Huyền Huyễn Thần Đạo Đan Tôn - Cô Đơn Địa Phi

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Đạo Đan Tôn
    Chương 3468: Có hối hận hay không?
    - Sau đó ta biết được không chỉ mình ta không chết, Diệt Tuyệt cũng không chết mà trở thành Cuồng Loạn. Vì thế ta dẫn động lực lượng Nguyên Thế Giới đời trước phát ra dao động, chỉ dẫn những tên ngu đến, kích hoạt thế giới tan vỡ kia. Nếu không làm thế thì chúng ta sẽ mãi mãi ngủ say trong hư không. Chuyện xảy ra kế tiếp chắc không cần ta nói nữa, các ngươi đều biết rồi.

    - Làm ta buồn cười nhất là trước khi ý thức cúa các ngươi ngủ say ta đưa một phần dấu ấn sinh mệnh vào trong thức hải của các ngươi, cố ý lộ ra cho các ngươi biết trên người Phong Vô Định giấu bí mật lớn, hắn sẽ dẫn dắt các ngươi đến thế giới chi hạch, bước vào Bát Bộ. Cười chết mất, lúc ấy ta không nghĩ nhiều, không cho rằng có ngày mình sẽ sống lại, chỉ muốn làm các ngươi buồn nôn chút. Đợi khi phát hiện chỉ là công dã tràng không biết các ngươi sẽ thất vọng ê chề cỡ nào. Bị một người chết vô số gài bẫy, dù ta có chết cũng cười lớn dưới suối vàng!

    - Nhưng ta thích kết cục bây giờ hơn, các ngươi thấy có đúng không?

    Diệt Tuyệt ngừng kể lễ, khóe môi cong lên sung sướng chất chứa cảm xúc phức tạp nhìn bốn người Phá Nhạc.

    Khi sự thật vén màn, mọi thứ thật ra rất đơn giản.

    Diệt Tuyệt hiện tại là Hoàng Sa Thiên Tôn, lúc trước bị năm người Xung Viêm hố, nên tràn ngập oán niệm, khao khát trả thù. Dễ dàng giết nhóm Xung Viêm thì không hết hận, nên Diệt Tuyệt bày ra cái tròng, tiếp tục âm mưu của thế giới chi hạch, khiến đám người Xung Viêm cho rằng mình có thể bước vào Bát Bộ, đi theo nàng cho đến cuối đường.

    Thật ra năm người Xung Viêm giúp đỡ Diệt Tuyệt rất nhiều, không thì Cuồng Loạn đã chẳng nuốt Nguyên Thế Giới được nhanh vậy.

    Diệt Tuyệt bình tĩnh nói:

    - Thế giới mới vô duyên với các ngươi, Bát Bộ cũng vậy! Giờ các ngươi đã biết sự thật, yên tâm lên đường đi.

    Phá Nhạc Thiên Tôn rít qua kẽ răng:

    - Hoàng Sa, ngươi độc lắm, nhịn rất giỏi!

    Vì báo thù Hoàng Sa Thiên Tôn không tiếc nhập vào xác nữ, chỉ dựa vào điểm này đã khiến người kinh thán.

    Đối diện năm kẻ thù, Hoàng Sa Thiên Tôn chưa bao giờ lộ ra chút xíu hận, biểu hiện hết sức bình tĩnh, sức nhẫn nại càng đáng sợ. Nhưng ngẫm lại Hoàng Sa Thiên Tôn trải qua ba nngàn kỷ nguyên dài dặc, có cái gì mà không nhịn được?

    Diệt Tuyệt đánh hướng Phá Nhạc:

    - Đi chết đi!

    Bùm!

    Sức mạnh to lớn chấn động, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần lộ nét ngạc nhiên.

    Một kích của Diệt Tuyệt bị Lăng Hàn chặn lại.

    Lăng Hàn ra tay năn cản Diệt Tuyệt hành hung!

    Nếu nói Diệt Tuyệt muốn giết đám người Lâm Lạc thì Lăng Hàn ngăn cản không lạ, nhưng tại sao hắn muốn cứu nhóm Phá Nhạc?

    Tình cảnh hỗn loạn không thể tưởng tượng.

    Diệt Tuyệt âm trầm hỏi, mắt rực cháy ngọn lửa:

    - Ngươi dám ngăn cản ta?

    Lăng Hàn cười khẽ:

    - Ta muốn tự tay làm thịt bốn người này, ngươi giết một tên đã khiến ta rất khó chịu, còn muốn làm tới?

    Diệt Tuyệt khùng lên, mái tóc đen dựng đứng. Mối hận năm người Xung Viêm đã chôn sâu ba ngàn kỷ nguyên, thù hận lớn biết bao. Nay tu vi của Diệt Tuyệt đến đỉnh cao, hố năm người Xung Viêm thê thảm. Phần quan trọng nhất là lần lượt đánh chết năm người, hoàn thành báo thù hoàn mỹ.

    Nhưng nàng mới giết một mình Xung Viêm đã bị người ngăn cản?

    Diệt Tuyệt cực kỳ khó chịu, rất tức giận.

    Diệt Tuyệt hét chói tai xông vào Lăng Hàn:

    - Nếu vậy thì ta giết ngươi trước!

    Lăng Hàn giơ tay đón đỡ.

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Chiến đấu kịch liệt, thực lực của hai người đã đến trình độ khiến đỉnh Thất Bộ không theo kịp, dấy lên dao động năng lượng có thể đánh bay Thất Bộ, thậm chí hộc máu.

    Cuồng Loạn cũng không chịu nổi, sóng năng lượng dâng lên làm nó phải lùi về. Nhưng Cuồng Loạn quá mạnh, chỉ có sóng năng lượng thì không thể tổn thương nó được.

    Diệt Tuyệt giật mình kêu lên:

    - Ngươi cũng mạnh như vậy?

    Diệt Tuyệt vốn tưởng rằng hấp thu tất cả năng lượng hư không là có thể nghiền áp bất cứ tồn tại nào, không ngờ Lăng Hàn chẳng thua gì nàng.

    Sao có thể như vậy?

    Nên biết Diệt Tuyệt được hình tròn màu vàng tức là mật mã sinh mệnh hoàn chỉnh, nên nàng mới có thể hấp thu năng lượng khổng lồ như vậy.

    Lăng Hàn thì sao?

    Lăng Hàn được đến mật mã sinh mệnh không trọn vẹn, hắn làm sao sánh ngang với nàng được?

