đưa Richard đến một vị diện đã có thông đạo ổn định của họ, cũng không thể thay đổi tính chất cơ bản vị diện Richard định đến, chỉ có thể sửa đổi trên mức độ nhất định ví như gia tăng lực lượng giới hạn, ví như thay thành một vị diện chưa biết… Nhưng là kết quả cuối cùng lại đầy bất ngờ, đôi bên bị truyền tống đến vị diện Pháp La xa lạ mà lực lượng giới hạn của vị diện này lại là trên truyền kỳ! Nhiệm vụ Cink Leier nhận được là giết chết Richard, phí tổn truyền tống một đội ngũ to lớn như vậy do ba gia tộc chia đều.

    Những lời của Cink Leier nghiệm chứng suy đoán trước kia của Richard, hắn mang theo chút hy vọng hỏi: "Ngươi có tọa độ quay về Noland không?"

    Cink Leier cười khổ nói: "Nếu như có thì ta đã trở về rồi. Phát hiện vị diện như này ý nghĩa ra sao ngươi ta hiểu rõ, đáng tiếc khi ta đến đây thì thời quang hải đăng đã dập tắt."

    Richard thở dài một hơi cuối cùng hỏi: "Ngươi có lời gì muốn nói không?"

    Cink Leier ho một cơn thật dài rồi nói: "Nếu như tương lai ngươi trở về Noland, xin hãy giúp ta… giết sạch toàn bộ thành viên trưởng lão hội Schumpeter gia tộc! Còn có người nhà của chúng nữa, giết sạch. A, còn có tiện nhân Suosileier kia nữa, giày vò càng lâu càng tốt, đừng để nàng ta chết quá nhanh!"

    Richard khẽ ngớ người hỏi: "Ngươi hình như vô cùng hận gia tộc của mình. Còn có Suosileier? Đó không phải là chị song sinh của ngươi sao, nàng ta và ngươi được xưng là song hoa của Schumpeter mà?"

    "Chị? A, đúng rồi, là chị!" Cink Leier cười lớn nhưng là gương mặt vặn vẹo, thanh âm đầy quái dị thì thào: "Nàng ta là chị ta nhưng tốc độ tu luyện không nhanh bằng ta cho nên khi chúng ta mười bốn tuổi, nàng ta nghĩ biện pháp hãm hại ta sau đó ta bị đưa đi trưởng lão viện tra hỏi… Bị chín lão già "tra" cả một đêm! Đêm đó ta trở thành nữ nhân mà lại cùng với chín nam nhân a, tuổi mỗi người đều phải gấp ba ta. Dù cho về sau ta càng lúc càng ngủ cùng nhiều người nhưng là không thể xua tan bóng ma chín người này trong lòng ta. Cha ta lúc đó chỉ là một nhân vật nhỏ, hắn chỉ có thể mượn chuyện này đưa ra yêu cầu với những trưởng lão để bản thân trở thành tước sĩ kế thừa. Được rồi, đây là nguyên nhân ta muốn giết họ. Việc này nếu như ngươi muốn biết chi tiết thì sau này ta có thể chậm rãi kể cho ngươi nghe, cho đến bây giờ ta vẫn nhớ từng chi tiết một đêm đó."

    "Không, ta không hứng thú." Richard nói, đoản đao áp lên ngực Cink Leier, đâm sâu vào trái tim nàng!

    Thân thể Cink Leier khẽ rung, trong tròng mắt tràn đầy ngạc nhiên rồi thay bằng thoải mái chậm rãi nhắm lại.

    Richard đứng lên nhìn thi thể Cink Leier, đột nhiên nảy sinh rất nhiều cảm khái. Cink Leier mạnh mẽ, xinh đẹp, trẻ tuổi mà điên cuồng cuối cùng biến thành một cỗ thi thể lạnh lẽo nằm trên đất kia. Sau điên cuồng của nàng hóa ra là một chuyện xưa đau lòng. Nhưng là khi tử vong buông xuống, tất cả thù hận hay huy hoàng đều hóa thành cát bụi, bản thân bôn ba, chấp nhất chiến đấu thật sự có ý nghĩa sao?

    Hoảng hốt trong tích tắc này bị mẫu sào phá vỡ: "Chủ nhân, ta cần thân thể hạt sư kia. Sau khi ăn nó ta có thể sáng tạo thêm đơn vị chiến đấu."

    "Được!" Richard lập tức đồng ý. Trong trận chiến này, người kết thúc vẫn là mẫu sào. Gần bốn trăm con phong nha hoàn toàn dựa vào ưu thế số lượng chồng chết hạt sư, đại ma pháp sư và ma mã. Khi số lượng đột phá nhất định thì sẽ dẫn đến chất biến.

