Huyền Huyễn Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Huyết Chiến Thần
    Tác giả: Phong Thanh Dương
    Chương 1150: Câu cá

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan

    Đôi mắt của gã trợn lên, nhìn Long Thần với ánh mắt ngơ ngác. Tinh thần trong mắt tán loạn.

    "Ta nói cho ngươi. Người giết ngươi, đã ra đời lâu rồi."

    Long Thần thu lại nắm đấm, nói năng hời hợt.

    "Ngươi..."

    Một chữ này chưa kịp nói ra, thì Thất gia đã cứng ngắc ngã ra phía sau. Dưới một quyền của Long Thần, thì tất cả mọi thứ trong người gã đều bị chấn nát. Trong đó có cả thần võ hồn của gã.

    Mỗi người đều phải trả giá cho việc mình đã làm. Đây chính là cái giá mà đối phương phải trả. Đồng thời Long Thần cũng khiến những người còn lại kính sợ. Hắn không muốn bắt nạt người khác. Nhưng nếu điệu thấp không được, thì hãy để tất cả đến ồ ạt đi. Có lẽ điều này sẽ khiến hai người đó thích. Long Thần nhìn về phía trung tâm của Thánh Vũ cung, rồi cười.

    Trong nụ cười của hắn, Thất gia đã ngã xuống đất, chết đến mức không thể chết lại.

    "Long Thần..."

    Cung Chính đưa tay ra, đờ đẫn nhìn Long Thần. Trong đầu gã hỗn loạn. Long Thần lại ra tay giết người. Một mặt gã kinh ngạc trước thực lực kinh khủng của Long Thần. Còn một mặt khác thì gã kinh hãi.

    Long Thần giết người, hơn nữa còn giết lão Thất của Thất Thánh bang. Hậu quả sẽ kinh khủng cỡ nào, trong lòng Cung Chính rõ ràng. Nếu người của Chân Vũ Đế Cung không ra mặt, thì kết cục của gã và Long Thần sẽ rất thê thảm.

    Cung Chính đã tuyệt vọng, quả nhiên người trẻ tuổi dễ xúc động. Ngay cả chuyện như vậy mà cũng dám làm, không nhíu mày chút nào.

    Bên cạnh Thất gia, những người khác cũng dại ra. Ai nghĩ đường đường là lão Thất của Thất Thánh bang, lại mất mạng kiểu này. Cảnh giới của Long Thần là Thần Vũ cảnh tầng hai. Tại sao hắn có thể làm được. Mặc dù nói đối phương rất yếu. Nhưng Thất gia vừa chết, thì bọn họ cũng mất đi người tâm phúc. Con mắt huyết sát của Long Thần, khiến bọn họ cảm thấy uy hiếp trí mạng.

    Những lo lắng của họ cũng phát ra miệng.

    Ầm ầm.

    Trong phạm vi của Phệ Linh Yêu Đồng, thì người của Thất Thánh bang đang lao về phía bên này. Lúc Long Thần đánh chết Thất gia, thì có không ít người đã đến bên cạnh, nhìn chằm chằm Long Thần. Sau khi bọn họ nhìn thấy một thi thể nằm dưới đất, thì sắc mặt của bọn họ đều thay đổi. Bọn họ ý thức được, đây là việc lớn của Thất Thánh bang.

    Việc lớn thì phải chờ lãnh đạo giải quyết. Trong thời gian ngắn, hơn nghìn người đã tụ tập xung quanh Long Thần. Trong đó, một bộ phận nhỏ là người của Thất Thánh bang, còn lại là võ giả khác vây xem. Việc không liên quan đến mình thì tránh thật xa, mà phụ cận cũng không có thế lực nào lớn như Thất Thánh bang. Long Thần cũng không có bạn bè, cho nên khi Long Thần bị vây lại, cũng không có ai đến giúp hắn.

    “Xảy ra chuyện gì, sao náo nhiệt như vậy?"

    “Ngươi thấy tiểu tử kia không, và thi thể dưới đất kia nữa. Hắn đã giết lão Thất của Thất Thánh bang.”

    "Sao lão Cung lại ở bên cạnh. Tiểu tử kia là mới đến hả, mới đến đúng là dễ xúc động."