    Diệt Tuyệt không chấp nhận được, Lăng Hàn mạnh hoàn toàn không hợp lý.

    Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

    - Giật mình lắm vào không? Còn có thứ làm ngươi giật mình hơn đây.

    Lăng Hàn chỉ sử dụng một phần mười lực lượng đã có thể đối kháng với Diệt Tuyệt, nếu hắn dốc hết sức thì trấn áp nàng quá dễ dàng.

    Diệt Tuyệt cắn răng, lớn tiếng nói:

    - Tiểu tử đáng ghét, dám cướp cơ duyên của ta!

    Cuồng Loạn không biết rằng muốn phá mở ao nước này phải có được trọn vẹn năng lượng hư không mới đánh sập vách tường vượt đẳng cấp vị diện, đi vào thế giới mới bí ẩn chưa biết.

    Diệt Tuyệt biết chuyện này vì nàng hai lần chứng kiến Nguyên Thế Giới hủy diệt, còn được những ý thức của Nguyên Thế Giới. Bây giờ Diệt Tuyệt phỏng đoán có một nửa lực lượng bị Lăng Hàn giành lấy, nghĩa là nàng không thể mở cánh cửa đó ra đi vào thế giới mới.

    Vậy sao được!

    Thế giới này, bao gồm hư không đã bị hút sạch, không thể diễn sinh ra Nguyên Thế Giới mới, chỉ còn lại vô tận cô quạnh. Nếu sống trong thế giới như vậy qua vô số kỷ nguyên không đếm hết thì ai chịu nổi? Chỉ tưởng tượng đã khiến người nổi điên.

    Không, còn có hy vọng!

    Diệt Tuyệt nhìn Lăng Hàn chằm chằm:

    - Chỉ cần giết ngươi, chiếm lấy năng lượng trên người của ngươi là ta còn có thể mở ra cánh cửa đó đi vào thế giới mới.

    Cuồng Loạn cười khẩy nói:

    - Đừng nằm mơ, điều đó không tồn tại, nếu không ta đã sớm ra ngoài!

    Bây giờ Cuồng Loạn thua xa thân kiếp trước, nhưng hễ bắt được cơ hội thì nó không ngại đả kích đối đầu kiếp trước của mình.

    Diệt Tuyệt cười nhạt:

    - Ngu ngốc, thứ ngươi thấy không phải cánh cửa thật sự mà là tọa độ, điểm yếu ớt của không gian. Chỉ cần hấp thu lực lượng hư không oanh kích vào một điểm đó sẽ có cánh cửa thật sự mở ra.

    Ồ, hóa ra là vậy.

    Đám người Cuồng Loạn, Phá Nhạc hiểu ra, hèn gì bọn họ lao đi cỡ nào cũng không ra ngoài được, thì ra vì lực lượng của họ quá yếu, không có tư cách cánh cửa đó.

    Hèn chi trông như cánh cửa không tồn tại, không thể chạm vào, nó là chỉ dẫn chứ không phải đồ thật.

    Diệt Tuyệt hú dài, liên tục tung ra các loại kỹ pháp công kích Lăng Hàn.

    Lăng Hàn phớt lờ Diệt Tuyệt, hắn nhìn chằm chằm bốn người Phá Nhạc.

    - Mấy con rùa gìa các ngươi, bảo các ngươi góp sức ở tiền tuyến nhưng không nghe khuyên, đi dan díu với nhân yêu nam không ra nam, nữ không ra nữ, còn cùng một giuộc với Cuồng Loạn, hại Nguyên Thế Giới bị hủy diệt. Ta hỏi các ngươi có thấy hối hận không?
     
    motminhmai and tuongnd like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Đạo Đan Tôn
    Chương 3469: Giết Thiên Tôn như làm thịt gà
    Lăng Hàn nhanh như tia chớp thò tay túm Phá Nhạc.

    Lúc Lăng Hàn mới bước vào Lục Bộ là Phá Nhạc đã không đánh lại hắn, bây giờ hắn thành tựu Thất Bộ, còn hấp thu gần chín mươi phần trăm năng lượng hư không. Trong người Lăng Hàn có hàng trăm vạn vị diện siêu cao đẳng, đây là khái niệm gì? Đừng nói một Thất Bộ, một ức Thất Bộ bắt tay nhau cũng không ngăn lại hắn được.

    Phá Nhạc hết hồn, người ướt mồ hôi lạnh.

    Diệt Tuyệt hét to tràn đầy oán độc:

    - Thả người xuống cho ta!

    Diệt Tuyệt hận chết bốn người Phá Nhạc, vì nàng hận thấu xương nên muốn tự tay tiêu diệt bốn người này, nếu không làm sao trút ra cơn giận trong lòng? Nhiều năm qua chống đỡ Diệt Tuyệt không điên là nhờ động lực báo thù.

    Giờ đây Diệt Tuyệt đi lên đỉnh cao, đang định nhấm nháp rượu ngon báo thù thì bỗng bị người giành mất rượu, hỏi sao nàng không tức giận?

    Diệt Tuyệt như phát điên liều mạng tấn công Lăng Hàn.

    Đám người Lâm Lạc biểu tình phức tạp, đường đường là Thất Bộ Chí Tôn mà bây giờ thành đồ chơi bị người tranh qua giành lại.

    Không phải Lăng Hàn, Diệt Tuyệt muốn cướp sức chiến đấu Thất Bộ mà giành nhau quyền giết người.

    Dù đứng ở mặt đối lập nhưng đám người Lâm Lạc vô cùng cảm khái, vì bọn họ cũng là, có cảm xúc đồng điệu.

    Ba Thiên Tôn Bắc Đẩu, Bán Nguyệt, Huyền Vũ dâng lên cảm xúc thỏ chết cáo khóc. Bị Lăng Hàn, Diệt Tuyệt theo dõi, hai người đều dễ dàng đè chết bọn họ, làm lòng họ run sợ.

    Chờ Phá Nhạc chết sẽ đến lượt ba người.

    Lăng Hàn phớt lờ Diệt Tuyệt, một tay tùy ý cản công kích cực kỳ đáng sợ, tay kia bóp cổ Phá Nhạc, năm ngón tay siết chặt. Xương cổ Phá Nhạc kêu răng rắc giòn vang.

    Cái gì mà thân thể Thất Bộ bất diệt, ở trước mặt Lăng Hàn yếu ớt không chịu nổi một kích.

    Lăng Hàn hỏi lại:

    - Lão tặc, ngươi có hối hận không?

