Tiên Lộ Tranh Phong - Full - Duyên Phận

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451

    Chương 1289: Tử Vân

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 1289: Tử Vân

    Chúng ta đang ở trong Thiên Đạo Pháp Luân!

    Đường Kiếp nói một câu nói làm mọi người nhảy dựng lên.

    Ngọc Thành Tử phản ứng lớn nhất, vô ban đưng dây: "Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!"

    Đúng, hắn không thể chấp nhận.

    Thiên Đạo Pháp Luân có liên quan tới Thiên Đạo, đây là nhận thức chung của đại đa số người. Không phải do nó có tên gọi Thiên Đạo Pháp Luân, mà là do bản thân nó là thứ hư huyễn, mờ ảo, khổng lồ, thần bí nhất trong thiên địa, đồng thời quanh nó còn quấn thập nhị đại đạo, ba ngan tiểu đạo.
    Bao nhiêu đại đạo pháp tắc cùng với những thứ quấn quýt đại biểu nó có địa vị hạt nhân trong Thiên Đạo.

    Chính vì nguyên nhân này, cái gọi là "Ngu giả loạn tên" chỉ là trò cười, mọi người tán đồng Thiên Đạo Pháp Luân không phải do danh tự này mà là do vô số thứ quấn quanh đại đạo có thể một đòn khiến Binh Chủ cung phải tan xương nát thịt!

    Nó thể hiện ý chí Thiên Đạo!

    Mà hiện tại, lời Đường Kiếp giải thích đã lật đổ tất cả những thứ này.

    Nó mang ý nghĩa Thiên Đạo Pháp Luân không phải thứ biểu hiện của Thiên Đạo mà là thứ có thật!
    Nó mang ý nghĩa thứ Ngọc Thành Tử khổ sở truy tìm kia, vào lúc mới bắt đầu đã là một âm mưu!

    Đây là chuyện Ngọc Thành Tử không thể chấp nhận được.

    Nhưng mà sự tiến triển thường thường chính là như vậy khi một chuyện xuất hiện gay go dấu hiệu, nó thường sẽ ngày càng gay go.

    Nam tử mặc áo tím lộ nụ cười thỏa mãn: "Đường Kiếp, ngươi quả nhiên luôn thông minh như vậy."

    "Ngươi biết ta?" Đường Kiếp phát hiện mùi vị không bình thường.

    Tử y nam tử mỉm cười nhấc chén rượu: "Ngươi là khâu trọng yếu nhất của vận mệnh."

    "Ồ? Thế tác dụng của ta là gì?"

    Tử y nam trả lời: "Ở ngoài thiên địa, không ở trong vận mệnh."

    Tâm Đường Kiếp thoáng động.

    Lời này như nói cho Đường Kiếp, năm đó hắn đi tới Tê Hà Giới do có người sắp xếp . Còn nguyên nhân, đương nhiên do hắn đến từ một thế giới khác, không bị vận mệnh nơi này chưởng khống.

    Đường Kiếp hít một hơi nói:
    "Xem ra từ lúc bắt đầu ta đã là quân cờ của người nào đó."

    Tử y nam tử cười nói: "Đúng. Thế nhưng Tinh La Đại Thiên Giới không cách nào chưởng khống vận mệnh của ngươi, lúc trước sắp xếp người cũng không có cách chưởng khống. Vì vậy con đường của ngươi vẫn do ngươi tự đi, không liên quan tới người khác, không cần quá chú ý."

    May là tử y nam tử không có phủ nhận Đường Kiếp, trực tiếp nói: "Ngươi vốn là ý chỉ vận mệnh đối kháng Ngọc Thành Tử, nhưng chẳng ai ngờ ngươi còn xuất sắc hơn Thiên Đạo chờ mong."

    Giờ Đường Kiếp cùng Ngọc Thành Tử mới tỉnh ngộ.

    Ngọc Thành Tử vỗ bàn đứng thẳng lên: "Hóa ra do các ngươi làm ra?"
    Năm đó hắn thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật đại tiên thuật, đã sớm tính chính xác tất cả, không ngờ lúc sống lại liền xảy ra sự cố. Đầu tiên là Đường Kiếp một thể song phân, thể tu pháp tu thuộc về hai thân, dẫn đến hắn không thể cùng lúc nắm giữ thể pháp song tu, nhưng đây chỉ là tu vi của Đường Kiếp, Đường Kiếp không vâng mệnh vận chưởng khống, Ngọc Thành Tử chỉ có thể tự nhận xui xẻo, thừa nhận thế không hoàn mỹ. Nhưng tiếp sau đó đoạt thân thể phân thân sống lại, không ngờ trong còn ẩn giấu ý thức của Đường Kiệt.

    Vốn tưởng rằng đó là số mệnh, nhưng nguyên lai trong bóng tối lại còn có người quấy phá. Khó trách linh hồn kia quái dị như vậy, càng không có cách nào bị hắn phát hiện, nguyên lai là dị thế chi hồn, không bị vận mệnh nắm trong lòng bàn tay, nên không bị hắn phát hiện.

    Tử y nam tử vẫn bình tĩnh: "Ngươi làm việc nghịch thiên, mưu toan soán mệnh, Thiên Đạo phát hiện, bắt giư dị thế chi hồn làm hỏng đại kế của ngươi không phải rất bình thường sao? Vì sao phải kinh ngạc như thế?"

    Ngọc Thành Tử ngạc nhiên không nói gì.

    Đúng vậy, ngươi nghịch thiên soán mệnh còn hy vọng Thiên Đạo mặc kệ sao?

    Nếu không phải Thiên Đạo có pháp tắc, không cách nào trực tiếp ra tay công khai can thiệp, chi sơ từ khi ngươi dùng thâu thiên hoán nhật luân hồi lần đầu tiên đã giêt chêt ngươi, cái nào cho phép ngươi tiêu dao hung hăng đến giờ?

    So sánh với điều đó, một dị thế chi hồn nhỏ bé, một hạt giống không bị vận mệnh chưởng khống không là gì.
    Ngọc Thành Tử hít vào một hơi: "Hay, hay. Nhưng hôm nay bản tôn vẫn đi đến nơi này. Thiên Đạo... nguyên lai cung là người chưởng khống mà thôi. Hôm nay ta muốn xem, ngươi dám ngăn cản ta."

    Nói rồi đứng lên, khí tức khổng lồ bao phủ xuất ánh sáng màu vàng không nhìn đạo thế giới này, trên người Ngọc Thành Tử đang tỏa hào quang của Đại La Kim Tiên.

    Ngọc Thành Tử cười gằn nói: "Thật sự cho rằng nơi này liền có thể áp chế thực lực bản tôn sao?"

    Hắn nhập thập nhị đại đạo, đã sớm hòa 12 đại đạo làm một thành hợp đạo. Hợp đạo lĩnh vực của hắn cùng Thiên Đạo lĩnh vực trên trình độ nào đó kỳ thực đều là một, chính là hình thành đạo vực của chính mình, trong đạo vực hắn là người chưởng khống tuyệt đối. Tuy thủ đoạn bất đồng nhưng trăm sông đổ về một biển. Cung chính vì nguyên nhân này hắn vẫn không lên cấp Thánh Tiên, bởi vì một khi lên cấp Thánh Tiên, nhất định phải tự chứng một đạo, hoà vào thiên địa, trái lại không cách nào tự thành một thể. Đường Kiếp cùng Ngọc Thành Tử đều nhận ra được điểm này, vì vậy từ bỏ lên cấp, đối với bọn họ mà nói Đại La là vị trí chí cao.

    Thời khắc này Ngọc Thành Tử chân chính thể hiện ra lực lượng, muốn ra tay.

    Không ngờ tử y nam tử thở dài nói: "Lúc nào ta từng nói mình là Thiên Đạo chấp hành giả? Có lúc nào nói muốn ngăn cản ngươi cơ chứ?"

    Ngọc Thành Tử ngẩn ra, tay cũng không hạ xuống: "Ngươi không ngăn cản ta?"

    Tử y nam tử lắc đầu.
    Hắn chỉ lên đỉnh đầu: "Kỳ tích vượt qua Thiên Đạo ở trên đỉnh tháp, chỉ cần lên được nơi đó, ngươi có thể đạt được."

    Ngọc Thành Tử thu tay về.

    Lấy tu vi, kiến thức của hắn, có thể thấy nam tử mặc áo tím này không nói dối.

    Hắn xác thực không có ý ngăn cản mình.

    Mặc dù như thế, Ngọc Thành Tử vẫn nói: "Cứ thế đi tới?"

    Tử y nam tử trả lời: "Sẽ có một vài thử thách nho nhỏ."

    "Quả thế." Ngọc Thành Tử hừ nhẹ: "Biết không dễ như vậy."
    "Nhưng không ngăn được ngươi." Tử y nam tử trả lời.

    Ngọc Thành Tử nhìn lại, thấy hắn cũng không hứng thú lên tiếng, biết không hỏi thêm được gì liền rời đi.

    Hắn trù tính van năm vì ngày hôm nay. Bất luận phía trước có gian nan hiểm trở cung cũng không thể ngăn được hắn.

