FULL  Võng Du Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time (Truyện Việt)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 321: Khởi hành đến Quỷ Vực
    (Tác giả nhấc nhở:

    Sinh Đạo không cảm giác có người tới gần, nàng dán mắt vào màn hình, chăm chú nhìn hành động đôi nam nữ hai người.

    Mà tại đang xem, một ngón tay đặt ngay song phong trắng trẻo, một tay mò vào nơi nào đó khu tam giác bí ẩn trơn bóng.

    Nàng vừa xem phim heo, vừa tự an ủi mình, trong miệng còn phát ra rên rỉ ra nga nga~ âm thanh.

    Minh Hạo nhìn thấy nàng tự tay mình móc sò, còn âm thanh dâm mị ôn nhu từ miệng phát ra. Dục vọng trong lòng khơi dậy, hắn chầm chậm đem toàn bộ quần áo cởi ra, đi tới gần Sinh Đạo.

    “Như thế nào, ta mới rời đi vài phút chịu không nổi?” Minh Hạo đi tới sau lưng nàng, nhỏ giọng hỏi, một bên ngón tay hướng xuống bụng phẳng lì, di chuyển về đảo sò huyền thoại.

    “Um…” Cảm giác được phía dưới truyền đến cơn nóng rực cùng khoái cảm, Sinh Đạo rên rỉ một tiếng, nàng hơi thở trở nên bất ổn, cầm tay Minh Hạo, nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, giọng dịu dàng hỏi: “Dâm Đạo, ngươi yêu ta không?”

    Minh Hạo ngẩn ra, trong trí nhớ Sinh Đạo tuế nguyệt trước đối với mình thành lập quan hệ cùng lắm là “bạn tình” thôi, chưa đến trình độ như yêu nhau hay vợ chồng này nọ. Lúc này nàng đột nhiên nói một câu làm Minh Hạo không kịp phản ứng, trong lòng không khỏi hoài nghi nàng tới giờ ấm đầu.

    Thấy Minh Hạo ánh mắt hoài nghi nhìn mình, Sinh Đạo má hồng nhuận nói ra: “Ta ở tại trái đất sinh hoạt mấy trăm năm, ta rốt cục hiểu tình yêu như thế nào, khi đó ta rất muốn tìm một người nam tử đến để yêu ta. Có điều ta chứng kiến qua nhân loại quá yếu ớt, tuổi thọ quá ngắn. Cho dù ta ban cho bọn hắn tuổi thọ nguồn sống, nhưng chung quy là nhân loại, tuổi thọ có giới hạn đấy, hơn nửa ngươi là người lấy đi ‘lần đầu tiên’ của ta, lại là người hợp nhất người bạn đời của ta. Cho nên tới hiện tại, ta một mực không tìm ai khác ngoài ngươi.”

    Nhân loại có thể nhờ sức mạnh của Sinh Đạo đạt được 99999 tuổi, nhưng không thể sống đến 100000 tuổi. Bởi vì tuổi thọ đó là quy luật cuối cùng của trời đất, nếu đánh vỡ quy luật, thế giới này sẽ trở nên náo loạn, cân bằng biến mất, các thần sẽ vì vậy mà chiến nhau cho đến chết, đây là điều mà Sinh Đạo không muốn thấy nhất.

    Minh Hạo nghe vậy hoàn toàn hiểu rõ, chắc cô nàng này sống ở nhân gian quá cho nên bắt đầu giống nhân loại, biết nhớ, biết yêutrong giọng nói ra, Minh Hạo có thể nghe thấy nàng đang rất cô đơn.

    Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, Minh Hạo mỉm cười, sờ mái tóc xanh mượt mà của nàng, nói: “Chúng ta từ sớm đã là vợ chồng, chỉ là ngươi không biết thôi.”

    Sinh Đạo ngẩn ra, nàng hiểu Minh Hạo ám chỉ gì. Lúc còn bản nguyên, hai người thường giao lưu xxx với nhau, chỉ là cái này theo dục vọng đơn phương thôi, không có tí cảm xúc hay tình cảm, tựa như cổ máy vậy.

    Sinh Đạo nở nụ cười xinh đẹp, nàng đứng dậy ôm hôn Minh Hạo, môi mềm ôn nhu dán môi Minh Hạo hôn.

    Minh Hạo đáp lại, hai tay không bận bắt đầu rục rịch…

    Hôn tới một lúc hai người buông ra, chất lỏng từ miệng hai người như tơ nhện quấn quanh lấy nhau, kéo dài thành một đường.

    Sinh Đạo ánh mắt tràn ngập xuân tình, nàng hai mắt nhìn thẳng khuôn mặt tuấn tú của Minh Hạo, nhu tình hỏi: “Em gọi anh là chồng được không, em thấy hai người khi yêu nhau, người nữ gọi nam là chồng.”

    “Được, em là vợ anh, tất nhiên vợ yêu thoải mái gọi đi.” Nghe Sinh Đạo đổi từ ta – ngươi thành em – anh, Minh Hạo nở nụ cười gật đầu.

    Sinh Đạo nghe Minh Hạo gọi mình là vợ yêu cảm giác lạ lạ, trái tim đập nhanh, má hồng nói: “Chồng, tới, hãy yêu em đi…”

    Nói xong nàng đi tới trên giường quỳ ra sau, banh ra chân thành hình chữ V, lộ ra bên trong hòn đảo sò lông màu hồng xinh tươi, nước từ trong sò lông chảy ra lênh láng, bây giờ chỉ đợi người tới liếm…à nhầm, khai phá.

    Minh Hạo nhìn hình dáng phóng đãng của nàng, lửa dâm trong lòng bay lên, nở nụ cười xấu xa, chầm chậm đi tới.

    (sò lông hình ảnh: http://media.cooky.vn/images/wiki/so-long.jpg)



    Minh Hạo và Sinh Đạo cuối cùng cởi bỏ tầng quan hệ “bạn tình” trở thành “vợ chồng” chính thức. Đêm đó hai người đại chiến đến hơn một ngàn hiệp, đến gần trưa mới dừng lại, thể xác 2 người quấn quýt nhau như con rắn, đủ loại tư thế, kỷ thuật huyền thoại đều được Minh Hạo áp dụng đưa vào, làm Sinh Đạo sướng đến lên trời xuống đất.

    Cuối cùng, Sinh Đạo tinh thần lẫn thể xác mệt mỏi quá ngủ thiếp đi, để lại câu cuối: “Em sẽ sẽ sinh ra bầy con cho anh.”

    Minh Hạo tinh thần phấn chấn vào game, đêm qua đại chiến với Sinh Đạo công nhận tinh lực gần như cạn kiệt, dù sao Sinh Đạo thể chất khác người thường, nơi đấy cũng vậy…. Nhưng được cái ôn nhu hương của Sinh Đạo săn sóc cho nên tinh thần vẫn như thường.

    Đêm qua và sáng không cày, cấp độ hiện tại dừng ở cấp 10, nhìn bảng xếp hạng cấp độ. Người chơi bây giờ lên đến cấp 5, cấp 6, cao nhất đạt đến cấp 7, cấp 8.