    Phá Nhạc khàn giọng nói:

    - Hối!

    Phá Nhạc thật sự hối hận, hợp tác với Diệt Tuyệt tự chặt đứt đường sống, bị người bán cũng không biết. Hơn nữa họ đối đầu với yêu nghiệt Lăng Hàn, nếu không thì có hắn đối kháng Diệt Tuyệt thậm chí có hy vọng đánh thắng. Lăng Hàn mà thắng là có thể mở ra cánh cửa kia, mang theo bọn họ đi thế giới mới, kết cục tuyệt đẹp biết bao.

    Nhưng còn bây giờ thì sao?

    Hối hận thì đã muộn.

    Lăng Hàn gật gù:

    - Hối hận là tốt.

    Năm ngón tay siết chặt, bùm, Phá Nhạc thành mưa máu.

    Ánh mắt Lăng Hàn âm trầm nhìn chằm chằm Bắc Đẩu, Huyền Vũ, Bán Nguyệt.

    Diệt Tuyệt hét chói tai như chết phụ mẫu, như đã điên cuồng:

    - Không!!!

    Báo thù năm người Xung Viêm là chấp niệm của Diệt Tuyệt, không biết nàng đã tưởng tượng bao nhiêu lần dùng cách gì lần lượt giết họ. Nhưng Thất Bộ bất diệt không phải nói cho có, mãi đến bây giờ nàng mới có năng lực tùy ý giày xéo Thất Bộ.

    Nhưng Phá Nhạc bị Lăng Hàn giết.

    Diệt Tuyệt đau lòng tắt thở.

    Diệt Tuyệt dốc hết sức tấn công, muốn oanh sát Lăng Hàn ra bã:

    - Khốn nạn! Ta muốn bằm thây ngươi ra vạn mảnh!

    Lăng Hàn cười khẽ:

    - Ha ha ha!

    Lúc trước mọi thứ nằm trong tay Diệt Tuyệt khống chế, đại ma đầu hai đời như Cuồng Loạn, hay đám Thất Bộ Chí Tôn Lâm Lạc, Xung Viêm đều là con cờ của nàng, bị chơi đùa trong tay.

    Giờ thì mọi việc không theo như ngươi muốn.

    Lăng Hàn nhìn Bán Nguyệt chằm chằm, xông lên.

    Ba Chí Tôn Bán Nguyệt co cẳng chạy, nhưng đã không có lực lượng bản chất cho bọn họ hút, lợi dụng, bọn họ chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính mình phát uy, điều này ảnh hưởng lớn đến tốc độ của họ.

    Nói đến lực lượng thì ai có thể so sánh với Lăng Hàn?

    Lăng Hàn chỉ bước ra một bước đã đuổi theo Bán Nguyệt, thò tay chộp.

    Diệt Tuyệt gầm lên, điên cuồng truy kích:

    - Ngươi –Dám!?

    Nhưng nàng tới kịp sao?

    Lăng Hàn vươn tay ra, Bán Nguyệt rơi vào tay hắn.

    - Rùa già, ngươi hối hận không?

    Bán Nguyệt cắn răng, lúc trước gã đã thấy Phá Nhạc nói một chữ hối liền chết, nên gã phải cắn chặt răng quyết không nhả ra.

    Lăng Hàn bóp mạnh:

    - Không hối hận?

    Lực lượng không gì sánh bằng đè ép làm xương Bán Nguyệt kêu răng rắc, khuôn mặt trướng thành màu tím đỏ, cực kỳ khó chịu.

    Diệt Tuyệt ngừng lại, nàng biết mình không thể cướp người từ tay Lăng Hàn. Vì thế...

    Diệt Tuyệt theo dõi Bắc Đẩu, Huyền Vũ. Tuy không thể báo thù hoàn mỹ nhưng còn đỡ hơn là không giết được một người.

    Vèo!

    Diệt Tuyệt bay hướng Bắc Đẩu.

    Lúc này tâm tình của Bắc Đẩu, Huyền Vũ không biết nên hình dung ra sao, đường đường là Thất Bộ Chí Tôn mà lưu lạc đến mức làm con mồi bị người giành giật săn giết.

    Quá bi ai, Thất Bộ, bọn họ chính là Thất Bộ, lớn nhất trên trời dưới đất.

    Cuồng Loạn rống to, huơ xúc tu nghênh đón:

    - Hoàng Sa!

    Cuồng Loạn hận Diệt Tuyệt nhất, dù nó biết không đánh lại cũng muốn tiến lên ngăn cản.

    Diệt Tuyệt vỗ tay dao:

    - Biến!

    Cuồng Loạn bị Cuồng Loạn chém bay ra ngoài cùng với máu màu vàng, lại một xúc tu bị chặt đứt.

    Nhưng Cuồng Loạn cười lớn, vì Lăng Hàn đã đuổi theo chặn lại Diệt Tuyệt.

    Lăng Hàn thầm lắc đầu, Cuồng Loạn đầu óc ngu si, dù không có nó ngăn cản thì hắn vẫn dễ dàng đuổi theo Diệt Tuyệt. Lăng Hàn có chín mươi phần trăm lực lượng hư không, vô địch tuyệt đối.

    Mà thôi, hắn không cần quan tâm.

    Lăng Hàn vừa ngăn chặn Diệt Tuyệt vừa gây áp lực cho Bán Nguyệt:

    - Có hối hận không?

    Lực lượng đáng sợ đó làm sao khí lực Thất Bộ đối kháng lại, Bán Nguyệt gào thét không ngớt.

    Bán Nguyệt chống cự nửa ngày cuối cùng nói:

    - Hối, ta hối hận!

    Một là vì Bán Nguyệt không chịu đựng nổi nữa, sống không bằng chết chẳng bằng chết tốt giải thoát. Hai vì Bán Nguyệt nói thật, rất hối hận vì sao tin lời Diệt Tuyệt, hối hận không dốc hết sức giết Lăng Hàn còn nhỏ yếu.

    Lăng Hàn bóp mạnh:

    - Tốt, vậy thì lên đường đi.

    Bụp!

    Bán Nguyệt cũng hóa thành huyết vụ.

    Diệt Tuyệt rít gào, mắt rực cháy lửa giận khó tả:

    - Lăng Hàn! Lăng Hàn! Lăng Hàn!

    Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

    - La lối cái gì, còn chưa đến lượt ngươi.

    Lăng Hàn nhìn hướng Huyền Vũ, Bắc Đẩu, tiếp theo đến lượt ai đây?

