Huyền Huyễn Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh - Q2 C204 - Bát Nguyệt Phi Ưng

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
    Tác giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
    Quyển 2: Thiên hạ không ai không biết quân.
    Chương 175: Vừa vặn thiếu tấm đệm da sói

    Dịch: rolland
    Nguồn: bachngocsach



    Dịch giả: rolland

    Võ giả Tông Sư không cách nào thúc giục Trung phẩm Linh binh, Phán Phán tự nhiên cũng không được, nhưng U Lân Ba Quang Đao là Trung phẩm Linh binh, nên tự có linh tính.

    Lưỡi đao u lãnh, tự nhiên đem hàn khí xung quanh thu nạp.

    Một kiện Trung phẩm Linh binh, cứ như vậy được Yến Triệu Ca tùy tiện treo trên người dị thú, cái này làm cho Trần Lâm vừa hâm mộ vừa ghen tị thiếu chút nữa hộc máu?

    Nhìn vẻ mặt bi phẫn muốn chết của Trần Lâm, Yến Triệu Ca thản nhiên cười một tiếng:

    – Chỉ đùa một chút thôi, thật ra ta quên lấy cây đao xuống.

    A Hổ bên cạnh tiến lên, cởi xuống U Lân Ba Quang Đao trên cổ Phán Phán, lui về sau diễn tốt một người hầu.

    Bị chuyện như thế làm gián đoạn, không khí ngột ngạt bị hóa giải, tất cả mọi người xem chiến đều dở khóc dở cười, nhưng cũng nhận biết tài sản hùng hậu của Yến Triệu Ca thêm một bước.

    Phán Phán thì làm một bộ mờ mịt, căn bản không quan tâm Tuyệt Hàn Quỷ Lang trước mắt, vẻ mặt quyến luyến không thôi nhìn U Lân Ba Quang Đao bị lấy đi.

    Trần Lâm có chút bực bội chỉ huy Tuyệt Hàn Quỷ Lang tiếp tục động thủ.

    Tuyệt Hàn Quỷ Lang bị chút thất bại vẫn kiên nhẫn mười thành, cho thấy tính ẩn nhẫn cùng bình tĩnh hiếm thấy.

    Từng đạo hàn khí tản ra, tạo thành hàn vụ, trong hàn vụ là một mảnh thế giới băng tuyết, bao phủ tới Phán Phán.

    Phán Phán cứ yên lặng ngồi một chỗ, một bộ ù ù cạc cạc.

    Trần Lâm có chút mong đợi xem chiến, nhưng rất nhanh, nàng phát hiện, không có U Lân Ba Quang Đao, Tuyệt Hàn Quỷ Lang tạo thành hàn vụ, vẫn càng ngày càng mỏng.

    Nhiệt độ xung quanh không hạ thấp mà càng ngày càng lên cao!

    “Lần này là cái đồ gì?”

    Trần Lâm có chút phát điên, nhưng định thần nhìn lại, trên người Phán Phán lần này không có bảo vật nào.

    Nhưng quanh thân đầu đại gấu trúc này sinh ra một ngọn lửa màu trắng.

    Ngọn lửa thiêu đốt, không ngừng làm hàn vụ tiêu tan, ngược lại, linh khí hệ hỏa xung quanh bắt đầu bay tới, suy yếu lực lượng của Tuyệt Hàn Quỷ Lang.

    Trong lòng Trần Lâm nghiêm túc:

    “Sơn Tỳ có thiên phú dị bẩm, không chế Bạch Hỏa Hắc Thủy…”

    Nàng quả quyết nói:

    – Tuyệt Hàn, động thủ! Không thể kéo dài được nữa!

    Phong thủy luân chuyển, bây giờ đến phiên Trần Lâm cùng Tuyệt Hàn Quỷ Lang không dám trì hoãn nữa, càng kéo dài càng bất lợi cho bọn họ.

    Tuyệt Hàn Quỷ Lang bắt đầu chủ động công kích. Tốc độ cực nhanh, cơ hồ không chậm hơn Võ giả Tiên Thiên của Thiên Lôi Điện.

    Nhưng mà Phán Phán nhìn như chậm chạp, nhưng thân thể cao lớn ngồi đó, không lộ bất kỳ sơ hở nào.

    Lang tính cẩn thận, Tuyệt Hàn Quỷ Lang trong lúc nhất thời không dám tùy tiện tới gần.

    Tuyệt Hàn Quỷ Lang kéo dài một khoảng cách rất lớn, nhưng Phán Phán chỉ cần xoay người một cái là được.

    Một lòng phòng thủ, bằng vào lực uy hiếp của Phán Phán, Tuyệt Hàn Quỷ Lang không dám tùy tiện liều lĩnh.

    Phán Phán dám cứng rắn chịu đựng nó công kích một hai lần, nhưng nó không gánh nổi lực công kích trầm trọng của Phán Phán.

    Cứ như vậy, đối với Tuyệt Hàn Quỷ Lang mà nói thì thể lực tiêu hao vô cùng lớn.

    Vốn thể lực của nó ở hạ phong, nếu như vậy kéo dài thì chênh lệch với Phán Phán càng ngày càng lớn.

    Mặc dù Tuyệt Hàn Quỷ Lang chiếm thế chủ động, không ngừng vòng quanh Phán Phán, nhưng không tìm được cơ hội thích hợp tấn công.

    Trần Lâm cắn môi một cái:

    “Không thể bảo lưu nữa, nếu động thủ nhất định phải thắng!”

    Theo một tiếng huýt sáo bén nhọn của nàng, động tác của Tuyệt Hàn Quỷ Lang đột nhiên dừng lại, ngửa mặt lên trời rú dài, xung quang thân thể xuất hiện một trận Bạo Phong Tuyết nhỏ.

    Trong tiếng sói tru thê lương, thân thể của Tuyệt Hàn Quỷ Lang dưới sự thôi thúc của Bạo Phong Tuyết, tốc độ đột nhiên tăng lên một đoạn, hung hãn vọt tới Phán Phán!

    Ánh mắt những người xem chiến khẽ híp lại một cái, đầu Tuyệt Hàn Quỷ Lang này lại phát động một loại thiên phú thần thông.

    Mượn lực lượng phong tuyết để tăng lên tốc độ cùng lực bộc phát trong nháy mắt, một kích của nó lúc này có mấy phần tương tự như tuyệt học Thao Thiên Triều của Bích Hải Thành, lực lượng toàn thân bùng nổ, vừa nhanh vừa hận!

    Yến Triệu Ca cười nhạo một tiếng:

    – Đụng chính diện, chết còn nhanh hơn.

    Phán Phán từ đầu đến giờ làm một bộ dạng ngây thơ, nhưng trong nháy mắt này, rốt cục thân thể cũng chuyển động.

    Đối mặt với một kích toàn lực của Tuyệt Hàn Quỷ Lang, nó căn bản không cần né tránh.

    Thân thể cao lớn của nó đột nhiên chồm lên, sau đó nâng lên chân sau, tựa như người giậm chân, ầm ầm đạp xuống!

    Bên ngoài thân thể của Phán Phán nổi lên Bạch Hoả hừng hực, bao lấy toàn thân nó.

    Trong nháy mắt nó giống như hoá thành một hoả thần!

    Dương khí nóng cháy nhất thời làm phong tuyết tan rã!

    Tuyệt Hàn Quỷ Lang muốn né tránh, lúc này đã không kịp rồi, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm.

