Thần Ma Cửu Biến - Duy Nhất Thiên Tử (Full: C542)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 533: Bạo Liệt Pháp Tắc

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Trên Thiên Đô thảo nguyên, Trương Hiểu Vũ một mình đứng sừng sững tại trung ương.

    "Thần ma phân thân!".

    Thân thể Trương Hiểu Vũ run lên, ba đạo ngân sắc nhân ảnh trong nháy mắt phân hoá ra, chúng so với Trương Hiểu Vũ thì tướng mạo và độ cao giống hệt nhau, chỉ là trên người mang theo ngân sắc nhè nhẹ nhìn nhiều ít có chút hư huyễn.

    Sau khi đạt đến cao giai Chiến thần, Trương Hiểu Vũ không chỉ có thể phân hoá ra ba phân thân mà thực lực của mỗi phân thân cũng đạt đến thất thành của bản thể, hơn nữa trong đầu mỗi phân thân đều được quán chú ý thức chiến đấu của bản thể, dù cho Trương Hiểu Vũ không khống chế thì vẫn có thể tự chủ chiến đấu.

    "Hướng về ta mà công kích!" Trương Hiểu Vũ ra lệnh nói.

    Nghe vậy, ba phân thân từ ba độ góc đánh tới một quyền, tốc độ mau bất khả tư nghị, ở cự ly ngắn hầu như không còn khái niệm thời gian và không gian hơn.

    Trương Hiểu Vũ không dám đại ý, nói như thế nào phân thân cũng có thất thành thực lực của bản thể, hơn nữa chính bản thân hắn cũng đã tự phong bế thực lực chỉ còn lại thất thành, dưới tình huống đại ý nói không chừng sẽ bị đánh bại.

    Thân hình lui nhanh ra, chân phải Trương Hiểu Vũ quét ngang ra, kích ra một đạo thối ảnh hình cung giống sét đánh đá ra.

    Ba phân thân hoặc hoặc núp hoặc mau tránh ra, động tác sạch sẽ lưu loát không hề chậm trễ.

    "Hắc hắc!" Thừa dịp cơ hội này, Trương Hiểu Vũ khom lưng vung một quyền đánh lên mặt đất.

    Ầm ầm, da một cái phân thân trong đó đột nhiên bạo khai, ngân sắc quang trụ mang theo nhiệt độ cao và bạo lực đáng sợ muốn đem hắn xé rách ra.

    Lúc này muốn né đã không kịp, phân thân và Trương Hiểu Vũ đều khom lưng vung một quyền đánh xuống phía dưới đất.

    Một cây nấm bụi thật lớn màu bạc nổi lên, cả người phân thân bị hất bay ngược ra ngoài tuy nhiên tối hậu vẫn vững vàng rơi trên thảo nguyên.

    Cừ thật, vẫn còn rất mạnh? Trương Hiểu Vũ vừa chiến đấu với hai đại phân thân vừa thấy được nhất cử nhất động của mỗi cái phân thân mà thầm nghĩ.

    Sau khi cùng một cái phân thân trong đó liều mạng đấu một quyền, Trương Hiểu Vũ bỗng nhiên bắt được cổ tay đối phương sau đó kéo vào trong lòng đồng thời đầu gối huých lên.

    Phốc!

    Đòn gối này bị phân thân sử dụng bàn tay chặn lại nên vô pháp đi lên, tuy nhiên, cái này cũng không làm khó được Trương Hiểu Vũ, hắn thuận thế dùng vai huých vào vai phân thân.

    Phân thân bị hất ra tuy nhiên nó thuận thế vung chân quét móc vào hạ bàn của Trương Hiểu Vũ. Trương Hiểu Vũ vội tránh ra, vị trí hắn đứng trước kia chợt xuất hiện một cái khe thật lớn, ngân sắc quang mang phun ào ra làm cho cả đại thảo nguyên phải biến sắc.

    Cười khổ một tiếng, Trương Hiểu Vũ phát hiện mình vô pháp bắt được ba phân thân này, bất quá cũng khó trách, ba phân thân này có ý thức chiến đấu giống hệt hắn, dù cho còn thiếu chút cơ biến linh hoạt thế nhưng nhân số đủ bù đắp chỗ thiếu hụt này.

    "Không chơi cùng các ngươi nữa”. Trương Hiểu Vũ vung tay ném ra một cái ngân sắc quang cầu vào giữa ba phân thân kia.

    Ngân sắc thái dương bạo nổ, ba cái phân thân lập tức bị đánh bay ra ngoài.

    Tuy nhiên khi bị đánh bay một cái phân thân ngoài cùng bên trái đồng thời ném về phía Trương Hiểu Vũ một cái ngân sắc quang cầu, mắt thấy nó chuẩn bị nổ tung thì trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, Trương Hiểu Vũ không tránh mà vung quyền đánh tới.

    "Bạo Liệt Pháp Tắc!".

    Phanh, ngân sắc quang cầu lăng không bạo liệt nhưng lại không có mấy uy lực như vốn nên có.

    Sau khi đánh tan ngân sắc quang cầu, Trương Hiểu Vũ lao theo sát mà liên tiếp đánh ra tam quyền vào ba phân thân, căn bản không cho đối phương cơ hội phản kháng, thoạt nhìn rất dễ dàng.

    Sau khi sử dụng Thần Ma chi lực dẹp loạn xong, Trương Hiểu Vũ lẩm bẩm nói: "Nắm giữ pháp tắc đúng là có khác, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có uy năng lớn lao, người bình thường căn bản là tránh không thoát”. Bạo Liệt Pháp Tắc cũng không phải là pháp tắc do Trương Hiểu Vũ tự lĩnh ngộ ra mà là được kế thừa từ kiếp trước của Trí Tuệ Chiến Thần, đương nhiên cái kế thừa chỉ là mười bốn loại Thể chi áo nghĩa dung hợp và một cái đệ thập ngũ áo nghĩa, những cái này cần dung hợp với nhau thì mới có thể tạo thành tổ hợp pháp tắc được.

    Từ sau khi đạt đến cao giai Chiến thần, Trương Hiểu Vũ liền chuyên tâm dung hợp loại áo nghĩa thứ mười lăm, rốt cục một tháng trước hắn đã dung hợp thành công, lần này đi ra là muốn thử dò xét một chút xem uy lực của Bạo Liệt Pháp Tắc thế nào, xem ra hiệu quả không làm cho hắn thất vọng.

    Bạo Liệt Pháp Tắc và Phá Toái Pháp Tắc ẩn chứa trên Phá Toái Chuy không giống nhau, nó là sự bùng nổ từ trong ra ngoài, thật giống như tinh cầu nổ tung vậy, thậm chí có thể làm cho một hạt cơ bản trong hư không xuất hiện bạo liệt, huyền ảo không gì sánh được, đồng dạng cũng là bá đạo không gì sánh được.

    Nắm giữ Bạo Liệt Pháp Tắc, Trương Hiểu Vũ tuy rằng chưa phải là đối thủ của bất luận Thần vương hoặc Thánh vương nào, thế nhưng hắn hầu như là có thể miểu sát bất luận cao giai Chiến thần và Võ thánh nào, cho dù đối phương có phòng ngự Thiên Thần khí thì cũng sẽ bị bị thương nặng, pháp tắc nhất định là pháp tắc, uy năng vô lượng.

    Có pháp tắc là chuyện tốt, bất quá điều khiến Trương Hiểu Vũ đau đầu nhất là làm sao tổ hợp các áo nghĩa lĩnh ngộ được thành pháp tắc, cho tới bây giờ, hắn mới dung hợp đến loại áo nghĩa thứ tám, tốc độ chậm ngoài ý muốn, phải biết rằng số lượng pháp tắc ít nhất dung hợp cũng phải là mười lăm loại áo nghĩa dung hợp với nhau thì mới có thể tổ hợp thành công.

    Đương nhiên, Trương Hiểu Vũ có thể cảm giác được nếu như mình cũng có thể tổ hợp ra một cái pháp tắc, như vậy thì pháp tắc này tất nhiên sẽ cường đại không gì sánh được, từ những kinh nghiệm chiến đấu trong dĩ vãng hắn có thể thấy được.

    Qua mấy ngày sau, Lạc Thi Thi đã từ Thủy Chi Thánh Địa đã trở về. Lâu không gặp, hai người triền miên mấy canh giờ rồi mới ngừng làm việc, lúc này Trương Hiểu Vũ đang tựa ở đầu giường vuốt ve bờ vai trơn bóng của Lạc Thi Thi.

