FULL  Huyền Huyễn Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    QUYỂN 8: ĐỘC TÀI THƯƠNG KHUNG​

    Chương 912: Chiến đấu ác liệt (4)
    === Banlong.us ===


    Rõ ràng phương xa còn có Thiên ma, còn có hằng hà Thiên ma tồn tại đang hướng bên này xông lại, nhưng sao bọn họ càng lên càng xa đây? Bọn hõ rõ ràng là tại hướng bên này xông lên không sai a, không phải là lui về phía sau a.

    Chẳng lẽ là đánh lâu hai mắt của mình sinh ra tật bệnh?

    … … … … …

    Mọi người nhìn chăm chú cẩn thận, thì ra không phải là ánh mắt của mình có bệnh mà là có biến cố khác xuất hiện!

    Biến cố nói đến thật ra thì rất đơn giản, trong đám ma binh xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh, mới vừa rồi như mộng là do những người này tốc độ di động thật sự quá nhanh, đã vượt qua khả năng nhìn của bản thân, bây giờ có thể phát hiện ra là bởi vì phạm vi ảnh hưởng bọn hắn tạo thành quá lớn, những người đó ai nấy mỗi kiếm khí ánh đao đều tạo thành lĩnh vực tử vong, sinh mệnh chân không giới cực kỳ lớn.

    Mà bọn họ giống như trước đang xông lên phía trước…

    Số lượng Thiên ma vừa xông lên mặc dù như cũ đông đảo, nhưng cũng đã theo không kịp tốc độ giết của những người này rồi.

    Những người này mỗi người cũng chịu trách nhiệm phạm vi chừng trăm trượng trước mặt, mặc dù tổng cộng cũng chỉ có mười mấy người cũng đã đem cả chiến trường hoàn toàn cắt đứt!

    Mỗi người cũng là nhất phương trụ cột vững vàng.

    Mỗi người đều điên cuồng xông lên, xông lên phía trước mà giết.

    Nếu như chỉ như vậy thì cũng thôi, chân chính để cho Tử Tiêu di dân rung động là trong đó có không ít người huy vũ đồ vật giống như Tử Tiêu Hoàng Ấn vậy, như công chúa lúc trước vậy liều mạng đập xuống… Một đập chính là một mảng lớn Thiên ma thành bánh thịt.

    Cái này có ý vị như thế nào đây?

    Đồ tương tự như Tử Tiêu Hoàng Ấn vậy, lại có năm sáu bảy tám cái? Làm sao có nhiều như vậy đây?

    Có thể có, lại là rất nhiều!

    "Quá mãnh liệt… Đây cũng quá mãnh liệt…" trong đám Tử Tiêu di dân vị lão giả tóc trắng kia cười toe toét miệng, nhìn chiến đấu càng ngày càng xa vết thương cũng quên trị liệu nói: "Điều này thật sự là quá mãnh liệt… Những thứ con dấu kia a! Đại biểu cho Thiên Đế quyền uy a! Nào lại có nhiều con dấu như vậy đồng thời xuất hiện ở Tử Tiêu Thiên... Chẳng lẽ là Thiên Khuyết Cửu Đế Nhất Hậu toàn bộ cũng tới đây? Trừ phi như vậy. Làm sao có nhiều con dấu như vậy đây!"

    Bên cạnh một người tê tê mút lấy lãnh khí, một nửa là khiếp sợ, một nửa là đau đớn nói: “Chỉ sợ chính là như vậy… Ngài lão nhìn kỹ đi, bên trên con dấu có bốn chữ hình như là "Duy Ngã Đông Hoàng" ; mà bên kia nữ nhân không cần hỏi nhất định là Yêu Hậu Bệ Hạ… Còn có bên bên bên… "

    "Nếu Cửu Đế Nhất Hậu đồng thời đến, Tử Tiêu Thiên chúng ta được cứu rồi, Tử Tiêu tấ nhiên có hy vọng Trọng Quang… "

    "Thiên Đế Hoàng Ấn thế công mặc dù mãnh liệt. Nhưng khó có thể liên hoàn xuất kích, chân chính tạo thành lực sát thương mạnh nhất là vị Quỳnh Tiêu Ngự Toạ a… Ngươi xem người giết người nhiều nhất đúng là hắn… , điều này thật sự là… Không thể tưởng tượng nổi… Nhưng hắn là con rể Tử Tiêu Thiên chúng ta a… "

    Lão giả tóc trắng nước mắt vui mừng nói: “Con rể Tử Tiêu Thiên đế của chúng ta… con rể và nữ nhi Tử Tiêu Thiên Đế tới cứu chúng ta… "

    Tử Tiêu di dân lên tiếng khóc lớn, cảm động đến tột đỉnh.

    Đang trong chiến đấu đám người Đông Hoàng Yêu Hậu vẫn tai mắt thanh minh, ngay cả là trong chiến đấu kịch liệt tàn khốc cũng là nhìn một cái không sót gì, dòm động tĩnh bên này ai nấy cũng là đồng loạt im lặng.

    Đây cũng quá đáng, chúng ta những người này đều ở đây liều mạng, các ngươi rảnh rỗi chỉ cảm tạ nữ nhi Tử Tiêu Thiên đế… Tình cảm của chúng ta thì sao.

    Kể từ khi đám người Sở Dương đến, Tử Tà Tình vốn là đã mệt mỏi chí cực không kịp đều tức một hơi, thân thể đã như điện xạ lao lên đem Mạc Khinh Vũ ôm xuống.

    "Ngươi thế nào rồi? Khinh Vũ?" Tử Tà Tình thở hào hển, ân cần hỏi han.

    Chỉ có nàng biết, trận chiến này có thể thủ vững đến khi đám người Sở Dương đến, Mạc Khinh Vũ công lao lớn nhất!

    Chính là Mạc Khinh Vũ, ở thời khắc mấu chốt nhất thời chất cử tiêu diệt Phi ma, vì phân giới sơn phòng tuyến tranh thủ được cơ hội mấu chốt nhất!

    Ở trận chiến này. Mạc Khinh Vũ liều mạng gấp trở về, nhúng tay vào chiến trường, tổng cộng chiến đấu cũng chỉ có mấy chiêu mà thôi!

    Nhưng nàng đã đem hết toàn lực, tiêu hao bản thân liều mạng phát ra Cửu Thiên Vũ, cũng hoàn toàn sửa đổi chiến cuộc!

    Nhưng chính là bởi vì Cửu Thiên Vũ, Tử Tà Tình mới gấp gáp hơn. Trong mọi người tại đây, hiểu rõ Cửu Thiên Vũ, hiểu rõ Mạc Khinh Vũ nhất chỉ có Tử Tà Tình.

    Tử Tà Tình thật sự có chút ít sợ, năm đó mẫu thân cũng là bởi vì cực hạn phát động Cửu Thiên Vũ mà vẫn lạc, Mạc Thiên Vũ giờ phút này tu vi mặc dù nhất định hơn xa mẫu thân mình năm đó, nhưng Cửu Thiên Vũ cực hạn tiêu hao rốt cuộc như thế nào, người nào cũng không biết. Cho dù khống chế thì quá độ tiêu hao đến tự thân bổn nguyên vẫn có tai hoạ ngầm lớn lao, Tử Tà Tình nào dám không vội!

    Mạc Khinh Vũ đôi môi run rẩy, nói: "Tỷ tỷ yên tâm, ta không sao, chẳng qua là nguyên khí hao tổn quá lớn, nghỉ ngơi một hồi là tốt rồi… "

    Mạc Khinh vũ ngoài miệng nói rất nhẹ nhàng, thực lại là tay cũng không nâng nổi, có thể thấy được mới vừa rồi tiêu hao đã đi đến trình độ nào.

    Tử Tà Tình móc ra một viên siêu cấp Cửu Trọng Đan, nhét vào miệng Mạc Khinh Vũ.

    Siêu cấp Cửu Trọng Đan đối với Sở Dương mà nói, hiệu quả không cao, mười lăm viên mới có thể toàn bộ phục nguyên khí, Mạc Khinh Vũ mặc dù cùng Sở Dương cảnh giới chênh lệch một chút nhưng không như Sở Dương có chín đan điền. Một viên siêu cấp Cửu Trọng Đan cố nhiên không thể khôi phục quá nhiều nhưng cũng có thể lấy được trở lại hai thành nguyên khí. Mà thực lực đến Thánh Nhân đỉnh tình trạng, chỉ cần có thể hồi khí thì tốc độ nguyên khí hồi lại cực kỳ nhanh chóng. Mạc Khinh Vũ sau khi ăn vào một viên siêu cấp Cửu Trọng Đan bất quá chốc lát đã khôi phục được ba thành thực lực.

