Tiên Vương - Quả Hạch Lí (New: C6)

  1. codon.trai

    codon.trai Vận ngữ thần thủ Super Moderator

    Tham gia ngày:
    9/2/11
    Bài viết:
    48,506
    Được thích:
    202,302
    Tiên Vương
    Tác giả: Quả Hạch Lí
    -- o --


    Chương 1: Quỷ Minh Phong


    Dịch: n1n1n1n1
    Nhóm dịch: Team_CT
    Nguồn: Tàng Thư Viện






    Giới Thiệu:


    Lời Giới Thiệu: Ninh Hiên, mười sáu tuổi, không may bị bắt làm nô lệ đưa đến Quỷ Minh Phong hiến tế chế tạo thần binh, nhưng không ngờ không chết lại còn được một thanh thần binh nhận chủ, đồng thời trong cơ thể cũng thai nghén ra bổn mạng thần binh Cửu Hoàng Châu với sức mạnh kỳ bí. Thân phận của Ninh Hiên là gì mà mang trong mình dòng máu cao quý đến mức thần binh nguyện tôn làm chủ? Cửu Hoàng Châu với chín viên châu mang trong mình sức mạnh lớn đến đâu? Số phận của Ninh Hiên rồi sẽ ra sao? Mọi người hãy cùng theo dõi để biết đáp án.

    Sơ Lược Về Đẳng Cấp

    Cửu Phẩm Võ Giả Cảnh: Ngưng tụ ra Hậu Thiên Võ Thai, tu luyện lực lượng Bản Nguyên, gọi là Nguyên Lực, trong cảnh giới này được chia thành ba cảnh giới nhỏ, Hạ Tam Phẩm Chuẩn Võ Giả, Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Giả, Thượng Tam Phẩm Đại Võ Giả.

    Tam Hoa Thông Linh Cảnh: Ngưng tụ được Tiên Thiên Linh Căn, từ Nguyên Lực lên đến Linh Quang, cũng được chia thành ba cảnh giới nhỏ, Luyện Tinh Tiểu Linh Tông, Luyện Khí Đại Linh Tông, Luyện Thần Tiên Thiên Linh Tông.

    Thập Địa Đạo Tông Cảnh: Ngưng tụ ra Đạo Cơ Kim Đan, từ Linh Quang lên đến Thần quang, tìm hiểu lực lượng Chân Lý, chia làm mười cảnh giới từ Nhất Địa Đạo Tông đến Thập Địa Đạo Tông.

    - Nhất Địa Đạo Tông có thể luyện ra Cương Khí.

    - Nhị Địa Đạo Tông ngưng tụ ra Cương Áp.

    - Tam Địa Đạo Tông khai phá cực hạn của thân thể, luyện thành Bất Tử Chi Thân.

    - Tứ Địa Đạo Tông có thể điều khiển hoàn toàn lực lượng Đại Địa, phá huỷ một toà thành trong nháy mắt, loại lực lượng này gọi là lực lượng Liệt Biến, Tứ Địa Đạo Tông có được lực lượng Liệt Biến, lực sát thương cực kỳ kinh khủng.

    - Ngũ Địa Đạo Tông mở ra tám ngàn khiếu huyệt toàn thân, câu thông Tinh Thần Lực.

    Những cảnh giới tiếp theo sẽ bổ sung sau.

    Thần Binh: Chia làm Hoàng Cấp Thần Binh, Huyền Cấp Thần Binh, Địa Cấp Thần Binh, Thiên Cấp Thần Binh, Nhân Quả Thần Binh. Mỗi cấp chia thành bốn loại phẩm chất là Hạ, Trung, Thượng, Tuyệt Phẩm.

    Thần Binh có thể thi triển pháp thuật, gọi là Binh Pháp.

    Sau đó là Võ Quyển, Linh Thư, Thánh Điển, Tiên Kinh.

    Võ giả có thể tu luyện võ kỹ trên Võ Quyển, Linh Tông tu luyện linh thuật trên Linh Thư, Đạo Tông tu luyện đạo thuật trên Thánh Điển, Tiên Tông có thể tìm hiểu tiên thuật ghi trong Tiên Kinh. Kỹ càng sẽ bổ sung sau.








    Sáng sớm, ánh nắng lấp lánh, trời đất hiện rõ nét tươi sáng, tại lãnh thổ Lân Châu, ở một nơi nào đó sâu trong rừng núi bao la, có ba ngọn kỳ phong ẩn nấp cực kỳ kín đáo.

    Người bình thường tuyệt đối không biết đến sự tồn tại của ba ngọn kỳ phong này, cho dù chúng nằm ngay trước mắt cũng không thể thấy được, rõ ràng do một loại cấm chế lợi hại ngăn cách chúng với bên ngoài.

    Ngọc Lưu Phong, Quỷ Minh Phong, Thần Dương Phong.

    Ba ngọn kỳ phong mỗi một ngọn đều không giống nhau, Ngọc Lưu Phong cao không quá trăm trượng, để lộ một loại khí tức đầy son phấn, rất hấp dẫn người. Quỷ Minh Phong toả ra tà khí mãnh liệt, chính là trọng địa binh gia. Thần Dương Phong tràn đầy bá khí, là nơi Long bàn Hổ cứ.

    Bên trong Quỷ Minh Phong, một tòa thành cực lớn được xây dựng, tên là Thành Thần Binh, một luồng sóng nhiệt từ bên trong truyền ra, vô số bóng người đi lại trong đó.

    Sở dĩ Quỷ Minh Phong được gọi là trọng địa binh gia, bởi vì ngọn kỳ phong này tồn tại chỉ để rèn Thần Binh, hàng năm có rất nhiều nô lệ chuyển đến đây, trong Thành Thần Binh, mỗi ngày, những nô lệ này đều trải qua khoảng thời gian sống không bằng chết, lúc nào cũng lo lắng chờ đợi, sơ sẩy một cái, sẽ trở thành dinh dưỡng cho Thần Binh.

    Ninh Hiên rất bất hạnh, ba tháng trước, hắn bị chuyển vào Thành Thần Binh ở Quỷ Minh Phong, chịu đủ loại khổ sở, ở trong đây ba tháng, hắn tận mắt nhìn thấy sự tàn khốc và đẫm máu nơi này, một ngàn nô lệ chuyển đến cùng hắn, đến hôm nay, chỉ còn chưa đầy ba trăm.

    Sáng sớm hôm nay, Ninh Hiên nhìn qua toà thành sâm nghiêm giống như ma quỷ này, trong lòng suy nghĩ nhiều chuyện, hắn mồ côi từ nhỏ, bị một gia đình địa chủ nhận nuôi, nhưng tiệc vui chóng tàn, khi hắn mười sáu tuổi, gia đình địa chủ đó gặp phải biến cố, cả nhà bị bán làm nô lệ, kể cả Ninh Hiên, rồi bị đưa vào trong núi sâu, không còn nhìn thấy mặt trời.

    Cuộc đời Ninh Hiên từ nhỏ đến lớn đầy nhấp nhô, dù ở trong gia đình địa chủ nhận nuôi hắn, hay ở Quỷ Minh Phong, đều chịu đủ loại tra tấn, bị người khinh thường, không ngày nào được yên lành, mỗi ngày đều chìm trong lo sợ, trong mấy năm nay, hắn học được ẩn nhẫn, khúm núm, chỉ cần bảo vệ được tính mạng của mình, cái gì cũng không quan trọng.

    Tuy Ninh Hiên mới chỉ mười sáu tuổi, nhưng suy nghĩ của hắn đã sớm thông suốt mọi thứ, hắn hiểu muốn sống sót ở một nơi tàn khốc như thế này, phải bỏ đi tôn nghiêm, còn nếu muốn giữ lại tôn nghiêm mà còn sống, thì phải có thực lực cường đại.

    Ninh Hiên quen cắn bờ môi tái nhợt của mình, mi mắt lúc nào cũng hạ xuống, xiết chặt nắm đấm, hắn đã rèn luyện khắc khổ từ nhỏ, tuy khí lực mạnh mẽ, nhưng hôm nay cũng mới đạt Hạ Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông mà thôi, hơn nữa chỉ là Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông.

    Nô lệ ở Quỷ Minh Phong cũng có phân loại, kiểu như Ninh Hiên gọi là binh nô tài, ý chỉ nô lệ chuyên dùng để rèn thần binh, so với nô lệ chưa đạt tới Chuẩn Võ Tông cao hơn một bậc.

    Quan có cửu phẩm, võ đạo cũng như thế, được gọi Cửu Phẩm Võ Tông Cảnh. Trong Cửu Phẩm Võ Tông, chia thành Hạ Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông, Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, Thượng Tam Phẩm Đại Võ Tông!

    Mới bước vào võ đạo tức Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông, trong cơ thể sẽ ngưng tụ ra Hậu Thiên Võ Thai, trong võ thai có thể thai nghén ra Hoàng Cấp Thần Binh là bổn mạng thần binh của chính mình, dù là thần binh cấp bậc nào, đều được chia làm Thượng, Trung, Hạ, Tuyệt Phẩm thần binh.

    Hình dạng của bổn mạng thần binh tuỳ mỗi người mà không giống nhau, có nhiều loại đao, kiếm, chuông, bút, bùa. Còn có dạng long, hổ, khô lâu,… một số thần binh tồn tại ý thức riêng, uy lực cực kỳ cường đại, là sinh mạng thứ hai của Võ Tông.

    Cấp độ Cửu Phẩm Võ Tông Cảnh, chuyên môn tu luyện lực lượng Bản Nguyên, như lực cắt, lực phá hoại, lực phong ấn, lực khống chế... là lực Bản Nguyên, cái gọi là tất cả đều tồn tại hạch tâm, đều dùng lực thúc đẩy, khiến chúng vận chuyển. Lực Bản Nguyên cũng chia cửu phẩm, đối ứng với cửu phẩm Võ Tông, Cửu Phẩm Đại Võ Tông nếu tu luyện lực phòng ngự tới cửu phẩm, thân thể sẽ cứng hơn kim loại gấp mấy lần, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm!

    Ninh Hiên rèn luyện khắc khổ từ nhỏ, tuy có một thân thể khoẻ mạnh, nhưng suốt mười sáu năm, không tìm được cách tu luyện, không ai chỉ bảo, mãi cho đến khi bị chuyển đến Quỷ Minh Phong làm nô lệ, mới được một vị sĩ quan trong đó ban thưởng một phương pháp tu luyện đơn sơ, hắn dốc sức tìm hiểu ba tháng, thật khó khăn mới đạt tới Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông.

    Nô lệ bị đưa tới đây, sẽ được sĩ quan nơi này chọn ra một ít người có tư chất không tệ, thể chất khoẻ mạnh để đề bạt lên, không vì cái gì, chỉ để bọn họ càng bán mạng làm việc, tránh sớm hết giá trị lợi dụng, như vậy được không bù nổi mất.