    Bị ánh mắt Lăng Hàn quét qua, Huyền Vũ và Bắc Đẩu nổi lên cảm xúc bi ai, vô tận tuyệt vọng.

    Diệt Tuyệt rơi vào trạng thái điên khùng, thở hổn hển, mặt dữ tợn không còn chút gì xinh đẹp.

    Diệt Tuyệt nhìn Cuồng Loạn chằm chằm bằng đôi mắt sáng rực.

    Giết nó, cướp đi lực lượng của nó vậy thì nàng sẽ ngang ngửa sức mạnh với Lăng Hàn, sẽ thắng được hắn.

    Đúng rồi, làm thế đi!

    Diệt Tuyệt thét dài lao vào Cuồng Loạn.

    Thất Bộ bình thường vô dụng, lực lượng không bằng một phần trăm vạn của Diệt Tuyệt, có cướp cũng vô ích.

    Lăng Hàn cười, lắc người đi sau mà đến trước chụp một xúc tu của Cuồng Loạn ném ra ngoài.

    Bùm!

    Cuồng Loạn hóa thành luồng sáng bay nhanh vào hư không vô tận.
     
    motminhmai and tuongnd like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Đạo Đan Tôn
    Chương 3470: Một thể
    Lăng Hàn nói:

    - Bây giờ chưa đến lượt ngươi, xếp hàng chờ đi!

    Lăng Hàn xoay người xông hướng Bắc Đẩu.

    Bắc Đẩu không trốn, biết Lăng Hàn đã mạnh đến có thể diệt trời phá đất.

    Bắc Đẩu nói thẳng:

    - Ta hối hận.

    So với bị chà đạp sau đó bị oanh sát chẳng bằng cầu chết tốt.

    Bùm!

    Lăng Hàn đánh một đấm không chút thương hại đánh nát Bắc Đẩu.

    Đã phản bội thì phải có giác ngộ sẽ chết.

    Lăng Hàn nhìn hướng Huyền Vũ, sát khí không giảm bớt sau khi giết ba Chí Tôn ngược lại càng sắc bén.

    Huyền Vũ nhận mệnh, nhắm mắt lại:

    - Điều bản tôn hối hận nhất là tin lời của tiện nhân kia, và không thừa dịp có cơ hội giết ngươi!

    Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng:

    - Chết cũng không hối cải!

    Lăng Hàn đánh ra một đấm.

    Bùm!

    Huyền Vũ cũng bị oanh sát.

    Đến đây thì Chí Tôn của Nguyên Thế Giới đời trước bị diệt hết.

    A không, nói chính xác ra còn một Diệt Tuyệt, Cuồng Loạn, đều là đến từ Nguyên Thế Giới đời trước.

    Kim Tàm, Vạn Ảnh run cầm cập. Ở trước mặt Lăng Hàn thì Thất Bộ như món đồ chơi, giơ tay đã oanh sát. Kim Tàm, Vạn Ảnh mới đột phá Thất Bộ không lâu, chưa hưởng thụ đủ uy phong, không muốn chết chút nào.

    Nhưng sợ cái gì là thứ đó đến, Lăng Hàn đã nhìn hai người.

    Lăng Hàn lạnh lùng hỏi:

    - Các ngươi... Còn có lời gì muốn nói?

    Còn có lời gì muốn nói?

    Bây giờ nói hối hận có ích gì không? Đám Phá Nhạc đã bị giết.

    Vạn Ảnh phản ứng đầu tiên chính là chuồn đi, đối diện Lăng Hàn thì phản xạ tự nhiên của gã là bỏ chạy. Nhưng Vạn Ảnh không nhấc chân lên nổi, cảm giác toàn thân mất sức, không nhúc nhích được.

    Kim Tàm cắn răng quỳ trước Lăng Hàn:

    - Bái kiến chủ nhân!

    Lăng Hàn sửng sốt, chợt nhớ lúc hắn là Ngũ Bộ đã trấn áp Kim Tàm, muốn thu một Thất Bộ làm phó tòng. Sau đó Kim Tàm bỏ chạy, Lăng Hàn không còn nhớ chuyện này nữa.

    Nay Kim Tàm tự xưng là phó, chắc muốn lấy cái này đổi mạng.

    Lăng Hàn nói:

    - Ta không cần nô tài chó như ngươi!

    Phản bội thì phải trả giá đắt, đâu phải quỳ một cái, mất tôn nghiêm là bỏ qua được?

    Lăng Hàn vươn hai tay ra chộp Kim Tàm, Vạn Ảnh.

    Thất Bộ, ha ha, giờ chỉ như cặn bã.

    Lăng Hàn vung hai cánh tay:

    - Nếu không có lời nào để nói thì chết đi.

    Bùm bùm!

    Hai Chí Tôn thành mưa máu.

    Ngực Diệt Tuyệt phập phồng kịch liệt, nàng giận, đang giận điên lên.

    Lăng Hàn đã cướp giết ‘người’ của nàng vậy thì...

    - Giết!

    Diệt Tuyệt lao vào đám người Lâm Lạc.

    Lăng Hàn hừ một tiếng, lao nhanh đi che trước mặt Diệt Tuyệt.

    Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

    - Đối thủ của ngươi là ta!

    Bùm!

    Lăng Hàn một đấm đánh bay Diệt Tuyệt.

    Diệt Tuyệt biến sắc mặt:

    - Cái gì?!

    Một kích kia khiến Diệt Tuyệt nhận ra lực lượng của nàng kém hơn Lăng Hàn rất nhiều.

    Lăng Hàn nổi da gà:

    - Nhân yêu chết tiệt, đừng làm người ta ghê tởm chứ!

    Nhớ lúc trước Diệt Tuyệt yểu điệu thướt tha giờ chỉ làm người ghê tởm. Bên trong Diệt Tuyệt là nam nhân, là Hoàng Sa Thiên Tôn.

    Diệt Tuyệt hét chói tai, đối với nàng thì thân hình nam hay nữ chẳng sao cả, đã đến độ cao Thất Bộ thì quan tâm làm gì giới tính khác nhau? Nhưng bị Lăng Hàn nhục nhã làm Diệt Tuyệt không chịu nổi.

    Diệt Tuyệt không kịch chiến với Lăng Hàn mà xoay người đuổi theo hướng Cuồng Loạn biến mất.

    Phải giết Cuồng Loạn, cướp lực lượng của nó thì Diệt Tuyệt mới có thể tranh chấp với Lăng Hàn.

