FULL  Huyền Huyễn Thiên Vu - Cửu Hanh

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Thiên Vu
    Tác giả: Cửu Hanh
    Chương 1346: Tất cả đều là hắn

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Vân Khởi không công kích, không thèm nhìn đám người bảo vệ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh. Vân Khởi yên lặng xem Trần Lạc, không nói không rằng, chỉ nhìn, không lộ chút tình cảm nào.

    ***

    Trên bầu trời, trong Thiên cung.

    Thiên tiên sinh ngồi trên ghế nhìn chằm chằm ván cờ tàn trước mặt. Thiên tiên sinh nhìn cả đời, suy nghĩ suốt đời nhưng không biết làm sao đánh cờ.

    Một Nữ Nhân Hắc Y ôm Dự Ngôn chi thư đi tới đi lui, biểu tình sốt ruột, vô cùng lo âu. Nữ Nhân Hắc Y giở Dự Ngôn chi thư, lật đến trang cuối càng nóng nảy hơn.

    Nữ Nhân Hắc Y khẽ thở dài:

    – Kế hoạch của Nữ Oa, hai lão gia tử đã hoàn toàn thất bại?

    Những người khác có lẽ không biết kết hoạch của Nữ Oa, hai lão gia tử thiên địa là gì nhưng Nữ Nhân Hắc Y là người thống trị Dự Ngôn chi thư, nàng biết hết. Chẳng những vậy, Nữ Nhân Hắc Y từng tham gia vào đó.

    Còn nhớ khi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh vừa hiện thế, mọi người cảm thấy bất an. Nữ Nhân Hắc Y chấp chưởng Dự Ngôn chi thư cũng thế, vì trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh giấu bản ngã Phục Hy. Một khi Trần Lạc chiếm được Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thì chờ đợi bọn họ sẽ là vũ trụ hủy dit. Nhưng không thể phá hủy Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, vì nó là thứ duy nhất khắc chế được Vân Khởi. Nếu hủy diệt Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thì trong hoàn vũ này Vân Khởi chẳng sợ gì nữa, gã sẽ là chúa tể thật sự của hoàn vũ.

    Phục Hy Tứ Tượng đỉnh là thứ không thể hủy diệt rồi lại lo nó sẽ rơi vào tay Trần Lạc, phải làm sao đây? Tộc nhân Bàn Cổ nghĩ ra một cách, đó là sáng tạo ba hóa thân Thiên Địa Nhân tam thư, thông qua ba hóa thân rồi lợi dụng huyết mạch Phục Hy bảo vệ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    Kế hoạch này có thể thành công, từng nghiệm chứng. Bất đắc dĩ kế hoạch bị Vân Khởi xuyên thấu, gã sử dụng đại thủ đoạn khiến hóa thân Thiên Địa Nhân tam thư bị đẩy vào luân hồi, phá hoại huyết mạch Phục Hy trong cơ thể hóa thân Thiên Địa Nhân tam thư. Tệh ịa hơn là Vân Khởi lợi dụng nhân quả đảo điên vận mệnh một người, là vận mệnh của người này phá hủy kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư.

    Người này chính là Ma Quân Thất Dạ.

    Thất Dạ có thể đi lên con đường Ma Quân không lối về toàn là Vân Khởi ở sau màn thúc đẩy. Quái vật tay trái là ma hung tàn nhất hoàn vũ, chí ma đó bị Vân Khởi lén chôn vào cánh tay trái của Thất Dạ. Chỉ có thế sao? Không.

    Lúc Thất Dạ còn trẻ Thất Dạ gặp một nữ nhân, nàng có ơn tái tạo gã, tiếc rằng sau này nữ nhân biến mất. Vì tìm ra nữ nhân đó Thất Dạ bước lên con đường không lối về, cuối cùng biết nữ nhân mình yêu bị lão thiên gia nhốt trong Thiên cung. Ma Quân Thất Dạ mất hết lý trí, giận dữ xông Thiên cung, chiến đấu với lão thiên gia. Thất Dạ thả ra ma hung tàn phong ấn trong cánh tay trái.

    Ma này là ma hung tàn nhất hỗn độn, sau khi thả ma ra Thất Dạ không còn chút lý trí. Lão thiên gia chấp chưởng Thiên Thư chúa tể trời cũng không đánh lại ma.

    Cuối cùng tuy đẩy lùi Ma Quân Thất Dạ nhưng lão thiên gia bị thương căn nguyên. Gia Cát Thiên Biên là hóa thân Thiên Thư còn ở thế giới Vân Đoan, lão thiên gia bất đắc dĩ đành tạm truyền Thiên Thư cho Quân Thiên Dật.

    Chỉ có thế sao?

    Không.

    Thất Dạ vì đối phó lão thiên gia không tiếc cướp đi Địa Thư từ tay Đại địa lão gia tử.

    Vốn trong kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư thì Thiên Thư thuộc về Gia Cát Thiên Biên, Địa Thư là của Thần Toán Thiên Tà. Chỉ vì Ma Quân Thất Dạ mà lão thiên gia không tuyền Thiên Thư cho Gia Cát Thiên Biên được, Đại địa lão gia tử chẳng những không thể truyền Địa Thư cho Thần Toán Thiên Tà còn đánh mất nó.

    Hóa thân Thiên Địa Nhân tam thư giờ chỉ còn mình Mạc Vấn Thiên là có huyết mạch Phục Hy, cũng được đến Nhân Thư. Còn lại Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà đã mất huyết mạch Phục Hy, mất Thiên Thư, Địa Thư vốn thuộc về họ.

    – Vân Khởi không uổng là hóa thân căn nguyên vũ trụ, có được trí tuệ vô thượng, làm chuyện gì đều kín kẽ. Chỉ lợi dụng một Thất Dạ chẳng những phá hủy kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư, cũng phá hủy kế hoạch thiên địa Vân Đoan, kế hoạch luân hồi của nhóm Nữ Oa.

    – Khi bọn họ phát hiện Phục Hy chuyển thế vào thế giới Vân Đoan, kế hoạch Vân Đoan bắt đầu vạn động, vì ức chế Phục Hy sau khi luân hồi trưởng thành.