    Ninh Hiên hiểu rõ mức độ tàn khốc nơi này, đợi đến khi hắn không còn giá trị lợi dụng, sẽ trở thành chất dinh dưỡng của thần binh, dùng người để tế luyện thần binh, hoặc là hắn bị đưa sang Ngọc Lưu Phong, cho đám nữ tử khô lâu kia thái bổ, mà một số nữ nô lệ có chút sắc đẹp, sẽ bị đưa sang Thần Dương Phong, bị bọn họ thái bổ nguyên âm, tu luyện bổn mạng thần binh.

    Gia đình nhận nuôi Ninh Hiên, tổng cộng ba mươi sáu miệng ăn, trong vòng ba tháng, nữ nhân bị đưa đến Thần Dương Phong, nam nhân trở thành chất dinh dưỡng của thần binh, tóm lại, không ai gặp kết cục tốt.

    Riêng thế lực nhỏ ở Quỷ Minh Phong, có khoảng ba gã Thượng Tam Phẩm Đại Võ Tông cùng mười gã Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông trấn thủ, nô lệ muốn chạy khỏi nơi này, thật sự còn khó hơn lên trời, đã từng có một số binh nô tài thực lực không tệ bỏ trốn, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều bị giết chết tàn nhẫn, ở trước mặt tất cả nô lệ, họ bị Thành Thần Binh khủng bố nuốt sống!

    Ninh Hiên cúi đầu, im lặng cảm nhận võ thai trong cơ thể, vẫn như cũ, không thể thai nghén ra bổn mạng thần binh, bổn mạng thần binh cực kỳ quý giá, rất nhiều cường giả Võ Tông, dùng cả đời cũng khó có thể thai nghén ra bổn mạng thần binh của mình, có thể nói, trong một vạn Võ Tông, có một Võ Tông thai nghén được bổn mạng thần binh coi như không tệ.

    Cho nên mới có toà Thành Thần Binh này, dùng con người tạo ra thần binh, có thể cầm chiến đấu, tuy không phải bổn mạng thần binh, không thể tiến hành binh giải, nhưng xét về mặt uy lực, lại không hề chênh lệch.

    Ninh Hiên là Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông, mặc dù không thai nghén ra bổn mạng thần binh, nhưng hắn luyện ra hai loại lực Bản Nguyên, theo thứ tự là lực phòng ngự và lực phá hoại, hai loại nguyên lực này thuộc loại lực lượng thực dụng nhất, công thủ nhiều mặt. Lực phòng ngự nhất phẩm khiến thể chất Ninh Hiên mạnh hơn khoảng năm lần so với một người đàn ông khoẻ mạnh trưởng thành, lực phá hoại nhất phẩm có thể tạo thành một cái hang nhỏ trên cây đại thụ, làm bên trong bị hoại tử suy kiệt hoàn toàn, nếu công kích lên thân thể của một người bình thường, có thể phá hư trái tim cùng các loại khí quan trong cơ thể, dẫn đến chết!

    Sáng sớm, một trăm nô lệ có cả Ninh Hiên bị một gã Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông đưa vào trong Thành Thần Binh, gã Tiểu Võ Tông này khá lạnh lùng, trên mặt có một vết sẹo dữ tợn, thêm một chút hung thần, gã được gọi là Trảm Thủ Vũ Thất, là sĩ quan quản lý một trăm nô lệ này, thực lực đạt tới Ngũ Phẩm Tiểu Võ Tông, bằng thanh đại đao chém đầu trong tay, gã có thể chém rớt toàn bộ một trăm cái đầu của đám nô lệ một cách đơn giản trong khoảng thời gian chưa uống xong một chén trà nhỏ.

    Thanh đại đao chém đầu trong tay Vũ Thất, là một thanh thần binh, hơn nữa là Hoàng Cấp Trung Phẩm Thần Binh, nhưng không phải bổn mạng thần binh, mà được rèn nên, uy lực cực lớn, một chém tuỳ ý có thể làm một tảng đá cực lớn nát thành bụi phấn, chỉ cần thanh Hoàng Cấp Trung Phẩm Thần Binh này, có thể giúp chiến lực của Vũ Thất tăng hơn gấp ba lần!

    Thần binh có rất nhiều hình dạng, có Thú Hình Thần Binh, Khí Hình Thần Binh, Tinh Thần Thần Binh,... vô số chủng loại thần binh, thậm chí là Nhân Hình Thần Binh, trực tiếp dùng người rèn thành thần binh, làm binh khí hình người, bộ máy giết chóc. Còn tồn tại cường đại hơn, có thể lấy mặt trời, mặt trăng, ngôi sao tế luyện thành thần binh, dời núi lấp biển, uy lực vô song. Đại đao chém đầu trong tay Vũ Thất thuộc về Khí Hình Thần Binh.

    Vũ Thất cầm đại đao còn lớn hơn thân thể của hắn, hàn quang rét lạnh, đâm vào làn da tạo thành cảm giác đau đớn âm ỷ, Ninh Hiên ngẩng đầu, mi mắt vẫn hạ xuống, lộ ra khuôn mặt có chút tuấn tú, lông mày của hắn cũng hơi đặc biệt, lóe ra tia nhỏ hồng mang, người khác rất khó nhìn thấy, mỗi lần Ninh Hiên mở mắt ra bình thường, trong mắt như bị kim đâm, đau nhức thấu tim, cho nên hắn thường xuyên hạ mi mắt xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, trong mắt người khác giống như một gã nô tài.

    Ngày đầu tiên hắn vào Quỷ Minh Phong, bởi vì diện mạo tuấn tú, vốn bị đưa đến Ngọc Lưu Phong, cho những mỹ nữ Quan Âm kia thái bổ dương khí, trùng hợp ngay ngày đó bị phong chủ Ngọc Lưu Phong từ chối, Cung Linh Lung chỉ thẳng tên Ninh Hiên, nói:

    - Đợi đến ngày ngươi có thể ngẩng đầu nhìn thẳng người khác, mới chính thức lọt vào pháp nhãn của ta, không nói trước có thể cho ngươi nhìn khắp thiên hạ.

    Lời nói kia thường xuyên vang vọng trong tai Ninh Hiên, xa xa ngắm nhìn dáng người uyển chuyển cùng tuyệt thế dung nhan không thể khinh nhờn của Cung Linh Lung làm cuộc đời màu xám của hắn hiện ra chút sắc màu mơ mộng, hắn không biết tại sao Cung Linh Lung, người khống chế sống chết của ngàn vạn người lại chỉ đích danh hắn nói lời này, tâm tư của hắn cuối cùng cũng lung lay, nếu không trốn khỏi Nhân Gian Luyện Ngục Quỷ Minh Phong, có lẽ trong câu nói của Cung Linh Lung, hắn có thể sờ đến một con đường, tuy khả năng này cực kỳ bé nhỏ, nhưng có còn hơn không, so với chờ chết còn tốt hơn.

    Có lẽ bởi vì một câu của Cung Linh Lung, mới khiến Ninh Hiên sống sót tạm thời trong một ngàn tên nô lệ, trong lòng hắn cảm khái nghĩ.

    Ước chừng qua thời gian uống chén trà nhỏ, trước mắt Ninh Hiên tối sầm lại, dù mi mắt hạ xuống, hắn cũng có thể cảm nhận được âm u ở xung quanh, hắn biết rõ đã đi thẳng vào trong Thành Thần Binh, trọng địa binh gia.

    Ninh Hiên sinh tồn ba tháng, đã rất hiểu rõ Thành Thần Binh, nhưng hắn vẫn chịu đựng hồng mang chướng mắt, mở to mắt, nếu nơi này là trọng địa binh gia, đương nhiên phải vô cùng cẩn thận, bên trong thành, tùy tiện phạm sai lầm nhỏ, đều phải chịu trừng phạt cực kỳ nặng nề, nếu không chịu được trừng phạt... cũng chỉ có một con đường chết.

    Trong Thành Thần Binh rộng lớn, sâm nghiêm đến đáng sợ, trên mặt đất là một màu đỏ thẫm, điêu khắc vài bức yêu ma quỷ quái đồ, rất nhiều sĩ quan Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, dẫn đầu tiểu đội binh nô tài mình quản lý, đi về phía đỉnh lô tự rèn thần binh.

    Vũ Thất dẫn đầu tiểu đội binh nô tài Ninh Hiên, đi đến trước mặt một đỉnh lô thần binh toàn thân tạo thành từ máu và xương, hơi nhiệt hừng hực từ trong bức ra, trong lòng một trăm tên binh nô tài không hẹn mà cùng cảm giác bị một bóng ma tử vong bao phủ.


     
  2. codon.trai

    codon.trai Vận ngữ thần thủ Super Moderator

    Tham gia ngày:
    9/2/11
    Bài viết:
    48,506
    Được thích:
    202,302
    Tiên Vương
    Tác giả: Quả Hạch Lí
    -- o --


    Chương 2: Khai Phong Tàn Nhẫn


    Dịch: n1n1n1n1
    Nhóm dịch: Team_CT
    Nguồn: Tàng Thư Viện








    Thành Thần Binh có tất cả năm tầng, tầng thứ nhất đặt ba trăm cái đỉnh lô thần binh cực lớn, hình dạng, kích thước mỗi cái đều khác nhau, mỗi ngày đều có một trăm tên binh nô tài liều mạng rèn thanh thần binh khủng bố trong đó.

    Mỗi một cái đỉnh lô thần binh được tạo ra chuyên để rèn thần binh, mỗi cái đều có giá trị liên thành, không thể tính được.

    Nô lệ sau khi chuyển đến đây sẽ bị từng gã sĩ quan huấn luyện một tháng, nếu trong một tháng này không trở thành binh nô tài tức Hạ Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông, sẽ bị tế sống cho thần binh trong đỉnh lô một cách tàn nhẫn, thần binh sẽ hấp thu toàn bộ máu tươi trong cơ thể bọn họ, dùng máu để lớn mạnh bản thân.

    Sau đó đám sĩ quan lại dùng một tháng dạy đám binh nô tài cách rèn thần binh, binh nô tài nào không hợp cách sẽ thành chất dinh dưỡng của thần binh, dưới tay Vũ Thất vốn có một ngàn tên nô lệ nhưng đến hôm nay chỉ còn chưa tới ba trăm binh nô tài, trong đó có một trăm binh nô tài không phải bị đưa qua Thần Dương Phong thì cũng bị đưa sang Ngọc Lưu Phong, trong quá trình luyện chế thần binh, có một trăm tên binh nô tài không chịu nổi khổ mà chết, tóm lại không ai có kết cục tốt, có thể nói là tỉ lệ tử vong cực cao.

    Nô lệ có thể đi vào trong Thành Thần Binh đều là binh nô tài Chuẩn Võ Tông, Ninh Hiên thuộc nhóm này, binh nô tài lợi hại nhất trong đây đã đạt tới Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông.

    Nhưng dù trở thành binh nô tài thì tỉ lệ nguy hiểm vẫn cực cao, chỉ cần gây ra chút sai lầm nhỏ trong quá trình rèn thần binh, ngay lập tức phải chịu tra tấn đến mức sống không bằng chết.

