FULL Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn - FULL 1981C

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,535
    Chương 795: Tống Khuyết trở về.

    Shared by: banlong.us



    - Có lẽ trong Trường thành này cũng tồn tại ám tử, nhưng nơi này chính là Trường thành! Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền yên tâm không ít, hắn lại cảm thấy không an toàn.

    - Không được rồi, tu vi của ta quá yếu, trước mắt cần tìm đạt tới Kim Đan Đại viên mãn, muốn đột phá phải có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm phần Thiên Thú Hồn... Bạch Tiểu Thuần thở dài, mặc dù hắn có được không ít chiến công nhưng tài nguyên như Thiên Thú Hồn quá khó đổi. Mặc dù hắn xuất Thiên Nhân Hồn đi đổi trong tông môn cũng cần phải quay về tông môn mới được, nếu ở nơi này hắn sẽ gặp nguy cơ tử vong.

    - Ta không có biện pháp tăng tu vi lên, ta chỉ có thể tăng Bất Tử Trường Sinh Công lên! Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền xuất ngọc giản ra lệnh cho Triệu Long, hắn liệt kê một danh sách giao cho Triệu Long đi chuẩn bị. Sau khi đến cấp bậc Vạn phu trưởng, Bạch Tiểu Thuần đã hưởng thụ không ít đặc quyền, chẳng những hắn có thể tuyên bố nhiệm vụ đơn giản, thậm chí hắn còn có thể yêu cầu vật tư. Dùng chiến công của Bạch Tiểu Thuần hiện tại không cần chiếm món lợi nhỏ của tông môn, trực tiếp chia cho Triệu Long không ít chiến công, bảo hắn đi hối đoái. Không bao lâu, thiên tài địa bảo Bạch Tiểu Thuần cần thiết được Triệu Long mang trở về, tuyên bố chính mình muốn bế quan, Bạch Tiểu Thuần bắt đầu tu hành Bất Tử Trường Sinh Công.

    - Lúc này ta có thể nhất cổ tác khí tu hành Bất Tử Trường Sinh Công quyển ba tới đại thành viên mãn!

    Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn lấy một khối linh căn ra, trực tiếp ném vào trong miệng, sau khi cắn nuốt linh căn hóa thành sinh cơ khuếch tán toàn thân, Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công. Sau khi vận chuyển, những sinh cơ kia rút đi hình thành một tia nhiệt lưu dung nhập vào trong đầu Bạch Tiểu Thuần, tại nơi đó chậm rãi ngưng tụ một ít Bất Tử Cân. Hắn không dám phân tâm trong việc này, hắn cũng không thể làm nhanh hơn, chỉ có thể chậm rãi tiến hành, cũng may chiến công của Bạch Tiểu Thuần quá nhiều, đổi lấy thiên tài địa bảo không ít, hắn không ngừng gặm ăn các thiên tài địa bảo, thời gian dần dần trôi qua một năm. Bạch Tiểu Thuần tĩnh tâm tu hành trong suốt một năm, không hề ra ngoài cho nên trong Trường thành cũng chậm rãi ít bàn bạc những chuyện hắn tế hồn trở thành Vạn phu trưởng.

    Lại qua nửa năm, khi nghị luận thưa thớt không còn bao nhiêu, ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần đang bế quan trong mật thất, hai mắt hắn mở ra, hắn nhắm mắt gần hai năm nhưng khi mở mắt lại như sấm sét xẹt ngang bầu trời Hắn hô hấp bằng phẳng, lúc mở hai mắt ra, hai tay bấm niệm pháp quyết điểm lên người, tât cả thiên tài địa bảo đặt chung quanh hắn hóa thành tro tàn. Sau khi thiên tài địa bảo hóa thành tro tàn, sinh cơ của chúng tụ tập làm một rót vào trong miệng Bạch Tiểu Thuần. Sinh cơ vô cùng bộc phát trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, không chờ những sinh cơ này phân tán ra chung quanh, chúng bị Bạch Tiểu Thuần rút đi, dung nhập vào trong đầu của mình. Lúc này hắn tu hành Bất Tử Cân đã hoàn thành hơn chín thành, hôm nay chỉ kém một tia...

    Mà một tia này giống như đại môn đóng kín, hắn cần dùng sinh cơ kinh người nện mạnh mới có thể mở ra. Thời điểm Bạch Tiểu Thuần đang đắm chìm trong trùng kichs tu hành Bất Tử Trường Sinh Công quyển ba đại thành viên mãn, bên buổi trưa hôm nay bên ngoài Trường thành ánh mặt trời không quá gắt, thậm chí có thể nói là ảm đạm. Trên bầu trời xa xa có một cột sáng màu đen, tu sĩ năm đại quân đoàn sớm quen thuộc cột sáng này, khi nó xuất hiện vào một năm trước, Trường thành đã phái không ít người đi tìm hiểu, cũng có không ít tin tức truyền trở về, đáng tiếc vẫn không có manh mối gì khác. Chỉ biết nơi đó có nhiều địa cung dưới mặt đất, đường đi như hang kiến, cũng rất rộng lớn, tồn tại không ít thú cốt kinh người, đáng tiếc trừ việc này không phát hiện gì khác.

    Mặc dù thế, cho dù là Man Hoang hay Trường thành đều không có ý định buông tha, thường xuyên phái người lại điều tra, ý đồ tìm được một ít đầu mối mới, cũng chính vì như vậy Tinh Không Đạo Cực Tông cũng hạ mệnh lệnh, thông cáo các thiên kiêu lúc trước trên Tinh Không Đạo Cực bảng đi tới đây, an bài bọn họ phải tiến vào trong dò xét ít nhất một lần. Vì vậy các thiên kiêu năm đó mặc dù phân tán ra các nơi, không biết bọn họ đang ở nơi nào, làm chuyện gì cũng phải tới đây một lần. Cho nên trong thời gian một năm rưỡi qua có không ít người cần thông qua Trường thành ra vào, trong Trường thành, cho dù là người tiến vào hay đi ra cần trải qua tầng tầng thẩm tra mới có thể. Về phần Bạch Tiểu Thuần, bởi vì hắn tấn chức Vạn phu trưởng, trong Tinh Không Đạo Cực Tông có thể ra lệnh cho hắn chỉ có Thiết Huyết đường, mà gần đây Thiết Huyết đường nổi danh bao che khuyết điểm, tự nhiên sẽ không cần Bạch Tiểu Thuần đi làm chuyện nhỏ nhặt như vậy.

