Huyền Huyễn Ma Thần Thiên Quân

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Ma Thần Thiên Quân
    Chương 681: Ngắn ngủi va chạm
    Đâu đó bên trong Táng thiên chi địa, hôm nay đây đã trở thành một trong những nơi hung hiểm nhất trong Ngao Thần tinh không, đã mấy năm nay còn không có ai dám đi vào quá sâu tìm hiểu tình huống bên trong, cho đến hôm nay kinh hiện tế đàn, Thú triệu khác thường phát động... Mà Thiên Quân là cái duy nhất tu giả ở lại trong Táng thiên chi địa đã nhìn ra bí mật kia, bất quá hắn hiện tại đang phải đối mặt với một đám thiên kiêu đến từ vực ngoại, mỗi cái đều tương đương với đỉnh cấp thiên kiêu của Ngao Thần tinh không, thực lực vô cùng phi phàm. Bất quá thân lâm hiểm cảnh nhưng tên kia giống như không có nhận ra bản thân đang chịu đến hung hiểm tình cảnh.

    “Ha ha, các ngươi là muốn giết người diệt khẩu?”. Thiên Quân nhìn thấy mười sáu con Quái thú đang lao đến như vậy thì phá lên cười. Nữ tử tên là Tương Tư kia dĩ nhiên là đang lấy chúng ra làm vật thử nghiệm, kiểm tra một chút Thiên Quân sâu cạn.

    “Ông...”. “Ông...”. Ba mươi tư cái Liệt nhật chớp mắt hình thành trên đỉnh đầu của Thiên Quân, mấy kẻ này nếu đã muốn thấy thì hắn sẽ cho bọn hắn thấy một điểm, lúc này xung đột tuy rằng không được tốt lắm nhưng hắn cũng hết cách, chỉ có thể nhanh nhất đẩy lùi đám người này trước khi bị đám Quái thú Hỗn độn cảnh kia vây lại, nếu là như thế thì hắn bản thân muốn thoát đi cũng không được dễ dàng.

    “Đi!”. Khẽ quát một tiếng thì ba mươi tư cái Liệt nhật lập tức lao ra đánh về phía đám Quái thú, biết rồi Thái sơ chân hỏa có thể đem đốt chết những Quái thú này hắn đương nhiên không cần hao sức quá nhiều để tiêu diệt những Quái thú này.

    “Ngao...”. “Hống...”. “Oành...”. Mười sáu con Quái thú gầm thét đánh hướng Ba mươi tư cái Liệt nhật, bọn nó còn không biết những Liệt nhật này chính là nguyên nhân tiêu diệt Hỗn độn cảnh Quái thú đâu.

    “Không được! Mau tránh!”. Tư Tương mấy người phía sau nhưng đều cảm thấy kinh dị, người trước lập tức sợ hãi hô lên.

    “Oành...”. “Bồng...”. “Vù...”. “Ngao...”. “Ầm....”. “Ầm...”. Thế nhưng nàng đã chậm, Liệt nhật cùng Quái thú va chạm một khắc thì lập tức bộc phát, hỏa diễm lập tức tràn ngập đi ra, một chỗ hỏa diễm hải dương thành hình chắn lại ngay phía trước Thiên Quân cùng đám người. Trong đó đám Quái thú bị Thái sơ chân hỏa quấn thân lập tức gầm thét đầy đau đớn cùng sợ hãi, từng con không ngừng lăn lộn trên mặt đất vô cùng thống khổ.

    “Mọi người cẩn thận hỏa diễm này, có thể thiêu đốt được Dị thú chắc chắn không kém Thần hỏa bảng trước một ngàn, đừng để nó chạm vào thân mình”. Lâm Huyền nhìn đến chỗ hỏa hải thì ánh mắt biến đổi lập tức hô lên, kẻ này đối với Hỏa diễm giống như có hiểu được một hai.

    “Hắn chiếm được hỏa diễm xem ra không phải tầm thường, tản ra! Đem hắn vây lại!”. Tương Tư cũng lập tức hô lên. “...”. Sau đó giống như là truyền âm gì đó cho đám quái thú đang bị thiêu đốt.

    “Ngao...”. “Hống...”. Sau đó mười sáu con Quái thú như nhận được kích thích, toàn thể như quên đi hỏa diễm thiêu đốt mà lập tức đứng lên, từng cái ánh mắt hừng hực nhìn về phía Thiên Quân, gầm thét tầm đó liền lao về phía hắn, dĩ nhiên là cho dù trút xuống hơi thở cuối cùng cũng phải đem Thiên Quân giết chết.

    “Hừ!”. Thiên Quân nhìn đến như vậy thì hai mắt híp lại, song quyền nắm lại lao về phía Quái thú, đương nhiên vẫn cần âm thầm đề phòng đám người Lâm Huyền, Tương Tư đánh lén.

    “Hống...”. “Oành...”. Một con Dị điểu vỗ cánh như là hỏa tước mỹ lệ đánh về phía Thiên Quân, miệng lớn mở ra táp xuống thì bị một quyền tám thành lực lượng của Thiên Quân đánh đến, một tiếng va chạm mạnh, Dị điểu một nửa đầu lâu lập tức bị đánh nổ.

    “Ngao...”. Bất quá lúc này đám Quái thú chỉ biết đến điên cuồng công kích Thiên Quân mà thôi, Dị điểu trọng thương gần chết cũng không ảnh hưởng đến những con thú khác, một con Độc nhãn thú lê đôi cự trảo chụp về phía đỉnh đầu của Thiên Quân.

    “Oành...”. “Rầm...”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại, nắm tay khẽ tăng lực, lại là một quyền đánh ra thì Độc nhãn thú song trảo chụp đến lập tức sụp xuống, trước ngực một lỗ máu xuất hiện, dĩ nhiên đã chết.

    “Oành...”. “Hống...”. Mười sáu con Quái thú lúc này đã hóa thành mười sáu con Hỏa thú vô cùng đáng sợ, bọn chúng bất chấp tất cả đại giới điên cuồng công kích Thiên Quân nhưng cũng không thu được kết quả gì, bọn nó đơn thuần thực lực có bản đã không phải đối thủ của Thiên Quân, lúc này lại bị Thái sơ chân hỏa quấn thân, lực lượng đang trên đà tụt dốc không phanh như thế thì làm sao có thể là đối thủ của Thiên Quân? Một quyền hạ xuống thì liền sẽ có một con Quái thú ngã gục, sinh mệnh đoạn tuyệt, lực lượng từng cái lập tức bị Thiên Quân chớp mắt cướp đoạt mất.

    “...”. Đám người Tương Tư cùng Lâm Huyền nhìn thấy những này thì ánh mắt biến hóa được lợi hại, bọn hắn suy đoán Thiên Quân có hỏa diễm cường đại mà thôi, ai mà biết được thực lực cũng như thế cường hãn, chém giết Bán bộ Hỗn độn cảnh Dị thú như là không có gì, phảng phất đã làm không biết bao nhiêu lần. Từng cái nhìn nhau một chút liền làm ra quyết định, từng cái một gật đầu rồi lùi về một chỗ, mười sáu người đứng ở mười sáu vị trí khác biệt, Lâm Huyền cùng Tương Tư nhưng lại đi vào bên trong.

    Thời gian không lâu, Thiên Quân đem toàn bộ mười sáu con Quái thú giết chết, quanh thân đều là thi thể, Dị thú hạch đang ở ngay bên cạnh nhưng hắn hiện còn không có thời gian thu lấy, ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài xung quanh, mày bất giác nhíu lại một chút. “Trận pháp!”.

    “Không sai! Là trận pháp!”. Lâm Huyền cùng Tương Tư đứng song song với nhau, người trước khẽ nhếch mép cười lạnh nói. “Một cái Man cổ tội dân như ngươi lại để bọn ta vận dụng đến cả Thập lục thiên tử trận đến vây giết thì ngươi cũng nên cảm thấy tự hào!”.

    “Ha ha, ta nên cảm thấy tự hào, mà các ngươi lại nên cảm thấy chính là xấu hổ ah!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại cười lạnh nói. Trận pháp kia nhìn như chỉ có mười sáu người bay bố nhưng tổ hợp biến hóa lại dày đặc, trình độ phức tạp cơ bản là vượt xa những kiến thức trận pháp mà hắn có thể hiểu được vận dụng. Điều này nhưng để hắn đáy lòng một lần chắc chắn, lần này quay về chắc chắn sẽ tìm hiểu tham ngộ tất cả những gì có thể tham ngộ tìm hiểu.

    “Miệng lưỡi cũng không cứu được ngươi!”. Lâm Huyền nghe vậy thì hơi chút cứng lại không nói nên lời, bất quá cũng không lâu lạnh nhạt nói. “Ta cho ngươi cơ hội cuối, nương nhờ vào chúng ta, ta đảm bảo chỉ cần sau khi xong việc bọn ta sẽ để ngươi được tự do, bằng không thì ngươi sẽ có kết cục rất thảm!”.

    “Ha ha! Các ngươi muốn làm gì cũng được, đừng đụng đến ta liền tốt, đã đụng đến ta thì bọn nó là bắt đầu!”. Thiên Quân đứng bên trong hỏa hải không có trả lời Lâm Huyền mà lại cười nhạt chỉ vào đám thi thể Quái thú nói. “Các ngươi đều có một đám bí mật, hôm nay toàn bộ nôn ra cho ta đi! Như vậy ta sẽ cân nhắc tha cho các ngươi một mạng”. Hắn như là hỏa diễm quân vương đứng trong Hỏa hải lạnh lùng nhìn Lâm Huyền cùng Tương Tư nói, trận pháp kia cố nhiên cường đại nhưng Thiên Quân không tin trận pháp đó có thể nhốt được hắn.

    “Ngươi đã không chịu tỉnh ngộ như thế thì chết đi! Trận khởi!”. Lâm Huyền nghe đến như vậy thì lạnh lùng quát lên. Nhất thời không gian vặn vẹo biến hóa, mười tám người kia biến mất, thậm chí chính là Tế đàn kia cũng biến mất, chỗ này chỉ còn lại Thiên Quân cùng mười mấy cỗ thi thể Quái thú vẫn đang còn bốc cháy mà thôi.

    “...”. Thiên Quân linh thức như là thủy triều lập tức tràn ngập đi ra, bất quá hắn cái gì cũng không có nhìn ra, trận pháp kia xem ra cũng không phải đơn giản. “Dùng trận pháp đến vây khốn ta, các ngươi đúng là không sợ mất mặt!”.

    “Ngươi không cần làm kế khích tướng, sư tử vồ thỏ còn phải dùng toàn lực, ngươi thực lực cũng không tầm thường, nếu không phải bọn ta còn không có làm quen thiên địa pháp tắc ở đây thì cũng không cần cái hạ sách này đi đối phó với ngươi!”. Lâm Huyền giọng nói từ bốn phương tám hướng lúc xa lúc gần truyền đến bên tai Thiên Quân.

    “Lâm Huyền! Như vậy có chút không tốt sao? Nếu như hắn đúng là kẻ kia thì chúng ta làm như vậy không phải sẽ phản tác dụng?”. Tại bên ngoài đại trận, Tương Tư cùng Lâm Huyền đứng trên thiên không, người trước nói. Nếu Thiên Quân hiện tại ở bên ngoài thì có thể nhìn đến kinh ngạc, mười sáu người bày trận dĩ nhiên là đứng nguyên tại chỗ, theo bọn hắn ấn quyết biến đổi thì trận pháp cũng theo đó biến hóa, bản thân Thiên Quân nhưng lại có thể nhìn thấy được rõ ràng từ bên ngoài.

    “Hắn vốn đã không phải kẻ muốn hợp tác, nếu đã là kẻ kia thì chúng ta đem hắn giết, cướp đoạt bản nguyên, để chúng ta đến thay thế hắn là được rồi!”. Lâm Huyền hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. “Đừng chần chờ nữa, nhanh chóng giải quyết hắn tránh để đêm dài lắm mộng!”. Nói đoạn thì trên tay hắn quang hoa chợt lóe, một đôi găng tay bạc xuất hiện, đây dĩ nhiên là một đôi hộ thủ mạnh mẽ, đối với một kẻ chuyên tu quyền pháp cùng trảo pháp như Lâm Huyền thì nó cũng không khác đao kiếm của những tu giả khác nhiều. Sau đó hắn liền hướng chỗ trận pháp vỗ xuống.

    “Cũng chỉ có thể như thế thôi sao? Aiiii...”. Tương Tư khẽ thở dài một tiếng, trên tay cũng liền nhiều hơn một căn nhuyễn kiếm, nàng cũng không chần chừ cái gì, một kiếm mang theo quỹ tích vô cùng cổ quái đánh hướng Thiên Quân, như đâm, như chém không được rõ ràng.

    “Mới có như này đã nắm chắc ăn được ta? Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân mi tâm khẽ lập lòe, trận pháp kia có thể ẩn dấu kẻ khác điều tra nhưng Hỗn nguyên đồng của hắn bất đồng, phân giải tất cả đến cực hạn, hắn còn không tin bản thân không nhìn thấy được trận pháp này biến hóa.

