Huyền Huyễn Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Tiến Đạt

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 1: Tử vong cùng được chọn


    Tác giả:Tiến Đạt
    Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Năng

    Được chọn làm người được truyền thừa thần vị, Phi Linh xuyên không mang theo Thần Tiên Đạo Hệ Thống, cày lv, lĩnh ngộ năng lực mới, dần nắm trong tay thời không, tiếp tục xuyên sang các thế giới...




    “…..”

    Trong bóng tối mơ hồ, một thiếu niên mặt mũi khá tuấn tú đang nằm bất động không biết sống chết, mà thực tế là chết rồi.

    “Ưm… m..mình bị gì vậy nè ???”

    Thiếu niên ngồi dậy nhìn xung quanh mình không khỏi cảm khái nói.

    “… Oách, đau đau.”

    Cậu chạm vào đầu mình bỗng dưng xuất hiện cảm giác nhói ở đầu.

    “Haizz… chắc là chết mất rồi, tỉ lệ sống đâu có cao khi bị xe tông cơ chứ.”

    Thiếu niên dường như nhớ ra cái gì sau đó thở dài.

    Trước khi thiếu niên qua đời.

    Sáng sớm tinh mơ, trong một thành phố đông đúc tấp nập người qua lại, cậu thiếu niên khoác trên mình bộ đồng học sinh bình thường, áo trắng sơ-mi quần tây xanh đen,

    mà kì nghỉ hè sắp tới và thời tiết càng ngày càng gay gắt.

    “Haizz… nóng quá.”

    Thiếu niên chịu đựng cơn nóng hành hạ mình mà cảm thán.

    “Ôi, Phi Linh.”

    Một giọng nói trong trẻo cất lên hướng về chàng thiếu niên. Cậu trai trẻ này tên Phi Linh.

    “Ô, Eri cậu làm gì thế không đến trường à ?”

    Phi Linh quay lại, một cô gái với mái tóc dài ngang lưng, làn da trắng nõn, khuôn mặt nhìn xinh xắn, tóc đen mang theo dòng máu người Nhật truyền thống, đúng cô gái là người Nhật, mang đồng phục có phù hiệu giống hệt Phi Linh. Cô tên Eri Kousaki.

    “Mồ, cậu làm như cậu không đi học ấy, cứ ở đó đi từ từ.”

    Eri Kousaki bất mãn nói.

    “Chứ không phải cậu nói tôi phải đợi cậu đến trường cùng sao, haizz… 17 tuổi tới nơi rồi còn không trưởng thành một chút được sao.”

    “Teehee…”

    Eri Kousaki cười nói.

    Eri Kousaki là bạn thuở nhỏ của Phi Linh, khi cậu chuyển đến Nhật bản lúc 6 tuổi, cô là người đã tiếp cận cậu và giúp đỡ cậu rất nhiều, nhất là về khoản ngôn ngữ.

    Còn về phần Phi Linh, cậu khá dễ gần, cậu là thiên tài trong lĩnh vực học tập lẫn võ nghệ, cậu đã đoạt vài cái cúp vàng trong các giải thế giới về võ thuật. Cậu có một bí mật mà cậu không mún nói với ai là cậu đã từng được luân hồi sang một đời mới.

    Còn giờ hai người họ đang trên đường đến trường như mọi ngày.

    Đến một đoạn đường đông xe qua lại, Eri Kousaki nhìn lại đồng hồ của mình, cô thấy cũng không trễ lắm và muốn mua một số thứ.

    “Này, mình muốn đi mua vài món đồ, muốn đi chung không?”

    Eri Kousaki quay sang hỏi Phi Linh.

    “Hừm, cậu nói muốn đi học chung mà thế thì đi mua đồ chung luôn đi dù sao cũng chưa tới giờ.”

    Phi Linh suy nghĩ thoáng rồi nói.

    Eri Kousaki nghe được mỉm cười rồi chạy tới trước đúng lúc đèn xanh hiện lên.

    “Này, nhanh lên cậu không theo nhanh là tôi bỏ lại đấy.”

    “Rồi rồi.”

    Đột nhiên có một chiếc xe màu đen chạy vượt đèn đỏ chạy thẳng hướng về phía Eri Kousaki.

    Phi Linh nhìn thấy đồng tử co rụt, lập tức phóng tới vị trí của Eri Kousaki. Lúc này, tốc độ chiếc xe khoảng 60 km/h mà khoảng cách tới Eri Kousaki chỉ vào khoảng 10 m Phi Linh thì chạy tới cô còn 4 m. Ngay khi cậu vừa chạm tới người cô thì chiếc xe chỉ còn cách họ nửa mét. Eri Kousaki cũng nhận ra chiếc xe và hành động của Phi Linh.

    Khung cảnh lúc ấy cứ như ngưng đọng lại.

    “Haizz… cậu đâu cần phải như vậy.”

    Eri Kousaki thầm nghĩ. Do cô đã có cảm tình với Phi Linh trong những tháng ngày ở chung với nhau tính ra thì hơn 10 năm rồi.

    Nàng cười với vẻ mặt hạnh phúc và thỏa mãn trước mặt Phi Linh vì Phi Linh cố xông lên để cứu nàng.

    “Haizz… có vẻ nhưng mình đến chậm 1 giây rồi.”

    Phi Linh thầm than. Do cậu chạy tới Eri Kousaki thì thấy biểu của Eri Kousaki tràn ngập ấm áp. Cậu cũng hiểu đó là ý gì.

    Ầm….

    Tiếng va cham thật lớn.

    Và hiện trường đã được xác lập, nhưng đáng lạ là chỉ có mình Phi Linh nằm trên mặt đất với vết thương trên đầu phần cánh tay bị gãy do chỉ rướng nửa thân vào chỉ xe.

    ---------

    Hiện tại.

    “Hey ít ra cũng phải để ta cùng Eri nắm tay nhau đi xuống chứ sao lại chỉ có mình mình.”

    Phi Linh ức chế than. Cậu không hề biết là chỉ có mình cậu chết trong vụ tai nạn đó.

    “Mà đây là đâu đừng nói là âm phủ nha, hừm, trông không giống lắm nhỉ, toàn bóng tối không có lấy một tên chèo thuyền gì gì đưa hồn qua sông hay thằng đầu trâu mặt ngựa gì đến kéo mình đi nhỉ.”

    Phi Linh thắc mắc nói.

    “Haizz… không biết giờ nàng như thế nào có được đưa đến bệnh viện kịp thời không.”

    Phi Linh không khỏi khuôn mặt Eri Kousaki mỉm cười hạnh phúc lúc ấy.

    “Ư…Ư… giá như mình nhanh hơn nữa không phải để nàng phải bị tổn thương rồi.”

