FULL  Võng Du Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time (Truyện Việt)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 291: Trở về tương lai
    Vài năm trôi qua.

    Minh Hạo mấy năm nay sống sung sướng, hoang dâm điên cuồng.

    Cái này không phải hắn muốn, mà do các nữ ép buộc hắn a.

    Ai kêu hắn bỏ đói các nàng mấy triệu năm đây?

    24 tiếng, hết 18 tiếng sinh hoạt trên giường. Có thể thấy Minh Hạo và đám nữ điên cuồng thế nào.

    Dù mệt, nhưng Minh Hạo sướng như lên mây, hết người này đến người khác, hơn nửa mỗi người có cái tym tym khác nhau, có nóng, có lạnh, có lớn, có nhỏ các loại…

    Đủ cảm giác kích thích, play nhị hoa, chơi 65P, séc toy, … khiến hắn và đám nữ say mê trong đó, dâm loạn quên đường về.

    Sau mấy năm cày ruộng, các nữ đồng loạt mang thai, không phải Minh Hạo muốn các nàng mang thai, mà là các nàng nói muốn đẻ thêm con, nếu hắn lại lần nửa đi xa, ít ra có một – hai đứa con bên cạnh an ủi, không phải cô đơn.

    Đối với đám nữ lời nói, Minh Hạo có chút dở khóc dở cười...

    “Chủ nhân, lão gia kêu ngài đến phòng, có việc cần nói.”

    Ngoài cửa vọng đến giọng nói nam nhân.

    Minh Hạo mở mắt ra, nhìn đám nữ nói: “Các ngươi ở đây, ta ra ngoài.”

    “Tướng công đi đi, nhớ mau quay lại.”

    “Hì hì, tướng công đi đi.”

    “Hạo ca sớm trở lại.”

    Đám nữ mỉm cười duyên dáng.

    Một nữ tử tóc đen dài, đôi song phong mềm mại, đường cong chữ S hoàn mỹ, cặp nộn nộn lớn trắng đang thực hiện động tác nhún nhảy trên người Minh Hạo.

    Khí chất hoàn mỹ, khuôn mặt hoàn mỹ, toàn bộ là hoàn mỹ, không có gì để soi mói, có thể nói.

    “Ã…” Giọng rên rỉ mềm mại, dụ hoặc lòng người, nghe mà khiến người dù tu hành như lão hòa thượng JJ cũng phải phản ứng đứng lên.

    Từ động tác cong eo, cho đến phối hợp, từng bước thâm nhập, nàng chính là làm hoàn mỹ, tự nhiên như nước đẩy thuyền.

    Trong lúc lơ đãng nhún nhảy, nàng phóng ra một loại khí chất đặc biệt, làm cho nam nhân vì đó tâm thần mê loạn.

    Một nữ nhân khiến ngàn vạn nam nhân thèm thuồng, một cái trời sinh hoàn mỹ vưu vật nữ nhân.

    Người nữ tử này không ai khác, chính là Mị Yểm.

    Mị Yểm nghe vậy bất đắc dĩ dừng lại, trên mặt hiện lên khó chịu cụt hứng, nàng mới chỉ làm giữa chừng, lúc này còn chưa đạt đến cao trào.

    Người này không ai khác chính là Mị Yểm

    “Tướng công, ngươi mau trở về nhé, thiếp chờ đợi.”

    Dù muốn làm tiếp nhưng biết việc nào trước việc nào sau, nàng đứng lên mỉm cười nhìn Minh Hạo.

    “Ừ, lát về ta bồi thường ngươi gấp đôi, cho cái động ngươi được lấp đầy mới thôi …” Minh Hạo hôn nàng một cái nói.

    Tắm rửa, sửa soạn một chút, sau đó rời khỏi phòng, đi đến phòng cha mẹ hắn.

    “Cha, mẹ kêu con có việc gì không?”

    Minh Hạo đi đến ghế ngồi xuống nhìn hai người hỏi.

    Kim Long lưng sói mặt hổ, tư thế anh vũ hiên ngang, khí chất bất phàm.

    Phương Tuyết lại tựa như tiên nữ từ trong bức họa vẽ ra, một loại vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Thấy Minh Hạo đi vào, môi đỏ mộng hé ra, nụ cười khiến cho bên cạnh Kim Long dù sống chung lâu năm với nàng cũng không khỏi ngơ ngác vài giây.

    Từ bên ngoài hình dáng của hai vợ chòng này, người bình thường khó hình dung ra hai người đã sống hơn mấy triệu năm.

    Phương Tuyết thấy Kim Long ngẩn người nhìn mình, nàng trừng mắt đẹp một cái, nhìn Minh Hạo mỉm cười nói: “Minh Hạo, chúng ta nhớ quê nhà trái đất của mình, muốn trở lại nơi đó sống, không biết ngươi có thể đưa chúng ta trở về được không?”

    Kim Long ho khan khặc khặc, nhìn Minh Hạo nói tiếp: “Chúng ta sống ở đây mấy triệu năm có chút ngán, muốn trở lại thăm quê nhà của mình, dù sao nơi đó chính là nơi khai sinh ra chúng ta.”

    Minh Hạo hơi bất ngờ trước quyết định của hai người, gật đầu nói: “Được cha mẹ, các ngươi chuẩn bị đồ đi, con đi thông báo với đám nàng.”

    “Chúng ta chuẩn bị từ trước. Ngươi mau đi thông báo ‘lần cuối’ đi, chúng ta ở đây chờ.” Phương Tuyết nhìn Minh Hạo nơi đũng quần, sâu xa nói.

    “Ạch”

    Minh Hạo nghe mẹ trêu chọc, dù là da mặt dày cũng không khỏi đỏ lên, vội vàng chạy ra ngoài, để lại hai người trong phòng cười phá lên liên tục.



    Trở lại phòng, Minh Hạo và Mị Yểm tiếp tục chơi trò xếp hình bỏ dang dở, nửa tiếng sau Mị Yểm cuối cùng rên “A” một tiếng cao vút mới xong.

    Để lại vẻ mặt thỏa mãn Mị Yểm nằm trên giường mới rời đi.

    Trước khi đi, Minh Hạo thông báo với các nàng một tiếng: “Cha mẹ muốn ta dẫn hai người trở về trái đất, ta đi một thời gian ngắn sau trở về.”

    “Tướng công, đưa thiếp đi cùng.”

    Một mỹ phụ tóc trắng dài đến eo đi đến, đôi mắt trắng dã đi đến.

    “Kaguya?”

    “Thiếp cũng muốn đi nửa tướng công”

    “Thiếp nửa.”

    “Ạch.” Nhìn đám hậu cung đồng loạt giơ tay lên, giống như đám học sinh giơ tay điểm danh, Minh Hạo có chút bối rối, chỉ muốn đưa cha mẹ trở về rồi quay lại a, làm sao các nàng đòi đi theo? “Các ngươi là?”

    “Chúng ta muốn trở về thăm quê nhà.” Tuyết Linh Nhi, Hỏa Thiên Hương, Nicole, Hỏa Thiên Linh, Phượng Mị Nương, Hồ Ninh Thải…đám hậu cung đến từ trái đất tương lai.

    “Chúng ta muốn xem quê nhà ngươi như thế nào.” Đám kia đến từ dị giới, hokage, đấu phá, doremon, dâm giới các loại muốn đi theo, chủ yếu là tò mò quê nhà Minh Hạo hình dáng thế nào.

    Minh Hạo bất dắc dĩ gật đầu, nói: “Nếu các ngươi muốn đi như vậy chuẩn bị đồ đạc đi.”

