Huyền Huyễn Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Tiến Đạt

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 296: Biến cố tại Hiệp Hội Kansai (3)
    Lúc này phía ngoài chiến trường giữa Setsuna và Asuna không chỉ có quỷ mà Tsukuyomi cũng đã xuất hiện khiến tình hình thêm căng thẳng, Asuna cũng bị bắt thốp. Tóm lại tình hình không khả quan mấy.

    Mana đã hoàn thành lắp ráp khẩu súng bắn tỉa của mình, và đặt bản thân gần bụi rậm để có thể nhìn thấy được đối tượng.

    Bị bao vậy 3 cả ba đối thủ khó nhằn, Setsuna đi đến bước đường cùng mà có ý dịnh sử dụng sát chiêu của mình.

    *Bang…* Âm thanh vang khắp, một viên xuyên thẳng qua đầu của quỷ điểu nhân, khiến đầu hắn ta vỡ tung khi còn chưa kịp nhận ra rằng mình đã toi.

    Rồi sau đó liên tiếp bất ngờ mấy làn đạn bắn ra gây tổn thất đến cho hai con quỷ đã gây khó cho Setsuna. Không những có đạn Phép Thuật mà còn có cả những mũi tên hoàn toàn cấu thành từ ma lực của Illyasviel bắn ra, khiến bọn quỷ không có đường phản công. Mana cũng khá là ngạc nhiên với trình độ xạ thủ của Illyasviel.

    Mana bắn xong thì dọn đồ bước ra, Kuu và Illyasviel bước ra cùng. Khiến cho Asuna và Setsuna ngạc nhiên lẫn mừng rỡ.

    Tại trận giao đấu của Negi và Kotarou. Mặc cho Negi từ chối chiến đấu thê nào, Kotarou vẫn có thể dùng những lời lẽ đâm chọc vào lòng tự tôn của con trai mà Negi dù là có chút trưởng thành hơn so với tuổi của mình để có thể có tử cách làm thầy giáo, và Kotarou đã chọn được đúng thứ để khiến Negi bản tính con nít của mình phải trỗi dậy.

    “May mà có cậu. Nhưng bây giờ phải tìm đến chỗ của Negi-sensei trước đã.” Yue đang được Kaede bế, Yue không khỏi cảm thấy cảm kích Kaede vì đã kịp thời đến đây cũng như mang theo 3 người khác đến cứu viện kịp thời.

    “Không có gì đâu, degozaru. Mà không cần đi xa nữa, thầy ấy ở kia kìa.” Kaede cười nói. Nghe được Kaede nói nên Yue cũng mau nhìn về phía của Negi.

    Negi chuẩn bị xong thẳng về Kotarou và đồng dạng Kotarou cũng thế. Kaede thấy như thế nên cô mau chóng không biết từ đâu xuất hiện một chiếc phi tiêu 4 cánh khổng lồ và ném thẳng nó về vị trí ở giữa cả hai người.

    *Ầm*

    Phi tiêu cắm thẳng vào đất, khiến cho trận đấu của hai cậu nhóc sắp sửa khai tranh mà lại bị ngưng lại một cách bất ngờ.

    Kaede sau đó phân ra khi thấy đã làm được việc ngăn cản kịp thời, tiếp đó cô nhảy lên cành cây một cách lặng lẽ rồi cô sử dụng kỹ năng đặc thù của mình, nhẫn thuật. Cô phân thân ra và một phân thân của cô nhảy xuống dưới nhanh chóng đứng trước mặt Kotarou và dùng một chiêu đẩy lùi cậu ta ra. Xong việc, phân thân biến mất theo ý của Kaede.

    “Dư ảnh?! Thuật phân thân?! Ngươi là ai?” Kotarou đã hoãn lại được dư lực do Kaede đánh ra, đòn vừa rồi của Kaede cũng làm Kotarou đẩy xa ra không ít. Negi nhìn lên trên cây, cậu thấy Kaede và Yue liền vừa mừng vừa ngạc nhiên nói tên cả hai người.

    “Để mất tự chủ và quên đi mục đích vào lúc quan trọng…cậu vẫn còn thiếu sự quyết tâm lắm, nhóc Negi degozaru…” Luôn giữ một vẻ mặt bình thản và một nụ cười nhẹ trên mặt, Kaede nói với Negi.

    “Chị là ai vậy hả?!” Kotarou bực tức chỉ tay về phía Kaede mà hỏi.

    “B..bạn Nagase…nhưng làm sao….?: Negi bất ngờ hơn là vui mừng, cậu khó hiểu vì sao Kaede lại có mặt ở đây.

    “Em gọi bạn ấy đến đây, Negi-sensei.” Kaede thả Yue xuống và Yue nói.

    “Chuyện ở đây cứ tở giải quyết. Có việc khác cần cậu hơn đúng chứ?” Kaede nói. Neggi vẫn còn hơi chừng chừ.

    “Không còn thời giản để do dự đâu, nhóc Negi. Chúng ta sẽ nói chuyện sau degozaru.” Kaede cắt đi lời của Negi và nói tiếp.

    “Cậu không cần phải lo cho tớ. giờ là lúc phải hành động rồi, đừng nghĩ ngợi nữa.” Kaede nói, và đẩy Negi đi để cậu ta có động lực. Dù không hiểu nhưng Negi chỉ đành cất bước chạy đi như lời của Kaede và để mọi chuyện lại cho cô.

    Nhìn thấy Negi chạy, Kotarou không cam tâm để thế, cậu đuổi theo nhưng ngay khi vừa được khoảng 2-3 bước chân, Kaede đã hai chiếc dao để chặn cậu lại.

    “Này…bà chị lớn kia! Đừng có xía vào chuyện của ta. Ta vốn không hứng đánh nhau với phụ nữ nhưng nếu…” Kotarou tức giận liếc mắt về phía Kaede, cậu nói được chút Kaede lại chen ngang.

    “Hưm…Kotarou phải không? Cậu có cái nhìn sắc bén, để nhận ra Negi là 1 đối thủ xứng tầm….Nhưng liệu cậu có thể bỏ qua sự kiềm chế không? Vì ngay lúc này, tôi còn mạnh hơn cả nhóc Negi đấy!” Kaede mở đôi mắt luôn híp của mình, với một nụ cười tự tin cũng chất chứa đầy bá khí, khiến cô trở thành hình tượng của một nữ sát thủ dưới ánh trăng.

    ….

    Tại chiến trường của Asuna và Setsuna, sau sự góp mặt của Mana, Kuu và Illyasviel, tầm khả quan của trận chiến này về phần thắng cho phe các cô gái lớp 3-A đã cao hơn.

    “Illya, mọi chuyện trên kia thế nào?” Mana vẻ mặt vẫn luôn nghiêm nghị, hiếm khi thấy cô cười. Illyasviel năng lực cô cũng đoán được là pháp sư, nhưng về tầm sâu thì cô chịu thua.

    “Kaede đã tìm được Yue và giúp Negi-sensei giảm bớt 1 trở ngại.” Illyasviel báo cáo, Mana có vẻ làm chỉ huy lại hay. Illyasviel sử dụng ma lực chuyển hóa thành gió và khiến mình lở lửng trên không, dù sao những lúc rảnh rỗi cô bé không quên học tập để phát triển hơn, cô bé không có quên sư phụ mới của mình, Ange đã bảo rằng phải tự nghiên cứu đâu, hiện cô còn phải học khá nhiều thứ khác ngoài chuyên môn của mình.

    “Illya, đến kia giúp Negi-sensei một tay đi. Bọn này ở đây xử lý được rồi.” Mana nhìn lên phía trên nói với Illyasviel.

    “Umu, để đó cho mình.” Illyasviel nghe và gật đầu, sau đó cô sử dụng tầm nhìn mở rộng của mình từ [Phạm Vi] để phóng to vị trí mình muốn đến.

    “[Teleport]….” Illyasviel nhỏ giọng nói, thân ảnh cô biến mất, Mana trông thấy Illyasviel biến mất, trên má đổ một giọt mồ hôi không biết đang nghĩ cái gì.

    Sau đó cô bỏ cái suy nghĩ đi và chống gối xuống đất, chĩa súng về phía bọn quỷ và xả đạn liên tục không cần gạt đạn, Mana dường như sử dụng loại đạn Phép Thuật sử dụng chính ma lực của cô.

    Trông thấy bọn quỷ liên tiếp bị bắn hạ, Kuu không khỏi nhìn lại hỏi đồ thật hay giả, Mana vẫn một câu “súng hơi” mà đáp.

    Bọn quỷ lợi dụng lúc hai người nói chuyện mà áp sát không để cho Mana tùy ý sử dụng khẩu bắn tỉa của mình. Mana cười khẽ khi bọn quỷ đắc ý. Cô dùng chân nhấn vào nút bật để mở khóa va-li của mình ngay dưới chân cô.