    Sở Dương lúc trước tới thật ra thì cũng thấy được Mạc Khinh Vũ miệng cọp gan thỏ, thân thể suy yếu, nhưng tình trạng lúc đó lại căn bản dừng bước đi quan tâm Mạc Khinh Vũ, chỉ có thể lựa giải vây cho Tử Tà Tình để Tử Tà Tình đi chiếu cố Mạc Khinh Vũ, ngay cả là cái cách làm này cũng đã là tồn tại tư tâm lớn lao…

    Nếu Sở Dương thật sự dừng lại đi chiếu cố Mạc Khinh Vũ, hắn thân phận là Quỳnh Tiêu Ngự Toạ, ảnh hưởng cũng là khó có thể đánh giá được. Cho nên hắn thứ nhất truyền âm cho Tử Tà Tình chỉ điểm.

    Tử Tà Tình đang định giải thích cho Mạc Khinh Vũ hiểu nỗi khổ tâm của Sở Dương thì Mạc Khinh Vũ ôn nhu nói: "Ta hiểu, cái này không nên nhiều lời, Sở Dương có trách nhiệm của hắn, nếu chúng ta cũng không thể hiểu cho hắn một điểm, nào được… "

    Tử Tà Tình yên lặng gật đầu, có chút tự giễu cười khổ nói: "Không trách được Sở Dương vẫn không muốn làm anh hùng… Làm anh hùng xác thực là băn khoăn rất nhiều, tàm làm chân quân tử không bằng làm chân tiểu nhân, đem hết thảy cũng phóng tại ngoài sáng, chỉ cần không thẹn với lương tâm là tốt rồi. Chỉ tiếc, ngay cả Sở Dương vẫn có tâm thái này nhưng vẫn bị thời thế đẩy lên anh hùng bảo toạ! Thật là bất đắc dĩ cực kỳ. Thời thế tạo anh hùng, Cổ Ngữ thật không lừa ta!"

    Mạc Khinh Vũ ôn như cười nói: "Tử tỷ tỷ, chẳng lẽ ngươi không hy vọng, lang quân của mình là một đại anh hùng sao? Bây giờ còn không phải là hảo hảo sao, chỉ cần đợi điều tức chốc lát, liền có thể xuất thủ ngăn địch!"

    Hai nàng bèn nhìn nhau cười.

    Vốn là trong thiên hạ tất cả nữ nhân cùng chung suy nghĩ, Tử Tà Tình và Mạc Khinh Vũ ngay cả siêu phàm thoát tục, nhưng cũng không có thể ngoại lệ…

    Mặc dù lang quân đã đầy đủ hoàn mỹ, nhưng, đáy lòng vẫn không khỏi hy vọng hắn có thể hoàn mỹ hơn một chút…

    Hai nàng đồng thời lui về phía sau, điều tức nội nguyên, chữa trị công thể, lẳng lặng xem tình trạng phía trước, bên mình hơn mười vị đỉnh cao thủ như hoành tảo thiên quân vậy cuồn cuộn đi về phía trước tru diệt, quả nhiên là nhìn thấy mà giật mình.

    Tuy nhiên không hoàn toàn là do kết quả của đám người Sở Dương hiện tại giết chóc mà là đống thi thể… như núi như biển, thật sự là kiệt tác của chúng ta sao?

    Nữ nhân thuỷ chung là đa sầu đa cảm, ngay cả giết chóc chính là bản thân tạo ra giờ phút này tĩnh hạ tâm lai lại có mấy phần khó có thể tin.

    Phân giới sơn thi thể tích lại như núi, máu chảy thành sông! Một cổ huyết tinh khí nồng đậm tràn ngập thiên địa tựa như là sầu vân thảm vụ, ngay cả gió lớn cũng vô năng thôi tản đi chút nào…

    Mơ hồ đột nhiên, tựa hồ còn có thể nghe được có thật nhiều thanh âm oan hồn ai khóc, còn có tướng sĩ ở chém giết…

    … … … …

    Chờ khi đám người Sở Dương một thân mệt mỏi trở về, Mạc Khinh Vũ đã hoàn toàn phục hồi như cũ, cùng đám người Tử Tà Tình cùng tiến lên trước nghênh đón.

    "Tình huống thế nào?" Mạc Khinh vũ hỏi.

    "Tổng cộng bảy trăm vạn Thiên ma… " Mạc Thiên Cơ mệt mỏi muốn chết đặt mông ngồi dưới đất, hắn luôn luôn chú trọng sạch sẽ nhưng giờ phút này không một chút cố kỵ mặt đất sạch sẽ hay không, có thể thấy được đã mệt mỏi đến loại tình trạng nào, Mạc Thiên Cơ ngồi xuống thở gấp ra một hơi rồi mới nói ra năm chữ: "Đã toàn bộ giết, toàn bộ diệt sạch!"

    Tử Tà Tình khoé miệng không nhịn được co quắp một chút.

    Bên kia Cố Độc Hành cùng Đồng Vô Thương hai người dựa vào nhau đi tới, lung la lung lay, nói là dựa vào nhau chẳng thà nói là đỡ lẫn nhau, chỉ nghe thấy Đồng Vô Thương cất tiếng cười to nói: "Hôm nay giết thống khoái!"

    Cố Độc Hành gật đầu lia lịa, quát lên nói: "Thật là thống khoái!"
     
    inthenight and motminhmai like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    QUYỂN 8: ĐỘC TÀI THƯƠNG KHUNG​

    Chương 913: Chiến đấu ác liệt (5)
    === Banlong.us ===


    Thiên Cơ chi thủ của Mạc Thiên Cơ đột ngột vang lên thanh âm Tin tin. Mạc Thiên Cơ lấy ra xem xét tin tức, nói: "Tin tức tốt. Đệ nhất cầu bên kia tất cả Thiên ma đã bị thanh lý. tất cả Thiên ma bị tiêu diệt không còn một mống…"

    "Những Thiên ma đã nhập quan thì sao đây? tất cả cũng diệt tuyệt rồi hả?" Sở Dương hỏi.

    "Lúc trước chúng ta nhất phương thực lực thực sự quá có hạn, chiến tuyến kéo dài, trước mắt đã có số lượng tương đối Thiên ma chi chúng tiềm nhập Thiên Khuyết địa vực, may mà các quan ải đều đang toàn lực ngăn chặn, chẳng qua là, đã có không ít thành thị rơi vào tay Thiên ma… Thủ tướng… cũng lực chiến mà chết!" Mạc Thiên Cơ ngẩn đầu nhìn Đồng Vô Thương.

    Đồng Vô Thương trên mặt ảm nhiên một chút. lẩm bẩm nói: "Nếu lực chiến mà chết, vậy thì không mất thể diện! Cũng là hảo nam nhi".

    Mọi người cũng thở dài một tiếng, tự đáy long cảm thán.

    "Tổng hợp tình báo trước mắt để phân tích, số lượng Thiên ma đã nhập quan mặc dù không ít, nhưng chưa đến chưa có gây thành họa lớn, chỉ cần chúng ta có thể toàn diện tiêu diệt Thiên ma đại quân chủ lực, ngày sau cũng dễ xử trí. Dưới mắt trung cực thiên tiền phong đại quân đã tiếp cận gần, nhiều lắm là cần một ngày rưỡi thời gian là có thể chạy tới đệ nhất cầu…" Mạc Thiên Cơ tiếp tục xem xét tin tức nói.

    "Tốc độ này tin tưởng đã là liều mạng…" tất cả mọi người biết rõ khoảng cách đó đến tột cùng là xa như thế nào, tốc độ của Trung Cực Thiên quân đội so sánh với dự liệu của mọi người còn ngắn hơn, không thể nghi ngờ là đã liều mạng chạy tới.

    “Các đại thiên địa binh mã cũng đều đã lên đường ngày đêm kiên trình chạy tới". Mạc Thiên Cơ xem xong tin tức các đại thiên địa mà sắc mặt trầm trọng nói: "tất cả cũng coi như là lợi tin tức tốt… Kế tiếp. Chúng ta phải nghiên cứu và thảo luận một chút về tình thế trước mặt, chúng ta ít nhất còn phải lại kiên trì một ngày rưỡi thời gian nữa! Bằng lực lượng của chúng ta nơi này có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không!"

    Mạc Thiên Cơ lại nói tiếp nói: “Cái một ngày rưỡi này chính là hai ngày một đêm, đó là thời gian tối thiểu".

