Huyền Huyễn Tinh Giới - Không Thần - Chương 105

  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Tinh Giới
    Tác giả: Không Thần​
    Nguồn: Truyen.org
    Dịch: Quân Kiếm
    === oOo ===

    Chương 94: Gặp lại Thạch Huyên Hiên (Hạ)






    Dưới bóng đêm cuộc săn giết đã chính thức diễn ra, Lâm Thiên như tử thần lặng lẽ đi trong đêm tối, rồi dùng loan đao nhanh chóng giết gọn từng tên một.

    - Có thấy cái gì không? Phát hiện lập tức bẩm báo nói cho ta!

    Tên sơn quân kia đứng dưới tàng cây, trong tay cầm một thanh đao vỏ sĩ dài và hẹp (chắc là kiếm nhật).

    Lâm Thiên từ trong bóng tối đi ra:

    - Sơn Quân tiên sinh, không cần kêu, bọn họ đã không nghe thấy ngươi nữa rồi!

    Chỉ một thời gian ngắn ngủi, ngoại trừ các chỗ khác thì toàn bộ những kẻ ở gần đây hầu như đã chết hết, có nhiều người ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết rõ luôn!

    - Mẹ nó, ngươi là ai?

    Tên sơn quân kia cầm thanh đao kia chỉ vào người Lâm Thiên nói.

    - Ta là một người Trung Quốc và không thích thấy trên đất nước mình có mấy tên võ sĩ nhật bản, và đặc biệt lại còn uy hiếp bạn học của ta nữa!

    Lâm Thiên lạnh giọng nói, rồi phóng lên, thân hình như quỷ mị vọt tới.

    Tên sơn quân kia cũng có chút bản lĩnh cũng dùng đao của mình để đỡ lấy thanh loan đao của Lâm Thiên, tuy nhiên ngay lập tức bị gãy bởi vì độ cứng của thanh đao này so với loan đao của Lâm Thiên chỉ giống như đom đóm so với ánh trăng mà thôi.

    Liên tục huy đao bảo vệ chính mình, Tên sơn quân kia đã dần dần bị đè ép, từng giọt mồ hôi như hạt đậu thấm đẫm trên gương mặt của hắn “Phốc!” Chẳng biết tên kia đã ném ra thứ gì mà lại làm ra từng đợt sương trắng bao phủ lấy LâmThiên.

    - Thủ đoạn của Ninja là đây hay sao?

    Lâm Thiên cười lạnh một tiếng, bởi vì hắn không cần dùng mắt nhìn cũng có thể dùng bằng tinh thần lực để chiến cũng rất tốt.

    - Chủ nhân, trong làn sương trắng này có chứa thành phần gây tê liệt cho con người, nhưng mà ngài cũng không cần quá lo lắng, với cường độ sức sống tế bào của ngài, trong thời gian ngắn không có vấn đề!

    Trong đầu tiểu linh đột nhiên nói.

    Lúc này tên sơn quân kia đã có chút chấn kinh, hắn không nghĩ tới, Lâm Thiên cư nhiên lại không chịu ảnh hưởng của sương trắng, phải biết rằng hắn phải khá khổ sở để có được một ít loại này! Lúc sơn quân khiếp sợ thì thế cục của trận chiến cũng chính thức ngã ngũ, một ánh đao sáng lóa, loan đao phá vỡ màn sương trắng bà đâm sâu vào ngực của tên sơn quân kia!

    “Vì sao?!!” Sơn Quân không cam lòng ngã xuống.

    Liên tiếp giết hơn mười người nhưng Lâm Thiên một chút cảm giác cũng không có, cất loan đao vào trong trong không gian tinh giới, Lâm Thiên lập tức cất bước về phía cửa động rồi hô to.

    “Cô nương?” vốn hắn muốn gọi tiểu thư nhưng ngẫm lại tiểu thư lại nghe như kiểu gái làng chơi, không được tử tế cho lắm nên không dám gọi!

    Không có tiếng trả lời, Lâm Thiên nhíu nhíu mày, hắn rõ ràng cảm nhận được đối phương còn chưa ly khai!

    “Đắc tội!” Vừa nói hắn vừa chui vào cửa động.

    - Không được nhúc nhích!

    Một tiếng trong trẻo nhưng lạnh lùng, nháy mắt Lâm Thiên đã cảm giác được trước ngực mình có thanh trường kiếm nhắm vào! Bên trong động không có ánh sáng, nên cũng không thấy rõ bộ dáng của đối phương, hắn hơi giận nói:

    - Ta có ý tốt muốn giúp ngươi, chẳng lẽ đây là sự hồi báo của ngươi đây sao?

    Vừa nói hắn vừa dùng ngón tay khẽ búng lên đỉnh kiếm, thoáng cái thanh kiếm đã bị bay ra, mà nhớ lại lời của mấy tên nhật trước kia thì chắc là đối phương đã trúng nhuyễn cốt tán!

    Trường kiếm vô lực rơi trên mặt đất, Lâm Thiên bật đèn pin lên, dùng ánh đèn chiếu sáng khắp động! Rồi Lâm Thiên thấy một khuôn mặt của một cô gái không giống như người phàm, trái tim của hắn không tự chủ được đột nhiên thấy ngỡ ngàng, rồi trong lòng kêu lên một tiếng : Thế gian lại còn có người hoàn mĩ như vậy sao!

    Nàng là thuộc về ta! Sau một khắc, Lâm Thiên ở trong lòng điên cuồng hét lên, tuy rằng hắn đã có Chu Dao là bạn gái, còn có Dương Thơ Dương Tuyết hoa tỷ muội, thế nhưng, trong lòng hắn vẫn dâng lên lòng chiếm hữu mãnh liệt muốn chiếm làm của riêng, đối mặt với nữ hài trước mặt, Lâm Thiên cảm thấy, dù là phật chủ,chắc chắn cũng sẽ động phàm tâm!

    Cưỡng chế dục niệm trong lòng, Lâm Thiên trong mắt hồi phục sự thanh minh, rồi nhìn kỹ một chút, thấy trước ngực của nàng ta có một vệt đỏ màu máu lớn trước ngực, nhíu mày nói:

    - Ngươi bị thương?!?

    - Chìa Khóa Tinh Hình, ta đã cất kỹ ngươi đừng nghĩ có được nó.

    Cô bé kia nói. Làm cho Lâm Thiên hết sức ngạc nhiên vì hắn chẳng hiểu vì sao cô ta lại nói thế, hắn cười nói:

    - Chìa Khóa Tinh Hình sao? Ngươi nghĩ rằng ta đến đây là để đoạt lấy nó?

    - Chẳng lẻ không đúng sao? Thế tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

    Cô bé kia nói, mà hơn nữa tại vùng đất Ma Qủy Sơn này vốn con người là rất ít, mà Lâm Thiên tự nhiên lại xuất hiện ở đâyy, khiến cô ta không tránh khỏi nghi ngờ!

    Lâm Thiên khẽ cười nói:

    - Ta cùng các bạn cùng lớp vốn dĩ là đến Ma Qủy Sơn đi picnic, mà bọn Nhật Bản kia cư nhiên lại uy hiếp bạn của ta, cho nên ta mới ra tay thôi,nhưng mà ngươi yên tâm đối với Chìa khóa Tinh Hình mà ngươi nói thì ta cũng có nghe rồi, nhưng cũng không có hứng thú đâu!

    Nói đùa gì chứ, ở thế giới này có được mấy thứ hơn Tinh giới của hắn nữa cơ chứ!

    Bỗng nhiên Lâm Thiên như nhớ ra điều gì đó, kinh ngạc nói:

    - Ngươi có phải là Thạch Huyên Hiên hay không? À đúng rồi, chắc cũng chỉ có ngươi mới có thể gọi là đệ nhất mỹ nữ được rồi!

    Nàng kia thấy Lâm Thiên gọi tên nàng nên cũng gật đầu:

    - Không sai, ta chính là Thạch Huyên Hiên!