    Mẫu sào đã hao hết năng lượng, căn bản không muốn động đậy. Nó chỉ huy phong nha còn sót lại lao lên, kéo hạt sư khổng lồ về phía mình và bắt đầu ăn.

    Richard lần nữa nhìn thi thể Cink Leier, đang định hỏa thiêu nàng thì thanh âm mẫu sào lại truyền đến: "Chủ nhân, nữ nhân này vô cùng quan trọng với thuộc hạ. Nếu như có thân thể nàng ta, thuộc hạ có thể có một năng lực vô cùng quan trọng, có liên quan đến thần tính."

    Richard không khỏi nhíu mi: "Chuyện này… Để ta nghĩ đã."

    Dù cho Cink Leier là kẻ địch sinh tử, năng lực chiến đấu của mẫu sào vô cùng quan trọng nhưng Richard vẫn không muốn mẫu sào ăn người, cho dù là thi thể nhân loại! Ngay khi hắn do dự, đọa lạc mục sư Cass vội vã chạy đến nói: "Chủ nhân, Lưu Sa đại nhân mệnh lệnh thuộc hạ nói với ngày, nàng ấy rất cần thi thể Cink Leier. Cỗ thi thể này vô cùng quan trọng đối với nàng ấy."

     
  3. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 2: hành trình của ta là muôn vàn vì sao
    Chương 149: Chung kết và bắt đầu (trung)

    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu


    Sau khi Sandrew thu lại hết hắc võ sĩ, hắn vừa nhìn thấy thi thể Cink Leier lập tức hai mắt tỏa sáng, đầy mong chờ nói: "Không! Đưa nàng ta cho thuộc hạ, chỉ cần cho thuộc hạ nửa tháng, thuộc hạ có thể biến nàng ta thành hắc kỵ sĩ mạnh mẽ it nhất cấp 15, còn có thi thể hạ sư nữa. A không, nó là gì vậy, không ngờ ăn sạch thi thể hạt sư, a, đấy là vong linh tọa kỵ mạnh mẽ a…"

    Sandrew vừa chỉ vào mẫu sào vừa vô cùng đau lòng kêu lên, hắn hoàn toàn mất đi âm trầm bình tĩnh ngày thường. Nếu theo quỹ tích cuộc đời trước kia của hắn thì có tốn cả đời cũng không gặp được thi thể sinh vật mạnh mẽ mới chết như này, quan trọng nhất là linh hồn còn chưa hoàn toàn tiêu tán. Nếu như được Cink Leier và hạt sư, hắn lập tức sẽ tiến lên thêm một tầng trên con đường vong linh pháp thuật.

    "Hạt sư là của mẫu sào." Richard nói. Tuy chiến lực hắc võ sĩ của Sandrew không tồi nhưng chỉ ở mức không tồi mà thôi, đối với Richard thì vong linh sinh vật có không gian chiến lược nhỏ. Mà mẫu sào lại mạnh mẽ, trung thành, theo thời gian trưởng thành, mẫu sào càng lúc càng tỏ vẻ khủng bố. Hiện tại, Richard cuối cùng hiểu vì sao Lynn đại thần quan lại nói mẫu sào là binh khí chiến tranh vị diện.

    Năng lực đặc biệt nhất của hạt sư là kịch độc, nếu như có thể gia tăng năng lực này cho phong nha thì dù cho chúng không tăng cấp thì chiến lực cũng tăng mảng lớn. Ở đại đa vị diện, sinh vật không sợ kịch độc rất ít.

    Nhưng Lưu Sa cần thi thể Cink Leier làm gì? Chẳng lẽ nàng ta hứng thú với tử vong thần lực? Nhưng là khi Sandrew đưa ra yêu cầu, mẫu sào lập tức đưa đến ý thức phản đối mãnh liệt nhưng khi Lưu Sa đưa ra yêu cầu, mẫu sào lại vô cùng bình tĩnh, không có chút phản ứng nào.

    Richard đột nhiên nghĩ đến một việc: "Chẳng lẽ Lưu Sa cần là để cho mẫu sào?"

    Hắn phân phó chiến sĩ trông giữ thi thể Cink Leier, không để ai đụng vào nàng còn bản thân thì đi gặp Lưu Sa.

    Vừa thấy Lưu Sa, Richard đã lập tức hỏi: "Ngươi muốn đưa thi thể Cink Leier cho mẫu sào?"

    Lưu Sa có chút gian khổ nâng dậy thân thể từ trên giường nói: "Ngươi đã biết?"