    Một đám Vương Đình tiên tướng, Phật quốc dồn dập vào theo, thậm chí cả Hồng Mông quần ma, Tam Thánh môn hạ cũng không ngoại lệ.

    Dù là vô tình hay cố ý, phá hoại hay cản trở vẫn thuận thế tiến vào, đã đến nơi này thì không thể dừng bước.
    Chỉ có Đường Kiếp, lúc này trái lại không tiến vào.

    Hắn an vị trong đại sảnh, phẩm rượu ngon, như đang suy tư chuyện gì.

    "Nghĩa phụ?"

    Vương Diêu hỏi.

    "Ngươi muốn thì đi đi." Đường Kiếp nhàn nhạt nói: "Nhớ phải cẩn thận."

    Vương Diêu gật đầu: "Nghĩa phụ yên tâm, cái kia Ngọc Thành Tử có muốn giết ta cung không dễ như vậy."

    Hắn có Thời Không Đạo là thủ đoạn đào mạng, Ngọc Thành Tử có khôi phục tu vi Kim Tiên cung không sợ.

    Đám đông dồn dập tiến vào, trong tháp chỉ còn lại Đường Kiếp cùng đôi tử y nam nữ.

    Tử y nam tử nhìn Đường Kiếp, hỏi: "Sao ngươi không đi?"

    Đường Kiếp cười đáp: "Vượt qua Thiên Đạo là thứ Ngọc Thành Tử theo đuổi, không phải ta. Ta tiến vào nơi này chủ yếu vì không hợp Ngọc Thành Tử, muốn phá hoại kế hoạch của hắn, nhưng cuối cùng, vẫn là muốn xem là cơ duyên nào có thể vượt qua Thiên Đạo."

    "Vậy ngươi càng nên đi tới, chỉ ở nơi đó ngươi mới có thể tìm được đáp án." Tử y nam tử nói.
    "Không vội, chí ít hiện tại ta cảm thấy hứng thú với ngươi hơn." Đường Kiếp trả lời: "Ta muốn biết ngươi sai, sao lại ở đây?"

    Tử y nam tử lắc đầu: "Biết chuyện của ta không có trợ giúp gì với ngươi. Coi như ta là những ma quái, Tinh Linh bên ngoài không phải càng tốt hơn?"

    "Nhưng ta một mực muốn biết. Không phải ngươi đã nói ta không nằm trong vận mệnh. Vì vậy, ta có sự quyết đoán của mình. Dù vận mệnh sắp xếp như thế nào đều không ảnh hưởng tới ta. Hiện tại ta muốn biết các ngươi là ai?"

    Đường Kiếp nói tới đây, ngữ khí lạnh lẽo, ánh mắt trói chặt đối phương.

    Tay Tử y nam tử đang nâng chén ngưng trệ.
    Chốc lát, hắn rốt cục cười nói: "Quả nhiên, người không vâng mệnh vận sắp xếp chính là phiền phức. Vừa có thể trở thành lợi khí phá giải đối thủ cung có thể trở thành thứ cản trở bản thân. Bởi vì ngươi không biết lúc nào hắn sẽ ra tay với ngươi. Coi như là dùng Thiên Niên túy, được vận mệnh chúc phúc, Thiên Đạo chỉ dẫn cung không thể ảnh hưởng đến ngươi. Đã như vậy, cũng chỉ đành..."

    Tử y nam nhân nói rồi chậm rãi đứng thẳng lên, cùng nữ tử y phục rực rỡ đồng thời lui về phía sau.

    Hắn muốn chạy?

    Trong mắt Đường Kiếp lóe tinh quang chộp tới: "Vẫn nên ở lại nói cho rõ ràng!"

    Chỉ là thân thể tử y nam nữ bắt đầu mơ hồ, Đường Kiếp chỉ bắt được huyễn ảnh, sau một khắc hai người đã biến mất không còn tăm tích.

    Đường Kiếp đứng dậy, lại nhìn thấy đại sảnh đã bị cấm trụ toàn bộ.

    Đường Kiếp không để ý lắm, chỉ là lớn tiếng nói: "Ngươi nói ta có thể trở thành lợi khí phá giải đối thủ, ai là đối thủ? Vận mệnh? Thiên Đạo? Các ngươi không ở đây sao? Tại sao các ngươi còn muốn đối nghịch với vận mệnh? Nói cho ta, các ngươi rốt cuộc là ai?"

    Không có tiếng trả lời.

    Đường Kiếp: "Các ngươi không nói, ta không biết sao? Thiên Đạo lĩnh vực, mở!"
    Một vòng sáng hiện ra dưới chân hắn.

    Nương theo vầng sáng này xuất hiện, hư ảnh hai bóng người hiện ra trước mắt Đường Kiếp, rõ ràng là đôi tử y nam y phục rực rỡ khi nãy. Đây không phải huyễn thuật, mà là Đường Kiếp mượn Thiên Đạo lĩnh vực bắt giư khí tức lúc trước hai người để lại, không ngừng phục chế, cuối cùng hình thành hai giả thân.

    Đó là tiên giới bản khắc, long thuật, chỉ có điều được Đường Kiếp thông qua Thiên Đạo lĩnh vực cùng khí tức để lại tái hiện mà thành, Vô Thượng Chân Tiên vốn có năng lực sáng tạo pháp thuật, Thiên Đạo lĩnh vực càng có thể hóa tất cả không thể thành khả năng. Hai bên kết hợp lại, Đường Kiếp tự nghĩ ra tiên thuật, trực tiếp sáng tạo ra hai phục chế giả thân.

    Sau một khắc Đường Kiếp đưa tay nhập vào hai giả thân, bắt đầu hấp thu ký ức.
    Vô số ảnh hưởng từ trong đầu Đường Kiếp như thuỷ triều dâng lên, đa số là mảnh vỡ phá nát không thành hình, mãi đến tận khi có hai danh từ chảy qua đầu hắn.

    Đường Kiếp chấn động, buột miệng kêu lên: "Tử Y Tán Nhân, Giáng Vân Tiên Tử, hóa ra là các ngươi, Tử Vân nhị tiên!"
     
    thailam0809 thích bài này.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451

    Chương 1290: Thánh Tiên

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 1290: Thánh Tiên

    Tử Vân nhị tiên, chính là đôi phu thế năm đó Đường Kiếp tìm kiếm.

    Năm đó Tử Y Tán Nhân đọa ma, thê tử đi khắp nơi tìm y hỏi dược, chỉ để Tử Y Tán Nhân trừ khử ma tính. Đường Kiếp tìm khắp thiên hạ vẫn không tìm được, không ngờ lại gặp họ ở đây.

    Nhìn dáng vẻ hiện giờ của Tử Y Tán Nhân thì ma tính đã trừ khử hết, trở thành một người bình thường, chuyện năm đó Hoàng Vô Cực nhìn thấy không giả.

    "Xem ra, năm đó Hoàng Vô Cực nói tới nơi trừ khử ma tính chính là chỗ này." Đường Kiếp tỉnh ngộ.

    Nơi vượt qua cả Thiên Đạo thì trừ khử ma tính không đáng là gì.
    "Ồ?" Ẩn núp trong bóng tối, Tử Y Tán Nhân cũng giật mình: "Có thể sáng chế ra thuật pháp như vậy, không hổ là kẻ nằm ngoài vận mệnh."

    "Co thê do đi tới địa điểm chính xác." Đường Kiếp lẩm bẩm trả lời.

    Hắn cúi đầu, nhìn vầng sáng dưới chân.

    Ban nãy phóng thích Thiên Đạo lĩnh vực, hắn liền cảm nhận được sử dụng Thiên Đạo lĩnh vực ở thế giới này, hắn lại có cảm giác thông thuận như cá gặp nước.

    Đúng, như cá gặp nước.

    Thiên Đạo lĩnh vực vốn bị hạn chế rất lớn.
    Dù Tử Vân nhị tiên khá đơn giản, song lại dính đến chuyện không hề đơn giản mà khá phức tạp, đặc biệt trong tình huống đối phương hầu như không lưu lại quá nhiều khí tức.

    Hơn nữa còn là thần thông tự nghĩ ra, chuyện này ý nghĩa Đường Kiếp thi triển loại thủ đoạn này sẽ tiêu hao không nhỏ.

    Nhưng vừa rồi Đường Kiếp lại phát hiện hầu như không có tiêu hao.

    Đúng, Thiên Đạo lĩnh vực hầu như không tiêu hao.

    Không phải do lực lượng Đường Kiếp mạnh lên mà là vì Thiên Đạo lĩnh vực có tính phù hợp với đạo trong không gian này.
    Thiên Đạo lĩnh vực cung được, hợp đạo lĩnh vực cũng được, trên bản chất mà nói, ở bên trong khu vực nhất định thành lập đạo của mình, trong khu vực đó bản thân là Thiên Đạo, chí cao vô thượng, hầu như mọi ý chí đều được thỏa mãn.

    Lấy ý chí cá nhân xây dựng lên đạo vực đương nhiên không cách nào chống đỡ được thiên địa đại đạo, dù là loại nào cũng bị chống lại, mâu thuẫn, bị hạn chế sử dụng.