    - Ta là Lâm Thiên, ngươi cứ trực tiếp gọi tên ta là được rồi, mà thương thế của ngươi cũng nên xử lý một chút nếu không sợ là sẽ không ngừng chẩy máu mà chết đấy!

    Lâm Thiên cau mày nói, trên đường đi đến đây đã thấy không ít máu rơi, dòng máu nhiễm đỏ cả bộ quần áo màu trắng tuyết của cô gái, dáng người hoàn mĩ lấp lóa hiện ra trên bộ quần áo mỏng, tất cả những điều này đã khiến Lâm Thiên nóng cả người, chưa kể trên người như ẩn hiện hai điểm nhỏ nhỏ trên ngực, làm cho Lâm Thiên không không khỏi càng thêm loạn tưởng: chẳng nhẽ Thạch Huyên Hiên không mang áo ngực!!

    (dịch: hai điểm đó là hai điểm gì mà khiến hắn nghĩ thế nhỉ??? Đáng suy ngẫm ^^)

    Sự thực là đúng như Lâm Thiên nghĩ chính là Thạch Huyên Hiên bởi vì trị thương mà cởi áo ngực xuống, không nghĩ tới….

    - Nhìn cái gì vậy?

    Thạch Huyên Hiên sao lại không cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thiên đang nhìn trên người nàng cơ chứ, trên mặt không tự chủ được xuất hiện một áng mây phiếm hồng, giận dỗi nói!

    A hả, ta đang nhìn miệng vết thương của ngươi mà!


    Lâm Thiên sao có thể nói thật được cơ chứ, chẳng nhẽ thét lên với nàng rằng ta đang nhìn 2 tiểu meo meo của nàng beautiful girl à!!!! ^^

    Tuy rằng biết rõ Lâm Thiên nói không thật, bất quá Thạch Huyên Hiên cũng không có cách nào, chỉ có thể dùng hai tay tận lực che ở trước ngực.

    - Miệng vết thương của ngươi đang chảy rất nhiều máu, nên nhanh chóng trị liệu đi!

    Lâm Thiên nói,

    - Đưa tay qua đây!

    - Làm gì?

    Thạch Huyên Hiên cảnh giác nhíu mày nói, Nếu như không phải trúng phải nhuyễn cốt tán, thì tất nhiên nàng cũng không sợ, nhưng hiện tại thì không được rồi, nếu như Lâm Thiên đột nhiên bộc phát lang tính thì sợ rằng….

    Lâm Thiên tức giận nói:

    - Đương nhiên là trị liệu cho ngươi rồi, ngươi nghĩ rằng ta cầm thú như vậy sao, lúc này còn nghĩ ta đi chiếm tiện nghi của ngươi hay sao?

    Trong lòng ai biết hắn nghĩ gì đây? Chắc là hét to: cầm thú ư, ta cũng muốn thử một lần!! Thạch Huyên Hiên rõ ràng tự biết thương thế của chính mình, ngực nàng bị một dính một đao của tên sơn quân kia, nếu không trị liệu chắc không thể chống nổi qua hai canh giờ, Tay phải ôm lấy trước ngực, nàng hơi cau đôi mi thanh tú, rồi cũng đưa tay trái ra!

    “Mềm như không xương!” lúc cầm tay của nàng, Trong lòng Lâm Thiên rung động thầm hô to lên!!!

    - Tiểu Linh, giúp nàng trị liệu đi!

    Lâm Thiên ở trong đầu nói.

    - Chủ nhân, ngài chỉ còn tám mươi duy giới lực, nếu muốn trị tốt thương thế của nàng, vì một nữ tử xa lạ như thế có đáng không?

    Tiểu Linh nói,

    - Nhưng chẳng lẽ ta cứ ngồi nhìn một mỹ nhân như ngọc như vậy chết trước mặt ta hay sao? Thôi đừng nói nhảm nữa, nhanh lên một chút đi!

    Lâm Thiên nói.

    Thạch Huyên Hiên thấy Lâm Thiên cứ cầm lấy tay bé nhỏ của nàng với bộ dạng hưởng thụ chứ không có nửa điểm hành động, nhịn không được định rụt tay về, đúng lúc này có một dòng nước ấm từ tay Lâm Thiên truyền vào tay nàng, rồi dọc theo kinh mạch đi vào, những vị trí mà dòng nước ấy đi qua đều có cảm giác thoải mái, rồi dòng nước ấy đến trước ngực nàng nguyên bản ban đầu là rất đau đớn, mà bây giờ đã không còn đau lắm, ngay cả máu cũng không còn chảy ra nữa!

    Từ từ, Thạch Huyên Hiên cảm giác vết thương trước ngực đã tự nhiên khép lại nhiều, trong lòng hiện lên sự vui sướng. Chỉ là dòng nước ấm đó đi qua, làm cho nàng cảm giác như bàn tay to của Lâm Thiên đang phủ lên ngực nàng rồi chậm rãi vuốt ve! Nhưng hắn đang trị thương cho nàng nên nàng cố gắng nén sự xấu hổ trong lòng!

    Vốn thời gian trị liệu chỉ có nửa giờ là xong nhưng lại bị Lâm Thiên kéo dài đến một giờ, nếu như không phải tiểu linh nhắc nhở ở Ma Qủy Sơn có thêm một số vị khách thì chắc hắn còn “trị liệu” thêm dài dài! Nhưng mà lần trị liệu này cũng khiến Thạch Huyên Hiên kinh ngạc không thôi, bị thương nặng như thế mà chỉ trong vòng một giờ đã hoàn toàn không còn dấu vết để lại, không tự chủ được nàng đối với Lâm Thiên lại càng thêm tò mò nên lúc trị liệu xong mặc dù hết có dòng nước ấm nhập thể. Cũng quên mất luôn đưa tay trái về luôn!

    Cho đến khi cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thiên cứ nhìn vào ngực mình thì Thạch Huyên Hiên hoảng sợ như con thỏ nhỏ nhanh chóng rụt tay về. Lâm Thiên tắt đèn pin trong động lại phục hồi một mảnh tối đen,

    - Ngươi, ngươi muốn làm gì?

    Thạch Huyên Hiên kinh hoảng nói, mặc dù thương thế của nàng đã lành nhưng nhuyễn cốt tán vẫn còn hiệu quả nên một thân sức lực gần như bằng không, lúc Lâm Thiên tắt đèn pin khiến cho nàng không khỏi suy nghĩ lung tung!
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Tinh Giới
    Tác giả: Không Thần​
    Nguồn: Truyen.org
    Dịch: Quân Kiếm
    === oOo ===

    Chương 95: Phân Chia Thực Lực






    Nàng tự biết mị lực của chính mình, nếu như trước kia Lâm Thiên bởi vì cố kỵ vết thương của nàng nên không đụng vào nàng, nhưng hiện tại thương thế đã lành, nếu như Lâm Thiên nổi máu lên…

    - Hừ, nghĩ gì thế? Nhỏ giọng một chút, có người đuổi đến Ma Qủy Sơn này rồi.

    Lâm Thiên nhẹ giọng nói, Thạch Huyên Hiên nghe vậy sắc mặt tự nhiên đỏ lên, nhưng mà trong tối nên Lâm Thiên cũng không biết được, nàng tự biết được mình nghĩ sai, rồi nhanh chóng nói:

    - Chúng ta mau chóng ly khai thì hơn, nếu như đuổi kịp thì rất phiền!

    - Thực lực của ngươi đã khôi phục chưa? Còn có thể đi nhanh hay sao?

    Lâm Thiên nói.

    Thạch Huyên Hiên lắc đầu:

    - Không được, nội lực của ta vận chuyển bình thường nhưng một chút khí lực cũng không có! Nhuyễn cốt tán của Đám quỷ kia chắc là loại đặc chế nếu bình thường thì sẽ không như thế này!