    “Vâng tướng công.” Các nữ vui vẻ, đồng thanh nói.



    Một ngày sau, mọi người chuẩn bị hành lí đầy đủ, tất nhiên đồ rất nhiều, quần áo, đồ trang điểm các loại của phụ nữ là không kể xiết.

    May mắn là có túi trữ vật để phòng bị trường hợp này, nếu không không biết đem bao nhiêu thứ cho đủ chỗ.

    Minh Hạo đứng chung với mọi người, nhắm mắt nhớ lại tọa độ trái đất tương lai, phất tay một cái, đoàn người theo đó biến mất.



    Bóng đen tối như mực, không gian tĩnh lặng, phiêu phiêu đãng đãng thiên thạch trôi nổi tại không gian.

    Nơi này kỳ lạ nhất vũ trụ, bởi vì nó không có ánh sáng chiếu tới, hiển nhiên nơi này nằm ngoài hệ mặt trời, thậm chí không có một vì sao nào tồn tại quanh đây.

    “Ầm ầm ầm”

    Một chiếc phi thuyền khổng lồ phát ra tiếng động phá vỡ sự yên tĩnh bóng đêm này.

    Không ai biết nó đi đâu, nhưng có thể thấy tốc độ bay rất chậm chạp, như một con ốc sên bò.

    Nếu có người có thể đi vào được bên trong phi thuyền này, có thể nhận ra được một điều kinh khủng khiến người rợn tóc gáy.

    Trong đây không có một bóng người, không có một ai, căn phòng trống không, đèn phòng vẫn bật sáng trưng, có điều nơi này không ai ở.

    Chỉ có chiếc thuyền tự mình vận hành, phảng phất như chiếc phi thuyền là một phi thuyền ma không người lái.

    Tại căn phòng khách, đột ngột không dấu hiệu một đám người xuất hiện.

    Nhìn căn phòng, nơi thời điểm khởi đầu ngày trước mình từng ở. Không biết hiện tại dòng thời gian tại nơi này trôi qua bao lâu, 100 năm? 1000 năm? 10.000 năm? 1 triệu năm? 10 triệu năm? 100 triệu năm?….

    Đám người đến trái đất vừa nhìn xung quanh liền biết đây là đâu, về phía đám nữ dị giới lần đầu tới đây hơi ngơ ngác.

    Minh Hạo nhìn các nàng ngơ ngác, mở miệng giải thích: “Chúng ta đang ở trong phi thuyền…”

    Minh Hạo kể đơn giản về ngày trước thời điểm còn trẻ trâu của mình, nghe mà đám nữ đến từ dị giới sợ hết hồn.

    Nhất là việc Minh Hạo chỉ vài tuổi đã chiến với hơn 59 nữ cùng lúc suốt 3 ngày 3 đêm kinh điển chiến tích.

    59 nữ nghe Minh Hạo kể ra trong mắt hiện ra hoài niệm, có người xấu hổ, có người chân mềm nhũn quần chảy nước, hiển nhiên nghĩ đến việc ngày trước bị Minh Hạo bạo d*m đúc séc toy vào trong thời điểm ấy...
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 292: Thuyền ma
    Minh Hạo sắp xếp cho đám người phòng ở, hướng dẫn đám dị giới nữ cách thức di chuyển tại trong phi thuyền. Sắp xếp xong, hắn đi đến buồng lái thuyền, ngồi vào ghế..

    “Zero I, ngươi còn ở đó không?”

    “Có ngài, ta luôn luôn ở tại đây.”

    Giọng nói cứng ngắt băng lãnh, thuộc về âm thanh cơ giới đáp lại

    “Tốt lắm, ngươi làm rất tốt Zero I…. Hiện tại chúng ta đang ở đâu và nay là năm bao nhiêu?” Minh Hạo hỏi.

    “Thưa ngài, chúng ta đang vị trí thiên hà không biết tên, số năm dựa theo lịch từ liên bang trái đất là năm 5921 năm.”

    “Nơi này trôi qua 2000 năm rồi sao?”

    Minh Hạo bình tĩnh nghĩ, dù sao mỗi thế giới, chính là dòng thời gian chảy khác nhau, cái này không có gì kinh ngạc.

    Bên kia Đế Bá có thể chảy qua trăm triệu năm, nhưng thế giới này tốc độ chảy chậm hơn chạp hơn.

    Minh Hạo mặt không cảm xúc ra lệnh: “Zero I, hướng về trái đất tọa độ tiến đến, dùng thời gian nhanh nhất cho ta.”

    “Vâng thưa ngài.” Zero I hệ thống không chút cảm xúc đáp lại.

    “Hệ thống chuẩn bị đếm ngược siêu nhảy bước không gian 120 giây, để giữ an toàn tránh điều đáng tiếc xảy ra, xin tất cả mọi người ở tại trong phòng.”

    “Hệ thống chuẩn bị đếm ngược siêu nhảy bước không gian 120 giây, để giữ an toàn tránh điều đáng tiếc xảy ra, xin tất cả mọi người ở tại trong phòng.”

    “Hệ thống chuẩn bị đếm ngược siêu nhảy bước không gian 120 giây, để giữ an toàn tránh điều đáng tiếc xảy ra, xin tất cả mọi người ở tại trong phòng.”

    Ba tiếng còi báo từ phi thuyền vang lên, làm mọi người trong thuyền hết hồn, lập tức ở im trong phòng không dám chạy loạn ra ngoài.

    120

    100

    80

    50

    30



    3

    2

    1.

    “Ầm!”

    Phi thuyền phát ra âm thanh nổ vang dội, phía sau thân thể phi thuyền phát ánh sáng chói mắt. Một giây sau, con thuyền hóa thành tia sáng, biến mất trong màn đêm hư không sâu thẩm.



    Tòa cao ốc trong ngàn vạn căn nhà, nó lớn nhất, cũng là cao nhất nơi đây.

    Nơi này chính là trụ sở tình báo liên bang nhân loại, nơi cao nhất của tòa cao ốc, căn phòng phía trên đề tên: tổng cục trưởng cục tình báo.

    Trong phòng ngồi một người trung niên, vùi đầu vào đống giấy tờ phê duyệt.

    “Cốc cốc.”

    “Vào đi.” Trung niên ngồi trên ghế ngẩng đầu lên nhìn hướng cửa nói.

    Một người nữ mặc đồ quân nhân màu xanh dương đồng phục đi vào, làm lễ chào, sau đó nói: “Thưa tổng cục trưởng, có một dấu hiệu kỳ lạ xuất hiện trên radar, nó hiện ra ngắn ngủi trên radar sau đó đột ngột biến mất.”

    Trung niên nghe vậy sắc mặt trở nên nghiêm nghị, trầm ổn nói: “Đưa ta xem.”

    Người nữ đưa xấp giấy cầm trên tay cho trung niên.

    Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển trình độ rất cao, cái gì chỉ cần một cú click tay, một cái ý nghĩ là xong. Chẳng qua, có mặt lợi tất nhiên có mặt hại, trên thế gian không có gì là hoàn mỹ, trình độ kỹ thuật xâm nhập hệ thống dạng hacker theo đó cũng tăng cao.

    Cho nên những tin tức tối mật thế này chỉ in trên giấy, không đưa lên trên, tránh các chủng tộc khác thám thính biết được.

    Cầm lên tờ giấy đọc, người trung niên nhíu mày lại, trong mắt hiện ra một tia lo lắng.