    "Chỉ đoán thôi." Richard thở dài nói: "Như vậy có phải có trợ giúp rất lớn đối với mẫu sào không?"

    "Nếu như là lực lượng đặc biệt mạnh, ngươi biết rồi đấy."

    Richard đành chịu tranh luận: "Nhưng mà dù sao cũng là ăn người, nếu như mẫu sào đã quen…"

    "Mẫu sào chỉ nghe lệnh của ngươi." Lưu Sa đầy thâm ý nói.

    Điều này nghĩa là nếu như Richard có thể khống chế bản thân thì mẫu sào cũng có thể khống chế chính mình.

    Richard nhíu mày đột nhiên nói: "Chẳng lẽ trước kia nó đã từng ăn nhân loại?" Khi mẫu sào đưa ra yêu cầu, hắn ẩn ẩn có cảm giác quái dị, lúc này bỗng nghĩ đến khả năng này và cấm lệnh mình từng đưa ra.

    Nhưng là không đợi Richard có phản ứng, Lưu Sa đã thản nhiên thừa nhận nói: "Là ta đưa cho nó ăn. Sinh mạng mạnh mẽ bất kể chủng tộc nào đều có trợ giúp rất lớn đối với tiến hóa với nó. Nếu như không phải ăn thi thể Mintai tước sĩ, nó sẽ không có được năng lực cường hóa lực lượng, cũng không có những con tấn mãnh thú thiên về lực lượng…"

    Richard nhìn thật sâu thiếu nữ có quan hệ thân mật với mình, chỉ là mơ hồ về nàng càng lúc càng lớn. Nhưng là ý nghĩ của Lưu Sa thì hắn hiểu rõ, nàng không muốn hắn gánh vác quá nhiều cảm giác tội lỗi nên mới tự thân động thủ, làm những việc Richard khó mà lựa chọn nhưng lại có lợi ích quyết định đối với đoàn đội. Lưu Sa đưa ánh sáng về hướng Richard còn bản thân thì dần chìm vào bóng tối.

    "Ngươi rất thích làm những việc như vậy sao?" Richard nghĩ một lát rồi ngẩng đầu nhìn ánh mắt trong trẻo của Lưu Sa.

    Nàng trầm mặc chốc lát, lắc lắc đầu nói: "Không thích nhưng cần phải có người làm."

    "Nếu như không thích thì đừng làm nữa." Richard mỉm cười, khẽ vuốt ve cằm nàng rồi điểm xuống môi nàng một nụ hôn, sau đó nói: "Sau này những việc như vậy để ta làm!"

    Nói xong, Richard đi ra ngoài phòng.

    "Nhưng là… Không được! Ngươi không quen làm những việc này mà ta đã quen rồi!" Lưu Sa khẩn trương nhảy xuống giường muốn kéo lại Richard nhưng là nàng vô cùng yếu, vừa nhảy xuống chân đã mềm nhũn, suýt thì tẽ ngã. Richard vội quay người, vươn tay đỡ lấy nàng ôm vào trong ngực.

    Hắn đầy trịnh trọng nhìn vào tròng mắt nàng nói: "Lưu Sa, nếu như việc này quan trọng cần phải làm thì hãy để một người làm. Nếu đã cần thiết thì hãy để ta làm, ta không hy vọng đôi tay em dính những thứ hắc ám dơ bẩn này."

    Nói xong, Richard hôn nhẹ lên bàn tay mềm mại của Lưu Sa rồi mới đặt nàng xuống giường, dùng chăn đắp cho nàng. Lưu Sa khẽ liếc nhìn hình bóng hắn dần biến mất sau cánh cửa, trên gương mặt nàng không biểu lộ chút tình cảm nào, không thể nhìn rõ được nàng đau buồn hay vui vẻ nữa.

    Chốc lát sau, Richard lại tới dưới thành. Thi thể Cink Leier vẫn ở chỗ cũ, Just và hơn mười chiến sĩ đang thủ vệ nó, chờ đợi Richard trở về. Đối diện với Just không phải ai khác mà chính là Sandrew.

    Vong linh pháp sư rõ ràng đầy chấp niệm đối với hắc kỵ sĩ đầu tiên của mình, mà hắn càng quan sát thi thể Cink Leier thì hắn càng cảm thấy bản thân sẽ triệu hoán ra hắc kỵ sĩ mạnh mẽ, thậm chí còn có thể lên đến hắc kỵ sĩ đốc quân. Ví như được tử thân chiếu cố, vị đốc quân này còn có thể tăng cấp được nữa thậm chí còn có trí tuệ nữa.

