FULL  Huyền Huyễn Thiên Vu - Cửu Hanh

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    THIÊN VU

    Tác giả: Cửu Hanh

    Giới Thiệu

    Không ai từng nghĩ tới học đồ thiên tài đứng trên đỉnh cao cô độc Trần Lạc lại đột nhiên bị Quang Minh Thủ Vệ Đoàn dùng tội hắc ám giam giữ bỏ tù...

    Một năm sau, khi hắn ra tù trở lại học viện, các sư phụ đã từng coi hắn là kiêu ngạo cho rằng sỉ nhục lớn nhất của học viện...

    Chỉ là thế giới này không ai biết một thân phận khác của hắn, một kỳ tài tại lĩnh vực trận pháp, một đạo tặc trận pháp từng khiến một thế giới bị náo loạn, một đại sư phá hoại trận pháp bỏ qua rất nhiều lão vu hắc ám tà ác mấy con phố dài trên bảng truy nã tại đại thế giới bài danh thứ chíin….

    Nghe nói, quá một nửa trận pháp nổi tiếng nhất tại Huyền Hoàng đại thế giới đều bị người này xem qua...
     
    Last edited by a moderator: 21/9/15
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 1: Thiếu niên đại đạo.



    Nguồn: Vipvandan.vn
    Nhóm dịch: Sói Già






    Không có bầu trời, càng không có đất đai vực sâu, chỉ có lửa hắc ám vô tận đốt cháy. Ngọn lửa kỳ lạ mà âm u lạnh lẽo, bí ẩn, khủng bố, như lửa địa ngục âm phủ đốt cháy tất cả, như ngọn lửa thẩm phán dưới vực sâu trừng phạt chúng sinh.

    Trong thế giới tràn ngập lửa hắc ám này mơ hồ thấy một thân hình gầy gò, đó là một thiếu niên. Thiếu niên đứng giữa hư không, xoay người lại nhìn ngọn lửa khủng bố quanh thân, biểu tình kinh hoàng, mờ mịt. Thiếu niên bỗng phát hiện có điều không đung,s cúi đầu nhìn thì thấy từ khi nào ngọn lửa lan tràn lên đôi chân. Thiếu niên ngồi xổm xuống muốn dập lửa nhưng đã muộn, ngọn lửa hắc ám bao phủ thiếu niên, đốt cháy.

    - A!!!!

    Trần Lạc thức tỉnh khỏi cơn ác mộng, bật dậy từ dưới đất, khủng hoảng nhìn vách tường bốn phía. Trần Lạc nhìn phù ấn bí ẩn thoáng hiện mơ hồ trên vách tường, bên tai nghe tiếng tụng kinh trầm trầm khó nghe mới thở phào. Trần Lạc dựa vào góc tường, ngồi bệch dưới đất, ngửa đầu lên, một lúc sau khuôn mặt tái xanh dần hồng lên.

    Một lúc sau Trần Lạc nới cổ áo, nhìn ấn ký lửa trên vai, mày nhíu chặt. Ấn ký lửa màu đen, tuy là dấu ấn nhưng sống động như thật, giống ngọn lửa hắc ám âm trầm, lạnh lẽo, quái dị trong cơn mơ của Trần Lạc. Nhưng dấu ấn rất đẹp, không giống lửa mà càng như đóa hoa hắc ám nở rộ.

    Trần Lạc không biết ấn ký quái dị này là cái gì, hắn chỉ biết từ khi trên người có thêm dáu này thì cách một đoạn thời gian sẽ mơ ác mộng. Trong ác mộng Trần Lạc đứng trong ngọn lửa hắc ám vô tận, bị đốt cháy, cảm giác đau thấu xương. Kỳ lạ hơn là mỗi khi Trần Lạc mơ thấy ác mộng thì dấu lửa này sẽ có thay đổi, mới đầu là đốm lửa, như nụ hoa chớm nở. Khi Trần Lạc liên tục gặp ác mộng qua một năm thì đóa hoa nở rộ ra.

    Trần Lạc lắc đầu, sửa cổ áo lại ngay ngắn, thở dài một hơi.

    Vẻ mặt Trần Lạc hối hận lầm bầm:

    - Nếu một năm trước không đụng vào trận pháp tàn phá đáng chết đó thì tốt rồi.

    Trần Lạc lại thở dài.

    Nói đến thì tuổi Trần Lạc khá trẻ, khoảng mười bảy tuổi, lứa tuổi này đa số nên tu hành trong học viện, cố gắng phấn đấu trở thành Vu Sư vĩ địa khiến người kính người. Thật ra Trần Lạc cũng làm như vậy, một năm trước hắn là học đồ của Tiểu La Thiên học viện, còn là học đồ cao cấp được chú ý. Không chỉ thế, Trần Lạc là thiên tài được Tiểu La Thiên học viện công nhận, các lão sư trong Tiểu La Thiên học viện ký thác kỳ vọng cao vào Trần Lạc, hy vọng hắn sẽ thi vào Trung Ương học phủ đỉnh cao trong thế giới giúp học viện nở mày nở mặt.