    Nhìn một lát, hắn đặt tờ giấy xuống bàn, nhìn người nữ nói: “Hiện tại thời điểm nhạy cảm, chúng ta phải đề phòng là trên hết, ra lệnh cho đội tình báo đặc biệt điều tra hư thực chuyện này. Ngươi đem tin tức này gởi cho tổng tham mưu và tổng tư lệnh đi.”

    “Vâng tổng cục trưởng.” Người nữ chào lễ một cái mở cửa đi ra.

    Bất quá, chưa yên tĩnh được bao lâu, máy liên lạc vang lên tín hiệu.

    “Có chuyện gì?” Trung niên cầm lên máy liên lạc hỏi.

    “Tổng cục trưởng mau đến phòng số 1, có chuyện quan trọng!!!”

    Đầu bên kia truyền đến âm thanh, giọng điệu nóng vội.

    “Được, các ngươi chờ ta một lát.” Trung niên cúp máy, đứng lên đi ra khỏi phòng.

    ….

    Trong phòng, các nhân viên tình bào nhìn màn hình trước mặt chằm chằm, trong mắt hiện ra bất khả tư nghi, sợ hãi, tựa như đang thấy thứ mà bọn hắn không bao giờ tin được.

    Thấy trung niên đi đến, đám nhân viên đứng lên làm lễ chào.

    Trung niên gật đầu coi như đáp lại, đi đến bàn làm việc, nhìn vào màn hình.

    “Làm sao có thể…”

    “Không thể, không thể, làm sao có thể, làm sao…”

    Một giây sau, con mắt hắn thật nhỏ co rút lại, miệng lẩm bẩm “làm sao có thể” liên tục, khiến nhân viên đứng bên cạnh không hiểu hắn đang nói gì.

    “Tổng cục trưởng, tổng cục trưởng.”

    Tầm năm phút, thấy người trung niên còn trong trạng thái chưa tỉnh lại, có người sốt ruột kêu lên.

    “A a.” Như từ trong mơ tỉnh lại, trung niên a một tiếng, nơi miệng giật giật vài cái, ánh mắt đột nhiên trở nên phức tạp nhìn màn hình, quay qua nhìn đám nhân viên, thấp giọng nói ra: “Đây là phi thuyền ma.”

    “Thuyền ma?” Đám nhân viên thần sắc tò mò, có người hỏi,: “Tổng cục trưởng, thuyền ma là sao, giống như thuyền không người lái ở thế kỷ 21 à?”

    “Đúng vậy, nhưng càng kinh khủng hơn, một phi thuyền.”

    Trung niên nhìn màn hình, bên trong hiện ra hình ảnh một con thuyền khổng lồ lơ lửng trong không gian, không ai biết nó lớn bao nhiêu, nhưng có thể hiểu, dù cho dùng kính phóng nhỏ gấp trăm triệu lần cũng có thể nhìn thấy được nó, đủ để biết con thuyền này khổng lồ đến cỡ nào.

    Tự châm cho mình điếu thuốc, người trung niên ngồi trên ghế hít một hơi dài, nhìn màn hình nói tiếp: “Trong tài liệu mật có ghi lại, cái vấn đề này không có gì bí mật, cho nên ta nói cho các ngươi biết cũng được.”

    “1000 năm trước từng có lời đồn đại, một chiếc phi thuyền khổng lồ không mục đích chu du trong vũ trụ.”

    “Không ai biết con thuyền này của ai, xuất xứ từ đâu, người nào tạo ra. Nhưng phải biết một điều, dù cho dùng toàn bộ tài lực của tất cả chủng tộc vũ trụ cộng lại cũng không tài nào tạo được một thứ lớn như vậy.”

    “Từng có một vị cường giả cảnh giới Anh Hùng đến thử, đáng tiếc bên ngoài phi thuyền có tấm lá chắn quá mạnh. Vị cường giả cấp anh hùng vừa đánh vào phi thuyền một quyền lập tức bị lực do lá chắn phản lại, đem hắn chấn bay ra xa, cả thân thể gần như nát bấy, chết ngay tại chỗ.”

    “Kể từ đó không ai dám lấy tính mạng của mình tới thử nghiệm, tiếp cận con tàu.”

    “Còn lý do vì sao gọi là thuyền ma chính rất đơn giản. Trôi qua hơn mấy trăm năm, nó vẫn hoạt động bình thường. Thỉnh thoảng cách chục năm, trăm năm người ta có thể ngẫu nhiên nhìn thấy nó chạy qua rồi biến mất.”

    “Điều kỳ lạ là, dù cho cảnh giới Anh Hùng sống nhiều nhất là năm trăm, tám trăm năm, nhưng con tàu này lại vận hành hơn ngàn năm, nếu tính tới hôm nay vừa tròn 2000 năm, kết hợp với con tàu chỉ du hành tự do không mục đích ở tinh không, như vậy chỉ có một khả năng, con tàu này không ai lái, tự mình vận hành.”

    Người trung niên nói một hơi dài, đám nhân viên bên cạnh rơi vào say mê trong câu truyện của hắn kể.

    "Các ngươi biết đó, một con tàu nhiều nhất chỉ vận hành 100 năm nếu không đủ nguyên liệu, chưa kể đến khi du hành trong vũ trụ, có thể gặp quái thú thời không, các loại nguy hiểm không gian..."

    Trung niên nói tới đây, giọng nói hắn đột ngột thay đổi, trở nên nghiêm túc hẳn, “Chỉ là chúng ta không biết, tại sao con thuyền ma này bỗng nhiên không dấu hiệu báo trước nào xuất hiện tại đây? Hay là một điềm báo xui xẻo nào đó?”

    Đám nhân viên im lặng lắng nghe, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình không nói tiếng nào, trong mắt hiện ra kích động khó ức chế.

    Bọn hắn rất muốn thử đi tới, xem thuyền ma như thế nào, đáng tiếc, nếu không có tổng cục trưởng ra lệnh, bọn hắn không dám rời khỏi vị trí của mình.

    “Đi,các ngươi đi tới, dò thám chiếc thuyền, nhớ, không được đụng đến nó.”

    Trung niên trầm ngâm một chút, thấy đám nhân viên ánh mắt lửa nóng, hướng nhân viên ra lệnh.

    “Vâng tổng cục trường!” Đám nhân viên nghe vậy trên mặt hiên lên vui vẻ, làm lễ một cái nhanh chóng rời đi.

    Người trung niên nhìn đám nhân viên dáng vẻ vội vã rời đi, nở nụ cười lắc đầu.



    G9 nhé, dạo này tác giả bệnh, nên chương có thể 1c/ngay ~~
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 293: Cấm kỵ
    “Con thuyền này quá lớn, đây là trong truyền thuyết thuyền ma sao?”

    “Phải chụp một tấm, đưa cho vợ ta xem mới được, không biết nàng vẻ mặt ra sao khi nhìn thấy bức hình này? Ta thật chờ mong.”

    “Ha ha, lần này cư dân mạng sẽ xôn xao cho mà coi.”

    Mười chiếc thuyền bay xung quanh chiếc thuyền ma, từng người đứng trong thuyền nhìn qua cửa sổ, thần sắc kích động, từng người cầm trên tay dụng cụ chụp hình, camera chụp tới tấp, sau đó đứng tại chỗ kết nối với inconnet* chia sẽ bức hình lên.

    *(tên gọi mạng internet ngày nay ở tương lai*)

    Ngay lập tức hơn trăm ngàn lượt view, like, trái tim, comment hiện lên, nhiều là hỏi phi thuyền này ở đâu, cái này là thuyền gì mà to vậy các vấn đề, khiến đám người share tin tức trong lòng có chút hư vinh, vui vẻ.

