HOT  Đô Thị  Mạt Thế Ta Bị Zoombie Cắn - 773 - Hàn Dạ Cô Đăng

  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương: Làm như thế nào giết chết đối diện to con?
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Trần Thiên Hổ thu hồi đèn pin, đồng thời hướng về phương hướngTrương Thành hô to: "Tiểu huynh đệ, giúp ta rời khỏi đây, ta sẽ báo đáp ngươi."
    Hắn nghĩ một ngày, đều không nghĩ ra được phương pháp rời khỏi đây.
    Mà thức ăn của hắn, gần như đã bị ăn sạch.
    Thế là, hắn vẫn phải quyết định, tìm Trương Thành hỗ trợ.
    Nhưng mà, Trương Thành đáp lại, cùng đối với tên hoạ sĩ là giống nhau.
    Trực tiếp kéo rèm cửa sổ lại, không thèm để ý tới phản ứng của Trần Thiên Hổ.
    Đường Dĩnh mặc quần áo tử tế, đi đến phòng khách, còn chưa tới ban công, liền nhìn thấy Trương Thành đem màn cửa kéo lại.
    Lần này, Đường Dĩnh đã thông minh hơn, nàng không đề nghị Trương Thành đi giúp Trần Thiên Hổ.
    Mặc dù nàng cảm thấy, có thể có Trần Thiên Hổ lợi hại như vậy làm đồng đội hỗ trợ, có thể gia tăng hy vọng sống sót.
    Về đến bên trong phòng, Trương Thành lại không ngủ được.
    Trong đầu của hắn, hiện ra Trần Thiên Hổ bộ dáng giết zombie.
    Huy động cây gậy bóng chày , hình ảnh vỡ toang đầu của những con zombie!
    Đúng là một tên mãnh nam.
    Buổi sáng không chỉ giết hơn mười đầu Zombie, hơn nữa lại thành công từ bên trong đám zombie, yên ổn trốn về phòng.
    Nếu như không giúp Trần Thiên Hổ, đó chính là cùng hắn kết thù.
    Bởi vì cái gọi là quân tử báo thù, 10 năm không muộn, tiểu nhân báo thù, từ sáng sớm đến tối.
    Trần Thiên Hổ thoạt nhìn là một kẻ hung ác, hiển nhiên không phải quân tử.
    Trương Thành không thèm nhìn hắn, chắc chắn khiến Trần Thiên Hổ sẽ ghi hận .
    Đường Dĩnh hỏi: "Ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Nhìn dáng vẻ của ngươi, giống như đang có phiền phức?."
    Nàng hiện tại hoàn toàn là dựa vào Trương Thành để sống sót, bởi vậy, để cho hắn thư thái, cũng là việc nàng nên làm .
    Miễn cho hắn tâm tình không tốt, liền tìm nàng đến trút giận.
    Trương Thành nói ra: "Ta đang nghĩ, làm như thế nào giết chết tên đối diện to con."
    "A!" Đường Dĩnh há to miệng, ngây ngẩn cả người.
    Nàng còn không có hiểu rõ, làm sao đột nhiên, Trương Thành liền muốn giết người.
    Cái này tận thế mặc dù sẽ phóng đại phần xấu xa của nhân tính, nhưng cũng không phải là khoa trương như vậy chứ!
    "Nếu như ta cứu hắn, vậy hắn chắc chắn sẽ không buông tha ta, khả năng sẽ còn đem ngươi cướp đi."
    "Nếu như ta không cứu hắn, nếu là hắn chạy đi, càng không có khả năng sẽ bỏ qua ta."
    Trương Thành cũng không có giấu diếm ý nghĩ của mình.
    Đường Dĩnh nói ra: "Cái này, hẳn là sẽ không phải, ta xem vị đối diện đại ca kia, không giống như là cái loại người này."
    Trương Thành đột nhiên hỏi: "Ngươi biết nơi này 1m² bao nhiêu tiền một bình sao?"
    Đường Dĩnh sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu.
    Nàng xác thực không quan tâm tới giá phòng nhà mình.
    "8 vạn 1m2, chỉ có thể nhiều hơn , ko có chuyện ít đi."