    Vũ Thất cầm thanh đại đao chém đầu cực lớn trong tay gõ gõ lên mặt đất, liếc nhìn một trăm tên binh nô tài cường tráng trước mặt, cười một tiếng dữ tợn, mở miệng nói:

    - Nghe cho kỹ đây đám phế vật, bỏ ra đúng một tháng, thanh Liệt Dương Cuồng Phủ Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh này cuối cùng cũng sắp luyện chế thành công, nhưng vẫn còn một trình tự cuối cùng đó là dùng thật nhiều máu để khai phong cho nó.

    Vừa nghe xong lời này, sắc mặt tất cả mọi người liền thay đổi kể cả Ninh Hiên, nhưng bọn họ không hề phát ra một âm thanh nào. Theo lời của Vũ Thất rõ ràng muốn lấy máu tươi của bọn họ khai phong cho Liệt Dương Cuồng Phủ, hơn nữa lượng máu rất lớn, máu đối với bất cứ ai đã bước vào võ đạo càng thêm quan trọng, nếu mất máu quá nhiều, nhẹ thì thành phế nhân nặng thì hoàn toàn tử vong!

    Dù là thần binh được rèn ra hay là bổn mạng thần binh đều cần máu người khai phong cho nó, bởi vì máu của Võ Tông có chứa lực lượng Bản Nguyên cường đại.

    Liệt Dương Cuồng Phủ là Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh, nếu nó có lực phá hoại thì lực phá hoại của nó sẽ cường đại hơn nhiều so với Ninh Hiên, mỗi loại nguyên lực là lực lượng trụ cột của Võ Tông, lực phá hoại do Khí Hình Thần Binh phát ra lại càng tăng phúc gấp nhiều lần, nếu Võ Tông cầm Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay đồng thời thi triển phủ pháp cao thâm thì lực phá hoại phát ra càng thêm khủng bố!

    Lấy máu một trăm tên Chuẩn Võ Tông khai phong Liệt Dương Cuồng Phủ, đây là việc xa xỉ đến mức nào!

    Nhưng trong việc này cũng chứa nguy hiểm cực lớn, nếu Liệt Dương Cuồng Phủ không chịu được lượng máu rót vào nhiều như vậy, sẽ tan vỡ trở thành một sản phẩm thất bại!

    Vũ Thất không quan tâm phản ứng của đám binh nô tài phía dưới, nói thẳng:

    - Nhưng đây đồng thời cũng là kỳ ngộ cực lớn của các ngươi, trong quá trình khai phong thần binh, dưới khí tức thần binh trùng kích mà các ngươi có thể thai nghén ra bổn mạng thần binh của mình trước khi máu bị hút khô... không những giữ được một mạng mà còn có thể có được bổn mạng thần binh trân quý, bất cứ ai dưới khí tức của Liệt Dương Cuồng Phủ trùng kích thai nghén ra bổn mạng thần binh tất nhiên sẽ được phong chủ ban thưởng, nói không chừng lại còn dốc sức bồi dưỡng các ngươi.

    Trên mặt mọi người không có chút nào mừng rỡ mà ngược lại càng thêm sợ hãi, bọn họ chờ đợi trong Thành Thần Binh một tháng cũng đã thấy qua cảnh tiểu đội binh nô tài khác khai phong thần binh, quả thật vô cùng thê thảm, tỉ lệ tử vong cao tới chín mươi chín phần trăm!

    Một tiểu đội binh nô tài khi khai phong thần binh chết hết là chuyện bình thường. Trừ nhân vật được gọi là thiên tài mới có thể dưới áp lực của tử vong thai nghén ra bổn mạng thần binh.

    Ninh Hiên cố gắng mở to mắt, lúc này hắn cũng bất chấp cơn đau thấu tim, con mắt nhìn chằm chằm vào đỉnh lô thần binh đang toả ra khí tức khủng bố, trong lòng hắn khẩn trương, ngay cả sĩ quan như Vũ Thất đều không thai nghén ra bổn mạng thần binh, có thể hiểu muốn ở giai đoạn Hậu Thiên Võ Thai thai nghén ra bổn mạng thần binh khó khăn thế nào!

    Tuy nói trong quá trình khai phong thần binh có một tia cơ hội bị khí tức thần binh trùng kích, nhưng tia cơ hội này thật sự quá xa vời, hầu như không ai nguyện ý đi thử, đây là lấy mạng ra đánh bạc.

    Theo lời đồn, Thành Thần Binh trải qua vài chục năm, trong mười vạn tên binh nô tài chỉ có bốn người dưới khí tức thần binh trùng kích đã thành công thai nghén ra bổn mạng thần binh, những người còn lại đều chết hết, thi thể của họ bị ném vào đỉnh lô thần binh, chết không toàn thây. Hoặc họ bị luyện chế thành Nhân Hình Thần Binh, trở thành con rối không có tư tưởng!

    Tỉ lệ như thế khiến người tuyệt vọng không thôi, trên mặt một trăm binh nô tài dưới tay Vũ Thất đều nguội lạnh, ngay cả người mạnh nhất Lệ Toả Thuỷ đã đạt tới Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông cũng run lên, gã cắn chặt răng, ánh mắt gã trở nên hung ác, đột nhiên gã ngồi xuống hai tay giữ hổ môn, một cổ khí tức hơi cường hãn trong cơ thể gã bắt đầu chuyển động.

    Hành động của Lệ Tỏa Thủy khiến đám binh nô tài còn lại kinh ngạc, trên mặt họ đều hiện ra vẻ hâm mộ, Ninh Hiên nhìn thoáng qua Lệ Tỏa Thủy tán thưởng, có một quy định với binh nô tài, trong vòng ba tháng khi nô lệ bị chuyển vào, nếu ai tu luyện tới Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông có thể sống thêm ba tháng, được miễn lấy máu cho thần binh hấp thu, nhưng trong ba tháng này nhất định phải khiêu chiến một gã sĩ quan để thay thế địa vị tên sĩ quan kia, nếu khiêu chiến thất bại chỉ có một con đường chết.

    Trong lòng Ninh Hiên phi thường rõ ràng, sở dĩ Quỷ Minh Phong bố trí một quy định như vậy có thể nói là một viên đá ném hai chim, không những là động lực cho đám binh nô tài tìm kiếm đường sống dưới thời khắc sinh tử. Đồng thời cũng đốc xúc đám sĩ quan như Vũ Thất, bởi một khi binh nô tài khiêu chiến thành công, sĩ quan sẽ chết, có thể nói ở Quỷ Minh Phong tuần hoàn theo quy tắc khôn sống dại chết, mạnh được yếu thua!

    Nhưng loại quy định này cũng cực kỳ hà khắc, nhất định phải dùng ba tháng tu luyện tới chuẩn Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, trong một ngàn tên nô lệ chỉ có một trăm tên binh nô tài sống sót, trong một trăm tên binh nô tài sống sót này chỉ có Lệ Tỏa Thuỷ cách Tiểu Võ Tông gần nhất, bây giờ Lệ Toả Thuỷ định ở trong quá trình chín mươi chín tên binh nô tài bị thần binh hấp thu máu toàn lực đột phá tới chuẩn Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông.

    Lệ Tỏa Thủy là người có thực lực mạnh nhất trong tiểu đội binh nô tài này, nếu gã muốn đứng cuối hàng cũng không ai nói gì, trong số binh nô tài còn lại cao nhất cũng mới Nhị Phẩm Chuẩn Võ Tông, họ hoàn toàn không có khả năng đột phá đến Tiểu Võ Tông trong thời gian ngắn như vậy.

    Cách làm của Lệ Tỏa Thủy cũng rất sáng suốt, gã nhờ áp lực tử vong để tranh đoạt thời gian, dưới áp lực tử vong có thể kích phát tiềm lực của con người.

    Trảm Thủ Vũ Thất nhìn lướt qua Lệ Tỏa Thủy đang ra sức đột phá, trên mặt gã hiện ra vẻ khinh miệt, theo lý thuyết Lệ Tỏa Thủy là người duy nhất uy hiếp sự tồn tại của Vũ Thất nhưng gã vẫn không ngăn cản hành động của Lệ Tỏa Thủy.

    - Liệt Dương Cuồng Phủ sắp ra, đám các ngươi chuẩn bị tốt cho ta, ai dám kháng lệnh, ta không ngại chém cái đầu ngu xuẩn đó xuống.

    Vũ Thất cầm thanh đại đao quét ngang qua, khí phách lẫm liệt, phát ra lực khống chế cực lớn, lực khống chế ngũ phẩm của gã lan dần ra, một lực lượng vô hình bắt lấy một tên binh nô tài Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông, người nọ chỉ cảm thấy toàn thân bị những sợi tơ nhỏ dài quấn lại, những sợi tơ này còn thẩm thấu tiến vào trong máu thịt gã, gã không còn khống chế được thân thể mình.

    Lực khống chế ngũ phẩm tất nhiên dễ dàng khống chế hoàn toàn tên binh nô tài kia, có thể khiến gã ngay cả nói cũng không nói được, mặc người muốn làm gì thì làm, lực khống chế cũng là một loại lực Bản Nguyên cường hãn, Vũ Thất có thể khống chế một ngàn thanh vũ khí bình thường như đao kiếm tiến hành công kích, còn nếu khống chế thần binh thì năm thanh đã là cực hạn!

    Vũ Thất dùng lực khống chế ngũ phẩm khống chế tên binh nô tài kia đứng dậy để bắt đầu tế luyện, cái đỉnh lô do máu vào xương tạo nên cách đó không xa bỗng phát ra một tiếng gầm dữ dội, nó giống như một con mãnh thú khát máu muốn thoát khỏi lồng giam, khí tức khủng bố từ trong đỉnh lô truyền ra áp bách khiến Ninh Hiên có cảm giác không thở được, những người khác cũng như thế.

    Trong nội tâm Ninh Hiên kinh hãi, không ngờ khí tức của Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh lại hung hãn đến vậy, chỉ sợ riêng thanh Liệt Dương Cuồng Phủ này liền đủ sức quét ngang một trăm tên binh nô tài!

    - Ha ha ha ha ha, nhiều máu tươi như vậy, ta không khách khí rồi!

    Đột nhiên, một cây đại phủ màu đỏ tươi nhảy nhanh ra, đã thế nó còn phát ra âm thanh, chứng tỏ nó có tư duy và linh hồn!

    Không ngờ thanh thần binh này lại được đưa vào một binh linh cường đại như vậy, điều này khiến nó càng khủng bố, so với thần binh không có binh linh thì cường đại hơn nhiều, đại đao chém đầu trong tay Vũ Thất cũng không có binh linh vì thế có thể đoán thanh Liệt Dương Cuồng Phủ này trân quý đến mức nào, ít nhất với đám Ninh Hiên thì chỉ có thể ngước lên nhìn.

