FULL  Tiên Hiệp Tiên Tuyệt - Thạch Tam

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 859: Mộ địa mai táng (Hạ)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Lam Điệp Tiên Tôn đã nhắc nhở Vũ La một câu:

    - Cẩn thận một chút.

    Lời vừa nói xong, một tinh cầu thể tích cực lớn ở bên cạnh đã nổ tung.

    Cơn lốc Ngũ Hành Lạp Tử (cơn lốc hạt cơ bản thuộc tính ngũ hành) cuồng bạo sóng xung kích hỗn loạn cuốn tới. Nếu như là Tiên Nhân bình thường sẽ lập tức biến thành một mảnh bụi vũ trụ. Thân thể cường hãn của Vũ La mạnh mẽ chống lại vụ nổ lần này, tiếp theo càng nhiều mảnh vỡ tinh cầu cực lớn dày đặc đánh lên trên người hắn, Vũ La vô cùng căm tức, gia tốc một cái từ trong mảnh Tinh Vực này lao ra ngoài.

    Tuy nói không có tổn thương gì, nhưng cũng là đầu đầy bụi đất, rất chật vật. Hắn đang muốn oán giận than với Lam Điệp Tiên Tôn một tiếng, đột nhiên cảm thấy toàn bộ đều rơi vào trong thứ gì đó, bị một cỗ lực lượng kéo, mạnh mẽ muốn kéo vào.

    Cúi đầu nhìn xuống, một vết rách không gian đang chậm rãi khuếch tán ra, mà chân trái của hắn vừa vặn rơi vào...

    Vũ La giận dữ, Long Nguyên bạo phát, hung ác giãy nát cả vết rách không gian kia. Lực lượng không gian cuồng bạo cắt qua thân thể của hắn, hắn lại không chút tôn thương.

    Vừa mới tiến vào không lâu đã liên tiếp gặp hai sự cố, Vũ La đã có nhận thức rõ ràng đối với sự nguy hiểm của Loa Toàn Tinh Tý.

    Lúc này hắn phóng nguyên hồn ra, lẩn tránh những nguy hiểm này, chậm rãi tiến vào chỗ sâu nhất của Loa Toàn Tinh Tý.

    Bên ngoài Loa Toàn Tinh Tý còn có thể nhìn thấy một đám tinh cầu, hằng tinh, hành tinh, vệ tinh, lưu tinh... nhìn qua vẫn là Tinh Vực bình thường, thế nhưng đến bộ phận hạch tâm, lại là một mảnh không gian trạng thái gần như hỗn độn.

    Ở nơi này Ngũ Hành Lạp Tử đều thuộc loại trạng thái tự do, có thể phối hợp với nhau bất cứ lúc nào để hình thành vật chất hoàn toàn mới. Sau khi Vũ La đi tới nơi này dưới sự chỉ dẫn của Lam Điệp Tiên Tôn đã tận mắt nhìn thấy, Ngũ Hành Lạp Tử bên trong kia nhanh chóng hình thành một tinh cầu hoàn toàn mới.

    Thế nhưng tinh cầu bay ra khoảng chừng trăm vạn dặm đã bị một cỗ lực lượng vô hình hủy diệt nổ tung thành bụi phấn, sau đó toàn bộ lại phân giải thành Ngũ Hành Lạp Tử đơn giản nhất, một lần nữa trở về bộ phận hạch tâm.

    - Nơi này chính là nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long. Ngươi nhìn mảnh Tinh Vực này xem, chính là chấp niệm của Thái Cố Ma Long hình thành. Ngươi đã từng thấy qua một tia chấp niệm của tàn hồn Thái cổ Ma Long trong con ma nhãn kia đó căn bản không tính gì, nhìn nơi này xem ngươi sẽ hiểu được.

    Vũ La có thể cảm giác được, trong mảnh Tinh Vực này ẩn tàng loại phẫn nộ, không cam lòng, thống khổ, cố chấp... Thái cổ Ma Long đã chết, thế nhưng lực lượng của nó vẫn còn tồn tại như trước, hơn nữa dùng một loại phương thức đáng sợ ảnh hưởng đến Nguyên Hội vũ trụ này.

    - Nguyên Hội vũ trụ trước, trên Thái cổ Hà Đồ đại lục đã ngã xuống vô số cường giả, bảo vật của bọn họ đều rơi rải rác trên Thái Cố Hà Đồ đại lục. Hơn nữa bản thân Thái Cổ Ma Long cũng thích thu thập bảo vật, bởi vậy sau khi Thái cổ Hà Đồ đại lục nổ, chấp niệm của Ma Long không tiêu tan, đã ngưng tụ đại bộ phận mảnh vỡ ở xung quanh chấp niệm, trong đó cũng bao gồm vô số Tiên Bảo kia.

    Lam Điệp Tiên Tôn giải thích thêm một bước.

    Vũ La không quan tâm những thứ này, hắn chỉ nhìn một mảnh Tinh Vực trạng thái hỗn độn:

    - Những thứ ngươi nói ở nơi này ư? Ta nên làm như thế nào?

    - Việc ngươi phải làm thực ra cũng giống như những người đào bảo ở bên ngoài. Chẳng qua ngươi dùng Linh Long.

    - Dùng Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp của ngươi để luyện hóa mảnh Tinh Vực này. Một ít bộ phận thân thể của Thái cổ Ma Long còn lưu lại trong mảnh Tinh Vực này, nếu như may mắn, trong bộ phận của ngươi luyện hóa có được một khối, là có thể bắt đầu ngưng luyện con Linh Long thứ tư rồi.

    - Quả nhiên là thử vận khí...

    Chuyện khác Vũ La cũng không hỏi nhiều, nguy hiểm hay không? Làm sao có thể không nguy hiểm? Đối diện chính là lực lượng và chấp niệm của tồn tại hùng mạnh nhất Nguyên Hội vũ trụ trước lưu lại!

    Ba con Linh Long gào thét bay ra, mỗi một con đều dài quá ba mươi trượng. Con Linh Long thứ ba cường hãn nhất thậm chí đã đạt tới bốn mươi trượng, nhưng ở trước mặt một mảnh Tinh Vực lớn như vậy lại nhỏ bé gần như cơ thể bỏ qua.

    Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp thi triển ra, ba con Linh Long liền bắt đầu nuốt chửng mảnh Tinh Vực này.

    Mục tiêu cuối cùng của đại pháp này chính là cắn nuốt hằng tinh, mảnh Tinh Vực này mặc dù đáng sợ, nhưng so với một hằng tinh còn có chênh lệch nhất định. Linh Long cũng không khó khăn, chỉ có ma tính trong những chấp niệm kia thực sự làm cho người ta đau đầu. Vũ La chỉ có thể thi triển ra bốn mươi chín đạo thần văn, bố trí một vòng tròn quang mang màu tím trên đỉnh đầu.

    Nếu như ba con Linh Long không kiên trì được, thì sẽ có một đạo tử quang bắn ra, hóa giải ma khí tích lũy trong cơ thể nó.

    Mặc dù như vậy, nhưng tốc độ của dạng luyện hóa này thật sự là quá chậm, bộ phận thân thể của Thái cổ Ma Long còn sót lại đã trải qua hàng tỷ năm, đã nhỏ bé không gì sánh được, ẩn giấu trong toàn bộ Tinh Vực, thật không biết năm nào tháng nào mới có thể “đụng tới”.