    Lúc này bên ngoài Trường thành có ba tu sĩ đi tới đây, bọn họ cải trang cách ăn mặc xem như hồn tu, trong ba người này có hai nam một nữ, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, về phần hai nam tử có một người là trung niên, tu vi Kết Đan trung kỳ, sắc mặt có phần tiều tụy, tên còn lại chính là thanh niên cường tráng, trên người hắn tỏa ra sát khí kinh người, dường như trên mặt hắn có viết chữ chớ lại gần. Hắn càng có khí thế kinh người như thế càng làm hắn nhận được không ít tín nhiệm cùng phục tùng. Hai mắt của hắn vô cùng thâm thúy nhưng mang theo băng hàn, toàn thân như lợi kiếm tùy thời sẽ ra khỏi vỏ, làm cho người ta không dám trêu chọc hắn. Trên người hắn tồn tại không ít vết sẹo, những vết sẹo này không làm hao tổn khí chất của hắn, ngược lại làm cho hắn có tư thế oai hùng dễ dàng hấp dẫn nữ nhân. Nếu Bạch Tiểu Thuần có mặt ở chỗ này, hắn sẽ nhận ra người này chính là... Tống Khuyết!

    - Rốt cục trở lại! Lúc nhìn thấy Trường thành, bước chân ba người chậm dần, nữ tử dung nhan kiều mị bên cạnh Tống Khuyết thở ra một hơi.

    - Không nghĩ tới chuyến đi lần này cần mất tới ba năm... Nếu không có Tống huynh đệ, sợ rằng chúng ta phải táng thân trong Man Hoang. Khi nữ tử mở miệng, cảm xúc tu sĩ trung niên cũng chấn động, chuyện xảy ra trong ba năm qua làm hắn khó quên suốt đời, bọn họ có hơn mười người đi ra ngoài làm nhiệm vụ, trong nhiệm vụ đầu tiên lại bị vây trong tuyệt địa không cách nào truyền tin tức ra ngoài, cũng khó có thể đạt được bất cứ manh mối nào truyền từ ngoài vào. Tại nơi đó vây khốn không ít thổ dân và hồn tu, dường như hai bên không cách nào đi ra ngoài, bọn họ tiến vào, ban đầu cũng không có gì nhưng sau đó bởi vì mâu thuẫn gay gắt cho nên chém giết thảm thiết. Hôm nay trở về có cảm giác sống sót sau tai nạn, đại nạn không chết nhưng nội tâm của hắn cảm khái không nhỏ, mắt nhìn Tống Khuyết bên cạnh, trừ cảm kích còn mang theo tôn kính. Trong tuyệt địa đó, là Tống Khuyết dựa vào thực lực và mị lực của mình tay trái áp chế, tay phải khuyên bảo, vừa đấm vừa xoa cho nên thổ dân và hồn tu bên trong yên tĩnh lại, sau đó hợp lực mọi người cùng nhau tìm đường ra, lúc này mới có thể chạy thoát ra ngoài.

    ---------------
     
    buinhi99, Dạ Tâm, quangvd and 20 others like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,535
    Chương 796: Đổi Vạn phu trưởng? (Thượng)

    Shared by: banlong.us



    - Đúng vậy, Tống đại ca, dựa vào thu hoạch của ngươi hiện tại, lần này nhất định có thể nhất phi trùng thiên, thậm chí có khả năng thật lớn trở thành top mười trên Tinh Không Đạo Cực bảng, kỳ thật ta cảm thấy Tống đại ca, bằng chiến lực của ngươi, cho dù hiện tại cũng có thực lực đánh với top mười một trận.

    Nàng nhìn về phía Tống Khuyết với ánh mắt hâm mộ.

    Tống Khuyết cười nhạt một tiếng, hắn cũng không khiêm tốn, cho dù chính bản thân hắn cũng cho rằng như vậy, chính mình tiến vào Man Hoang ba năm, dùng thoát thai hoán cốt hình dung cũng không quá lời chút nào.

    Tu vi của hắn khi rời đi đã tiếp cận Kết Đan trung kỳ, đến bây giờ đã đột phá Kết Đan hậu kỳ, thậm chí chiến lực bạo tăng, hắn triển khai bí pháp Huyết Khê Tông có thể chém giết hồn tu Kết Đan Đại viên mãn.

    Loại chiến tích này làm hắn tự ngạo, hắn có thể tưởng tượng, sau khi mình tiến vào Trường thành, lúc quay về Giới thành cũng có thể trở thành thiên kiêu kinh diễm tuyệt luân.

    - Những người khác dù có được cơ duyên cũng không bằng ta.

    Tống Khuyết nhìn túi trữ vật của mình, nội tâm rất tự ngạo, ba năm qua hắn tiến vào Man Hoang, hắn không chỉ hoàn thành ba nhiệm vụ, mà là bảy nhiệm vụ, những nhiệm vụ này đều hoàn thành trong tuyệt địa, mà hắn còn thống nhất chúng tu trong tuyệt địa, cho nên hắn lưu lại không ít quan hệ nhân mạch trong Man Hoang.

    Mặc dù hắn thu hoạch oan hồn không có Thiên Thú Hồn nhưng cũng có được ba trăm Nguyên Anh hồn, phải biết rằng giá trị của Nguyên Anh hồn cực cao, cho dù bán đi cái nào cũng có giá tiền thật lớn.

    Trọng yếu nhất, hắn âm thâm nắm giữ manh mối Thiên Thú Hồn, việc này chỉ có hắn biết rõ, đồng bạn bên người không biết.

    Hắn an bài cho mình, trong năm năm còn lại toàn lực hoàn thành nhiệm vụ, đề cao tu vi sau đó quen thuộc Man Hoang, về phần sau năm năm hắn sẽ toàn lực xung kích cảnh giới Kết Đan Đại viên mãn, càng phải đi tìm Thiên Thú Hồn.