    “Ông....”. “Xuy...”. Bất quá ngay tại lúc này thì một trảo cùng một kiếm đột nhiên thò ra hư không đánh về phía Thiên Quân, khí tức này Thiên Quân lập tức nhận ra đó là Lâm Huyền cùng Tương Tư, bất quá uy lực so với trước mạnh mẽ hơn nhiều.

    “...”. Thiên Quân đồng tử lập tức co rụt lại, trận pháp kia không những che lại linh thức của hắn mà đến cả một chút cảm giác cũng không có, điều này nhưng vô cùng đáng sợ!

    “Phốc...”. “Phốc...”. Một trảo kia dĩ nhiên đánh xuyên đầu Thiên Quân, kiếm cũng đâm xuyên ngực hắn, bất quá lại cũng không phải tiếng đâm vào huyết nhục, ngay tại lúc chạm đến đó thì Thiên Quân đã lập tức gọi là Vô cực chân thân, hắn biết tránh nhưng cũng không được.

    “Oành...”. “Oành...”. “Hự...”. Mà đồng thời với lúc gọi ra Vô cực chân thân thì hắn iIdPZKf song quyền cũng nắm lại thủ thế, hai chiêu kia đánh lên người hắn thì song quyền cũng đã đánh ra. Hai tiếng kinh thiên va chạm truyền đến, hai tiếng lạnh rên đau đớn cũng vang lên, chớp mắt một cái thì thiên địa cũng lập tức khôi phục lại bình thường như trước.

    “Đi!”. Thiên Quân ánh mắt khẽ biến, trận pháp kia thế mà lại như thế lợi hại? Hai người kia công kích một chút cũng lộ ra tiếng gió đã đến bên cạnh hắn, nếu không phải tự thân hắn sở hữu thiên phú nghịch thiên thì có khả năng đã bị thương nặng do không kịp đề phòng rồi, nhìn xuống mấy cỗ thi thể, hắn lập tức vận chút lực đá mười sáu cỗ thi thể về mười sáu phương vị khác nhau, hắn tin tưởng những kẻ đang bày trận kia vẫn đang ở khoảng cách gần mà thôi, không tin bọn hắn không bị Thái sơ chân hỏa đang thiêu đốt kia ảnh hưởng.

    “Xùy...”. “Ông...”. Quả nhiên đúng như Thiên Quân dự đoán, mười sáu cỗ thi thể mang theo Thái sơ chân hỏa điên cuồng đốt cháy đem thiên địa xung quanh biến hóa, trận pháp do mười sáu người kia bố trí cũng bị ảnh hưởng, Thái sơ chân hỏa nhưng đang phá hủy trận pháp kết cấu, mười sáu người kia không muốn đụng đến hỏa diễm thì cần phải biến trận, Thiên Quân đợi chính là thời khắc này.

    “Ông...”. Vô cực thiên cảnh xuất hiện, Thiên Quân trên đỉnh đầu ba mươi sáu cái Liệt nhật xuất hiện. Vô cực thiên cảnh xuất hiện chính là đề phòng Lâm Huyền cùng Tương Tư đánh lén như trước, ba mươi sáu cái Liệt nhật nhưng là không có trật tự sắp xếp, dưới sự điều khiển của Thiên Quân bắt đầu xoay tròn.

    “Hự... Khốn kiếp!”. Lâm Huyền cùng Tương Tư hai cái được mười sáu người vận dụng trận pháp lực lượng đem ra khỏi đại trận lập tức ho ra một ngụm máu, người sau không nhịn được chửi tục một câu, hắn lần đầu đến chỗ địa phương cấp thấp này lại bị ăn thiệt thòi lớn như thế? Cả hai nhìn nhau đầy kinh hãi cùng không hiểu, bọn hắn mắt thấy rõ ràng đã đâm lên người Thiên Quân nhưng lại có cảm giác như là đâm vào hư không, Thiên Quân một chút thương tổn cũng không có mà lại còn đồng thời công kích hai người, lực đạo kia nhưng để cả hai kinh hồn táng đảm, nếu không phải có lục bào chặn lại hơn năm thành công kích lực lượng thì bọn hắn chỉ e đều đã bị thương nặng. Bất quá vẫn không có dừng lại ở đó, Thiên Quân sau khi đánh bật hai người liền đã đem mười mấy cái thi thể đang bốc cháy kia ném ra bên ngoài, hỏa diễm kinh khủng kia lập tức để cho trận pháp xuất hiện bất ổn.

    “Biến trận!”. Mười sáu người bên trong kia một cái có tứ diệp trên lục bào hô lên, thế nhưng ngay khi trận pháp biến hóa thì cũng để lộ ra lộ tuyến vận hành, Thiên Quân thân mang Hỗn nguyên đồng lập tức đã nhìn ra một số kẽ hở, tuy rằng rất nhanh nhưng hắn đã bắt được chỗ yếu, kết cục chính là một cái cự đại phong long được cấu thành nên từ Liệt nhật thành hình.

    “Không tốt! Mau hủy trận pháp, lùi lại!”. Lâm Huyền nhìn thấy những này thì mặt mũi tái xanh gầm lên, bất quá đừng nói là hắn, mấy kẻ đang điều khiển trận pháp cho dù đã nhận ra bất ổn nhưng vẫn không kịp làm như thế.

    “Oành...”. “Ầm...”. Hỏa phong long xuất hiện, kinh người lực phá hoại muốn đâm thủng thiên không, đột nhiên một tiếng kinh thiên va chạm truyền đến, không gian cũng theo đó tan vỡ, một mảnh hư không đen kịt xuất hiện, lực lượng quét ra bốn phía, Thiên Quân đứng trên Vô cực thiên đồ, hai mắt híp híp nhìn xung quanh.

    “Hừ!”. Trong cảm giác của hắn bắt được một cỗ khí tức, thân hình lập tức khẽ động đã đến bên cạnh kẻ kia, tay phải như là thiên ưng trảo vươn ra chụp lấy cổ của đối phương, nhất thời liền có chút kinh ngạc cười cười. “Là ngươi sao? Thật là có duyên!”. Bị hắn bắt lấy dĩ nhiên là Trương Uy. Vực ngoại sinh linh cùng hắn giao thủ chính là tên này, mà kẻ đầu tiên bị hắn bắt lại cũng chính là kẻ này, không phải là có duyên thì cũng lạ nha!

    Trương Uy trong mắt vẫn còn lại kinh ngạc đến sợ hãi, bị Thiên Quân túm lấy cổ thì lập tức giật nảy cả mình, hai mắt ầm ầm biến hóa sợ hãi đến cực hạn, trước mặt hắn nhưng là một cái quái vật bên trong các quái vật mà hắn biết.

    Tác giả: Đế Thanh
     
    rocklina and inthenight like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Ma Thần Thiên Quân
    Chương 682: Giết Trương Uy! Ung dung rời đi
    Lấy thực lực tuyệt đối áp đảo Thiên Quân đem trận pháp do mười sáu người Trương Uy tạo thành đánh bạo, đồng thời khiến cho cả mười sáu người bị thương tổn nhất định. Điều này cố nhiên một phần như Lâm Huyền nói, bọn hắn còn không có hoàn toàn làm quen được với thiên địa pháp tắc của Ngao Thần tinh không nên còn không phát huy được chân chính thực lực, bất quá bọn hắn nhưng cũng không biết Thiên Quân cũng không có dùng toàn lực ah!

    Phá trận một khắc thì Thiên Quân cũng túm được một cái tu giả gần hắn nhất, không ngờ được lại chính là cái kia cảm giác hơn người Trương Uy, tên này dĩ nhiên muốn Thiên Quân quỳ xuống nói chuyện với hắn, nếu không phải có lục bào công năng thủ hộ thì có khả năng Trương Uy đã bị thương nặng từ trước rồi, làm sao có khả năng nhảy nhót cho đến bây giờ?

    Lực lượng cuồng bạo tan vỡ tản đi, Thiên Quân đứng giữa thiên không nắm lấy cổ của Trương Uy như xách gà con, người sau mặc cho làm sao rãy rụa cũng không thoát được, với hắn mà nói thì Thiên Quân tay phải chính như gọng kìm khóa lại thiên địa, vô luận bao nhiêu lực lượng cũng không nhúc nhích mảy may, mạnh mẽ vượt xa hắn có thể tiếp nhận.

    “Trương Uy...”. Đám người Tương Tư cùng Lâm Huyền đứng ở xung quanh nhìn thấy cảnh này thì mới giật mình hô lên, tất cả khuôn mặt đều biến hóa không thôi, ai mà biết được Thiên Quân lại có thể như thế cường hãn, thực lực chỉ e không dưới Tương Tư hay Lâm Huyền lúc toàn thịnh! Tuy rằng điều này rất không hợp lý đối với vùng tinh không bị bỏ rơi này nhưng tận mắt chứng kiến thì bọn hắn không thể không thừa nhận, Thiên Quân thực lực cùng thiên phú so với bọn hắn chỉ hơn không kém, nên biết hắn tu vi tỏa ra cũng chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất hậu kỳ mà thôi.

    “Đạo hữu! Có gì từ từ nói, đừng giết hắn, giết hắn ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không những là ngươi mà những người, thế lực phía sau ngươi cũng không gánh được hậu quả...”. Tương Tư vội vàng hô lên. Thiên Quân có thể cảm nhận được nàng này là chân tâm nói, không phải muốn dọa hắn.

    “Đúng thế! Đừng giết ta, ngươi giết ta thì Diệp Thần học viện chắc chắn sẽ không tha cho ngươi, Gia gia ta xuất quan cũng sẽ không tha cho ngươi!”. Trướng Uy phảng phất như túm được cọng rơm cứu mạng hô lên, hắn biết hiện tại cũng không thể thoát khỏi tay của Thiên Quân, chỉ có thể từ cách khác mong hắn thả người.

    “Xùy...”. Thiên Quân nghe hai người nói vậy thì xùy cười nói. “Thế đạo thật là thú vị, các ngươi đều là kẻ có thể thế lực lại đi bắt nạt kẻ yếu, nói chém liền chém, nói giết liền giết, đến khi sắp bị giết lại nêu ra gốc gác, các ngươi lại có thể như thế nhàm chán?”. Hắn liếc nhìn đám người rồi lại nhìn trên tay Trương Uy lạnh lẽo nói. “Để hôm nay bản thiếu gia ta dạy ngươi một điều, giết người thì cũng nên chuẩn bị tâm lý bị người giết!”. Nói đoạn thì lực đạo trên tay cũng lập tức tăng mạnh, đương nhiên là muốn trực tiếp bóp chết hắn.

    “Không thể...”. Tương Tư cùng Lâm Huyền đồng thời hô lên. Lần này là bọn hắn dẫn đội đến chỗ hoang vu tinh không này, ai biết được vừa đến đã gặp phải một cái quái vật khủng bố, đồng đội bị chết đi nhưng khiến cho bọn hắn uy vọng tại Học viện xuống dốc trầm trọng, lúc trở về thậm chí còn phải chịu đến phạt nặng, còn có đủ loại thiệt thòi.

    “Không...”. “Bồng...”. Trương Uy cảm thấy nơi cổ bị siết chặt thì cũng lập tức gào lên, ngay tại lúc hắn cảm thấy vô lực thì Lục bào trên người hắn lại sáng lên, dĩ nhiên là tự động hộ chủ, không muốn cho Thiên Quân giết hắn.

    “Ồ?”. Thiên Quân hai mắt híp lại, chỗ kia Diệp Thần học viện quả nhiên đáng sợ, một cái học viên áo bào cũng có được công năng đáng sợ như thế này, giá trị của nó chắc chắn cũng là một con số thiên văn. “Hỗn nguyên đồng!”. Mi tâm khẽ lóe lên thì một đạo bạch quang lập tức bắn ra đánh về phía mi tâm của Trương Uy, Lục bào này có thể cản được pháp lực cùng nhục thân lực lượng, không biết có thể hay không cản lại linh hồn công kích?

    “Bồng...”. Lục bào lại phát ra lực lượng mạnh mẽ, Bạch quang đánh đến mi tâm của Trương Uy thì lục quang cũng đã hiện lên chặn lại, dĩ nhiên Lục bào này là một kiện bảo bối vô cùng mạnh mẽ, công năng vô cùng hoàn mỹ, không biết là vị luyện khí sư nào mới có được thủ đoạn này.

    “Ha ha ha, ngươi không phá được Lục y hộ bào đâu, đừng hòng thương tổn được ta!”. Trương Uy thấy như vậy thì lập tức há miệng cười lớn nói, mặc cho đang bị Thiên Quân khống chế vẫn vô cùng ngông cuồng, cười đầy trào phúng nhìn Thiên Quân.