    Giống như Thái Sơn áp đỉnh vậy, bầu trời biến mất không thấy, không gian xung quanh thân thể bị khoá kín, nó hoàn toàn không thể động đậy.

    Oanh!

    Bên tay mọi người vang lên một tiếng nổ to, oong ooang loạn hưởng, mặt đất dưới chân chấn động giống như động đất vậy.

    Trong tiếng kêu rên, Tuyệt Hàn Quỷ Lang bị Phán Phán một cước giẫm dưới chân!

    Gan mật của Trần Lâm dường như sắp nứt ra, chỉ thấy Phán Phán mặt đầy mơ hồ nhìn Quỷ Lang dưới chân mình, sau đó thân thể to mập hơi thay đổi.

    Tiếp đó, thân thể to như ngọn núi nhỏ, trực tiếp ngồi xuống!

    Trần Lâm nhìn vậy nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, cả kinh la lên:

    – Tử Dật mau cứu Tuyệt Hàn!

    Không cần nàng nói, một bóng người nhanh như thiểm điện, tàn bạo đánh tới Phán Phán!

    Bất ngờ chính là cao thủ đệ nhất trong hàng đệ tử Thiên Lôi Điện tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này, Tà Tử Dật!

    Nhưng không đợi hắn đến gần, Yến Triệu Ca đã cản phía trước.

    Song phương đụng nhau một cái, oanh một tiếng thật lớn.

    Mọi người xem chiến cảm thấy hai người va chạm một chiêu này còn rung động hơn hai dị thú Sơn Tỳ cùng Tuyệt Hàn Quỷ Lang đụng nhau lúc nãy.

    Nhưng bị ngăn cản như vậy, Phán Phán liền không còn ai quấy rầy, không thèm để ý chuyện gì, lắc lư cái mông ngồi xuống.

    Lần này, Tuyệt Hàn Quỷ Lang ngay cả hét thảm thiết cũng phát ra không được, trực tiếp bị Phán Phán đặt mông ngồi xuống, cái mạng liền ô hô, hoá thành một tấm đệm da sói.

    Trần Lâm suýt nữa ngã quỵ xuống mặt đất.

    Mặc dù cảnh giới của nàng không thấp, nhưng phỏng đoán Võ đạo cùng thực chiến giao thủ cùng người khác không nhiều, hơn nữa bản lãnh của nàng phần lớn đều tập trung vào hai đầu Quỷ Lang trên.

    Đầu Quỷ Lang gọi là Thanh Sát thì coi như thôi, đầu Tuyệt Hàn Quỷ Lang này chính là gốc rễ của nàng.

    Bây giờ trước mắt nàng bị Phán Phán đặt mông ngồi chết, Trần Lâm liền đỏ mắt lên, nhìn chòng chọc Yến Triệu Ca:

    – Ngươi lại hạ độc thủ!

    Yến Triệu Ca hờ hững nói:

    – Trước tỷ thí, Trần sư muội đã nói như thế nào, ta nhớ không lầm hẳn là “Chiến đấu giữa đi thú, chết là chuyện khó tránh khỏi”, nói như vậy đúng không?

    – Nếu lúc nãy ta ra tay không kịp, Hắc Thủy Huyền Giao của Diệp sư huynh liền bị Quỷ Lang của ngươi giết chết, sau chuyện này ngươi lại nói như thế nào?

    Yến Triệu Ca mở tay ra:

    – Ta nhớ lại một chút a, dường như là “Thanh Sát còn chưa mở linh trí, dã tính khó thuần, hết lần này tới lần khác lực lượng lại mạnh mẽ, tiểu muội không cách nào điều khiển hoàn toàn, suýt nữa làm bị thương Hắc Thủy Huyền Giao của Diệp sư huynh, tiểu muội ở chỗ này nói lời xin lỗi Diệp sư huynh, xin Diệp sư huynh đại nhân đại lượng, không nên chấp nhất”. Như vậy không sai chứ?

    Yến Triệu Ca nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Trọng Châu, Diệp Trọng Châu cười lạnh gật đầu một cái.

    Yến Triệu Ca quay đầu lại nhìn Trần Lâm, đột nhiên cười một tiếng:

    – Ngươi có cần ta đem những lời còn lại nói cho ngươi hay không? Cũng không có vấn đề gì a.

    Trần Lâm sững sốt, chỉ thấy nụ cười trên mặt của Yến Triệu Ca trở nên ngang ngược, trương dương.

    – Mọi người có thể thẳng thắn với nhau một chút mà.

    Yến Triệu Ca khẽ cười một tiếng:

    – Nói cách khác… Phán Phán nhà ta vừa vặn thiếu một cái đệm da sói, nếu con thổ cẩu của ngươi không đưa tới cửa, chúng ta sẽ không động, nhưng nếu tự đưa tới cửa thì chúng ta xin vui lòng làm thịt.​
     
    zeussekki, thienta, thanhla and 2 others like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
    Tác giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
    Quyển 2: Thiên hạ không ai không biết quân.
    Chương 176: Có thể động thủ thì đừng nói nhảm

    Dịch: rolland
    Nguồn: bachngocsach



    Dịch giả: rolland

    Trần Lâm nhìn Yến Triệu Ca, giận đến “một phật thăng thiên hai phật xuất khiếu”, suýt nữa Cương khí chạy loạn, tẩu hỏa nhập ma.

    Một cánh tay đột nhiên vỗ bả vai của nàng, Trần Lâm nhìn lại, chính là Tà Tử Dật.

    Trần Lâm không khỏi bi thương nói:

    – Tử Dật…

    Tà Tử Dật vỗ vỗ bả vai của nàng, quay đầu nhìn về phía Yến Triệu Ca:

    – Yến Triệu Ca đúng không?

    Hắn chỉ Phán Phán nói:

    – Bây giờ ta cũng rất thẳng thắn cho ngươi biết, ta muốn làm thịt đầu Sơn Tỳ của ngươi.

    Tà Tử Dật khoảng chừng ba mươi tuổi, vóc người hùng tráng, ngũ quan có mấy phần dữ tợn.

    Trong ánh mắt của hắn cũng giống như đồng môn sư đệ Yến Thiểm, tràn đầy hiếu chiến cùng tự tin, chẳng qua là khí độ của hắn trầm ổn hơn Yến Thiểm một ít, nhưng cả người vẫn trần đầy vẻ cuồng ngạo, bá đạo.

    Yến Triệu Ca nhún vai một cái nói:

    – Thật ra thì ngươi cũng muốn giết ta chứ?

    Tà Tử Dật nhìn Yến Triệu Ca, đột nhiên cười lên, hung quang trong hai mắt tăng vọt:

    – Nói hay, nói quá tốt!

    – Yến Triệu Ca, ta biết ngươi đánh bại tên phế vật Lưu Thịnh Phong kia, nhưng nếu ngươi nghĩ ta cũng như hắn thì ngươi lầm rồi.

    – Không sai, Lưu Thịnh Phong mặc dù rất phế, nhưng ngươi có thể lấy tu vi Tiên Thiên sơ kỳ, đánh bại Tiên Thiên hậu kỳ, đủ chứng minh ngươi rất xuất sắc.

    Tà Tử Dật xoè tay ra, ngón tay nhập lại như đao, chém trên không trung một cái:

    – Ngươi rất ưu tú, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo, nhưng ngươi phải nhớ một câu, “thiên tài còn sống, mới gọi là thiên tài”, chết, cái gì cũng không phải!

