FULL  Khoa Huyễn  Võng Du  Mạt Thế Ngày Tàn Của Thế Giới (Chư Giới Tận Thế Online) - Yên Hỏa Thành Thành - Free 200

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 4: Xâm Nhập (1)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Thông tin này giật gân đến mức làm Cố Thanh Sơn ngẩn người.

    Kỹ nghệ Chiến Thần này có thể giúp mình trực tiếp lĩnh ngộ chiêu thức sao?

    Đây là tính năng đầu tiên có thể sử dụng của giao diện Chiến Thần, những tính năng khác hiện giờ vẫn đen kịt, chưa sử dụng được.

    Có điều nhiêu đây thôi cũng đủ rồi, nếu công pháp nào cũng lấy ra được thì trên thế giới còn công pháp bí quyết gì mà mình không lấy được đâu?

    Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, đợi mình bình tĩnh lại mới hỏi thử: "Hồn lực là gì?"

    Một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên trên giao diện.

    [Giết sinh linh có thể nhận được hồn lực. Bạn đã đánh chết một Bác Bì Huyết Ma, nhận được 4 điểm hồn lực. Hồn lực hiện tại: 4/5.]

    Giết một Bác Bì Huyết Ma thôi mà nhận được những 4 điểm hồn lực!

    Bác Bì Huyết Ma không thể xem như yêu ma bình thường, thực lực của nó thật ra còn cao hơn cả Ma đầu và tu sĩ nói chung, rất giỏi ẩn nấp và ám sát. May mà Cố Thanh Sơn đã nắm chắc cơ hội để tấn công ngược lại, giết con quái này trong một chiêu. Nếu không, dưới tình trạng Cố Thanh Sơn đã mất sạch tu vi mà còn phải giằng co với nó thì kẻ mất mạng chính là hắn.

    Cố Thanh Sơn gật gật đầu, hóa ra là vậy. Nhưng khi nãy giao diện hiển thị hồn lực 4/5, tức là điểm hồn lực cao nhất của mình cũng chỉ được 5 thôi à?

    Vậy thì ít quá.

    Vừa nghĩ vậy, trên giao diện lại hiện lên một hàng chữ nhỏ:

    [Tu vi càng cao, mức giới hạn của hồn lực càng cao.]

    Hồn lực liên quan với tu vi sao?

    Cố Thanh Sơn không nhịn được mà nhìn vào đẳng cấp nhân vật của mình, chỉ thấy trên đó hiện lên bốn chữ thật to: "Luyện Khí tầng 1."

    Đây là đẳng cấp tu luyện đầu tiên của tất cả mọi người khi vừa bước vào dị thế giới, như vậy là đẳng cấp của hắn ở kiếp trước đã bị xóa rồi.

    Cố Thanh Sơn thở dài, yên lặng bỏ loan đao xuống rồi rút cây giáo rỉ sét ra, trên cây giáo này chỉ có một chiêu tấn công là đâm.

    Hắn lắc đầu, vứt giáo sang một bên rồi cầm Quân cung lên.

    [Quân cung tiêu chuẩn quân đội, từng thi triển các kỹ năng sau:]

    [Thứ nhất, Ổn Định. Người thi triển: Trương Vũ. ]

    [Thứ hai, Liên Xạ. Người thi triển: Trương Vũ. ]

    [Thứ ba, Chính Xác. Người thi triển: Trương Vũ. ]

    [Thứ tư: Yến Song Phi. Người thi triển: Trương Vũ. ]

    [Lĩnh ngộ Ổn Định và Liên Xạ cần 2 điểm hồn lực. ]

    [Lĩnh ngộ Chính Xác cần 4 điểm hồn lực. ]

    [Lĩnh ngộ Yến Song Phi cần 6 điểm hồn lực. ]

    Theo những thông tin trong trí nhớ của hắn thì Trương Vũ chính là tướng quân Nhân tộc bảo vệ doanh trại này, rất giỏi trường đao và cung. Trong cuộc chiến đầu tiên, ông ta đã chết trong tay một Ẩm Huyết ma.