    Đột nhiên dòng lệ trên hai hàng mi cậu chảy xuống. Thực tế thì cậu cũng thấy Eri Kousaki hạnh phúc nhưng cậu muốn nàng sống không bị thương. Cậu nào biết nếu cô bé Eri Kousaki ấy nếu như được cậu cứu vừa kịp lúc mà cậu thì ra đi thì cô nàng cũng tan biến trên thực tại. Nói là bốc hơi thì đúng hơn, không còn tồn tại, không biết đến sự hiện diện của nàng. Mà đối với Phi Linh thì tình cảm dành cho Eri Kousaki đều tồn tại trong thâm tâm cậu không hề biến mất, tình cảm dung đắp hơn 10 năm đâu phải ngắn.

    “Chết thật, không lẽ cứ ngồi chờ đợi trong vô vọng như vậy sao, mình nhớ lần trước mình luân hồi cũng đâu có cái cảnh này.”

    Phi Linh lau nước mắt của mình sau đó bực dộc nói.

    Lần luân hồi trước cậu là chuyên gia về võ thuật nên kiếp này cậu có những thành tựu vượt trội nhờ nó. Ngoài ra, do cậu luân hồi mà vẫn giữ ký ức nên tinh thần lực của cậu sớm siêu việt người thường. Điều đó giúp cậu có khả năng học tập và tư duy rất nhanh và linh hoạt ( văn võ song toàn ấy). Kiếp này cậu đã trau dồi kiến thức rất nhiều, y học, dược học, toán học, vật lí, hóa học, thiên văn, quân sự, chế tạo máy,… cậu đã nhồi cả mớ kiến thức vào đầu từ lúc 1 tuổi. ( lúc đó ảnh biết nói rồi). Bất cứ một bộ môn cậu học cậu cũng không thua bất kỳ 1 giáo sư của bộ môn đó.

    Nói có vẻ phi lý nhưng thực tế nắm giữ tinh thần lực 2 kiếp khiến điều đó dễ dàng. Tiện thể thì cậu cũng là 1 Otaku không thừa nhận bởi chính mình ( mà, không làm quá và không cdsht ấy).

    Quay lại chuyện chính, trong lúc đang ngồi đó thờ thẩn thì trước mặt Phi Linh xuất hiện 1 điểm sáng.

    “Hửm ???.... Ách.”

    Lúc cậu để ý thì điểm sáng càng lúc càng tỏa sáng làm cậu chói mắt và hoảng hốt mà thốt lên.

    Trong điểm sáng đó dần xuất hiện một bóng người. Phi Linh dần mở mắt ra do ánh sáng chói lóa làm cậu không thấy đường và nhắm mắt lại. Cậu nhìn thấy bóng người đó, một nhân ảnh quen thuộc. Đồng tử cậu co rụt lại khi thấy bóng người này. Đúng, là nàng, là Eri Kousaki, người bạn thuở nhỏ của cậu.

    “Này này, không phải mình nhìn nhầm chứ, sao Eri lại phát sáng rồi mặc trang phục trắng. Cứ như thiên sứ ấy mà hình như thiếu đôi cánh nhỉ.”

    Phi Linh tỏ vẻ bất ngờ và thầm nghĩ.

    “Bộ không có gì để hỏi sao mà cậu ngẩn người ra thế ?”

    Eri Kousaki mở mắt ra, hai con mắt sáng long lanh thanh khiết, đôi môi mỏng mấp mấy hỏi.

    “Ừm, bất ngờ thì có đấy, cậu trông đẹp như tiên nữ giáng trần ấy, mà sao cậu lại xuất hiện ở đây ? Đừng nói là cậu nhớ tôi rồi không chịu vào bệnh viện rồi theo tôi đánh nhé.”

    Phi Linh suy nghĩ thoáng sau đó nói đùa.

    “…”

    Eri Kousaki nghe vậy, mặt chợt có chút đỏ ửng, nói không ra lời. Tình cảm của cô dành cho Phi Linh không phải không tồn tại, nó là thực không phải giả, chỉ là cô bé không phải người của thế giới đó.

    “Ồ, sao không nói gì thế ? Mà đây là đâu không phải địa ngục chớ Eri-san~”

    Phát hiện mặt Eri Kousaki đỏ lên, Phi Linh nhanh trí chuyển chủ đề.

    “À, suýt nữa quên. Chào mừng đến với Chủ không gian, giới thiệu lại một lần nữa ta là Sáng Thế Chi Thần, người quản lý không gian này, cậu là người được chọn để làm Chủ của các vị diện, và dĩ nhiên nếu cậu cố gắng cậu sẽ có được phần thưởng từ ta. Fufu…”

    Eri Kousaki trờ lại bình thường dáng vẻ yêu kiều hoạt bát, có chút chí cao khí thế nói, sau đó kết thúc với nụ cười thần bí.

    “Ừm… có chút bất ngờ đấy. Khi người bạn thân của mình là thần mà mình không hề hay biết gì. Thế cậu giải thích sao về cái phương thức để kế tục cái ngai vị kia, và còn cái phần thưởng của cậu là gì ?”

    Như mong đợi của một có kinh nghiệm từ một đời người. Phi Linh không mấy bất ngờ lắm với những gì cô bạn thuở nhỏ của mình vừa nói.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 2: Hệ thống
    “Ừm, trông cậu không mấy bất ngờ, đúng là người sống 2 đời có khác. Như vậy không câu giờ nữa. Để mình đi vào vấn đề chính. Như đã nói đây là Chủ không gian do mình tạo ra mà mình là thần sáng thế đời kế nhiệm từ các vị thần trước thôi nên mình cũng chỉ đi theo cái hệ thống đã đặt ra hồi trước thôi. Giờ mình chỉ giao lại cho cậu và giúp cậu như một người hướng dẫn. Còn phần thưởng thì đó là bí mật.”

    Eri Kousaki trầm ngâm miêu tả hệ thống và cách mà cô trở thành thần. Kết thúc bằng một câu khiến người ta sốt ruột mong chờ.

    “Thế cái hệ thống mà cậu nói nó như thế nào ? Haizz… lúc nào cũng mập mờ mấy cái vụ quả cáp thế. Phiền phức thật.”

    Phi Linh nhìn ra Eri Kousaki đang cố giấu cái phần thưởng, gãi đầu rồi nói.

    Thực tế thì cậu cũng mập mờ đoán được đó là gì. Kinh nghiệm 2 kiếp đâu để trưng.

    “Đing, chúc mừng người thừa kế đã kích hoạt hệ thống Thần Tiên Đạo.”

    Đột nhiên trong đầu Phi Linh vang lên một giọng nói băng lãnh.

    “Thần Tiên Đạo… nghe quen thế. À, cái game mình vừa mới bỏ cách đây nửa tháng. Này đừng nói cái hệ thống có liên quan đến cái game đó nhé Eri-san~.”