    - Dùng chiến tích của ta, người có thể hoàn thành nhiệm vụ hơn ta hiếm như lông phượng sừng lân, về phần Bạch Tiểu Thuần, hừ, năm đó ta chạy đi, nghe nói hắn bị nhốt trong Trường thành làm dược sư.

    Tống Khuyết cười lạnh, hắn cảm giác mình lúc này đã thành công áp chế Bạch Tiểu Thuần ít nhất mười con phố, thậm chí trên đường hắn quay về đã nghĩ biện pháp thu thập Bạch Tiểu Thuần, hắn nhất định phải giẫm nát đối phương dưới chân mình, Bạch Tiểu Thuần phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!

    - Ngươi dám xưng là dượng ta! Ta muốn ngươi gọi ta là gia gia!

    Nội tâm Tống Khuyết nảy sinh ác độc, vừa nghĩ tới bộ dáng thê thảm của Bạch Tiểu Thuần liền sảng khoái tới cực điểm.

    Hắn không biết tin tức của Bạch Tiểu Thuần trong Trường thành thế nào, dù sao hắn bị nhốt trong tuyệt địa suốt ba năm, sau khi ra ngoài còn mau chóng quay về, cũng không biết trong Trường thành biến hóa ra sao.

    Lúc nội tâm Tống Khuyết vô cùng ngạo nghễ, rốt cuộc bọn họ cũng đến Trường thành, nhìn thấy màn sáng trận pháp bao phủ các nơi, bên ngoài trận pháp không thể đi vào, lúc này trong trận pháp có giọng nói mang theo sát cơ và khí tức đáng sợ tập trung ba người.

    Càng có giọng nói lạnh lùng như băng truyền khắp bốn phía.

    - Người đến là người phương nào!

    Tống Khuyết biến sắc, hắn thu hồi bộ dạng ngạo nghễ lúc trước, bước chân dừng lại, dù hắn ở bên ngoài cao ngạo không gì sánh kịp nhưng nơi này là Trường thành, hắn không dám lỗ mãng chút nào.

    Dù sao trong Trường thành có năm đại quân đoàn, không phải bọn họ có thể trêu chọc, một nam một nữ sau lưng hắn cũng sợ hãi dừng bước lại.

    - Đại nhân, tại hạ Tống Khuyết, hai vị này là đồng môn hảo hữu, ba người chúng ta ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hiện tại muốn tiến vào Trường thành.

    Tống Khuyết cung kính ôm quyền, trầm giọng mở miệng.

    Trên tường thành, người nói chuyện chính là Triệu Long, trong khoảng thời gian này là phiên trực Trường thành của hắn, là Bác Bì Kỳ đệ tam quân, hắn thân là thân vệ của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần bế quan cho nên có rất nhiều việc do hắn và mười Thiên phu trưởng xử lý.

    Lúc này ánh mắt Triệu Long đảo qua dưới thành, sau khi đảo qua

    Tống Khuyết ba người, ánh mắt lạnh như băng hòa tan một ít, hắn biết rõ lai lịch của Bạch Tiểu Thuần, cũng biết ba người này quen biết đại nhân, vì vậy vung tay lên, lập tức có tu sĩ bay về phía ba người, cầm theo lệnh bài thân phận của ba người đưa vào bên trong, cũng đưa tới trước mặt Triệu Long.

    Triệu Long cầm lệnh bài, thủ pháp đặc thù xem xét, xác định lệnh bài thân phận ba người không có vấn đề, lại nhìn sang ngọc giản qua cửa, mỗi tu sĩ đi ra ngoài đều phải có thứ này, lúc ra vào Trường thành sẽ có lạc ấn của quân đoàn trưởng, lúc trở về là quân đoàn khác trực sẽ cầm tới quân đoàn kia phúc tra mới được.

    Sau khi xem xét ngọc giản, Triệu Long lập tức nhìn ra ấn ký trong đó cũng là Bác Bì Quân đệ tam quân, chỉ có điều trên ấn ký chính là của Vạn phu trưởng lúc trước sử dụng, dựa theo quy định của năm đại quân đoàn, Vạn phu trưởng tiền nhiệm, ấn ký quân phải cải biến phòng ngựa vạn nhất.

    - Lệnh bài chính xác, ta phải nhắc nhở ba người các ngươi, lệnh bài của các ngươi đã bị trận pháp tập trung, một lát sau ba người tự động đi tới bước vào trận pháp, một khi thân pâận các ngươi không đúng, mạo danh thế thân, hoặc là bị đoạt xá, tím lại có dị thường sẽ bị trận pháp tiêu diệt hình thần câu diệt!

    Triệu Long chậm rãi lên tiếng.

    Tống Khuyết ba người nghe vậy kinh hãi, bọn họ nhìn nhau, đều gật gật đầu sau đó đi thẳng về phía trước, đây là lần đầu tiên bọn họ quay về, nếu không khẩn trương là không thể nào, dù sao hiện tại trên Trường thành có không biết bao nhiêu người tập trung vào bọn họ.

    Rất nhanh, bọn họ đi vào màn sáng của trận pháp, lúc tiến vào bên trong, màn sáng trận pháp rung động giống như đang kiểm tra bọn họ, sau một lúc lâu rung động biến mất, ba người đi qua màn sáng bước vào trong Trường thành.

    Tống Khuyết thở ra một hơi, ngẩng đầu nhìn lên Trường thành, nhìn thân ảnh trên Trường thành nhưng trong lòng của hắn cũng bắt đầu sinh một chút xúc động, cảm thấy gia nhập năm đại quân đoàn cũng là lựa chọn không tệ.

    Mình một lần ra ngoài lịch lãm rèn luyện đã có thể kinh diễm tuyệt luân, tiến vào năm đại quân đoàn cũng không khó như thế.

    Lúc thấy ba người không có gì đáng ngại Triệu Long mỉm cười, trực tiếp cho đi, ba người nhanh chóng thông qua cửa hông tiến vào trong Trường thành, nhìn thấy Triệu Long đứng chờ ba người.

    - Ba vị đạo hữu, trước kia là kiểm tra cần thiết, mong ba vị không nên lưu ý.

