FULL Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn - FULL 1981C

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Nhất Niệm Vĩnh Hằng
    Tác Giả: Nhĩ Căn
    Chương 301: Trùng quan giận dữ

    Nhóm Dịch: HTP
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    “Đỗ Huyết Mai, bất kể kết quả cuộc chiến này thế nào, thì bây giờ… ngươi cũng phải chết!”

    “Giết Đỗ Huyết Mai địa mạch chín lần đỉnh phong này, chính là diệt một Vô Cực Tử nữa của Huyết Khê Tông!!”

    “Đỗ Huyết Mai, hồi trước ngươi giết chết sư đệ của ta, có bao giờ nghĩ có ngày hôm nay hay không!” bốn tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ này có người vì để lập công, có người vì để báo thù, đều quyết tâm phải giết Huyết Mai.

    Huyết Mai phun máu, trong máu còn có lẫn một ít màu đen, rõ ràng là bị trúng độc, đối với Huyền Khê Tông hiện nay,vốn đã thâu tóm được hơn phân nửa Đan Khê Tông, thì độc cũng trở thành một loại lợi khí của họ!

    Huyết Mai khẽ cười tuyệt vọng, phụ thân đang đấu với lão tổ Huyền Khê Tông, không thể phân tâm cứu cô, các Huyết Phách và Thái Thượng Trưởng Lão cũng đang phải giao chiến sinh tử, chiến trường quá lớn, làm sao để mắt nhìn hết được, mà dù có thấy, thì cũng bị kình địch Huyền Khê Tông cuốn lấy, không thể nào tới cứu được cô.

    Mà cô cũng không muốn phụ thân bởi vì mình mà phân tâm, chỉ là chí bảo cô mang theo mấy tháng nay không ngừng chiến đấu, đã bị tiêu hao quá nhiều, không dùng được nữa, mà cô thì cũng đã quá mệt mỏi, cả người lảo đảo, ánh mắt đã bắt đầu mơ hồ.

    “Phải chết ở đây sao…” Huyết Mai cười, nghiến răng tiếp tục bấm pháp quyết, trên mu bàn tay của cô có một vệt nhàn nhạt giống như vết sẹo…

    Tử vong Âm Ảnh, điên cuồng được tung ra.

    Đây chính là cảnh Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy…

    Trong đầu Bạch Tiểu Thuần giờ chỉ có một suy nghĩ, chính là…

    Cứu Huyết Mai!!

    Nhưng từ chỗ hắn tới chỗ Huyết Mai xa hơn ngàn trượng, ở giữa có rất nhiều khôi lỗi của Huyền Khê Tông đang chiến đấu chặn đường, hắn muốn xông ngay tới đó, là không có khả năng!

    Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời thét dài.

    “Trung phong tu sĩ, tới đây!” Bạch Tiểu Thuần hóa thân Thiên Yêu, nhảy vọt lên, giọng ầm ầm vang vọng khắp nơi.

    Huyết khí nồng đậm từ cơ thể hắn bùng phát, tạo thành một cái cột huyết sắc đâm vào mây xanh.

    Những người được dính ảnh hưởng của cột huyết khí đó mạnh nhất chính là tu sĩ Trung phong, bởi vì Bạch Tiểu Thuần là Trung Phong Huyết Tử!

    Tất cả tu sĩ Trung Phong trên chiến trường đều rực lên một cảm giác, là muốn đi tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần!

    Cảm giác này rất mạnh, không đè xuống được, đồng thời tu vi chiến lực của họ đang không ngừng được kéo lên!

    Trong chớp mắt, liền có không ít Trung phong tu sĩ rời khỏi khu vực của mình, chạy về hướng Bạch Tiểu Thuần, sau đó là cơn bão Trung phong tu sĩ rào rào bay tới!

    Huyết khí của họ tuôn ra, bay về phía Bạch Tiểu Thuần, vờn quanh Thiên Yêu thân của hắn, ngưng tụ thành một thanh huyết kiếm!

    Bạch Tiểu Thuần hít sâu, lao nhanh tới trước, tốc độ cực nhanh, kéo theo một đoàn Trung phong tu sĩ ào ạt bay theo.

    Nhìn từ xa, xung quanh Thiên Yêu thân của Bạch Tiểu Thuần đều là Trung phong đệ tử, là huyết khí cuồn cuộn ầm ào như huyết hải. Bạch Tiểu Thuần đạp trên huyết hải bay đi, cảnh này hiện ra rất nổi bật trên chiến trường, Thiết Đản từ xa gầm lên, chiến thú cũng theo nhau gào rống, vô cùng hoành tráng.

    Nhiều Linh Khê Tông tu sĩ thấy vậy, nhiệt huyết sôi trào, bay tới gia nhập, khiến tu sĩ bay theo xung quanh Bạch Tiểu Thuần lên tới mấy ngàn người, như một thanh đao to sắc, chém xả xuyên qua chiến trường!

    Các lão tổ đều phải hít sâu.

    Huyết Khê Tông và Linh Khê Tông, tuy đã dung hợp sơ bộ, tuy một số đệ tử đã thành bằng hữu, nhưng về mặt tổng thể vẫn còn phân biệt với nhau, mỗi phe tự xử.

    Nên chiến lực tổng thể hai tông xuất ra trong trận chiến không được tới một nửa.

    Đây cũng là lý do Huyền Khê Tông vốn lẽ ra đã phải thua từ sớm mà vẫn còn giằng co được tới bây giờ, chuyện này lão tổ hai tông Huyết Linh đều hiểu, nhưng chưa tìm ra cách thay đổi, vì thời gian hai tông dung hợp là quá ngắn.

    Nhưng hôm nay Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, hắn chỉ thét dài một tiếng, bùng ra huyết khí, đã mang tới sự thay đổi hoàn toàn khác biệt!

    Chỗ của hắn, Huyết Khê Tông chiến lực gia tăng, Linh Khê Tông chiến thú sục sôi, ai cũng muốn đi theo hắn, toàn lực mà chiến.

    Nhờ hắn, hiện giờ tất cả tu sĩ Huyết Khê Tông đều được tăng nhanh chiến lực, bất kể là tu vi gì, cũng chẳng phân biệt đấy là nội môn, ngoại môn, đệ tử hay lão tổ!