    – Những lời này đối với bất kỳ người nào đều thích hợp, hay là ngươi ta cùng cố gắng đi.

    Yến Triệu Ca nhìn Tà Tử Dật, lắc đầu cười.

    Hắn chậm rãi đưa tay để trước cổ, hướng về Tà Tử Dật làm một động tác cắt yết hầu:

    – Muốn động thủ thì không cần nói nhảm nữa.

    Tà Tử Dật xoay xoay cổ tay, đi tới Yến Triệu Ca, lạnh lùng nói:

    – Đang hợp ý ta.

    – Ngược lại ta muốn nhìn xem ngươi tiếp được bao nhiêu quyền của ta?

    Yến Triệu Ca thản nhiên nói:

    – Một quyền cũng không tiếp được.

    Tà Tử Dật sững sốt.

    – Ta trực tiếp dùng mấy quyền đánh ngã ngươi, ai muốn nói đón quyền của ngươi đây?

    Yến Triệu Ca cười một tiếng, sắc mặt của Tà Tử Dật trầm xuống:

    – Tiểu tử miệng lưỡi bén nhọn, ta hy vọng ngươi có bản lĩnh mà không phải chỉ có cái miệng!

    Tà Tử Dật đang nói chuyện thì hắn bước ra một bước, đi thẳng tới trước mặt Yến Triệu Ca, một thức Thanh Lôi Chính Tâm Quyền đánh thẳng vào đầu!

    Lôi đình chằng chịt bao phủ cả người Tà Tử Dật, làm hắn giống như lôi thần giáng thế vậy.

    Cương khí kinh khủng được tập trung lại, thiên địa hư ảo tràn ngập lôi đình, áp súc đến mức chỉ bằng một nắm đấm, giống như một lôi cầu, theo quyền thế của Tà Tử Dật áp đến Yến Triệu Ca.

    Mặc dù thu nhỏ lại rất nhiều, nhưng lực lượng càng ngưng luyện hơn, hơn xa so với thiên địa hư ảo do Cương khí của Tiên Thiên Tông Sư biến thành.

    Vẻ mặt của Yến Triệu Ca như thường, một chưởng đẩy về phía trước, từng dòng Cương khí giống như hoả long dũng động, trong nháy mắt đan xen vào nhau, hoá thành một thế giới tràn ngập hoả diễm!

    Thế giới hoả diễm, trung ương có một lò luyện đan trấn giữ ở đó, định trụ càn khôn!

    Cảnh tượng này vừa ra, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.

    Chính là Từ Phi cùng Đường Vĩnh Hạo đang tĩnh toạ điều tức một bên, cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

    Từ sau khi Thất Hải công tử Tống Triều đánh một trận với Đường Vĩnh Hạo, hắn liền đứng một bên, tựa như toàn bộ Thông Thiên Hội Minh không còn liên quan đến hắn nữa, hiện tại cũng kinh ngạc không thôi.

    Phổ Chiếu công tử từ lúc hiện thân tới nay, vốn nên là tiêu điểm của mọi người nhưng lại khiêm tốn như không tồn tại, hiện tại cũng nhìn chăm chú Yến Triệu Ca, trong cặp mắt đột nhiên có quang huy thoáng qua.

    Trương Dao thốt lên:

    – Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo?! Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư!

    Nàng quay đầu nhìn về phía Tạ Du Thiền cùng Nguyễn Bình:

    – Nhưng mà, không phải nói Yến sư huynh vừa mới đặt chận vào Tiên Thiên cảnh sao?

    Lúc này Nguyễn Bình cũng không quan tâm đến phong độ lễ nghi, há to mồm, có chút thất thần nhìn Yến Triệu Ca.

    Giờ phút này, cho dù Tạ Du Thiền không nói, chính bản thân hắn cũng có chút hối hận hành động dò xét Yến Triệu Ca ban đầu, thật may bị Tạ Du Thiền kịp thời ngăn cản.

    Những người khác cũng vô cùng kinh ngạc, Tà Tử Dật lại cứng lưỡi:

    “Trước đây lúc đánh bại Lưu Thịnh Phong, không phải chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư thôi sao?”

    Yến Triệu Ca cũng không che giấu tu vi, sau đó đánh cho đối thủ trở tay không kịp, mà trước tiên liền đem thực lực của mình bày ra.

    Hắn khẽ cười một tiếng:

    “Cảnh tượng mà ta muốn thấy lâu nay, rốt cục thành sự thật a.”

    Yến Triệu Ca đẩy ra một chưởng về phía trước, bên trong thiên địa hư ảo, lò luyện đan màu đỏ tím ầm ầm chấn động, tựa như có vật gì đang lao ra.

    Trong nháy mắt, nắp lò mở rộng, ngọn lửa hừng hực phun trào ra ngoài.

    Sau đó, liền thấy một con vượn to lớn từ trong lò nhảy ra, đỉnh thiên lập địa, di sơn đảo hải!

    Con vượn kia điên cuồng gào thét, đánh về phía trước một quyền, cuốn lên hoả diễm vô tận cùng nhau điên cuồng, lực bộc phát kinh khủng, trực tiếp đánh nát thiên địa hư ảo hoá thành lôi cầu bằng Cương khí của Tà Tử Dật!

    Ba pháp Đâu Suất Chưởng, Phong Hỏa Nhị Kiếp, Đại Lực Viên Ma Quyền hợp nhất, lực bùng nổ như muốn thay trời đổi đất!

    Sắc mặt của Tà Tử Dật cuồng biến:

    “Khó trách có thể lấy tu vi Tiên Thiên sơ kỳ đánh thắng Lưu Thịnh Phong Tiên Thiên hậu kỳ, quả nhiên là thật.”

    Hắn không dám chậm trễ chút nào, thi triển ra đích truyền của Thiên Lôi Điện, Lôi Ảnh Thân, thân hình như tia chớp lui về sau, giống như một ảo ảnh.

    Nhưng tốc độ của Yến Triệu Ca không chậm hơn hắn chút nào, Cương Phong Kinh Thiên Khí kết hợp với Phong Hỏa Nhị Kiếp cùng nhau phát động, đuổi sát theo thân hình đang lui về sau của Tà Tử Dật, không cho hắn có cơ hội kịp thở dốc.

    Vẻ mặt của Tà Tử Dật âm lãnh, trong tay chợt loé ánh sáng, một đạo kiếm quang, thật nhanh tấn công tới Yến Triệu Ca.

    Một kiếm này đâm ra, kỷ xảo, nhãn lực cùng tốc độ kết hợp với nhau, đạt tới khoái kiếm tột cùng!

    Đích truyền của Thiên Lôi Điện, một trong Phích Lịch Tam Tuyệt, Phích Lịch Thiểm!

    Kiếm quang trong tay Tà Tử Dật liên tục loé lên, mấy chục đạo kiếm quang chớp động, tựa như nối thành một đường.

    Phích Lịch Liên Thiểm!

    Yến Triệu Ca mắt cũng không nháy một cái, Linh Kiếm Bích Long ngâm dài ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo bích quang, cùng Linh binh Hạ phẩm Toả Lam Kiếm của Tà Tử Dật đấu chung một chỗ.

    Thất Tinh Kiếm được triển khai, tinh quang toả ra, hóa thành trời sao, mấy chục đạo thiểm điện vào trong đó, liền không thấy bóng dáng.

