HOT  Khoa Huyễn  Mạt Thế Siêu Cấp Thiên Phú - 2258 - Kiếm Thần Bất Khả Chiến Bại

  1. alibatu

    alibatu Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/10/19
    Bài viết:
    74,968
    Được thích:
    13,738
    [​IMG]
    SIÊU CẤP THIÊN PHÚ

    Tác giả: Kiếm Thần Bất Khả Chiến Bại
    === oOo ===
    Trong tương lai, có rất nhiều vết nứt không gian xuất hiện trên trái đất, có vô số hung thú từ bên trong vết nứt không gian tuôn ra, nhân loại đột nhiên rớt khỏi đỉnh của chuỗi thức ăn, kéo dài hơi tàn ở dưới sự hung tàn của hung thú.
    Trải qua sự nghiên cứu của rất nhiều nhà khoa học, nhân loại đã phát hiện ra vật chất thần bí mới xuất hiện trên trái đất có thể lợi dụng được, thế là có một loại nghề nghiệp mới tinh xuất hiện ——Võ Giả cùng với thiên phú!
    Dựa vào Võ Giả và thiên phú, nhân loại dần dần có thể chống lại cùng với hung thú!
    Mời các bạn hãy theo dõi hành trình trở thành cường giả của Diệp Thiên nhé!

    Chương 1: Một trăm năm sau

    Trong phòng ngủ lộn xộn, trên một cái giường gỗ.

    "Đau đầu quá! ! !"

    "Ta...còn sống?"

    Tư duy hỗn loạn của Diệp Thiên chậm rãi thanh tỉnh, từng đoạn ký ức liên quan đến chuyện trước đó hiện lên. Cùng lúc đó, có một cỗ ký ức hoàn toàn mới dung hợp cùng với linh hồn của hắn.

    "Nguyên lai ta đã xuyên việt!" Hắn cười khổ một tiếng, cỗ thân thể này không phải là của hắn, mà là của một thiếu niên trùng tên trùng họ với hắn.

    Hắn, đến từ năm 2220, mà bây giờ lại là năm 2320, nói một cách khác, hắn đã đi tới thời đại một trăm năm sau. Cái thời đại này được gọi là thời đại nguyên khí, hoặc là thời đại thiên phú.

    Những tin tức liên quan tới cái thời đại thiên phú này ở trong đầu được Diệp Thiên tiêu hoá từng phần một.

    Vào đầu năm 2220, có rất nhiều vết nứt không gian xuất hiện trên trái đất, có vô số hung thú từ bên trong vết nứt không gian tuôn ra, nhân loại đột nhiên rớt khỏi đỉnh của chuỗi thức ăn, kéo dài hơi tàn ở dưới sự hung tàn của hung thú.

    Đối mặt với hung thú, nhân loại có ý đồ dùng vũ khí nóng để tiêu diệt bọn chúng, nhưng ở giữa thiên địa lại xuất hiện một loại vật chất thần bí, sau này được mọi người gọi là nguyên khí, loại nguyên khí này có thể phá hủy kết cấu của vũ khí nóng, khiến cho vũ khí nóng không có cách nào phát huy ra hiệu quả vốn có, thậm chí ngay cả vũ khí hạt nhân mạnh mẽ nhất cũng trở thành sắt vụn.

    Nhân loại đột nhiên bước vào kỷ nguyên vũ khí lạnh, nhân loại suy nhược dựa vào vũ khí lạnh làm sao có thể là đối thủ của hung thú. May mắn là hung thú mới vừa tiến vào trái đất đều là hung thú cấp thấp, chuyện này đã khiến cho nhân loại có được cơ hội sinh tồn.

    Trải qua sự nghiên cứu của rất nhiều nhà khoa học, nhân loại đã phát hiện ra vật chất thần bí mới xuất hiện trên trái đất có thể lợi dụng được, thế là có một loại nghề nghiệp mới tinh xuất hiện ——Võ Giả!

    Rèn luyện thể chất, hấp thu nguyên khí, đánh vỡ cực hạn nhân thể, trở thành Võ Giả.

