HOT  Huyền Huyễn  Tiên Hiệp Ngạo Thế Đan Thần - 2777 - Tịch Tiểu Tặc

  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Chương 2: Âm Dương thần mạch
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Hai nữ tử tuyệt mỹ cũng không hề động, chỉ là trên gương mặt xinh đẹp bị sát ý ngập trời che kín, hai cặp đôi mắt đẹp kia đều bao hàm sự tức giận mà liếc xéo lấy hắn, các nàng thậm chí ngay cả đầu đều không thể xoay ngang xoay ngửa.

    "Hai vị đại tỷ, các ngươi...các ngươi không cảm thấy lạnh sao? Tại sao ở đây chơi mà không mặc quần áo, ta mặc quần áo mà còn cảm thấy rất lạnh a."

    Thẩm Tường cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ có thể hỏi một câu lung tung như vậy.

    Lúc này, nữ tử đẹp lạnh lùng cao quý trên gương mặt đầy sương lạnh kia lạnh lùng quát lên:

    "Nếu như ngươi còn tiến lên thêm một bước nữa, ta chắc chắn sẽ để cho ngươi nhận hết nỗi đau thực cốt, sống không bằng chết.

    Tuy giọng nói của nữ tử này trong trẻo dễ nghe rõ ràng sắc nét, nhưng lại không có một chút tình cảm nào, khiến người ta có một loại cảm giác không được như ý, nữ tử này với giọng nói như thế, bất kể là vẻ mặt hay là khí chất, đều có một cảm giác lạnh lẽo tránh xa người ngoài ngàn dặm, một đôi mắt hàn mang càng là lộ ra lệ khí nồng đậm.

    "Tiểu tử, nếu như ngươi dám tới gần, ta sẽ để ngươi hối hận vì đã sinh ra ở trên thế giới này!"

    Một nữ tử khác nói một cách nhẹ nhàng, giọng nói của nữ tử này kiều mị giống như chuông bạc, nhìn cái là bị mê hoặc, câu nhân đoạt phách, đây là một vưu vật diễm lệ tuyệt thế, mị hoặc đến từ trong xương.

    Cảnh tượng hương diễm trước mắt này, đối với Thẩm Tường chỉ là một thiếu niên mới lớn sống khép mình mà nói thì có sức mê hoặc rất lớn, tuy hắn tự nhận mình chẳng phải là chính nhân quân tử gì cả, nhưng hắn làm người mánh khóe thì có nhưng cũng không phải là loại người tiểu nhân gian trá, hai vị nữ tử trước mắt này không có cách nào nhúc nhích, hắn sẽ không lợi dụng vào lúc người ta gặp khó khăn mà ra tay.

    Thẩm Tường âm thầm tự làm cho mình bình tĩnh lại, lễ phép mà nói:

    "Hai vị đại tỷ, chuyện này. . . chuyện này ta không phải là cố ý, ta đi hái thuốc ở vách núi phía trên, sau đó ta bị ảnh hưởng do núi rung động mạnh mà rơi xuống đây, ta vậy mà còn sống thì đã coi như là mạng lớn."

    Trong khi nói chuyện, Thẩm Tường lấy ra hai cái áo choàng, đi tới trước nữ tử đẹp một cách lạnh lùng kia, hắn nhìn thấy được hai vị nữ tử này không thể động, vì để không làm cho các nàng cảm thấy xấu hổ, hắn chỉ có thể đầu tiên là che đậy kín lại thân thể lỏa lồ kia của các nàng.

    Bị Thẩm Tường nhìn vào ngọc thể của mình ở khoảng cách gần như vậy, nữ tử đẹp lạnh lùng chỉ có thể nhắm mắt lại, chịu đựng ánh mắt nóng bỏng kia của Thẩm Tường thiêu đốt ngọc thể nàng! Cả người nàng khẽ run, tản mát ra một loại sát khí lạnh lùng thấu tới tận xương tủy, làm cho Thẩm Tường không thể không rùng mình một cái.

    Cả người Thẩm Tường toát mồ hôi lạnh, có chút miễn cưỡng choàng cái áo lên thân thể nữ tử lạnh lùng kia, điều này làm cho nàng hơi thở phào một tiếng, sắc mặt cũng trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều, không còn sát khí hừng hực như lúc trước.

    Thẩm Tường lại tới đến bên người nữ tử yêu mị kia, chỉ thấy nữ tử yêu mị kia hướng hắn khẽ mỉm cười, vô cùng mê hoặc, điều này làm cho mặt mo của Thẩm Tường hơi đỏ lên, hắn hít sâu một hơi, mới choàng áo lên người nàng.