    Vốn mọi thứ rất thuận lợi, Trần Lạc tự tin sẽ vượt qua kiểm tra. Cố tình một năm trước Trần Lạc ngẫu nhiên phát hiện một trận pháp tàn phá kỳ lạ, hắn ngứa tay muốn phá đi để nhìn xem bên trong ẩn giấu bí mật gì.

    Thật ra Trần Lạc có một bí mật chưa từng nói với ai, hắn là một cô nhi. Từ khi Trần Lạc hiểu chuyện đã đi theo sư phụ Vân Du Tử học trận pháp, mây năm nay mỗi ngày trừ tu luyện cần thiết ra đa số thời gian hắn nghiên cứu trận pháp. Năm Trần Lạc chín tuổi vào Tiểu La Thiên học viện tu hành, tạo nghệ lĩnh vực trận pháp đã vượt qua một số trận sư trứ danh. Mấy năm sau Trần Lạc mê mẩn đạo phá giải, cảm giác thỏa mãn sau khi phá trận pháp khiến hắn rất hưởng thụ. Bí mật đằng sau trận pháp bị phá giải càng làm Trần Lạc thấy tò mò, nên hắn trở thành một đạo trận giả chuyên nghiệp.

    Mấy năm ngắn ngủi tính số trận pháp lớn nhỏ bị Trần Lạc phá giải cỡ mấy trăm cái, vạn tiễn trận gì đó chỉ cần hắn muốn là có thể khiến trận pháp không thể bắn ra một mũi tên. Truyền tống trận gì đó chỉ cần Trần Lạc muốn là có thể truyền tống đến bất cứ đâu. Thủ hộ trận gì đó, chỉ cần Trần Lạc muốn là có thể tự do đi vào tùy thích.

    Vì những hành động đó làm Trần Lạc tiếng xấu lan xa trong đại đạo trận pháp, thành tội phạm truy nã hành đầu của các đại học phủ, thủ vệ đoàn, vinh diệu đoàn. Trần Lạc leo lên xếp hạng chín bảng truy nã thế giới, bỏ xa mấy Vu Sư hắc ám cùng hung cực ác tận mấy con phố.

    Nhưng dù là học đồ cao cấp thiên tài của Tiểu La Thiên học viện hay trận pháp đại đạo đẳng cấp thế giới tiếng xấu lan xa đi trong bóng tối thì Trần Lạc luôn che giấu mình rất tốt. Mọi chuyện vốn rất bình thường, cho đến một năm trước Trần Lạc phát hiện trận pháp tàn phá kỳ lạ kia. Khi Trần Lạc bắt tay chuẩn bị phá giải thì thấy toàn thân đau nưchs như bị lửa đốt sau đó ngất xỉu.

    Khi Trần Lạc dần tỉnh lại phát hiện mình bị nhốt trong tòa tháp hình phạt, đây là vùng đất hình phạt chuyên nhốt vu sư tà ác bị hắc ám xâm nhập. Nhưng Trần Lạc chưa từng bị xâm nhiễm hắc ám lại bị nhốt trong đây, mới đầu hắn thắc mắc nhưng sau này dần hiểu ra. Sau khi Trần Lạc xỉu bị một người Vinh Diệu đoàn mạo hiểm phát hiện, người đó thấy hắn không bình thường, nghi ngờ bị hắc ám xâm nhập nên giao cho Quang Minh Thủ Vệ đoàn. Sau đó Quang Minh Thủ Vệ đoàn tuyên bố hành vi phạm tội của Trần Lạc: Xâm nhiễm hắc ám xúc phạm luật lệnh quang minh, phế rừ tu vi, nhốt một năm lẻ năm tháng.

    Trần Lạc dám chắc hắn chưa từng bị hắc ám xâm nhập nhưng tại sao Quang Minh Thủ Vệ đoàn khẳng định hắn bị nhiễm?

    Trần Lạc suy nghĩ vấn đề rất lâu, cuối cùng ra kết quả có lẽ là trận pháp quái lạ đó ẩn chứa hơi thở hắc ám, khi hắn phá giải đã bị dính chút ít nên mới xui xẻo bị nhốt tại đây.

    Tính ngày thì Trần Lạc bị nhốt ước chừng một năm, chỗ chết tiệt này tối tăm không có ánh mặt trời, hắn không đếm rõ đã bị nhốt bao nhiêu ngày.

    Trần Lạc lại khẽ thở dài:

    - Ài . . .