    Nhìn trong túi đồ thẻ chuyển class ẩn, “Theo như tư liệu, muốn chuyển class phải đến gặp npc đặc thù, sau đó hoàn thành thử thách do npc đặt ra mới được. Nếu trong quá trình thử thách thất bại, class đó coi như biến mất, mãi mãi không bao giờ có lại được.”

    Minh Hạo hiện đang suy nghĩ về chuyện nên cày cấp hay trực chuyển class, dù sao chuyển class không hạn chế cấp đấy, người chơi cấp 1 đi đến cũng được, còn độ khó thử thách thì dựa theo class nào và cấp độ người chơi mà hệ thống điều chỉnh.

    Minh Hạo nghĩ một hồi, quyết định trực tiếp đi đến gặp npc chuyển class.

    Trong tư liệu diễn tả, Quỷ Thần là một class cực kỳ kinh khủng, thường dùng tay không đánh nhau.

    Quỷ Thần! Class đặc biệt nhất, cũng là mạnh nhất, khó thao tác - điều khiển nhất trong Thần Chiến, có thể sử dụng nhiều loại vũ khí hoặc tay không.

    Một cú đấm mang theo vô biên sức mạnh trời đất, tốc độ cực nhanh, khiến chúng thần khi 1v1 với hắn sợ hãi. Hắn từng một lần đánh nát thần giới, đem thần giới trở thành nơi máu mưa địa ngục, thi cốt chồng chất. Lúc đó, toàn bộ thần linh bất đắc dĩ cùng nhau hợp sức lại mới đánh lùi Quỷ Thần đi.

    Nghe đồn sau trận chiến kinh thiên này, thần giới gần như tan nát, nhiều thần linh trọng thương, chết hoặc rơi vào ngủ say trong vô tận năm tháng.

    Có tin đồn, sau khi liên tục bại lui, Quỷ Thần bởi vì vết thương trên người quá nghiệm trọng, chỉ có thể ở ẩn trở về trần giới dưỡng thương. Sau một thời gian trôi qua, quỷ thần vết thương không những chữa trị không được, mà còn nghiêm trọng, dần dần hắn kéo dài không nổi sự sống mà tắt thở chết đi, một đời quỷ thần tiêu vong.

    Người ta truyền rằng, Quỷ Thần lưu lại truyền thừa của mình tại trần giới, đợi người đến nhận vượt qua thử thách nhận truyền thừa, trở thành Quỷ Thần đời thứ 2.

    Minh Hạo nghĩ xong toàn bộ, triệu tập Hàn Lâm đến, nói lão hắn muốn đi nơi ấy, mong lão canh giúp dùm thôn.

    Hàn Lâm nghe vậy không chút nào kinh ngạc, hắn vỗ vỗ ngực nói: “Ngươi đi đi, ở đây có ta cứ yên tâm.”

    Minh Hạo trong lòng khinh thường lời lão, lấy sức lão không đánh lại con gà mà còn bày đặt ra gió, hắn âm thầm nói vậy, nhưng mặt ngoài không biểu hiện gì, gật gù lễ phép nói: “Phó thôn trưởng trông cậy vào ngài.”

    Làm xong tất cả chuẩn bị, Minh Hạo bắt đầu khởi hành một mình đến một khu vực đặc biệt chuyển class.

    Mộ Quỷ, còn có tên khác là Quỷ Vực.
     
    Trungsexy thích bài này.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 322: Chuyển class quỷ thần
    Năm ngày sau.

    Minh Hạo cuối cùng đi tới quỷ vực, hắn dùng mấy ngày đêm không ăn ngủ 24 trên 24 online game, một mực điều khiển nhân vật chạy đến quỷ vực.

    Nơi này hoàn toàn phù hợp với cái tên gọi là Quỷ Vực. Bởi vì nơi đây âm u không có ánh nắng mặt trời, âm khí tràn ngập, không có một chút nào sinh khí tồn tại, sương mù dày đặc che chắn tầm nhìn mọi nơi.

    Thấp thoảng trong sương mù, từng ngôi mộ đen vô danh dựng thẳng tại đây.

    “Hitzzz—haaaà.”

    Trong sương mù phát ra âm thanh khiến người nổi da gà. Âm thanh này tựa như rắn độc kêu, lại như cơn gió thổi ngang qua tạo nên tiếng hú kỳ lạ, kết hợp với không khí sương mù dày đặc nơi đây, đủ làm người trái tim sắt thép, nam tử hán cũng không khỏi sợ hãi.

    Có điều, Minh Hạo là ai?

    Hắn chính là thần, sống hơn ngàn năm, cái gì không gặp qua? Làm sao sợ đám âm thanh game ảo này?

    Minh Hạo điều khiển nhân vật Ngàn Năm chích Gái, vẻ mặt bình tĩnh cầm khẩu súng săn ngó nhìn xung quanh.

    Theo tư liệu Minh Hạo đọc, khu Quỷ Vực bao quanh sương mù dày đặc, không chỉ vậy, trong âm thanh sẽ mê hoặc người chơi, khiến bọn hắn đi vòng vòng tại một chỗ, cho nên rất khó tìm ra npc chuyển class. Tất nhiên đây chỉ đối với người thường, còn Minh Hao đã đọc cho tư liệu cho nên chuẩn bị sẵn.

    Chỉ thấy hắn vạch quần ra, lộ ra cái kia ‘tiểu tử’, ngắm ngay phía trước sương mù, một dòng nước màu vàng từ ‘tiểu từ’ bắn ra.

    “Xìii”

    Bình thường người chơi game Thần Chiến sẽ không mọt gì đấy, bởi vì có mũ trò chơi có chức năng đặc biệt hạn chế đi tiểu mót trong khi chơi game.

    Còn vì sao Minh Hạo làm vậy rất đơn giản, câu trả lời ngay trước mắt.

    Chỉ thấy dòng nước màu vàng bắn ra, bắt đầu lấy tốc độ thường bóc hơi lên, tựa như ở ánh nắng mặt trời nóng rực chiếu xuống làm dòng nước bóc hơi.

    Một giây sau sương mù quanh đây biến mất, hiện ra con đường mòn hẹp dẫn vào trong.

    Đây là cách giải sương mù, không ai nghĩ tới, trừ tên bug Minh Hạo ra.

    Minh Hạo kéo lại quần, thần sắc như thường bước đi tiếp.

    Con đường rất dài, Minh Hạo cứ đi mãi đi mãi không thấy đích đến, con đường giống như mê cung vô tận đi không thể nào đến được cuối đường.

    Không biết trải qua bao lâu, một cái bóng mờ ảo màu đỏ lơ lửng phía trước con đường xuất hiện.

    Minh Hạo lập tức biết phía trước bóng mờ là gì, bước chân càng đi nhanh hơn, chẳng mấy chốc tới gần.

    “Ai?”

    Âm thanh lành lạnh khàn khàn từ bóng mờ vang lên, mang đầy uy nghiêm thần tính khó tả.

    “Ta đến để tiếp thu ngươi truyền thừa, Quỷ Thần.” Minh Hạo đứng cách 5m với bóng mờ đỏ, lớn tiếng nói.

    “Ồ. Ngươi là?”

    Minh Hạo không nói gì, từ trong túi đồ xuất ra thẻ chuyển class, vứt đến trước mặt bóng mờ.

    Bóng mờ đôi mắt đỏ nhìn thẻ nằm dưới đất cách không xa mình, một tay bắt lấy.