    "Gần đây tình hình thế nào!".

    Lạc Thi Thi gối đầu vào lòng Trương Hiểu Vũ nói: "Ngươi muốn nói về việc luyện hóa bổn nguyên lực lượng trong thiên Thánh khí hả! Không có tiến triển nhiều lắm, phỏng chừng còn mất đến một trăm năm nữa mới có thể thành công”.

    Trương Hiểu Vũ suy nghĩ một chút rồi cũng hiểu được, Thi Thi hiện nay mới chỉ là trung giai Võ thánh đỉnh, muốn luyện hóa bổn nguyên lực lượng trong thiên Thánh khí cũng cần không ít thời gian, mà hắn có thể trong vài tháng thời gian luyện hóa xong chủ yếu là tu vi cao cùng với chất lượng của Thần Ma chi lực rất cao.

    "Bất quá ta hiện tại đã kế thừa được từ Thủy Chi Ấn Ký Thủy chi áo nghĩa thứ mười ba, chỉ còn chưa dung hợp được thôi”. Lạc Thi Thi nói.

    Gật đầu, Trương Hiểu Vũ nói: "Hiện tại ngươi và Yêu Dạ đều có thiên Thánh khí rồi, ngày nào hoàn toàn luyện hóa được bổn nguyên lực lượng trong đó thì thực lực tất nhiên sẽ đột nhiên tăng mạnh”.

    Lạc Thi Thi nói: "Tuy rằng ta đã kế thừa được áo nghĩa bên trong Thủy Chi Ấn Ký thế nhưng ta mới mới dung hợp được sáu loại áo nghĩa, còn chậm lắm”.

    "Không vội, đại chiến lần thứ ba ít nhất cũng hai ba vạn năm nữa, cũng đủ cho thực lực của chúng ta tăng mạnh”. Trương Hiểu Vũ tuy rằng trong miệng nói như vậy, thế nhưng có thể tưởng tượng được đến lúc đó cảnh tượng sẽ như thế nào, Thái Cổ thánh vương nắm giữ Hỗn độn châu không thể nói đánh bại là có thể đánh bại được, ai cũng không biết Thái Cổ thánh vương có thể cường đại đến cái tình trạng gì.

    Lạc Thi Thi lo lắng nói: "Một ngày đại chiến xảy ra, sinh tử tồn vong không biết thế nào, đến lúc đó Tiểu Kiệt phải làm sao đây”. Theo Lạc Thi Thi cảm nhận thì Tiểu Kiệt cho dù có cường thịnh đến đâu thì cũng không được an tâm cho lắm

    Trương Hiểu Vũ trầm mặc một chút, nói: "Nếu như đến lúc đó nó vẫn chưa đột phá đến Thần vương cảnh giới thì nên ở lại Thiên Đô giới đi, nếu như Thiên Đô giới vẫn không an toàn thì ta dự định xé mở Chân nguyên giới cho nó đến nhân giới”. Việc xé mở một cái thế giới cần rất nhiều năng lượng, năm đó Thiên Đô Thần vương cũng tiêu hao mất lực lượng của một cái Chân thần huyệt khiếu mới đem Trương Hiểu Vũ tiếp dẫn đến, hoàn hảo là có Thần ma phân thân tồn tại, bằng không Trương Hiểu Vũ có đạt đến Thần vương cũng sẽ không dám tùy ý xé mở thông đạo giữa các thế giới.

    "Đi tới thế giới của ngươi hả?" Lạc Thi Thi nhãn tình sáng lên hỏi.

    "Không sai, cũng không biết nhân giới bây giờ đã biến thành bộ dáng gì nữa rồi, vừa lúc để cho Tiểu Kiệt đi xem”. Trương Hiểu Vũ có rất nhiều tâm nguyện, trong đó một cái tâm nguyện lớn nhất đó là đi gặp lại phụ mẫu mình, chỉ là Chân nguyên giới đã qua đi hơn vạn năm, nhân giới chỉ sợ cũng như vậy.

    Lạc Thi Thi lộ ra mỉm cười nói: "Nếu như đại chiến qua đi, nếu chúng ta còn sống thì ta và ngươi cùng đi nhân giới nhé, xem nơi đó và Chân nguyên giới có cái gì khác nhau không ”.

    "Ha hả, nơi đó là một thế giới văn minh khoa học kỹ thuật, không giống Chân nguyên giới đâu, đương nhiên, đi thế giới khác thì ta phải trao đổi với sư tôn một chút, trong đó khẳng định là có rất nhiều quy tắc, nếu không có khả năng khiến cho nhân giới sụp đổ mất”. Trương Hiểu Vũ không cần nghĩ cũng biết việc bọn họ đi nhân giới nhất định sẽ có hạn chế.

    "Thật hy vọng ngày đó mau đến”.

    Sau khi cùng chúng nữ vượt qua thời gian ngắn nhàn nhã đi chơi, Trương Hiểu Vũ tiếp tục bắt đầu giai đoạn tu luyện khô khan, tranh thủ sớm ngày đạt đến Thần vương cảnh giới.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  2. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 534: Thần Ma Vương

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Thời gian trôi qua liên tục, hàng vạn năm đã trôi qua, tại Thiên Đô giới hay Nguyên thủy tinh số người chết già có đến hàng tỉ. Một ngày kia, tại Thiên Đô giới Huyền Hoàng Tháp, bầu trời đột nhiên đen kịt như mực phảng phất như có thể thôn phệ cả tâm thần và ánh mắt của người ta.

    "Chuyện gì xảy ra vậy!" Đông đảo đệ tử đi ra khỏi Huyền Hoàng Tháp nghị luận.

    Cuồng Chiến trái lại hít sâu một ngụm lãnh khí rồi nhìn đám người kia nói: "Cổ hơi thở này thật là đáng sợ, không gian Thiên Đô giới như bị nó xuyên thấu qua vậy”.

    Tất cả mọi người đều vẻ mặt mê hoặc không biết trong Huyền Hoàng Tháp có chuyện gì xảy ra. Đột nhiên phụ cận đám người Cuồng Chiến trong hư không xuất hiện một trận ba động rồi một gương mặt người trong suốt thật lớn hiện ra.

    "Sư tôn!" Mọi người cung kính nói.

    Gương mặt thật lớn kia mỉm cười nói: "Không nên hoảng sợ, đây là hắn đang đột phá Thần vương cảnh giới đó”.

    "Sư tôn nói là Trương sư đệ hả”. Cuồng Chiến giương mắt mà nhìn nói.

    "Cái xưng hào này các ngươi phải sửa lại, sau này nên gọi hắn Thần Ma Vương”. Tuy rằng Trương Hiểu Vũ còn chưa có xưng hào Thần vương thế nhưng hắn tu luyện Thần ma cửu biến nên kêu là Thần Ma Vương rất thích hợp.

    "Sư tôn nói phải!", mấy người kia tỉnh ngộ ra, một ngày Trương Hiểu Vũ trở thành Thần vương thì cũng không thể là đệ tử của sư tôn nữa mà là tồn tại bình khởi bình tọa rồi.

    Đám người Lạc Thi Thi và Tiểu Hắc, Tiểu Kiệt đều chạy tới Huyền Hoàng Tháp ngóng nhìn lên bầu trời đen kịt kia. "Mẹ, có phải ba chuẩn bị đột phá đến Thần vương không ”. Tiểu Kiệt nhìn Lạc Thi Thi nói.

    Từ mấy nghìn năm trước, Lạc Thi Thi cũng đã đạt đến cao giai Võ thánh đỉnh rồi, mấy năm nay tuy rằng không có tiến bộ gì nhưng các phương diện thực lực đều đã đạt đến tồn tại cao nhất dưới Thánh vương rồi, còn kém một bước tối hậu trở thành Thánh vương mà thôi, nàng gật đầu nói: "Đúng vậy”.

    Tiểu Kiệt bội phục nói: "Không hổ là thân ái ba ba, nhanh như vậy đã trở thành Thần vương rồi, so với ta còn nhanh hơn!".

    "Ngươi hài tử này!" Lạc Thi Thi cười mắng.

    Bên cạnh Yêu Dạ và Lý Tú đều là cười khúc khích.