    “Lần này lão Cung thảm rồi. Từ khi Thất Thánh bang được thành lập đến nay. Bảy huynh đệ họ chưa chết người nào. Bây giờ, lão Thất nhỏ nhất chết rồi. Sáu người còn lại chắc sẽ điên lắm đây. Lần này Thất Thánh bang không xử lý việc này ra hồn, thì không còn uy nghiêm trong Thánh Vũ cung nữa.”

    Vô số tiếng nghị luận vang lên.

    Người của Thất Thánh bang trông thấy thi thể đáng thương dưới đất kia. Mắt đều hiện lên ánh sáng lạnh, cũng có người cười trên sự đau khổ của người khác. Tiểu tử này lại dám giết Thất gia, vậy chuyện kế tiếp sẽ rất kinh khủng.

    “Lão Thất!"

    Một đám người lao đến. Đó là sáu người đàn ông vạm vỡ. Cả đám đều khôi ngô cường tráng. Trên người đều toát ra sát khí. Vừa nhìn thì đã nhận ra, trước khi đến Thánh Vũ cung chắc cũng là sơn tặc hay cường đạo gì đó. Chuyện giết người cướp của, đã làm rất nhiều. Long Thần nghĩ đây chính là sáu vị còn lại của Thất Thánh bang, bèn dùng chân đá một cái. Thi thể của Thất gia bay đến dưới chân sáu người. Long Thần nói:

    “Đây là Thất đệ của các ngươi đúng không. Các ngươi có thể mang gã về. Tiểu tử này không hiểu lễ nghĩa, quá hung hăng phách lối, đúng là không có văn hóa gì. Ta để gã đi đầu thai trước, thay một thân phận mới, rồi được dạy lại. Nói không chừng mười tám năm sau, gã chính là một đứa bé ngoan.”

    Hiện trường khẩn trương như vậy, ai cũng không nghĩ rằng dưới áp lực như thế này. Long Thần vẫn có thể nói đùa. Sau khi sáu vị khác của Thất Thánh bang đến, thì cơ bản hơn nghìn người đã đến đông đủ. Sáu vị của Thất Thánh bang, phần lớn là mới vào Thần Vũ cảnh tầng ba, cũng có hai vị là Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn. Trong Thánh Vũ cung, võ giả thế này coi như rất mạnh mẽ. Đáng tiếc là tiềm lực của họ không cao, cho nên đến nay vẫn chưa vào được Chân Vũ Đế Cung. Đương nhiên ở Thánh Vũ cung, thì bọn họ cũng sống không tệ, căn bản không muốn đi vào Chân Vũ Đế Cung.

    Thế lực của bọn họ, là một bá chủ của Thánh Vũ cung. Nếu bọn họ đi vào Chân Vũ Đế Cung, thì bọn họ chính là cải trắng.

    Long Thần nghĩ một lát. đoán chừng sứ giả Chân Vũ bên kia cũng đã biến mất, Vị Võ si và Tửu si kia sẽ không bỏ qua màn biểu diễn này, xem ra hắn không cần đợi mười ngày.

    Lời nói của Long Thần, kích thích rất lớn đối với hơn nghìn người của Thất Thánh bang. Trong vây quanh của hơn nghìn người, mặt của Cung Chính đã trắng bệch, thậm chí hai chân đều đang run rẩy. Long Thần thì trái lại, trò chuyện vui vẻ, sắc mặt cũng không có biến hóa gì. Mặc dù cảnh giới của hai người bằng nhau, nhưng biểu hiện thực tế khác biệt quá lớn.

    Mấy vị võ giả của Thất Thánh bang cho rằng. Long Thần biểu hiện như vậy. Tất cả có hai khả năng. Nếu hắn không có chỗ dựa vào, thì chính là thằng đần. Mặc dù Long Thần không phải là thằng đần. Nhưng người của Thất Thánh bang cũng không nhìn ra người mới đến này, có chỗ dựa gì đặc biệt.