    Ngay lập tức, phía trên inconnet các tin tức thuyền ma nhanh chóng chia sẽ với tốc độ bàn thờ, từ nhân loại, cho đến người ngoài hành tinh, chỉ cần có người lướt inconnet xem tin tức có thể thấy được phía trên inconnet có tiêu đề đứng đầu trang, đỏ chót tựa đề Phi Thuyền Ma.

    Phía dưới là một dòng nội dung về tin tức này, cũng như câu truyện về truyền thuyết của phi thuyền ma này, khiến một đám nổi lên tò mò, hứng thú, muốn tận mắt đi đến thăm cái phi thuyền ma này.

    Chỉ 10 phút sau tin tức lan truyền rộng rãi, rất nhanh xuất hiện hơn ngàn cái phi thuyền đổ xô về đây để xem tận mắt phi thuyền ma này, nhân loại liên bang bất đắc dĩ điều động một ít quân đội, ngăn cản những người tới gần thuyền ma, tránh cho thiệt hại không đáng tiếc xảy ra.

    Những người tò mò vì đến đây khi thấy thuyền ma khổng lồ, trong mắt hiện lên khó có thể tin, kinh sợ.

    Trên inconnet ít ra hình ảnh còn thu nhỏ, nhìn bình thường, nhưng hiện thực lại khác hoàn toàn, phi thuyền này chính là bằng một trăm, không, thậm chí hơn ngàn tinh cầu cộng lại mới có thể so với độ khổng lồ của nó.



    Trong căn phòng nào đó, đầy lính quân nhân đứng canh gác. Duy nhất chỉ có một lão già được ngồi trên ghế sofa.

    Râu tóc bạc phơ, mặt mũi hiền lành, mặc quần áo nhà, nhìn như chỉ một lão già nhà kế bên vô hại. Chẳng qua, từ trên người tỏa ra khí thế nặng nề như núi, sâu rộng như biển, khiến người đối diện với lão giống như đang đối diện với một tòa núi cao, không tài nào thở mạnh trước mặt lão được.

    “Tổng tư lệnh, có người muốn liên lạc với ngài.” Một người mặc đồ quân nhân đi vào nói.

    “Ai?” Lão già tóc bạc phơ, đôi mắt khép lại như đang ngủ, khe hở con mắt chiếu ra một tia sáng khó người có thể nhận thấy

    Một chữ chậm rãi nói ra, lại mang theo vô hình áp lực nặng nề hướng người lính đánh tới, trên mặt hắn đổ mồ hôi như mưa, kính cẩn nói: “Phi thuyền ma.”

    Lão già mắt khép thờ theo đó ra, trong mắt hiện lên một tia không thể tin tưởng.

    Hắn đứng lên, tay vớ lấy quân phục bên cạnh mặc vào, nhìn tên lính nói: “Đưa ta máy liên lạc.”

    “Vâng tổng tư lệnh!” Người lính kia ngay lập tức từ trong ngực móc ra một cái hình tròn, phía trên chỉ có một cái nút.

    Lão già cầm lên đồ vật hình tròn, bấm nút một cái, một màn hình ảo mini hiện ra trước mắt lão.

    Trong màn hình hiện ra một người nam nhân tuyệt thế xinh đẹp.

    Một khuôn mặt tuấn tú tràn đầy mị lực hấp dẫn không tài nào tả được. Dù hai người chỉ nhìn qua màn hình không đối mặt trực tiếp, hơn nửa lão già là một tên đực rựa chính cống không cong trăm phần trăm, nhưng bây giờ trên mặt lão hiện ra ngẩn ngơ mê ly, đó là ánh mắt nhìn thấy.

    “Xin chào.”

    Giọng nói trẻ tuổi từ đầu bên kia phát ra, đánh thức Hàm Tôn tỉnh lại. Khuôn mặt già của hắn đỏ lên, ho khan một cái, nhìn người trẻ tuổi trên màn hình nói: “Xin chào, ta là tổng tư lệnh liên bang nhân loại, người là…?”

    Minh Hạo mỉm cười, nói: “Ta là chủ phi thuyền này, ta có việc muốn nhờ ngươi.”

    “Chủ phi thuyền?” Hàm Tôn ngẩn ra, nhìn khuôn mặt Minh Hạo trẻ tuổi có chút khó tin.

    Hắn làm tới tổng tư lệnh, tất nhiên biết về phi thuyền ma này, một chiếc phi thuyền chu du trong vũ trụ không mục đích, nếu tính ra tròn 2000 năm tuổi. Hiện tại một thanh niên xa lạ nói mình là chủ nhân phi thuyền, điều này khiến hắn khó tiếp nhận.

    Nhìn qua người lính nhỏ giọng nói, “Ngươi đi xác định lại tín hiệu liên lạc từ đâu phát ra, nhanh.”

    “Vâng tổng tư lệnh!” Người lính nhìn sắc mặt tổng tư lệnh biết chuyện này nghiêm trọng, ngay lập tức chạy ra khỏi phòng.

    “Chờ ta một chút.” Hàm Tôn nhìn màn hình nói.

    “Được.” Minh Hạo biết hắn trong lòng có nghi ngờ, kiên nhẫn ngồi ghế chờ đợi.

    Vài phút sau người lính kia quay lại, đến bên cạnh Tôn Hàm nhỏ giọng nói: “Chúng ta đã kiểm tra lại, tín hiệu từ phi thuyền ma phát ra thưa tổng tư lệnh.”

    Tôn Hàm gật đầu, phất tay cho người lính lui qua, nhìn màn hình nói: “Như vậy, chủ phi thuyền ma, ngươi có yêu cầu gì? Chỉ cần không nguy hại đến liên bang nhân loại, chúng ta sẽ đáp ứng.”

    Hắn là lão già thành tinh, biết mọi người trong lòng đều có bí mật, cho nên không hỏi tại sao Minh Hạo vẫn sống tới tận đây.

    Minh Hạo mỉm cười, nói: “Rất dễ dàng, ta muốn ghé thăm trái đất, mang người nhà chúng ta đến sống. Ngươi chắc biết phải làm gì.”

    Hàm Tôn có chút kinh ngạc, nhìn hắn hỏi: “Nhà ngươi tổng cộng bao nhiêu người?”

    Minh Hạo nói: “Tầm một trăm người, tương lai có thể tăng lên.”

    Hàm Tôn cạn lời, một trăm người? Đùa giỡn, khoang đã…

    Lão nghĩ đến một vấn đề, vừa nghĩ đến xém nửa ho khan sặc sụa, đừng nói tên tiểu tử trẻ tuổi này mang lên một đám hậu cung nha?

    Có điều Hàm Tôn phải chắc ăn rằng người thanh niên cùng gia đình hắn không cấu thành uy hiếp, gật đầu nói: “Có thể, ta sẽ chuẩn bị cho các ngươi toàn bộ, chỉ là về vấn đề an toàn, cái kia…”

    Minh Hạo biết lão muốn nói gì, khoát tay nói: “Ngươi yên tâm, chúng ta đối với liên minh nhân loại không hứng thú xâm chiếm gì. Ở đây ta nói cho ngươi biết, ta chỉ cần phất tay một cái, một giây sau cả cái liên bang nhân loại cùng ngươi biến mất.”

    Minh Hạo nói không suông, lấy hắn cảnh giới Vô Thượng Dâm Đạo, mạnh nhất vũ trụ, chỉ cần phất tay một cái, đừng nói liên bang nhân loại, cái vũ trụ vị diện này trong nháy mắt tan tành.