    Tầng tầng lớp lớp ngọn lửa bao quanh Liệt Dương Cuồng Phủ, những ngọn lửa này ngưng tụ thành một quả cầu lửa dày, nó như một mặt trời chói chang xoay quanh trên đầu phủ, dưới sự kích thích của ngọn lửa cực nóng, toàn thân Ninh Hiên đổ mồ hôi, đó là lực của ngọn lửa từ Liệt Dương Cuồng Phủ phát ra, lực của ngọn lửa không giống như lực phá hoại đánh nát của lực lượng Bản Nguyên, mà là một loại nguyên lực thuộc tính Hoả, phi thường cường đại, nguyên lực bình thường không thể so sánh.

    Liệt Dương Cuồng Phủ hiện ra khí phách vô song, không nói hai lời, từng ngọn lửa trên lưỡi thanh đại phủ bao trùm lấy tên binh nô tài bị khống chế, ngọn lửa vừa tiếp xúc với thân thể tên binh nô tài, gã liền cảm nhận được võ thai trong cơ thể bị khí tức thần binh trùng kích mãnh liệt, đồng thời máu toàn thân cũng bị rút ra ngoài, nhập vào trong Liệt Dương Cuồng Phủ.

    - Không. . . Đừng. . . Mau dừng lại! Mau dừng lại! Ta không muốn chết, van các ngươi, tha cho ta a a a!

    Binh nô tài bị khống chế cảm nhận được máu trong thân thể đang mất đi nhanh chóng, sức sống yếu dần, trên mặt hiện ra vẻ tuyệt vọng, gã sợ hãi mở miệng cầu xin.

    Nhưng không có ai để ý tới gã, ngược lại thanh Liệt Dương Cuồng Phủ vừa hưởng thụ lượng máu hút vào vừa nói:

    - Đồ bỏ đi, căn bản không thoả mãn được ta, đi chết đi!

    Toàn thân Liệt Dương Cuồng Phủ chấn động, ngọn lửa dâng lên mãnh liệt, thân thể tên binh nô tài liền khô quắt trong nháy mắt, máu gã bị hút cạn mà chết, rất thê thảm!

    Mọi người thấy Liệt Dương Cuồng Phủ hung tàn cuồng bạo như thế thì trong lòng đều trầm xuống, thật đáng sợ! Trong thời gian ngắn như vậy làm sao kịp thai nghén ra bổn mạng thần binh, thật sự không thể!

    Ninh Hiên cắn nứt bờ môi khiến máu chảy qua khoé miệng, cơn đau thấu tim trên mắt kích thích làm hắn như chết lặng, chứng kiến kết cục thê thảm của binh nô tài đầu tiên, hắn như thấy được chính hắn cũng như thế, chết không nhắm mắt.

    "Chết tiệt! Nên làm gì bây giờ? Trốn thì trốn không thoát, mình không tin mình sống qua thanh thần binh kinh khủng kia, chẳng lẽ mình phải chết ở đây! Không! Nhất định phải tìm được biện pháp sống sót."

    Bàn tay tử vong vô hình như nắm lấy cổ Ninh Hiên, chưa bao giờ hắn cảm giác được cái chết ở gần đến thế, tuy hắn ở trong Thành Thần Binh ba tháng đã nhìn thấy rất nhiều người chết, có người bị thần binh nuốt sống, có người bị Vũ Thất chém đầu, có người vì phạm sai lầm mà trở thành chất dinh dưỡng của Thành Thần Binh. . . Nhưng khi đến phiên mình đối mặt với tử vong thì nó không đơn giản như lúc nhìn người khác chết đi, đó là kính sợ và sợ hãi tử vong, đây là sự chống cự tự nhiên, ai cũng không muốn chết!

    Ninh Hiên chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, hắn biết sợ hãi, biết khúm núm, biết bỏ đi tôn nghiêm, cho nên hắn cố gắng giãy dụa ba tháng ở Thành Thần Binh chỉ vì một mục đích duy nhất, chính là sống sót, mặc kệ đường đi phía trước gập ghềnh thế nào.

    Trảm Thủ Vũ Thất thấy binh nô tài bị hút hết máu quá nhanh, gã kinh ngạc nhíu mày nhìn thoáng qua Liệt Dương Cuồng Phủ, hiển nhiên gã đánh giá thấp sự lợi hại của Liệt Dương Cuồng Phủ.

    - Tiếp theo.

    Vũ Thất tiện tay quăng gã binh nô tài đã chết vào trong đỉnh lô, coi như làm chất dinh dưỡng cho đỉnh lô.

    Mọi người nghe thấy mệnh lệnh của Vũ Thất nhưng không ai dám bước lên, Vũ Thất cười một tiếng dữ tợn, gã tiếp tục dùng vũ lực khống chế ở một tên binh nô tài cho Liệt Dương Cuồng Phủ hấp máu, qua khoảng thời gian không đủ để hô hấp năm lần, một tiếng hét thảm vang lên, không quá khó đoán, tên binh nô tài cũng bị hút cạn máu mà chết.

    Từng tiếng kêu tuyệt vọng vang lên thảm thiết trong Thành Thần Binh, rất nhiều tiểu đội binh nô tài cũng nhìn qua bên Liệt Dương Cuồng Phủ, trong mắt bọn họ đều hiện ra vẻ thỏ tử hồ bi (thỏ chết cáo buồn).

    Sau khi bảy mươi tên binh nô tài chết vì bị Liệt Dương Cuồng Phủ hút cạn máu, một nữ tử khoảng hai mươi tuổi bỗng đứng dậy, nữ tử này khá đẹp, đôi mắt hơi xếch làm tăng vài phần dã tính, thân hình của nàng cũng cực kỳ nóng bỏng, ngực cao mông vểnh, thực lực của nàng đạt Nhị Phẩm Chuẩn Võ Tông, người nào biết rõ nàng cũng biết nàng bị rất nhiều sĩ quan thậm chí binh vệ ngủ qua, bởi nữ tử muốn sống sót ở đây nhất định phải trả một cái giá cực lớn, đặc biệt là nữ binh nô tài vừa có sắc đẹp vừa có thực lực.

    Nữ tử không nói lời nào đi đến trước mặt Liệt Dương Cuồng Phủ, để ngọn lửa hừng hực tuỳ ý bao trùm thân thể, mặt nàng hơi ngẩng, máu trong người rút đi rất nhanh, thời gian qua bằng năm lần hô hấp, bỗng nàng hét lên một tiếng chói tai, võ thai trong cơ thể rung động điên cuồng, một mảng hồng quang chói mắt từ người nàng bắn ra, các đoạn hồng quang đan xen vào nhau rồi ngưng tụ thành hình dáng một con Phượng Hoàng Lửa tràn đầy sức sống, đẹp đẽ kinh người.

    Phượng Hoàng Lửa xuất hiện cực kỳ đột ngột, toả ra khí tức thần bí, nó kêu lên một tiếng cực to rồi hạ xuống quấn quanh người nữ tử, Phượng Hoàng Lửa há miệng ra nuốt lấy toàn bộ ngọn lửa của Liệt Dương Cuồng Phủ vào bụng, không cho nó tiếp tục hấp thu máu của nữ tử.

    - Không có khả năng! Rõ ràng thai nghén ra Thú Hình Thần Binh!

    Trảm Thủ Vũ Thất nắm đại đao thật chặt, trong mắt hiện rõ vẻ khó tin, một màn bất ngờ này chấn kinh tất cả mọi người kể cả Ninh Hiên.


     
  3. codon.trai

    codon.trai Vận ngữ thần thủ Super Moderator

    Tham gia ngày:
    9/2/11
    Bài viết:
    48,506
    Được thích:
    202,302
    Tiên Vương
    Tác giả: Quả Hạch Lí
    -- o --


    Chương 3: Bổn mạng thần binh


    Dịch: n1n1n1n1
    Nhóm dịch: Team_CT
    Nguồn: Tàng Thư Viện








    Trên mặt tất cả mọi người ở tầng thứ nhất Thành Thần Binh đều hiện ra vẻ khó tin, xen lẫn trong đó là sự hâm mộ và hoảng sợ!

    Đúng vậy, chính là hoảng sợ, mà những người lộ vẻ hoảng sợ hầu như đều là sĩ quan hoặc binh vệ, bọn họ hiểu rõ tính cách của nữ tử nên chứng kiến cảnh này với bọn họ cũng như chứng kiến ngày tận thế.

    Nữ tử tên là Hoa Câu Ngọc tính cách thì tính toán chi li, lòng dạ độc ác đúng chuẩn độc phụ (phụ nữ độc ác), những sĩ quan và binh vệ từng ép nàng lên giường tất nhiên sẽ là đối tượng nàng muốn giết chết.

    Trong mắt những binh lính kia thì loại nữ nhân này không có gì uy hiếp, chưa kể chỉ sống được ba tháng, không bằng tận dụng tài nguyên sung sướng một phen.

    Nhưng tình huống bây giờ thay đổi rất lớn, dưới khí tức Liệt Dương Cuồng Phủ trùng kích Hoa Câu Ngọc đã thai nghén ra bổn mạng thần binh, cục diện thay đổi khiến tâm thần đám sĩ quan binh vệ đại loạn.

    Tuy mấy chục năm qua chỉ có bốn gã binh nô tài trong số mười vạn binh nô tài thai nghén ra bổn mạng thần binh, nhưng không ngoại lệ, bốn người may mắn này hoặc nói bốn người thiên tài tuyệt thế đó đều mang quyền thế cực lớn, địa vị của họ so với loại sĩ quan như Vũ Thất cao hơn nhiều lắm.

    Trước đây, trong quá trình khai phong thần binh cũng đã có một nữ binh nô tài thành công thai nghén ra bổn mạng thần binh, một năm sau, những người từng ép nàng lên giường đều chết hết, không ai may mắn thoát khỏi.

    Nàng gọi Thiên Chu Hồng Huyên, bổn mạng thần binh cũng là Thú Hình Thần Binh, là một con Vạn Hoá Khấp Huyết Chu (nhện lệ máu) tà ác, hung uy của nàng vang khắp Quỷ Minh Phong, từ một người nô lệ nhỏ bé yếu đuối nàng trở thành nữ vương khống chế tầng thứ ba Quỷ Minh Phong, trong người có tới ba thanh Huyền Cấp Trung Phẩm Thần Binh, thực lực của nàng vô cùng khủng bố, là tồn tại mà tất cả binh nô tài hướng tới, có thể nói Thiên Chu Hồng Huyên là đối tượng mà tất cả binh nô tài khao khát, so với phong chủ phong hoa tuyệt đại Cung Linh Lung của Ngọc Lưu Phong vẫn hấp dẫn hơn, bởi Hồng Huyên đã từng là nô lệ nên khiến bọn họ cảm thấy đồng cảm.

    Bây giờ, Hoa Câu Ngọc thai nghén ra bổn mạng thần binh khiến tất cả sĩ quan binh vệ sợ hãi, họ như nhìn thấy thêm một Thiên Chu Hồng Huyên vậy.