    Cùng lúc đó, thiên phú của nhân loại cũng được mở ra. Nhưng chỉ có một phần nhỏ nhân loại có thể nắm giữ thiên phú, mà thường thấy nhất chính là thiên phú tu luyện, thiên phú tu luyện sẽ quyết định một người cuối cùng có thể đạt được thành tựu như thế nào, mà ngoại trừ thiên phú tu luyện, còn có những loại thiên phú khác, ví dụ như các loại thiên phú hỏa diễm, thiên phú Hàn Băng, thiên phú chiến đấu, vân vân.

    Dựa vào Võ Giả và thiên phú, nhân loại dần dần có thể chống lại cùng với hung thú, nhưng một phần lớn lãnh thổ trên trái đất đều bị hung thú chiếm lĩnh, loài người chỉ có thể chiếm một phần lãnh thổ rất nhỏ, thiết lập một số căn cứ sinh tồn.

    Đáng nhắc tới là, trái đất bây giờ lại to lớn hơn trái đất trước đó gấp nhiều lần, dường như ở dưới sự ảnh hưởng của nguyên khí, trái đất đã mở rộng ra hàng trăm lần.

    "Nguyên khí, thiên phú, hung thú, một cái thế giới thật là đặc sắc!" Diệp Thiên hít vào một hơi thật sâu, chợt cười cười.

    Có lẽ, có thể được đi tới cái thời đại này đối với hắn mà nói cũng không tệ, nhưng rất nhanh, sắc mặt của hắn liền trở nên nặng nề.

    "Vết nứt không gian xuất hiện, nguyên khí giáng lâm, vào đêm hôm đó trên trái đất chỉ có một số ít người thức tỉnh thiên phú, thiên phú tu luyện là bẩm sinh, không cần thức tỉnh, nhưng những thiên phú khác lại có thể thức tỉnh, nhưng chuyện này đối với nhân loại ở thời điểm đó mà nói, thức tỉnh thiên phú không phải là chuyện tốt, mà là tai nạn, bởi vì không có nhục thân cường đại tương ứng, thức tỉnh thiên phú chính là tự sát, căn cứ theo ghi chép, lúc ấy có rất nhiều người vì thức tỉnh thiên phú cường đại khiến cho nhục thân bị phá huỷ, hoặc là chết, hoặc là tàn phế."

    "Dường như, mình vào lúc ấy cũng bởi vì thức tỉnh một loại thiên phú nào đó, cho nên cả người mới...nổ tung!"

    Diệp Thiên có thể khẳng định, bản thân lúc ấy đã hấp thu vô số nguyên khí, cả người nổ tung, cho nên mới tử vong.

    "Ta vào lúc đó không biết đã thức tỉnh loại thiên phú nào, dĩ nhiên lại làm cho thân thể nổ tung, tuy nói nhân loại ở một trăm năm trước bởi vì thân thể không thích ứng được với nguyên khí, nếu đột nhiên thức tỉnh thiên phú sẽ không chịu được, nhưng những người khác coi như không thể thừa nhận lực lượng do thức tỉnh thiên phú mang đến, nhiều lắm thì chỉ đứt mạch máu mà chết hoặc là tàn phế, có thể tưởng tượng được lúc đó thiên phú mà mình thức tỉnh tất nhiên là vô cùng nghịch thiên, đáng tiếc là đã xuyên việt rồi, không cách nào biết được đó là loại thiên phú gì!" Diệp Thiên có một chút tiếc nuối.

    Sau khi sửa sang lại tin tức của kiếp trước cùng với cái thời đại này, Diệp Thiên mới chậm rãi dò xét thân thể bây giờ của mình. Cỗ thân thể này mới 15 tuổi, đặt ở thời đại nguyên khí, là thời kỳ vừa vặn để tiến hành tu luyện.

    Thân thể trước 15 tuổi còn chưa phát dục hoàn chỉnh, không quá thích hợp để tu luyện, ngoại trừ một số Đại gia tộc lợi dụng một số bảo vật trân quý thúc đẩy thân thể trưởng thành sớm, mới có thể tu luyện.

    Có thể nói, 15 tuổi là thời kỳ hoàng kim để tu luyện, một khi vượt quá 20 tuổi mới tiến hành tu luyện, cho dù có thiên phú cao cỡ nào, thành tựu trong tương lai cũng hết sức có hạn.