    – Nếu Thất Dạ không nhúng tay, Trần Lạc gặp ba lần thẩm phán sẽ không trưởng thành mau vậy. Nếu Thất Dạ không nhúng tay, Trần Lạc không thể nào vào Táng Cổ Phong. Nếu Thất Dạ không ra tay, có lẽ Trần Lạc sẽ không nhận được Nhân Quả chi tâm.

    – Theo ta được biết, Trần Lạc có được Nhân Quả chi tâm cũng liên quan đến Vân Khởi. Nếu Trần Lạc không có Vân Khởi thì nhóm Nữ Oa không thức tỉnh.

    – Vì phá hoại kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư, kế hoạch Vân Đoan, Vân Khởi thậm chí giúp đỡ tồn tại duy nhất trong hoàn vũ uy hiếp được hắn.

    – Chỉ có làm như vậy hắn mới hoàn mỹ đánh lừa tất cả chúng ta. Chỉ có làm như vậy khiến nhân quả thuận lợi lăn bánh. Tuy hắn không ở trong nhân quả nhưng lại hiểu rõ nhân quả hơn bất cứ ai.

    – Vân Khởi thật là cố sức bày mưu tính kế.

    Nữ Nhân Hắc Y cảm thán, cũng nghi hoặc hỏi:

    – Nếu kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư đã bị phá hoại tại sao Vân Khởi còn chưa ra tay? Hay nhóm Nữ Oa có thể ngăn được hắn? Theo tsa được biết nhóm Nữ Oa tuy không thuộc về vũ trụ này, Vân Khởi không làm gì được bọn họ nhưng Nữ Oa tuyệt đối không ngăn cản Vân Khởi nổi. Nữ Oa nói cái gì Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chôn chân ngã của Phục Hy nhưng chưa chắc ngăn được Vân Khởi.

    Thiên tiên sinh luôn im lặng lúc này lên tiếng:

    – Nhóm Nữ Oa không thể ngăn cản Vân Khởi, lý do Vân Khởi không hành động không phải vì Nữ Oa, cũng không phải vì chân ngã Phục Hy giấu trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    – Là vì Trần Lạc sao?

    Nữ Nhân Hắc Y nhìn thấy khi Vân Khởi xuất hiện đến bây giờ cứ luôn nhìn Trần Lạc. Khiến nàng khó hiểu là Trần Lạc ngồi xếp bằng, hai tay chắp vào nhau như cao tăng nhập định. Không biết Trần Lạc đang làm gì.

    – Vì không biết nên mới e ngại.

    Thiên tiên sinh nhìn cờ tàn, lạnh nhạt nói:

    – Chưa biết là đáng sợ với chúng ta, Vân Khởi hóa thân căn nguyên chúa tể vũ trụ cũng sợ. Huống chi bản thân Trần Lạc là tồn tại duy nhất làm Vân Khởi e ngại trong hoàn vũ?

    Thiên tiên sinh cầm một quân cờ đen lên:

    – Mấy năm nay Vân Khởi cố sức bày mưu đặt kế, chơi đùa mọi người trong lòng bàn tay nhưng sự tồn tại của Trần Lạc mãi là gút trong lòng Vân Khởi. Hắn là hóa thân căn nguyên vũ trụ, nhưng ngươi đừng quên ai sáng tạo ra vũ trụ này.

    – Ta biết là Trần Lạc sáng tạo vũ trụ nhưng… Theo ta được biết Trần Lạc lấy thân phận sứ giả nguyên thủy vào vũ trụ này. Nói cách khác Trần Lạc đã bỏ đi thân phận Sáng Thế giả, lấy thân phận sứ giả nguyên thủy đến vũ trụ này. Tức là sự tồn tại của Trần Lạc không khác gì hai lão gia tử thiên địa, Ngạo Phong, Tần Phấn. Vậy thì Vân Khởi có gì mà lo?​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Thiên Vu
    Tác giả: Cửu Hanh
    Chương 1347: Lúc xưa

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    – Trước kia Vân Khởi cũng vậy, ít nhất khi hỗn độn nổ tung, thiên địa sơ khai. Cho nên năm đó Vân Khởi định xóa sổ Phục Hy lại thất bại.

    – Dù năm đó Vân Khởi không giết hẳn Phục Hy nhưng cuối cùng đánh Phục Hy vào luân hồi vô tận. Luân hồi lâu như vậy dù Phục Hy có năng lực đến đâu cũng chẳng làm được gì. Huống chi trước khi luân hồi Phục Hy đã chôn chân ngã vào Phục Hy Tứ Tượng đỉnh? Dù Trần Lạc là luân hồi chuyển thế của Phục Hy nhưng hiện tại hắn chưa có được chân ngã giấu trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, vậy Vân Khởi còn kiêng dè cái gì? Trực tiếp xóa sổ Trần Lạc là xong.

    – Đâu dễ vậy.

    – A? Không phải sao? Nếu hiện tại Vân Khởi muốn giết Trần Lạc thì không ai trong bọn họ ngăn cản nổi. Nhóm Nữ Oa dựa vào thân phận Sáng Thế giả bảo vệ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh còn được, muốn che chở Trần Lạc thì khó.

    – Nhóm Nữ Oa không bảo vệ được nhưng có một người có thể.

    – Là ai?

    – Ma Quân Thất Dạ.

    Thiên tiên sinh nói xong đặt một quân cờ đen vào cờ tàn.

    Thất Dạ? Không thể nào, nhóm Nữ Oa còn không đánh lại Vân Khởi, sao Thất Dạ có thể…

    – Ma phong ấn trong cánh tay trái của Thất Dạ không đơn giản là ma. Nếu là ma đơn giản thì Thất Dạ làm sao trọng thương lão thiên gia được? Làm sao cướp Địa Thư từ tay Đại địa lão gia tử? Nếu ma đơn giản thì Thất Dạ sao dám đối kháng với nhóm Nữ Oa?

    – Ma phong ấn trong cánh tay trái của Thất Dạ chẳng phải là nguyên thủy chi ma sinh ra trong hỗn độn sao?

    – Không.

    Thiên tiên sinh lắc đầu, nói:

    – Ngươi sai. Ma phong ấn trong cánh tay trái của Thất Dạ không sinh ra từ đại hỗn độn mà diễn sinh từ căn nguyên vũ trụ.