    Tay như xuyên thấu hư không, trong chốc lát trên tay hắn xuất hiện thẻ bài. Cầm thẻ bài, bóng mờ lật qua lại hai mặt thẻ bài, dù khuôn mặt không thể hiện cảm xúc, nhưng Minh Hạo có thể từ đôi mắt bóng mờ nhìn ra, hắn đối với thẻ bài rất chăm chú, nghiêm túc.

    Hồi lâu xem xét thẻ bài, bóng mờ không tiếp tục quan tâm đến thẻ bài tiếp, hắn quay qua nhìn Minh Hạo, giọng trở nên nghiêm túc nói: “Ngươi chắc đã biết quy tắc trở thành truyền nhân, ta cũng không nói nhiều. Thử thách thứ nhất “Ý trí”. Bắt đầu!”

    Bóng mờ vừa dứt lời, Minh Hạo lúc này cảm nhận được lực lượng nặng nề từ bốn phương đánh úp tới.

    Minh Hạo thần sắc như thường, hắn biết loại này lực là gì.

    Đây là áp lực từ tinh thần mà không phải là trọng lực, loại này sức mạnh phát động chỉ có NPCmới có quyền sử dụng, nếu người chơi tinh thần(đại não) yếu ớt sẽ rất nhanh tựu nóc ao.

    Sức mạnh này không mang đến nguy hiểm gì nhưng sẽ làm người chơi ngất xỉu một thời gian ngắn, cũng đồng dạng chứng minh người chơi chuyển class thử thách thất bại.

    Minh Hạo tinh thần thuộc dạng cực khủng, tí xíu này áp lực còn chưa đủ gãi ngứa hắn.

    Áp lực từng phút trôi qua ngày càng tăng, cuối cùng 10 phút xong mới biến mất.

    “Ngươi rất mạnh, vậy mà trong 10 phút không có dấu hiệu lung lây một chút xíu nào, như vậy bắt đầu thử thách thứ hai đi. ”

    Bóng mờ kinh ngạc nói.

    “Xẹt xẹt xẹt”

    Bên phải Minh Hạo đột ngột không có dấu hiệu báo xuất hiện thanh kiếm chém tới.

    Minh Hạo vừa nghe lập tức giơ lên kiếm đỡ đòn.

    “Keng!”

    Phát ra âm thanh hai đồ vật sắt bén va chạm.

    “Vùuuu”

    Lúc này sau lưng âm thanh gió hú vang lên, Minh Hạo nhanh chóng thu kiếm lại, hai tay và lưng hơi cong xuống ra phía sau, cả người hoàn mỹ làm dáng con tom né hiểm một kiếm đánh lén sau lưng.

    Minh Hạo chưa kịp thở, lúc này từng âm thanh “Xì xì – vù vù” trước sau vang lên.

    Minh Hạo liên tục dùng hoàn mỹ động tác người thường khó làm được trong thời gian ngắn ngủi né đi đám kiếm đánh tới.

    Mãi đến năm phút sau, Minh Hạo thành công đánh phá thử thách 2.

    “Ạch…” Bóng mờ nhìn xem Minh Hạo dễ dàng phá tan thử thách 2 hoàn toàn cứng họng, hắn bây giờ không biết nói gì cho phải, chưa từng thấy người nào tại Thần Chiến có thể né đòn đến hoàn mỹ như vậy.

    Nhìn khuôn mặt tuấn tú mị lực, không có dấu hiệu mệt mỏi thở dóc, Quỷ Thần hoàn toàn quỳ.

    Nếu hắn đặt vào hoàn cảnh này, chưa chắc gì có thể thong dong né đòn mà không thở dóc như Minh Hạo.

    Nhìn trẻ tuổi Minh Hạo. Quỷ Thần cảm giác chính mình thật sự già rồi, trường giang sóng sau xô sóng trước nha…người sau hơn người trước. Dựa vào cách hành động cùng vượt qua thử thách của Minh Hạo, hắn một đời Quỷ Thần thừa nhận mình thua kém xa thiếu niên này.

    Trầm ngâm một chút, Quỷ Thần trong lòng quyết định sự việc trọng đại, hắn nhìn qua Minh Hạo, điệu nói ôn hòa hơn: “Còn thử thách thứ cuối cùng ngươi không cần qua, coi như thành công vượt qua toàn bộ thử thách của ta. Ngươi từ bây giờ trở thành truyền nhân Quỷ Thần đời thứ hai, toàn bộ thế lực và vợ của ta do ngươi tiếp quản.”

    Quỷ Thần nói xong thở dài một hơi như trút đi gánh nặng trong lòng mình, lưu luyến nhìn mộ địa u ám xung quanh lần cuối, từng tia linh hồn bay lên, nhập vào người Minh Hạo. Chính thức từ nay Quỷ Thần danh chấn thần giới biến mất, chỉ để lại truyền thuyết xa xưa…

    Minh Hạo gật đầu, chợt cảm giác không đúng lắm, vợ của ta? Đang muốn hỏi lão Quỷ Thần vợ của ngươi là ai thì lúc này một mảng năng lượng kinh khủng Quỷ Thần nhập vào cơ thể, thẩm thấu từng góc tế bào trong cơ thể.

    Minh Hạo đột nhiên cảm giác cơ thể nóng như lửa đốt, hai mắt đỏ lên, lúc này một nửa lý trí đốt cháy. Không phải là Minh Hạo không chống lại được, mà là do hệ thống tác quai tác quái tạo ra tình cảnh như vậy, đây coi như cách thức để chuyển đổi class đi.

    Minh Hạo quần áo thoáng chốc biến mất, ở giữa lòng ngực xuất hiện khe hở ngang lớn, nhưng không phải tình cảnh máu chảy tim phổi lồi gì, mà là một con mắt màu đỏ như máu xuất hiện.

    Con mắt tản ra khí tức cực kỳ tà ác, nó giống như em bé mới sinh vài tháng, vừa mở mắt ngấm nhìn xung quanh.

    “A!” Minh Hạo hét lên đau đớn một tiếng, cơ thể da thịt lấy mắt thường bắt đầu nứt, hiện ra bên trong xương cốt trắng tinh, cùng lúc này máu từ các khe nứt chảy ra như suối

    Trong quá trình lột xác này, Minh Hạo mấy ngàn năm rồi chưa từng cảm thụ được đau đớn tận cùng thế này, hắn rất muốn thoát game, nhưng lại sợ sau khi thoát chuyển class thất bại.

    Cắn răng chịu đựng đau đớn lan ra toàn thân, một hồi sau khắp cơ thể ngứa ngáy như có trăm ngàn con kiến bò, từng lớp da thịt mới như cây cối bắt đầu sinh sôi nảy nở, thay thế đi lớp da thịt cũ vừa bị chóc ra.



    Sau một thời gian dài lột xác, Minh Hạo mở mắt ra, đôi mắt đỏ như máu, một đôi tà ác cực độ, toàn thân cơ bắp lớn mạnh dị thường.

    Đầu tóc đỏ dài như máu, giữa ngực hiện ra một con mắt đỏ đang liếc nhìn xung quanh.