    “Đạo hữu mau dừng tay! Lúc này thu tay vẫn còn kịp!”. Thiên Quân hai lần liên tiếp công kích nhưng không có giết được Trương Uy, Tương Tư kia lại hô lên. Nàng nội tâm nhưng đang thở ra một hơi, Trương Uy không chết thì cái gì cũng dễ nói, nếu hắn bị Thiên Quân giết mất thì đúng là có chuyện phiền phức không hề nhỏ. “Chỉ cần ngươi thả ra hắn thì ta có thể để ngươi đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng!”. Nàng lúc này chỉ có thể lựa chọn thương lượng với Thiên Quân, nàng rõ ràng Lục bào kia có công năng nghịch thiên nhưng nó cũng có hạn chế, lực lượng trong đó cũng có hạn mà thôi, có thể cản lại mười lần công kích của Thiên Quân là cùng.

    “Để cho ta đi? Các ngươi có thể cản được ta sao?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút thú vị nhìn Tương Tư hỏi. Tiếp đó lại nhìn về phía Trương Uy. “Cái mai rùa này xác thực là cứng, bất quá cũng không có khả năng cứu được ngươi!”. Nói đoạn thì tay trái hóa ra kiếm chỉ đâm về phía miệng đang cười của Trương Uy.

    “Cái... Ah...”. Trương Uy đang cười được sảng khoái thì kiếm chỉ của Thiên Quân đã đâm vào trong miệng hắn, Thiên Quân khẽ hô một chữ “kiếm” thì kinh người kiếm quang lập tức xuất hiện đánh vào bên trong thể nội của Trương Uy, cái sau lập tức đau khổ hét lên.

    “Đích xác là cái mai rùa...”. Thiên Quân khẽ cười lạnh một tiếng nói, hắn cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không ngờ được đúng là như thế, Lục bào này cố nhiên mạnh mẽ nhưng cũng có hạn chế, nếu là lực lượng phát ra từ bên trong thì Lục bào cũng không cản được, chính xác hơn thì đó là nó không cảm nhận được công kích kia để tiến hành bảo vệ.

    “Không...”. Tương Tư cùng Lâm Huyền mấy người mới nhẹ thở ra được một chút thì khi nhìn thấy những này lập tức hô lên, hai người lập tức đánh về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn cứu lại Trương Uy.

    “Các vị không nên vội, sẽ đến các ngươi!”. Thiên Quân thấy vậy thì khẽ cười nhạt, tay trái thu lại hóa đao vạch ta một đạo trước người, nhất thời phân liệt thiên địa ánh đao xuất hiện chém về phía Tương Tư cùng Lâm Huyền đang lao đến. Cảm nhận được bọn hắn so với trước mạnh hơn chút ít, Thiên Quân cũng không keo kiệt, một đao này nhưng có tiếp cận chín thành lực lượng, tầm thường Hỗn độn cảnh tiếp một chiêu này không thành vấn đề, hai người này thực lực còn không có hoàn toàn phát huy đi ra, cản được đã là cực hạn.

    “Oành...”. “Rắc...”. “Ầm...”. Tương Tư cùng Lâm Huyền nhìn thấy ánh đao kia thì chỗ nào dám khinh thường, nhuyễn kiếm cùng thiết quyền lập tức vung lên cùng va chạm, thế nhưng mặc cho bọn hắn có như thế cố gắng, lực lượng cũng tung ra toàn bộ nhưng vẫn xa xa không đủ, ánh đao mang theo phô thiên cái địa lực lượng lập tức đem cả hai người đánh bật ngược ra phía sau, nếu không phải hai chỗ bí bảo cùng Lục bào công năng thì bọn hắn cũng khó có thể tránh được kết cục bị thương.

    “Hống...”. “Ngao...”. “Ngao...”. Cũng ngay tại lúc này thì nơi phương xa vang lên một loạt tiếng gầm thét vang động thiên địa, sáu cỗ khí tức bạo ngược đến cực hạn xuất hiện nơi chân trời.

    “Chậc! Thời gian của ta đã hết, đừng cảm thấy mình may mắn, ta không muốn giết các ngươi, tên này chết chính là cái giá mà các ngươi mạo phạm ta, ngày sau các ngươi dám đụng đến ta một lần nữa thì ta chắc chắn không dễ nói chuyện như hôm nay!”. Thiên Quân nhìn chỗ phương xa cười nhạt nói. “Còn có Ngao Thần tinh không này không phải nơi của các ngươi, ta không biết mục đích của các ngươi là gì nhưng quay về đi!”. Hắn đây là nói thật, hắn nếu muốn giết những người này thì tuyệt đối có được tự tin làm đến, hắn cùng đám người này cơ bản là không có thù oán, bọn hắn đến Ngao Thần tinh không là có chuyện gì đó nhưng chỉ cần không đụng đến hắn cùng Hạo Thiên Thần địa thì có thể xem như là không có liên quan. Ngoài đó ra hắn cảm thấy được có chuyện không đơn giản đang diễn ra, Ngao Thần tinh không chỉ e đã vướng vào một chuyện vô cùng đáng sợ, hắn còn cần quan sát mới được.

    Nói đoạn sau đó Thiên Quân quay người đạp không rời đi.

    “Đạo hữu! Hi vọng ngươi có thể để lại thi thể của Trương Uy, bọn ta hứa tại trong Ngao Thần tinh không này nhóm người chúng ta cùng Đạo hữu nước sông không phạm nước giếng!”. Thiên Quân còn không có đi được bao xa thì phía sau vang lên một tiếng đầy bình tĩnh, là Lâm Huyền. Hắn khuôn mặt lúc này đã trầm xuống vô cùng nghiêm nghị.

    “Ha! Cũng tốt!”. Thiên Quân quay đầu nhìn lại thì khẽ cười nhạt một tiếng, tay phải khẽ hoa lên, Lục bào cùng nhẫn trữ vật của Trương Uy liền bị hắn đoạt lấy, những này hắn cần nghiên cứu một phen mới được. Sau đó liền hóa thành một đạo lưu quang rời đi, để lại chỗ này mười bảy người cùng mấy chỗ hỏa diễm vẫn đang còn cháy dữ dội.

    “...”. Lâm Huyền phi thân lên tiếp lấy thi thể của Trương Uy, nhìn một chút hắn liền thở dài một hơi rồi thu vào nhẫn trữ vật. Thân thể dần hạ xuống chỗ đám người Tương Tư nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía đạo lưu quang kia biến mất nơi chân trời, biểu tình vô cùng phức tạp.

    “Chúng ta cứ để hắn đi như thế?”. Trong đám người phía sau Tương Tư có một cái thanh niên trên lục bào có tứ diệp nói.

    “Vậy ngươi nói phải làm sao? Chúng ta thực lực còn không phát huy được đến tám thành, liều mạng với hắn cũng không có lợi gì, thậm chí còn có khả năng có người ngã xuống, Trương Uy một người đã đủ rồi!”. Lâm Huyên mày hơi nhíu lại nhìn phía sau nói.

    “Cho dù là như thế nhưng tại sao ngươi lại nói chúng ta cùng hắn tại Ngao Thần tinh không này nước sông không phạm nước giếng?”. Tên kia lại nhìn về phía Lâm Huyền hỏi. “Đợi chúng ta khôi phục thực lực thì làm sao cần sợ hắn?”.

    “Chúng ta không có thể vận dụng được toàn bộ thực lực nhưng ngươi có chắc chắn hắn đã xuất toàn lực hay không?”. Lâm Huyền nhìn về phía tên kia nói, người kia nghe đến như vậy thì cứng họng không nói được. Thiên Quân trước mặt bọn hắn thể hiện ra cao chót vót một mặt, cơ bản là không thể nhìn ra sâu cạn, hắn có vận dụng thực lực hay không thì cũng không có ai biết được.

    “Ai...”. Tương Tư cũng nhẹ thở ra một hơi nói. “Xem ra tình báo là sai, chỗ tinh không này không có đơn giản như đã nói, có khả năng cực cao tồn tại Hỗn độn cảnh, chúng ta tạm thời điệu thấp làm việc, muốn tranh đoạt được thì chúng ta cũng cần cẩn thận một chút, lần này hàng lâm Ngao Thần tinh không ngoài chúng ta Diệp Thần học viện còn có Hỏa Ma, Thiên Thần cùng Nguyên Võ học viện, trước đi tập hợp với bọn người của Học viện chúng ta đã!”.

    “Uhm! Tương Tư nói không sai, chuyện trước mắt chính là hội hợp với bọn hắn, các ngươi hãy làm quen với Thiên địa pháp tắc của nơi này đi, sau đó chúng ta sẽ đi tìm bọn người còn lại của Học viện!”. Lâm Huyền gật đầu nói.

    “Như vậy thì chuyện của Trương Uy thì sao?”. Một cái Tam diệp học viên lại có chút ngưng trọng nói.

    “Chuyện này trước tạm thời quên đi, tên kia cũng là cái cường địch đáng sợ, tại chỗ dị thế này chúng ta tốt nhất không nên tạo cho mình quá nhiều địch nhân cường đại, đối với mục đích của chúng ta không có lợi!”. Lâm Huyền nói. “Về phần chuyện ở Học viện thì để sau khi quay về lại nói, ta cùng Tương Tư sẽ đứng ra chịu trách nhiệm!”. Hắn cùng Tương Tư hiện tại chính là người dẫn đầu của nhóm người này, tất cả hành động đều là bọn hắn chịu trách nhiệm, cũng chỉ có thể như thế.

    “Uhm! Chuyện này để ta cùng Lâm Huyền chịu trách nhiệm, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ kia chúng ta có thể thoải mái rồi!”. Tương Tư cũng gật đầu nói.

    “Ta nghe nói Nguyên Võ học viện Trương Long cũng đi đến đây, nếu hắn biết Trương Uy bị giết chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!”. Lại là một cái Tứ diệp thanh niên khác nói.

    “Vậy thì để hắn đi báo thù đi! Để hắn đi thử thực lực của tên kia, xem xem có thể hay không tìm được một chút ngọn nguồn!”. Lâm Huyền nghe vậy thì ánh mắt khẽ lóe lên nói. Hắn đã hứa sẽ không đối địch với Thiên Quân trong Ngao Thần tinh không này nhưng cũng không có nghĩa là không có kẻ khác đi tìm Thiên Quân phiền phức ah.

    “Được rồi! Chúng ta trước đem bản thân lực lượng làm quen với Thiên địa pháp tắc của nơi này đi!”. Cuối cùng nhất Tương Tư vỗ tay nói, nàng nói đoạn thì cũng đi đầu ngồi xuống nhắm mắt đả tọa, Thiên địa pháp tắc khác biệt khiến cho bọn hắn thực lực không thể phát huy được toàn bộ, lúc này vẫn nên làm quen một chút mới được. Theo nàng dẫn đầu, tất cả người còn lại trừ Lâm Huyền đều ngồi xuống nhắm mắt đả tọa, hắn dĩ nhiên là làm cái hộ pháp cho đám người này rồi.

    Lại nói đến Thiên Quân sau khi giết Trương Uy liền đã thu lấy toàn bộ tinh hoa của hắn, đối với Vực ngoại Thiên Quân vô cùng cảm thấy hứng thú nên không có khả năng bỏ qua trí nhớ của tên này. Ngoài đó ra hắn còn cướp lấy Lục bào cùng nhẫn trữ vật, vật trước có giá trị nghiên cứu, cái sau nhưng là có khả năng chứa lấy thư tịch hay một chút tin tức gì đó...

    Tước đoạt đi tất cả, Thiên Quân liền bắt đầu tính toán con đường đi tiếp theo. Hiện tại còn lưu lại bên trong Táng thiên chi địa chính là hành vi không sáng suốt, cần phải nhanh chóng rời đi mới được. Việc này với hắn có thể xem như là việc quen tay, chỉ cần không xui xẻo đến mức trực tiếp đụng phải Hỗn độn cảnh Quái thú thì hắn không có khả năng bị lộ hành tung.

    Đi hơn nửa ngày, cẩn thận dấu đi khí tức Thiên Quân đi qua Quái thú đàn đang quay về Táng thiên chi địa chỗ sâu, hắn đi đến một chỗ thông thiên hỏa trụ, chỗ này đã không có khả năng truyền tống, những Quái thú kia giống như đã cảm nhận được không có khả năng sửa chữa hay khôi phục nên cũng không để tâm đến chỗ này, nơi này nhưng đã trở nên trống không.

    “Đã không có khả năng truyền tống, nếu như vậy chỗ Tế đàn kia đã mất đi uy năng...”. Nhìn chỗ Hỏa trụ kia Thiên Quân chợt nổi lên một cái ý nghĩ điên cuồng, dĩ nhiên là đi đến đó vươn tay chụp về phía Tế đàn. Thiên RPzvjZk Quân đoán không sai thì Tế đàn có thể liên quan đến bí ẩn cường giả xé rách thiên không kia, trên đó lại còn có siêu cấp Truyền tống trận trận văn, thu lại nhưng có thể thu được khổng lồ lợi ích ah.

