Đô Thị Thương Trường Đại Chiến - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Chương 1197: Hành động điên cuồng


    Nguồn: metruyen.com
    Share: banlong.us



    Chuyện gì gọi là hành động điên cuồng?

    Hàn Quốc đã bị Triều tiên xâm lấn, Triều Tiên hoàn thành sự nghiệp thống nhất, nhìn có vẻ như danh chính ngôn thuận nhưng rất nhiều người đều hiểu: trên thế giới này không có cái gọi là công bằng, đạo lý gì cả.

    Có lẽ, với một số người, hành động xâm lăng để thống nhất đất nước của Triều Tiên là có thể hiểu được, nhưng với nhiều người khác, hành động đó là trắng trợn xâm lược, không đúng đắn chút nào!

    Còn Nhật Bản thì sao? Bỗng dưng bị người ta phóng tên lửa đạn đạo vào lãnh thổ, các chính khách hàng đầu đều bị ám sát, đền Yasukuni bị san bằng, tất cả đều lạ lùng, quái dị.

    Được rồi, rất lạ lùng, nhưng còn lạ lùng hơn khi quân đội Trung Quốc tiến vào Nhật Bản, không nêu lý do hay tuyên bố bất cứ điều gì, cứ như vậy lạnh lùng xâm lăng Nhật Bản.

    Đây là xâm lược một cách trắng trợn, trong quá khứ Trung Quốc không có khả năng để thực hiện điều này, nhưng đêm nay điều đó đã xảy ra, những gì bất thường tất có nguyên nhân của nó, phải chăng chuyện này còn ẩn chứa nhiều điều chưa rõ?

    Có một số người không biết, cho rằng Nhật Bản bị Trung Quốc oanh tạc.

    Suy nghĩ này thoạt nhìn rất hợp lý, bởi vì sau khi Nhật Bản bị oanh tạc không bao lâu, quân đội Trung Quốc liền tiến vào với một lực lượng đông đảo, nếu trước đó không có sự chuẩn bị, làm sao có thể tập trung được một đội quân lớn như vậy?

    Nhưng một số khác hiểu biết một chút về nội tình thì biết là do Nhật Bản đắc tội với căn cứ Hổ Gầm nên mới bị tên lửa của Hổ Gầm tập kích, còn về chuyện quân đội Trung Quốc tiến vào, e là thừa nước đục thả câu mà thôi.

    Các nước châu Á và các nước phương Tây trên toàn thế giới đều thấy rõ, Trung Quốc phái quân đội tiến vào Nhật Bản là vì thấy có cơ hội để báo thù.

    Thời Chiến tranh Thế giới thứ hai, Trung Quốc bị Nhật Bản hại cho thê thảm, nên rất thù hận Nhật Bản. Bây giờ có cơ hội như vậy, nếu chính phủ Trung Quốc không nắm lấy thì sẽ tiếc nuối. Tuy rằng hình ảnh Trung Quốc trên trường quốc tế có bị tổn hại, nhưng có thể báo được thù thì cũng đáng.

    Nhưng điều là nhiều người bất ngờ là Trung Quốc cũng không buông tha cho Đài Loan, thừa dịp này thực hiện việc thống nhất.

    Nhưng người Mỹ lại hiểu rất rõ, chính phủ Trung Quốc hành động như vậy hoàn toàn là vì họ biết lúc này Mỹ không có khả để can thiệp vào châu Á, cho nên mới ào ạt tiến vào thu phục Đài Loan.

    Mỹ cũng đành chịu, họ có thể khẳng định một cách chắc chắn là chính phủ Trung Quốc biết Mỹ đã mất đi vệ tinh quân sự, nếu không Trung Quốc đã không mạnh mẽ và cứng rắn như vậy.

    Mạnh mẽ, cứng rắn!

    Đã bao nhiêu năm, từ khi Trung Quốc mới được thành lập, chính phủ Trung Quốc tất mạnh mẽ và cứng rắn, tuy thực lực lúc đó không hùng mạnh nhưng tinh thần thì vô cùng mạnh mẽ, khiến tất cả các nước khác không dám trêu vào.

    Nhưng rồi có một khoảng thời gian yên lặng, âm thầm phát triển, cho tới hôm nay Trung Quốc lại trở nên mạnh mẽ, cứng rắn. Người Mỹ hoàn toàn có thể khẳng định, sắp tới Trung Quốc sẽ vẫn mạnh mẽ và cứng rắn như vậy.

    Nhưng Mỹ có thể làm gì?

    Nếu trước đây họ còn có thể đứng ra can thiệp nhưng bây giờ thì sao? Bây giờ họ không có tư cách để đối đầu với Trung Quốc, khai chiến với một Trung Quốc mạnh mẽ và cứng rắn, chỉ sợ Mỹ sẽ biến thành một phần lãnh thổ Trung Quốc.

    Đùa sao? Không có vệ tinh, sức mạnh quân sự của Mỹ đã giảm xuống không ngừng, bây giờ mà cứng đối cứng với Trung Quốc kết quả thế nào thì ai cũng biết.

    Cho nên Mỹ chỉ có một lựa chọn duy nhất là im lặng.

    Không còn cách nào khác, bởi vì trong lúc châu Á này đang rối loạn thì ngay tại nước Mỹ cũng không yên ổn.

    Cũng như Tokyo, trên đường phố thủ đô Washington của Mỹ những tiếng còi cảnh sát nổi lên khắp bốn phía, lực lượng cảnh sát toả ra rất nhanh để giải quyết sự hỗn loạn.

    Không có cách nào khác, tỉ lệ tội phạm ở Mỹ đứng đầu thế giới. Tuy nhiên tình thế thay đổi, xuất hiện những đội quân mà hai phần ba trong số đó, thân xe đều có ghi ba chữ: FBI!

    FBI là cái gì? Cơ quan quyền lực này phái ra những đoàn xe, có thể thấy là tình hình nghiêm trọng, lại có nhiều cảnh sát xuất hiện, như vậy chứng tỏ tình hình đã rất không ổn.

    Xảy ra chuyện lớn rồi!

    Trên thực tế đúng là như thế, bởi vì hai nhân vật quan trọng trong đảng cầm quyền bị ám sát!

    Tình thế ở Mỹ cũng đã rất hỗn loạn, nhưng so với Nhật Bản, thì còn tốt hơn nhiều. Chỉ là chuyện hai nhân vật quan trọng của đảng cầm quyền bị ám sát, còn chưa tới mức toàn quân bị tiêu diệt.

    Quân đội không bị tiêu diệt là tốt rồi, người bị ám sát coi như từ chức, không có Tổng thống thì bầu lại, đối với người Mỹ, đó là chuyện không có gì phải kinh ngạc.