    Giờ đây nhìn qua hắn, tưởng chừng 28 30 tuổi nam nhân thành thục. Bụng sáu múi, bắp thịt nhô lên, đạt đến trình độ hoàn mỹ, không to cũng không nhỏ, khiến người nhìn sợ hãi thán phục.

    Hơi thở quỷ dị từ cơ thể hắn truyền ra, một loại nói không nên lời hơi thở, có tà mị, có nóng rực, có mê hoặc…

    “Chúc mừng người chơi Ngàn Năm chích Gái chuyển class thành công, bởi vì là người đầu tiên ở toàn bộ sever chuyển class nhanh nhất, hệ thống xin biếu tặng gói quà đặc biệt:….”

    ...

    P/s: Sory, hôm nay cúp điện đến tối mới có @@
     
    Trungsexy thích bài này.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 323: Hẹn gặp
    “Chúc mừng người chơi Ngàn Năm chích Gái chuyển class thành công, bởi vì là người đầu tiên ở toàn bộ sever chuyển class ẩn nhanh nhất, hệ thống xin biếu tặng gói quà đặc biệt.”

    “Chúc mừng người chơi nhận được vũ khí huyền thoại – Bao Tay Hủy Diệt.”

    Minh Hạo vui vẻ, mở ra xem.

    “Bay tay hủy diệt.

    Cấp: 10

    Loại: vũ khí

    Phẩm chất trang bị: tím (huyền thoại)

    Giới thiệu: bao tay hủy diệt, tăng lên sức mạnh cực lớn cho người sử dụng. Chỉ dành cho nghề nghiệp Quỷ Thần sử dụng, không thể giao dịch, không thể đánh rơi.

    Chỉ số:

    +230 sát thương

    -Thuộc tính trang bị:

    +Tăng 10% bạo kích sát thương.

    +Có 20% tỷ lệ đánh choáng váng đối thủ trong công kích thường

    +Tăng 100% sát thương ngắn ngủi trong vòng 3 giây khi một kẻ địch bất kỳ (npc,quái,người chơi) bị mình đánh chết (không thể cộng dồn).

    - Ngọc (1 ô): chưa khảm.

    ….

    Minh Hạo xem xong, miệng cười càng tươi, lần này đúng là gói quà đặc biệt nha, có trang bị này, dù gặp kẻ địch cấp độ 30~50 coi như hắn vô địch thủ.

    Nhanh chóng trang bị vũ khí bao tay hủy diệt, sau đó nhìn chính mình thuộc tính.

    ----

    Tên nhân vật: chích Gái Ngàn Năm

    Danh vọng: 400

    Đẳng cấp: lv 10 ( 55/540)

    HP: 600

    MB: 650

    Sát thương: 365

    Phòng thủ: 125

    Bạo kích (tỷ lệ): 40%

    Tốc độ: 270

    May mắn: 1

    Tiền: 500 đồng.

    ----

    Minh Hạo nhìn qua bảng thông tin có hơi giật mình, sau khi chuyển class, thuộc tính cơ bản cũng thay đổi để phù hợp với class đó, kế tiếp hắn click xem bản kỹ năng class.

    Bản kỹ năng nhìn khá trống trơn, bên trong chỉ có một kỹ năng, còn lại là hình màu trắng không thể xem thông tin được, chắc là chưa đủ điều kiện hay cấp độ để giải khóa.

    Kỹ năng class quỷ thần.

    +Trụ cột kỹ năng

    -Nổi Điên, cấp 10: (kỹ năng bị động – không tăng cấp): quỷ thần nổi điên rơi vào mất lý trí, địch ta giết hết.

    +Hiệu quả: tăng lên 100% sát thương, 100% tốc độ, 50% khả năng bạo kích, có 10% đánh ra sát thương gây nên 1000% bạo kích mục tiêu ngay lập tức (one hit).

    +Thời gian duy trì: 5 phút. Thời gian làm lạnh: 30 phút.

    +Chỉ tự động kích hoạt kỹ năng với điều kiện máu dưới 50%.

    +Hiệu quả (xấu) kèm theo: người chơi đánh mất lý trí tạm thời.

    Minh Hạo không biết nói gì cho phải, nếu cộng thêm 100% sát thương cùng tốc như vậy đối phương ít nhất phải đạt đến cấp 50~trở lên hoặc hơn trăm người vây công mới có thể miểu sát hắn. Hơn nửa còn chưa nói đến cái cuối cùng hiệu ứng đáng lưu sợ nhất, có 10% đánh ra 1000% sát thương, đây là một quyền one hit, dù tỷ lệ gây ra có chút thấp.

    Minh Hạo nhìn bảng xếp hạng cấp độ, trải qua mấy ngày người chơi phổ biến lục đục lên cấp 20~25, cao nhất hiện tại là 30~36.

    BXH level Thần Chiến.

    Hạng 1: Tùng Vô Địch, đẳng cấp 36

    Hạng 2: Ngày Đêm Yêu Em, đẳng cấp 34

    Hạng 3: Xinh Đẹp Hoàng Hậu, đẳng cấp 33

    Hạng 4: Ký Ức Thời Gian, đẳng cấp 30

    Hạng 5 trở đi đẳng cấp 29 – 25 người chơi chiếm cứ.

    Hạng 6…

    Minh Hạo nhìn xong tạm thời yên tâm thoát game, đoán chắc bọn hắn phải mấy năm sáu ngày hoặc một tuần mới lên được cấp 50. Dù sao càng lên kinh nghiệm càng tăng lên gấp mấy lần.

    Lên cấp 20 người chơi đa số chuyển nghề, nhưng chưa ai chuyển thành công nghề ẩn như Minh Hạo, dù sao loại này npc rất hiếm gặp đấy.

    Mở ra bảng diễn đàn xem tin tức một hồi, bây giờ Thần Chiến người chơi hơi hơi khai phá ra vài chức năng, kiến thức về game cũng lớn hơn.

    Còn muốn đánh ra trang bị hiếm như lục, lam phải đánh boss dã ngoại hoặc đánh boss phó bản.

    Chức năng phó bản dành cho người chơi cấp 20 trở lên. Phó bản chia làm phó bản phổ thông, phó bản tinh anh, phó bản địa ngục.

    Có người chơi nhiều lần đánh phó bản cộng thêm kinh nghiệm chơi game của mình, lập ra topic suy đoán như vậy:

    -Phó bản phổ thông: bình thường, rớt ra vật liệu (trang bị) thường, tb lục.

    -Phó bản tinh anh: mạnh gấp 2 lần thường. Có tỷ lệ rớt ra nguyên liệu hiếm, trang bị lục, lam.

    -Phó bản địa ngục: mạnh gấp 5 lần thường, ngẫu nhiên xuất hiện boss ẩn. Có tỷ lệ rớt ra trang bị khá hiếm, bản vẽ, trang bị lục, lam, tím.

    ---

    Bài viết này dù chỉ mang tính suy đoán không có số liệu chân thật chính thức, nhưng trong vòng vài ngày thu hút hơn trăm ngàn lượt xem, bài rep, đa số là đoán mò đoán non thôi.

    Ở đâu có người, ở đó có tranh đấu, câu này nói không sai. Thần Chiến vừa mở ra vài ngày lập tức hơn trăm cái topic thách đấu nhau, đa số là mâu thuẫn cá nhân, phổ biển là tranh đoạt quái, lụm trang bị…

    Trên diễn đàn, bài viết hot nhất chính là về chủ đề công hội. Hiện tại trên thế giới nhiều công ty, tổ chức, quân đội trên thế giới đều tham gia game Thần Chiến.