    "Có thể mua được loại phòng này chỉ có thể có 2 loại người."
    Trương Thành lúc nói chuyện, dựng lên hai ngón tay.
    Đường Dĩnh theo lời nói ngốc trệ, hỏi: "Hai loại người nào?"
    Trương Thành dựng thẳng lên ngón tay, nói ra: "Một loại là có đầu óc kinh doanh , một loại khác dám làm tất cả các chuyện xấu xa."
    Đường Dĩnh nghe vậy, dở khóc dở cười, đây không phải thù giàu lý luận sao?
    Bất quá, nàng là sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, chưa từng trải qua cuộc sống gian khổ.
    Tại Đông Hải thành phố, một người làm công ăn lương bình thường, tiền lương sẽ không vượt qua 5000 một tháng.
    Mà Đường Dĩnh hiện tại căn phòng này, rộng gần 200 m2.
    200 m2, dựa theo 8 vạn/1m² giá bán, ít nhất phải 1600 vạn.
    Người bình thường, dựa theo tiêu chuẩn tiền lương hiện tại, không ăn không uống cả năm, cũng mới kiếm được 6 vạn đồng.
    1600 vạn chia cho 6 vạn, tính toán mấy đời có thể kiếm được.
    Gặp Đường Dĩnh che miệng, kìm nén không dám cười.
    Trương Thành cũng không thèm để ý, nói tiếp: "Hắn rõ ràng không phải là một cái thương nhân, càng không có khả năng là minh tinh điện ảnh, hoặc là nghệ thuật gia, lại có thể mua được phòng ở nơi này, ngươi cảm thấy hắn có thể là người tốt sao?"
    Đường Dĩnh thực sửng sốt, tiếp theo là trợn mắt há hốc mồm.
    Nàng cũng không phải là kinh ngạc chuyện Trần Thiên Hổ là người xấu .
    Mà là vì đầu óc của Trương Thành.
    Hắn thực rất thông minh, hơn nữa lời hắn nói tựa như rất hợp logic!
     
    bachcusy and zHiePz like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương: tiểu tử này thật tiện
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Trương Thành tạm thời còn chưa nghĩ ra, biện pháp có thể trực tiếp giết chết Trần Thiên Hổ.
    Hắn chỉ là một tên trạch nam hết sức bình thường, cái gì là quân sự, khoa học kỹ thuật hình như hắn không quen thuộc.
    Hơn nữa, hắn cũng chưa từng đi lính, không có luyện qua võ thuật, Thái cực quyền…. hay thuật cận chiến.
    Muốn giết chết Trần Thiên Hổ, trước mắt chỉ có thể sử dụng mưu kế, hoặc là bố trí bẫy rập.
    Bất quá, tình huống cũng khó khăn như vậy.
    Trần Thiên Hổ bây giờ đang bị vây ở cao ốc đối diện.
    Hắn liều mạng vội vã lao ra, vậy chứng minh thức ăn cùng nước của hắn, đã hết, hoặc chỉ đủ duy trì 1 thời gian ngắn.
    Còn hắn thì sao?, Hắn có thể hao tổn mà!
    Dùng phương thức hao tổn, khiến cho Trần Thiên Hổ chết đói, chết khát.
    Trừ phi hắn có thể nghĩ ra biện pháp xông ra tòa cao ốc đó trước khi chết đói chết khát.
    "Đúng, ta cùng hắn hao tổn!"
    Trương Thành đã có phương pháp đối phó, hơn nữa, một sự thông thì vạn sự thông ,hắn liền có ngay toàn bộ kế hoạch.
    Đường Dĩnh nhìn Trương Thành, im lặng không dám phá hỏng mạch suy nghĩ của hắn.
    Nàng đại khái đã đoán được, Trương Thành nhất định là nghĩ đến chủ ý xấu, chuẩn bị cho nam nhân đối diện rơi xuống hố.
    Bất quá, Trương Thành phân tích không phải không có lý.
    Dù sao lúc ban ngày, nàng cũng nhìn thấy bộ dáng Trần Thiên Hổ giết Zombie, xác thực rất hung mãnh.