    Trong vạn người tuyệt đối không có một người thai nghén ra bổn mạng thần binh, trong trăm vạn người có thể có một người có bổn mạng thần binh coi như không tệ, xét ở một mức độ nào đó Quỷ Minh Phong dùng loại phương thức cực kỳ tàn ác này chỉ để tìm ra nhân tài có được bổn mạng thần binh, tuy tỉ lệ tử vong cực cao nhưng ở nơi coi mạng người là cỏ rác như Quỷ Minh Phong thì không phải chuyện gì to tát.

    Bổn mạng thần binh có không gian phát triển rất lớn, nó có rất nhiều năng lực thần kỳ, chưa kể lúc bất ngờ gặp nguy hiểm có thể tiến hành binh giải, đầu thai chuyển thế.

    - Thật lợi hại! Không ngờ cô ta lại thai nghén ra bổn mạng thần binh! Một bước lên trời! Từ nay về sau chúng ta chỉ có thể ngước nhìn lên cô ấy.

    Một gã binh vệ nhìn Hoa Câu Ngọc vừa ao ước vừa cảm thán.

    - Cũng chưa chắc, loại nhân tài này tuy quý hiếm nhưng nếu họ muốn phát triển bổn mạng thần binh tất nhiên phải trả một cái giá lớn, cần tiêu hao cực nhiều đan dược và tài liệu, nếu cô ta muốn trở thành Hồng Huyên thứ hai không phải chuyện đơn giản, có khi cô ta chưa kịp trưởng thành đã bị Trảm Thủ Vũ Thất âm thầm giết chết, hắc hắc. . .

    Một gã sĩ quan có địa vị ngang với Vũ Thất thấp giọng nói.

    - Vũ Thất dám làm vậy? Thường thì cấp trên sẽ dốc sức bồi dưỡng nhân tài như thế. Hả! Cô ta đột phá.

    Hai mắt một gã sĩ quan lóe lên kinh ngạc.

    Hoa Câu Ngọc thai nghén ra bổn mạng thần binh liền trở thành tiêu điểm của mọi người, Phượng Hoàng Lửa hấp thu thật nhiều máu của nàng để khai phong, có trả thì có nhận, dưới sự trợ giúp của Phượng Hoàng Lửa, toàn thân Hoa Câu Ngọc phát ra ánh sáng bảy màu, khí tức của nàng tăng lên điên cuồng, từng dòng nguyên lực tập trung lại gây ra chất biến, nguyên lực đột phá đạt chuẩn tam phẩm, tu vi của nàng cũng đạt tới Tam Phẩm Chuẩn Võ Tông.

    Hoa Câu Ngọc đứng trên mặt đất đỏ như máu mở mắt ra, Phượng Hoàng Lửa xinh đẹp vô song bay quanh người khiến nàng càng thêm cao quý, khí chất của nàng bây giờ thay đổi rất lớn, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc lửa đỏ thêm phần dã tính, nàng trở nên hấp dẫn hơn khiến người khác vừa nhìn đã khao khát chinh phục, trên khoé đôi mắt hơi xếch của nàng mắt xuất hiện một đường cong màu hồng, nàng nhìn thoáng qua cũng vô cùng quyến rũ, những sĩ quan từng qua đêm với nàng đều âm thầm nuốt nước miếng, Hoa Câu Ngọc tuỳ ý nhìn một vòng, không nhiều lời, nàng đi đến một vị trí yên tĩnh, nàng ngồi xuống tận hưởng khoái cảm khi thực lực đột phá cùng với vui sướng vì thai nghén ra thần binh Phượng Hoàng Lửa cường đại.

    Những người khác chưa kịp hồi phục tinh thần, dị biến tiếp tục phát sinh, Lệ Tỏa Thủy đang nhắm mắt đột nhiên hét lớn một tiếng, cơ thịt toàn thân thắt chặt lại, mười ngón tay cong như lưỡi câu, vẻ mặt thống khổ, nguyên lực trong cơ thể gã chấn động cực mạnh, so với nguyên lực của Hoa Câu Ngọc chấn động lúc đột phá phải mạnh hơn mười lần, năm loại nguyên lực trong cơ thể gã bắt đầu ngưng tụ thành năm dòng nước xoáy, trong nước xoáy lại hiện ra hào quang.

    Trong khoảng thời gian chỉ đủ hô hấp năm lần, năm dòng nước xoáy nguyên lực không ngừng nén lại rồi nở ra cứ thế lặp đi lặp lại một ngàn lần khiến thân thể Lệ Tỏa Thủy giống như một cái bong bóng, cuối cùng năm dòng nước xoáy nguyên lực ngưng tụ lại thành vật chất rồi vỡ ra trong cơ thể gã, một cổ lực lượng mạnh hơn gấp mười lần lúc nãy phát ra, rõ ràng gã đột phá tới chuẩn Tứ Phẩm Tiểu Võ Tông.

    Thực lực Lệ Tỏa Thủy tăng lên ít nhất cũng phải mười lần, dù so về khống chế lực lượng hay là cường độ thể chất, Hạ Phẩm Chuẩn Võ Tông không thể so sánh với Tiểu Võ Tông, hơn nữa lúc Lệ Tỏa Thủy đột phá đến Tiểu Võ Tông đã luyện ra thêm hai loại nguyên lực, nói cách khác bây giờ gã đã có bảy loại lực Bản Nguyên.

    Lệ Tỏa Thủy hít sâu một hơi nhìn về phía Hoa Câu Ngọc đang ngồi ngay ngắn một bên, trên mặt hiện ra vẻ hâm mộ nhưng gã lại càng tỏ rõ sự tự tin.

    Trảm Thủ Vũ Thất nhìn thoáng qua Lệ Tỏa Thủy, có thể nói bây giờ gã rơi vào tình thế hai mặt gặp địch, một bên là Hoa Câu Ngọc thai nghén ra bổn mạng thần binh, một bên là Lệ Tỏa Thủy đạt tới Tiểu Võ Tông, ở một mức nào đó, Vũ Thất cho rằng sự uy hiếp từ Lệ Tỏa Thủy lớn hơn từ Hoa Câu Ngọc, ít nhất trong thời gian ngắn là như thế.

    Trong vòng ba tháng, từ một tên nô lệ chưa bước vào võ đạo liền đạt đến Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông được miễn bị thần binh hấp thu máu, đã thế còn tu luyện ra bảy loại lực Bản Nguyên, không thể không nói đây thật sự là thiên tài võ đạo, càng ép càng mạnh.

    - Tốt! Rất tốt! Không ngờ tiểu đội binh nô tài ta quản lý lại xuất hiện những hai người tài, nhưng các ngươi đừng cao hứng quá sớm, cấp trên sẽ không dung túng các ngươi, hơn nữa bây giờ chỉ mới là bắt đầu, đã hiểu chưa?

    Trảm Thủ Vũ Thất liếm qua lưỡi đao, nói rất ẩn ý, trong giọng nói che giấu đầy nguy hiểm.

    Lệ Tỏa Thủy không có đắc ý quên mình, gã cúi xuống gật đầu đồng ý. Hoa Câu Ngọc không thèm mở mắt vẫn tiếp tục tu luyện.

    - Được rồi, tới các ngươi.

    Vũ Thất chỉ vào hơn hai mươi tên binh nô tài còn lại, hung ác nói.

    Không ai dám phản kháng, chỉ có thể mong bản thân may mắn như Hoa Câu Ngọc, không những một bước lên trời mà còn có được thực lực cường đại.

    Trong lòng Ninh Hiên cực kỳ hâm mộ Lệ Tỏa Thủy và Hoa Câu Ngọc, hắn cố gắng mở mắt nhưng dù mắt mở hoàn toàn thì trong ánh mắt hắn vẫn có cái gì ngăn chặn lại, vô cùng khó chịu.

    Trò hay giống như đã dừng lại, hai mươi tám tên binh nô tài còn lại đều chết hết, khí thế xung quanh Liệt Dương Cuồng Phủ càng ngày càng mạnh, trạng thái bây giờ của Liệt Dương Cuồng Phủ có thể giết chết Ngũ Phẩm Tiểu Võ Tông như Vũ Thất dễ dàng, có thể thấy thần binh cường đại như thế nào, đặc biệt là thần binh có binh linh thì càng làm người khác kinh sợ.

    Người cuối cùng là Ninh Hiên, bây giờ Vũ Thất cũng không dùng lực khống chế để khống chế hắn, Ninh Hiên cắn chặt bờ môi trắng bệch của mình, thân thể hơi run lên, hắn chầm chậm bước đi, mỗi lần hắn bước tới một bước cũng cảm giác gần với cái chết hơn, giờ phút này, hắn có thể nghe rõ tiếng tim đập của chính mình.

    Không biết mất bao lâu, cuối cùng Ninh Hiên cũng đi tới trước Liệt Dương Cuồng Phủ, hắn dốc hết sức mở mi mắt nhưng không thể nào mở ra hoàn toàn, trong mắt hắn, Liệt Dương Cuồng Phủ là một ngọn núi lớn chỉ có thể nhìn lên, khí tức trầm trọng của nó áp bách làm hắn cảm giác không thể hít thở được.

    - Một cái cuối cùng rồi, ha ha, ta cũng không khách khí!

    Liệt Dương Cuồng Phủ không đợi Ninh Hiên phản ứng, nó bắn một ngọn lửa dày xuyên qua người hắn, mạnh mẽ hút lấy máu trong người hắn.

    - A!

    Ninh Hiên không chịu được hét to một tiếng, máu trong người hắn bị một lực lượng vô hình rút ra ngoài, ngay lúc này, hắn vô cùng tuyệt vọng, đau đớn, không cam lòng đủ mọi cảm xúc.

    "Ta không thể chết ở đây, ta muốn sống! Ta muốn nhìn thấy toàn bộ thiên hạ, từ xưa đến nay trời vốn không có mắt, thiên đạo mênh mông, đâu là đường sống!!"

    Trong lòng Ninh Hiên gầm thét, đột nhiên, trên đôi lông mi của hắn xuất hiện chi chít mạch máu, trong mạch máu chảy ra những viên ngọc máu, những viên ngọc máu này bị Liệt Dương Cuồng Phủ hấp thu, mà khi mỗi một viên ngọc máu bị hấp thu, mi mắt Ninh Hiên liền mở ra một chút. . .

    - A! Đây là loại máu gì!? Lại có thể luyện hóa ta!

    Liệt Dương Cuồng Phủ rống lên khó tin.

    Lúc này, Ninh Hiên đang chìm trong một cảm giác kỳ lạ, cực nhiều ngọc máu đi theo mạch máu trùng kích võ thai trong cơ thể hắn, trong võ thai bỗng nhiên diễn sinh ra chín viên ngọc với khí tức và màu sắc khác nhau.

    "Bổn mạng thần binh!"