    – Cái gì? Ma sinh ra từ căn nguyên vũ trụ?

    Nữ Nhân Hắc Y nghe mà hết hồn. Nữ Nhân Hắc Y là người thống trị Dự Ngôn chi thư, nhưng nàng chưa bao giờ biết chuyện này.

    Nữ Nhân Hắc Y hoảng sợ nói:

    – Ý của Thiên tiên sinh là Vân Khởi vì pháh oại kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư đưa ma sinh ra từ căn nguyên vũ trụ cho Thất Dạ? Ma này không nằm trong kiểm soát của Vân Khởi?cái này… Vân Khởi thật là bỏ vốn gốc.

    – Ha ha.

    Thiên tiên sinh chợt cười nói:

    – Chuyện không đơn giản như thế. Nếu ta cho ngươi biết phong ấn trong cánh tay trái của Thất Dạ không phải là ma mà là bản ngã của hắn thì ngươi tin không?

    – Cái gì? Phong ấn trong cánh tay trái của Thất Dạ không phải là ma? Mà là bản ngã của hắn? Là sao? Thiên tiên sinh đã nói phong ấn trong cánh tay trái của Thất Dạ là ma sinh ra từ căn nguyên vũ trụ, sao thành bản ngã của Thất Dạ… Khoan!

    Nữ Nhân Hắc Y chợt nhận ra điều gì, nàng ngây như phỗng. Một lát sau xoay người lại, Nữ Nhân Hắc Y trợn to mắt nhìn Thiên tiên sinh.

    Nữ Nhân Hắc Y hỏi:

    – Thiên tiên sinh đừng nói là… Thất Dạ cũng là… Cũng là hóa thân căn nguyên vũ trụ.

    – Chính xác.

    – Không thể nào! Sao ta không hay biết gì? Làm sao Thiên tiên sinh biết được?

    Thiên tiên sinh nói:

    – Ta phỏng đoán ra. Lúc trước căn nguyên vũ trụ có lẽ sinh ra hai vị hóa thân, một quang, một ám. Hóa thân quang thức tỉnh sớm chút, hắn không muốn chia sẻ vũ trụ với hóa thân ám nên muốn tiêu diệt. Tuy nhiên hóa thân ám lúc đó mặc dù không thức tỉnh lại không dễ bị hóa thân quang giết.

    – Hóa thân qaung bất đắc dĩ đành phong ấn hóa thân ám, đánh vào luân hồi, tiến vào nhân quả. Hóa thân ám mãi mãi không bao giờ hoàn toàn thức tỉnh được.

    – Vân Khởi là hóa thân quang, hắn rất thông minh, biết không thể tiêu diệt hóa thân ám nên lợi dụng. Vân Khởi lợi dụng, ám chỉ Thất Dạ là hóa thân ám phá hoại kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư.

    – Cuối cùng tuy Vân Khởi thành công phá hàng loạt kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư, nhưng có một việc hắn không hy vọng nhìn thấy. Đó là Thất Dạ trợ giúp tồn tại hắn kiêng dè nhất nhận được bảo vệ.

    – Cho nên nói Hư Vọng chi thưm lợi dụng Thất Dạ phá hàng loạt kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư, nhưng cũng để mặc người khiến hắn e ngại nhất trưởng thành.

    – Có nhân thì có quả, bản thân Vân Khởi không trong nhân quả nên không thể thay đổi nhân quả. Lúc Vân Khởi đẩy Thất Dạ vào luân hồi, hắn lợi dụng Thất Dạ phá hàng loạt kế hoạch Thiên Địa Nhân tam thư, cũng đã định trước phải gánh vác quả lúc xưa đã gieo nhân. Quả này chính là Thất Dạ bảo vệ Trần Lạc.

    Nữ Nhân Hắc Y ngẫm nghĩ, nói:

    – Ta nghĩ Vân Khởi biết hết những điều này nhưng hắn vẫn làm, chắc vì có nhiều lợ hơn hại. Vân Khởi sớm biết có nhân quả thế này. Vân Khởi cảnh giác Thất Dạ hơi quá, dù sao Thất Dạ không thể thức tỉnh, lại luân hồi chuyển thế, mất đi bản ngã, không đánh lại Vân Khởi được. Xét cho cùng khiến Vân Khởi kiêng dè vẫn là Trần Lạc, nhưng nghĩ không ra Vân Khởi thật sự e ngại Trần Lạc sao? Hiện tại Trần Lạc không tìm được chân ngã của mình.

    – Ha ha ha, khiến Vân Khởi e ngại thật ra không phải Trần Lạc mà là một quyển sách.

    – Sách? Sách gì? Thiên tiên sinh nói… Quyển Hư Vọng chi thư sao?

    Nữ Nhân Hắc Y là sứ giả nguyên thủy sinh ra cùng hỗn độn nên rõ ràng chuyện năm xưa. Nữ Nhân Hắc Y biết sau khi Phục Hy bị trấn áp trong địa ngục Hư Vọng chi thư hiện thế. Là quyển Hư Vọng chi thư này dẫn đến Vân Khởi muốn giết Phục Hy.

    Nhưng Hư Vọng chi thư là loại sách gì, nguyên hoàn vũ không ai biết. Những sứ giả nguyên thủy cũng không rõ. Sứ giả sáng thế như nhóm Nữ Oa cũng mơ hồ.

    Nữ Nhân Hắc Y ngẫm nghĩ, hỏi:

    – Thiên tiên sinh có biết không?

    Thiên tiên sinh lắc đầu, nói:

    – Ảo diệu của Hư Vọng chi thư chỉ có Trần Lạc, Vân Khởi mới biết, hoặc nên nói chỉ có Trần Lạc biết. Đây mới là lý do Vân Khởi kiêng dè nhất.

    – Hư Vọng chi thư rốt cuộc có ảo diệu gì?

    – Tất cả tướng đều là hư vọng…

    Thiên tiên sinh nói xong câu đó đặt một quân cờ đen vào bàn cờ tàn.

    Nữ Nhân Hắc Y lặp đi lặp lại:

    – Tất cả tướng đều là hư vọng…

    Những Nữ Nhân Hắc Y nghĩ mãi không ra ảo diệu trong đó, nàng lắc đầu:

    – Thiên tiên sinh hy vọng chuyện này cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào?