    Cố Thanh Sơn xem qua các kỹ năng này một lượt rồi tập trung vào "Yến Song Phi" . Chiêu thức này cần phải có 6 điểm hồn lực, đã vượt qua mức giới hạn hồn lực của hắn rồi.

    "Ôi, mới ở Luyện Khí tầng 1 thôi à. . . Xem ra mình phải tu hành lại từ đầu, nhanh nhanh nâng cao mức giới hạn của hồn lực mới được." Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ lắc đầu.

    Luyện Khí tầng 1 chính là cảnh giới thấp nhất của người tu hành. Trên Luyện Khí còn có Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần. . . Nhưng bây giờ nói đến mấy cảnh giới ấy vẫn còn quá sớm.

    Nhưng ngược lại cũng có tin tốt, đó là người chơi có thể mang theo tu vi của mình về thế giới thực.

    Ở Luyện Khí tầng 1, người chơi có thể cảm ứng và sử dụng linh lực được rồi.

    Nếu thật sự có thể quay về quá khứ, thì cho dù không thể tìm lại được hết mọi trang bị hay mất hết tất cả kỹ năng, Cố Thanh Sơn cũng vẫn bằng lòng.

    Trong cuộc đời mỗi người luôn có rất nhiều nuối tiếc và không cam lòng, mỗi khi đêm về, Cố Thanh Sơn chỉ có thể âm thầm liếm vết thương mãi không bao giờ lành trong tim.

    Nếu thật sự có thể quay về. . .

    Cố Thanh Sơn lắc đầu thật mạnh, cố gắng khống chế cảm xúc của mình rồi cầm Quân cung lên, đánh giá thật nhanh.

    Điều quan trọng nhất vào lúc này. . . chính là sống sót.

    Mới ở Luyện Khí tầng 1 mà phải đối mặt với yêu ma thì có muốn chạy cũng không chạy thoát nổi.

    Kiếm, đao, giáo đều dùng trong những trận cận chiến, mà vết thương trên người hắn quá nhiều, tu vi lại thuộc đẳng cấp thấp nhất, chỉ có một mình hắn sao chiến đấu với yêu ma được?

    Đối mặt với yêu ma, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ mất mạng.

    Bây giờ hắn không còn là kiếm tiên của kiếp trước nữa, càng không phải là một nhân vật truyền kỳ chỉ huy cả một đội quân quốc gia.

    Hiện giờ, trong quân doanh chỉ còn lại hắn và một tên lính, mà gã ta còn là một người bình thường không thể tu hành. Chỉ với tu vi của Cố Thanh Sơn thì rất khó xoay chuyển tình thế khó khăn này.

    Trận pháp che giấu của quân doanh cũng không giữ được bao lâu nữa, chỉ trong vòng hai ngày tới, trận pháp này sẽ ngừng lại vì cạn kiệt linh lực.

    Một khi trận pháp che giấu ngừng hoạt động, tất cả yêu ma sẽ cùng xông tới.

    Cố Thanh Sơn đột nhiên phát hiện ra tình cảnh của mình hiện giờ khá là nguy hiểm.

    Xem ra trước mắt phải bỏ qua cách cận chiến này, đổi sang tấn công từ xa, đồng thời dựa vào trận pháp che giấu của quân doanh mà nâng cấp nhân vật càng nhanh càng tốt.

    Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn nhanh chóng quyết định.

    "Tôi chọn lĩnh ngộ Ổn Định và Liên Xạ."

    Chỉ một thoáng sau, một dòng nhiệt nóng bỏng từ Quân cung ồ ạt chảy vào trong người hắn, dạo một vòng quanh khắp cơ thể rồi nhập vào trong đầu hắn.

    Cố Thanh Sơn hơi ngẩn ra một lát rồi bỗng giương cung lên, lắp tên bắn.