    "May mắn đây không phải là thân thể của một ông già, nếu không mình liền thảm rồi."

    "Không tốt..."

    Sắc mặt của Diệp Thiên đột nhiên đại biến, hắn từ bên trong ký ức rốt cục cũng nhớ tới nguyên nhân vì sao nguyên chủ nhân lại chết, là bởi vì thiên phú. Thiên phú của cỗ thân thể này vô cùng thấp!

    Thiên phú Yếu Kém!

    Ở cái thời đại này, thiên phú trọng yếu nhất chính là thiên phú tu luyện, mà thiên phú tu luyện theo thứ tự từ thấp đến cao là thiên phú Yếu Kém, thiên phú Thấp, thiên phú Sơ đẳng, thiên phú Trung đẳng cùng với thiên phú Cao đẳng, nghe nói ở phía trên thiên phú Cao đẳng còn có thiên phú càng cao hơn, nhưng đây không phải là bí mật mà Diệp Thiên có thể biết được.

    Bất luận một kẻ nào chỉ cần tròn 15 tuổi, liền có thể mua sắm được một viên đá thiên phú để kiểm tra thiên phú của bản thân, nhưng chỉ giới hạn kiểm tra thiên phú tu luyện, những loại thiên phú khác cần phải có đá thiên phú mang theo thuộc tính đặc biệt của những loại thiên phú đó mới có thể kiểm tra được.

    Nguyên chủ nhân chính là sau khi vừa tròn 15 tuổi, liền hưng phấn đi mua một viên đá thiên phú đi về kiểm tra thiên phú trong gian phòng của mình, kết quả là sau khi phát hiện ra mình chỉ có thiên phú Yếu Kém, ở dưới sự tuyệt vọng đột tử mà chết, lúc này mới tiện nghi cho Diệp Thiên xuyên việt đến.

    "Moá, thiên phú Yếu Kém, đây là thiên phú tu luyện rác rưởi nhất, ngay cả việc trở thành Võ Giả đều không có bất kỳ một sự hy vọng nào a!" Diệp Thiên cũng tuyệt vọng.

    Võ đồ cùng với Võ Giả là hai cái cảnh giới tu luyện thấp nhất, mà võ đồ kỳ thật cũng không được tính là cảnh giới chân chính, Võ Giả mới được xem là cảnh giới chân chính thứ nhất, nắm giữ lực lượng 1000 cân liền có thể trở thành Võ Giả.

    Nhưng muốn trở thành Võ Giả, thì điều kiện thấp nhất là bản thân phải nắm giữ thiên phú Thấp.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/4/20
    Buồn, Dạ Tâm and banhdacua25 like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 2: Thiên phú ẩn tàng
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Thiên phú Thấp so với thiên phú Yếu Kém cao hơn một cấp bậc, nhưng cả một đời bất quá cũng chỉ có thể miễn cưỡng trở thành Võ Giả sơ kỳ mà thôi, nhưng nói chung, thiên phú Thấp tối thiểu còn có một tia hy vọng, một khi trở thành Võ Giả, coi như là Võ Giả sơ kỳ, cũng được coi như là một đại nhân vật, có thể áp đảo ở phía trên người bình thường.

    Nhưng nếu nắm giữ thiên phú Yếu Kém thì lại khác, coi như tu luyện cả một đời cũng chỉ là võ đồ, đây là do thiên phú hạn chế.

    "Nếu có thể cải biến thiên phú thì tốt biết mấy!" Diệp Thiên an ủi bản thân.

    "Cốc cốc cốc! ! !" Từng đợt thanh âm gõ cửa vang lên.

    "Anh ơi, anh có ở bên trong hay không?" Giọng nói của một thiếu nữ trẻ tuổi truyền tới ở bên ngoài cửa phòng.

    Diệp Thiên biết rõ, đây là em gái Diệp Vũ ở kiếp này của hắn, năm nay mới 13 tuổi. Diệp Thiên mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy một thiếu nữ khả ái như là búp bê.

    "Anh ơi, thiên phú của anh là như thế nào?" Diệp Vũ hiếu kỳ hỏi.