    Phi Linh nghe được cái tựa game quen thuộc mà mình đã từng chơi và từng mạnh nhất các cụm máy chủ giờ đây lại xuất hiện làm cho cậu bất ngờ.

    Thần Tiên Đạo là webgame do nhà phát hành TQ điều hành, game này nói về cácn nhân vật tu tiên do người người chơi tự mình cày cuốc để lên cấp. Tựa này rất nổi tiếng gần như toàn thế giới chưa kể nhiều tính năng độc đáo mà đồ họa cũng được thiết kế bắt mắt thu hút nhiều game thủ và fan của dòng game nhập vai thực tế ảo.

    “Hề, ai mà biết được. Cậu tự đi mà tìm hiểu chứ tới cấp nhất định thì mình giới thiệu thôi~.”

    Lại một lần nữa, Eri kousaki lại ra vẻ ngớ ngẩn và mờ ám.

    “Aaahhhh…. Thật tình đấy cậu đã sống lâu tới bao lâu rồi mà tính cách cứ như thế hả ?”

    “Này, bất lịch sử vừa thôi chứ, mình cũng là con gái chứ có phải là không vật thể không xác định giới tính đâu.”

    “Rồi rồi, giờ thì tôi phải làm gì để tiếp quản cái ngai kia đây chứ đứng ngắm gái không tuy rất cao hứng nhưng không ăn được thì chỉ vô bổ thôi.”

    “Hứ…bây giờ hệ thống vẫn ở giai đoạn đầu cho nên cậu chỉ có thể nhận được trang bị tân thủ dạng ẩn thôi. Các chức năng sẽ theo cấp bậc tăng trưởng. Tiền từ các vị diện sẽ được chuyển đổi tự động, cậu có thể dùng tiền đó sử dụng các chức năng tiêu hao của hệ thống.”

    “Khoan, ý cậu nói “ các vị diện” là tôi phải đi tới các thế giới khác để cày cấp à ?”

    “Uhm.”

    Phi Linh nghe Eri Kousaki nói thì xoa xoa huyệt thái dương của mình.

    “Vậy mấy cái vị diện là thế giới nào ?”

    Vì đã từng là Otaku nên cậu cũng đọc rất nhiều các tiểu thuyết xuyên không và các nhân vật có hệ thống hỗ trợ việc trở nên mạnh hơn.

    “Uhm, cũng không có gì chủ yếu là đến các vị diện để nhập vai vào các tình tiết ấy mà, và cậu là nhân vật chính.”

    “Này nói thế thì tôi làm gì mới có được mấy cái sức mạnh đây nhỡ nó quá sức tôi thì làm sao.”

    “À quên, ngoài hệ thống chính còn có 2 hệ thống phụ trợ việc qua ải cho cậu nữa, teehee.”

    “…”

    Nghe được những lời này Phi Linh không biết nói gì ngoài việc giữ im lặng. Cô nàng này thật hết thuốc chữa.

    “ Hai hệ thống gồm trao đổi cùng rút thưởng. Nói vậy chắc cậu hiểu rồi chứ, Otaku-san~.”

    “Ách… biết rồi cũng đâu cần phải nói ra như thế.”

    “Fufu…”

    “Vậy tôi có bao nhiêu điểm có sẵn để trao đổi và bao nhiêu lần rút thưởng.”

    “Hừm để xem 100 điểm với hai lần chắc ổn nhỉ.”

    “… Cái này không phải quy định sao còn phải xem quyết định cho bao nhiêu nữa sao.”

    Phi Linh nghe được Eri Kousaki đang tính toán việc điểm số sau đó trán nổi gân xanh nói.

    “Hừ, mình muốn có lợi cho cậu thôi, không thì thôi vậy lấy 50 với 1 lần đi.”

    “Ôi, khoan, cho mình xin lỗi Eri-sama. Đừng làm như thế, lỗi của mình.”

    “Hừ lúc có lỗi thì mới mở miệng thân thiện được một chút, sao cậu có thể thân thiện các cô gái khác mà với mình lại làm cái thái độ đó thế, mị lực của mình không đủ sao.”

    “À… cái này… mình muốn tạo cái không gian riêng cho người mình yêu thương nhất ấy mà.”

    Phi Linh bối rối kiếm một lời giải thích cho phù hợp tình cảnh.

    “Tsk… miệng lưỡi lanh lẹ, được rồi, tha lỗi cho cậu vì cái “yêu thương nhất” của cậu đấy. Biết ơn đi.”

    Eri Kousaki nghe được mặt có chút đỏ rồi quay đi nói.

    “Eri, mở bảng trao rút thưởng cho mình đi.”

    Xoạt.

    Một bảng thông tin hiện lên trước mặt cậu và Eri Kousaki. Bảng có hình vuông và vòng trỏn có cái kim nhô ra. Xung quanh có 7 khung phần thưởng. Lần lượt là Rinnegan, thập vĩ, vectơ thao túng, tạo tác thần thuật, huyết mạch thần thú, công pháp thần cấp.

    “Hừm… nhìn cái nào cũng là hàng tốt nhỉ.”

    Tích.

    Phi Linh thấy vậy cũng không phiền bấm nút ở giữa. Chứ có ai ngại hàng tốt bao giờ, hàng xỉ người ta còn ngại chứ.

    Cây kim di chuyển liên tục, sau một hồi thì dần chậm lại.

    “Đing, chúc mừng người thừa kế nhận được “vectơ thao túng” từ vòng quay may mắn. “vectơ thao túng sẽ tiến hóa dựa vào quá trình khai phá não bộ của người thừa kế. Người thừa kế còn một lượt quay, có xác nhận quay tiếp.”

    “Xác nhận.”

    “Đing, người thừa kế nhận được “tạo tác thần thuật”. Do người thừa kế đã sở hữu siêu năng lực, mà “tạo tác thần thuật” là dạng ma pháp không thể kết hợp với siêu năng lực nên ma pháp sẽ bị ẩn đi.”

    “Ách… còn vụ nữa hả ? Này Eri, thế lúc nào mới có thể sử dụng được ma pháp.”

    Thông báo vang lên làm Phi Linh xuất hiện nan đề quay về phía Eri Kousaki thắc mắc.

    “Khi nào cậu sở hữu khống chế được thần cách. Chắc vậy.”

    “Mà các vật tìm được trong các vị diện có được sở hữu khi quay về không.”

    “Tất nhiên có thể.”

    “Ừm, giúp mình mở bảng trao đổi đi.”

    Xoạt.

    Một cái bảng hình chữ nhật hiện lên trước mặt cậu với nhiều vật phẩm xa lạ.

    “Ồ, có mấy cái công pháp đáng chú ý này.”

    Trên bảng trao đổi. Phi Linh nhìn trúng một vài bộ công pháp để tu luyện.