    Mỗi đến lúc này là Trần Lạc lại nhớ đến sư phụ đã chết ba năm. Lúc còn sống tiếc nuối lớn nhất của Lão nhân là không thể đi vào Trung Ương học phủ, đỉnh cao nhất thế giới và là số một thế giới, sau đó mở bảo khố Trung Ương học phủ ra. Lão nhân gia nói trong bảo khố Trung Ương học phủ ẩn chứa bí mật lớn nhất thế giới, tiếc rằng mãi đến lúc sư phụ chết vẫn không hoàn thành tâm nguyện.

    Trước khi sư phụ chết Trần Lạc đã hứa với Lão nhân gia là nhất định sẽ bước vào Trung Ương học phủ, mở kho báu trong đó ra, đem bí mật lớn nhất thế giới này đến trước mộ đọc cho sư phụ nghe.

    Vốn mọi thứ tiến hành theo kế hoạch, Trần Lạc thi vào Trung Ương học phủ rồi tìm cách mở kho báu tàng ra.

    Trần Lạc có niềm tin năm mười tám tuổi sẽ thi đậu vào Trung Ương học phủ, tiếc rằng xảy ra chuyện như vậy. Càng khiến Trần Lạc tuyệt vọng là linh lực vất vả tu luyện bị Quang Minh Thủ Vệ đoàn phế sạch sẽ.

    Muốn tham gia thi Trung Ương học phủ phải có đủ hai điều kiện, một là chưa đầy mười tám tuổi, hai là tu vi phải đến cảnh giới thứ hai mở ra linh hải thuộc về mình.

    Năm nay Trần Lạc mười bảy tuổi, tu vi bị phế, hắn chỉ còn một năm. Mốn tu luyện đến cảnh giới thứ hai trong vòng một năm là còn khó hơn lên trời.

    Điều duy nhất đáng mừng là tuy linh lực Trần Lạc bị phế nhưng tinh thần lực vẫn còn, chỉ cần có tinh thần lực là hắn có thể bày trận pháp. Bất đắc dĩ là không hiểu sau từ khi sau lưng có ấn ký lửa hắc ám kỳ lạ thì đạo trận giả của Trần Lạc trở nên rất yếu ớt, không cách nào tập trung lại. Nếu không vì vậy với tạo nghệ lĩnh vực trận pháp của Trần Lạc muốn ra khỏi đây không quá khó khăn.
     
    Last edited by a moderator: 24/4/16
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 2: Thiếu niên đại đạo (2).

    Nguồn: VipVanDan
    Nhóm dịch: Sói Già







    Chương 2: Thiếu niên đại đạo (2).

    Linh lực bị phế, tinh thần lực trong trạng thái yếu ớt, không thể bày trận pháp, còn có dấu ấn lửa hắc ám kỳ lạ làm Trần Lạc gặp ác mộng khủng bố, tưởng tượng thôi đã thấy đời tồi tệ.

    - Ha, Trần huynh đệ, có tin tức tốt muốn nói cho ngươi, có nghe không?

    Nghe thanh âm vang lên, Trần Lạc ngồi trong góc tường hơi ngẩng đầu lên. Một nam nhân đứng ngoài nhà tù, Trần Lạc biết nam nhân này, gã là ngục tốt ở đây, tên Vương Đại Lực. Con người Vương Đại Lực không tệ, trong một năm Trần Lạc bị bắt được gã chăm sóc nhiều.

    Ngó bộ dạng Trần Lạc ủ rũ oải hơn chè đậu.

    - Vương đại ca cảm thấy ta ở trong chỗ quái quỷ này sẽ có tin tức gì tốt đây?

    Vương Đại Lực cực kỳ khinh thường trừng Trần Lạc, nói:

    - Nhìn bộ dạng không ra hồn của ngươi đi, mới bị nhốt một năm rưỡi đã thế này, nếu nhốt người tám mươi, trăm năm thì chẳng phải là sẽ điên?

    Vương Đại Lực nhìn Trần Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, vội vàng nói:

    - Được rồi, ta nói thẳng cho ngươi biết, ngươi có ba ngày nữa là được ra ngoài.

    - Ra ngoài?

    Mặt Trần Lạc đần ra, trong phút chốc không kịp phản ứng lại. Trần Lạc chớp chớp mắt, không dám tin.

    Trần Lạc nghi ngờ hỏi:

    - Chắc không phải ngươi đang đùa với ta?

    - Thôi đi, ngươi ở đây hơn một năm nên biết rõ ngục tốt sẽ không lấy chuyện này ra đùa. Hôm nay ta cố ý nhìn lén hồ sơ của ngươi, thấy rõ sau ba ngày ngươi sẽ được ra ngoài.

    Trần Lạc nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, cười khẽ nói tốt.

    - Ta nói này Trần huynh đệ, ngươi bị nhốt đến khờ sao? Trông ngươi không có vẻ gì là hưng phấn.

    Trần Lạc lắc đầu, cười nhạt. Không phải Trần Lạc không hưng phấn chẳng qua không lộ ra ngoài, hắn bị nhốt trong này gần một năm rưỡi, suy nghĩ rất nhiều, tính cách hoặc tâm tính đều thay đổi lớn.