    Từ tiểu linh hai người biết đám người kia càng ngày càng đến gần, Lâm Thiên nhíu mày nói:

    - Bọn họ gần đến rồi, một tên, hai tên, ba tên, bốn tên…. Không được, nhanh lên một chút, lên ta cõng ngươi rời đi!

    Nếu như chỉ có ít người thì Lâm Thiên dẫn dụ một tí là được, hoặc là trực tiếp xử lý, nhưng bây giờ bọn chúng có hơn mười người, xem ra Tinh Hình Chìa khóa có hấp dẫn rất lớn đối với bốn chúng!

    - Tại sao ngươi lại phải giúp ta?

    Thạch Huyên Hiên thở dài sâu kín nói.

    - Vì sao ư?

    Lâm Thiên ngẩn người rồi nói:

    - Vì ta xem trọng ngươi được chưa? Nhanh lên đi nào!

    Tiếp đó hắn bế Thạch Huyên Hiên lên rồi nhanh chóng cõng nàng. Lúc này Thạch Huyên Hiên cũng rất bất ổn, trái tim đập loạn hẳn đi, từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng tiếp xúc thân mật với người con trai nào như vậy, không phải bởi vì nàng không đẹp mà là do nàng quá đẹp, những nam tử bình thường thì cơ bản không lọt mắt, mà cho dù ưu tú thì đứng trước Thạch Huyên Hiên cũng không dám biểu hiện dũng khí vớ vẩn ra!

    Sở dĩ Lâm Thiên không suy nghĩ nhiều như vậy vì trong hoàn cảnh này có thể suy nghĩ gì thêm nữa đâu, hơn nữa trong đêm tối như thế này khó có thể thấy rõ được, nhưng nếu có chút ánh sáng thì cũng đủ làm cho Lâm Thiên kinh ngạc và sẽ sinh ra lòng chiếm hữu!

    Hai tay quàng qua cổ Lâm Thiên, lại cảm nhận được khí tức nam tử từ người hắn, làm cho tâm tình của Thạch Huyên Hiên khá là hoảng hốt, nhưng mà cũng có một cảm giác không tên ngọt ngào ấm áp, những cảm xúc lẫn lộn này khiến cho khuôn mặt nàng không tự chủ được mà đỏ bừng lên!

    - Nếu đẻ cho sư phụ biết ta đã từng bị một người con trai ôm qua, sợ là sẽ giết hắn mất, không được việc này không thể để sư phụ biết được!

    Nghĩ đến sư phụ của mình Thạch Huyên Hiên trong lòng vừa yêu vừa sợ!

    Hai tay nâng chân của Thạch Huyên Hiên lên người, lại chỉ qua một lớp y phục khá mỏng, căn bản không thể cản được Lâm Thiên cảm nhận được hai bắp đùi mềm mại và co dãn, hơn nữa còn cả hai quả cầu mềm mại đè ép trên lưng, làm cho dục niệm trong lòng Lâm Thiên khá thịnh. Cố gắng đè ép dục niệm trong lòng xuống, đi ra khỏi cửa động Lâm Thiên liền vận khởi Lăng Ba Vi Bộ mà đi, tuy rằng trên lưng còn cõng một người, nhưng mà vẫn khá là nhanh, trên lưng hắn, Thạch Huyên Hiên kinh ngạc không thôi, nàng tự nhận nếu trong hoàn cảnh của hắn cho dù toàn lực nàng cũng không thể đạt đủ tốc độ như thế này!

    Có sự chỉ điểm của Tiểu Linh, Lâm Thiên rất dễ dàng né tránh hết sự tìm tòi của đối phương, những kẻ tìm Thạch Huyên Hiên tuy rằng không ít nhưng có sự tồn tại của Tiểu Linh thì cũng chỉ là chuyện nhỏ.

    Sau nửa giờ, Lâm Thiên đã đưa Thạch Huyên Hiên an toàn xuống núi, đương nhiên hắn không hải nghênh ngang mà xuống núi rồi, bởi vì dưới chân núi cũng không có ít người đâu tuy nhiên cũng không có cao thủ tồn tại, bởi vậy nên Lâm Thiên có thể nhẹ nhàng mà mang theo Thạch Huyên Hiên đột phá phong tỏa.

    Dưới chân núi có không ít chiếc xe đậu lại, thế nhưng Lâm Thiên cũng không hề động vào chúng mà tiếp tục cõng Thạch Huyên Hiên đi tiếp.

    - Vì sao không lấy một chiếc xe/

    Thạch Huyên Hiên nhẹ nhàng hỏi một câu bên tai Lâm Thiên.

    - Ta là một công dân tuân thủ luật pháp, sao có thể tùy tiện trộm cắp được chứ?!

    Lâm Thiên khẽ cười đáp.

    - Vậy ngươi thả ta xuống đi, ta tự mình đi

    Thạch Huyên Hiên nói.

    - Không được, thương thế của ngươi còn chưa khỏe, hơn nữa ngươi đi được sao? Chúng ta nên nhanh chóng đi khỏi vùng phụ cận Ma Qủy Sơn này thì hơn!

    Lâm Thiên nói, đương nhiên nếu xuống bây giờ thì hắn có chút luyến tiếc cảm giác hưởng thụ mềm mại này rồi!

    Thạch Huyên Hiên sao có thể không biết được tư tưởng kia của Lâm Thiên cơ chứ, có lẽ do thực lực không phát huy được nên tính cách của nàng trở nên nhu thuận không ít, hơn nữa trong lòng nàng đối với Lâm Thiên cảm kích không ít, nên chỉ lẳng lặng ghé vào vai hắn rồi dựa vào mà không nói gì nữa!

    Trong màn đêm, Lâm Thiên đi rất nhanh, không bao lâu đã cách Ma Qủy Sơn tầm hơn mười km rồi, đến cạnh một con sông nhỏ, Thạch Huyên Hiên nhẹ giọng nói:

    - Thả ta xuống đi, trên người dính máu thật là khó chịu!

    Lâm Thiên gật đầu rồi đến bên cạnh dòng sông nhỏ dừng lại.

    - Ngươi tốt nhất tắm một chút đi, ta cũng phải đi ra tẩy trừ một tí!

    Lâm Thiên nói, do cõng thạch Huyên Hiên nên quần áo hắn cũng bị dính không ít máu!

    - Không được nhìn lén đâu đấy!

    Thạch Huyên Hiên dịu dàng nói, nếu để cho sư huynh đệ và các tỷ muội trong tông môn trong thấy chắc sẽ phải cả kinh rơi cả tròng mắt, bộ dạng này mà là của Tiên tử thánh nữ mặt lạnh như bang sơn ngàn năm Thạch Huyên Hiên đây sao? Lâm Thiên nhú nhún vai nói:

    - Hiện tại là ban đêm mà ta sao thấy được cơ chứ?!

    - Hừ, ngươi chắc chắn thấy được, không phải ở trong rừng ngươi có thể đi nhanh vậy sao, hơn nữa còn dễ dàng trốn thoát khỏi vòng vây nữa!

    Thạch Huyên hiên nói.

    - Được rồi, được rồi xem như ta thấy được được chưa!

    Lâm Thiên trong lòng còn hô to oan uổng, tuy rằng thân thể hắn được cải tạo rất nhiều, nhưng con mắt trong bóng tối thì cũng phải gần mới thấy được, nhưng mà cũng không có nói gì thêm bởi vì sự tồn tại của tiểu Linh còn không thể cho nàng biết được!

    Lâm Thiên đi xuống dưới hạ du một chút, rồi tắm rửa sạch sẽ một phen, sau đó trực tiếp đem y phục về không gian tinh giới rồi lại cầm một kiện y phục giống như đúc đem ra, rồi mặc vào!