    Bảy người họ cùng nhau thành lập Thất Thánh bang, là dùng để bắt nạt người khác, chứ không phải bị người khác bắt nạt. Trong Thất Thánh bang, mặc dù đa số mọi người không có tình cảm với lão Thất, không đáng để rơi lệ. Nhưng đối phương lại dám bắt nạt họ. Hôm nay, nếu họ không cho Long Thần một bài học chí mạng, thì nhất định thanh danh của Thất Thánh bang sẽ không còn sót lại chút gì.

    Lúc này, hơn nghìn võ giả của Thất Thánh bang, cũng đang vây lại Long Thần và Cung Chính. Mặc dù Cung Chính đã có tuổi, cũng có can đảm. Nhưng đứng trước cái chết, thì hai chân cũng nhũn ra. Người của Thất Thánh bang không cho họ một cơ hội giải thích nào. Trên mặt mỗi người, đều tràn ngập sát khí. Nhất là sáu người đàn ông vạm vỡ của Thất Thánh bang.

    Một người đàn ông vạm vỡ trong đó bước đến đầu tiên. Sắc mặt âm trầm nhìn Long Thần, quát ầm lên:

    “Báo ra tên của ngươi, nếu ngươi không chống được thủ đoạn của bọn ta, thì hôm nay ngươi nhất định phải chết."

    Khí thế của hơn nghìn võ giả Thần Vũ cảnh, phóng lên bầu trời, trấn áp về phía Long Thần. Trong đó có một bộ phận võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba, đã thiên nhân hợp nhất, có thể điều động đế linh khí. Mỗi một hành động, đất trời đều gào thét, rất kinh khủng. Long Thần bị uy thế của bọn họ ép lui về phía sau.

    Nói thật ra, hơn nghìn Thần Vũ cảnh tập hợp lại một chỗ, áp lực sẽ vô cùng lớn. Cung Chính bị bọn họ nhìn một cái, đã phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo lui về phía sau mấy bước, suýt chút nữa ngã lăn ra đất.

    "Võ si Nam Cung Liệt chiến đấu với hơn vạn người đều thành thạo điêu luyện. Ta chỉ chiến đấu với một nghìn người, phải chống được mới được..."

    Long Thần không xúc động. Kỳ thật hắn hiểu mình đang làm cái gì. Lúc này, tất cả mọi người đang chờ Long Thần trả lời. Đúng lúc này, Long Thần kéo Cung Chính đang bị thương ra phía sau.

    Động tác của Long Thần, khiến hơn nghìn người dừng bước.

    Mặc dù bọn họ không tin, nhưng trực giác nói cho bọn họ. Lúc này, kẻ dám giết người của Thất Thánh bang, lại bình tĩnh như vậy, chắc là có điều gì dựa vào.

    Chẳng qua, Long Thần khiến bọn họ thất vọng.

    Dưới áp lực kinh khủng này, thậm chí dưới con mắt của hàng vạn người. Long Thần bỗng nhiên cười nói:

    "Các ngươi không nên lo lắng. Ta căn bản không có ô dù gì, chỉ có một mạng quèn thôi. Các ngươi có gan thì đến đuổi ta đi."

    Đường đường là cường giả Thần Vũ cảnh. Thế mà Long Thần lại muốn chơi trò mèo bắt chuột với bọn họ.

    Xoát.

    Long Thần vừa dứt lời. Điều khiến tất cả mọi người kinh ngạc chính là. Lúc này, Long Thần lại biến thành một tia chớp vàng. Trong nháy mắt, hắn vọt đến trước mặt người đi đầu. Đây là một võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn. Trước mặt người khác, võ giả như thế này là rất mạnh mẽ, rất kinh khủng. Nhưng đối với Long Thần mà nói, thì chả là gì. Hắn là người mà ngay cả Sở Thiên Ca cũng dám giết.

    Mặc dù là dựa vào sức mạnh Huyết Tế.

    Một đấm.

    Xung quanh vang lên tiếng hoan hô thán phục giống như dời núi lấp biển. Long Thần chỉ dùng một đấm, lão Nhị của Thất Thánh bang, lập tức trúng ngay bụng, ngã lăn ra đất. Sắc mặt trắng bệch, nửa ngày đều không đứng lên nổi.

    "Tốc độ quá chậm."