    Sắc mặt của Tà Tử Dật càng thêm ngưng trọng, xuất kiếm một lần nữa.

    Lần này hắn xuất kiếm, kiếm quang hóa thành một đạo hồ quang màu tím, ngưng luyện giống như thực chất, khí thế to lớn như trường hồng kinh thiên!

    Một trong Phích Lịch Tam Tuyệt, Phích Lịch Chấn!

    Không giống như Phích Lịch Thiểm đuổi theo tốc độ cùng kỹ xảo, một kiếm này, chính là bùng nổ Cương khí toàn thân trong nháy mắt, khiến cho uy lực của chiêu thức tăng mạnh.

    Nhưng cái này còn chưa hết, trên mặt của Tà Tử Dật đột nhiên có một đạo hồng quang thoáng hiện.

    Kiếm thứ nhất của hắn vừa ra, kiếm thứ hai đã cùng nhau tới, cơ hồ muốn lấy trường kiếm thay đại đao, lấy tư thế “lực phách Hoa Sơn” chém phủ đầu về phía Yến Triệu Ca!

    Uy thế của kiếm thứ hai không thua gì kiếm thứ nhất, hai đạo kiếm quang kinh khủng, một cái đưa ngang một cái dựng đứng, tạo thành một hình chữ thập (十) to lớn.

    Một chiêu cuối cùng trong Phích Lịch Tam Tuyệt, Phích Lịch Liên Hoàn!

    Kiếm thứ nhất của Tà Tử Dật đã là một kích toàn lực của Võ giả Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong.

    Nhưng sau đại chiêu như vậy, lại không cần hồi khí, liên tiếp ra kiếm thứ hai, uy lực so với kiếm thứ nhất chỉ mạnh hơn chứ không kém!

    Kiếm thứ nhất không ẩn giấu lực lượng, phát huy ra công kích mạnh nhất, dưới tình huống này lại có thể ra chiêu thứ hai!

    Đối thủ cùng tầng thứ cũng phải hao hết tâm lực để tiếp kiếm thứ nhất, kiếm thứ hai kế tiếp khó có thể ứng phó.

    Đây chính là sát chiêu trong đích truyền của Thiên Lôi Điện!​
     
    thienta, thanhla and Kenshin8995 like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
    Tác giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
    Quyển 2: Thiên hạ không ai không biết quân.
    Chương 177: Ngươi hai liên hoàn, ta ba liên hoàn

    Dịch: rolland
    Nguồn: bachngocsach



    Dịch giả: rolland

    Một môn Phích Lịch Tam Tuyệt, đem Võ học truyền thừa của Thiên Lôi Điện có sở trường về nhanh nhẹn và dữ dội hiện ra đến cực hạn.

    Hai thứ Phích Lịch Thiểm cùng Phích Lịch Chấn phía trước thì thôi, một thức Phích Lịch Liên Hoàn càng là tinh tuý của truyền thừa Thiên Lôi Điện.

    Uy lực to lớn đồng thời hết sức cao thâm, rất khó luyện thành.

    Chính là rất nhiều Đại Tông Sư cũng không luyện được chiêu này. Người có thể ở cảnh giới Tông Sư luyện thành chiêu Phích Lịch Liên Hoàn này, từ cổ chí kim, toàn bộ lịch sử của Thiên Lôi Điện có thể đếm trên đầu ngón tay!

    Chỉ dựa vào một thức Phích Lịch Liên Hoàn, Tà Tử Dật được nhiều người gọi là Tông Sư mạnh nhất dưới Thông Thiên, không phải không có đạo lý!

    Tạ Du Thiền nhìn một thức này, khẽ lắc đầu.

    Trước đây nàng cùng Tà Tử Dật đánh một trận, hắn cũng không thi triển Phích Lịch Liên Hoàn thì nàng đã thua.

    Đổi lại là Lưu Thịnh Phong, cũng có kết quả như thế, không thể khiến Tà Tử Dật hiển hiện tuyệt chiếu áp đáy hòm thì đã thất bại.

    Phích Lịch Liên Hoàn vừa ra, ngay cả Từ Phi, Đường Vĩnh Hạo, Tống Triều cũng thêm mấy phần chú ý.

    Chuyện rơi lại phía sau đám người Từ Phi một bước, vẫn là tâm bệnh của Tà Tử Dật, trong mắt hắn, bản thân không kém gì Từ Phi, Đường Vĩnh Hạo.

    Một chiêu này, vốn là Tà Tử Dật lưu lại, đòn sát thủ khiêu chiến bọn họ!

    Chẳng qua lúc này, đối mặt với Yến Triệu Ca, Tà Tử Dật trong mấy hiệp ngắn ngủi, liền ý thức được đây là địch nhân mà hắn phát huy toàn bộ thực lực cũng chưa chắc thắng được!

    Tà Tử Dật không dám ẩn dấu chút nào, hai kiếm toàn lực liên hoàn có chút trái ngược lẽ thường nhắm thẳng vào Yến Triệu Ca!

    Linh binh Hạ phẩm Tỏa Lam Kiếm, cùng kiếm ý của Tà Tử Dật tương hợp, hoá thành hai đạo thiểm điện màu tím, xếp thành hình chữ thập, cắt qua thiên địa.

    Yến Triệu Ca thấy vậy, khẽ cười, Linh Kiếm Bích Long trong tay chấn động như long ngâm. Bích quang bay ra đón lấy Phích Lịch Liên Hoàn của Tà Tử Dật.

    Bích quang ngang trời, trước tiên đụng lên điện quang màu tím hình chữ thập.

    Nhưng vẫn không ngừng lại ở đó, đạo bích quang thứ hai phóng lên cao, theo sát đạo bích quang thứ nhất, cùng rơi vào điện quang màu tím hình chữ thập.

    Con ngươi của Tà Tử Dật đột nhiên co rút lại:

    “Tại sao hắn có thể sử dụng Phích Lịch Liên Hoàn của Thiên Lôi Điện ta?!”

    Trần Lâm cùng một đám đệ tử Thiên Lôi Điện xôn xao.

    Cường giả Đại Tông Sư dẫn đội Thiên Lôi Điện, hai mắt như điện, đột nhiên trừng mắt nhìn Phương Chuẩn.

    Những người khác cũng kinh ngạc không dứt. Nhưng không chờ họ hồi phục tinh thần thì Yến Triệu Ca bổ ra kiếm thứ ba liên hoàn!

    Tà Tử Dật trợn mắt:

    – Không thể nào!

    Phích Lịch Liên Hoàn của Thiên Lôi Điện chỉ có thể đánh ra hai kích.

    Đòn công kích toàn lực như vậy, trước khi ra chiêu thứ ba thì kinh mạch của Võ giả đã hỏng mất!

    Nhưng cho dù Tà Tử Dật khó tiếp nhận cỡ nào đi nữa, thì kiếm thứ ba của Yến Triệu Ca gần thét bay đến, trong ánh mắt kinh hãi gần chết của Tà Tử Dật, dễ dàng phá vỡ Cương khí của hắn.

    Ngang dọc bề nghễ kiếm quang hình chữ thập, tan vỡ!

    Sau đó, một nắm đấm to lớn nhanh chóng hiện ra trong tầm mắt của Tà Tử Dật, càng ngày càng lớn.

    Cho đến khi nắm đấm tràn ngập tầm mắt!

    Huyết dịch tung toé trong không trung!