    Còn về hạt sư thì đã sớm vào bụng mẫu sào, nó tĩnh lặng nằm nhìn về hướng đó nhưng là không ai biết nó cũng đang quan sát thi thể Cink Leier. Chỉ có Sandrew vô cùng mẫn cảm với tinh thần và linh hồn mới cảm nhận được một cỗ tinh thần vô cùng lớn luôn quét qua thi thể Cink Leier. Sau trận đại chiến với mẫu sào, Sandrew biết rõ đấy là ba động tinh thần của mẫu sào. Chỉ là trong trận chiến ở tử vong đầm lầy, mẫu sào còn rất nhỏ yếu thậm chí suýt chút còn bị hắn mạnh mẽ nô dịch nhưng là chỉ mấy tháng qua mà lực lượng tinh thần của mẫu sào đã không kém hơn Sandrew là bao.

    Richard vội vã đi tới nói với mẫu sào: "Thứ này là của ngươi."

    "Richard đại nhân nhưng là…" Sandrew còn định tranh thủ chút nhưng Richard đã đưa ra quyết tâm.

    "Chủ nhân, bảo mọi ngươi lùi lại đi, thuộc hạ không muốn bọn họ nhìn thấy thuộc hạ ăn uống." Trong ý thức Richard vang lên thanh âm của mẫu sào.

    Thế là Richard lệnh Just chỉ huy chiến sĩ lui về sau cho đến hơn hai mươi mét mới dừng lại. Mẫu sào lúc này mới từ từ bò đến, đầu tiên là phóng ra một mảnh vụ nồng nặc, bao phủ hoàn toàn nó để không ai thấy rõ bên trong rồi mới nâng lên thân thể to lớn, lớp giáp bụng đột nhiên mở ra để lộ một cửa động như miệng rộng, trực tiếp nuốt lấy thi thể Cink Leier, không bỏ qua thanh đoản đao cắm trên ngực nàng.

    Sau khi nuốt Cink Leier, mẫu sào an tĩnh nằm tại chỗ không chút động đậy. Trong ý thức của Richard, quanh đồ án mẫu sào có vô số điểm sáng kịch liệt ma động, một điểm sáng chói đột nhiên đến gần đồ án rồi lập tức hoàn toàn tan biến.

    Quá trình hấp thu còn cần một khoảng thời gian, Richard cũng tranh thủ trợ giúp thanh lý chiến trường. Bỗng một kỵ sĩ của Fontaine nam tước đột nhiên chạy tới nói: "Richard đại nhân, nam tước đại nhân sắp không chịu được nữa, nam tước hy vọng ngài có thể đến gặp ngài ấy lần cuối, nam tước có vài lời muốn nói với ngài."
     
  4. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 2: hành trình của ta là muôn vàn vì sao
    Chương 150: Chung kết và bắt đầu (hạ)

    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu


    "Nam tước đại nhân không chịu được nữa?" Richard kinh ngạc hỏi. Vết thương của Fontaine tuy rất nặng nhưng là có thể thấy được còn chưa đến mức không thể cứu chữa. Khi đó, Lưu Sa vội vã thi triển thần thuật chữa thương ngay cho ông, đương nhiên vết thương này sẽ ảnh hưởng đến chiến lực sau này nhưng sao lại đột nhiên biến nặng chứ?

    Khi chiến đấu sắp kết thúc, Fontaine nam tước được đưa xuống chiến trường, quay về thành bảo do thầy thuốc gia tộc chữa trị. Đợi khi Richard chạy đến, trong phòng ngủ của nam tước đã đầy người. Trong đó rất nhiều là nữ nhân và hài tử, bản thân nam tước thì sắc mặt tái nhợt tro tàn nằm trên giường. Ở một góc của sofa còn có hai lão già ra sức cứu vát. Bọn họ là tế tự của gia tộc nam tước, dùng lực lượng tổ tiên tiến hành chúc phúc và trị liệu, có chút giống với mục sư nhưng còn kém xa. Bọn họ rõ ràng đã dùng hết pháp lực nhưng không có năng lực chữa lành.

    Richard bước tới bên giường nam tước, ngồi xuống nắm chặt lấy tay ông. Vừa liếc nhìn, tâm tình của hắn không khỏi trầm trọng. Thứ đang nhanh chóng thôn phệ sinh mạng nam tước không phải là vết thương mà là lượng lớn khí tức tử vong và ăn mòn ẩn sâu trong đó, rõ ràng đây là thuộc tính ẩn phụ thêm trong công kích của Cink Leier. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy nhưng nội tạng nam tước đã bị hoại tử hơn nửa.