    Mà để phát triển đoàn đội, nhất là đánh phó bản độ khó cao rớt trang bị hiếm, tất nhiên không thể một người có thể đánh, mà cần một đoàn đội thành viên chất lượng, kỹ thuật cao, kết hợp biết buff hỗ trợ nhau để phá phó bản.

    Hiện tại mọi người đang thắc mắc “Liệu game Thần Chiến chân thật 100% này có chức năng công hội hay không?”

    Bởi vì hiện tại đa số người chơi lên cấp 20 – 30 rồi, cho nên cũng từ thôn tân thủ chuyển đến thành thị lớn, đi vòng vòng thăm dò vài ngày mà chưa tìm được cách lập công hội, điều này làm toàn bộ người chơi Thần Chiến trên thế giới vô cùng bối rối, khó hiểu.



    Minh Hạo nhìn xong tất cả tin tức nhấn thoát game.

    Gỡ mũ trò chơi đặt qua một bên, Minh Hạo nhìn qua bên cạnh giường cô nàng Sinh Đạo đang còn trong game không làm phiền nàng.

    Đi tới bàn máy tính ngồi xuống, lâu rồi không vào facebook xem có gì hot không.

    Khởi động máy, rất nhanh màn hình hiện ra icon windows kinh điển, một giây sau vào màn hình desktop máy tính.

    Minh Hạo cầm con chuột nhấn nhấn, facebook web hiện ra.

    Bên trong đầy tin nhắn – thông báo, còn có kết bạn.

    Minh Hạo lướt qua một cái dừng lại, nơi danh sách kết bạn dĩ nhiên hiện ra hình avatar quen thuộc cô gái. Cô gái hình chính là mấy ngày trước Minh Hạo tiện tay cứu khỏi yêu râu xanh.

    Minh Hạo nhấn đồng ý kết bạn, còn lại bỏ vào từ chối, nếu không chắc hắn vừa online bị đám tin nhắn làm phiền mệt chết a.

    Bên phải cột danh sách bạn bè chỉ có một người, chính là cô gái Minh Hạo vừa nhấn kết bạn, lúc này hiện ra dấu tròn màu xanh lá, báo hiệu đang online trên mạng.

    “Anh, là anh ngày trước cứu em phải không?”

    Trầm Vũ Anh ngồi trong phòng vui mừng hớn hở nhìn màn hình, má đẹp hồng hồng, trên môi nở nụ cười xinh xắn, tay nhanh chóng gõ tựa như sợ Minh Hạo off fb.

    Minh Hạo ngẩn ra, vừa kết bạn lập tức pm mình rồi, hai tay gõ phím chat, trả lời nàng một câu đơn giản.

    “Ừ, là anh, có chuyện gì không em?”

    Trầm Vũ Anh mấy ngày đêm nhớ mong vị kia tuấn tú nam tử, trong lòng bạch mã hoàng tử cứu mình. Lúc này nàng đang chán nản muốn thoát fb, chợt thấy thông báo “thầy bói tương lai” chấp nhận kết bạn.

    Nàng không chút chần chờ pm Minh Hạo liền.

    Nhớ đến mấy ngày trước hình ảnh Minh Hạo uy vũ từ trong tay kẻ xấu cứu mình, khuôn mặt tuấn tú, lại có siêu phép thuật* lòng thiếu nữ một trận dị động lạ thường.

    Thấy Minh Hạo hỏi, Trầm Vũ Anh ngẩn ra, sau đó nhớ đến chính mình thiếu nữ bạch mã, nàng tay run run, tim đập nhanh cực kỳ gõ.

    “Anh có thể ra ngoài gặp em được không?”

    Đánh xong cái này, Trầm Vũ Anh má càng hồng hơn, cảm giác không phải là chính mình, đây là lần đầu tiên nàng vậy mà tự đi hẹn một người nam nhân xa lạ.

    Minh Hạo suy nghĩ một chút đồng ý cô bé.

    "Được."
     
    Trungsexy thích bài này.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 324: Hẹn gặp (2)
    “Anh có thể đến trước nhà em không?”

    Trâm Vũ Anh thấy Minh Hạo đồng ý, nội tâm vui mừng vô cùng, nàng nhanh chóng gõ hỏi, sợ Minh Hạo hiểu lầm, nàng nói thêm: “Nếu không được anh cho em địa chỉ nhà, em đến nhà anh đón.”

    Cảm giác mặt nóng rực, nàng cũng không hiểu nàng làm sao nửa, vậy mà ngỏ lời muốn đến nhà đón người ta, xấu hổ chết đi được!!!

    “Ùm, vậy em đến đón anh đi, địa chỉ anh ở Quận 2, số nhà xxx…”

    “Ùm, vậy em tới đón anh.”

    “Ok.”

    Minh Hạo gõ xong chữ ok tắt máy, nhìn chính mình quần áo cũ, chính mình còn phải chuẩn bị, dù hắn không quan tâm đến người khác nói gì, nhưng đi chung với con gái lại khác, hắn không muốn con gái người ta bị người khác chê cười nha. Dù sao con gái là da mặt mỏng, trọng danh dự, nhất là loại con gái thế kỷ 21 gia thế tiểu thư.

    Minh Hạo biến một cái, quần áo bình thường biến mất, thay vào đó là quần áo hàng hiệu, máy tóc vuốt ra sau, tóc dài cắt đi một mảng.

    Minh Hạo đứng ngoài cửa chờ, một chiếc xe màu đen hiệu toyota camry sang trọng chạy tới, dừng trước mặt Minh Hạo, cửa xe mở, một mỹ nữ tóc dài đen, thân thể lung linh, khuôn mặt hồng hồng từ trong xe bước ra.

    Nàng lúc trước bởi vì đêm khuya cho nên không thấy rõ khuôn mặt Minh Hạo lắm, giờ này trời sáng, rốt cục thấy rõ khuôn mặt hắn.

    Vừa nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ nam tử trước mặt Trầm Vũ Anh không khỏi ngây dại.

    “Quá đẹp, quá đẹp trai, hoàn mỹ…” Trầm Vũ Anh môi nhỏ thì thao, thân là giới nhà giàu tiểu thư, cho nên nàng thường tiếp xúc nhiều người ở các tầng lớp khác nhau, nhưng chưa bao giờ gặp một người nam nhân hoàn mỹ như vậy.

    Mắt sáng, mi dài, mũi cao, con mắt đen kia như lốc xoáy hút người khi nhìn vào trong.

    Thân cao 1m9 đạt chiều cao chuẩn, môi hồng răng trắng, mỗi cái giơ tay nhấc chân ẩn chứa một loại khí chất cao quý chấn trụ người, làn da trắng mượt mà như con gái, đôi mắt đen thâm thúy hút hồn người.

    Toàn bộ đạt đến trình độ hoàn mỹ, không gì sánh được.

    Trong nháy mắt, Trầm Vũ Anh bị vẻ ngoài của Minh Hạo giết đi, nàng ngẩn người ở đó ra, đôi mắt biến thành một mảnh xuân thiếu nữ, tim đập thình thịch, nội tâm nhộn nhào, rất muốn bay lên thân cho vị nam tử hoàn mỹ này.