    Một cái có thể ngang hàng với đại đạo, chỉ có vài cái đếm trên đầu ngón tay là có thể uy hiếp được hắn, trong đó có Phong Nguyên mà ngày trước Minh Hạo xui xẻo gặp, còn không thì hắn ở đây chính là vô địch, đừng hòng đánh bại hay giết được hắn.

    Hàm Tôn và đám lính trong phòng nghe Minh Hạo nói biến sắc, đám lính không nói gì nhưng trên mặt hiện lên giận dữ, nhưng Hàm Tôn thì khác.

    Hắn biết về vụ thuyền ma. Bất quá, còn có một tin đồn hai ngàn năm trước truyền lại, tin đồn này còn kinh khủng gấp 1000 lần truyền thuyết thuyền ma.

    Một người thiên phú mạnh nhấtduy nhất trong lịch sử lẫn thế giới, 20 tinh.

    Một người bảy tuổi, trận đầu đánh chết toàn bộ hạm đội hải tặc.

    Vừa đến Bắc Tinh Đẩu, ngay lập tức hủy diệt một cái thế lực siêu cấp.

    Vừa vào học viện Bắc Đẩu, ngay lập tức khiêu chiến toàn bộ giáo viên, đạt hoàn mỹ điểm.

    Sau đó hắn làm những việc khiến toàn bộ vũ trụ chủng tộc chấn động, kinh sợ, trở thành nổi ám ảnh, cấm kỵ của toàn bộ vũ trụ.

    Đánh diệt toàn bộ hạm đội liên bang nhân loại.

    Đánh giết toàn bộ hắc ám liên minh chủng tộc.

    Lúc đó không ai không biết, không ai không sợ.

    Nhưng từ đó về sau, người kinh khủng này đột ngột biến mất không để lại dấu vết.

    Có người nói, hắn bị hung thú không gian ăn thịt.

    Có người nói, hắn gặp nạn như không gian phong bạo.

    Có người nói, hắn ẩn giấu, không muốn lộ diện…

    Nhiều tin đồn khác nhau xuất hiện.

    Nhưng có một điều, người đó chính là kẻ kinh khủng nhất vũ trụ, một dạng thần linh, một cái cấm kỵ không được phép khinh nhờn.

    ...
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 294: Nói chuyện
    Nghĩ đến tin đồn, Hàm Tôn biểu tình trở nên phong phú.

    Nhìn đám quân nhân trong phòng, hắn trầm giọng ra lệnh: “Toàn bộ lui ra ngoài, không cho phép nghe, nhìn.”

    “Vâng tổng tư lệnh.”

    Mệnh lệnh của tổng tư lệnh chính là lệnh trời, đám lính là con của trời, ngay lập tức không nói lời nào đi ra khỏi phòng.

    Hàm Tôn hít sâu một hơi, nhìn màn hình chậm rãi hỏi: “Ngươi chính là Kim Minh Hạo, từng một đời siêu cấp thiên tài? Uy chấn vũ trụ?”

    Minh Hạo ngẩn ra, có hơi bất ngờ Hàm Tôn sẽ hỏi như vậy, có điều việc này không có gì giấu diếm, Minh Hạo vẫn gật đầu nói: “Đúng vậy, Kim Minh Hạo là tên ta, không ngờ hai ngàn năm trôi qua vậy mà còn có người nhớ ta.”

    Hai ngàn năm trong đó, chính là lạc trôi hơn mười đời con cháu rồi.

    “Ngươi là quỷ hay người?” Hàm Tôn nội tâm chấn động không nói nên lời, một lúc sau phun ra một câu hỏi. Sau đó hắn biết mình thất thố, nhanh chóng nói: “Ta là thất thố, chào mừng ngài Minh Hạo cựu tổng tư lệnh trở về, không biết ngài về đây để làm gì?”

    Giọng nói chuyển biến thành cung kính, không cung kính không được a, một cái phất tay tiêu diệt hạm đội các loại, hơn nửa hiện tại trải qua hai ngàn năm, ai biết tên quái vật này mạnh bao nhiêu?

    “Cựu tổng tư lệnh.” Minh Hạo có chút buồn cười, nhìn hắn hỏi: “Ta ở hai ngàn năm trước từng một tay tiêu diệt hạm đội liên bang, coi như phản liên bang, ngươi tại sao còn gọi ta là cựu tổng tư lệnh?”

    Hàm Tôn cứng họng, hơi suy nghĩ một chút, nói ngay: “Sau khi ngài đánh giết toàn bộ liên minh hắc ám, hơn nửa bởi vì chuyện đó trải qua hơn ngàn năm, coi như mọi thứ xí xóa.”

    Minh Hạo gật đầu, trong lòng có chút buồn cười nhưng cũng không vạch trần ra, nói: “ Còn chuyện ta đến đây làm gì rất đơn giản, ta và gia đình muốn nghỉ ngơi thôi nên ngươi yên tâm, trừ phi có tên não tàn nào đó đến gây sự với ta. ”

    “Vâng vâng, cựu tổng tư lệnh.” Hàm Tôn gật đầu lia lịa như đứa con nít, cung kính nói: “Ta lập tức sắp xếp ngay, ngài chờ một chút.”

    Trong giọng nói Hàm Tôn có chút hưng phấn, nếu liên bang có lão quái vật này tọa trấn, đám kia làm sao dám đánh tới? Lần này thật sự trúng mánh lớn!!!

    “Ừ.” Minh Hạo gật đầu.



    “Chúng ta thay mặt chính phủ liên bang nhân loại thông báo, bởi vì vấn đề an toàn của toàn liên bang nhân loại, cho nên xin mời các vị tránh ra…”

    Một nhóm phi thuyền liên bang quân đội đi tới, bọn hắn xua đuổi những người đang vây xem thuyền ma, sau đó lập ra một vòng bảo vệ nghiêm ngặt một ngàn mét xung quanh, không ai được phép bước vào.

    Đám người xem thuyền ma bị xua đuổi dù tức giận cũng không làm gì, đành phất tay bỏ về.

    Tại lúc này, một chiếc phi thuyền to lớn từ phía liên bang đi đến, chiếc thuyền mở ra khoang cửa, một cái cầu nối hướng về phía thuyền ma bay tới.

    Thuyền ma lúc này khoang cửa mở ra, tối với cầu nối phi thuyền liên bang, thành lập nên cây cầu ngắn hạn giữa hai bên.

    Minh Hạo đoàn người từ bên trong phi thuyền đi ra.

    Hàm Tôn với đám binh lính mở to mắt nhìn đoàn người, từng tiếng nuốt nước bọt “ực ực” vang lên, nơi đũng quần ai nấy nhô cao lên so với bình thường.

    “Quá xinh đẹp…”

    “Đám nữ nhân này là thần tiên? Ta muốn có một người…”

    Mọi người, kể cả Hàm Tôn ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm đoàn người Minh Hạo, nói đúng hơn là nhìn chằm chằm đám mỹ nữ.

    “Hắn chính là cấm kỵ.” Hàm Tôn trong đầu vang lên tiếng nói, tinh thần nháy mắt chấn tỉnh lại, nhìn thấy đám lính thần sắc dâm đãng, hắn la lên một tiếng: “Tỉnh lại cho ta!”

    Một tiếng thét mang theo khí tức hùng hồn ập tới, đám binh lính từ trong mê mẩn bừng tỉnh lại, thân thể run run không dám nhìn tiếp.