    Va-li vừa bật nắp, hai khẩu súng lục liền theo hệ thống bật mà Mana đã thiết kế cho va-li xuất hiện ngay trước mặt Mana. Cô nhan chóng bắt lấy chúng và thực hiện cách chiến đấu gunkata, liên hoàn những phát đạn gần kết hợp với kỹ thuật của Mana, vô số con quỷ bao vây cô và Kuu bị triệt hạ.

    Asuna trông thấy Mana mạnh như thế là kinh ngạc há hốc mồm, Setsuna giải thích một chút Mana vô số lần giúp đỡ của cô trong việc tiêu diệt quỷ.

    Kuu đến lúc này cũng được ra tay khi bọn quỷ kia lại chọn đối tượng đánh trước là cô.

    Con quỷ vung chùy đánh về phía Kuu, nhưng Kuu liền quay lại với tốc độ rất nhanh, cô dùng tay không đỡ, không hề đỡ lấy cây chùy, cô chặn ngay phần tay vung. Tiếp đó chân phải làm chân trụ, cô dậm mạnh xuống đất và chân trái tiến thẳng cũng dậm mạnh xuống đất trong khi tay phải đấm vào con quỷ.

    “Haa!!” Kuu hô lớn trong lúc ra chiêu, một đòn thức hiên ngang đâm thẳng vào người con quỷ, tuy vậy với dáng người nhỏ nhắn, Kuu lại cho ra một đòn không thể mong đợi vào một cô bé 14-15 tuổi. Sử dụng võ thuật Trung Hoa mà cô không ngừng học hỏi và là một thiên tài. Một đòn chấn bay cả một đội hình theo một đường thẳng, 4-5 tên quỷ đứng phía sau con quỷ bị Kuu đánh cũng chịu cảnh bị thổi bay bởi tấn công mạnh mẽ của Kuu.

    ….

    Cùng lúc, phía chiến trường của Kaede. Cô cùng Kotarou có 1 trận chiến rất nảy lửa. Kaede liên tục sử dụng những phân thân của mình để chiến đấu, Kotarou lại sử dụng sức mạnh từ khuyển ma mà mình có liên tiếp đánh chặn và tiến công, nhưng so với số lượng và kỹ năng lẫn kinh nghiệm chiến đấu thì cậu ta bị yếu thế hơn nhiều.

    Yue đứng ở một bên quan chiến cũng phải suy nghĩ về năng lực của Kaede lẫn Kotarou rồi từ từ suy luận ra khả năng về Phép Thuật.

    “Yue….” Illyasviel lúc này từ trên cao rơi xuống và cô gọi tên Yue, làm Yue đang suy nghĩ đứt đoạn mạch suy nghĩ mà nhìn lên trên.

    “Illya?!” Yue kinh hô. Illyasviel lúc này đáp xuống và chạy về phía Yue hỏi han.

    “Cậu không sao chứ, Yue?”

    “Cậu cũng ở đây?” Bất ngờ về sự góp mặt của Illyasviel trong trận chiến này, Yue hỏi.

    “Tất nhiên rồi! Cứu bạn làm sao lại thiếu mình được!” Illyasviel tự hào ưỡn ngực nói.

    “Mình đi giúp Negi-sensei một chút. Cậu ở lại nha.” Illyasviel vẫy tay chào, trông thấy Yue ổn là tâm trí cũng được phần nào thả lỏng.

    Illyasviel lại biến mất nhờ sử dụng [Teleport], Yue thấy Illyasviel biến mất giật mình, cô thở hồng hộc ôm ngực.

    “Quả nhiên Phép Thuật là có thật…” Yue giọng từ từ nhỏ đi rồi cô quay lại quan chiến.

    Illyasviel rời đi lại xuất hiện ở trên bầu trời gần đó không xa, cô đã trông thấy cột sáng tại phía hồ nước cách cô cũng khá xa. Illyasviel liền sử dụng [Phạm Vi] phóng to tầm nhìn của mình phía hồ nước, cô thấy chính là Negi đang cưỡi gậy phép của mình và tăng tốc hướng thẳng về phía nơi hiến thờ.

    Rồi đột nhiên lại có một con quỷ to lớn xuất hiện ngay tại đền hiến thờ bay về phía Negi.

    “Không ổn!” Lúc này Illyasviel lại lấy ra từ không gian trữ vật của mình cây cung mình thường sử dụng.

    “[Muti Teleport Gate]” Sau lời kêu gọi của Illyasviel, hàng loạt những cổng dịch chuyển mở ra ngay trước mắt cô.

    “[Thousands Mana Arrow]” Kế đến là hàng loạt mũi tên cấu thành từ ma lực thuần túy hiện ra phía sau Illyasviel. Illyasviel trong khẽ ra lệnh, vô số mũi tên bắn vào cổng dịch chuyện và biến mất.

    Tại phía trước mặt Negi, đột nhiên xuất hiện những cảnh cổng dịch chuyện, hàng ngàn những mũi tên ma lực phá không mà bắn ra.

    *Grào……* Như hàng ngàn hàng vạn mũi kim xuyên thấu, con quỷ rống lên đau đớn. Negi trông thấy bất ngờ nhưng cậu giữ bình tĩnh và nghĩ rằng có người hỗ trợ mình, Negi niệm chú….
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 297: Biến cố tại Hiệp Hội Kansai (4)
    Con quỷ to lớn bị hàng ngàn mũi tên được làm bằng ma lực gâm xuyên vào từng lớp da thịt trên người, nó gào lên đau đớn, con quỷ này cơ bản là mạnh mẽ về sức mạnh vật lý, công kích bằng Phép Thuật như vậy quá là quá sức với nó dù có là quỷ cấp cao nhưng cũng bị thương không hề nhẹ.

    Tại trước mắt thấy được lợi thế, Negi nhanh chóng đảm nhận phần cuối cùng trong công đoạn tiêu diệt con quỷ cản đường bằng cách tăng tốc và đâm xuyên qua cả thân thể con quỷ. Con quỷ đã hóa thành cát bụi ngay sau đó.

    Negi tiếp tục tăng tốc hơn nữa với Phép Thuật [Maxima Acceleratio] (Gia Tốc Tối Đa) cường hóa tốc độ đến mức tối đa và bay về phía đền hiến thờ và niệm chú sử dụng [Flas Saltatio Pulverea] (Phong Hoa Bảo Phấn) tạo ra một cơn gió mạnh thổi tung nước của hồ lên, khiến nước trở thành làn sương mù mịt che khuất tầm mắt của Chigusa lẫn cậu bé tóc trắng.

    Bay trong màn sương, Negi nhân lúc đó mà sử dụng khế ước 3s tăng cường toàn diện năng lực của Negi lên trong 3s. Ngay trong sương mù, cậu nhóc tóc trắng vẫn bình tĩnh quan sát ngay phía trước mà khẳng định rằng Negi đang ngay phía trước, cậu hướng tay về phía trước chuẩn bị đánh phủ đầu Negi trong làn sương trắng xóa.

    Nhưng ngay lập tức, cậu bé tóc trắng phải ngờ vực vì xuất hiện từ trước mặt cậu trong làn sương lại chỉ có cây trượng của Negi, còn cậu thì không thấy bóng dáng đâu cả.

    *Hừ…* Một giọng hắng giọng ở phía sau cậu bé tóc trắng đột ngột được phát ra, Negi đã nhảy ra sau và lấy đà từ chiếc đèn lòng được làm bằng đá bày trí xung quanh nơi hiến thờ.

    Negi dậm mạnh vào cột đèn và bay thẳng về cậu bé tóc trắng với toàn lực dồn vào một đấm của mình. Negi quát lớn thể hiện ý chí mạnh mẽ của mình.

    *Binh* Âm thanh phát ra không phải từ cú đánh của Negi trung mục tiêu là cậu bé tóc trắng, mà lại là kết giới phòng hộ của cậu ta. Kamo không thể nào nhịn được mà kinh hãi, kể cả nắm đấm được bao bọc bởi Phép Thuật và được tăng cường toàn diện bởi khế ước 3s, Negi vẫn không thể chạm đến được một cọng tóc của cậu bé đang liếc mặt nhìn Negi mà khinh thường.

    “Ta đã cảnh cáo ngươi. Tốt hơn là người đừng thử mà…Thật vô vi…” Cậu bé tóc trắng không thể hiện bất kỳ cảm xúc gì trên mặt, nhưng lời nói thì thể hiện sự khinh thường đới với Negi, trong lúc nói, cậu bắt lấy cổ tay Negi.