    Tuy rằng thân thể còn đang ở trong tu luyện thất của Huyền Hoàng Tháp thế nhưng Trương Hiểu Vũ sau khi đột phá được tám mươi mốt cái huyệt khiếu thì minh minh đối với thiên địa vũ trụ và Chân nguyên giới có sự lý giải rất thấu triệt, mọi sự biến hóa nhỏ nhất trong vũ trụ cũng khó tránh được cảm ứng của hắn.

    Không có mở mắt, không hề động dùng Hồn lực nhưng Trương Hiểu Vũ biết được ngoài Huyền Hoàng Tháp đã có đầy người đứng đó, đám Lạc Thi Thi ở đó, Tiểu Kiệt và Tiểu Hắc đã ở đó, sư tôn, không, Thiên Đô Thần vương đã ở đó, tất cả hành động và lời nói của bọn họ, từ những biểu tình rất nhỏ đều hiện rõ trong đầu hắn, phảng phất như đang xem một bộ phim tối chân thực vậy.

    Thần vương cảnh giới nguyên lai là nắm trong tay tất cả, nắm trong tay nhất phương thiên địa, pháp tắc lực lượng cũng là như vậy, tuy rằng chưa thí nghiệm qua thế nhưng hắn biết nếu như hiện tại thi triển Bạo Liệt Pháp Tắc thì nhất định sẽ cường đại hơn so với trước, đây là bởi vì trước đó còn chưa thể đem Bạo Liệt Pháp Tắc đẩy đến mức tận cùng.

    Ngoại trừ cảnh giới đề thăng ra, ở chỗ sâu trong linh hồn đột nhiên hiện lên rất nhiều ký ức, toàn bộ là ký ức tại đệ nhất thế Thương Khung Thần Vương, bên trong là cảnh năm nào thời trẻ tuổi phấn đấu, về tình thầy trò với Chiến Tổ, quen biết Thủy chi Thánh vương ra sao, làm sao mà yêu nhau, tối hậu làm sao ngã xuống, các loại ký ức này rõ ràng hiện ra trong đầu Trương Hiểu Vũ, cảm giác dường như tự mình kinh lịch qua vậy.

    "Nguyên lai đây là đệ nhất thế của ta, tuy rằng so với nhân sinh hiện tại thì không tương đồng thế nhưng trình độ đặc sắc thì tuyệt không thua kém”. Trương Hiểu Vũ thở ra một hơi đem ký ức trước đây một lần nữa quy hoạch lại ghi nhớ một cách có trật tự trong linh hồn.

    Ngoại trừ nhân sinh kinh lịch ra còn có lực lượng của lưỡng chủng pháp tắc khiến cho Trương Hiểu Vũ coi trọng, lưỡng chủng pháp tắc này chính là tinh hoa thực lực của Thương Khung Thần Vương phân biệt là Phá Toái Pháp Tắc và Thương khung pháp tắc.

    Phá Toái Pháp Tắc, danh như ý nghĩa là ý chí vô kiên bất tồi, có thể đánh nát bấy tất cả, đây là lực lượng dương cương cực hạn nhất, quang minh chính đại nhất.

    Tuy nhiên Thương khung pháp tắc còn cao thâm hơn Phá Toái Pháp Tắc bởi vì nó bao hàm cả Thời gian và Không gian áo nghĩa ở trong đó, ở dưới loại pháp tắc bao phủ tất cả dường như tiến vào một cái lao lung rộng lớn, trong đó tất cả trừ người thi triển pháp tắc ra thì không ai có thể sử dụng pháp tắc khác được.

    Sau khi thể ngộ Phá Toái Pháp Tắc cùng với Thương khung pháp tắc một lần và tầng tầng phân giải ra, chỉ mất một ít thời gian, Trương Hiểu Vũ đã triệt để nắm giữ được lưỡng chủng pháp tắc lực lượng, lúc này hắn tổng cộng đã nắm được ba loại pháp tắc lực lượng hoàn chỉnh, một khi chiến đấu cùng địch nhân thì công kích chắc chắn sẽ hết sức đa dạng, cũng không dễ dàng bị địch nhân nhìn thấu sáo lộ.

    Lấy từ nguyên giới ra một thanh đê giai công kích Thần khí, Trương Hiểu Vũ sử dụng tâm thần rồi chợt dùng bàn tay bóp một lúc lâu sau thì mới buông ra.

    Cái công kích Thần khí này nhìn từ bề ngoài thì so với lúc trước không có gì khác nhau nhưng nếu như sử dụng Hồn lực đi cảm thụ thì phát hiện ra hư vô Hồn lực có xu thế bị nghiền nát, một loại khí tức nhàn nhạt vô kiên bất tồi tràn ngập bề ngoài Thần khí.

    Đưa tay vẽ một cái vòng tròn ở trên hư không, Trương Hiểu Vũ giơ cái Thần khí này quay một vòng tròn trên hư không rồi nhẹ nhàng ném tới, phanh một tiếng, tất cả trong vòng tròn đều nát bấy tùy theo, Thần khí trên tay cũng vỡ nát ra.

    "Việc đả nhập pháp tắc vào trong Thần khí cũng không khó, bất quá cần tìm được Thần khí có thể chống đỡ pháp tắc lực lượng, phỏng chừng cũng chỉ có Thái cổ cao giai Thần khí mới có thể hấp thu được pháp tắc lực lượng mà tiến hóa đến Thiên Thần khí, Thần khí khác chỉ cần dùng vài lần là tan vỡ mất”. Trương Hiểu Vũ lẩm bẩm nói.

    Kiện Phá Toái Chuy kia sau khi được đả nhập Phá Toái Pháp Tắc, lại được Thương Khung Thần Vương uẩn dưỡng nghìn vạn năm mà mới trở thành Thiên Thần khí chân chính, nếu mình sử dụng bổn nguyên lực lượng tái tạo ra một cái kiện Thiên Thần khí thứ hai thì phải chờ tới nghìn vạn năm sau mới có thể, bằng không chỉ là tạo ra một cái Thần khí uy lực thật lớn mà thôi.

    Nên đi ra thôi, động tĩnh càng lúc càng lớn rồi, Trương Hiểu Vũ đứng lên rồi đi ra khỏi tu luyện thất và Huyền Hoàng Tháp.

    Một bước đi ra, Trương Hiểu Vũ xuất hiện cạnh gương mặt người thật lớn mỉm cười nói: "Sư tôn, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi là sư tôn!".

    Gương mặt người thật lớn biến thành chân thân Thiên Đô Thần vương cười nói: "Lẽ ra nên như vậy, ngươi trở thành Thần vương là điều mà rất nhiều người chờ mong ”.

    "Ha ha, Trương huynh đệ, ngươi rốt cục trở thành Thần vương rồi”. Trong hư không liên tiếp có mấy người xuất hiện, phân biệt là Hoang Thần Vương, Long thần vương, Bất diệt Thần vương, người vừa nói là Hoang Thần Vương.

    Trương Hiểu Vũ gật đầu cười nói: "Tiểu Hổ! Đã lâu không gặp”.

    Hoang Thần Vương sửng sốt rồi cảm khái cười nói: "Ta đã quên, khi ngươi trở thành Thần vương là sẽ khôi phục lại ký ức của đệ nhất thế lão đại, hảo hoài niệm, đã thật lâu không có nghe cách xưng hô này rồi!" Hắn là Ban Lan Hổ Nhân trong hoang nhân nên Thương Khung Thần Vương vẫn kêu hắn là Tiểu Hổ.

    Long thần vương nói: "Thiên Đô Thần vương, Trương Hiểu Vũ đã trở thành Thần vương, cũng nên có một xưng hào Thần vương, ngươi xem nên gọi hắn là gì!".

    Cái này thì Thiên Đô Thần vương đã sớm nghĩ đến rồi, hắn cười nhạt nói: "Hắn tu luyện là Thần ma cửu biến công pháp nên kêu là Thần Ma Vương”.

    "Thần Ma Vương, cái xưng hào này rất là khí phách”. Bất diệt Thần vương gật đầu nói.

    "Hắc hắc, có vẻ như so với xưng hào Thương Khung Thần Vương của lão đại ta còn muốn khí phách hơn một chút, Thần, Ma, đó chính là ý tứ lớn nhất đó”.

    Một lúc sau, đám Lôi chi Thánh vương, Tam âm Thánh vương, Thổ chi Thánh vương cũng nhất nhất đến chúc mừng, mặc kệ làm sao, đối với bọn họ mà nói có thêm Thần vương thì trong đại chiến càng có thêm phần thắng, đây là chuyện tốt thật lớn mà.