    Nhưng đạo bản thân phù hợp với đạo thiên địa, mâu thuẫn sẽ giảm mạnh, đối ứng chính là phạm vi đạo vực sử dụng được tăng cường.

    Đường Kiếp phát hiện điều này.

    Đạo của hắn có tính phù hợp với đạo của không gian này.
    Do lúc trước mình lĩnh ngộ đạo ý bên trong vùng không gian này sao? Thể chất đặc thù khiến hắn không cách nào nhập đạo của Tinh La Đại Thiên Giới, nhưng nhập đạo ở đây lại dễ như ăn cháo.

    Nói cách khác, cái gọi là ly kinh phản đạo, ở thế giới này đã biến thành đạo thuận lòng trời?

    Nghĩ tới đây, tâm niệm Đường Kiếp hơi động, vầng sáng bao phủ cả đại sảnh.

    Phòng khách này nhìn như chỉ có một gian, kỳ thực bên trong chất chứa vô số không gian thần bí, giờ được hào quang của Đường Kiếp chiếu rọi đều không thể ẩn giấu, trải rộng trước mắt Đường Kiếp.

    Xoạt một tiếng, đại sảnh biến thành tinh không vô hạn, Đường Kiếp đứng dưới bầu trời sao, xung quanh là ánh sao lấp lánh.

    Một quần thể tinh không lớn!

    Nếu đổi thành người khác có lẽ sẽ cho đây là huyễn thuật, nhưng Đường Kiếp biết không phải!

    Đây không phải huyễn thuật mà là một không gian chân thực, chỉ là tầng tầng chông chât ẩn giấu đi, nhưng giờ bị Thiên Đạo lĩnh vực kích phát tới hiện nguyên hình!

    Hào quang Thiên Đạo lĩnh vực mạnh tới trước nay chưa từng có, hầu như bao phủ cả vùng không gian, cũng cho hắn biết rõ phạm vi không vực, nó bao quát mấy chục tinh giới cùng với lượng lớn hư không xung quanh.
    Chỉ là một đại sảnh lại chất chứa một vùng sao trời!

    Đây là vùng không gian khổng lồ thế nào!

    Một khắc đó nội tâm Đường Kiếp cũng chấn động theo.

    Xoạt! Xoạt!

    Hai bóng người đi ra từ hư không, chính là Tử Y Tán Nhân cùng Giáng Vân Tiên Tử.

    Hai người cung không ngờ có biến hóa này, đồng thời khiếp sợ nhìn Đường Kiếp: "Ngươi..."
    Đường Kiếp không thèm để ý bọn họ, chỉ nhìn vùng sao trời này.

    Hắn lẩm bẩm nói: "Một Đại Thiên Giới khác... Nguyên lai nơi này đúng là một Đại Thiên Giới khác! Nó không hề nhỏ.."

    Trước khi tiến vào, cảm thụ biến hóa nơi này, Đường Kiếp cũng đã có phán đoán, xác nhận không gian quỷ dị này là một đại thiên thế giới khác.

    Đây là nguyên nhân duy nhất có thể nói tạo sao đạo thế giới này lại khác biệt như vậy.

    Thế giới khác nhau, đao khac nhau!

    Chỉ là khi đó trong lòng Đường Kiếp còn có nghi vấn, chính là thế giới này quá nhỏ.

    Nhỏ đến không bằng Tiểu Thế Giới.

    Nhưng giờ Đường Kiếp đã rõ.

    Nó không nhỏ!

    Trước giờ không hề nhỏ!

    Nó chỉ bị chông chât, ẩn giấu, bị quy nạp trong tòa tháp này.

    Khi chân chính mở ra, ngươi chỉ cảm nhận được trống trải!
    Đồng thời Đường Kiếp cung rõ ở thế giới này, thể tu mới là chủ lưu.

    Binh Chủ ở đây thành tựu thể tu, thậm chí cự nhân tộc cung chịu lực phóng xạ của nó trở thành tinh giới có thể tu cường hãn nhất Tinh La Đại Thiên Giới.

    Thân thể cứng rắn ma quái, những chất liệu đá cùng xương cốt đạo binh, đó đều là minh chứng tốt nhất cho thế giới thể tu!

    Bởi vì đấy là đạo của nó!

    "Hóa ra là như vậy..." Nghi hoặc trong lòng Đường Kiếp giải được hơn nữa, lúc này mới nhìn về phía Tử Vân nhị tiên: "Hiện tại ta chỉ không hiểu thế giới này có quan hệ gì với Tinh La Đại Thiên Giới? Tại sao nơi này lại có cơ duyên vượt qua thiên đạo Tinh La Đại Thiên Giới? Sao hai người lại ở chỗ này?"

    Tử Vân nhị tiên nhìn nhìn lẫn nhau, không nói gì mà đồng thời hiển hiện chân thân.

    Đó là chân thân cao tới mười vạn trượng, trong tay môi ngươi năm một kiện đạo binh, toả ra uy năng khủng bố.

    Lúc này Tử Y Tán Nhân nói: "Muốn biết, vậy đánh thắng chúng ta đi."

    "Chứng đạo... Thánh Tiên?" Ánh mắt Đường Kiếp lạnh lẽo.

    Tử Vân nhị tiên này đã la hai đại Chứng Đạo Thánh Tiên.
    Đúng, thể tu Thánh Tiên, tu vi sớm hóa thành thần lực vô biên, kim thân van trượng, chứng minh đây là đạo của thế giới thể tu chứ không phải đạo Tinh La Đại Thiên Giới.

    "Xem ra phải chiến một trận mới hiểu được." Đường Kiếp tự nói một câu: "Nếu thế đánh đi!"

    Nói xong hắn nổi giận gầm lên một tiếng, cũng hóa thành cự nhân van trượng.

    Sau khi tiến vào thế giới thể tu này, bởi Đường Kiếp hấp thu lượng lớn năng lượng, lực lượng thể tu bành trước, đột phá bình cảnh, chân thân đạt đến cỡ 3 vạn trượng, nhưng vì hắn chưa đột phá Thánh Tiên bình cảnh nên còn kém xa Tử Vân nhị tiên.
    Tử Y Tán Nhân cười nói: "Đường Kiếp, ngươi có thực lực không tệ, nhưng vẫn hạn chế ở cấp độ Kim Tiên, nhât đinh không phải là đối thủ của chúng ta."

    Nói xong rìu đá bổ tới Đường Kiếp.

    Rìu đá nhìn như cổ điển, nhưng mang theo một luồng năng lượng đặc biệt, lúc xẹt qua phía chân trời làm xúc động không gian, ngay cả thiên địa cũng vì đó ảm đạm, phảng phất trong thiên địa chỉ có mỗi ánh búa này.

    Đạo đến phần cuối, hiệu quả như nhau.

    Dù là thế giới thể tu, thần lực ưu tiên, nhưng vào đúng lúc này biểu hiện ra sự huyền ảo không hề kém Tinh La Đại Thiên Giới.
    Đối mặt với một búa khai thiên tích, Đường Kiếp trực tiếp hung hăng đáp lại. Đế Nhận đồng dạng hóa thành búa lớn, kim quang nhận phủ cùng đá búa lớn va đụng, Đế Nhận trước giờ vô địch lần đầu tiên không làm gì được rìu đá, chỉ để lại hào quang xán lạn, lượng lớn đạo văn từ búa bùng phát ngăn trở Đế Nhận tập kích, đồng thời sức mạnh cuồng dã mãnh liệt xông ra, Đường Kiếp theo đó bay ngược, trong nháy mắt bay hơn mười triệu dặm, và thẳng vào một tinh giới.

    Lần đầu tiên giao thủ, Đường Kiếp hoan toan thât bai!

    Bất quá Đường Kiếp cũng không để ý, Đế Nhận vẽ ra một mảnh kim quang, lần nữa chém về phía Tử Y Tán Nhân.

    "Vô dụng!" Tử Y Tán Nhân vung búa nói: "Đường Kiếp, ngươi không phải là đối thủ của ta, lúc này thực lực chênh lệch. Một ngày không đột phá Thánh Tiên, ngươi đừng hòng vượt qua lão phu!"

    Búa lớn lần nữa đánh vào Đế Nhận, đập bay Đường Kiếp.

    Giáng Vân Tiên Tử không tham dự chiến đấu, chỉ là lạnh lùng nhìn.

    Tử Y Tán Nhân điên cuồng xông lại, từng búa như muốn hủy diệt đất trời, bổ ra lực lượng kinh khủng khiến Đường Kiếp không có cách nào hoàn thủ. Hắn xưa nay luôn kiêu ngạo về thể phách, nhưng trước thể tu Thánh Tiên lại như trẻ con, hoàn toàn không đỡ nổi một đòn, Đế Nhận cũng không thể chém phá.

    Tất cả lực lượng đều là tương đối.

    Cường hãn như Đường Kiếp, đối mặt Tử Y Tán Nhân cũng bị đánh tới bầm dập.
    Mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn không từ bỏ.

    Hắn không ngừng vung Đế Nhận, đón đỡ Tử Y Tán Nhân công kích, cung bị hắn đập bay.