    Tâm lý Richard không khỏi căng thẳng, đột nhiên nhớ đến Bọt Nước cũng bị Cink Leier làm trọng thương. Hắn lập tức tìm thiếu nữ trong ý thức, may mà linh hồn nàng tuy yếu ớt nhưng vẫn bình ổn.

    Khi thấy Richard đến, Fontaine nam tước nở nụ cười tươi nói: "Richard, bạn của ta, chúng ta vừa sóng vai chiến đấu, đánh thắng kẻ địch mạnh mẽ. Chỉ tiếc là ta không thể uống rượu cùng ngươi rồi…"

    "Cố gắng lên." Dù cho lên tiếng cổ vũ nhưng trong thâm tâm hắn vẫn biết nam tước không qua nổi. Vết thương này dù là Lưu Sa với thần lực chưa khô cạn cũng không cứu được thậm chí ngay cả đại thần quan bình thường cũng phải bó tay. Chỉ có thần ân mới kéo nam tước trở về được… nhưng là thần sẽ thi triển thần ân trên người kẻ sùng bái tổ tiên như nam tước sao? Nam tước dù cho cầu xin chúng thần như nào thì cũng không thể lấy được thần ân…

    Fontaine yếu đuối cười nói: "Ta biết chính mình đã chịu không được. Xem ở giao tình sóng vai chiến đấu tối nay, ngươi giúp ta chăm lo cho những đứa con của ta được chứ?"

    Richard thuận theo ngón tay nam tước chỉ nhìn qua, thấy bốn đứa trẻ tuổi tác khác nháu. Thiếu niên lớn nhất đã mười lăm tuổi, đã mất đi không ít ngây thơ, bản thân còn là kiếm sĩ cấp 7. Bé gái nhỏ tuổi nhất mới chỉ có bốn tuổi.

    "Được! Ngươi muốn chúng đi con đường như nào?" Richard gật đầu nói.

    Fontaine miễn cưỡng nâng dậy thân thể, thầy ký bên cạnh lập tức cầm lấy giấy bút, hắn biết đây là lúc Fontaine nam tước công bố di chút còn Richard chính là nhân chứng và người giám thúc. Trưởng tử nam tước được chỉ định là người kế thừa tước vị, tiếp diễn truyền thống sùng bái tổ tiên của gia tộc. Hai đứa nhỏ nhất vẫn sinh hoạt trong gia tộc nhưng bất ngờ là đứa con trai thứ hai lại được yêu cầu vứt bỏ tín ngưỡng sùng bái tổ tiên, theo Lưu Sa trở thành mục sư.

    Đây là một quyết định làm Richard bất ngờ, hắn chăm chú nhìn vào tròng mắt nam tước như muốn dò hỏi nguyên nhân. Nhưng là nam tước còn chưa kịp giải thích, thần thái trong mắt nhanh chóng ảm đạm.

    Cả gian phòng đột nhiên sa vào yên lặng. Nam tước phu nhân và đám trẻ đều không khóc, đây là yêu cầu của ông trước khi lâm chung. Hiện tại không phải là lúc mềm yếu khóc lóc, nam tước đang thời tráng niên đột nhiên chiến tử, không nghi ngờ đây là đả kích trầm trọng đối với gia tộc.

    Sau trận chiến này, nửa số kỵ sĩ tinh nhuệ dưới trướng nam tước chiến tử, quân thường trực mười phần chết đến tám, chín phần, dự tính một nửa số còn lại không tàn thì phế. Cho dù lấy tốc độ nhanh nhất triệu tập bộ đội cảnh vệ lãnh thổ trở về cũng chỉ miễn cưỡng triệu tập hai, ba trăm người, chút binh lực này khó có thể phòng ngự một tước sĩ tiến công càng không cần nói đến cả gia tộc chỉ có chiến sĩ cấp 11 là cao nhất. Cho nên không khí u buồn âu lo ngưng mà không tán.

    Rất lâu sau, Richard cuối cùng đứng lên, đi tới trước mặt thiếu niên nói: "Ngươi tên là gì?"

    "Cecil thưa Richard đại nhân." Thiếu niên có chút khiếp sợ nói.

    "Như vậy, Cecil, ngươi có nguyện ý thờ phụng một vị chân thần, trở thành tín đồ trung thành của thần, thực hiện ý chí của ngài ở nhân gian không?" Richard hỏi.

    Cecil nhìn trái nhìn phải rồi cúi thấp đầu, có chút không dám đối diện với Richard, nhẹ nhàng nói: "Đây là quyết định của phụ thân, ta nguyện ý."