    Nhìn thấy chúng Thần vương và Thánh vương ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm những người khác tự giác lui ra.

    Trương Hiểu Vũ đưa con mắt nhìn vào hư không như có chút suy nghĩ nói: "Xem ra Thái cổ cường giả nhòm ngó cũng không ít”.

    "Hắn muốn nhìn thì cứ để cho hắn xem đi!" Thiên Đô Thần vương từ lâu đã biết có người cách giới diện thường xuyên giám sát Thiên Đô giới, chỉ là bởi vì hắn vô pháp thấy đối phương ở thế giới nào nên cũng không có biện pháp nào, bằng không với thực lực của hắn hà tất lại để cho người khác tới cửa khi dễ.

    Trương Hiểu Vũ cười lạnh một tiếng, "Vừa lúc ta mới tấn chức Thần vương, coi như là một lần nghiệm chứng thực lực đi!". Sau khi đạt đến Thần vương, Thần Ma Nhãn của Trương Hiểu Vũ đã có thể thấu thị thế giới nhìn qua một thế giới khác, bất quá hiện nay tu vi hắn chưa ổn định nên chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy hình ảnh một thế giới khác.

    "Ngươi có thể thấy một thế giới khác”. Thiên Đô Thần vương có chút kinh ngạc, những người khác cũng đều rất hiếu kỳ nhìn hắn. Tuy nhiên Trương Hiểu Vũ không có trả lời mà trực tiếp thò bàn tay xuyên qua Chân nguyên giới.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  3. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 535: Pháp tắc tề xuất

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Nguyên bản khoảng cách giữa các thế giới dị thường xa xôi thế nhưng khi Trương Hiểu Vũ thò tay đi qua các tầng giới diện thì tựa hồ ngay cả không gian và thời gian đều bị áp súc lại, trong nháy mắt đã đem một khô hoàng lão giả bắt đến Thiên Đô giới.

    Thiên Đô Thần vương nhận ra người này nên liền nói: "Ta còn tưởng là ai, nguyên lai là Khô Mộc Lão Tổ, năm đó ngươi bị sư phụ ta đánh bại trốn về dị giới, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không trở về nữa”.

    Hoàng lão giả kiêng kỵ nhìn thoáng qua Trương Hiểu Vũ và Thiên Đô Thần Vương rồi âm hiểm cười nói: "Hắc hắc, tiểu tử năm đó bây giờ cũng đã thành nhân vật một mình đảm đương một phía rồi, bất quá các ngươi tuy rằng nhiều người nhưng muốn lưu lại Hoàng lão tổ ta thì vẫn chưa làm được đâu”.

    "Ta biết thực lực lão tổ bây giờ so với năm đó càng thêm cường đại, nhưng hiện tại đã không phải là thời đại kia của các ngươi nữa, bằng không ngươi cũng không cần phải lén lút để ý tới tình hình Thiên Đô giới ta nữa”. Thiên Đô Thần vương cười nhạt nói.

    "Như vậy ta liền quang minh chính đại ly khai, xem các ngươi làm sao lưu ta lại được”. Khô Mộc Lão Tổ chính là cường giả thời Thái cổ, bị một tiểu bối bắt đến đã là chuyện mất mặt đến cực điểm, lúc này hắn quyết tâm muốn từ vòng vây của mọi người mà thong dong ly khai.

    Nói xong hắn vung tay lên, cả hư không dường như cây đại thụ chết héo vậy, liền mục nát đi, cả người Khô Mộc Lão Tổ dung nhập vào trong đó, trong chớp mắt đã tiêu thất vô hình.

    Hoang Thần Vương ngây ngẩn nói: "Cứ như thế để cho hắn chạy sao”. Nguyên bản hắn muốn động thủ thế nhưng nghe ngữ khí Trương Hiểu Vũ muốn một mình đối phó với hắn nên liền ở một bên xem.

    Trương Hiểu Vũ nói: "Yên tâm, hắn còn đang ở trong tay ta ”. Nói xong hai tay khẽ vỗ, một cái thủy phao trong suốt từ trong không gian thoát ly ra, nhìn chăm chú có thể thấy được Khô Mộc Lão Tổ chính ở trong đó phi hành với vẻ mặt đắc ý.

    "Được rồi, đây là Thương khung pháp tắc của lão đại đó!" Hoang Thần Vương chợt kinh hỉ nói.

    "Thương khung pháp tắc là đệ nhất thể chi pháp tắc, bây giờ tái hiện tại Chân nguyên giới tất nhiên có thể kiến lập kỳ công”. Thổ chi Thánh vương là người tối hậu gia nhập vào trận doanh của Thiên Đô Thần vương, nguyên bản hắn đối với lựa chọn của mình nhiều ít có chút hối hận, nhưng hiện tại thấy thủ đoạn của Trương Hiểu Vũ thì tâm trạng bình phục lại mà không khỏi bật thốt lên nói.

    Nghe vậy, tất cả mọi người đều gật đầu, Thương khung pháp tắc là một loại lực lượng có thể ảnh hưởng tới thời gian và không gian pháp tắc, huyền ảo trong đó ngoại nhân khó có thể hiểu được, năm đó Thương Khung Thần Vương và Chiến Tổ có thể đánh trọng thương Thái Cổ thánh vương có hơn phân nửa là dựa vào Thương khung pháp tắc, đây cũng là lý do vì sao Thương khung pháp tắc được xưng là Thể chi pháp tắc đệ nhất, ngay cả pháp tắc của Chiến Tổ và Thiên Đô Thần vương cũng không thể so sánh với.

    Thanh âm của Trương Hiểu Vũ xuyên thấu qua thủy phao nói: "Khô Mộc Lão Tổ, ngươi cho là có thể thoát được ra khỏi phiến thiên địa này sao? Nhìn kỹ chung quanh đi!".

    Nghe vậy, trong thủy phao Khô Mộc Lão Tổ nhắm mắt lại tỉ mỉ cảm thụ một phen thì phát hiện ra mình căn bản không có di động, vẫn như trước đứng tại tọa độ cũ, chỉ bất quá từ không gian cũ đi tới một cái không gian khác mà hắn cũng không quen thuộc cho lắm.

    "Ngươi đến tột cùng đã làm cái gì với ta”. Khô Mộc Lão Tổ biến sắc mặt hắng giọng hỏi, năm đó hắn và Chiến Tổ chiến đấu cũng không có buồn bực như vậy, hiện tại bị người ta đùa bỡn còn không biết.

    Trương Hiểu Vũ nói: "Ngươi bây giờ đang ở trong pháp tắc lung tráo của ta, chỉ cần ta không dừng lại thì ngươi muốn thoát ly nơi này có chút trắc trở đó”.

    Hừ lạnh một tiếng, Khô Mộc Lão Tổ xem thường nói: "Nếu không phải là thế giới thật, như vậy ta sẽ phá hủy nó, nhìn ngươi làm sao cản trở được ta”.

    "Khô Mộc Pháp Tắc, Thiên Địa Hủ Hủ!" Khô Mộc Lão Tổ một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa, nhất thời thế giới trong thủy phao lấy lão tổ làm trung tâm hướng về bốn phương tám hướng mục nát đi, màu sắc khô vàng trong chớp mắt đã chiếm đến một phần mười thủy phao, xem ra tùy thời đều có thể lan ra toàn bộ.

    Chúng thần vương và Thánh vương đều nhướng mày, pháp tắc của Khô Mộc Lão Tổ quá mức bá đạo, có thể làm cho thiên địa đều bị bị mục nát, chỉ sợ không cần bao lâu thời gian nữa là có thể thoát khốn.

    "Khặc khặc, tiểu bối, khi Khô Mộc Lão Tổ ta tung hoành thiên hạ thì ngươi còn không biết đang ở nơi nào!" Khô Mộc Lão Tổ đối với pháp tắc của mình rất tự tin mà bắt đầu trào phúng Trương Hiểu Vũ.

    Trương Hiểu Vũ sắc mặt bất biến, một chưởng hư đè vào thủy phao rồi thản nhiên nói: "Không nên vui vẻ quá sớm, không gian gấp khúc, thời gian nghịch lưu”.

    Trong tầm mắt mọi người, trong thủy phao màu khô vàng nguyên bản đang lan đi nhanh chóng đột nhiên quỷ dị trực tiếp nghịch lưu mà quay về, tốc độ lan tràn chậm đi trông thấy.