    Vương Đại Lực vốn định nói gì thêm nhưng lúc này có một ngục tốt khác đến, thấy vẻ mặt gã buồn bực thì trêu:

    - Lão Trương làm sao vậy? Nương tử bỏ chạy sao?

    Lão Trương cáu kỉnh đáp trả:

    - Nương tử của ngươi mới bỏ chạy!

    - Nương tử không chạy thì mặt ngươi làm gì như bánh bao chiều?

    Lão Trương nói:

    - Ài, đừng nhắc nữa, có lẽ qua một thời gian ngắn ta sẽ bị điều vào Quang Minh Thủ Vệ đoàn.

    - Khó khăn lắm ngươi mới được chuyển vào đây sao bây giờ lại đi về?

    - Hiện nay Quang Minh Thủ Vệ đoàn thiếu người, ta lại là quang minh thủ vệ nên bị điều về.

    - Quang Minh Thủ Vệ đoàn thiếu người? Bọn họ chuẩn bị làm gì?

    Ngục tốt Lão Trương khẽ thở dài:

    - Bọn họ điều ta đi để tìm tung tích của một người.

    - Tìm ai mà cần nhiều người vậy?

    - Nhiều? Thế này mà nhiều? Nói thật với ngươi bây giờ không chỉ Quang Minh Thủ Vệ đoàn vực chúng ta tìm, chín mươi sáu Quang Minh Thủ Vệ đoàn nguyên Huyền Hoàng thế giới đều hết sức điều tra tung tích của người đó.

    - Là mệnh lệnh từ Quang Minh điện sao? Còn phát động Quang Minh Thủ Vệ đoàn tất cả các vực? Trời ạ, các ngươi tìm tung tích của ai? Không lẽ là Lão vu yêu ngàn năm xuất hiện?

    Lão Trương trề môi nói:

    - Hừ! Tuy cái tên đó không phải Lão vu yêu ngàn năm nhưng uy hiếp thế giới không thua gì Lão vu yêu.

    Lão Trương giật nắp bình hồ lô treo bên hông, ngửa đầu uống hớp rượu.

    Lão Trương nói:

    - Chắc ngươi từng nghe đến Thông Thiên lão tổ?

    - Thông Thiên lão tổ?

    Nghe tên này Vương Đại Lực hút ngụm khí lạnh, thò đầu tới gần Lão Trương hỏi:

    - Là cái tên xếp hạng chín trên bảng truy nã thế giới?

    - Trừ hắn ra còn ai? Cái tên này mấy năm trước điên cuồng gây án, phá hỏng hết trận pháp mỗi vực. Nói đến cũng kỳ, hơn một năm qua Thông Thiên lão tổ không lộ mặt, Quang Minh điện cảm thấy có lẽ hắn đang âm mưu cái gì nên phát lệnh khiến Quang Minh Thủ Vệ đoàn mỗi vực kiểm tra toàn bộ trận pháp quan trọng.

    Thông Thiên lão tổ như ác mộng với người trong Huyền Hoàng thế giới. Không ai biết Thông Thiên lão tổ là ai, không ai biết Thông Thiên lão tổ đến từ đâu. Chỉ biết năm năm trước Thông Thiên lão tổ bỗng nhiên xuất hiện đánh tan trận pháp thủ hộ của phủ thành chủ Ma La thành, lẻn vào trong mở kho báu ra.

    Cùng năm, tháng sáu, Thông Thiên lão tổ lần lượt phá giải trận pháp thủ hộ của hai gia tộc, ba Vinh Diệu đoàn trong Ma La thành. Tháng tám, Thông Thiên lão tổ phá giải trận pháp thủ hộ Trung Xu trận tháp trong ma La thành.

    Tháng mười một cùng năm, ba mươi hai thành thị nguyên Hải Lam vực hễ trận pháp nào nổi tiếng là đều bị Thông Thiên lão tổ ghé thăm. Các đại gia tộc nói muốn bắt Thông Thiên lão tổ nhưng bị Thông Thiên lão tổ đánh tan linh thực trận pháp, tổn thất trầm trọng. Thông Thiên lão tổ bày trận pháp quái dị truyền tống đám Quang Minh Thủ Vệ đoàn đến khu vực hoang vu. Ba mươi hai tòa trận tháp truy nã Thông Thiên lão tổ nhưng bị Thông Thiên lão tổ phá hủy trận pháp trung xu trong tháp, làm nhiều trận pháp liên kết rơi vào tê liệt.

    Một năm ngắn ngủi Thông Thiên lão tổ phá hỏng toàn Hải lam vực. Trên đến vực chủ phủ, trận tháp, dưới đến linh điền, linh viền không cái nào không bị Thông Thiên lão tổ tàn phá. Thông Thiên lão tổ quậy nát truyền tống trận trong vực, khiến linh khí trận toát ra ngoài.