    Trong thời gian rất ngắn, dưới ánh mắt đờ đẫn của mọi người, Long Thần đã về đến bên người Cung Chính. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên kéo người Cung Chính, biến mất nhanh chóng. Tiếng cười càn rỡ của Long Thần không ngừng quanh quẩn bên tai mỗi người của Thất Thánh bang.

    "Một đám phế vật, ỷ vào nhiều người, còn lại chả làm được cái quái gì. Nếu các ngươi dám chiến, thì một mình Long Thần ta cũng dám đối mặt với toàn bộ các ngươi. Không cần đi chỗ khác, muốn chứng minh các ngươi không hèn nhát, thì hãy tiến lên.

    Lão Thất bị đánh chết. Lão Nhị bị một quyền trọng thương. Người của Thất Thánh bang đang rung động trước sức mạnh của Long Thần. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy bị sỉ nhục, vô cùng nhục nhã. Thất Thánh bang hoành hành Thánh Vũ cung, chưa bao giờ chịu nỗi nhục như thế này. Bọn họ lại bị người khác nói là phế vật, cứ như vậy, các thành viên của Thất Thánh bang vốn không có thù oán gì với Long Thần, bây giờ cũng đã kết thù.

    "Đuổi theo!"

    "Giết tên tiểu tử đó, báo thù cho Thất gia."

    "Đúng vậy! Tiểu tử này ỷ vào tốc độ nhanh, nhưng không biết núi cao còn có núi cao hơn. Chúng ta có hơn nghìn cường giả Thần Vũ cảnh, còn có mấy vị Thần Vũ cảnh tầng ba. Chúng ta không tin không đối phó được tên này. Hắn thật sự coi mình là tiền bối Võ si hay chăng.

    "Các huynh đệ, đuổi theo."

    Long Thần cũng không chạy nhanh. Bây giờ, nếu hắn phát huy hết tốc độ, thì không ai đuổi kịp. Nhưng Long Thần muốn dùng bọn này làm mồi câu, câu lên cá lớn. Lúc đầu, hắn không có ý nghĩ này. Nhưng sau khi bọn họ mạo phạm hắn, thì hắn thuận tiện nên làm luôn.

    Một nghìn người ầm ầm, kêu đánh kêu giết, đang đuổi theo một người. Cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt kinh động đến hơn nửa Thánh Vũ cung. Ngoài vạn người hỗn chiến tuyển chọn, thì có rất ít động tĩnh lớn như vậy, mà cũng không ai dám gây ra động tĩnh lớn như thế này.​
     
    inthenight thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Huyết Chiến Thần
    Tác giả: Phong Thanh Dương
    Chương 1151: Trảm nghìn người

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan

    Trong chốc lát, phần lớn người đều trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, nhìn về phía đội ngũ đuổi bắt khổng lồ, chủ yếu là xem trò vui.

    Trong Thánh Vũ cung này, trò vui không nhiều lắm.

    Vừa rồi, hơn triệu người tản đi chưa được nửa tiếng, nên còn rất nhiều người chưa rời đi, cứ như vậy bị kinh động, đuổi theo bóng lưng của đám người Thất Thánh bang.

    "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"

    "Hình như là Thất Thánh bang đang đuổi theo người nào đó."

    " Bọn họ choáng váng rồi hả, đùa giỡn tí uy phong thì được. Nhưng bọn họ dám gây ra động tĩnh lớn như thế này. Nếu bọn họ làm ảnh hưởng đến Võ si tiền bối, thì chắc chắn không có quả ngon để ăn. Bọn họ xây dựng bang phái trong Thánh Vũ cung. Võ si tiền bối chả muốn quản, nên nhắm một con mắt mở một con mắt cho bọn họ. Nhưng nếu bọn họ gây ra động tĩnh lớn như vậy. Chắc chắn Võ si tiền bối sẽ không khách khí.”

    " Đó là tất nhiên, chúng ta nhanh đi xem trò vui đi."

    Long Thần chạy thẳng một mạch, rất nhanh đã đến quảng trường Thánh Vũ. Lúc này, Cung Chính đã bình tĩnh lại. Gã ý thức được Long Thần điên cuồng và mạnh mẽ như vậy. Trong khoảng thời gian tiếp theo, gã bình phục tinh thần, hỏi:

    "Long Thần huynh! Rốt cuộc huynh muốn làm gì."