    “Ông...”. “Ông...”. Quả nhiên đúng như hắn suy đoán, Tế đàn bên trên lực lượng đã không còn nhiều, hắn chụp vào một khắc liền cảm nhận được Tế đàn rung động, ý niệm khẽ động một chút hắn lập tức đem Tế đàn thu vào trong Thể nội thế giới, tại trong đó cho dù là siêu cấp đại khủng bố đại năng cũng không có khả năng lay động được Tế đàn một chút.

    “Hắc hắc, vẫn còn hai mươi ba chỗ...”. Thu lại Tế đàn xong Thiên Quân liền cười quái dị nói, hắn đốt lên tổng cả là hai mươi tư cái Thông thiên hỏa trụ, cũng đã phá hủy đi hai mươi tư chỗ Truyền tống, đây tương đương với hai mươi tư cái Tế đàn đã mất đi tác dụng, Thiên Quân không có lý do gì mà không đem toàn bộ thu lấy. Sau đó lập tức phi thân hướng chỗ hỏa trụ gần nhất.

    Tác giả: Đế Thanh
     
    rocklina and inthenight like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Ma Thần Thiên Quân
    Chương 683: Vô tình gặp phải
    Những cái Tế đàn này Thiên Quân không biết làm từ vật liệu gì nhưng có thể được làm truyền tống môn trong Siêu cấp truyền tống trận thì đương nhiên không phải tầm thường, Thái sơ chân hỏa có thể đốt cháy Tẩy lễ lực lượng của Quái thú nhưng dĩ nhiên lại không thể đốt cháy được Tế đàn này thì có thể thấy được nó bất phàm ra sao. Mặt khác Thiên Quân muốn tìm hiểu nhất chính là Truyền tống môn trên đó, hắn thông qua những trí nhớ của mấy vị Hỗn độn cảnh kia đương nhiên cũng đã biết đến Truyền tống trận trận đồ cùng cách bày bố, nhưng đem sơ với Tế đàn bên trên đồ án lại xa xa không đủ nhìn, trên đó phức tạp vô cùng, biến hóa huyền diệu, đây không sai biệt lắm chính là ở chỗ truyền tống xa gần, Tế đàn này kết nối với một chỗ không gian không biết bao nhiêu xa xôi.

    Thu lại Tế đàn hắn cố nhiên cũng phải kiêng kị cường giả bí ẩn kia, theo như hắn thấy thì Tế đàn này là truyền tống môn không giả, bất quá muốn truyền tống đến đây không thể nghi ngờ là phải có sự giúp sức của bị ẩn cường giả kia, tên kia nhưng đã sinh sinh xé rách Ngao Thần tinh không vách ngăn, có thể làm đến bước này thì ngoài kẻ này ra, Thiên Quân chỉ biết được có bốn người khác mà thôi, tuy rằng kẻ này xa xa không kịp bốn vị kia nhưng cũng dư sức đem Thiên Quân cũng như tất cả sinh linh trong Ngao Thần tinh không xóa bỏ, chỉ là xem ra nhận lấy áp chế nào đó, không thể tiến đến.

    “Aiiii... Lần này đã đến một nhóm tu giả, không biết bọn hắn còn có thể hay không truyền tống từ Vực ngoại đến đây...”. Thiên Quân nhìn vào chỗ sâu trong Táng thiên chi địa thở dài một hơi nói. Theo những gì hắn thấy thì đám người Tương Tư, Lâm Huyền kia đến từ cái kia Tổ vũ trụ chắc chắn là tầng thứ cao hơn so với Ngao Thần tinh không cùng Tinh không vô tận, ở đó tồn tại cường giả đại năng vượt qua Hỗn độn cảnh, cũng chỉ có nơi như thế mới có khả năng đào tạo ra nhiều thiên kiêu mạnh mẽ như đám người Tương Tư. Không nói Tương Tư cùng Lâm Huyền, chính là Trương Uy bị hắn giết chết cũng có thực lực tiếp cận với đám Thánh Vương trong Hỗn nguyên đại chiến trường, đây nhưng là có cỡ nào đáng sợ?

    Đã thu lấy toàn bộ tinh hoa lực lượng của Trương Uy, Thiên Quân tin tưởng những thắc mắc trong lòng hắn rất nhanh sẽ được sáng tỏ, hắn nhưng rất chờ mong!

    Thiên Quân mục tiêu chính là những chỗ quang trụ bị đốt cháy kia, hắn đoán không sai biệt nhiều, Quái thú đàn đều đã bỏ lại những Tế đàn ở đây, Thái sơ chân hỏa đang đốt cháy ở đó bọn nó cơ bản đều là vô pháp dập đi, chỉ có thể gầm lên đầy giận dữ cùng run sợ lùi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu, Thiên Quân một đường đi đến vậy mà không gặp lấy một con Quái thú nào, thu nhặt tám cái Tế đàn về sau thì hắn dám chắc những Quái thú kia đã chấp nhận bỏ qua cho bảo hộ những Tế đàn này. Mà theo hắn thu lại tế đàn thì cũng thu lại hỏa diễm, từng cái lại từng cái hỏa trụ dần dần biến mất, cái này nhưng rơi vào trong mắt của rất nhiều người.

    “Hi vọng thu lại các ngươi không để cho ta uổng công một chuyến đi này...”. Hướng đến chỗ hỏa trụ thứ chín hắn khẽ thở ra một hơi nói. Không ngoài gì khác, hắn cần là Truyền tống trận đồ trên đó, tìm hiểu được nó thì hắn có khả năng hiểu được vượt qua vô số không gian truyền tống trận, thu được sẽ là lợi ích vô cùng lớn.

    Đi cũng không lâu, một khắc còn không đến thì hắn đã nhìn thấy chân của hỏa trụ thứ chín, bất quá lúc này khác so với trước, hắn lại gặp đến một cái người sống, không những thế còn là một cái người quen. Độc Cô Kiếm! Thiên Quân thân hình YVEN1jG một hai cái lập lòe đã đến bên cạnh hỏa trụ hỏi. Hắn đến cũng không dấu đi thân hình hay khí tức, Độc Cô Kiếm nhưng đã nhận ra.

    “Ngươi là... Vũ sư huynh???”. Độc Cô Kiếm lại càng là giật mình hơn nhiều, hắn là tại lúc Thú triều xảy ra đã tìm được một chỗ đặc thù trốn đi, lúc này đi ra nhìn thấy hỏa trụ mới kinh ngạc đến đây dò xét, nào ngờ lại thấy Thiên Quân cũng xuất hiện ở đây? So với trước thì hình thể của của Thiên Quân có chút thay đổi nhiều, nhìn từ bên ngoài đã như một cái thiếu niên mười sáu tuổi, một thân bạch y đơn bạc không chút tì vết, vẫn là khuôn mặt để cho nam nữ đều ghen tị, khí tức quanh thân thâm trầm biến ảo càng thêm huyền bí, Độc Cô Kiếm có cảm giác Thiên Quân so với trước còn mạnh mẽ hơn nhiều.

    “Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”. Thiên Quân khẽ gật đầu nói. Độc Cô Kiếm bề ngoài cũng không thay đổi nhiều, vẫn là bạch y, tay cầm cổ kiếm, quang thân lực lượng lưu chuyển huyền bí, dĩ nhiên là đã hoàn toàn dung hợp được với Kiếm đạo bản nguyên, thực lực so với trước mạnh mẽ hơn mấy lần. Thú triều mới xảy ra không lâu, Độc Cô Kiếm lại có thể đến được phạm vi này đương nhiên là không phải cùng Thú triều tranh đấu bên ngoài chỗ vành đai, có khả năng cũng là ở trong Táng thiên chi địa như hắn.

    “Ah! Ta có chút đặc thù, nhìn thấy một chỗ sơn động kín đáo cách đây không xa, Quái thú cũng không phát hiện được ta!”. Độc Cô Kiếm hơi chút kinh ngạc nhưng cũng liền lấy lại bình tĩnh nói. “Sư huynh ngươi từ khi nào đã đến Táng thiên chi địa này rồi? Chuyện ở Hỗn nguyên đại chiến trường nhưng đã xong rồi sao?”. Hắn nhớ đến lúc chia tay với Thiên Quân là tại Hỗn nguyên đại chiến trường trên Phượng Hoàng phong, Thiên Quân khi đó còn cần đợi Thần Quân cùng Ma Quân tỉnh lại mới rời đi, lúc này đã đến đây đương nhiên chuyện kia đã xong. Kỳ thực Độc Cô Kiếm nếu chịu tìm hiểu một chút tin tức thì đã biết được Thiên Quân trong Hỗn nguyên đại chiến trường làm những gì, đáng tiếc là tên này thời gian gần đây đề là tại thực chiến có chút điên cuồng chém giết Quái thú, tiêu hóa vô số thiên tài dị bảo đến bồi bổ kiếm đạo bản nguyên nên không có để ý đến bên ngoài Táng thiên chi địa những tin tức sốt dẻo kia là gì.

    “Ha ha, ta mới đến Táng thiên chi địa chưa lâu, nghe nói ngươi một năm này rất là sôi động nha!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. Chỗ kia tứ bảng, Độc Cô Kiếm lấy Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi leo lên Thiên bảng vị trí hai ngàn để cho vô số người kinh sợ, Hạo Thiên Thần địa mạnh mẽ lại càng in đậm vào tâm trí của rất nhiều người.

    “Đó là nhờ Vũ sư huynh cho ta Kiếm đạo bản nguyên!”. Độc Cô Kiếm nghe như vậy thì có chút nghiêm nghị lại cúi đầu chắp tay nói. “Đời này Độc Cô Kiếm ta chắc chắn sẽ luôn theo Vũ sư huynh, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, chết cũng oán thán!”. Hắn trước đó ở Hỗn nguyên đại chiến trường thời gian đều là ở dung hợp Kiếm đạo bản nguyên nên cũng không có sâu sắc hiểu được nó đáng sợ, về sau đến Táng thiên chi địa này thì mới hiểu được Bản nguyên không những để hắn Thể nội thế giới biến lớn mà càng vận dụng hắn cảm thấy bản thân Kiếm đạo mạnh mẽ, đối mặt với Quái thú một chút cũng không bị áp chế, Tẩy lễ lực lượng kia tác động lên hắn gần như bằng không, mà thực lực của hắn cũng mạnh hơn tu giả cùng cấp khác rất nhiều, tất cả nhưng đều là Thiên Quân ban tặng, hắn không thể không cảm tạ cái này đại ân!

    “Không cần như thế! Ta cho ngươi Kiếm đạo bản nguyên là cảm thấy ngươi xứng đáng, mà ngươi đúng là không cô phụ nó, cố lên, tương lai của chúng ta còn rất nhiều!”. Thiên Quân lắc đầu nói. Hắn cho Độc Cô Kiếm Kiếm đạo bản nguyên là cái khởi đầu mà thôi, nếu Độc Cô Kiếm không có cố gắng không ngừng hoàn thiện cùng phát triển thì sẽ không cường đại được như hôm nay, Thiên Quân cho đi một đạo bản nguyên này nhưng không có uổng phí.

    “Được rồi! Có chuyện gì thì để sau khi đi ra Táng thiên chi địa lại nói! Rất nhanh thôi!”. Thiên Quân khẽ cười cười vỗ vai Độc Cô Kiếm nói. Nói đoạn thì đi về chỗ hỏa trụ vươn tay thò vào trong hỏa trụ chụp lên chỗ Tế đàn.

    “Sư huynh! Ngươi làm gì?”. Độc Cô Kiếm nhìn thấy như vậy thì giật nảy mình, hỏa diễm này hắn đã thử qua, dĩ nhiên là vô cùng khủng bố, chính là Đàn quái thú đi qua đây cũng như nhìn thấy xà hạt, từng cái tránh qua vô cùng sợ hãi. Thiên Quân nhưng lại lấy nhục thân đi chạm vào chỗ hỏa diễm này? Như vậy không phải chính là đang tìm chết sao? “Ah...”. Thế nhưng sau đó thôi hắn lập tức kinh ngạc trợn trừng hai mắt, bàn tay Thiên Quân sờ đến thì hỏa diễm kia như nhìn thấy thân nhân, dĩ nhiên lại tách ra một lỗ hổng, để Thiên Quân chạm vào trong đó Tế đàn.

    “Ông...”. “Ông...”. Thiên Quân lực đạo tăng lên tác động vào tế đàn, cái sau đã không có bất kỳ lực lượng nào gia trì, hắn đơn giản liền đã thu vào Thể nội thế giới, hành động trước sau vô cùng trôi chảy. Theo từng tiếng “xuy” “xuy” vang lên thì hỏa trụ cũng toàn bộ bị Thiên Quân thu vào trong thể nội, biến mất trong thân thể của hắn.

    “Sư huynh! Hỏa diễm này...?”. Độc Cô Kiếm kinh ngạc ngây người chốc lát, đầu óc điên cuồng vận chuyển, cuối cùng đưa ra một cái đáp án không dám chắc chắn.

    “Là của ta!”. Thiên Quân cũng không có dấu diếm nhàn nhạt nói. “Đi thôi! Đến chỗ Hỏa trụ tiếp theo, vừa đi vừa nói!”. Nói đoạn thì cùng nhảy lên thiên không lao về phía Hỏa trụ tiếp theo. Độc Cô Kiếm thấy như thế thì cũng lập tức đi theo, hắn nhưng cũng có vô số nghi vấn đâu.