    Triệu Long mỉm cười, ôm quyền mở miệng, ánh mắt nhìn lên người Tống Khuyết, lúc này hắn nhìn ra kẻ này không tầm thường nên muốn lôi kéo.

    Tống Khuyết nghe vậy cười cười, nhìn ra Triệu Long xem trọng mình, nội tâm của hắn rất thoải mái, đồng dạng ôm quyền cười nói, hắn biết rõ đối phương tuyệt đối không phải binh sĩ tầm thường, đồng dạng cố tình kết giao, rất nhanh cũng nói ra tên của mình.

    - Tống huynh, có hứng thú gia nhập Bác Bì Quân ta không?

    Sau khi làm quen lẫn nhau, Triệu Long lên tiếng.

    - Ah...

    Nội tâm Tống Khuyết càng thoải mái, hắn lại biểu hiện do dự một lát.

    ---------------
     
    buinhi99, Dạ Tâm, quangvd and 20 others like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,535
    Chương 797: Đổi Vạn phu trưởng? (Hạ)

    Shared by: banlong.us



    - Không sao, việc này Tống huynh cũng không cần lập tức trả lời thuyết phục, chờ ngươi cân nhắc tốt lại nói cho Triệu mỗ là được, trước mắt ấn ký qua cửa của các ngươi cần phải thay đổi một chút.

    - Trong ngọc giản qua cửa của các ngươi có ấn ký đệ tam quân năm đó, Bác Bì Kỳ đệ tam quân đã đổi Vạn phu trưởng, cho nên các ngươi phải đi theo ta một chuyến, đi tới nơi đóng quân đệ tam quân sau đó thay thế ấn ký trong ngọc giản qua cửa của các ngươi.

    Triệu Long ôn hòa, hắn cảm thấy Tống Khuyết là nhân tài, cố tình thu nhận cho Bạch Tiểu Thuần, hắn cười nói.

    - Đổi Vạn phu trưởng?

    Tống Khuyết nghe vậy giật mình, một nam một nữ sau lưng hắn cũng vậy, mặc dù bọn họ không quá hiểu Trường thành nhưng cũng biết nhân vật như Vạn phu trưởng tuyệt đối là người vô cùng tôn quý, cao cao tại thượng!

    Tống Khuyết không dám lỗ mãng, hắn dám cười nói với Triệu Long nhưng nếu ở trước mặt Vạn phu trưởng, hắn cũng không dám có chút mạo phạm, hắn biết rõ tu sĩ năm đại quân đoàn thủ hộ Trường thành rất đáng sợ, nhất là Vạn phu trưởng, cho dù người nào cũng là nhân vật kinh thiên động địa.

    Cho dù hắn là thiên kiêu, sợ rằng trong mắt Vạn phu trưởng chỉ là con sâu cái kiến, nghĩ tới đây đáy lòng Tống Khuyết càng hướng tới.

    - Không biết Tống Khuyết ta cả đời có cơ hội đi lên vị trí Vạn phu trưởng hay không?

    Nội tâm Tống Khuyết hướng tới nhưng cũng nhụt chí, âm thầm cổ vũ bản thân mình, tự nói với mình, Tống Khuyết hắn lần này trở về, mặc dù cách vị trí Vạn phu trưởng như trời với đất nhưng trong cùng thế hệ nhất định là tồn tại oanh động, thậm chí hắn rất muốn chờ gặp được Bạch Tiểu Thuần, nghĩ đến bản thân mình gặp được Bạch Tiểu Thuần, nhất định phải tiến lên giẫm nát đối phương dưới chân, nói cho Bạch Tiểu Thuần biết rõ ai mới là thiên kiêu chân chính.

    Nghĩ như vậy nội tâm Tống Khuyết đã chôn một hạt giống dã tâm, hắn chờ mong rời khỏi nơi đây đi tìm Bạch Tiểu Thuần, hắn thề, lúc này hắn nhất định muốn Bạch Tiểu Thuần biết rõ mình lợi hại thế nào.

    Vì vậy hắn gật đầu đáp ứng, hắn dẫn theo hai đồng bạn đi cùngTriệu Long tới nơi đệ tam quân đóng quân.

    Trên đường đi, Tống Khuyết cố tình muốn hỏi sau đó do dự một chút, hắn ý bảo nữ tử bên cạnh lên tiếng, nữ tử phối hợp với Tống Khuyết rất lâu cho nên biết rõ tâm ý của Tống Khuyết, biết hắn muốn hỏi chuyện Vạn phu trưởng.

    - Các ngươi không biết? Triệu mỗ không nói nhiều, nói không chừng... Các ngươi biết đại nhân của ta đấy.

    Triệu Long cười cười, hắn chấm dứt chủ đề này, mang theo Tống Khuyết ba người chưa hiểu chuyện gì đi tới nơi đóng quân.

    Lúc Tống Khuyết ba người thay thế ấn ký, Bạch Tiểu Thuần đã tu luyện tới lúc mấu chốt, trong mật thất, thiên tài địa bảo chung quanh tan nát, sinh cơ rót vào trong người Bạch Tiểu Thuần, trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo quyết đoán, cắn răng dung nhập sinh cơ vào trong kinh mạch của mình, hắn không ngừng vận chuyển chúng đi khắp toàn thân.

    Sinh cơ như sóng biển, bắt đầu từ sóng nhẹ sau đó biến thành sóng thần, trong cục diện trăm sông đổ vào một biển, lúc sinh cơ trong kinh mạch dồn thẳng vào thiên linh trên đầu giống như tụ tập háo thành một con thủy long, thủy long dùng toàn lực xung kích vị trí kinh mạch cuối cùng.

    Rầm rầm rầm!

    Âm thanh nổ mạnh vang lên, người ngoài không nghe thấy nhưng trong đầu Bạch Tiểu Thuần lại đủ rung chuyển thiên địa, trong tiếng nổ vang kia, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động mạnh, có lúc hắn dừng hít thở, bên tai còn nghe âm thanh ken két.

    Kinh mạch trong đầu hắn giống như cánh cửa, sinh cơ trong người không ngừng va chạm đã trực tiếp vỡ vụn, Bạch Tiểu Thuần gầm lên một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết sau đó vung tay lấy ra nhiều thiên tài địa bảo khác, hắn lại hấp thu sinh cơ rót vào trong người.

