Võng Du Tate No Yuusha No Nariagari - Aneko Yusagi

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 36

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Ôi..ôi tôi thật may mắn khi được lên xe của Thánh Thú(Holy Bird).”

    “Thánh thú?”

    Ngày hôm nay chúng tôi gặp một tay buôn đang muốn đến thị trấn kế bên và chúng tôi đón hắn lên xe.

    “Cô không biết ư?Hửm,ngài là chủ nhân chiếc xe này phải không?”

    Tay buôn đang nói chuyện với Raphtalia bỗng quay về phía tôi hỏi.Dù tôi đã giấu mình sau xe và cố gắng giả vờ để mọi người tưởng rằng Raphtalia mới là chủ ở đây.

    “Đúng vậy…”

    “Hai người nổi tiếng lắm đó nha.Lời đồn rằng chủ nhân chiếc xe được kéo bởi một con Thánh Thú lang thang khắp nơi ban phát những điều kỳ diệu qua việc bán rong.”

    Tôi nhìn cái xe kêu kẽo kẹt này rồi nhìn về phía Firo.

    Mọi người quá đề cao nó rồi..Thánh thú gì chứ,gọi là Thánh Ăn thì đúng hơn.

    Nhưng mà vụ mang lại điều kì diệu hắn nói là sao?

    Hmm?

    “KWEEEEH!”

    Firo bắt đầu hét lên lạ thường và bắt đầu chạy điên cuồng.

    “Uwah!”

    Ba người chúng tôi trên xe phải bám chặt để khỏi rơi ra ngoài.

    Lộc cộc…lộc cộc…lộc cộc….

    Âm thanh bánh xe quay đều khiến tôi chẳng nghe thấy gì cả.

    “—AAAA…”

    Bỗng nhiên “binh” một tiếng-Firo đá vào cái gì chăng…

    “—MOTO…”

    Có việc gì xảy ra vậy?

    “—-YASU-SAMAAA…”

    Mỗi lúc Firo như vậy mọi thứ lại loạn hết cả lên,không biết nó có gây ra chuyện gì không.

    Đây là lần thứ tư từ lúc bắt đầu bán rong rồi.Đúng là tính khí thất thường mà.

    “Cẩn thận chút chứ!Không phải chỉ có 2 người trên xe đâu!”

    “V-vânngg,à-à….Kweh!”

    Tôi nói nhỏ cho Firo tránh để tay buôn kia nghe thấy.

    Việc ma thú biết nói mà lộ ra thì sẽ có rắc rối lớn,nên tốt nhất là không nên gây ra sự chú ý không cần thiết.

    …Nhưng có vẻ như tôi cảm thấy mình đã bị chút ý rồi.

    Tay buôn ngạc nhiên nhìn tôi.

    “Tin đồn còn nói rằng nó hiểu tiếng người,đúng là trăm nghe không bằng một thấy mà.”

    “À vậy à..”

    Bây giờ nghĩ lại,việc hiểu tiếng người đã là tuyêt lắm rồi,nhưng đây lại có thể nói ư?Chỉ có ở loài ma thú cấp cao.

    Tôi biết là khả năng của ma thú rất phong phú,mỗi loài có khả năng riêng.Nhưng xem ra Firo cực kỳ quý hiếm.

    “Chúng tôi chỉ bán rong các loại thuốc cũ và chỉ làm những việc kiêm lời thôi.”

    Tôi đáp lại nhằm chuyển câu chuyện về chủ đề cũ.

    “Dân gian đồn rằng..Vị thánh nhân trong xe đó có các loại thần dược,những người bệnh ốm yếu nếu may mắn gặp ngài thì sẽ được cứu chữa.”

    “Vậy à…”

    Đúng là miệng lưỡi người đời.

    Thực ra là đúng người đúng thuốc.Tôi chỉ đặc biệt pha chế thêm dược liệu vào thuốc và biết chút phương pháp sử dụng chúng để đạt được hiệu quả cao hơn thôi.

    Mẻ thuốc đầu tiên tôi làm hồi đó chất lượng thấp,chỉ có chữa được bệnh ho thôi.

    Nhưng giờ tay nghề tôi đã được cải thiên,tôi có thể đáp ứng loại thuốc với từng trường hợp riêng.

    Bênh sốt,bệnh về phổi,bênh về dạ dày hay thậm chí là về da.Hiệu quả của thuốc còn phụ thuộc vào thành phần mà tôi pha chế,mà tôi đã rành chúng trong tay.

    Cách làm được miêu tả khá chi tiết trong cuốn sách công thức tầm trung ấy.Dù vậy thỉnh thoảng tôi vẫn cần sự giúp đỡ của khiên.

    “Ngài nói chỉ bán thuốc cũ thôi ư?”

    Tôi lấy chai nước ở hộp đằng sau xe và đưa cho hắn.

    “Đây cũng là thuốc phép phải không?”

    Tay buôn mở nắp và nhấp một ngụm.

    “Nói thế nào nhỉ….Mùi vị khá giống thảo dược tôi dùng trước đây.”

    “…Ngươi biết nó là gì ư?”

    Gã này cũng là dân bào chế thuốc?

    Tuy vậy gã chỉ lắc đầu đáp lại.

    “Không,tôi chỉ cảm thấy thế

    “Vây,ngươi buôn gì?”

    “Tôi là thợ kim hoàn”

    Vậy chắc là hắn buôn bán trang sức,đá quý rồi.

    Có vẻ hắn đang trên đường bán hàng cho tên nhà giàu nào đó.

    “Thợ kim hoàn hả…Ngươi mang trên người những thứ giá trị như vậy mà dám đơn độc như vậy ư?”

    Hắn là thợ kim hoàn ra ngoài trang sức nhất định là phải có người hộ tống chứ.Điều này làm tôi nghi ngờ.

    “Ngài nói đúng chỗ nhức nhối rồi đó.”-Hắn chỉ cười đáp lại.

    “Thợ kim hoàn có nhiều loại.Nếu như tôi khá hơn chút tôi đã gọi mình là thương nhân đá quý rồi.”

    “Có gì khác nhau chứ?”

    “Vậy thì mời ngài xem thứ này.”

    Hắn vừa nói lôi đống đồ trong hành lý ra.

    Tôi vào gần xem;có những thứ giống như gim áo và dây chuyền.Có vẻ còn vài cái vòng đeo cổ nữa.

    Nhưng tất cả chỉ bằng sắt hoặc bằng đồng.Có những viên đá quý kèm…Gọi vậy nhưng chúng vẫn có một số vùng xám trên bề mặt đá.

    “Lần này tôi chỉ buôn bán những thứ rẻ này thôi.”

    “Ừm…việc buôn bán không thuận lợi à?”

    “Không hề,lần này khách hàng là những nhà thám hiểm.”

    “Vậy à….”

    Theo lời của tay buôn,những trang sức này có hiệu lực gia tăng chỉ số cho người mặc.

    “Nhân tiện,giá chiếc kia bao nhiêu vậy.”

    “Để xem…vòng tay sắt này tăng sức tấn công này giá vào khoảng 30 đồng bạc.”

    Chà…khá là cao.Chỗ thuốc của tôi cũng không bán giá như vậy.

    “Nếu nó có yểm bùa giá có thể lên 100 đồng bạc.”

    “Thật à.”

    “Đúng vậy.”

    Tôi nảy ra ý nghĩ trong đầu.

    Công việc bán thuốc của tôi làm ăn khá tốt,hàng bán cũng nhiều nhưng tiền mua dược liêu để điều chế trừ lại cũng chẳng lãi được bao nhiêu.

    Chưa kể rằng một số dược liêu hiếm khác cần cho một số thuốc.

    “Vậy ngươi chế tạo ra chúng đã có hiệu lực như vậy?”

    “Hmm..Gần như vậy,khi chế tác nguyên liệu thành hình,sau bước đó là phải yếm bùa vào chúng.Đến đây chúng mới gọi là chế tạo hoàn chỉnh.”

    …Hiểu rồi,sau khi tạo thành hình cho trang sức thì phải yểm bùa phép vào để chúng mới được…Xem ra đấy là điều quan trọng và tôi lại không dùng được phép thuật.

    “Dù sao việc ấy phải rèn luyên nhiều.Cảm ơn.”

    “Tôi cũng vậy”

    “Chủ nhân ơi~ có gì đó đang tới.”

    Firo cẩn trọng báo cho chúng tôi và dần dừng xe lại.

    Tôi và Raphtalia kiểm tra xung quanh.

    Ở phía xa kia lờ mờ có có ai đó,một lát một toán người trang bị quần áo vũ trang tiến tới chúng tôi.

    Toán người này không thấy có ý định tốt đẹp gì,hẳn là cướp ở vùng núi này hoặc là thứ gì đó không kém.

    “Sơn tặc!”-Tay buôn sợ hãi kêu lên.

    “Hehee lũ kia…bỏ hết tất cả mọi thứ xuống và rời đi không thì đừng có trách.”

    Chẳng có gì kinh ngạc với mấy lời sáo rỗng này cả.

    Thật nực cười,điều gì khiến bọn sơn tặc này nghĩ chúng làm chủ tình hình này chứ.