    “Sư huynh! Cái này là có chuyện gì? Những hỏa trụ này cùng Quang trụ là có chuyện gì?”. Độc Cô Kiếm phi hành ngay bên cạnh Thiên Quân hỏi, hắn nhưng có rất nhiều nghi vấn cần Thiên Quân giải đáp đâu.

    “Ngươi nếu đã ở bên trong Táng thiên chi địa tại trước khi xảy ra Thú triều thì cũng nên biết đến những Quang trụ xuất hiện...”. Thiên Quân cũng không có ý định dấu diếm nói. Từ khi Quang trụ xuất hiện, Tế đàn công năng, hắn đốt Tế đàn cùng quang trụ, gặp mặt đám người Tương Tư, Lâm Huyền...

    “Hỗn độn cảnh Quái thú?!? Ngoại vực sinh linh?!?”. “...”. Độc Cô Kiếm nghe đến thì mặt mũi lập tức biến hóa không ngừng, nhất là khi Thiên Quân nhắc đến Hỗn độn cảnh Quái thú cùng đám người Lâm Huyền thì hô hấp đã có chút dồn dập, đây là còn may Thiên Quân không nói bản thân nhưng đã chém mười con Hỗn độn cảnh Quái thú cho hắn biết, bằng không thì chỉ e sẽ không phải là như thế đơn giản.

    “Nói như vậy tức là bọn hắn có ý định xâm lấn Ngao Thần tinh không chúng ta?”. Độc Cô Kiếm sau đó mặt mũi âm trầm hỏi Thiên Quân.

    “Mục đích của bọn hắn là gì ta cũng không dám chắc nhưng sẽ không đối với Ngao Thần tinh không có lợi!”. Thiên Quân lắc đầu nói. “Bất quá lần này nhưng cũng có thể sẽ là một lần cơ hội vô cùng lớn cho Tu giả trong Ngao Thần tinh không!”.

    “Cơ hội?”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì có chút nhíu mày không hiểu nhìn Thiên Quân nghi vấn. Trong mắt hắn thì đám Vực ngoại tu giả kia đến đây đã thả ra Quái thú, điều này nhưng chính là gây hại cho Ngao Thần tinh không, về sau chỉ e sẽ càng có nhiều tu giả ngã xuống, nơi nào là cơ hội?

    “Là cơ hội lớn!”. Thiên Quân nhưng lại nghiêm nghị gật đầu nói. “Bọn hắn chắc chắn đến từ một vùng tinh không khác cường đại hơn nhiều so với Ngao Thần tinh không, nơi đó được gọi là Tổ vũ trụ, ở đó có tu giả đại năng vượt ra Hỗn độn cảnh, điều này đối với Tu giả chúng ta thì chính là một đường sáng để đi đến thiên địa cao cấp hơn, tương lai bước đi cũng sẽ xa hơn!”. Hắn nhìn nhàn nhạt nhìn vào Táng thiên chi địa chỗ sâu nói. “Đương nhiên đó là nếu biết cách vận dụng cơ hội đó mới được, ta e sẽ có nhiều chuyện sẽ xảy ra nữa, so với Quái tai sẽ càng thêm đáng sợ!”.

    “...”. Độc Cô Kiếm nghe nói như vậy thì mắt đột nhiên bắn lên ánh kiếm, nhìn vào Táng thiên chi địa chỗ sâu tràn ngập chiến ý, trong đó có rất nhiều Tu giả đến từ vực ngoại mà theo như Thiên Quân nói đều là thiên kiêu, hắn rất chờ mong một trận chiến đây. Nắm giữ lấy Kiếm đạo bản nguyên thì ngoại trừ Thiên Quân hắn không muốn đi khiêu chiến ra thì còn lại tất cả hắn đều không e ngại.

    “Sư huynh đã có phương pháp ứng phó?”. Lại nhìn theo bóng lưng Thiên Quân, người sau nói cũng không có bao nhiêu kinh hoàng, Độc Cô Kiếm đoán không sai thì Thiên Quân đã có phương pháp đối mặt mới những biến hóa sắp tới.

    “Chuyện tương lai còn không biết thì làm sao có phương pháp ứng phó?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút kinh ngạc quay đầu nhìn Độc Cô Kiếm, sau đó nhưng lại khẽ cười nhe ra hàm răng trắng nói. “Bất quá chuyện này liên lụy quá lớn, sau khi đi ra ngoài thì để đám Hỗn độn cảnh cao cao tại thượng kia đau đầu đi, về phần chúng ta thì chỉ cần không ngừng đề thăng thực lực lên là được, có được thực lực tuyệt đối thì kẻ địch mạnh hơn cũng vô dụng, đem tất cả bọn hắn thành đá mài đao là được!”.

    “Đá mài đao...”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì hơi chút ngẩn ra, sau đó ánh mắt dần biến thành sắc bén lên, kiếm quang um tùm. “Không sai! Đem bọn hắn thành đá mài đao là được!”. Hắn tự tin cười cười nói. “Đa tạ sư huynh chỉ điểm!”.

    “Không cần nói nhảm nữa, nhanh lên một chút!”. Thiên Quân cười nhạt lắc đầu, sau đó nhưng đều là một được đi thu lại tế đàn, theo đó thì từng cái Thông thiên hỏa trụ cũng biến mất không còn.

    Gần nửa ngày sau Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm đi đến chỗ hỏa trụ cuối cùng, cả hai nhưng đều có chút cười cười, xong cái này nhưng có thể quay về được rồi, một đường đi đến đây nhưng cũng trò chuyện được không ít đâu.

    “Ông..”. “Xuy...”. Hành động nước chảy mây trôi mau lẹ, Thiên Quân thu lại tế đàn cùng hỏa trụ thì cũng lập tức cùng Độc Cô Kiếm phá không đi về phía Táng thiên chi địa bên ngoài, một chặng đường này bọn hắn đúng là một cái Quái thú cũng không có gặp đến, xem ra bọn chúng đều đã đi vào Táng thiên chi địa nơi xuất hiện truyền tống kia. Bất quá lúc này bọn hắn bị chặn lại, không phải là Quái thú, mà là Tu giả của Ngao Thần tinh không.

    “Đạo hữu phía trước xin dừng bước!”. Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm nhìn lại thì thấy được bốn vị Hỗn độn cảnh cùng ngàn danh Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba trở lên Tu giả đang lao về phía này thì nhất thời có chút giật mình. Cái này đội hình nhưng có chút mạnh mẽ lóa mắt nha!

    “Cự Kình đại nhân!”. Độc Cô Kiếm nhìn trung niên nhân kia một cái liền hơi chút giật mình hô lên, dĩ nhiên là có nhận biết.

    “Ngươi biết hắn?”. Thiên Quân quay đầu lại hỏi, nói xong liền cảm thấy hỏi thừa. Hắn mới đến Táng thiên chi địa này chưa lâu nên không biết đến đại năng Hỗn độn cảnh ở đây, Độc Cô Kiếm nhưng lại khác, ở đây một năm lại còn lập nên chiến tích đáng sợ như thế, chỉ e là từng diện kiến rất nhiều Hỗn độn cảnh rồi cũng nên.

    “Cự Kinh đại nhân chính là một trong tám vị Hỗn độn cảnh luôn luôn lưu thủ ở Táng thiên chi địa vành đai, Tu giả chúng ta có thể cản lại Quái thú Thú triều thì công lao của hắn có thể nói là cao không thể với!”. Độc Cô Kiếm hơi có chút kính ý nói. Đồng thời với đó cũng âm thầm kinh ngạc, Thiên Quân đương nhiên biết đối phương là Hỗn độn cảnh nhưng một chút sợ hãi cũng không có, ánh mắt nhìn đến vô cùng thanh tịnh, phảng phất như Cực Kình cùng ba vị Hỗn độn cảnh cũng chỉ như tu giả bình thường mà thôi.

    “Ồ? Vậy để xem bọn hắn đến đây làm gì? Thú triều cũng đã qua lâu như thế bọn hắn mới đến đây, không phải quá dư thừa!”. Thiên Quân nghe vậy cũng không xem vào đâu nói. “Ồ? Người quen sao?”. Bất chợt hắn cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc, khóe miệng khẽ nhếch lên lạnh lẽo.

    Không đến mười hơi thở, bốn vị Hỗn độn cảnh đi đầu cũng đã đến trước mặt Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm, ba nam một nữ, trung niên nhân cao lớn đi đầu cùng nữ tử lam y kia dĩ nhiên đều là Yêu tộc, còn lại là một cái hắc y nam tử hai tám khoảng chừng Nhân tộc và cuối cùng một vị Thiên Quân quen biết, chính là kẻ từng muốn giết hắn, Hình Thiên Vũ!

    “Độc Cô Kiếm?”. Đi đầu trung niên nhân cao lớn chính là Cự Kình, hắn nhìn thấy Độc Cô Kiếm liền có chút kinh ngạc, tên tiểu bối này gần đây nhưng lọt vào mắt rất nhiều đại năng, nếu không phải người sau vốn đã là Thần tử của Hạo Thiên Thần địa thì không biết có bao nhiêu kẻ muốn ra tay tranh đoạt.

    “Độc Cô Kiếm ra mắt các vị đại nhân!”. Độc Cô Kiếm hơi chút cúi đầu nói. Nội tâm nhưng đang biến hóa không thôi, hắn nhưng biết được Thiên Quân cùng Hình Thiên Vũ có thù oán với nhau, nhất là khi hai người mới chạm mặt đã nhìn nhau chằm chằm, Thiên Quân thậm chí còn đang cười nhạt đâu.

    “Vị tiểu hữu này là ai đâu?”. Cự Kình hơi chút nhíu mày nhìn sang Thiên Quân, một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tiểu bối mà thôi, đứng trước mặt hắn lại một chút cũng không có kính ý, ánh mắt dĩ nhiên đều chỉ hướng đến Hình Thiên Vũ. Thật sự là không được quản giáo tốt.

    “Kẻ này Bổn tọa biết, hắn chính là Hạo Thiên Thần địa, Huyết Họa Thánh Vương, Vũ Thiên Quân!”. Hình Thiên Vũ ánh mắt lập lòe sát khí lạnh lẽo nói.

    “Ha ha! Không ngờ được tên của Bản thiếu gia ta còn được Hình Thiên Vũ ngươi nhớ kỹ ah!”. Thiên Quân khẽ cười lạnh một tiếng nói. Đây căn bản là ngang hành luận giao, một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lại dám nói như thế đối với một cái Hỗn độn cảnh chỉ e chính là muốn chết!

    Tác giả: Đế Thanh
     
    rocklina and inthenight like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Ma Thần Thiên Quân
    Chương 684: Nghi vấn
    Táng thiên chi địa bên trong một chỗ nào đó, hai người đều có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi đang đứng đối diện với một nhóm tu giả bao gồm bốn cái Hỗn độn cảnh cùng ngàn cái Hư vô cảnh giia đoạn thứ ba trở lên. Lúc này không khí ở đây đang hiện lên một loại cổ quái đến cực hạn, thậm chí hơn nửa trong đó đang lâm vào khiếp sợ không thôi.

    Một cái chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi nhưng lại có thể như thế trực diện với một vị Hỗn độn cảnh siêu cấp đại năng, nếu không phải cái trước bị điên thì chắc chắn có chỗ dựa vào. Mà vị này hung danh hiển hách Huyết Họa Thánh Vương được xem là Hỗn độn chi hạ đệ nhất nhân không có khả năng bị điên, đương nhiên chính là có chỗ dựa vào nên mới như thế không chút nào kiêng kị một cái Hỗn độn cảnh.

    Vũ Thiên Quân! Cái tên này nhưng để cho rất nhiều thế lực hận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn tại Hỗn nguyên đại chiến trường không đến mức đắc tội tất cả thế lực nhưng cũng không kém đi bao nhiêu, có rất nhiều Hư vô cảnh tu giả tại trong tay hắn vẫn lạc, đây nhưng chính là cường giả đỉnh tiêm hàng đầu của tất cả thế lực, bị Thiên Quân chém giết không còn thì không hận không được. Tuy nói một phần nguyên nhân là do những kẻ kia trước tiên chọc đến Thiên Quân nhưng hắn hành động chém giết lại có chút huyết tinh vượt qua tất cả mọi người dự đoán, nhất là khi hắn đem mấy chỗ thế lực nhổ tận gốc càng khiến cho nhiều người lên án. Dù sao tại thời điểm đó thì Táng thiên chi địa đại chiến đã xảy ra, cường giả Hư vô cảnh chết đi nhưng chính là một cái tổn thất vô cùng lớn.