    Năm thứ hai, Thông Thiên lão tổ liên tục lẻn vào Trung Xu trận tháp khắp nơi trên thế giới, mở tàng thư các ra tùy ý lật xem các ghi chép trận pháp quý giá. Trong vòng một năm có bốn trăm tòa Trung Xu trận tháp bị Thông Thiên lão tổ ghé thăm.

    Năm thứ ba, Thông Thiên lão tổ lẻn vào linh viên bách thú nổi tiếng, khiến linh thú trong đó bị hù sợ. Thông Thiên lão tổ lẻn vào trân bảo linh điền, ăn vụng kỳ dược. Thông Thiên lão tổ lẻn vào vân hải bảo khố, lấy vân linh khí quý giá. Một năm này có bốn mươi sáu linh điền, linh viên bị Thông Thiên lão tổ ghé thăm.

    Năm thứ bốn Thông Thiên lão tổ càng điên cuồng hơn, nhắm mục tiêu vào Tiểu Linh giới . Mười Tiểu Linh giới thế giới có hai cái bị phá hủy.

    Năm thứ năm càng bất đắc dĩ, Thông Thiên lão tổ cả gan làm loạn, không kiêng nể gì công nhiên gây sự với các đại chấp pháp trung tâm của thế giới. Nhiều Quang Minh Thủ Vệ bị Thông Thiên lão tổ đưa đến rừng rậm tà ác, một số Quang Minh Thủ Vệ bị đưa đi di cảnh cổ xưa khủng bố. Vài Quang Minh Thủ Vệ bị chơi khăm ý thức hốt hoảng, một số Quang Minh Thủ Vệ đến nay mất tích.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 3: Vô tình trục xuất.

    Nguồn: VipVanDan
    Nhóm dịch: Sói Già







    Chương 3: Vô tình trục xuất.

    Thông Thiên lão tổ từng uy hiếp Thủ Vệ đoàn các đại vực, uy hiếp các Vinh Diệu đoàn đỉnh cao, Trung Ương học phủ cũng bị uy hiếp. Không chỉ vậy, Thông Thiên lão tổ uy hiếp cả Quang Minh điện ai nấy đều sợ. Thông Thiên lão tổ còn buông lời đe dọa là nếu Quang Minh điện truy sát khắp nơi thì Thông Thiên lão tổ sẽ truyền tống hết Quang Minh vu sư trong Quang Minh điện đi vực sâu khủng bố nhất.

    Năm năm này là thời gian hắc ám nhất của Huyền Hoàng thế giới, cũng là năm năm các đại trận tháp, cửa hàng lo âu hoảng hốt nhất, Quang Minh điện bận rộn mà bực tức nhất.

    Năm năm ngắn ngủi Thông Thiên lão tổ một hơi leo lên hạng chín trên bảng truy nã thế giới, người ta đặt tên là Thông Thiên lão tổ.

    - Hãy nghĩ năm năm nay chuyện Thông Thiên lão tổ làm cực kỳ điên cuồng.

    Đây không phải lần đầu Vương Đại Lực nghe sự tích của Thông Thiên lão tổ, mỗi lần nghe đều khiến gã cảm thán, tôn sùng.

    Vương Đại Lực nói:

    - Thông Thiên lão tổ điên năm năm làm hỏng cả thế giới sau đó quy ẩn? Không, chắc không phải. Ta nghĩ Quang Minh điện đoán đúng, tên đinê kia đang âm mưu kế hoạch gì rất lớn.

    Trần Lạc bị nhốt trong tù biểu tình phức tạp, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.

    Trần Lạc thầm nghĩ:

    - Bà nội nó, tiểu gia bị bắt nhốt tại chỗ này hơn một năm, tu vi bị các ngươi phế. Tinh thần lực suy yếu, ta âm mưu cái khỉ gì?



    Trong thiên địa có ba ngàn đại thế giới, mười vạn Tiểu Linh giới.

    Huyền Hoàng thế giới chỉ là một pưhơng thế giới trong ba ngàn đại thế giới, trong thế giới có chín mươi sáu vực, mỗi một vực có mấy tòa thành.

    Ba ngày sau Trần Lạc ra tù, một tháng sau rốt cuộc quay về chỗ hắn trưởng thành, Tiểu La Thiên học viện.