    “Sao ngươi lại định đấu giáp lá cà với kẻ mạnh hơn người nhiều chứ? Con trai của Thousand Master…ngươi chẳng hơn gì một đứa trẻ cả. Ta đã nhìn lầm…” Cậu bé tóc trắng thất vọng nói, tay còn lại giơ ra định ra đòn kết liễu Negi, lại trông thấy bộ mặt thoải mái của Negi làm cậu khó hiểu.

    “Bị lừa rồi.” Negi cười, sau đó giơ tay còn tự do của mình đặt trước bụng của cậu bé tóc trắng. Negi khẽ nói.

    “Emittam (Giải phóng).”

    Một luồng ánh sáng lóe lên tại vùng bụng nơi, nơi mà Negi đặt tay. Sau đó, hàng loạt 4 mũi tên phát sáng bao vây xung quanh cậu bé tóc trắng, và khóa chặt chuyển động của cậu lại. Negi lức đã cầm lấy cây trượng mà mình bỏ rơi vài giây trước.

    Vừa rồi Negi lúc đang tiến thẳng vào làn sương đã niệm chú cho phép [Sagitta Magica Aer Capturae] (Tên Phong Ấn) và sử dụng kỹ năng thuật “Delay spell” để dời việc thi triển khoảng vài giây.

    Kỹ thuật “Delay spell” thường được sử dụng bởi những pháp sư cao cấp, đây là một kỹ thuật cao cấp, bởi việc niệm phép và dời thời gian phép xuất ra tốn kha khá sức lực cũng như đòi hỏi kỹ năng rất cao, Negi cũng không kéo dài được lâu.

    “Xem ra với 1 kẻ còn ít kinh nghiệm chiến đấu như người, thì quả là tiến bộ đáng ngạc nhiên. Ta rút lại nhận xét ban đầu về người, Negi Springfield.” Cậu bé tóc trắng không có vẻ gì là hối hả thoát thân và liếc mắt nhìn Negi.

    Negi không nói nhiều để tiết kiệm thời gian, cậu chạy về phía bệ tế nhưng lạ không thấy Konoka. Ngước nhìn lên phía trên mặt nước ngay trước mặt. Negi trừng lớn đôi mắt nhìn lấy vật thể đang được triệu hồi trong vẻ mặt kinh hãi.

    “Đ…đó là cái gì…?!” Illyasviel trừng to con mắt của mình khi đang lơ lửng trên không trung và dùng [Phạm Vi] để quan sát phía thứ đang hiển hiện ngay trong cột sáng lớn kia.

    Tại chiến trường của Kaede, có vẻ Kaede dành được phần thắng rồi, Kotarou thua sát đất, giờ còn đang bị Kaede ngồi lên trên lưng và đã đưa vào thế khóa tay ngược rồi. Yue và Kaede cũng bị luồng sáng và cả thứ to lớn ở khu vực gần đó thu hút sự chú ý. Cả Setsuna và Asuna, Mana lẫn Kuu ở xa nơi đó cũng phải hoảng hốt, nhất là Setsuna, người nắm rõ chuyện gì đang diễn ra.

    “Phải nhanh lên, Negi-sensei gặp nguy mất!” Illyasviel thầm nghĩ, nhanh chóng [Teleport].

    Tại nơi hiến thờ, Sau khi trông Quỷ Thần đã được triệu, chứng tỏ nghi thức đã hoàn thành, cậu đã chậm 1 bước, tuy vậy Negi vẫn dùng sức của mình cố lay chuyển con Quỷ Thần nhưng không được, [Jovies Tempests Fulguriens] (Cuồng Phong Sấm Sét) của cậu thậm chí ngao ngốn gần như hết thể lực của cậu, tạo ra một đòn tấn công xoắn ốc mạnh mẽ được bao trùm bởi gió và sấm sét đánh thẳng vào người Quỷ Thần nhưng không có mảy may tác dụng.

    Lúc này cậu đuối sức khụy gối trong khi cậu bé tóc trắng đã thoát ra từ [Sagitta Magica Aer Capturae] của Negi và tiến về phía cậu như báo trước điềm không lành. Cậu bé tóc trắng đưa tay ra và muốn ra đòn quyết định.

    Negi dùng vài phần sức lực của mình để sử dụng khả năng của lá bài pactio, triệu hồi hai người hỗ cả mình, Asuna và Setsuna.

    Trông thấy con quỷ phía sau, Asuna giật mình mà lớn giọng la lên.

    “Thế các người tính làm gì đây?” Cậu bé tóc trắng vẻ mặt chán nản nói. Sau đó trong tay cậu phát sáng, cậu bắt đầu niệm chú đồng thời điều khiển cử động của tay của mình theo nhịp của câu chú để hoàn tất việc niệm phép.

    “Hỡi Basilisk, Chúa tể loại bò sát 8 chân với đôi mắt quỷ dữ. Hãy phà luồng hơi độc cướp lấy thời gian!”

    Trong lúc đó Kamo hối thúc Setsuna và Asuna ngăn cản việc niệm lại bởi vì nó biết khi phép này được hoàn thành thì rất nguy hiểm.

    “Thuyên Thiên Tiễn…” Một giọng nói nữ tính vang lên từ gần đó, Illyasviel kéo căng dây cung với Thuyên Thiên Tiễn đang được lên tễn, cô khẽ lẩm bẩm.

    “[Pnoē Petras] (Hơi Thở của Đá)” Cậu bé tóc trắng nói. Luồng sáng trên tay cậu tỏa ra một loại khí rất nguy hiểm nhìn vào có thể cảm nhận được.

    “[Thiên Thủ Hộ]!” Illyasviel hô lên, thả tay kéo cung, cây [Đinh Tiễn] dài ra thành tiễn bắn đi rất nhanh, có vẻ khoảng cách cũng còn khá là xa, cô bé lại mở ra cho nó một cổng dịch chuyển, [Đinh Tiễn] đi vào trong.

    *Pon…*

    *Pacchi*

    Đồng lúc hai thanh âm vang lên, một làn khói trắng xám bao phủ cả khu thờ hiến. Bên trong đám khói lúc bắt đầu lan tỏa ra xung quanh lại xuất hiện một vệt sáng màu vàng nhẹ chớp nháy một lần rồi tắt.

    ---------

    Tiến vào ngay thời điểm hai âm thanh vừa vang lên. Tiếng bùng nổ do cậu bé tóc trắng thi phép tạo ra làn khói trắng xám kia, và một âm thanh do [Đinh Tiễn] của Illyasviel đi qua một cổng dịch chuyển và cắm ngay xuống mặt sàn gỗ của khu vực hiến thờ và vị trí của nó ngay trước mặt Negi, một vầng hào quang toát ra từ nó, ngay khi Asuna và Setsuna định lôi Negi đi cũng bị cây tiễn kỳ lạ không biết từ đâu thế này bắn ra gây chú ý.

    Hào quang màu vàng kim lóe lên vào ngăn cách nhóm Negi với làn khói nguy hiểm đang bao trùm xung quanh mình, sau đó, ba cánh cổng dịch chuyển phía dưới chân của họ, mất đi chỗ đứng, ba người chỉ có thể chớp mắt một cái rồi đã rơi xuống cổng dịch chuyển dưới chân mình.

    Tại cây cầu giữa nơi hiến thờ và bờ hồ, cổng dịch chuyển mở ra từ trên không trung cách mặt cầu vừa đủ để nhóm của Negi rớt xuống không có bị thương.

    “Asuna, Setsuna, Negi-sensei! Ba người ổn chứ?” Illyasviel đáp xuống mặt cầu trong khi ba người họ còn đang ngơ ngác chưa tỉnh táo chuyện vừa rồi.

    “Bạn Einzbern! Tại sao bạn lại ở đây? Tại sao tụi mình…?!” Negi có chút khó khắn nói, vì thể lực và ma lực của cậu vừa rồi đã hao tốn cho việc triệu hồi hai cô gái minister của mình gần như hết sạch rồi. Hai cô gái nhìn cô cũng khá băn khoăn.

    “Thật là~ gọi em là Illya là được rồi.” Illyasviel cười nói, trong lúc cười, cô bé phất tay về phía làn khói và quật tay về phía mình một cái, như gọi cái gì về ấy.

    Kế tiếp, trong làn khói mau chóng bắn ra một một vật thể, [Đinh Tiễn] nghe theo lệnh Illyasviel nhanh chóng quay về. Khi trông thấy cây [Đinh Tiễn], Setsuna liền phát hiện ra đây là cây tiễn vừa rồi bắn xuống sàn và tạo ra một lớp lá chắn màu vàng kim kia ngăn lại làn khói nguy hiểm được tạo từ cậu bé tóc trắng.

    “Einzbern…vừa rồi cậu đã cứu bọn mình?!” Setsuna nhìn Illyasviel hỏi.