    Tất cả mọi người là sắc mặt trầm trọng, nhất thời im lặng.

    Mới vừa rồi giết chóc, cố nhiên chiến quả lộ vẻ tốt, mấy phe cao thủ lại càng hào phát vô thương, nhưng cái chiến quả này chính là do cao thủ bên đối phương phần lớn cũng chưa đi lên. Trước mắt quân đội tiếp xúc đều chỉ có tướng lãnh lãnh binh mà thôi, nhóm người mình mới có thể hoàn toàn không có điều cố kỵ buông tay giết đi qua, cho tới đại hoạch toàn thắng.

    Là bởi vì đối phương không có khả năng uy hiếp đến tự thân an toàn thì mới có thể không cần lo lắng an toàn của mình mà ra tay.

    Cho dù thỉnh thoảng chiến lực suy kiệt, chỉ cần có chút thời gian hồi khí là có thể nghỉ ngơi đủ, dù sao những Thiên ma kia chiến lực hoàn toàn công không phá được… đỉnh cao thủ hộ thân kình khí.

    Nhưng tin tưởng kế tiếp tình hình chiến đấu hoàn toàn bất đồng, đợi đến khi làn sóng thứ hai của đối phương đến, vô cùng có khả năng xuất hiện tình huống chính là Thiên ma nhất phương cao thủ tụ tập; tối thiểu, cao thủ cấp Thiên Ma Vương của Vực ngoại Thiên ma được xuất động.

    Nếu như vậy thì phương pháp chiến đấu như hôm nay không thể dùng được nữa.

    Bởi vì, chỉ cần một khi xuất hiện hiện tượng tiêu hao thì vô cùng có khả năng sau một khắc chính là hồn phi phách tán, vạn kiếp bất phục!

    "Tử Tiêu Thiên phương diện nhân thủ trong hai canh giờ tới ước chừng còn có thể tụ tập được bao nhiêu người?" Mạc Thiên Cơ quay đầu hỏi.

    Lão giả tóc trắng thấp giọng nói: "Sẽ không quá nhiều, nhiều nhất còn có thể có hai trăm vạn người, đây đã là tất cả lực lượng chúng ta có thể tụ hợp đến được, những người khác đều ở bên ẩn náu… Mặc dù bên này tình hình chiến đấu kịch liệt, kinh thiên động địa chém giết, nhưng bên kia không nhất định có thể biết được tin tức… chúng ta những Tử Tiêu di dân này tin tức về nhau vẫn bị ngăn cách rất nhiều, do e sợ Thiên ma bắt được một đám cho nên đều rất bí mật…"

    Mạc Thiên Cơ tỏ vẻ hiểu gật đầu nói: "Nói cách khác… Mới vừa rồi Tử Tiêu Thiên nhân tham chiến đã tử trận trăm vạn trở lên… Lại thêm hai trăm vạn nữa, tính toán đâu ra đấy cũng bất quá sáu bảy trăm vạn, trừ đi người già yếu phụ nữ và trẻ em không thể chiến đấu… Nhiều nhất cũng chỉ có hai trăm vạn chiến lực".

    Lão giả tóc trắng sắc mặt thống khổ co rút một chút, nói: "Hai trăm vạn là tính toán lạc quan nhất… Nếu như có thể tụ hợp được 150 vạn, cũng đã không tệ".

    Mạc Thiên Cơ nghe vậy không khỏi sửng sốt một chút, trầm ngâm nói: "Không sai biệt lắm… ừ, chính là mấy cái chữ này. Cho dù có 150 vạn chạy tới trợ chiến… đối mặt với Thiên ma tiếp theo tiến công, nhất định là các Thiên ma chủng tộc đồng thời đến đây… Khi đó, số lượng binh lực của đối phương phán đoán chỉ sợ cũng có 2000 vạn số lượng… "

    Tất cả mọi ngời cau chặt chân mày.

    Cái vấn đề này thật là vô kế khả thi.

    "Thiên Cơ, ngươi có thể ở phân giới sơn này tạo ra một trận thế 1 giữ cửa vạn người khó qua không??" Sở Dương mong đợi hỏi.

    "Không thể nào". Mạc Thiên Cơ cười khổ nói: “Cái vấn đề này, kỳ thực ta đã nghĩ rất nhiều lần, từ khi đi tới nơi ta liền quan sát địa hình. Thứ nhất, ngoại trừ thiên tạo bảo sơn, những sơn lĩnh bình thường khác căn bản không chịu nổi. Mà bên, thiên tạo phân giới sơn ngoại lực khó xâm, căn bản không thể nào lợi dụng được".

    "Nơi đây địa giới mặc dù đầy đủ rộng lớn nhưng tuyệt đối không đủ cao!"

    "Mà Vực ngoại Thiên ma có Phi Ma có thể triển khai đại quy mô không chiến!"

    Mạc Thiên Cơ nhướng mày nói: "Ta cố nhiên có thể dựa vào nơi đây bố trí một chút trận thế, để lợi dụng thế của nơi này phát huy lớn nhất, ngăn trở Thiên ma công kích từ mặt đất nhưng đối với cho trên không trung… Cũng là không có biện pháp!"

    “Chỉ cần có thể tạo hiệu quả phụ trợ là tốt rồi, hiện tại một điểm chiến lực tăng lên cũng quý!" Sở Dương quyết định thật nhanh nói: “Có thể ngăn chỗ đột kích trên mặt đất cũng đã là một trợ lực lớn lao, về phần Phi ma, mọi người cùng lắm thì liều mạng một lần nữa!"

    Hắn cắn răng một cái nói: "Thiên Cơ, ngươi lập tức bắt tay vào bày trận đi!"

    Mạc Thiên Cơ gật đầu nói: "Bày trân không khó, nhưng tài liệu bày trận lại là vấn đề khó khăn, ta cần đại lượng Tử Tinh hồn, không thể thiếu chín trăm mai!"

    Ở bên một đám Thiên Đế, Đông Hoàng Yêu Hậu nghe vậy cũng hoảng sợ, Mạc Thiên Cơ nói quả thực giống như là đang nói đùa, ít nhất chín trăm mai Tử Tinh hồn. Đó không chỉ là vấn đề khó khăn, quả thật là vấn đề khó giải, nếu ba năm mười miếng cho tới trăm tám mươi mai, nơi tập trung mấy vị Cửu Đế Nhất Hậu, mọi người có lẽ có thể có. Tuy nhiên ngươi lại còn nói muốn chín trăm mai, cả Cửu Trọng Thiên Khuyết hơn trăm vạn năm qua tất cả Tử Tinh hồn hiện ở trần thế chỉ sợ chưa chắc có được chín trăm mai.

    "Không sao, ta có! Cứ cực hạn bố trí đi, không cần keo kiệt chất liệu!" Sở Dương rầm một tiếng, đem Tử Tinh hồn ở trên mặt đất thả ra một đống lớn, tử quang loé lên, nhìn bộ dạng chỉ sợ không dưới mấy ngàn mai.

    Đám người Đông Hoàng Yêu Hậu thấy vậy ngây người…

    Đây cũng là Tử Tinh hồn a.

    Mặc dù mọi người cũng là đỉnh tầng thứ nhân vật, đối với Tử Tinh hồn cũng không xa lạ gì, Cửu Đế Nhất Hậu bọn họ trong tay mỗi người cũng có một chút, nhiều nhất Tuyết Lệ Hàn, trong tay cũng có vài chục Tử Tinh hồn.

    Nhưng, ai dám giống như Sở Dương, thoáng cái té ra nhiều thế?

    Vận dụng mười Tử Tinh hồn trở lên mọi người cũng đã rất có chút ít đau lòng, hiện tại thoáng cái vận dụng nhiều như vậy quả thực chính là, quá xa xỉ…

    Mạc Thiên Cơ toàn bộ không chậm trễ, nhanh chóng thu nạp Tử Tinh hồn, lập tức thần khí hiện ra như thật, nhảy lên, nói: "Tới đây, mấy người hỗ trợ ta bố trí!"
     
    inthenight and motminhmai like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    QUYỂN 8: ĐỘC TÀI THƯƠNG KHUNG​

    Chương 914: Cửu Kiếp Kiếm cuối cùng
    === Banlong.us ===


    Dứt lời vội vã đi ra ngoài.

    Sau nửa canh giờ, đám người ở lại giữ ở đệ nhất cầu bên kia là Cửu Kiếp Kiếm chủ cùng Cửu Kiếp các huynh đệ, còn có Ngô Dã Cuồng tất cả cũng chạy tới đây.