    "Tiểu bối ghê tởm, mục nát cho ta”. Khô Mộc Lão Tổ đã sử dụng lực lượng pháp tắc đến cực hạn, tốc độ mục nát lại từ từ đề thăng, mắt thấy nó đã muốn đột phá thủy phao.

    Trương Hiểu Vũ cũng không giật mình, Khô Mộc Lão Tổ dù sao cũng là cường giả tung hoành thời Thái cổ, là nhân vật sánh vai với Chiến Tổ, mà hắn bất quá mới vừa trở thành Thần vương, ngay cả Thần ma cửu biến có thần kỳ thì cũng cần có thời gian tích lũy và khai thác năng lực trong đó.

    "Phá Toái Pháp Tắc!", trong thủy phao, Trương Hiểu Vũ hướng về Khô Mộc Lão Tổ sử xuất ra Đệ nhị chủng pháp tắc lực lượng.

    Trong thủy phao, quanh thân Khô Mộc Lão Tổ không gian khô vàng bị nghiền nát tan rã, lực lượng cường đại đè nén thân thể và pháp tắc của hắn.

    "Đệ nhị chủng pháp tắc!" Cái này làm cho Khô Mộc Lão Tổ kinh ngạc, trong nhận thức của hắn thì cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào có lưỡng chủng pháp tắc lực lượng, phải biết rằng lĩnh ngộ đệ nhất loại pháp tắc lực lượng thì tương đối dễ nhưng lĩnh ngộ Đệ nhị chủng pháp tắc lực lượng thì khó khăn hơn rất nhiều, bằng không vô số năm qua tất nhiên sẽ gặp được không ít người lĩnh ngộ được lưỡng chủng pháp tắc lực lượng.

    Thần tình ngưng trọng, trên mi tâm Khô Mộc Lão Tổ hiện lên ra một đoàn quang mang màu đồng thau rồi nó biến ảo thành một cái đại chung màu đồng thau thật lớn bao quanh thân mình.

    Thiên Đô Thần vương nhắc nhở Trương Hiểu Vũ nói: "Thần Ma Vương, đây là thiên Thánh khí của Khô Mộc Lão Tổ, là Bất Hủ Đồng Chung, tại thời Thái cổ thập phần nổi danh”.

    Ngũ Hành thánh vương cũng nói: "Bất Hủ Đồng Chung có thể tự thành không gian, nếu như vô pháp phá vỡ phòng ngự của nó thì không gian bên trong cũng sẽ không bị hao tổn gì”.

    "Tốt như thế sao! Bạo Liệt Pháp Tắc!" Trương Hiểu Vũ lập tức thay Phá Toái Pháp Tắc thành Bạo Liệt Pháp Tắc, bắt đầu phá hư từ bên trong Bất Hủ Đồng Chung.

    Khô Mộc Lão Tổ càng kinh ngạc, đối phương dĩ nhiên thi triển ra đệ tam chủng pháp tắc lực lượng, lẽ nào hắn đã chuyển thế ba lần, cũng chỉ có như vậy thì mới có thể giải thích vì sao một mình hắn thân kiêm tam chủng pháp tắc, bất quá điều này làm cho hắn càng kinh ngạc, dù sao người cả tam thế đều có thể trở thành Thần vương đúng là còn có chưa từng có nghe nói qua.

    Trong Bất Hủ Đồng Chung là một mảnh hỗn loạn, suýt nữa lan đến gần Khô Mộc Lão Tổ, hắn mạnh cắn răng một cái, khô mộc Thánh nguyên lực toàn lực quán chú vào đồng chung rồi chợt quát nói: "Thiên địa bất hủ, trấn cho ta!".

    So sánh với pháp tắc của Khô Mộc Lão Tổ, nếu như luận về một loại pháp tắc lực lượng thì sợ rằng chỉ có Thương khung pháp tắc mới có thể so sánh với đối phương, thậm chí là muốn hơn một ít, về phần Phá Toái Pháp Tắc và Bạo Liệt Pháp Tắc thì còn yếu nhược hơn một ít.

    Cũng may là Trương Hiểu Vũ thân mình mang tam chủng pháp tắc lực lượng, một loại không được thì lưỡng chủng cùng tiến lên, lưỡng chủng không được thì ba loại cùng tiến lên.

    "Phá Toái Pháp Tắc, Bạo Liệt Pháp Tắc!".

    Hai tay ẩn chứa lưỡng chủng pháp tắc đồng thời đánh về phía thủy phao, Trương Hiểu Vũ thôi động hắc sắc Thần ma lực đến cực hạn mà trùng kích Khô Mộc Lão Tổ.

    Nội ngoại giáp công, Bất Hủ Đồng Chung tuy rằng không có lập tức bị phá khai thế nhưng bắt đầu dao động không ngừng, phảng phất tùy thời có thể tan vỡ làm cho Khô Mộc Lão Tổ thật là buồn bực.

    "Tiểu bối, thực sự khinh người quá đáng”. Khô Mộc Lão Tổ oa oa kêu to.

    Trương Hiểu Vũ đạm nhiên nói: "Lão tổ thủ đoạn thông thiên làm cho Hiểu Vũ thực tại bội phục”. Tuy rằng hắn vừa mới tấn chức Thần vương nhưng trong các Thánh vương và Thần vương, chỉ có Thái Cổ thánh vương, Ngũ Hành thánh vương, Thiên Đô Thần vương có thể làm cho hắn coi trọng, những người khác thì hắn tự tin là có thể đánh một trận, thậm chí là tự tin sẽ chiến thắng.

    Mắt thấy Trương Hiểu Vũ ngay cả cường giả thời Thái cổ đều có thể áp chế được, tất cả mọi người đều khiếp sợ và vui vẻ, khiếp sợ là vì Trương Hiểu Vũ mới tấn chức Thần vương mà đã có thực lực như vậy, sau này có thể phát triển hơn nữa, vui vẻ là khoảng cách đến đại chiến lần thứ ba còn có hơn một vạn năm, có lẽ sẽ sớm hơn cũng nói không chừng, Trương Hiểu Vũ cường đại như vậy sẽ giúp bọn họ gia tăng phần thắng.

    "Hôm nay Thần Ma Vương so với lão đại lúc trước mạnh hơn rất nhiều, thực lực tổng hợp phỏng chừng không kém gì Thiên Đô Thần vương”. Hoang Thần Vương hắc hắc nói.

    Thiên Đô Thần vương cười nhạt nói: "Tam chủng pháp tắc lực lượng hợp lại xác thực là thập phần khó chơi, ta cũng không có chắc chắn thắng được hắn”. Đơn thuần luận về thực lực mà nói, Thiên Đô Thần vương có thể là người thứ hai Chân nguyên giới, thế nhưng ba pháp tắc kết hợp lại đủ để dung hoà ưu thế của hắn.

    Thổ chi Thánh vương trong lòng cảm thấy may mắn, khi đó hắn lựa chọn xác thực không có sai, hơn nữa hắn rất không thích pháp tắc của Thái Cổ thánh vương và sự cường thế của người này.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  4. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 536: Mở ra không gian

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    "Ngươi nếu nguyện ý gia nhập vào trận doanh của chúng ta thì ta liền thả ngươi đi ra”. Trương Hiểu Vũ không biết Khô Mộc Lão Tổ và Chiến Tổ có đại cừu gì thế nhưng thực lực đối phương cực kỳ cường đại, hắn hiện nay chỉ có thể vây khốn đối phương còn muốn đánh chết hắn thì có chút khó khăn.

    Trong cơ thể Khô Mộc Lão Tổ, Thánh nguyên lực từ lâu đã được thôi động đến cực hạn mà giằng co với Trương Hiểu Vũ, nay nghe vậy thì cả giận nói: "Nằm mơ đi, lão tổ tung hoành thiên hạ sao lại nghe các ngươi điều khiển chứ”.

    Hoang Thần Vương nói: "Lão tổ nói lời này là không đúng rồi, mọi người đều cùng một cái trận doanh, sao nói ai điều khiển ai chứ”.

    Thiên Đô Thần vương cười khổ lắc đầu nói: "Các ngươi không nên uổng phí tâm tư, sư tôn năm đó đánh chết hảo bằng hữu của hắn nên từ lâu đã ở thế như thủy với hỏa rồi, hiện tại hắn có gia nhập vào trận doanh chúng ta thì chỉ sợ là có điều mưu đồ”.