    Toàn thân là máu, nhưng hai mắt vẫn lạnh nhạt như cũ.

    Hắn nhìn chằm chằm Tử Y Tán Nhân, để trọng phủ của hắn oanh tạp, lực diệt thế trút xuống người, bừa bãi tàn phá nhưng vẫn kiên trì, kiên nhẫn, thủ vững...

    Ầm!

    Va chạm khủng bố, Tử Y Tán Nhân lại một lần đánh bay Đường Kiếp.
    Hắn lớn tiếng gầm thét, búa lớn vung ra đánh Đường Kiếp đến một tinh giới hoang vu: "Đường Kiếp, từ bỏ đi! Pháp tu ở đây không có bất kỳ ý nghĩa gì, thể tu lại không bằng ta. Một ngày không thăng Thánh Tiên thì không thể là đối thủ của ta! Hiện tại từ bỏ, nghe ta sắp xếp, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng!"

    Vào lúc ấy, Đường Kiếp đột nhiên nói câu: "Ba lần."

    "Cái gì?" Tử Y Tán Nhân ngẩn ra.

    "Lên cấp Thánh Tiên." Đường Kiếp nói: "Liên quan với lên cấp Thánh Tiên ngươi nói ba lần rồi. Ngươi vẫn cứ vô tình nhắc nhở ta, chỉ có nâng tu vi lên Thánh Tiên mới có tư cách chiến đấu với ngươi."
    Tử Y Tán Nhân hơi biến sắc.

    Đường Kiếp chậm rãi đứng lên, lau đi vết máu khóe miệng, hắn chậm rãi nói: "Rất thú vị. Tuy rằng giờ ta chưa thế giới này có quan hệ gì với Tinh La Đại Thiên Giới, nhưng ít ra vẫn lý giải được Thánh Tiên là chuyện gì."

    Vũ khí trong tay Tử Y Tán Nhân cùng Giáng Vân Tiên Tử hơi rung lên.

    Đường Kiếp nói: "Ở đây thăng cấp Thánh Tiên rồi sẽ vĩnh viễn bị vây lại, không cách nào đi ra ngoài, đúng chứ?"
     
    thailam0809 thích bài này.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451

    Chương 1291: Kỷ nguyên thay đổi

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Động tác Tử Y Tán Nhân như người ấn nút tạm dừng, trì trệ ở không trung.

    Thậm chí còn toát lên vẻ sợ hãi.

    "Ngươi..." Hắn thấp giọng kinh hô.

    "Rất kinh ngạc vì ta biết được đúng không?" Đường Kiếp mỉm cười: "Kỳ thực không có gì lạ, dù sao ta từng tận mắt thấy Thánh Tiên đề thăng... Cái gọi là Chứng Đạo Thánh Tiên chính là đem đạo của mình hòa vào thế giới chứ gì? Nhưng kỳ thực chính là trói mình và thế giới lại một chỗ. Cũng không tồn tại cái gọi là cơ hội vượt qua Thiên Đạo, Ngọc Thành Tử chưa lên cấp Thánh Tiên, Tam Thánh lão tổ cùng Cửu Nạn cũng khó liều mạng ngăn cản. Dù Tây thiên phật tổ lựa chọn trợ giúp Ngọc Thành Tử, bản thân không tỏ vẻ hứng thú với việc vượt qua Thiên Đạo. Nhưng ta nghĩ mục đích của hắn là mượn cơ hội Ngọc Thành Tử vượt qua để giải trừ trói buộc Thiên Đạo với hắn."

    Tử Y Tán Nhân ha ha cười lớn: "Chuyện cười, Tam thánh cùng Cửu Nạn cũng không bị thế giới của bọn họ hạn chế, bọn họ vẫn tiến vào nơi này. Ngươi lại dựa vào gì cho rằng ta không thể rời khỏi?"

    Đường Kiếp trả lời: "Bởi vì ngươi không hề rời đi."

    Tử Y Tán Nhân ngây người.

    Bởi vì ngươi không hề rời đi!
    Đây chính là căn cứ của Đường Kiếp.

    Đúng, nếu có thể, có ai đồng ý ngồi trong một không gian đóng kín cả đời?

    Không cần suy luận, không cần đạo lý gì, sự tồn tại của phu thê Tử Y Tán Nhân chính la đáp án!

    Không phải họ không muốn rời đi, mà là không cách nào rời đi!

    Đây chính là kết quả thành tựu chứng đạo, vì sao lại vậy Đường Kiếp không biết, nhưng đối với hắn mà nói, biết kết quả là đủ rồi.

    Tử Y Tán Nhân ngơ ngác nhìn Đường Kiếp, không nói một lời.
    "Hiện tại, có thể nói cho ta chân tướng chưa?"

    "Chân tướng?" Tử Y Tán Nhân khẽ lẩm bẩm một tiếng, đột nhiên khẽ cười nói: "Muốn biết chân tướng còn không đơn giản sao? Lên tháp kia nhận cơ duyên, ngươi có thể đạt được chân tướng."

    Đường Kiếp khẽ nhíu mày.

    Hắn có thể thấy Tử Y Tán Nhân không cười kiểu bất đắc dĩ mà tràn ngập tự tin cùng mong chờ.

    Như cơ hội hắn chờ mong đã lâu đang tới.
    Hắn không biết đó là gì, nhưng mơ hồ có cảm giác không ổn.

    Hắn lắc đầu: "Không! Đó không phải là cơ duyên, mà là cạm bẫy."

    Nói xong thu lại Thiên Đạo lĩnh vực, co rút không gian, toàn bộ tinh không bắt đầu thu về.

    Đường Kiếp phải về đại sảnh, ngăn cản đám người Ngọc Thành Tử.

    Thấy thế, Tử y Tán Nhân sắc đột dữ tợn: "Cơ hội chúng ta chờ van năm há có thể cho ngươi phá hoại! Chết đi!"

    Một quyền đấm ra!
    Không gian đột nhiên đình chỉ co lại, một lần nữa mở rộng ra.

    Đường Kiếp vung quyền ngăn cản, chỉ là sức mạnh của hắn kém xa Tử Y Tán Nhân. Dưới lực quyền, Đường Kiếp đã như lưu tinh bay đi, để lại trong hư không một dải sáng.

    "Ta đã cho ngươi cơ hội, Đường Kiếp ngươi đã từ bỏ. Ngay khi mới bắt đầu ngươi đã đối nghịch với chúng ta, hiện tại vẫn vậy. Nếu ngươi không muốn chứng đạo, không muốn đứng cùng chúng ta thì ngươi chính là kẻ địch! Chết đi cho ta!"

    Khai thiên cự phủ chém xuống, cùng lúc đó, Giáng Vân Tiên Tử cung thở dài một tiếng vung cốt kiếm ra. Cốt kiếm nhìn như phổ thông, nhưng vung ra sau mang theo rung động như gợn sóng tràn qua hư không, cuốn lên một hồi bão táp, dùng thái độ quật cường dập tắt vạn vật đánh Đường Kiếp.
    Thân thể cứng hơn sắt thép bị bão táp này ăn mòn cung cấp tốc hủ bại, thành tro, khói rải rác, không ngừng tái sinh cũng không ngừng hao mòn.

    Sinh mệnh Đường Kiếp bị uy hiếp lớn, lúc này hắn mới nhận ra so với Tử Y Tán Nhân, Giáng Vân Tiên Tử luôn im lặng kia còn kinh khủng hơn.

    Khi hai đại chứng đạo liên thủ kích sát thì cả bâu trơi này cung không thể chịu đựng, huống chi là Đường Kiếp.

    Nhưng mà Đường Kiếp vẫn không sợ.

    Hắn mỉm cười.

    Một vầng sáng màu vàng óng lần nữa sáng lên, ở trong hư không phóng ra sắc thái rực rỡ nhất.

    Sau một khắc Đường Kiếp mở to hai mắt, hỗn độn bão táp liền biến mất không còn tăm tích. Tay của hắn duỗi một cái, Khai Thiên Phủ bị hắn nắm trong tay.

    "Sao có thể?" Tử Y Tán Nhân kinh hãi nói.

    "Không có gì là không thể!"

    Đường Kiếp rít gào một tiếng, chân thân tiếp tục bành trướng thêm, cũng đạt đến mười vạn trượng.

    Đó không phải do hắn lên cấp Thánh Tiên mà vì Đường Kiếp đang trong lĩnh vực, hắn có thể hoàn toàn không nhìn bình cảnh, không cần lên cấp có thể tiến vào tầng thứ cao hơn.

    Chuyện này ý nghĩa hắn là Kim Tiên song lại nắm giữ lực lượng của Thánh Tiên.

    Không, thậm chí còn vượt qua.

    Thân thể Đường Kiếp tiếp tục bành trướng, lên tới mười ba van trượng mới dừng lại.

    Nhìn xuống dưới, Đường Kiếp ồm ồm nói: "Nói, các ngươi có âm mưu gì?"

    Tử Y Tán Nhân cười gằn: "Thế còn chưa đủ! Khai Thiên Phủ, chém cho ta!"
    Chiếc đá búa lớn tỏa ra khí tức kinh khủng, đạo văn lưu chuyển khiến phủ ảnh kéo dài qua. Trong bóng búa là một ánh kiếm không đáng chú ý, song sát lục chân chính vẫn nằm ở luồng ánh kiếm này.

