Huyền Huyễn Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Tiến Đạt

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 236: Cô gái chăn cừu
    Sau khi đã chào hỏi, Lawrence bước xuống xe ngữa, cô gái chăn cừu cũng đến kế bên chiếc xe ngựa. Hai người bắt đầu nghi thức dị dị mà Lawrence nói là chúc phúc của người chăn cừu.

    Lawrence cúi thấp người xuống một chút, còn cô gái chăn cừu cầm cây gậy gỗ của mình với hai tay và đặt nó ngang nằm ngang vào ngang với đầu của Lawrence, cô dùng những từ ngữ lạ lẫm để chúc phúc:

    -Palty, Mis, Tueru, Moro, Ru, Spincio, Tilat, Kuru…

    Có lẽ đây là một phong tục tín ngưỡng đối với người chăn cừu.

    Sau đó, cô gái chăn cừu đặt cây xuống như bình thường và lấy một chiếc kèn sừng thồi lên âm thanh vang vọng khắp vùng núi.

    Tiếng kèn ngân vang đến khi cô gái chăn cừu thổi hết hơi dài của mình.

    Tiếng kèn dừng hẳn, cô gái chăn cừu bỏ kèn sừng xuống và đặt nó lại chỗ cũ. Rồi cô nói:

    -Cảm ơn anh.

    -Tôi cũng vậy, xin cảm ơn cô.

    Lawrence mốc từ trong túi một đồng tiền bằng đồng và đưa cho cô gái chăn cừu, cô ta nhận lấy, nhìn đồng tiền và cảm ơn Lawrence thêm 1 lần nữa. Cô ấy bỏ đồng tiền vào trong giỏ xách ở bên hông. Cô gái đã xong việc.

    Nhưng tại sao lại có một khoảng lặng giữa hai người.

    Rồi Lawrence chợt nhận ra mình hơi kì quặc nên mở lời:

    -Thế nhé.

    -Này anh…Sao anh lại biết con đường này?

    -Tôi nghe người ta nói hôm trước trong quán rượu tại nơi tôi khởi hành.

    -Có ai nói về chó sói không?

    -À, có một chút, nhưng chẳng biết làm thế nào vì chúng tôi đang vội.

    -Vậy sao.

    Cô gái chăn cừu có vẻ mặt hơi chán nản cúi thấp đầu. Lại một khoảng lặng giữa hai người, Lawrence vẫn là người hỏi:

    -Um, có gì không?

    -À, không…chỉ là…

    Cô gái đưa tay chối.

    -Cứ nói đi. Tôi có thể giúp gì cho cô?

    Lawrence cười nói. Cô gái hơi ấp úng, siết chặt cây gậy đang cầm trên tay rồi nhìn Lawrence nói, vẻ mặt khá khăng khăng:

    -Không biết…Anh có thể thuê tôi làm việc cho anh không?

    Lawrence hết hồn với lời đề nghị bất ngờ của cô gái, đúng hơn là nội dung bất ngờ của lời đề nghị.

    Illyasviel lần này làm vẻ mặt nguy hiểm rồi, Lawrence đúng là đào hoa, không biết có phải hay không cô bé nhìn nhầm nhưng có lẽ cô bé nghĩ đó là bước đầu có tình cảm đấy. Evangeline lặng thinh, Horo ngồi trên xe im từ nãy giờ cũng hơi hơi bất ngờ với cô gái này.

    Vì thấy Lawrence có hơi lúng túng về việc quyết định, cô gái chăn cừu giải thích:

    -Tôi là 1 người chăn cừu. Nhưng bên cạnh việc quản lý đàn cừu, tôi có thể xua đuổi chó sói. Nếu như anh đồng ý thuê tôi, tôi xin đảm bảo sẽ bảo vệ anh khỏi những con sói trong suốt cuộc hành trình. Ánh thấy sao ạ?

    Lawrence gãi đầu khó quyết định, cô gái lại một lần nữa thuyết phục, cô mở miệng nhỏ tiếng gọi tên “Enek”, một chó lông đen óng dày của cô ở phía sau phản ứng lại và quay lưng đi lùa đám cừu cô gái thả rông để ăn cỏ xung quanh thảm cỏ bên đồng bằng.

    Nghe được tiếng con Enek vừa sủa vừa chạy xung quanh lùa lùa đám cừu, đám cừu từ từ tụ lại một chỗ mà con Enek đã chạy quanh. Lawrence nhìn thấy khá thú vị nên tìm cách trả lời:

    -Phiền cô đợi một chút, để tôi bàn với bạn tôi đã.

    Lawrence quay lại xe và nhìn Horo, cả Illyasviel và Evangeline.

    -Cô thấy thế nào? Cô ấy cũng có tài nhỉ?

    -Có tài?

    Horo nhíu mày lạnh giọng nói.

    -Nếu cô ta thực sự có tài, vậy tội gì chúng ta không thử? Cô đã nghe cả rồi phải không?

    -Việc đó tôi làm không được chắc?

    -Tôi biết, một mình cô là quả đủ rồi. Có điều, người chăn cừu kiêm nghề hộ vệ là 1 ý tưởng rất mới mẻ. Biết đâu nó sẽ trở thành 1 nghề mới.

    -Con người của đàn ông…thiết chả biết có bảo nhiêu phụ nữ bên mình là đủ.

    Horo chán nản nói.

    -Đâu phải tôi bị cô ta quyến rũ. Hơn nữa, cô xnh đẹp và dễ thương hơn nhiều.

    -Thôi, coi như lần này cho anh đậu.

    Horo thở dài nói.

    -Cái này có thể được coi là màn tăng tình cảm không nhỉ?

    Illyasviel nhảy vào chen ngang cuộc trò chuyện của 2 người.

    -Nhóc nói cái gì vậy?

    Lawrence hơi đỏ mặt nói.

    -Chỉ là vừa đủ đậu thôi, chưa có tăng gì đâu.

    Horo kiêu hãnh nói.

    -Thế, cô ta thế nào?

    -Ừm, cũng thuộc loại khá của loại khá.

    -Nói kiểu gì rõ hơn chút coi.

    -Nếu là tôi, tôi có thể săn cừu của cô ta. Tuy nhiên, những con sói bình thường sẽ không có cơ hội.

    -Vậy sao.

    Lawrence suy ngẫm và nhìn về phía cô gái chăn cừu đang xoa đầu con chó Enek của cô.

    -Tài khiển chó của cô ta rất tuyệt vời. Một người chăn cừu giỏi phải đi cùng một con chó thông minh và đồng phải ăn ý với nó. Cô ta có cả hai điều đó. Có thể cô ta còn non trẻ nhưng sau này sẽ rất phiền phức. Nếu phải làm gì đó, bây giờ chính là lúc….

    Horo cười mưu hiểm. Lawrence nhận ra ý đồ của cô, hay không nhận ra đi nữa thì cái điệu cười đó cũng nguy hiểm lắm, anh ta nói:

    -Hiểu rồi, cảm ơn.

    Lawrence định đi nói chuyện với cô gái thì Horo nói:

    -Này. Anh định thuê cô ta thật sao?

    -Cái đó tôi đang cân nhắc đây.

    -Nói như vậy, cô ta sẽ đi theo chúng 1 thời gian phải không?

    -Không thích à?

    -Không phải là tôi không thích.

    Horo nói.

    -Chỉ trong 2 ngày, cho tới khi đến Lunbinheigen thôi. Không được sao?

    Lawrence cười nhẹ nói.

    -Em tùy ý.

    Illyasviel cười nói. Evangeline tương tự. Horo quay sang nhìn anh ta nói:

    -Tôi đâu có nói là không được.

    -Ồ, xin lỗi nhé, vậy phiền cô chịu khó một chút.

    Lawrence nói.

    -Tôi phải chịu khó cái gì hả?

    Với cái mặt chán nản, Horo hỏi.

    -À, thì thế đó… Tôi chỉ muốn xem người chăn cừu có khả năng xua đuổi chó sói thật hay không thôi.

    Lawrence giải thích.

    -Tôi không ngại, nhưng anh thì sao?

    Horo nói. Lawrence mơ hồ không hiểu Horo nói gì, nhưng cô lại nói tiếp khiến anh chợt nhớ ra:

    -Nhỡ thân phận của tôi bị cô ta phát hiện, anh sẽ làm gì?

    Dường như quên việc quan trọng giữa ban ngày, Lawrence nghe Horo nói và ngộ ra mình quên mất việc đó. Anh ta quay lại nhìn cô gái và gãi đầu khó quyết định.

    -Hô~, hiểu rồi. Anh muốn tôi nói thế này phải không?

    Horo cười nói, sau đó bắt đầu giả giọng, động thái yểu điệu, e lệ, cô nói:

    -Tôi chỉ muốn đi 1 mình với anh thôi.

    Horo lên giọng mắng Lawrence là “ngu ngốc” ngay sau đó.

    -Horo-san đúng là thâm!

    Illyasviel giơ ngón tay cái lên về phía Horo.