    Cả Huyết Khê Tông đều được tăng ba thành chiến lực, khiến Huyết Khê Tông rầm rĩ hoan hô, Linh Khê Tông dù không được như vậy, nhưng thấy Huyết Khê Tông điên cuồng, cũng không chịu thua kém, bung ra tất cả chiến lực mình có!

    Tu sĩ hai tông không ngừng bay tới đi theo Bạch Tiểu Thuần, khiến số lượng người xung quanh hắn từ mấy ngàn người nhanh chóng tăng lên thành trên vạn người!

    Nhưng vẫn không ngừng có tu sĩ bay tới, nhất là Huyết Khê Tông tu sĩ, bởi vì ở gần Bạch Tiểu Thuần, họ sẽ càng mạnh mẽ!

    Trên chiến trường, cách để bảo vệ tính mạng có rất nhiều, nhưng bản thân cường hãn, tuyệt đối là một cái cực mạnh trong số đó!

    “Hắn… Chính là Bạch Tiểu Thuần?!”

    “Chính là người này… Đã gây nên cuộc chiến này?”

    “Thiên Diện Tử lão tổ từng nói, nếu Bạch Tiểu Thuần chết, liên minh Linh Khê Tông Huyết Khê Tông sẽ lập tức tan vỡ!!”

    Khoảng cách hơn ngàn trượng với Huyết Mai chỉ sau một khoảnh khắc ngắn ngủi đã được thu ngắn lại cực nhanh!

    Huyết khí tụ quanh hắn càng lúc càng nhiều, hình dáng thanh đại kiếm đã sắp thành hình!

    Huyết Mai cũng nghe thấy được tiếng ầm ĩ sau lưng, cảm nhận được tu vi trong người khôi phục được một ít, chiến lực cũng tăng lên không ít, miễn cưỡng đủ để giao thủ với bốn tu sĩ Huyền Khê Tông Trúc Cơ, trong khi bốn người Trúc Cơ tu sĩ của Huyền Khê Tông thì kinh hãi, họ không biết quan hệ của Huyết Mai với Bạch Tiểu Thuần, nên nhìn cái thanh thế kia mà bối rối, cuối cùng quyết định dùng toàn lực, thi triển đòn mạnh nhất, quyết giết Huyết Mai trong thời gian nhanh nhất, để còn kịp tản ra, tránh phong mang của Bạch Tiểu Thuần đang hướng thẳng tới.

    Một người huyễn hóa ra một con hắc long, một người hóa ra thêm một cái phân thân, hai người còn lại thì rút trọng bảo, một người là một sợi dây thừng, người còn lại là một ngọn nến màu đen!

    “Đỗ Huyết Mai, đi chết đi!!”

    Hắc Long gầm lên lao tới, phân thân ở phía sau cầm Cự Kiếm chém xuống, dây thừng bay tới siết lại, ngọn nến tự cháy, tỏa ra làn khói bay tới gần.

    Huyết Mai lại phun một búng máu, bị con hắc long tông thẳng vào người, loạng choạng lùi lại, phân thân đã tới gần, Huyết Mai bấm pháp quyết, không tiếc cắn trả, tay phải chỉ một cái, một bông hoa mai mơ hồ xuất hiện, va chạm với phân thân, oanh một tiếng, phân thân toái diệt, nhưng Huyết Mai cũng bị hất văng đi.

    Dây thừng đã bay tới, làn khói nến cũng chỉ còn cách cô không đến ba trượng!

    Tầm mắt Huyết Mai đã mơ hồ, thời gian như chậm hẳn lại, cô chợt nhớ tới rất nhiều chuyện cũ… Đột nhiên, cô loáng thoáng nghe thấy một tiếng gầm phẫn nộ và lo lắng.

    Bạch Tiểu Thuần nhảy vọt lên, vung tay tóm lấy thanh huyết sắc đại kiếm đã hoàn toàn thành hình sau lưng, chém thẳng về phía bốn tu sĩ Trúc Cơ của Huyền Khê Tông!

    “Chết!!”​
     
    buinhi99, quangvd, Henesys and 13 others like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Nhất Niệm Vĩnh Hằng
    Tác Giả: Nhĩ Căn
    Chương 302: Dương uy trên chiến trường

    Nhóm Dịch: HTP
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    Kiếm dài cả trăm trượng, như muốn rạch cả bầu trời, vẽ ra một đường cong kinh thiên, như mở cả hư không, toái diệt không gian, tạo thành một tiếng rít sắc bén như vô số Lệ Quỷ thét lên, làm bốn tu sĩ Trúc Cơ Huyền Khê Tông chấn động cả tâm thần, trong đầu như bị một bàn tay thò vào bóp mạnh.

    Bốn người đau đớn, thất khiếu chảy máu, sợ hãi vội vàng lùi ra sau, phát ra tu vi tới cực hạn để chống đỡ huyết kiếm.

    Thời gian như chậm lại, thanh đại kiếm hạ xuống, va vào tu sĩ thứ nhất, người này kêu lên đau đớn, lấy ra rất nhiều chi bảo phòng hộ để bảo vệ bản thân, nhưng tất cả đều bị chém vỡ, thanh đại kiếm không chút dừng lại, tiếp tục hạ xuống chém bay đầu tu sĩ.

    Kiếm này quá lớn, tu sĩ lại quá nhỏ, sau khi bị chém, thân hình tu sĩ cũng bị tan ra, hóa thành huyết vụ!

    Cả thân hình, cả Linh Hồn, túi trữ vật và các loại vật phẩm trong đó đều trở thành huyết vụ!

    Sau đó là người thứ hai, người thứ ba, hai người này cũng hóa thành huyết vụ giống hệt người thứ nhất.

    Người cuối cùng có tu vi cao nhất, Trúc Cơ Đại viên mãn, lấy ra một cái ngọc giản tỏa ánh sáng lóng lánh, tản ra sức mạnh truyền tống bọc lấy người hắn, định truyền tống bỏ chạy.

    Đại kiếm hạ xuống, người tu sĩ biến mất, không biết là hắn biến mất trước, hay bị đại kiếm hóa thành huyết vụ, tóm lại huyết kiếm lúc bổ xuống đất, mặt đất nổ vang, nghiến lên ken két, xuất hiện một cái rãnh dài rộng cả trăm trượng.