    Thính lực quá mức nhạy cảm, khiến hắn có thể nghe được tiếng nước chảy từ chỗ Thạch Huyên Hiên đang tắm, vừa nghĩ tới nàng hiện tại có thể là đang trần như nhộng để tắm rửa thân thể hoàn mĩ cuẩ mình, trong lòng Lâm Thiên dấy lên một maarnh lửa nóng, nội tâm phảng phất như một con dã thú phát cuồng rống lên!

    “Bình tĩnh, bình tĩnh!”

    Lâm Thiên từ từ tự nói với chính mình, nhẹ nhàng dập loạn dục hỏa.

    Nửa canh giờ trôi qua, lại nghe tiếng Thạch Huyên Hiên vang lên:

    - Ta xong rồi!

    Hít sâu một hơi, Lâm Thiên từ từ tiến đến chỗ nàng, Thạch Huyên Hiên vẫn mặc trang phục vừa mới giặt xong

    - Ngươi có thể giúp ta dùng nội lực sấy khô quần áo được không, hiện tại ta vẫn không thể dùng được nội lực!

    Thạch Huyên chống đỡ trước ngực nếu không phải chống đỡ thì chắc là cũng không khác gì trong suốt!

    Lâm Thiên đâu có thể sử dụng nội lực làm khô đồ áo đâu, chẳng qua hắn thay bộ mới thôi.

    - Tiểu Linh, làm khô bộ này hết bao nhiêu giới lực?

    Lâm Thiên trong đầu trao đổi với Tiểu Linh.

    - Chỉ có một duy thôi chủ nhân, nhưng hiện tại một duy cũng không có!

    - Ta ở trong thế giới Thiên Long Bát Bộ vẫn còn nội lực đúng không chuyển giúp ta mười năm nội lực sang thành giới lực đi.

    Nội lực chuyển hóa thành giới lực, cũng rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, Tiểu Linh nói: Đã xong thưa chủ nhân!

    - Đưa tay đây!

    Lâm Thiên cười khẽ nói, sắc mặt Thạch Huyên Hiên chợt đỏ lên, đưa tay phải cho Lâm Thiên, lúc cầm lấy tay phải của nàng Lâm Thiên chợt nhìn thấy qua tà áo trắng mỏng manh ấy thấy giống như một hạt gì đó (hạt chi rứa trời=.=!) , chỉ là trong nháy mắt, đã bị Thạch Huyên Hiên dùng tay trái che lại.

    Trong nội tâm tiếc nuối lắc đầu, Lâm Thiên đây là lần thứ hai nắm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé này.

    Hai tay chạm vào nhau, trong lòng hai người đều có chút hoảng, Lâm Thiên mỉm cười, giới lực hóa thành nhiệt lưu nhập vào bên trong người Thạch Huyên Hiên, rồi từng làn hơi nước không ngừng bốc ra, trong nháy mắt thì y phục của nàng đã khô.

    Lưu luyến buông bàn tay nhỏ bé của Thạch Huyên Hiên ra.

    - Nếu như bây giờ chúng ta xa cách, sau này còn có thể gặp lại hay không?

    Lâm Thiên có chút phiền muộn nói.

    - Hữu duyên ắt sẽ gặp lại thôi, nhưng mà sợ rằng chúng ta không có cơ hội đó!

    Thạch Huyên Hiên hơi hơi buồn nói.

    - Chẳng nhẽ bởi vì ngươi là thánh nữ của Tử Hàng Tịnh Trai hay sao?

    Lâm Thiên nói. Thạch Huyên Hiên lẳng lặng gật đầu:

    - Trong cuộc sống của thánh nữ Tử Hàng Tĩnh Trai không thể có tình yêu!

    Lâm Thiên cũng nhận ra từ ngữ của Thạch Huyên Hiên có chút u buồn, cũng có nghĩa là trong lòng nàng cũng đã có chút tình cảm đối với hắn, trong lòng thầm tự hứa sẽ cố gắng hơn, rồi nói

    - Từ Hàng Tịnh Trai, một ngày nào đó ta sẽ đến xem thử!

    Thạch huyên hiên vội la lên:

    - Không, ngươi không thể đi. Nếu như sư phụ ta mà biết ta và ngươi đã tiếp xúc qua thì sẽ giết ngươi mất, tu vi của ngươi bây giờ mới chỉ là địa cấp sơ kì, còn sư phụ ta đã là cao thủ thiên cấp đại viên mãn, nếu như người xuất thủ thì ngươi chết chắc!

    - Đây coi như là ngươi đang quan tâm ta hay sao/

    Lâm Thiên khẽ cười nói,

    - Nói cho ta biết cách phân chia thực lực một chút, cái này ta còn chưa được rõ lắm!

    Thạch Huyên Hiên nhẹ nhàng gật đầu, cũng không biết là nói lên là nàng quan tâm Lâm Thiên hay là nàng sẽ nói cho hắn biết cách phân chia thực lực.

    - Thực lực yếu nhất chính là bất nhập lưu, cũng chỉ là một ít công phu quyền cước thô thiển mà thôi, trên đó là nhân cấp, nhân vật nhất cấp có thể đối phó với mười mấy người thường, trên nhân cấp chính là địa cấp, đối với địa cấp cao thủ đạn bình thường cũng không thể uy hiếp được , trên địa cấp chính la thiên cấp, thực lực so với địa cấp mạnh hơn nhiều, một người có thể đối phó với ba bốn địa cấp cao thủ, còn cao hơn đó là thiên cấp đại viên mãn đây cũng là cao thủ hiếm thấy rồi, sư phụ ta chính là ở cảnh giới này, mà nghe người nói trên đó nữa là cảnh giới kim đan, rồi nguyên anh, những người này chính là thần tiên sống rồi!

    Lâm Thiên có chút suy nghĩ, tu vi của mình bây giờ chỉ là địa cấp, liền hỏi thêm:

    “Huyên Hiên, ngươi có tu vi gì?’

    Thạch Huyên Hiên nghe Lâm Thiên gọi mình như vậy, sắc mặt hơi đỏ lên, trong bóng tối trừng mắt với Lâm Thiên rồi nói:

    - Thực lực bây giờ của ta là địa cấp hậu kỳ, nhưng mà bây giờ chưa phát huy được thực lực!

    - Oa, Huyên Hiên nhà chúng ta còn là một đại cao thủ đấy!

    Lâm Thiên khoa trương nói.

    - Lâm Thiên ngươi nghìn vạn lần không nên đi tới Từ Hàng Tịnh Trai nhé, sư phụ ta tu vi sâu không lường được, đã là Thiên cấp đại viên mãn rồi, bây giờ người còn đang trùng kích cảnh giới kim đan, nếu ngài mà tự thân xuất mã thì ngươi chết mất.

    - Ngươi phải trở về Từ Hàng Tĩnh Trai hay sao?

    Lâm Thiên nhẹ giọng hỏi. Thạch Huyên Hiên hơi gật đầu:

    - Đợi hừng đông lúc đó chắc công lực của ta đã khôi phục, khi đó ta sẽ rời đi.

    - Nghe nói tiếng tiêu của ngươi rất hay, lần này không có cơ hội được nghe, đành hẹn lần khác ta sẽ tới Từ Hàng Tĩnh Trai để xin được nghe một khúc!

    Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh hừng đông đã tới, báo hiệu một cuộc chia li đã tới, ảm đạm, đau buồn, có chút lưu luyến vấn vương!

    “Không xong!”

    Lâm Thiên hô to bỗng nhớ tới chiếc điện thoại còn đặt ở trong không gian tinh giới, không nghĩ tới cùng Thạch Huyên Hiên ở cùng một chỗ, ngay cả Chu Dao cũng quên mất.

    - Thạch Huyên Hiên quả là một ma nữ hấp dẫn người mà, bên cạnh nàng ấy thế mà mình hiển nhiên quên mất Dao Nhi!

    Lâm Thiên cười khổ nói.