    Diệt Tuyệt suy nghĩ phức tạp rồi, nhưng đây là cách giải quyết duy nhất trong đầu nàng.

    Vèo!

    Diệt Tuyệt vận chuyển lực lượng đáng sợ, thân thể mềm mại lắc nhẹ nhanh đến không thể tả.

    Diệt Tuyệt lao nhanh đuổi theo, tìm kiếm dao động sinh mệnh của Cuồng Loạn.

    Nơi này chỉ có không và vô, không có bão năng lượng nên không thể che đậy hơi thở sinh mệnh, một chút xíu cũng hiện rõ ràng.

    Diệt Tuyệt đuổi theo qua, thân hình càng lúc càng nhanh.

    Chỉ nửa ngày trước mặt Diệt Tuyệt đã thấy bóng dáng Cuồng Loạn, đứt hai xúc tu, bộ dáng ủ rũ.

    Cuồng Loạn đã lùi xuống đẳng cấp mạnh nhất, nhưng nó vẫn mạnh đến khó tin, một mình nó có thể trấn áp tất cả Thiên Tôn nhóm Lâm Lạc.

    Diệt Tuyệt xông lên, năm móng tay như vuốt chộp Cuồng Loạn:

    - Chết đi!

    Cuồng Loạn hét to vung xúc tu đỡ.

    Bùm!

    Chỉ một kích Cuồng Loạn đã chịu thiệt lớn, nó thua xa Diệt Tuyệt, một xúc tu bị đánh nát.

    Giọng Lăng Hàn truyền đến:

    - Đừng giết, thứ này cũng là của ta.

    Lăng Hàn ngang nhiên như một kẻ bảo vệ thức ăn, cảnh cáo người khác đừng cướp đồ ăn của mình.

    Diệt Tuyệt nghiến răng điên cuồng tấn công, nếu không đánh chết Cuồng Loạn lấy đi lực lượng của nó thì nàng không thể nào áp chế Lăng Hàn. Không áp chế được Lăng Hàn thì Diệt Tuyệt không thể rời khỏi không gian này, chỉ có thể nổi điên trong hư vô lạnh lẽo cô đọng.

    Lăng Hàn cũng ra tay, sao hắn có thể để mặc Diệt Tuyệt giết Cuồng Loạn? Muốn giết cũng phải do hắn làm.

    Lăng Hàn một tay dễ dàng cản Diệt Tuyệt lại, mắt nhìn Cuồng Loạn chằm chằm.

    Năm xúc tu còn lại trôi nổi, đối diện Lăng Hàn, Cuồng Loạn sinh ra lạnh lẽo chưa từng có.

    Vèo!

    Cuồng Loạn chủ động lao lên.

    Nhưng mục tiêu của nó không phải Lăng Hàn mà là... Diệt Tuyệt?

    Muốn chết sao?

    Lăng Hàn không ngờ tới, Cuồng Loạn thành công lướt qua hắn xông đến gần Diệt Tuyệt.

    Diệt Tuyệt cười to bảo:

    - Đúng, đúng rồi, dù sao ngươi phải chết, chẳng bằng tặng lực lượng cho ta, ít nhất ta là thân kiếp trước của ngươi!

    Diệt Tuyệt thò móng tay nhọn ra cắm phập vào đầu Cuồng Loạn.

    Bùm!

    Năm xúc tu điên cuồng vung lên, thân thể màu vàng nhanh chóng mờ tối. Năng lượng của Cuồng Loạn nhanh chóng xói mòn, liên tục bị Diệt Tuyệt cướp đi.

    Lăng Hàn muốn ngăn cản nhưng ngẫm lại đành thôi.

    Thật ra một mình Lăng Hàn hấp thu chín mươi phần trăm lực lượng hư không, số lực lượng còn lại bị Cuồng Loạn và Diệt Tuyệt phân chia, trong đó Diệt Tuyệt lấy hết chín mươi phần trăm lực lượng. Bởi vậy Diệt Tuyệt có hấp thu lực lượng của Cuồng Loạn hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì.

    Cứ để nàng mừng hụt đi.

    Lăng Hàn chỉ nhìn, rất nhanh Diệt Tuyệt sẽ biết nàng đối diện một ngọn núi lớn hoàn toàn không thể vượt qua.

    Chỉ giây lát thân thể màu vàng của Cuồng Loạn chuyển thành bạc, rồi biến trắng, cuối cùng thành màu đen như đã thoái hóa.

    Quá trình này rất nhanh, Diệt Tuyệt run nhẹ, Cuồng Loạn thành tro bụi, hoàn toàn biến mất.

    Đại hung từng hại hai đời Nguyên Thế Giới cứ thế mất đi?

    Vù vù vù vù vù!

    Đám người Lâm Lạc chạy lại, vừa lúc thấy cảnh cuối cùng, tràn ngập cảm khái.

    Diệt Tuyệt hét to:

    - Lăng –Hàn!

    Hấp thu lực lượng Cuồng Loạn khiến lực lượng của Diệt Tuyệt tăng lên mười phần trăm, nàng tràn trề tự tin đủ sức áp chế Lăng Hàn. Ở độ cao như bọn họ đừng nói tăng lực lượng mười phần trăm, dù một phần trăm cũng đã kinh người, thậm chí có thể thay đổi chiến cuộc.
     
    motminhmai and tuongnd like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Đạo Đan Tôn
    Chương 3471: Liều lần cuối cùng
    Lăng Hàn lạnh nhạt nói, hắn nhàn nhã ngoáy lỗ tai:

    - Tai không điếc, đừng la lớn vậy.

    Diệt Tuyệt nói:

    - Ta muốn ngươi...

    Chữ ‘chết’ chưa kịp thốt ra bỗng Diệt Tuyệt cứng người, ôm đầu:

    - Cuồng Loạn, ngươi thật là âm hồn không tan, rõ ràng đã hủy diệt thân thể nhưng thần hồn của ngươi vào thức hải của ta!

    Lăng Hàn đen mặt, không nói rõ ràng câu ‘ta muốn ngươi’ thì nghe rất ám muội, cộng thêm kẻ nói là nhân yêu, tưởng tượng thôi đã buồn nôn rồi.

    Diệt Tuyệt rống to:

    - Ngươi muốn giành quyền khống chế thân thể này với ta? Thật là mơ tưởng viễn vông! - Cút ra ngoài cho ta! Cút đi!