    -Hở? Bình thường ấy mà. Illya-chan còn phải học hiểu nhiều hơn mới bắt chước một chút của ta, ta là hiền giả sói mà.

    Horo nhìn Illyasviel tự hào nói.

    -Ể~ phải mất cả mấy trăm năm sao?

    -Mấy trăm? Illya-chan làm sao so sánh được với ta? Ta là hiền giả sói, H-I-Ể-N G-I-Ả đấy.

    Horo cười lớn nói.

    -Ư mumumumu….

    Illyasviel ấm ức không thể tìm câu nào nói lại với Horo được.

    -Xin lỗi.

    Lawrence chen ngang vào, anh ta cúi đầu xin lỗi với Horo.

    -Thiệt tình…Thôi, chỉ hai ngày thì có lẽ không sao. Làm gì tùy anh.

    Horo lại quay về nhìn Lawrence, thở dài rồi mỉm cười nhẹ nhàng nói.

    Lawrence gật đầu cười đáp lại Horo. Rôi anh ta tiến về phía cô gái chăn cừu đang ngồi xoa đầu con chó của mình.

    -Như vậy ổn không thế, hiền giả sói-san? Chị không sợ cô ấy cướp Lawrence-san đi sao?

    Illyasviel thấy Lawrence đi rồi, liền quay sang hỏi Horo. Horo nghe xong trên trán xuất hiện gân xanh.

    -Nhóc đấy nhé….

    Horo nhanh chóng quay lại phía sau bắt lấy mặt của Illyasviel, véo má cô bé, khiến khuôn mặt giãn ra, cực kỳ mũm mĩm, dễ thương.

    -Au...á….e…iết…ỗi….ồi…

    Illyasviel đau quá nước mắt muốn tràn ra mà cầu xin Horo tha lỗi.

    -Nhìn Illya-chan như vậy, ta càng muốn kéo cái mặt xinh xắn của Illya-chan ra đấy.

    Horo nguy hiểm nói. Evangeline nhìn Illyasviel chịu trận mà không thể cứu được, cô bé nhìn vẻ mặt của Horo lúc này thôi cũng đủ hãi rồi nói chi cứu đồng đội.

    Illyasviel cứ bị véo má, tay thì ngắn không với tới được Horo, Horo tận hưởng trò đùa của mình.

    -Thôi nào, Horo.

    Chốc.

    Lawrence quay về gõ vào đầu của Horo. Phía sau anh ta, cô gái chăn cừu đứng ngay phía sau. Lawrence đã thỏa thuận với Lawrence, giúp Lawrence tránh bày sói với giá 40 đồng tiền đồng, nếu an toàn sẽ trả thêm, và tên của cô ta là Norah Allent.

    Thế là cả đám lại tiếp tục lên đường. Norah cứ tiếp tục dắt những con cừu mình chăn đi vừa ăn cỏ, vừa được con chó Enek của cô lùa không cho đi loanh quanh và lạc mất.

    Trên đường đi, Lawrence đối thoại với Norah khá nhiều, đa phần là về nghề chăn cừu của cô, rồi đến con chó Enek gặp cô thế nào, quá khứ,….

    Trong lúc hai người nói chuyện thì Illyasviel hay Evangeline gì cũng đi ngủ tuốt luôn. Kể cả Horo cũng gé lên vai Lawrence mà ngủ. Nhưng mà lúc đang nói chuyện thì Horo nhéo đùi Lawrence trong im lặng nên chắc cô ta chỉ ngủ giả thôi. Đi đến chiều tối, do Norah đề nghị nghỉ sớm nên mọi người dừng chân tại một góc bên đường với một gốc cây.

    Norah đi ngủ trước một một chỗ gần đám cừu và con Enek, trong khi Lawrence, Horo, Illyasviel và Evangeline thì ngủ trễ hơn. Bốn người ngồi nói chuyện.

    Sáng hôm sau lại tiếp tục lên đường đến nơi cần đến, Lunbinheigen.

    Đến khoảng giữa sáng thì mọi người đã đến nơi. Nhưng phải dừng chân và lấy giấy thông hành trước khi được vào thị trấn. Có một trạm dừng ở cách thị trấn không xa. Giải quyết xong vấn đề thông hành cũng không quá khó khăn, bốn người đều qua được cổng trạm và tiến vào thị trấn, Lawrence đã cố ý trả tiền thừa cho Norah và viện lí do là đầu tư. Bàn chuyện về dự định tương lai một chút, sau đó Norah rời đi.

    Tòa thành lần này hơi khác lần trước, có cửa sắt ở phía trên, dùng để phòng thủ, theo lời của Lawrence, thì nó từ thời chiến tranh và thêm những cái lỗ ở gần cánh cửa được thiết kế trên tường đá khá cao so với mặt đất, nó dùng để đổ dầu sôi chống quân địch leo lên tường thành.

    Sau đó Lawrence lái xe ngựa vào trong cửa thành, đi qua trạm, họ yêu cầu giấy thông hành, và kiểm tra những bộ giáp mà Lawrence chất đống ở sau xe ngựa. Sau đó Lawrence chọn trả thuế bằng hàng hóa thay vì dùng tiền để trả, anh ta trả nó bằng 2 bộ giáp. Sau đó bốn ngươi trên xe ngựa, tiến vào trong thị trấn.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 237: Phá sản!
    Lại đi tiếp một đoạn ngắn nữa và gặp một trạm soát giấy thông hành, Lawrence dùng thêm một bộ giáp để trả thuế, nhìn thái độ của người trực soát giấy có vẻ khá kì lạ khiến Lawrence có chút bất an.

    -Đám người của chính quyền, đâu đâu cũng toàn là một lũ khó chịu.

    Câu nói của Horo khiến cả Lawrence lẫn Illyasviel và Evangeline ngồi phía sau xe chồm lên phía trước nghe, cô ấy nói tiếp:

    -Mọi người không thấy sao? Cái gã lúc nãy đã cười anh. Khi nhìn thấy núi giáp của chúng ta. Chắc hắn nghĩ, “đừng vội lên mặt bởi vì chúng em có tiền”.

    -Tôi không quan tâm, chỉ cần họ không làm khó chúng ta.

    Lawrence nói.

    -Em có một dự cảm không lành về việc chuyến đi lần này.

    Illyasviel lo âu nói. Lawrence nhìn Illyasviel, rồi anh ta cười nói:

    -Illya-chan đừng có nói gỡ thế chứ.

    -Em không có nói gỡ nhé. Có gì anh tự lo lấy.

    Illyasviel hờn dỗi nói. Evangeline im lặng ngồi nghe, thực tế cô bé đang tiếp thu mọi thứ, 10 tuổi nên cô bé không biết gì nhiều về thế giới bên ngoài, Phép Thuật lẫn thương nhân buôn bán,…chỉ biết lắng nghe, hơn nữa là việc mất gia đình khiến cô bé trầm tính hơn rất nhiều so với quá khứ.

    -Ma~, đi cất xe ở quán trọ rồi cùng đi dạo quanh chợ một chút nào.

    Lawrence cười nói.

    Chẳng mất nhiều thời gian để bốn người tìm được quán trọ và đi bắt đầu đi dạo quanh chợ, khu chợ khá là đông người và nhộn nhịp, nhưng không đông bằng bên thành phố trước.

    Phải công nhận là Horo ham uống bia thật, hễ có bia là cô ta chơi tuốt, và hiện tại, cô ấy đang uống với Lawrence ở một gian hành nhỏ ở trung tâm của khu chợ, có đặt sẵn vài chiếc bàn gỗ để người xung có thể vừa thưởng thức vừa có thể để những món khác lên nữa.

    Uống liền mấy cốc bia, rồi mặt thì đỏ ửng lên, chắc say rồi. Illyasviel và Evangeline tất nhiên chọn ăn thay vì uống chung với 2 người kia.

    Sau đó cả bốn người lại đi trên một con đường lớn, Horo ôm lấy một bên tay của Lawrence và đi như một cặp tình nhân ấy, Illyasviel và Evangeline nắm tay nhau đi kế bên, không hiểu sao Evangeline có cảm giác muốn dựa dẫm Illyasviel như một người chị đáng tin cậy vậy.

    Tiện thể thì những lúc mọi người say ngủ thì không chỉ Phi Linh ngồi nghiên cứu Tham Ăn Hắc pháp mà còn có Illyasviel nữa. Từ từ lĩnh hội dần năng lực từ nó, tuy nói là xấu nhưng nó vẫn ban cho khả năng hay ho, thi phép vĩnh hằng, miễn là chưa nhúng tay vào thì phép vẫn được thi triển vô thời hạn, có áp dụng lên có phép băng phong nữa.