    Động tác này của Thẩm Tường, làm cho nội tâm của hai vị nữ tử này đều âm thầm cảm kích, trong lòng các nàng cũng có chút hổ thẹn, trước đó các nàng vậy mà uy hiếp người ta, hơn nữa còn làm cho người ta bị ảnh hưởng mà rơi xuống đây, nếu như không phải Thẩm Tường có mạng lớn, chỉ sợ cũng đã rơi xuống mà ngã chết.

    Hai vị nữ tử đều thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Tường không có làm ra chuyện xấu xa gì đối với các nàng, định lực này làm cho các nàng tán thưởng không thôi, các nàng đều rất rõ ràng tình cảnh lúc này của mình có sức mê hoặc rất mạnh đối với nam nhân.

    "Hai vị đại tỷ, các ngươi không phải là ở dưới này lâu rồi chứ? Có thể nói cho ta biết làm sao lại tới đây không? Ta không thể sống cả đời ở chỗ này, ta vẫn còn chuyện rất quan trọng phải làm!

    Thẩm Tường có chút thất vọng nói.

    Nữ tử yêu mị ôn nhu nở nụ cười yếu ớt nói:

    "Tiểu đệ đệ, ta nhìn ngươi không có linh mạch, cả đời này không cách nào bước vào cảnh giới cường giả võ đạo! Tuy nhiên. . . ta có thể tặng ngươi một Chí Dương Thần Mạch, truyền dạy cho ngươi thần công cường đại, dạy ngươi luyện đan chế dược, cho ngươi trở thành một tên võ giả cường đại, nhưng ta có một điều kiện."

    Nữ tử yêu mị cho Thẩm Tường một cái ánh mắt quyến rũ, thần thái mị ý nồng đậm, khiến cho tâm trạng của Thẩm Tường không thể không rung động, nữ tử này cũng làm cho hắn hơi giật mình, tuy nhiên hắn lại có chút nghi hoặc, dưới cái nhìn của hắn thì hai vị nữ tử này rất mạnh, chỉ có điều bây giờ bị thương mà không thể động đậy, hắn có thể trợ giúp gì được cho nác nàng?

    Đôi mắt nữ tử đẹp lạnh lùng sáng ngời, nàng lạnh lùng nói rằng:

    "Tiểu tử, ta cũng tặng ngươi một cái Chí Âm Thần Mạch! Đồng thời truyền thụ ma công mà ta tu luyện cho ngươi, ma công của ta tuyệt không kém thần công của sư muội! Chúng ta tuyệt đối không nuốt lời."

    Cả người Thẩm Tường chấn động, Linh mạch thượng phẩm chính là thiên tài mà trên Linh mạch còn có Huyền mạch thì càng hiếm có, trên Huyền mạch còn có Thiên mạch thì càng khỏi phải nói mà trên Thiên mạch thì chính là Thần mạch trong truyền thuyết, có thể thấy lời đề nghị này của các nàng khủng bố tới cỡ nào!

    Nắm giữ một cái Thần mạch, đây chính là chuyện rất nghịch thiên!

    "Hai vị đại tỷ không phải là từ trên té xuống dưới này ngã đến đầu óc bất ổn chứ? Đừng lôi ta ra làm trò cười, ta cũng không có thời gian chơi đùa với các tỷ ở chỗ này a.

    Tuy rằng vừa rồi Thẩm Tường kinh có hơi kinh hãi, nhưng hắn vẫn không thể tin tưởng.

    "Nếu như ngươi đạt được những thứ này, muốn trở thành một võ giả cường đại thì không có khó chút nào! Tuy nhiên đến một thời điểm nào đó thì ngươi phải giúp chúng ta khôi phục thực lực."

    Nữ tử yêu mị nũng nịu mà nói, giọng nói làm cho Thẩm Tường cảm thấy các đầu khớp xương mềm nhũn một trận.

    Nữ tử lạnh lùng nói rằng:

    "Chúng ta là bị kẻ thù vây ở chỗ này, bị thương nặng, không cách nào động đậy, tu vi mất hết, mà ở dưới này thì hay có yêu thú cường đại qua lại, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này."