    Tích.

    “Người kế thừa có xác nhận đổi thiên thần thôn phệ quyết với giá 40 điểm ?”

    “Xác nhận.”

    Một trong những bộ công pháp cậu nhìn trúng là Thiên Thần Thôn Phệ Quyết. Thiên Thần Thôn Phệ Quyết là công pháp dành cho quang minh hệ cùng hỏa hệ chân khí. Bộ công pháp chia làm chín tầng. Mỗi tầng tăng cao khí tức sinh mệnh cùng khả năng chữa thương, miễn dịch với các loại hiệu ứng tiêu cực. Ngoài ra, chữ “thôn phệ” cũng như ý nghĩa hấp tụ các loại năng lượng chuyển hóa thành năng lương của chính mình tăng cao thực lực bản thân.

    “Người kế thừa có xác nhận đổi Hải quân lục thức với giá 50 điểm ?”

    “Xác nhận.”

    Hải Quân lục thức. Là 6 kỹ năng thể thuật vượt qua giới hạn của nhân loại. Kỹ năng thể thuật này được áp dụng trong One Piece, một bộ manga nổi tiếng của Nhật.

    “Có vẻ ổn rồi. Khi nào ta có thể xuất phát Eri.”

    Sau khi đã chuẩn bị xong, Phi Linh quay lai hỏi hỏi Eri Kousaki.

    “Bây giờ cũng có thể đi, nếu cậu muốn. A, cậu cũng có thể chọn ba kỹ năng cơ bản của hệ thống chính.”

    Xoạt.

    Eri Kousaki nhớ ra cái đó sau đó quẹt tay sang 1 bên, một bảng thông tin gồm 3 khung xuất hiện trước mặt Phi Linh.

    “Ngự Kiếm Thuật của Kiếm Linh, Phi Vũ Tiễn của Phi Vũ, Băng Kính của Võ Thánh… Hừm hay vẫn là ngự kiếm thuật đi, vẫn luôn theo kiếm đạo thì skill này là phù hợp rồi.”

    Phi Linh trầm ngâm một lúc sau đó nói.

    “Đing người thừa kế đã nhận được kỹ năng ngự kiếm thuật.”

    Băng lãnh giọng nói vang lên trong đầu Phi Linh.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 3: Trọng sinh
    Trong một gia viên rộng ước chừng một trăm mét vuông.

    -Phu nhân cố gắng lên, một chút nữa là ra rồi.

    -Ư…Ư…

    Một người phụ nữ có thai đang nằm và một cô gái trẻ đang bận rộn. Người phụ nữ có thai đang cố gắng trong đau đớn sinh đứa con của mình, cô gái trẻ là nô tỳ của người phụ nữ này phụ trách việc đỡ đẻ.

    Người phụ nữ với khuôn mặt đau đớn nhưng vẫn toát ra vẻ ngoài quý phái là một người có nét con nhà thế gia cao thượng mà hiền hòa, cảm giác ở với bà làm cho người ta cảm thấy ấm áp, tóc đen tuyền dài. Cô gái trẻ vóc người thon gầy khí tràng bình thường khoảng 11, 12 tuổi khuôn mặt hình trái xoan, là một mỹ nữ tương lai nếu cánh mầy râu quan sát được.

    -…Oa…oa…oa

    -Ra rồi phu nhân, là bé trai, phụ nhân ơi, cuối cùng cũng có người nối dõi tông đường rồi, chúc mừng phu nhân.

    Sau một lúc vất vả chịu đau đớn khôn xiếc, đứa cũng được sinh ra, cô gái trẻ mừng rỡ nói với người phụ nữ.

    -Tiểu Tiên,… mau cho ta xem mặt con trai của ta nào…

    -Đây phu nhân.

    Người phụ nữ cười một cách gượng gạo bởi cơn đau vẫn còn dư âm để lại mà lên tiếng trong sự kiệt sức. Cô gái trẻ tiểu Tiên gấp gáp bế đứa trẻ nhỏ tay trao tay cho người phụ nữ.

    -… hở sao tối thui vậy trời.

    Phi Linh bất ngờ tỉnh dậy trong hoàn cảnh khó khăn cơ thể di chuyển không có sức lực, mắt mở ra khó khăn, miệng không thể phát ra lời thầm nghĩ.

    -Phu nhân, bé trai này mình đặt tên là gì đây?

    -Bé trai? Tên? Này Eri, đừng với mình là mình mới được sinh ra đấy.

    Phi Linh nghe được câu nói trong mơ hồ nhất thời không biết nói gì, trầm ngâm truyền thông điệp cho Eri Kousaki.

    -Ừm cậu vừa mới trọng sinh sang một thế giới khác bắt đầu cuộc sống mới. Sau này cuộc hành trình của cậu sẽ dài lắm nên cố gắng tiếp thu một chút đi.

    Eri Kousaki trả lời lại thông điệp của Phi Linh.

    -Đứa nhỏ nhìn cấu kỉnh đáng yêu làm sao. Tiếc là cha của nó đã không về nhà 3 tháng làm công tác ở Bắc Vũ rồi. Thôi thì cha nó họ Phi, lấy tên của ta là Linh đi. Sau này nó sẽ tên là Phi Linh.

    -Phi Linh…Tên rất dễ nghe phu nhân thật có khiếu a.

    Người phụ nữ tên Linh hơi có chút mệt mỏi nghĩ một hồi lại nói. Tiển Tiên nghe xong lại nói.

    -Phi Linh, có trùng hợp đến vậy không?

    Phi Linh nghe được tên mới được đặt mà cảm thán.

    -Phu nhân ơi, đứa bé lạ quá, vừa nãy mới khóc mà giờ đã nín rồi không khóc nữa.

    -Vậy sao.

    Tiểu Tiên để ý có điều kỳ quái từ đứa trẻ mà kinh ngạc nói với Tuyết Hoàng Linh, đây là tên người phụ nữ, Tuyết gia cùng Phi gia là hai đại gia tộc có tiếng ở Tây Sương.

    Tây Sương là một trong năm khu vực của Vũ Thần đại lục, trong đó còn có Bắc Vũ, Thiên Tinh, Chung Cực, Hồn Khư. Vũ Thần đại lục là đại lục lấy thực lực vi tôn, học thức chỉ là thứ yếu trong thế giới này. Ở đại lục này tồn pháp thuật, võ thuật, hồn thuật và đấu thuật. Trên con đường tu luyện, các cấp bậc được chia theo: sư, đại sư, tôn, tông, tông sư, vương, đế, hoàng, tiên, thần, thánh. 11 cái cảnh giới, mỗi cảnh giới cách nhau 9 cái tiểu cảnh giới. Sau 11 cái cảnh giới này thì tới nay Thánh cấp cửu trọng đã là cực hạn của nhân loại, chưa có bất cứ ai từ xưa vượt qua được giới hạn ấy, có lời đồn đại sau Thánh cấp cửu trọng là thành thần linh, điều đó có thật hay không thì không có ai biết được.