    Bất quá cũng thôi, bọn hắn cũng chỉ có thể lên tiếng được như vậy mà thôi, những kẻ có đảm lượng đi tìm hắn cũng không nhiều, tại Hỗn nguyên đại chiến trường bên trong không cho phép Hỗn độn cảnh tồn tại, cơ bản đã không có ai có thể làm gì được hắn, tại bên ngoài thì Hạo Thiên Thần địa Y Thần đại nhân tự mình đi từng chỗ thế lực, nếu có Hỗn độn cảnh đi tìm Thiên Quân phiền phức chắc chắn không được yên với hắn, ngoài đó ra thì Táng thiên chi địa chỗ đại chiến cũng khiến cho nhiều thế lực bị kiềm chế, từng cái đều thu liễm không ít, chuyện của Vũ Thiên Quân ở Hỗn nguyên đại chiến trường cũng có phần được lắng xuống. Ai biết được vị sát tinh này lại đã đến Táng thiên chi địa, không những thế mà còn trực diện một vị Hỗn độn cảnh!

    Kinh ngạc cùng khiếp sợ không lâu thì tất cả mọi người ở đây đều hiểu được nguyên nhân, hơn ba năm trước Hạo Thiên Thần địa Y Thần nhưng từng chuyên môn đến Táng thiên chi địa này đánh giết Hình Thiên Vũ, nguyên nhân nhưng chính là Hình Thiên Vũ từng truy sát qua Vũ Thiên Quân, chuyện này nhưng đã từng gây ra sóng gió lớn, nếu không phải có phụ thân của Hình Thiên Vũ là Hình hiện thân thì có khả năng người trước đã ngã xuống, mà lần đó cũng để cho người người kinh hãi Y Thần thực lực, so với trước kia nghe nói hắn đã mạnh hơn rất nhiều, đến cấp độ nào thì còn khó nói.

    “Ngươi nghĩ dựa vào Y Thần cùng Hạo Thiên Thần địa liền có khả năng như thế ngang ngược trước mắt ta?”. Trầm lắng không khí bị giọng nói lạnh băng của Hình Thiên Vũ phá vỡ. Thiên Quân dám tại lúc này trước mặt nhiều tu giả như thế nói chuyện với hắn đương nhiên là vô cùng xấu mặt, nên biết hắn lấy thời gian năm trăm năm tu thành Hỗn độn cảnh là cỡ nào đáng sợ, hòa quang che lấp thiên địa nhưng từ lần kia chặn giết Thiên Quân đã để lại vết nhơ vô cùng lớn, đối với Thiên Quân đã hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải cố kị Y Thần cùng chỗ này nhiều người thì hắn đã lập tức ra tay diệt sát Thiên Quân rồi.

    “Ha ha, vậy thì đã làm sao? Ngươi cũng phải là dựa vào cường đại phụ mẫu mà được như hôm nay sao?”. Thiên Quân nghe vậy nhưng cũng không có sợ hãi mà cười lạnh nói. “Đẻ ra cái loại tiểu nhân bỉ ổi như ngươi ta cũng là thay phụ mẫu ngươi cảm thấy xấu hổ!”. Hắn đối với Hình Thiên Vũ nhưng cũng là vô cùng thống hận cùng khinh bỉ. Ngày đó đối phương ước định một chiêu nhưng lại đương trường lật lọng, Thiên Quân lúc đó chỉ có thể hận bản thân nhỏ yếu cùng với Tử vong địa vực lúc đó dị biến, nếu không phải hai điều trên thì tình cảnh đã khác nhiều rồi, hắn cũng không cần bại lộ ra quá nhiều trước mặt thế nhân.

    “...”. Thiên không một mảnh thinh lặng, một đám Hư vô cảnh cường giả hít vào khí lạnh khiếp sợ nhìn Thiên Quân, đây nhưng chính là hung nhân ah, dĩ nhiên tại trước mặt như thế mắng Hỗn độn cảnh đại năng? Cái này cũng quá mức khủng bố đi? Ba vị Hỗn độn cảnh còn lại mặt cũng trầm xuống, Thiên Quân trước sau không nhìn đến bọn hắn thì thôi, trực diện như này đem tôn nghiêm của một vị Hỗn độn cảnh khác vùi dập, đây nhưng cũng là có chút xem thường bọn hắn sao? Từng cái mày hơi chút nhíu lại, tên này đúng là có thiên phú cực cao nhưng cũng quá mức khinh cuồng đi? Đây là muốn chọc nộ Hình Thiên Vũ, là tự tìm được chết!

    “Muốn chết!”. Quả nhiên, Hình Thiên Vũ một chút ngẩn ra lập tức gầm lên, quanh thân lực lượng chớp mắt cuồng bạo, phô thiên cái địa lực lượng ngưng tụ, tay phải vươn lên chụp về phía Thiên Quân, nhất thời một con cự chưởng thò ra hư không vỗ về phía Thiên Quân, tại một chưởng này vỗ xuống chỉ e chính là Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm đều bị giết. Xem ra hắn cũng đã bất chấp hậu quả gây thù với Hạo Thiên Thần địa rồi.

    “Không tốt!”. Nhìn thấy những này Độc Cô Kiếm lập tức hô lên không ổn, cổ kiếm nháy mắt khẽ động liền đã ra khỏi vỏ, kiếm quang lập tức lập lòe xuất hiện, hắn dĩ nhiên là lựa chọn cùng Thiên Quân liên hợp chống lại Hình Thiên Vũ. Hành động này nhưng được Thiên Quân toàn bộ thu vào trong mắt, xem ra mình nhìn người cũng không sai đâu.

    “Hừ! Ngươi cũng dám xuất thủ rồi!”. Thiên Quân đáy lòng cười lạnh một tiếng, hắn chỉ là đang kích nộ đối phương mà thôi, chỉ cần đối phương xuất thủ thì hắn sẽ có cớ đem đối phương diệt sát, tuy rằng sẽ bại lộ thực lực nhưng cũng không sao, sau khi quay về hắn chỉ cần thêm vài năm nữa thì sẽ có một bước tiến lớn hơn nữa, đến lúc đó hắn tự tin thực lực của mình sẽ không cần e ngại bất kỳ kẻ nào trong Ngao Thần tinh không này! “Huh...?”. Bàn tay khẽ buông ra, Thiên Quân đang chuẩn bị xuất thủ thì hơn chút nhíu mày thu tay lại, xem ra hôm nay không giết được Hình Thiên Vũ rồi.

    “Hừm! Dừng tay cho ta!”. Nói chính là Cự Kình, trên người hắn hung bạo khí tức tràn ngập, cự thủ của Hình Thiên Vũ cũng tại luồng khí tức mạnh mẽ này mà bị đánh tan. Va chạm nháy mắt liền đã rõ ràng phân ra cao thấp, cơ bản là không cùng một đẳng cấp. Theo như Thiên Quân đánh giá thì vị Cự Kình này thực lực chỉ e là không dưới Y Thần trước kia, có khả năng cũng là lĩnh ngộ ba loại lực lượng.

    “Cự Kình tiền bối! Ngươi đây là ý gì?”. Hình Thiên Vũ thấy cự thủ lực lượng của mình bị đánh toái thì đồng tử co lại hướng Cự Kình nghi vấn. Bản thân hắn cho dù tự ngạo cũng không dám trước mặt kẻ xưng bá Đại tinh hải này làm càn, lực lượng liền đã thu lại.

    “Hừ! Bản tọa mặc kệ các ngươi có cái ân oán đều dừng lại cho ta!”. Cự Kình hừ lạnh một tiếng như là chuông đồng đại lữ nói. “Hiện tại chính là lúc đoàn kết lại đánh giết Quái tai, các ngươi tại đây gây hấn sẽ gây nên hậu quả gì? Có Bản tọa tại đây, các ngươi một cái có ý kiến ta liền cho các ngươi biết hậu quả!”. Hắn vô cùng bá đạo mà lạnh lùng nói.

    “...”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì ánh mắt hơi chút biến hóa lạnh lẽo nhìn Thiên Quân một cái hừ lạnh. “Hừ! Nể mặt Cự Kình tiền rGAtzo9 bối ta hiện tại không cùng ngươi so đo, sau này tốt nhất nên bám đít Y Thần, bằng không gặp ngươi một lần chính là tử kỳ của ngươi!”.

    “Ha ha, hóa ra tên tiểu nhân bỉ ổi như ngươi cũng biết sợ!”. Thiên Quân một chút cũng không sợ hãi cười lạnh đáp trả. “Nếu Bản thiếu gia ta đã thành tựu Hỗn độn cảnh thì đã lập tức đem ngươi giết, chỗ nào cần e ngại!”.

    “Các ngươi câm miệng!”. Cự Kình hơi chút nhíu mày gầm lên, trước mặt hắn lại còn để hai tên tiểu bối này náo tiếp không thành?

    “...”. Thiên Quân cùng Hình Thiên Vũ nghe vậy thì có chút không biết làm sao, cuối cùng cũng chỉ có thể im lặng không nói, bốn con mắt nhìn nhau chằm chằm, không khí bên trong phảng phất như tồn tại tia lửa điện, hai đạo túc sát chi khí vô cùng mạnh mẽ không ngừng lớn lên.

    “Vũ Thiên Quân! Hình Thiên Vũ!”. Cự Kình thấy nhự vậy thì mày nhíu lại gầm lên, toàn thân hung sát khí tức lại một lần nữa bộc phát đem hai cỗ túc sát chi khí kia đánh tán.

    “Hự...”. Thiên Quân lập tức cảm thấy ngực có chút nặng nề nhói lên, thân hình chớp mắt liền bị đánh lùi lại ba bước, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Cự Kình, vị này xem ra còn mạnh hơn so với dự đoán. Hình Thiên Vũ bên kia cũng không được an lành, thậm chí càng là lùi lại bốn bước!

    “Hử...”. Cự Kình nhìn thấy như vậy thì mí mắt có chút giật giật ngoài ý muốn, Thiên Quân lại có thể cản được khí tức của hắn? Mà lại xem ra chịu đựng còn giỏi hơn Hình Thiên Vũ! Người khác còn nghĩ là hắn tức giận nên chèn ép Hình Thiên Vũ nhiều hơn nhưng chỉ hắn biết, hắn khí thế ép lên hai người là tương tự, Thiên Quân nhưng lại có thể chống lại? Tuy điều này không nói lên thực lực của Thiên Quân mạnh hơn Hình Thiên Vũ nhưng ý chí chắc chắn mạnh hơn không ít. Một chút ngoài ý muốn đó để hắn phải nhìn lại Thiên Quân một chút.

    “Chuyện này dừng lại ở đây!”. Cự Kình nhìn Thiên Quân ý vị khác lạ nói. “Bản tọa có chuyện cần hỏi hai ngươi!”. Hắn nhìn về phía Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm lạnh lùng nói.

    “Đại nhân mời nói!”. Độc Cô Kiếm khẽ cười khổ lùi lại đứng bên cạnh Thiên Quân nói, hắn cũng không hiểu làm sao Thiên Quân lại như thế kích động Hình Thiên Vũ, thậm chí còn đắc tội với Cự Kình. Hành động này nhưng có chút điên cuồng không phù hợp với một cái Vũ Thiên Quân mà hắn biết từ trước đến nay.

    “Thông thiên hỏa trụ biến mất là do các ngươi làm?”. Cự Kình cũng không có vòng vo, lập tức đi vào vấn đề. Bọn hắn đi vào Táng thiên chi địa chính là muốn xem một chút Hỏa trụ này cùng kẻ tạo nên Hỏa trụ, ai dè nhìn thấy Hỏa trụ về sau lại không thấy kẻ tạo ra chúng, sau cùng lại mắt thấy từng cái lại từng cái biến mất, suy đoán là có khả năng liên quan đến kẻ đốt lên Hỏa trụ nên mới đuổi đến, ai ngờ được vận khí không tốt, dĩ nhiên chỉ có khi hỏa trụ cuối cùng biến mất mới nhìn thấy kẻ kia, bất quá cũng xem như có chút may mắn vì đã gặp đến hai kẻ đáng nghi.

    “Chuyện này...”. Độc Cô Kiếm hơi có chút khó nói quay đầu nhìn về phía Thiên Quân, mọi chuyện nhưng chính là do Thiên Quân một tay làm đến, nói cái gì nhưng cũng chính là Thiên Quân đến nói mới được ah. Mà theo hành động của hắn thì hơn ngàn ánh mắt đều tập trung trên người Thiên Quân, bọn hắn đều muốn biết một chút đâu.

    “Không sai! Hỏa trụ kia là do ta thu lại!”. Thiên Quân cũng không dấu diếm nói. Hắn thu lại Tế đàn cùng hỏa trụ liền gặp đến những người này thì đã có thể suy đoán một hai rồi, dấu diếm cũng vô dụng. Dù sao thì hỏa trụ thông thiên từng cái lại từng cái biến mất sẽ dẫn đến nhiều người chú ý, có kẻ nhìn thấy hắn thu lại hỏa trụ cùng tế đàn cũng không lạ.