    Lúc này càng kinh người hơn, trong tiếng nổ vang ngập trời, kinh mạch bế tắc cuối cùng trong đầu Bạch Tiểu Thuần đã chia năm xẻ bảy, khi nó sụp đổ kinh mạch đả thông, sinh cơ lưu chuyển toàn thân, thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn cảm giác được kinh mạch toàn thân trong suốt lại cảm nhận được thân thể có một tầng phong ấn ngưng tụ trong người mình, nó giống như ngọn núi đè nặng làm hắn không thoải mái.

    Áp chế này vốn tồn tại nhưng hắn không cảm nhận được, trước mắt khi toàn thân thông thấu, áp chế trở nên rõ ràng, hắn không xa lạ cảm giác này, năm xưa hắn tu hành Bất Tử Bì, Bất Tử Kim Cương cũng cảm nhận qua.

    - Nhân thể, tầng gông xiềng thứ ba!

    Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, hắn hiểu được, cảm giác này đại biểu hắn chạm tới xiềng xích cực hạn thứ ba trong cơ thể!

    - Bước tiếp theo chính là phải nghĩ biện pháp đột phá tầng gông xiềng này!

    Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn thu thập sinh cơ tứ tán trong cơ thể, thân thể của hắn sinh ra một tầng hắc mang.

    Lúc hắc mang bao trùm thân thể, lực lượng cường đại trong người hắn bộc phát ra chung quanh, càng ngày càng mạnh, thậm chí Bạch Tiểu Thuần nắm tay lại cũng có thể nghe được hư vô rạn nứt.

    Càng kinh người hơn là, tốc độ của hắn, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, tay áo hất lên mở mật thất bước ra bên ngoài.

    Hắn vừa bước một bước, thân thể của hắn biến mất, không phải thuấn di, mà là dùng một loại tốc độ cực hạn rời khỏi mật thất, hắn đứng trong hư không.

    Hắn đứng giữa không trung nhìn xuống nơi đệ tam quân đóng quân, hắn nhìn con chim đang vỗ cánh nhè nhẹ trước mặt mình, hắn sững sờ nhìn thiên địa chung quanh, cuối cùng hắn phát hiện tất cả mọi thứ thời khắc này đều biến thành chậm chạp, cũng chỉ có hắn là bình thường.

    Cảm nhận ảo giác như thế, tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn có thể cảm giác được tốc độ thân thể đơn thuần mặc dù còn không bằng thuấn di nhưng không kém hơn nhiều, cho nên mới xuất hiện biến hóa quỷ dị như thế.

    - Thì ra nhanh đến mức âận cùng... Chính là chậm sao?

    Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ, khi hắn đứng vững mọi thứ đều khôi phục bình thường, tất cả cảnh tượng, thân ảnh đều không khác gì lúc trước.

    Đúng vào lúc này... Tống Khuyết ba người được Triệu Long dẫn dắt đi tới cửa loắn nơi đóng quân, lúc này mấy người ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy giữa không trung có một thân ảnh cao lớn đang đứng, trên người hắn tỏa ra khí thế kinh người như thần như ma.

    Tống Khuyết ba người nhìn lên không trung, lúc nhìn thấy thân ảnh như thần ma kia, Bạch Tiểu Thuần đứng trên bầu trời nơi đóng quân cúi đầu nhìn xuống, cũng nhìn thấy Tống Khuyết.

    Ánh mắt hai người va chạm với nhau.

    Tống Khuyết mở to mắt, hắn ngây ngốc, hít thở dồn dập sau đó cúi đầu xuống, đáy lòng tự nói với mình, nhất định là mình nhìn lầm... Thân thể của hắn run rẩy, hắn không ngừng an ủi bản thân, nhất định là chính mình gần đây thường xuyên nghĩ biện pháp trừng trị Bạch Tiểu Thuần cho nên xuất hiện ảo giác.

    - Nhất định là như vậy...

    Thân thể Tống Khuyết run run thật nhỏ, hắn áp chế hô hấp ý đồ lừa gạt bản thân mình, đột nhien giọng nói nhiệt tình của Bạch Tiểu Thuần vang lên.

    - Khuyết nhi!

    Bạch Tiểu Thuần kinh hỉ, tinh thần hắn vô cùng phấn chấn giống như con gà trống vừa đá thắng con gà khác, ánh mắt hắn sinh ra hào quang cực mạnh, thậm chí người khác có thể nhận ra ánh mắt nóng rực của Bạch Tiểu Thuần.

    ---------------
     
    buinhi99, Dạ Tâm, quangvd and 21 others like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,535
    Chương 798: Vạn phu trưởng là ngươi?

    Shared by: banlong.us



    Khi giọng nói Bạch Tiểu Thuần vang lên, Tống Khuyết nghe được hai chữ "Khuyết nhi", đầu óc hắn nổ tung như sụp đổ, những lời tự lừa gạt mình chia năm xẻ bảy, sụp đổ không còn nữa, dường như cả thế giới đều biến mất, tất cả chỉ còn lại thân ảnh của hắn trong thiên địa.

    Hắn cố gắng khống chế thân thể đang run rẩy nhưng toàn thân cứng ngắt không được tự nhiên, sắc mặt biến hóa nhanh chóng, hắn đứng đực ra đó như bị sấm sét đánh trúng, hắn cảm thấy trời đất đang quay cuồng chung quanh mình.

    Bạch Tiểu Thâần cười lớn sau đó cất bước xuất hiện trước mặt Tống Khuyết ba người.

    Khi Bạch Tiểu Thuần đi thẳng về phía trước, tu sĩ trong nơi đóng quân cũng phát hiện Vạn phu trưởng xuất quan, lập tức hóa thành hào quang bay lên không trung, thân vệ Bạch Tiểu Thuần đứng bên cạnh hắn.

    Người thủ ở nơi này chính là Lưu Lệ, nàng tư thế hiên ngang dẫn theo mấy chục thân vệ xuất hiện chung quanh người Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo tôn sùng và cuồng nhiệt.