    -U…U…

    Phi Linh giơ tay lên hướng mặt của Tuyết Hoàng Linh vẫy vẫy như muốn làm gì đó miệng thì cố gắng nói chuyện.

    -Phu nhân, có khi sau này đứa nhỏ sẽ trở thành thiên tài đấy. Ngừng khóc lúc sinh, phản ứng mạnh mẽ mới mẹ nó như vậy.

    -Ừm, ta cũng mong là như vậy, haizz nếu thật như vậy thì quá tốt, thế giới này lấy thực lực vi tôn, nếu con ta sinh ra mà không có điểm năng lực tu luyện nào thì chỉ khổ cho nó, bản thân làm mẹ ta cũng mong muốn sau này nó có thể trở nên mạnh mẽ để không bị ai khi dễ.

    Lam Tiên sau khi nói ra những lời kia thì Tuyết Hoàng Linh không khỏi thở dài nói.

    -Này Eri, mình xem trạng thái hiện tại của mình ở đâu.

    -Cậu tự niệm trong đầu “bảng trạng thái, mở” là được rồi.

    -Ồ, bảng trạng thái, mở.

    Xoạt.

    Một bảng thông tin hiện lên trước mặt Phi Linh.

    Người thừa kế: Phi Linh

    Tuổi: 1 ngày

    Cấp: 1

    EXP: 0/10

    Chủng tộc: nhân loại

    Thuộc tính hồn khí: Tinh Thần( chưa Trúc cơ)

    Thuộc tính ma pháp: Vô Thượng Ma Thể

    Độ kiếp: luyện thể nhất trọng

    Huyết mạch: không có

    Thăng tiên: không có

    Công pháp: Thiên thần thôn phệ quyết (tầng một: Phi Thăng)

    Kỹ năng chủ động:

    Vectơ thao túng Lv5 ( kích hoạt): có khả năng điều khiển phương hướng của các vectơ động năng, nhiệt năng, điện năng,… bất cứ thứ gì chuyển động hoặc có lực tác dụng.

    Ngự kiếm thuật: sử dụng kiếm thuật điêu luyện chém ra 2 luồng kiếm khí gia tăng sát thương 200%.

    Hải quân lục thức: 6 thể thuật vượt giới hạn của nhân loại.

    Tạo tác thần thuật ( chưa kích hoạt): sáng tạo mọi vật nhờ tưởng tượng và điều động ma lực trong cơ thể. Người dùng có thể tạo ra bất kì vật gì nếu đã nắm giữ được cấu tạo và cơ chế. Vật phẩm tạo ra giới hạn vĩnh viễn.

    Thôn Phệ: Công pháp nhận được. Hấp thụ vạn vật chuyển hóa 100% năng lượng thành năng lương của bản thân.

    Thiên thần quang: Công pháp nhận được. Chữa thương cho bất kì sinh linh.

    Kỹ năng bị động:

    Lĩnh ngộ võ đạo: tăng 300% sát thương cho bất kì vũ khí nào mà người dùng sử dụng.

    Lĩnh ngộ thần cách: lĩnh hội tinh hoa trong thiên địa từ đó thao túng thiên địa. Sau khi lĩnh hội 100% người dùng chính thức có thần cách nửa bước thành thần.

    Tự chữa thương: Công pháp nhận được. Khả năng tự hồi phục mạnh mẽ giúp người dùng hồi phục bất kì vết thương, miễn dịch bất kì hiệu ứng nào.

    Võ: 50

    Kỹ: 50

    Phép: 40

    ---------

    -Hừm, nhiều nhỉ, chọn cái công pháp kia đúng là lựa chọn chính xác a.

    Phi Linh một laot5 dòng trạng thái không khỏi cảm khái.

    Trong lúc Phi Linh đang trầm ngâm ở trong ý thức thì Lam Tiên đã đặt mình vào một cái noi, còn Tuyết Hoàng Linh thì nghỉ ngơi dưỡng sức.

    -Có vẻ cơ thể mới này chưa được rắn chắc nhỉ, phải tập các bài tập cơ bản dành cho trẻ sơ sinh để đề cao sự rắn cho cơ thể nhỉ. Mà bảng trạng thái bảo Ma Thể, vậy chẳng phải trên thế giới này có pháp thuật sao. Hừm… nếu ta tập luyện ngay từ nhỏ thì có thể phát triển dung lượng chứa đựng của ma lực trong cơ thể không nhỉ.

    -Hể, trông vậy mà cậu cũng thông minh đấy nhỉ, đúng vậy, cậu có thể tăng cao ma lực trong cơ thể qua việc rèn luyện cơ thể, mà cơ thể trẻ em là cơ thể có thể phát triển ma lực nhanh nhất.

    -Này ít ra mình cũng là người sống 2 kiếp đấy vậy mà không thông minh sao.

    Phi Linh nhất thời nghĩ ra phương pháp tập luyện cơ thể mà cậu đã từng đọc trong lúc rảnh rỗi để giải trí. Còn Eri Kousaki nghe được cũng không khỏi kinh ngạc mà nói.
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 4: Nửa năm biến hóa
    Trong nửa năm, Phi Linh đã tập đứng và biết nói chuyện. Điều này làm bất kì ai cũng phải lấy lòng kinh hãi. Đứa bé chỉ chào đời trong nửa năm đã có đứng, đi lại và nói chuyện được thì còn gì khác ngoài yêu nghiệt để diễn tả.

    Trong 1 tháng đầu tiên, cậu đã phát ra được từ đầu tiên khi Lam Tiên đang bế bồng cậu ngân nga tiếng hát cho cậu nghe.

    -Lam…Tiên…

    Lam Tiên nghe được mà sửng sờ, vừa kinh ngạc vừa không biết làm gì.

    -Phu nhân, phu nhân Phi thiếu chủ đã nói được rồi, cậu ấy gọi tên của con này.

    -Hả? Làm sao Phi Linh biết nói sao?

    Ngay khi Lam Tiên kể lại cho Tuyết Hoàng Linh sự tình vừa mới xảy ra, Tuyết Hoàng Linh chảy mồ hôi xoay sang bế Phi Linh lên.

    -Con yêu của mẹ, con kêu “mẹ” xem nào.

    -…mẹ…

    Nghe được Phi Linh nói, Tuyết Hoàng Linh đột ngột chết lặng, hai dòng nước mắt tự nhiên chảy xuống.

    -Con tôi biết nói, quả thật biết nói rồi.

    -Phu nhân, con đã nói với người mà, thiếu chủ chính là thiên tài trời sinh.

    -Ừm, nhà ta quả thật có phúc được trời phù hộ.