    Firo cũng hiểu và đang đợi tôi ra lệnh

    Tất cả đều hiện trên mặt Firo ‘Ta có thể hạ gục tất cả các ngươi’.

    “Chúng ta biết là tên thợ kim hoàn đang ở đấy!”-Lũ sơn tặc hét về phía chúng tôi.

    Tôi quay về phía tay buôn.

    “Ngươi bảo ta rằng ngươi không hề mang bất kỳ thứ gì giá trị nào phải không?”

    “Đúng vậy…tôi không hề mang thứ gì như vậy vào lúc này…”

    Nói vậy,nhưng hắn vẫn đút tay vào túi áo giữ chặt vật quan trọng nào đó.

    “Tôi thường bán trang sức ở nơi này lúc trước”.

    “Vậy ra là bọn chúng bám theo..”

    Có vẻ như tôi dính phải vị khách luôn mang theo nguy hiểm.

    “Tôi vốn nghĩ rằng sẽ bọn sơn tặc sẽ bỏ qua những đối tượng không có nhiều hàng hóa giá trị và chỉ tấn công những người đơn độc chứ không phải nhóm người đông như chúng ta.Vậy nên tôi cắt bỏ tiền không thuê người bảo vệ.”

    “Trời ạ..Ngươi đúng là tên ngốc!!!”

    Tôi chỉ có biết lắc đầu thở dài.

    “Tôi sẽ chi trả tiền cho ngài chi phí về vụ việc này.”-hắn thận trọng nói.

    “…Thỏa thuận vậy….”

    “Raphtalia.Firo.Chúng là kẻ thù.”

    “Rõ!”

    Theo hiệu lệnh của tôi,Raphtalia nhảy khỏi xe và rút vũ khí ra.

    Tôi kéo tay buôn ra sau lưng và chuyển đổi khiên sang chuẩn bị

    “Đứng sát sau ta.”

    “V-vâng..Ng-ngài là Khiên…”

    “Đúng vậy..”

    Chủ nhân chiếc xe có con Thánh thú mà ngươi nói thực ra là Khiên hiệp sĩ khét tiếng đấy.Tại lúc này,tay buôn chỉ đứng đấy chết lặng.

    “Sao nào các người còn đợi gì nữa mà không xông lên?”

    “Được rồi,ta sẽ bảo vệ chỗ này khỏi mọi nguy hiểm”(Nguyên văn:Yeah. One must protect themselves from whatever danger es after all.” )

    Tôi đáp lại,trừng trừng giận dữ nhìn đám sơn tặc.

    Mục tiêu của cuộc chiến này là phải ngăn sơn tặc đạt được mục đích.

    Nói cách khác là phải chặn không cho chúng đến cướp thứ mà tay buôn kia đang nắm giữ.

    “Raphtalia.Firo.Sẵn sàng chưa?”

    “Vâng.Em đợi lệnh ngài.”

    “Em chán nản đợi lắm rồi..”

    “Được rồi…LÊN!”

    Sau khi tôi kêu lên thì đám sơn tặc cũng rút vũ khí ra và lao tới.Tôi quan sát chúng có khoảng 15 tên.

    “Khiên Không Khí!”

    Tôi làm đối phương đang lao về phía tôi phân tâm bằng khiên bỗng dưng xuất hiện trước khoảng không,sau đó tôi nhanh chóng thi triển kĩ năng tiếp theo.

    “Khiên Chuyển!”

    Khiên chuyển là kĩ năng giúp tôi chuyển đổi dạng Khiên không khí hoặc Khiên tù giam thành các dạng Khiên(Shield) khác.

    Khiên tôi sẽ chuyển đổi là Khiên Bee Needle.

    Khiên Bee Needle có hiệu ứng đặc biệt là Khiên Gai và Độc loài ong.

    “Hả cái khiên bỗng d…! A..aaa–!”

    Tên cướp đầu tiên lao vào đã bị đánh bật trở lại,hắn ngã nhào xuống,bắt đầu co giật.Tốt,hiệu ứng đặc biệt có thể tấn công được.

    “Khiên Tù Giam!”

    “Cái quái gì—”

    Chiếc lồng xuất hiện và nhốt tên cướp khác vào.

    Mỗi khiên có giới hạn thời gian sử dụng.Khiên Chuyển thời gian hồi chiêu là 30 giây.Nó không phải thứ tôi có thể dùng suốt được.

    Tuy nhiên dùng chúng để giảm thưc lực của bọn cướp thì không có vấn đề gì.

    Ba tên khác lao tới phía tôi.Bọn chúng nghĩ tôi dễ đối phó vì tôi chỉ có mỗi chiếc khiên.

    Tôi chắn trước tay buôn và đỡ lấy đòn tấn công.

    Nơi va chạm của chiếc khiên tóe lên tia lửa,tôi làm lệnh hướng đòn tấn công của bọn chúng sang một bên,sức phòng thủ của tôi áp đảo hoàn toàn.

    Và Khiên tôi đang trang bị là Khiên Chimera Viper.

    Nó có hiêu ứng đặc biệt là Độc Nanh Xà( Poisonous Snake’s Fang)và lưỡi móc.

    Tấm điêu khắc hình rắn trên chiếc khiên bắt đầu chuyển động và cắn lại bọn chúng.

    Độc Nanh Xà phản lại đòn lại đòn tấn công bằng độc cho kẻ địch tấn công tôi.

    “Aaaaaaa!”

    “Nó…nó không ngừng….aaa!”

    “Gaaaahh..aaa..”

    Đòn phản này không có tác dụng lên đối phương có kháng độc.Có vẻ lần này nó có hiệu quả,tôi vẫn chưa dùng nó trên người lần nào cả,nhưng kết quả thật là đáng kể.Dù vậy,chất độc này không nguy hiểm đến tính mạng.

    Tôi tận dụng nốt Lưỡi Móc bắt đầu trói từng tên cướp vào,nó có khả năng kéo mọi thứ vào trong khoảng cách 2 mét.Khá hữu dụng để leo lên vách đá.

    Đám sơn tặc đều đã dừng lại và một số bắt đầu lùi lại.

    “T-tên này là Khiên hiệp sĩ!”

    Bọn chúng bắt đầu hoảng sợ.

    Có lẽ chúng đã nhận ra rằng mình đã đụng phải hòn đá lớn.

    Nhưng lúc này đã quá trễ rồi,cục diện bây giờ đã là một chiều.

    Raphtalia lúc này đang cầm kiếm vung tới chém mạnh vào tên cướp,bộ áo giáp đã cứu mạng hắn.Nhưng lực cú chém đã đánh bật ra,hắnđập đầu xuống đất bất tỉnh.

    Bên kia,Firo di chuyển với tốc độ gãy cổ,bên này 1 cú,bên kia 1 cước-với đôi chân mạnh mẽ hất tất cả tên cướp bay lên.Mỗi cú khiến mỗi tên bay cao khoảng 5 mét giống như Motoyasu…không cú kia là 20 mét.

    …Tôi mong rằng đám ấy sẽ không chết.

    Chỉ một lát,số lượng đám sơn tặc đã giảm xuống,còn lại 6 tên.

    “Khỉ thật!Rút lui!”

    “Ngươi nghĩ vây sao?!”

    Tôi dùng Khiên Tù Giam bắt lấy tên có vẻ là cầm đầu.Đám còn lại thì bị Raphtalia và Firo tóm gọn.

    Tôi khá mừng là bọn chúng yếu hơn tôi nghĩ.

    Dù sao Raphtalia và Firo làm việc khá tốt.

    “Vậy bây giờ.”

    Tôi nhìn vào đám sơn tặc xem xét.

    “Ta có nên giao nộp các ngươi lấy tiền thưởng không nhỉ?’

    “Vào tình cảnh này em nghĩ sẽ không được gì đâu…”-Raphtalia lo lắng đáp lại.

    “Ngươi biết vì saokhông?”

    Tôi hỏi tay buôn,đúng như tôi nghĩ hắn chỉ lắc đầu đáp lại.

    Tên thủ lĩnh đám sơn tặc nở nụ cười suồng sã.

    Ta có thể hiểu ngươi đang cười về điều gì.

    “Chúng tôi bị tấn công bởi Khiên.Chúng tôi chỉ là người bị hại!Đó là những gì ngươi đang nghĩ phải không?”

    Tên thủ lĩnh cau mày.

    “Đúng đấy,đám đông sẽ tin lời chúng ta hơn là ngươi,KHIÊN.Ngươi là kẻ xấu.”

    “Đúng vậy,ta khá chắc chắn vế sau.”

    Vì sao tôi có tiêng xấu như vậy…Nghĩ lại thật là nuốt không trôi nổi.

    Nhờ ơn cái con *** công chúa và lão vua kia,dù tôi có làm việc tốt gì,cũng chẳng ai tin tôi cả.

    Haizz…

    “Còn về vế đầu,ta không chắc là các ngươi sẽ nói được nữa đâu.”

    Một số tên trong đám cướp bắt đầu vùng vẫy,chúng xanh mặt lại,không nghĩ rằng tôi dám quyết định như vậy.

    Firo đứng cạnh đấy liền cho những tên đó 1 cú,khiến những tên giẫy dụa đau lịm dần đi.