    - Chúc mừng đại nhân xuất quan!

    Triệu Long bên cạnh Tống Khuyết cùng nghiêm túc và cung kính, hắn đi nhanh vài bước tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần sau đó ôm quyền cúi đầu.

    - Chúc mừng đại nhân xuất quan!

    Tiếng bái kiến từ mấy chục thân vệ vang lên, Bạch Tiểu Thuần vẫn cười to đi thẳng về phía Tống Khuyết.

    Cùng lúc đó trong nơi đóng quân có nhiều thân vệ khác biết tin Bạch Tiểu Thuần xuất quan, bọn họ nhanh chóng quay về nơi đóng quân, lúc này lại có thêm vài chục bóng người xuất hiện.

    Trong đó có mười tu sĩ tỏa ra khí tức Kết Đan Đại viên mãn, thậm chí mỗi người mang theo uy nghiêm khác nhau, dường như bất cứ người nào trong mười người này cũng có thể dậm chân làm mặt đất rung chuyển.

    Mười người chính là mười Thiên phu trưởng đệ tam quân, Lý Hoành Minh cũng ở trong đó, bọn họ bay tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần sau đó ôm quyền bái kiến.

    - Bái kiến Vạn phu trưởng!

    Mọi người không ngừng đến đây, liên tục bái kiến, Bạch Tiểu Thuần bước nhanh về phía trước, đi tới trước mặt Tống Khuyết còn mang theo hưng phấn, sau khi mọi ngươi nhìn thấy đều có thể cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần hưng phấn.

    - Thật là ngươi sao, Khuyết nhi, thật là ngươi!

    - Khuyết nhi... Tại sao ngươi lại thê thảm như vậy, ta cho rằng ta đủ thảm rồi, không nghĩ tới ngươi còn thảm hơn ta.

    - Lúc ta tới đây, dì nhỏ của ngươi phó thác ngươi cho ta, ta thân là trưởng bối của ngươi, cũng nên phụ trách với ngươi một chút, cho dù lúc trước ngươi vô tình vứt bỏ ta mà đi, dượng là đại nhân có đại lượng, như vậy đi, ngươi ra ngoài làm nhiệm vụ làm gì, ngươi theo ta lăn lộn đi, ta là Vạn phu trưởng, ngươi có thể làm thân vệ của ta.

    Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn thật sự rất hưng phấn, đó là hưng phấn khi gặp lại cố nhân, nhất là nghĩ tới Tống Khuyết cuồng ngạo rời khỏi mình, hiện tại hắn đã trở thành Vạn phu trưởng; tăng thêm tạm thời không thể quay về Nghịch Hà Tông, truy trước kia hắn là Vạn phu trưởng nhưng cảm giác có chút cẩm y dạ hành, mà hôm nay gặp được cố nhân hắn sinh ra cảm giác vinh quy bái tổ, cho nên Bạch Tiểu Thuần kích động là dễ hiểu, hắn cảm thấy nhân sinh có được trải nghiệm như vậy thật sự không gì sánh kịp.

    Một nam một nữ bên cạnh Tống Khuyết cũng sửng sốt, ánh mắt bọn họ ngơ ngác nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, quần áo Bạch Tiểu Thuần rất đơn giản nhưng tràn ngập uy nghiêm, trên người sinh ra khí thế thượng vị giả giống như chúng sao vờn trăng, lúc này thân thể Bạch Tiểu Thuần mang theo khí thế khiếp người, rõ ràng tu vi không phải Nguyên Anh nhưng bọn họ cảm giác còn khủng obos hơn cả Nguyên Anh, nhất là hành động của tu sĩ bốn phía và từng tiếng hô Vạn phu trưởng càng làm đầu óc bọn họ nổ tung, cho dù là kẻ ngu cũng biết được đây là Vạn phu trưởng đệ tam quân.

    Bọn họ cũng nhận ra thân phận Bạch Tiểu Thuần, dù sao tất cả mọi người đều là thiên kiêu trên Tinh Không Đạo Cực bảng, Bạch Tiểu Thuần có danh khí không nhỏ trong Tinh Không Đạo Cực bảng, cho dù danh khí lớn hơn nữa bọn họ cũng không dám tin tưởng cảnh tượng trước mặt mình, hai người giật mình đứng tại chô, chỉ có thể vô ý thức hít khí lạnh, thậm chí nội tâm rất khẩn trương, đồng thời đầu óc nổ vang, bọn họ lần đầu biết rõ địa vị của Tống Khuyết lại cao như vậy, dượng của hắn chính là Vạn phu trưởng! !

    Hai người run rẩy, lúc này vô ý thức ôm quyền cúi đầu.

    - Bái kiến... Bái kiến... Vạn phu trưởng đại nhân.

    Lúc hai người bái kiến, trong mắt Tống Khuyết xuất hiện vẻ mờ mịt, tất cả quá đột ngột, hắn căn bản không kịp chuẩn bị chút nào, trước đó hắn còn cho rằng mình sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, đủ để áp qua Bạch Tiểu Thuần ít nhất mười con phố, chỉ trong nháy mắt tiếp theo Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện trước mặt mình...

    - Bạch Tiểu Thuần... Điều này sao có thể, ngươi... Ngươi đã trở thành Vạn phu trưởng?

    Sắc mặt Tống Khuyết tái nhợt, lời nói đứt quãng, âm điệu biến thành quái dị, hắn không muốn tin tưởng đây là sự thật, thậm chí hắn cảm thấy chuyện này quá đáng sợ.

    Trong nháy mắt hắn nói chuyện, đám người Triệu Long chung quanh Bạch Tiểu Thuần với tư cách là thân vệ, bọn họ cau mày, Lưu Lệ hừ lạnh một tiếng, lúc nàng hừ lạnh cũng làm mấy trăm thân vệ khác không vui, ai cũng nghe ra ý nghi vấn trong lời Tống Khuyết, những kiêu binh hãn tướng này bộc phát sát khí, trong lúc sát khí bộc phát hình thành khí thế kinh người bao phủ Tống Khuyết ba người.

    - Thật lớn mật, tên của Vạn phu trưởng không phải ngươi có thể tùy tiện kêu lên.