    Không những nàng, mà còn đám thiếu nữ - thiếu phụ khác đi ngang qua, thấy Minh Hạo dáng vẻ, các nàng giống như sói đói lâu ngày, nhìn chằm chằm Minh Hạo không chớp mắt, thậm chí có người nước miếng chảy ra ừng ực.

    Nhất là đám thiếu phụ đã phá tờ-rin, hô hấp các nàng bắt đầu nặng nề kể từ khi thấy Minh Hạo. Đa số đám này thiếu phụ có điểm chung: mặt đỏ, họng khô, môi nhếch lên, hai chân run rẩy như muốn đứng không vững, từ trong quần chảy xuống chân chảy ra tí tách nước.

    Nhìn thấy mọi người ngẩn người nhìn mình, Minh Hạo có chút ngại ngùng, nhanh chóng đi tới Trầm Vũ Anh bên người, vỗ vỗ vai nàng, “Chúng ta vào xe.”

    “A,” Trầm Vũ Anh giật mình, sắc mặt đỏ như muốn chảy ra nước, nàng luống cuống tay chân bước vào trong xe trước, Minh Hạo vào theo sau.



    Ngồi trong xe, Trầm Vũ Anh nhìn bên cạnh mình tuấn mỹ nam tử, trái tim nhỏ bé đập thình thịch liên tục, hai tay giao nhau thành hình chữ thập muốn nói lại thôi.

    Nhìn qua hình dạng cô gái mới lớn biết yêu ngại ngùng, Minh Hạo khẽ cười một tiếng.

    Tiếng cười kề bên của Minh Hạo làm Trầm Vũ Anh càng cảm thấy xấu hổ hơn, mặt đỏ hơn lúc trước, nhìn bị người như đổ nước sôi phỏng đồng dạng. Nàng cúi đầu xuống thấp xuống đôi ngực nhỏ, hai tay nắm chặt tay áo, run run ngón tay.

    Tài xế lái xe là một trung niên tuổi tầm 40, hắn liếc nhìn lên kính chiếu ở sau hai người Vũ Anh, vừa nhìn cũng không khỏi giật mình, xém nửa mất đi tay lái, may mắn kinh nghiệm lâu nhanh, rất nhanh phục hồi lại tinh thần tiếp tục lái xe.

    “Mẹ ơi, người thanh niên này là ai vậy, quá hoàn mỹ đẹp trai, xém nửa cả mình cũng nhịn không được…”

    Trong nội tâm trung niên tài xế một mảnh hốt hoảng. Hắn thề, hà chết cũng không dám quay đầu nhìn Minh Hạo lần thứ hai, vừa lúc nãy nhìn liền bị ngoại hình của Minh Hạo hút hồn, làm hắn xém tí nửa bị mê hoặc, dù biết hắn là nam nhân 100% không phải loại kia đấy.

    Ho khan, trung niên không dám quay đầu ra sau, chỉ lớn tiếng hỏi: “Tiểu thư, ngài muốn đi đâu?”

    Trầm Vũ Anh nghe vậy mới nhớ ra mục đích, nàng dùng toàn bộ dũng khí ngẩng mặt lên, nhìn qua Minh Hạo khuôn mặt tuấn tú, nói: “Đến nhà em được không?”

    Nói xong đầu lại lần nửa cúi đầu thấp xuống, nàng lúc này thật sự ngại đỏ tới mang tai rồi.

    Nếu là người bình thường chắc chắn không nghe được lời nàng nói rồi, giọng nàng cực nhỏ, chỉ nhỏ như muỗi vỗ cánh thôi, may mắn Minh Hạo chính là vượt qua tiên đế, cao cao phía trên nhìn xuống Đạo, cho nên nàng nói gì hắn đều nghe lọt.

    “Ạch, chẳng lẽ mình đẹp trai đến nổi người khác sợ sao?” Minh Hạo nhìn nàng cúi đầu xuống không dám nhìn mình, lát sau cười nói: “Em muốn đi đâu anh theo đó.”

    Nói xong hắn cũng chợt cảm giác không đúng…

    Câu này có chút sến tình a.

    Trầm Vũ Anh nghe Minh Hạo nói trong lòng không hiểu ngọt ngào bay lên. Trái tim đập thình thịch, trong mắt đầy tình ý chiếu rọi len lén nhìn qua bên cạnh Minh Hạo.

    Trung niên tài xế ngược lại không nghe rõ Trầm Vũ Anh nói cái gì, hỏi lại: “Tiểu thư, chúng ta đi nơi nào?”

    Minh Hạo chưa chờ Vũ Anh trả lời, cướp lời nàng nói trước: “Vũ Anh nói muốn đi nhà nàng.”

    “Ồ.” Trung niên nói một tiếng bắt đầu tập trung lái xe.

    Vài phút sau xe dừng trước cổng biệt thự xa hoa.

    Hai tên bảo vệ trước cổng thấy xe tiểu thư nhà mình tự động mở cổng ra, tài xế trung niên thành thạo lái xe chạy vào trong.

    Đậu trong sân, Minh Hạo cùng Trầm Vũ Anh bước ra khỏi xe, hướng về căn biệt thự đi tới.

    Trên đường đi, Trầm Vũ Anh chỉ mặt đỏ cúi đầu nhìn xuống, im lặng không nói gì, nhiều lần xém va vào tường, cũng may có Minh Hạo canh chừng đỡ lấy, chắc không nàng đầu cũng u lên một cục rồi.

    Nhìn không nổi dáng vẻ của Vũ Anh, Minh Hạo lặng lẽ đem một chút khí bắn vào người Vũ Anh trấn an nội tâm rối loạn không bình tĩnh của nàng.

    Trầm Vũ Anh chợt cảm giác nội tâm thanh tĩnh, không cuồng nhảy như trước, nàng vừa bước vào biệt thự nhìn qua Minh Hạo nhỏ giọng nói: “Anh vào ngồi chơi chút, em kêu mẹ chuẩn bị thức ăn.”

    Minh Hạo gật đầu, nói xong Trầm Vũ Anh nhanh chạy vào phía trong nhà bếp.

    Minh Hạo quan sát sơ qua căn nhà này rồi ngồi xuống ghế salon mềm mại, nhắm mắt như ngủ say.

    Một hồi sau, Trầm Vũ Anh cùng một mỹ phụ từ trong gian bếp đi ra, hai tay các nàng bưng lấy đồ ăn đi tới. Minh Hạo cảm giác được hai người, lập tức đứng lên, hướng qua hai người đi tới

    Mỹ phụ lần đầu nhìn thấy Minh Hạo biểu lộ của nàng hoàn toàn ngây ngốc, xém chút làm rớt đồ ăn trên tay.

    Minh Hạo nhìn mỹ phụ trước mắt ngây người nhìn mình, hắn hiện tại mặt có chút đen, bây giờ đi đâu nữ thấy hắn đều như trúng tà, cứ nhìn chằm chằm, làm hắn có chút bối rối…

    “Mẹ.” Trầm Vũ Anh kéo tay mẹ mình nhấc nhở, lúc này dưới trợ giúp của Minh Hạo ngược lại bình tĩnh hẳn, không còn ngại ngùng thiếu nữ khi nãy.