    Một Phép Thuật mới mà Phi Linh và cả Illyasviel học được khi đặt chân đến thế giới này, đối với Phi Linh là đầu tiên học đàng hoàng, trước thì cậu có xem sơ qua về Đệ Tam Pháp, hiểu cũng chỉ được phần rìa da bên ngoài, sau này cậu muốn tìm hiểu thêm, nhưng trước hết cậu nên học thêm một số loại Phép Thuật khác nhau lấy nền tảng đã, Đệ Tam Pháp vô cùng thâm uyên, khó học vô cùng, với lại, Đệ Tam Pháp là Vĩnh Hằng, học một chút thôi có thể là trôi qua không biết bao nhiêu thời gian, cho nên hiện tại vẫn trông coi Illyasviel lẫn Evangeline nên Phi Linh không thể nào nghiên cứu được.

    Đi qua một con hẻm rồi qua vài con đường nhỏ, bốn người đến một quán rượu kiêm luôn quán trọ khá lớn và trang hoang, sàn và tường được làm bằng gỗ cỡ trung.

    Lawrence đi vào trong và để Horo, Illyasviel và Evangeline ở ngoài đợi, bởi anh ta nghĩ bên trong cũng đông, với lại toàn cánh thương nhân cho nên cho ba người vào cũng có khi gây rắc rối thêm, nhất hai cô bé nhỏ nhắn của chúng ta.

    Đợi ở ngoài khoảng mười lăm phút, có hai tên thanh niên trẻ tuổi bước đến và bắt chuyện với Horo, hai người này bị Horo hớp hồn bởi vẻ đẹp mê người của cô, Horo cũng không cố ý thả thính mà chỉ cười đáp, ngược lại những lần cười đó lại vô tình bị bọn kia đớp thính.

    Được vài câu, Lawrence bước ra từ hiệp hội thương nhân, hai tên thanh niên bị Horo cuốn hút chợt thấy Lawrence liền sợ hãi chạy đi vì nghe được Horo nói rằng Lawrence là chồng của mình. Lawrence nghe được chuyện vừa xảy ra cũng chỉ nhắm mắt thở dài cho qua chuyện và nhắc nhở Horo chú ý xung quanh một chút.

    Horo gợi chuyện về việc Lawrence có chút tình cảm với Norah do cô nghe được cả cuộc đối thoại của anh và chủ quán khi chờ bên ngoài. Cả hai người nói chuyện rất tỉnh, dù có 2 cô bé đứng kế bên lắng nghe. Cơ mà, sau khi cuộc đối thoại kết thúc thì có vẻ tình cảm hai người tăng lên kha khá, Horo nói là cô ấy chỉ muốn thử thôi, nhưng Lawrence trả lời nó nghiêm túc nên Horo vô cùng vui mừng, tình cảm của hai người này phát triển không ngờ luôn. Rồi Horo lại dùng siêu kỹ năng lừa tình của mình để dành được phần hứa hẹn đào ủ mật ong từ Lawrence mà lần trước đi xe đến Lunbinheigen cũng đã nói qua.

    Illyasviel từ từ học hỏi những kỹ năng thần thánh này để sau này còn có đường mà dùng.

    Cả bốn ngay sau đó đi bộ về quán trọ của mình, nó nằm tại góc phố nhỏ cũng không mấy người qua lại. Sau khi dùng bữa trưa và tán dóc một chút tại ngay phòng ngủ của mọi người cả bốn người lại lên đường đến một nơi giao dịch của thương nhân, phía ngoài khá đông thương nhân với những chiếc xe đẩy lớn chất đầy hàng với những chiếc khăn chùm lên chúng, khi vào sâu hơn về bên trong thì lại không có mấy người.

    Lawrence dừng lại tại một tòa nhà, với những khung sắt rào lại ở phía trước, Horo thì đang ăn bánh nhân thịt từ lúc đi từ quán trọ đến giờ, Lawrence có hỏi xéo về việc Horo có nghe tiếng gì ở bên trong tòa nhà cả bốn người dừng chân trước nó. Horo nói là có tiếng người với bầu không khí nặng nề phía bên trong trong khi ăn.

    -Em đã nói là sẽ có chuyện không lành mà, giờ tin em rồi chứ.

    Illyasviel phồng má gợi lại chuyện cũ.

    -Giờ do dự cũng đâu giúp được gì. Nếu không bán được bán số hàng, tôi sẽ không thể lấy lại được tiền.

    Lawrence trong khi đang suy nghĩ nói.

    Rồi Lawrence mở cánh cổng khung sắt lớn để vào trong, bên trong khá tối. Có một người từ bên trong bước ra do nghe tiếng mở cửa.

    -Vẫn chưa đến chủ nhật, sao lại nghỉ sớm thế? Có lý do nào đặc biệt không?

    Lawrence cười nhìn người kia nói.

    -À, vâng, đại loại thế. Anh mới đến đây hôm nay ạ?

    Chủ nhân của nơi này nhìn vẻ mặt có chút buồn bả, anh ta quay lại nói với Lawrence.

    -Không, từ vài hôm trước rồi. Nhiều chuyện xảy ra quá nhỉ? (Lawrence)

    -Không không, nhìn vẻ ngoài, chắc anh là một thương gia tên tuổi? (chủ)

    Xung quanh nơi này, không có một bóng người, hàng hóa thì ít ỏi, nhìn đơn sơ.

    -Ồ, không. Thôi tôi xin phép. (Lawrence)

    Lawrence quay người bước đi về có cảm giác chỗ này không làm việc nữa.

    -Vậy sao ạ? (chủ)

    Anh ta nhìn bóng lưng Lawrence đang kéo xe ngựa đi.

    -Hy vọng gặp lại anh lần sau. (chủ)

    Chưa đến 1s sau.

    -Craft Lawrence.

    Người chủ đột nhiên kêu lên tên của Lawrence, theo phản xạ, Lawrence quay đầu lại nhìn.

    -Vậy ra đúng là anh. (chủ)

    Khi Lawrence đã dừng bước và nhìn lại phía người chủ, anh ta bước đến và nói.

    -Anh đến buôn áo giáp từ Latopearon phải không?

    Người chủ nói. Latopearon là nơi mà Lawrence mua áo giáp với giá ½.

    -Làm sao anh…

    Lawrence ngập ngừng hỏi.

    -Nói thật, 1 bức thư từ Glasgow đã được gửi đến đây. Thương hội Latopearon đã chuyển quyền đòi nợ cho bọn tôi.

    Người chủ nói.

    -Quyền đòi nợ?

    Lawrence nghe vậy ngờ ngợ. Horo, Illyasviel và Evangeline ở giữa cuộc đối thoại chả hiểu gì hết.

    -Chuyện gì vậy?

    Horo thắc mắc hỏi.

    -Bạn của cô đã trở thành 1 kẻ thất bại rồi. Giống như bọn tôi thôi.

    Người chủ nói, Horo liếc mắt sang nhìn hắn ta.

    -Cái gì? (Horo)

    -Áo giáp đã mất giá 1 thời gian, và giờ đây nó gần như không còn giá trị. Latopearon đã khiến cậu ta mang nợ, và món nợ ấy đã được giao lại cho bọn tôi. Nói cách khác, bạn của cô đang dính vào một khoảng nợ khoản nợ khổng lồ. hay ngắn gọn hơn, là phá sản.

    Người chủ giải thích. Horo trong đầu suy nghĩ lung tung, Illyasviel và Evangeline lo lắng, cả ba người đều nhìn Lawrence đang sốc.

    ---------

    Lawrence đã được mời vào trong và nói chuyện ngay sau đó.

    -Phải làm sao đây?

    Illyasviel nhìn Horo mà nói, Evangeline cũng lo lắng nhìn theo Illyasviel, đi chung cũng đã được một quảng đường dài, Illyasviel không phải người vô tình, ít nhất cô bé cũng muốn giúp Lawrence.

    -Ta không biết nữa, chỉ có thể đợi anh ta rồi mới tính tiếp được.

    Horo buồn đáp.

    Cả ba người lo lắng nhìn về lối vào mà Lawrence đã đi vào, đợi tin của Lawrence.

    Vài phút sau, Lawrence đi ra từ bên trong, vẻ mặt bình thường. Anh ta ngồi lên xe ngựa và cảm ơn vì đã đợi anh ta. Vẻ mặt Lawrence vô cùng phức tạp, đa phần là lo lắng và suy nghĩ.

    Lawrence lái xe ngựa ra khỏi tòa nhà.

    -Này…Thật ra đang có chuyện gì vậy?

    Khi đã lái ra một đoạn, ven đường có rất nhiều người vừa nhìn Lawrence trên xe ngựa, vừa thì thầm bàn tán.

    -Nói tóm lại, cái mớ đằng sau đây đã trở thành rác rưởi. (Lawrence)

    -Vậy quả là tôi nghe không sai. (Horo)

    -Nếu không làm gì, chắc chắn tôi sẽ bị phá sản. (Lawrence)

    Do không thể giúp gì được, nên Illyasviel lẫn Evangeline chỉ có thể ngồi nghe.

    -Hay ta chạy trốn đi. (Horo)

    -Mạng thông tin trong giới thương gia cũng rộng nhưu tầm nhìn của Chúa. Dù chạy xa đến đâu, chỉ cần giao dịch lại, chắc chắn tôi sẽ bị họ phát hiện. Và như vậy, đời thương nhân thế là hết với tôi. (Lawrence)

    -Sói bị thương nếu còn cố gầm gừ, nó sẽ mất tất cả từ danh dự đến thể xác. Chẳn lẽ anh chấp nhận như vậy sao? (Horo)

    -Ai mà chấp nhận chứ? Tôi chỉ cần trả đủ 47 đồng vàng thôi. Không có gì là không thể cả.