    Tiếp theo Diệt Tuyệt nói:

    - Thân thể này vốn là của ta, dù bị ngươi luyện hóa nhưng nó càng phù hợp với linh hồn ta hơn. Ta mới là chúa tể của thân thể này!

    - Xéo! Ta bố cục nhiều năm như vậy mới có kết quả như hôm nay, ngươi muốn chen ngang hái trái?

    - Được làm vua thua làm giặc, nói nhảm nhiều làm gì?

    Diệt Tuyệt như tự lẩm bẩm, nhưng nhóm Lăng Hàn, Lâm Lạc biết đó là do hai linh hồn Diệt Tuyệt, Cuồng Loạn giành quyền khống chế cơ thể này.

    Nói thế này hơi lộn xộn, cơ thể Cuồng Loạn đã bị diệt, nó quay về bản thể nên gọi ‘nàng’ là Diệt Tuyệt cho tiện. Còn Diệt Tuyệt thật ra là Hoàng Sa Thiên Tôn.

    Hai linh hồn tranh đấu, xuất hiện cảnh tượng kỳ dị, cổ Diệt Tuyệt mọc ra một cái đầu.

    Cái đầu to cũ hét to:

    - Ngươi...!

    Cái đầu này đại biểu Hoàng Sa.

    Đầu mới mọc nói:

    - Ha ha ha! Đây là thân thể của ta, dù cho bị ngươi rèn luyện nhiều năm thì ta vẫn có thể giành được một nửa quyền chỉ huy.

    Đầu này là Cuồng Loạn, cũng là Diệt Tuyệt ban đầu.

    - Cút ra ngoài cho ta!

    - Ngươi mới biến!

    Hai cái đầu mắng nhau, chỉ huy một tay tự đánh lộn.

    Cái này!

    Lăng Hàn câm nín, đây còn là hung vật số một thiên hạ sao?

    Trông như quái thai cộng nhược trí.

    Thôi, không xem màn kịch này, tởm chết.

    Hai đại hung hợp làm một thì giải quyết một lần cho rồi.

    Lăng Hàn đấm vào Diệt Tuyệt.

    Hai cái đầu Diệt Tuyệt cùng rống lớn, mỗi bên chỉ huy một tay nghênh hướng Lăng Hàn:

    - A!!!

    Ầm!

    Diệt Tuyệt và Lăng Hàn đụng độ một kích, nhưng nàng không đánh lại bỗng chốc bị đánh bay ra ngoài.

    Lăng Hàn đuổi theo, hai đấm liên tục vung, từng đòn đều có uy lực nghiền áp.

    Hai cái đầu Diệt Tuyệt rống to, hai đấm vung ra kèm theo lực lượng vô tận.

    Nhưng ở trước mặt Lăng Hàn thì lực lượng như vậy thật nhỏ bé, hắn đấm một cái tan hết.

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Mấy trăm cú đấm qua đi Diệt Tuyệt bị đánh thê thảm.

    Nhưng Diệt Tuyệt có một phần mười lực lượng của Lăng Hàn, vì vậy khó mà oanh sát nàng, ít nhất không thể giải quyết trong vòng mấy cú đấm.

    Đầu Hoàng Sa Thiên Tôn nói với đầu Diệt Tuyệt:

    - Để ta cho, ngươi tránh qua một bên!

    Đầu Diệt Tuyệt không cam lòng cãi lại:

    - Để ta, ta mới là chúa tể thật sự của thân thể này. Ngươi giao toàn bộ quyền khống chế cho ta đi!

    Bùm!

    Lăng Hàn một đấm đánh bay người Diệt Tuyệt.

    - Không thể tiếp tục như vậy nữa!

    - Cứ thế này thì sẽ chết chùm!

    - Dung hợp!

    Hai cái đầu Diệt Tuyệt, Hoàng Sa nhìn nhau, lộ vẻ kiên quyết.

    Lăng Hàn quá mạnh, bọn họ không bằng hắn, lại còn giành nhau quyền khống chế thân thể chẳng khác nào tự sát.

    Ong ong ong ong ong!

    Người Diệt Tuyệt phát ra hơi thở cường đại, hai linh hồn bắt đầu dung hợp.

    Cũng vì cùng đường, nếu không ai mà muốn dung hợp linh hồn của mình với người khác?

    Linh hồn đoạt xá nếu không thích thì có thể thay cơ thể khác, nhưng khi đã dung hợp linh hồn thì sẽ vĩnh viễn ở cùng nhau, trừ phi chết đi.

    Bùm!

    Lăng Hàn vung nắm đấm, Diệt Tuyệt bị đánh bay ra ngoài. Lăng Hàn rượt theo.

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Hai đấm liên tục giã, muốn hoàn toàn tiêu diệt đại hung vạn cổ này.

    Hai cái đầu Diệt Tuyệt rống to:

    - A!

    Mắt thường trông thấy hai cái đầu dán sát vào nhau, lõm vào, tốc độ dung hợp siêu nhanh.

    Hình ảnh vừa kinh vị vừa ghê tởm, nhưng cái này không chỉ dung hợp thể xác cũng đại biểu hai linh hồn thống nhất. Từ nay không có Diệt Tuyệt hoặc Hoàng Sa Thiên Tôn, thay thế là linh hồn hoàn toàn mới.

    Bùm!

    Một hơi thở đáng sợ dâng lên, váy đen trên người Diệt Tuyệt bị chấn rách toạc lộ ra thân hình yểu điệu. Giây sau người nàng tuôn ra khói đen che lại.

    Diệt Tuyệt như mới sinh ra, thở hắt ra, chợt mở to mắt bắn ra áp lực khó tả.

    Hai linh hồn đã hoàn toàn dung hợp, đạt được quyền khống chế thân thể hoàn mỹ, Diệt Tuyệt bây giờ mạnh chưa từng có.

    Nàng tràn ngập tự tin, nhìn xuống Lăng Hàn:

    - Lăng –Hàn, ngày tàn của ngươi đã đến!

    Bốp!

    Diệt Tuyệt chưa nói hết câu đã bị đấm móp mặt, người văng ra ngoài.

    Lăng Hàn rượt theo:

    - Tàn cái đầu ngươi!

    Tưởng mình ghê gớm lắm sao? Ha ha, hắn còn chưa dốc hết sức chiến đấu ra!

    Biểu tình của Diệt Tuyệt tràn ngập khó tin, nàng đã dung hợp lực lượng, linh hồn của hai người mà vẫn không thể đánh bại Lăng Hàn?

    Sao có thể như vậy?