    Ninh Hiên tỉnh tỉnh mê mê lại đột nhiên hiểu ra, bây giờ hắn không còn sợ hãi mà giống như chưa kịp lấy lại tinh thần, hắn ngẩn cả người không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

    Chín viên ngọc trong võ thai phát ra hào quang rực rỡ, những viên ngọc máu liên tục nhập vào chín viên ngọc để khai phong!

    "Những viên ngọc máu này là vật gì!? Lực lượng dấu trong chúng thật quá cường đại! U a a a a, không tốt!"

    Liệt Dương Cuồng Phủ đang hấp thu những viên ngọc máu của Ninh Hiên bỗng liên tục nhỏ lại, hóa thành một tia hồng mang bay vào trong võ thai của Ninh Hiên.

    Cảnh này xảy ra cực nhanh, bằng với tốc độ ánh sáng, tất cả mọi người không ai kịp phản ứng, ngay lập tức, Ninh Hiên khẽ lắc tay, một thanh cự phủ uy mãnh xuất hiện trên tay hắn, đúng là Liệt Dương Cuồng Phủ!

    - Ha ha, trở thành bổn mạng thần binh của ngươi cũng không sai, từ nay về sau, ngươi là chủ nhân của ta!

    Liệt Dương Cuồng Phủ phát ra tiếng cười vô cùng cuồng bạo, Ninh Hiên cầm thanh cự phủ có lửa bao quanh mở hai mắt ra, không hề thấy đau đớn, hắn quan sát tất cả mọi người.


     
  4. codon.trai

    codon.trai Vận ngữ thần thủ Super Moderator

    Tham gia ngày:
    9/2/11
    Bài viết:
    48,506
    Được thích:
    202,302
    Tiên Vương
    Tác giả: Quả Hạch Lí
    -- o --


    Chương 4: Dòng chảy ngầm


    Dịch: n1n1n1n1
    Nhóm dịch: Team_CT
    Nguồn: Tàng Thư Viện








    Một màn kinh diễm phát sinh khiến tinh thần mọi người rối loạn, trước đó Hoa Câu Ngọc nhờ áp lực tử vong đã kích thích tiềm lực cực lớn, thai nghén ra bổn mạng thần binh Phượng Hoàng Lửa, tiếp đó là thiên tài võ đạo Lệ Tỏa Thủy đột phá đến Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, cuối cùng là một nhân vật nhỏ bé không có gì làm cho người khác chú ý Ninh Hiên rõ ràng đem thanh Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh quý giá hơn gấp mười lần tính mạng hắn luyện hoá thành bổn mạng thần binh của mình!

    Một màn này không để người khác kịp nhìn, các sĩ quan binh vệ ở tầng thứ nhất Thành Thần Binh chấn động rất lớn, tương phản kịch liệt như vậy khiến cái cảm giác về sự ưu việt của bọn họ biến mất không còn chút nào, rồi sau đó chuyển thành sự kính sợ với Ninh Hiên.

    Ánh mắt đám sĩ quan nhìn Ninh Hiên chăm chú, Hoa Câu Ngọc và Lệ Tỏa Thủy cũng đưa mắt nhìn về Ninh Hiên, muốn xem người này có gì khác biệt.

    Hoa Câu Ngọc nhìn thật lâu cũng không nhìn ra Ninh Hiên có gì đặc biệt, nhưng nàng biết rõ đám binh vệ kia tại sao kính sợ Ninh Hiên.

    Có một loại người, dù họ không thai nghén ra bổn mạng thần binh của mình, nhưng máu trong cơ thể bọn họ cực kỳ đặc thù, họ mang huyết thống cao quý, thai nghén ra huyết mạch rất mạnh, tạo ra lực hấp dẫn cực lớn đối với thần binh, thần binh cũng tự nguyện bị những người có dòng máu cao quý kia luyện hoá thành thần binh của họ.

    Bởi thần binh muốn mạnh mẽ phụ thuộc rất lớn vào huyết thống của chủ nhân, máu của bọn họ có thể giúp thần binh khai phong một cách hoàn mỹ.

    Nhưng điều kiện đầu tiên là phải có huyết thống cực kỳ cường đại, cao quý vô song, độc nhất vô nhị, vô cùng tinh khiết, nếu không không thể thu phục một thanh thần binh mạnh mẽ như Liệt Dương Cuồng Phủ.

    Mà huyết thống trong cơ thể Ninh Hiên lại có thể để một thanh thần binh cuồng bạo như Liệt Dương Cuồng Phủ tự nguyện trở thành thần binh của hắn, có thể thấy huyết thống của hắn cực kỳ cao quý, làm người khác suy nghĩ xuất thân của người này chắc chắn không đơn giản!

    Nhưng Ninh Hiên lại không biết điều này, hắn chỉ biết Liệt Dương Cuồng Phủ bỗng nhiên hợp nhất trở thành thần binh của hắn, chín viên ngọc trong cơ thế hắn toả ra ánh sáng thần bí, lúc này cũng không phải lúc để hắn quan sát bổn mạng thần binh của mình, hắn không biết chín viên ngọc này có bao nhiêu năng lực, chỉ biết chín viên ngọc này tên là Cửu Hoàng Châu.

    Bổn mạng thần binh không giống như thần binh được chế tạo, bây giờ bổn mạng thần binh không có binh linh, chỉ có linh hồn, nhưng đó là linh hồn bản thân, giống như bổn mạng thần binh Cửu Hoàng Châu của Ninh Hiên sẽ ẩn chứa linh hồn của hắn, giúp hắn tuỳ ý điều khiển nó, cho nên hắn mới biết bổn mạng thần binh của mình gọi là Cửu Hoàng châu.

    Tất cả mọi người ở đây, không ai phát hiện Ninh Hiên đã thai nghén ra bổn mạng thần binh, chỉ có Liệt Dương Cuồng Phủ biết rõ bí mật này, nhưng nó không phải đồ ngốc, nó hiểu đạo lý cây cao chịu gió lớn, binh linh có được trí tuệ như con người, đó là một thể ý thức cao cấp, mà có ý thức thì sẽ biết tự hỏi.

    Cầm trong tay Liệt Dương Cuồng Phủ dài ba trượng, sự tự tin của Ninh Hiên tăng nhiều, hiện tại Liệt Dương Cuồng Phủ đã lấy máu của hơn chín mươi tên nô lệ cộng thêm dòng máu cao quý của Ninh Hiên khai phong, uy lực có thể so với Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm Thần Binh, xét ngang cấp thì nó là cấp mạnh nhất!

    Ngay lúc này, đám sĩ quan chứng kiến cảnh này bắt đầu nghị luận.

    - Đây rốt cuộc là chuyện gì!? Hôm nay thật sự gặp quỷ, không ngờ liên tục nhìn thấy loại thiên tài làm người khác đỏ mắt này, đáng giận, càng ngày Quỷ Minh Phong càng không lăn lộn được, tính mạng đám sĩ quan chúng ta cũng sớm tối không biết, nếu để cho đám binh nô tài kia cưỡi lên đầu thì chúng ta cũng cách cái chết không xa.

    - Có biện pháp gì, ở đây tuần hoàn theo qui tắc mạnh được yếu thua, thiên tài xuất hiện sẽ được phía trên đề bạt, chúng ta vốn không thể động được vào bọn hắn!

    - Vậy cũng chưa chắc, thiên tài ở đây vĩnh viễn không bao giờ thiếu, cái khó là bọn chúng có thể thuận lợi phát triển hay không, các ngươi cứ chờ xem, Vũ Thất chắc chắn sẽ không bỏ qua.

    - Cái tiểu đội của Vũ Thất xuất hiện ba gã thiên tài, nên được phía trên khen thưởng, đáng tiếc là gã đắc tội nữ nhân kia, nghe nói Vũ Thất giết chết toàn bộ một nhà bốn người của nàng, hơn nữa còn nhiều lần cường bạo nàng, ta thấy tâm trả thù của nữ nhân kia rất mạnh, không chừng lại là một Thiên Chu Hồng Huyên, bổn mạng thần binh của nàng cũng không phải tầm thường, tiềm lực khả quan, giữa hai người họ chắc chắn có một người chết!

    - Ha ha, vậy chúng ta chờ xem kịch vui đi.

    Một đám sĩ quan tập trung lại một chỗ rất hào hứng nhìn sang phía Vũ Thất, loại tranh đấu khó được này sẽ tô điểm thêm chút màu máu lên cuộc sống nhá nhem của bọn họ.

    Thực lực của Vũ Thất là Ngũ Phẩm Tiểu Võ Tông, với lực cảm giác ngũ phẩm tất nhiên gã nghe được lời nói của đám sĩ quan máu lạnh kia, gã liếm liếm bờ môi khô cằn, mạnh mẽ nhổ một bãi nước bọt, gã không nhìn về phía Hoa Câu Ngọc mà nhìn chằm chằm vào người kinh diễm nhất Ninh Hiên, trong đầu gã đang tự tính toán lấy.

    - Rất tốt, xem ra thời gian các ngươi thăng chức không còn xa, Ninh Hiên, ngươi lại đây.

    Vũ Thất chỉ vào Ninh Hiên, ngữ khí từ hung hăng càn quấy trở nên hiền hoà, không nói đến Hoa Câu Ngọc có thù hận sâu sắc với gã, cũng không hỏi đến điểm đặc biệt của Ninh Hiên, lòng dạ người này rõ ràng rất sâu.

    Ninh Hiên cầm Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay, khí thế hoàn toàn áp bách Vũ Thất, nhưng hắn trước sau như một vẫn luôn khiêm tốn đi đến trước mặt Vũ Thất, gật đầu nói:

    - Có việc gì đội trưởng?

    Vũ Thất cười cười, chỉ vào thanh cự phủ với ngọn lửa lưu chuyển trong tay Ninh Hiên, nói:

    - Ta cũng không hỏi ngươi tại sao có thể khiến thanh thần binh trân quý này nhận ngươi làm chủ nhân, nhưng ngươi phải biết, thanh Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh này dùng một tháng để dung nhập một binh linh cao cấp vào, nó có không gian phát triển thật lớn, hơn nữa nó được tính mạng chín mươi bảy tên nô lệ luyện chế mà thành, có nhân thì phải có quả, vốn thanh Liệt Dương Cuồng Phủ này vì đời thứ hai Binh Vương Sư Quang Ngọc của Quỷ Minh Phong mà luyện chế, bây giờ nó lại bị ngươi đoạt lấy, tất nhiên điều này phải khai báo lại rõ ràng, cho nên ta chuẩn bị dẫn ngươi đi gặp người quản lý đội của chúng ta, đại nhân Binh Vương Hạnh Vô Nhất.

    Quỷ Minh Phong hơn mười năm phát triển tổng cộng có ba đời quỷ binh, theo lời Vũ Thất có Hạnh Vô Nhất và Sư Quang Ngọc là cấp Binh Vương thuộc quỷ binh đời hai, quyền lợi khá lớn, quản lý mười tiểu đội sĩ quan, từng tiểu đội sĩ quan có năm tên sĩ quan, thủ hạ của mỗi tên sĩ quan có số lượng binh vệ và binh nô tài không bằng nhau.