    “…Đã bảo là gọi mình la Illya là được rồi! À, đúng là Illya đã cứu ba người…với cái này.” Illyasviel hừ nhẹ và khoanh tay lại trong khi nói, sau đó lại chỉnh sửa thái độ của mình và lắc lư [Đinh Tiễn] đã trở về hình đang thu gọn của nó.

    “A!” Negi chợt nhớ ra lá chắn màu vàng kim lần trước đã đỡ đòn cho cậu. Negi bất chợt thốt lên như vậy làm Asuna giật mình và hỏi.

    “Chuyện gì nữa vậy?”

    “B…bạn Illya! Lần trước là bạn cứu mình sao?” Negi nói.

    “Ể?!....à….Negi-sensei, thầy nhầm người đấy…em làm sao cứu thầy được.” Illyasviel liếc mắt tránh nhìn Negi và nói với vẻ mặt không muốn Negi cho là suy nghĩ của mình là đúng.

    “Vậy sao…thế mà tôi cứ tưởng…” Negi thấp giọng nói, rồi cậu chợt đứng không vững mà lảo đảo, Asuna đỡ lấy cậu. Trông thấy Negi như vậy, Setsuna trậm lặng một lúc, sau đó nói.

    “Ba người, hãy rời khỏi nơi này đi. Tiểu thư cứ để mình em giải quyết!”

    “Gì cơ?!” Nghe một điều khó đoán thế, cả ba người còn lại miệng chữ o nhìn Setsuna.

    “Tiểu thư và Chigusa đang trên vai tên khổng lồ…Nếu chỉ 1 mình, em có thể đến đó.” Setsuna nhíu mày và ngước đầu nhìn về phía vai phải của con Quỷ Thần đang phát sáng với 4 cánh tay đã cử động khá chậm chạp.

    Setsuna thắc mắc nên hỏi, Setsuna liền đáp lại bằng việc cho ba người xem đôi cánh sau lưng của cô mà cô đã giấu từ rất lâu rồi.

    Đôi cánh trắng sau lưng Setsuna, dường như là do sự kế thừa huyết thống của quỷ, đúng hơn là Setsuna chính là một bán quỷ, một cô gái lai giữa dòng máu Nhân Loại và Quỷ.

    Bất ngờ mà một lúc ba người không nói nên lời được. Setsuna liếc nhìn ba người rồi nói.

    “…Đây là hình dạng thật của em. Em cũng là 1 con quỷ…như bọn chúng.”

    Giọng nói của cô như cô thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo rồi cô không hẹn lại cười trong sắc mặt có phần phiền muộn.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 298: Đến rồi!
    “Xin đừng hiểu lầm….em thật lòng muốn bảo về tiểu thư! Lý do em giữ bí mật chuyện này là vì…em sợ tiểu thư sẽ ghét em khi trông thấy bộ dáng xấu xí này! Miyazaki thậm chí còn can đảm hơn em…em chỉ là 1 kẻ nhát gan…” Setsuna nói trong tâm trạng thật vọng và cũng tuyệt vọng vì nghĩ rằng sẽ bị cười nhạo hay bị xa lánh.

    Asuna bước đén và chạm vào đôi cánh trắng tinh của Setsuna, soi mói nó một cách không thèm để ý xung quanh tí nào. Sau đó cô lại vỗ vào lưng Setsuna.

    “Thiệt tình, cậu nói gì vậy, Setsuna? Tớ lại thấy nó tuyệt đấy chứ!” Asuna cười vui vẻ với Setsuna thay vì làm vẻ mặt lạnh như trong suy nghĩ của Setsuna.

    Asuna liền thuyết phục Setsuna và đã thành công, Negi và Illya cũng gật đầu đồng ý giúp Setsuna cứu Konoka.

    Sau khoảng nói chuyện và cũng vừa dưỡng tí sức lực, cậu nhóc tóc trắng từ trong làn khói trắng xám bước ra.

    “Thầy Negi, cảm ơn thầy đã gắng hết sức mình bảo về Konoka-chan.” Setsuna cười, sau đó đập cánh bay lên cao bỏ qua cậu bé tóc trắng và hường về phía con Quỷ Thần. Cậu bé tóc trắng định bắn hạ cô nhưng Negi đã cản lại bằng tên phép của mình. Asuna là người đỡ cậu.

    “Illya, cậu giúp bọn mình đi.” Asuna nhìn Illyasviel.

    “Tất nhiên rồi. Không giúp thì không được đâu.” Illyasviel chọt nghĩ về Phi Linh sẽ làm gì nếu cô bé không giúp.

    “Ra nào, Sudo-chan!” Illyasviel đứng chắn trước mặt Negi và Asuna. Mắt trái của Illlyasviel đột nhiên hóa thành một màu vàng của ánh nắng ban mai, trông rấ huyền ảo khi nhìn vào mắt cô. Và sau đó con mắt trái của cô bé sáng lóe lên, và tiếp đó, một con Rồng với hình hài khá nhỏ, cỡ một cái ba lô cỡ trung chắc sẽ vừa đủ để diễn ta, con Rồng với toàn thân cứ như được bọc trong giáp màu trắng kim, có hai đôi cánh khá gọn.

    “Tôi đến theo lời triệu hồi của chủ nhân. Tôi có thể làm gì?” Con Rồng há cái miệng và phát ra giọng nói. Negi và Asuna giật mình khi con Rồng xuất hiện và giờ còn có thể nói nữa. Đúng lúc này điện thoại của Asuna tự nhiên lại vang lên, Asuna thấy lạ nên bắt máy.

    “Moshimoshi?....Phi-sensei?” Asuna bất ngờ với giọng nói cô nghe từ đầu bên kia điện thoại.

    Trong lúc đó, Illyasviel đang nói chuyện với Stardust Dragon của mình, cô đặt tên theo hai chữ đầu tiên của con Rồng, “Su” trong “Sutarudusuto” và “Do” trong “Doragon” (cách phát âm trong tiếng Nhật). Dù bị gọi như thế, chú Rồng Sudo cũng không phản bác được, bởi khế ước chủ tớ của Ange đặt ra có quyền năng quá lớn mà nó không thể chống lại, buộc lòng nó phải ngậm cay ghét đắng mà nghe lời.

    “Umu, Sudo-chan hãy bắn hạ con quỷ đằng kia đi.” Illyasviel chỉ tay về phía Quỷ Thần và nói, Sudo cũng nhìn theo, và nó cười thầm. Nghĩ sao thứ đó mà lại đi so sánh với nó cơ chứ.

    “Tất nhiên là được rồi. Xin hãy đợi tôi một chút.” Sudo nói. Sau đó từ từ di chuyển một chút. Cậu bé tóc trắng vẫn đứng yên quan sát kỹ lưỡng.

    Sudo hé miệng mình ra, hai đôi cánh sải rộng, trước miệng tích tụ một luồng sáng hình cầu, Illyasviel thế liền gật gật đầu. Có lẽ cô nhớ lại lần chạm trán với Sudo trong lần đầu gặp mặt đã bắn ra những tia beam khủng khiếp kia.

    *Pon~* Quả cầu ánh sáng trước miệng Sudo bắn ra. Nhưng chỉ ra khói nhỏ ra tắt ngúm. Illyasviel đang tự tin rằng tia beam sẽ diệt được con Quỷ Thần đang hiên ngang như một vị thần kia.

    “Hể?”

    Nhưng kết quả không như mong đợi, Sudo không bắn ra một tia beam hủy diệt nào mà bắn ra một đám khói. Illyasviel đứng tự hào và cả Sudo là người bắn beam cũng tròn xoe đôi mắt chớp chớp mà nhìn. Asuna lẫn Negi cũng có đôi mắt như Illyasviel và Sudo. (|||O.O)

    “Gì kỳ vậy?!!!” Illyasviel hoảng loạn, hai tay nắm bế Sudo mà hỏi.

    “Tôi không biết nữa, chủ nhân. Chắc tại cơ thể bị thu nhỏ khiến sức mạnh của tôi cũng…” Sudu bị Illyasviel lắc tới lắc lui chóng cả mặt mà trả lời.

    “Các ngươi nói nhiều quá. Xử lý các ngươi trước, trông ngươi có vẻ nguy hiểm nhất…” Cậu bé tóc trắng đã dịch chuyển đến trước mắt Illyasviel và nói trong khi tay đã nắm thành đấm và dự định đấm Illyasviel. Không thể nói là dịch chuyển, mà chỉ là di chuyển quá nhanh so với mắt của mọi người ở đây có thể thấy được.