    Giờ khắc này, Thiên Khuyết tất cả đỉnh cấp số cao thủ, rốt cuộc ở chỗ này xưa nay chưa từng có toàn bộ đến đông đủ!

    Mọi người chỉ được hưởng thụ thời gian hai canh giờ yên tĩnh, đại trận do Mạc Thiên Cơ chủ trì còn chưa hoàn toàn bố trí xong, phô thiên cái địa Thiên ma đại quân đã lại đến.

    Chẳng qua là lần này không đợi đến bọn họ xông lên, đám người Tuyết Lệ Hàn cùng Yêu Hậu đã đột nhiên công kích.

    Đám người Cửu Đế Nhất Hậu đồng loạt động tác, hiệp lực xuất thủ! Thiên ma phương diện trận doanh trong nháy mắt đại loạn.

    Đám người Đông Hoàng một kích đắc thủ không hề tiến hành đại phạm vi công kích mà liền nhanh chóng triệt hạ, điều tức hồi nguyên.

    Thiên Khuyết phương diện thế công dĩ nhiên sẽ không kết thúc, sau đám người Cửu Đế Nhất Hậu sau, đợt thứ hai đám người Cửu Kiếp huynh đệ bắt đầu công kích. Lịch đại Cửu Kiếp, từng đợt từng đợt triển khai thế công; mọi người thay nhau oanh tạc, tạo thành song triều công kích Thiên ma quân đội.

    Sở Dương đối với chiến thuật này nghiêm khắc quy định nói: "Mỗi người nhiều nhất chỉ có thể ra ba chiêu công kích phạm vi lớn! Sau ba chiêu, bất kể giết bao nhiêu Vực ngoại Thiên ma, đều phải lập tức triệt hạ, điều tức hồi khí! Một nhóm người khác tiếp tục công kích!"

    Hiện tại Sở Dương bên này có bảy tám chục người, ai nấy cũng là đỉnh cao thủ, thấp nhất tu vi cũng có Thánh Nhân đỉnh tầng thứ! Hơn nữa trong đó phần lớn cũng đền là thân thể bất tử.

    Tu vi trình độ mỗi lần xuất thủ, chỉ có thể xuất thủ ba chiêu!

    Ba chiêu xuất thủ như thế nào? Vậy thì trực tiếp không cần phải nói.

    Mỗi người thời khắc này cũng là cực hạn tiêu hao, đem hết toàn lực liều mạng liên hoàn ba chiêu, trong nháy mắt tạo thành sát thương đại quy mô, ba chiêu thoáng qua một cái, tuyệt không tham công, tức thì lui về, điều tức hồi khí; sau đó chuẩn bị tiếp thế công tiếp theo, tuần hoàn đến đáp lại, liên miên không dứt!

    Thiên ma nhất phương số lượng thật sự là nhiều lắm, một mảng lớn tụ tập, mỗi một lần xuất thủ cơ hồ cũng có thể làm cho mấy vạn cho tới mấy chục vạn Thiên ma bị sát thương nhưng đối phương vẫn như cũ là tre già măng mọc chen chúc vọt tới.

    Từ khoảng cách bảy trăm dặm đám người Yêu Hậu đã bắt đầu phát động công kích, sau đó từng đợt từng đợt thay phiên, chờ khi Thiên ma vọt tới trước phân giới sơn thì đã có chín nhóm người thay phiên đến lần thứ chín!

    Nói cách khác, chính là Thiên ma đại quân đã gặp phải tổng cộng tám mươi mốt lần công kích phạm vi lớn, trước sau thời gian bất quá một bữa cơm ngàn vạn Thiên ma đã ngã xuống.

    Đứng ở trên phân giới sơn xem chiến, Tử Tiêu Thiên dân chúng, nhất là bạch y lão giả là một đám người thân phận tương đối cao nay ai nấy thấy vậy trợn mắt há hốc mồm! Phương thức chiến đấu này, lực sát thương này…

    Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

    Dường như những người này, bất kỳ một ai thực lực cũng muốn cao hơn Tử Hào bệ hạ năm đó a, thế giới này chẳng lẽ điên rồi, làm sao lại xuất hiện nhiều tuyệt thế cường giả như vậy, còn có thể toàn bộ tụ tập ở chỗ này!

    Chẳng qua là, ngay cả đám người Sở Dương lấy được huy hoàng chiến quả nhưng chiến cuộc lại không nghiêng về Cửu Trọng Thiên Khuyết. Ngay cả Thiên ma quân chết thảm trọng, nhưng người ta là tại cầm ma mạng đống, dùng ma mạng đổi lấy không gian đi tới, vô biên vô hạn Thiên ma đại quân dần dần tiến tới gần Phân giới sơn.

    Một lớp cuối cùng, đám người Sở Dương một lần cuối cùng xuất thủ, toàn diện càn quét Thiên ma đại quân!

    Có lẽ lần sau xuất thủ này sẽ là lần vật lộn thảm thiết nhất.

    Bởi vì, không gian đường sống để lại cho đám người Sở Dương đã không còn nữa!

    Thiên ma đại quân chính là dùng ma mạng tiêu hao hết, lấp đầy bảy trăm dặm không gian!

    Trận hình của Mạc Thiên Cơ còn thiếu một đạo trình tự làm việc cuối cùng mới hoàn thành, nhưng cũng vội vã chạy về, chờ hoàn thành một lớp công kích lại đi bày trận cũng không muộn.

    Mấy lần công kích trước, Mạc Thiên Cơ bận bày trận nên cũng không có tham gia. Nhưng một lần cuối cùng, để tranh thủ lực sát thương lớn nhất, Cửu Kiếp lực lượng hoàn toàn cũng nhất định phải xuất thủ.

    Một lớp công kích cuối cùng tốt nhất là làm cho Vực ngoại Thiên ma bị tiêu diệt cực kỳ lớn. Dùng cái đó đi tranh thủ thời gian.

    Dưới mắt đệ nhất yếu vụ, chính là tranh thủ thời gian!

    Vô luận là đám người Sở Dương chia từng nhóm công kích, hay là Mạc Thiên Cơ bố trí đại trận, mục tiêu cuối cùng thuỷ chung là tranh thủ thời gian!

    Thậm chí, vì phòng bị vạn nhất ảnh hưởng đến lực lượng của Cửu Kiếp Kiếm trận, ngay cả đám người Tử Tà Tình cùng Kiếp Nạn thần hồn, Sở Nhạc Nhi, chỉ cần thuộc về th hệ Cửu Kiếp Sở Dương, hết thảy đều không cho phép xuất thủ!

    “Cửu Kiếp Kiếm trận!"

    Sở Dương thấp giọng quát nói.

    "Dàn trận!"

    Sở Dương phía trước, Cố Độc Hành, Đồng Vô Thương theo sát phía sau, Mạc Thiên Cơ, Tạ Đan Quỳnh, Nhuế Bất Thông, Ngạo Tà Vân, Kỷ Mặc, La Khắc Địch, Mạc Khinh Vũ đồng thời tiến lên trước một bước.

    “Cửu Kiếp Kiếm cuối cùng!"

    Sở Dương thấp giọng rù rì, trong mắt sát khí chưa từng có dữ dội đằng đằng nhô ra, đem tự thân khí thế ở trong nháy mắt đề cao tới đỉnh, bàn tay khẽ lật, Cửu Kiếp Kiếm bay ra, loé ra lạnh lẽo hàn quang lặng lẽ ra hiện ở trong tay hắn!

    Sau khi Cửu Kiếp Kiếm xuất hiện ở trong tay Sở Dương giờ khắc này thân thể Sở Dương chậm rãi phiêu khởi.

    Phía sau chín người, cũng theo hắn phiêu khởi, đồng thời phiêu lên. Mười người, như là một cái thân thể.

    Đang lúc này, trên người đám người Vân Đông, Tần Phương Quân… các Cửu Kiếp Kiếm chủ, trong lúc bất chợt đồng thời có một đạo tia sáng bắn ra, cả người chấn động, rõ ràng cảm giác được thân thể của mình phát sanh biến hoá!

    Cửu Kiếp Kiếm kiếm khí đột nhiên thật giống như nổi điên vậy điên cuồng tăng vọt, ở trong thời gian cực ngắn bạo tăng đến một cái trình độ thường nhân khó có thể tưởng tượng nổi, kiếm khí tung hoành ba nghìn dặm, sưu sưu bắn ra thương khung đại địa!

    Tận mắt chứng kiến một màn kinh người, địch ta hai bên tất cả mọi người là không khỏi rung động.