    "Như vậy, chúng ta đây đồng tâm hiệp lực đánh chết hắn đi!" Bất diệt Thần vương vừa nói chuyện vừa hướng về phía thủy phao đánh ra một cái pháp tắc.

    Áp lực gia tăng mãnh liệt, Khô Mộc Lão Tổ biết ngày hôm nay rốt cuộc đã rơi vào hạ phong rồi, nếu như không nghĩ biện pháp đào tẩu thì tất nhiên sẽ thành tro bụi mất.

    "Các ngươi chờ đó, lão tổ sẽ trở về tìm các ngươi báo thù, Khô Mộc Pháp Tắc: Cực Điểm Hủ Hủ!" quanh thân Khô Mộc Lão Tổ quang hoa ngưng tụ thành một điểm rồi xì một cái chọc thủng thủy phao một cái động lớn, thân thể lão nhanh chóng tiến vào cái động đó mà tiêu thất vô tung vô ảnh.

    Tam âm Thánh vương cau mày nói: “Vậy mà cũng để cho hắn chạy mất, Thái cổ cường giả quả nhiên không dễ chọc vào”.

    Ngũ Hành thánh vương nói: "Trừ phi chúng ta có thể áp đảo được lão, bằng không muốn giết chết một Thái cổ cường giả thì ngay cả Thái Cổ thánh vương cũng làm không được”.

    "Khô Mộc Lão Tổ vừa rồi chấp nhận gây tổn hại cho nguyên thần mà phát huy ra uy lực cực hạn của pháp tắc, không có một đến mười vạn năm là không có khả năng khôi phục đến trạng thái đỉnh, cũng không đủ gây cho chúng ta sợ hãi”. Thiên Đô Thần vương không đem Khô Mộc Lão Tổ để vào mắt, trong đông đảo các Thái cổ cường giả thì thực lực kẻ này chỉ có thể nằm vào tầng trên của nhóm giữa mà thôi.

    Thủy phao tiêu thất, Trương Hiểu Vũ hỏi: "Thời Thái cổ có cường giả nào nữa không, nếu như có thể mời mấy người gia nhập vào trận doanh chúng ta thì phần thắng tất nhiên là tăng nhiều”.

    Lắc đầu, Ngũ Hành thánh vương nói: "Rất khó, những Thái cổ cường giả này đều có tính cách duy ngã độc tôn, muốn để cho bọn họ gia nhập vào trận doanh thì trừ phi là để bọn họ tới làm chủ đạo, điều này hiển nhiên là không có khả năng”.

    "Không sai, cường giả thời Thái cổ tuy rằng đều là nhân vật đứng đầu nhưng đại thể vẫn có thể chia ra làm ba trình độ, tầng thứ ba thứ là yếu nhất tương đương với phổ thông Thần vương và Thánh vương, tầng thứ hai chính là tầng của Khô Mộc Lão Tổ, tầng thứ nhất thì có năm người, phân biệt là Thánh tổ, Tu La tổ, sư tôn Chiến Tổ, Huyết tổ cùng với Bạch Cốt lão tổ, trong đó dĩ Thánh tổ và Tu La tổ cực mạnh, sư tôn Chiến Tổ và Huyết tổ hơi yếu hơn, Bạch Cốt lão tổ còn yếu hơn một chút nữa”. Thiên Đô Thần vương thân là đệ tử của Chiến Tổ nên đối với những cái này thập phần rõ ràng.

    Nghe vậy, Trương Hiểu Vũ âm thầm gật đầu, hiện nay thực lực hắn hẳn là bị vây tại tầng thứ hai nhưng cũng là đỉnh phong, có thể chống lại cường giả tầng thứ một một chút nhưng chiếm không được thượng phong.

    "Kỳ thực chúng ta có thể và bọn họ kết minh, dù sao bây giờ Thái Cổ thánh vương quá mạnh mẽ, không đồng tâm hiệp lực thì không ai có thể đánh bại hắn”. Tam âm Thánh vương nói.

    "Tuy nhiên biện pháp này cũng không dễ thực thi”.

    Tất cả mọi người minh bạch, đám Thái cổ cường giả này đều là cáo già, toàn bộ đều chờ đợi bọn hắn và Thái Cổ thánh vương đại chiến, khi song phương lưỡng bại câu thương mới đi ra chiếm tiện nghi.

    Lôi chi Thánh vương hừ lạnh nói: "Nếu như bọn họ đều có chủ ý như vậy thì cái thân phận tang gia chi cẩu này sợ rằng phải gánh chịu cả đời thôi”.

    Trương Hiểu Vũ nói: "Những người đúng là tai họa, bất quá bọn họ muốn chiếm tiện nghi ư, e rằng Thái Cổ thánh vương sẽ làm một lưới bắt hết, đến lúc đó bọn họ có thể trở về cầu chúng ta”.

    Qua vài ngày sau, Trương Hiểu Vũ chuẩn bị mở không gian của riêng mình. Cách Thiên Đô giới không quá xa có một mảnh hư không loạn lưu, trong đó Trương Hiểu Vũ toàn lực vận chuyển hắc sắc Thần Ma chi lực há mồm rồi vươn hai tay đẩy ra hai bên.

    Một tầng lực lượng vô hình khuếch tán ra bốn phương tám hướng, lực lượng cường đại đẩy mạnh làm cho không gian lực xung quanh tán loạn mà đè ép lại cùng một chỗ tụ tập tại lại thành tầng tầng lực lượng mà dần hình thành một cái không gian bích vô hình.

    Theo thời gian trôi qua, không gian chỉnh thể hình cầu càng lúc càng lớn, không gian bích bên ngoài hình cầu cũng từ từ dày lên mà trở nên vững chắc vô cùng, vô hình vô tích.

    Hành động của Trương Hiểu Vũ đối với Thần vương và Thánh vương mà nói cũng không tính toán cái gì thế nhưng cư dân Nguyên thủy tinh thì bắt đầu chấn kinh rồi, bởi vì buổi tối bọn họ đã thấy được ánh trăng thứ sáu, tuy rằng lúc vừa mới bắt đầu ánh trăng này rất nhỏ, hầu như chỉ tương đương với một ngôi sao nhưng phải biết rằng trên bầu trời Nguyên thủy tinh vốn không có sao, ngay cả ánh trăng cũng không phải là ánh trăng thật mà là ánh sáng của không gian của các Thần vương phát ra.

    Lúc này xuất hiện thêm ánh trăng thứ sáu, mọi người đều biết đã có đệ lục Thần vương sinh ra hơn nữa còn đang mở ra không gian của riêng mình.

    Dưới sự quan sát của rất nhiều người ở Nguyên thủy tinh, ánh trăng cỡ hạt đậu này dần bành trướng tới cỡ hạt nhãn, ánh trăng sáng tỏ.

    Đến tháng thứ ba, ánh trăng to cỡ hạt nhãn đã đạt đến quả quýt.

    Tháng thứ sáu biến thành cỡ quả bưởi.

    Tháng thứ chín bằng cái chậu rửa mặt. Đến tháng mười hai, ánh trăng chính thức thành hình, chỉ hơi thua kém không gian của Thiên Đô Thần vương và Bất diệt Thần vương một chút thôi.

    "Ánh trăng thành hình, không biết đệ lục Thần vương là ai?", khi ánh sáng bừng lên, tất cả mọi người tại Nguyên thủy tinh bắt đầu tiếp nhận sự thực về tân Thần vương sinh ra.

    "Ta có một biểu ca là đệ tử Chiến thần cung, hắn nghe người ta nói thì tân Thần vương là Ma đế năm đó, bây giờ Thần Ma Vương”.

    "Ma đế, Thần Ma Vương, dĩ nhiên là một người hả”.

    "Năm đó Ma đế tại trình độ Võ đế uy phong vô cùng, nghĩ không ra nhanh như vậy đã tựu thành Thần vương rồi, những thiên tài cùng thời với hắn đã có ai tiến vào Võ thánh hoặc Chiến thần không ”.

    "Sang Đế đến một nghìn năm trước mới tiến vào cao giai Võ thánh, Nguyên Đế cũng mới là trung giai Võ thánh đỉnh, Bằng Đế đã tiến vào trung giai Võ thánh”.

    "Cũng không thể so với hắn được ! Thần Ma Vương có thể nói là thiên tàikiệt xuất nhất hàng tỉ năm qua”.