    Thiên tiên sinh đáp nhanh gọn:

    – Không biết.

    Thiên tiên sinh thật sự không biết.

    – Không biết? Thiên tiên sinh cai quản Các Thế Kỷ nhiều năm lẽ nào không hy vọng chuyện này có kết quả hoàn mỹ sao?

    Thiên tiên sinh khẽ thở dài:

    – Kết quả hoàn mỹ? Cái gì gọi là kết quả hoàn mỹ?

    – Dự Ngôn chi thư của ngươi hay Các Thế Kỷ của ta, chúng ta đều là người đứng xem trong vũ trụ này. Điều ta cần làm duy nhất là ghi chép, bổn phận của ngươi là tiên tri. Từ lúc vũ trụ sinh ra, theo chúng ta diễn sinh thì đã định sẵn. Đã định trước chúng ta chỉ là người đứng xem trong vũ trụ, đã định trước chúng ta không thể có tình cảm với vũ trụ này.

    – Đã qua nhiều năm chẳng lẽ ngươi không có chút tình cmả nào với vũ trụ này sao?

    Thiên tiên sinh do dự một lúc, trả lời:

    – Không biết.

    – Ngươi thật sự không biết hay không muốn trả lời?​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Thiên Vu
    Tác giả: Cửu Hanh
    Chương 1348: Giằng co

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Thiên tiên sinh chỉ có một câu duy nhất:

    – Không biết.

    Không biết là Thiên tiên sinh thật sự không biết hay không muốn trả lời?

    – Tốt, ta hỏi ngươi câu khác, ngươi hận bọn họ không?

    Thiên tiên sinh không nói gì, gã biết Nữ Nhân Hắc Y nói bọn họ ý chí những Sáng Thế giả Nữ Oa đã sáng tạo ra vũ trụ này.

    – Biết không? Đôi khi ta rất hận nhóm Nữ Oa, các nàng sáng lập vũ trụ, đưa cho chúng ta sinh mệnh, ta thừan hạn những thứ này, rất cảm ơn. Bọn họ là Sáng Thế giả nhưng tại sao cứ muốn tới quấy nhiễu vũ trụ này? Ức vạn năm qua chỉ tại Sáng Thế giả như bọn họ quấy nhiễu vũ trụ không yên bình. Nhân quả vĩnh hằng bị bọn họ làm loạn. Ài, nếu không có các nàng tham gia thì vũ trụ chắc đã rất đẹp.

    – Nhìn sự việc không nên chỉ theo một chiều.

    Thiên tiên sinh lấy quyển sách thủy tinh ra từ bao giờ, tên sách là Các Thế Kỷ.

    Thiên tiên sinh thạn trọng lật xem, nói:

    – Nếu không có những Sáng Thế giả tham gia thì vũ trụ thật sự tốt đẹp?

    – Không đúng sao?

    Nữ Nhân Hắc Y chất vấn:

    – Có người nói ngay từ đầu chỉ tại nhóm Nữ Oa tùy tiện làm byậ, vì chơi vui nên tự mình vào vũ trụ, Phục Hy bất đắc dĩ bị cuốn vào.

    – Ha, ngươi nói là có người nói, không đúng thật sự.

    – Chẳng lẽ không đúng?

    – Cũng không phải, không ai biết. Dù sao các nàng là Sáng Thế giả, chuyện năm đó chỉ có bọn họ mới biết.

    – Thiên tiên sinh, sao ta có cảm giác trong lời nói của Thiên tiên sinh có ẩn ý gì? Đã đến lúc này rồi, Thiên tiên sinh biết cái gì hãy cho ta biết được không?

    – Hai chúng ta nếu có một người biết sự thật thì đó là ngươi. Ta chỉ là người ghi chép vũ trụ, còn ngươi mới là nhà tiên tri.

    – Cái này…

    vô tận hải, Nhân Linh chi đô.

    Vân Khởi nhìn chằm chằm ngồi xếp bằng, chắp hai tay vào nhau, nhắm mắt lại. Vân Khởi đứng trong không trung, trong mắt không có cảm xúc. Không ai biết Trần Lạc đang làm gì, không người nào biết, dù là sứ giả nguyên thủy hay Sáng Thế giả.

    Đột nhiên Vân Khởi nhúc nhích, bất ngờ là gã không đi tranh giành Phục Hy Tứ Tượng đỉnh mà lao hướng Trần Lạc.

    Thất Dạ nhanh nhẹn chặn trước mặt Trần Lạc, hơ cánh tay trái hắc ám đánh một đấm. Ngạo Phong, Tần Phấn song óng đứng cạnh người Trần Lạc. Thất Dạ, Ngạo Phong, Tần Phấn đều không đánh lại Vân Khởi. Dù Thất Dạ từng là hóa thân ám căn nguyên vũ trụ, dù Trần Lạc, Tần Phấn là sứ giả nguyên thủy sinh ra theo hỗn độn cũng không được. Bởi vì bọn họ đều mất đi chân ngã, không hoàn toàn thức tỉnh.

    Vù vù vù vù vù!

    Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế và chúa tể tứ sắc thiên, mười hai tổ vu không bảo vệ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh nữa, bọn họ vọt tới che chở Trần Lạc. Nhưng vô dụng. Đúng như Vân Khởi đã nói, mặc dù bọn họ là Sáng Thế giả nhưng chỉ có thế, bọn họ không thật sự chúa tể phương vũ trụ này mà là Vân Khởi.

    Trên Thiên cung, nhìn Vân Khởi cố gắng giết Trần Lạc, Nữ Nhân Hắc Y nghi ngờ hỏi:

    – Tại sao Vân Khởi không cướp Phục Hy Tứ Tượng đỉnh mà muốn giết Trần Lạc?

    Thiên tiên sinh bỏ ngang bàn cờ, bắt đầu viết Các Thế Kỷ.

    Thiên tiên sinh trả lời:

    – Bởi vì hắn sợ!

    – Sợ cái gì?

    – Sợ Trần Lạc, sợ Phục Hy, càng sợ Hư Vọng!

    – Có ý gì?