    Tâm niệm của Vũ La khẽ động, liền muốn vận dụng nguyên hồn của mình. Thế nhưng trong mảnh Tinh Vực này, khắp nơi đều là chấp niệm của Thái cổ Ma Long, chấp niệm này hung tàn đáng sợ. Mặc dù nguyên hồn của Vũ La hùng mạnh, nhưng chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của nó.

    Chẳng qua Vũ La chỉ thoáng tính toán một chút, đã tìm được một biện pháp giải quyết: con Linh Long thứ ba.

    Con Linh Long thứ ba của hắn chính là do một con ma nhãn của Thái cổ Ma Long diễn hóa mà thành, trời sinh có chứa khí tức của Thái cổ Ma Long, chỉ là trong đó không có ma khí mà thôi.

    Vũ La chỉ khống chế con Linh Long thứ ba bay lên, đem nguyên hồn của mình thông qua con Linh Long thứ ba phát tán ra, thẩm thấu vào trong mảnh Tinh Vực hỗn độn kia, muốn thăm dò một chút, rốt cuộc nơi nào có hài cốt thân thể của Thái cổ Ma Long.

    Thế nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ đến, nguyên hồn của mình vừa mới đi vào đã lập tức bị một cỗ lực lượng hùng mạnh căn bản không thể kháng cự kéo vào, ngay cả người của hắn thoáng cái đã tiến vào trong mảnh hỗn độn kia.

    Ngoài dự đoán chính là, Ngũ Hành Lạp Tử trạng thái nóng cháy kia lại không làm cho hắn cảm thấy đau đớn, mà giống như có lực lượng gì đó, hoàn toàn cắt đứt hắn với hoàn cảnh xung quanh. Vũ La thậm chí còn có thể “nhàn nhã thoải mái” quay đầu nhìn Ngũ Hành Lạp Tử ngũ sắc sặc sỡ bay lướt qua bên cạnh mình.

    Một khắc sau, Vũ La rơi xuống từ một chỗ hư vô nào đó, tới một chỗ hư vô khác.

    Xung quanh là một mảnh sương mù màu xám dày đặc, nói là hắc ám, thế nhưng dường như lại có thể thấy rõ thứ gì đó, nói là có thể thấy rõ, nhưng lại không biết hoàn cảnh xung quanh rốt cuộc có bộ dạng gì nữa.

    Đây là một địa phương phi thường mâu thuẫn.

    Ngay khi Vũ La đang nghi hoặc, ba con Linh Long chậm rãi bay lên, quang mang ngân sắc càng ngày càng sáng sủa, mà giống như bị ngân quang của ba con Linh Long này đốt sáng lên, không gian hư vô vô cùng vô tận này cũng chậm rãi nổi lên quang mang.

    Không gian rộng lớn căn bản không nhìn thấy biên giới, mà ở trong không gian này, có từng tia khí tức như có như không, những khí tức này hội tụ lại một chỗ, cho Vũ La một cảm giác quen thuộc.

    Hắn vô cùng kỳ quái, bởi vì cảm giác này thực sự là quá mức cường liệt, thế nhưng cũng không phải loại quen thuộc cường liệt kia, mà là một kỳ ức cường liệt...

    Khác biệt giữa hai cái này trên thực tế là vô cùng lớn, chỉ là khi miêu tả khó có thể biểu hiện lớn đến như vậy mà thôi.

    Vũ La lục tìm ký ức của mình, một mực ngược về tới trong Ngũ Phương Giới, cũng không nghĩ ra cảm giác quen thuộc này rốt cuộc đến từ địa phương nào.

    - Xảy ra chuyện gì?

    Lam Điệp Tiên Tôn cũng cảm thấy kỳ quái, Vũ La mê hoặc nhìn xung quanh, không biết vì sao lại tiến vào một loại cảnh giới huyền diệu kỳ lạ, loại cảnh giới này làm cho hắn truy tìm cảm giác của mình, tới chỗ sâu nhất của kỹ ức, đi tìm kiếm, đi lục lọi.
     
    inthenight and thailam0809 like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 860: Cửu Long Thôn Nhật (Thượng)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Lúc này ở trong mắt của Vũ La, trong một mảnh thế giới này không còn là một mảnh màu xám nữa mà là một đám linh quang đủ các loại màu sắc ngưng tụ, mà trong những linh quang này bộ phận trung tâm nhất chính là một luồng lớn nhất, luồng linh quang màu vàng nhạt này còn lớn hơn rất nhiều so với tất cả linh quang xung quanh cộng lại.

    Vũ La đã hiểu được, nơi này không chỉ là nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long, mà còn là nơi chôn xương của rất nhiều cường giả đỉnh cấp của Nguyên Hội vũ trụ trước. Chấp niệm ở nơi này cũng không chỉ là của Thái cổ Ma Long, mà còn có của những cường giả tuyệt thế này.

    Nguyên Hội vũ trụ trước, Thái cổ Ma Long cao cao tại thượng. Thế nhưng vũ trụ kia cũng là cường giả như rừng, có thể chạy đến Thái Cố Hà Đồ đại lục toàn là những cường giả đỉnh cấp nhất của vũ trụ kia, mặc dù bọn họ đã chết trong tay của Thái cố Ma Long, nhưng chấp niệm của bọn họ vẫn không tiêu tan.

    Sau khi trải qua vũ trụ hủy diệt, những chấp niệm này và Thái cổ Ma Long đã xuyên qua thời không, tiếp tục lưu lại ở trong Nguyên Hội vũ trụ này.

    Mà khi Vũ La hiểu được điều này, đột nhiên đã hiểu được tất cả.

    Nơi chôn xương của vô số cường giả.

    Hắn cảm thấy quen thuộc chính là địa điểm như vậy. Ở Nam Hoang của Ngũ Phương Giới cũng có một địa phương như vậy, ít người lui tới, hoặc có thể nói chỉ có Vũ La là một người duy nhất đi qua, chẳng qua thời gian đó hắn còn gọi là Thôi Xán, hắn còn là tiểu tu sĩ không tiếng tăm gì. Ở địa phương kia, hắn đã phát hiện một vật thay đổi cuộc đời hắn: Hạn Bạt Huyết Phần!

    Hạn Bạt Huyết Phần chính là sinh ra từ nơi đó, mà cảm giác của nơi đó quá giống nơi này.

    Chẳng qua đẳng cấp của nơi này cao hơn quá nhiều so với nơi đó.

    Mà khi Vũ La hiểu được những điều này, hắn cũng đã hiểu được huyền cơ trong Hạn Bạt Huyết Phần. Vũ La đã lộ ra một nụ cười của lão bằng hữu gặp lại, nụ cười kia giống như đã dung nhập vào trong nhân thế ngọt bùi đắng cay, dung nhập vào toàn bộ giang hồ!

    - Hạn Bạt Huyết Phần, ra đi.

    Một tiếng thản nhiên, Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù liền vô thanh vô tức xuất hiện ở trước người hắn.