    "Hống!" Đường Kiếp hống lớn. Khi hắn hóa thân cự nhân, sâu trong nội tâm sự cuồng dã cũng phóng thích ra.

    Đế Nhận biến hóa thành khai thiên chiến phủ đón lấy đối thủ, thời khắc này hắn như Binh Chủ tái thế.

    "Khai! ! !"

    Cuồng bạo gầm thét, ba người đụng vào nhau.
    Như tinh giới va chạm, sức mạnh khổng lồ bộc phát thành sóng trùng kích, lan tràn toàn bộ trong hư không, phá hủy mọi tồn tại ven đường, hình thành một phong cảnh hoành tráng.

    Nhưng mà va chạm khủng bố vẫn tiếp tục.

    Ba người điên cuồng đấu, lực triều khủng bố tràn lan ra như gơn song, không ngừng mở rộng, tràn ngập toàn bộ hư không.

    Vậy là tinh giới phá nát, hóa thành thiên thạch tung bay, tiếp theo cả thiên thạch cũng bị nghiền thành bột mịn.

    Dưới lực triều của ba người không vật chất gì có thể tồn tại, chỉ có hư không trống rỗng.
    Mặc dù mượn Thiên Đạo lĩnh vực đề thăng, lấy một chọi hai, nhưng đối mặt hai đại Thánh Tiên liên thủ, Đường Kiếp cung không có ưu thế gì, đặc biệt là trong tay đối phương có đạo binh thích ứng với đạo thế giới này, mỗi một lần ra tay đều mang theo thiên địa chí lý, khiến người ta có cảm giác đang đối kháng với toàn bộ thế giới.

    Đường Kiếp biết đó không phải ảo giác, mà chính xác hắn đang đối kháng với hư không thế giới Tử Vân nhị tiên đã đem toàn bộ hư không đặt lên người hắn.

    Nhưng Đường Kiếp cũng không chịu thua.

    Nếu thế, ta nghịch thiên nhi hành!

    Trong đầu đột nhiên xuất hiện câu nói này, Đường Kiếp như hiểu ra điều gì.
    Hắn ngửa mặt lên trời thet dai, tiếng hú đánh nứt bâu trơi.

    Dưới tiếng thét này, toàn bộ Thiên Đạo lĩnh vực lại toả hào quang.

    Dưới lĩnh vực bao phủ, đối ứng toàn bộ hư không, thả ra toàn bộ uy năng.

    Đúng lúc này, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.

    Đường Kiếp phát hiện mình đột nhiên xuất hiện trong thế giới to lớn hơn.

    Đâu đâu cũng có tinh điểm, mỗi một tinh điểm đại biểu cho một tinh giới.

    Bên trong thế giới này còn tồn tại quần thể sinh mệnh chưa từng gặp. Những sinh mạng này toả ra khí tức cổ lão mà mạnh mẽ, mỗi con là nhân vật khủng bố có thể hủy thiên diệt địa. Bọn chúng du đãng trong hư không, mỗi sinh mệnh như một tinh giới. Trong đầu Đường Kiếp nghĩ tới một từ, thánh minh!

    Thân thể thành thánh!

    Những tồn tại này từ lâu đã thoát ly phạm trù thánh minh mà trở thành thân thể thánh minh, cường đại đến thế gian không cách nào chứa đựng.

    Bọn chúng trưởng thành trong tinh giới, khi mạnh mẽ liền tiến vào trong hư không du đãng, không ngừng hấp thu năng lượng trong tinh không.

    Bọn họ ngày càng mạnh, mà năng lượng thế giới ngày càng mỏng manh.

    Những sinh mạng này cũng không biết, có lẽ biết cũng không lưu ý.
    Chúng đang không ngừng rèn luyện, ở cái thế giới tu hành gần như không có hạn mức tối đa này.

    Chúng tu hành, rít gào, tàn phá, chiến đấu.

    Chúng tùy ý làm bất cứ chuyện gì, phá hoại vạn vật, hủy diệt sinh mệnh, hấp thu năng lượng.

    Toàn bộ đại thiên thế giới vì thế mà âm u đầy tử khí.

    Thánh minh bất nhẫn, Thiên đạo tức giận.

    Vậy là Đường Kiếp nhìn thấy, vào thời khắc này, giữa bầu trời xuất hiện một vệt sáng.
    Trong ánh sáng là một toà tháp như ẩn như hiện.

    Ánh mắt xuyên thấu không gian, rơi vào tháp kia, Đường Kiếp nhìn thấy đó không phải là tòa tháp bản thân đang đứng sao? Chỉ là giơ khăc nay tháp cao lớn, thần thánh, tràn ngập uy nghiêm, xung quanh còn quấn đại đạo xiềng xích, hình thành vùng đất mênh mông bát ngát.

    "Đây là... Thiên Đạo... Bảo tháp?"

    Nói Thiên Đạo Pháp Luân đã quen, giờ đột nhiên đổi thành Thiên Đạo bảo tháp, Đường Kiếp thật thấy ngượng mồm.

    Các sinh mệnh cường hãn trong đại thiên thế giới cung nhận ra Thiên Đạo bảo tháp xuất hiện, đồng thời ngửa mặt nhìn lên bầu trời, phẫn nộ rít gào.
    Chúng không sơ trời hay kính trời, Thiên Đạo có phản ứng gì cũng không quan tâm.

    Vì chúng là thánh minh!

    Chúng vẫn còn đang tham lam nuốt chửng, hấp thu năng lượng thiên địa.

    Vậy là thiên địa tiếp tục suy yếu, năng lượng ngày càng khô cạn, thánh minh thì ngày càng mạnh mẽ.

    Chỉ là chúng không biết một nguy cơ lớn đang tới.

    Rốt cục hôm đó có biến hóa phát sinh.
    Một năng lượng hết sức mỏng manh hòa vào trong thế giới.

    Khởi đầu chỉ là một điểm, nhưng dần dần hình thành một hố đen, bắt đầu nuốt chửng tất cả mọi thứ xung quanh. Trong quá trình không ngừng lớn mạnh, như cự thú ngày càng khủng bố, dần dần phát triển đến có thể nuốt chửng tinh giới. Vào lúc này, những thánh minh kia rốt cục hoảng hốt.

    Nhưng giờ muốn ngăn cản cũng đã chậm.

    Hố đen không ngừng mở rộng, từ từ che kín đại thiên thế giới. Thánh minh không thể lui được nữa, đồng thời phát ra tiếng kêu thảm.

    Giờ có hối hận cũng đã muộn.
    Vào thời khắc bị cắn nuốt, chúng mới thấy phần cuối hắc động kia là một bảo tháp.

    Thiên Đạo tháp.

    Đại thiên thế giới không tồn tại, nó bị nuốt toàn bộ vào trong tháp, hư không chân chính đã biến thành hư không, đó là một vùng hư vô tuyệt đối.

    Không có thời gian, cung không có không gian.

    Nhưng rất nhanh, biến hóa mới sản sinh.

    Đường Kiếp nhìn thấy trong hư vô có một vòng tròn bắt đầu xuất hiện.
    Thiên Đạo Pháp Luân.

    Nó bắt đầu tỏa ra hào quang.

    Hào quang vô tận.

    Như một lỗ trắng, điên cuồng phun vật chất ra ngoài.

    Vậy là rất nhanh, một đại thiên thế giới mới sinh ra.

    Tinh La Đại Thiên Giới.
     
    thailam0809 thích bài này.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451

    Chương 1292: Âm mưu

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 1292: Âm mưu

    Nhìn thấy Tinh La Đại Thiên Giới xuất hiện, cuối cùng Đường Kiếp đã rõ.

    Cảnh mình vừa nhìn thấy chính là kỷ nguyên thay đổi!

    Là quá trình một đại thiên thế giới thay thế bởi đại thiên thế giới khác!

    Trong quá trình này, có thế giới chết đi từ lâu, thế giới mới phục sinh. Mà cái gọi là Thiên Đạo vốn không phải Thiên Đạo, không phải như người ta vẫn cho Thiên Đạo là bản nguyên vị trí, mà là cầm cố, là lao tù, là nhà kho, là điểm kết của thế giới cũ!

    "Hóa ra là vậy. Đại thiên thế giới có tuổi thọ, khi nó kết thúc tuổi thọ sẽ tiến vào tử vong, sẽ bị thu nạp, quy nạp, đồng thời có đại thiên thế giới mới để thay thế. Thế giới này, còn có Tinh La Đại Thiên Giới bên ngoài là mối quan hệ bên trong bên ngoài." Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

    Tử Y Tán Nhân cùng Giáng Vân Tiên Tử cực kỳ khó coi, Giáng Vân Tiên Tử khàn giọng nói: "Sao ngươi làm được? Sao ngươi có thể hồi tưởng lịch sử? Ngươi không nên có thủ đoạn này mới đúng!"

    "Ta không có năng lực đó, nhưng ta có cái này." Đường Kiếp chậm rãi lấy ra một vật.