    “Quả nhiên là do các ngươi thu lại!”. Cự Kình nghe vậy thì có chút thở ra nói. Vốn không chắc chắn nhưng gặp đến hai người Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm đi từ hướng đó đi đến nên mới nghi ngờ gọi lại hỏi, ai dè Thiên Quân một chút cũng không từ chối, một cái liền nhận. Bất quá hắn nghĩ đến cái gì, ánh mắt lập tức biến đổi. “Ngươi nói là ngươi đem hỏa trụ thu lại?”.

    “Đúng thế!”. Thiên Quân không sao cả gật đầu lạnh nhạt nói.

    “Nếu như vậy... Thông thiên hỏa trụ chính là do ngươi đốt lên?”. Cự Kình hơi chút run lên nói. Hỏa trụ kia phía trên hỏa diễm hắn nhưng đã chạm qua, đó là một loại vô cùng bá đạo hỏa diễm, chính hắn cũng đã có ý định thu lại về nghiên cứu cùng thu lại Tế đàn nhưng không thành. Muốn thu lại hỏa trụ kia chỉ e cũng chỉ có kẻ đã đốt lên hỏa trụ mới làm được.

    “...”. Còn lại ba vị Hỗn độn cảnh bao gồm Hình Thiên Vũ cùng ngàn danh Hư vô cảnh cường giả nghe đến đây ánh mắt đều có chút biến đổi, bọn hắn vào trong Táng thiên chi địa chỗ sâu chính là muốn tiếp ứng cho vị siêu cường đại năng đang đốt lên thông thiên hỏa trụ ah, theo như bọn hắn suy đoán thì chính là một vị đáng sợ Hỗn độn cảnh nào đó mới dám đi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu gây nên những chuyện kia, ai mà biết được dĩ nhiên lại có khả năng chính là vị này thiên kiêu trẻ tuổi chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất?

    “Không sai! Hai mươi căn thông thiên hỏa trụ đều là ta vận dụng hỏa diễm đốt lên chỗ quang trụ kia!”. Thiên Quân gật đầu nói. Mà đạt được hắn xác nhận thì tất cả mọi người ngoại trừ Độc Cô Kiếm đều kinh hãi đến ngây người nhìn Thiên Quân, đây nhưng chính là vị cường giả bí ẩn làm nên hành động vĩ đại kia?

    “Ha ha ha, bằng ngươi cũng dám nói những này? Không sợ đau đầu lưỡi?”. Bất chợt Hình Thiên Vũ phá lên cười lớn chỉ vào Thiên Quân đầy trào phúng nói. Dĩ nhiên hắn không chút nào tin tưởng Thiên Quân lại có khả năng làm được như thế, điều này nhưng một chút cũng không có khả năng xảy ra. Thiên Quân tuyệt đối không có năng lực làm được như thế.

    “Ta nói thì lại làm sao? Bản thiếu gia khi nào thì cần loại tiểu nhân bỉ ổi như ngươi tin tưởng?”. Thiên Quân lạnh lùng nhìn sang đầy khinh thường nói.

    “Ngươi...”. Hình Thiền Vũ nghe vậy thì hai mắt bắn ra lăng lệ sát khí như muốn lập tức bộc phát thì đã bị một bàn tay giơ lên cản lại, là Cự Kình.

    “Ngươi biết chuyện này có bao nhiêu ý nghĩa? Ngươi nói là ngươi làm, vậy có thể hay không cho ta thấy bằng chứng?”. Cự Kình nhìn Thiên Quân đầy bình tĩnh nói. Hắn lúc trước có chút xúc động nhưng thân là một vị siêu cường Hỗn độn cảnh, tâm cảnh vô cùng cao, rất nhanh đã trở lại như bình thường.

    Tác giả: Đế Thanh
     
    rocklina and inthenight like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Ma Thần Thiên Quân
    Chương 685: Đại nhân đi ah!
    “Bằng chứng?”. Thiên Quân hơi chút nhíu mày nhìn Cự Kình cùng Hình Thiên Vũ, bằng chứng đơn giản nhất chính là đem Thái sơ chân hỏa tế ra, bất quá hắn cũng không có hứng thú với mấy cái chuyện này, nói ra cũng không được lợi ích gì. “Ta chỉ nói như thế, các ngươi tin hay không thì tùy!”. Hắn không sao cả lạnh nhạt nói.

    “Ngươi nếu không muốn chứng minh cũng được, bất quá cái kia Tế đàn ngu thu lại đem ra đây đi!”. Cự Kình hơi chút ngoài ý muốn nhưng cũng không có bao nhiêu để ý nhàn nhạt nói.

    “Để lại Tế đàn? Vì lý do gì?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút nhướng mày lên nói. “Không lẽ Cự Kình đại nhân lại muốn cướp đoạt nó từ tay tại hạ không thành?”.

    “Cướp đoạt sự tình đương nhiên sẽ không, bất quá Tế đàn kia có liên quan đến Quái thú trọng yếu đồ vật, ta muốn đem chúng về nghiên cứu!”. Cự Kình khẽ cười nhạt một tiếng lắc đầu nói. “Lần này bất thường xảy ra Thú triều, chúng nó sau đó lại kỳ lạ rút đi từ đầu đến cuối đều là do chỗ Tế đàn cùng quang trụ phát sinh biến hóa, do đó ta cần đem chúng về nghiên cứu một phen. Để cho các vị đồng đạo cộng đồng tìm hiểu!”.

    “Nghiên cứu hay là không cần, để ta giữ lại những Tế đàn này, ta liền có thể cho các vị biết trong đó nhưng đã xảy ra chuyện gì!”. Thiên Quân khẽ nhếch mép cười nói. Tế đàn hắn là muốn giữ lại, đám người này muốn biết tình hình bên trong là được, Tế đàn không phải rất trọng yếu.

    “Chuyện trong đó ngươi biết?”. Cự Kình cùng tất cả tu giả đối diện đều giật mình kinh ngạc, người trước trầm giọng hỏi. Bọn hắn đi vào trong Táng thiên chi địa này một phần chính là muốn trợ giúp vị bí ẩn đại năng kia đốt lên hỏa trụ, đồng thời cũng muốn tìm hiểu một chút sự tình xảy ra bên trong đó, nếu Thiên Quân thật có thể nói cho biết thì không còn gì tốt hơn.

    “Rõ ràng!”. Thiên Quân khẽ cười. “Bất quá các vị có thể hay không tin tưởng thì ta cũng không nói được, còn tùy vào các vị rồi!”. Đối với đám người này hắn cơ bản là không có chút nào hảo cảm, đều là đang hỏi hắn nhưng thái độ luôn là cao cao tại thượng, nên nhớ một điểm là bọn người kia là đang muốn tìm hiểu thông tin từ hắn đâu.

    “Được! Chỉ cần thông tin là chính xác thì Tế đàn kia Bản tọa không làm khó ngươi!”. Cự Kình nghe vậy thì nghiêm nghị gật đầu nói. Đốt lên Tế đàn sự tình liên lụy vô cùng lớn nên hắn không có khả năng đơn thuần nghe từ Thiên Quân nói liền sẽ tin tưởng, bất quá chuyện bên trong Táng thiên chi địa thì hắn lại có chút tin tưởng, dù sao thì Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm chính là ở bên trong Táng Thiên chi địa trước bọn hắn, nếu nhìn thấy gì đó cũng không phải không có khả năng.

    “Ha ha, sảng khoái!”. Thiên Quân nghe vậy thì cười nói. Xem ra cái Cự Kình đại năng này cũng là cái dứt khoát chi nhân, làm việc chắc chắn dứt khoát, có thể làm thống lĩnh đại quân chống lại Quái tai cũng không phải là lạ, đương nhiên, ở đây nhưng cần đến thực lực hậu ủng mới được. “Tế đàn này chính là Truyền tống trận môn truyền tống Vực ngoại tu giả hàng lâm Táng thiên chi địa, mục đích đến Ngao Thần tinh không là gì vẫn còn không được rõ ràng!”.

    “Cái gì...?”. Cự Kình đồng tử co rụt lại thấp giọng hô lên, phía sau hắn đám tu giả từng cái cũng đều là hít vào khí lạnh, đến bọn hắn cấp độ đương nhiên đều biết đến một chút Vực ngoại tình huống, bất quá từ đầu đến cuối còn không có ai biết bên ngoài đó là tràng cảnh như thế nào, nhất là cái loại Hỗn độn cảnh siêu cường như Cự Kình chắc chắn cũng đã từng thử đi ra Ngao Thần tinh không nhưng không được mà thôi. “Vực ngoại sinh linh đến đây có thực lực như thế nào?”. Cự Kình lại có chút nghiêm nghị hỏi.

    “Ta không biết tất cả tình huống nhưng ta gặp một nhóm Tu giả, bọn hắn tu vi cao nhất cũng chỉ có Bán bộ Hỗn độn cảnh nhưng thực lực thấp nhất cũng không kém Bán bộ Hỗn độn cảnh thông thường, mấy kẻ dẫn đầu thậm chí có Hỗn độn cảnh chiến lực!”. Thiên Quân hơi chút vuốt cằm lạnh nhạt nói. “Phải rồi, bọn hắn rất trẻ tuổi!”. Hắn khẽ cười cười bổ sung. Thế hệ trẻ bên trong Thiên Quân gặp đến cũng chỉ mấy người có thể so được đám kia mà thôi, còn lại đều không đáng nhắc tới.

    “Ngươi đã cùng bọn hắn giao thủ qua?”. Cự Kình hơi chút kinh ngạc nhíu mày nói. Thiên Quân thực lực chính là vang danh cả Ngao Thần tinh không, vận dụng bí pháp thậm chí có được Hỗn độn cảnh chiến lực, nếu những tên kia có thực lực như Thiên Quân nói thì hắn quả thực có khả năng trắc ra thực lực của Vực ngoại tu giả đến đây. “Bọn hắn rất trẻ tuổi? Là bao nhiêu?”. Sau đó Cự Kình lại hỏi.

    “Không quá một ngàn tuổi!”. Thiên Quân hơi chút gật đầu nói. “Đương thế ta gặp đến Thiên kiêu có thể so được với bọn hắn không nhiều, ngoài ra ta có một cái suy đoán...”. Hắn hơi chút dừng lại không tiếp tục nói nữa.

    “Không quá một ngàn tuổi!”. Cự Kình hít vào một ngụm khí lạnh, phía sau cũng vang lên từng tiếng hít thở không thông. Đừng nói là một ngàn năm, một vạn năm có thể tu thành Hư vô cảnh dõi khắp cả Ngao Thần tinh không cũng tuyệt đối không nhiều, ngoại trừ số ít đại thiên kiêu cấp độ Thần tử của Thần địa ra thì đúng là có rất ít kẻ đạt được cấp độ này, đương nhiên cũng có một số trường hợp đặc thù như Hình Thiên Vũ, tu luyện còn không đến năm trăm tuổi nhưng đã thành tựu Hỗn độn cảnh, hay một số đại quái vật nổi danh đáng sợ như Thiên kiêu Thánh Vương trong Hỗn nguyên đại chiến trường, Hoa Chiến Kinh... Đều là những lĩnh quân nhân vật, đứng đầu một thế hệ. Mà đáng sợ nhất không thể không nói đến vị thiên kiêu nhìn như mười sáu tuổi đang đứng trước mặt mọi người, kẻ này bất kể là hung danh hay chiến tích cơ hồ đều là dẫn đầu tất cả Thiên kiêu tầng thứ!

    “Ngươi còn có cái suy đoán? Suy đoán gì?”. Cự Kình hơi chút nhíu mày nhìn Thiên Quân hỏi, tiểu bối kia lại còn muốn chơi trò lập lờ nước đôi với hắn?

    “Tại hạ suy đoán Vực ngoại sinh linh kia đến đây chỉ là bước đầu mà thôi, tương lai có khả năng sẽ có càng cường đại hơn Tu giả hàng lâm Ngao Thần tinh không, hiện tại bọn hắn giống như đang chịu đến áp chế nào đó nên mới không có khả năng hàng lâm!”. Thiên Quân hơi chút trầm tư nói. Hắn nhớ được đám người Tương Tư cùng Lâm Huyền nhắc đến Diệp Thần học viện, đám người không sai biệt lắm thì chính là Học viên mà thôi, như vậy tức là vẫn sẽ có cường giả hùng mạnh hơn có khả năng hàng lâm Ngao Thần tinh không

    “Lời nói vô căn cứ, nếu tất cả ngươi nói là sự thực thì bọn hắn làm sao có khả năng để ngươi rời đi như thế được?”. Lúc này Hình Thiên Vũ lại đứng ra hướng thẳng đầu mâu trực diện Thiên Quân hỏi. Lấy bọn hắn ở giữa “giao tình” thì chuyện này cũng không tính lạ.

    “Không sai! Bọn hắn đương nhiên không có khả năng để ta rời đi, chỉ là bọn hắn không có thực lực giữ lại ta mà thôi!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng lạnh lùng nhìn Hình Thiên Vũ nói.