    Thiên phú của mỗi người là bí mật, trừ phi là người thân nhất, những người khác nếu như hỏi thăm thì chính là khiêu khích, dù sao thì người nào cũng không muốn thiên phú của bản thân bị người khác biết rõ, ví dụ như một số người có thiên phú cao, một khi bị người khác biết thiên phú cụ thể, nói không chừng sẽ dẫn đến chuyện ám sát.

    Ở cái thế giới này, sự tình dạng này không phải là chưa từng phát sinh qua. Cho nên, bất luận kẻ nào cũng đều không được hỏi thăm thiên phú của người khác.

    Bất quá, Diệp Thiên tự nhiên sẽ không trách tội em gái của mình.

    "Tiểu Vũ à, thiên phú của anh rất không tệ, trong tương lai tuyệt đối có thể trở thành Võ Giả vĩ đại!" Diệp Thiên chăm chú nhìn tiểu Vũ, mỉm cười, nhưng bên trong tiếng cười lại tràn đầy sự đắng chát.

    Nhưng sau một khắc, con ngươi của hắn liền co rụt lại, bị chấn kinh! Chỉ thấy có một cái màn ảnh giả lập hiện bên trên võng mạc của hắn.

    Nhân loại: Diệp Vũ

    Thiên phú tu luyện: Thấp

    Thiên phú Hàn Băng: Sơ đẳng (chưa thức tỉnh)

    "Cái tình huống này là như thế nào?" Diệp Thiên có chút không hiểu ra sao, nhìn qua còn tưởng rằng là ảo giác, nhưng cuối cùng hắn lại có thể khẳng định, tất cả những thứ trước mắt cũng không phải là ảo giác.

    Số liệu biểu hiện bên trên võng mạc là tồn tại chân thật, không phải là ảo giác.

    "Ồ, cái này có lẽ là thiên phú ẩn tàng của mình!" Diệp Thiên trầm tư một chút, liền nghĩ ra nguyên nhân.

    Diệp Vũ bây giờ chỉ mới có 13 tuổi, còn chưa đến tuổi tác tu luyện, nhưng thiên phú tu luyện từ một khắc ra đời liền xuất hiện, cho dù Diệp Vũ nắm giữ thiên phú tu luyện rất là bình thường, về phần thiên phú Hàn Băng, đây là một loại thiên phú nằm ngoài thiên phú tu luyện, mười phần hiếm thấy, vạn người không có được một, sau này nếu như có thể thức tỉnh tuyệt đối sẽ có thể nghiền ép đối thủ đồng giai, thậm chí có thể vượt cấp khiêu chiến.

    "Sau khi trở thành Võ Giả, là có thể hấp thu nguyên khí, những thiên phú ẩn tàng khác mới có thể chậm rãi thức tỉnh, nhưng số người có thiên phú khác lại quá ít, không nghĩ đến em gái của mình dĩ nhiên lại nắm giữ thiên phú Hàn Băng hiếm thấy."

    "Bất quá, thiên phú của mình chính là có thể nhìn thấy thiên phú của những người khác hay sao?" Diệp Thiên cảm giác được thiên phú của bản thân tuyệt đối sẽ không đơn giản như thế.

    Rất nhanh, hắn tiến hành thí nghiệm một vài thứ, vào thời điểm hắn đụng vào người của em gái mình, liền phát hiện ra bên trong màn ảnh giả lập liền xuất một chữ 'sao chép' ở phía sau thiên phú tu luyện của tiểu Vũ.

    Nói một cách khác, hắn có thể sao chép thiên phú của em gái mình. Bất quá bởi vì thiên phú Hàn Băng chưa thức tỉnh, cho nên Diệp Thiên sẽ không có cách nào sao chép.

    "Có muốn sao chép hay không?" Đối mặt với cái lựa chọn này, Diệp Thiên tự nhiên không muốn.

    Thiên phú Thấp mặc dù mạnh hơn rất nhiều so với thiên phú Yếu Kém, nhưng cũng là rác rưởi a, coi như sao chép cũng không có tác dụng gì. Đuổi em gái ra khỏi phòng, Diệp Thiên ngồi ngây ngốc ở trong phòng kiểm tra loại thiên phú này của mình.