    “Xem nào,ta có một con ma thú phàm ăn ở đây,nó vẫn chưa nếm thử thịt người mùi vị như thế nào..”

    Tôi nhẹ nhàng nói cho đám cướp ấy nghe.

    “Thức ăn..!?”-Firo nghiêng đầu về phía đám cướp,chảy nước miếng.

    “H,hiii—?!”

    “…nó thường ăn nhanh nuốt gọn,yên tâm.”

    “Ngu-ngươi chẳng phải là chủ của Thánh Thú ư?Ngươi phải là người mang đến điều thần kì chứ không phải là tên sát nhân.”

    “Đừng có tin vào lời đồn,ta đã trải nghiệm nó rồi.Ta không phải là người đó.Mà nếu có thì ‘điều thần kì’ là làm sao một đám ‘người bị hai’ biến mất không còn dấu vết đó.”

    “X-xin ngài hãy tha mạng!”

    “Vậy thì hãy bỏ hết vật dụng lại đây,và cho ta biết nơi ẩn náu của ngươi.Ngươi có thể nói dối,ta sẽ hỏi từng tên một và nếu ta biết là các ngươi bày trò thì con Thánh Thú kia sẽ xé các ngươi thành từng mảnh để nuốt vào.”

    Đám cướp run rẩy gật đầu.Xem ra sự khét tiếng của tôi rất có tác dụng vào lúc này và nó sẽ còn tăng lên.

    “V-vvâng..Nó ở đây ạ—”

    Tôi kiểm tra lần lượt lại.

    Nó khá gần đây.

    “Được rồi đàm phán hoàn tất.”

    Tôi ra lệnh và Firo liền lao tới đánh gục tất cả bọn chúng.

    “Còn bây giờ,hãy lấy tất cả những gì có giá trị của chúng.Ồ?Tên này có đồ tốt.Raphtalia cái này là của em.”

    “Cướp lại của đám cướp…Những gì chúng ta làm chẳng khác gì chúng.”

    Raphtalia vừa nói vậy vừa nhặt lấy đồ dùng từ đám sơn tặc.

    “Bây giờ thì đưa thuốc giải cho mấy tên đằng kia đi,rồi mang chúng lên xe,chúng ta sẽ đến nơi ẩn náu của chúng.”

    “Vân-ng”

    Sau khi đến đúng nơi mà bọn chúng chỉ định.Tôi hạ gục vài gã canh còn lại ở đây và bắt đầu vơ vét của cải.

    Chúng tôi chất đống được đáng kể kho báu phong phú đủ loại từ kho dự trữ của bọn chúng lên xe,sau đó trói tất cả bọn chung lại nơi đấy.

    Đúng thật là dồi dào.

    Có cả những đồng tiền cổ,thức ăn,rượu,áo giáp,vũ khí,kim loại quí và một vài loại thuốc khác.

    Đúng là vượt xa cả những gì tôi mong đợi.

    Chắc là đám sơn tặc này hoành hành khắp vùng mới kiếm chác được nhiều như vậy.

    “Thật là…cả gan.”

    Tay buôn đi theo chúng tôi từ nãy đến giờ,nhìn tôi chằm chằm.

    “Vậy chuyện phí bồi thường..?”

    “Tôi sẽ trả ngài vài đồng bạc.”

    Cái gì chứ.Nhờ có ngươi mà ta phải gặp chuyện khó khăn này,một mình phải giải quyết hết tất cả.

    Tôi tranh luận với hắn,sau khi đạt được thỏa thuận hắn đưa cho tôi một sợi trang sức.

    “Cái lối tư duy ấy,dồn cho bọn chúng không còn cách kháng cự lại..tôi thật sự ấn tượng.Thôi được rồi.Tôi sẽ chỉ cho ngài bí quyết chế tạo và yểm bùa như là có qua có lại.”

    “…không phải hơi quá sao.”

    Dù sao thì mức bồi thường này quá nhiều,nó khiến tôi sinh nghi.

    “Không hề.Một người tham lam có thể đạt được tối đa lợi nhuận mà không tốn nhiều sức lực quả thực là rất hiếm.”

    “Ta chắc rằng ngoài kia nhiều không đếm xuể.”

    “Ý tôi không phải như vậy,đó là cai tài vắt kệt từng lợi nhuận của đối phương,chứ không phải lợi dụng xong là vứt bỏ,mà là để tiếp tục để kiếm thêm nhiều hơn nữa từ đó.

    “Dùng xong là vứt bỏ hả…”

    “Như việc ngài vừa làm xong vậy..”-Hắn chỉ về phía bọn cướp nói tiếp.

    “..Những gã này định tước đoạt của cải và cả mạng của chung ta.Tuy nhiên ngài lại đàm phán và thỏa hiệp để cho chúng sống miễn sao chúng đưa cho ngài của cải minh.Ngài đã có chúng trong lòng bàn tay,nên ngài có thể làm ra kết quả tốt nhất có thể.”

    Thật ra,Tôi có tiếng xấu,nếu tôi nộp chúng mà không làm gì thì bọn cướp này sẽ quay lại chơi tôi ngay,vì tất cả sẽ tin lời chúng hơn là tôi.Tuy nhiên,bây giờ tôi đã có chứng cứ là số kho báu chúng cướp bóc được.nên chúng sẽ không dám ho he gì cả.

    “Ưhm cứ cho là vậy đi..”

    Tay buôn nở một nụ cười tàn bạo.

    Gã này là cái gì vậy?Tôi có thể thấy hắn hoàn toàn ghê tởm.

    “Đ-được rồi,ta sẽ cho ngươi xuống khi tới thị trấn.”

    “Không được,tôi còn muốn chỉ cho ngài thêm một số thứ nữa.Tôi sẽ không rời nếu như chưa làm xong đâu.”

    Tôi không biết là hắn định dạy tôi cái gì đây.Tôi cảm thấy có chút lo lắng chút vì lòng nhiệt huyết của hắn.

    Nhưng sau chuyến hành trình này có vẻ hắn cũng trở nên cởi mở hơn với chúng tôi.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 37

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Vì lý do nào đó,tay buôn kia bắt đầu đi theo chúng tôi bán rong.Tôi không phàn nàn gì nhiều dù gì cũng có phần trăm lợi nhuận,nhưng tôi vẫn không biết động cơ của hắn là gì.

    Tay thợ kim hoàn này bắt đầu chỉ dạy tôi rất nhiều thứ sau khi biết tôi là Khiên hiệp sĩ,dường như hắn ta rất thích thú điều này.

    Hắn nói muốn hắn muốn trui rèn tài năng của tôi.

    Sau này tôi mới biết,bề ngoài hắn là người lịch sự chỉ dạy như thế này,thực ra lại là một người có ảnh hưởng đáng kể đến Hội Thương Nghiệp.Có vẻ khi đi ra ngoài thì có kẻ tay trong hiệp hội đã chỉ điểm bọn cướp hành tung của hắn.

    Điều đầu tiên hắn dạy tôi đó là làm cách nào khai mỏ được đá quý-vật liệu cần thiết của trang sức.Sau đó là cách xử lý các kim loại quý thành trang sức.Bây giờ tôi có khả năng thiết kế rất nhiều mẫu loại,có lẽ tôi là tên otaku nên hình mẫu chúng rất tốt.

    Đồ dùng để làm công tác kim hoàn này hoạt động khá giống gia công kim loại ở thế giới của tôi,nó là dụng cụ phép thuật được tiếp năng lượng bởi đá phép.

    Để xử lý những kim loại cứng,tôi cần phải đến lò đúc và nấu chúng ra khuôn.Có kỹ năng chế tạo lúc này là cần thiết để nhằm tránh sai xót xảy ra.Dù chiếc khiên tôi phản ứng với chỗ kim loại,nhưng tôi không thể hấp thụ được,nó quá đắt.

    Quay lại chủ đề chính,tôi muốn học cánh yểm bùa vào trang sức.

    “Có thật là ngài hiệp sĩ không thể sử dụng phép thuật?”

    “Đúng vậy,ngay cả nô lệ của ta cũng dùng được phép..”

    “À tôi hiểu..”

    Tay buôn đưa cho tôi một mảnh nhỏ trong suốt.

    “Nó là gì vậy?”

    “Đó là một mảnh quặng vô cùng quý hiếm,khá là đắt đấy.”

    “Wow.”

    “Giờ ngài nhìn vào tờ giấy đi.”

    “Ừ..ta có thể hiểuđược một chút.”

    Tôi đã phải vật lộn với tờ giấy này gần tháng trời.Kể cả những từ khó hiểu bây giờ cũng đơn giản hơn.

    “Thứ này cũng đủ để cho ngài cảm nhận được phép thuật,sau đó ngài sẽ có thể học được cách sử dụng chúng.”

    Tôi cầm quay mảnh vỡ,suy nghĩ.

    Mảnh vỡ bắt đầu phát sáng.

    Tả như thế nào nhỉ….Cảm giác như là tôi tìm thấy một bộ phận nào đó bên trong tôi mà tôi chưa biêt đến vậy.