    Bạch Tiểu Thuần thở một hơi dài nhẹ nhõm, mặc kệ tên tu sĩ đã trốn thoát, quay sang nhìn Huyết Mai, Huyết Mai cũng đang nhìn hắn, ánh mắt phức tạp, sau đó bất tỉnh.

    Bạch Tiểu Thuần nhìn ra Huyết Mai mặc dù thương thế không nhẹ, nhưng không đến nỗi mất mạng, với thân phận của cô, đương nhiên sẽ được cung cấp linh dược tốt nhất.

    Hắn cũng biết, kiểu gì thì cũng phải đến khi cuộc chiến kết thúc, mới tới thăm hỏi chuyện cô được, chứ giờ thì không.

    “Để xem ngươi có nói là bế quan được nữa hay không.” Bạch Tiểu Thuần trong lòng vui vẻ, quay người nhìn về phía hùng thành.

    Ngay lúc hắn nhìn tới, người tu sĩ cuối cùng cũng được truyền tống, xuất hiện trên hùng thành, sắc mặt dữ tợn, tim đập thình thịch, hô hấp hỗn loạn.

    “Bạch Tiểu Thuần, thù này ta nhớ kỹ, muốn giết ta, không dễ dàng như vậy!! Ngươi hãy cẩn thận, chỉ cần một khắc không cẩn thận, ta sẽ giết ngươi!” tu sĩ kia gào lên trong lòng, cố gắng đè xuống sự sợ hãi do nhát kiếm kia của Bạch Tiểu Thuần.

    Hắn đang định đi vào trong thành, thì thấy những tu sĩ bên trong đang nhìn hắn đầy hoảng sợ.

    “Các ngươi…” tu sĩ sững sờ, bỗng cảm thấy mi tâm đau đau, đưa tay lên sờ, thấy đầy máu tươi, hắn run lên sợ hãi, mở miệng định nói, thì từ mi tâm của hắn, xuất hiện một đường nứt nhanh chóng xẻ dọc xuống thân hình, sau đó, cả cơ thể bị chia làm hai nửa!

    Thì ra, hắn dù được truyền tống đưa đi, nhưng vẫn bị chậm, không kịp chạy trước khi đại kiếm chém xuống, mà là chạy ngay khi đại kiếm chém xuống…

    Các tu sĩ đi theo Bạch Tiểu Thuần im lặng mấy giây, sau đó tung hô vang trời.

    “Thiếu tổ!!”

    “Huyết chủ!!”

    Thanh âm ầm ĩ vang dội, những tu sĩ ở rất xa không biết tới chuyện này cũng dần nghe thấy, khí thế của tu sĩ hai tông trên chiến trường tăng mạnh, sôi trào.

    Huyền Khê Tông bị đẩy lùi lại hơn nửa chiến trường…

    Thấy cơ hội đã tới, lão tổ hai tông Linh Huyết vung tay áo, ra lệnh.

    “Quyết chiến… Huyền Khê Tông!!”

    “Tổng tiến công!!”

    Các Thái Thượng Trưởng Lão, Huyết Phách và danh sách truyền thừa làm gương xông lên trước nhất, đại quân hơn mười vạn tu sĩ ào ạt kéo theo sau, thế như chẻ tre!

    Cuộc giết chóc đã phát triển đến thời khắc kịch liệt nhất, các lão tổ Huyền Khê Tông đều nhìn ra, mấu chốt của việc này, chính là… Bạch Tiểu Thuần!

    “Bạch Tiểu Thuần chết, mọi việc đều sẽ được giải quyết!!”

    “Giết Bạch Tiểu Thuần!!” lão tổ Huyền Khê Tông biết mình không thể xông tới tự ra tay với Bạch Tiểu Thuần, cho nê…

    “Không tiếc bất cứ giá nào, dù phải dùng mạng sống của đệ tử Trúc Cơ để đổi, cũng phải giết chết Bạch Tiểu Thuần!” một thiết lệnh truyền xuống, tu sĩ Huyền Khê Tông, có người chần chờ, có người lùi bước, nhưng vẫn có một phần Trúc Cơ tu sĩ gầm lên, từ khắp nơi trên chiến trường bay về phía Bạch Tiểu Thuần.

    Những con khôi lỗi giáp đen, những kiếm trận trên bầu trời cũng tham gia, dù rằng nhiệm vụ chính của kiếm trận là bảo vệ, không để tu sĩ Kết Đan của hai tông Linh Huyết phá được trận pháp, nhưng bây giờ cũng bất chấp, phân ra sức mạnh mạnh nhất, xông tới công kích Bạch Tiểu Thuần.

    Bạch Tiểu Thuần vội vọt đi, hắn vừa lao ra, chỗ hắn vừa đứng đã bị mấy chục thanh đại kiếm giao thoa xiên xéo bay qua.

    Bạch Tiểu Thuần run người, ở đây nguy hiểm quá! Kiếm trận trên không trung không ngừng tỏa ánh sáng, tu sĩ Huyền Khê Tông lại đang từ khắp các phía đánh tới, làm hắn đỏ mắt, rống vang.

    “Sát!!” Hắn như lại trở về Lạc Trần Sơn Mạch, trở về Vẫn Kiếm Thâm Uyên, sát khí bùng phát, xông tới va mạnh vào một con khôi lỗi giáp đen vừa tới gần, tử khí hóa đỉnh cùng lúc đập xuống, tay phải Bạch Tiểu Thuần thi triển Toái Hầu Tỏa, như tia chớp bóp mạnh vào cổ con khôi lỗi.

    Két một tiếng, đầu khôi lỗi văng ra, nó còn chưa kịp lùi lại, Bạch Tiểu Thuần đã nhảy lên, tóm lấy con khôi lỗi, trùm lên người.

    Hắn vừa làm xong, mấy chục thanh đại kiếm đã từ trên không lao xuống, đâmv ào con khôi lỗi giáp đen, con khôi lỗi bị vỡ thành nhiều mảnh, tất cả tu sĩ Huyền Khê Tông bên trong đều mất mạng.

    Bạch Tiểu Thuần thở hồng hộc, xông về hướng hùng thành, xung quanh hắn là mấy vạn tu sĩ đi theo!