    Một quyển sách.
    Một bản đạo thư.

    Phật Vấn.

    Đây là thứ Đường Tử Hi lặng lẽ nhét vào trong tay hắn. Mà tình cảnh vừa nãy cũng do bản đạo thư kết hợp Thiên Đạo lĩnh vực mới phát động được kỳ cảnh như vậy.

    "Có lẽ đây chính là thiên ý." Đường Kiếp nói: "Giờ ra bắt đầu hiểu lời ngươi nói lúc trước... Xác thực không phải một ý chí."

    Ngọc Thành Tử, Cửu Nạn, Tam thánh, Phật tổ đều từng tiếp nhận ý chí Thiên Đạo, song phương hướng hoàn toàn bất đồng.
    Ngọc Thành Tử cảm nhận được sự triệu hoán gọi hắn tiến vào thế giới này, triệu hoán hắn đi tranh thủ cơ duyên, Cửu Nạn Tam thánh cảm nhận được phải đi ngăn cản, cũng là ý chí Thiên Đạo nhưng mệnh lệnh bất đồng, đó là do ý chí Thiên Đạo không đồng nhất.

    Quá buồn cười, cung quá hoang đường.

    Thiên Đạo ý chí không chỉ có một!

    Mà là hai cái, hai cái đối lập.

    Cho nên mới sản sinh thiên ý hành sự đối lập, xung đột, chém giết.

    Hoang đường, nhưng lại chân thực.
    Đường Kiếp nói: "Ta đoán, kỷ nguyên thay đổi không chỉ một lần. Thế giới phá nát bị thu nạp, nhưng cùng lúc lại lần nữa thai nghén, trưởng thành. Tại trải qua thời gian dài dằng dặc sẽ một lần nữa lớn mạnh, cùng lúc đó, thế giới bên ngoài cũng sẽ phá nát, suy sụp. Vậy là, thế giới mới và cũ trao đổi, một lần kỷ nguyên thay đổi cũng theo đó sinh ra... Co thê, chuyện như vậy đã từng xảy ra hàng trăm hàng ngàn lần."

    Tử Y Tán Nhân cùng Giáng Vân Tiên Tử đồng thời im lặng, ngầm thừa nhận cách nói của Đường Kiếp.

    "Thế để ta đoán tiếp xem chuyện gì đã xảy ra." Đường Kiếp tiếp tục nói: "Năm đó Tán Nhân nhập ma, Giáng Vân Tiên Tử vì cứu chồng mà tìm kiếm cơ hội khắp nơi. Không biết do thiên ý hay trùng hợp, các ngươi tìm được lối vào ở Hồng Mông Giới. Các ngươi tiến vào nơi này, lợi dụng đại đạo pháp tắc bất đồng, thành công chuyển hóa tán nhân từ ma đầu về bình thường."

    Dừng một chút, Đường Kiếp tiếp tục nói: "Vốn chuyện đến đây có thể kết thúc. Giải trừ nhập ma sau, trở lại Nhân Gian Giới cố gắng sinh sống là được. Nhưng ở đây các ngươi phát hiện đại đạo bất đồng, tiện cho thể tu tu hành. Vì vậy các ngươi không nỡ bỏ đi rồi. Đương nhiên, thỉnh thoảng vẫn sẽ rời đi tìm thú vui, hoặc tìm tài nguyên, cho nên mới phải có người phát hiện các ngươi, biết thế gian còn tồn tại cách giải trừ nhập ma. Nhưng có thế nào các ngươi vẫn về nơi này. Nơi này là bí mật, là cơ hội cho các ngươi đi tới bảo tọa, là kỳ duyên. Vì vậy các ngươi ở đây liều mạng tu hành, cũng giữ kín bí mật."

    Tử Y Tán Nhân cùng Giáng Vân Tiên Tử run lẩy bẩy, hiển nhiên Đường Kiếp đã nói đúng đáy lòng họ.
    Đường Kiếp thở dài: "Các ngươi nỗ lực tu hành, thế giới chỉ thuộc về hai người thật là tốt đẹp. Mãi khi các ngươi lên cấp Thánh Tiên... ta đoán các ngươi rất kích động, nhưng không bao lâu nữa các ngươi liền phát hiện ra sự cố. Bởi vì... Các ngươi đã không cách nào rời khỏi đây. Lên cấp Thánh Tiên, chứng đạo giới này nên không cách nào rời đi. Lần này các ngươi hoảng hốt, nghĩ tất cả biện pháp cung không ra được."

    "Câm miệng!" Tử Y Tán Nhân phẫn nộ rống lớn.

    "Xem ra ta nói đúng rồi." Đường Kiếp cười lạnh: "Các ngươi bị giam ở đây hẳn rất buồn? Co thê để giải sầu hay vì nguyên nhân gì đó, các ngươi bắt đầu hô hoán ngoại giới, có người có thể cảm nhận được ý chí của các ngươi, những ma đầu chết ở Hóa ma trì, Ngọc Thành Tử, thậm chí cả Binh Chủ đều được các ngươi hô hoán đến. Nhưng chuyện không đơn giản như vậy. Ngọc Thành Tử không lựa chọn con đường các ngươi sắp xếp cho hắn, vì vậy hắn trở lại chính giới. Binh Chủ tiến vào nơi này, nhưng hiển nhiên hắn cung không đi con đường của các ngươi, hắn không thành tựu Thánh Tiên mà là ly kinh phản đạo, thành tựu vô song đạo vực, luyện chế đại đạo thần binh, hắn đánh các ngươi tơi bời hoa lá sau đó rời đi."

    "Không, không phải như vậy!" Giáng Vân Tiên Tử hét lên: "Vào lúc ấy hắn vẫn chưa có đạo vực, căn bản không phải đối thủ của chúng ta."

    "Vậy hắn rời đi kiểu gì? Ta không tin các ngươi sẽ tốt bụng thả hắn đi!"

    "Hắn lén đi!"
    "Tại sao hắn phải lén đi?"

    "Bởi vì hắn phát hiện chúng ta lừa hắn."

    "Lừa gì?"

    Giáng Vân Tiên Tử định đáp, Tử Y Tán Nhân quát vang: "Câm miệng, đừng vào bẫy của hắn."

    Giáng Vân Tiên Tử đột nhiên tỉnh ngộ, ánh mắt cung lập tức tràn ngập sát cơ: "Ngươi đang lừa ta?"

    Đường Kiếp cười nói: "Coi như thế đi, nhưng ngươi không nói ta vẫn đoán được."
    "Ngươi không thể!" Tử Y Tán Nhân âm trầm nói.

    Đường Kiếp dùng một câu nói chặn hắn lại: "Liên quan tới kỷ nguyên thay đổi chứ gì? Các ngươi muốn kỷ nguyên thay đổi?"

    Tử Y Tán Nhân cùng Giáng Vân Tiên Tử đồng thời chấn động, khiếp sợ nhìn Đường Kiếp.

    Bí mật lớn nhất bị Đường Kiếp vu vơ bóc trần, hai vợ chồng có cảm giác bị đối phương nhìn xuyên thấu.

    Ngược lại là Đường Kiếp không để ý lắm.
    Đối với hắn mà nói, đoán được điểm ấy là chuyện rất bình thường.

    Nếu như không phải tận mắt nhìn cảnh kỷ nguyên thay đổi, hắn cũng không nghĩ tới phương diện này. Nhưng khi hắn chân chính lĩnh ngộ cách tạo thành và vận chuyển thế giới, dù không nhìn thấy cung có thể đoán được.

    Bị cầm cố trong thế giới không cách nào rời đi, hi vọng duy nhất là ngày kỷ nguyên thay đổi. Thế giới bên trong chuyển hóa ra ngoài.

    Vào lúc ấy, bọn họ vẫn sinh sống ở thế giới này, nhưng tất cả đã thay đổi, biến thành một thế giới có thể sinh trưởng vô hạn chứ không phải bị áp súc, cô đọng, vạn vật tử khí trầm trầm như bây giờ.

    "Thế nhưng, không may là Tinh La Đại Thiên Giới còn lâu mới tới thời điểm suy sụp, nó còn rất trẻ, giữa lúc tráng niên, còn có thể tồn tại mây chuc triệu năm nữa." Đường Kiếp nói: "Thế gian không có vĩnh sinh chân chính, không ai có thể chờ đợi lâu như vậy, dù có cũng sẽ không đồng ý. Vì vậy các ngươi bắt đầu nghĩ biện pháp, các ngươi muốn sớm tiến hành kỷ nguyên thay đổi... vì tự do mà không tiếc diệt thế!"

    Nói tới đây, Đường Kiếp lớn tiếng hống lên.

    "Không phải là như vậy!" Giáng Vân Tiên Tử lớn tiếng nói: "Đó không phải ý chí của chúng ta, là ý chí Thiên Đạo. Là nó tự nghĩ ra, nó không kịp đợi nữa!"

    "Vậy thì điều ta suy đoán là thật ư?"
    Hắn đã biết đáp án, là đáp án hắn không hy vọng nhất, vào lúc này đã được chứng thực.

    Kỷ nguyên thay đổi, sắp bạo phát!