    Bây giờ các nàng động đậy cũng không thể động, thương thế của các nàng thì vô cùng nghiêm trọng, kinh mạch, xương cốt, đan điền, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị trọng thương, có thể nói là bị phế bỏ hoàn toàn, đây đều là các nàng đại chiến với kẻ thù mà tạo thành, cũng là vào lúc nãy dẫn đến một trận động đất làm rung chuyển vách núi khiến Thẩm Tường rơi xuống đây.

    Mà thiếu niên tốt bụng Thẩm Tường này xuất hiện ở đây lại đối với các nàng mà nói là một cơ hội chuyển mình không thể nghi ngờ, phải biết phía dưới này thường xuyên có yêu thú qua lại, các nàng không có lực chống lại, cuối cùng chỉ có thể trở thành đồ ăn cho yêu thú.

    "Bây giờ ngươi nhất định phải tin tưởng vào chúng ta, bằng không cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ đi lên." Nữ tử yêu mị kia noi lời này rất nghiêm túc.

    Thẩm Tường rất khó có thể tin tưởng vào hai vị nữ tử này có thể ban tặng Thần mạch cho người khác dễ dàng như vậy, hơn nữa trên người còn có ma công và thần công, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.

    Thẩm Tường cười khổ một tiếng, nói rằng:

    "Tiểu tử tên là Thẩm Tường, xin hỏi tên của hai vị tỷ tỷ? Chỉ mong các ngươi không có trêu đùa ta."

    Nữ tử lạnh lùng lạnh lùng nói:

    "Bạch U U."

    Nữ tử yêu mị cười yếu ớt nói:

    "Tô Mị Dao."

    Trầm Tường mỉm cười nói:

    "Thực sự là người cũng như tên a! Vậy bây giờ ta phải làm gì?"

    Tô Mị Dao nói rằng:

    "Chúng ta sẽ ký kết một cái huyết khế với ngươi để bảo đảm hai bên chúng ta đều không phản bội, bởi vì chúng ta phải tồn tại với nhau một khoảng thời gian rất dài! Chuyển dời Thần mạch tới trên người của ngươi cũng là một chuyện rất đơn giản, ta và sư tỷ đều là song Thần mạch, mỗi người cho ngươi một cái cũng không đáng là gì."

    Song Thần mạch! Hai người đều như vậy, khóe miệng Thẩm Tường giật giật một cái, điều này làm cho hắn càng khó có thể tin tưởng đực hơn, Tuy nhiên trong lòng hắn lại có chút kích động, bởi vì hai nữ tử lợi hại này muốn ở cùng với hắn trong khoảng thời gian rất dài, chuyện này đối với nam nhân mà nói là chuyện sướng không thể tả, hơn nữa các nàng còn muốn dựa vào hắn để khôi phục thực lực.

    Bạch U U lạnh lùng nói rằng:

    "Chúng ta đều không biết nhau là như thế nào, vì để phòng ngừa qua cầu rút ván, ký kết huyết khế là chuyện nhất định phải làm."

    Sau khi Tô Mị Dao giảng giải đơn giản chuyện huyết khế kia một lát, sau đó cẩn thận nói ra từng bước tiến hành một lần.

    Huyết khế rất đơn giản, chính là trước tiên dùng máu của cả ba người nhỏ vào một tấm da thú, sau đó ở phía trên vẽ hoa văn huyết khế, viết nội dung khế ước xuống mặt trên huyết khế, cuối cùng ba người nhỏ máu ở trên huyết khế, sau khi huyết khế hình thành thì mối quan hệ giữa linh hồn và linh hồn sẽ được hình thành, có thể khiến cho người ta cảm giác được rõ ràng nội dung của khế ước.

    Sau khi Thẩm Tường hoàn thành huyết khế thì đối với loại pháp thuật huyền ảo này mà cảm thấy khiếp sợ không thôi, lúc này hắn đã tin tưởng lời nói của hai vị nữ tử này là sự thật! Trong lòng có chút kích động nói không nên lời, hắn biết sau này sẽ ở chung một đoạn thời gian rất dài với hai đại mỹ nhân này, hơn nữa hắn không chỉ có thể chuyển mình mà còn có thể trở thành tên thiên tài tuyệt thế.

    Cứ như vậy, hai nữ tử dung mạo như thiên tiên đạt thành thỏa thuận với Thẩm Tường.

    "Hai vị tỷ tỷ, các ngươi không thể động đậy được là bởi vì xương cốt và kinh mạch trong cơ thể đều bị thương rất nặng sao?"

    Thẩm Tường hỏi, Địa Ngục Linh Chi mà hắn vừa hái được này thì có hiệu quả tẩy kinh phạt tủy, đối với loại thương thế này có trợ giúp rất lớn.