    Diệt Tuyệt thẫn thờ, hoàn toàn không chấp nhận được.

    Bốp!

    Lăng Hàn lại huơ nắm đấm đánh bay Diệt Tuyệt, khiến nàng biết đây không phải giấc mơ, nó là sự thật.

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Lăng Hàn vung nắm đấm như mưa không ngừng oanh kích.

    Diệt Tuyệt rống to, vận chuyển tất cả Thiên Tôn phù, trán có một ký hiệu cực kỳ phức tạp phát sáng, nàng lao vào Lăng Hàn.

    Bùm!

    Diệt Tuyệt bị đánh bay.

    Gia cố lực lượng gấp mười vạn lần vẫn không đánh lại Lăng Hàn?

    Không không không, nàng căn bản không tăng lên chút sức mạnh nào.

    Sao có thể như vậy?

    Rất đơn giản. Tại sao ký hiệu Thiên Tôn có thể tăng lực lượng? Vì ký hiệu Thiên Tôn là chiếc cầu câu thông lực lượng bản chất, ký hiệu Thiên Tôn đẳng cấp càng cao thì cây cầu càng rộng, lực lượng bản chất tuôn đến càng nhiều, biên độ gia cố càng lớn.

    Nhưng còn bây giờ thì sao?

    Nguyên Thế Giới mất, giữa hư không chẳng có năng lượng nữa, dù vận chuyển ký hiệu Thiên Tôn thì sao? Rút lực lượng từ chỗ nào?

    Không bột đố gột nên hồ.

    Bùm!

    Lăng Hàn đuổi theo liên tục đấm.

    Lần này Diệt Tuyệt thật là không còn thủ đoạn gì.

    Trong tình huống hiện nay bí pháp gì đều mất tác dụng, chỉ có sức mạnh của cường giả thắng.

    Rõ ràng lực lượng cúa Lăng Hàn mạnh hơn, vượt qua Diệt Tuyệt không chỉ một chút mà là gấp chục lần.

    Khí lực của họ không tiến bộ nhiều, còn ở trạng thái ‘bất tử bất diệt’ của Thất Bộ, ai đánh trúng ai đều sẽ tạo thành phá hoại lớn cho đối phương.

    Giờ Lăng Hàn hành hạ Diệt Tuyệt thảm.

    Phụt phụt phụt!

    Máu văng tung tóe, Diệt Tuyệt thê sờ thảm.

    Đám người Lâm Lạc đều cảm khái, mọi việc sắp kết thúc.

    Diệt Tuyệt gầm rống:

    - A!

    Diệt Tuyệt không cam lòng, nàng không cam lòng, đã đến độ cao như vậy rồi mà vẫn chết sao?

    Tại sao có Lăng Hàn tồn tại làm gì?
     
    motminhmai and tuongnd like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Thần Đạo Đan Tôn
    Chương 3472: Bình định thiên hạ
    Lăng Hàn lạnh lùng nói:

    - Tất cả đều là ngươi tự tìm!

    Hoàng Sa hay Diệt Tuyệt đều thuộc về Nguyên Thế Giới đời trước. Khi đó nếu Diệt Tuyệt không có lòng muốn độc bá Nguyên Thế Giới thì sao bị nhiều Chí Tôn nhằm vào, cuối cùng liều Nguyên Thế Giới tan vỡ cũng quyết oanh sát nàng?

    Hoàng Sa Thiên Tôn cũng tự chuốc khổ, đã có được cuộc sống mới rồi nếu y không ôm dã tâm lớn thì sao rơi vào bước đường này?

    Vì vậy mọi thứ hết thảy đều là tự tìm. không thể trách ai.

    Diệt Tuyệt vừa đánh trả vừa hét to:

    - Ta không cam lòng! Không cam lòng!

    Diệt Tuyệt thật sự không cam lòng nổi.

    Đám người Lâm Lạc rất là cảm khái, tuy Diệt Tuyệt chưa bị diệt nhưng đại cục đã định.

    Hung nhân hoành hành hai đời Nguyên Thế Giới sắp đền tội, không cách nào làm mưa làm gió nữa.

    Lần này Nguyên Thế Giới bị đánh vỡ, hư không bị hút sạch, còn có thể dựng dục ra Nguyên Thế Giới đời thứ ba không?

    Không thể nào.

    Giờ đường ra duy nhất là mở cánh cửa đó đi vào thế giới mới. Nếu thế giới mới chỉ là một mảnh hư vô thì bọn họ sẽ ở trong cô quạnh đến vĩnh viễn.

    Chỉ mong sẽ không tồi tệ như vậy.

    Lăng Hàn càng chiến càng bạo lực. Diệt Tuyệt phải chết, Nguyên Thế Giới bị diệt vì nàng, bao nhiêu sinh linh đồ thán, Diệt Tuyệt không chết thì lẽ trời khó tha.

    Lăng Hàn oanh tạc, dù thực lực của Diệt Tuyệt nghiền áp được Thất Bộ thì sao, nàng bị thương càng lúc càng nặng, sắp chết.

    Diệt Tuyệt quyết tuyệt nói:

    - Là ngươi ép ta!

    Vèo!

    Giữa trán Diệt Tuyệt nứt ra, một luồng sáng bắn hướng trán Lăng Hàn.

    Đây là thần hồn cúa Diệt Tuyệt.

    Diệt Tuyệt rất dứt khoát, về lực lượng nàng không đánh lại Lăng Hàn thế thì so đấu thần hồn. Nếu thần hồn của nàng thắng một bậc là có thể chúa tể thức hải, do đó khống chế cơ thể Lăng Hàn. Vậy thì Diệt Tuyệt đổi một cách khác trở thành mạnh nhất.

    Nhưng làm vậy khá nguy hiểm, mất đi thân thể bảo vệ linh hồn rất yếu ớt, nếu bị đánh nát thì thần hồn đều diệt.

    Nhưng Diệt Tuyệt đã không có đường lui. chỉ có thể liều một phen.

    Thần hồn của Diệt Tuyệt rất mạnh, có hai linh hồn dung hợp lại. Hoàng Sa Thiên Tôn cũng rất ghê gớm, dung hợp linh hồn của vô số sinh linh Nguyên Thế Giới đời trước. Dù lúc đó có trên chín mươi phần trăm linh hồn đã thành tro tàn khi Nguyên Thế Giới tan vỡ, nhưng dù chỉ còn lại một phần trăm dung hợp vào một người thì cũng mạnh đến khó tả.