    Tiểu La Thiên học viện nằm ở Trường Tín thành, là một trong các học viện nổi tiếng Kim Thủy Vực, thực lực xếp ba hàng đầu. Mỗi quý Tiểu La Thiên học viện đều có thể bồi dưỡng ra nhiều học đồ ưu tú thành công thi đậu vào các đai học phu trên thế giới. Trong các đời học đồ Tiểu La Thiên học viện lần lượt có bốn học đồ thành công thi vào Trung Ương học phủ được gọi là học phủ số một tụ tập nhiều học đồ thiên tài trong thế giới. Đừng xem thường Tiểu La Thiên học viện chỉ có bốn học đồ thi đậu vào Trung Ương học phủ, con số này đã rất ghê gớm. Trong hai mươi tám học viện Kim Thủy Vực nếu tính số lượng học đồ các học viện mỗi quý thi đậu vào Trung Ương học phủ thì Tiểu La Thiên học viện có thể xếp vào tốp ba. Chẳng qua mười, hai mươi năm nay Tiểu La Thiên học viện chưa có học đồ nào thi đậu Trung Ương học phủ. Không chỉ là Tiểu La Thiên học viện, các học viện khác trong Kim Thủy Vực cũng như vậy. Cho nên bây giờ các học viện vô cùng cần có một học đồ thi đậu Trung Ương học phủ để nâng cao danh tiếng, vinh diệu của mình.

    Sáng sớm hôm nay, đám học đồ Tiểu La Thiên học viện vốn nên tĩnh tọa trong rừng cây nhỏ đầy đủ linh khí tu luyện môn bắt buộc mỗi ngày: 'Linh hồn cộng hưởng, dẫn linh nhập thể'. Nhưng hôm nay không một học đồ có thể bình tĩnh tu luyện, bởi vì Trần Lạc mất tích gần một năm rưỡi đột nhiên quay về.

    Trần Lạc là ai?

    Nếu một năm trước sẽ có nhiều học đồ rất hâm mộ nói Trần Lạc là học đồ cao cấp nhất của Tiểu La Thiên học viện, là thiên tài toàn Trường Tín thành đều biết, được coi là có hy vọng vào Trung Ương học phủ nhất.

    Một năm sau, ngày hôm nay, Trần Lạc ở ỏng mắt bọn họ là một tội nhân bởi vì tội hắc ám bị Quang Minh Thủ Vệ đoàn Kim Thủy Vực truy nã bắt nhốt.

    - Ài, đáng tiếc quá. Nếu Trần Lạc không bị Quang Minh Thủ Vệ đoàn bắt vào, dựa vào năng lực của hắn chắc bây giờ đã thi vào Trung Ương học phủ rồi, tiếc ơi là tiếc.

    - Tiếc? Có gì mà tiếc, ai kêu hắn bị xâm nhiễm hắc ám, bị Quang Minh Thủ Vệ đoàn nhố vào tù là đáng đời.

    - Này Chu Hạo, ngươi không có chứng cứ thì không nên nói lung tung!

    - Ta nói lung tung? Nguyên Trường Tín thành có ai không biết hơn một năm trước Quang Minh Thủ Vệ đoàn đến Tiểu La Thiên học viện chúng ta giao tội trạng của Trần Lạc cho viện trưởng?

    - Đúng vậy! Khi đó ta cũng chính mắt nhìn thấy, không ngờ Trần Lạc bị xâm nhiễm hắc ám.

    - Hừ! Hèn gì cái tên Trần Lạc mấy năm qua hay đi ra ngoài, lúc thi mới xuất hiện. Giờ ta đã biết là hắn đi xâm nhiễm hắc ám. Thiên tài gì? Là danh ảo, tu vi của Trần Lạc tiến triển nhanh như vậy chắc chắn là lén xâm nhiễm hắc ám, quá xấu hổ!

    Xâm nhiễm hắc ám là một loại tu luyện đường tắt chẳng qua cách làm rất tà ác, bị quang minh pháp lệnh cấm. Các học đồ khác nghe Chu Hạo học đồ suy đoán thì gật gù công nhận. Bọn họ nghĩ tu vi của Trần Lạc tăng tiến nhanh không phải vì hắn là thiên tài mà do lén xâm nhiễm hắc ám.

    - Nghe nói tội xâm nhiễm hắc ám phạt nhẹ nhất là phế bỏ tu vi, không biết bây giờ Trần Lạc ra sao rồi?

    Chu Hạo học đồ hừ lạnh một tiếng, châm chọc cười nhạo nói:

    - Quang Minh Thủ Vệ đoàn chỉ phế tu vi của hắn chứ không giết đã là rất nhân từ. Theo ta thấy loại người này nên bị giết tại chỗ, đừng thả ra tránh cho sau này trở thành mối họa.

    - Chắc bây giờ Trần Lạc ở đại điện, các ngươi nói xem viện trưởng có tha thứ, cho hắn thêm một cơ hội không?

    - Tha thứ Trần Lạc? Mơ tưởng viễn vông. Trần Lạc là tội xâm nhiễm hắc ám, là sỉ nhục của Tiểu La Thiên học viện ta!

    Trong đám học đồ có một số đồng tình Trần Lạc, nghĩ nên cho hắn thêm một cơ hội. Một số khác nghĩ Trần Lạc là sỉ nhục của Tiểu La Thiên học viện, nên trục xuất hắn đi ngay.