    Sau một hồi nói chuyện trong vui mừng, sự tình Phi Linh đã cất tiếng đầu tiên đã lan truyền cho tất cả gia tộc Phi, Tuyết 2 nhà. Tin tức này trở nên động trời như thể, ngay cả Phi Lăng, cha của Phi Linh cũng được Phi Thiên Long, ông nội của Phi Linh triệu gọi về để ăn mừng. Phi Thiên Long còn thông báo cả thông gia.

    Tin tức này cũng đã lan truyền cho các gia tộc khác ở xung quanh, nó làm nên một sự náo động từ trước đến nay chưa từng có. Một số gia tộc đối lập với 2 nhà Phi, Tuyết thì trở nên âm trầm hơn.

    ---------

    Ở trong một căn phòng nọ, có 3 người đang ngồi vừa uống trà vừa đàm đạo cái gì đó.

    -Tống huynh, huynh thấy chuyện này thế nào?

    -Mặc huynh, chuyện nhà Phi, Tuyết có con đã là chuyện chèn ép 3 nhà chúng ta nhiều rồi nay còn chưa tới nửa năm biết nói thì cái này đúng là họa diệt môn đây.

    -Không cần các người nói ta cũng hiểu được, chúng ta cần phải làm cái gì đó để diệt trừ mối họa này. Phải giết chết mối học này từ trong trứng nước.

    3 người này là gia chủ của 3 nhà Tống, Mặc, Kỷ. 3 gia tộc thượng lưu cùng chống đối 2 gia tộc Phi, Tuyết.

    Người đàn ông tóc trắng xen kẽ chút đen là Mặc Tâm. Người đàn ông đang uống trà vừa nêu lên vấn đề là Kỷ Xuyên. Người đàn ông luôn miệng kêu “mối họa” là Tống Trần.

    -Sắp tới cũng là ngày tổ chức tiệc đầy tháng cho tên nhóc kia, chúng ta sẽ phái người đi giết tên nhóc đó, diệt trừ mối họa này.

    -Như vậy có được không? Ngày đầy tháng chúng ta cũng phải tham gia vào nếu như nó mà chết thì mọi trách nhiệm có thể bị nhìn trúng chúng ta đầu tiên.

    -Ngươi yên tâm, ta có một kế hoạch. Hàhà.

    Sau đó 3 người ngồi xúm lại bàn bạc một kế hoạch gì đó rồi cùng nhau gật đầu.

    ---------

    Sau khi tin tức truyền ra, Phi Linh đã có thể đứng và đi lại được nhờ vào các bài tập luyện cơ thể mà cậu nghĩ ra nhưng cậu chưa cho ai biết. Tin tức này quá chấn động không phải ai cũng có thể đi lại sau 1 tháng mới sinh được.

    Cũng nhờ tập luyện thường xuyên ma lực trong cơ thể Phi Linh đã phát triển nhanh chóng. So với bất kì đứa trẻ thiên tài lên 8 tuổi nào đều gấp 5 lần. Lượng ma lực mà cậu tích lũy ngày càng dồi dào, chưa kể đến việc cơ thể Phi Linh có hệ thống nghịch thiên khiến cho việc tu luyện ma lực đồng thời tu luyện các loại đặc thù lực khác như võ lực, đấu khí, hồn lực. Đây chính là nghịch thiên đúng nghĩa về mọi ý nghĩa.

    Sau đó vài ngày, trong Phi gia ngày càng náo nhiệt hơn vì chuẩn bị đầy tháng cho tiểu thiếu gia. Vì dịp này Phi Lăng cũng đã trở về từ công tác để đầy tháng con mình.

    Tối hôm ấy.

    -A, chúc mừng Phi gia chủ, hôm nay là ngày đại hỉ a, sớm như vậy đã được làm ông, đúng là phúc đức a.

    -À, Thành chủ Hà Khương, ngài tới rồi, đúng a, quay qua quay lại thấy mình đã thành ông rồi, huynh cũng mau mau hối thúc Hà Giang nhà huynh mau mau có cháu để bồng đi. Hahaha…

    Lúc Phi Thiên Long đang tiếp khách thì Hà Khương thành chủ, bước đến cùng Phi Thiên Long trò chuyện.

    Lúc này, Phi Linh đang nằm trong phòng được Lam Tiên chăm sóc.

    -Nào tiểu thiếu chủ “a” nào.

    Lam Tiên tay trai cầm chiếc chén nhỏ, tay phải cầm chiếc thìa đang móm cho Phi Linh ăn.

    -Này Tiên tỷ, là biết tự mình ăn rồi không cần tỷ phải móm cho ăn như vậy đâu.

    Phi Linh bất mãn nói với Lam Tiên.

    -Không được ta phải chính mình cho người ăn dù gì người cũng mới 1 tháng tuổi. Dù sao cũng không được được.

    Cạch Cạch Cạch.

    -Ai?

    Đột ngột ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Lam Tiên nghe được liền hỏi.

    -…

    Lam Tiên đợi một lúc không có ai tra lời thì bế Phi Linh cùng đi ra mở cửa.

    Kèn kẹt.

    -Ai vậ…

    Xoẹt.

    Ngay lúc Lam Tiên mở cửa một đường ánh kim xẹt qua người cô. Lam Tiên thân là một pháp sư cũng cảm nhận được luồng sát khí mau chóng lùi lại né tránh vẹt sáng đang chém xuống.

    -Ngươi là ai? Làm sao lại tới đây cầm đao chém xuống người ta biết không có ý kiến của phu nhân là không được vào không?

    Thích khách không trả lời cô. Biết đòn công kích của mình thất bại có chút ngạc nhiên. Sau đó tiếp tục điên cuồng công kích.

    Xoẹt xoẹt xoẹt.

    Lam Tiên vừa bế Phi Linh vừa né tránh một cách cật lực. Thân là pháp sư, thể lực và độ dẻo dai của cơ thể không thể nào so với vũ sư, đấu sư và hồn sư mạnh hơn nên chỉ có thể né tránh chật vật có vài chỗ bị công kích của tên thích khách chém sượt qua.

    -Tiên tỷ mau buông ta xuống để ta xử lý hắn.

    -Làm sao có khả năng chứ tiểu thiếu chủ mới 1 tháng tuổi thì làm được gì, dù biết nói thì có làm được gì? Thủy Trảm.

    Phi Linh thấy Lam Tiên né tránh một cách chật vật mà thấy đau lòng. Dù ở chung cũng chỉ 1 tháng nhưng cậu thấy được nét đáng yêu của Lam Tiên, cậu cũng thấy quý điều đó. Trong lúc tranh luận, Lam Tiên dùng Thủy Trảm, phép thuật cơ bản của pháp sư thủy hệ. 1 cái hình cung làm bằng nước hướng thích khách bay tới.