    Đang tự mình mở ra không gian nên Trương Hiểu Vũ tự nhiên là không biết mọi người ở Nguyên thủy tinh đang nhận xét hắn, hơn nữa hắn cũng tịnh không quan tâm đến loại chuyện này, hắn hiện nay đang phiền não là làm sao để trấn áp phiến không gian này, một cái không gian hình thành thì phải có thứ gì đó tới trấn áp, bằng không sẽ không ổn định, nếu có Thần vương hoặc Thánh vương khác tiến vào sẽ khiến cho không gian đổ nát.

    Lẽ nào phải dùng Thiên Thần khí tới trấn áp, tuy nhiên cái ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu một cái mà thôi, sau đó Trương Hiểu Vũ lập tức phủ quyết, nói giỡn rồi, dùng Thiên Thần khí tới trấn áp tân không gian quả thực là đại tài tiểu dụng, lẫn lộn đầu đuôi, hắn sẽ không làm việc ngốc này.

    Như vậy thì như các Thần vương khác vậy, dùng cung điện để trấn áp không gian.

    Nghĩ đến là làm, Trương Hiểu Vũ đem cái gì kim chúc, khoáng thạch, Thần khí, Thánh khí trong nguyên giới ra, sau đó hắc sắc Thần Ma chi lực từ lòng bàn tay phun ra bao vây lấy cả núi đồ vật.

    Ba ngày trôi qua, lúc này trong tay Trương Hiểu Vũ xuất hiện một tòa hắc sắc cung điện tinh xảo không gì sánh được, tòa cung điện này được dung hợp mấy trăm kiện Thánh khí, trăm kiện Thần khí cùng với vô số kim chúc và khoáng thạch, luận về giá trị tuy rằng thua Thiên Thần khí nhưng cũng không thể so sánh vì mọi sự so sánh đều là khập khiễng.

    Đương nhiên, cái này vẫn chưa xong, Trương Hiểu Vũ dành nửa tháng thời gian đả nhập Thương khung pháp tắc vào hắc sắc cung điện đồng thời làm cho thời gian và không gian trong đó dung hợp vào nhau, khiến cho không gian trở thành nhất thể đồng thời trở thành hạch tâm bộ phận bất khả dao động.

    Làm xong này tất cả, Trương Hiểu Vũ bắt đầu tạo sơn.

    So sánh với Thổ chi Thánh vương, Trương Hiểu Vũ tạo sơn lãng phí rất nhiều tinh lực, bất quá đối Thần vương mà nói đây cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn, hắn có thể dùng Thần Ma chi lực mà khu sử thổ nguyên khí hình thành ngọn núi, thổ nhưỡng, nham thạch, sau đó khu sử Thủy nguyên khí hình thành hồ nước, sông ngòi thậm chí là biển rộng, sau đó tiếp tục chế tạo cây cối, hoa cỏ, kim chúc quáng, bảo thạch, địa hỏa, nham thạch nóng chảy.

    Đem hắc sắc cung điện đặt trên một đỉnh núi lớn nhất tại trung tâm, toàn bộ thế giới hơi hoảng động một cái rồi chợt bắt đầu định hình và ổn định.

    Mỉm cười, Trương Hiểu Vũ hai tay phất ra, có một phần ngọn núi đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên sau đó dưới lực lượng vô hình mà biến hình trở thành một cái trùy hình, nhìn qua giống như tiên cảnh vậy.

    Đứng trên bầu trời, Trương Hiểu Vũ nhìn thế giới do mình sáng tạo ra mà có một loại cảm giác thành tựu cường liệt, tại nhân giới địa cầu, Sáng Thế Thần là thần linh trong thần thoại, hắn bây giờ tuy rằng chưa đạt đến tình trạng sáng thế nhưng đã có thể mở ra không gian, đây không thể nghi ngờ gì là một loại cực đại hưởng thụ.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  5. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 537: Loại pháp tắc thứ tư

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Mở thế giới thuộc về mình, Trương Hiểu Vũ lại từ Nguyên Thủy Tinh đem theo rất nhiều hoang thú, phần lớn đều là bốn năm giai, hơn nữa là loại gây giống tương đối nhanh.

    Cuối cùng, Trương Hiểu Vũ cảm thấy trên bầu trời quá tĩnh mịch, trực tiếp từ Thánh Vực đem đến hơn mười vạn tinh cầu lớn nhỏ, những tinh cầu này hình thành một cái tinh hệ loại nhỏ, trong đó lại chia làm hằng tinh, hành tinh cùng với vệ tinh, quay quanh lẫn nhau, tự quay, sau đó lấy Thương Khung Pháp Tắc đến phụ trợ cân đối.

    "Cha! Trên bầu trời còn có tinh cầu, là ngươi lấy đến sao." Lạc Thi Thi chúng nữ, Tiểu Kiệt Tiểu Hắc, Dạ Trường Phong Tiêu Linh bọn người toàn bộ đi tới cái phiến thế giới rộng lớn này, nguyên một đám trong lòng lấy làm kỳ lạ, nhất là Tiểu Kiệt càng hưng phấn không thôi.

    Trương Hiểu Vũ cười cười, hướng về chúng nhân nói: "Sau này nơi này chính là nhà chúng ta, các ngươi tùy ý ở trong này, dù sao chỗ này khá lớn." Đừng nói mọi người cộng lại chưa được mười người, chính là một ức người, ngàn ức người, mười vạn ức người cũng có thể ở lại bên trong, hơn nữa vẫn còn có vẻ dân cư thưa thớt.

    Trần Băng mỉm cười nói: "Ha ha, chúng ta đây sẽ không khách khí." Trần Băng cùng Thủy Lê nữ nhi Tụ Thủy Đại Đế đã sớm kết thành vợ chồng, hôm nay còn có môt đứa con trai.

    An bài tốt mọi người, Trương Hiểu Vũ hướng về Lạc Thi Thi nói: "Từ Thiên Đô Giới tới Thủy Thánh Địa không quá thuận tiện, ta ở trong cung điện đả thông một cái áp súc thông đạo, ngươi có thể ở Thần Ma Giới trước khi tới Thủy Thánh Địa." .

    "Thủy Ấn Ký ta đã toàn bộ luyện hóa, còn kém một chút là đột phá đến cảnh giới Thánh Vương, khi đó ta thi triển thủ đoạn dời Thủy Thánh Địa chuyển qua bên cạnh Thần Ma Giới." Lạc Thi Thi nói.

    "Như thế tốt lắm, ngươi cũng phải đem lĩnh ngộ áo nghĩa của mình dung hợp, đến lúc đó hai loại pháp tắc đều xuất hiện, bình thường Thánh Vương cũng không phải đối thủ của ngươi." .

    Lạc Thi Thi gật gật đầu, "Cái này ta biết rõ, ta đã dung hợp đến loại áo nghĩa thứ tám." Thủy pháp tắc cũng chia làm rất nhiều loại, trong Thủy Ấn Ký ẩn chứa một loại thủy pháp tắc vĩnh hằng hư vũ, ý là pháp tắc vừa ra, trong hư không xuất hiện mưa pháp tắc, hơn nữa là mưa vĩnh viễn không ngừng, , trừ phi chủ nhân chủ động đình chỉ pháp tắc vận hành.

    Sau khi trở thành Thần Vương, Trương Hiểu Vũ đã không cần ở trong Huyền Hoàng Tháp tu luyện, cả trời đất đối với Thần Vương mà nói đều là Huyền Hoàng Tháp, hơn nữa là cấp bậc cao nhất, nhưng mà Trương Hiểu Vũ không cần Huyền Hoàng Tháp, Tiểu Kiệt còn cần Huyền Hoàng Tháp đến tu luyện, dưới tình huống như vậy, Trương Hiểu Vũ ngay sau đó đả thông một cái không gian thông đạo nối với Thiên Đô Giới, để cho Tiểu Kiệt cùng với người khác tùy thời tiến vào Thiên Đô Giới.

    Thái Cổ Giới đại điện.

    Ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi Thái Cổ Thánh Vương mặt không biểu tình, ai cũng không biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì, cố kỵ cái gì.