    Triệu Long quát một tiếng, mặc dù hắn thưởng thức Tống Khuyết nhưng trong nháy mắt đối phương dám nghi vấn đại nhân nhà mình hắn lập tức trở mặt, trong mắt sinh ra sát khí kinh thiên.

    Lý Hoành Minh Thiên phu trưởng cũng cau mày nhìn về phía Tống Khuyết ba người, sát ý vô hình bao phủ binh doanh, giống như hóa thành cự thú khủng bố tùy thời cắn nuốt ba người.

    Ánh mắt người nọ không tốt, lập tức làm một nam một nữ sau lưng Tống Khuyết suýt nữa sợ hãi té xuống đất, bọn họ khiếp sợ tới mức tận cùng, nhất là nàng kia đã quỳ lại, nam tử trung niên bên cạnh cũng quỳ xuống, sát khí của những người này quá mạnh, bọn họ có cảm giác cực mạnh, nếu mình không quỳ lạy, sợ rằng sau đó sẽ hình thần câu diệt.

    Tống Khuyết run rẩy, sắc mặt trắng bệch, sát khí này với hắn cũng cực mạnh nhưng hắn đã không sợ hãi, hắn ngơ ngác nhìn tất cả, kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn bi phẫn không thể áp chế nổi nữa, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, nhìn chung quanh, trong lòng của hắn biệt khuất như nước sông cuồn cuộn phá vỡ bờ đê...

    - Không có khả năng... Tất cả không có khả năng...

    Hắn nghĩ đến trước kia, từ ngày bắt đầu biết Bạch Tiểu Thuần thì đối phương vẫn áp lên đầu của hắn, hắn như bị vận rủi quấn thân, cho dù hắn xua đuổi thế nào cũng không thể thoát được.

    Vẫn Kiếm Thâm Uyên bị đoạt thiên mạch, cho đến Huyết Khê Tông, đối phương cường thế trở thành huyết tử, rồi sau đó trong Nghịch Hà Tông, người ta với thân phận thiếu tổ dưới một người trên vạn người, chính mình lần lượt giãy dụa ý đồ xoay người nhưng không có tác dụng.

    ---------------
     
    buinhi99, Dạ Tâm, quangvd and 21 others like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,535
    Chương 799: Hắn chính là hài tử

    Shared by: banlong.us



    Trong Không thành Tinh Không Đạo Cực Tông, đó là lúc hắn có dũng khí giãy dụa nhưng vẫn bị Bạch Tiểu Thuần áp chế, đến Tinh Không Đạo Cực Tông, hắn cố gắng thế nào cũng không thể vùng lên.

    Khi đến chiến thuyền, sau đó lại bước vào vùng đất lạ lẫm nơi đây, Tống Khuyết hắn nghẹn đủ lâu rồi, hắn bộc phát toàn bộ tiềm lực để quật khởi, từ nay về sau thoát khỏi Bạch Tiểu Thuần, cũng muốn đối phương quỳ trước mặt hắn, chờ mình giẫm nát đối phương dưới chân.

    Thậm chí hắn còn tưởng tượng, sau khi mình giẫm lên người Bạch Tiểu Thuần thì hắn sẽ chỉ vào mũi Bạch Tiểu Thuần nói cho hắn biết, sau này hắn nhìn thấy mình phải lập tức quỳ xuống rời đi.

    Cho dù hắn nghĩ thế nào, thậm chí nằm mộng cũng nghĩ... Không ngờ khi đến nơi đây vẫn bị áp chế, lại không có khả năng xoay người hay vùng lên tí tẹo nào, hắn có cảm giác thiên băng địa liệt... Bạch Tiểu Thuần dùng thân phận Vạn phu trưởng hàng lâm thế giới quan của hắn.

    Tống Khuyết nghĩ vậy liền bi phẫn chảy nước mắt.

    Khi thấy Tống Khuyết chảy nước mắt, Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình, hắn tiến lên quát tháo đám thuộc hạ.

    - Các ngươi làm gì, thu hồi sát khí của các ngươi cho ta, đây là cháu của ta, các ngươi hù dọa hắn như vậy, hắn chính là hài tử.

    Bạch Tiểu Thuần quát tháo đám tu sĩ chung quanh, quay đầu ôn hòa nhìn qua Tống Khuyết, thở dài sờ đầu Thống Khuyết.

    Nghe Bạch Tiểu Thuần nói mình là hài tử, trán Tống Khuyết nổi gân xanh, hắn rống lớn một tiếng.

    - Bạch Tiểu Thuần!

    Hắn vừa nói xong liền phun ra một ngụm máu tươi, lúc này hắn ngã xuống ngất đi.

    Đây là lần thứ hai hắn ngất đi, lần đầu tiên là lúc ở dưới Không thành Tinh Không Đạo Cực Tông...

    Sáng sớm hôm sau, vào lúc Tống Khuyết tỉnh lại hắn âm trầm nhìn chung quanh, hắn cắn răng rời khỏi nơi này, chờ hắn bước ra khỏi gian phòng đã nhìn thấy ba tu sĩ xuất hiện trước mặt, một người trong đó chính là Triệu Long, Triệu Long mặt không biểu tình nhìn Tống Khuyết, đáy lòng có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng.

    - Đại nhân tiếp tục bế quan, trước khi bế quan có lệnh, ngươi đã bị trưng dụng, từ nay về sau ngươi chính là một trong những thân vệ của đại nhân, không được sơ sót.

    Tống Khuyết ngẩng đầu lên, hô hấp dồn dập, trong mắt mang theo giận dữ.

    - Tống Khuyết, nhớ kỹ thân phận của ngươi, với hành động làm càn của ngươi ngày hôm qua, nếu ở quân đoàn khác đã bị lăng trì xử tử, đại nhân nhớ tình bạn cũ, chẳng những không có xử phạt ngươi, thậm chí còn ưu ái có thừa... Triệu Long ta là thống lĩnh thân vệ của đại nhân, tuyệt đối không cho phép có người nào dám bất kính với đại nhân.

    - Ngươi tiếp tục bướng bỉnh như thế, vì đại nhân, ta chỉ có thể tiễn ngươi ra đi.