    Âm mưu, tất cả đều là âm mưu!

    Căn bản không có cái cơ duyên vượt qua Thiên Đạo hay vượt qua Tinh La Đại Thiên Giới Thiên Đạo, cách đơn giản nhất chính là tiêu diệt thế giới này, ngươi dĩ nhiên có thể vượt lên trên!

    Âm mưu, khi mới bắt đầu đã là một âm mưu!

    Đường Kiếp chấn kinh tới run lên.
    Giáng Vân Tiên Tử run rẩy nói: "Chúng ta cung không muốn như vậy, là nó đang khống chế chúng ta. Tinh la Thiên Đạo đang ngăn trở tất cả những chuyện này phát sinh, mà chúng ta thì bị sắp xếp phổ biến tất cả những thứ này. Chúng ta cung từng chống cự, thậm chí ngay cả Ngọc Thành Tử lui bước cũng do chúng ta gây ảnh hưởng, nhưng chúng ta..."

    Giáng Vân Tiên Tử không nói được nữa, toàn thân bắt đầu vặn vẹo, mặt biến hình, khí tức khổng lồ tuôn trào, Giáng Vân Tiên Tử lớn tiếng hét ầm lêm: "Nó đang khống chế thân thể của ta... Không, Đường Kiếp ngươi mau rời đi, đi ngăn cản Ngọc Thành Tử. Đó không phải là cơ duyên, đó là kỷ nguyên! Nếu để cho hắn thông qua trở ngại Thiên Đạo Pháp Luân bố trí, tiến vào đỉnh tháp, kỷ nguyên thay đổi sẽ một lần nữa khởi động."

    "Đừng nói nữa!"
    Tử Y Tán Nhân mở miệng hét lên.

    "Ta muốn nói!" Giáng Vân Tiên Tử vẫn kiên quyết trả lời. Nang toàn thân run rẩy, sức mạnh kinh khủng đã tăng lên tới mức Đường Kiếp không thể tưởng tượng nổi, nhưng Giáng Vân không ra tay, nang chỉ là toàn lực khống chế thân thể để không ra tay với Đường Kiếp.

    Nang nhìn trượng phu, tràn ngập nhu tình nói: "Chúng ta đã sai quá lâu, ta không muốn tiếp tục sai nữa."

    "Giáng Vân..." Tử Y Tán Nhân nhìn thê tử.
    Giáng Vân Tiên Tử mỉm cười: "Kỳ thực, có thể cùng chàng, ta đã rất vui vẻ... Biết không? Kỳ thực ta chưa từng nghĩ rời khỏi đây. Bởi vì có chàng cũng như có cả thế giới."

    Tử Y Tán Nhân kinh ngạc nhìn thê tử.

    Đột nhiên hắn đi tới, ôm lấy thê tử, nói: "Ta thật khờ, luôn muốn đi ra ngoài. Ta sai rồi, Giáng Vân."

    Hắn quay lại nhìn Đường Kiếp, lớn tiếng nói: "Nhanh đi! Đi ngăn cản hắn, Đường Kiếp!"

    Theo Tử Y Tán Nhân lên tiếng, toàn thân Giáng Vân Tiên Tử bộc phát ánh sáng như mặt trời.
    Đường Kiếp không do dự nữa, tinh không xuất hiện một con đường dẫn tới đỉnh tháp.

    Đường Kiếp chạy theo hướng đó.

    Tinh không phía sau nổ tung...
     
    thailam0809 thích bài này.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 1293: Truy kích

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 1293: Truy kích

    Thiên Đạo tháp có tổng cộng bay tầng, mỗi một tầng đều là một cái không gian độc lập.

    Khi Đường Kiếp đi tới tầng một thì chỉ nhìn thấy thiên địa mênh mông, đâu đâu cũng có thi thể ngã xuống. Những thi thể này hình thù kỳ quái, nhưng không ngoại lệ đều là thân thể của nhân vật cực mạnh, đặt ở Tinh La Đại Thiên Giới có thể xếp thành đội quân khiến người ta chết mệt, bây giờ lại nằm đó không còn sinh cơ.

    Nhìn quanh, Đường Kiếp đã cảm nhận được hướng Ngọc Thành Tử rời đi, nhưng mới đuổi theo không bao xa đã dừng bước lại.

    Hắn nhìn quanh, sắc mặt nghiêm nghị.
    Không gian bình tĩnh này, chẳng biết lúc nào đã tràn ngập sát ý.

    Từng cọng cây ngọn cỏ, mỗi một tồn tại đều trở thành nhân vật đáng sợ, uy hiếp Đường Kiếp.

    Trận pháp!

    Ngọc Thành Tử xung kích đỉnh tháp còn không quên bày trận cản trở mình.

    Nhưng do vội vàng, trận pháp hắn bố trí có uy lực không đáng kể.

    Nhưng thế giới này còn có Thiên Đạo!

    Nó mượn trận pháp Ngọc Thành Tử tăng cường uy lực.
    Nhưng Đường Kiếp chỉ cười khẩy: "Chỉ bằng chút thủ đoạn đó vẫn chưa đủ."

    Tiện tay ra chỉ bắn vào không trung, một chỉ nhìn như không có gì đáng chú ý lại khiến toàn bộ đất trời phát sinh biến hóa. Áp lực nguy cơ thiên địa chợt giảm, túc sát biến mất không còn tăm tích. Đường Kiếp như gió thổi qua, không để lại một chút vết tích nào đã rời đi.

    Nhưng sau một khắc, trận pháp mới xuất hiện trước mắt hắn, khiến hắn không thể không dừng bước tiếp tục phá giải.

    Vậy là rất nhanh, Đường Kiếp không cười nổi.

    Đúng, Ngọc Thành Tử bố trí, Thiên Đạo ngăn cản không ngăn được hắn, nhưng đã kéo dài tốc độ của hắn, khiến hắn không thể đuổi tới đúng lúc.

    Chỉ là đối mặt với tình huống như vậy, hắn cung không biện pháp gì, trừ phi hắn định dùng thân thể ngạnh kháng, dùng tư thế thương tích toàn thân thậm chí là trọng thương sắp chết tới trước mặt Ngọc Thành Tử, bằng không cũng chỉ có thể từng bước phá giải.

    Một đường đi tới, không biết Đường Kiếp đã phá giải bao nhiêu cấm chỉ, cạm bẫy, trận pháp, rốt cục đi tới tầng thứ ba.

    Tầng thứ ba vẫn là lượng lớn thi thể, hiển nhiên Ngọc Thành Tử cung đã xông qua cửa ải này, xem thi thể vẫn chưa có gì tổn thất. Nhưng kẻ canh gác chết đi đã là thực lực Địa Tiên. Lấy thực lực của bọn họ bây giờ muốn xông qua cửa ải này tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, vì sao lại nhẹ nhàng như vậy?
    Trong đầu Đường Kiếp nghĩ tới một khả năng nhỏ.

    Tâm tư nhanh chóng chuyển động, chân không ngừng đi về phía trước, dọc đường đi thỉnh thoảng có đủ loại sát cơ xuất hiện.

    Bởi Thiên Đạo trở ngại, toàn bộ thế giới như đang đối nghịch với Đường Kiếp, cản trở hắn tiến lên. Ngay lúc Đường Kiếp phiền muộn thì linh quang xuất hiện, hắn trùng hợp thế nào né qua một cấm chế, dùng cách cực đơn giản thông qua.

    Đây là...

    Đường Kiếp kinh ngạc, sau một khắc linh quang tái hiện, trực tiếp chỉ ra vị trí cạm bẫy.
    Đường Kiếp không thèm nhìn, giơ tay điểm ra, cạm bẫy kia bị loại bỏ, Đường Kiếp bước nhanh như gió thổi.

    Không ngừng có linh quang chỉ dẫn Đường Kiếp, khiến tốc độ phá giải gia tăng lớn.

    Trong đầu Đường Kiếp lóe qua bóng dáng Thiên Đạo Pháp Luân.

    Đúng rồi, đây là Tinh La Thiên Đạo đang chỉ dẫn hắn!

    Đây không phải cuộc chiến của một mình hắn!

    Hắn nhanh chóng xông qua tầng thứ ba, tiến vào tầng thứ tư.
    Thủ vệ nơi này đã là Chân Tiên cấp.

    Thế nhưng hiện tại, bọn họ đã biến thành thi thể.

    Trong chồng thi thể, Đường Kiếp còn phát hiện một bộ thi thể ma đầu. Sau lưng thi thể trúng chưởng, vết thương vẫn còn khí tức Hủy Diệt mãnh liệt.

    Là Tiên Nhân ra tay.

    "Rốt cuộc cũng khai chiến sao?" Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

    Ngọc Thành Tử cùng Cửu Nạn không lam đươc bạn tốt, lúc trước không đánh chỉ để chờ cơ hội tốt hơn. Đi tới tầng thứ tư song phương rốt cục trở mặt ra tay đánh nhau. Nhưng xem ra phe Ngọc Thành Tử chiếm ưu thế hơn.
    Trong không gian có 4 tu giả ngã xuống, toàn bộ là người phe Cửu Nạn cùng Tam Thánh. Trong này cố nhiên có nguyên nhân Ngọc Thành Tử hợp đạo lĩnh vực, còn lại do Thiên Đạo trên thánh tháp đang giúp phe Ngọc Thành Tử giải trừ hạn chế, để bọn họ khôi phục thực lực.