    "Lão Cung! Huynh nói, nếu như ta lấy sức một người, đánh nhừ đòn hơn nghìn người bọn họ, mà người của Chân Vũ Đế Cung thấy được, thì bọn họ sẽ có phản ứng gì?"

    Cung Chính hơi ngây người, Lúc này, gã mới hiểu ý trong lời nói của Long Thần. Điều này đúng là quá điên cuồng...

    "Huynh muốn vào Chân Vũ Đế Cung. Nếu huynh khiến Võ si tiền bối vui vẻ thì... Huynh có thể làm được sao. Hơn nghìn Thần Vũ cảnh, hơn nghìn người đó. Huynh không phải Thần Vũ cảnh tầng sáu, chỉ sợ không thể làm được."

    Có thể nói, Thần Vũ cảnh là tồn tại có thể thông thần. Dù là Phồn Tinh cảnh, cũng có gần vạn khiếu huyệt, giống như trời sao trong cơ thể. Thần Vũ cảnh tầng hai thức tỉnh thần thức, tầng ba cường hóa lĩnh vực, dẫn động sức mạnh đất trời, thiên nhân hợp nhất. Hơn nghìn võ giả cảnh giới này tập hợp chung một chỗ, cùng nhau hình thành sức mạnh kinh khủng của tinh thần và cơ thể.

    Ngoài tồn tại đỉnh phong như Võ si Nam Cung Liệt, thì người bình thường không thể chịu nổi.

    "Ta có thể."

    Long Thần không nói hai lời, quăng Cung Chính ra ngoài.

    "Huynh đứng bên cạnh nhìn. Bọn họ sẽ không chú ý đến huynh."

    Cung Chính rất nhanh bị ném vào giữa đám người. Người của Thất Thánh bang căn bản không chú ý gã, mà gắt gao đuổi theo Long Thần. Người của Thất Thánh bang trông thấy. Nơi này là quảng trường Thánh Vũ trống trải. Nó là địa bàn của sứ giả Chân Vũ. Người của Thất Thánh bang trông thấy kẻ làm nhục họ đang nhảy nhót tưng bừng, thì không ai cam tâm. Đám người tiếp tục đuổi theo, hung thần ác sát, trong mắt sắp toát ra lửa.

    Ngoài Thất Thánh bang, thì cũng có mấy chục nghìn võ giả bắt đầu vây lại quảng trường Thánh Vũ. Cung Chính bị kẹt trong đám người. Lúc này, đầu của hắn giống như đang nằm mơ, chỉ bước chân đi cùng đám người theo bản năng.

    "Thiếu niên đó là ai?"

    "Tại sao người của Thất Thánh bang, lại phái ra nhiều người như vậy đối phó hắn. Chẳng lẽ thiếu niên này rất mạnh, không phải là loại vừa mở ra thần thức kia."

    Đám người nghĩ mãi không ra.

    Lúc này, khi gần đến trung tâm quảng trường Thánh Vũ. Long Thần bèn dừng lại, rồi quay đầu nhìn lại. Hơn ngàn võ giả Thất Thánh bang cuốn lên cát bụi đầy trời, điên cuồng giết đến. Phía sau bọn họ còn có mấy chục nghìn người vây xem.

    Thánh Vũ cung chưa có khi nào ầm ĩ như vậy. Động tĩnh lớn như vậy. Long Thần không tin Võ si và Tửu si không biết. Lúc này, bọn họ chắc ở một góc nào đó nhìn mình. Sứ giả của Chân Vũ Đế Cung, có lẽ cũng cảm thấy hứng thú với mình. Trên thực thế, Thánh Vũ cung tiến vào Chân Vũ Đế Cung, cũng không có chế độ tuyển chọn nghiêm khắc. Chỉ cần đạt được hai lão tổ tông kia tán thành là được. Bởi vì điều này, Long Thần không ngại nổi tiếng một lần.