    “Theo ta, hạ thành!” Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn tức giận, gào thét vang trời.​
     
    buinhi99, quangvd, Dạ Tâm and 13 others like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Nhất Niệm Vĩnh Hằng
    Tác Giả: Nhĩ Căn
    Chương 303: Chiến Lâm Mộ

    Nhóm Dịch: HTP
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    Để Huyền Khê Tông kiếm trận ra tay được những hai lần, đây là một nỗi nhục với các Thái Thượng Trưởng Lão, Huyết Phách và truyền thừa của Huyết Khê Tông và Linh Khê Tông!

    Nhất là Huyết Khê Tông, tầm quan trọng của Bạch Tiểu Thuần trong cuộc chiến hôm nay đã cực kỳ rõ ràng, đã giúp tu vi chiến lực của họ đều tăng lên không ít, nếu hắn chết, Huyết Khê Tông cũng sẽ bị đánh về nguyên hình, làm sao họ để xảy ra điều đó được! Thế nên Thái Thượng Trưởng Lão và Huyết Phách Huyết Khê Tông đua nhau xuất tuyệt chiêu, chẳng những bức lui đối thủ Huyền Khê Tông cùng giai, mà còn xông về phía kiếm trận!

    Tu sĩ Kết Đan của Linh Khê Tông cũng cùng cảm xúc, Lý Thanh Hậu cũng ở trong đó, lúc trước trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần hai lần hung hiểm, trong lòng của hắn lo lắng, lúc này mắt rực sát khí, vung mạnh tay, thảo mộc xung quanh biến ảo, bắn thẳng vào trận pháp.

    Tu sĩ Kết đan hai tông Linh huyết cường lực ép xuống, cường giả Kết Đan của Huyền Khê Tông không ngừng bại lui, kiếm trận không thể tiếp tục phân tâm công kích Bạch Tiểu Thuần, mà dồn toàn lực cố gắng chống đỡ.

    Áp lực của Bạch Tiểu Thuần giảm hẳn, nhưng hắn là người thù dai… nguy hiểm hai lần, làm hắn điên tiết, dù biết đây là chiến tranh, không có đúng hay sai, chỉ có sống hoặc chết, nhưng hắn lại là người sợ chết.

    “Là đám các ngươi muốn giết ta trước… Coi thường người ta quá mức, lão tổ các ngươi ra tay với ta, ngay cả tông môn đại trận của các ngươi cũng muốn giết ta!” Bạch Tiểu Thuần vọt tới, cùng mấy vạn tu sĩ xung quanh nghiền ép ra một con đường, họ đi đến đâu, Huyền Khê Tông không thể chống đỡ, không ngừng lùi lại.

    Ở những khu vực khác, dù không khoa trương như chỗ Bạch Tiểu Thuần, nhưng đều là chiếm ưu thế, không ngừng ép sát vào, kết quả bại vong của Huyền Khê Tông đã không còn đường nghịch chuyển.

    Không ít tu sĩ Huyền Khê Tông quyết định không đánh nữa, nhưng họ không chọn đầu hàng vì sơn môn Huyền Khê Tông vẫn còn, nếu sơn môn tan vỡ… vậy tới lúc đó, quy hàng… sẽ là lựa chọn duy nhất, còn hơn mất mạng!

    Thế nên không ít tu sĩ còn nghĩ, hy vọng chiến tranh chấm dứt sớm chút, hai tông Linh huyết đánh hạ sơn môn sớm chút…

    Vì chẳng có bao nhiêu người muốn chọn lựa tự sát khi thua trận!

    Đột nhiên, từ trong màn sáng phòng hộ của hùng thành, có rất nhiều tu sĩ bay ra.

    Những tu sĩ này là lực lượng hậu bị của Huyền Khê Tông, giờ đã đến lúc sinh tử tồn vong, không cần tiếp tục giữ lại nữa, nên lao ra hết, tuy chỉ có mấy vạn người, nhưng vẫn hừng hực khí thế, không ít khôi lỗi giáp đen bay thẳng tới chỗ Bạch Tiểu Thuần.

    Song phương va chạm với nhau, tiếng gào rú, tiếng thuật pháp thi triển, ánh sáng pháp bảo thi nhau nở rộ.

    Bạch Tiểu Thuần nhảy lên, tông thẳng vào hai cái khôi lỗi giáp đen, Hám Sơn Chàng, Toái Hầu Tỏa, tử khí đại đỉnh, huyết kiếm cùng xài, một đường chém giết, tóm lấy đầu con khỗi lỗi, đập mạnh vào đầu mình.

    Oanh oanh oanh!

    Con khôi lỗi run rẩy, tu sĩ bên trong kêu rên thảm thiết, tiếng gãy vỡ vang lên.

    Bạch Tiểu Thuần mặc kệ con khôi lỗi thứ hai công kích, tiếp tục xử lý con khôi lỗi kia, sau bảy tám lần công kích, con khôi lỗi kia vỡ thành mấy mảnh, hắn mới xoay người nhìn con khôi lỗi thứ hai.

    Con khôi lỗi run run lùi lại, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, Thông Thiên Pháp Nhãn mở ra, sức mạnh khống chế bộc phát, hắn không định điều khiển cả con khôi lỗi, mà chỉ một chân của nó!

    Hắn nhìn một cái, cái chân kia đang bước lùi thì khựng lại, tuy chỉ một khoảnh khắc rất ngắn, nhưng với Bạch Tiểu Thuần thế là đã đủ, nhoáng một cái hắn đã vọt tới, triển khai Hám Sơn Chàng, đâm thẳng vào thân con khôi lỗi.

    Nửa thân của con khôi lỗi bị đụng nát, Bạch Tiểu Thuần túm ngay lấy cổ nó, định bóp vào.

    Nhưng một giọng nói lạnh băng bỗng vang vào tai hắn.

    “Bạch Tiểu Thuần, còn nhớ Lâm mỗ không?”

    Từ trong hùng thành, một con khôi lỗi màu tím bay ra. Con khôi lỗi này rõ ràng khác hẳn những con khôi lỗi đen, toàn thân nó khắc rất nhiều gương mặt, những gương mặt đó đều sinh động như thật, tất cả đều nhắm mắt, và gương mặt nào nhìn cũng rất thống khổ.

    Con khôi lỗi này không cao, chỉ chừng năm mươi trượng, số người điều khiển chỉ có chín người, người nói chuyện, là thanh niên tóc đen đứng chính giữa!

    Thanh niên này rất lạnh lùng, gương mặt chia đôi âm dương trông rất quỷ dị, ánh mắt lạnh băng, nhìn Bạch Tiểu Thuần chằm chằm!