    Một quyền của Yến Triệu Ca trực tiếp đánh lên sóng mũi của đối phương, máu mũi chảy dài.

    Cả người Tà Tử Dật bay ra phía sau, trên người có một đạo lưu quang thoáng qua.

    Một khối ngọc bội trên cổ hắn vỡ vụn, nếu không có cái dị bảo này kịp thời hộ thân thì lần này hắn đã bị Yến Triệu Ca đánh bể đầu!

    Nhưng như vậy, hắn cũng nằm trên mặt đất, hồi lâu không thể bò dậy.

    Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc nhìn Tà Tử Dật chật vật, quả thật, khó có thể tưởng tượng trước đây không lâu là một thiên chi kiêu tử hăng hái.

    Nhưng sau đó, bọn họ không chú ý đặt trên người Tà Tử Dật nữa mà quay đầu nhìn Yến Triệu Ca.

    Trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ khó tin nhìn hắn.

    Có đệ tử Đại Nhật Thánh Tông kinh ngạc hướng Đường Vĩnh Hạo hỏi:

    – Đường sư huynh, vừa rồi là… Phích Lịch Tam Liên Hoàn sao?

    Đường Vĩnh Hạo cau mày, lắc đầu một cái:

    – Chỉ tương tự Phích Lịch Liên Hoàn của Thiên Lôi Điện mà thôi. Thật sự không giống nhau, nhưng ảo diệu trong đó, ta nhất thời nhìn không thấu.

    Yến Triệu Ca thu hồi nắm đấm, ngân nga:

    – Sát Na Phương Hoa, Đạn Chỉ Kinh Lôi.

    Hắn thu hồi Linh Kiếm Bích Long, bình tĩnh nhìn Tà Tử Dật:

    – Ta nói qua, ta không cần đón quyền của ngươi, chỉ cần ngươi tiếp quyền của ta là được.

    Lúc này Tà Tử Dật còn có chút ngẩn ra, một đám đệ tử Thiên Lôi Điện đều ngẩn ra, ngay cả cường giả Đại Tông Sư dẫn đội Thiên Lôi Điện cũng chau mày, rơi vào trầm tư.

    Tất cả mọi người trong sân, vẻ mặt đầu thán phục.

    Trần Lâm phục hồi lại tinh thần, trợn mắt nhìn Yến Triệu Ca:

    – Ngươi từ nơi nào học trộm Phích Lịch Liên Hoàn của Thiên Lôi Điện chúng ta?

    Yến Triệu Ca có chút thương hại nhìn nàng:

    – Không hiểu cũng không sao, nếu dốt nát thì nói ít đi, không hiểu còn giả bộ hiểu, quả thật mất mặt xấu hổ.

    – Bản thân tự về hỏi trưởng bối, cái này của ta phải là Phích Lịch Liên Hoàn hay không?

    – Đến nổi về chuyện học trộm Võ kỹ, Lâm Chu của quý phái như thế nào học Nhất Tuyến Phong, ta một mực thật tò mò.

    Trần Lâm cắn chặc hàm răng, muốn cứng rắn ngạnh đỉnh, trước tiên cắt một hớp Yến Triệu Ca học trộm rồi nói sau.

    Nhưng trưởng bối nhà mình không lên tiếng, Trần Lâm không chắc.

    Trưởng bối nhà mình không lên tiếng, vậy đã nói rõ, trong mắt Phương Chuẩn, Sơn Thạch Ông cùng những người khác, Yến Triệu Ca thi triển Võ học thật sự không phải là Phích Lịch Liên Hoàn.

    Kết quả như vậy làm cho Trần Lâm cùng một đám đệ tử Thiên Lôi Điện không cách nào khác phải chấp nhận.

    A Hổ khẽ truyền âm cho Yến Triệu Ca:

    – Công tử, ba kiếm liên hoàn mới vừa rồi ngài thi triển là gì vậy?

    Đối với hắn, Yến Triệu Ca cũng không giấu giếm, thản nhiên đáp:

    – Cũng không phải kiếm pháp, mà giống như Phích Lịch Liên Hoàn vậy, là một pháp môn phát lực, kiếm pháp, quyền pháp, đao pháp đều có thể sử dụng.

    – Tinh tuý của Phích Lịch Liên Hoàn là ở chỗ, sau một kích toàn lực thì lập tức hồi lực, sau đó thi triển ra công kích lần thứ hai, hơn nữa kiếm thứ hai không kém kiếm thứ nhất.

    A Hổ gật đầu, dưới tình huống như vậy, Võ giả cho dù đối mặt với đối thủ có tu vi cao hơn mình, thông qua sát chiêu liên hoàn như vậy cũng có thể khắc địch chiến thắng.

    Nếu tu vi của đối thủ tương đương hoặc thấp hơn người sử dụng, như vậy chiêu Phích Lịch Liên Hoàn này sẽ đánh ra hiệu quả trong nháy mắt.

    – Ta chưa từng học qua Phích Lịch Liên Hoàn, kỹ xảo phát lực cụ thể ta không biết, nhưng cũng biết nguyên lý đại khái, ngay cả trọng điểm phát lực ở chỗ vận hành khí.

    Yến Triệu Ca giải thích:

    – Đây là chiêu thức điều động lực lượng toàn thân, Cương khí bên trong Đan điền cùng huyệt khiếu phải bùng nổ đồng loạt.

    – Sau khi người sử dụng thi triển kiếm thứ nhất, Cương khí vốn là dọc theo kinh mạch hoàn thành một vòng tuần hoàn, trở lại đan điền, đến lần phát lực thứ hai, Cương khí sẽ rời khỏi Đan điền thông qua kinh mạch phát ra.

    – Võ giả sử dụng Phích Lịch Liên Hoàn, chính là muốn từ lần phát lực thứ nhất, cưỡng ép cắt đứt lưu động bình thường của Cương khí trong cơ thể, ngăn cản Cương khí hoàn thành tuần hoàn trở về Đan điền, sau khi cắt đứt, lại thúc đẩy Cương khí chảy ngược, từ đó phát ra kiếm thứ hai.

    Yến Triệu Ca nói:

    – Tu thành Tông Sư, tu thành Cương khí vốn là từ Nội khí đi ngược chiều mà ra, nhưng nếu đem Cương khí toàn thân đi ngược chiều, hơn nữa, không phải tu luyện hằng ngày, mà là sinh tử chém giết. Điều này đối với thân thể của Võ giả gánh nặng rất lớn, đừng nói Nội Cương Tông Sư cùng Ngoại Cương tông sư, Tiên Thiên Tông Sư thậm chí Thông Thiên Tông Sư đều rất khó làm được.

    – Cho nên, ít có Võ giả Tông Sư luyện thành Phích Lịch Liên Hoàn.

    Yến Triệu Ca nói tới chỗ này, nhún vai:

    – Nói như vậy có thể bất kính, nhưng mà, môn tuyệt học danh truyền hậu thế này của Thiên Lôi Điện thật ra có thiếu sót rất lớn.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
    Tác giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
    Quyển 2: Thiên hạ không ai không biết quân.
    Chương 178: Một đám thiên tài phải cúi đầu

    Dịch: rolland
    Nguồn: bachngocsach



    Dịch giả: rolland

    A Hổ nghe Yến Triệu Ca nói không khỏi nhếch mép:

    – Công tử, những lời này nếu ngài nói ra khỏi miệng, cho đám người Thiên Lôi Điện nghe thấy, chỉ sợ bọn họ sẽ phát nổ a.