    Giờ phút này, trong đại điện Tiểu La Thiên học viện, Trần Lạc mặc y phục đen mỏng manh cúi đầu, đứng yên tại đó. Trưởng lão, chấp sự, chấp pháp, các lão sư Tiểu La Thiên học viện ngồi hai bên. Bọn họ ngồi trên ghế nhìn thiên tài ngày xưa, nhìn Trần Lạc đứng đây, tức giận chỉ trích, quát mắng.

    - Trần Lạc, ngươi nói đi. Học viện vì bồi dưỡng ngươi thành tài mấy năm nay tốn bao nhiêu tài nguyên, mà ngươi . . . Ngươi lén xâm nhiễm hắc ám, thật là nhục nhã, là sỉ nhục của Tiểu La Thiên học viện ta! Ngươi xứng với tài nguyên học viện tiêu hao cho ngươi không? Ngươi xứng với các vị lão sư tài bồi không?
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 4: Vô tình trục xuất (2).

    Nguồn: VipVanDan
    Nhóm dịch: Sói Già







    Chương 4: Vô tình trục xuất (2).

    Nghe mọi người quát mắng, Trần Lạc im lặng, điều hắn có thể làm là lặng im. Vì Trần Lạc biết rõ có giải thích gì cũng vô dụng, cho dù hắn chưa từng xâm nhiễm hắc ám.

    Mọi người chỉ trích, răn dạy hơn nửa canh giờ. Khi tấm mệt, bọn họ ngồi trên ghế. Có người thất vọng lắc đầu thở dài, có kẻ tức giận trợn trừng mắt. Có người nhắm mắt lại lười xem Trần Lạc.

    Viện trưởng Tiểu La Thiên học viện ngồi trên ghế, biểu tình nghiêm túc hỏi:

    - Chuyện trừng trị Trần Lạc như thế nào không biết mọi người có ý kiến gì?

    Lý chấp sự chuyên quản lý sự vật Tiểu La Thiên học viện sự đứng dậy, đề nghị nói:

    - Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám, xúc phạm quang minh pháp lệnh, không chỉ phụ kỳ vọng của chúng ta càng làm xấu danh dự Tiểu La Thiên học viện, nên trục xuất hắn ra khỏi học viện để răn đe!

    Các lão sư gật đầu đồng ý. Tiểu La Thiên học viện là học viện có danh tiếng trong Kim Thủy Vực tuyệt đối không cho phép tội đồ xâm nhiễm hắc ám như Trần Lạc tồn tại.

    Một Lão nhân tóc dài xám trắng ngồi trên ghế bên phải đứng lên nói:

    - Ta tin tưởng Trần Lạc đã biết mình phạm sai lầm lớn và trả giá nặng nề, con người có ai chưa từng làm sai? Biết sai có thể sửa đáng quý hơn vàng, hy vọng viện trưởng nghĩ tình Trần Lạc còn nhỏ không hiểu chuyện cho hắn một cơ hội thay đổi làm lại, cho hắn tiếp tục tu hành trong học viện.

    Người này tên Vương Khắc, là lão sư có uy vọng trong Tiểu La Thiên học viện, rất yêu thương Trần Lạc.

    Vương Khắc mới nói xong đã bị Lý chấp sự không khách sáo cướp lời:

    - Vương Khắc, ta biết lão sư thiên vị Trần Lạc hơn một chút nhưng mà . . . Nếu phạm tội khác có lẽ còn tha thứ được, Trần Lạc phạm tội hắc ám! Học đồ ác liệt như vậy nếu còn ở trong Tiểu La Thiên học viện chúng ta sẽ ảnh hưởng danh dự của học viện!

    - Trần Lạc thuở nhỏ không cha không mẹ, Vân Du Tử nuôi dưỡng hắn đã ốm chết ba năm trước. Nếu trục xuất Trần Lạc ra học viện thì hắn còn đi đâu được? Xin . . .

    Vương Khắc lão sư chưa nói xong đã bị Lý chấp sự vô tình cắt đứt:

    - Thiên hạ này có quá nhiều người đáng thương, Tiểu La Thiên học viện chúng ta là chỗ tu hành chứ không phải nơi từ thiện, huống chi . . .

    Lý chấp sự đứng bật dậy nói:

    - Huống chi bây giờ tu vi của Trần Lạc bị phế, không khác gì học đồ chín tuổi mới nhập môn. Quan trọng nhất là Trần Lạc đã mười bảy tuổi, Vương Khắc lão sư nên biết rõ hai điều kiện cơ bản nhất thi vào Trung Ương học phủ có một là chưa đến mười tám tuổi, thứ hai là cảnh giới thứ hai. Thử hỏi trong một năm Trần Lạc làm được gì?