    Bạch Tiểu Thuần nhìn một cái, nhận ra ngay thanh niên kia chính là người hắn nhìn thấy bên trong vòng xoáy khi giết Đan Khê Tông Phương Lâm năm đó ở Vẫn Kiếm Thâm Uyên!

    Năm đó Bạch Tiểu Thuần không biết đối phương là ai, nhưng sau này, khi Huyền Khê Tông khai chiến với Đan Khê Tông, danh tiếng của hắn mới từ từ lộ ra, và trở nên rực sáng.

    Hắn… là tuyệt thế thiên kiêu Lâm Mộ của Đan Khê Tông, nhưng lại phản bội Đan Khê Tông, bái nhập Huyền Khê Tông, trở thành đệ tử một lão tổ của Huyền Khê Tông, liên quan tới thân phận của hắn có rất nhiều tin đồn, có một tin nói rằng hắn vốn là đệ tử bí truyền của Huyền Khê Tông, được phái đi Đan Khê Tông làm Ám Tử.

    Nhưng tin gì cũng không quan trọng, quan trọng là hôm nay, hắn đang đại diện cho Là Huyền Khê Tông!

    Con khôi lỗi tím bay về phía Bạch Tiểu Thuần, tốc độ cực nhanh.

    Bạch Tiểu Thuần không chút chần chừ, tay bóp mặt, cổ con khôi lỗi đen đứt rời, lại truyền tu vi vào trong khôi lỗi, giết hết tu sĩ bên trong, nắm đầu của con khôi lỗi đen, ném thẳng vào con khôi lỗi tím.

    Khi bay tới gần con khôi lỗi tím, quanh người con khôi lỗi tím lóe lên hào quang, xoạt một cái, cái đầu hóa thành tro bụi.

    Bạch Tiểu Thuần hơi chấn động, người này cường hãn không thua gì Cửu Đảo, mà hình như còn mạnh hơn một ít, hắn không kịp nghĩ nhiều, mở con mắt thứ ba ra.

    Quanh người con khôi lỗi tím tỏa ra một màn sáng chín màu!

    Đỏ thẫm-da cam-vàng-xanh lá-xanh thẫm-xanh da trời-tím-đen-trắng!

    Màn sáng chín màu từng màu vỡ tan, nhưng con khôi lỗi tím cũng không bị Thông Thiên Pháp Nhãn của Bạch Tiểu Thuần tạo ra ảnh hưởng, mà ngược lại, mỗi lớp màu sáng bị vỡ, pháp nhãn của Bạch Tiểu Thuần lại nhói đau.

    “Đã sớm chuẩn bị đối phó chiêu này của ngươi!” con khôi lỗi tím mỉa mai, hai tay nó bấm pháp quyết, một mặt trời xuất hiện, lửa nóng hừng hực chiếu rọi bát phương, bị màu tím Khôi Lỗi giơ lên cao, ném thẳng vào Bạch Tiểu Thuần.

    “Dương Nhật Chi Công!” Lâm Mộ gầm lên.

    Tay trái Bạch Tiểu Thuần cũng bấm pháp quyết, tay phải vỗ túi trữ vật, lập ra một đống thảo dược, ném ra, hét to.

    “Thảo mộc, giai binh!” những cây thảo mộc ở giữa không trung điên cuồng sinh trưởng, trong chớp mắt đã thành mấy trăm cái cây giao thoa vào nhau thành mộ tấm lưới to, trùm lên mặt trời Xích Dương.

    “Diệt!” Bạch Tiểu Thuần gầm nhẹ, tấm lưới thảo mộc rút lại, một sức mạnh hủy diệt bùng ra, định bóp vỡ Xích Dương!

    Lâm Mộ biến sắc, hừ lạnh, chỉ một cái.

    “Âm Nguyệt Kiếp Hồng!”

    Tay trái khôi lỗi xuất hiện một vầng trăng sáng, vầng trăng nhanh chóng to ra, tỏa khí tức lạnh băng, hắn chỉ một cái, vầng trăng bay thẳng tới Bạch Tiểu Thuần!

    Đám Tống Khuyết, Quỷ Nha đều giật thót, không ngờ trong cùng thế hệ, lại có người có thể đấu ngang sức ngang tài với Bạch Tiểu Thuần!

    Thượng Quan Thiên Hữu nghiến răng, mắt đỏ rực không cam lòng!​
     
    buinhi99, quangvd, Dạ Tâm and 14 others like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Nhất Niệm Vĩnh Hằng
    Tác Giả: Nhĩ Căn
    Chương 304: Thân thể cường hãn

    Nhóm Dịch: HTP
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    Âm nguyệt như tấm lụa nhiều màu bay thẳng vào Bạch Tiểu Thuần, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã tới gần.

    Lâm Mộ điều khiển Khôi Lỗi màu tím, tay phải Dương Nhật, tay trái Âm Nguyệt, người lơ lửng giữa không trung, như một vị thần, khí thế ngập trời, tuy Dương Nhật trong tay phải đã bị thảo mộc giai binh của Bạch Tiểu Thuần quấn lấy, gần như phong ấn, nhưng còn một mình Âm Nguyệt ở tay trái cũng đủ tạo nên uy áp làm người ta khiếp hãi.

    “Bạch Tiểu Thuần, chết đi cho ta!!” Lâm Mộ gầm lên.

    “Là ngươi chết!” Bạch Tiểu Thuần cũng rống vang, tay phải bấm pháp quyết, Bất Tử Trường Sinh công bộc phát đến cực hạn, huyết khí trong người không ngừng tràn ra, trong nháy mắt, huyết khí đã ngưng tụ thành một thanh huyết sắc đại kiếm, hắn túm lấy, chém thẳng vào Âm Nguyệt.

    Hắn lôi tử khí thông thiên bí quyết, từ trong linh hải rút ra một giọt nước Thông Thiên Hà, dung hợp với huyết khí, tạo thành một quả cầu huyết sắc, cùng bay ra theo huyết kiếm.

    Huyết cầu vừa xuất hiện, tất cả tu sĩ xung quanh đều cảm thấy nguy cơ mãnh liệt.

    “Cái đó là…”

    “Hơi thở này… nước Thông Thiên Hà?!”

    Huyết sắc đại kiếm của Bạch Tiểu Thuần chém vào Lâm Mộ Âm Nguyệt.