    Không chỉ đem nhân vật xuất sắc nhất thế hệ trẻ của Thiên Lôi Điện, Tà Tử Dật, quật ngã trên đất, còn trực tiếp nói tuyệt học đích truyền Phích Lịch Liên Hoàn của Thiên Lôi Điện có thiếu sót lớn.

    Sợ rằng không chỉ Trần Lâm cùng đệ tử vãn bối nổi khùng, cường giả Đại Tông Sư bên Thiên Lôi Điện đều có thể tự mình đi tìm Yến Triệu Ca gây phiền toái.

    Yến Triệu Ca nhún vai một cái:

    – Một chiêu Phích Lịch Liên Hoàn này, cho dù là Đại Tông Sư, tu vi không đạt tới cảnh giới nhất định, cũng không thể thường xuyên liên tục sử dụng, bằng không sẽ lưu lại ám thương.

    – Còn Võ giả Tông Sư như Tà Tử Dật, phải nói rằng, có thể tu thành một chiêu này, đã là kỳ tài ngút trời, nhưng đây là chuyện của một chiêu.

    – Trong thời gian ngắn sử dụng hai lần liên tục, không cần người khác đánh, chính hắn đã ngã xuống trước tiên.

    A Hổ tò mò hỏi:

    – Công tử, chiêu vừa rồi của ngài là…

    Yến Triệu Ca nói:

    – Đây là ta lúc phỏng đoán Lôi Đế Chi Nhãn tự nghĩ ra đồ chơi nhỏ, trước mắt thật ra là hình thức ban đầu, cần phải tiếp tục hoàn thiện.

    – Đạo lý ý cảnh, xuất phát từ “sát na phương hoa, đạn chỉ kinh lôi”.

    Yến Triệu Ca giơ lên tay phải:

    – Chi tiết trong đó rất nhiều, quay về rãnh rỗi giảng giải cho ngươi.

    – Nguyên lý đại khái là ở chỗ, vận khí thành hình tròn, sau lần đầu bùng nổ Cương khí, không trở lại Đan điền, mà trực tiếp ở kinh mạch cánh tay đi một vòng tuần hoàn.

    – Tương đương với vị trí phát lực, tạm thời sáng tạo một cái tiểu đan điền để sử dụng.

    Yến Triệu Ca giải thích:

    – Ta vừa rồi sử dụng là huyệt Thần Môn ở tay, lấy huyệt khiếu này thay thế đan điền tạm thời.

    – Đan điền này không hề sử dụng chứa đựng Cương khí, mà đơn giản là đầu mối để Cương khí tuần hoàn mà thôi. Như vậy thì, Cương khí di chuyển thành vòng tròn, chạy một vòng nhỏ trở lại tiến hành phát lực lần thứ hai.

    – Mà không phải giống như Phích Lịch Liên Hoàn Thiên Lôi Điện, trực tiếp ngược chiều di chuyển một vòng lớn.

    A Hổ vừa nghe liền hiểu:

    – Cứ như vậy, áp lực tạo thành tổn hại đối với kinh mạch được giảm bớt, chỉ cần người sử dụng đủ mạnh, liền có thể dễ dàng đánh ra ba liên hoàn, bốn liên hoàn thậm chí năm liên hoàn, hoặc nhiều hơn!

    Yến Triệu Ca gật đầu:

    – Không sai, liên hoàn càng nhiều, quả thật sức chiến đấu càng mạnh, nhưng cùng người khác đánh giết, tốc độ hồi khí chỉ là một phương diện, cũng không phải nguyên nhân quyết định thắng thua.

    – Nhân tố ảnh hưởng thắng bại rất nhiều, nhưng khi những nhân tố khác chênh lệch không lớn, thì tốc độ hồi khí trở nên trọng yếu.

    A Hổ nói:

    – Công tử, ngài nói pháp môn này vừa mới sơ cấp, vẫn chưa hoàn thiện sao? Vậy nếu hoàn thiện sẽ như thế nào?

    Yến Triệu Ca khẽ cười:

    – Chẳng qua là bước đầu tiên thôi.

    – Võ học thiên hạ, đạo lý ngàn vạn, mỗi nhà đều có sở trường riêng, nhưng đại đạo chí giản, càng hướng lên trên, trăm sông đổ về một biển.

    – Nếu như thực chiến mà nói, không thể rời bỏ càng nhanh càng mạnh hơn, dù cho có rất nhiều biến hóa, bao hàm rất nhiều đạo lý, nhưng đến cuối cùng, thật ra chỉ có hai điểm.

    – Lực có thể xé hư không, tốc độ có thể qua lại thời gian, một ý nghĩa khác mà nói, chính là biểu hiện của lượng lượng “lớn” và tốc độ “nhanh”.

    Yến Triệu Ca thở dài nói:

    – Lại tiếp tục hướng lên, ngược lại, có một ít đạo lý, không phải lực lượng và tốc độ có thể miêu tả, thoát ra khỏi phạm vi bình thường. Nhưng nếu lại tiếp tục đi lên, con đường quy về một lối, là một tồn tại cao hơn.

    – Trăm sông đổ về biển, trở lại hư vô, lại không chỗ nào không có, không ở quá khứ, không ở tương lai.

    A Hổ có chút ngu ra:

    -… công tử?

    Yến Triệu Ca cười nói:

    – Không hiểu? Thật ra thì rất nhiều thứ ta cũng không hiểu, chẳng qua dừng lại trên giấy mà thôi, những thứ trên giấy cũng không biết kết quả là đúng hay là sai.

    – Nhưng những thứ này vô cùng ảo diệu, hấp dẫn chúng ta không ngừng thăm dò, luyện võ, một mặt có thể cùng người khác tranh cường hiếu thắng, một mặt là lý giải hết thảy thế gian.

    A Hổ gãi đầu, cười nói:

    – Đạo lý này, ngược lại ta có thể hiểu.

    Yến Triệu Ca cùng A Hổ trò chuyện, một bên khác, những người còn lại khôi phục bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía Yến Triệu Ca càng nóng rực.

    Tà Tử Dật, tuyệt đối không phải là Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư tầm thường có thể so sánh.

    Thậm chí có thể nói, một đám thiên tài tuấn kiệt trong sáu Thánh Địa, Võ giả hạch tâm đích truyền, Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư khó có thể sáng được.

    Bất kể là Trọc Lãng Các Tạ Du Thiền, hay Thương Mang Sơn Lưu Thịnh Phong, đều không phải đối thủ của hắn.

    Hắn là Tông Sư mạnh nhất dưới Thông Thiên, thuộc về tầng cấp như Từ Phi, Đường Vĩnh Hạo, Tống Triều.

    Truyền thừa của thế lực ngoài sáu Thánh Địa, chính là Võ giả Thông Thiên cảnh cũng chưa chắc địch nổi Tà Tử Dật.

    Nhưng một thiên chi kiêu tử như thế, hôm nay lại bị Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư đánh bại!

    … nói tới chỗ này, mọi người đều một trận quấn quýt.

    – Yến Triệu Ca, liền mấy ngày ngắn ngủi, đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư sao? Hay là nói lúc trước giao thủ cùng Lưu Thịnh Phong, hắn cố ý giữ lại thực lực, che giấu tu vi thật sự của mình?

    – Nhưng cũng không giống a!