    “A!” Illyasviel để ý cậu bé tóc trắng lúc này đã ở ngay trước mắt mà hoảng hồn mà la lên, sau đó lại biến mất khỏi vị trí đó. Cậu bé tóc trắng đấm hụt vào không khí, nhưng đòn đánh cũng đưa đến một dư lực mạnh, áp lực tạo ra khiến Negi va Asuna cũng cảm nhận được một cơn gió tạt vào mặt mình dù chỉ đứng ở phía xa. Với cảm nhận thần thánh của mình, Asuna lại phát giác hành động tiếp theo của cậu bé tóc trắng nhắm vào cô và Negi, Asuna nhanh chóng đánh cây Artifact hình quạt của mình về phía trước. Nhưng cậu bé tóc trắng đã đứng ngay trước Asuna để cô có thể kịp làm thứ gì thì cậu bé đã cho cô một đấm vào bụng khiến cô bay đi và đập vào sàn gỗ. Negi sửng sốt gọi tên Asuna rồi cũng bị cậu bé đánh bay về phía Asuna. Asuna đứng dậy mà có định đón lấy Negi đang bay đi cũng bị lực mạnh mẽ trên người Negi đánh cho bay thêm vài mét nữa.

    “May quá, mới nãy nguy hiểm thật!” Illyasviel đột nhiên cảm thấy may mắn vì Sudo vừa sử dụng [Teleport] nằm trong sở trường của mình cứu cô kịp thời khỏi đòn tấn công bất ngờ kia của cậu bé tóc trắng.

    Nhưng hôm nay không phải ngày may mắn của cô bé rồi.

    *Futo~~* Ngay khi cô bé thở phào nhẹ nhỏm, thì đột nhiên cô bị dính phải hai quả tạ Asuna và Negi bị đánh bay đi và giờ cô cũng là nạn nhân của vụ này.

    Vừa rồi Phi Linh có gọi cho Asuna bảo rằng hai người cầm cự một chút cậu sẽ đến đó ngay, nhưng kiểu như này thì có hơi khó khăn.

    Và cả ba dính chung một chỗ thuận tiện cho cậu bé tóc trắng ra đòn tiếp theo, cậu ta lại tiếp tục niệm phép [Pnoē Petras].

    “Không tốt! Negi-sensei, Asuna!!” Illyasviel nhanh chóng ngồi dậy và sử dụng [Thiên Thủ Hộ] đỡ lấy toàn bộ đám khói kia. Trong làn khói đó, tầm nhìn của Illyasviel bị che khuất. Cậu bé tóc trắng bay đến và tung một nắm đấm đánh vào lớp lá chắn màu vàng kim của Thuyên Thiên Tiễn, không mảy may vết xước, cậu bé chợt nhíu mày vì phòng ngự chắc chắn của Illyasviel.

    “[Wind Geblasen] (Quét Tan đi, Gió ơi) Illyasviel cười nhẹ một cái và khẽ nói. Một cơn gió thổi tan làn khói xung quanh đang bao trùm lấy khu vực, lúc này, Negi đã niệm xong phép rồi.

    “[Sagitta Magica Aer Capturae]!” Negi quát lớn với khí lực khá yếu của mình và thì triển số ma lực ít ỏi của mình vào trong phép tên phong ấn giúp cả bọn cố định cậu bé tóc trắng lại. Và người ra đòn là Asuna, vì làn khói đã được giải tỏa, nên Asuna thuận tiện hơn, cô di chuyển ra phía sau cậu bé tóc trắng và dùng Artifact của mình đánh vào đầu cậu bé thật mạnh.

    Cùng lúc đó, Setsuna đã cứu được Konoka khỏi tay Chigusa một cách nhanh gọn và lẹ. Và Negi ra tay đánh thẳng vào mặt của cậu bé tóc trắng khi Asuna đã phá được kết giới phòng ngự xung quanh cậu, Asuna không có đủ mạnh để đánh một đấm thật mạnh như Negi. Nếu cường hóa bằng ma lực thì có thể nhưng dù sao việc đấm nhau vẫn để đàn ông con trai làm.

    “Chúng ta thắng chưa?” Asuna tò mò và hồi hộp hỏi.

    “…” Cả thảy đều yên lặng nhìn cậu bé tóc trắng vẫn đang hướng mặt đi vì Negi đã đánh mình khiến mặt cậu phải xoay về hướng đó.

    “…Đây là lần đầu tiên có kẻ chạm tay vào ta…Negi Springfield!” Tức giận, cậu bé tóc trắng dù khá tức giận thông qua lời nói nhưng vẫn không thể hiện qua nét mặt của mình, tuy vậy, cậu vẫn tung ra một đấm thẳng về phía Negi.

    “Negi!” Asuna không hẹn gọi tên Negi trong lúc khẩn cấp nhất nhằm nhắc nhở Negi về đòn tấn công nguy hiểm của cậu bé tóc trắng, nhưng Negi khó mà di chuyển được nữa, chân cậu hiện đứng còn run lẩy bẩy đấy chứ. Negi yếu lắm rồi. Có thể có một phép màu nào đó thì cậu sẽ tránh được kiếp nạn lần này…

    *Dan------“

    Tại thời điểm gay cấn mà cũng coi như nguy hiểm nhất đối với nhóm của Negi, đột nhiên lại xuất hiện một dị tượng, một âm thanh kinh thiên động địa lại vang ầm lên từ một phía trong hồ nước. Một vùng nước khá là gần cây cầu nơi mà Negi đang giao tranh như có một mảng thiên thạch lớn vừa rớt xuống vậy. Nước bắn trào lên không trung và rơi xuống tạo thành những tiếng *Bisha bisha* (lách tách lách tách) như mưa trên mặt nước. Gây cho tất cả mọi người sự chú ý đến nơi diễn ra sự quái lạ đó.

    Illyasviel nhanh nhanh dùng [Thiên Thủ Hộ] như một cây dù để tránh bị nước từ trên cao và từ hồ nước vỗ mạnh.

    Cậu bé tóc trắng cũng dừng lại khi nghe được động lớn đến mức như thế, quay sang nhìn cái thứ đang diễn ra.

    *Bika* Lại âm thanh của điện xẹt ngang qua cậu bé tóc trắng, bóng người chợt đứng ngay sau lưng cậu bé khiến cậu không khỏi cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Cậu xoay lại nhìn về phía thân ảnh trên người lượn lờ một chút sấm sét, hơn nữa người này còn đang tỏa ra một khí thế áp bách khiến cậu phải nhún nhường mặc dù không cảm thấy bất kỳ ma lực nào từ người này.

    *Shi--*

    Khi cậu bé tóc trắng chỉ vừa liếc mắt sang muốn nhìn lấy diện mạo của người mang một khí chất khá nguy hiểm cho cậu, một thanh kiếm sắt bén đã được kề lên cổ cậu một cách hết sức êm ái. Negi, Asuna và nhất là Illyasviel nhìn thấy người thanh niên này ánh mắt của cô sáng long lanh lên, miệng cô cong lên cười.

    “Có vẻ ngươi muốn làm hại con gái yêu dấu và học sinh của ta nhỉ, Nhóc con?” Giọng của người thanh niên phát ra âm trầm nhưng có vài phần cảm thấy may mắn vò đã kịp thời cứu viện. Cậu nhìn về phía Illyasviel với khuôn mặt cười dịu dàng vì thấy cô không sao. Illyasviel cũng cười lại với cậu và còn gọi cậu một cách mừng rỡ, cả Asuna và Negi cũng gọi tên cậu nhưng bị giọng nói của Illyasviel lấn áp mất rồi nên khó mà nghe được.

    “Phi Linh!!”
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 299: Xuất hiện đi! Tenma Dourin!
    “Mi muốn đánh con gái của ta mà chưa có sự đồng ý của ta sao, nhóc con?” Phi Linh vẻ mặt không vui vẻ gì mà còn đang rất tức giận, để Illyasviel một mình nguy hiểm với con Quỷ Thần như vậy thì cậu không thể nào ngồi yên.

    Cảm nhận được bất thường, cậu bé tóc trắng liền muốn tránh khỏi lưỡi kiếm có thể lấy mạng của cậu bất kỳ lúc nào, bản thân kết giới phòng ngự của cậu cũng bị Asuna phá tan nên cũng chưa có thời gian khôi phục.

    Thay vì sử dụng thanh kiếm đang gác trên cổ cậu bé tóc trắng, Phi Linh lại thu thanh kiếm về nhanh chóng và ra một đòn đa ngang cực mạnh, khiến cậu bé phải trừng lớn con mắt vì và hứng chịu một lực khiến mình bay đi, còn có một số luồng khí màu đen tím lượn lờ khi Phi Linh ra chiêu.