    Lawrence kiên định nói.

    -Tôi là Horo, hiền giả sói. Chắc chắn tôi sẽ có cách cứu anh.

    Horo cười nói.

    -Em nữa, em cũng sẽ tìm cách giúp Lawrence-san.

    Illyasviel nhanh nhẩu nói.

    -Ừ, chỉ cần ba người bớt ăn đi 1 chút, vậy là…

    Chưa kịp nói xong, Lawrence đã bị Horo lẫn Illyasviel đánh cho, một người vào hông, một người vào lưng.

    -Thật bất lịch sự quá. Bọn em nhờ anh lúc nào, nếu có, bọn em đã trả tiền anh rồi. (Illyasviel)

    -Đúng vậy, tôi là hiền giả sói, tôi đã nói tôi tự lo việc ăn của mình. (Horo)

    -Đùa thôi mà.

    Lawrence cười khổ nói.

    -Đùa hay đấy. Trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ chịu xấu mặt và giúp anh bỏ trốn.

    Horo nghiêm túc nói, rồi đưa tay lên sờ vào gúi gấm chứa lúa mì đeo trước ngực mình, cô nói tiếp:

    -Dù phải sử dụng đến cái này…Anh đã hứa sẽ đưa tôi về khu rừng phía bắc. Khổng thể để anh đừng lại ở đây được.

    -Đúng đó, bọn em cũng cần đến phía Bắc. Không có anh thì bọn em lại phải đi tìm người khác nữa. Vả lại không có xe ngựa nào vui hơn xe ngựa này cả.

    Illyasviel tuyên bố.

    -Ừ, nhất định tôi sẽ giữ lời hứa với mọi người.

    Lawrence cười đáp, rồi thờ hít một hơi:

    -Chắc chắn trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ trông vào mọi người đấy.

    Lawrence nói.

    -Để đó cho chúng tôi.

    Horo và Illyasviel đồng thanh cười nói.

    -Cơ mà, Illya-chan kiếm được tiền đâu ra thế? Lần trước 2 đứa đi đâu mất biệt. (Lawrence)

    -À….em chả biết, bọn em đi lung tung và được mọi người thấy bọn em dễ thương quá nên cho bọn em tiền ăn bánh đấy.

    Illyasviel cười nói.

    -Vậy….vậy à.

    Lawrence cười khổ nói. Nhưng anh ta cũng không hỏi nhiều. Sau đó bốn người quay trở lại hiệp hội thương nhân lúc nãy.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 238: Trước khi rời đi
    Illyasviel, cô bé là một pháp sư với trình độ giảng dạy cũng coi là khá tốt, nhưng mà, cô bé không thể nào dạy cho Evangeline học được một loại Phép Thuật nào cả, về cơ bản, hai loại Phép Thuật của Typemoon và thế giới này khá khác nhau.

    Chỉ có thể xác định được nguyên tố của Evangeline là băng và hắc.

    Cũng đành như vậy, Phi Linh cũng bó tay, bởi vì cậu không am hiểu Phép Thuật nhiều bằng Illyasviel thì làm sao mà dạy cho Evangeline được.

    Mong sao có một người nào đó có thể dạy cho cô bé được sau này trong quá trình tìm kiếm Phép Thuật và học tập của Illyasviel lẫn Phi Linh.

    -.o0o.-

    Lawrence và Horo đã vào trong hiệp hội thương nhân Loewen và để Illyasviel và Evangeline đợi ở ngoài cổng trước của hiệp hội thương nhân, lần này không có xe ngựa, nó được để lại quán trọ rồi

    Cạch….

    -47 đồng vàng trong 2 ngày….

    Cánh cửa gỗ mở ra, Lawrence và Horo cùng nhau đi ra, Lawrence thụt về sau vài bước so với Horo vì đang suy nghĩ.

    Mãi suy nghĩ, Horo túm lấy áo của Lawrence, cô cười mỉm tiếp thêm dũng khí và cố gắng cho Lawrence, cả hai người cùng nắm tay nhau đi về phía hai cô bé đang đứng đợi ở ngoài.

    -.o0o.-

    -Tôi sẽ chia nợ lớn thành từng món nợ nhỏ.

    Sau khi đã nghĩ ra cách, trên đường đi trên phố nhỏ, Lawrence nói với ba người. Horo nghiêng đầu nhìn sang Lawrence với vẻ mặt thắc mắc, cô ấy nói:

    -Có chỗ nào anh nhờ được không?

    -Dù sao tôi cũng là một thương nhân. Cho tôi vay toàn bộ số tiền lớn ấy thì không có ai, nhưng cho tôi vay từng số tiền nhỏ thì tôi có thể hỏi.

    Lawrence cười với vẻ mặt khoang khoái.

    -Nhờ được 47 người chắc không khó đâu nhỉ?

    Horo cười nói. Rồi bốn người đến một tòa lớn trông khá sang trọng, Lawrence đi vào và để Horo, Illyasviel và Evangeline đợi phía bên ngoài. Rồi anh ta đi ra với vẻ mặt phực tạp, Horo nhìn anh, có vẻ mọi người đều đoán ra được điều gì đã xảy ra.

    -Không sao, vẫn còn nhiều chỗ mà.

    Lawrence tự khích lệ bản thân và Horo.

    Liên tục mấy tòa nhà lớn, kết quả vẫn giữ nguyên không đổi, ai nấy đều viện lý do, bản thân Phi Linh quan sát mọi chuyện, lại nghĩ. Con người có thể làm những chuyện như vậy, cũng chẳng có gì lạ, dù có mối quan hệ như thế nào khác ruột thịt, nhắc đến chuyện tài sản, tiền bạc thì lại nghĩ sang một chiều hướng khác, thậm chí ngay cả ruột thịt cũng chẳng ngó ngàng nhau nếu đã nhắc đến tiền bạc.

    Với vẻ mặt có chút tuyệt vọng, Lawrence núp vào một cái hẻm tối để thầm rủa bản thân tại sao lại làm chuyện ngu ngốc như vậy. Horo là người lên tiếng chấn tỉnh anh. Vẻ mặt cả ba cô gái ai cũng không được vui cả.

    Trong lúc hỏi hang người đã từng có quen biết với Lawrence, ánh chiều tà cũng là nhuộm vàng cả bầu trời, trời sắp tối rồi. Lawrence vẫn không thể tìm được ai để vay mượn, họ đều biết chuyện gì hoặc không biết cũng không muốn cho một thương nhân mượn một số tiền lớn nữa. Đấy là những người khá giả về mặt tiền bạc đấy. Nhưng mà nói thế cũng có phần sai mà, thế giới cũng có những người suy nghĩ không như thế, những người này sẵn sàng cho mượn, dù khá giả hay nghèo nàn, chỉ để giữ lấy mối hệ lẫn việc có qua có lại, gieo nhân nào gặp quả đó.

    Mặt trời đã sắp lặn, Lawrence trong nổi tuyệt vọng, Horo luôn cố gắng động viên theo một cách nào đó, Illyasviel và Evangeline ngậm ngùi đi phía sau theo sát hai người kia, thực tế, nếu Illyasviel sử dụng Giả Kim Thuật vẫn có thể tạo ra vàng, nhưng vô cùng phực tạp, chưa kể đến việc Giáo Đình ban hành vàng mang “Thánh Dấu” nữa. Illyasviel hoàn toàn bó tay.

    Đến một căn nhà khác, Nhìn cuộc nói chuyện có vẻ khả quan, nhưng sau đó, Lawrence hoàn toàn bị người chủ nhân của ngôi nhà trách móc, bởi vì…cầu xin trợ giúp từ người khác lại mạng theo 3 cô gái.

    Nói xong ông ta đóng xầm cửa lại, Horo cũng nghe được những lời đó. Giọng nói của ông ta khá lớn nên cả Illyasviel và Evangeline cũng có thể nghe được. Lawrence với vẻ mặt vô hồn, buồn bả, thất vọng, tuyệt vọng quay lại đi khỏi đó, suýt nữa bị một chiếc xe ngựa tông.

    -Này, này, anh có sao không? Mặt anh xanh xao quá!

    Horo lo lắng chạy về phía Lawrence hỏi. Hai cô bé nhỏ nhắn cũng chạy theo phía sau.

    Horo lo lắng bảo Lawrence cùng quay về nhà trọ nghỉ ngơi, nhưng cô ấy bị Lawrence đẩy ra đồng thời anh ta to tiếng trách mốc Horo:

    -Nếu tôi không gặp cô…

    Đang nói, anh ta chợt bình tĩnh lại và nhìn Horo. Vẻ mặt Horo buồn hẳn đi sau khi Lawrence cái miệng hại cái thân. Anh ta sau đó có xin lỗi, nhưng có vẻ không cứu vãn được tình hình. Horo quay người đi bước đi, bảo rằng về nhà trọ trước.