    Trên thực tế cũng giống như suy nghĩ của người dân Mỹ. Chưa đầy mười phút sau khi nhân vật lãnh đạo bị ám sát, đã có người đứng ra xác định ngày tuyển cử, sau đó thành lập một chính phủ lâm thời, tiếp quản toàn bộ công việc.

    Chuyện bên Mỹ xảy ra cũng không thể nói là chậm, tình hình thay đổi làm người ta có phần khó tiếp nhận, nhưng đây không phải là điều chủ yếu, chủ yếu chính là, sự rung chuyển này đã có ảnh hưởng, hơn nữa bọn họ mất đi vệ tinh quân sự quan trọng, đã không còn đủ tư cách đứng ra nói chuyện.








    Chính phủ Mỹ lựa chọn thái độ yên lặng!




    Mà phía Trung Quốc thì sao? Họ cũng lựa chọn thái độ y như vậy. Đặc biệt là bộ ngoại giao của các nước gọi là cường quốc, đồng loạt lựa chọn thái độ im lặng, không đứng ra phản ứng Trung Quốc, tựa như tiếp nhận hết thảy sự thật.




    Thật kỳ lạ!



    Người nhạy cảm đã ý thức được, bây giờ tình hình quốc tế rất kỳ lạ, làm cho người ta có phần khó tiếp nhận được, bởi vì từ xưa tới nay, các quốc gia phương tây do Mỹ cầm đầu luôn căm thù Trung Quốc, nhưng lần này Trung Quốc làm ra chuyện điên cuồng như vậy, nhưng không ai đứng ra phản ứng, chẳng lẽ không đáng để mọi người cảm thấy kỳ lạ sao?

    Tuy nhiên, rất nhanh mọi người liền hiểu tất cả nguyên do.




    Sở dĩ họ hiểu, là bởi vì một đoạn video clip xuất hiện.




    Trên mạng xuất hiện một video clip kỳ lạ, gồm ba phần, phần đầu là cảnh quân đội Trung Quốc tiến vào Đài Loan với khí thế uy phong, làm cho người ta có thể cảm giác được rõ ràng, quân đội Trung Quốc mạnh mẽ như thế nào.
    .

    Phần thứ hai là cảnh Nhật Bản tập bị oanh tạc, khắp nơi quang cảnh vô cùng tan hoang, nhưng nội dung chủ yếu của phần này mô tả phần lớn quá trình hoàng cung Nhật Bản bị tấn công.

    Một video như vậy xuất hiện, bóc trần sự thật, dù sao hoàng cung Nhật Bản là nơi bất khả xâm phạm nhưng rốt cục lại bị người ta tấn công, hơn nữa, sau đó còn không nhận được bất kỳ trợ giúp nào. Điều đó làm người ta đặt dấu hỏi về khả năng ứng phó của Nhật Bản.

    Hiện giờ tình hình Nhật Bản rất rối ren, mặc dù người khác đang thảo luận về nội dung của video clip kia, thái độ của người Nhật vẫn là im lặng.

    Không im lặng cũng không được, họ còn đang lo lắng quân đội Trung Quốc sẽ đối phó với họ như thế nào, tính mạng của bản thân còn khó giữ được, sao có thể quan tâm đến chuyện khác?

    Có thể nói hai phần đầu của video khiến mọi người chấn động nhưng vẫn không bằng phần thứ ba của video, cảnh tượng phần này thoạt nhìn như trong phim khoa học viễn tưởng của Hollywood về vũ trụ.

    Là cảnh phim khoa học viễn tưởng Hollywood thật sao? Có người nghĩ như vậy, nhưng cũng có người nghĩ khác, bởi vì phim khoa học viễn tưởng là do máy tính tổng hợp ra, nhưng cảnh trong video không giống như làm bằng vi tính.

    Đã không phải do máy tính làm thì nó chỉ có thể là cảnh thật.

    Trên màn ảnh xuất hiện nhiều vệ tinh, mỗi vệ tinh đều có vẽ quốc kỳ của một quốc gia nào đó.

    Ngay sau đó, một vệ tinh bỗng nổ tung.

    Chuyện gì vậy? Hầu như tất cả mọi người đều đặt câu hỏi như vậy, nhưng không ai trả lời được, bởi vì nhìn trên màn hình không thể biết được nguyên nhân vì sao vệ tinh bị nổ.

    Các vệ tinh đều bị nổ tung theo cách như thế, làm mọi người vô cùng khó hiểu.

    Dù vậy, họ vẫn biết chắc chắn đây là cảnh quay thật.

    Vệ tinh quốc gia bị nổ tung, là chuyện nghiêm trọng. Vậy mà các quốc gia phương Tây không có bất cứ động tĩnh nào, không khó đoán ra, không phải họ không muốn đứng ra mà là giờ phút này bản thân họ còn khó bảo toàn, đứng ra rõ ràng chỉ tự mình chuốc lấy khổ mà thôi.

    Thật là cay đắng!

    Cay đắng không thể tả!

    Trong quá khứ họ kiêu ngạo ra sao, tuỳ tiện ra sao, thì giờ phút này lại vô cùng buồn phiền và bất đắc dĩ. Cái đầu luôn ngẩng cao một cách kiêu ngạo nay đã phải cúi thấp xuống.

    Thật là sỉ nhục.

    Họ cho rằng đó là một sự sỉ nhục. Trung Quốc làm như vậy, họ lại không dám lên tiếng. Trước giờ họ luôn coi mình như đấng cứu thế, như cảnh sát của toàn thế giới, thế mà giờ đây không thể mở miệng, không phải sỉ nhục thì là cái gì?

    Nhưng bọn còn có cách nào khác đâu?

    Chỉ có thể thầm hận.

    Hận Trung Quốc? Không, bọn họ không hận Trung Quốc mà hận người đã tung video cip kia lên mạng. Nếu không có video này, bọn họ còn thể duy trì sự kiêu ngạo của mình

    Tấm màn che đã bị kéo xuống, sự kiêu ngạo của họ không còn cách nào duy trì được, bảo sao họ không thù, không hận.

    Nhưng biết hận ai bây giờ?

    Bởi vì họ không hề biết ai là người tung video clip đó lên mạng a Gia Thụy, nói rõ những việc cần làm, để anh ta nhanh chóng xem qua kế hoạch, ngày hôm sau phải triệu tập cuộc họp trong công ty tiêu thụ Phượng Hoàng để thảo luận về vấn đề này. ine-break'>
     
  2. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Chương 1198: Về phục


    Nguồn: metruyen.com
    Share: banlong.us



    Người phát video đó không phải ai khác, đó là Lục Thiếu Hoa.