    Câu này vừa nói ra, lập tức có vài ánh mắt lăng lệ tập trung vào Cecil. Hậu duệ gia tộc sùng bài tổ tiên lại đi làm thần thuật giả, điều này làm rất nhiều người đặc biệt khó chịu, dù cho họ cũng nghe được đây là mệnh lệnh của nam tước trước khi lâm chung nhưng lấy địa vị của họ trong gia tộc, dù là mệnh lệnh của nam tước cũng có thể trực tiếp cự tuyệt, dù cho khi nam tước còn sống, loại cự tuyệt này chỉ tồn tại trên lý luận và luật pháp.

    Richard vẫy nhẹ tay, một ánh sáng ma pháp chiếu xuống người Cecil để hắn bình ổn tâm tình. Một pháp thuật vỗ an nho nhỏ này nhắc nhở những người ở đây rằng hắn là ma pháp sư.

    Nhìn vào Cecil, Richard chăm chú nói: "Cecil, ngươi có phụ thân tầm mắt cao xa, chỉ đáng tiếc hắn không thể dẫn dắt ngươi nữa. Đi theo ta đi, Cecil, ta dẫn ngươi đi gặp người dẫn đường của ta, nàng tên là Lưu Sa, sau này nàng ấy nhất định sẽ trở thành một thần thuật giả vĩ đại."

    Trước khi rời khỏi gian phòng, Richard nhìn phu nhân nam tước lại nhìn thiếu niên sắp sửa kế thừa tước vị, cuối cùng thở dài nói với phu nhân nam tước: "Xem ở hiệp nghị lúc trước giữa ta và nam tước, nam tước sẽ cung cấp lương thực, vũ khí, vật tư cần thiết cho lãnh địa của ta. Đây là tượng trưng hữu nghĩ giữa chúng ta, ta hy vọng hiệp nghị này có thể tiếp tục chấp hành. Chỉ cần có nó, ta sẽ là minh hữu đáng tin nhất của Hoàng Hôn thành bảo!"

    Phu nhân nam tước cố nén bi thương, chậm chạp nói rõ: "Nguyện vọng của nam tước khi còn sống sẽ được thực hiện, Richard đại nhân ngài có thể yên tâm về điều này."

    Richard khẽ thở dài không nói gì thêm mà dắt tay Cecil rời khỏi phòng. Thật ra hắn cũng chỉ là thiếu niên chưa đến mười bảy tuổi, về tuổi tác chỉ lớn hơn Cecil gần hai tuổi mà thôi. Nhưng là mấy tháng qua ở vị diện Pháp La làm Richard có cảm giác như thể mấy năm trôi qua.

    Đi ra lầu chính, mùi máu tanh nồng đậm đập mặt đến. Khắp nơi là những tiếng kêu khóc, người dân bắt đầu rời khỏi những điểm trốn, nhìn về những cỗ thi thể đang được dọn xuống từ trên tường thành, chỉ sợ nhìn thấy gương mặt thân quen.

    Richard vừa đi dạo vừa nhìn cảnh tượng sót lại sau tai họa. Lúc này trời đã hửng sáng, những áng mây nồng đậm chi đi hơn nửa ánh mặt trời, từng tia sáng nhỏ chiếu xuống biến thế giới thành hai màu trắng đen. Tất cả những thứ nhìn thấy đều có vẻ không thật…

    Richard bỗng thấy có chút trống trải trong lòng, cái chết của nam tước xung kích mãnh liệt đến hắn. Đó là một cảm giác mất mát đặc thù, một cảm giác tình bạn đặc biệt.
     
  5. Tòa Thành Tội Ác
    Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam

    Quyển 2: hành trình của ta là muôn vàn vì sao
    Chương 151: thu hoạch (thượng)

    Dịch giả: Phiêu
    Biên dịch: Phiêu
    Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
    Nguồn: 4vn.eu


    Chiến tranh dù cho đã kết thúc nhưng cũng cần một ít thời gian thanh lý. Trong vấn đề thu hồi chiến lợi phẩm, người của Richard và nam tước nảy sinh xung đột bởi vì Richard muốn toàn bộ thi thể của trấn hùng kỵ sĩ.

    Đương nhiên mặt ngoài là đôi bên tranh chấp những vũ khí và khôi giáp giày nặng nhưng rất rõ ràng, hứng thú của Richard đối với những thứ này không lớn. Giống với vấn đề hắn từng gặp, trang bị ma pháp mạnh mẽ muốn đi qua thông đạo vị diện phải trả giá lớn nên trang bị trên người trấn hùng kỵ sĩ chỉ được cái dày nặng mà thôi nhưng là Richard cũng không thể trắng trợn đòi thi thể không có trang bị được. Cuối cùng, tranh chấp nho nhỏ này được giải quyết bằng một khoản kim tệ từ phe Richard.