    Không giống như những bộ phận trong cơ thể của tôi,nó dường như lan tỏa ra.Khá giống cảm giác của con chim chưa biết bay nhưng biết cách vỗ cánh như thế nào.

    “Đúng là một cảm giác lạ.”

    “Tôi cũng từng biết được phép thuật từ đây.Có vẻ như ngài cũng đã thành công.”

    “Vậy à..”

    Tôi vẫn còn cảm giác thấy cái ‘bộ phận’ gọi là phép thuật đấy.

    Tôi liền mở những trang sách phép mà tôi đã dịch được.Những chữ đó bắt đầu phát sáng.Đây là phép thuật tôi có thể sử dụng được.

    “Tôi là Khiên hiệp sĩ,kẻ ra lệnh cho nguồn gốc của sức mạnh.Tôi đã đọc và hiểu rõ luật lệ của tự nhiên.Hãy ban sức mạnh của tự nhiên để bảo vệ tôi.”

    “Fast Guard!”

    Cửa sổ trạng thái hiện lên chọn mục tiêu,tôi chỉ định vào bản thân.

    Ánh sáng tỏa khắp người tôi.Tôi kiểm tra và đúng là chỉ số tăng lên

    “Ôi..”

    “Có vẻ ta có thể dùng được phép thuật.Vậy thì hãy chỉ ta thêm đi.”

    Tay buôn bỏ qua vẻ hào hứng của tôi một bên và bắt đầu bài học khác.

    Dù sao những phép ấy không tiêu tốn nhiều năng lượng.Nên tôi yêu cầu tay buôn dạy tôi cách phép yểm bùa.

    Tôi bắt đầu tập truyền phép vào những viên đá trên trang sức.

    Tôi gặp chút khó khăn lúc đầu nhưng chiếc khiên đã sửa lại được những sai sót của tôi.

    Rât khó để truyền sức mạnh cho các loại đá quý khác nhau.Hơn nữa,có vẻ tôi có thể rút được sức mạnh của dược liệu để truyền vào.

    “Đó là những gì cơ bản,hãy cố gắng luyện tập để cải thiện việc buôn bán của ngài.”

    Tay buôn nói vậy trước khi rời xe bỏ đi.

    Bây giờ tôi đã học thêm được chế tác đồ trang sức.

    Vì vậy tôi nhanh chóng đến thị trấn mỏ để bắt đầu công việc.

    “Hả?Giấy giới thiệu này là..?”

    Chủ thợ mỏ kinh ngạc nhìn tờ giấy mà tôi nhận được từ tay buôn kia.

    “Đây đúng là giấy tờ của hắn,làm sao ngài có thể moi được từ hắn vậy?”

    “Ý ngươi là sao?”

    Sau đó,tôi được biết rằng tay buôn đấy rất nổi tiếng bủn xỉn.Cũng đúng,hắn sẽ không gặp rắc rối với đám sơn tặc kia nếu không keo kiệt chút tiền.

    “Đây đúng là đồ của hắn thật,nếu ngài đã có lời từ hắn.Tôi có thể ‘mềm’ giá cho ngài chút.”

    “Ưhm,ta tự mình khai thác mỏ được không?Nó sẽ rẻ hơn.”

    “Đ-được..được,cái gì ngài tìm được sẽ là của ngài..”

    Sau khi phân công xong cho Raphtalia và Firo tôi liền tiến vào mỏ với quốc trong tay,tôi rất hào hứng để xem kỹ năng làm mỏ của mình ra sao.

    Những tiếng đập đá vang lên đều sau những nhát cuốc.Nói ra thật là ồn ào,xung quanh thật là bí bách và nóng nức.

    Như những gì trong phim ảnh,cuối cùng thì một viên pha lê xuất hiện và tỏa sáng.

    “Mỏ này khá là an toàn trừ khi xảy ra việc gì đáng tiếc,cho nên ngài khai thác ở đâu cũng không thành vấn đề,nhưng hãy cẩn thận vì không phải là không có rủi ro ở đây cả.”-Tay chủ thợ mỏ dẫn đường tôi và nói.

    Chỗ tôi đến nơi là gồ đất đá vắng người,có vẻ còn dấu vết khai khoáng.

    “Hây..”-Tôi giơ cao cuốc và bổ.

    Với nhát vừa rồi,chỗ đất đá nứt ra cả bức tường và tất cả sụp đổ xuống.

    “H-hả..!”

    Đất đá chỗ này có vẻ yếu.

    “Sao vậy?”

    Chủ mỏ há hốc nhìn về tôi.

    “Đó là nền đá cứng…chỉ một nhát?”

    Nó là đá cứng…?

    Nhờ kĩ năng khai mỏ,các bức tường chỉ sụp đổ trong một nhát bổ của tôi và thu hoạch các mảnh quặng với tốc độ đáng sợ.

    Nhưng vẫn có những chỗ đá cứng tôi không thể làm được gì dù có thử bao lần.

    Có lẽ cấp độ kĩ năng của tôi còn thấp.

    “Có lẽ đến đây là được rồi.”

    “V-vâng.”

    Tôi cho những viên đá quý vào đầy túi và nhanh chóng rời đi.

    Nhân tiện,cũng có những viên có thể tìm được ở gần khu mỏ này.Tôi kiếm được một ít ở gần các bụi cây,những chất lượng đương nhiên là kém hơn.

    Đã hoàn thành Vòng tay Ruby.

    Chất lượng:Tốt->Cao.

    Dù mới làm thử nhưng xem ra khá ổn.

    Tôi bắn đầu yểm phép thuật vào chiếc vòng.

    Vòng tay Ruby

    Chất lượng:Cao->Trung bình.

    Hừm..có vẻ như yểm phép vào làm chất lượng của trang sức giảm.

    Tôi tiếp tục tìm phương thức làm trang sức trong lúc bán rong.

    Nhận tiên trên đường đi khá là khó để có thể làm trang sức nên tôi đành dành thời gian vào buổi tối.

    Dường như khiên của tôi chưa đủ cấp độ để hấp thụ những viên đá quý đã chế tác hoàn chỉnh nên tôi đành bán chúng đi

    Cái vòng tay lúc trước làm được có giá 80 đồng bạc.Giá trị của đá quý ở đây thấp hơn so với thế giới của tôi.Đến lúc tạo nền tảng công viêc rồi.

    Những gì đáng giá ở thế giới của tôi thì có lẽ sẽ cũng như vậy ở đây.

    Dù tôi cũng không nắm rõ giá cả của những trang sức đắt tiền.

    Tuy nhiên quá trình sản xuất sẽ phải tốn chút thời gian.

    Với số tiền kiếm được,không tồi khi đến lúc sắm sửa,cải thiện trang bị cho mọi người.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Iron Ore.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Copper Ore.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Silver Ore.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Lead Ore.

    Khiên Iron Ore.

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Kĩ năng luyện kim 2

    Khiên Copper Ore.

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Kĩ năng luyện kim 1

    Khiên Silver Ore.

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Giảm 2% sát thương từ quỷ dữ.

    Khiên Lead Ore.

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Phòng thủ +1.

    Hầu hêt các kĩ năng này khá hữu dụng cho ông chú cửa hàng vũ khí.Với tôi tạm thời chúng vô dụng.

    Những ngày bán rong đều đều trôi qua.

    Khi dừng chân ở một thị trấn phía Nam,từ nguồn tin tức đáng tin cậy của tay buôn kia,rằng có địa bàn cần thu mua lượng lớn thuốc.

    Sau khi nghe vậy chúng tôi liền nhanh chóng rời làng phía Tây nam tới đây.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 38

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi.

    Tuy rằng Firo khá là nhanh nhưng cũng phải mất vài ngày để tới được đây.

    “Chủ nhân ơi~”

    “Gì vậy?”

    “Dạ..những cái cây ở đây đáng sợ quá..”

    “Huh?”

    Tôi và Raphtalia đều ra khỏi xe xem tình hình.

    Con đường phía trước hoàn toàn bị vùi bởi bởi thứ gì đó khá giống cây nho,nó đang ngọ nguậy.

    “C-cái quái gì vậy!?”

    Các dây leo từ từ mọc ra,mở rộng phạm vi của mình.

    “Ngôi làng này…”

    Tôi quan sát xung quanh và thấy một nhóm người đang tập trung ở đằng xa kia,hình như là lều tị nạn.

    “Firo,đến đằng kia.”

    “Vâng.”

    Chúng tôi đến khu lều tị nạn và chuẩn bị hàng hóa.

    “Được rồi,bắt đầu định giá đã.”

    Có vẻ đến lúc này kĩ năng pha chế có thể hữu hiệu để hạn chế sự tăng trưởng của đám nho kia.

    Số thuốc diệt cỏ lúc này có chỗ dùng,thảo nào tay buôn kia gợi ý tôi nên đến đây.

    Tính ra tôi sẽ kiếm được một khoản khá ở đây.

    “Đáng ra ở đây phải có chuyên gia đến giải quyết tình hình chứ?”

    “Đúng vậy”

    Tôi xuống xe và bắt đầu dò hỏi người dân nơi đây.

    Và đương nhiên tôi phải mở Khiên Sách ra để trông như tôi đang cầm cuốn sách chứ không phải là Khiên hiệp sĩ,trông như dân bán rong như bao người khác.