    Lấy điện thoại ra thấy có mười mấy cuộc gọi nhỡ và còn mấy tin nhắn nữa, đọc từng tin nhắn Lâm Thiên lại thấy có lỗi với nàng hơn mấy tin nhắn mà toàn là quan tâm hắn, thật đáng xấu hổ.

    Hắn nhanh chóng trả lời cho nàng để báo tin rằng mình vẫn bình an vô sự.

    Lúc quay về dến trường học thì bây giờ đã là giữa trưa, hắn cùng Chu Dao hai người cùng đi ăn cơm.

    Nàng hỏi:

    - Tiểu Lâm Tử, sao hôm qua anh muốn ở lại đó?

    Lâm Thiên vừa ăn vừa nói:

    - Dao Nhi, có những thứ em không biết thì sẽ tốt hơn cho em.

    Chu Dao nhẹ giọng hơi chút trách cứ nói.

    - Thế nhưng em là bạn gái của anh chẳng nhẽ không thể biết một chút hay sao.
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Tinh Giới
    Tác giả: Không Thần​
    Nguồn: Truyen.org
    Dịch: Quân Kiếm
    === oOo ===

    Chương 96: Bệnh Độc Hàng Mẫu






    - Được rồi, Dao Nhi anh sẽ nói cho em biết, nhưng mà nghe xong cũng không nên nói ra ngoài nhé, để tránh những phiền phức không đáng có!

    Lâm Thiên nói,

    - Ngày hôm qua lúc anh đi săn thú về, đúng lúc thấy một đám người nhật bản đang ép hỏi mấy người Vân Lão sư và Lão Ngụy, hơn nữa còn dùng súng chỉ vào họ, bởi vì có chút cố kỵ nên không giết người diệt khẩu, mà xóa trí nhớ của bọn họ, ta về thấy như thế, lúc mọi người đã đi, ta ở lại xử lý đám người kia.

    Chu dao sắc mặt hơi tái hỏi lại:

    - Tiểu Lâm Tử anh giết người à?

    Lâm Thiên gật đầu, thấp giọng nói:

    - Em cũng biết thân phận của anh rồi đấy, anh sao có thể để một đám tiểu quỷ tử ở trong nước ta hoành hành hay sao?!! Dao Nhi em sợ sao?

    Chu Dao gật đầu rồi lại lắc đầu:

    - Em tin anh, nhưng em sợ anh xảy ra chuyện thôi!

    - Yên tâm, anh nhất định sẽ bảo vệ tốt chính mình!

    Lần trước hắn đã nghe qua cách phân chia thực lực ở trong nước rồi, huống hồ hắn có tinh giới tuy không thể giết được ai nhưng vẫn thải mái chạy trốn rồi!

    Mặc dù là như vậy, nhưng hắn vẫn thấy thực lực của mình còn quá yếu, trong không gian tinh giới thì có thể chết đi sống lại nhưng ở ngoài này thì chết là hết luôn, nên nguyện vọng tăng thực lực lên là lớn hơn bao giờ hết!

    Buổi chiều Lâm Thiên cùng Chu Dao hai người học xong hai tiết, Lâm Thiên vẫn chưa về phòng mà nhanh chóng tiến nhập vào không gian tinh giới.

    Dương Thi Dương Tuyết hai nàng cũng vừa tắm xong, cũng chỉ khoác một cái khan tắm mà thôi, thấy một cảnh như vậy dục hỏa vốn bị Thạch Huyên Hiên đốt ra thoáng chốc đã bùng cháy lên!

    - Thi Nhi, Tuyết Nhi!

    Lâm Thiên nhào qua, ôm lấy cả hai nàng, làm cho chiếc khan tắm vốn dĩ đã lỏng lẻo đã rơi xuống, đập vào mắt hắn chính là hai thân hình ngọc ngà trắng tuyết, rồi bế hai nàng lên giường , từng đợt từng đợt rên rỉ rất nhanh phát ra từ ba người!

    Ba giờ sau, bên trong căn phòng đã yên tĩnh trở lại.

    - Lâm đại ca sao hôm nay ngươi mạnh mẽ thế? Muội muội nàng ấy phải làm như thế mới để cho ngươi đi ra.

    Dương Thi mắc cở đỏ mặt nói, bên cạnh nàng là Dương Tuyết, trên miệng nhỏ nhắn ấy còn vương chút dịch thể màu trắng, vừa nghĩ tới lúc nãy dùng miệng để thỏa mãn Lâm Thiên, Dương Tuyết không nhịn được toàn thân lại mềm đi. (aizz, đúng là kẻ 2 hộp sữa người không hộp nào mà @@!, nếu tả cả 3 giờ đấy chắc ta tinh tẫn thân vong mất xD)

    - Tuyết Nhi, ủy khuất nàng rồi!

    Lâm Thiên thương tiếc nói. Dương Tuyết mặt dán vào ngực Lâm Thiên nói:

    - Là Tuyết Nhi nguyện ý mà, Lâm Đại Ca, người thoải mái chứ!

    Lâm Thiên gật gật đầu, nghĩ lại. cảnh tượng lúc nãy thật quá hoang đường. rồi Dương Tuyết lo lắng nói tiếp:

    - Lâm đại ca, ta làm như vậy ngươi có khinh thường tuyết nhi hay không?

    - Muội ngốc, làm sao có thể thế chứ, ta yêu nàng còn không hết ấy chứ!

    Lâm Thiên nói.

    "Lâm đại ca, ta cũng nguyện ý vì ngươi làm như vậy!"

    Dương Thi nói, rồi nhanh chóng cầm lấy “Tiểu Lâm Thiên” đôi môi đỏ mọng ôm lấy, vốn dĩ đã ỉu xìu đã nhanh chóng ngửng cao đầu khiến đại ca của nói lại thêm phần thư sướng.zz

    Rồi một cuộc chiến không biên giới lại diễn ra, một cuộc chiến mà không có đổ máu chỉ đổ mồ hôi, và tương lai con em mà thôi, tất nhiên nố cũng sẽ cũng dừng lại khi một bên đã không còn sức.

    Cứ thế thời gian trôi qua, Cả ngày hôm nay Lâm Thiên còn chưa ngủ, nhanh chóng cứ thế ôm hai nàng vào giấc mộng đẹp, ngủ thật say!

    Lúc Lâm Thiên tỉnh dậy đã là sáng ngày hôm sau, hai nàng còn chưa tỉnh dậy, vì hôm qua quá mức điên cuồng tuy thể chất hai nàng tốt hơn người bình thường một ít nhưng cũng không thể chịu nổi được, ra khỏi không gian Tinh giới, Lâm Thiên tắm rửa một chút, rồi bắt đầu nghĩ đến nên mua một chiếc xe bây giờ là rất cần thiết!

    - Mua một chiếc xe, mặt khác trong không gian tinh giới cũng cần bổ sung thêm vật tư nữa!

    Lâm Thiên trong lòng tính toán một chút, rồi hắn bắt một chiếc xe taxi mà đi.

    Đối với con ảo ảnh k6 kia của Tiểu Bạch, Lâm Thiên cũng khá ưu thích, nhưng đó là xe số lượng có hạn nên bất đắc dĩ phải chọn ảo ảnh k5, hiển nhiên so với k6 thì kém hơn một ít.

    Mặc dù là ảo ảnh k5 nhưng nó cũng ngốn mất của Lâm Thiên tới tám trăm vạn,nhưng thực sự mà nói đối với có tinh giới thì bao nhiêu tiền đối với hắn cũng chỉ là một con số mà thôi, chẳng qua hắn còn chưa thực sự biết khai thác hết tài nguyên vô tận ấy.

    Lái chiếc xe hoàn toàn mới đi ra, Lâm Thiên có hơi chút cảm than,

    - Xem ra có tiền vẫn sướng hơn.