    Không thể không nói, Lục Thiếu Hoa phát video có sức rung động mạnh mẽ, đặc biệt là đoạn cuối cùng, đó là một trong những bí mật của bí mật. Nhưng Lục Thiếu Hoa cứ thông báo ra bên ngoài, có thể thấy Lục Thiếu Hoa ngông cuồng như thế nào.

    Đúng thế, xử lý mấy vệ tinh quân sự của người ta, đây là một bí mật được bảo vệ nghiêm ngặt. Các quốc gia cũng không dám công bố ngay cả Trung Quốc cũng không dám công bố. Nhưng Lục Thiếu Hoa lại công khai, dùng từ ngông cuồng cũng không sai.

    Nhưng mà, hành động ngông cuồng này, Lục Thiếu Hoa sẽ phải nhận cái gì.

    Không có lý do Lục Thiếu Hoa sẽ không làm vậy, sở dĩ hắn làm vậy hoàn toàn là vì có mục đích. Đầu tiên là giải thích tại sao Trung Quốc lại tiến đánh Nhật Bản và thu phục Đài Loan.

    Hai là phối hợp với hành động của Lưu Minh Chương. Đúng thế, công khai video đó, ảnh hưởng không cần nói nhiều.

    Cơn lốc khủng hoảng tài chính đảng thổi quét toàn cầu, vào lúc này, thực lực quân sự của bọn họ giảm đi, thì đó là điều đả kích không ít.

    Thị trường chứng khoán.

    Ngày mai thị trường chứng khoán nhất định sẽ giảm. Vả lại giảm với biên độ không nhỏ. Không, sẽ giảm trên diện rộng.

    Kết cục này sẽ có lợi cho Lục Thiếu Hoa.

    Đúng thế, Lục Thiếu Hoa tính sau khi chấm dứt hành động với Nhật Bản, hắn sẽ ra tay với toàn bộ Châu Á. Tiếp the là các nước Châu Âu và Mỹ. Chính thức thu lưới.

    Vào lúc này, mấy nước phương tây đang bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thị trường chứng khoán giảm trên diện rộng, không phải là đã thu dọn hết chướng ngại vật sao.

    Ban đầu Lục Thiếu Hoa định sau này mới công bố video, nhưng cuối cùng nghĩ lại, Lục Thiếu Hoa cảm thấy lúc này công bố là tốt nhất. Một mũi tên trúng hai đích.

    Giải thích cho quân đội Trung Quốc, đồng thời làm thị trường giảm mạnh.

    Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa cũng rất hiểu, sau khi hắn công bố video, mấy quốc gia kia sẽ tìm cách giải quyết ảnh hưởng, ví dụ như phủ nhận nội dung video, nói là do dàn dựng…

    Đúng thế, với thực lực hùng mạnh của một quốc gia, họn họ có thể nói thật thành giả, nhưng dù bọn họ làm như vậy, cũng ít làm cho người dân tin tưởng. Còn các chuyện gia thì không cần phải nói.

    Chỉ có điều, việc này có quan trọng không?

    Hết thảy đều không quan trọng, quan trọng là… Lục Thiếu Hoa có thể đạt được mục đích.

    Lục Thiếu Hoa thầm nghĩ, làm cho bọn họ rối ren, hay như thế nào đều không quan trọng. Mục đích là mình có thể công kích họ.

    Hoàn toàn có thể tưởng tượng, Nhật Bản đã đầu tư vào hàng trăm tỷ đô la Mỹ hiện tại thị trường chứng khoán Nhật Bản đã giảm đến đáy, số tiền Lục Thiếu Hoa có thể kiếm được có thể lên đến hàng nghìn. Có nhiều tiền như vậy, lại sắp xếp tốt Lục Thiếu Hoa muốn công kích mạnh không có gì là không thể.

    Đối mặt với thực lực mạnh mẽ, tất thảy đều là hư ảo.

    Cho nên, cho dù Lục Thiếu Hoa công bố video, đều chỉ tạo cho các quốc gia này một chút phiền toái, còn phiền toái lớn, còn ở phía sau.

    Một đêm đã qua, Lục Thiếu Hoa mệt nỏi, nhìn mọi việc đã sắp đặt, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng đã có ý tưởng, ăn bữa sáng xong, Lục Thiếu Hoa vào phòng nghỉ ngơi.

    Vừa tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, cảm giác như vừa ngủ, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng là buồn bực, ngủ hẳn một ngày.

    Hai mươi bốn giờ sau tỉnh dậy, mọi việc trở thành kết cục đã định. Lục Thiếu Hoa tìm đồ ăn qua loa rồi lên mạng, theo dõi tin tức.

    Quân đội Trung Quốc chiếm toàn bộ Nhật Bản.

    Một tin tức đập vào mắt Lục Thiếu Hoa. Nội dung cũng đơn giản, đại khái là miêu tả qua cảnh quân đội Trung Quốc nhân cơ hội mạnh mẽ tiến vào Nhật Bản, khống chế toàn bộ Nhật Bản.

    Sau đó phân tích tại sao.

    Nhưng tin tức dù sao cũng là tin tức, không hẳn là tin tức chính thống. Bởi vì căn cứ Hổ Gầm không hãng truyền thông nào dám đùa.

    Cả mấy cường quốc phương Tây đều không dám động đến căn cứ Hổ Gầm. Huống chi mấy hãng truyền thông, dù họ có mạnh thế nào đi nữa.





    Xem xong tin tức, Lục Thiếu Hoa cười, không có cảm xúc gì lớn, nội dung Lục Thiếu Hoa quan tâm chỉ là quân đội Trung Quốc chiếm hoàn toàn Nhật Bản.

    Thế là tốt rồi.

    Lục Thiếu Hoa thầm nói, trong lòng vui vẻ.

    Đúng thế, đã khống chế Nhật Bản, vậy có nghĩa là gì, Nhật Bản từ nay đã là lãnh thổ của Trung Quốc.

    Nhật Bản đã vậy còn Đài Loan thì như thế nào.



    Nhưng Lục Thiếu Hoa không sốt ruột, ngược lại nghỉ ngơi một chút, sau đó được các tin tức phía dưới, đúng như hắn dự kiến truyền thông Trung Quốc không đưa tin.

    Nghĩ lại cũng đúng, đây là vấn đề nhạy cảm.

    Cưỡng chế?

    Những từ ngữ nhạy cảm này truyền thông Trung Quốc không nhắc đến. Đúng như dự kiến của Lục Thiếu Hoa. Chỉ có truyền thông nước ngoài đưa tin. Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không quan tâm việc này.

    Rút ra một điếu thuốc, Lục Thiếu Hoa bắt đầu tra tin tức, lúc này, Lục Thiếu Hoa chỉ vào mạng của Phượng Hoàng tìm hai chữ Đài Loan.