    Nhưng hiển nhiên chuyện khôi phục không có tác dụng với phe Cửu Nạn, kết quả là phe ma đầu chịu thua thiệt.

    Nhưng họ vẫn đúng lúc thoát đi, trong không khí còn lưu lại Không Gian đạo của Vương Diêu cùng Cơ Dao Tiên.

    Đường Kiếp đi dọc theo thi thể, vết tích chiến đấu vẫn còn, ven đường không ngừng phá giải cac loai trở ngại, trong mắt hiện lên cảnh đám người Vương Diêu bị Ngọc Thành Tử truy sát.
    Hắn "thấy" thực lực phe Ngọc Thành Tử đã khôi phục nhanh chóng, nhưng cũng không phải một thoáng khôi phục như cũ mà vẫn phải chịu sự áp chế khác.

    Hẳn là tinh la Thiên Đạo áp chế.

    Nhưng nơi này là thánh tháp Thiên Đạo thế giới, sở hữu địa lợi, thánh tháp Thiên Đạo hiển nhiên dễ dàng phát huy thực lực hơn, vì vậy thực lực đám người Ngọc Thành Tử đã tăng tới mức Chân Tiên.

    "Bọn họ còn đang tăng lên, tới đây đã tương đương với Chân Tiên. Đáng chết, tốc độ đề thăng quá nhanh, tinh la Thiên Đạo ngươi đang làm gì?" Đường Kiếp chửi thề, trước mắt biến hóa ra vô số cảnh tượng, đám Vương Diêu dùng Không Gian bỏ chạy, lúc này mới không để Ngọc Thành Tử đuổi theo, xông vào tầng thứ năm.
    Đúng, bọn họ vẫn xông lên.

    Cảnh tượng tầng thứ năm có chút bất đồng. Thi thể không tập trung mà phân tán.

    Cảnh tượng trong mắt Đường Kiếp vẫn là Vương Diêu Cơ Dao Tiên tiếp tục lưu vong. Bọn họ xông vào tầng tháp do Đại La Kim Tiên bảo vệ, xong những kẻ bảo vệ lại không ra tay với bọn họ mà tấn công đám Ngọc Thành Tử.

    Lúc này, thế lực trong tháp lại bảo vệ cho đám Vương Diêu Cửu Nạn.

    Tầng thứ năm triển khai một hồi Kim Tiên đại chiến, dư âm lan đến cả vùng không gian, đâu đâu cũng có chỗ bị phá hủy.

    Thương vong đột ngột tăng lên, nhưng phần lớn là phe Vương Diêu.
    Ngọc Thành Tử quá mạnh!

    Đã khôi phục lại thực lực đỉnh phong, hắn triển khai hợp đạo lĩnh vực, trắng trợn sát lục đối thủ.

    Được thánh tháp Thiên Đạo ủng hộ, hắn hầu như chính là vô địch. Một ma đầu cùng tu giả ngã xuống, chết đi, cuối cùng chỉ còn dư lại Vương Diêu, Cửu Nạn, Tam Thánh, Cơ Dao Tiên, Tinh Không Cổ ma, Quảng Pháp Thiên Thần, Huyễn Ma nữ cùng tồn tại Kim Tiên trở lên, những người còn lại đều vong. Còn Vương Đình phật quốc mới trả giá bằng hai sinh mệnh Chân Tiên.

    Đám Vương Diêu bị ép lui tới tầng thứ sáu.

    Khi Đường Kiếp tiến vào tầng thứ sáu, hắn còn thấy khí tức do một tên ma đầu lưu lại.

    Hắn nhìn thấy Đường Kiếp, trong mắt lộ hi vọng, gian nan nói: "Cứu... Cứu ta."

    Đường Kiếp đạp một cước vào ngực hắn.

    Phốc.

    Ma đầu kia chết đi.

    Tiến vào tầng thứ sáu.

    Mới vừa vào tầng thứ sáu, liền nhìn thấy phương xa có thải quang phóng lên trời.
    Đó là hào quang do pháp thuật thần thông va chạm sinh ra.

    "Rốt cục đuổi kịp rồi." Thấy thế Đường Kiếp thở phào một hơi.

    Thiên không phía xa, Ngọc Thành Tử cùng Tây Thiên phật tổ đang cùng Cửu Nạn đại chiến. Ngoại trừ Cửu Nạn Vương Diêu còn có bốn tồn tại. Phân biệt là một Cự Long dài chừng mười vạn trượng, riêng đâu rông có một ngọn núi, trên người có hào quang năm màu. Một là đồng thau khôi lỗi, trên người toả ra ánh sáng kim loại lạnh, khá dày nặng, mỗi một lần xuất kích khá đơn giản song lại làm Ngọc Thành Tử cảm thấy sợ hãi. Một quan tài lớn, nắp quan tài lộ ra một cái khe nhỏ, thỉnh thoảng có khói đen từ khe hở tuôn ra, va đụng Tây thiên phật tổ không phân cao thấp. Cuối cùng là người ngồi trên một ngọn núi, cũng không ra tay mà chỉ là cúi đầu, không thấy rõ mặt mũi hắn. Nhưng trên người toả ra lực lượng cường đại nhất.
    Bôn cái tồn tại này chính là bảo vệ cuối cùng trong tháp.

    "Vạn Long Chi Tổ, ngươi từng là thủ hạ ta, bây giờ phải đối phó ta sao?" Ngọc Thành Tử nói, ánh sáng hợp đạo phóng ra cường hãn nhưng hợp đạo lĩnh vực khác biệt với đạo của thánh tháp, đương nhiên không thể dùng tùy ý như Thiên Đạo lĩnh vực, vậy tình hình trước mắt chỉ có thể nói là thánh tháp Thiên Đạo đang mở đường cho Ngọc Thành Tử.

    Vì kỷ nguyên thay đổi, thánh tháp Thiên Đạo bắt đầu liều lĩnh.

    "Hống!" Phương xa Cự Long ngâm lên trầm thấp, dùng vuốt rồng cùng Phạm Thiên Long Diễm.
    "Nó đã mất đi thần trí, chỉ là một xác chết di động." Tây Thánh Mẫu nói, trong ánh mắt xuất hiện một tia bi ai.

    Vạn Long Chi Tổ đã từng là một trong Vương Đình Tứ Thánh, khi Binh Chủ phá Vương Đình liền biến mất không còn tăm tích. Rất nhiều người cho rằng hắn đã chết, không ngờ lại xuất hiện ở nơi này, thành bộ xác cho Thiên Đạo điều khiển, ngăn cản tất cả tồn tại nỗ lực tiến vào thượng tầng. Dù là xác chết di động song thực lực không giảm, từ Kim Tiên thăng cấp tới Thánh Tiên, mỗi một lần xuất kích đều mang tới phiền toái lớn.

    "Âm Thi Minh Thần, ngươi sao? Ngươi cung mất đi thần trí trở thành một xác chết di động sao?" Ngọc Thành Tử nói.
    Trong quan tài liền truyền đến một luồng thần hồn với ngữ điệu lạnh lẽo: "Tiên Đế bệ hạ, van năm không gặp, tất cả đều mạnh khỏe."

    Nghe thế, Ngọc Thành Tử ngửa đầu cười: "Ta còn tưởng một đời Minh Giới chí tôn cũng bị tẩy não trở thành chó săn Thiên Đạo, không ngờ vẫn có thể giữ lại ý thức. Ngươi không ở Minh Giới xưng tôn, chạy đến nơi đây làm gì?"

    "Ngươi chính giới Tiên Đế sao phải từ bỏ tất cả vinh hoa, chuyển thế luân hồi, bây giờ tiến vào nơi đây?"

    "Ta đang vượt qua, chứ không phải trở thành chó săn!" Ngọc Thành Tử quát chói tai.
    "Chỉ là con đường khác nhau thôi." Âm Thi Minh Thần khẽ thở dài, không nói.

    Ngọc Thành Tử dùng ánh mắt quét ngang qua khôi lỗi, hừ một tiếng: "Toái Tinh đạo khôi, vô thượng chí bảo, "

    Khôi lỗi này cũng không phải nhân loại mà dùng một tinh giới nhỏ luyện hóa mà thành, bao hàm hoa văn đại đạo, chính là chung cực đạo khôi, luận thực lực cung tương đương với một Thánh Tiên.

    "Vạn Long Chi Tổ, Âm Thi Minh Thần, Toái Tinh đạo khôi, không tồi không tồi, vậy vị cuối cùng kia là ai? Vì sao không ló mặt để lão phu nhìn xem?"

    Người ngồi trên núi rốt cục ngẩng đầu lên.
    Khi thấy hình dung, Vương Đình quần tiên sắc mặt đột biến.

    Ngọc Thành Tử và Tây Thánh Mẫu đồng thời bật thốt lên:

    "Là ngươi! ?"
     
    thailam0809 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)