    – Rất đơn giản, chỉ khi giết hẳn Hư Vọng Vân Khởi mới dám đụng vào Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    – Tại sao?

    – Không tại sao, đơn giản là Vân Khởi sợ.

    – Rốt cuộc hắn đang sợ cái gì!

    – Vấn đề này chỉ có Vân Khởi biết.

    Vô tận hải, Nhân Linh chi đô.

    Thất Dạ, Tần Phấn, Ngạo Phong, Nữ Oa Nữ Đế Nữ Vu, chúa tể tứ sắc thiên, mười hai tổ vu, hai lão gia tử thiên địa đều tham gia cuộc chiến, cùng bao vây tiễu trừ Vân Khởi.

    Không sai.

    Vô dụng. Nhất là chúa tể tứ sắc thiên, mười hai tổ vu thậm chí không thể đến gần Vân Khởi. Phương vũ trụ này, Ngạo Phong, Tần Phấn còn đến gần được, nhưng chỉ có thế. Căn nguyên thiên địa của bọn họ ở trước mặt căn nguyên vũ trụ của Vân Khởi thật nhỏ bé.

    Chỉ có ba nữ nhân Sáng Thế giả Nữ Vu, Nữ Oa, Nữ Đế là còn đánh xáp lá cà với Vân Khởi, nhưng chỉ vẻn vẹn là đấu tay đôi. Vân Khởi e ngại thân phận Sáng Thế giả không giết các nàng được, nhưng nhóm Nữ Oa cũng không thể làm gì Vân Khởi.

    Vân Khởi lên tiếng:

    – Ta nói rồi, không được là không được, tuy rằng các ngươi sáng tạo phương vũ trụ này nhưng ta mới là chúa tể thật sự của phương vũ trụ này này!

    Nữ Oa, Nữ Đế, Nữ Vu la đau, bay ngược ra ngoài. Mắt thấy Vân Khởi sẽ xuất hiện trước mặt Trần Lạc, thoáng chốc vũ trụ bị hắc ám bao phủ, gần như che lấp ánh sáng. Chợt tiếng gầm điên cuồng vang lên, môt người từ trên trời giáng xuống, chính là Thất Dạ.

    Thất Dạ tóc đen, mắt đỏ, như yêu như ma, như thiên như địa, như vũ như trụ.

    Thất Dạ vẫn là Thất Dạ nhưng không phải Thất Dạ trước kia.

    Thất Dạ thả ra hóa thân ám luôn giấu trong cánh tay trái, nói chính xác là hóa thân ám căn nguyên vũ trụ.

    Vân Khởi không sợ, không thèm để Thất Dạ vào mắt:

    – Thất Dạ, ha ha… Hóa thân ám của ngươi phong ấn quá lâu, ất lâu, lâu đến nỗi thoát khỏi căn nguyên vũ trụ. Ngươi có tư cách gì đánh với ta?

    Vân Khởi giơ tay búng một cái, ánh sáng nở rộ chớp mắt cắn nuốt hắc ám. Thất Dạ còn chưa đến gần đã bị hất văng ra.

    – Ha ha ha ha ha ha!

    Vân Khởi ung dung mỉm cười nói:

    – Đã tới lúc kết thúc.

    Vân Khởi bước ra một bước. Thoáng chốc vô tận hải biến thành địa dương thật, vũ trụ thành dòng xoáy. Hai lão gia tử thiên địa, Thất Dạ muốn lao lên nhưng miệng mũi trào máu, mọi người, ba Sáng Thế giả Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế cũng vậy.

    Đột nhiên.

    Một tiếng niệm kinh trang nghiêm vang lên, pho tượng phật to lớn ngưng diễn ra. Ánh sáng vàng nở rộ, vòng xoáy vũ trụ ngừng lại. Giờ khắc này không có thời gian, không có không gian, không có gì cả, nhưng Trần Lạc đứng lên từ bao giờ.

    Vân Khởi nhìn Trần Lạc, đôi mắt tĩnh lặng hiện lên tình cảm, là kiêng dè, hưng phấn, điên cuồng, kích động:

    – Rốt cuộc… Ngươi vẫn tỉnh.

    Trần Lạc vẫn là Trần Lạc, không có gì thay đổi. Trần Lạc tỉnh dậy, không nói một câu, chỉ nhìn Vân Khởi.

    Vân Khởin hìn Trần Lạc:

    – A, không biết ta là nên xưng hô ngươi là Phục Hy hay Trần Lạc hoặc Hư Vọng?

    Vân Khởi ngước nhìn tượng phật khổng lồ lơ lửng trong không trung:

    – Ta nghĩ nên gọi ngươi là Hư Vọng phải không?

    Trần Lạc mở miệng nói:

    – Bỏ cuộc đi.

    Trần Lạc chỉ nói ba chữ, nhưng ba chữ đó vô cùng chói tai với Vân Khởi. Ba chữ chọc giận Vân Khởi.

    Vân Khởi cười khẩy quát:

    – Bỏ cuộc? Tại sao ta phải bỏ cuộc? Dựa vào cái gì? Chỉ bằng vào cái gọi là Hư Vọng Chi Phật sao? Chỉ bằng vào Hư Vọng chi phật mới là căn nguyên vũ trụ sao?

    – Ha ha ha ha ha ha! Hư Vọng, người nên bỏ cuộc là ngươi mới đúng. Chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ giấu trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh. Chờ khi ta lấy được Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, chính thức chúa tể vũ trụ, ngươi lấy gì tranh với ta? Chỉ bằng vào ngươi đã mất chân ngã?​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Thiên Vu
    Tác giả: Cửu Hanh
    Chương 1349: Biến mất

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    – Không nói đến ngươi mất đi chân ngã, dù có tìm về cũng không tranh với ta được. Ngay từ đầu khi ngươi dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong hỗn độn đã định trước ngươi không thể giết ta.

    Trần Lạc trả lời:

    – Vậy bây giờ ngươi muốn vào Phục Hy Tứ Tượng đỉnh tìm chìa khóa đi, sẽ chính thức chúa tể Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    – Ha ha! Không! Ta không có, ít nhất hiện tại ta không định làm vậy.

    Trần Lạc hỏi:

    – Ngươi sợ?