    Không thể không nói, Đài Loan là vấn đề được nhiều người chú ý, chỉ cần Trung Quốc đại lục cũng có hàng tỷ người. Mà hiện tại Đài Loan đã bị Trung Quốc thu phục, khẳng định mọi người còn chú ý hơn.

    Có người chú ý, tất nhiên có người phân tin, các trang mạng sẽ đưa tin.



    Nói nhiều nhưng cũng chỉ xung quanh hai chữ thống nhất.

    Thống nhất!

    Đúng vậy, đều là xung quanh hai từ thống nhất, nói Trung Quốc hoàn toàn thống nhất.





    Trước đó Trung Quốc vẫn luôn nói, Trung Quốc là một thể thống nhất, ý nói Đài Loan là một bộ phận không thể tách rời của Trung Quốc.

    Hiện tại thì Đài Loan đã thật sự là một bộ phận của Trung Quốc.

    Sau 59 năm, Trung Quốc cuối cùng đã hoàn chỉnh.

    Đây là tiêu đều gây sự chú ý của Lục Thiếu Hoa.

    Giông như tiêu đều, sau 59 năm Trung Quốc đã toàn vẹn. Trước đó Trung Quốc đã có Hồng Kông, Macao nhưng chưa có Đài Loan, nhưng nay cuối cùng đã hoàn thành.

    Đất nước Trung Quốc mới thành lập được 59 năm, Đài Loan chưa thuộc về Trung Quốc. nay thì đã khác, đã thuộc về.

    Hai bờ xa cách 59 năm, nói dài không dài lắm, ngắn cũng không ngắn, nhưng người đã trải qua bằng đó năm chắc chắn sẽ rơi lệ.

    Đúng thế, tin tức còn có ảnh minh họa, trong đó rất nhiều người gia rơi nước mắt vui sướng vì Đài Loan đã trở về.

    Bên Đài Loan cũng có rất nhiều người vui sướng. Vì rất nhiều người đã nhiều năm không đặt chân đến Trung Quốc đại lục. Giờ đây bọn họ không thể không vui vì gặp lai người thân.

    Tin tức này có có đoạn phỏng vấn người lãnh đạo quốc dân đảng hiện nay. Cho thấy Quốc dân đảng sẽ chấp nhận sự lãnh đạo của Trung Quốc.

    Về phục, đúng vậy họ chọn cách về phục. Còn việc sự phát triển của Đài Loan sẽ thuộc về ai tin tức không đưa ra bình luận gì.

    Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa biết, chỉ sợ về sau Đài Loan vẫn do Quốc dân Đảng cầm quyền, giống như Ma Cao và Hồng Kông. Dùng người Đài Loan lãnh đạo người Đài Loan.



    Nhưng đó không phải là việc Lục Thiếu Hoa cần quan tâm, Lục Thiếu Hoa cần quan tâm hiện này là Đại Loan đã về lại Trung Quốc.
     
  3. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Chương 1199: Ai cũng cảm thấy bất an


    Nguồn: metruyen.com
    Share: banlong.us



    Triều Tiên hoàn thành sự nghiệp thống nhất làm xôn xao dư luận. Triều Tiên hiện tại đã khống chế gần như hoàn toàn.

    Lúc nya, mấy người Lưu Minh Chương đa thu mua ba công ty lớn của Hàn Quốc. Ước chừng thu mua được 90 % cổ phần, có thể nói, hiện tại ba công ty này đã hoàn toàn nằm trong tay Tập đoàn Phượng Hoàng.

    Không cần mất quá nhiều tiền đã có được ba công ty lớn, đây là việc đáng mừng. Chuyện này đã kết thúc từ mấy ngày trước nhưng Lưu Minh Chương chèm ép một chút nên việc thu mua đến hiện tại mới chấm dứt.

    Tuy nhiên không có vấn đề gì, Lục Thiếu Hoa không để ý đến việc này, chỉ cần chú ý đến kết quả của hành động.

    Ngay sau đó thì quân đội Trung Quốc đã đến Đài Loan, trải qua một hồi trấn áp, xử lý không ít người, cuối cùng đã đưa Đài Loan trở về Trung Quốc.

    Cùng lúc đó quân đội Trung Quốc lại xuất phát đến Nhật Bản. Cũng khống chế Nhật Bản, biến Nhật Bản thành một phần lãnh thổ Trung Quốc.

    Trong đó, không ít người biết rằng, căn cứ Hổ Gầm ra tay mới tạo ra phản ứng dây truyền này, đến đây thì mọi người đã biết về thực lực của căn cứ Hổ Gầm rồi.

    Nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng thì thế nào?

    Tập đoàn Phượng Hoàng và căn cứ Hổ Gầm là đồng minh, đã từ lâu. Mà Tập đoàn Phượng Hoàng bị rất nhiều người theo dõi.

    Đặc biệt là rình rập như hổ rình mồi, lúc này họ có chút sợ hãi, bởi vì quan hệ đồng minh nhiều năm như vậy, sao họ không nghĩ đến việc căn cứ Hổ Gầm báo thù cho Tập đoàn Phượng Hoàng.

    Đương nhiên, đây là suy nghĩ của những người đã đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng. Những người khác đều hiểu, Tập đoàn Phượng Hoàng có ngày hôm nay không phải là đường trải hoa.

    Nhưng bằng sự cố gắng, họ đã trở thành người mạnh nhất của thế kỷ 20. Tất cả các quốc gia đều kiêng nể.

    Trước đây mọi người không hiểu, nhưng bây giờ thì tốt rồi, mọi người đều biết.



    Hiện tại có thể nói bọn họ đã công khai thực lực.

    Tình hình chung của Tập đoàn Phượng Hoàng như thế nào, đều có thể nhìn thấy từ căn cứ Hổ Gầm. mọi người đều chờ xem kịch vui.

    Nhìn Hàn Quốc và Nhật Bản thì biết.



    Cho dù là khủng hoảng tài chính cũng không lớn như vậy. Như vậy chỉ có thể là có người đứng sau lưng giở trò quỷ.



    Nhớ đến bài báo của thời báo phố Wall, sẽ có ngay đáp án.

    Đó là Tập đoàn Phượng Hoàng đứng sau lưng.

    Mà giở trò quỷ là có thể kiếm tiền, người thông mình không khó tưởng tượng, riêng Hàn Quốc Tập đoàn Phượng Hoàng ít nhất cũng kiếm mấy chục tỷ đô la mỹ, còn Nhật Bản thì nhiều hơn.

    Hai quốc gia, Tập đoàn Phượng Hoàng sợ là có thể kiếm hơn một nghìn tỷ đô la Mỹ. Đây là một con số khổng lồ. Nhưng có thể còn nhiều hơn.

    Mà hành động với hai quốc gia này bao lâu?