    Ổn rồi giờ thì khó có thể bị lộ danh tính.

    “Tôi đến đây là nghe được ở đây đang thu mua dược liêu với số lượng lớn.”

    Tôi hỏi người có vẻ là đứng đầu ở đây.

    “Ồ là người buôn à,vâng nó rất hữu ích.”-Hắn nhanh chóng đáp lại tôi như thể đã đợi sẵn rồi.

    “Vậy..ở đây xảy ra chuyện gì vậy?”-Tôi nhìn về đám thực vật mọc lấn chiếm khắp nơi này hỏi.

    “Chuyện là thế này…Haizz,làng tôi từng xảy ra nạn đói.”

    Chờ đã,tôi đã từng nghe lời đồn này rồi.

    Nhưng chẳng phải Motoyasu đã giải quyết rồi sao?

    “Tuy chúng tôi đã nhận được sự trợ giúp của ngài Thương Hiệp Sĩ và ngài đưa cho chúng tôi hạt giống thần kì,ngài bảo rằng nó đã được phong ấn từ thời cổ đại.Nó đúng là giải quyết được nạn đói…”

    “Nhưng nó không phải hạt giống thần kỳ,đúng chứ?

    Tôi nhìn về phía dây nho mọc lấn chiếm kia.Giờ nhìn kĩ tôi có thể thấy hoa quả và rau củ mọc ra từ thực vật giống cây nho này.

    Trông bây giờ thì cũng chẳng ai tin nơi này tưng xảy ra nạn đói kém cả.Tôi còn thấy những nông dân ở đây đang nhổ rễ cây và những củ quả này đi.

    Tóm lại là dân làng ở đây không còn gặp vấn đề về cái ăn,mà là những thực vật này phát triển quá mạnh,gây ra tình trạng như thế này…

    Các ngươi có đúng là đồ chậm phát triển không?

    Nghĩ kĩ lại đi,vì sao giống hạt đấy lại bị phong ấn.Ắt hẳn phải có lý do nó mới bị phong ấn vậy mà ngươi vẫn lờ nó đi mà sử dụng nó.

    Trong đầu tên Motoyasu có cái quái gì không biết?

    “Nó không những mọc nhanh chóng bành trướng khắp nơi.Mà sâu bên trong ngôi làng,một số thực vật đã biến thành quái vật.”

    Ồ vậy nó có thể tiến hóa được nữa cơ à.

    Các ngươi có đúng là đồ chậm phát triển không?

    Chẳng lẽ chỉ có mình tôi hiểu sự việc chỉ sau vài câu thôi ư?Thực tình,cái tên Motoyasu kia đúng là cần thêm muối để rắc vào não hắn.

    “Và đó là vì sao mọi người ở đây cần dược liệu để tạo thuốc diệt cỏ?”

    “Đúng vậy.”

    Họ là nông dân nên họ biết cách kiểm soát hoa mầu…

    “Đầu tiên chúng tôi rất vui mừng sản lượng thu hoạch được.Nhưng sau đó chúng lại mọc tràn lan ra khỏi ruộng,ra nhà rồi khắp làng.Chúng tôi đã cố gắng nhổ bỏ nhưng mà chúng phát triển quá nhanh.”

    “Vậy việc này xảy ra bao lâu rồi?”

    “Nó không hề xảy vấn đề khi ngài hiêp sĩ rời đi.Nhưng sau 2 tuần thì…”

    “Ưhm.Mọi người đã báo cáo cho vương quốc biết chưa?”

    “Chúng tôi đã làm rôi.Nhưng vì các ngài hiêp sĩ đều bận rộn,phải mất thời gian để họ quay lại.Nên chúng tôi đành cầm cự bằng cách cố kìm hãm chúng phát triển bằng thuốc diệt cỏ.”

    Haaah..Nghe xong tôi chỉ biết thở hắt ra.

    “Vậy còn đốt chúng?”

    “Chúng tôi đã thử mọi cách.”

    “Đúng vậy ha.”

    Tôi thấy họ còn mời cả những nhà thám hiểm đến giúp đỡ-rất nhiều người mang vũ khí đến nơi này.

    “Uuwaaaah!”

    Có tiếng hét vọng từ trong ngôi làng truyền ra.

    “Có chuyên gì vậy?!”

    “Một số nhà thám hiểm muốn vào trong rèn luyện để tăng cấp.Tôi đã cố cản họ nhưng họ không chịu nghe.”

    Mọi người xung quanh chỉ biết sợ hãi đứng nhìn.

    “Tức thật…!Firo!”

    “Vâng..!”

    Tôi chỉ tay ra lệnh cho Firo lao vào phía thảm thực vật rậm rạp kia.

    Lát sau Firo đục phá ra ngoài đám cây đó mang trên ba người thám hiểm bị thương.

    “Có chuyện gì bên trong đó?”

    “Ưhm.Trong đó có rất nhiều quái vật hình dạng thực vật hình thù cực,cực kỳ quái dị nha.Có một số con rất thú vị có thể phun độc hay axit nữa cơ.Những người này quá yếu mà,đúng là ngốc quá đi–”

    “Có cần phải hào hứng vậy không?”

    “D-dạ..”

    Mọi người xung quanh bị làm cho sửng sốt trước tốc độ của Firo.

    “Đ-đó chẳng phải là Thánh Thú sao?Vậy ngài chính là vị thánh nhân mà người ta đồn?”

    Dân làng chắp tay hỏi tay.

    “Ta chẳng biết đó là ai cả,nhưng ta là chủ của con Philorial này.”

    “Làm ơn!Nếu ngài có thể,làm ơn cứu chúng tôi!Có những người ở đây bị thực vật kí sinh vào.”

    “Chúng còn có khả năng vậy à…”

    Tôi liền mang số dược liệu và thuốc vào trong lều.

    Bên trong tôi thấy có những người thân mọc đầy cây cỏ kỳ lạ.

    “Ta không biết ta có thể chữa trị cho bọn họ được hay không.Tuy nhiên ta không phải là nhà từ thiện,cho nên tốt nhất chuản bị tiền phí thanh toán đi.”

    “Vâng-vâng..”

    Dù không rõ,nhưng tôi có thể nghe thấy những bệnh nhân ở đây kêu nhẹ:”Giá như không có sự xuất hiện của Thuơ..”.Tôi chỉ biết lắc đầu cười khổ.

    Tôi bắt đầu đến bệnh nhân gần nhất,là một đứa bé đang ngủ,có vẻ gặp vấn đề hô hấp.Tôi cho đứa bé dùng thuốc.

    Ánh sáng lờ mờ hiện lên và đứa bé đã thở đều trở lại.Tiếp theo tôi dùng thuốc diệt cỏ vào những vùng cây mọc.

    Đứa bé có vẻ đau đớn chút,nhưng những cây cỏ gây bệnh mọc trên người nó bắt đầu lụi tàn.Nghỉ ngơi lại là nó sẽ khá hơn.

    “Ồồ…”

    “Đúng là vị thánh ấy rồi..”

    Đúng là âm thanh ồn ào.

    Tôi tiếp tục chữa trị cho những người khác.

    Sau khi kết thúc công việc,dường như không khí trong gian lều này đã trở nên khác.

    Chắc vậy,dù nó không to tát lắm,tôi đoán là tin vui luôn làm tâm trạng con người tốt lên.

    “Cảm ơn,cảm ơn ngài rất nhiều!”

    Mọi người xung quạnh tỏ long biết ơn tôi.

    “Đưa ta tiền chữa trị.”

    Tôi lấy giá họ cao hơn chút.

    Phải cẩn thận,vì người dân nơi đây đã nhờ giúp đỡ từ vương quốc nên rất có thể bị phát giác là Khiên hiệp sĩ.

    Phải tranh thủ,khiến họ vui vẻ đưa tiền trước khi mọi thứ thay đổi.

    “Được rồi,ta sẽ ở lại đây một chút để bán thuốc.Sau đó ta sẽ rời khỏi nơi này khi xong việc.”

    “Ah..thánh nhân ơi!Xin ngài hãy giơ tay cứu lấy làng chúng tôi.”

    “Cái quái gì..Tại sao không nhờ các hiệp sĩ của vương quốc?”

    “Nh-nhưng….”

    Trời ạ…Mọi người bắt đầu vây quanh lấy tôi cầu xin như thể tôi là thánh sống vậy.

    Tôi không phải siêu anh hùng trong truyện tranh chuyên cứu giúp người gặp khó khăn.Hơn hết,tôi cũng chẳng có nghĩa vụ gì phải giúp đỡ họ cả.

    “Ta từ chối”

    “Làm ơn.Nếu là chuyện tiền bạc chúng tôi có thể góp lại”

    “…Thôi được.Dù kết quả như thế nào cũng đừng khóc lóc than vãn.Bây giờ,kể cho ta chi tiết phong ấn mà Thương hiệp sĩ đã mở.”

    Theo lời họ kể,hạt giống bị phong ấn đó là ở phế tích gần đây,nơi đó được canh giữ bởi người bảo hộ rất mạnh mẽ.