    Trong toàn bộ không gian, linh quang đủ màu sắc kia, chấp niệm vô cùng vô tận kia, tàn thức đã xuyên qua vũ trụ hồng hoang kia, bay lượn lên giống như lãng tử hồi hương chim mới về rừng. Vũ La thông qua Hạn Bạt Huyết Phần nhìn thấy chính là một phần mệt mỏi, sự mệt mỏi của hàng tỷ năm chấp nhất.

    Hạn Bạt Huyết Phần chậm rãi chìm vào trong chấp niệm giống như sơn hải kia, quang mang đủ màu bao bọc lấy nó, giống như thai nhi trong cơ thể người mẹ, an nhàn thoải mái.

    Cũng không biết đã qua bao lâu, tất cả chấp niệm xung quanh, bao gồm cả chấp niệm của luồng linh quang màu vàng nhạt Thái cổ Ma Long lớn nhất kia, cũng đã dung nhập vào trong Hạn Bạt Huyết Phần.

    Chấp niệm này tất cả đều là do tinh huyết của các vị cường giả tuyệt đỉnh đúc thành, ở trong rất nhiều chấp niệm này, ở một địa phương có hoàn cảnh cực kỳ giống với cố hương nơi nó sinh ra, Hạn Bạt Huyết Phần dục huyết trùng sinh (tắm máu sống lại)!

    Vũ La cảm động chấn động linh hồn, khi Hạn Bạt Huyết Phần được chấp niệm vô cùng vô tận kia bao bọc lại, hắn đã biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, hắn nhắm hai mắt lại.

    Hạn Bạt Huyết Phần lại lần nữa bay lên, lại lấy được kiếp sống mới. Vũ La không mở mắt, nhưng hai hàng lệ nóng theo gương mặt chảy xuống.

    Thành cũng nhờ nó, bại cũng vì nó, cuộc đời của Vũ La thay đổi rất nhanh đều có quan hệ mật thiết với đạo Thiên Hạ Đệ Nhất Hung Phù này. Hôm nay Hạn Bạt Huyết Phần trùng sinh, cuối cũng làm cho Vũ La cảm giác được cuộc đời của mình đã được viên mãn.

    Tất cả chấp niệm vừa đi, trong mảnh Tinh Vực hỗn độn kia cũng không có nhiều khí hung sát như vậy nữa, Vũ La phóng nguyên hồn ra, rất nhanh đã tìm được hài cốt của Thái cổ Ma Long thích hợp.

    Ba con Linh Long cùng ra, thuận lợi tìm được những bộ phận này.

    Phân biệt là một trảo, một sừng, một đan, một lân, một gân, một cốt.

    Bản thân Thái cổ Ma Long đã trải qua vũ trụ hủy diệt, lại trải qua hàng tỷ năm ở vũ trụ này, bộ phận có thể tàn lưu lại đều là bộ phận tinh hoa nhất của thân thể. Vũ La tu luyện một mạch lưu loát, Cửu Long cùng xuất hiện!

    Ưng Lăng tinh chính là chủ tinh của Thiên Ưng Ma Vực, nơi này cũng là đạo phòng tuyến cuối cùng của Long Ưng Ma Tôn chống lại Tả Sư Dạ Vũ. Nói là đạo phòng tuyến cuối cùng còn có chút không chính xác, nói chuẩn xác hẳn là một cứ điểm cuối cùng.

    Bởi vì toàn bộ Thiên Ưng Ma Vực đã chỉ còn lại Ưng Lăng tinh này còn khống chế ở trong tay của Long Ưng Ma Tôn, quân đội trong tay hắn cũng đã tổn hại trong chiến đấu vượt quá chín phần.

    Ai cũng có thể nhìn ra, chỉ dựa vào bản thân, bất kể thế nào Long Ưng Ma Tôn cũng không chống đỡ được.

    Ai cũng có thể nhìn ra, Long Ưng Ma Tôn sẽ không chỉ dựa vào bản thân. Hắn dám đơn độc phòng thủ Ưng Lăng tinh, chính là bởi vì Tiên Long nhất tộc có thể mở hư không tiếp dẫn điểm đến đây tiếp viện bất cứ lúc nào.

    Mà Tả Sư Dạ Vũ từng bước siết chặt, một mực giết đến Ưng Lăng tinh, trên thực tế đã là đang xác định rõ tuyên chiến với Ngao Tốn.

    Đây cũng không phải biểu hiện mười phần tự tin của Tả Sư Dạ Vũ, vừa vặn ngược lại, là bởi vì trong lòng nàng mười phần không nắm chắc, không muốn quyết chiến một trận với Ngao Tốn vào lúc này, mới làm ra tư thế cường ngạnh.

    Binh lâm thành hạ, trong Ưng Lăng tinh, Long Ưng Ma Tôn lại không có dáng vẻ của quân chủ mất nước, ngược lại vẫn ung dung như thường. Những Tinh Vực bị Tả Sư Dạ Vũ chiếm cứ kia, hắn sẽ lấy lại rất nhanh.

    Long Ưng Ma Tôn gần đây nhường lại cả tẩm cung của mình, chẳng qua người khác cũng không biết mà thôi.

    Sau khi tuần tra qua loa, Long Ưng Ma Tôn lập tức trở về hoàng cung của mình, đi thẳng vào trong tẩm cung, đã tới trước cửa lại không dám đi vào, khom người cúi đầu:

    - Đại nhân, ta đã trở về.

    Một thanh âm thản nhiên truyền tới:

    - Vào đi.

    Long Ưng Ma Tôn đáp lại một tiếng rồi tiến vào, một người ngồi trên ngai vàng trong tẩm cung, một thân y phục màu xanh nhạt, dáng người không cao không thấp không béo không gầy, có vẻ có chút quá cân xứng.

    Long Ưng Ma Tôn tiến lên bái kiến, bẩm báo:

    - Đại nhân, Tả Sư Dạ Vũ đã đến tiền tuyến, phỏng chừng mai kia sẽ tự mình đôn đốc phát động tổng tiến công, chính là thời cơ tốt của ngài, nhất cử đánh chết lập uy Tiên giới.

    Không ai có thể nghĩ đến, tộc trưởng Ngao Tốn của Tiên Long nhất tộc đã sớm ẩn thân trên Ưng Lăng tinh, là vì đánh một trận với Tả Sư Dạ Vũ.

    Bất kể thái độ của Tả Sư Dạ Vũ như thế nào, Ngao Tốn tâm chí kiên định, một trận chiến này không thể lảng tránh.

    Từ trên Ưng Lăng tinh nhìn ra Tinh Hải, người bình thường chỉ có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao. Thế nhưng những Tiên Nhân dưới trướng của Long Ưng Ma Tôn đều có thể nhìn thấy trong đó là một mảnh quân địch rậm rạp.

    Các chiến sĩ dưới trướng của Tả Sư Dạ Vũ ngay ngắn có thứ tự, từng tòa doanh trướng đóng ở trong Tinh Hải, bao vây Ưng Lăng tinh, cũng bảo vệ xung quanh đại trướng trung quân.

    Tả Sư Dạ Vũ mặc một thân áo giáp màu vàng nhạt, bảo vệ đại bộ phận thân thể. Trên áo giáp thỉnh thoảng có từng đạo linh văn phiêu tán ra, hóa thành một mảnh kim quang vỡ vụn, tản vào trong không khí, biểu hiện sự bất phàm của bộ áo giáp này.