    “A, con là người cứu con gái ta mấy ngày trước à? Dì cám ơn con, dì tên Trầm Thiên Nam, con tên gì?”

    Trầm Thiên Nam trên mặt nổi lên hai áng mây hồng nhạt, mặt ngoài bình tĩnh hỏi, trong lòng mười phần cực kỳ xấu hổ, đầu tiên vừa gặp liền nhìn trước mặt bạn trai con gái chằm chằm, không biết thiếu niên này có để trong lòng chính mình thất lễ hay không.

    “Không sao đâu dì, là nam nhân thấy người gặp nạn phải ra tay cứu...Con tên là Minh Hạo.” Minh Hạo cũng lễ phép đáp lại, dù tính hiện tại hắn hơn ngàn tuổi, nhưng nếu tính thế kỷ 21 lúc chưa xuyên việt liền nhỏ hơn người mỹ phụ này, không thể không xưng hô lễ phép.

    Trầm Thiên Nam âm thầm gật đầu, ngoại hình, khí chất, lễ độ, lại có lòng như vậy đúng là trên đời hiếm cón am nhân. Người thiếu niên trước mắt này làm chồng con gái nàng mình không tệ.

    Sau đó ba người ngồi ghế, vừa ngồi ăn vừa trò chuyện, Trần Thiên Nam liên tục hỏi thăm bối cảnh, gia đình Minh Hạo. Minh Hạo bình tĩnh không nhanh không chậm trả lời từng câu hỏi của nàng. Trầm Vũ Anh thỉnh thoảng xen vào một, hai câu, bầu không khí giữa ba người rất là vui vẻ.
     
    Trungsexy thích bài này.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 325: Giải nguy
    “Pằng!”

    “Pằng!”

    Ở ba người đang trò chuyện vui vẻ, chợt âm thanh như tiếng súng nổ ở bên ngoài vang lên, hai người Trầm Vũ Anh và Trầm Thiên Nam thò đầu ra muốn nhìn bên ngoài Minh Hạo sắc mặt biến đổi, không đợi hai nữ phản ứng, tay nhanh chóng nhấn hai người xuống đất.

    Từ cửa chính, đột nhiên hai luồng tia sáng cực nhanh bắn vào trong, Minh Hạo phất tay, hai tia sáng dừng lại, “lạch cạch”, dưới đất hiện ra hai viên màu vàng.

    Hai nữ nhìn qua, thấy một màn này kinh sợ đến há hốc mồm, các nàng lấy tay dụi mắt vài lần, cho là mình nhìn lầm.

    Trời ạ! Hai nàng đang mơ? Khi nãy hai người thấy rõ ràng Minh Hạo phất tay một cái, hai tia sáng màu vàng từ bên ngoài bay vào, theo cái phất tay của Minh Hạo, lập tức bọn chúng dừng lại giữa không trung rồi rơi xuống đất, lúc này, hai người thấy được hình thù của nó.

    “Đạn!”

    Hai nữ hoảng sợ la lên, không nghĩ vậy mà có người sử dụng vũ khí nóng ở đây, pháp luật đâu?

    Minh Hạo không quan tâm hai nữ suy nghĩ, khi này bên ngoài phát ra từng tiếng xe máy nổ vang ồn ào “Brummm”, vài giây sau, hơn chục người mặc áo đen bịt mặt xông vào nhà, bọn hắn hướng ba người Minh Hạo chỉa súng vào.

    Hai nữ nhìn đột ngột xuất hiện nhiều người vậy không khỏi hoảng sợ, nhất là bọn hắn trên tay vậy mà cầm vũ khí nóng!

    Hai nữ không tự chủ thân thể run run, co rúc ôm nhau dưới đất, Minh Hạo nhìn đám người, nhìn qua hai nữ dưới đất ôn nhu nói: “Đừng lo, có tôi ở đây, không ai làm gì được hai người đâu.”

    “Hừ!”

    Âm thanh phát ra từ trong đám người áo đen bịt mặt, rõ ràng nghe thấy lời này của Minh Hạo.

    Một người giọng vai gấu, thân cao đi tới, chắc là đầu lĩnh của đám áo đen này, hắn nhìn Minh Hạo khinh thường nói: “Chàng trai, cậu tốt lắm, rất gan dạ, đối mặt với súng chỉa vào vậy mà dám nói vậy. Tôi rất muốn tha cho cậu, có điều như vậy có thể làm bại lộ kế hoạch, chỉ có thể tiếc lấy làm xin lỗi…”

    Trầm Thiên Nam vẻ mặt trắng bệch, nước mắt giọt giọt rơi xuống, trong lòng tuyệt vọng, không nghĩ tới ngày hôm nay có người gan dạ xông vào biệt thự muốn giết mình và con gái. Nàng biết đám người bịt mặt không phải đầu chó bọn trộm ranh, mà là một tổ chức rất lớn được huấn luyện sử dụng vũ khí nóng, mục đích đối phó gia đình nàng. Nội tâm áy náy, xin lỗi Minh Hạo vì kéo hắn vào chuyện này.

    Trầm Vũ Anh lại khác, nàng từng chứng kiến Minh Hạo chỗ thần kỳ, dao găm đâm vào bụng không những không gây tổn thương mà gãy làm đôi, một ngón tay làm tan chảy đối phương, một giây sau ôm nàng biến trở về nhà.

    Trầm Vũ Anh hít sâu một hơi nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, nàng tay mềm mại vỗ vỗ lưng Trầm Thiên Nam, nhỏ giọng nói: “Mẹ, đừng sợ, có Minh Hạo ở đây, hắn sẽ bảo vệ chúng ta an toàn.”

    Trầm Thiên Nam bất ngờ, không nghĩ con gái giờ này còn có thể bình tĩnh nói một câu như vậy, nàng ngạc nhiên nhỏ giọng hỏi: “Là sao con gái? Bạn trai con có võ à? Nếu vậy cũng vô dụng, bọn hắn có súng, dù có võ cũng không thể nào né được đạn.”

    Trầm Vũ Anh đôi mắt sáng rực nhìn bóng lưng cao lớn tựa hồ có thể chống trời kia, môi đỏ nhấp nháy nói: “Lát mẹ sẽ biết.”

    Nàng có một loại không hiểu tin tưởng, người bạch mã hoàng tử của mình sẽ cứu mẹ con nàng như ngày trước từng cứu nàng.

    Trầm Thiên Nam không hiểu lắm gật đầu, trong lòng có chút bình tĩnh lại, nàng dù không hiểu con gái lời nói nhưng trong lòng ôm một tia hi vọng sống sót, ngẩng đầu nhìn xem diễn biến.

    ---

    Minh Hạo không muốn nhiều lời, phất tay một cái.

    “Cạch”

    “Cạch”

    “Cạch”

    Đám người vẻ mặt nghi hoặc, theo âm thanh nhìn lại, chỉ thấy trên tay đám bịt mặt từng khẩu súng đen vậy mà nát ra thành từng bộ phận nhỏ, rơi rớt xuống đất.

    Chấn động, không chỉ đám người bịt mặt, còn có hai mẹ con Trầm Thiên Nam dưới đất.