    Sau đó, Richard từ những thi thể trấn hùng kỵ sĩ thu về năm mươi cấu trang hư hỏng, sửa chữa một chút là lại có thể sử dụng. Đây là một khoản tiền khổng lồ, chút kim tệ nhỏ nhoi lúc trước hoàn toàn không đáng nhắc đến. Nếu như không có tranh chấp thì Richard còn định để lại cho gia tộc nam tước mấy bức cấu trang nhưng là thi thể nam tước còn chưa lạnh, người gia tộc này đã biểu lộ địch ý thì Richard đương nhiên không cung cấp vũ khí cho kẻ địch tiềm tàng của mình.

    Đây là mặt đặc thù của vị diện Pháp La, quan hệ giữa sùng bái tổ tiên và tín ngưỡng chân thần luôn đối lập.

    Sandrew sau nhiều lần nhàm chán thí nghiệm thì phát hiện do bồi dưỡng trấn hùng kỵ sĩ quá độ đến nỗi linh hồn không còn hoàn chỉnh, căn bản vong linh pháp sư không thể lợi dụng. Điều này làm Richard vừa nảy sinh thương tiếc, vừa sinh ra đề phòng với gia tộc Schumpeter. Có thể bồi dưỡng đến linh hồn không hoàn chỉnh thì không phải tích lũy mấy trăm năm là được, xem ra để uẩn gia tộc Schumpeter không đơn giản như bề ngoài.

    Cuối cùng thi thể trấn hùng kỵ sĩ và ma câu đều giao cho mẫu sào. Mẫu sào dù cho chưa tiêu hóa hoàn toàn thi thể Cink Leier nhưng vẫn đòi thi thể trấn hùng kỵ sĩ và ma câu của Richard. Đến lúc này, Richard đã hiểu tất cả sinh vật mạnh mẽ đều có ích đến tiến hóa của mẫu sào. Dưới chỉ huy của Just, dã man nhân thân to lực lớn cùng khiêng thi thể trấn hùng kỵ sĩ ném tới vùng sương mù quanh người mẫu sào, không ai biết chuyện gì đang xảy ra bên trong sương mù.

    Khi trời hoàn toàn sáng, tổn thất cũng được thống kê xong. Vốn là liên quân của Richard và Fontaine nam tước lên đến hơn ngàn năm trăm người nhưng hiện tại chỉ còn lại không đến bốn trăm người. Sa dân và dã man nhân thuộc hạ của Richard chỉ còn đến trăm, làm hắn đau lòng nhất là tất cả bộ chiến kỵ sĩ đã bỏ mình, kỵ sĩ sắc phong cũng chỉ còn lại hai người. Hơn bốn trăm con phong nha chỉ còn lại một trăm mười con, trong đó hơn trăm con là chết trong miệng hạt sư. Trận này có thể nói là thắng thảm, nếu như chẳng may Bọt Nước và Just có vấn đề gì thì Richard hoàn toàn thấy được không bằng mất.

    Sau khi kiểm kê xong, Richard phát hiện binh lực bản thân tổn thất nghiêm trọng, muốn nhanh chóng khôi phục chỉ có thể nhìn vào mẫu sào tiến hóa. Sau khi thanh lý xong chiến trường, Richard cũng lệnh tất cả chiến sĩ rút khỏi Hoàng Hôn thành bảo, bố trí doanh trại ngoài thành, cho dù là chiến sĩ bị thương cũng được mang ra.

    Có đọa lạc mục sư Cass giúp chia sẻ không ít gánh nặng cho Lưu Sa. Tuy năng lực trị liệu của đọa lạc mục sư bị hạn chế nhưng bọn họ có thể sử dụng thần thuật quyển trục mà Lưu Sa tựa như đã sớm có dự cảm sẽ có chiến đấu thảm liệt nên đã dự trữ lượng lớn quyển trục trị liệu cấp thấp. Loại quyển trục cấp thấp này tuy hiệu quả nhỏ yếu nhưng cũng đủ để ổn định vết thương, chờ trị liệu cấp cao.

    Sương mụ vẫn tụ lại ở trung ương chiến trường, không có chút dấu hiệu nào là sẽ tản ra. Khi màn đêm lại buông xuống, mẫu sào lập tức liên hệ với Richard, truyền qua lượng lớn tin tức rồi lại mãnh liệt yêu cầu Richard đến gặp.