    Trong khi Horo bước đi xa xa, Illyasviel chạy theo phía sau cô, Evangeline cũng chạy theo nhưng chậm hơn, cô bé dừng lại nhìn Lawrence, anh ta cũng nhìn cô bé, sau đó Evangeline quay đi chạy tiếp đuổi theo Illyasviel. Để lại Lawrence cô đơn suy nghĩ một mình dưới ánh hoàng hôn, mặt trời khuất bóng.

    -.o0o.-

    Sau khi trở về quán trọ, Horo cứ ngồi trên chiếc ghế và nhìn ngọn lửa trên ngọn nến thấp được đặt trên bàn. Một khoảng im lặng đến khó chịu giữa mọi người. Thậm chí Illyasviel và Evangeline cũng không có tâm trạng để nói chuyện nữa, chỉ im lặng, vô thức giữ bầu không khí thêm nặng nề.

    Cũng khoảng gần khuya. Horo nhảy lên chiếc giường phía trên mà ngủ, chiếc giường đó là của hai cô bé mà cô ấy cũng không quan tâm mà nhảy lên ngủ. Thấy chiếc ghế đổ xuống sau khi Horo rời khỏi nó, Illyasviel dựng nó lên lại và đẩy nó vào bàn cho ngăn nắp.

    Evangeline bước tới phía cửa sổ, mở nó ra và thấy phía dưới, bóng dáng của Lawrence, anh ta đã quay về.

    -Lawrence-san về rồi.

    Evangeline lên tiếng phá tan bầu không khí trầm lặng. Illyasviel đi về phía cửa sổ kế bên Evangeline mà nhìn. Horo không có ngồi dậy mà nhìn, chỉ nằm đó.

    -Hai đứa có thể tránh mặt một chút không?

    Horo lên tiếng nói. Illyasviel hiểu ý của Horo nên cô bé đáp lại bằng cách hành động. Cô bé lấy ra một viên ngọc mà xanh lam.

    Illyasviel liên ném viên ngọc đó ra ngoài cửa sổ. Sau đó cô bé kéo Evangeline không hiểu gì hết chạy về phía của sổ.

    -Khoan!!!! Cậu muốn làm cái gì?

    Evangeline vừa bị kéo, vẻ mặt hoảng hốt. Illyasviel không trả lời mà cho Evangeline một cái cười.

    -Sturm.

    Illyasviel hô thoáng một cái. Hai cô bé nhảy ra ngoài cửa sổ. Evangeline tái xanh cả mặt, cô sợ vô cùng.

    -Kya…..Ể?!

    Chỉ vừa mới cất tiếng hét của một chưa đầy 1s, Evangeline mở mặt đang khép lại vì sợ ra. Một ngọn gió nâng đỡ cả hai cô bé bay lên ngang với cửa sổ mà cả hai đã nhảy ra. Evangeline thốt lên vì ngạc nhiên. Illyasviel hiện tại đang thực hiện phép Infinity đặc trưng của Tham Ăn Hắc pháp, nhưng chỉ là da lông, kéo dài thời gian thực hiện Phép Thuật.

    Dẫu sao thì dùng cách này để tránh mặt đúng là hơi quá.

    Lawrence bước vào trong phòng với vẻ mặt chán nản. Anh ta nhìn đầu tiên là chiếc bàn đã tắt nến, rồi anh ta nhìn cửa sổ đang mở toang, Horo đang nằm trên giường của Illyasviel và Evangeline, ngược lại hai cô bé kia lại không có trong phòng, nhưng hiện tại anh ta không thắc mắc nó.

    Anh bước đến bên giường, dự định bắt chuyện với Horo bằng cách lay cô dậy, nhưng khi chỉ vừa tiếp cận Horo, Lawrence lại bị cản lại bởi chiếc đuôi của Horo, hết hồn, Lawrence lui về phía sau vài bước.

    Sau đó anh ta lặng lẽ mốc trong túi mình ra một túi nhỏ chứa trong đó một vài đồng tiền, anh để nó lên trên giường kế bên Horo.

    -Đây là 3 đồng vàng mà tôi kiếm được. 44 vàng còn lại tôi không thể tìm nổi. Tất cả những gì tôi nghĩ đến lúc này là đem số tiền này đi đánh bạc. Nhưng là đánh bạc, chắc chắn cô sẽ giỏi hơn tôi. Nếu thất bại, ít nhất nó sẽ có ích cho người thắng. Đến giờ phút này, có nợ người ta thêm 3 vàng nữa cũng chẳng khác biệt gì.

    Từ đầu đến cuối, Illyasviel và Evangeline vẫn có thể ở ngoài cửa sổ và nghe được toàn bộ câu chuyện. Lawrence nói xong, rồi anh ta rời đi.

    Cạch.

    Tiếng đóng cửa khép lại sự im lặng của Horo. Cô ngồi dậy, vẻ mặt buồn. Illyasviel và Evangeline cũng từ bên ngoài của sổ quay trở lại.

    -Cảm ơn hai đứa.

    Horo nhìn hai cô bé rồi nói. Rồi cô chuyển vẻ mặt từ buồn sang bực bội. Cô nhanh chóng nắm lấy túi tiền nhỏ mà Lawrence đã đặt ở trên giường kế bên mình lên. Horo nhảy xuống giường và chạy lại cửa sổ. Cô nhìn ngó 2 bên để tìm xem Lawrence đi hướng nào. Illyasviel và Evangeline chả hiểu cô ấy định làm gì.

    Nhưng tiếp theo đó, cô bất ngờ giơ túi tiền về phía sau mình và ném nó đi.

    -Ối!!!

    Leng keng….

    Giọng của Lawrence ở dưới vang lên và những đồng tiền rơi xuống đất vang lên những tiếng kêu nho nhỏ va chạm.

    Illyasviel và Evangeline hiểu chuyện rồi, Horo ném túi tiền về Lawrence, Horo hít một hơi sâu, rồi cô lớn tiếng nói:

    -Đồ ngốc! Quay lên đây mau lên!

    Sau đó cô quay lại vào trong, vẻ mặt vẫn không đổi, hơn nữa còn rất tức giận nữa.

    -Anou….Horo-san…

    Illyasviel sờ sợ bà chị hai vài trăm tuổi này chuyện bé xé to mà quay sang cắn Illyasviel nên giọng có chút hãi hỏi thăm.

    Ngay sau đó một chút, Lawrence quay trở lại với vẻ mặt ăn năn hối lỗi.

    -Đồ ngốc! (Horo)

    -Xin lỗi. (Law)

    -“Xin lỗi” của anh ta ý gì? Anh có lỗi gì phải xin lỗi? Nhỡ tôi lấy tiền và cạy mất thì sao? (Horo)

    -Nếu như vậy thì tôi cũng an lòng. Vì sai lầm lần này, tôi sẽ không thể hoàn thành giao ước giữa chúng ta, thậm chí là lời của Illya-chan và Eva-chan. (Law)

    Lawrence nhìn sang phía hai cô bé đang ngồi trên giường, mới đầu anh ta cũng bất ngờ khi hai cô bé lại xuất hiện và vẩy bay với anh trong khi vẻ mặt của Illyasviel thì đang cười khổ, nhưng tình hình không có cho anh thời gian để hỏi. Anh ta lại quay sang nhìn Horo ngồi trên ghế và quay lưng về phía anh. Horo cả người run run vì giận.

    -Số tiền đó, cứ như phí đi đường. (Law)

    -Anh…Anh muốn trả phí đi đường cho tôi ư?

    Horo quay mặt lại nhìn Lawrence nói. Trên khóe mắt có đính lên vài giọt nước mắt. Rồi cô nhảy khỏi cái ghế.

    -Không phải tôi mới là người có lỗi sao? Nếu không phải vì tôi, họ sẽ không cho anh mua chịu rồi. Tại sao anh không nổi giận với tôi? Tại sao anh không mắng tôi?

    Horo liên tiếp lớn tiếng xối xả vào Lawrence, cô còn đánh vào ngực Lawrence với đôi tay nhỏ thon của mình nữa. Horo thời điểm đó lần thứ 3 tức giận và khóc…
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 239: Thám thính
    -Cô theo tôi vì cô cho tôi… Làm sao có thể… (Law)

    -Đồ ngốc!

    Horo phẫn nộ nhìn Lawrence vì không hài lòng, cô chạy về phía chiếc ghế và cầm nó lên với hai tay, cô định dùng nó để đánh Lawrence, nhưng buồn cười là với cơ thể nhỏ nhắn đó, cô nâng chiếc ghế đó không giữ được thăng bằng mà lạng quạng. Illyasviel há mồm định giúp Lawrence ngăn Horo lại, mất thăng bằng Horo và cái ghế nghiêng tới nghiêng lui.

    -Nguy hiểm!