    Ầm.

    Thích khách thấy Lam Tiên bắt đầu phản công cũng đề cao cảnh giác. Phi, tên thích khách nhảy lên né được đòn công kích Thủy Trảm của Lam Tiên.

    -Shigan.

    Trong không trung, đột nhiên xuất hiện một lượng khí ngưng tụ lại tại 1 điểm rồi phóng thẳng tới mi tâm của tên thích khách đang nhảy.

    Xoạt.

    Viên đạn không khí trực tiếp xuyên qua bộ não của tên thích khách. Rầm, tên thích khách nằm trên ngã trên mặt đất không còn động đậy nữa.

    -Đing, giết thành công 1 vũ sư, nhận được 300 điểm exp, thành công tấn cấp 5, đề thăng thối thể ngũ trọng, cấp kế tiếp còn 500 exp.

    Do quá bất ngờ nên Lam Tiên vẫn đang thất thần. Dù không thấy được Phi Linh ra chiêu số là cái gì nhưng cô khẳng định ra cậu đã ra tay. Đường đạn không khí Shigan chính là một trong 6 thức hải quân.

    -Tiên tỷ chuyện xin giữ kín cho đệ, đây là bí mật giữa 2 chúng ta xin đừng đem chuyện này nói ra ngoài.

    Lam Tiên xoay đầu nhìn xuống Phi Linh. Phi Linh thì nhìn về phía cô. 2 đôi mắt nhìn nhau. Đôi mắt thăm thúy của Phi Linh làm Lam Tiên có một cảm giác mê man, chợt mặt của cô đỏ lên, quay đầu đi.

    -Mình… mình làm sao vậy nè? Đây là tiểu thiếu chủ không được mình không được có cảm giác như thế. Cậu ấy còn quá nhỏ.

    Lam Tiên chợt nghĩ ngợi cái gì trong đầu rồi lắc lắc tự nhũ bỏ cái ý tưởng đó ra khỏi đầu cô.

    -Ừm nếu cậu chủ đã nói vậy thì nô tỳ sẽ không nói chuyện này cho ai.

    Rầm rầm rầm.

    Vừa nói xong, một tiếng bước chân nháo nhào chạy tới phòng của Phi Linh.

    -Làm sao? Làm sao? Chuyện gì vừa mới xảy ra? Sao lại ồn ào ở trong này vậy?

    Một đám người xông vào phòng của Phi Linh. Chính là đám gia môn cùng với Phi Thiên Long cùng Phi Lăng, Tuyết Hoàng Linh còn có Tuyết gia chủ Tuyết Sương Kiếm và vợ ngài Hà Duyên. Lam Tiên thấy đám người này có chút kinh ngạc, nàng cũng vừa định chạy đến chỗ của họ để báo cáo sự tình, không nghĩ đến sự tình làm ra âm thanh lớn như vậy.

    -Khởi bẩm gia chủ, Tuyết gia chủ vừa rồi có thích khách muốn ám sát Phi tiểu thiếu chủ. Vừa mới bị xử lý xong.

    Lam Tiên đáp lại một đống câu hỏi của mọi người.
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Thần Tiên Đạo Hệ Thống
    Chương 5: Điều tra và thời gian không ngừng trôi
    -Hả? Là ai dám cả gan phái thích khách tới ám sát cháu trai ta?

    Tuyết Sương Kiếm tức giận quát to. Luồng khí tức bá giả hoành han ngoại phóng làm mọi người xung quanh phải ngừng thở.

    -Đây là khí thế của vũ vương sao? Thật là nghiền áp khí thế.

    Nhiều người xung quanh bàn luận về Tuyết Sương Kiếm.

    -Ông thông gia, ông bình tĩnh lại chúng cũng là người nhà có gì từ từ nói, thu khí áp của mình lại đi.

    -Bình tĩnh, giờ này ông còn bình tĩnh không phải đối phương chỉ phái một vũ sư đi thì không thể nào may mắn hơn như vậy đâu.

    -Ông thông gia, tôi cũng tức giống ông vậy, nhưng ông xem thả khí tràng ra như vậy thì có ai ngoài tôi và ông nói chuyện về việc này được đây.

    2 người cãi cọ một hồi thì Tuyết Sương Kiếm thu lại khí áp của mình bình tĩnh trở lại.

    -Tiểu Tiên, mau mau thuật lại sự tình vừa mới xảy ra cho chúng ta nghe.

    Sau đó, Lam Tiên bắt đầu kể lại việc mình trông coi Phi Linh sau đó có tiếng gõ cửa, mình chạy ra mở cửa và bị công kích, sau đó xử lý tình huống. Lam Tiên vốn thông minh nên đã lách léo loại bỏ việc Phi Linh hạ sát thủ với tên thích khách.

    -Ông thấy thế nào, ông thông gia? Đây đích thị là cố tình dàn dựng kế hoạch vậy mà còn đợi vào hôm nay mới thực hiện.

    -Ừm, mặc kệ là ai, bất kì ai dám đụng tới cháu của ta đều không thể bỏ qua. Khả nghi nhất chính là những gia tộc chống đối chúng. Rất có thể là 3 nhà Tống, Kỷ, Mặc làm ra.

    -Rất có thể là như vậy. bọn chúng rất có thể nhận thấy cháu trai chúng ta là mối họa sau này của chúng mà ra tay, cầu giàu sang trong nguy hiểm.

    Sau đó, mọi người đều trở lại phòng khách chiêu đãi khách mời như bình thường. Nhưng đã bắt đầu tăng thêm bảo vệ, canh gác càng lúc càng cảnh giác.

    -Phi huynh, làm sao vậy, sao lại đi vào trong lâu thế?

    Hà Khương chờ một lúc lâu mới thấy mấy người chủ sự quay lại thắc mắc hỏi.

    -À, thành chủ thật có lỗi, lúc nãy vừa xảy ra sự tình ngoài ý muốn nên phải để ngài đợi lâu.

    -Không có gi, không có gì, chỉ thắc mắc nên hỏi thôi, đều là huynh đệ với nhau chúng ta cần tính toán gì mấy cái nhỏ nhắc sự tình.

    -Vậy thì tốt quá. Chỉ sợ thành chủ chịu không được chờ đợi. Vậy chúng ta quay lại đi. Hôm nay chúng ta không say không về.

    2 người tán gẫu xong thì dắt nhau lại bàn ngồi vừa uống rượu vừa nhắm đồ ăn vừa bàn chuyện xưa.

    -Mặc huynh, có vẻ sự tình lần này thất bại rồi.

    -Ta hiểu, chắc phải án binh bất động một thời gian thôi. Lần này đả thảo kinh xà nhất định đã bị đối phương chú ý.