    Tới buổi trưa mấy xe hàng hóa hắn mua dự trữ rốt cục cũng đã hoàn thành, hắn thuê xe chở về tới biệt thự rồi chuyển vào không gian tinh giới hết, mọi thứ diễn ra hết sức bình thường và nhanh chóng,

    Vừa mới gọi cho Chu Dao biết rằng trưa nay không thể ăn cơm được với nàng, thì bỗng nhiên điện thoại trên tay lại rung lên, hiển thị một tin nhắn từ một dãy số rất xa lạ, Lâm Thiên vừa đọc tin nhắn chỉ có vài chữ ngắn ngủn:

    - Lâm thiên, ta đã đến!

    Thạch Huyên Hiên, đây nhất định là Thạch Huyên Hiên rồi, trong nháy mắt Lâm Thiên liền có phản ứng, hắn lập tức gọi lại, nhưng lại không thể liên lạc được.

    - Chẳng nhẽ gửi xong tin nhắn liền tắt máy hay sao?

    Lâm Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, do lúc trước hắn cũng dặn nàng lúc nào đến nơi an toàn thì báo cho hắn một tiếng, nhìn điện thoại mà lòng hắn có chút ngổn ngang phức tạp.

    Vào trong không gian tinh giới, Dương Thi Dương Tuyết thấy hắn sắc mặt đều đỏ lên, hiển nhiên còn nhớ tới tình cảnh ngày hôm qua của mình,nghĩ lại thật quá hoang đường mà.

    - Thi Nhi Tuyết Nhi, chuẩn bị một chút đi, chúng ta tiến vào thế giới đi nào!

    Lâm Thiên nhẹ nhàng ôm lấy các nàng rồi nói.

    Dương Thi, Dương Tuyết gật đầu, rồi trở về mặc y phục vào, các nàng bây giờ đang mặc áo ngủ, hiển nhiên không thể xuất hiện trước mặt người khác được rồi.

    Hai nàng rất nhanh thay xong y phục, hai người đều mắc quần jean, áo T-shirt tuy đơn giản nhưng đã tôn lên vẻ đẹp và làm nổi bật đường cong lên, tay thì cầm súng, tuy đưa súng vào không gian thì phải mất mười duy giới lực nhưng thực sự là chưa đáng là bao, với kĩ thuật bắn súng siêu việt của hai nàng thật sự là có chỗ tốt to lớn đối với ba người.

    Ba người rất nhanh xuất hiện ở một không người trong thế giới bệnh độc, bởi vì có sự phân tích trước của Tiểu Linh nên mọi người cũng không có xuất hiện trước nơi đông người.

    - Chúng ta trước hết đến thị trường xem một chút, đôi lúc lại có chuyên gia bệnh độc bán mình cũng nên đấy

    Lâm Thiên khẽ cười. tuy hắn biết loại khả năng này là không cao.

    Hai nàng gắt một cái, "Bán mình, nói thật khó nghe!" Dương tuyết le lưỡi nói.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Tinh Giới
    Tác giả: Không Thần​
    Nguồn: Truyen.org
    Dịch: Quân Kiếm
    === oOo ===

    Chương 97: Sinh hóa khắc tinh






    Lâm Thiên tiếp nhận lọ thủy tinh, trước tiên, giả vờ để vào trong túi, đem lọ thủy tinh thu vào trong không gian Tinh Giới, đến tận đây, Lâm Thiên mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng việc giải quyết bệnh độc tang thi đã bước ra một bước thành công!

    Ra phòng thí nghiệm, Lâm Thiên đối Dương Kính Thủ nói : “Dương thủ trưởng, ta sẽ không ở lại căn cứ, ngày mà bệnh độc tang thi được giải quyết, lịch sử sẽ nhớ kĩ Dương thủ trưởng ngươi!” Lâm Thiên nói xong, trước mặt Dương thủ trưởng, trực tiếp trở về không gian Tinh Giới, làm tim Dương Kính Thủ muốn nhảy ra ngoài, bất quá vốn Dương Kính Thủ không mấy tin tưởng Lâm Thiên, lại bỗng nhiều ra một phần tin tưởng! (hơi ít nhỉ =)))

    Trở lại trong Tinh Giới, Dương Thi Dương Tuyết trước tiên liền xông tới. “Lâm đại ca, lấy được mẫu bệnh độc tang thi chưa?” Dương Thi nói, Lâm Thiên gật gật đầu: “Lấy được rồi, đợi khi giải quyết xong tang thi, các ngươi lại có thể an tâm sinh hoạt, không cần cả ngày phải ở cái địa phương nho nhỏ này!”

    “Nơi này tốt lắm a, thật thoải mái, thật an tâm!” Lâm Tuyết nói. “Lâm đại ca, ngươi hiện tại chuẩn bị tiến vào cái thế giới công nghệ cao kia sao?” Dương Thi nói. Lâm Thiên nhíu nhíu mày: “Nghiên cứu bệnh độc tang thi cần phòng thí nghiệm chuyên nghiệp, nhưng là Tứ Đại Thiên Vương trong Sinh Tử Thành kia, sợ là sống chung không tốt a!”

    Dương Tuyết che miệng nói: “Lâm đại ca, nếu nơi đó không tiện đi, ngươi có thể tìm thế giới công nghệ cao khác mà, trong Tinh Giới, thế giới công nghệ cao cũng không phải số lượng ít a!” Lâm Thiên mắt sáng ngời, cười ha ha nói: “Đúng vậy, sở dĩ lúc đầu chọn Tử Tù Tinh, chủ yếu là vì nơi đó là tinh cầu siêu trọng lực, lại là địa phương luyện quyền tốt, nhưng là muốn nói đến điều kiện cần thiết, tự nhiên là tinh cầu khác tốt hơn!”

    “Tiểu Linh, tìm một tinh cầu văn minh công nghệ cao khác, phải có phương tiện đem bệnh độc tang thi thu phục!” Lâm Thiên đối với Tiểu Linh hình dạng tiểu thiên sứ nói. “Tốt, chủ nhân, đề cử Á Mã Văn Minh tinh, Á Mã Văn Minh tinh có rất nhiều phòng thí nghiệm tư nhân nhận lấy các loại nhiệm vụ, giải quyết bệnh độc tang thi đối với những phòng thí nghiệm này mà nói là chuyện rất dễ dàng!”

    Dương Thi Dương Tuyết nghe Tiểu Linh nói như thế, trên mặt đều lộ ra sắc mặt vui mừng, các nàng tất nhiên không hi vọng gia viên của mình bị tang thi chiếm cứ!

    “Tiểu Linh, ta phải làm sao để bọn người trong phòng thí nghiệm tư nhân đáp ứng giúp ta thu phục bệnh độc?!” Lâm Thiên nhíu mày hỏi. “Nhiệm vụ, phòng thí nghiệm tư nhân có một nhóm người có khả năng tuyên bố các dạng nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ bọn họ sẽ giúp ngươi giải quyết bệnh độc tang thi!” Tiểu Linh nói. “Tốt lắm, ta hiểu rồi, đưa ta vào đi thôi!” Lâm Thiên nói, ngay sau đó, hắn liền cảm giác mình như đi tới tương lai.

    Đủ loại xe đang bay trên không, một đại lâu lóng lánh ánh sáng kim loại cao ngất trong mây!

    “Chủ nhân, ven đường kia dựng thẳng bảng thông tin có thể tra cứu các loại tin tức, nói trực tiếp là được!” Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói. Lâm Thiên hơi gật đầu, đi tới bảng thông tin trước mặt: “Tra cứu nhiệm vụ phòng thí nghiệm tư nhân trong thành!”

    “Đang dò tìm nhiệm vụ…” Sau một giọng nữ dễ nghe, trên màn hình lớn dài rộng một thước biểu hiện rất nhiều tin tức, Lâm Thiên có ngôn ngữ và văn tự Tiểu Linh truyền về, phương diện tin tức tự nhiên là hiểu được, liền nhìn đi xuống.