    Vụt! Mũi tên cắm sâu vào xà nhà.

    Tay Cố Thanh Sơn vẫn không ngừng lại, một loạt mũi tên bay ra xối xả như mưa.

    Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!

    Cả mười hai mũi tên đã bắn ra hết mà Cố Thanh Sơn vẫn giữ nguyên tư thế cũ, không hề nhúc nhích.

    Đây chắc chắn là "Liên Xạ" và "Ổn Định" rồi! Cố Thanh Sơn hăng hái hơn hẳn.

    Kỹ nghệ Chiến Thần này mạnh đến vậy cơ à! Chỉ cần có đủ hồn lực là có thể lập tức học được kỹ năng từ một vũ khí bất kỳ, cứ thế này thì trên thế gian đâu còn chiêu thức gì mà hắn không học được nữa?

    Cố Thanh Sơn đang nghĩ đến xuất thần đột nhiên cảm thấy cả người ê ẩm đau.

    Hắn cúi đầu xuống nhìn thì thấy trên những băng vải trắng như tuyết khắp nơi trên cơ thể đã thấm những vệt máu tươi.

    Đúng, thương thế trên người còn chưa lành, vẫn đang ở giai đoạn khôi phục, dùng sức thế này dĩ nhiên miệng vết thương sẽ hơi nứt ra.

    Cố Thanh Sơn đặt cung Quân xuống, tìm một chiếc giường hành quân, mở ra rồi bắt đầu nghỉ ngơi.

    Mọi thứ không thể nóng vội, nhất định phải bình tĩnh.

    Cố Thanh Sơn lấy viên thuốc chữa thương còn sót lại, không hề do dự nuốt xuống.

    Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu yên lặng vận chuyển linh khí, hấp thu dược lực.

    Cả một đêm không có chuyện gì xảy ra.

    Lúc hừng đông, trời đổ cơn mưa lớn.

    Khí hậu đang dần trở lạnh, trong nước mưa xen lẫn khí lạnh thẩm thấu ra trời đất.

    Mấy chục ngày nữa là vào mùa đông rồi.

    Quân doanh.

    Cố Thanh Sơn lạnh cóng nên bừng tỉnh.

    Hắn đứng dậy hoạt động một chút, phát hiện những vết thương trên người đã bắt đầu khép miệng.

    Thuốc chữa thương quân dụng quả nhiên không tầm thường, hồi phục thương tích hữu hiệu đến như vậy.

    Một lát sau, cửa được mở ra.

    Triệu Lục nấu một nồi cháo, ân cần bưng vào.

    Cố Thanh Sơn nhìn nồi cháo vẫn còn đang bốc khói, ngửi mùi cháo thơm, hỏi: “Lương thực còn lại bao nhiêu?”

    Triệu Lục than thở nói: “Chỉ đủ ăn thêm một ngày rưỡi.” Nói xong, gã lén ngắm trộm túi trữ đồ trên eo Cố Thanh Sơn.

    Cố Thanh Sơn phát hiện ra nhưng không nói gì.

    Khi xuyên qua tới đây, túi trữ đồ của hắn đã bị trống không rồi.

    Cố Thanh Sơn múc cháo, im lặng ăn xong bữa sáng.

    “Thương thế của anh thế nào rồi?” Trong mắt Triệu Lục mang theo hi vọng.

    “Đỡ hơn nhiều rồi.” Cố Thanh Sơn duỗi tay chân, tiện thể hỏi: “Lão Triệu, anh ở doanh nào? Binh chủng nào?”

    Triệu Lục gượng cười, nói: “Tôi ở Hỏa Sự Doanh, bình thường có thể làm phần ăn cho vài trăm người.”

    Hóa ra là chân chạy việc cho nhà bếp, chả trách một bát cháo mà cũng có thể nấu ra mùi ra vị đến vậy.