    Lawrence nhanh chóng chạy về phía Horo và đỡ lấy cô, trong lúc Horo mất thăng bằng mà bước đến gần cửa sổ, xem nữa cô té ra ngoài mất rồi, mà té thì cũng chẳng sao, Illyasviel có thể dùng Phép Thuật của mình để giúp Horo, may mà Lawrence kịp thời đỡ cô.

    -Anh quá mềm yếu. (Horo)

    -Mềm yếu? (Law)

    -Không đúng sao? Tôi đi theo anh vì sự ích kỷ của tôi. Anh có đủ lý do để nổi giận với tôi. Nhưng anh chỉ gạt tay tôi ra và lập tức xin lỗi…

    Trong lúc nói, đầu của Horo dựa vào ngực của Lawrence.

    -Nó là cảm xúc thật của tôi…Tôi đã phạm sai lầm không thể sửa chữa, dù tôi xin lỗi bao nhiêu lần. Thế nên chỉ muốn làm những gì có thể. Nhưng sự việc đã không như mong đợi, tôi xin lỗi. (Law)

    -Anh…Hãy trả lời tôi một câu thôi.

    Horo nói. Lawrence thắc mắc. Horo ngẩng đầu nhìn Lawrence, Illyasviel tưởng có cảnh gì hay ho để xem, nhưng sai toàn tập, Horo túm lấy cổ áo của Lawrence bằng cả hai tay.

    -Tại sao anh lại tốt như vậy…Tại sao vậy? (Horo)

    Nhìn vẻ mặt của Horo có chút buồn bả xen lẫn mong mỏi câu trả lời, Lawrence nhìn đi một đằng đáp:

    -Có lẽ do tính cách của tôi.

    -Tên ngốc này! (Horo tức giận ngay khi nghe được câu trả lời)

    -Tính cách? Anh vừa nói “tính cách của anh”? Là đàn ông, ít ra anh phải biết nói dối rằng anh yêu tôi chứ! Tên ngốc này! (Horo)

    Illyasviel lặng thinh, Horo bạo ghê! Là những gì Evangeline nghĩ.

    -Xin lỗi….Vậy thật ra….tôi… (Law)

    Anh ta khá lúng túng.

    -Có những lúc, người ta muốn nghe anh nói dối. Nhưng có những lúc người ta muốn đấm vào mặt anh vì câu nói đó đến quá trễ. Anh nghĩ đây là trường hợp nào? (Horo)

    Hai cô bé kia im phắc luôn, không biết là nên vui hay nên buồn. Phi Linh trong Illyasviel ngồi cười đau ruột với hai cô cậu này.

    -Trường hợp sau…

    Sau khi bị mắng cho một câu, Lawrence có lẽ đã được “thông não”.

    -Thật không tin nổi. Tôi không thể tin được sự mềm yếu của anh nữa. Nếu bây giờ mà nói yêu tôi thì thật không công bằng, anh đang nghĩ vậy phải không? (Horo)

    -Tôi biết điều này là đáng hổ thẹn…(Law)

    -Dù như vậy, tôi vẫn muốn nghe anh nói. Thế nên lặp lại một lần nữa đi.

    Horo quay mặt đi, rồi mở hờ con mắt liếc nhìn Lawrence nói.

    -Tại sao anh lại tốt như vậy?

    Horo lặp lại một lần nữa câu hỏi.

    -Bởi vì cô rất đặc biệt với tôi. (Law)

    Cả hai ôm nhau. Rồi cười, hết giận. (LOL) Illyasviel cũng chả theo kịp diễn biến nữa. Nó nhanh quá.

    Cả hai cùng ngồi xuống và bắt đầu bàn bạc về phương pháp kiếm ra thêm 43 đồng vàng. Dĩ nhiên hai cô bé cũng nghe.

    -.o0o.-

    Sáng 2 hôm sau.

    Sau khi đã bàn xong mọi chuyện, Lawrence và Horo chuẩn bị lên đường, vào ngày hôm qua, Lawrence đã từ chối việc Illyasviel và Evangeline đi theo. Cái việc cả 4 người nói vào đêm đó là buôn vàng lậu, sau khi đã qua đi, Lawrence và Horo đã đến chủ nợ hay thương hội mà hôm qua đã đến. Vì phải đi qua khu rừng có đàn sói. Cho hai cô bé nhỏ này đi thì sẽ gây nguy hiểm, cả hai Lawrence nghĩ không giúp được gì có khi còn vướng chân, dẫn đến việc nguy hiểm tràn trề. Horo không thể nói việc Illyasviel là pháp sư được, chuyện sẽ bị phực tạp hơn nữa.

    Lúc Lawrence quay trở lại phòng trọ sau khi mọi chuyện chuẩn bị xong và chuẩn bị dọn hành lý lên đường và sáng sớm ngày thứ 2, Illyasviel và Evangeline đã rời đi và để lại 1 bức thư.

    Trong thư viết rằng, cả hai sẽ lên đường đến phía Bắc như dự kiến. Illyasviel không nói rằng mình là pháp sư, chỉ nói rằng nếu có dịp nào đó thì sẽ gặp lại, và cảm ơn vì chuyến đi, đồng thời cô bé cũng chúc Lawrence và Horo có 1 cuộc sống tốt đẹp, chuyến đi lần này sẽ thành công.

    Lawrence có vẻ khá lo lắng về sự ra đi bất ngờ của Illyasviel như vậy. Nhưng anh ta đã chạy ra khỏi nơi đó và cùng Horo tìm kiếm tung tích hai cô bé. Nhưng chẳng còn thấy bóng dáng nhỏ nhắn luôn song hành cùng nhau của Illyasviel và Evangeline nữa.

    -.o0o.-

    Tại phía ngoài cách Lunbinheigen 100 km, Illyasviel và Evangeline đang bay trên không trung và tiến về phía Bắc với tốc độ ổn định, không nhanh cũng không chậm, ít nhất là nó hơn việc đi xe ngựa của Lawrence gấp vài lần, hai cô bé chỉ vừa mới đi trong một tiếng đồng hồ.

    -Nè, Illya-chan, như vậy có ổn không? Lawrence-san chắc chắn lo lắng cho bọn mình lắm đấy.

    Evangeline nói trong khi đang ôm Illyasviel. Cả hai bay được là nhờ Phép Thuật tạo ra gió như 2 hôm trước đã sử dụng. Illyasviel đã dùng thêm Infinitity vào phép này để kéo dài thời gian cơn gió được giự dài hơn. Nếu không thì cũng không thể nào mà bay xa như vậy rồi, tuy vậy, chỉ vừa học được một vài thứ như Illyasviel thì cũng chỉ kéo dài nó khoảng 3 tiếng là cùng, điều này không phải liên quan đến việc Illyasviel có vô hạn ma lực hay không, mà là Illyasviel tiếp thu và sử dụng Infinitity tới chừng nào.

    -Sẽ ổn thôi! Mình tin Horo-san sẽ xử lý được mà.

    Illyasviel đáp lại với một nụ cười nhẹ, có chút tin tưởng.

    Cả hai bay thẳng về phía trước. Bầu trời vẫn còn đang sáng trưng.

    Đi khoảng 3 tiếng thì năng lực kéo dài thi phép cũng hết, cơn gió nâng Illyasviel và Evangeline lên không trung để di chuyển dần tản đi. Cả hai hạ cánh an toàn. Dự là đi xa nên cả hai mang theo đồ ăn mua từ trước, dù sao có hơn trăm đồng tiền bạc cũng coi như đủ để đi xa rồi.

    Đoạn đường đã qua, hai cô bé đã qua hết vùng đồng bằng, hiện tại chỉ toàn là đồi núi cao và khe núi. Sau khi bay qua những vùng núi nhỏ, vùng mà Illyasviel và Evangeline.

    Cánh rừng thì khá nhiều sương mù, đúng là Illyasviel và Evangeline gặp 1 khu rừng, phía bìa ngoài khu rừng, cả hai thấy sương mù mờ mờ che đi khung cảnh bên trong, khiến hai người không tài nào nhìn vào bên trong. Thỉnh thoảng lại có tiếng hú của những con sói.

    Lý do khiến Illyasviel đi đến nơi này cũng làm cô bé thắc mắc. Nghe có vẻ nghịch lý, nhưng mà Illyasviel cảm nhận được có một nguồn ma lực đang lởn vởn phía sâu trong khu rừng, có chăng là Illyasviel muốn kiểm tra.

    Hú…….

    Trong khi đứng ngoài rìa khu rừng, tiếng sói hú lên, nhìn sâu vào bên trong, thỉnh thoảng lại thấy 1 vài cái bóng đen lướt tới lướt lui, nhưng do tối quá nên hai cô bé không chắc đó là gì.

    -Chúng ta làm gì tiếp đây, Illya-chan?

    Đứng nếp ở phía sau lưng Illyasviel, Evangeline nhìn vào trong rừng len lối vài tia sáng thông qua những khe lá nhỏ rọi xuống đất.

    -Tất nhiên là phải vào trong xem rồi. Mình cũng đâu thể dừng chân tại chỗ được. Mình muốn biết thêm thế giới này có thể loại Phép Thuật gì. Có lẽ đầu tiên đây sẽ là nơi khởi điểm.