    Trung Ương học phủ là nơi mỗi một học đồ hướng đến, nhiều học viện trong thế giới lấy làm hãnh diện rất lớn khi có học đồ thi đậu Trung Ương học phủ. Bây giờ tu vi của Trần Lạc bị phế, mười bảy tuổi, trong một năm hắn có thể làm được gì? Lùi một bước lại, cho dù khi đó xảy ra kỳ tích Trần Lạc tu luyện đến cảnh giới thứ hai nhưng vậy thì sao? Cảnh giới thứ hai là điều kiện cơ bản tham gia thi Trung Ương học phủ, thiên tài từ khắp nơi trên thế giới đổ về Trung Ương học phủ, tỷ lệ đào thải lên đến chín mươi phần trăm. Cuối cùng chỉ những học đồ thiên tài nổi bật mới thi đậu.

    - Trong thế giới này không chỉ có Trung Ương học phủ, vẫn còn học phủ khác nữa, sao Lý chấp sự . . .

    Vương Khắc lão sư vẫn không thể nói hết lời đã bị Lý chấp sự vô tình cắt ngang:

    - Trần Lạc mười bảy tuổi đã bỏ lỡ thời gian tu hành cơ bản tốt nhất. Đừng nói cho Trần Lạc một năm, dù có ba, năm năm thì sao? Dù sau ba, năm năm Trần Lạc tu đến cảnh giới thứ hai, tạm gác lại Trung Ương học phủ, dù là học phủ kém nhất thế giới này cũng sẽ không nhận hắn, vậy chúng ta còn giữ hắn lại làm gì? Chỉ lãng phí tài nguyên của viện ta, nuôi một phế vật không bằng chia tài nguyên cho học đồ có tương lai hơn.

    - Lý chấp sự, ngươi đừng quá đáng!

    Vương Khắc lão sư muốn nói tốt cho Trần Lạc nhưng Lý chấp sự cứ cản trở.

    Lý chấp sự hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Vương Khắc lão sư.

    Lý chấp sự mỉa mai ra mặt:

    - Ta quá đáng sao? Ta chỉ tình bày một sự thật. Còn ngươi, Vương Khắc lão sư lão sư, ngươi muốn Trần Lạc ở trong này ăn no chờ chết, lãng phí tài nguyên của viện ta, ngươi không cảm thấy điều này bất công với những học đồ có tiềm năng sao?

    - Ngươi . . .!

    Vương Khắc lão sư tức run người nhưng không thể phản bác, lắc đầu thở dài, ngồi xuống ghế.

    Trần Lạc đứng trong đại điện luôn im lặng rốt cuộc ngẩng đầu lên, mặt không biểu tình, giọng điệu bình tĩnh nói:

    - Ta biết điều mình làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của học viện, càng phụ lòng các vị lão sư tài bồi, dạy dỗ. Hôm nay ta đến không mơ xa vời được tha thứ, chỉ hy vọng các ngươi cho ta một cơ hội để bù đắp sai lầm mình phạm phải.

    Hơn một năm bị nhốt trong tù tháp hình phạt, Trần Lạc giảm bớt lòng sốt ruột nhiều. Mặc dù bây giờ lòng Trần Lạc không bình tĩnh giống Lão tăng nhưng coi như tĩnh lặng tựa mặt hồ, không bị cảm xúc ảnh hưởng. Trần Lạc dứng thẳng lưng, biểu tình bình thản nhìn mọi người. Trần Lạc chậm rãi nói:

    - Hiện giờ, tu vi của ta bị phế, linh hải bị hủy, hết thảy trở về nguyên điểm. Ta không dám hứa trong một năm ta tu đến cảnh giới thứ hai, thông qua cuộc thi bước vào cánh cửa Trung Ương học phủ, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức tranh thủ, hy vọng . . .

    Lý chấp sự ngồi bên cạnh rất thích cắt ngang lời người khác, gã cười nhạo, trào phúng nói:

    - Trần Lạc, đừng nói ngươi chỉ là ngụy thiên tài nhờ vào xâm nhiễm hắc ám tăng tu vi, dù ngươi thật sự là kỳ tài ngút trời cũng đừng mơ trong một năm đến xâm nhiễm hắc ám. Càng đừng nói vượt qua nhiều kỳ thi đậu vào Trung Ương học phủ, đúng là người si nói mộng.

    Trần Lạc đứng yên giữa đại điện, thân hình gầy gò, khuôn mặt tuấn tú, biểu tình không chút giận dữ. Đôi mắt Trần Lạc thản nhiên như ao nước.

    Trần Lạc không thèm nhìn Lý chấp sự, đáp:

    - Ta không phải thiên tài gì, chưa từng nói mình là thiên tài, chỉ hy vọng học viện có thể cho ta một cơ hội, chấp nhận cho ta tiếp tục tu hành trong học viện. Ta sẽ cố gắng hết sức bù đắp lại sai lầm của mình.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)