    – Đúng, ta sợ. Ta sợ bên trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh không giấu chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ mà là quan tài, là quan tài ngay từ đầu ngươi đã chuẩn bị cho ta.

    – Ta cho ngươi biết, trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thật sự giấu chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ, nhưng cũng để chôn ngươi.

    – Vậy sao?

    Vân Khởi nhìn Trần Lạc chằm chằm, muốn phân biệt thật giả. Vân Khởi liếc sang Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    Nói thật thì ngay từ đầu Vân Khởi đã biết trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh giấu chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ, gã biết, luôn biết, nên không dám đụng vào. Vân Khởi sợ bên trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh không chỉ giấu chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ. Vân Khởi rất sợ, ngay từ đầu đã sợ, gã sợ khi lấy được chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ cũng là lúc gã diệt vong.

    – Ta không tin!

    Vân Khởi vừa sợ cũng không tin đó là thật:

    – Ngươi không thể tiêu diệt ta, cũng sợ ta mở ra căn nguyên vũ trụ nên ngay từ đầu đã đặt ra lời nói dối hoang đường.

    – Đó là sự thật, ếnu là nói dối thì đó là chính ngươi tự làm.

    – Cho ngươi biết, ta không tin!

    Vân Khởi cực kỳ kích động nhìn Trần Lạc, quát to:

    – Ta cho ngươi biết, ta nhất định sẽ vào Phục Hy Tứ Tượng đỉnh lấy chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ thật sự nhưng không phải bây giờ, chờ sau khi giết ngươi mới tính!

    – Vậy ta sẽ hoàn thành tâm nguyện trước nay của ngươi, giết ta đi.

    Không ai biết Trần Lạc đang nghĩ gì, rốt cuộc muốn làm cái gì. Sứ giả nguyên thủy hay Sáng Thế giả đều không biết, bao gồm Vân Khởi.

    – Tưởng ta không dám sao?

    Trần Lạc bình tĩnh nhìn Vân Khởi càng lúc càng kích động, càng lúc càng giận dữ.

    Vân Khởi quát to:

    – Ta biết tất cả của ngươi ở trong Hư Vọng chi phật, nhiều năm qua ta chỉ muốn một điều, là tìm ra cách hủy diệt Hư Vọng chi phật. Ta cho ngươi biết, ta đã tìm ra cách làm sao hủy diệt Hư Vọng chi phật!

    – Không cần ngươi ra tay, ta tự hủy diệt mình.

    Trần Lạc chắp hai tay lại, Hư Vọng chi phật tan vỡ. Trần Lạc như bị lửa đốt cháy, từng chút một như tro bụi tan biến. Trần Lạc, Hư Vọng chi phật đều tan rã.

    Chỉ giây lát Trần Lạc đã biến mất.

    Nhanh đến mức đám người Nữ Oa không kịp phản ứng, nhanh tới nỗi Vân Khởi không biết làm sao. Trần Lạc đã chết, chết hẳn. Trần Lạc, Hư Vọng chi phật đều thế.

    Chết?

    Chết rồi.

    Chết thật.

    Ngạo Phong, Tần Phấn không còn cảm giác Trần Lạc tồn tại. Thất Dạ, hai lão gia tử thiên địa cũng không cảm giác được. Chúa tể tứ sắc thiên Trường Hận, mười hai tổ vu không cảm giác ra Trần Lạc tồn tại. Nữ Oa cũng không, Nữ Đế, Nữ Vu đều như vậy.

    Khi Trần Lạc biến mất thì bọn họ không còn cảm giác đến Trần Lạc tồn tại, không chút nào. Nhân quả nối tâm liền tâm đã đứt.

    Bọn họ như thế, Vân Khởi luôn xem Trần Lạc là cái đinh trong mắt cũng không cảm giác được hắn tồn tại. Vân Khởi cảm nhận rõ ràng hơn ai hết, vào lúc Trần Lạc biến mất, mọi thứ liên quan Trần Lạc trong phương vũ trụ này đều đứt đoạn. Nhân quả, luân hồi, vận mệnh, mọi thứ đều cắt đứt. Phương vũ trụ này không còn bất cứ điều gì liên quan Trần Lạc.

    Chết rồi?

    Trần Lạc chết thật đột ngột, làm Vân Khởi khó thể chấp nhận. Vân Khởi luôn hy vọng tiêu diệt Trần Lạc, nhưng sau khi hắn chết lại khiến gã luống cuống. Vân Khởi bối rối, sợ hãi. Dù Trần Lạc đã chết, Vân Khởi chắc chắn điều này, nhưng không hiểu sao gã vẫn sợ.

    Vân Khởi nhìn Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, gã nhớ câu Trần Lạc vừa nói. Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đúng là giấu chìa khóa mở căn nguyên vũ trụ, cũng chuẩn bị chôn gã. Vân Khởi vốn không tin, nhưng Trần Lạc đột nhiên tự hủy diệt mình, chết sạch sẽ làm gã sợ, làm gã do dự. Vân Khởi không biết có nên vào Phục Hy Tứ Tượng đỉnh không. Vân Khởi khẳng định chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ nằm trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, khẳng định sau khi mở ra căn nguyên vũ trụ thì gã là chúa tể vũ trụ thật sự.

    Vân Khởi lại sợ, gã sợ đúng như Trần Lạc nói, ngay khi gã mở ra căn nguyên vũ trụ cũng là giây phút tự hủy diệt mình.

    Vân Khởi sợ, cực kỳ sợ.

    Từ lúc ban đầu đã sợ, hiện tại càng sợ.

    Buông bỏ?

    Không!

    Vân Khởi không bao giờ từ bỏ, chờ ngày này đã quá lâu. Từ khi có ý thức, từ khi hỗn độn nổ, từ khi thiên địa sơ khai, Vân Khởi luôn muốn mở ra căn nguyên vũ trụ, chúa tể vũ trụ. Vì ngày này Vân Khởi chờ rất lâu.

    – Ta không tin!