    Bạch U U gật đầu nói:

    "Kẻ thù của chúng ta rất manh, nhưng con tiện nhân này bởi vì duyên cớ huyết khế mà không thể tự tay giết chết chúng ta, vì lẽ đó chỉ phế bỏ chúng ta, sau đó bỏ chúng ta ở lại đây chờ chết."

    Thẩm Tường tới đây, không thể nghi ngờ là người có thể cứu được các nàng, cho nên các nàng mới bằng lòng tặng Thần mạch dư thừa của mình cho Thẩm Tường.

    Thẩm Tường kinh hãi không thôi, hai nữ tử thần bí này có song Thần mạch, đều cường hãn như vậy mà kẻ thù của các nàng có thể lại cường hãn hơn như vậy mới có thể làm cho các nàng rơi vào tình cảnh như thế này.

    "Ta ở trên vách đá hái được Địa Ngục Linh Chi, cái này đối với thương thế các nàng có trợ giúp không?

    Thẩm Tường hỏi, hắn rất nhanh có thể có được hai cái Thần mạch, vì lẽ đó cũng không keo kiệt chỉ bởi Địa Ngục Linh Chi kia.

    Trên mặt Tô Mị Dao hiện lên vẻ vui mừng, nói ra: "Đương nhiên có tác dụng, cái này có thể làm cho chúng ta rất nhanh có thể động đậy."

    Thẩm Tường nhếch miệng cười hiền lành một cái, lấy ra hơn một nửa "Địa Ngục Linh Chi" sau đó chia làm hai phần, cho hai nữ tử ăn vào trong miệng, cho mỹ nữ ăn, cũng làm cho Thẩm Tường có chút hưởng thụ. . .

    Địa Ngục Linh Chi tuy rằng không thể làm cho hai nữ tử hoàn toàn khôi phục lại thương thế, nhưng ít nhất có thể chữa trị xương cốt vỡ vụn trong cơ thể các nàng, có thể làm cho các nàng đi lại được, tuy nhiên các nàng bây giờ lại không có một chút thực lực nào.

    "Hai vị tỷ tỷ, lai lịch của hai người các ngươi là gì? Kẻ thù còn lợi hại như vậy mà kẻ thù của các ngươi là ai?" Đây là vấn đề mà Thẩm Tường vẫn luôn rất tò mò.

    Bạch U U lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: "Ở trên khế ước không có nói tới việc chúng ta phải nói cho ngươi nghe những chuyện này, ta có thể không cần trả lời câu hỏi này của ngươi!"

    Tô Mị Dạo chỉnh sửa lại mái tóc, nhẹ giọng nói ra: "Ngươi đừng hỏi những chuyện này nữa, liên quan quá rộng, ngươi chỉ là một tên tiểu tử vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ mà biết những chuyện này thì có ngày dẫn tới họa sát thân, đây là chuyện không tốt với ngươi, bây giờ tiêp theo chúng ta sẽ di chuyển Thần mạch đến trên người ngươi."
     
    buinhi99 and zHiePz like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,516
    Chương 3: Tiết Tiên Tiên
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Thẩm Tường ngồi xếp bằng trên mặt đất, tập trung lực lượng tinh thần, chờ đợi Thần mạch được đưa đến trên người hắn.

    Bạch U U và Tô Mị Dao đặt bàn tay nhỏ ở trên bụng Thẩm Tường, chỉ thấy tay ngọc của các nàng phân biệt bốc lên sương mù một trắng một đen, màu đen là Chí Âm Thần mạch của Bạch U U, màu trắng là Chí Dương Thần mạch của Tô Mị Dao, thoạt nhìn rất thần dị.

    Trong thân thể Thẩm Tường xuất hiện đoàn khí lưu một trắng một đen, đi khắp ở trong bắp thịt, xương cốt, kinh mạch của cơ thể hắn, bắt đầu lưu động tuần hoàn, kinh mạch hắn đang từ từ lớn lên, xương cốt và bắp thịt được cường hóa, sau khi tuần hoàn rất nhiều lần, cuối cùng khí lưu một trắng một đen kia hội tụ ở trong đan điền của hắn, hình thành một bộ Thái Cực Âm Dương đồ, đây chính là Âm Dương Thần mạch!