    Trong lúc nhất thời, còn hoàn toàn không rõ đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

    Thiên địa vũ trụ trong lúc này lại có thần kiếm phong mang kinh người, kinh sợ hoàn vũ, ngạo thị Cửu Trọng Thiên như vậy!

    Chẳng qua là, chứng kiến một màn này tuyệt đại đa số người cũng chỉ là rung động, nhưng còn có một đám người khác lại có một tầng cảm thụ khác.

    Lịch đại Cửu Kiếp Kiếm chủ mắt thấy Sở Dương có động tác như vậy thì ngoài rung động ra, trong lúc giật mình thân thể đột nhiên chấn động, khí thế kỳ quái trước nay chưa từng có từ trên người bọn họ từ từ thoát ra, điên cuống vọt lên trên không trung. Dần dần hội tụ ở trên không trung.

    Trên không trung, hoàn toàn không có dấu hiệu hiện ra một tiếng kiếm kêu

    "Thương"! Thanh thuý!

    Một tiếng kêu không biết lai lịch tựa hồ là phát ra từ chín tầng mây. Ở trong thiên địa, ở trong lòng mọi người chợt vang lên.

    Trong lòng mọi người đột nhiên rõ ràng có thể thấy được có thể cảm nhận được một thanh kiếm, hoàn toàn không có dấu hiệu xuất hiện!

    Sau một khắc này, mọi người rõ ràng đang trừng tròng mắt nhìn đám người Sở Dương cùng một thời gian đều hút một hơi lãnh khí, trợn mắt há hốc mồm, há hốc mồm cứng lưỡi.

    Bởi vì, ở trước mắt bao người, đám người Sở Dương mười người thân thể, biến mất không thấy.

    Thay vào đó chính là một thanh kiếm!

    Một thanh kiếm dị thường lớn!

    Một thanh kiếm dài khoảng năm trăm trượng!

    Chuôi kiếm này trên thân kiếm tràn ngập sát khí rét lạnh, hư không huyền phù dừng ở trên không trung, mũi kiếm từ từ phun ra nuốt vào, loé ra um tùm hàn quang nhằm về Thiên ma đối diện vận sức chờ phát động!

    Thiên địa trong lúc đó bất chợt vang lên một tiếng sấm sét!

    "Kiếm!"

    Một chữ to kèm theo một thanh âm đột nhiên xuất hiện như sấm sét, chợt xuất hiện ở trời cao xa xôi, tia sáng bắn ra bốn phía.

    Giờ khắc này, thiên địa cũng theo đó thất sắc.

    Thanh âm của Sở Dương cũng vào thời khắc này vang lên nói: "Một điểm hàn quang, vạn trượng mang!"

    Một thanh kiếm khổng lồ do mười người tạo thành trong lúc bất chợt tật tốc xoay tròn, vạn điểm tia sáng, theo một đạo hàn quang tứ tán bắn ra! Trong Thiên ma quân đội tức thì truyền tới liên tiếp tiếng kêu thảm thiết!

    Vô số Thiên ma, trên trán cũng không khỏi có thêm một cái lỗ máu, theo một tiếng kêu thảm ngửa mặt lên trời ngã nhào.

    Bỏ mình vẫn diệt! Triệt triệt để để hồn phi phách tán!

    Trên bầu trời, lại có hai đạo sấm sét bỗng nhiên vang lên, theo hai đạo sấm sét hiện lên, hai đạo thiểm điện ngang nhiên từ trên trời hạ xuống, ở trong Thiên ma đại trận nổ tung!
     
    inthenight and motminhmai like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    QUYỂN 8: ĐỘC TÀI THƯƠNG KHUNG​

    Chương 915: Kiếm Bạo Thương Thiên Đông Phương Tôn Liệt Dươn!
    === Banlong.us ===


    Sấm sét lướt qua, hàng vạn Thiên ma bị tạc phấn toái bay lên đồng thời trên bầu trời rồi lại xuất hiện một cái chữ to khác.

    "Bạo!"

    Cái chữ "Bạo" này rõ ràng cùng chữ "Kiếm" lúc trước cũng ở chung một chỗ, loé ra quang thải mà một cỗ cuồng bạo khí chưa từng có thản nhiên phát ra.

    Còn chưa chờ mọi người từ trong khiếp sợ tỉnh lại, trên bầu trời lại xuất hiện ba đạo sấm sét khác.

    Sấm sét vang lên hiện sau khi ba đạo thiểm điện xuất hiện thế nhưng còn kèm theo ba đạo vẫn thạch khổng lồ, một đạo rơi xuống nơi mũi kiếm chỉ vào Thiên ma quân trận! Chỉ một thoáng, lại là một cái địa ngục cảnh tượng xuất hiện!

    Chữ thứ ba, cũng đã ở trên không trung hiện lên, cùng hai chữ phía trước cũng sắp thành hàng!

    "Thương!"

    Mọi người đã chấn kinh đến trình độ mất đi ngôn ngữ.

    "Kiếm Bạo Thương… " Tuyết Lệ Hàn trong đầu đột nhiên linh quang chợt loé lên, bật thốt lên nói: "Đây không phải là Lịch đại Cửu Kiếp Kiếm chủ sao..." Nghĩ tới đây, nhất niệm hoảng sợ, đột nhiên cũng hút một hơi lãnh khí, nhưng vẫn không có tiếp tục nói hết. Trong lúc nhất thời, chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, tràn đầy dấu vết "Vận mệnh".

    Yêu Hậu mê võng hỏi nói: "Ngươi nói gì?"

    Tuyết Lệ Hàn lắc đầu, ánh mắt thận trọng nhìn bầu trời, nhìn phương xa, nói: "Không có gì… Nhìn. Xem đi rồi sẽ biết!"y

    Ngắn ngủn trong hai câu nói đó bốn đạo thiểm điện đã chiếu sáng khắp núi sông đại địa.

    Trong Thiên ma trận, uy lực của đạo thứ tư đã nổ tung!

    Rầm rầm rầm oanh! Thoáng như ngày tận thế phủ xuống vậy!

    Tuy nhiên ngày tận thế thật ra thì còn xa xa mới phủ xuống, hoặc là biến hoá phía sau mới có thể được xưng tụng là ngày tận thế phủ xuống!

    Ở trên không trung lại có một chữ khác ngang trời thoáng hiện, vạn trượng tia sáng.

    "Thiên!"

    Cho tới bây giờ, Tuyết Lệ Hàn đã hoàn toàn có thể để xác định kế tiếp có chuyện gì xảy ra.

    Trong thiên địa sẽ không ngừng xuất hiện chữ, mãi cho đến khi xuất hiện chữ thứ chín mới thôi!

    Bởi vì, tên Cửu Kiếp Kiếm chủ, sẽ có chín người!

    Thứ nhất, chính là Kiếm.

    Người thứ hai Phong Bạo, người thứ ba Mạnh Thương, người thứ tư Đoạn Thiên; thứ năm Vân Đông, thứ sáu Tần Phương… Thứ chín Sở Dương!

    Quả nhiên như Tuyết Lệ han đoán, quả nhiên là năm thanh nổ tung với năm đạo thiểm điện, đi theo là một chữ to xuất hiện ở trên không trung!

    "Đông"

    "Vân Đông!"

    Cửu Kiếp Kiếm khổng lồ như cũ ở trên không trung, từ từ xoay tròn, sát khí như cũ kéo dài không ngừng bắn ra, một đường không tiếc lấy đại lượng ma binh sinh mệnh để ngăn cản Thiên ma quân đội ngưng đi tới, nhưng bất kể cách xa như thế nào Thiên ma vẫn kiếm khí sát thương giết chết!

    Mà trên không trung không ngừng rơi xuống tia chớp sắc bén, ở trong Thiên ma quân trận đã tạo thành sát thương dị thường khổng lồ! Tạm thời vẫn chỉ là xuất hiện năm chữ, Thiên ma đại quân tổn thất cũng đã vượt qua hai trăm vạn!

    Trong Thiên ma đại quân, tám vị Thiên Ma Vương tràn đầy sợ hãi nhìn thanh kiếm trên không trung, cả người cũng tràn đầy cảm giác vô lực.

    Đối mặt thiên địa uy năng, nào ngăn cản? Căn bản không cách nào kháng cự.

    Thật là ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện này, chỉ có thể bị động thừa nhận, chỉ có thể tùy ý để thuộc hạ của mình bị tàn sát!

    Bởi vì chính đám người mình ngay cả một chút xíu dục vọng chiến đấu cũng không có, thậm chí ngay cả nghĩ … Cũng tìm không được mục tiêu!