    Rõ ràng không thấy Minh Hạo động gì, chỉ phất tay một cái, hơn nửa bọn họ rõ ràng khoảng cách từ Minh Hạo đến cửa chính đám bịt mặt ít nhất cũng phải 3-4m. Một câu hỏi trong đầu đặt ra, làm thế nào hắn có thể từ xa làm như vậy?

    Bọn người không hẹn cùng chung một ý nghĩ: “Mình bị điên (hoa mắt) rồi!”

    Đám người cảm giác, hôm nay dây thần kinh mình hẳn chậm mạch không đủ dùng.

    Ánh mắt nhìn Minh Hạo như nhìn thấy quái vật đồng dạng, mà ánh mắt này tất nhiên thuộc về đám người bịt mặt, ngược lại với ánh mắt bọn hắn, lúc này trong mắt hai mẹ con Trầm Thiên Nam Minh Hạo chính là một anh hùng, một siêu nhân a.

    Minh Hạo lười nói nhiều, phất tay một cái, đám bịt mặt chỉ cảm giác cơn gió lạnh thổi qua mặt, sau đó trước mắt tối sầm lại, cơ thể bọn hắn không tự chủ ngã xuống đất.

    Hai mẹ con còn đang cảm giác mơ màng nhìn tình cảnh này, các nàng một lát sau mới kịp phản ứng, nhanh chóng từ trong túi quần móc ra điện thoại báo cảnh sát.

    Lúc này Trầm Thiên Nam đứng dậy, nàng đi tới Minh Hạo, cúi đầu thấp, trong lòng tràn ngập cảm kích nói: “Cám ơn cháu cứu hai mẹ con chúng ta, chuyện này…mẹ con chúng ta hứa giữ bí mật trong lòng, không nói với ai, kể cả chồng dì.”

    Trần Vũ Anh lanh lẹ đi tới, nàng hành động như mẹ nàng cúi người thấp xuống, ngẩng lên, đôi mắt tràn ngập xuân tình thiếu nữ, má nổi lên hồng vân, dịu dàng nói: “Cám ơn anh, may mà có anh ở đây, nếu không chúng ta đã…”

    Nói tới đây nàng và Trầm Thiên Nam trong mắt hiện lên sợ hãi cực độ.

    Kỳ thật như Trần Vũ Anh nói, nếu Minh Hạo không đến nhà nàng, có thể bị đám bịt mặt bắn chết, có thể hiện tại hai mẹ con trở thành thi thể lạnh nằm dưới đất rồi.

    “Thật xinh đẹp, cái kia thanh thuần mỹ nữ, còn có mỹ phụ phát ra khí chất động lòng người, ngực to trắng, một loại nếu đặt ở dưới thân như thế nào nhỉ?”

    Minh Hạo nhìn một cái thiếu nữ xuân tình cùng một mỹ phụ, trong mắt xẹt qua tia dâm tà nhanh chóng tắt đi, áp chế trong lòng dâm dục, nhìn qua đám người bịt mặt nằm dưới đất hỏi: “Người đứng sau lưng chuyện này là ai, dì biết không?”

    Trần Thiên Nam nghe vậy đi tới đám người nằm dưới đất, nàng kéo ra khăn che mặt, nhìn kỹ từng người. Mày nhíu lại thật sâu, nàng suy nghĩ một chút, quay qua nhìn Minh Hạo lắc đầu: “Dì không biết đám người này là ai thuộc tổ chức thế lực nào nửa, tuy dì không biết, nhưng chồng dì giao du nhiều quan hệ, có thể biết một hai.”

    Minh Hạo gật đầu.

    “Trầm Thiên Nam, Trầm Vũ Anh!!!”

    Tiếng xe động cơ dừng lại, ở ngoài biệt thự truyền ra âm thanh trung niên hùng hậu lại chứa vài phần ti tí lo lắng.

    Rất nhanh từ bên ngoài vài người bước vào, dẫn đầu là người trung niên vẻ mặt uy nghiêm.

    Trung niên mắt hổ không giận mà uy, bước đi như hổ như rồng, vai hùng lưng gấu, thân cao 1m8, cả người tảng mát ra khí chất cao cao phía trên người khó có được cao quý khí tức.

    Trung niên bước vào, thấy hai mẹ con an toàn không có tổn thương, trong lòng thở phào một hơi.

    Hai mẹ con Trầm Thiên Nam thấy trung niên vội vàng chạy tới, nhất là Trầm Thiên Nam mắt đỏ lên, nước mắt chảy xuống, nàng lúc này rốt cục không khống chế được cảm xúc khóc lên như đứa bé, đầu dựa vào vai trung niên, vừa khóc, môi run run nói: “Trầm Minh anh đi đâu mà mới về, không biết hai mẹ con xém nửa không gặp được anh rồi ư? Oa…”

    “Là lỗi của anh, anh hứa với hai mẹ con em, lần sau sẽ không xuất hiện tình trạng như vậy.” Trung niên nhìn vợ mình khóc mà đau lòng, trong lòng giận dữ muốn giết người, mặt ngoài an ủi ôn nhu vỗ vỗ vai Trần Thiên Nam nói.

    Một hồi sau hai người buông ra, Trần Thiên Nam lúc này mới nhớ Minh Hạo còn bên cạnh, má đỏ lên, chỉ tay vào Minh Hạo giới thiệu: “Em giới thiệu, đây là bạn trai của Vũ Anh mang về, may mắn hôm nay có bạn trai nó ở đây cứu chúng ta, nếu không…”

    Trần Thiên Nam kể lại sự việc đám người bịt mặt cầm súng xông vào nhà, sau đó kể qua loa Minh Hạo dùng võ thuật đánh bại bọn họ…

    Trầm Minh nghe xong vợ mình kể có chút không tin vào tai mình, cái gì dùng võ thuật đánh ngã một đám cầm súng, đếm sơ dưới đất đám kia cũng phải chín người.

    Trầm Minh trong mắt hiện lên kinh ngạc nhưng không biểu hiện gì, hắn quay qua đánh giá Minh Hạo, vừa nhìn xong luôn luôn bình tĩnh không đổi sắc lúc này vậy mà mặt đỏ lên, vội vàng quay đầu nhìn chỗ khác.

    Ho khan một cái, Trầm Minh biết mình thất lễ, vẻ mặt xấu hổ, đi tới Minh Hạo nở nụ cười thân thiết: “Cám ơn cậu cứu giúp vợ con tôi, tôi thật lòng không biết nói gì cho phải, cậu muốn gì?.”

    Khi nói, mắt không dám nhìn thẳng Minh Hạo, chỉ hơi cúi xuống. Lần đầu tiên trong đời, hắn gặp được một mỹ nam tử, hơn nửa còn là hoàn mỹ nam tử, có thể thông sát cả nam và nữ.

    Đôi mắt câu hồn lạc phách, da trắng như sữa, môi hồng răng trắng, khí chất mờ mờ ảo ảo, lại như thần linh uy nghiêm cao quý, khiến người vừa nhìn liền muốn quỳ xuống cúi lạy người thanh niên này…

    Một tuyệt luân nam tử hiếm có như thế này, đáng lẽ hắn không nên xuất hiện ở thế gian mới đúng, đây chính là tai họa cho nam lẫn nữ thời đại này a.

    ------
     
    Trungsexy thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)