    Minh Hạo trong mắt hiện ra tia tán thưởng, nếu như đám này còn lấn tới, hắn không ngại một quyền xóa sổ toàn bộ người ở đây.

    Đoàn người theo chỉ dẫn, được chính phủ quân đội liên bang sắp xếp cho một căn biệt thự riêng khá xa ngoại thành, bên ngoài đứng canh gác đầy binh lính liên bang, tránh các phiền phức không mời mà tới.



    Trên đường đi, đám nữ đến từ dị giới lần đầu thấy khoa học kỹ thuật tương lai liên tục hô lên, chỉ chỉ chỏ chỏ, liên tục hỏi Minh Hạo cái này là gì, làm sao…

    Dù trải qua hai ngàn năm, mọi thứ gần như thay đổi, nhưng phải biết Minh Hạo từng là học sinh hoàn mỹ, đạt tối đa tất cả điểm.

    Lại thêm thực lực, dùng tinh thần lực điều tra, ngay lập tức biết thứ kia là gì, vận dụng ra sao.

    Cho nên ít ra không bị quê trước mặt đám nữ.

    Riêng Hàm Tôn bên cạnh tự mình hộ tống có chút thất kinh với kiến thức kinh khủng, cũng như lý giải của Minh Hạo, trong lòng càng thêm kính nể hắn.

    Để bảo đảm an toàn, Minh Hạo phân ra một phân thân, bảo vệ đám bọn họ.



    Sắp xếp xong gia đình mình.

    Minh Hạo được Hàm Tôn mời gặp ở phòng riêng.

    Ngồi trên ghế, Hàm Tôn nhìn Minh Hạo cung cung kính kính nói: “Cựu tổng tư lệnh, ta muốn có việc muốn nhờ ngươi?”

    Nếu người bên ngoài thấy được vẻ mặt cung kính của Hàm Tôn sẽ giật mình khó tin. Đường đường là một tổng tư lệnh, thống lĩnh toàn bộ quân đội liên bang, là người có quyền lực nhất trong giới xã hội, vậy mà hiện tại vẻ mặt cung kính như con chó trước mặt chủ nhân đồng dạng.

    “Việc gì.” Minh Hạo nhàn nhạt hỏi, nếu lão già này giúp hắn, hắn cũng không ngại giúp lại một lần, dù sao hắn không muốn nợ ai.

    “Là như thế này, liên bang nhân loại chúng ta đang gặp nguy hiểm, cần ngài ra tay cứu giúp.” Hàm Tôn vẻ mặt khó khăn nói.

    “Nguy hiểm?” Minh Hạo biết liên bang nhân loại gặp phiền phức nào đó, hơn nửa phiền phức vô cùng to lớn cho nên Hàm Tôn mới tìm hắn.

    Minh Hạo nói: “Ngươi nói rõ tình hình hiện tại xem nào.”

    500 năm trước, một cuộc chiến mới nổ ra.

    Nguyên nhân dẫn đến cuộc chiến chính là một chủng tộc mới xuất hiện, tuyên chiến toàn bộ chủng tộc trong vũ trụ, thậm chí nhân loại liên bang không muốn cũng phải đưa quân tham chiến.

    Trong đó chia làm hai phe.

    Một phe các bên tham chiến chống lại kẻ địch, gồm nhân loại, các chủng tộc khác như băng, hỏa… liên minh với nhau, còn gọi là phe Universal Peace (Hòa Bình Vũ Trụ), được viết tắt là: (UP).

    Một phe còn lại, chính là phe gây chiến khắp vũ trụ, được đặt tên là Blood Devil (BD)

    Hai phe đánh nhau kịch liệt, toàn bộ vũ trụ rơi vào trạng thái chiến tranh.

    Phe UP do nhiều thế lực, cũng như chủng tộc cấu tạo thành, còn phe BD chỉ có một chủng tộc. Nhìn như lấy đông hiếp ít, nhưng thực ra phe BD mạnh hơn phe UP vài lần. Có thể một mình cùng lúc *** nhiều chủng tộc cùng lúc.

    500 năm chiến tranh hai bên đánh nhau không ngừng nghỉ, con số thương vong ngày một tăng cao, lên đến một con số kinh khủng.

    Bên phe UP tăng lên con số 269 tỷ, phe bên kia 124 tỷ.”

    Minh Hạo nghe vậy hơi kinh ngạc, “Làm sao bên phe UP số người tử vong cao gấp hai lần phe BD?”

    Hàm Tôn thở dài, hắn nói: “Phe BD có năng lực khá kỳ lạ, có thể đem mọi chiêu thức vô hiệu.”

    “Hơn nửa, theo điều tra của chúng ta, phe BD đứa con vừa sinh ra mang trong mình trí tuệ tuyệt đỉnh, sức mạnh rất lớn, ngang với cảnh giới Võ Kim.”

    “Hiện tại tình hình rất nguy cấp, chúng ta phe liên minh UP tài nguyên, cũng như nhân lực gần như cạn kiệt. Các tinh cầu thuộc quản lý, cũng như mỏ tài nguyên của chúng ta gần như bị phe BD chiếm hết.”

    Minh Hạo gật đầu, coi như đã hiểu, nếu đứa bé vừa sinh ra đạt cảnh giới Võ Kim, từ nhỏ được tu luyện, như vậy trưởng thành đạt đến cảnh giới Địa Liệt, Thiên Khung dễ như ăn bánh.

    Minh Hạo cảm giác chuyện này có chút kỳ lạ, nhưng không biết lạ ở điểm nào.

    “Được, ngươi cho ta chức vụ nào đó dẫn binh đi. Ta lần này sẽ giúp ngươi.” Minh Hạo suy nghĩ nói, dù sao nơi này cũng là quê hương cha mẹ hắn, với lại cha mẹ hiện tại ở đây, hắn không muốn lại có phiền phức khác tìm đến liên lụy cha mẹ mình.

    “Cám ơn Cựu Tổng Tư Lệnh.” Hàm Tôn đứng lên, cúi đầu một cái nói.

    “Không có gì, à mà ngươi tên gì, ta chưa biết tên ngươi.” Minh Hạo hỏi, hắn có thể biết được tên người khác thông qua tinh thần lực xâm nhập ý thức hải của bọn hắn đọc trí nhớ, nhưng hắn lười làm như vậy.

    “Ta tên Hàm Tôn thưa ngài.” Hàm Tôn cười đáp.

    “Họ Hàm?” Minh Hạo cảm giác có chút quen quen nhưng lại không nhớ được ở đâu.

    “Hàm Ngạo…Hàm Tuyết…” Minh Hạo lẩm bẩm, ánh mắt sáng lên, nhìn Hàm Tôn hỏi: “Ngươi có quan hệ gì với Hàm Ngạo, Hàm Tuyết?”

    “Hàm Ngạo, Hàm Tuyết?” Hàm Tôn ngẩn ra, ngay lập tức nói: “Ngài quen với tổ tiên ta?”

    “Ừ” Minh Hạo nhìn hắn cười, “Coi như có một chút quen biết…”

    Trong mắt Minh Hạo hiện ra một tia tưởng niệm.

    Hắn còn nhớ lần đầu mỹ nữ đi ra ngoài thế giới của hắn khi đó là Hàm Tuyết.

    Cũng là người bị hắn SM đầu tiên.

    Lúc đó thấy nàng chảnh chó quá, Minh Hạo thừa cơ nàng ngất xỉu, lấy chân đạp vào chỗ ấy đến tím ngắt.

    Nhớ đến đây, mặt già Minh Hạo hơi đỏ lên, nói: “Hai người đó đã qua đời rồi à?”