    Trong khốn cảnh thế này, nếu không có Cố Thanh Sơn, với một người bình thường như Triệu Lục mà nói, y chắc chắn phải chết rồi.
     
    zHiePz and ﻲA Bư✯ like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 5: Xâm Nhập (2)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Nhưng Triệu Lục không biết, Cố Thanh Sơn chỉ có tu vi Luyện khí tầng 1, gặp một tiểu đội yêu ma, Cố Thanh Sơn sẽ lập tức rơi vào kết cục bị chém chết.

    Cố Thanh Sơn im lặng suy nghĩ, lại nhìn đồng hồ cát trên giao diện thao tác.

    Cát trong đồng hồ đã gần hết, gần như sắp nhìn thấy đáy rồi.

    Người chơi ở dị thế giới tròn một ngày, ở thế giới thật mới trôi qua một tiếng đồng hồ. Người chơi trong đang ở kỳ Luyện Khí buộc phải quay trở về thế giới thật khi đến thời điểm này, lần vào dị thế giới tiếp theo phải đợi thêm một ngày.

    Giờ Cố Thanh Sơn vô cùng muốn biết, thế giới thật giờ đang ở năm nào.

    Sau khi ăn được một nửa, hai người đồng thời dừng động tác lại.

    “Cố huynh đệ, bên ngoài hình như có tiếng động gì đó.” Cơ thể Triệu Lục hơi co ra sau, nhỏ giọng nói.

    “Để tôi đi xem thử.” Cố Thanh Sơn nói, cầm cung Quân lên đi ra ngoài.

    Đồng hồ cát chỉ còn lại khoảng mười phút, hy vọng đừng xảy ra rắc rối gì quá lớn.

    Cố Thanh Sơn đi ra khỏi cửa, rút một mũi tên ấn vào trong dây cung, híp mắt dò xét xung quanh.

    Cặp mắt của hắn nhanh chóng đảo qua từng kiến trúc, không bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào.

    Thông thường mà nói, trong doanh địa thường có những trận pháp ngầm, yêu ma sẽ không dễ dàng tiến vào trong.

    Đây rốt cuộc là thứ gì?

    Soạt, soạt, soạt, âm thanh lại một lần nữa vang lên.

    Vị trí, là cổng quân doanh.

    Cố Thanh Sơn dán chặt người lên tường, im lặng di chuyển không tiếng động.

    Một con yêu thú thân hình khổng lồ, cao bằng hai người xuất hiện trước tầm mắt Cố Thanh Sơn.

    Con yêu thú này lắc đầu vẫy đuôi, đứng bên cái hố người chết, cẩn thận cảnh giác dò xét xung quanh.

    Mặc dù cơn mưa to không ngừng cọ rửa nhưng mùi máu tanh trong hố người chết cuối cùng vẫn hấp dẫn yêu thú đến.

    Cố Thanh Sơn nấp trong bóng tối dưới mái hiên, nâng cung Quân lên, chậm rãi kéo dây cung.

    Hắn biết quái vật này.

    Đây là một loại yêu thú cấp thấp, mặc dù trông có vẻ hơi vụng về, nhưng nếu phát điên lên, năng lực va chạm và cắn xe cũng rất đáng sợ. Bình thường hai ba tên lính gần như không cách nào áp sát nó.

    Cố Thanh Sơn thầm thấy may mắn.

    May là mình chọn công kích từ xa, cộng thêm có trận pháp ngầm của doanh địa yểm hộ, nói không chừng có thể kiến công.

    Yêu thú chạy vòng quanh cái hố người chết, thỉnh thoảng lại lăn dưới đất một cái.

    Nó đang thử thăm dò xem xung quanh có cạm bẫy hay những yêu thú khác mai phục không.

    Đồng hồ cát còn lại mười phút.

    Cố Thanh Sơn im lặng cầm cung tiễn, không nhúc nhích.

    Hồng hộc!

    Hồng hộc!

    Yêu thú dừng lại, thở phì phò, cái đầu lớn lắc lư cảnh giác nhìn xung quanh.