    Huyết cầu cũng bay thẳng tới chỗ Lâm Mộ, trong khoảng thời gian ngắn, chỗ hai người giao chiến, thiên địa biến sắc, phong vân đảo lộn.

    Huyết quang rực lên sáng chói, tu sĩ dù ở xa cũng còn nhìn thấy, các Thái Thượng Trưởng Lão và truyền thừa cũng phải nhìn sang, mắt rụt lại!

    Bọn họ dù là Kết Đan, nhưng hồi còn là Trúc Cơ, không ai ghê gớm như Bạch Tiểu Thuần và Lâm Mộ bây giờ, đánh ra uy lực kinh người, dù dựa vào trận pháp và Khôi Lỗi chi thân cũng có thể làm được điều này, nhưng như thế đã đủ thấy, hai người này đều là đỉnh cao của Trúc Cơ cảnh.

    Một làn sóng trùng kích cực mạnh lấy hai người làm dữ dội tràn ra khắp xung quanh, Bạch Tiểu Thuần Thiên Yêu Thân vặn vẹo, lùi lại mấy bước, con khôi lỗi tím rít lên ken két, xuất hiện mấy vết rạn, cũng liên tục lùi lại.

    Hai người hít thở dồn dập, cười ha hả.

    “Ngươi quả nhiên mạnh hơn Cửu Đảo nhiều, đáng tiếc… Bạch Tiểu Thuần, ngươi vẫn phải chết tại đây!” Lâm Mộ điều khiển Khôi Lỗi màu tím nhảy vọt lên, ở giữa không trung, hai tay hắn nâng lên, như nâng đỡ trời xanh.

    Tay phải từ từ chồng lên tay trái, vang vang hô lên bốn chữ!

    “Nhật nguyệt, đồng huy!”

    Hình ảnh nhật nguyệt cùng xuất hiện, chồng lên nhau, như nước với lửa giao hòa, sáng lên rực rỡ, mang theo một sức mạnh tàn phá, xé rách tất cả tỏa ra khắp chung quanh!

    Trong nháy mắt, phạm vi trong vòng trăm trượng đều bị ánh sáng kia bao phủ, ánh sáng này vừa cực nóng vừa cực lạnh, dung hợp vào nhau, tạo thành một sức mạnh rất kì dị, như muốn hòa tan tất cả!

    Trừ Bạch Tiểu Thuần, tất cả các tu sĩ bị ánh sáng chiếu vào đều tan thành hư không.

    Bạch Tiểu Thuần ngừng thở, Thiên Yêu Thân có dấu hiệu bất ổn, nếu cứ thế này, chỉ sau mấy hơi thở nữa, trận pháp Cự Nhân Thiên Yêu Thân của hắn cũng sẽ tan thành tro bụi.

    Bạch Tiểu Thuần điên tiết, vỗ mạnh túi trữ vật, trong tay xuất hiện hơn một trăm cái… Quang cầu!

    Những quang cầu này đều được tạo ra từ lực từ tính, bên trong đều là khói độc!

    Hắn ném hết hơn một trăm cái quang cầu đó vào con khôi lỗi tím.

    Tốc độ quang cầu bay quá nhanh, hào quang của nhật nguyệt đồng huy không hòa tan kịp tất cả số quang cầu trong khoảng thời gian quá ngắn đó, thế nên… tất cả quang cầu đều đập trúng vào con khôi lỗi tím.

    Chúng tan vỡ, sương mù ào ạt tuôn ra, chui vào trong con khôi lỗi tím!

    Nói thì dài, xảy ra thì nhanh, Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, Thiên Yêu Thân đã bị suy yếu, lộ ra trận pháp Cự Nhân đã bị hòa tan phân nửa.

    Cự Nhân sắp biến mất, hắn dùng sức mạnh trận pháp hóa thân cuối cùng, gầm lên.

    “Phân trận!”

    Trận pháp hóa thân nổ vang, vỡ ra, dư lực còn sót lại của trận pháp đẩy tất cả tu sĩ Linh Khê tông bên trong bay ra ngoài, Bạch Tiểu Thuần nhảy dựng lên, toàn thân bộc phát Bất Tử Trường Sinh công, làn da vàng rực, lấy thiên yêu thân làm vòng bảo vệ, dùng hết tốc lực chạy ra khỏi khu vực của hào quang!

    Con khôi lỗi tím run bần bật, bên trong kẻ thì kêu lên thảm thiết, kẻ thì cười rộ điên cuồng, sau đó oanh một tiếng, con khôi lỗi phân liệt thành nhiều mảnh, những tu sĩ Huyền Khê Tông như bị điên nháo nhào chạy ra, Lâm Mộ mặt trắng bệch, cũng vừa bay ra vừa gào.

    “Bạch Tiểu Thuần!!” Giữa không trung, Lâm Mộ tóc tai bù xù, hắn vốn tưởng mình đã đủ sức giết Bạch Tiểu Thuần với chiêu kia, dù không giết được, cũng phá được trận pháp hóa thân, rồi dùng sức mạnh của khôi lỗi tím dễ dàng giết chết Bạch Tiểu Thuần.

    Nhưng không ngờ, mình không sợ bị cắn trả, thi triển nhật nguyệt đồng huy, tiêu diệt được trận pháp chi thân của đối phương, nhưng khôi lỗi tím của mình cũng bị đám khói độc chết tiệt tiêu diệt!

    Bây giờ hai người đã như nhau, không còn hóa thân hay khôi lỗi, hai người nhìn nhau, điên cuồng giận dữ.

    Lâm Mộ run lên, hắn biết sức mạnh nhục thân của Bạch Tiểu Thuần rất mạnh, cũng biết ưu thế của mình là ở thuật pháp chứ không phải nhục thân, nên định lùi lại, thì Bạch Tiểu Thuần đã lao tới, Hám Sơn Chàng thi triển, một quyền oanh ra!

    “Thuật pháp dùng hết rồi, bây giờ dùng sức mạnh cá nhân đấu với nhau đi, xem ai mạnh hơn ai!”

    Lâm Mộ muốn né tránh, nhưng nhận ra tốc độ của mình lại chậm hơn Bạch Tiểu Thuần, cơ thể hắn đâu có tu luyện Bất Tử Trường Sinh công, không thể hoang dã như hung thú như Bạch Tiểu Thuần được, thế nên kinh hãi, cắn lưỡi phun ra một búng máu.