    Thật đấy,ngươi thật sự không nghĩ vì sao phải có người bảo hộ cái phong ấn chết tiệt kia à?

    Thật sự tôi chỉ muốn hét vào mặt từng tên một nhưng tôi cố gắng kiềm chế.

    Và đó là tất cả những gì được kể lại…từ Motoyasu.

    Qua những gì tôi chất vấn người dân vùng này,từ xa xưa vùng này từng là thủ phủ của một nhà giả kim,và theo lời kể rằng kiệt tác của hắn được phong ấn lại

    Và có người nói rằng trước đây nơi đây đã từng dưới sự thống trị bởi thực vật hay cái gì đại loại thế…

    “Nếu đã có truyền thuyết kể lại như vậy.Tại sao vẫn còn phá giải phong ấn.Không có ai dừng lại mà cân nhắc à.”

    Tôi hét lên,những người khác đều quay ánh mắt sang chỗ khác.

    Chắc bọn họ nghĩ những hiệp sĩ kia ra tay giải quyết thì sẽ không có chuyện gì,chắc chắn rồi.

    Lúc này,số tiền góp được đã xong.

    Tôi cầm lấy.Được,có tiền rồi thì không lo nữa.

    “Được rồi,ta sẽ xem xem mình làm được gì.”

    Tôi bắt đầu biến đổi Khiên và tiến vào.

    “K-khiên hiệp sĩ?!”

    Tôi lờ hết họ đi mà tiến bước đến chỗ đám thực vật mọc um tùm kia,Raphtalia và Firo theo sát đằng sau.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 39

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Raphtalia,Firo,hãy cẩn thận.”

    Lúc này,kẻ thù là những con quái vật hệ thực vật.Theo hiểu biết của tôi về dược thảo,thì những loài thực vật này khá là độc đáo.

    Rất nhiều quả chín mọc trên các dây leo và có cả quả củ ở dưới gốc.

    Chưa hết,một số loài còn có thể phun ra dịch độc và kí sinh lên cơ thể con người.

    Liệu thuốc diệt cỏ có tác dụng?Tấn công vật lý với chúng dường như không phải là kế sách tốt…

    Nó lấy dây leo làm lợi thế,tấn công chúng tôi.

    “Hâyy!”

    “Haaa!”

    Raphtalia và Firo cắt đứt sợi dây đó.

    Nhưng chúng tôi bị áp đảo bởi số lượng.

    Đến lúc phải dùng phép thuật…

    Chương 39

    Người đăng Maneki Neko Đăng ngày 16/09/2015 Cập nhật mới 16/09/2015 15775 Lượt xem

    5 (99.66%) 702 votes

    Chương trước

    Tate no Yuusha no Nariagari

    Chương tiếp

    THÔNG BÁO

    Tuyển sinh trung cấp chính quy ngành du lịch - Trường HHTC

    “Raphtalia,Firo,hãy cẩn thận.”

    Lúc này,kẻ thù là những con quái vật hệ thực vật.Theo hiểu biết của tôi về dược thảo,thì những loài thực vật này khá là độc đáo.

    Rất nhiều quả chín mọc trên các dây leo và có cả quả củ ở dưới gốc.

    Chưa hết,một số loài còn có thể phun ra dịch độc và kí sinh lên cơ thể con người.

    Liệu thuốc diệt cỏ có tác dụng?Tấn công vật lý với chúng dường như không phải là kế sách tốt…

    Nó lấy dây leo làm lợi thế,tấn công chúng tôi.

    “Hâyy!”

    “Haaa!”

    Raphtalia và Firo cắt đứt sợi dây đó.

    Nhưng chúng tôi bị áp đảo bởi số lượng.

    Đến lúc phải dùng phép thuật…

    “Tôi là Khiên hiệp sĩ,kẻ ra lệnh cho nguồn sức manh.Tôi đã đọc và hiểu luật lệ của thiên nhiên.Hãy ban cho tôi sự bảo vệ của thiên nhiên.”

    “Fast guard!”

    Tôi dùng phép lên Raphtalia và Firo.

    Phép thuật này tăng phần trăm sức phòng thủ.

    “Cảm ơn Naofumi-sama.”

    “Cám ơn chủ nhân~”

    Bọn họ đều tiến lên tấn công những dây leo.

    Dù chúng tôi đã cắt rất nhiều nhưng dường như chúng tôi vẫn chưa chiếm được lợi thế.

    Muốn nhanh chóng giải quyêt đám này cần phải có phép thuật tấn công cỡ mạnh,nhưng dù vậy chúng tôi rốt cuộc cũng đẩy lùi được đám dây leo lại.

    Có khả năng cao vẫn còn những con mạnh hơn ẩn nấp quanh làng này,lao lên tấn công lúc này không phải là ý hay.

    Những dây leo này tuy đông nhưng sức tấn công thấp,tôi hầu như không bị ảnh hưởng gì.

    “Hai người ở đây,ta sẽ lên phía trước xem xét tình hình,cẩn thận.”

    “Vâng!”

    “Dạ~!”

    Tôi bắt đầu chạy về gốc cây trồng ở gần trung tâm ngôi làng.

    Nơi đây tràn ngập quái vật hệ thực vật,dù cấp độ chúng thấp nhưng tôi không chắc là Raphtalia và Firo có thể bảo vệ bản thân mình trước số lượng như thế này.

    “Hừm..”

    Tên của các con quái vật này hiện lên lần lượt là Bio Plant,Plantriwe và Mandoragora.

    Bio Plant là tên gọi chung của hầu hết đám quái vật này.Plantriwe là quái vật giống hình người tạo bởi các dây leo.Còn Mandoragora trông như pháo đài cây cỏ biết chuyển động.

    Theo lời kể của Firo,Bông hoa to trên đầu Plantriwe có thể phán tán phấn hoa có độc.

    Những dây leo của Mandoragora có thể tiết ra dịch axit làm suy yếu con mồi.

    Bio Plant thì có thể tiến hóa thành hai loại trên.

    Tôi liền sử dụng thuốc diệt cỏ lên đám quái ở gần,các dây leo bắt đầu phình to lên và sau đó liền nổ tung.

    Tôi khá hài lòng vì chỗ thuốc này có tác dụng .

    Mà bảng trạng thái của tôi không coi việc dùng thuốc diệt cỏ này là đòn tấn công.Chẳng lẽ đối phương chỉ là những thực vật hung hăng biết tấn công chứ không phải quái vật?

    Tôi không rõ cơ chế hoạt động như thế nào.Khá giống là trường hợp dùng nước thánh hay dùng phép phục hồi lên quái thộc loại xác sống.

    Đám quái vật liền lao tới tấn công tôi một cách vô nghĩa.Đòn tấn công của chúng vô dụng,nhưng mũi bắt đầu ngạt vì chất độc.

    Chỗ axit cũng khá rắc rối.Nó có khả năng làm suy yếu phòng thủ.Và kể cả tôi có để chúng tấn công thì hiêu ứng Độc Nanh Xà lúc này cũng vô dụng vì đám thực vật này là loại dùng độc.

    “Raphtalia.”

    “Kh-khụ..! Gì ạ?”

    Có vẻ không khí này không tốt cho Raphtalia.

    Hệ hô hấp của Raphtalia trước đây đã có vấn đề.Dù đã được chữa trị nhưng nó vẫn còn yếu.

    “Đây,cầm lấy chỗ thuốc này đề phòng có chuyện.”

    “À, vâng!”

    Tôi vứt cho Raphtalia túi thuốc diệt cỏ.Nó sẽ có ích cho tình huống nguy cấp.

    Raphtalia bỗng nhiên bị đám dây leo quấn lấy quanhvà chúng chuẩn bị tấn công.

    Tinh huống này liền gợi cho tôi cảnh nhân vật nữ bị mấy xúc tu trong…

    “Nafumi-sama? Ngài lại nghĩ cái gì đấy phải không!?”

    Raphtalia liền nhanh tay chém chúng thành từng mảnh.

    Có vẻ chúng không cứng, chắc như mọi người vẫn nghĩ.

    “Naofumi-sama? Ta đi thôi!”

    “À-ừm.”

    Khi tới trung tâm ngôi làng,tôi thấy một thân cây lớn.

    Không đợi đã, nếu nhìn kĩ nó là tập hợp của nhánh cây khổng lồ.

    “Có vẻ đây là thân cây chính…”

    Đột nhiên một ánh mắt lớn hiện lên và trừng trừng nhìn chúng tôi.

    “!!!!!!!!!!!!!”

    Những âm thanh rùng rợn phát ra.

    Vậy đây chính là thân chính.

    “Chủ nhân, Firo lên đây ~!”

    Firo tiến lên,bật nhảy lên tung cước hướng về nhãn cầu đó.Nhưng một nhánh cây khổng lồ nhanh chóng lao ra chặn cú đó lại.

    “Hây..!”

    Firo đá vào nhánh cây ,rồi nhanh chóng xoay người lấy chân còn lại đạp vào nhánh cây đó lấy đà nhảy vụt lên tiếp.Nhưng sức bật nhảy vẫn chưa đủ tới.

    “Chủ nhân~!”

    “Rồi, rồi, Khiên Không Khí!”