    Illyasviel không tính việc Hắc Pháp Thuật là 1 trong số những phép mình sẽ học đầu tiên, có lẽ Thất Tội có vẻ mạnh hơn Phép Thuật thường nhiều.

    Ột……

    -Có lẽ mình nên ăn cái gì đó trước nhỉ.

    Illyasviel nghe tiếng dạ dày mình kêu réo lên có hơi đỏ ửng trên mặt, Evangeline gật đầu. Rồi cả hai nhanh chóng kiếm một vị trí cao trên núi, tránh cánh rừng một chút. Rồi sau đó hai người dùng bữa với vài cái bánh thịt, do bánh thịt không phải thứ có thể để lâu, nên hai cô mua cũng ít chư không nhiều, thêm vào đó là bánh quy và thịt khô, về mặt nước uống, Illyasviel vốn là bình nước vô hạn rồi, nguyên tố mà Illyasviel có thể điều khiển là nước lửa không khí và đất, tạo ra nước từ ma lực của mình là chuyện bình thường đối với Illyasviel.

    Sau khi đã ăn xong, cả hai lại bước đến trước cánh rừng để chuẩn bị vào trong thám thính.

    -Đi thôi.

    Illyasviel nhìn Evangeline rồi nói, Evangeline bậm môi phân vân rồi ngay sau đó bước theo Illyasviel vào trong.

    Những gốc cây trong khu rừng cũng có vẻ thiếu dinh dưỡng, chúng phát triển không được tốt, thân cây khô cằn, rễ cây cũng tương tự. Những tán lá cây có phần khô quắc đi, còn những cái phía trên đỉnh đón được nắng thì cũng không như những cái ở phần dưới không hứng nắng.

    Illyasviel phất tay lên tóc của mình để triệu hai con thức thần Zelle, tóc xỏa phất phới liền hiện ra hai con chim trong suốt phát sáng một màu trắng bay kế bên hai cô bé.

    Đi, cả hai vừa đi vừa chú ý xung quanh. Ngày càng cách xa lối vào lúc nãy.

    Xoạt xoạt….

    Tiếng động phát ra từ một bên khá xa. Illyasviel nhìn sang hướng đó ngay sau đó nhưng chỉ thấy một vết ảnh đen xẹt qua.

    Phi Linh bên trong Illyasviel cũng từng nói chuyện với Illyasviel về những con sói trong lời đồn. Đáng lẽ ra chúng phải ở phía Bắc xa xôi chứ không phải ở một nơi gần như vậy. Trước hết là đến việc chúng xuất hiện tại đây đã có yếu tố Phép Thuật tác động lên rồi, và tất nhiên chúng cũng chẳng phải sói bình thường gì, Horo cũng tương tự vậy, nhưng dường như Horo được ưu ái hơn về mặt năng lực.

    20 phút trôi qua. Hai cô bé vẫn cứ đi cùng với nhau, nhưng cứ có cảm giác có những cặp mắt hung tợn nhìn vào hai người. Tìm kiếm xung quanh cũng chẳng thấy gì mà có cảm giác bị nhìn vào như muốn ăn tươi nuốt sống cũng không tốt lành gì.

    Tách tách tách….

    Rồi một lúc tìm kiếm chẳng có gì đặc biệt ngoài một số vết sướt trên thân cây và rễ cây ở một số nơi, có lẽ do bọn sói làm. Những giọt mưa bắt đầu rơi xuống.

    -Mưa?

    Đi một lúc, giờ mới để ý là phía trên bầu trời, sắc trời mây đen hơi dày, khí trời cũng khá se se lạnh.

    -Schutz.

    Illyasviel nhảm phép trong miệng và thi triển nó ra. Một lớp không khí ngưng tụ lại và xuất hiện ở phía trên đâu của hai cô bé, những giọt mưa rơi xuống chạm vào lớp không khí cô đặc ấy bị ngưng lại và trượt xuống theo độ cong hình mái mái vòm của lớp không khí.

    Schutz theo Đức có nghĩa là shelter, dịch là che chắn, là một thứ Phép Thuật không có thuộc tính nên có thể xét vào không khí, vận dụng không khí xung quanh.

    Cả hai vẫn tiếp tục đi dưới trời mưa liên hồi…
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 240: Không Gian pháp sư
    Nói một chút về nhân vật “ăn hại” của truyện trong thời gian qua một chút.

    Kể từ khi Phi Linh để cho Illyasviel tự thân vận động, thời gian trôi qua thoáng chốc nhanh. Cậu chẳng thể làm gì ngoài việc ngoài chơi với chiếc điện thoại của Eriserine, rồi không khỏi nghĩ những việc về ý nghĩa tồn tại của cậu.

    Nhớ lại lúc cậu khẳng định với Eriserine rằng cậu sẽ khiến cô ấy yêu mình thật lòng, băng khoăng về điều đó. Witch, không yêu ai cả, họ sống quá lâu nên chán và tìm kiếm những thú vui trên toàn bộ Đa Vũ trụ. Nhưng một khi Witch tham gia một Gameboard hoặc đại loại như vậy, họ nhập tâm vào đó vô cùng, họ cho toàn bộ cảm xúc lẫn suy nghĩ của mình vào đó.

    Liệu ngày đó, Eriserine tiếp cận cậu với thân phận Eri Kousaki là do cô ấy yêu cậu thật không? Điều này khiến cậu hoài nghi việc khả năng thành công trong việc cưa đổ Eriserine.

    Cũng đã được nửa tháng kể từ khi “rơi” xuống thế giới này. Chuyến đi của Illyasviel cũng không mấy khó khăn, thật ra cậu cũng muốn âm thầm giết tên thương nhân tên Adward sau khi hắn biết chuyện Illyasviel là pháp sư rồi, tuy là hiểu lầm nhưng cũng phải giữ chuyện này là cơ mật.

    Hết chuyện này đến chuyện kia, Illyasviel lại tiếp tục tìm được một người thương nhân để đi quá giang. Phi Linh cảm thấy bị phai nhạt luôn ấy.

    Lần đi trú mưa, cô bé Chân Tổ Evangeline lại muốn nói về chuyện có thể trở thành Nhân Loại hay không nhờ Phép Thuật, cậu tự hỏi rằng níu kéo làm gì? Người đã mất chẳng thể kéo về từ cõi chết, trừ mấy cha ảo lòi nào đó. Hiện tại cô bé Chân Tổ đó nên cho qua đi mọi chuyện vaà tiếp tục cuộc sống mới, nếu muốn tìm người đã làm cô rời xa gia đình mình, thì có lẽ là nên giúp cô một tay.

    Illyasviel lại hỏi thăm được một tin đồn về ma thú ở phía Bắc. Xét trên bản đồ, nó nằm xa xa khó mà tới trong vòng vài năm nếu không dùng một phương tiện hiện đại như xe hơi hay máy bay. Nhưng cũng đành vậy, thế giới này chỉ mới là thời Trung Cổ làm quái gì có mấy thứ kia. Dùng [Khởi Nguyên] tạo ra chúng cũng không ổn.

    Hai tháng trôi qua trong nháy mắt khi Illyasviel đi theo hai người kia.

    Hai cô bé kiếm tiền với việc chữa thương cho người khác. Cái đó không nói, kiếm được tiền tự lo thân là ổn rồi, nhưng mà tin đồn về hai cô bé không nổi không được.

    Đi tơi đi lui lại lọt vào Kết Giới của tên nào đó để lại. Phải mất 3 ngày để hai cô bé vượt qua cái Kết Giới đầy ma thú trong đó.

    Để xem nào, chiến lợi phẩm từ việc đó là hai món đồ, cuốn sách và…một cây tiễn.

    Phi Linh thử việc cho ma lực vào bên trong nó, thậm chí nó hấp thu sạch sẽ. Thiết kế của cây tiễn tuy không hoa mĩ, nhưng mà nó mang trong mình bản chất của Khoa Học lẫn Phép Thuật. Phi Linh tự hỏi tại sao nó xuất hiện ở nơi này.

    Trong lúc đó, về cuốn sách với lượng ma lực hắc nguyên tố kia thì khá là bất thường, nội dung thì liên quan đến một trong Thất Đại Tội, Tham Ăn. Có lẽ là do một tên tội đồ nào đó vì núp ở nơi này rồi chết dần chết mòn nên chỉ có thể phó thác cho tên nào đó vượt qua được cái Kết Giới, nhất là con Á Long kia.

    Về Hắc pháp cả hai người Phi Linh và Illyasviel có từ nó thì cũng nên mừng, kéo dài phép thi triển, nó sẽ được tận dụng cho sau này nhiều đấy.

    Thêm việc đi bán áo giáp gì đó. Thanh niên thương nhân kia phá sản mất rồi….thật là cạn lời. Lại còn đổ lỗi này nọ…Ồ, hắn ta biết xin lỗi ngay kìa. May mắn là Phi Linh định nhập hóa Illyasviel để tẫn cho hắn một cú rồi, hên là không có gì xảy ra.