    Nguyễn Bình cau mày:

    – Trong lời đồn, không lâu trước đây hắn đột phá đến Tiên Thiên sơ kỳ, coi như ẩn giấu đi nữa, thì nửa năm trước ở Vân Triệu Sơn vẫn còn là Ngoại Cương hậu kỳ mà.

    – Hay là trong nửa năm, từ Ngoại Cương hậu kỳ đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ!

    Nguyễn Bình cảm giác mình có chút đau đầu:

    – Chung quy lúc ở Vân Triệu Sơn, cũng không ẩn giấu tu vi chứ?

    Trương Dao bên cạnh hắn, gương mặt tròn trịa cũng nhíu lại:

    – Yến sư huynh, rốt cuộc lúc nào có tu vi thật, lúc nào ẩn giấu a?

    – Bất kể như thế nào đi nữa, đều có cảm giác không tưởng tượng nổi.

    Tạ Du Thiền nhìn Yến Triệu Ca thật sâu một cái, sau đó nói:

    – Cho dù thế nào thì có một việc có thể xác định, Yến sư đệ bây giờ mới hai mươi tuổi, đã là Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư.

    Nguyễn Bình cùng Trương Dao nghe vậy, đều gật đầu.

    Bên Bích Hải Thành, Lý Tĩnh Vãn nhìn Tống Triều cùng Diệp Trọng Châu, cười khổ nói:

    – Nói là bạn cùng lứa tuổi, nhưng nhìn Yến sư huynh, Tĩnh Vãn cảm giác mình là một tên ngu xuẩn.

    Diệp Trọng Châu khoát tay nói:

    – Lý sư muội đừng nói như vậy, ngươi nói như vậy, ngược lại không bằng nói ta một đống tuổi toàn sống trên người con chó rồi.

    Bây giờ hắn cùng là Tiên Thiên trung kỳ mà thôi.

    Tống Triều lẳng lặng nhìn Yến Triệu Ca, thật lâu không nói, một lúc sau mới nói:

    – Trên đời này, luôn có một ít người siêu quần bạt tụy, ở trong thế nhân bộc lộ tài năng.

    – Không cần tự coi nhẹ mình, chúng ta đều một ít người kia, mà Yến Triệu Ca, hắn là số ít trong một ít người mà thôi.

    Thương Mang Sơn, Kỷ Hán Như nhìn Yến Triệu Ca, một lúc lâu sau, than thở một tiếng:

    – Ta xa không bằng hắn.

    Sau khi sa sút lúc ban đầu, Kỷ Hán Như quả thật hăng hái lên, biết sỉ sau đó dũng, muốn chăm học khổ luyện, đi tìm Yến Triệu Ca tìm về thể diện.

    Hắn cũng không thẹn là hạch tâm đích truyền của Thương Mang Sơn, nhân vật thiên tài, quả nhiên hóa áp lực vì động lực, đột phá bình chướng, từ Tiên Thiên sơ kỳ đột phá Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư.

    Nhưng hôm nay thấy tốc độ tiến bộ của Yến Triệu Ca, cùng thực lực cường đại, Kỷ Hán Như hoàn toàn dẹp đi tâm tư tranh phong cùng Yến Triệu Ca.

    Nhưng mà, không giống như nửa năm trước, Kỷ Hán Như bây giờ hoàn toàn không có cảm giác thất bại cùng mất mác.

    Cũng không phải hắn không có chí khí, chỉ là hai bên chênh lệch quá lớn, lớn đến mức, một phương bị bỏ rơi cũng không có ý niệm căm ghét.

    Bên cạnh hắn, Triệu Hạo hai mắt sáng ngời, vẻ mặt nghiêm túc chưa từng có nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca.​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
    Tác giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
    Quyển 2: Thiên hạ không ai không biết quân.
    Chương 179: Yến Triệu Ca khiến quần tinh không ánh sáng

    Dịch: rolland
    Nguồn: bachngocsach



    Dịch giả: rolland

    Triệu Hạo ánh mắt sáng rực, vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có, nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca thật lâu không nói gì.

    Ở bên kia, có một người cũng giống như Triệu Hạo, chính là Hoàng Kiệt của Đại Nhật Thánh Tông.

    Hắn một mực yên lặng đứng đó, khi thấy Yến Triệu Ca dùng Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo, lộ ra tu vi Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư thì trong hai mắt tĩnh mịch ôn hoà bộc phát ra hào quang kinh người.

    Hào quang này vừa loé lên rồi biến mất.

    Đến khi Yến Triệu Ca thi triển Đạn Chỉ Kinh Lôi, đánh bại Phích Lịch Liên Hoàn của Tà Tử Dật, ánh mắt lạnh nhạt của Hoàng Kiệt trở nên thâm thuý.

    Bên cạnh hắn, Đường Vĩnh Hạo nhìn Yến Triệu Ca một lúc lâu, nhẹ giọng nói:

    – Thật hy vọng sớm giao thủ cùng hắn, cho dù thắng hay bại cũng thu được ích lợi không nhỏ.

    Hoàng Kiệt nghe vậy, không nói một lời.

    Những người khác, giờ phút này dần phục hồi lại tinh thần.

    Ánh mắt của tất cả mọi người rơi vào trên Từ Phi, Đường Vĩnh Hạo cùng Tống Triều.

    Tà Tử Dật thất bại, hiện tại, trong nhận thức của mọi người, chỉ có ba thanh nhiên Võ giả Thông Thiên Tông Sư, mới có tư cách đánh một trận với Yến Triệu Ca.

    Đáng tiếc, Từ Phi cùng Yến Triệu Ca là đồng môn, hơn nữa quan hệ hợp nhau, coi như muốn giao thủ, cũng có thể đóng cửa so tài cùng sư huynh đệ nhà mình.

    Đường Vĩnh Hạo nói rõ bất luận thắng bại như thế nào cũng không lấy cảnh giới đè người.

    Cuối cùng ánh mắt của mọi người rơi vào trên người Thất Hải công tử Tống Triều.

    Con của Thành chủ Bích Hải Thành Tống Vô Lượng, nhân vật lãnh quân thế hệ này của Bích Hải Thành, mặc dù đối mặt với Quang Minh Kiếm Đường Vĩnh Hạo thua một chiêu, nhưng chỉ nhìn giao thủ một chiêu cũng biết Tống Triều tuyệt đối không phải hạng người hư danh.

    Hơn nữa, hắn cùng Yến Triệu Ca đương xưng là tứ công tử đương thời.

    Mặc dù Bích Hải Thành cùng Quảng Thừa Sơn là đồng minh, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đệ tử môn hạ mỗi bên tỷ thí, chỉ là mùi thuốc súng không nồng, không đến nổi đấu sinh tử mà thôi.

    Nhưng mà, Tống Triều hiển nhiên không có ý định giao thủ cùng Yến Triệu Ca, mặc kệ ánh mắt của mọi người rơi vào trên người hắn đi nữa, từ đầu đến cuối vẫn một bộ dáng hoà nhã lãnh đạm.

    Thấy Tống Triều biểu hiện như vậy, mọi người liền biết, không thể thấy trận chiến của Yến Triệu Ca và Tống Triều.

    Toàn bộ Thông Thiên Hội Minh tiến hành cho tới bây giờ, cho dù có ba Thông Thiên cảnh là Đường Vĩnh Hạo cùng Tống Triều, Đường Vĩnh Hạo cùng Từ Phi lẫn nhau giao thủ, long tranh hổ đấu, vô cùng xuất sắc.