    Tôi đặt Khiên Không Khí tại nơi Firo rơi xuống làm nơi để chân.

    Firo nhảy khỏi khiên và hướng tới thẳng nhãn cầu lần nữa.

    “Hây a..!”

    Với một cú uy lực,Firo đã đánh trúng mục tiêu.

    Nhưng trông cái nhãn cầu đó bây giờ thật kinh tởm…

    “!!!!!!!!!!!”

    Mặt đất bỗng nhiên rung chuyển dữ dội khi các nhánh cây rung lên giận dữ.

    Nó thật sự vẫn chưa bị hạ gục kể cả khi nhãn cầu đó bị phá hủy.

    Hmm…Chuyện gì xảy ra vậy?

    “Nó vẫn chưa kết thúc đâu.”

    “Em biết.”

    Với những âm thanh kỳ quái,nhãn cầu bắt đầu hồi phục lại.

    Vào lúc đó,tôi để ý thấy ở giữa nhãn cầu đang hồi phục kia là một hạt giống.

    “Raphtalia,Firo.Vật chủ ở bên trong cái nhãn cầu đó.Hãy đổ thuôc diệt cỏ vào nó.”

    Thời gian hồi chiêu đã xong.Tôi có thể dùng lại Khiên Không Khí.

    Lúc này Plantriwe và Mandoragora đều xông lên tấn công tôi.Nhưng tôi vẫn có thể cầm cự được.

    “Em hiểu!”

    “Rõ rồi ạ~!”

    Raphtalia nhảy lên lưng Firo và cả hai tiến về nhãn cầu đang hồi phục kia.

    Có vẻ nhận thấy hai người đó là mối đe dọa chính, nó liền phóng ra một loạt các nhánh cây tấn công tới.

    “Khiên Tù Giam!”

    Tôi dùng Khiên Tù Giam bao lấy, bảo vệ cả hai.

    Trừ khi có đòn tấn công mạnh mẽ,chiếc khiên vẫn có thể bảo họ trên không.Khoảng thời gian của khiên là 15 giây.

    Các nhánh cây bị đẩy lùi bởi lồng giam đó,sau đó chúng liền nhanh chóng bao lấy xung quanh.

    Sau khi lồng giam đó biến mất,tôi nhanh chóng đặt Khiên Không Khí dưới chân Firo.

    “Hây…!”

    Raphtalia vung kiếm chém tới,những nhánh cây chặn đường liền bị dẹp bỏ.

    Những đường chém gọn gàng mở lối và Firo vọt ra khỏi vòng vây.

    Firo liền tung cước hai lần vào nhãn cầu.

    “!!!!???”

    Sự hồi phục của nhãn cầu đã dừng hẳn lại.

    Tận dụng lấy thời cơ,Raphtalia liền vứt chỗ thuốc diệt cỏ vào vết thương của nhãn cầu.

    “!!!!!!!!???”

    Nó bắt đầu rung chuyển dữ dội và có những tiếng kêu kì quái phát ra.

    “Chúng ta thành công chưa?”-Tôi liền hỏi,mặc kệ những đòn tấn công vào mình-chúng không đủ gãi ngứa tôi.

    Tuy nhiên,nó lại bắt đầu chuyển động lại.

    “Em xin lỗi,có vẻ như em dùng số thuốc ấy chưa đúng cách.”

    “Không,em làm khá tốt. Dường như thuốc diêt cỏ không có tác dụng.”

    Phải có cách nào chứ nhỉ..

    Khoan đã. Đúng cách? Tác dụng?

    Tôi nhìn về Khiên và chỗ thuốc diêt cỏ.Nếu như chính tay tôi dùng thì sao nhỉ?

    “Được rồi,cũng chả sao nếu thử lại lần nữa.”

    Tôi lờ đi tất cả kẻ địch xung quanh, cầm chỗ thuốc diệt cỏ tiến tới.

    Bây giờ,kĩ năng phòng thủ của tôi có tác dụng ở khoảng cách.Tôi có thể đẩy đối phương ra nếu như bị bao vây.

    Tôi đi qua đám quái vật mà không hề hấn gì.

    Cuối cùng tôi cũng đến nơi.

    Tôi dải thuốc diệt cỏ ra khắp gốc của nó.

    “!!!!!!!!!!!!!!???????”

    Nó bắt đầu co giật dữ dội.Có vẻ như nó đang thống khổ đau đớn.

    Cành cây bắt đầu héo dần và nhãn cầu cũng bắt khô quắt lại.

    Chỉ lát sau,tất cả nhánh cây xung quanh gục xuống.

    Cả thân cây bắt đầu sụp đổ và chúng tôi chạy tản ra.

    “Oooh…”

    Các con quái vật bây giờ đều chuyển màu nâu và nổ tung.Tất cả mọi thứ còn lại chỉ là hoa quả mọc trên chúng còn nguyên vẹn.

    Và…Hạt giống thân cây kia rơi xuống và tỏa sáng.

    ….Đúng là nguy hiểm khi để nó ở đây..

    “Ta sẽ giữ thứ này.Có thể khiên hấp thụ được nó.”

    “Vâng.”

    “Thức ăn!”

    Chúng tôi thu lại hạt giống trong khi Firo đang nhét vào miệng mình đống hoa quả và rau củ còn lại.
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 40

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Raphtalia: “Cái gì đó như thế này ư?”

    Naofumi: “Phải, ta nên liên lạc lại với ngôi làng sau việc này.”

    Hạt giống thần kỳ… Chúng tôi đang thu thập đống hạt giống sau khi đánh bại chúng,vốn là một thất bại của Motoyasu.

    Tôi để cho Khiên thần hấp thụ bất cứ hạt giống nào có phản ứng lại.

    Yêu cầu sử dụng Khiên Bio Plant đã được mở khóa.

    Yêu cầu sử dụng Khiên Plantriwe đã được mở khóa.

    Yêu cầu sử dụng Khiên Mandoragora đã được mở khóa.

    Khiên Bio Plant

    Mở khóa hoàn tất… Điểm cộng trang bị: Tái thiết lập thực vật

    Kỹ năng đặt biệt: Móc kéo

    Khiên Plantriwe

    Mở khóa hoàn tất… Điểm cộng trang bị:Hòa trộn 2 (trung cấp)

    Khiên Mandoragora

    Mở khóa hoàn tất… Điểm cộng trang bị:Phân tích thực vật

    Tôi đã mở khóa được cột kỹ năng Thực vật trong chiếc khiên của mình. Dù cho nó đã được mở khóa, nhưng dường như không thể đủ được.

    Naofumi: “Tái thiết lập thực vật?”

    Tôi chuyển qua khiên Bio Plant để kiểm nghiệm xem tái thiết lập thực vật là như thế nào.

    Một biểu tượng hiện lên bên trên một hạt giống mà tôi đang cầm.

    Tôi truyền một chút phép thuật vào hạt giống đó.

    Nó bắt đầu lơ lửng giữa không trung.

    Sinh sản 9

    Năng suất 9

    Sức sống 9

    Chống chịu 4

    Thông minh 1

    Tăng trưởng 9

    Biến đổi 9

    Khả năng đặc biệt

    Đó là cái gì vậy?

    Đầu tiên, tôi sẽ giảm mọi thứ xuống.

    Cửa sổ tạo ra những tiếp bíp bíp để thê hiện rằng các giá trị đang giảm xuống.

    Tất cả các giá trị đó giảm xuống chỉ trừ một giá trị tăng lên.

    Sinh sản 1

    Năng suất 1

    Sức sống 1

    Chống chịu 1

    Thông minh 1

    Tăng trưởng 43

    Biến đổi1

    Khả năng đặc biệt

    Hừm… Tôi vẫn chưa hiểu được.

    Hiện giờ tất cả những gì nó có là khả năng tăng trưởng,liệu có ổn không nhỉ?

    Ồ, mana của tôi giảm xuống khi tôi dùng kỹ năng đó, giờ thì gần như cạn sạch rồi.

    Raphtalia: “Naofumi-sama?”

    Tôi bất chợt làm rơi hạt giống mà tôi vừa thử nghiệm trước đó.

    “Oo!”

    Mặt đất bỗng trở nên xanh và um tùm.

    Nhưng…

    “Cái gì?”

    Nó phát triển đột ngột cao hơn 3 mét rồi chết khô ngay lập tức.

    Raphtalia: “Ngài đang làm gì vậy?”

    Naofumi: “Ah, ta đang thử một số kỹ năng mới với hạt giống này.”

    Raphtalia: “Mong là ngài đừng làm điều gì đó nguy hiểm!”

    Tôi đã bị mắng bởi Raphtalia.

    Thực ra thì, nếu một ai khác làm việc đó tôi cũng sẽ tức giận thôi.

    Nhưng kỹ năng này cũng khá là thú vị.

    Có lẽ tôi sẽ kiếm được một khoản kha khá nếu sử dụng nó đúng cách.

    Raphtalia: “Naofumi-sama, ngài đang cười một cách nham hiểm.”

    Oops, tôi đã để lộ vẻ mặt đó sao?

    Naofumi: “Giờ thì trở về ngôi làng đó nào.”

    Raphtalia: “Vâng ạ.”