    Tả Sư Dạ Vũ chắp tay ngưng mắt nhìn, ở phía trước của nàng là Ưng Lăng tinh giống một cái đinh đóng ở giữa Tinh Hải, ngăn cản lối đi của đại quân.

    Rốt cục Tả Sư Dạ Vũ đã đưa ra một quyết định gian nan:

    - Hạ lệnh, tổng tiến công!

    Khi nàng hạ lệnh mười tám đại Ma Tướng sớm có chuẩn bị, mọi người không nói lời nào phủ phục lui ra, trong khoảnh khắc đó, từng đội nhân mã lặng yên không một tiếng động, lại mang theo khí thế thái sơn áp đỉnh nghiền ép về phía Ưng Lăng tinh.

    Các Ma Tướng dưới trướng đều hiểu được, Ngao Tốn đã là địch nhân của Tả Sư Dạ Vũ, trong trận chiến này, quá nửa Ngao Tốn sẽ xuất hiện, chân chính quyết định thành bại của lần chinh phạt này, không phải hơn mười vạn Ma quân dưới trướng, mà ở Ngọc Sát Ma Tôn Tả Sư Dạ Vũ tối cao.

    Tả Sư Dạ Vũ hít một hơi thật sâu, trong mắt tinh quang kim sắc vô tận phun ra, nhuệ khí bức người.
     
    inthenight and thailam0809 like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 861: Cửu Long Thôn Nhật (Trung)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    - Bắt đầu rồi sao?

    Ngao Tốn tự hỏi. So với Tả Sư Dạ Vũ như lâm đại địch, Ngao Tốn có vẻ ung dung tự tại. Mấy lần thăm dò gián tiếp trước kia của hai bên đã hiểu rõ thực lực hiện tại của bên kia. Ngao Tốn có mười phần nắm chắc lần này hoàn toàn đánh chết Tả Sư Dạ Vũ.

    Long Ưng Ma Tôn đã đi trước chỉ huy tác chiến, trong tẩm cung lớn như vậy chỉ còn lại một mình Ngao Tốn. Hắn lẩm bẩm một phen, hai tay vỗ đùi của mình một cái, chậm rãi đứng lên.

    Thế nhưng một cỗ khí thế hùng mạnh giáng xuống không chút dấu hiệu, không ngờ lại mạnh mẽ ép hắn trở lại.

    Ngao Tốn thất kinh, hoảng sợ ngẩng đầu, chỉ thấy trên đỉnh tẩm cung cao cao, chậm rãi mở ra một hư không tiếp dẫn điểm.

    Ngao Tốn hoảng sợ hét lớn:

    - Ngươi điên rồi, nơi này là trên tinh cầu, ngươi mở hư không tiếp dẫn điểm ở nơi này sẽ khiến cho không gian hỗn loạn, nói không chừng sẽ dẫn phát một Hắc Minh Tinh Nhãn!

    Hư không tiếp dẫn điểm lại cực kỳ nhỏ, vừa vặn vừa một người đi ra.

    Vũ La nghe được lời nói của Ngao Tốn, sau khi đi ra khẽ mỉm cười, đơn giản nói:

    - Không phải không có chuyện gì sao?

    Dưới lực khống chế tuyệt cường của hắn, hư không tiếp dẫn điểm kia sau khi hắn đi ra đã khép kín lại, không gian xung quanh cực kỳ vững chắc, cũng không có phát sinh bất cứ loại chuyện không gian tan vỡ gì.

    Sắc mặt của Ngao Tốn cực kỳ khó coi, người vừa mới tới này, chỉ bằng khí thế đã áp đảo mình. Mặc dù mình không chút phòng bị, thế nhưng cũng có thể nhìn ra được, lực lượng của người này chí ít cũng không dưới mình.

    Mà hiện tại, hắn lại nhìn thấy Vũ La khống chế một hư không tiếp dẫn điểm chính xác như vậy, lại càng làm cho hắn kiêng kỵ.

    Trong não hải của Ngao Tốn nhanh chóng hiện lên người có thể làm cho hắn kiêng kỵ trên toàn bộ Tiên giới. Nói thực trên danh sách này căn bản cũng không có mấy người, vì vậy rất nhanh Ngao Tốn đã phát hiện, người này căn bản không phải bất kỳ người nào trong đó!

    Thế nhưng một vị cường giả tuyệt đỉnh như vậy, chằng lẽ là từ trong tảng đá đột nhiên chui ra?

    - Xin hỏi các hạ, tôn tính đại danh!

    Ngao Tốn đặc biệt thận trọng, trước đại chiến hắn cũng không muốn có thêm cường địch.

    Vũ La gật đầu, rất tùy tiện ngồi xuống đối diện hắn:

    - Ta trước tiên nói đạo lý với ngươi, đừng nói ta là người dã man không nói đạo lý.

    Ngao Tốn bất động thanh sắc:

    - Mời nói.

    - Ngươi lập tức trở về, từ nay về sau thấy Tả Sư Dạ Vũ phải đi vòng, Tiên Long nhất tộc không được can thiệp vào sự vụ của Cửu Giới Tinh Hà nữa, lần này ta sẽ bỏ qua cho ngươi.

    - Ha ha ha...

    Ngao Tốn cuồng tiểu một hồi, râu tóc dựng lên:

    - Khẩu khí của các hạ thật lớn.

    Vũ La bất đắc dĩ:

    - Ta cũng biết, chỉ sợ đạo lý này giảng không thông. Khi ta dùng vẻ mặt ôn hòa thương lượng với người ta, người ta vẫn không thíchBỏ đi, vẫn nên dùng phương pháp thăng thắn...

    Ngao Tốn biết hắn muốn động thủ, thế nhưng tuyệt đối không có nghĩ đến, Vũ La động thủ lại trực tiếp như vậy.

    Vũ La đứng lên bước một bước đã tới trước mặt hắn, đánh ra một quyền vô cùng đơn giản.

    Sắc mặt của Ngao Tốn thoáng cái đã thay đổi.

    Ý của một quyền này cũng không ở chỗ lực lượng lớn bao nhiêu, mà là ở chỗ lực lượng trên một quyền này làm cho Ngao Tốn cũng không thể nhìn thấu. Rốt cuộc hùng mạnh đến mức nào? Rất có khả năng chỉ là một con hồ giấy, nhưng cũng có khả năng một quyền này có thể đánh giết Ngao Tốn.

    Ngao Tốn không dám chậm trễ, song chưởng che trước người, lập tức có một luồng quang mang màu đỏ thẫm bố trí thành một tấm thuẫn cực lớn.

    Mà một quyền của Vũ La đánh lên trên thuẫn bài này, Ngao Tốn đột nhiên có cảm giác cưỡi mây đạp gió. Chờ một khắc sau hắn hiểu được, mình đã rời khỏi Ưng Lăng tinh, đã đến trong Tinh Hải.

    Một quyền này không ngờ trực tiếp đánh bay Ngao Tốn ra khỏi Ưng Lăng tinh.

    Ngao Tốn gần như không cần nghĩ ngợi đã lập tức hiểu được mình không phải là đối thủ của Vũ La, liền quay đầu chạy.