    Còn lại năm phút.

    Cố Thanh Sơn vẫn đứng bất động.

    Cuối cùng yêu thú chậm rãi cúi đầu, chuẩn bị ăn di thể của một binh sĩ.

    Cái mũi của nó ngửi qua ngửi lại trên di thể một lúc lâu, cuối cùng cũng mở to cái miệng lớn đầy răng nanh ra.

    Chính là lúc này!

    Cố Thanh Sơn kéo căng dây cung, vận chuyển linh lực lên trên mũi tên.

    Một sóng khí vô hình từ trên mũi tên chậm rãi tản ra.

    Mũi tên mang theo linh lực, sức phá hoại cao hơn mũi tên bình thường gấp năm lần.

    Những mũi tên này đều làm từ chất liệu đặc biệt, đừng nói là nhận thêm linh lực, ngay cả nguyên tố Ngũ hành cũng có thể nhận thêm được.

    Cố Thanh Sơn kéo căng quân cung, giữ trong hai hơi thở rồi thả ngón tay ra.

    Vút!

    Mũi tên gào thét bay đi, lập tức bay vào trong miệng yêu thú. Yêu thú đau đớn bổ nhào về phía trước lăn lộn trên mặt đất.

    Một mũi tên vừa bắn, Cố Thanh Sơn không chút do dự liên tục bắn những mũi tên khác ra.

    Liên hoàn tiễn!

    Từng mũi tên hóa thành tàn ảnh, bay vụt ra từ cung Quân.

    Yêu thú lập tức phát ra một tiếng hống giận dữ kinh trời, tấn công về phía quân doanh.

    Nhưng vừa lao tới chưa được mấy bước, yêu thú đã hất đầu, muốn bỏ chạy.

    Mũi tên trên người nó càng ngày càng nhiều, toàn ở những vì trí trọng yếu như ngũ quan, các khớp, bụng...

    Thương thế nặng lên với tốc độ khủng khiếp khiến lửa giận đầy bụng của yêu thú hóa thành sợ hãi sâu sắc.

    Nếu như vừa bị tấn công nó liền lựa chọn bỏ chạy, có lẽ còn có thể giữ được tính mạng, nhưng nó lựa chọn công kích, nửa đường mới nghĩ đến chuyện bỏ chạy, vậy thì đã muộn rồi.

    Trong toàn bộ quá trình, trên mặt Cố Thanh Sơn không chút cảm xúc, hai tay vững như bàn thạch, không ngừng rút mũi tên, kéo dây cung, bắn tên.

    Một phút cuối cùng.

    Yêu thú ngã nhào lên trên mặt đất, không nhúc nhích.

    Trên người nó cắm đầy mũi tên, máu tươi chảy lênh láng từ các chỗ yếu hại, dần dần thấm đỏ mặt đất.

    Linh lực của Cố Thanh Sơn chỉ còn lại bốn phần.

    Mặc dù vậy, hắn vẫn rút mũi tên, đưa linh lực vào, nhắm vào chỗ yếu hại của yêu thú không ngừng kéo dây cung.

    Yêu thú đã có linh trí, không hề ngu xuẩn, thậm chí có con còn giảo hoạt.

    Bọn chúng cũng sẽ giả chết, cũng sẽ dụ địch.

    Lại bảy tám hơi thở nữa trôi qua, mũi tên trên người yêu thú càng lúc càng nhiều. Nó không giả bộ được nữa, từ từ nhảy lên từ mặt đất.

    Nghênh đón nó, là một trận mưa tên điên cuồng hơn.

    Yêu thú nỗ lực lao tới trước năm sáu mét, sau khi đụng vào một cây đại thụ thì ngã ầm xuống đất.

    Lần này là chết thật.

    Trước mắt Cố Thanh Sơn lập tức nhảy ra hai hàng chữ nhỏ màu xanh lam.

    [Hồn lực +1, Hồn lực hiện tại: 1/5.]