    Ở đây thấp hèn nhất là nô lệ, thứ hai là binh nô tài, sau đó là binh vệ trông giữ binh nô tài, cao hơn sĩ quan quản lý binh vệ một tầng là Binh Vương, phía trên Binh Vương còn có rất nhiều tồn tại mạnh mẽ, ví dụ như Cung Linh Lung thuộc cấp bậc có quyền lợi cao hơn Binh Vương không biết bao nhiêu lần.

    Còn sĩ quan như Vũ Thất ngay cả quỷ binh đời ba cũng chưa đạt tới, có thể nói, quỷ binh đời hai Binh Vương Hạnh Vô Nhất là nhân vật lớn mà lúc này Ninh Hiên không thể chạm tới!

    Cho nên nghe Vũ Thất nói muốn dẫn hắn đi gặp Hạnh Vô Nhất, trong nội tâm Ninh Hiên có thêm vài phần khẩn trương, hắn ngậm miệng không nói thêm điều gì, nhẹ gật đầu, đi ở sau lưng Vũ Thất, dưới ánh mắt chú ý của hơn vạn người, hắn và Vũ Thất rời khỏi Thành Thần Binh sâm nghiêm tàn khốc!

    Lúc Vũ Thất rời đi có liếc nhìn qua Hoa Câu Ngọc và Lệ Tỏa Thủy, gã cũng không ra lệnh muốn bọn họ làm gì, bên cạnh hai người là sáu gã binh vệ thủ hạ của Vũ Thất, nhóm binh vệ thấy thân phận hai người thay đổi cũng không muốn làm gì, chỉ ở một bên im lặng nhắm mắt tu luyện.

    Hoa Câu Ngọc nhìn bóng lưng Ninh Hiên rời đi, trong mắt phượng hiện ra vẻ suy tư, trầm mặc một lát, trong mắt nàng đột nhiên toát ra vẻ tàn nhẫn, phảng phất như nàng đã quyết định điều gì.

    Lệ Tỏa Thủy sau khi đột phá đến cảnh giới Tiểu Võ Tông, trong lòng gã tất nhiên cảm thấy khoan khoái, mặc dù gã không thai nghén ra bổn mạng thần binh nhưng gã cũng không nản lòng, gã đi đến bên người Hoa Câu Ngọc, hơi cắn răng, gã tự mình đấu tranh một phen, cuối cùng nhịn không được thấp giọng nói:

    - Ta và ngươi có thể sống đến bây giờ đều là người thông minh, ta nghĩ ngươi cũng biết mục đích Vũ Thất mang Ninh Hiên đi là gì.

    Thai nghén ra thần binh cao cấp Phượng Hoàng Lửa, khí chất của Hoa Câu Ngọc càng trở nên êm dịu, hai cái đường vân màu đỏ cuốn quanh đôi mắt xếch trông rất yêu dị, dường như trong một khoảng thời gian ngắn nàng thay đổi cực lớn, trên người nàng toả ra một loại khí tức thành thục, hấp dẫn mười phần, nàng không ngại để mị lực của mình toả ra, nàng đáp lại Lệ Tỏa Thủy:

    - Ta đương nhiên biết rõ mục đích của Vũ Thất, bây giờ ngươi là người có uy hiếp nhất với Vũ Thất, hơn nữa ngươi chỉ có ba tháng, ba tháng sau, ngươi nhất định phải khiêu chiến Vũ Thất sau đó thay thế gã, nếu thất bại ngươi chỉ còn một con đường chết, mà ta, tất cả mọi người đều biết ta nhất định sẽ giết chết Vũ Thất, cho nên, mục đích của hai người chúng ta đều giống nhau, có thể kết hợp lại. Sở dĩ Vũ Thất mang Ninh Hiên đi nhất định là muốn thu mua hắn, sau đó đặt hắn ở bên cạnh hai người chúng ta, giám thị cử động của chúng ta, hơn nữa cũng không thể khinh thường Ninh Hiên, Vũ Thất muốn kéo Ninh Hiên đến đối phó với chúng ta, có thể nói là một hòn đá ném hai chim.

    Nhìn xem Hoa Câu Ngọc phân tích triệt để như vậy, thân thể Lệ Tỏa Thủy chấn động, trong mắt gã lóe ra thần sắc tán thưởng, đồng ý:

    - Đúng vậy, chính là như thế, nhưng theo ta thấy, với thân phận của Vũ Thất rất có thể không mua được Ninh Hiên, dù sao huyết thống của Ninh Hiên vô cùng đặc thù, nếu hắn không chết non thì ở tương lai dù có một trăm Vũ Thất cũng không bằng hắn, chỉ không biết Vũ Thất sẽ dùng thủ đoạn gì?

    Với vấn đề này hai người đều rất hiếu kỳ, lại trầm mặc một lúc, Lệ Tỏa Thủy đột nhiên nói:

    - Nếu như chỉ có một gã Vũ Thất thì hai người chúng ta còn dễ dàng đối phó, nhưng bên cạnh gã còn có bốn tên sĩ quan, bọn họ đều gắn bó với nhau, là một ổ rắn chuột, cũng không dễ xử lý, không bằng chúng ta ra tay trước chiếm lợi thế, dùng hết sức lôi kéo Ninh Hiên, bằng thanh Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay hắn phần thắng sẽ gia tăng thật lớn.

    Từng tiểu đội sĩ quan đều gắn bó với nhau, dù sao sĩ quan sợ nhất là đám binh nô tài trở mình giết chết rồi thay thế bọn họ, cho nên đám sĩ quan trong một đội cũng sẽ kết hợp lại, bóp chết những binh nô tài có tiềm lực.

    - Ta có nói sẽ liên thủ với ngươi sao, một mình ta, đủ để giết chết Vũ Thất!

    Mỹ phụ Hoa Câu Ngọc xoay dáng người đẫy đà, mang theo một đường hồng mang diễm lệ nhẹ lướt đi...


     
  5. codon.trai

    codon.trai Vận ngữ thần thủ Super Moderator

    Tham gia ngày:
    9/2/11
    Bài viết:
    48,506
    Được thích:
    202,302
    Tiên Vương
    Tác giả: Quả Hạch Lí
    -- o --


    Chương 5: Âm hiểm


    Dịch: n1n1n1n1
    Nhóm dịch: Team_CT
    Nguồn: Tàng Thư Viện








    Diện tích của Quỷ Minh Phong lên tới vạn mẫu, là trọng địa binh gia, tràn đầy khí thế, từng luồng tinh khí như hoá thành thật thể bay lên toát ra hơi thở vô cùng mạnh mẽ!

    Ninh Hiên đi sau lưng Vũ Thất, bước trên mặt đất do ngàn vạn bộ xương cốt nô lệ tạo thành, một cảm giác khủng bố dâng lên tận sâu trong linh hồn hắn.

    Trước kia hắn chưa từng có cảm giác này, đến khi hắn thai nghén ra bổn mạng thần binh của mình hắn mới cảm giác được sự đáng sợ của Quỷ Minh Phong, nó giống như một con thú khổng lồ thời tiền sử cắn nuốt tất cả, may mắn trước đây hắn không nóng đầu lên mà chạy trốn, nếu không hắn nhất định sẽ trở thành chất dinh dưỡng trong đất Quỷ Minh Phong!

    Sở dĩ gọi nô lệ là chất dinh dưỡng vì Ninh Hiên mơ hồ phát hiện nguyên toà Quỷ Minh Phong này thật ra là một cái thần binh cực lớn, toà kỳ phong này cũng có được ý thức của mình, lý do mỗi ngày có một đống nô lệ chết trong Quỷ Minh Phong là để đáp ứng khẩu vị của cái thần binh cực lớn này, nếu không mọi thứ trong nó sẽ không được vận chuyển một cách bình thường.

    Nghĩ thế khiến trong lòng Ninh Hiên thấy sợ, mỗi ngày phải cung cấp nhiều mạng sống như vậy cho một cái thần binh, hành vi coi mạng người như cỏ rác này khiến người khác vô cùng căm phẫn!

    Đứng hai chân trên mặt đất, Ninh Hiên có cảm giác rất không tự nhiên, giống như hắn đang đứng trên một trái tim cực lớn đánh vào tâm linh của hắn.

    "Quả đúng như vậy, từ khi ta thai nghén ra bổn mạng thần binh Cửu Hoàng Châu thì có thể nhận biết những thứ mà trước kia không biết, toà Quỷ Minh Phong này thật sự quá kỳ dị, xem chừng trong một thời gian ngắn ta không có khả năng thoát khỏi nơi này, thôi được rồi, có lẽ đi bước nào tính bước đấy."

    Ninh Hiên đã quen mắt nhìn mũi, mũi nhìn vào tâm, hắn im lặng vận chuyển hai loại lực Bản Nguyên trong cơ thể, vừa đi vừa tu luyện.

    Đi qua diễn võ trường tràn ngập mùi máu sau đó lại qua một cái hồ máu rộng khoảng ba trượng, đồng tử của Ninh Hiên co rút lại khi nhìn qua cái hồ máu cực kỳ nổi danh này.

    Cái hồ máu này tên là Vô Gian Hoàng Trì, trong đó chứa đầy những loại máu quý giá, thậm chí máu ở phía dưới hồ còn bị áp súc lại thành những viên ngọc máu, bên trong Vô Gian Hoàng Trì đang có mười thanh thần binh đang được ngâm, phẩm chất của chúng có vẻ cũng bằng Liệt Dương Cuồng Phủ.

    Thần binh muốn cường đại thì phải cần máu khai phong, càng là dòng máu cao quý thì thần binh lại càng lợi hại, nhìn lượng máu sền sệt hay là những viên huyết châu trong Vô Gian Hoàng Trì lúc nào cũng tôi luyện những thanh thần binh trong đó, Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay Ninh Hiên rung động phát ra vài tiếng gào không cam lòng, rõ ràng nó cũng muốn vào trong hồ máu để trở nên cường đại hơn.

    Tuy Liệt Dương Cuồng Phủ biết dòng máu của Ninh Hiên cao quý nhưng nó cũng có giới hạn, Ninh Hiên không thế nào cho Liệt Dương Cuồng Phủ hấp thu liên tục được, nếu không sẽ mất quá nhiều máu mà chết.

    Mà máu trong Vô Gian Hoàng Trì nếu lấy cũng lấy không hết, có dùng cũng dùng không cạn, binh linh Liệt Dương Cuồng Phủ rất hâm mộ, nhưng rất nhanh nó bỏ đi cách nghĩ này, nó đưa ý thức chuyển đến Cửu Hoàng Châu trong cơ thể Ninh Hiên, không biết đang suy nghĩ gì.