    "Ta có thể nhìn thấy thiên phú của em gái, hẳn là cũng có thể nhìn thấy thiên phú của bản thân a?" Diệp Thiên suy tư.

    Thế là, Diệp Thiên đem lực chú ý đặt lên trên người của mình. Rất nhanh, bên trên võng mạc đã xuất hiện số liệu liên quan tới tình huống bản thân.

    Nhân loại: Diệp Thiên

    Thiên phú tu luyện: Yếu Kém

    Chỉ có một dòng Thiên phú tu luyện: Yếu đơn giản, điều này nói rõ Diệp Thiên ngoại trừ thiên phú tu luyện Yếu Kém, thì không có thiên phú ẩn tàng nào khác, dùng lời nói của cái thời đại này, chính là tiêu chuẩn của phế vật, vẻn vẹn chỉ có thiên phú tốt hơn so với người bình thường một tia mà thôi.

    "Hiện tại mình đã biết rõ ràng tình huống cơ bản, đây có thể là loại năng lực thần kỳ đã khiến cho mình bạo thể mà chết ở kiếp trước, đã xuyên việt cùng một chỗ với mình đến đây. Loại thiên phú này hẳn được gọi là thiên phú Sao Chép, có thể sao chép thiên phú của những người khác, về phần sao chép thiên phú của người khác xong, có thể dung hợp được với thiên phú của bản thân hay không, chuyện này cần phải thí nghiệm một chút. Mặt khác, muốn sao chép thiên phú của đối phương thì lại cần phải đụng vào người, chuyện này có hơi phiền toái, nhưng có lẽ về sau sẽ xuất hiện biến hóa cũng không nhất định!"

    Sau khi làm rõ những điểm này, Diệp Thiên liền có một cái kế hoạch, đó chính là sao chép thiên phú tu luyện của vị thiên tài nào đó, nếu không dựa vào thiên phú Yếu Kém của bản thân hắn, dùng cả một đời cũng đừng hòng tu luyện tới cấp độ Võ Giả.

    Mà nếu không trở thành Võ Giả, cuộc sống sau này cũng sẽ không quá tốt.

    Một năm trước cha mẹ của Diệp Thiên đã chết ở trong miệng của hung thú, bây giờ cái gia đình này chỉ có hắn cùng với em gái của mình, đây cũng là hiện trạng của rất nhiều gia đình, dù sao thì nhân loại muốn sinh tồn ở cái thời đại này vẫn như cũ rất gian nan, mỗi thời mỗi khắc đều có người tử vong, không biết có bao nhiêu gia đình cửa nát nhà tan.

    Căn nhà hiện tại mà Diệp Thiên đang sống ở trong một cái căn cứ cỡ nhỏ, có tên là căn cứ Lâm Hải, toàn bộ căn cứ có hết thảy 30 vạn người, trong đó đại khái chỉ có hơn một ngàn Võ Giả, mà Võ Giả lại nắm giữ quyền hạn mà người bình thường không có.

    Cha mẹ của Diệp Thiên chính là Võ Giả, chỉ tiếc là đã chết trong một lần thực hiện nhiệm vụ ở nơi dã ngoại, nhưng cho dù đã chết đi, căn cứ cũng sẽ cung cấp cho gia đình Diệp Thiên một khoản đãi ngộ nhất định, ví dụ như trước khi 15 tuổi có thể được nhận trợ cấp của căn cứ, có thể bảo đảm được cuộc sống của mình.

    Nhưng nếu như vượt qua 15 tuổi mà nói, vậy sẽ mất đi khoản trợ cấp. Diệp Thiên đã đạt đến 15 tuổi, bởi vì vậy mà đã mất đi khoản trợ cấp, chỉ có em gái Diệp Vũ là còn được căn cứ trợ cấp, nhưng cũng chỉ đủ để nuôi sống một người.

    Hai người còn nhỏ tuổi, căn bản là không có cách nào kiếm tiền, thậm chí là vì tiết kiệm tiền, hắn và em gái Diệp Vũ cũng đã bỏ học từ sớm.
     
    Buồn, Dạ Tâm and banhdacua25 like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)