    “Một lọ máu tươi của Xích Huyết Thần Mãng!” Xích Huyết Thần Mãng là cái gì Lâm Thiên không biết, hơn nữa xem cái tên, ngưu bức a, phỏng chừng không thể trêu vào!

    “Cấu hình A dược tề cường hóa gien!” dược tề cường hóa gien loại A, nếu ngay cả phòng thí nghiệm cũng không thể làm ra, Lâm Thiên khẳng định là không thể, quá khó a!

    “Tiêu diệt lão đại Huyết Sát của Huyết Sát đoàn!” Này, lại là nhiệm vụ không thể hoàn thành, nhân vật cấp lão đại a, đó cũng là không dễ đối phó, chút điểm thực lực của Lâm Thiên, một tiểu đệ của người ta xuất ra chút vũ khí là có khả năng xử lý a!

    Lâm Thiên càng xem càng căm tức, xem hết một hai mươi cái, cư nhiên không có một cái hắn có thể hoàn thành!” Tiểu Linh, ngươi khẳng định biết nháy mắt có thể biết tất cả nhiệm vụ, trực tiếp nói cho ta biết, nhiệm vụ nào ta có thể hoàn thành, bằng không ta điên lên mất!”

    “Chủ nhân, có thể nhìn xem nhiệm vụ thứ một trăm ba mươi!” Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói.

    “Nhiệm vụ một trăm ba mươi!” Lâm Thiên đối màn hình nói.

    Màn hình chợt lóe, nhiệm vụ thứ 130 liền hiện ra: cần một loại bệnh độc mới để nghiên cứu! Lâm Thiên sửng sốt, ở trong đầu hỏi Tiểu Linh: “Tiểu Linh, bệnh độc sinh hóa ở cái thế giới này có hay không xuất hiện qua?!” “Chủ nhân, bệnh độc sinh ở thế giới này chưa xuất hiện qua, thuộc loại bệnh độc kiểu mới!”

    Thật tốt quá! Lâm Thiên đại hỉ, “Liên hệ Hồ Lai tiên sinh!” Lâm Thiên đối màn hình nói. “Xác định thân phận số zlt1987121, có 1000 điểm tín dụng, sau khi liên hệ, nếu Hồ Lai tiên sinh nói ngài quấy nhiễu, ngài sẽ mất 100 điểm tín dụng, xin hỏi liên hệ hay không?!”

    “Xác nhận!” Lâm Thiên vừa nói xong, ở trong đầu hỏi Tiểu Linh: “Tiểu Linh, cái thân phận kia, là ngươi làm cho ta?!” “Đúng vậy chủ nhân, ngài cần một thân phận!” Tiểu Linh nói.

    Phía trên màn hình rất nhanh xuất hiện một đôi mắt lão nhân: “Oa ha ha ha, tiểu tử kia, ngươi có bệnh độc mới? Có phải hay không cho rằng ta mang ánh mắt rất kì quái? Ta chỉ thấy như vậy thoạt nhìn mới giống người làm nghiên cứu thôi!” Lâm Thiên mắt trợn trắng, này nhân này thật cổ quái a! “Đúng vậy, trong tay ta có một loại mẫu bệnh độc, để báo đáp, ngươi phải làm ra thuốc tiêu diệt bệnh độc này, hơn nữa, không có tác hại đối với cơ thể người!”

    “Tiểu tử kia, ngươi ở nơi đó chờ, ta lập tức phái xe tới đón ngươi! Chúng ta gặp mặt rồi lại nói chuyện sau!” Màn hình chợt lóe, hình ảnh lão già kia đã không thấy tăm hơi!

    3 phút sau, một chiếc xe chạy như bay ngừng lại bên cạnh Lâm Thiên, cửa xe mở ra, trên xe một người cũng không có. “Chủ nhân, đây là xe không người lái!” Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói. Lâm Thiên định thần lại, đi lên xe, rất nhanh cái xe mang theo hắn gầm rú chạy như bay rồi dựng lên cấp tốc hướng trên không bay lên!

    “Tốc độ này, ít nhất 1000 km/h!” Lâm Thiên nhìn cảnh vật phía dưới lướt nhanh qua, trong lòng cảm thán nói.
     
  5. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,382
    Tinh Giới
    Tác giả: Không Thần​
    Nguồn: Truyen.org
    Dịch: Quân Kiếm
    === oOo ===

    Chương 97: Sinh hóa khắc tinh (tt)






    Rất nhanh, xe dừng trong một bãi đỗ xe ở một biệt thự cao chọc trời. “Tiểu tử kia, hoan nghênh đến nơi này của ta làm khách, cứ thoải mái, chỉ cần ngươi đem đến bệnh độc, ta sẽ không làm ngươi tổn thất điểm tín dụng!” Một lão nhân đeo kính đen xuất hiện trước mặt Lâm Thiên lớn tiếng nói.

    “Lão già, lỗ tai ta không có vấn đề, ngươi có thể nói nhỏ chút không!” Lâm Thiên nói. “Ha ha, lão già? Xưng hô này tốt, lão già ta thích nghiên cứu một ít bệnh độc chơi một chút, thằng nhóc kia, chúng ta đi phòng thí nghiệm thôi!” Hồ Lai lão nhân kia nói.

    “Khoan, khoan, khoan!” Lâm Thiên vội vàng lên tiếng ngăn cản nói, “Lão già, chúng ta trước tiên vẫn là nói yêu cầu của ta đi, nếu không đến lúc đó nếu như ngươi làm không được như lời nói, ta chẳng phải là chịu thiệt sao?!” Hồ Lai lão nhân trừng mắt nói: “Nếu bệnh độc của ngươi thật sự là loại mới, lão già này dù liều mạng cũng sẽ giúp ngươi thu phục! Bất quá, ngươi nói một chút cũng tốt! Nói nhanh lên, ta phải mau chóng đi xem là cái bệnh độc gì!”

    “Lão già, ta mang đến là một loại bệnh độc phi thường nguy hiểm, người bị nhiễm phải bệnh độc này, sẽ biến thành xác sống!” Lâm Thiên nói, Hồ Lai lão nhân hơi hơi biến sắc: “Xác sống? Là người thực vật sao?” Lâm Thiên lắc lắc đầu: “ Không phải, là người thật sự đã chết, nhưng dưới bệnh độc khống chế, lấy hình thái thây ma tồn tại, có thể đi có thể hoạt động, người nhiễm bệnh độc sau khi trở thành thây ma, sẽ trở nên phi thường khát máu, gặp người liền cắn, hơn nữa một khi bị thây ma cắn hoặc cào bị thương, rất nhanh người sống sẽ biến thành thây ma!”

    “Có địa phương bùng nổ loại bệnh độc này?” Hồ Lai lão nhân nghiêm túc nói. Lâm Thiên hơi hơi gật đầu: “Đúng vậy, nhưng là cụ thể là sao, xin thứ cho tiểu tử không thể nói, lão già, tình huống hiện tại, không phải vài người bị nhiễm, mà là ngàn vạn người bị nhiễm, có thành thị, người chạy thoát không đủ 10%! Cho nên phải nhanh chóng tìm ra phương pháp khắc chế loại bệnh độc này, hơn nữa, phải có thể truyền bá phạm vi lớn, qua đó diệt hết thây ma!”

    “Đi, lập tức đi phòng thí nghiệm!” Hồ Lai lão nhân nói, Lâm Thiên gật gật đầu, ý niệm vừa động, mẫu bệnh độc bên trong Tinh Giới lập tức xuất hiện trong tay. “Tiêu hao 60 điểm Giới Lực, chủ nhân, người còn lại 190 điểm Giới Lực!” Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói.

    Phòng thí nghiệm của Hồ Lai lão nhân tuy nói là phòng thí nghiệm tư nhân, nhưng là đủ loại thiết bị, quả thật chính là cần là có, bất quá nếu không phải do Tiểu Linh ở trong đầu không ngừng vì hắn mà giải thích, Lâm Thiên là một món cũng không biết!” “Thằng nhóc kia, ngươi mau theo ta vào phòng thí nghiệm, bất quá, ngàn vạn lần đừng có lộn xộn, nếu xuất hiện nguy hiểm sẽ không tốt lắm!”