    Trảm Thủ Vũ Thất mang theo Ninh Hiên đến Vô Gian Hoàng Trì thì dừng lại, gã chỉ đám bọt khí nóng nổi lên trên mặt hồ, nói:

    - Đây chỉ là hồ máu cấp thấp nhất trong Quỷ Minh Phong, phía trên Vô Gian Hoàng Trì còn có Vô Gian Huyền Trì, Vô Gian Địa Trì, thậm chí còn cả Vô Gian Thiên Trì, riêng Vô Gian Hoàng Trì bao gồm một trăm ba mươi lăm loại máu quý, trong đó còn pha một lượng máu còn sót lại của một người có huyết thống cao quý, một trăm ba mươi lăm loại máu được dung luyện lại, sau đó được đại nhân Binh Vương Hạnh Vô Nhất thi triển bí pháp "Ngư Long Mạn Diễn Huyết Phách Thuật" mới luyện chế ra Vô Gian Hoàng Trì, trong tám đại Binh Vương của Quỷ Minh Phong cũng chỉ có bốn Binh Vương luyện chế ra được Vô Gian Hoàng Trì, có thể thấy được chỗ lợi hại của đại nhân Hạnh Vô Nhất.

    Ninh Hiên âm thầm gật đầu, im lặng đứng bên Vũ Thất nghe, hắn biết rõ Vũ Thất không làm không chuyện gì, gã nói với mình những chuyện này có lẽ có mục đích khác.

    - Hạnh đại nhân quả thật lợi hại, luyện chế ra hồ máu quý giá như thế tất nhiên có chỗ hơn người.

    Ninh Hiên cũng giả bộ tâng bốc.

    Vũ Thất thoáng nhìn Ninh Hiên, nói tiếp:

    - Nếu như lấy Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay ngươi tế vào trong Vô Gian Hoàng Trì dưỡng nửa tháng, có bảy phần chắc chắn có thể thăng cấp lên Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm, mà tiềm lực phát triển của thanh Liệt Dương Cuồng Phủ này không chỉ như vậy, hồ máu trước mặt chúng ta có mười thanh thần binh, thanh lợi hại nhất là một thanh Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm Thần Binh, có thể thấy thanh Liệt Dương Cuồng Phủ của ngươi ở trong mắt Binh Vương cũng là một bảo vật hiếm có, cho nên Sư Quang Ngọc nhất định không trơ mắt nhìn một nhân vật nhỏ bé như người đoạt lấy Liệt Dương Cuồng Phủ.

    Lời này của Vũ Thất phân tích toàn bộ sự lợi và hại, gã muốn đánh vào tâm linh của Ninh Hiên rồi thừa cơ nhảy vào, sau đó ban ân bày uy để thu phục Ninh Hiên.

    Trong mắt gã, bây giờ Ninh Hiên vẫn là một nhân vật nhỏ bé, hoàn toàn chưa lớn lên, quá trình hắn chiếm được Liệt Dương Cuồng Phủ còn có chút cảm giác may mắn, tuy chưa xác định huyết thống của hắn nhưng chỉ cần hắn chưa vào giai đoạn nảy mầm thì gã vẫn có thể tiến hành chèn ép, từng bước đánh tan tâm linh Ninh Hiên.

    Vũ Thất nói ra Binh Vương cao cao tại thượng nhằm áp bách hắn, âm thầm chiếm chủ động.

    Bề ngoài Ninh Hiên không những rất để ý mà còn nhanh chóng nắm bắt mà biểu hiện sợ hãi, sắc mặt hắn mơ hồ trắng bệch, tay cầm Liệt Dương Cuồng Phủ cũng không ổn định, hắn cho Vũ Thất thấy những biểu hiện nên xuất hiện và cũng là kết quả mà gã đã đoán trước.
    Ninh Hiên biết nên có chừng mực, nếu lộ vẻ sợ hãi quá nhiều thì mọi thứ sẽ đi ngược lại, hắn cố bình tĩnh khiến một chút hoài nghi của Vũ Thất bị đánh tan, đồng thời Vũ Thất đang hơi thấp thỏm cũng bình tĩnh lại, gã cảm thấy đã ăn chết được một người có tiềm chất làm tiểu bạch kiểm (ý nói trai bao) như Ninh Hiên.

    Một bên là giả bộ bình tĩnh, một bên là bình tĩnh tự nhiên, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được!

    Ninh Hiên hít sâu một hơi, hắn "cố gắng bình tĩnh" xiết chặt Liệt Dương Cuồng Phủ giống như thần giữ của nguyện ôm của cải mà chết cũng không giao ra, rất hùng hồn nói:

    - Không biết đội trưởng có biện pháp gì có thể giúp Ninh Hiên hay không, Ninh Hiên trọn đời sẽ không quên ân huệ của ngài, sau này dù phải xông pha biển lửa cũng không từ nan.

    Những lời này của Ninh Hiên nói đúng tâm tư Vũ Thất, những lời kia của Vũ Thất nhằm thu phục hắn, bây giờ Ninh Hiên chủ động tìm tới khiến Vũ Thất đủ tự tin, loại tự tin này dưới mấy lời tâng bốc của Ninh Hiên như lửa cháy lan rộng trên đồng cỏ, cứ thế tăng lên, mà tự tin quá độ sẽ thành tự đại.

    Đúng vậy, Vũ Thất như quên hết tất cả, ân uy phải cùng ra, tiếp theo chính là ân, cái ân này liền là tự đại, gã nói:

    - Ngươi yên tâm, trong quá trình khai phong thần binh mà ngươi còn có thể sống sót tất nhiên phải có chỗ hơn người, đại nhân Hạnh Vô Nhất khá coi trọng nhân tài, sẽ không giao ngươi cho Sư Binh Vương, nhưng bây giờ còn có một rắc rối là đại nhân Hạnh Vô Nhất còn đang bế quan, trước đó đại nhân có thông báo với ta nửa tháng nữa sẽ xuất quan, chỉ cần ngươi sống qua nửa tháng này thì ta có thể dẫn ngươi ra mắt đại nhân, cho nên trong nửa tháng này là thời điểm cực kỳ nguy hiểm với ngươi, có lẽ Binh Vương Sư Quang Ngọc không ra mặt đối phó ngươi nhưng nhất định hắn sẽ ra lệnh cho sĩ quan dưới tay đến mang ngươi đi, ngươi đã biết ai có thể bảo vệ ngươi lúc này rồi chứ?

    "Người này thật khó chơi! Chẳng lẽ lúc trước gã cũng giả bộ lắt léo cố ý lôi kéo ta. Không hổ là Trảm Thủ Vũ Thất, chém giết nhiều người như vậy còn có thể sống sót trong cái Quỷ Minh Phong tàn khốc này quả nhiên khó đối phó."

    Trong lòng Ninh Hiên hơi xiết chặt lại, biểu hiện bên ngoài của hắn vẫn hùng hồn như cũ, hắn gật đầu như giã tỏi, vội vàng đón lấy ý hùa theo:

    - Ta biết, ta hiểu, may mắn đội trưởng là bảo kiếm Can Tương (ý nói người có tài) của đại nhân, trong đa số sĩ quan thì thực lực của ngài cũng nổi bật nhất, đương nhiên phải cần ngài che chở thì Ninh Hiên mới có thể tạm thời sống sót. Tiếc rằng bây giờ thực lực Ninh Hiên yếu kém, chỉ có Nhất Phẩm Chuẩn Võ Tông, nhưng minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, tuy bây giờ ta có Liệt Dương Cuồng Phủ nhưng nếu bọn họ đến ám sát ta, Ninh Hiên chỉ sợ phụ sự kỳ vọng của đội trưởng.

    Đã nhẫn nhịn hùa theo tất nhiên Ninh Hiên muốn đòi lại chút tiền lãi, đầu tiên là muốn cho thực lực bản thân cường đại lên, trong Quỷ Minh Phong chỉ dùng thực lực để nói chuyện, nắm đấm người nào lớn thì người đó có quyền.

    Tuy bây giờ Ninh Hiên có Liệt Dương Cuồng Phủ, có bảy phần chắc chắn giết chết Vũ Thất nhưng đây chỉ là số liệu bên ngoài, loại người như Vũ Thất nhất định có át chủ bài bảo vệ tánh mạng, chưa kể thực lực Vũ Thất là Ngũ Phẩm Tiểu Võ Tông, so sánh Ninh Hiên với gã thì vẫn còn chênh lệch quá lớn, mà Vũ Thất còn thanh đại đao chém đầu Hoàng Cấp Trung Phẩm Thần Binh khiến gã càng khó chơi.

    Khó giả quyết nhất là bốn gã sĩ quan bên cạnh Vũ Thất, rắn chuột cùng ổ gắn bó với nhau, bây giờ Ninh Hiên còn chưa xung đột với Vũ Thất đến tình trạng không chết không thôi tất nhiên phải kiếm đủ chỗ tốt cho mình, vì sống sót, hắn có thể không dùng tất cả thủ đoạn.

    Vũ Thất nghe được lời này gã liền cười đầy thần bí, gã nhìn vào hồ máu trước mặt, nói:

    - Ta nói trước cho ngươi yên tâm, sở dĩ ta mang ngươi tới nơi này nhằm giúp Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay ngươi phát triển, sử dụng thủ đoạn đặc biệt tăng lên thành Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm Thần Binh, vì vậy trừ khi Sư binh vương tự thân đến, nếu không bao nhiêu sĩ quan đến cũng chỉ còn con đường chết!

    - Thủ đoạn đặc biệt gì? Chẳng lẽ ngài có quyền sử dụng Vô Gian Hoàng Trì?

    Ninh Hiên hiếu kỳ hỏi.

    - Ta cũng không có quyền này, nhưng chỉ cần tích luỹ một số lượng cống hiến nhất định thì có thể sử dụng Vô Gian Hoàng Trì, với độ cống hiến của ta hẳn cũng đủ rồi.

    Vũ Thất nói tiếp:

    - Các thủ đoạn bình thường cần ít nhất nửa tháng mới có thể khiến Liệt Dương Cuồng Phủ tăng lên Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm, mà trước mắt có một loại thủ đoạn đặc biệt có thể khiến thời gian rút ngắn triệt để, chỉ không biết ngươi dám làm hay không.

    - Ngài nói xem.

    Ninh Hiên nhướng mày, trong lòng có dự cảm không tốt.

    - Giết chết Hoa Câu Ngọc, cướp đoạt bổn mạng thần binh Phượng Hoàng Lửa trong cơ thể nàng, khí tức của Phượng Hoàng Lửa và Liệt Dương Cuồng Phủ khá tương đồng, để Liệt Dương Cuồng Phủ luyện hoá Phượng Hoàng Lửa sau đó cho Liệt Dương Cuồng Phủ dưỡng trong Vô Gian Hoàng Trì một ngày nhất định có thể thăng cấp lên Tuyệt Phẩm Thần Binh, thậm chí có khả năng đột phá lên đến Huyền Cấp Hạ Phẩm!

    Vũ Thất lời nói ra kinh người, đột nhiên nói ra âm hiểm như thế kế hoạch, rõ ràng muốn một hòn đá ném hai chim!


     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)