    Hắn là tộc trưởng của Tiên Long nhất tộc, không chút cố kỵ thể diện, vừa chịu một quyền đã bắt đầu chạy trốn chết, nếu truyền ra danh tiếng của Ngao Tốn sẽ hoàn toàn bị hủy.

    Thế nhưng so sánh ra, mạng già càng đáng yêu hơn.

    Trong nháy mắt Ngao Tốn bị Vũ La đánh bay ra, Tả Sư Dạ Vũ đã cảm giác được, sắc mặt của nàng khẽ biến, không ngờ rằng Ngao Tốn lại đê tiện như vậy, vẫn một mực trốn ở trên Ưng Lăng tinh, xem ra là muốn đánh lén mình.

    Trên người Vũ La linh quang ngân sắc lóe lên, mở ra một hư không tiếp dẫn điểm, đã xuất hiện ở trước mặt Ngao Tốn:

    - Ngươi có thể chạy trốn được hư không tiếp dẫn điểm sao?

    Ngao Tốn trong lòng tuyệt vọng, hắn nhớ tới năng lực khống chế biến thái của Vũ La đối với hư không tiếp dẫn điểm vừa rồi.

    Ngao Tốn không chạy trốn nữa, Long Nguyên trong cơ thể không ngừng bành trướng thúc dục lực lượng của mình càng ngày càng cao.

    Vũ La nói:

    - Vừa rồi chỉ là để ngươi đi ra, một quyền đó không tính là gì. Ta chỉ ra ba quyền, nếu như ngươi có thể tiếp được, ta sẽ để ngươi đi.

    Nếu như không tiếp được, kết quả không cần phải nói nữa.

    Sắc mặt của Ngao Tốn trầm như nước, vẫn đang liều mạng điều động năng lượng trong cơ thể, căn bản không rảnh đáp lời Vũ La.

    Vũ La gật đầu:

    - Tốt, ta coi như ngươi đã đáp ứng.

    Hắn ở cách xa hàng chục vạn dặm cách không vung chỉ điểm ra giữa tinh không, lực lượng vô cùng vô tận của tinh thần (ngôi sao), dưới sự tiếp dẫn của hắn hội tụ đến trên quyền đầu.

    Quyền đầu kia giống như ánh sáng lưu tinh (sao băng), một quyền đánh tới...

    Ngao Tốn tức giận quát một tiếng, trong cơ thể bạo phát ra quang mang cường liệt nhất.

    Song chưởng phong trấn, một đạo linh văn Long tộc kim quang bắn ra bốn phía xuất hiện trước thân thể.

    Tinh Hải sáng lạn, ánh sáng vô cùng vô tận của khí tiên linh bắn ra bốn phía.

    Lực lượng của hai người va chạm với nhau hình thành quang cầu đường kính đạt tới mười vạn dặm, sau đó quang mang nổ tung cùng lao ra ngoài ngàn vạn dặm. Lực lượng cường hãn đè ép, mấy tinh cầu thể tích hơi nhỏ một chút ở xung quanh lập tức tan rã, biên giới Ưng Lăng tinh trực tiếp bị hớt đi mấy trăm vạn dặm.

    Vũ La khí định thần nhàn, Ngao Tốn đã đến cực hạn nhưng hoàn hảo không tổn hao gì, cũng không có thụ thương.

    Vũ La gật đầu, lại lần nữa nâng quyền đầu lên. Lần này, bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất xuất hiện, toàn bộ lực lượng gia trì trên quyền đầu, so với một quyền tinh quang đầy trời vừa rồi càng thêm kinh người.

    Ngao Tốn lại càng hoảng sợ, gần như không kịp nghĩ ngợi, tất cả Tiên Bảo đều phóng ra, liều mạng cố gắng chống đỡ một quyền này.

    Trong những Tiên Bảo này của Ngao Tốn cũng có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, hơn nữa còn là Nhất phẩm. Nhưng so với bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất của Vũ La đơn giản không chịu nổi một đòn.

    Quyền đầu của Vũ La tiến quân thần tốc, không thể ngăn cản.

    Tả Sư Dạ Vũ ở trong Tinh Hải phía xa, chỉ nhìn thấy trên người Ngao Tốn đột nhiên bay ra vô số quang mang, những quang mang này lại giống như thiêu thân lao đầu vào lửa không ngừng lao về phía Vũ La, sau đó ở phía trước quyền đầu của Vũ La nổ tung ra từng đạo linh quang chói mắt, cương phong sắc bén cuốn sạch khắp nơi, Tiên Bảo vỡ nát, lực lượng trùng kích.

    Cho dù là đạo Thiên Mệnh Thần Phù Nhất phẩm kia, dưới sự nghiền ép của bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất cũng không kiên trì được ba lần hô hấp, đã vỡ thành một mảnh tinh quang.

    Ngao Tốn thất kinh, không nghĩ đến Vũ La mạnh mẽ đến mức như vậy.

    Hắn đưa tay ra sau đầu vỗ một cái, trong một mảnh linh quang nồng đậm, đã hiện ra bản thể. Một con cự long dài đến mấy trăm vạn dặm giương nanh múa vuốt xuất hiện ở trong Tinh Hải.

    Con Tiên Long đáng sợ này vừa xuất hiện liền há mồm phun ra một vật.

    Vật này lăng không vừa chuyển, đã hóa thành một mặt lệnh bài cực lớn.

    Tả Sư Dạ Vũ thản nhiên nói:

    - Cửu Long Lệnh, bảo bối của tộc trưởng Tiên Long nhặt tộc.

    Cửu Long Lệnh chính là đệ nhất trọng bảo của Tiên Long nhất tộc hôm nay, đây đã là thủ đoạn cuối cùng của Ngao Tốn.
     
    inthenight and thailam0809 like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 861: Cửu Long Thôn Nhật (Hạ)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Vốn Ngao Tốn cho rằng mình tế ra một món trọng bảo như vậy chí ít có thể ngăn cản một quyền này của Vũ La. Thế nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ đến Vũ La còn có một pho Cửu Thiên Thần Long Tháp.

    Món đệ nhất chí bảo thất lạc này của Long tộc bay ra, đây là đệ nhất chí bảo chân chính của Tiên Long nhất tộc. Sau khi vòng một vòng ở trên không trung, không ngờ Cửu Long Lệnh dừng lại một chút, sau đó bay vào trong cự tháp huyết sắc không một tiếng động.

    Ngao Tốn trợn mắt há mồm, Vũ La một quyền đánh tới, mấy ngàn vạn dặm trong Tinh Hải, một mảnh chấn động.

    Tinh thần (ngôi sao) nát bấy, thân thể mạnh mẽ của Ngao Tốn cũng không chịu nổi oanh kích bậc này, cốt cách toàn thân lập tức bị đánh nát bấy, tiên huyết bắn ra bốn phía, trong Tinh Hải một mảnh huyết hồng.

    Vũ La cười dài một tiếng:

    - Tinh huyết tốt! Hạn Bạt Huyết Phần ở đâu?

    Trong Tinh Hải, điểm điểm loang lổ giống như mặt nước rung động, nổi lên từng mảnh hỏa quang hồng sắc, hỏa quang khuếch tán bao phủ mấy trăm triệu dặm Tinh Hải phụ cận.