    Richard không khỏi cảm thấy kỳ quái, mẫu sào chưa bao giờ đưa ra yêu cầu như này, trước kia tăng cấp và lựa chọn phương hướng trưởng thành đều có thể hoàn thành qua giao lưu linh hồn, hắn dù là đứng bên cạnh mẫu sào thì cũng vẫn phải dùng lực lượng linh hồn giao lưu, bởi vì mẫu sào không biết nói chuyện.

    Thế là Richard vội vã đi tới trung ương chiến trường lúc trước gặp mẫu sào. Lợi dụng quãng thời gian đi đường ngắn ngủn, hắn nhanh chóng phân tích tin tức mẫu sào truyền qua, cũng ngầm kinh ngạc không thôi. Hạt sư, Cink Leier, trấn hùng kỵ sĩ, ma mã thậm chí thanh đoản đao có phụ gia thuộc tính phá giáp và chôn diệt của Cink Leier đều giúp mẫu sào tăng trưởng mãnh liệt. Hiện tại mẫu sào đã nhảy vọt lên cấp 4, có thể cung cấp hạng mục có thể tiến hóa lên đến con số 10.

    Kịch độc, đây là thuộc tính có lực uy hiếp nhất của hạt sư, đã bị mẫu sào kế thừa. Sau này đơn vị chiến đấu đều được phụ gia độc tố, ví như vũ khí ném, cận chiến trên người chúng đều được phụ gia thêm độc tố. Ngoài ra, năng lực phun axit của mẫu sào cũng tăng lên, từ giờ có thể thêm khả năng phun axit cho đơn vị chiến đấu. Cho dù là mãnh thú phổ thông nhất, sau khi được thêm năng lực kịch độc, lực sát thương cũng tăng gấp bội!

    Tác dụng chủ yếu của trấn hùng kỵ sĩ là cung cấp dinh dưỡng cho mẫu sào tiến hóa, từ trên người chúng mẫu sào chỉ lấy được một năng lực chính là kiên cố. Có năng lực này, những đon vị chiến đấu được tăng 20% lực phòng ngự. Một năng lực rất thực dụng nhưng không xuất chúng nhưng là dù sao thì cũng giúp Richard có thêm lựa chọn.

    Đồng thời, đơn vị chiến đấu cũng được tăng thêm một loại là ném binh. Đây là loại có hình thái giống với sinh vật hình người, khá giống với huyệt cư nhân, ải nhân, thân thể chúng thấp bé hành động mau lẹ, rất phù hợp với chiến đấu rừng núi hoặc địa hình phức tạp. Binh khí trên người chúng là những thanh xương mọc ra trên lưng. Những giáp xương này có hình dáng giống với rìu ném, tầm bắn tuy chưa đến một trăm mét nhưng uy lực có thể sánh với cường nỏ của nhân loại mà lại được phụ gia kịch độc. Nhờ hai chữ kịch độc này, uy lực của ném binh không chỉ tăng gấp đôi nhưng là ném binh mỗi ngày chỉ mọc ra một giáp xương, trên người mọc nhiều nhất là ba cái. Mà một khi rút giáp xương ra khỏi cơ thể thì kịch độc bên trên chỉ duy trì được trong vài phút.

    Nhưng điều Richard quan tâm chính là ném binh là đơn vị chiến đấu hình người đầu tiên, chúng cũng là binh chủng đầu tiên biết dùng vũ khí. Ngoài rìu xương ra, chúng cũng ném được các loại rìu thông thường, phi lao thậm chí là đá, chỉ là uy lực giảm mạnh mà thôi. Ném binh một khi hình thành quy mô, lực lượng nhất định hơn xa tưởng tượng. Trong đầu Richard lập tức suy nghĩ đến mấy phương án phối hợp tác chiến.

    Bản thân mẫu sào cũng có thể lực chọn cường hóa tốc độ, phòng ngự, phạm vi xung kích tinh thần… Sau khi chứng kiến cảnh đàn phong nha cùng bắn, Richard quyết định cường hóa năng lực hạch tâm của mẫu sào, chính là sáng tạo đơn vị chiến đấu.

    Trong đó đương nhiên phải chọn số lượng sáng tạo mỗi ngày tăng thêm, mà một hạng mục khác cũng làm Richard chú ý: tốc độ, phạm vi ăn uống và lượng năng lượng dự trữ tăng thêm 20%. Tốc độ ăn uống và năng lượng dự trữ tăng thêm rất dễ hiểu nhưng phạm vi ăn uống tăng thêm là gì? Nhưng là chính mẫu sào cũng không biết rõ, bởi vì những tin tức này đính sâu trong linh hồn nó, chỉ là giờ theo sinh trưởng dần xuất hiện mà thôi.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)