    Nếu để cho Trương Thành bây giờ cùng Trần Thiên Hổ cứng đối cứng, Trương Thành khẳng định không phải là đối thủ.
    Nghĩ đến biện pháp, sáng tỏ thông suốt.
    Trương Thành lại nghĩ đến chuyện xấu xa.
    Đường Dĩnh thấy hắn lại sờ soạng mình , tức giận nói: "Ngươi hôm nay đều làm sáu lần!"
    Trương Thành cười hắc hắc, nói ra: "Ta trước kia quay tay , một ngày làm chín lần."
    Loại chuyện mất mặt này , hắn cũng không cảm thấy ngại khi nói ra sao?
    Gia hỏa này thật là đứt dây thần kinh xấu hổ.
    Đường Dĩnh quay đầu, vội vàng đắp chăn: "Không được, chỗ ấy của ta có chút sưng, không thể giúp ngươi."
    Hai người mới nhận biết hai ngày.
    Trương Thành cùng Đường Dĩnh tổng cộng làm mười hai lần.
    Hiện tại trong thùng rác, bỏ đầy durex đã qua sử dụng… , cùng khăn giấy…..
    Nhưng mà, Trương Thành vẫn là chui vào chăn mền, từ phía sau ôm lấy Đường Dĩnh: "Không cần gấp gáp, ta có mua Vân Nam bạch dược."
    . . .
    Ngày thứ hai.
    Trương Thành ngủ thẳng tới gần mười một giờ, mới dậy.
    Đường Dĩnh hôm nay là thực không nghĩ xuống giường, tối hôm qua nàng đã bị Trương Thành giày vò đến khi mỏi mệt .
    Buổi tối lại làm ba lần.
    Một đêm chín lần, nàng không phục không được.
    Hơn nữa, nàng đã xem qua ba lô leo núi của Trương Thành.
    Bên trong Ba lô leo núi là một đống thuốc cho người lớn.
    Nhập khẩu vĩ ca, Ấn Độ thần du, Nhân Sâm sừng hươu bổ tinh bao con nhộng . . .
    Gia hỏa này trong đầu lấp đầy trong đầu là chuyện * hay sao?
    Hơn nữa, lại còn có cả BCS . . .
    Tựa như số BCS có phải hay không hơi ít, nếu như dựa theo tần suất làm việc của hắn hai ngày ba hộp, đoán chừng cũng không dùng đến mấy ngày.
    Lúc này, Trương Thành đang nấu cơm trong phòng khách.
    Vẫn là lạp xưởng hun khói nấu mì tôm.
    Dùng theo mấy bình nước khoáng để nấu.
    Ngoài ra còn có trứng mặn, đùi gà, còn có móng heo.
    Đồ uống là sữa chua cùng Sprite, còn có cải bẹ làm thức nhắm.
    Cũng được coi là bữa ăn phong phú trong cái tận thế này.
    Hơn nữa, Trương Thành còn rất xấu xa, hắn lại còn đem màn cửa ban công cố ý kéo ra, để cho Trần Thiên Hổ nhìn hắn nấu mì.
    Lúc này, Trần Thiên Hổ nhìn chằm chằm Trương Thành đang nấu nướng, khiến hắn không ngừng nuốt nước miếng.
    Hắn ăn thức ăn, cũng không phải là khoai tây chiên, bánh mì, sô cô la.
    Mà là quân dụng lương khô.
    Đây là khi hắn đi Tây Nam vận chuyển hàng, thường xuyên mang, hiện tại thành chiếc phao cứu mạng hắn.
    Bất quá , qua 2 tháng lương khô còn lại của hắn chỉ có 1 khối.
    Nếu như tiết kiệm ăn, 1 khối có thể ăn hai ba ngày, thế nhưng sau hai ba ngày thì sao?
    Lại nhìn Trương Thành ăn mì, gặm móng heo, một bộ dáng thưởng thức nhân gian mĩ vị.
    Thực cmn tiện!
    "Mẹ hắn, lão tử nhất định giết chết ngươi!"
    Trần Thiên Hổ thực hận không thể có đôi cánh để bay qua chặt bay đầu tên tiểu tử thật là tiện này!
     
    zHiePz thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)