    “Đấu Hồn Chiến Kỹ, [Sát Thần Chấn Minh]” Phi Linh lẩm bẩm. Một trong những chiêu thức đã lâu cậu không xài đến, chụp lấy đối phương và tung một cú đá chớp nhoang nhưng không thiếu đi phần mạnh mẽ, đánh bay đối thủ một khoảng khá xa.

    Cậu bé tóc trắng bị đánh lướt trên mặt nước, hết quán tính mà chưa đủ để chạm đến bờ hồ, cậu ta chìm xuống nước ngay sau đó.

    “Phi Linh!!!” Illyasviel thu hồi Sudo trở lại con mắt trái màu vàng ban mai huyền ảo của mình và trở lại thành màu đỏ, sau đó chạy và nhảy vồ vào Phi Linh.

    “Ôi ôi~ con bé này! Ta ở ngoài xa đã cảm nhận được Illya dùng Giới Quan của Thiên Chúa rồi. Việc gì cần phải dùng đến nó, triệu một Anh Linh ra là có thể an tâm.” Phi Linh cười.

    “Illya không thích nhờ người khácn nhiều quá thôi!” Illyasviel nói. Phi Linh đáp lại bằng một vẻ cười thông thả.

    “Vậy ra đây là Quỷ Thần sao? Trông dữ dội quá!” Phi Linh ngước đầu nhìn Quỷ Thần từ phía cầu cũng khá to lớn.

    “Phi Linh, Eri không đi với Phi Linh sao?” Illyasviel quay tới quay lui, tò mò hỏi.

    “À, Eri đang xem kịch ấy mà. Illya không cần để ý Eri đâu…Illya à, lùi về sau một chút nhé, ta đi xử lý Quỷ Thần kia rồi dẫn mấy đứa về.” Phi Linh cười đáp, và nhìn về phía Quỷ Thần trong khi bảo Illyasviel lui về gần Negi để cô chữa trị cho Negi và Asuna.

    “[Khởi Nguyên]...”

    Phi Linh trong miệng khẽ nói, kích hoạt [Khởi Nguyên] và một luồng khí lạ lùng màu đỏ vây quanh lấy cậu, đồng thời cả cơ thể cậu cũng dần lơ lửng lên không trung, khí thế của Phi Linh giờ lại thay đổi, lúc này đã trở thành một khí thế hiên ngang của một vị tướng thời kỳ chiến tranh ngày xưa.

    “Đem đến tai họa cho ba ngàn thế giới…”

    Dương như có một dạng dị tượng đang diễn ra, Phi Linh từ từ lơ lửng trên không trung, khí thế khiến kẻ địch phải khó thở nhưng không khiến người phe mình cảm thấy khó chịu. Đang nói đến đây, bỗng dưng xung quanh lóe lên một làn ánh sáng, bắt đầu từ Phi Linh mà ra. Ánh sáng chói mắt khiến ai cũng phải nhắm mắt để tránh đi ánh sáng đó.

    Lúc ánh sáng biến mất, hiển hiện trước mặt Negi, Asun, Illyasviel và kể cả kẻ thù cũng thấy được, đó là một dàn súng hỏa mai, muốn đếm chính là đếm cũng không hết được, toàn bộ chúng ở ngay phía dưới chân Phi Linh trong khi cậu đang lơ lửng, đồng loạt chúng chĩa thẳng lên không trung, như vậy phạm vi cũng bao phủ cả Quỷ Thần bên trong.

    Chigusa đứng trên vai Quỷ Thần tròn mắt lên có phần hơi hoảng, nhưng chưa có quá sợ hãi khi nhìn thấy cả một dàn súng vô hạn như thế kia. Tưởng rằng súng đồ chơi do Phi Linh dùng ảo thuật mà tạo ra để cho vui mà thôi, về cơ bản cô chỉ biết khả năng của Phi Linh là kiếm sĩ mà thôi.

    “…hô hô….lừa được ai với trò trẻ con đó. Mi nghĩ với chúng, mi có thể làm được gì Sakuna? Gãi ngứa sao?” Chigusa cười nói.

    “Vậy à, thế cứ thử mùi vị của nó một chút rồi hẳn hay… Ta là Ma Vương của Ba Ngàn Thế Giới. Tenma Dourin! Khai Hỏa Ba Ngàn Thế Giới.”

    Phi Linh khẽ nhếch môi cười, sau đó hướng tay chỉ về hướng của Quỷ Thần, không khí xung quanh nóng dần lên do những cây súng hỏa mai bắt đầu có dấu hiệu khai hỏa.

    *Pa pa pa------* Hàng loạt những khẩu súng hỏa mai bắt đầu khai hỏa, liên tiếp âm thanh vang lên chói tai, những tia beam từ nòng súng bắn ra không thể ngừng lại mà tiến vào không trung, thiêu đốt đi mọi trở ngại. Dĩ nhiên Quỷ Thần nằm trong tằm ngắm cũng bị lôi vào trong những dòng beam nóng đến cực độ kia. Những dòng beam tuy không lớn, nhưng chúng liên tiếp bắn ra như vô hạn, không hề ngừng lại, dù Quỷ Thần có cứng đến đâu, thì sau nhiều đợt tấn công bởi ma lực như vậy, tức cũng như việc tràn ma lực mà chết thôi. Chỉ sau vài đợt khai hỏa, Quỷ Thần hoàn toàn không thể chống chịu trước cơn mưa beam ngược của Phi Linh bắn ra mà bị xuyên thủng từng lỗ một trên cơ thể vĩ đại của mình. Số phận của Quỷ Thần đến đây coi như kết thúc mặc dù được giải phong ấn nhưng chưa có làm được gì.

    Thân là người sử dụng Bảo Khí, Phi Linh có thể chỉ định ai sẽ bị trúng đòn và ai sẽ không, cho nên Setsuna cứu Konoka trên trời không hề bị thương, kể cả cô nàng Chigusa đứng trên vai Quỷ Thần cũng chỉ bị xay xác nhẹ do quá sợ hãi và rơi khỏi vai Quỷ Thần.

    Thực tế, bởi lẽ khả năng của Bảo Khí Phi Linh dùng mà có thể xuyên thủng Quỷ Thần một cách dễ dàng chứ không phải chỉ sức công phá liên tục có thể đánh bại Quỷ Thần dễ dàng như vậy.

    Bản thân Tenma Dourin Sansen Sekai (Ba Ngàn Thế Giới) đã có khả năng xuyên phá mọi loại phòng ngự rồi, xuyên giáp cho ngắn gọn cũng không có vấn đề gì.

    Tenma Dourin hoàn thành mục tiêu của Phi Linh sau đó liền biến mất, kết quả mà nó mang lại chỉ có hủy diệt. Thử hỏi có loại giáp nào chịu được loại tấn công này đây?

    Quỷ Thần với thân hình vĩ đại kia bị bắn đến không còn một manh giác nào. Vì mất đi Konoka nên Chigusa không thể cung cấp ma lực cho bọn quỷ bên phía Mana và Kuu tiếp tục duy trì tồn tại được nữa nên chúng cũng mau chóng tan biến, quay lại với nơi của chính mình. Tsukuyomi cũng mau chóng quay về vì không còn việc cho mình nữa, cô còn có vẻ thân thiện nhờ Mana gửi lời chào đến Setsuna. Phía bên Kaede cũng đã ổn thỏa, Kotarou không có chủ động gây hứng với cả, bởi chỉ có hai cô gái Kaede và Yue ở đây với cậu thì cậu đánh với ai.

    “Phi-san (sensei)” Negi và Asuna chạy đến kế Phi Linh và Illyasviel, cả hai đồng thanh nói, mặt mày hớn hở.

    “Ou~ Hai người không sao nhỉ? Cầm cự được như thế là hay lắm rồi.” Phi Linh ngoác mặt sang nhìn hai người và đáp lại.

    “À….bởi có Illya-san ở đây nên bọn tôi mới có thể…” Negi vội vàng nói.

    “Ho hou~ thấy không Phi Linh? Illya cực giỏi nha!” Illyasviel đặc ý cười nhìn Phi Linh.

    “Được rồi. Mọi chuyện ở đây coi như không vấn đề nữa rồi. Chúng ta mau chóng rời…Mà trước tiên…”

    Phi Linh nhìn sơ lại một lượt xung quanh, cậu không có phá hoại cái gì, nên nói. Nhưng sau đó lời của cậu có phần hơi khựng lại.

    “Ta nên xử lý nốt nhóc con cứng đầu này một chút…”

    Phi Linh vừa nói, tay vừa hành động, cậu đẩy Illyasviel về phía Asuna, Asuna, Negi và Illyaviel bất ngờ vì hành động của Phi Linh nhưng ngay sau đó lại thấy được cậu bé tóc trắng đã quay lại, hinh bóng mờ nhạt của cậu xuất hiện ngay phia sau Phi Linh, vẻ mặt của ba người dần chuyển từ bất ngờ sang hoảng hốt.