    Vân Khởi nhìn Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chằm chằm, cứ lầu bầu không tin. Thật lâu sau Vân Khởi bước ra bước đầu tiên đi hướng Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    Một bước, hai bước, ba bước. Không biết Vân Khởi đi bao lâu, dường như lâu cỡ ức vạn năm, rốt cuộc gã đến bên cạnh Phục Hy Tứ Tượng đỉnh. Vân Khởi nhìn Phục Hy Tứ Tượng đỉnh dưới chân, ngước lên bầu trời tựa vòng xoáy.

    Vân Khởi rống to:

    – Hư Vọng, ngươi nghĩ làm như vậy sẽ ngăn được ta chúa tể vũ trụ sao? Hừ, ta không tin ngươi, không tin! Tuyệt đối không tin! Ta không tin! Không tin!

    Vù vù vù vù vù!

    Vòng xoáy vũ trụ điên cuồng xoay tròn, Vân Khởi hít sâu, bước vào Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

    Ong ong ong ong ong!

    Phục Hy Tứ Tượng đỉnh xoay tròn, biểu tình của Vân Khởi mới đầu từ lo sợ trở nên kích động, hưng phấn nói:

    – Ha ha ha ha ha ha! Hư Vọng, chân ngã của ngươi đúng là giấu trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, chìa khóa mở ra Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thật sự là chân ngã của ngươi, ha ha ha ha ha ha!

    – Ngươi chết… Hiện tại… Hiện tại ta sẽ dung hợp chân ngã của ngươi. Từ nay… Từ nay ta chính thức chúa tể phương vũ trụ này, ha ha ha ha ha ha!

    Chợt tiếng cười của Vân Khởi ngừng bặt, sau đó Phục Hy Tứ Tượng đỉnh ngừng quya.

    Vẻ kích động, hưng phấn biến mất trên mặt Vân Khởi, thay thế là sợ hãi, nỗi sợ đậm đặc hơn bao giờ hết.

    Vân Khởi sợ hãi hét rầm lên:

    – Không! Không! Không!!!

    Vân Khởi muốn lao ra khỏi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh nhưng vô dụng, vì gã phát hiện khi dung hợp bản ngã của Trần Lạc thì không thể sử dụng lực lượng căn nguyên vũ trụ nữa. Vân Khởi không cảm giác được gì nữa.

    Trên Thiên cung.

    Nữ Nhân Hắc Y cực kỳ căng thẳng nhìn cảnh này, khi thấy Vân Khởi kinh hoàng vùng vẫy trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thì nàng không tin nổi.

    Nữ Nhân Hắc Y hỏi:

    – Sao có thể như vậy? Tại sao? Chuyện gì xảy ra?

    Thiên tiên sinh lẩm bẩm:

    – Tất cả tướng đều là hư vọng.

    Thiên tiên sinh nhắm mắt lại:

    – Thì ra là vậy, ra là vậy…

    Chợt tiếng chuông trang nghiêm túc mục lại vang lên, một pho tượng phật khổng lồ xuất hiện trong vũ trụ.​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Thiên Vu
    Tác giả: Cửu Hanh
    Chương 1350: Vũ trụ hẹn gặp lại

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Phật quang điều này Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, một người ngưng diễn ra. Là một thanh niên, một thanh niên mặc áo lam, một thanh niên tóc đen, thanh tú.

    Là hắn.

    Trần Lạc.

    – Ngươi…!

    Vân Khởi bị nhốt trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh khi thấy Trần Lạc thì mặt dữ tợn, giương nanh múa vuốt muốn đồng quy vu tận nhưng vô dụng. Mặc cho Vân Khởi vùng vẫy vẫn không thoát khỏi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh được, gã rít gào khỏi tại sao.

    Trần Lạc không trả lời, chỉ nhìn Vân Khởi.

    Không biết qua bao lâu, Vân Khởi ngừng gầm rú, thân hình của gã càng lúc càng mơ hồ. Vân Khởi chợt cười, gã cười to, tiếng cười tuyệt vọng.

    Vân Khởi cười phá lên:

    – Tất cả tướng đều là hư vọng, ha ha ha ha ha ha!

    – Thì ra là vậy… Thì ra là vậy… Thì ra là vậy… Tốt, ha ha ha, tốt thật! Giả… Từ lúc ban đầu đều là giả. Thì ra là vậy… Ha ha ha, ngay từ đầu không có chìa khóa mở căn nguyên gì, từ lúc bắt đầu đã không có.

    – Ngay từ đầu Phục Hy Tứ Tượng đỉnh là cạm bẫy ngươi đặt ra để tiêu diệt ta. Vì điều này ngươi không tiếc chô ngiaáu bản ngã của mình trong đó, ha ha ha, vì dụ ta vào… Ha ha… Ha ha ha… Ha ha ha! Cạm bẫy, ngay từ đầu Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đã là một cái bẫy, ha ha ha…

    – Ngươi biết trong vũ trụ này không thể giết ta nên từ đầu đã bày ra Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đúng không? Ha ha ha… Hết thảy đều là giả, là giả… Từ lúc ban đầu chính là giả… Vì để ta tin tưởng là thật mà ngươi… Từ bỏ bản tôn của mình, dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này, ha ha ha ha ha ha!

    – Ha ha! Từ lúc ban đầu chính là giả, ta cứ tưởng ngươi vào vũ trụ vì muốn kéo lại nhóm Nữ Oa, ha ha ha… Hiện tại ta mới biết ngươi từ bỏ bản tôn dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này không vì níu kéo Nữ Oa mà là vì giết ta! Từ lúc ban đầu ngươi chỉ muốn giết ta!

    – Ha ha ha! Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế… Những nữ nhân yêu ngươi suâ sắc hóa ra chỉ là quân cờ của ngươi. Ngay từ đầu ngươi đã lợi dụng bọn họ. Ngươi biết bọn họ muốn thể nghiệm cuộc sống Sáng Thế giả, ngoài miệng ngươi ngăn cản, khuyên nhu bọn họ nhưng trong lòng thì nghĩ khác.

    – Khi bọn họ thật sự khởi động lại căn nguyên vũ trụ, ngươi có năng lực ngăn cản nhưng ngươi không làm. Ngươi chọn tương kế tựu kế, bởi vì điều này vốn nằm trong kế hoạch của ngươi, để ta tin ngươi vào vũ trụ này không phải vì tiêu diệt ta mà vì nhóm Nữ Oa.