    Chỉ có bốn ngày, bốn ngày kiếm hơn một ngàn tỷ đô la Mỹ. Đây là loại khủng bố gì. Gia tộc Rothschild cũng không thể so sánh được.

    Tuy Gia tộc Rothschild là một gia tộc lây đời tài sản không thể biết rõ hết. Nhưng về tốc độ kiếm tiền không thể bằng Tập đoàn Phượng Hoàng.



    Trước đó, mọi người đều cho rằng, Tập đoàn Phượng Hoàng và Gia tộc Rothschild đánh nhau thì người thua là Tập đoàn Phượng Hoàng nhưng hiện nay Tập đoàn Phượng Hoàng đã thể hiện hết thực lực, mọi người đều hiểu rằng cục diện cuộc chiến đã thay đổi.

    Nhìn số liệu, tốc độ kiếm tiền của Tập đoàn Phượng Hoàng thật sự là khủng bố, như vậy ai thắng đã định sẵn.



    Dù Tập đoàn Phượng Hoàng trên thương trường không thể so sánh với Gia tộc Rothschild nhưng họ có một đồng minh hùng mạnh, nếu để căn cứ Hổ Gầm ra tay thì Gia tộc Rothschild chỉ sợ là sẽ biến mất trong lịch sử mà thôi.

    Đúng vậy, dù không liên quan nhưng Châu Á cũng cảm thấy bất an.

    Singapore, Ấn Độ, Malaysia.

    Những nước Châu Á này kinh tế không phải là kém, cũng không phải là nước nhỏ. Họ cảm thấy bất an. Cuộc khủng hoảng tài chính, thị trường chứng khoán của họ chưa trải qua. Vào lúc này Tập đoàn Phượng Hoàng tiến vào nữa, chỉ sợ họ cũng không vượt qua nổi.

    Mà người sáng lập Tdơh là ai?

    Lục Thiếu Hoa, thân phận của hắn như thế nào nhiều người đều biết. Cháu nội của Đặng lão, hiện lại là Cháu rể của Tăng Kiến Quốc. Lần xảy ra động đất ở Vấn Xuyên đều do một tay hắn sắp xếp.

    Với thân phận như vậy đứng sau Lục Thiếu Hoa là hàng ngàn hàng vạn người dân Trung Quốc.

    Lục Thiếu Hoa hùng mạnh như vậy, không thể nghi ngờ là rất khó thu phục. Lãnh đạo mấy nước Châu Á không phải không có đầu óc, bọn họ thấy được tia hi vọng.

    Đúng vậy, bọn họ thấy được một tia hi vọng, đó là Lục Thiếu Hoa có một thân phận là người của Chính phủ Trung Quốc, không chừng có thể lợi dụng một chút.

    Lợi dụng thân phận chính phủ của Lục Thiếu Hoa, tạo ra áp lực với Lục Thiếu Hoa.

    Để Trung Quốc đối thoại với Lục Thiếu Hoa.

    Có hai phương án, thứ nhất, là tạo áp lực với Lục Thiếu Hoa thông qua việc Lục Thiếu Hoa là người của chính phủ Trung Quốc.

    Nhưng có khả năng này không?

    Ngây thơ.

    Đó là phương pháp ngây thơ, vì tính cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, ngay cả thị trường chứng khoán của Hàn Quốc cũng dám tham gia, Nhật Bản cũng vậy. Tuy là tiến hành bí mật nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không giấu diếm.

    Nếu Lục Thiếu Hoa không giấu diếm, thì chứng minh là hắn không e dè điều gì, cho nên dù dùng thân phận phía chính phủ của Lục Thiếu Hoa thì cũng chỉ là phướng pháp ngây thơ.



    Người thông minh sẽ dễ dàng thấy Lục Thiếu Hoa không e dè điều gì, cho nên họ phải dùng phương án thứ hai.

    Tiếp xúc với Lục Thiếu Hoa.

    Điều này có vẻ hơi lại, nhưng không có cách nào khác.

    Hiện tại muốn gặp mặt Lục Thiếu Hoa. Như vậy là họ đã tính đến bài thương lượng.

    Lục Thiếu Hoa không phải là người bình thường, không phải họ nói gì Lục Thiếu Hoa cũng đáp ứng. Nếu Bộ ngoại giao đồng ý với các nước này mà Lục Thiếu Hoa lại không đồng ý gặp thì Chính phủ sẽ mất mặt.

    Tình hình này bộ ngoại giao cũng chỉ có thể báo lên thủ trưởng số 1 mà thôi.

    Trên thực tế, thủ trưởng số một cũng đau đầu. Trước có lẽ bọn họ có thể gặp Lục Thiếu Hoa nhưng hiện tại hơi khó.

    Tuy nhiên, đây là công tác ngoại giao, nên phải thận trọng. Thủ trưởng số 1 tìm Tăng Kiến Quốc, hi vọng Tăng Kiến quốc có thể ra mặt.

    Tăng Kiến Quốc cũng không phải là người không có tình có lý. Ông ta biết tầm quan trọng của việc này nhưng ông ta cũng biết, Lục Thiếu Hoa không nghe ông ta.



    Với thực lực hiện tại của Lục Thiếu Hoa hắn hoàn toàn có thể áp đặt lên các quốc gia đó.

    Tăng Kiến Quốc biết rõ, nhưng nghe thủ trưởng số 1 đề nghị, ông ta nói:
    - Để tôi thử xem.

    Tăng Kiến Quốc có linh cảm, ông ấy biết kế hoạch tiếp theo của Lục Thiếu Hoa.

    Đúng thế, ông ấy biết tiếp theo Lục Thiếu Hoa muốn làm gì
     
  4. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Chương 1200: Từ chối thẳng thừng


    Nguồn: metruyen.com
    Share: banlong.us



    Ra tay với thị trường chứng khoán Hàn Quốc, có thể giải thích là vì Lục Thiếu Hoa muốn kiếm tiền, nhưng ra tay với thị trường chứng khoán Nhật Bản thì vì giận, Lục Thiếu Hoa giận Nhật Bản đắc tội với hắn. Nhìn Lục Thiếu Hoa hành động thì biết.

    Gió cuốn.

    Đây chính là Lục Thiếu Hoa thật sự. Đòng thời Tăng Kiến Quốc cũng đoán được, Lục Thiếu Hoa muốn cuốn hết toàn cẩu.

    Châu Á!

    Đây là mục tiêu gần nhất của Lục Thiếu Hoa. Băt đầu từ Hàn Quốc.

    Đúng vậy, Tăng Kiến Quốc cảm thấy Lục Thiếu Hoa chính là muốn làm như vậy, nếu biết Lục Thiếu Hoa muốn làm như vậy, thì cũng không nhiều lời, Lục Thiếu Hoa sao có thể gặp mặt lãnh đạo các quốc gia đó.