    Tô Mị Dao và Bạch U U thấy Thẩm Tường dung hợp hai đại Thần mạch Chí Âm Chí Dương thành công, sắc mặt đều không thể không thay đổi, trong lòng hưng phấn không thôi, vốn các nàng còn tưởng rằng hai thần mạch Chí Âm Chí Dương này khó có thể dung hợp lại được với nhau, mà các nàng cũng ôm hình thái thử nghiệm trên người của Thẩm Tường, nhưng không nghĩ tới lại thành công nhanh tới như vậy.

    Tô Mị Dao và Bạch U U từ từ lùi về sau, nhìn lấy hai đoàn khí lưu bao bọc trên người Thẩm Tường, các nàng không hẹn mà cùng dùng một loại ánh mắt phức tạp kinh ngạc nhìn nhau, ở bên trong nhận thức của sư tỷ muội các nàng, người nắm giữ Chí Âm Chí Dương Thần mạch là chưa bao giờ có, lúc này các nàng có thể biết được, tiểu tử miệng còn hôi sữa trước mắt này, chỉ cần nhận được bồi dưỡng, nói không chừng có thể trở thành một cường giả có một không hai.

    Thẩm Tường mở mắt ra, lúc này hắn có một loại cảm giác sảng khoái chưa bao giờ có, hơn nữa hắn cảm thấy mình giống như trở nên mạnh mẽ hơn một chút.

    "Đây chính là Thần mạch sao! Cảm giác thật tốt, sau này ta có thể đi vào Chân Vũ cảnh sao?"

    Thẩm Tường có chút kích động mà nói, trên mặt dần hiện ra một nụ cười tà dị, thoạt nhìn có vẻ xấu xa, căn bản không còn dáng dấp hiền lành thành thật như trước đó, điều này làm cho nội tâm của hai mỹ nhân kia có chút lo lắng.

    Bên trong thế giới võ đạo này, đại cảnh giới Phàm Võ cảnh là cảnh giới thấp nhất, được chia ra làm cách cảnh giới nhỏ như: Luyện Khí, Tôi Thể, Vũ Thể, Thông Mạch, Chân Khí, Thần Thức, Chân Cương, Thần Lực, Chân Hình, Đại Viên Mãn mười cái cảnh giới nhỏ.

    Mà ở bên trên đại cảnh giới Phàm Võ cảnh, còn có Chân Vũ cảnh, đó là cảnh giới mà rất nhiều võ giả tha thiết ước mơ, đến cảnh giới đó, có thể nắm giữ năng lực dời sông lấp biển, càng là có tuổi thọ ngàn năm.

    Thẩm Tường bị kẹt ở tầng thứ ba Vũ Thể cảnh, vẫn không cách nào bước vào tầng bốn Thông Mạch cảnh.

    "Chân Vũ cảnh sao? Chuyện này quả thật chính là bôi nhọ Thần mạch." Bạch U U xem thường hừ lạnh nói.

    Sắc mặt Tô Mị Dao tỏ ra nghiêm túc, nói rằng:

    "Ngươi nắm giữ Chí Âm Chí Dương Thần mạch, tầm mắt phải lớn hơn thêm một chút! Ở trong thế giới này, sức mạnh là vô tận, hơn nữa còn có rất nhiều thế giới khác nhau, Thần Vũ đại lục mà ngươi đang sống chỉ là một tiểu lục địa, là thế giới phàm tục mà thôi!"

    "Ngươi phải nhớ đến khế ước, ngươi phải giúp đỡ chúng ta khôi phục đến thực lực đỉnh cao! Đây cũng không phải là chuyện đơn giản!"

    Thẩm Tường gật đầu nói:

    "Chỉ cần ta còn sống, ta khẳng định sẽ thực hiện khế ước, giúp hai vị tỷ tỷ khôi phục thực lực đỉnh cao."

    Bạch U U thoả mãn mà nói rằng:

    "Con đường trợ giúp chúng ta khôi phục thực lực nhanh nhất chính là dựa vào đan dược, đương nhiên, loại đan dược này rất cao cấp! Chờ sau khi chúng ta khôi phục thực lực, khế ước của chúng ta cũng coi như hoàn thành, đến lúc đó chúng ta sẽ đi tìm địch nhân của chúng ta báo thù."

    Thẩm Tường cảm thấy có chút mất mát, nếu như hai tuyệt thế mỹ nhân này có thể ở bên cạnh hắn cả đời thì đó mới là niềm vui lớn.