    Lúc đẩy Illyasviel ra, trên tay của Phi Linh cũng nhanh chóng xuất hiện một thanh kiếm thủy tinh hình dáng có đôi chút khác với thanh trước nhưng cũng không khác biệt quá nhiều. Phi Linh quay về phía sau và đối diện mặt đối mặt với cậu bé tóc trắng.

    “[Dóry Pétras] (Ngọn Lao Đá)” Cậu bé tóc trắng âm trầm vẻ mặt nhưng lại hành động lại mang theo sát khí. Phía sau, cậu nhờ một bức tường làm bằng chất liệu đá để sử dụng phép của mình được hiệu quả hơn.

    Cũng vào lúc cậu bé tóc trắng niệm chú, Phi Linh cũng nâng thanh kiếm lên và miệng mấp máy.

    “Võ Thánh Kiếm Kỹ, [Du Trảm].” Phi Linh lướt đi như một cơn gió, ngay khi cậu rời đi, những ngọn giáo bằng đá đâm thẳng ra từ phía cậu bé tóc trắng, mỗi một ngọn giáo có thể xé rách da thịt của người thường, đòn tấn công này phải nói là có thể giết chết Phi Linh nếu cậu là người thường và không để ý thứ gì.

    Nhưng cậu đã di chuyển trước khi những ngọn giáo đá có thể chạm vào được cậu.

    Một khoảng lặng giữa lần giao tranh này, lúc này cậu bé tóc trắng đã bị Phi Linh chém với thanh kiếm thủy tinh của mình, nhưng lại không có một giọt máu nào từ trên người cậu bé tóc trắng, thay vào đó lại là nước mà thôi.

    “Ngươi rốt cuộc là ai?” Cậu bé tóc trắng liếc mắt nhìn Phi Linh, mặc cho cơ thể của mình bị thế nào.

    “Một thầy giáo bình thường không có một chút ma lực nào trong người.” Phi Linh điều chỉnh thế đứng của mình và liếc mắt nhìn cậu bé tóc trắng.

    “…” Cậu bé tóc trắng im lặng, nhưng người vẫn lơ lửng trong không khí với xung quanh là nước.

    “Fuhuhu~ trò vui đến đây là được rồi.” Một giọng nói không kém phần quen thuộc với Phi Linh đi ngang qua tai cậu và mọi người ở đây.

    Phi Linh nghe được giọng nói này, liền tâm trạng đổi khác.

    “Eri, cuối cùng em cũng hài lòng rồi sao? Thật tình, ra sớm hơn chút thì anh cũng không phải giải quyết tên nhóc này rồi.” Phi Linh nói. Người vừa xuất hiện chính là Eriserine. Từ nãy đến giờ cô chỉ xem mọi chuyện từ một nơi nào đó mà thôi, chuyện tận hưởng trò vui đối với cô là chuyện thường làm rồi.

    “…tên nhóc?! Kể ra cũng đã mấy năm kể từ lần gặp mặt với những tên kia rồi, mi là tên mới nhất phải không, nhóc?” Eriserine nhìn Phi Linh sau đó đảo mắt về cậu bé tóc trắng và cười nói.

    “…” Cậu bé tóc trắng lúc này vẻ mặt không có như lúc đầu vô cảm, mà hiện giờ đã có vài nét sợ hãi, có vẻ như cậu ta đang nhớ về Eriserine theo một hình tượng nào đó vô cùng đáng sợ.

    Chuyện gì đang diễn ra?
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 300: Nghịch lý Thời Gian?!
    Trông thấy sắc mặt của cậu bé tóc trắng, Phi Linh liền có cảm giác có gì đó ẩn khuất sau biểu hiện không tự nhiên của tên nhóc phiền toái này.

    Phi Linh dời ánh mắt về phía Eriserine và ẩn ý hỏi xem có chuyện gì.

    Eriserine nhận được thông điệp của Phi Linh nhưng lại hé ra một nụ cười, và nó cũng chẳng có ý nghĩa gì là trả lời thắc mắc của Phi Linh cả.

    Eriserine không trả lời mà cho cậu một cái cười, Phi Linh chả biết làm gì, dù biết Eriserine liên quan nhiều lắm nhưng không thể moi được gì từ cô, nhúng vai, cậu đành để Eriserine tự nói thôi.

    “Ta cho nhóc 1 cơ hội rời khỏi đây. Nếu không, sẽ như tên kia lần trước đấy.” Eriserine cười, lời đe dọa của cô rất có cân nặng với cậu bé tóc trắng, trên mặt hiên lên một vẻ nhún nhường, rằng cậu không muốn gặp nhất chính là Eriserine.

    Sau đó cậu bé tóc trắng rời đi trong im lặng, độ uy thế của Eriserine tăng lên trong mỗi người thấy cô ngoài Phi Linh.

    Sau đó mọi chuyện cũng ổn hết cả, Konoka được cứu, mọi người trong Hiệp Hội Pháp Thuật Kansai cũng không vấn đề, mấy cô gái trong lớp đến đền chơi bị hóa đá cũng được hóa giải sau khi cậu bé tóc trắng rời đi.

    Buổi sáng nghỉ ngơi tại trụ sở của Hiệp Hôi Pháp Sư Kansai, sau đó mọi người lên đường trở về khách sạn, Setsuna có ý định rời đi, nhưng Negi và mọi người dẵ nổ lực để giữ cô ở lại được.

    Trước đó, Negi được hội trưởng Hiệp Hội Pháp Thuật Kansai dẫn đến nơi gọi là căn cứ bí mật của ông và đồng đội ông để cho Negi xem lại hình ảnh của cha mình.

    Sau nhiều chuyện như vậy, chuyến đi cũng đã đi đến hồi kết. Chuyến tàu về đến Tokyo khá im lặng bởi các cô nữ sinh lớp 3-A đã thấm mệt sau những ngày năng động vui chơi thỏa thích rồi.

    -.o0o.-

    Sau khi trở về Phi Linh cũng được kê cao gối nằm xuống thở phảo một cái vì đã được yên tĩnh mà chợp mắt, thật thì cơ thể này chẳng thế ngủ được, nhưng cậu vẫn muốn làm vậy.

    ---------

    “…” Phi Linh lơ lửng bản thân mình trong một không gian huyền diệu.

    “…Tại sao mình lại có mặt ở đây?” Phi Linh mở mắt ra quan sát xung quanh, khung cảnh xung quanh lạ đến khó mà nhớ được rằng cậu đã gặp qua nơi này chưa nữa.

    Xung quanh không gian là một màn sương, đa phần là một màu trắng cùng đen, nhưng trong đó, xa xa lại có hình dáng của khá nhiều đóm sáng mang màu sắc khác nhau, có đỏ, có tím, có xanh,…đa dạng màu quang hóa quyện cùng với làn sương trắng ẩn nhập trong một màu đen của không gian.

    “…” Vẫn im lặng quan sát và đánh giá mọi thứ xung quanh, Phi Linh rốt cuộc không hiểu được vì sao mình lại thấy được những thứ này khi mở mắt ra, mà không là trần nhà, kế bên là cô vợ của mình.

    “…Đây là…” Phi Linh dùng tay phải của mình nâng lên một đóm sáng nho nhỏ mờ hồ hình dạng xoắn ốc phẳng, dù đã quan sát gần đến vậy. Phi Linh vẫn không có cảm tình hay bất cứ ấn tượng gì với chúng cả, hoàn toàn xa lạ với cậu. Nhưng chúng lại tạo cho cậu một cảm giác quên thuộc đến kỳ lạ.

    “Thật khó hiểu….” Phi Linh thầm nói.

    -.o0o.-

    “…hử?” Phi Linh mở mắt ra, trước mắt cậu là trần nhà quên thuộc của mình, nhưng lại không có cô vợ Eriserine thường hay ngủ nướng nằm kế bên cậu.

    “Lạ thật, Eri dậy sớm làm gì nhỉ?” Phi Linh vực dậy và ngó nghiêng xung quanh kèm theo một chút thắc mắc tự hỏi bản thân.

    Phi Linh đứng dậy và đổi bộ đồ mình mặc tối hôm qua chưa có thay ra, sau đó chuẩn bị một bộ khác và đi vào nhà tắm để tắm một cái. Trời vẫn còn chưa sáng nên vẫn khá sớm để đến trường.

    Trong lúc tắm, Phi Linh vẫn không có cảm giác gì lạ cả, điều làm cậu thường xuyên nhìn ra cửa phòng tắm là không có Eriserine ở đó để phá cậu lúc cậu tắm, mà kể ra lúc này cũng quá sớm đối với cô nàng lười biếng ấy.