    Có thời điểm, trong một số trường hợp, với cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, nếu Lục Thiếu Hoa đồng ý với nhà nước, không tấn công họ thì có thể Lục Thiếu Hoa sẽ không tấn công họ.

    Nhưng mà để Lục Thiếu Hoa nói là không tấn công họ trước mặt, thì không phải hắn ngừng kế hoạch của mình sao.

    Đây rõ ràng là không có khả năng. Lục Thiếu Hoa kinh doanh nhiều năm như vậy, lúc này cơ cơ hội tốt, sao Lục Thiếu Hoa có thể bỏ qua.

    Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng có thể trực tiếp tấn công các nước Châu Âu nhưng một quốc gia thành công thì các quốc gia khác cũng làm như vậy.Lục Thiếu Hoa lúc đó có phải là cũng đồng ý không tấn công họ hay không.

    Tin tức trên thế giới này không phải là bí mật, hôm nay Lục Thiếu Hoa đồng ý không tấn công một nước, thì tin tức nhanh chóng lan truyền. Lúc đó, Lục Thiếu Hoa cũng khó.

    Nếu Mỹ, Pháp Anh đã tấn công căn cứ Hổ Gầm, áp chế Tập đoàn Phượng Hoàng thì Lục Thiếu Hoa không cần nể nang vì hai bên đã có thù trước, Lục Thiếu Hoa không cần nể tình.

    Nhưng các quốc gia khác không thù oán với Lục Thiếu Hoa, nếu không đồng ý với bọn họ, thì hơi khó, nhưng khi đồng ý rồi thì kết quả sẽ thế nào, Lục Thiếu Hoa chắc chắn phải ngừng kế hoạch lại.

    Mà ngừng kế hoạch thì hậu quả thế nào.

    Tài sản sẽ bị tổn thất, kế hoạch của Lục Thiếu Hoa bị phá hủy, tâm huyến nhiều năm bị uống phí.

    Lục Thiếu Hoa không phục, cũng không muốn như vậy.

    Cho nên, Lục Thiếu Hoa lúc này chắc chắn sẽ không thỏa hiệp, mà không thỏa hiệp tức là sẽ không gặp mặt những người đó, trực tiếp tấn công, lấy được tài sản, khỏe chính mình.

    Tuy rằng, Lục Thiếu Hoa lựa chọn như vậy sẽ đắc tội nhiều quốc gia, nhưng Lục Thiếu Hoa sợ sao?

    Chỉ cần kế hoạch của Lục Thiếu Hoa thành công, Lục Thiếu Hoa không phải sợ gì, bởi vì trụ sở chính của hắn sẽ xây dựng ở Châu Phi, Châu Phi là thiên hạ của Lục Thiếu Hoa, hắn còn phải sợ điều gì.

    Còn nữa nếu kế hoạch của Lục Thiếu Hoa thành công, quyền lực toàn cầu của hắn sẽ tăng lên, Lục Thiếu Hoa còn phải sợ ai sao. Chỉ sợ lúc đó hắn lên tiếng, nền kinh tế các quốc gia đó liền xong rồi.

    Ngoài ra, phương diện vũ lực, Lục Thiếu Hoa có căn cứ Hổ Gầm làm hậu thuẫn, cũng không cần e ngại ai.

    Nước Mỹ hùng mạnh như vậy.

    Năm 2001 đã bị Lục Thiếu Hoa tấn công. Mà hiện tại Lục Thiếu Hoa đã hùng mạnh hơn, hắn còn gì phải sợ.

    Cho nên, khi nhận được điện thoại của Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa thẳng thắn nói:
    - Không gặp.

    Nhận được câu trả lời của Lục Thiếu Hoa, Tăng Kiến Quốc lắc đầu cười, không biêt làm sao, kết quả như vậy, ông ta đã biết trước, chỉ có điều trong lòng cũng có chút hi vọng, nhưng Lục Thiếu Hoa trả lời đã bóp chết những hi vọng đó.

    Nói thật, Tăng Kiến Quốc rất hi vọng Lục Thiếu Hoa có thể đồng ý, bởi vì khi Lục Thiếu Hoa đồng ý, với đất nước mà nói, rất có lợi. Vì sau hành động thu phục Đài Loan, xâm lược Nhật Bản hình ảnh Trung Quốc đã bị ảnh hưởng rất nhiều.

    Đúng thế, Chính phủ Trung Quốc làm cầu nối cho bọn họ, bọn họ không cảm kích sao.

    Cảm kích, có thể làm Trung Quốc chiếm được nhiều ấn tượng tốt, ấn tượng này bình thường không có tác dụng lớn, nhưng lúc này có rất nhiều điểm lợi.

    Không thể không nói, Tăng Kiến Quốc có chút bất công, vào lúc này, ông ta vẫn một lòng vì đất nước, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến quá nhiều lợi ích của Lục Thiếu Hoa, điều này Tăng Kiến Quốc cũng biết được.

    Hắn nghĩ nếu hắn đồng ý, cũng đồng nghĩa với việc hắn mất đi một khoản tiền lớn.

    Trung Quốc có bao nhiêu tiều, Tăng Kiến Quốc lại muốn cháu rể mình mất đi nhiều tiền như vậy. Nói thật là không có cách nào chịu nổi.

    Ban đầu Tăng Kiến Quốc không định gọi điện nhưng ông ta không thể không nói.

    - Ông nội, cháu biết ông gọi điện là do thủ trưởng số một nhờ, hiện tại thủ trưởng số một cũng ở cạnh ông.
    Lục Thiếu Hoa nói thẳng.
    - Đối với việc này, cháu có thể giải thích, nhưng đối thủ trưởng số 1 thì hơi khó.

    - Nhiều năm như vậy, cháu đã vì đất nước quá nhiều, tôi tin là trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nhưng hơn ngàn tỷ, thậm chí là trăm tỷ đô la Mỹ chỉ vì một hành động ngoại giao thì cháu rất thất vọng.
    Lục Thiếu Hoa vẫn nói tiếp.

    - Đứng trên lập trường của nhà nước, thì không sai, nhưng đứng ở lập trường của người dân Trung Quốc thì ông sai rồi. không phải mỗi người đều có thể vô tư dâng hiến mọi thứ, cái gọi là người không vì mình trời tru đất diệt.
    Lục Thiếu Hoa tiếp túc nói.

    - Ừ, đúng rồi, con cháu còn có hai người phụ nữ của cháu đang ở Bắc Kinh, có thể nhà nước có thể bắt giữ để đối lấy sự đồng ý của cháu.
    Lục Thiếu Hoa châm chọc, tuy nhiên rất nhanh Lục Thiếu Hoa chuyển giọng đằng đắng sát khí nói:
    - Nếu xảy ra việc này, đừng trách cháu không có tình cảm.