    Máu tươi của hắn hóa thành một tấm khiên, cản nắm đấm của Bạch Tiểu Thuần.

    Hai bên chạm vào nhau, huyết thuẫn dù không vỡ, nhưng bị đẩy lại, đập mạnh vào ngực Lâm Mộ, Lâm Mộ phun máu, lùi nhanh.

    “Muốn chạy?” Bạch Tiểu Thuần nhoáng lên đuổi theo, giơ chân đạp xuống, đạp trúng vai Lâm Mộ, Lâm Mộ nghiến răng, tiếp tục lùi.

    Hắn rất uất ức nhưng không biết làm sao, nếu bàn về tu vi, đương nhiên hắn không sợ Bạch Tiểu Thuần, thuật pháp lại càng không thua, chỉ có mỗi… cái thứ sức mạnh cơ bắp này, là hắn không thể nào so với Bạch Tiểu Thuần được.

    “Chết tiệt, tu sĩ chúng ta, tu chính là thần thông, cầu chính là Đại Đạo, mục đích chính là Trường Sinh, ngươi ngươi ngươi… sao ngươi lại đi tu thân thể!!”

    “Chỉ có bất tử, mới có thể Trường Sinh, đương nhiên ta phải tu một thân thể bất tử trước chứ!” Bạch Tiểu Thuần cãi lại, lời lẽ khiến Lâm Mộ không phản bác được, hắn lại phun máu, bị một quyền của Bạch Tiểu Thuần hất văng ra rõ xa.

    Bạch Tiểu Thuần tiếp tục đuổi theo, Lâm Mộ vô cùng không cam lòng, càng có điên cuồng, vung cả hai tay, trong tay áo bay ra một cái lò đan, bay thẳng tới Bạch Tiểu Thuần.

    Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh, không hề giảm tốc, tông thẳng vào lò đan, oanh một tiếng, lò đan dù là trọng bảo cũng không cản được Bạch Tiểu Thuần, còn bị hắn hất bay.​
     
    quangvd, Dạ Tâm, Henesys and 13 others like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Nhất Niệm Vĩnh Hằng
    Tác Giả: Nhĩ Căn
    Chương 305: Chém Lâm Mộ

    Nhóm Dịch: HTP
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    Lâm Mộ dựng tóc gáy, vung tay phải, một cái lệnh bài xuất hiện, hắn phun máu vào trong lệnh bài.

    Lệnh bài tỏa hào quang lóng lánh, tỏa ánh sáng bảy màu, bay lên trời xanh.

    “Kiếm trận bảo vệ ta!!” Lâm Mộ hô nhanh. Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện, chộp vào Lâm Mộ, đột nhiên, hắn biến sắc, vì kiếm trận trên bầu trời tuy vẫn bị Kết Đan hai tông áp chế, vẫn có hơn mười thanh đại kiếm bay ra, là tia chớp đâm thẳng vào Bạch Tiểu Thuần.

    Lâm Mộ lùi nhanh, lấy ra bảy tám pháp bảo dạng khiên chắn, một cái ngọc giản, bóp mạnh, cơ thể hắn mờ đi, bắt đầu truyền tống.

    “Lại là ngọc giản Truyền Tống, Huyền Khê Tông dù am hiểu luyện khí, nhưng ngọc giản Truyền Tống thế này thì cũng hơi nhiều quá đó!”

    “Nhưng mà, mười thanh kiếm trận, cũng không cản được ta đâu!” Bạch Tiểu Thuần không né kiếm, cứ thế tông thẳng vào.

    Một cái đèn lồng xuất hiện, tỏa ra ánh sáng dịu dàng cản mười thanh đại kiếm, Bạch Tiểu Thuần tiếp tục đuổi theo Lâm Mộ, càng ngày càng gần.

    Lâm Mộ biến sắc, còn chưa kịp phản ứng, Bạch Tiểu Thuần đã thi triển Hám Sơn Chàng, sau lưng vỗ cánh, tốc độ cực nhanh, bạo tăng gấp mấy lần, thoáng cái đã rút ngắn khoảng cách, đâm thẳng vào những tấm khiên che chắn cho Lâm Mộ.

    Những tiếng nổ rung trời, những tấm khiên chắn vỡ hơn phân nửa, tốc độ Bạch Tiểu Thuần hơi giảm đi, hắn giơ tay p hải lên, ngón trỏ với ngón cái chuyển sang màu vàng, chính là…

    Toái Hầu Tỏa!

    Hấp lực tràn ra, khiến Lâm Mộ phải quay ngược lại, dừng lại giữa không trung, hai ngón tay của Bạch Tiểu Thuần xuyên tới.

    “Chết!!”

    Cơ thể Lâm Mộ đã mơ hồ hơn phân nửa, sức mạnh Truyền Tống đã sắp hoàn thành, Lâm Mộ gào lên điên cuồng, ngóntay Bạch Tiểu Thuần vừa tới gần, tay phải của hắn toả ra hắc mang, ẩn chứa chấn động tự bạo.

    Tự bạo, không phải cả cơ thể hắn, mà là tay phải!

    Tay phải Lâm Mộ chuyển thành màu đen sáng lóng lánh, oanh một tiếng, nổ tung, sức nổ khiến Bạch Tiểu Thuần khựng lại, Toái Hầu Tỏa đâm vào khoảng không, cơ thể Lâm Mộ lùi lại, cánh tay phải hoàn toàn bị Đoạn Diệt!

    Đoạn Diệt này, không chỉ có cơ thể, mà còn cả linh hồn!

    Hắn điên cuồng, thân thể đã mơ hồ chín thành, sức mạnh truyền tống quanh người hắn với sức mạnh truyền tống của Cửu Đảo và tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng … hoàn toàn khác nhau!

    Hình như phạm vi truyền tống của Lâm Mộ là xa hơn!

    “Trốn về hùng thành, thì ngươi cũng phải chết!” Bạch Tiểu Thuần cười lạnh.

    Lâm Mộ nhìn hắn, cười to.

    “Ngươi tưởng ta chạy về Huyền Khê Tông? Bạch Tiểu Thuần, ngươi không nghe rõ lời của ta rồi, trận chiến hôm nay, ngươi không thể nào giết được ta!!”