    Hàm Tôn trong mắt hiện lên tia buồn bã, nói: “Vâng, đã qua đời…”

    Sau đó trên mặt hiện lên tự hào, nói: “Sau khi ngài biến mất, cựu tổ tiên ta, cũng là Hàm Ngạo lên nắm quyền tổng tư lệnh, đem một cái liên bang trống rỗng nhanh chóng xây dựng lên.”

    “Tới đó là Hàm Tuyết cựu tổ, nàng cũng rất xuất sắc, dù là một nữ nhi nhưng không thua kém đấng mầy râu. Thừa kế cha mình, nàng lên làm nữ tư lệnh đầu tiên trong lịch sử liên bang, chỉ huy, xây dựng quân đội lớn mạnh…”

    “Và tới đời người, hơn mười đời nhà họ Hàm ngươi làm tổng tư lệnh.” Minh Hạo lúc này nói tiếp.

    “Đúng vậy, ạch…” Hàm Tôn theo bản năng gật đầu sau đó cảm giác không đúng.

    “A, đúng là con ông cháu cha phiên bản tương lai a, còn là hơn mười đời.” Minh Hạo nhìn hắn vẻ mặt cứng ngắt âm thầm nói.

    “Không có gì, ngươi sắp xếp đi có chuyện gì liên lạc ta. Ta trở về nghỉ trước.”

    Minh Hạo phất tay cười nói, sau đó không dấu hiệu biến mất, để lại Hàm Tôn trong lòng một mảnh kinh sợ, kính nể.

    ...

    P_S:

    Tác giả xin ý kiến:

    Loa loa loa ": Ta định viết Võng Du> cần ý kiến:3@@:D
     
    Shanny thích bài này.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 295: Lão cha dê xòm (1)
    “Cốc cốc”

    Nghe tiếng cửa gõ, Minh Hạo nằm trên giường lười biếng nói: “Vào đi.”

    Một mỹ phụ tóc vàng đi vào, nàng nhìn Minh Hạo nằm trên giường, nũng nịu nói: “Tướng công, mấy muội muội tỷ tỷ rủ tướng công ra ngoài với đám tỷ muội.”

    “Ừm, ta biết rồi, các ngươi chờ ta một lát.” Minh Hạo nói.

    “Vâng tướng công.” Mỹ phụ tóc vàng đóng cửa lui ra ngoài.

    Minh Hạo hơi sửa soạn một chút đầu tóc quần áo, sau đó đi ra ngoài.

    Bên ngoài đại sảnh, mọi người đã chờ đợi sẵn, gồm đám hậu cung và cha mẹ Minh Hạo.

    Kim Long nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Hiện tại trôi qua 2000 năm, không biết thế giới này ra sao, chắc có lẽ khoa học kỹ thuật phát triển hơn trước.”

    Phương Tuyết gật đầu đồng ý với lời Kim Long, trong mắt hiện ra tò mò, chờ mong, nói: “Không biết khi mọi người bên ngoài biết chúng ta từ 2000 năm trước trở về vẻ mặt ra sao đây?”

    “Haha, người khác mà biết cha mẹ ở 2000 năm trước trở về chắc chắn sẽ không tin đâu.” Minh Hạo cười nói

    “Đúng vậy đó, ai nghĩ đến một người có thể sống hơn 2000 năm trở về đâu này hì hì”

    “Cha mẹ đừng nói vậy, người khác mà biết sẽ sợ đó.”

    “Đúng đấy…”

    Tiếng cười nói trong trẻo từ đám mỹ phụ phát ra, bầu không khí đầm ấm vui vẻ.

    Minh Hạo cầm lên máy liên lạc với đầu bên kia Hàm Tôn, “Cho ta một chiếc xe đủ trăm người ngồi hoặc nhiều chiếc xe, cha mẹ ta muốn đi ra ngoài xem.”

    Nói xong Minh Hạo cúp máy, để đầu bên kia Hàm Tôn cười khổ không thôi, nhưng cũng phải làm theo lời hắn, ra lệnh cho người chuẩn bị xe, còn có hộ tống an toàn.

    10 phút sau.

    Một chiếc xe bay mang nhãn hiệu quân đội liên bang bay tới.

    Xe bay dừng lại, cánh cửa tự động mở ra.

    Minh Hạo đám người đứng ngoài cổng chờ sẵn, thấy xe dừng trước cửa liền bước vào trong.

    Xe bay nhìn rất nhỏ, chỉ đủ bốn người ngồi, nhưng bên trong không gian khá rộng lớn, có thể chứa hơn 100 người ngồi, hàng ghế được dọc xếp thành hai bên.

    Theo Minh Hạo kiến thức, có thể đây là ứng dụng khoa học kỹ thuật bước thêm một bước tiến mới trong ứng dụng không gian hóa. Biến bên ngoài nhỏ trong lớn.

    Không khí tự động điều hòa mát mẻ, không lạnh không nóng. Tại ghế các bên, có cái nút bấm, Minh Hạo bấm thử nút, trong nháy mắt hiện ra một cái tủ lạnh ‘mini’, bên trong bày đầy thứ thức ăn nước uống…làm người cảm giác nơi đây chính là một thiên đường nhỏ.

    “Ngài muốn đi đâu?” Âm thanh mềm mại nữ tính vang lên.

    Bên trong xe không có người lái, chỉ có chỗ ngồi, màn hình để tại chính giữa* hiển thị bản đồ, thông tin, cũng như địa điểm đến.

    Nghe âm thanh cơ giới, Minh Hạo biết chiếc xe này là loại tự động vận hành robot, suy nghĩ nói: “Đi đến thành thị gần nhất đi.”

    “Tổng cộng mất 10 phút 40 giây…xe bắt đầu khởi hành.”

    Theo đó chiếc xe chuyển động, êm dịu, không gây ra một chút tiếng ồn nào.



    Vài phút sau, xe bay chậm rãi chạy tới một tòa thành thị lớn, người đông nhộn nhịp, một thành thị phồn hoa thịnh vượng.

    Phía sau, vài chiếc xe bay chậm rãi chạy sát theo, hiển nhiên đây là đội đặc biệt để phái tới bảo vệ đám người Minh Hạo.



    Thấy xe bay thuộc quân đội chạy tới, đoàn người trong thành thị tự động né ra, nhường một con đường.

    Đa số người đứng ở bên đường trên mặt hiện lên kinh ngạc, tò mò, không biết vị đại nhân cao tầng liên bang trong quân đội nào đến đây. Hơn nửa nhìn đoàn xe quân đội hộ tống ở sau, chắc chắn là một người chức vị bất phàm. Chẳng lẽ nơi này xảy ra việc gì nghiêm trọng?

    Ngay lập tức có người âm thầm suy đoán có phải hay không chủng tộc khác tấn công trái đất?

    Ngồi trong xe, đám nữ cười cười chỉ chỏ bên ngoài cảnh vật trông rất vui vẻ, nhất là nhìn thấy những thứ mới lạ mà họ chưa bao giờ nhìn thấy. Ví như những con robot tự động nói chuyện, những cái màn hình to lớn chiếu ra hình ảnh.

    Các chiếc thuyền khổng lồ bay lượn trên bầu trời.

    Một người có thể ‘bay’ với tốc độ vô cùng nhanh không thua kém một chiếc xe hơi.



    “À, tới khu mua sắm đi.” Minh Hạo chợt nghĩ đến căn phòng mình trống rỗng, muốn mua vài thứ để chơi bớt thời gian nhàm chán.