    Tám vị Thiên Ma Vương thật không có can đảm cùng thiên địa uy năng chống lại, đáy lòng chỉ đành phải nhất niệm, cái cơn ác mộng này mau qua đi, không nên lại tiếp tục nữa.

    Nhưng là, trên không trung tia chớp rõ ràng không có nghe được suy nghĩ của các Thiên Ma Vương mà lần nữa điên cuồng loé lên,…

    Tám vị Thiên Ma Vương đồng thời nhắm hai mắt lại…

    Không nghi ngờ chút nào, tuyệt đối là tổn thất sau lớn hơn trước… Cơn ác mộng này khi nào mới kết thúc đây, khi nào mới có thể chân chính đi qua!

    Quỷ dị chuyện tình như vậy căn bản ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

    Nằm mộng cũng không nghỉ tới vô hạn khủng bố như vậy giờ phút này lại chân thật xuất hiện ở trước mặt mình. Hơn nữa nhằm vào là bản thân nhất phương, vô số con dân trong nháy mắt hôi phi yên diệt! Bực cảm giác tràn đầy thất bại này thật sự là khó có thể hiểu…

    Quả nhiên, sáu đạo thiểm điện hiện lên, sau sáu lần nổ tung trên bầu trời lại xuất hiện một cái chữ to mới!

    "Phương!"

    Hoàn toàn không có gián đạon, như khua chiêng gõ trống vậy lại xuất hiện bảy đạo thiểm điện, Thiên ma quân trận đã bắt đầu hiện ra trạng thái giải tán, bắt đầu phát sinh xôn xao. Đối mặt với sự chết chọc quỷ dị như vậy, ai mà không sợ… Đó chính là kẻ ngu!

    Coi như là quân đội kỷ luật là nghiêm khắc khi đối mặt thiên địa uy năng cũng là tuyệt đối nhịn không được! Bởi vì, tuyệt không phải sức người có thể ngăn cản, có thể hiểu rõ.

    Vô số Vực ngoại Thiên ma tứ tán bôn đào, cố gắng tránh né tia chớp hạo kiếp phía chân trời…

    Nhưng, bảy lần nổ tung dày đặc nổ tung nhằm đúng chỗ đông nhất mà nổ. Đối mặt với tình huống này tám vị Thiên Ma Vương toàn bộ đều mơ tưởng há mồm chửi má nó! Hắn sao tia chớp còn có ánh mắt quá tinh đi?

    Lúc này cái chữ thứ bảy cũng đã xuất hiện.

    "Tôn!"

    "Không sai biệt lắm nên kết thúc đi sao? Thiên Ma Vương tha thiết ngóng nhìn.

    Không thể lại tiếp tục nữa… Lại tiếp tục, thật tiêu đời rồi a…

    Nhưng thực không như mong muốn, nên không trung lại bắt đầu ngưng tụ khí thế càng thêm làm cho lòng người kinh đảm.

    "Bị lừa, lại còn có nữa!"

    Thiên ma đại quân thật sự là hỏng mất, càng nhiều sĩ binh bắt đầu chạy trốn…

    Có chút quân doanh trực tiếp chính là cả đội toàn bộ bôn đào.

    Vực ngoại Thiên ma, đều thống hận cha mẹ sao cho mình ít chân như vậy.

    Chân chính hù chết…

    Rầm rầm rầm oanh…

    Tám đạo thiểm điện nổ tung. Có một đạo thiểm điện, lại giống như có mắt chạy thẳng tới vị trí tám vị Thiên Ma Vương ầm ầm rơi xuống!

    Công kích này quá đột ngột, tám vị Thiên Ma Vương căn bản ngay cả tránh né cũng không kịp. Mặc dù mắt thấy được, nhưng thân thể không kịp làm ra hành động!

    Tám vị Thiên Ma Vương đồng thời hú lên quái dị, đồng loạt vận đủ toàn thân tu vi… Dắt tay nhau phòng ngự!

    Cái chỉ có phòng ngự, đem hết toàn lực phòng ngự kháng cự thiên địa uy năng, tia chớp hạo kiếp.

    Oanh!

    Tia chớp nổ tung, tám vị Thiên Ma Vương đồng loạt, hữu khí vô lực té trên mặt đất, cả người nám đen.Trong đó hai vị tu vi kém nhất rõ ràng đã mất đi sinh mệnh!

    Cả thân thể hoàn toàn hoá thành hai khúc than cốc, còn đang bốc khói đen. Trong không khí tràn ngập mùi thịt nướng chín.

    Thiên Ma Vương có tu vi tương đương với đám người Cửu Đế Nhất Hậu! Tám người liên thủ phòng ngự, dĩ nhiên cũng bị tia chớp đánh chết!

    6 người may mắn còn sống sót củng là nguyên khí hao hết, dường như ngay cả bò dậy cũng không nổi, ngay cả một chút xíu thanh âm cũng phát không ra! Bọn họ tất cả tu vi dưới đạo thiểm điện mênh mông thiên uy kia không chịu nổi một kích!

    Giờ phút này, mỗi Thiên Ma Vương đáy lòng cũng tràn đầy cực hạn sợ hãi.

    Nếu bây giờ có thể động, bọn họ nhất định sẽ bỏ chạy! Có thể chạy được bao xa tốt bấy nhiêu.

    Điều này cũng thật là đáng sợ đi!

    Lần này Thiên hoàng bệ hạ phái chúng ta tám người cùng đi ra, suất lĩnh 4000 vạn đại quân!

    Chẳng lẽ… chúng ta toàn bộ vẫn diệt ở chỗ này sao?

    … Đây cũng quá xui xẻo sao?

    Làm sao vô duyên vô cớ, bầu trời lại bắt đầu hạ lôi điện? Hơn nữa còn chỉ vào chúng ta, lại không đánh bọn họ, đây cũng quá lôi ma đi!

    Cái chữ thứ tám đã xuất hiện.

    "Liệt!"

    Chữ thứ tám hiện lên, trên bầu trời yên tĩnh một đạo thời gian ngắn nhưng cổ áp lực ẩn phục lại không thấy suy yếu đi, ngược lại càng ngày càng đậm trọng! Thiên địa uy năng cuồn cuộn ngưng tụ đến một cái trình độ trước nay chưa từng có, cực kỳ kinh khủng.

    Ngay cả tu vi như Đông Hoàng Yêu Hậu ở dưới thiên địa uy năng này áp bách cũng không dám tùy tiện lớn tiếng thở một cái!

    Lúc trước nổ tung đã có hủy diệt tất cả lực lượng của Thiên Ma Vương! Còn lần này hiển nhiên phải cần năng lượng lớn hơn!

    Lúc này bộc phát uy lực đến tột cùng sẽ đạt tới cái dạng gì?

    Trên bầu trời, khí thế kinh khủng còn đang không ngừng ngưng tụ, không ngừng tích luỹ!

    Mà thanh âm của Sở Dương vào thời khắc này vang lên.

    "Đồ Hết Thiên Hạ Thì Đã Sao!"

    Phối hợp với dưới đất là ngàn vạn Thiên ma thi thể, những lời này của Sở Dương, sát khí trong đó thật sự đã đạt đến mức ngưng thành thực chất.

    Oanh!

    Oanh!

    … … … … …

    Không ngừng có tiếng nổ mạnh vang lên, không ngừng có tia chớp rơi xuống.

    Tất cả mọi người là trợn mắt há hốc mồm, khung mày mãnh liệt nhảy lên.

    Thiên ma quân đội vốn là chi chít căn bản nhìn không thấy được đầu cuối, hoàn toàn không biết có bao nhiêu quân đội, thế nhưng sau chín đạo thiểm điện, chín lần nổ tung đã biến thành cá nhỏ, đại tứ tán chạy như điên.

    Tranh nhau chạy trối chết!

    Tất cả Vực ngoại Thiên ma, bất kể là Ma Viêm hay Phi Ma hoặc là… Hết thảy táng thân ở trong vụ nổ đó!

    Về phần Tám Vị Thiên Ma Vương, không, 6 vị còn may mắn sống sót nay không còn một mống, toàn bộ biến thành bụi bay!

    Tổng cộng 4000 vạn Vực ngoại Thiên ma đại quân,dĩ nhiên không giải thích được biến thành phấn vụn!

    Ngay cả thi thể cũng nhìn không thấy được!

    Hạo kiếp đám người Mạc Thiên Cơ hoàn toàn không có nắm chắc có thể ứng phó được lại cứ không giải thích được giải quyết!