    Bởi vậy Diệt Tuyệt tràn đầy tự tin có thể giành quyền khống chế thân thể với Lăng Hàn, dù đó là cơ thể của hắn.

    Bùm!

    Một cú đấm nặng nề, thần hồn của Diệt Tuyệt vỡ nát, những mảnh nhỏ bay vào người Lăng Hàn, tụ tập trong thức hải.

    Mỗi gắn kết một mảnh nhỏ là thần hồn của Diệt Tuyệt sẽ mạnh thêm một phần, khi đến thức hải của Lăng Hàn thì nàng đã hóa thành hình người.

    Bị Lăng Hàn một đấm đánh nát là đòn tổn hại nặng đến thần hồn của Diệt Tuyệt, giờ nàng chỉ còn độ mạnh chưa tới một phần trăm. Nhưng bấy nhiêu đã đủ, hơn xa Thất Bộ bình thường một vạn lần.

    Bên ngoài, cơ thể Diệt Tuyệt thân thể không còn thần hồn chủ trì tự nhiên không chống cự nổi nữa, bị Lăng Hàn một đấm đánh nát. Năng lượng vô tận tuôn ra hóa thành dao động cuồn cuộn.

    Cơ thể Lăng Hàn tự động hấp thu năng lượng vô cùng hùng hồn này, nếu hắn hấp thu hết tương đương với năng lượng nguyên hư không, Nguyên Thế Giới tụ tập vào người hắn.

    Đây là sức mạnh to lớn vô tận.

    Đám người Lâm Lạc căng thẳng thót tim, chưa chém thần hồn của Diệt Tuyệt lại còn vào trong người Lăng Hàn, nếu bị nàng khống chế cơ thể của hắn thì tất cả tạo hóa đều thuộc về nàng.

    Lăng Hàn, phải cố chống đỡ đừng để gục ngã ngay bước cuối cùng này.

    Trong thức hải.

    Diệt Tuyệt bước nhanh đi thẳng đến trung tâm thức hải, muốn tìm ra thần hồn của Lăng Hàn, oanh sát nó là nàng có thể dễ dàng cướp thân thể.

    Lăng Hàn xuất hiện:

    - Tìm ta?

    Linh hồn hắn biến ra hình người, khoanh tay đứng, chẳng chút căng thẳng.

    Diệt Tuyệt nhìn Lăng Hàn, lạnh lùng cười:

    - Ngươi quá tự phụ! Mặc dù lực lượng thân thể của ngươi vô địch nhưng nói đến linh hồn cường đại thì ngươi giục ngựa cũng không sánh bằng ta! Đã định trước ngươi sẽ bị ta bóp chết, thân thể của ngươi sẽ thành cơ thể mới của ta đi thế giới mới! Tất cả những thứ này đều vô duyên với ngươi!

    Lăng Hàn lắc đầu nói:

    - Nói vớ vẩn nhiều làm lãng phí thời gian của ta, nên ngươi mau biến mất hoàn toàn đi!

    Lăng Hàn chủ động đấm vào Diệt Tuyệt.

    Diệt Tuyệt cười khùng khục vỗ chưởng đáp lễ:

    - Đánh nhau với ta tại đây, lực lượng của ngươi không có chút đất dùng võ!

    Bùm!

    Hai bên va chạm nhưng không chút gợn sóng, vì là thần thức giao phong.

    Diệt Tuyệt bỗng biến sắc mặt, bị đánh bay ra ngoài, thân thể bị xé rách thành vô số mảnh vụn.

    May mắn đây là linh hồn, cơ thể Diệt Tuyệt nhanh chóng tổ hợp lại như cũ nhưng thể hình nhỏ một vòng.

    Một kích kia tổn thương Diệt Tuyệt rất lớn.

    Biểu tình Diệt Tuyệt tràn đầy khó tin:

    - Sao... sao linh hồn của ngươi mạnh hơn ta?

    Lăng Hàn cười khẽ:

    - Ngươi dung hợp nhiều linh hồn của Nguyên Thế Giới đời trước tưởng mình ngon lắm sao? Ngươi không bao giờ ngờ số lượng vị diện trong người của ta vượt xa tổng hợp Nguyên Thế Giới hai đời, đều là siêu cao đẳng, diễn hóa ra sinh linh. Là sinh linh thì sẽ có ý chí, những ý chí cộng lại thì ngươi làm sao sánh bằng?

    Dù linh hồn của Diệt Tuyệt không bị tổn thương, trong lúc Nguyên Thế Giới tan vỡ nàng dung hợp tất cả linh hồn, nhưng đều không thể sánh bằng Lăng Hàn, huống chi nàng mấy lần gặp trắc trở, nếu đến mức đó mà nàng mạnh hơn hắn thì mới là vô lý.

    Lăng Hàn xông lên tung cú đấm:

    - Giờ thì cút ra khỏi thân thể của ta đi!

    Bùm!

    Diệt Tuyệt thụt lùi, người mờ nhạt, đã bị thương không nhẹ.

    Diệt Tuyệt chợt hiểu ra:

    - Ngươi... ngươi cố ý khiến ta xâm nhập thức hải, vậy thì ngươi có thể dễ dàng đánh nát thân thể của ta, chiếm hết năng lượng!

    Vì thần hồn của Lăng Hàn mạnh như vậy Diệt Tuyệt vốn không thể xâm nhập vào thức hải.

    Nên Lăng Hàn cố ý hố nàng.

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Liên tục oanh kịch làm Diệt Tuyệt từng bước thụt lùi, cuối cùng bị đánh ra ngoài thức hải, bị đuổi ra khỏi thân thể Lăng Hàn, thành một đoàn sáng chớp tắt lúc sáng lúc tối.

    Cơ thể Diệt Tuyệt đã nát, tàn hồn bơ vơ.

    Diệt Tuyệt không cam lòng chết, nàng nhìn hướng nhóm Lâm Lạc tính cướp thân xác mới.

    Lăng Hàn tung cú đấm:

    - Ngươi suy nghĩ nhiều!

    Bùm!

    Đoàn linh hồn của Diệt Tuyệt bị nổ nát.

    Ầm!

    Một luồng dao động truyền khắp hư không.

    Một thế hệ hung nhân rốt cuộc chết đi, hoàn toàn biến mất trong thiên địa.

    Phải công nhận Diệt Tuyệt cực kỳ mạnh, đáng tiếc nàng đứng ở mặt đối lập với Lăng Hàn.
     
    motminhmai and tuongnd like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)