    Triệu Long lườm Tống Khuyết một cái thật sâu, chuyện này hắn không xin chỉ thị của Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng nhìn ra mánh khóe giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Tống Khuyết, hắn thân là thống lĩnh thân vệ, có một số việc hắn phải ngăn chặn khi nó chưa xảy ra, nếu như Tống Khuyết thực không biết phân biệt, cho dù Bạch Tiểu Thuần ngày sau có trách tội thì hắn cũng phải ra tay diệt Tống Khuyết!

    Mấy năm trôi qua, hắn đi theo Bạch Tiểu Thuần, đã sớm xem vinh quang của Bạch Tiểu Thuần chính là vinh quang của mình, không cho phép kẻ nào bất kính.

    Trong mắt hắn không có sát ý nhưng Tống Khuyết lại cảm nhận được Triệu Long lúc này còn đáng sợ hơn khi hắn sinh ra sát khí, ánh mắt đối phương như khoét sâu vào tâm thần của hắn.

    Thân thể Tống Khuyết chấn động, hắn hiểu đối phương nói được làm được.

    Thời gian trôi qua, lại qua nửa tháng, Tống Khuyết cắn răng chịu đựng, hắn bắt đầu quen thuộc chuyện trở thành thân vệ của Bạch Tiểu Thuần, lúc này Bạch Tiểu Thuần lại xuất quan.

    Trong nửa tháng, hắn ổn định Bất Tử Trường Sinh Công của mình, cũng bảo trì thân thể và tu vi ở trạng thái đỉnh phong, đồng thời quan trọng hơn, trong nửa tháng hắn bế quan không ngừng quen thuộc tốc độ cực hạn, dường như thế giới này trở nên chậm chạp hơn trước.

    Rốt cuộc hắn cũng không còn lạ lẫm với cảm giác như vậy, lần này hắn xuất quan ngồi trong thư phòng trụ sở đệ tam quân, nghe một Thiên phu trưởng đi tới báo cáo công tác.

    Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình dù sao cũng là Vạn phu trưởng, cho nên nghe rất nghiêm túc, sau kh Thiên phu trưởng tự thuật mọi việc, Triệu Long đi tới, hắn cúi đầu trước mặt Bạch Tiểu Thuần, hắn giới thiệu những chuyện xảy ra bên ngoài Trường thành và tình hình trong đệ tam quân.

    Lưu Lệ đứng sau lưng Bạch Tiểu Thuần, nàng đang bóp vai Bạch Tiểu Thuần, nữ tu tướng mạo xinh đẹp tuyệt luân với tư cách thân vệ đi theo Bạch Tiểu Thuần nhiều năm, ngày bình thường mặt lạnh với mọi người, cho dù ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần cũng như thế, vào lúc Bạch Tiểu Thuần mỏi mệt thì nàng đều đi tới sau lưng bóp vai cho Bạch Tiểu Thuần.

    - Trong cung điện dưới mặt đất, đến nay đã phát hiện hơn trăm động quật lớn, trên mặt đất đều có hài cốt kinh người, cũng xuất hiện hai cái Thiên Thú Hồn, bên ta đoạt được một cái, Man Hoang đoạt được một cái.

    - Tin tức này truyền đi từ nửa tháng trước, dường như bên dưới cả trăm động quật và cung điện còn tồn tại khu vực kinh người, hôm nay đã có không ít người đang tìm kiếm cửa vào.

    Triệu Long thấp giọng bàn giao những tin tức mình biết được.

    - Còn có thân vệ Tống Khuyết vừa tiến vào, mấy ngày qua biểu hiện còn có thể, người này có phản cốt, từng nhiều lần lộ ra ý bất tuân, ty chức ý định đưa hắn vào cung điện dưới mặt đất trong Man Hoang lịch lãm một phen.

    Bạch Tiểu Thuần nhìn Triệu Long, lắc đầu cười cười.

    - Được rồi, cũng đừng có đi hại chết hắn, dù sao ta là dượng hắn, tiểu hài tử nha, cũng có chút tùy hứng, như vậy cũng tốt, ngươi chuẩn bị một phen, qua mấy ngày nữa chúng ta đi Giới thành một chuyến, ta trở thành Vạn phu trưởng, cũng có thể thay mặt đệ tam quân đi chiêu mộ một ít thiên kiêu.

    Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, hắn đã chuẩn bị kế hoạch này từ lâu, lúc này nhìn thấy Tống Khuyết, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình nên kiếm thêm nhiều người vào làm thủ hạ.

    Triệu Long nghe xong lời này lập tức khẩn trương, đang muốn khuyên bảo nhưng nhìn thấy tâm ý Bạch Tiểu Thuần đã quyết, trầm ngâm một lúc liền đồng ý, bắt đầu chuẩn bị, trong đó an nguy của Bạch Tiểu Thuần được hắn đặt lên đầu tiên.

    Cho nên lúc này hắn không đi đệ tam quân nhưng một hơi điều động năm ngàn tu sĩ đi theo cùng, cũng điều động năm người trong mười đại Thiên phu trưởng đi theo.

    Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần giao ngọc giản xin phép rời khỏi Trường thành đi Giới thành trưng binh đưa tới chỗ Bạch Lân, Vạn phu trưởng xuất hành không phải chuyện nhỏ, cần quân chủ đồng ý mới được.

    Bạch Lân cầm ngọc giản xem xong liền hiểu rõ, nhất định là Bạch Tiểu Thuần ý định ra ngoài uy phong một phen, cũng muốn đám đồng bạn năm đó biết rõ hắn lợi hại thế nào, hành vi này không chỉ xuất hiện trên người Bạch Tiểu Thuần, dĩ vãng có rất nhiều Thiên phu trưởng cũng làm thế.

    Nghĩ đến tính cách của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Lân thở dài, không có ngăn cản, hắn truyền âm dặn dò Bạch Tiểu Thuần một phen, càng dạy hắn một ít phương pháp làm việc, Bạch Tiểu Thuần nghe xong trợn mắt há hốc mồm, chỉ cảm thấy Bạch Lân đang truyền kinh nghiệm cho hắn.

    ---------------
     
    buinhi99, Dạ Tâm, quangvd and 21 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)