    Hung sát đầy trời, hỏa quang vô cùng.

    Mảnh hỏa hải (biển lửa) kia bao phủ toàn bộ mấy tinh hệ xung quanh vào, ngay cả đại quân của Tả Sư Dạ Vũ cũng ở trong đó. Chẳng qua, dưới sự tận lực khống chế của Vũ La, những đại quân kia vẫn chưa bị Hạn Bạt Huyết Phần độc hại mà thôi.

    Vũ La một quyền chém ra, huyết hải hồng quang vô cùng vô tận toàn bộ hội tụ đến trên quyền đầu của hắn, hóa thành một đạo quang lưu nóng cháy đâm vào trong thân thể của Ngao Tốn.

    Dưới từng chiếc lân phiến của Ngao Tốn đều phun ra hồng quang đáng sợ. Hắn rống lên một tiếng dài thể lương, chấn động toàn bộ Tinh Hải, long thân cường hãn dưới tác dụng của Hạn Bạt Huyết Phần nhanh chóng tiêu tán, hóa thành Ngũ Hành Lạp Tử tinh thuần nhất, bị Hạn Bạt Huyết Phần hấp thu.

    Trong toàn bộ Tinh Hải một mảnh tĩnh mịch, mấy chục vạn đại quân của Tả Sư Dạ Vũ, mấy vạn đại quân của Long Ưng Ma Tôn toàn bộ đều lặng ngắt như tờ. Nhất là Long Ưng Ma Tôn, ở trong mắt hắn Long tộc chi chủ Ngao Tốn vô địch Tiên giới, không ngờ ba quyền đã bị đánh giết! Người đã giết Ngao Tốn phải hùng mạnh cỡ nào.

    Vũ La ở trong Tinh Hải nói với Long Ưng Ma Tôn:

    - Viện quân của Long tộc sẽ không tới, ta đã phong ấn mảnh Tinh Hải này, không gian truyền tống tiên trận, hư không tiếp dẫn điểm, toàn bộ đều không mở ra được. Đầu hàng đi.

    Hắn nói xong, cách không nhìn Tả Sư Dạ Vũ mỉm cười, xoay người phá không mà đi.

    Tả Sư Dạ Vũ thản nhiên hạ xuống, trở về trung quân đại trướng của mình, nhưng không có tâm tư đi phát động tổng tiến công, mà giống như thiếu nữ mới yêu, vân vê góc áo, ngồi một mình trên mặt vô cùng thẹn thùng, lay động say lòng người...

    Tinh Vực của Tiên Long nhất tộc cư trú, chính là một chỗ cấm địa trong Cửu Giới Tinh Hà, bọn họ tự xưng là Long Đình Tinh Hải, mà các Tiên Nhân lại gọi ở sau lưng là Vô Hồi Tinh Hải.

    Từ sau khi Ngao Tốn nắm quyền, mảnh Tinh Hải này đối với Tiên Nhân mà nói đã trở thành danh từ của tử vong, hễ có người vô ý xông vào, tuyệt đối chỉ có một con đường chết.

    Long Đình Tinh Hải phạm vi rộng lớn, mặc dù số lượng của Tiên Long nhất tộc kém xa so với Tiên Nhân, thế nhưng phạm vi của mảnh Tinh Vực bọn họ cư trú này, lại rộng lớn hơn so với Tiên giới.

    Chẳng qua, Long tộc hùng mạnh, gần như mỗi một con Tiên Long đều có thực lực nhục thân mở ra hư không tiếp dẫn điểm. Cho nên một khi mệnh lệnh phát ra, toàn bộ Long tộc hội tụ lại, chẳng qua cũng chỉ là một canh giờ, đây còn là bởi vì trong đó có Tiên Long quá lười, dây dưa lề mề.

    Vũ La đứng trong Long Đình Tinh Hải, khẽ búng vào Cửu Long lệnh một cái, chính là mệnh lệnh triệu tập toàn bộ Long tộc tập hợp.

    Trong Tinh Hải nhanh chóng mở ra từng hư không tiếp dẫn điểm liên tục, các Tiên Long từ trên tinh cầu của mình nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy người cầm Cửu Long Lệnh không ngờ là một Tiên Nhân lập tức ẫn nộ.

    - Hắn là ai, vì sao nắm giữ Cửu Long Lệnh?

    - Tộc trưởng đâu, vì sao lại giao Cửu Long Lệnh cho một Tiên Nhân?

    - Lúc trước đại quân không thể mở hư không tiếp dẫn điểm, có thể có liên quan với Cửu Long Lệnh thất lạc không?

    Từng con Tiên Long thân thể khổng lồ xuất hiện, nghi vấn cũng càng ngày càng nhiều. Toàn bộ Tinh Hải đều nhanh bị những Tiên Long thể hình khổng lồ này chen chật, có chín con Tiên Long cực kỳ già nua chậm rãi bay ra, một con Tiên Long trong đó nói:

    - Nhân tộc kia, vì sao chí cao lệnh bài của tộc ta lại ở trong tay ngươi? Tộc trưởng Ngao Tốn của tộc ta hiện tại ở đâu?

    Vũ La nhìn lão long kia, hỏi: .

    - Ngươi có thân phận gì?

    Lão long bị một Nhân tộc chất vấn không khách khí như vậy, suýt chút nữa nổi giận lôi đình. Chỉ là Cửu Long Lệnh quan hệ trọng đại, càng liên lụy đến tung tích của Ngao Tốn, lão long chỉ có thể nhịn xuống:

    - Ta chính là đại trưởng lão Ngao Hà của Tiên Long nhất tộc. Ngao Tốn không ở đây, ta chính là người chủ sự của Tiên Long nhất tộc.

    Hắn một thân Long Nguyên hệ Thủy cuồn cuộn mà phát, thân thể dài quá trăm vạn dặm, thật sự giống như một tiên hà vắt trong Tinh Hải.

    Vũ La gật đầu:

    - Tốt, ngươi có thể làm chủ là được. Ngao Tốn, ta đã giết...

    - Cái gì! Lớn mật!

    - Làm càn, lại dám cuồng vọng như vậy.

    - Lập tức diệt sát hắn, đốt xương thành tro, hình thần câu diệt, báo thù cho tộc trưởng.

    Tiên Long lớn tiếng rít gào, Long tộc chi chủ cao quý không ngờ bị một Nhân tộc giết chết, các Tiên Long bất kể như thế nào cũng không cách nào tiếp thu.

    Vũ La khoát tay, nhìn Ngao Hà nói:

    - Xem ra ngươi còn có một chút lý trí, biết ta đã có thể giết Ngao Tốn, cũng sẽ không bị các ngươi giết để báo thù dễ dàng như vậy.

    Ngao Hà sắc mặt âm trầm:

    - Thù này, Tiên Long nhất tộc nhất định sẽ báo, ngươi có thể không sợ bất luận một người nào trong chúng ta, nhưng đừng quên, Tiên Long nhất tộc chính là một tộc hùng mạnh nhất trong Cửu Giới Tinh Hà.

    Vũ La không chút để ý, rất nhẹ nhàng nói:

    - Ta tới nơi này chính là muốn dập tắt tâm tư báo thù của các ngươi. Không bằng như vậy đi, ta làm một việc, Tiên Long nhất tộc hãy nhìn xem, nếu như các ngươi còn muốn cố ý báo thù cứ việc tới tìm ta.