    Chúng tôi được chào đón bằng sự im lặng sau khi bước ra khỏi khu rừng cây đã chết héo.

    Dân làng: Cám ơn ngài, Hiệp Sĩ.”

    Cũng chỉ vì lợi nhuận mà thôi.

    Sau khi tôi cứu ngôi làng này, tôi được chào đón với đầy lòng biết ơn.

    Chắc hẳn là không thể nào sống nổi trong một ngôi làng mà tất cả cây cối đã chết héo.

    Ngay trong ngày hôm đó, chúng tôi dọn sach đống cây chết.

    Kể cả khi thân cây chính đã bị hủy đi, phần trái cây và củ vẫn còn lại. Chắc là sẽ không có sự thiếu hụt thực phẩm trong thời gian nhất định.

    Nhưng tôi có một chút lo lắng về đất.

    Naofumi: “Liệu nạn đói có quay trở lại không?”

    Dân làng: “Vâng… điều đó hoàn toàn sẽ xảy ra.”

    Trong tương lai tới, ngôi làng này sẽ bị bỏ hoang.

    Sau khi nghĩ ngợi một hồi, tôi nảy ra kế hoạch với khả năng thiết lập thực vật của tôi.

    Tôi vẫn chưa hiểu được ‘Khă năng đặc biệt” là gì.

    Trong khi nhìn vạt một hạt giống, bảng chọn phân tích hạt giống hiện lên.

    Tôi đeo Khiên Mandoragora lên và đi ngủ.

    Sáng hôm sau, tôi chuyển qua khiên Bio Plant và tiếp tục sửa lại các hạt giống.

    Sinh sản 9

    Năng suất 9

    Sức sống 9

    Chống chịu 4

    Thông minh 1

    Tăng trưởng 9

    Biến đổi9

    Khả năng đặc biệt

    Tự tái sinh sau khi chết.

    Mở rộng tầm ảnh hưởng (đột biến).

    Tôi đã hiểu… Hóa ra đây là khả năng cơ bản của Bio Plants.

    Về nguyên gốc, nó được dùng với mục đích tạo ra thức phẩm, nhưng với dạng đột biến, nó đã trở thành quái vật.

    Đó có thể không phải là một ý tưởng tồi để xử lý vấn đề từ gốc rễ.

    Do khả năng chống chịu thấp, nên thuốc diệt cỏ đã có hiệu quả.

    Tôi kiểm tra lại các khả năng đặc biệt. Hàng tá vật phẩm xuất hiện,đi kèm với hướng dẫn đặc biệt cho từng vật phẩm.

    Có vẻ như tôi có thể chọn khả năng đặc biệt bằng cách hy sinh một chút điểm stat..

    Ngôi làng này sẽ phải đối mặt với nạn đói thêm lần nữa.

    Đó là vì sao tôi làm việc này.

    Sinh sản 4 là ở mức trung bình. Họ sẽ không cần đến nhiều nên tôi sẽ giảm xuống một chút.

    Năng suất 15 có lẽ sẽ thích hợp để sản xuất đủ cây trái. Tôi tăng nó để chống lại việc thiếu lương thực.

    Sức sống 6 – đây có phải là khả năng để mọc ở bất cứ đâu không nhỉ? Giảm nó xuống.

    Chống chịu 4 có lẽ sẽ vừa đủ để chống lại dịch bệnh. Bởi vì thuốc diệt cỏ đã dùng được, không cần phải chỉnh thông số này.

    Thông minh 1 – đây là cái khỉ gì vậy?Tôi không muốn biết tăng lên thì sẽ như thế nào.

    Tăng trưởng 15 – đây là tốc độ mà nó sẽ phát triển. Tăng nó lên.

    Biến đổi 1 – đây chắc chắn là lý do khiến đám cây trở thành quái vật.

    Khả năng đặc biệt– tôi thêm vào đó một khả năng để tăng chất lượng cây trồng và hủy bỏ các khả năng gây đột biến. Sau khi chết, một hạt giống có chất lượng cao hơn sẽ được sản sinh ra.

    Naofumi: “Hoàn thành rồi.”

    Raphtalia: “Chuyện gì vậy?”

    Raphtalia ngỏm dậy và hỏi tôi với giọng ngái ngủ.

    Dân làng cho rằng Thánh Nhân và con Thánh Thú nên ở lại một đêm tại đây. Thật nực cười khi

    họ gọi chúng tôi như vậy.

    Cấc loại trái cây và củ tạo ra bởi Bio Plant cũng không đến nỗi nào. Nó là một loại thực vật rắc rối, nhưng vị khá ổn.

    Nếu tạo ra hạt giống mới thành công, nó hoàn toàn có thể trở thành đặc sản của ngôi làng này.

    Naofumi: “Ta đang tiếp tục công việc ngày hôm qua, thật là…”

    Raphtalia: “Ngài vẫn đang làm đấy ư?”

    Naofumi: “Chúng ta không nên mặc kệ họ xử lý hậu quả của Mototyasu, đúng chứ?”

    Dù sớm hay muộn nạn đói cũng sẽ trở lại.Trước đó, tôi sẽ chặn đứng nó bằng mọi cách.

    Kể cả khi mua thực phẩm từ một số vùng khác cho ngôi làng này, đó là bất khả thi đối với

    ngần này người.

    Nó sẽ là một điều rất khó khăn cho dân làng, những người đã sống ở đây cả một cuộc đời.

    Naofumi: “Bắt đầu thôi.”

    Tôi nhảy lên xe và bắt đầu rải hạt giống lên nền đất.

    Cây cối mọc lên ngay lập tức và phủ kín cả một góc ngôi làng.

    Villager: “Ch-Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

    Tất cả nhưng người đang nghỉ ở sát lều đều chạy đến quan sát.

    Naofumi: “Ah lỗi của tôi, nó chỉ là một thí nghiệm nhỏ thôi.”

    Villager: “Ngài đang làm gì vậy?”

    Có vẻ dân làng vẫn tỏ ra sợ hãi với những cái cây này.

    Naofumi: “Thí nghiệm để thay đổi giống cây này theo hướng an toàn…”

    Do khả năng sinh sản thấp, đám cây dừng phát triển.

    Và rồi….

    Các chùm quả non có màu đỏ như cà chua bắt đầu xuất hiện. Dường như nền tảng của loại hạt giống này là cà chua.

    Naofumi: “Ta nghĩ rằng đây là một thành công.”

    Villager: “Đúng vậy…”

    Naofumi: “Các ngươi muốn dùng nó hay không tùy vào mọi người. Dù cho điều này là vô ích

    thì đây cũng sẽ là tài sản của các ngươi.”

    Có vẻ như khả năng đột biến tôi tạo ra chỉ vừa đủ để nó không hóa thành quái vật; Và nó có cả khả năng tạo ra các loại cây trái khác nữa.

    Tôi rải một chút thuốc để hủy mấy cái cây vừa trồng. Và đưa túi hạt giống cho trưởng làng.

    Naofumi: “Xong cả rồi, chúng tôi lên đường đây, tạm biệt.”

    Firo đã ngủ dậy và xơi xong một đống cà chua nên giờ đã sẵn sàng để kéo xe.

    Dân làng: “Làm ơn chờ đã!”

    Naofumi: “Hm? Gì vậy?”

    Dân làng: “Chúng tôi vẫn chưa hề trao thưởng cho ngài. Ngài nghĩ sao về-”

    Naofumi: “Các người vẫn còn phải gặp nhiều khó khăn, và sẽ có vấn đề nếu như ta đòi thêm

    phần thưởng.”

    Villager: “Uh-uhm vậy thì…..”

    Chiếc xe kéo của tôi giờ đã có 4 toa.

    3 trong số chúng chất đầy quả của cây Bio Plant.

    Đó là phần thưởng kèm theo những cái xe.

    Tôi miễn cưỡng nhận nó.

    Sau khi nối các toa xe, Firo kéo chiếc xe một cách vui vẻ.

    Firo: “Nó nặng và cực kỳ thoải mái~!”

    Không có gì lạ đối với loài Philorial.

    Chuyến hành trình trình của chúng tôi tiếp tục với chiếc xe kéo lắc qua lắc lại.

    Ngoài ra, sau khi tôi nhận ra rằng các loại thuốc diệt cỏ có thể được sử dụng như một vũ khí. Tôi đã đi thử dùng với Treant (TL: là loại cây biết nói và biết đi thì phải)

    Nó dường như chỉ có hiệu lực trên thực vật có khả năng ký sinh. Tôi không hiểu các tiêu chuẩn của nó.

    Có lẽ không có một chút gì dính dáng đến quái vật trong các hạt giống Bio Plant, và nó chỉ là một loại cây bình thường.

    Mà kệ nó đi. Với Raphtalia và Firo, tôi không phải lo lắng với việc bị quái vật tấn công.

    Hãy nghĩ về một cách sử dụng đồ ăn mà không bị ăn thịt đi trước đã.

    Tôi bỗng nhớ lại… Tôi có nghe nói về nạn đói đang xảy ra ở phía Bắc. Tôi nên đến đó buôn bán một chút.

    Naofumi: “Chúng ta sẽ đi về phía Bắc.”

    Firo: “Okay~!”
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)