    -Đúng vậy, phải đợi một khoảng thời gian để đối phương không còn đề phòng nữa mà thả cho đứa nhóc kia một mình.

    3 nhà Tống, Kỷ, Mặc ngồi ở 1 góc bàn tán về sự tình mới làm.

    Sau đó, bữa tiệc được tổ chức thành công mỹ mãn. Không có bất kì trục trặc gì nữa.

    ---------

    Trong phòng của Phi Linh. Sau khi mọi người dời đi chỉ còn 2 người trong phòng, Lam Tiên cùng Phi Linh.

    -Tiên tỷ, tỷ không thắc mắc gì sao?

    -Có chứ, ta tất nhiên rất thắc mắc nhưng ta cũng đâu thể nói gì. Bản thân là nô tỳ, biết nhiều quá thì có ích lợi gì.

    2 người đàm thoại 1 cách tự nhiên.

    -Sao lại nói vậy tỷ là tỷ, mặc dù tỷ là nô tỳ của ta nhưng tỷ luôn đối xử với ta như 1 người tỷ ruột, làm sao lại nói minh không nên biết nhiều. Ta luôn quan sát tỷ, từ cử chỉ đến tính cách, mọi thứ đều rất đáng yêu.

    -Cái này…tiểu thiếu chủ không chê ta chứ?

    Lam Tiên nhất thời cảm động trước những lời của Phi Linh, đỏ mặt hỏi.

    -Ân, ta hứa với tỷ sau này sẽ không để tỷ bị tổn thương đâu. Cho nên tỷ không cần phải tự mình gánh vác mọi việc đâu.

    Phi Linh với vẻ mặt con nít cười cười nói.

    ---------

    Cứ như thế thời gian cứ trôi nửa năm, rồi lại 7 năm.

    Trong thời gian 7 năm rưỡi, Phi Linh dần dần trưởng thành, ngày càng tuấn tú, cao ráo hơn. Chưa kể đến thiên phú võ nghệ. Trong 7 năm rưỡi, Phi Linh đã nhòi nhét mọi kiến thức về thế giới này vào trong não bộ. Nhờ thiên phú về học tập lẫn võ nghệ, có nhiều người đồn rằng cậu là đứa con của trời,… sau đó đặt biệt hiệu cho cậu là Thiên Tử.

    Phi Linh vẫn luôn phát triển mạnh mẽ về cơ thể lẫn ma lực. Cho tới bây giờ lượng ma lực của cậu có thể so sánh với một pháp tông thiên tài còn muốn vượt trội hơn.

    Hằng đêm cậu đều nhập định chiêu nạp linh khí từ thiên địa áp súc cho công pháp ngày càng tiến nay đã tiến lên đệ tam tầng: Liên Vũ. Ngoài ra, cậu cũng chỉ rèn luyện các chỉ số võ, kỹ, phép nhờ có chức năng luyện đan các mà cậu mở 3 năm trước.

    Người thừa kế: Phi Linh

    Tuổi: 7 tuổi

    Cấp: 5

    EXP: 500/1000

    Chủng tộc: nhân loại

    Thuộc tính hồn khí: Tinh Thần( chưa Trúc cơ)

    Thuộc tính ma pháp: Vô Thượng Ma Thể

    Độ kiếp: luyện thể tứ trọng

    Huyết mạch: không có

    Thăng tiên: không có

    Công pháp: Thiên thần thôn phệ quyết (tầng ba: Liên Vũ)

    Kỹ năng chủ động:

    Vectơ thao túng Lv5 ( kích hoạt): có khả năng điều khiển phương hướng của các vectơ động năng, nhiệt năng, điện năng,… bất cứ thứ gì chuyển động hoặc có lực tác dụng.

    Ngự kiếm thuật: sử dụng kiếm thuật điêu luyện chém ra 2 luồng kiếm khí gia tăng sát thương 200%.

    Hải quân lục thức: 6 thể thuật vượt giới hạn của nhân loại.

    Tạo tác thần thuật ( chưa kích hoạt): sáng tạo mọi vật nhờ tưởng tượng và điều động ma lực trong cơ thể. Người dùng có thể tạo ra bất kì vật gì nếu đã nắm giữ được cấu tạo và cơ chế. Vật phẩm tạo ra giới hạn vĩnh viễn.

    Thôn Phệ: Công pháp nhận được. Hấp thụ vạn vật chuyển hóa 100% năng lượng thành năng lương của bản thân.

    Thiên thần quang: Công pháp nhận được. Chữa thương cho bất kì sinh linh.

    Phong ám quyền: Quyền pháp cao cấp. tụ hội phong nguyên tố từ xung quanh tạo thành lực công kích bạo phát. Tăng 120% sát thương.

    Kỹ năng bị động:

    Lĩnh ngộ võ đạo: tăng 300% sát thương cho bất kì vũ khí nào mà người dùng sử dụng.

    Lĩnh ngộ thần cách: lĩnh hội tinh hoa trong thiên địa từ đó thao túng thiên địa. Sau khi lĩnh hội 100% người dùng chính thức có thần cách nửa bước thành thần. Tiến độ: 5%

    Tự chữa thương: Công pháp nhận được. Khả năng tự hồi phục mạnh mẽ giúp người dùng hồi phục bất kì vết thương, miễn dịch bất kì hiệu ứng nào.

    Võ: 1151

    Kỹ: 1005

    Phép: 1100

    ---------

    Tại Phi gia gia viên.

    Ầm Ầm.

    -Linh nhi, mau mau lại trưa rồi, cơm tới rồi.

    -Vâng.

    Phi Linh đang tập luyện bộ quyền pháp mà cha cậu Phi Lăng truyền cho cậu. Dưới sự quan sát của Lam Tiên. Thì bị Tuyết Hoàng Liên kêu vào ăn cơm.

    -Sao này Linh nhi hôm nay, có lĩnh ngộ được gì không?

    Tuyết Hoàng Linh mỉm cười ôn nhu nói với Phi Linh.

    -Cũng không có gì, thực ra con cũng vừa mới phát hiện ra 1 điểm kì quái từ bộ quyền pháp của cha. Mỗi lần cha đánh ra đều 4 hưởng. Nhưng còn lại đánh được có 3 hưởng nếu nói như vậy thì sau này sẽ còn xuất hiện bao nhiêu hưởng. Điều này làm con thắc mắc.

    Phi Linh thực chất không có gì để nói nên chỉ lấy đại một vấn đề ngây thơ để trả lời lại câu hỏi của Tuyết Hoàng Linh.

    -Thật sao, điều này cũng có thể xuất hiện, mà thôi ăn cơm đi con.

    -Mời cả nhà ăn cơm. Tiên tỷ cùng ăn luôn đi.

    -Thôi không cần đâu tiểu thiếu gia. Ta ăn sau.

    -Mà, đừng ngại mau lại đây.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)