    Ngao Hà nhíu mày: tên nhân loại nho nhỏ trước mắt này, dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?

    Rất đông Tiên Long phía sau Ngao Hà càng lớn tiếng mắng chửi.

    Mà Vũ La, tiếng mắng chửi rơi lại phía sau, trước mắt là một mảnh tinh hà sáng lạn.

    Bên ngoài Long Đình Tinh Hải có chín hằng tinh sáng sủa nhất, đó là tiêu chí môn hộ của Tiên Long nhất tộc: Cửu Tương Liên Hoàn Tinh.

    Trong cửu tinh này, thể tích của mỗi một viên đều lớn gấp hơn ba lần hằng tinh bình thường trong Cửu Giới Tinh Hà.

    Vũ La khẽ vươn tay chỉ về phía một hằng tinh trong đó, có chút áy náy nói:

    - Vậy bắt đầu từ ngươi đi.

    Tiếng mắng giống như thủy triều, các loại từ ngừ ác độc tuôn ra, Vũ La vươn tay chỉ ra, chín đạo ngân quang cực nhỏ từ trong mi tâm bay lượn ra, đến trong Tinh Hải, hàng ti đạo tinh quang tự động hội tụ lại, chín đạo ngân quang long khiếu đầy trời, hóa thành chín con Linh Long cực lớn thân thể dài quá trăm vạn dặm.

    Linh Long giương nanh múa vuốt, lao về phía hằng tinh Vũ La vừa chỉ.

    - Hắn muốn làm gì?

    Tiên Long nhất tộc kinh nghi bất định, ngay cả Ngao Hà ở gần Vũ La nhất cũng không hiểu Vũ La rốt cuộc muốn làm gì.

    Chín con Linh Long cực lớn lao tới bên cạnh hằng tinh kia, cũng không có dừng lại, mà tiếp tục lao lên! Tiên Long nhất tộc thất kinh, nhiệt độ mặt ngoài của hằng tinh cao bao nhiêu? Cho dù là các loại Tiên Bảo của Tiên giới cũng không so được, đây không phải là tìm chết sao?

    Thế nhưng cảnh tượng kế tiếp lại làm cho bọn họ trợn mắt há mồm: chín con Linh Long không có chết, ngược lại há mồm vừa nuốt một loại lực lượng mơ hồ không rõ làm cho hằng tinh vô cùng lớn kia có chút biến hình.

    - Đây...

    Tất cả tiếng mắng chửi thoáng cái yên lặng như tờ. Ngao Hà đứng đầu tiên hồi lâu chỉ nói ra một chữ, long não (não rồng) đã có chút không nghe sai khiến, khó có thể tự hỏi.
     
    inthenight and thailam0809 like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 862: Đại kết cục (Thượng)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp đại thành có lẽ những lão nhân trong Thánh Điện năm đó đã nghiên cứu thôi diễn ra bộ tiên quyết này, củng không ngờ thật sự có người có thể cơ duyên như vậy tu luyện đại thành bộ tiên quyết này.

    Chín con Linh Long rít gào, lực hút tăng mạnh.

    Nhưng đây dù sao cũng là một hằng tinh, ở toàn bộ Cửu Giới Tinh Hà, từ cổ chí kim có vô số người nảy sinh chủ ý với rất nhiều hằng tinh bên người, thế nhưng chưa từng có ai thành công.

    Những cường giả của Tiên giới có thể dễ dàng hủy diệt một hành tinh, thế nhưng khi đối mặt với một hằng tinh, bọn họ lại bất lực.

    Ngoại trừ Hắc Minh Tinh Nhãn, thật sự không có thứ gì có thể cắn nuốt một hằng tinh.

    Cửu Long Thôn Nhật (chín con rồng nuốt mặt trời), năng lượng mênh mông.

    Từng cỗ quang mang màu đỏ thẫm từ trên hằng tinh chui vào trong miệng của cửu long, hằng tinh kia giống như lòng đỏ trứng được trần nước sôi, vật chất hạch tâm chảy ra từng chút một.

    Chín con Linh Long giống như chín Hắc Minh Tinh Nhãn, đã dùng bốn canh giờ phân chia hết một hằng tinh.

    Môn hộ vốn là cửu tinh, hôm nay chỉ còn lại bát tinh.

    Trọn vẹn bốn canh giờ, tất cả Tiên Long lặng ngắt như tờ, vô cùng khiếp sợ nhìn Cửu Long Thôn Nhật. Tất cả phát sinh trước mắt đã vượt xa phạm vi mà bọn họ có thể lý giải.

    Cửu Long Thôn Nhật chỉ vừa mới bắt đầu, ngón tay của Vũ La lại chỉ về phía hằng tinh thứ hai. Chín con Linh Long vừa mới cắn nuốt một hằng tinh, khẩu vị mở rộng, lập tức quay đầu lao về phía hằng tinh thứ hai.

    Cửu long hiện, hằng tinh diệt.

    Hằng tinh thứ ba...

    Ngao Hà rất muốn ngăn cản, chín hằng tinh sáng sủa này chính là môn hộ cửu tinh của Tiên Long nhất tộc, vô luận là ai, chỉ cần từ xa nhìn thấy chín viên mình tinh này sẽ biết đến địa bàn của Long tộc. Nếu như cửu tinh hoàn toàn bị diệt, vậy Long tộc thật sự mất hết thế diện.

    Thế nhưng sâu trong đáy lòng hắn đã cảm thấy một cảm giác sợ hãi, hắn cực lực áp chế cảm giác sợ hãi này, nhưng vẫn như trước phun trào ra không thể ngăn chặn, làm cho thân thể khổng lồ của hắn cũng không ngừng run rẩy.

    Ngao Hà lặng lẽ nhìn lại, không chỉ là hắn, toàn bộ Tiên Long nhất tộc, bao gồm cả tám đại trưởng lão phía sau hắn tất cả đều đang run rẩy. Chỗ xa hơn, những Tiên Long nhỏ yếu kia thậm chí vô ý thức thu thân thể lại giống như một con rắn, dường như chỉ có như vậy bọn họ mới có cảm giác an toàn.

    Trong lòng Ngao Hà thở dài một tiếng, tuyệt đối không có can đảm tiến lên ngăn cản.

    Hai ngày sau, môn hộ cửu tinh của Tiên Long nhất tộc toàn bộ bị diệt.

    - Ta là Vũ La, ai còn muốn báo thù, có thể tới Cự Tượng tinh tìm ta.

    Lời nói của Vũ La trước khi đi giống như hồng lôi, nhưng tuyệt đốicó con Tiên Long nào dám đi Cự Tượng tinh.

    Một câu nói vô cùng đơn giản này, ở trong thời gian mấy vạn năm sau đó, dường như vẫn không ngừng vang vọng trong Long Đình Tinh Hải, mỗi một con Tiên Long khi nghĩ đến cảnh tượng của hôm ấy đều sẽ vô ý thức run rẩy một chút.