    “Trận chiến hôm nay, ta thua, vĩnh viễn mất một cánh tay, nhưng sau này, ta sẽ dùng mọi cách, bắt ngươi trả lại cả vốn lẫn lời, lấy lại tất cả!”

    Bạch Tiểu Thuần cười.

    “Ngươi thật sự cho rằng, còn có cơ hội gặp lại nữa?” Bạch Tiểu Thuần nhàn nhạt nói, mắt lấp loáng kì dị.

    Lâm Mộ thấy ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần, giật thót.

    “Ngươi có thể điều khiển kiếm trận, Bạch Tiểu Thuần ta cũng có tuyệt chiêu, bất hóa cốt, chém cho ta!!” Bạch Tiểu Thuần vận Bất Tử Trường Sinh công, kích phát một giọt Bất Tử Huyết ngưng tụ được ở Huyết Khê Tông, liên hệ với nó, chỉ vào Lâm Mộ!

    Bất hóa cốt vốn đang giao chiến với một lão tổ của Huyền Khê Tông, đột nhiên thân thể run lên, cánh tay phải của nó biến mất, sau đó đột ngột xuất hiện sau lưng… Lâm Mộ!

    Cánh tay đó, trong nháy mắt xuyên vào màn ánh sáng Truyền Tống, xuyên vào cơ thể đã mơ hồ của Lâm Mộ, bắt lấy trái tim, bóp mạnh!

    Oanh!

    Sức mạnh truyền tống bộc phát, thân ảnh Lâm Mộ hoàn toàn biến mất, giữa không trung chỉ còn lại… cánh tay của Bất hóa cốt, trong bàn tay đang bóp nghiến một trái tim!!

    Trái tim này nhanhc hóng chuyển từ màu đỏ tươi sang màu xám, sau đó hóa thành tro bụi, mắt Bạch Tiểu Thuần rụt lại.

    Nhưng hắn không kịp nghĩ nhiều, đang định tiếp tục đi chém giết lên hùng thành, đã nghe nơi xa vang lên tiếng hoan hô, nghểnh đầu qua xem, thấy có mấy trăm tu sĩ đang bay nhanh tới, những nơi họ đi qua, những quả quang cầu bay ra, độc khí khuếch tán, mấy trăm người phía sau tiếp bước tiến lên, ra tay vô cùng tàn nhẫn!

    Nhất là Hứa Tiểu Sơn, vừa xông lên vừa gào vang không ngừng, Bắc Hàn liệt, Cổ Liệt, Thần Toán Tử, bốn người chính là hạch tâm, dẫn theo mấy trăm người kia ào ào tới gần.

    Ngày đó Bạch Tiểu Thuần bị cá sấu đuổi giết, bọn hắn chạy văng tứ tán, sau lại gom lại cùng một chỗ, không biết đi đâu, đành phải xông vào chiến trường, sau đó lại bị phân tán, rồi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, lại tìm tụ về với nhau,t ạo thành một đội chạy tới tụ họp với Bạch Tiểu Thuần.

    Bắc Hàn Liệt dù ngoài miệng không thừa nhận, nhưng sẽ không bao giờ quên quãng thời gian mấy tháng nay lăn lộn cùng Bạch Tiểu Thuầ, hắn với Bạch Tiểu Thuần nhìn nhau, mặc dù vẫn hừ lạnh một tiếng, nhưng thế xông tới càng nhanh hơn.

    Hứa Tiểu Sơn hô to.

    “Bạch Tiểu Thuần, chúng ta tới rồi!”

    “Trung Phong huyết tử, pháp lực vô biên, Linh Khê thiên mạch, uy chấn bát phương!” mấy trăm người gào vang.

    Bạch Tiểu Thuần cảm động, vung tay áo, hô to.

    “Các huynh đệ, ta dẫn các ngươi tới một nơi, cùng đi chinh phục hùng thành!”

    Trên bầu trời, lão tổ Huyền Khê Tông bi thương kêu lên.

    “Trở về thành, tử thủ!!”

    Tu sĩ Huyền Khê Tông kéo nhau bay về thành, sau lưng là tu sĩ hai tông Linh Huyết đuổi theo.

    Các lão tổ Huyền Khê Tông cũng chạy về thành, Huyền Khê Tông không đánh nữa, mà dùng toàn lực để duy trì đại trận!

    Hai tông Linh Khê toàn lực tổng tấn công.

    Trận pháp phi kiếm, rít vang, chiến xa thi nhau bắn ra những mũi tên cực lớn, đâm thẳng vào trận pháp, khiến màn phòng hộ phải rung chuyển.

    Trên mặt đất, ngoài quân của hai tông Linh Huyết, còn có tàn quân còn lại Đan Khê Tông, số lượng họ không nhiều, chỉ chừng mấy vạn người, nhưng sự điên cuồng thì vượt hơn hẳn hai tông còn lại, vì họ có thù với Huyền Khê Tông, đối thủ của họ trong trận chiến này, ngoài tu sĩ Huyền Khê Tông, còn có cả những người đã từng là đồng môn của họ!

    Trong đoàn quân của Đan Khê Tông có một cô gái, đeo khăn che mặt màu trắng, dáng người lồi lõm hoàn hảo đầy mị lực, là người mới quật khởi của Đan Khê Tông trong cuộc chiến này, tên là Trần Mạn Dao!

    Ngoài bản lĩnh Độc công lừng lẫy khắp cả chiến trường, nhan sắc của cô nghe nói được tôn là đệ nhất mĩ nhân của cả hạ du Tu Chân Giới, đệ nhất nhân!

    Lâm Mộ lẫn Cửu Đảo đều còn phải si mê, nói gì những tu sĩ nam khác, cả lão tổ Huyền Khê Tông cũng còn động tâm, muốn thu cô làm lô đỉnh thị thiếp.

    Nhưng mà tính cô rất cương liệt, thà chết không phục!

    Cô đứng cạnh hai lão tổ còn lại của Đan Khê Tông, khẽ nói: “Huyền Khê Tông… vẫn chưa lấy tuyệt chiêu ra dùng, nếu lấy ra dùng, vậy kết cục… thua là cái chắc!”. Hai lão tổ khẽ gật đầu, một người biến sắc, nhìn lên hùng thành.

    “Đã dùng!”​
     
    buinhi99, quangvd, Dạ Tâm and 14 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)