    “Ha ha ha, bằng ngươi một cái thái điểu?”. Hình Thiên Vũ khẽ cười lạnh đầy trào phúng, ánh mắt bắn ra lăng lệ hàn khí. “Ngươi nếu đã nói như vậy tại sao không đem bọn hắn toàn bộ giết đi, lâm trận đào mạng sao? Hay là ngươi cùng bọn hắn có cấu kết ngầm?”. Lời nói dĩ nhiên càng lúc càng lạnh, chọc đến điểm mấu chốt.

    “...”. Một lời vừa ra liền để đám tu giả kể cả Cự Kình ánh mắt biến hóa, chớp nhoáng suy nghĩ thì bọn hắn đều biết được Hình Thiên Vũ nói nhưng cũng không phải không có đạo lý. Từng cái nhìn đến Thiên Quân ánh mắt khác lạ.

    “Ha ha, không hổ là Hình Thiên Vũ mà ta biết, dĩ nhiên cái này cũng có thể nghĩ đến!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng trào phúng nói. “Ta người này đúng là không có quan tâm đến sống chết của những kẻ không liên quan đến ta nhưng ta làm người là có nguyên tắc, loại hành động kia ta khinh thường đi làm!”.

    “Mặt khác ngươi nói ta lâm trận đào mạng thì đúng rồi, biết không thể chống lại địch nhân vì lý do gì ta cần cố gắng? Nếu ta không quay trở về liệu các ngươi có thể biết được những này?”. Hắn lại càng thêm lạnh giọng nhìn cả đám người nói, giọng nói không lớn mọi người đều nghe thấy rõ ràng.

    “Ngươi không phải có bí pháp kích phát tu vi hay sao? Nếu ngươi vận dụng có lẽ đã có thể chém giết được không ít những kẻ kia rồi chứ?”. Hình Thiên Vũ nhưng không có bỏ qua cười lạnh nói. “Nhìn ngươi một chút thương tổn cũng không có, quả thực chính là một cái sợ chết chi nhân!”. Hắn đầy trào phúng nhìn Thiên Quân nói.

    “Chậc! Hình Thiên Vũ đại nhân quả đúng là một vị lấy nghĩa làm đầu, Vũ Thiên Quân cam bái hạ phong!”. Thiên Quân nghe đến vậy thì khẽ cười nhạt tặc lưỡi hơi chút cúi đầu nói. “Bất quá ngài hãy nhìn vật này một chút...”. Hắn tay phải khẽ hoa lên xuất hiện một cái tinh thạch cỡ đầu người ném về phía Hình Thiên Vũ.

    “Vật gì?”. Hình Thiên Vũ mày nhíu sâu khẽ quát, tinh thạch tốc độ cũng không tính nhanh, hắn một phát đã bắt đến trên tay, linh thức cẩn thận một chút một nhìn qua. Không những là hắn, Cự Kình cùng đám người kia cũng đều dõi ánh sáng, linh thức điều tra cái này linh thạch.

    “Dị thú hạch!?!”. Quan sát một hồi bọn hắn đều nhận ra tinh thạch này là vật gì, từng cái cổ quái hô lên, Thiên Quân ném cho bọn hắn là có ý gì? Nhất thời cả đám ánh mắt cổ quái nhìn đến Thiên Quân, chỉ thấy hắn trên miệng ý cười lại càng đậm, cảm thấy không ổn, bọn hắn tất cả lại nhìn lại cái này tinh thạch, muốn nhìn một chút nó đặc thù.

    “Sư huynh! Ngươi ném cái kia...”. Độc Cô Kiếm cũng hơi chút nghi hoặc nhìn Thiên Quân hỏi dò.

    “Là nó!”. Thiên Quân khẽ cười một tiếng, hắn đưa ra cái tinh thạch kia là Hỗn độn cảnh Quái thú Dị thú hạch, mấy vị kia nhưng không nhìn ra cũng không có biện pháp gì rồi.

    “Ah!”. Đột nhiên một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư khẽ hô lên. “Năng lượng bên trong Dị thú hạch này mạnh hơn Dị thú hạch của Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú quá nhiều!”.

    “...”. Một lời vừa ra lập tức để cho đám người đồng tử lập tức co lại, nhìn đến điểm này liền đã nghĩ đến điều gì. Cả đám ánh mắt lại đồng loạt nhìn về phía Thiên Quân không thể tin tưởng được.

    “Nhìn ra rồi chứ?”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng. “Không cần kiềm chế trong lòng xúc động đâu, nó đích xác là Dị thú hạch của một con Hỗn độn cảnh Quái thú!”.

    “Không có khả năng!”. Hình Thiên Vũ khẽ gầm lên, đám tu giả kia cũng là từng cái trợn trừng mắt, đều có chút không dám tin tưởng. Quái tai xảy ra cũng có mấy năm, Thú triều bộc phát cũng rất nhiều lần nhưng cho đến nay còn không có xuất hiện qua một đầu Hỗn độn cảnh Quái thú, lúc này lại xuất hiện một cái Dị thú hạch của Hỗn độn cảnh Quái thú, điều này ai dám tin tưởng?

    “Các ngươi đều là đại năng cường giả, cũng không cần tự mình dối lòng như thế!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng. “Một cái Dị thú hạch Hỗn độn cảnh mà thôi, các ngươi đã sợ hãi như thế? Ha ha, ta thật sự thấy quan ngại nha!”. Hắn nhìn phía Hình Thiên Vũ đầy trào phúng nói.

    “Hỗn độn cảnh Quái thú? Ha ha, cho dù nó có tồn tại thì ngươi có thể giết được nó sao? Mau nói cái này Dị thú hạch ở đâu mà đến, náo loạn lòng quân, ta thực có nghi ngờ ngươi có thể cùng Vực ngoại tu giả cấu kết!”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì hai mắt cũng rách ra kinh người sát khí nhìn Thiên Quân băng lãnh nói.

    “Sự tình đã nói xong! Tin hay không đó là chuyện của các vị, Vũ Thiên Quân cũng chỉ có thể cáo tri như thế mà thôi!”. Thiên Quân không nhìn Hình Thiên Vũ mà khẽ cười nhạt một tiếng nói. “Hình Thiên Vũ đại nhân nếu đã tự nhận bản thân thực lực cao cường, không tin có Hỗn độn cảnh tồn tại trong Táng thiên chi địa này thì có thể đi kiểm tra. Đại nhân đi ah!”. Sau đó nhưng lại nhìn Hình Thiên Vũ bổ sung.

    “Ngươi...”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì mặt tái xanh không nói nên lời. Thiên Quân nói là có Hỗn độn cảnh Quái thú trong Táng thiên chi địa thì không cần suy nghĩ ai ai cũng sẽ lập tức phản bác, bất quá có cái này tinh hạch lại khác, nó lực lượng vượt xa Bán bộ Hỗn độn cảnh Dị thú hạch, cho dù không phải Hỗn độn cảnh Quái thú thì cũng không kém nhiều. Ngoài đó ra lúc này ai dám đơn thân đi vào trong Táng thiên chi địa chỗ sâu tìm hiểu, nếu bị thú triều quấn lấy thì Hỗn độn cảnh FslfWmv cũng có khả năng ngã xuống, Hình Thiên Vũ cho dù lại cuồng hơn nữa cũng không dám lấy mạng nhỏ ra thử.

    “Hắc hắc, không nói được rồi?”. Thiên Quân nhìn đến thì liền cười quái dị nói. “Ta còn tưởng Ngài đại nhân đại nghĩa đâu, hóa ra cũng chỉ là miệng hùm gan sứa, tỏ ra đạo mạo mà thôi!”. Hắn đương nhiên không tiếng từ ngữ mà nói xấu ngay trước mặt Hình Thiên Vũ rồi, kẻ này Thiên Quân nhưng chắc chắn sẽ giết, chỉ cần có cơ hội lập tức giết không tha. Bất quá hiện tại e là không được.

    “Tiểu huynh đệ xác định bên trong đó có Hỗn độn cảnh Quái thú?”. Cự Kình nãy giờ trầm mặc cuối cùng mở miệng nói. “Ngươi cũng biết Quái thú đáng sợ, Hỗn độn cảnh Quái thú sẽ lại có Tẩy lễ lực lượng đáng sợ như thế nào, nếu nó cũng tham gia Thú triều thì chúng ta một phương sẽ vô cùng nguy hiểm!”.

    “Tại hạ đã đưa ra bằng chứng hà tất phải nghi ngờ ánh mắt của mình?”. Thiên Quân không có trả lời mà khẽ cười nhạt hỏi lại. “Theo như ngu kiến của ta thì trong Táng thiên chi địa có không dưới năm mươi con Hỗn độn cảnh Quái thú!”. Hắn đốt một cái Quang trụ liền có một đám Hỗn độn cảnh Quái thú truy giết đi theo, nếu không có số lượng Hỗn độn cảnh Quái thú như này thì khó mà làm được, hắn không tin bản thân vận khí đen đủi đến mức tìm đến chỗ nào liền bị Quái thú nhìn đến đó đâu.

    “Không dưới năm mươi con!?!”. Cự Kình đồng tử co rụt lại kinh hãi, dựa theo lẽ thường tới nói thì một cái Quái thú có thể vận dụng Tẩy lễ lực lượng ưu thế mà chống lại ba vị Tu giả đồng cấp, hơn năm mươi con Hỗn độn cảnh đây nhưng cần bao nhiêu Hỗn độn cảnh mới có thể chặn giết được bọn chúng? Con số này chỉ e là vận động toàn bộ Ngao Thần tinh không Hỗn độn cảnh cũng không đủ đâu.

    “Điều này làm sao có thể?”. Một đám Tu giả đều không dám tin tưởng hô lên. “Nếu có nhiều Hỗn độn cảnh Quái thú như vậy thì tại sao bọn chúng lại không đi ra Táng thiên chi địa cùng Thú triều? Bọn nó...”. Một cái tu giả không nhịn được hét lên, bất quá hắn đang nói thì liền im bặt, ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía Thiên Quân.

    “Bọn nó là đang bảo vệ Tế đàn các nơi!”. Thiên Quân lạnh nhạt nói. “Ta đốt lên một cái Tế đàn liền sẽ có sáu đến mười con Hỗn độn cảnh Quái thú vây quanh truy đuổi, năm mươi con tuyệt không phải là con số cao!”.

    “Mà quên đi! Các ngươi đã không tin thì thôi!”. Hắn lại khẽ cười nhạt lắc đầu rồi quay đầu nhìn về phía Độc Cô Kiếm. “Đi thôi! Ta cũng lâu rồi không về Hạo Thiên Thần địa!”. Nói đoạn thì liền muốn tách ra đám người, đi ra Táng thiên chi địa bên ngoài. Độc Cô Kiếm cũng đáp ứng một tiếng, cúi chào mấy người Cự Kình rồi lập tức đuổi theo Thiên Quân. “Ah! Phải rồi! Ta đã nộp lên Dị thú hạch, tính điểm cống hiến nha!”. Đột nhiên Thiên Quân quay đầu lại nhìn phía Hình Thiên Vũ cười hì hì nói. Điệu bộ kia chính là thiếu đòn cần đánh. Nói xong thì cũng quay đầu, cơ bản là lười nhìn Hình Thiên Vũ một chút.

    “Tiểu hữu có thể hay không dừng bước một chút!”. Thiên Quân đang muốn rời đi thì cái kia Lam y mỹ phụ Yêu tộc Hỗn độn cảnh khẽ cười duyên một chút nói. Nàng này cùng mặt khác một vị Hỗn độn cảnh từ lúc đến đây đều không có lên tiếng, lúc này không biết là có chuyện gì.

    “Tiền bối có chuyện?”. Hơi chút kinh ngạc, Thiên Quân quay đầu lại cổ quái hỏi.

    “Tiểu Hữu từng giết qua Hỗn độn cảnh Quái thú?”. Mỹ phụ cũng không vòng vo cái gì, lập tức hỏi.

    “Vậy Tiền bối ngài nghĩ Dị thú hạch kia là ai cho ta?”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng nói.

    “Vậy là Tiểu hữu có thể giết Hỗn độn cảnh Quái thú rồi!”. Mỹ phụ khẽ cười nhạt nói. Nói đùa, Hỗn độn cảnh Quái thú mới lần đầu nghe nói, làm sao có ai từng giết qua Hỗn độn cảnh Quái thú mà đưa Dị thú hạch cho Thiên Quân. “Đã có thực lực như thế tại sao không cùng chúng ta đi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu chém giết tất cả bọn chúng, ngăn cản cái này mầm tai vạ!”. Nàng ánh mắt lấp lánh, ngữ khí kinh người nhìn Thiên Quân nói.

    “Ồ...?”. Thiên Quân nghe vậy thì khẽ kinh ngạc một tiếng, đám người Cự Kinh, Hình Thiên Vũ mặt đều lập tức đổi sắc nhìn về phía mỹ phụ. Đây nhưng là điều mà không có bất kỳ ai hay thế lực nào dám làm trước đây, nhất là khi biết đến có không dưới năm mươi con Quái thú Hỗn độn cảnh trong đó, muốn giết được rất không dễ dàng.

    Tác giả: Đế Thanh
     
    rocklina, binhdn and inthenight like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)