    Hết thảy quả thực giống như là đang nằm mơ!

    Không giống với Thiên Ma Vương cho là cơn ác mộng, đối với Thiên Khuyết nhất phương, đây quả thực là giấc mộng quá mỹ diệu, quả thực tốt đến mức làm cho người không thể tin được!

    Mà trên không trung, cũng rốt cuộc xuất hiện chữ thứ chín!

    "Dương!"

    Chín chữ này ở trên không trung sắp hàng thật chỉnh tề, giống như là chín cái mặt trời tồn tại vậy!

    "Kiếm! Bạo! Thương! Thiên! Đông! Bên! Tôn! Liệt! Dương!"

    Chính là chín chữ này!

    Cửu Kiếp Kiếm, tên chín vị Kiếm chủ huyền ảo với lực lượng không thể tưởng tượng nổi sinh ra uy lực không thể tưởng tượng nổi nổ tung!

    Mà uy lực là kinh thiên động địa!

    Thậm chí mãi cho đến nổ tung xong, bao gồm Sở Dương ở bên trong củng không biết, cuối cùng là có chuyện xảy ra!

    Trên bầu trời trên thân cự kiếm, đột nhiên có một cổ khói đen xông ra, Sở Dương rõ ràng nghe được một cái thanh âm tràn đầy cảm giác như trút được gánh nặng nói: "Rốt cuộc thì...Công đức viên mãn. Con mẹ nó, thật đúng là chịu đựng chết ta..."

    Nhưng ngay sau đó, cự kiếm đột nhiên biến mất.

    Mà dám người Sở Dương thân thể lần nữa xuất hiện ở trên không trung.
     
    inthenight and motminhmai like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    QUYỂN 8: ĐỘC TÀI THƯƠNG KHUNG​

    Chương 916: Viêm Hoàng chi huyết!
    === Banlong.us ===


    Trận sấm sét này lai lịch không rõ, thiên lôi kiếp tràn đầy mỹ lệ mộng ảo cho tới không khí quỷ dị.

    Chiến quả huy hoàng đến mức làm cho bất luận kẻ nào cũng không dám tin.

    Uy hiếp lớn lao, không mấy ai chống lại được rốt cuộc làm cho 4000 vạn Thiên ma đại quân ở trong tràng lôi kiếp này dĩ nhiên là vô cùng hoa lệ toàn bộ biến mất vân diệt!

    Hơn nữa còn bao gồm có Thiên Ma Vương đã đạt đến cấp Cửu Đế Nhất Hậu.

    Tám vị Thiên Ma Vương, cùng nhau vẫn diệt!

    …Thiên Ma Vương thậm chí bi thống đến mức căn bản không có cơ hội phát huy thực lực đã cùng nhau thần hồn câu diệt!

    Bọn họ thậm chí chưa kịp xem một lớp Thiên Lôi cuối cùng, tại Thiên Lôi kiếp thứ chin đã hôi phi yên diệt, vạn kiếp bất phục.

    Tất cả Thiên ma đại quân không giải thích được toàn bộ chết sạch, thật là quá không có đạo lý! Quả thực giống như là đang nói chuyện cười vậy, hơn nữa còn là một ái chuyện cười hoang đường đến mức bất luận kẻ nào cũng sẽ không tin tưởng được!

    Nhưng hết thảy ở nơi này xuất hiện, trở thành sự thật!

    Ở trước mắt mọi người đang kinh hãi thân thể đám người Sở Dương chậm rãi rơi xuống đất, chỉ là trên người bọn hắn, mỗi người cũng có thêm một tầng sáng, nếu không phải vòng sáng này thuỷ chung loé ra thì không mấy ai có thể nhận ra.

    Trong đó, trên người Sở Dương vòng sáng rõ ràng nhất, thoáng như đã ngưng tụ thành thực chất vậy, thất thải quang mang, rạng rỡ loé lên.

    Đám người Sở Dương rõ ràng mỗi người cũng cảm giác được, không biết là nguyên nhân gì, tu vi của mình lấy phương thức nào đó khó có thể tưởng tượng nổi tăng vọt!

    Hơn nữa kỳ quái chính là, lần này hoàn toàn không có vấn đề kinh mạch bị quá tải.

    Tựa hồ bất kể là bao nhiêu thiên địa linh khí thân thể của mình, đều có thể thừa nhận, hấp thu!

    Đám người cùng nhau nhắm mắt lại, ở trong yên lặng cảm ngộ, cảm giác trong cơ thể mình tu vi trong lúc bất chợt gia tăng mênh mông!

    Bản thân tu vi của Sở Dương hơn xa những huynh đệ khác, lại là lấy chín đại Nguyên anh tu luyện nên hiệu quả cũng là lớn nhất, bên ngoài thân hắn cái vòng sáng kia cũng rõ ràng nhất, sự cường đại của vòng sáng chính là thể hiện tu vi của người mạnh yếu như thế nào.

    Trên bầu trời, chín chữ to phù hiện như cũ loé lên, thật lâu lưu ở trên không trung: Vốn là giờ phút này đã vào xế chiều, diễm dương cao treo nhưng vào giờ khắc này đã quỷ dị biến thành màn đêm buông xuống.

    Mà càng thêm quỷ dị chính là, bầu trời quy về màn đêm mà mặt trời vẫn tồn tại: Minh Nguyệt tràn đầy quang mang vạn trượng cũng hiện ra thân ảnh, chiếu sáng hoàn vũ, còn có đầy trời sao, chi chít chen chúc ở chung một chỗ, liều mạng nhanh chóng mọc lên…

    Bầu trời đêm là màu đen.

    Trong đêm đen trên không trung, nhật nguyệt tinh đồng thời quân lâm thương khung.

    Vào thời khắc này, nhật nguyệt tinh tam quang còn đồng thời xuất hiện, phảng phất là đang xác minh một kỳ cảnh!

    Mà từng đạo lực lượng huyền ảo từ phía trên, từ tinh thần hải dương đột nhiên hiện trút xuống, không ngừng mà rơi xuống chín chữ to, không biết từ đâu tới, 9 chữ "Kiếm Bạo Thương Thiên Đông Phương Tôn Liệt Dương" bắt đầu từ từ xoay tròn.

    Kết quả là, từng đạo tinh thuần chí cực linh khí như núi hô biển gầm vậy điên cuồng mà tràn vào thân thể đám người Sở Dương.

    Không, lúc này tinh thuần linh khí trút xuống dĩ không chỉ là đám người Sở Dương mà còn có cả Cửu kiếp huynh đệ 9 đời!

    Lịch đại Cửu Kiếp Kiếm chủ, cùng lịch đại Cửu Kiếp các huynh đệ theo linh khí quán chú, trên người tất cả cũng tràn ra quang mang nhàn nhạt, tu vi cũng tuỳ theo đột nhiên tăng mạnh, giống như có thần giúp vậy…

    "Ta hiểu được. Ta lần này hoàn toàn hiểu rồi… ,"

    Tuyết Lệ Hàn trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chăm chú vào hết thảy phát sinh, rốt cục thổn thức lên, trong miệng lẩm bẩm tự nói.

    Khó trách!

    Khó khăn tự trách mình vẫn cảm thấy kỳ quái, tại sao lại phát sinh chuyện "Thần quái" như vậy.

    Kiếm Bạo Thương Thiên Đông Phương Tôn Liệt Dương!

    Tên của lịch đại Cửu Kiếp Kiếm chủ.

    Chữ thứ nhất, chính là kiếm.

    Kiếm, không được người dùng thì cuối cũng chỉ là vật vô tình.

    Cho nên, Cửu Kiếp Kiếm chủ đời thứ nhất bản chất là vô tình, cuối cũng chỉ là một lưỡi kiếm, là Vô tình kiếm. Cuối cùng, chỉ có thể là vẫn diệt, biến mất.

    Mà thất đại Cửu Kiếp Kiếm chủ sau này mới thật sự là một nhân vật chủ đạo. Cũng là người chấp hành sứ mạng chân chính!

    Nhưng hết thảy phải phù hợp với một số cửu cửu hợp nhất!

    Nhưng mấy cái chữ phù hợp này có ích lợi gì đây?

    Cái tạm thời như cũ chưa biết. Lịch đại Cửu Kiếp Kiếm chủ dùng cái loại phương thức lừng lẫy đem huynh đệ của mình đưa tới đây, trở thành kim thân bất diệt thiên vệ bảo hộ Cửu Trọng Thiên Khuyết. Chín vạn năm qua, vẫn như vậy.