    Tô Mị Dao từ bên trong mái tóc mỹ lệ kia của nàng lấy ra một chiếc nhẫn, sau đó nàng vứt cho Thẩm Tường, nói rằng:

    "Nhỏ máu nhận chủ, sử dụng giống như túi trữ vật, đưa ta và sư tỷ vào đó, sau đó ngươi tự mình leo lên! Không thể ở dưới này lâu được, nơi này là nơi thường xuyên có yêu thú qua lại."

    Nhỏ máu tươi vào, lập tức Thẩm Tường và chiếc nhẫn kia thành lập liên hệ, không gian trong giới chỉ rất nhỏ, chỉ bằng một căn phòng lớn, ở bên trong nhận thức của Thẩm Tường, trong truyền thuyết thì chiếc nhẫn trữ vật cần phải có không gian rộng lớn như biển mới đúng.

    Nhưng mà pháp bảo này còn có thể chứa được vật sống! Điều này làm cho Thẩm Tường kinh thán không thôi, túi trữ vật bình thường cũng vô cùng hiếm thấy, đây đều được truyền ra từ trong những môn phái Tiên Sơn kia, chớ nói chi là pháp bảo có thể chứa được vật còn sống.

    Hắn dựa theo lời nói của Tô Mị Dao mà làm, thu hai nữ nhân vào trong chiếc nhẫn trữ vật. Sau khi hắn đeo nhẫn lên, nhẫn lại có thể ẩn hình ở trên ngón tay hắn, làm cho Thẩm Tường âm thầm lấy làm kỳ lạ.

    Quá trình leo lên vách núi làm cho Thẩm Tường vô cùng phiền muộn, bởi vì hắn ở bên trong tử khí màu đen kia cho nên không nhìn thấy gì cả, làm cho độ khó gia tăng lên.

    Sau một ngày một đêm gian khổ leo lên, Thẩm Tường cuối cùng cũng bò được lên trên, vốn hắn còn tưởng rằng đây là chuyện khó có thể hoàn thành, nhưng cũng bởi vì duyên cớ Thần mạch, lúc bò lên trên thu lấy rất nhiều linh khí nhập thể, thanh trừ đi sự mệt nhọc trong cơ thể hắn, làm cho hắn mỗi thời mỗi khắc đều cảm thấy sức lực tràn đầy.

    Sau khi Thẩm Tường leo lên, bước lên đường trở về nhà.

    Hắn không cách nào thấy được Bạch U U và Tô Mị Dao trong nhẫn, tuy nhiên hắn lại có thể cảm ứng được các nàng.

    "Hai vị tỷ tỷ, lúc nào các ngươi có thể truyền thụ thần công và ma công cho ta?"

    Thẩm Tường nóng ruột hỏi, đối với những thần công, ma công kia hắn đều rất tò mò.

    "Thân thể của ngươi quá yếu, vẫn chưa thể tu luyện ma công của ta." Giọng nói lạnh như băng của Bạch U U truyền đến.

    Tô Mị Dao nói rằng:

    "Thần công của ta thì bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể tu luyện, ngươi trở về thì bắt đầu tu luyện đi, đến lúc nào đó ta còn có thể dạy ngươi luyện chế đan dược."

    Trong lòng Thẩm Tường vui vẻ, sau đó thì chạy như bay lên.

    Phía Nam Ngọa Hổ thành của Nam Vũ quốc, nhân khẩu có trăm vạn, đây là một tòa thành khổng lồ phồn vinh, bên trong tọa lạc một thế gia võ đạo có tiếng ở Nam Vũ quốc đó chính là Thẩm gia!

    Thẩm gia có lịch sử tới mấy ngàn năm, thực lực đến nay vẫn cường đại như cũ, nội tình phong phú, có thể tồn tại sừng sững mấy ngàn năm mà không ngã là đã có thể chứng minh Thẩm gia rất cường đại.

    Thẩm gia giàu nứt đố đổ vách, là thế lực cường đại nhất bên trong Ngọa Hổ thành, Thẩm gia sơn trang có diện tích tới mấy ngàn mẫu, trong sơn trang có rất nhiều đình viện, đông đảo hoa viên, có non có nước, cho dù có người muốn lẻn vào Thẩm gia thì chỉ sợ cũng chỉ có lạc đường ở bên trong đó.

    Thiên Hổ viên, từ tên là có thể biết đây là phủ đệ của Thẩm Thiên Hổ, là người có địa vị hiển hách ở Thẩm gia, có một toà trạch viện to lớn cũng là chuyện rất bình thường.

    "Cha, ta đã trở về!"