    [Điểm kinh nghiệm đã đầy, điểm kinh nghiệm hiện tại 5/5, có thể thăng cấp, xin hỏi có thăng cấp không?]

    Trước đó giết Bác Bì Huyết Ma đã nhận được 4 điểm kinh nghiệm, giờ cộng thêm 1 điểm kinh nghiệm, đã đủ yêu cầu thăng cấp rồi.

    Cố Thanh Sơn không hề do dự nói: “Thăng cấp.”

    Sau lời hắn nói, điểm kinh nghiệm từ “5/5” trực tiếp biến thành “0/10”.

    Từ luyện khí tầng 2 tiến giai thành luyện khí tầng ba, yêu cầu điểm kinh nghiệm tăng lên gấp đôi.

    Trên ô biểu tượng nhân vật của Cố Thanh Sơn ký hiệu “Luyện khí tầng 1” cũng thay đổi, biến thành “Luyện khí tầng 2”.

    Trên người Cố Thanh Sơn toát ra một đạo quang mang huy hoàng đẹp mắt.

    Một dòng ấm áp vờn quanh thân Cố Thanh Sơn, cuối cùng tụ tập ở đan điền, hóa thành linh lực dồi dào.

    Cố Thanh Sơn cảm ứng thử, phát hiện linh lực trong đan điền đúng là mạnh hơn một chút, Quân cung trên tay dường như cũng trở nên nhẹ hơn. Đây chính là ảo giác do sức mạnh cơ thể tăng lên đem đến.

    Cố Thanh Sơn hài lòng gật đầu, thoáng nhìn đồng hồ cát trên giao diện, nhận ra cát trong đồng hồ đã hết sạch.

    Ngay sau đó, một hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện chính giữa giao diện.

    [Người chơi Cố Thanh Sơn đã ở trong dị thế giới 24 tiếng, sắp trở lại thế giới thật.]

    [Tất cả trang bị được cất trong túi trữ đồ khi cần có thể lấy ra lại.]

    [Bắt đầu trở về.]

    Cố Thanh Sơn cảm thấy hơi choáng váng, khi mở mắt ra lại thì thấy dưới chân mình là lớp thảm lông mềm mại đắt tiền. Lúc này, hắn đang quỳ một chân trên mặt đất, hướng mặt về cô gái xinh đẹp phía trước.

    Lễ đường được trang trí khá xa hoa, giống như nơi gặp gỡ của xã hội thượng lưu. Điểm không hài hòa duy nhất là trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương lại xen lẫn tiếng ồn ào và hoan hô cổ vũ.

    “Yêu nhau đi! Yêu nhau đi!”

    “Đồng ý anh ấy đi!”

    “Nhóc con, cậu mau nói đi!”

    Từng giọng nói liên tục vang lên không ngừng.

    Có người vỗ mạnh vào sau vai Cố Thanh Sơn, nói: “Thanh Sơn, cố lên! Nói ra hết những lời trong lòng đi!”

    Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn thoáng qua, người vừa vỗ vai hắn chính là Trương Dã, bạn thân hồi trung học của hắn.

    Cố Thanh Sơn nhìn khắp xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người cô gái đứng đối diện.

    Quả thật cô ấy mặc gì cũng đẹp, cho dù không hề đeo một thứ trang sức gì, chỉ mặc một chiếc váy dài trắng trơn cũng có thể lập tức gây chú ý, khiến người ta có thể nhận ra cô ngay giữa các cô gái đông đảo.

    Đây là Tô Tuyết Nhi, nữ thần của trường trung học quý tộc quận Trường Ninh, hòn ngọc quý trong tay thế gia họ Tô - một trong chín đại thế gia Liên Bang.

    Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa.

    Cô gái ấy vẫn ở đó.

    Mình thật sự đã xuyên về quá khứ rồi! Về lại đúng khoảnh khắc khắc cốt ghi tâm này!
     
    zHiePz and ﻲA Bư✯ like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)