    Đám nữ vừa nghe xong sáng mắt, nhất là đám hậu cung đến từ trái đất “Đúng đó, đến khu thời trang đi, chúng ta lâu rồi chưa đi mua sắm.”

    Minh Hạo nghe vậy sắc mặt đen, trên đầu hiện ra vài giọt mồ hôi lạnh, hắn quên đám nữ ngồi tại đây.

    Trời ạ, không biết đối với loại điên cuồng mua sắm nữ tính ở các nàng bộc phát? Nếu vậy chính là ngày hắn ăn hành a, ngày ngày bị đám nữ kéo lê đi mua sắm…

    “Rõ thưa ngài.” Âm thanh ngọt ngào từ hệ thống phát ra, chiếc xe chuyển hướng chạy đến khu vực trung tâm mua sắm.



    Trung tâm mua sắm thành phố Số 7, một trong ít thành phố ở trái đất đạt đến cấp 10.

    Nơi đây cái gì cũng có, từ thuốc biến đổi sức mạnh, cho đến vũ khí hủy diệt hàng loạt, đến các loại phi thuyền cấp A – S trở lên đều bán, mỹ nữ, nô lệ các chủng tộc.

    Chỉ cần có tiền, là có tất cả.

    Câu này không sai khi áp dụng mua sắm tại nơi này.

    Mất tay chân, cũng có thể vào đây cho phục sinh lại.

    JJ không lên, yếu sinh lý, vào đây một phát, jj cao to cường tráng.

    Âm Nộn nhỏ “bóp chặt” hay cảm giác chán nản? Vào đây một phát…

    Xe bay chở Minh Hạo dừng trước một tòa cao ốc lớn.

    “Đã tới nơi thưa ngài.”

    Âm thanh ngọt ngào vang lên, theo đó cửa xe tự động mở ra. Minh Hạo đoàn người thần sắc hài lòng bước ra, ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

    Trai tài gái sắc không đủ hình dung.

    Nhưng tại đây chính là hơn 60 tuyệt thế mỹ nữ, kiều diễm, lạnh lùng, nóng bỏng, loli, ngự tỷ, thục nữ tập trung.

    Trong khoảnh khắc này, mọi người hoạt động như đứng hình lại, bất kể trai, gái, già trẻ.

    Khi nhìn thấy đoàn mỹ nữ Minh Hạo xuất hiện, đám người ánh mắt mờ ra, miệng há to đủ nhét quả trứng gà.

    Nữ trong mắt hiện lên ghen tỵ, nghiến răng nghiến nghiến lợi.

    Nam trong mắt hiện lên tham lam, jj đứng thẳng.

    Minh Hạo và đám nữ đối với ánh mắt đám người không cần nghĩ cũng biết. Thần sắc không cảm xúc đi tới.

    Đứng trước cửa trung tâm mua sắm, hai tên bảo vệ thân hình vạm vỡ mặc đồ vest đen lịch sự cúi người chào, hỏi Minh Hạo “Chào ngài đến với trung tâm mua sắm thành phố số 7.”

    Bọn hắn thường tiếp xúc với nhiều người, ánh mắt là phải có.

    Khi thấy đoàn xe do quân đội hộ tống liền hiểu ngay người trong xe địa vị bất phàm.

    Minh Hạo gật đầu nhàn nhạt nói: “Cám ơn” sau đó dẫn đoàn người đi vào trong.

    Khu trung tâm mua sắm, thiết kế có chút giống siêu thị thế kỷ 21, nhưng lại khác xa nhiều.

    Thay vì phải đi thang cuốn để lên trên lầu, đằng này ở đây có thang máy.

    Nhìn bản đồ hướng dẫn,

    Nơi đây chia làm hơn ngàn tầng khác nhau, mỗi tầng là bán các vật phẩm – loại riêng.

    Thuốc, vũ khí, cơ giáp, robot, phi thuyền, kể cả nô lệ đều có, những hàng nóng như vậy phải có thẻ hội viên để đi lên.

    “Chào mừng ngài đến khu mua sắm số 7, ta chính là hướng dẫn viên nơi này.”

    Tại Minh Hạo đang nhìn bản hướng dẫn, lúc này một cô em gái tóc vàng đi tới, môi đỏ hé nụ cười xinh đẹp, cử chỉ của nàng cực kỳ chuyên nghiệp.

    “Ừ, ngươi dẫn các nàng đi đi, ta đi một mình là được.”

    Minh Hạo không muốn đi vào nơi tràn ngập đồ lót nữ a, mặt hắn dù dày nhưng không dày đến nổi như vậy.

    “Vâng.” Hướng dẫn viên mỉm cười, dẫn đoàn nữ Minh Hạo đi.

    Tất nhiên Minh Hạo không thể không bảo vệ các nàng, phân phó phân thân âm thầm đi theo sau bảo vệ.

    Còn lại Minh Hạo và cha hắn Kim Long.

    “Cha, ngươi muốn mua gì?” Minh Hạo quay mặt nhìn Kim Long hỏi.

    Kim Long nhìn bản hướng dẫn trầm tư một chút, nói: “Mua rượu đi, ta lâu rồi chưa được uống rượu.”

    “Ừ, con cũng muốn mua vài cái.” Minh Hạo gật đầu, là đàn ông, tất nhiên phải uống rượu.

    Sau đó hai người đàn ông theo hướng dẫn, đi đến thang máy.

    Thang máy không như thế kỷ 21, hình vuông tròn, mặt ngoài làm bằng kính, có thể từ bên trong nhìn ra ngoài được.

    Hai người vừa đi vào trong thang máy, lúc này thang máy đã đứng đầy người. Minh Hạo đếm sơ có hơn 100 người, đa số người ở đây là ăn mặc bình thường.

    “A!”

    Tiếng thét yêu kiều phía sau Minh Hạo vang lên, làm đám người quay lại nhìn, trong đó có Minh Hạo.

    Một mỹ phụ, vẻ mặt sợ hãi, một tay ôm ngực của mình, tựa như vừa bị ai đó rờ mó.

    Đúng như suy đoán mọi người, lúc này mỹ phụ một tay chỉ vào Kim Long, khuôn mặt hồng hào xấu hổ nói: “Tên này, tên này dê xòm ta, hắn,…hắn sờ ngực ta!”

    Minh Hạo: “…”

    Đám người: “…”

    ...

    TG:

    Đang làm khung võng du, nhưng chắc xong truyện này mới làm, cho nên vừa viết vừa làm tốc độ hơi chậm.

    Giới thiệu ngắn gọn: 1 mạp võng du, dị giới phương tây.

    Có nhiều chủng tộc,cũng như class khác nhau: sát thủ, hải tặc, kiếm khách, ma tộc, nhân loại..., nói chung mạp khá rộng, và nhiều class, chi nhánh class khác nhau!

    Tại phần này, tác giả sẽ ko buff yy hoặc quá đà như truyện siêucapyy:D!

    ~~~~~

    #Bật mí 1 đoạn nhỏ:

    -Hải tặc:

    Giới thiệu: Bạn muốn đi tìm kho báu? Trở thành một tên ‘hải tặc’ chính cống? Muốn tự do và thích khám phá biển cả mênh mông tràn ngập kho báu? Hải tặc là một lựa chọn tốt cho bạn.

    Nội tại: tăng 30% cơ hội phát hiện báu vật, tăng 10% thưởng thêm vàng bạc khi đánh cướp thành công, có 15% tỷ lệ may mắn và x2 đồ vật (bao gồm tiền bạc, bảo vật, nguyên liệu…) khi đánh cướp thành công.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)