    Rất nhiều chuyện, Lục Thiếu Hoa không muốn chuyện này xảy ra với mình. Cho nên, hắn nói thẳng ra nhưng sao lại không đề phòng được, phải bảo đảm an toàn cho người này.

    Mấy năm trước Lục Thiếu Hoa đã đứng đối lập với nhà nước, Lục Thiếu Hoa đã nhằm tên lửa tới Trung Quốc. Nếu lúc đó tình hình chuyển biến xấu, không loại trừ Lục Thiếu Hoa sẽ ra tay.

    Mà hiện tại thế nào?

    Nếu có người lấy người nhà uy hiếp Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng không thể không dùng vũ lực, dù sao người thân cũng là phần quan trọng của Lục Thiếu Hoa.

    Ngắt điện thoại, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì với Tăng Kiến Quốc. Vừa nói xong, đã ngắt điện thoại.

    Nói thật, trước khi Lục Thiếu Hoa từ chối, thủ trưởng số 1 không phải không có ý định như vậy trong đầu, nhưng ý nghĩ này nhanh chóng bị gạt bỏ, bởi vì thủ trưởng số 1 biết, điều này rất nguy hiểm.

    Nhưng mà lời tiếp theo của Lục Thiếu Hoa khiến thủ trưởng số 1 toát mồ hôi lạnh.

    Đúng thế Lục Thiếu Hoa nói lời này không phải nói chơi nếu tình hình phát triển đến mức đó, chỉ sợ không thể cứu vãn, quan trọng là Lục Thiếu Hoa hiểu tình hình chính trị của đất nước vượt ngoài dự kiến của Lục Thiếu Hoa.

    Một người không tham gia chính trị, cũng có thế hiểu được người làm chính trị, người như thế không đáng sợ sao.
    - Thủ trưởng, là tôi ích kỷ.
    Thủ trưởng số 1 chủ động nhận sai.

    Nói như vậy không phải vì ý nghĩ trước đó không. Ông ta nghĩ hơi ích kỷ.

    Tuy nhiên đều không quan trọng, quan trọng là Tăng Kiến Quốc không hỏi gì
    - Như Tiểu Hoa nói, hắn đã làm nhiều chuyện vì đất nước, đất nước không thể ích kỷ quá, đương nhiên, đứng trên phương diện đất nước không ai không có cái sai

    Mặt khác, tính cách của Tiểu Hoa tôi có thể hiểu được, thực lực của hắn cũng vượt xa với sự tưởng tượng của chúng ta. Hắn không nói đùa, điều này không cần hoài nghi.
    Tăng Kiến Quốc cuối cùng không quên nói.

    Cảnh cáo, đây là Tăng Kiến Quốc cảnh cáo.

    Tuy rằng, Tăng Kiến Quốc cũng không nói rõ, nhưng dù sao ông vẫn biết tính toán của thủ trưởng số 1.



    Điều này là thủ trưởng số 1 toát mồ hồi, trước mặt vị lão thành này, thấy mình rất bình thường. Dù là chức vụ gì, thì ảnh hưởng của ông ta cũng không nhỏ, ông ta nói một câu, đôi khi còn hơn thủ trưởng số 1.

    Thử hỏi, một người như vậy, nếu một ngày nào đó đột nhiên nói một câu, thủ trưởng số 1 hiện tại không quyết đoán, không thể đảm nhiệm chức thủ trưởng số 1, kết quả sẽ thế nào?

    Có lẽ, thủ trưởng số 1 còn có thể tiếp tục làm việc nhưng quyền lực chắc chắn sẽ bị hạn chế đến suy yếu. Nhiệm kỳ tới, chủ đông từ chức.

    Vì hiểu thế nên thủ trưởng số 1 toát mồ hôi lạnh.
     
  5. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Chương 1201: Cuốn sạch Châu Á


    Nguồn: metruyen.com
    Share: banlong.us



    Chuyện xảy ra ở Bắc Kinh, Lục Thiếu Hoa cũng không biết, nhưng nếu biết chắc cũng chỉ cười cho qua. Hắn không nghĩ gì, những chuyện đã quyết định, Lục Thiếu Hoa không nghĩ nhiều trong đầu, lúc này cũng không liên quan đến mình.

    Cái gì là chính mình.

    Đối với thị trường chứng khoán Châu Á, đây là việc Lục Thiếu Hoa cần làm. Tuy nhiên, đây việc này cũng cần có một điều kiện tiên quyết, đó là hành động bên Nhật Bản kết thúc, Lục Thiếu Hoa mới có thể bắt đầu.

    Còn nữa, cũng có nhiều việc cần làm, ví dụ như tính toán. Cần biết Châu Á là một Châu nhưng có nhiều quốc gia với các nền kinh tế không giống nhau.









    Nhưng phân tích đưa ra cho thấy một quốc gia nhìn ngoài nghèo nhưng chưa chắc, không thể coi thường. Vì có thể đây là quốc gia có nhiều tiền.

    Đương nhiên, nếu một số quốc gia nhỏ thì như vậy sẽ khác, dù sao, quốc gia nhỏ cũng là một quốc gia, chỉ sợ là khi Tập đoàn Phượng Hoàng đến đây kinh tế của họ lại được nâng lên đi.

    Quốc gia lớn sẽ khác, lấy Trung Quốc làm ví dụ, cho dù có mười Tập đoàn Phượng Hoàng thì nên kinh tế tổng thể cũng chỉ nâng lên một ít, không đến nỗi phát triển vượt bậc.

    Nhưng dù thế nào, Lục Thiếu Hoa cũng không cần nghĩ đến việc này, thực lực các nước đó thế nào, mấy người Lưu Minh Chương sẽ đánh giá, bọn họ là chuyên ra, số liệu đưa ra chắc chắn là tin cậy tuyệt đối.

    Còn nữa, ra tay với các quốc gia Châu Á, cung cần mấy người Lưu Minh Chương tính toán.

    Ở Châu Á, kinh tế Nhật Bản là hàng đầu, nếu về tổng thể thì kinh tế Trung Quốc kém Nhật Bản.

    Nhật Bản có thể chịu đựng mấy trăm tỷ đô la Mỹ, thì không có quốc gia nào có thể chịu đựng hơn bao gồm cả Trung Quốc.

    Nếu Lục Thiếu Hoa bắt đầu tấn công Trung Quốc, chỉ sợ cũng không dám đầu tư nhiều tiền hơn. Bởi vì sẽ xuất hiện hiệu ứng ngược.

    Các quốc gia khác cũng vậy, không có khả năng chịu đựng nhiều hơn thế.

    Tấn công các nước Châu Á thì phân phối vốn là một vấn đề.

    Vì thế Lục Thiếu Hoa triệu tập mấy người Lưu Minh Chương để thảo luận việc này.