    Mà khi nhóm người thứ nhất đến chính là thời điểm Vực ngoại Thiên ma bắt đầu thử dò xét tiến quân vào. Sau đó theo Thiên ma càng ngày càng nhiều, công kích càng ngày càng mạnh thì số lượng Kim Y Thiên Vệ cũng là càng ngày càng nhiều.

    Thuỷ chung có thể chống đỡ được.

    Cho đến Cửu Kiếp Kiếm chủ đời thứ chín xuất hiện, hết thảy chung kết!

    Sở Dương, vị Cửu Kiếp Kiếm chủ này có thể nói là nhân vật mạnh nhất tới nay không thể nghi ngờ, cho nên việc do Sở Dương kết thúc, qua đó dẫn phát ra thiên địa dị tượng. Vào thời khắc cuối cùng Cửu Kiếp Kiếm hiện thân này, tinh không tiếng sấm, ban ngày điện thiểm; nhật nguyệt tinh tam quang hợp nhất, thiên địa dị tượng, cổ kim coi đây là nhất tuyệt!

    Loại hiện tượng thần dị chí cực này kéo dài một hồi lâu sau. Lúc này mới từ từ tiêu tán.

    Thiên địa dị tượng tiệm hết, chín chữ to vắt ngang ở phía chân trời cũng rốt cục lại có biến hoá!

    Đầu tiên là chữ Kiếm thứ nhất đột nhiên bạo tán, hoá thành vô số mảnh vụn rồi lại toàn bộ quy kết ở một cái chữ "Dương" cuối cùng.

    Còn lại tám chữ quay tròn xoay tròn tăng lên, trong chớp mắt, bảy chữ trước chia ra lựa chọn người tương ứng rơi xuống tiến vào thân thể thất đại Cửu Kiếp Kiếm chủ.

    Lúc này phía chân trời cũng chỉ còn lại có một chữ Dương, cuối cùng trên không trung vĩnh cửu trường tồn.

    Phong vân yên lặng, đầy trời tinh quang dần dần biến mất, ánh trăng cũng cuối cùng biến mất, trong thiên địa lại khôi phục lại bình thường là giữa ban ngày, mặt trời đỏ như cũ treo trên bầu trời chiếu xạ tứ phương, ánh rạng đông lại đến.

    Tuy nhiên trên bầu trời vẫn còn lại chữ "Dương" cùng mặt trời qua lại chiếu rọi nhau, chỉ chốc lát sau, mặt trời hoàn toàn không có dấu hiệu đem vô tận hoa mang tập trung chiếu xạ vào cái chữ này. Sau một khắc này, chữ "Dương" bị chiếu xạ cũng bắn ra ba đạo quang mang, trong đó một đạo nhanh như tia chớp tiến vào thân thê tử Tà Tình, hai đạo kia lại bay lên không đi xa, không biết cụ thể đi về phía nào.

    Nhưng, đám người Tuyết Lệ Hàn mơ hồ có suy đoán, hai đạo quang mang này ứng phải đi tìm Ô Thiến Thiến và còn có Thiết Bổ Thiên.

    Mạc Khinh vũ sở dĩ không có đãi ngộ này là bởi vì nàng là một trong Cửu Kiếp, sớm đã được tam quang lúc trước chiếu vào, cũng không cần thêm một lần nữa.

    Ba đạo quang mang tản ra ngoài, cái chữ này tựa hồ là đã hoàn thành nhiệm vụ vậy, sau đó chính là chợt xông lên xông ào vào trong thân thể Sở Dương.

    Sở Dương chỉ cảm giác thấy thân thể mình chấn động mạnh một cái. Tựa hồ từ trong một cuộc đại mộng tỉnh dậy.

    Mở mắt xem bốn phía, phát hiện ra một đám các huynh đệ cũng là vẻ mặt mê võng, nhưng vẻ mặt đầy sự hưng phấn.

    Tất cả vừa rồi phát động Cửu Kiếp Kiếm Trận, ý đồ ngăn ma quân xâm chiếm, trận thành một khắc này cũng mất đi tri giác, căn bản cũng không biết về sau đã xảy ra chuyện gì, lúc này đang hỏi nhau thì lại nghe một cái thanh âm chợt vang lên.

    "Tiểu tử ngốc, vẫn chưa rõ sao? Ha hả?" Cái thanh âm này rõ ràng ở bên cạnh mình.

    Sở Dương không khỏi chau mày ngưng mắt theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy ở trước người của mình, tựa như có một kiếm ảnh như hư như thực nhàn nhạt từ trong hư vô lặng lẽ hiện lên. Nhưng đám người Mạc Thiên Cơ thần sắc không biến, hiển nhiên, nhàn nhạt kiếm ảnh này như cũ chỉ Sở Dương một người có thể thấy được.

    "Ngươi là ai?" Sở Dương nhiễm nói.

    "Ta? Ta chính là Cửu Kiếp Kiếm đời trước!" Kiếm ảnh hư ảo nhàn nhạt thản nhiên nói.

    Nhưng ngay sau đó, trên thân kiếm đột nhiên hiện lên một giọt huyết châu, giọt huyết châu này trong nháy mắt tiến vào mi tâm Sở Dương rồi biến mất không thấy.

    Thanh kiếm này thoải mái mà nói: "Tên của ta gọi là Viêm Hoàng chi huyết, cái tên này đã có rất nhiều năm không sử dụng rồi!"

    Kiếm ảnh chợt loé lên, một cái bóng đen nhìn không thấy được diện mục xuất hiện, nói: "Hôm nay ngươi đã biết được bổn mạng của ta, ta liền đưa người một giọt Viêm Hoàng chi huyết".

    Tuy có tích huyết châu nhập vào cơ thể, Sở Dương lại không cảm giác được thân thể của mình có gì khác thường, gần như vô ý thức lẩm bẩm nói: "Viêm Hoàng chi huyết?"

    "Đúng, tác dụng sau khi tích huyết ngươi sẽ biết, chờ ngươi bay lên đến một tầng khác". Cái gọi là Viêm Hoàng chi huyết, kiếm ảnh nói: "Hôm nay, ngươi Cửu Kiếp Kiếm, dĩ nói đại thành, nhiệm vụ của ta cũng theo đó kết thúc, là lúc ta nên rời khỏi rồi. Nhiệm vụ của ta hay kiếp nạn của ta cũng đã trở thành quá khứ".

    "Ngươi muốn đi sao? Nhưng ta còn là không rõ, trong đó mê hoặc rốt cuộc là sao, nếu muốn đi, sao không đem hết thảy từ đầu đến cuối nói cho rõ ràng đi!" Sở Dương nói: "Theo ta được biết, Cửu Kiếp Kiếm của ta thật ra thì cũng chỉ là đạt được tám đoạn thật thể trước, cái gọi là đoạn thứ chín ta cũng không có chân chính nhận được"

    "Không không không, thật ra thì ngươi đã được". Bóng đen cười cười nói: “Cái gọi là đoạn thứ chín thật ra thì chính là Kiếm hồn: Hết thảy Kiếm hồn ngoại lai cũng không phải chân chính Kiếm hồn, ít nhất không là Kiếm hồn của ngươi! Chỉ có ngươi tự giao ra chính mình mới chân chính thành Kiếm hồn của thanh kiếm này, hay hoặc là nói ngươi tự là Kiếm hồn của thanh kiếm này!".

    "Mà ngươi giao ra và thành Kiếm hồn với tên là thủ hộ". Bóng đen thản nhiên nói: " Bảo vệ thân nhân, bảo vệ bằng hữu, bảo vệ thương thiên đại địa, bảo vệ vạn vật sinh linh, bảo vệ hết thảy…, đây là…, thần chi kiếm hồn!"

    "Nga?" Sở Dương cực kỳ buồn bực nhìn vào Cửu Kiếp Kiếm.

    Cửu Kiếp Kiếm quang mang chớp thước như trước, nhưng Sở Dương rõ ràng có thể cảm giác được, hiện tại trên Cửu Kiếp Kiếm chân chân chính chính, hoàn toàn là của mình!

    Không còn có bất kỳ một dấu vết nào lưu ở phía trên: Bao gồm khí tức của vị Đại năng ban đầu sáng tạo Cửu Kiếp Kiếm, hôm nay cũng không có nữa.

    Thanh kiếm này chính là ta, giống như là một bộ phận của thân thể ta, ta hoàn toàn có thể làm chủ.

    “Chỉ khi Kiếm chủ tự mình giao ra linh hồn, đó mới thật sự là Kiếm hồn. Hiện tại, ngươi rõ chưa?"
     
    inthenight and motminhmai like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 3)