    Giống như suy nghĩ của Long Thần, một bên khác của quảng trường Thánh Vũ. Đám sứ giả Chân Vũ đều chú ý đến chuyện ở đây. Lúc đầu, bọn họ muốn ra ngăn lại. Nhưng vào lúc đó, Tửu si Hàn Vẫn Tinh vẫn đang uống rượu, như cái xác không hồn. Còn Võ si Nam Cung Liệt lại ra mặt bảo bọn họ dừng lại.

    Trong mắt Võ si Nam Cung Liệt, nhìn Long Thần với vẻ nóng bỏng và kích động. Những sứ giả Chân Vũ đó đưa mặt nhìn nhau. Bọn họ đều biết đó là đối thủ khiến lão sôi trào. Cho nên lần này, thiếu niên cao điệu kỳ lạ kia, đoán chừng sẽ bi kịch. Hắn sẽ bị Võ si cuốn lấy đánh nhau. Đây là một chuyện vô cùng kinh khủng.

    Sở dĩ lão được gọi là Võ si. Bởi vì lão không những đấu với cường giả, đấu với võ giả cùng cấp, mà thậm chí còn đấu với người yếu hơn lão, chỉ cần thiên tài là được. Lão cũng rất vui vẻ. Đó chính là Nam Cung Liệt.

    Long Thần mơ hồ cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn về phía mình.

    "Cá lớn mắc câu rồi."

    Long Thần cười một tiếng, vừa vặn lúc này. Hơn nghìn người của Thất Thánh bang đã giết đến nơi.

    Tất cả mọi người đều sợ ngây người. Lúc này, Long Thần lại không trốn. Chẳng lẽ hắn học theo Võ si. Một mình chiến đấu với nhiều người hay sao. Hắn bị điên hay là choáng váng.

    Đáp án rất nhanh được công bố.

    Long Thần không điên, mà cũng không ngốc. Nhưng hắn nghênh đón khiêu chiến hơn nghìn người kia. Thậm chí ngay cả Xích Huyết Thần Hoang, Long Thần cũng không lấy ra. Long Thần đối phó bọn họ, hắn chưa cần dùng đến Xích Huyết Thần Hoang.

    Hai tay nắm chặt, hấp thụ vô số tinh huyết Tổ Long. Bây giờ, cường độ cơ thể hắn, đã vượt qua chiến kỹ luyện thể thất phẩm. Long Thần đứng đó cho bọn họ đánh, thì bọn họ cũng đánh không nổi. Dưới rèn luyện của Hoàng Kim Lôi Ngục Long, thì tốc độ của Long Thần, đã đạt đến trình độ của Thần Vũ cảnh tầng sáu.

    Chỉ dựa vào hai điều này, Long Thần có thể một người một ngựa, chơi ngã hơn nghìn võ giả Thần Vũ cảnh này.

    Hây.

    Lúc Thất Thánh bang giết đến. Vạn người kinh ngạc. Long Thần bỗng quát một tiếng, giống như một con ngựa ô vọt lên phía trước. Tia chớp máu vàng vờn quanh cơ thể. Trong nháy mắt, Long Thần đã lao vào giữa đám người. Hai tay khẽ động. Hai vị lão đại của Thất Thánh bang, bị một chưởng của Long Thần chưởng bay ra ngoài, bay lên không trung hơn trăm mét, rồi phun ra một ngụm máu tươi.

    Võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba, dường như bị thuấn sát.

    Đương nhiên, Long Thần không giết bọn họ. Tổn thương này có thể cứu được. Sát tâm của Long Thần cũng không nặng, chí ít so với Võ si, thì hắn vẫn ra tay hơi nhẹ.

    Mọi người vốn cho là Long Thần sẽ bị chà đạp đến chết. Nhưng tình huống bây giờ, mọi người lại có một ảo giác khá thần kỳ. Nó không phải là dê vào miệng cọp, mà là sói lạc vào đàn dê. Cự thú che khuất bầu trời, lao về phía đám người nhỏ yếu, một dẫm tùy tiện, cũng có thể dẫm chết vô số người.

    Mấy chục nghìn người đều không nhịn được xoa mắt. Mẹ kiếp, không nhìn lầm chứ. Họ dùng sức xoa mất lần, thì mới phát hiện đây là thật. Trong Thất Thánh bang, bóng người Long Thần không rõ ràng. Những nơi hắn đến, từng bóng người bay ra ngoài, ngã lăn lộn trên đất vài vòng, cũng không dám bò dậy.