    “Không biết Eri đi đâu rồi nhỉ?” Phi Linh nghĩ. Cậu đứng lên và rời khỏi bồn tắm, lau khô người rồi thay đồ.

    “Illya, con dậy chưa? Xuống ăn sáng nào.” Sau khi sửa soạn mọi thứ cá nhân, cậu lại quay vào bếp chuẩn bị bữa sáng như thường lệ mà không chú ý gì cả.

    “…” Im re, không có tiếng của Illyasviel trả lời cậu, khiến cậu nhíu mày.

    Chachamaru cũng không thấy ở trong nhà, có lẽ cô đi theo Eriserine làm việc gì đó rồi nên cậu không để ý lắm.

    “Illya, con còn ngủ hả?” Phi Linh bước lên cầu thang tiến đến phòng của Illyasviel.

    Đứng trước của phòng Illyasviel, Phi Linh chạm vào nắm cửa vào nắm lại, xoay nó.

    *Supigu-----*

    Phi Linh vẻ mặt lo lắng lại biến mất, Illyasviel đang nằm trên giường êm của mình mà ngủ một giấc sâu, có cả tiếng thở nho nhỏ của cô bé cứ cách 1-2 giây có một lần.

    “Thật là, ngủ sâu thế cơ đấy. Coi bộ đi chơi về là nó mệt quá rồi.” Phi Linh thầm cười. Cậu bước đến bên giường cô và nhìn Illyasviel trong khi tay của cậu lại chọt chọt vào má của Illyasviel, cậu gọi cô bé một cách rất nhẹ nhàng.

    “…Ư…ư….” Do bị chạm vào má, Illyasviel chợt nhíu cặp lông mày của mình biểu hiện rằng đã và đang cảm nhận được cảm giác trên má mình.

    “…Phi Linh..?!” Illyaviel rốt cuộc mở mắt. Cô bé nhìn Phi Linh và nói.

    “Dậy đi học nào, Illya.” Phi Linh cười nhìn cô bé.

    “…Hôm qua vừa đi chơi về mà…hôm nay được nghỉ cơ mà…Illya đi ngủ tiếp đây…” Illyasviel lừ đừ nói, sau đó chui lại vào chăn mà ngủ. Phi Linh nghe vậy, chợt nhớ ra là sau khi đi chơi sẽ được nghỉ một ngày, dù sao cũng rơi vào ngày chủ nhật mà.

    Biết rằng mình có vẻ đảng trí, Phi Linh gãi đầu và để Illyasviel tiếp tục ngủ nướng vào ngày nghỉ.

    Thế là một ngày trôi qua không hay biết chuyện gì, Phi Linh chỉ có cách luyện võ ở ngoài vườn xung quanh ngôi nhà tranh của Eriserine và mình thôi. Phải nói rằng có quá nhiều loại võ và chiêu thức mà cậu học được kể từ kiếp sống đầu tiên, đến nổi chỉ diễn dợt sơ thôi cũng tốn không ít thời gian, dành 1 đời để cống hiến cho võ nghệ, cậu thật không biết nên nhận xét sao về bản thân nữa.

    “Phi-sensei!” Negi đột nhiên đến cùng với Asuna khiến Phi Linh đang luyện võ thì quay lại nhìn lại phía hai người đó đang đến. Illyasviel cũng đã dậy vào lúc trưa và dùng bữa trưa thay luôn phần ăn sáng rồi. Cô bé giờ đang trên phòng xem qua những cuốn sách Phép Thuật như mọi khi.

    “Hửm? Nhóc Negi, nhóc đến đây làm gì? Không phải hôm nay ngày nghỉ sao? Mới đi chơi về mà đã sung sức thế rồi à?” Phi Linh chỉnh lại tư thế của mình rồi lấy khăn lau người cho ráo mồ hôi sau đó nhìn Negi hỏi.

    “…?! Phi-sensei, thầy nói gì thế? Chuyến đi chơi nào thế?” Negi nghiêng đầu khó hiều nhìn Phi Linh và quay sang nhìn Asuna đồng dạng hai người đều khó hiểu.

    “…Thôi không bàn chuyện đó nữa. Thế hai người đến đây làm gì?” Cảm thấy cuộc trò chuyện này có chút kỳ lạ, Phi Linh nói lái sang vấn đề khác.

    “À, chuyện là ngày hôm nay thầy không có đến dạy nên mọi người cảm thấy lo lắng, cả Eriserine-san và Illya-san cũng không có đến học viện nên…” Negi nói.

    “Khoan, khoan….nhóc nói cái gì vậy? Từ khi nào lại phải đi dạy vào chủ nhật?” Phi Linh nghe khó hiểu nên đưa tay ngăn Negi lại và nói.

    “Chủ nhật? Thầy nói gì vậy, Phi-sensei? Hôm nay là thứ sáu mà. Hơn nữa thứ hai tuần sau đã là ngày lễ hội của học viện được tổ chức rồi.” Asuna đáp.

    “Thứ sáu?....Hôm nay là ngày mấy thế?” Phi Linh xoa xoa thái dương của mình, đồng thơi hỏi hai người.

    “Tính từ lúc chúng ta kết thúc buổi dã ngoại ở Kyoto đã được hai tuần rồi.” Negi lo lắng nhìn Phi Linh.

    “Hai tuần…..” Phi Linh nghe được Negi nói, cậu có cảm giác hình như mình nghe không rõ hay sao ấy.

    (Rốt cuộc là chuyện quái gì thế này? Không phải ngày hôm qua còn mới từ Kyoto về sao? Làm thế nào mà đã hai tuần trôi qua rồi?) Phi Linh trong đầu liên tục đặt ra những câu hỏi. Liên tục cảm thấy kỳ lạ, Illyasviel lúc này ra khỏi nhà và thấy Negi và Asuna, cô bé liền chào.

    “Chào buổi tối, Negi-sensei, Asuna. Hai người đến đây làm gì thế? Đến chơi với Illya sao?” Illyasviel thắc mắc.

    “Illya, cậu làm gì thế? Hôm nay không đến trường?” Asuna nhìn về phía Illyasviel khi nghe được tiếng của cô và hỏi.

    “Hể?” Trên mắt của Illyasviel lúc này đã thành hai dấu chấm, Illyasviel hoàn toàn không hiểu gì về điều Asuna vừa nói. Cô nghĩ mình mới vừa đi chơi về, ngày kế tiếp là chủ nhật làm gì có đi học theo lịch chứ.

    Dự thấy tình hình có hơi khó giải quyết, Phi Linh cảm ơn sự lo lắng của Negi và Asuna, sau đó cả hai người cũng ra về. Hơn nữa Negi còn nói là mong đợi buổi tập luyện của cậu và Kuu vào ngày mai, làm cậu càng lúc càng khó hiểu.

    Hiện giờ Phi Linh và Illyasviel đang ở trong nhà, ngồi trong phòng khác, Phi Linh chống cả hai tay lên cằm và rất suy tư, Illyasviel trầm mặc không biết đang nghĩ cái gì.

    “Thế, rốt cuộc chuyện này là sao? Illya, con có ý kiến gì không?” Phi Linh chợt hỏi Illyasviel làm cô giật mình từ trong suy nghĩ quay về.

    “Ể…à….Illya cũng không biết nữa. Tại sao chúng ta vừa mới kết thúc chuyến dã ngoại ngày hôm qua, nhưng tại sao chỉ vừa ngủ qua một đêm lại xảy ra chuyện lạ đến thế này.” Illyasviel phân tích, vẻ mặt không có mấy thoải mái lắm.

    “Chỉ một đêm, hai tuần trôi qua….rốt cuộc là chuyện đang diễn ra?” Phi Linh cau mày trong lúc khó hiểu.

    (Eri và cả Maru-chan đều không có ở đây vào buổi sáng, chuyện này thật là quá vô lý, Eri có thể đi đâu được chứ? Không lẽ bên trên, Eri đang gặp vấn đề với những Witch khác hay sao?) Phi Linh suy nghĩ lung tung, đoán mò đủ thứ chuyện.

    Tình hình không mấy khả quan khi cả hai cha con Phi Linh và Illyasviel cứ ngồi suy nghĩ mà không có đầu mối gì về chuyện đang diễn ra.

    Câu hỏi đặt ra là, Eriserine lúc này đang ở đâu?

    “Thật tình, chỉ thiếu em có một chút thôi mà đã suy nghĩ lung tung chuyện rồi, nếu mấy con mụ kia đến thì nơi này có còn để anh và Illya ngồi mà suy nghĩ nữa hay không?”

    Đột nhiên lúc không khí trong phòng khác đang yên lặng, giọng nói của Eriserine lại vang lên. Phi Linh nghe được liền đứng dậy.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)