    Lâm Thiên gật gật đầu, nơi là phòng thí nghiệm gì đó, hắn sẽ không lộn xộn đâu, trời biết có thể hay không trong một ống nghiệm nhỏ có thể chứa thứ khủng bố hơn bệnh độc tang thi vô số lần hay không!

    “Mẫu bệnh độc!” Hồ Lai lão nhân hướng Lâm Thiên vươn tay nói. Lâm Thiên đem lọ thủy tinh nhỏ kia giao cho Hồ Lai lão nhân, “Công nghệ tốt nhỉ, dùng lọ thủy tinh như vậy chứa, thế mà không sợ bệnh độc rò rỉ a!” Hồ Lai lão nhân trừng mắt nhìn Lâm Thiên nói. Lâm Thiên xấu hổ cười cười nói: “Cái này, không liên quan đến ta, ta chỉ là chân chạy việc thôi!” Trong lòng hung hăng đem Bạch lão kia nguyền rủa một phen, còn nói cái gì tài liệu đặc thù, còn không phải bị người ta khinh bỉ sao!

    Hồ Lai đem cái lọ thủy tinh chứa bệnh độc kia chuyển tới trên một cái đĩa nhỏ. “Trí não, phân tích bệnh độc!” Hồ Lai ra lệnh. Âm thanh máy móc vang lên: “ Vâng, tiến sĩ Hồ Lai”. Một đạo ánh sáng trắng theo một dụng cụ không biết tên bên trên bắn xuống dưới bao phủ lên lọ thủy tinh!

    “Bệnh độc không rõ, bắt đầu xâm nhập kiểm tra đo lường!”

    “Khả năng lây nhiễm cao, bệnh độc thần kinh lây qua đường sinh dục, khi độ dày cao có thể theo không khí trực tiếp truyền nhiễm, trình độ nguy hiểm cấp B!” Phía dưới, chính là nguyên một đám thuật ngữ chuyên nghiệp Lâm Thiên nghe không hiểu. “Trí não, thử nghiệm bệnh độc, cung cấp phương án tiêu diệt bệnh độc!” Nghe được trình độ nguy hiểm chỉ có cấp B, Hồ Lai lão nhân hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, nhưng nghĩ đến Lâm Thiên nói bệnh đã lây lan ngàn vạn người, lại âm thầm nhíu nhíu mày: Tiểu tử kia chẳng lẽ là từ một cái tinh cầu khoa học kĩ thuật không phát triển tới đây? Bằng không như thế nào ngay cả khả năng giải quyết bệnh độc cấp B cũng không được?!

    “Phương án thứ nhất: …”

    “Phương án thứ hai: …”



    “Lão già, cần điều kiện nữa!” Lâm Thiên nói. “Trí não, gia tăng điều kiện, thứ nhất, phải có thể dễ dàng tiêu diệt bệnh độc tang thi trong một tinh cầu, thứ hai, không thể gây thương tổn tới cơ thể người! Mặt khác, lập tức chế tạo thuốc chữa!” Hồ Lai lão nhân nói.

    “Tốt, tiến sĩ Hồ Lai, được một loại phương pháp giải quyết, thỉnh đặt tên cho thuốc chữa!”

    Hồ Lai lão nhân liếc mắt nhìn Lâm Thiên một cái, nói: “Sinh hóa khắc tinh!”

    “Sinh hóa khắc tinh đang được chế tạo, xin chờ. Cách sử dụng thuốc chữa phi thường đơn giản, chỉ cần mở bình ra, thuốc chữa liền nhanh chóng phát huy, một khi gặp bệnh độc, liền cưỡng chế đem bệnh độc cải tạo thành sinh hóa khắc tinh, ở dưới tình huống hoàn toàn không có bệnh độc, sinh hóa khắc tinh dừng lại trong không khí 30 ngày, sau đó hoàn toàn biến mất! Sinh hóa khắc tinh không có tác dụng phụ với cơ thể con người, có thể sử dụng!”

    “Thằng nhóc kia, sinh hóa khắc tinh thế nào?!” Hồ Lai lão nhân thả lỏng cười nói. Lâm Thiên không thể tin được nói: “Thu phục đơn giản như vậy?!” “Đó là đương nhiên, một cái bệnh độc nho nhỏ cấp, chỉ cần trí não là có thể thu phục, bất quá, ta vẫn muốn hảo hảo mà nghiên cứu một chút, dù sao cũng là một loại bệnh độc mới!” Hồ Lai lão nhân nói.

    Khoa học kĩ thuật chênh lệch, thật sự là quá lớn, trong lòng Lâm Thiên không thể không cảm thán nói, người ta sống dở chết dở đều không thể thu phục, đến nơi này, vậy mà vài phút liền xong!

    Rất nhanh, Lâm Thiên mượn cái bình nhỏ chứa sinh hóa khắc tinh. Ra phòng thí nghiệm, Hồ Lai lão nhân lại ra lệnh cho xe không người lái đưa Lâm Thiên đến trên đường cái. Lâm Thiên đi đến một chỗ không người, trực tiếp trở về không gian Tinh Giới.

    “Lâm đại ca, thế nào?” Dương Thi Dương Tuyết thấy Lâm Thiên xuất hiện, vội vàng tiến lên hỏi, Lâm Thiên xuất ra cái bình nho nhỏ kia, cười khẽ nói: “So với trong tưởng tượng còn dễ dàng hơn nhiều lắm, thoải mái liền xong, vẻn vẹn một cái bình nho nhỏ như vậy, liền đủ để tiêu diệt bệnh độc tang thi trên một tinh cầu!”

    “Thật vậy chăng?” Dương Thi Dương Tuyết đồng thanh nói, trong thanh âm dấu không được kích động! Lâm Thiên gật gật đầu: “Hẳn là không sai được, rốt cuộc hiệu quả như thế nào, chúng ta đi vào thử một lần là biết liền!” “Tốt, tốt, chúng ta lập tức đi vào thôi!” Dương Thi Dương Tuyết vẫn là mặc bộ đồ kia, cho nên cũng không cần thay quần áo, 3 người rất nhanh liền xuất hiện tại một góc không người tại Thiên Vân Trấn.

    Toàn bộ Thiên Vân Trấn, lúc này lòng người đang hoang mang rối loạn, Lâm Thiên giữ chặt một thanh niên chạy qua bên cạnh hắn nói: “Sao lại thế này, như thế nào kích động như vậy?” “Mau buông tay, tang thi công thành quy mô lớn, cơ bản không có khả năng ngăn cản được, làm tốt chuẩn bị chạy trối chết đi thôi!” Thanh niên kia sau khi giãy ra khỏi Lâm Thiên, chốc lát đã đi xa.

    “Xem ra chúng ta tới đúng lúc a!” Lâm Thiên khẽ cười nói. “Sứ giả chính nghĩa trong TV luôn ở thời điểm cuối cùng đánh bại địch nhân, Lâm đại ca, ngươi lúc này có thể làm anh hùng một hồi !” Dương Tuyết cười nói. “Anh hùng hay không anh hùng, ta thật ra không để ý, chỉ cần các ngươi có một hoàn cảnh sống tốt là ta vui vẻ rồi!” Lâm Thiên nói.

    “Lâm đại ca, cám ơn ngươi, vì chúng ta, ngươi đã hao phí rất nhiều Giới Lực trân quý!” Dương Thi nói, Lâm Thiên mỗi tay bắt lấy một tay nhỏ bé của Dương Thi Dương Tuyết nói: “Ai kêu các ngươi là bảo bối của ta chứ?” “Chủ nhân, đừng buồn nôn như vậy nữa, nhanh hành động đi, bằng không chính là thảm họa của nhân loại a!” Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)