    Hai có nhóc nhỏ tự đi một mình sau khi tách khỏi hai người kia. Phi Linh lại tiếp tục công việc ngồi đọc sách nghiên cứu học hỏi Phép Thuật.

    -Chán quá….

    Phi Linh nằm ườn ra trong khi chẳng có một chiếc giường mà cậu đang lơ lửng, cứ cầm trên tay chiếc điện thoại và than vãn.

    Nhân vật chính “ăn hại” của chúng ta trải qua tháng ngày buồn chán như vậy đấy.

    -.o0o.-

    Tiến vào sâu trong rừng, trôi qua nửa tiếng, Illyaviel và Evangeline lúc này đang chạy bán sống, không phải vì sợ ma. Phía sau hai cô bé là cả đàn sói, với cặp mắt màu vàng, rất kì lạ.

    -Ma thú ở đâu mà nhiều thế này?

    Illyasviel nắm chặt tay Evangeline. Cùng với hai con Zelle ở 2 bên mà chạy. Không phải là Illyasviel không muốn mà không được, bọn ma thú đông hơn dự định quá nhiều.

    Thỉnh thoảng 2 con Zelle đang bay lượn xung quanh hai cô bé lại hướng về phía sau, bắn ra những tia sáng trắng diệt được vài con ma sói trong đàn kia.

    Hú……..

    Do là ma sói cũng có tập tính sẽ không tha cho bất kỳ ai làm đồng bọn của nó bị thương nên chúng vẫn cứ tiếp tục truy đuổi.

    -Bọn này dai quá!

    Evangeline vừa chạy vừa thở hồng hộc, vừa nói. Illyasviel nhìn về phía sau, đàn ma sói đang áp sát.

    -Illya-chan, phía trước!

    Evangeline ngẩng đầu lên nhìn thấy một bóng đen lớn cao 5m, cô bé cao giọng cảnh báo Illyasviel. Illyasviel ngay lập tức xoay đầu lại.

    Trong tầm mắt của Illyasviel lúc này, là một con sói có hình dáng tương tự như Horo lúc hóa thân thành hình dạng ban đầu.

    Vì có con sói to lớn này đứng cản đường phía trước, Illyasviel và Evangeline phải dừng lại, hướng ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn con sói to lớn. Đàn ma sói rượt theo dừng lại và bước từ từ đến bao vây quanh còn con sói lớn và hai cô bé.

    Trông hình dạng của con sói, Illyasviel lại nhớ đến Horo, cô bé chợt thốt lên:

    -Horo-san?

    Nhưng ngay sau đó, cô bé lắc lắc đầu và nhận định lại 1 lần nữa, con sói trước mắt không thể nào là Horo được.

    -Mi từ đâu đến? Là ai đã khiến bọn mi đến được nơi này?

    Illyasviel lớn giọng nhìn con sói khổng lồ mà nói, vẻ mặt nghiêm túc. Con sói khổng lồ nhìn, phà ra một hơi thở nóng. Rồi nó giơ chân của nó lên không trung.

    -Illya-chan!

    Evangeline nhanh chóng đẩy Illyasviel ra vì nhìn thấy chiếc chân khổng lồ của con sói đánh xuống vị trí mà cả hai người đang đứng.

    Vào khoảnh khắc ấy, con mắt của Illasviel từ màu đỏ chuyển sang màu vàng kim. Cô bé đưa nắm đấm của mình lên đòn đỡ bàn chân khổng lồ đập xuống hai cô, đồng thời nắm đấm nhỏ nhắn của mình được bao bọc trong 1 vầng hào quang màu trắng xanh.

    ….

    Illyasviel hoàn toàn ngăn chặn bàn chân của con sói chỉ bằng nắm đấm. Một chút áp lực đẩy mạnh xuống đất và lan tỏa ra xung quanh, tóc và trang phục của Illyasviel bay phất phới do cô bé cũng ở giữa trung tâm, Evangeline che đi cơn gió thổi vào mặt mình bằng cách bắt chéo hai tay để che lại khuôn mặt.

    -Illya-chan?

    Evangeline không hiểu sao Illyasviel lại có thể hành động ngay lập tức được như vậy, cô bé đã đi chung với Illyasviel cũng được kha khá thời gian, chưa bao giờ thấy Illyasviel lạ như vậy, nhất là khí chất, nó hoàn toàn thay đổi.

    Evangeline vừa dứt lời, Illyasviel một lần nữa hành động, cô bé dùng nắm đấm khác cũng được bao bọc bởi hào quang màu trắng xanh, đấm thẳng lên bàn chân đang ghì xuống phía trên đầu mình.



    Ầm…

    Con sói bị hất văng ra phía sau ngay sau đó. Bọn ma sói nhỏ kia vẫn đang bao vây xung quanh, nhưng thấy con sói lớn kia bị đánh như vậy, bọn chúng có chút không dám chạy vào ăn thịt con mồi nãy giờ mình đuổi theo.

    Thực ra là Phi Linh lấy quyền chưởng khống cơ thể của Illyasviel, tiến hành dồn ma lực vào nắm đấm, tăng cường thể chất, lẫn sức bền, tất nhiên sức sát thương được tăng cùng lúc đó.

    Illyasviel vẫn chưa xong, cô bé thấy con sói khổng lồ bị đánh bật đi đã vào thế yếu, cô liền nhảy lên cao, độ cao khoảng 4m lên người con sói, cô bé băng lãnh nói:

    -Là ai đưa bọn mi đến đây?

    Nhưng con sói khổng lồ vẫn không trả lời lại, ngược lại còn nhìn Illyasviel với ánh mắt thù địch nữa.

    -Được….Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt nhỉ? Xem xem ngươi chịu được bao lâu mới chịu nói ra.

    ….

    Một phút sau, Illyasviel moi được thông tin từ con sói khổng lồ đang nằm la liệt trên đất kia, bộ dạng trông rõ thảm.

    Một gia tộc pháp sư đã dọn đến đây vài tháng trước và triệu hồi đàn ma thú, bao gồm cả con sói khổng lồ này. Có vẻ như gia tộc pháp sư này khá lâu đời. Con sói khổng lồ và đàn ma soi này là thú canh gác phía ngoài của Kết Giới dẫn vào gia tộc pháp sư.

    Sau khi đã nắm được thông tin, Phi Linh trả cơ thể cho Illyasviel, Evangeline chạy lại và hỏi thăm, cả hai gật đầu sau khi quyết định đi tiếp, đám ma sói kia không dám lại gần hai cô bé nữa sau khi đã thấy một trận ăn hành đáng kinh hãi của con sói đầu đàn kia.

    -.o0o.-

    Tại một biệt thự lớn trong khu rừng, cũng không thể nói là biệt thự giống hiện đại nhưng thời Trung Cổ này thì gần giống lâu đài. Xung quanh được bao quanh bởi cây lớn um tùm.

    Phía bên trong có khá nhiều người mặc trên mình bộ đồ giống nhau, một bộ áo khoác màu nâu, chùm đầu, họ đi lại xung quanh, người người một việc.

    Ở ngay trên đỉnh nhất của tòa lâu đài, có 5 người đang ngồi xung quanh một vòng tròn Phép Thuật, cả 5 người cùng nhìn vào khe nứt không gian ở giữa.

    -Có người đã thâm nhập vào Kết Giới, bảo mọi người nhanh chóng phòng bị, người này có nguồn ma lực rất kinh khủng. (Nguyên lão 1)

    -Thế quái nào? Bọn chúng chỉ có hai người làm sao có thể diệt được hết đám chó kia? (Nguyên lão 2)

    -Đúng vậy, hơn nữa còn là hai đứa con nít yếu ớt nữa chứ? (Nguyên lão 3)

    -Có lẽ bọn chúng đi lạc vào thì sao? Trông chúng đáng yêu vô hại như vậy mà…(Nguyên lão 4)

    -Im đi???, từ khi còn trẻ tới nay mi vẫn là một tên lolicon sao? (Nguyên lão 5)

    -Này,??? ta không có, chỉ bình thường ai cũng thấy mà thôi (Nguyên lão 4)

    -Bớt xàm ngôn đi???,???. Mau truyền lệnh tăng cường phòng bị, qua được Kết Giới của gia tộc cổ đại Tila này cũng không phải dạng vừa đâu. (Nguyên lão 1)

    Trong lúc năm người đang bàn tán và chuẩn bị đón chào vị khách lạ từ bên ngoài thì hai vị khách này đang đến bên ngoài của lâu đài rồi.

    -Illya, con phải cẩn thận một chút, ta có thể cảm nhận được bên trong tòa lâu đài này có khối tên pháp sư đấy, nếu không ổn ta sẽ dùng cơ thể của con. Bảo con bé Eva đó không được rời khỏi con 1 bước.

    Phi Linh nói với Illyasviel. Illyasviel gật đầu đã hiểu, sau đó nắm chặt tay của Evangeline, cả hai nhanh chóng thấy được phía chính diện của tòa lâu đài.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)