    – Ha ha ha! Lợi hại! Thật là lợi hại!

    – Vì để ta tin, ngươi không tiếc buông bỏ bản tôn, dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này.

    – Vì để ta tin tưởng, ngươi cố ý làm như vậy. Lúc ngươi hóa thân Phục Hy thì đã tỉnh, ngươi luôn giả bộ. Ngươi đến gần Nữ Oa, bảo vệ nàng. Cuộc chiến giữa Nữ Đế và Nữ Oa. Thiên địa nhân thần ma đại chiến… Ha ha ha! Ngươi bị trấn áp trong địa ngục… Ha ha… Mọi thứ nằm trong dự tính của ngươi phải không?

    – Ngươi làm như vậy vì để nhân quả tự nhiên sinh ra, vì khiến ta tin trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chôn giấu chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ, ha ha ha ha ha ha!

    Vân Khởi cười to, tiếng cười yếu dần, gã sắp tan biến.

    Vân Khởi nhận ra điều đó, gã nói:

    – Được rồi… Ngươi thắng… Cuối cùng ngươi thắng… Ta… Dù gì được ngươi sáng tạo ra, không đấu lại ngươi… Ngươi thắng… Có thể cho ta biết khi nào ngươi phát hiện ra ta tồn tại không?

    – Khi ngươi sinh ra thì ta đã biết.

    – Tại sao lúc đó không tiêu diệt ta?

    – Các ngươi là sinh mệnh thứ nhất sinh ra trong vũ trụ, còn là căn nguyên vũ trụ sinh ra, ta không nhẫn tâm giết ngươi.

    – Vậy tại sao sau này quyết định giết ta?

    – Lúc ngươi phong ấn hóa thân ám sinh ra cùng ngươi đã lộ ra dã tâm của ngươi.

    – Khôn sống mống chết, tự nhiên diễn biến, ngươi sáng tạo vũ trụ bản tâm chính là như vậy, ta làm như thế có gì sai?

    – Ngươi không sai, là ta sai. Cho nên ta phải bỏ đi bản tôn, dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này bù đắp lại sai lầm của ta.

    – Tiêu diệt ta là bù đắp lại sai lầm của ngươi sao?

    – Không tiêu diệt ngươi mà là căn nguyên vũ trụ này. Căn nguyên vũ trụ không nên từ ta sáng tạo, ta sáng tạo vũ trụ này trộn lẫn nhiều nhân tố cá nhân, chẳng những ảnh hưởng vũ trụ diễn biến, cũng khiến vũ trụ hủy diệt. Ngươi chính là một trong những sai lầm, ta hy vọng căn nguyên vũ trụ do tự vũ trụ diễn biến ra.

    – Nói vậy khi ngươi tiêu diệt ta xong sẽ hủy diệt vũ trụ?

    – Không phải hủy diệt mà là trọng sinh, bây giờ trọng sinh.

    – Ta… Sắp biến mất…

    Vân Khởi ở trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thân hình mơ hồ như có như không, suy yếu hỏi:

    – Trước khi ta biến mất có thể… Trả lời câu hỏi cuối được không? Ngươi… Còn có thể quay về không?

    – Không về được.

    – A… Ha… Tốt… Tốt… Tốt…

    Vân Khởi liên tục nói mấy chữ tốt rồi biến mất, hoàn toàn biến mất.



    Mảnh đất hư vọng.

    Đây là nơi mọi thứ bắt đầu,cũng là điểm kết thúc tất cả.

    Trần Lạc khoanh tay đứng, ngước nhìn Hư Vọng chi phật trước mặt.

    Bên cạnh, ba Sáng Thế giả Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế yên lặng đứng nhìn, nhưng ba người biểu tình cực kỳ khó xem. Tâm tình của ba người rất phức tạp, đến nỗi không biết nên nói cái gì, nên làm cái gì.

    Không ai ngờ sẽ là kết cuộc này, đặc biệt Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế. Ba nàng khó chấp nhận nhất là ngay từ đầu Trần Lạc đã lên kếh oạch tất cả, các nàng luôn bị hắn lợi dụng. Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế không chịu nổi sự thật này, nhưng ba người không mở miệng hỏi. Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế biết tuy bị Trần Lạc lừa gạt nhưng chính bọn họ gieo gió gặt bão.

    Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế đứng trong mảnh đất hư vọng, quá khứ như mây khói thoáng qua trong đầu. Ba người nhớ chuyện ngày xưa. Lúc ây bọn họ đòi vào vũ trụ này, đòi thể nghiệm cuộc sống Sáng Thế giả cho bằng được. Ban đầu Trần Lạc đã khuyên nhu Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế, ngăn cản bọn họ. Trước khi Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế khởi động lại vũ trụ, Trần Lạc dốc hết sức ngăn cản các nàng.

    Nếu nói Trần Lạc lợi dụng bọn họ chẳng bằng bảo là tự Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế gbieo gió gặt bão, không thể trách hắn.

    Đúng vậy, không trách được.

    Nữ Oa biết, Nữ Đế biết, Nữ Vu cũng biết, thậm chí biết Trần Lạc làm như vậy vì bất đắc dĩ. Làm như thế mới lừa được Vân Khởi, khiến gã tin là thật.

    Bọn họ biết, ba người biết hết.

    Nhưng biết thì biết, chấp nhận hay không lại là chuyện khác. Không ai hy vọng chính mình bị lừa, đặc biệt là bị nam nhân mình yêu lừa. Dù tất cả toàn do chính mình gieo gió gặt bão vẫn rất khó chấp nhậ.

    Nữ Oa không kiềm được mở miệng hỏi:

    – Ngay từ đầu ngươi đã lợi dụng chúng ta… Đúng không?

    Trần Lạc không đáp, hắn im lặng.

    Nữ Vu bật cười lẩm bẩm:

    – Uổng công chúng ta nhiều năm qua luôn áy náy với ngươi, cho rằng ngươi từ bỏ bản tôn hóa thân sứ giả nguyên thủy vào vũ trụ này là vì chúng ta. Thì ra… Tất cả là ngươi lên kết hoạch hết.

    Nữ Đế lạnh lùng cũng không nhịn được:

    – Lừa đảo, ngay từ đầu ngươi đã lừa ta.​
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)