    Thẩm Tường về nhà thì vội vàng chạy về phía thư phòng, hắn biết phụ thân hắn đang ở nơi đó.

    Thẩm Thiên Hổ cười ha ha nói:

    "Tiểu tử thối ngươi cuối cùng cũng đã trở về rồi, ngươi có biết có một tiểu mỹ nhân đang đợi ngươi hay không? Ngươi còn nhớ rõ tiểu nha đầu Tiết gia chứ? Sau này nàng sẽ là tiểu thê tử của ngươi."

    Thẩm Tường hơi nhướng mày, trong đầu ngay lập tức hiện ra một tiểu nha đầu xinh đẹp, đó là vào lúc hắn năm, sáu tuổi.

    "Cha. . . ý cha là nói đến Tiết Tiên Tiên sao?"

    Thẩm Tường hỏi, đây là một thiên chi kiều nữ của Tiết gia, khi nàng còn bé đã từng đến Thẩm gia ở qua một quãng thời gian, lúc đó Thẩm Tường chơi đùa với nàng cả ngày, hai người chơi rất vui vẻ, sau đó thì đính hạ hôn ước.

    Thẩm Thiên Hổ gật đầu:

    "Không sai, tiểu nha đầu kia ở trong sơn trang, ngươi vừa đi thì nàng tới rồi, nàng là muốn gặp ngươi."

    Thẩm Thiên Hổ nói xong, mỉm cười nhìn về phía ngoài cửa sổ, Thẩm Tường cũng nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn lại, chỉ thấy ngoài sân đang có một nữ tử thân thể như ngọc đi tới.

    Nữ tử tóc dài xõa xuống ngang vai, toàn thân quần áo màu trắng, trên đầu mang theo trang sức tỏa ánh kim quang, nhìn thấy nữ tử một thân trang phục giống như tiên nữ này, Thẩm Tường không khỏi nhìn tới thất thần, nữ tử kia chẳng qua chỉ có mười bốn, mười lăm tuổi, da thịt trắng hơn tuyết, dung mạo tú lệ, khiến người ta không thể không nhìn.

    Thiếu nữ nhìn xuyên qua cửa sổ thấy Thẩm Tường, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp tràn đầy vẻ vui mừng, nàng hô lên:

    "Tiểu Tường ca!"

    Giọng nói nhẹ nhàng uyển chuyển rung động lòng người, Thẩm Tường thừa nhận, tuy thiếu nữ này đang ở tuổi dạy thì nhưng bất kể là khí chất hay là dung mạo đều có thể sánh vai với hai mỹ nhân ở trong nhẫn của hắn, huống chi thiếu nữ này còn chưa có hoàn toàn phát dục.

    Thẩm Tường nuốt nước bọt, cười khan nói:

    "Nữ nhân thực lực là ba ngày không gặp sẽ khác! Tiểu nha đầu năm đó thế mà đã trở thành một tiểu tiên nữ."

    Thiếu nữ này chính là thiên chi kiều nữ của Tiết gia, Tiết Tiên Tiên.

    "Nha đầu này là vị hôn thê của ta!"

    Nội tâm Thẩm Tường kích động hô lên.

    Nếu như là trước đây, trong lòng Thẩm Tường không nhiều thì ít cũng có chút khó chịu, bởi vì hắn không có Linh mạch, nhưng bây giờ hắn có Âm Dương Thần mạch! Chỉ cần cho hắn thời gian, đặt chân lên đỉnh cao của võ đạo cũng không phải là chuyện không có khả năng.

    Tiết Tiên Tiên nở nụ cười nhợt nhạt, lúm đồng tiền đáng yêu ở gò mà kia hiện lên đỏ ửng mê người, Thẩm Tường nhìn vào đó thì lại thất thần một trận.

    Thẩm Thiên Hổ cười lớn một tiếng, vỗ vai Thẩm Tường, nói:

    "Các ngươi tự ôn chuyện đi."

    Thẩm Tường lặng lẽ cười một tiếng thì vội vã chạy ra khỏi thư phòng.

    Đi vào trong sân, Thẩm Tường không nói hai lời, kéo lấy cánh tay mềm mại như thể không xương kia của Tiết Tiên Tiên rời khỏi tầm mắt của phụ thân hắn, giống như khi bộn hắn còn bé hay lén lút làm chuyện xấu.

    Thẩm Tường dẫn theo một tiểu tiên nữ đi tới trạch viện của mình, dọc theo đường đi làm rất nhiều con cháu Thẩm gia mê mẩn.