    Nhưng không thể nghi ngờ, ngôi sao chói mắt nhất chình là Quảng Thừa công tử, Yến Triệu Ca!

    Tu vi Tiên Thiên sơ kỳ đánh bại Tiên Thiên hậu kỳ Lưu Thịnh Phong không còn mặt mũi tham gia Hội Minh.

    Mới tấn thăng Tiên Thiên sơ kỳ không bao lâu, trong thời gian thật ngắn liền đột phá Tiên Thiên trung kỳ.

    Sau đó lấy tu vi Tiên Thiên trung kỳ dễ dàng đánh bị Tà Tử Dật được ca ngợi là vô địch dưới Thông Thiên.

    Hơn nữa, mỗi một trận, hoặc cố ý hoặc vô tình, Yến Triệu Ca đều dùng cứng đối cứng, dùng mặt đối thủ am hiểu nhất đánh bại đối thủ, khiến thắng lợi của hắn không thể tranh cãi.

    Lần Thông Thiên Hội Minh này, Yến Triệu Ca giống như mặt trời ban trưa, chiếu khắp thiên hạ, khiến quần tinh không ánh sáng.

    Không chỉ một đám đệ tử vãn bối, mà các đại lão xem chiến, cũng trố mắt, thật lâu không nói gì.

    Sau một lúc, Sơn Thạch Ông nhẹ giọng thở dài nói:

    – Thật sự ra một Yến Vô Địch nữa.

    Những người khác đều yên lặng không nói. Chính là Mạc trưởng lão, lúc này đen mặt, nhưng cũng không mở miệng nói chuyện.

    Sơn Thạch Ông lại than nhẹ một tiếng:

    – Hơn nữa, lấy lão phu xem, dường như còn có xu thế “trò giỏ hơn thầy”.

    Hắn quay đầu nhìn Phương Chuẩn:

    – Chúc mừng Quảng Thừa, lại ra một Chân Long.

    Phương Chuẩn hơi gật đầu:

    – Sơn Thạch Ông khách khí.

    Mạc trưởng lão nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca, ánh mắt sâu kín, động tác giống hắn, còn có cường giả Đại Tông Sư của Trọc Lãng Các trấn thủ nơi này, cùng với cường giả Đại Tông Sư dẫn đội của Đại Nhật Thánh Tông.

    Ánh mắt bọn họ nhìn Yến Triệu Ca tựa hồ có chút thâm ý.

    Phương Chuẩn cùng Đại Tông Sư của Thiên Lôi Điện, còn có Trần trưởng lão của Bích Hải Thành, Sơn Thạch Ông, vô hình trao đổi ánh mắt một cái, nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn như thường.

    Trên Phù Không Đảo, trước có ba Thông Thiên Tông Sư đánh một trận, sau lại có Yến Triệu Ca lấy hạ khắc thượng đánh bại Tà Tử Dật.

    Thông Thiên Hội Minh lần này tiến hành đến đây, mặc dù chưa kết thúc, nhưng tâm tư tham dự Hội Minh từ từ phai nhạt.

    Quá trình trước đó cần bọn họ từ từ tiêu hoá.

    Nhưng lúc mọi người cho rằng Hội Minh lần này chấm dứt ở đây thì thế cục đột nhiên biến hoá!

    Vân vụ quanh năm không tiêu tán, bao phủ Thanh Già Hồ đột nhiên giống như nước nấu sôi vậy, không ngừng sôi sục.

    Tầng mây không ngừng nổ tung, tựa như từng cái bọt khí không ngừng phá vỡ.

    Dưới Thanh Già Hồ trong suốt như ngọc, đáy hồ đột nhiên xuất hiện hắc quang u ám, một cái trận pháp thật to đang phơi bày ra, từng đạo trận văn chợp động, vô số phù ấn lưu chuyển.

    Dưới hắc quang chiếu rọi, nước hồ nhất thời hoá thành một mảnh đen nhánh, mà vân vụ trên mặt hồ, cũng biến thành mây đen cuồn cuộn.

    Trong mây đen đầy trời, từng đạo điện quang màu đỏ không ngừng du động, khuếch trương về bốn phương tám hướng.

    Lúc nào cũng có một đạo lôi điện màu đỏ máu kinh khủng rơi xuống, chiếu sáng màn trời, nhưng không thể xua tan bóng đêm, ngược lại làm cho cảnh tượng trước mắt càng thêm quỷ dị thê lương!

    Dưới đáy hồ màu đen, trận pháp to lớn vận chuyển, trận văn màu đen chớp động ánh sáng u ám, làm cho người khác cảm giác một loại vô cùng dơ bẩn.

    Tây bắc Thanh Già Hồ, thuỷ mạch rót vào hồ vốn bình tĩnh, đột nhiên trở nên cuồng bạo.

    Nước sông tựa hồ có sinh mạng, hoá thành từng đầu quái long, toàn thân đỏ máu, không ngừng tác loạn.

    Quái long lộ ra đầu cùng thân thể, không ngừng đi vào Thanh Già Hồ gây sóng gió, mà nửa đoạn sau thân thể kéo dài từ phương xa.

    Ngọn nguồn chính là Địa Vực.

    Ở nơi đó, tựa hồ có lực lượng vô cùng vô tận, tràn vào thân thể của quái long, tác động lên Thanh Già Hồ thêm tiến một bước.

    Quái long đưa ra hai móng, chụp vào trận pháp dưới đáy hồ.

    Trận pháp hoá thành một toà môn hộ (cửa), bị long trảo nắm lấy, sau đó không ngừng mở rộng ra hai bên!

    Nhất thời, một cổ khí tức kinh khủng, nhanh chóng bao phủ toàn bộ Thanh Già Hồ, không ngừng tăng lên, lan truyền ra xung quanh.

    Khí tức kia không làm người khác cảm thấy dơ bẩn tà ác, nhưng làm tâm thần thấm thỏm, khó ổn định.

    Lực lượng quỷ dị, giống như không ngừng khơi dậy mặt trái trong lòng mỗi người, không ngừng đem nó phóng đại.

    Những dục niệm cùng mặt trái này, tựa như nhận được chất dinh dưỡng, nhanh chóng mọc rể nảy mầm, từ dưới đất chui lên, hoá thành đại thụ che trời.

    Mà theo những thứ này lớn len, trận pháp dưới đáy hồ, giống như nhận được bồi bổ, vận chuyển càng tự nhiên, khí tức kinh khủng càng ngày càng tăng gấp bội.

    Bởi vì có tin tức của Thiên Lôi Điện, đệ tử hạch tâm tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này của các nhà, phần lớn đều nhận được trưởng bối nhắc nhở.

    Lúc này đột nhiên gặp đại biến, người có chuẩn bị đều kịp thời định trụ lại tâm thần.

    Yến Triệu Ca tỉ mỉ cảm nhận tâm thần của mình biến hoá, đồng thời nhìn về mặt hồ phương xa, chỉ thấy nơi đó có từng đạo thiểm điện đỏ thẫm rơi xuống nước, có quái long to lớn màu đỏ máu như ẩn như hiện, chìm nổi trong hồ nước.

    Cảm nhận khí tức kinh khủng làm loạn tâm trí của mình, Yến Triệu Ca hơi cau mày, tự lẩm bẩm nói:

    – Thật đúng là Cửu U Tà Ma.​
     
    thienta, thanhla and Kenshin8995 like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)