    "Rốt cục trở thành Thần Vương, nhưng mà càng cường đại, các ngươi sẽ càng cảm thấy tuyệt vọng." Thánh Vương cũng là có người cảm tình, bọn họ cũng sẽ phẫn nộ, thương tâm cùng với tôn nghiêm, đại đồ đệ của mình bị người đánh chết, hắn tự nhiên sẽ không dễ chịu, nhưng hôm nay tình thế thiên biến vạn hóa, hắn không thể mạo hiểm như vậy, bởi vì với hắn mà nói, một khi thất bại, chính là vạn kiếp bất phục.

    Bày tay trái xuất hiện một khỏa quang cầu tương hồ, người cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, cái đoàn tia sáng này so với vạn năm trước càng thêm ảm đạm, phảng phất như sinh cơ bị rút đi.

    Cái này tự nhiên không phải Hỗn Độn Châu xảy ra vấn đề gì, mà là theo Thái Cổ Thánh Vương dần dần luyện hóa, Hỗn Độn Chi Lực trong đó đã chậm rãi cùng thánh nguyên lực của hắn dung hợp lại với nhau, đợi khi thánh nguyên lực cùng Hỗn Độn Chi Lực toàn bộ dung hợp, khi đó chính là lúc hắn ra tay.

    "Một vạn năm sau, toàn bộ các ngươi một người muốn chạy cũng không được." Nói xong câu đó, Thái Cổ Thánh Vương cả người dung nhập vào trong hư không.

    . . .

    Thần Ma Giới trên một khỏa tinh cầu, Trương Hiểu Vũ xếp bằng ở đỉnh núi cao, con mắt đóng chặt, hô hấp biến mất, nhìn qua giống như một pho tượng hoá thạch.

    Thần Vương là cực hạn Chiến Giả, lúc này Trương Hiểu Vũ đã có thể hoàn toàn cảm ứng được trời đất và bản thân khác nhau, hai bên kết hợp hoàn mỹ, phối hợp nhịp nhàng.

    Dưới tình huống như thế, cảm ứng bản thân đột phá huyệt khiếu căn bản không phải việc khó gì, thậm chí toàn bộ huyệt khiếu đều ở một loại dấu hiệu sắp đột phá, chỉ là cái này còn cần phải có thời gian đến uẩn dưỡng huyệt khiếu.

    Trương Hiểu Vũ hôm nay đột phá tám mươi mốt huyệt khiếu, ở trong toàn bộ Thần Vương thuộc về loại thấp nhất, mặc dù Thần Vương thực lực không chỉ có ở đột phá huyệt khiếu bao nhiêu, nhưng nếu như đột phá nhiều, thực lực tự nhiên sẽ có tăng trưởng, đây là chắc chắn.

    Cách đại chiến còn có thời gian rất ngắn, phổ thông Thần vương muốn ở một vạn năm đột phá huyệt khiếu là chuyện không có khả năng, cũng may Trương Hiểu Vũ có Trí Tuệ Tu Luyện Pháp, có thể đem thời gian co lại đến một phần mười, hơn nữa hắn cảm giác mình có xu thế đột phá vạn vật hô hấp đại viên mãn, một khi thành công, tất nhiên có thể ở trong thời gian ngắn đột phá không ít huyệt khiếu.

    Mấy năm thời gian trôi qua, Trương Hiểu Vũ thân thể như hoá thạch nhúc nhích một chút, chợt con mắt đóng chặt đột nhiên mở ra, hắc sắc quang mang thâm bất khả trắc, gần như muốn thôn phệ trời đất.

    Đứng người lên, Trương Hiểu Vũ thầm nghĩ: Trở thành Thần Vương lĩnh ngộ áo nghĩa tốc độ phải nhanh không biết gấp bao nhiêu lần, rốt cục dung hợp thành loại pháp tắc thứ tư.

    Nghĩ đến loại pháp tắc thứ tư, Trương Hiểu Vũ trên mặt lộ ra dáng tươi cười, hắn ở trước đó căn bản không biết loại áo nghĩa thứ tư sẽ là thú vị như vậy.

    Ánh mắt xuyên qua hư không, đi vào trong một mảng hư không loạn lưu vô tận, nơi đó có một Hư Không Phong Bạo to lớn đang sinh ra, không ngừng thôn phệ hấp thu không gian lực chung quanh, cực kì khủng bố.

    "Không tốt, là Hư Không Phong Bạo to lớn! Chúng ta chết chắc rồi." Trong hư không loạn lưu có một chiến thuyền đê giai lữ hành thánh khí xuyên thẳng qua, trong đó đều là một ít thanh niên nam nữ cấp độ Võ Đế.

    "Sớm biết hư không loạn lưu nguy hiểm như vậy, chúng ta còn đi Mê Cổ Giới làm gì." Không ít người đều là vẻ mặt tro tàn.

    Một thanh niên cố gắng khống chế lữ hành thánh khí tránh đi Hư Không Phong Bạo, quát: "Hiện tại nói cái gì cũng đã chậm, mọi người hồn lực hợp nhất, cùng một chỗ khống chế lữ hành thánh khí." .

    Lữ hành thánh khí tốc độ cực nhanh, không biết gấp mấy lần ánh sáng, nhưng mà Hư Không Phong Bạo là không gian lực ngưng kết mà thành, phạm vi chừng hơn mười ức dặm, không gian chung quanh đều bị liên lụy đi qua, ngay cả lữ hành thánh khí cũng lay động không ngừng, tùy thời thuyền hủy người vong.

    Mấy lần thời gian nháy con mắt, Hư Không Phong Bạo cách lữ hành thánh khí đã rất gần, cho dù là trung giai Chiến Thần muốn tránh đi cũng không thể.

    "Vô dụng!" Vì thanh niên co quắp ngồi ở trên đất, hai mắt vô thần.

    Trong Thần Ma Giới, Trương Hiểu Vũ ha ha cười, chợt một chưởng phách về phía hư không.

    Giờ khắc này, thời gian, không gian, tư duy đều phảng phất đình chỉ xuống, tại phía xa ức vạn dặm Hư Không Phong Bạo to lớn lăng không bạo liệt, hóa thành hư vô.

    Trước một khắc là không gian lực hỗn loạn, sau một khắc mọi người phát hiện chung quanh lữ hành thánh khí gió êm sóng lặng, im ắng một mảng.

    Một vị nữ Võ Đế ngạc nhiên nói: "Chuyện gì xảy ra!" Nàng thật sự không cách nào giải thích Hư Không Phong Bạo chạy đi đâu, hơn nữa vừa rồi trong nháy mắt, nàng mơ hồ phát giác được thời gian cùng không gian đều dừng lại, vô cùng quỷ dị.

    "Chúng ta không chết!" .

    "Thật tốt quá, không thể tưởng được không có chuyện gì xảy ra!"

    Vì thanh niên nghi hoặc nhìn chung quanh một lần, hắn hoài nghi có phải có người ở chỗ tối tương trợ bọn họ hay không, nhưng mà cao giai Chiến Thần cùng Võ Thánh cũng không thể đem to lớn Hư Không Phong Bạo hóa thành hư vô, chẳng lẽ là một vị Thần Vương, hoặc là Thánh Vương ra tay.

    Thu hồi tay lại, Trương Hiểu Vũ tự nhủ: "Không đếm xỉa thời gian, không gian, vậy kêu ngươi là Vô Không Pháp Tắc đi!" .

    Vừa rồi trong một chưởng kia ẩn chứa pháp tắc bản thân Trương Hiểu Vũ lĩnh ngộ, cùng Hỗn Độn Chi Lực có vài phần tương tự, cũng có thể không đếm xỉa thời gian, không gian, chỉ có điều người phía trước là Chân Nguyên Giới chí cao lực lượng, hắn là thể chi pháp tắc, có bản chất khác nhau.

    Nói chung, bất kỳ pháp tắc đều có được thời gian cùng không gian hạn chế, như thời gian càng dài, không gian khoảng cách càng lớn, thi triển ra pháp tắc uy lực càng yếu, chỉ là bởi vì pháp tắc quá mạnh mẽ, khác biệt trong này cực kỳ bé nhỏ, không dễ dàng phát hiện mà thôi.

    Hoàn thành Vô Không Pháp Tắc, trong Chân Nguyên Giới, Trương Hiểu Vũ có thể công kích bất kỳ chỗ nào, bất kỳ không gian độc lập nào, hơn nữa một khắc này thời gian cùng không gian đình chỉ, pháp tắc lực lượng cũng không suy yếu nửa phần, vĩnh viễn đều là trạng thái mạnh nhất.

     
    vothanhbinh thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)