    Trận chiến Long Đình Tinh Hải ấy đã qua năm mươi năm, nhưng bóng ma của trận chiến ấy vẫn bao phủ ở trên đỉnh đầu Tiên Long nhất tộc. Gần như mỗi một con Tiên Long đều không muốn nhắc tới trận chiến ấy, thế nhưng lại không có một con Tiên Long nào có thể quên được trận chiến ấy. Từ đó về sau, Tiên Long nhất tộc bị kéo xuống từ trên vị trí cao cao tại thượng trong Cửu Giới Tinh Hà, mất hết mặt mũi.

    Hiện tại toàn bộ Cự Tượng tinh đã là lãnh địa của Vũ La, một khối duy nhất còn lại lưu lại cho Thiền cô nương.

    Nàng đã dẫn theo một chi quân đội được trang bị tốt nhất, đánh vào chỗ sâu hơn của Cửu Giới Tinh Hà. Cường giả Nhất phẩm của nàng có bảy thành đều đến từ sự chi viện của Vũ La, ba thành còn lại, toàn bộ trang bị cũng được Vũ La cung cấp, Phù Hạch Tiên Binh hoặc là Phù Vận Tiên Văn đều là hạng nhất, chiến lực chí ít đề cao ba thành.

    Nghe nói Thiền cô nương đã khai thác gần một nửa Tinh Vực, đuổi đi tất cả tinh thú, đây là công lao của hai con rùa. Mặc dù thị lực không tốt, thế nhưng mắt mù tay chân càng thêm đáng sợ, bởi vì ngươi tuyệt đối sẽ không đoán được kế tiếp nó sẽ công kích tới đâu, ngay cả bản thân chúng nó cũng không biết.

    Một điển hình phụ thuộc vào Vũ La chính là Tiên Ma thương hành.

    Theo Vũ La không ngừng mở rộng, Tiên Ma thương hành càng trở thành một con quái vật khổng lồ của thương nghiệp Tiên giới, căn bản không có ai có thể địch nổi, lúc cực thịnh, có lúc đã khống chế sáu thành thương nghiệp qua lại của toàn bộ Tiên giới.

    Mà sau khi Tô Cửu Lan trở thành hội trưởng của Tiên Ma thương hành, lại không ngừng co rút lại. Hiện tại vẫn là Tiên giới đệ nhất thương hành, nhưng chỉ khống chế chừng hai thành thương nghiệp qua lại của Tiên giới.

    Tuy nói là định mức đã giảm xuống, thế nhưng trí giả chân chính đều đang tán thưởng Tô Cửu Lan.

    Trên Cự Tượng tỉnh lại xây dựng lên hai tòa cung điện rộng lớn.

    Một tòa Hình Đài Cung, cung điện giống như đao phách phủ tạc mà thành, chọn dùng rất nhiều gạch xanh đá xanh, màu sắc cổ kính dày nặng.

    Đây là nơi ở của Ngự Bộ Tiên Hậu Cốc Mục Thanh, cũng là nơi làm việc của nàng.

    Ba mươi năm trước Cốc Mục Thanh phi thăng lên, địa bàn của Vũ La cũng đã mở rộng đến bốn Tinh Vực. Cốc Mục Thanh hành nghề cũ, phụ trách công tác trinh tập (điều tra và tìm bắt) trong lãnh địa. Cho đến hôm nay trong lãnh địa trật tự ngăn nắp, người người tuân thủ pháp luật, Cốc Mục Thanh chiếm công đầu.

    Một tòa Minh Phi Cung khác, phong cách lại nhu hòa một chút, nhưng trong đó tùy ý có thể nhìn thấy các loại trang bị tập luyện vũ trang, có thể thấy được chủ nhân cũng không phải là hạng người hiền hòa.

    Đây là tẩm cung của Minh Tú Tiên Phi Chu Cẩn.

    Vô luận như thế nào, bài danh của nàng cũng ở sau Cốc Mục Thanh, mặc dù nàng không cam lòng, nhưng cũng vô cùng bất đắc dĩ.

    Mà lúc này, trong đế cung của Vũ La, trong một viện tử trống trải, một đám người lấm la lấm lét tụm lại một chỗ, sắp xếp theo thứ tự khi ở hạ giới: Vũ La, Hướng Cuồng Ngôn, Lư Niệm Vũ, Vu Thiên Thọ, tất cả đều ở đây. Còn thêm một người: Lương Mạt Vũ.

    Lương Mạt Vũ đứng ở xa xa, trên mặt lộ vẻ khinh thường:

    - Ham muốn ăn uống mà thôi, các ngươi có cần hưng phấn như vậy không?

    Vu Thiên Thọ nhìn hắn rất không ưa:

    - Mỗi lần ngươi đều giả bộ, đợi chút nữa ngươi ngàn vạn lần đừng qua đây, ngươi dám qua, cẩn thận tiên kiếm của lão Vu ta.

    Lương Mạt Vũ thật không sợ hắn:

    - Chỉ bằng ngươi? Hừ!

    Vu Thiên Thọ bị xem thường, vô cùng căm tức, bèn vạch chuyện xấu hổ năm xưa của đối phương ra:

    - Ôi chao, hiện tại vênh váo rồi, năm xưa mấy trăm năm giậm chân trên cảnh giới Nhị phẩm Tiên nhân, sao lại không nhìn thấy ngươi kiêu ngạo như vậy? Không phải ỷ vào Phù Vận Tiên văn của sư phụ ta luyện chế theo thân thể, ngươi mới tiến vào Thần Vị sao, cuồng cái gì?

    Lương Mạt Vũ nhíu mày:

    - Ngươi không phục ư? Phóng ngựa qua đây đánh một trận.

    - Tới thì tới.

    Hai người vểnh râu trừng mắt muốn động thủ. Lư Niệm Vũ bên cạnh vừa ăn vừa nói thầm:

    - Hai tên ngốc, còn không nhanh tới thưởng thức thịt nướng, rất nhanh sẽ không còn. Đây chính là Bách Thiệt Hoàng Oanh tươi mới nhất trong vườn của Bách Điêu Tiên Tôn, ăn lần này, lần tới còn không biết mấy trăm năm sau Bách Điểu Tiên Tôn mới bồi dưỡng ra một đám Bách Thiệt Hoàng Oanh mới đây.

    Vu Thiên Thọ quay đầu lập tức chộp tay vào đống lửa.

    Mùi thơm tỏa ra, Lương Mạt Vũ cũng không chịu được, vô thanh vô tức xuất hiện ở bên cạnh đống lửa, lại đi tranh đoạt một con chim nướng với Vu Thiên Thọ:

    - Thỉnh thoảng thỏa mãn thú ăn uống cũng không phải chuyện gì lớn...

    - Làm sao ngươi cũng không được cướp của ta.

    - Dựa vào cái gì nói đây là của ngươi?

    - Ngươi...

    - Ngươi...

    Hai người lại xông vào nhau rất nhanh.

    Vũ La vừa ăn vội vàng, vừa đau lòng giáo dục Hướng Cuồng Ngôn:

    - Ta nói ngươi đó, khổ công mấy trăm năm của Bách Điểu Tiên Tôn người ta, tất cả đều bị ngươi trộm đi. Nếu như đến lúc đó hắn phát hiện, nhất định sẽ nổi giận lôi đình tới tìm ngươi tính sổ.
     
    inthenight and thailam0809 like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)