    "Tiên Tiên, nàng muốn ở Thẩm gia chơi bao lâu?"

    Thẩm Tường cười cợt xoa xoa lúm đồng tiền nhỏ trên mặt Tiết Tiên Tiên.

    Tiết Tiên Tiên chỉ là mặt lộ vẻ e thẹn, nhẹ giọng nói rằng:

    "Tiểu Tường ca, ta và phụ thân đi ngang qua Ngọa Hổ thành mới tới thăm ngươi một chút, vì lẽ đó sẽ không ở đây được bao lâu."

    Khi còn bé, Tiết Tiên Tiên là bởi vì mắc phải quái bệnh mới đến Ngọa Hổ thành cầu thầy trị bênh, khi đó thân thể Tiết Tiên Tiên rất suy yếu, dung mạo rất gầy gò nhỏ bé, ở Thẩm gia và Tiết gia thường xuyên bị người khi dễ, lúc đó chỉ có Thẩm Tường là chiếu cố nàng, thường xuyên chơi đùa với nàng, đoạn thời gian đó làm cho nàng rất vui vẻ, hơn nữa Thẩm Tường thường xuyên cổ vũ động viên nàng, làm cho nàng có thể kiên cường tranh đấu với bệnh tật, đưa cho nàng mấy viên đan dược trân quý.

    Những chuyện này đều được Tiết Tiên Tiên ghi nhớ trong lòng, mặc dù nàng biết Thẩm Tường không có linh mạch, không có bất kỳ tiền đồ, nàng cũng quyết định phải gả cho Thẩm Tường.

    Thẩm Tường có chút mất mát, hắn cũng vô cùng yêu thích Tiết Tiên Tiên, khi còn bé, sau khi gia tộc xác nhận Thẩm Tường không có linh mạch, Thẩm Tường cũng chưa có bạn chơi gì, cho nên hắn và Tiết Tiên Tiên ở chung một chỗ rất vui vẻ.

    "Tiểu Tường ca, vốn gia tộc muốn giải trừ hôn ước giữa ta và ngươi, nhưng ta không đồng ý, cho nên bọn hắn cho ta và cha đi Dược gia gặp gỡ thiên tài luyện đan kia."

    Tiết Tiên Tiên thấy sắc mặt Thẩm Tường thay đổi, thì khẽ cười nói:

    "Yên tâm đi, ta chết cũng sẽ không gả cho gia hoả Dược gia kia, nghe nói hắn rất xấu."

    Tiết Tiên Tiên mười bốn, mười lăm tuổi thì có thực lực Phàm Võ cảnh tầng sáu, ở bên trong toàn bộ Nam Vũ quốc thì quả thật chính là thiên tài trong thiên tài, mà Dược gia cũng có một thiên tài mười sáu tuổi đã có thể luyện chế ra đan dược, ở trong mắt rất nhiều người, bọn họ mới là một đôi cân xứng.

    Thẩm Tường rất bình tĩnh, hắn có Âm Dương Thần mạch, còn có hai nữ nhân lợi hại không rõ lai lịch hướng dẫn hắn tu luyện, hắn có lòng tin đạt đến cảnh giới tối cao ở trong thời gian ngắn.

    Thẩm Tường nhếch miệng nở nụ cười, đưa tay sờ gò má thanh nhã của Tiết Tiên Tiên, cười nói:

    "Tiên Tiên, ngươi đi Dược gia thì hãy nói ngươi có vị hôn phu, nếu như hắn không phục thì để hắn tới khiêu chiến ta."

    Thấy Thẩm Tường tự tin như thế, Tiết Tiên Tiên cũng rất vui mừng, nàng kiễng mũi chân, hôn môi Thẩm Tường một cái, sau đó cúi thấp đầu, đỏ mặt nói rằng:

    "Tiểu Tường ca, ngươi phải nỗ lực lên, ta lo lắng gia tộc của ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào chia rẽ chúng ta."

    Nói xong, Tiết Tiên Tiên nhẹ nhàng vút qua, như chim yến lướt ra khỏi sân, thân pháp phiêu dật, mà Thẩm Tường vẫn chỉ ngây ngốc đứng ở nơi đó, trong đầu không ngừng tái diễn cảnh nụ hôn trong nháy mắt của Tiết Tiên Tiên dành cho hắn.

    Thẩm Tường liếm liếm môi, cười nói:

    "Tiểu nha đầu này đúng là trưởng thành lên rất nhiều a."
     
    buinhi99 thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)