    - Tôi nghĩ trong lòng mọi người hẳn đều biết, mục tiêu tiếp theo của Chúng ta là các quốc gia Châu Á. Nhật Bản và Hàn Quôc có thể bỏ ra khỏi danh sách này.
    Dừng một lát Lục Thiếu Hoa nói:
    - Tiếp theo là Trung Quốc, Triều Tiên hai quốc gia này cũng bỏ qua. Các quốc gia còn lại là mục tiêu. Sigapore, Malaysia, Ấn độ xếp thứ nhất.

    Chưa hết, dừng một chút Lục Thiếu Hoa nói tiếp.

    - Cần phân ra các cấp bậc cho từng quốc gia, thứ hai là Thái Lan và Indonesia Philipines.

    Tiếp theo thứ ba là Israel Thổ Nhĩ Kỳ.

    Châu Á tổng cộng có 48 quốc gia, Lục Thiếu Hoa hiện đã liệt kê 9 nhóm quốc gia, phân ra ba cấp bậc, các quốc gia còn lại như thế nào.

    Cuốn sạch.

    Kế hoạch của Lục Thiếu Hoa chính là cuốn sạch, có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không bỏ qua bất kỳ quốc gia nào, cho dù có nền kinh tế yếu, Lục Thiếu Hoa cũng không bỏ qua.

    Điều này mấy người Lưu Minh Chương rất hiểu, bọn họ sắp xếp với tất cả các quốc gia, chỉ có điều lượng tiền không giống nhau.

    Còn việc phân phối nhân viên, cũng do mấy người Lưu Minh Chương phục trách, Lục Thiếu Hoa không phải lo lắng đến. Lục Thiếu Hoa chỉ quan tâm đến việc chính.



    Lục Thiếu Hoa cuối cùng chuyển về chủ đề chính.

    - Hãy nói kế hoạch của các anh đi.

    Tình hình đến nước này, mấy người Lưu Minh Chương cũng phải biết mục đích của lục thiếu hoa, mấy người họ đã có kế hoạch.

    Trên thực tế, mấy người Lưu Minh Chương thật sự đã có kế hoạch, sau khi thảo luận đã quyết định.

    - Tôi nói trước.
    Lý Tông Ân lên tiếng đầu tiên.

    - Nhật Bản chỉ còn lại một ngày nữa là kết thúc, dự đoán ban đầu chúng ta có thể có được bốn trăm ba mươi tỷ đô la Mỹ.

    Không sai, đó là bốn trăm ba mươi tỷ đô la mỹ, khi thị trường chứng khoán Nhật Bản giảm mạnh, đây là tiền lời.

    Đương nhiên, trong đó có cả tiền vốn, đến hai trăm tỷ đô la Mỹ, nên tiền kiếm được từ Nhật Bản không phải rất nhiều.

    Một trăm tỷ đô la Mỹ, đấy là kết quả Lý Tông Ân đã hạch toán ra. Kết quả này cũng tốt.

    Đúng vậy, lúc này Nhật Bản giảm mạnh, kinh tế Nhật Bản cũng rất mạnh, chúng ta không thể phủ nhận họ có khả năng mạnh trở lại nên cũng phải đề phòng.

    Mấy người Lưu Minh Chương không thể kiếm được tất cả tiền mà Nhật Bản tổn thất, có thể kiếm hơn một trăm tỷ đô la Mỹ đã là khả quan rồi.

    Đúng vậy, đã là rất khả quan.

    - Hơn bốn trăm tỷ đô la Mỹ, đây là kết quả chúng ta đã dự tính, đương nhiên, trong đó cũng có chuyện không tốt, nhưng đó là một con số không phải nhiều hay ít.

    Lưu Minh Chương cũng lên tiếng, tiếp lời Lý Tông Ân nói:
    - Trước đó, nhắc đến 9 quốc gia, chúng ta sẽ quan tâm đến 9 quốc gia này, bọn họ có khả năng chịu đựng bao nhiêu tiền vốn, chúng ta cũng phải có kế hoạch.

    Lưu Minh Chương nói có một tin tức quan trọng, đó là hắn nhất trí với tính toán của Lục Thiếu Hoa. Đều quan tâm trọng điểm đến 9 quốc gia đó, không kém hơn một chút.

    - Qua tính toán, 9 quốc gia có khả năng chịu đựng lượng vốn là ba trăm triệu đô la Mỹ trong đó Ấn Độ có sẽ có vẻ cao hơn nhưng cũng không cao quá so với các nước còn lại.
    Lưu Minh Chương giải thích một chút, sau đó nói thêm:
    - Trừ ra ba trăm tỷ đô la Mỹ, còn lại phân phối cho các quốc gia khác.

    48 quôc gia trừ Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc, còn 45 quốc gia, trừ 9 quốc gia, còn lại 36 quốc gia. Theo dự tính của Lưu Minh Chương bốn trăm tỷ đô la Mỹ trừ ba trăm tỷ còn lại sẽ đầu tư vào các quốc gia còn lại.



    Với tính toán này của mấy người Lưu Minh Chương Lục Thiếu Hoa không có ý kiến gì.

    - Hành động lần này cần bao nhiêu thời gian?

    Đây là vấn đề mấu chốt, phải biết cần bao nhiều thời gian Lục Thiếu Hoa mới có kế hoạch được.

    - Ba ngày đi.
    Lưu Minh Chương nói như đã định sẵn trong đầu.

    Ba ngày, Lưu Minh Chương đã thảo luận cùng mấy người còn lại. Đương nhiên, ba ngày không tính ngày hôm nay vì chiều này hành động bên Nhật Bản mới chấm dứt. mới có thể tiến hành hành động ở các nước khác.

    Theo đó thì ngày mai mới bắt đầu tính.

    - Được, ba ngày có thể được.
    Lục Thiếu Hoa nói, cảm giác rất hài lòng, mỉm cười nói tiếp:
    - Sau khi hành động bên Châu Á chấm dứt thì toàn bộ tiền vốn được dùng để chiến đấu ở các chiến trường Châu Âu, sau đó là Châu Mỹ, tiếp theo là Châu Phi.

    Một quy trình hoàn chính, Lục Thiếu Hoa đem các Châu lục làm thành một quy trình hoàn chính, không lúc này đã nói ra trình tự sắp xếp.

    Châu Á đầu tiên, sau đến Châu Âu, … Thật sự, sắp xếp này chỉ là sắp xếp thôi vì Châu Âu là thực lực mạnh nhất, muốn tấn công trong tay pahỉ có nhiều tiền. Càn quyét Châu Âu xong trong tay mấy người Lưu Minh Chương chắc chắn sẽ có nhiều tiền hơn.
     
    nguyentoanduc thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)