    Cảnh tượng này rất giống cảnh vạn người hỗn chiến Nam Cung Liệt trước đây. Họ đối chiến với Nam Cung Liệt, có thể thu được cơ hội đi vào Chân Vũ Đế Cung, cho nên họ không sợ hãi, tán loạn. Nhưng dưới đòn tấn công kinh khủng của Long Thần, thì Thất Thánh bang đã biến thành Thất Trùng bang. Sau khi sáu lão đại còn lại bị Long Thần giải quyết trong nháy mắt. Những người khác đưa mắt nhìn nhau, có thể trốn thì trốn, không trốn kịp thì dính một quyền của Long Thần.

    Long Thần khác với Nam Cung Liệt. Long Thần đánh người khác, là dùng sức lực kinh khủng và tốc độ biến thái. Còn Nam Cung Liệt dùng trình độ võ đạo. Phương thức khác nhau, nhưng hiệu quả lại như nhau, khiến người khác rung động cũng giống nhau. Long Thần càng khiến mọi người rung động. Bởi vì Nam Cung Liệt đường đường là một Võ si, còn Long Thần chỉ là một tiểu tốt vô danh.

    Tốc độ và cường độ cơ thể như vậy, chỉ xuất hiện trên người yêu tộc. Hiển nhiên Long Thần không phải là yêu tộc, mà lại có trình độ như vậy. Tất cả mọi người nhìn tia chớp vàng kia, cằm dường như đều sắp rơi xuống đất.

    Một nghìn người, ròng rã một nghìn người. Thời gian chưa được nửa giờ, thì trong sự kinh ngạc đến ngây người của mọi người. Toàn bộ đã nằm dưới đất kêu rên. Đối với bọn họ mà nói, nguyên bản Long Thần chỉ là một quả hồng mềm, bây giờ trình độ khủng bố đã không thua gì Võ si Nam Cung Liệt.

    Dưới vây xem của đám người. Cung Chính giống như bị đóng đinh tại chỗ, ngu ngơ bất động. Gã nhớ đến Long Thần hỏi gã trước đây. Gã rốt cuộc đã hiểu. Rốt cuộc tên Long Thần này đang làm gì.

    "Hôm nay, ta trông thấy một thiên tài truyền kỳ sinh ra...”

    Cung Chính cảm khái.

    Thậm chí gã suýt chút nữa rơi nước mắt.

    Cho đến khi người cuối cùng ngã xuống, thì Long Thần còn hơi quên mình. Cảm giác này quá sung sướng, rất lâu rồi không có cảm giác bễ nghễ chúng sinh như thế này. Trong đệ tử của Thánh Vũ cung, tuyệt đối không có trình độ như Long Thần. Dù đến Chân Vũ Đế Cung, thì hắn vẫn là đệ tử tầng trung.

    Long Thần đứng giữa đám người ngã trên đất lộn xộn đang kêu thảm. giống như hạc đứng giữa bầy gà. Long Thần nhìn xung quanh một vòng. Hắn trông thấy mọi người đang bàn luận hắn. Lúc này, bên ngoài đã tụ tập một trăm nghìn người. Trên cơ bản, bọn họ đều đang khen ngợi và sùng bái Long Thần. Một trăm nghìn người này, không ai cho rằng mình sẽ làm được như vậy. Dù sao cường giả Thần Vũ cảnh, không đơn giản như thái rau gọt dưa.

    Nhưng đối với Long Thần mà nói, thì nó đơn giản như chuyện thái rau gọt dưa.

    Dưới ánh nắng của mặt trời. Ánh mắt của Long Thần và mười một vạn người tụ lại một chỗ. Về mặt hình thể thì hắn là nhỏ bé. Nhưng về mặt tinh thần, thì Long Thần có thể nói mình có thể trấn áp được mười vạn người. Trong ánh mắt hắn thai nghén thần quang. Trong mắt của mười vạn người, giống như xuất hiện một ảo giác. Bọn họ không phải đang đối mặt với một người, mà là một cự thú che khuất bầu trời. Khí tức bễ nghễ thiên hạ kia, không có võ giả nào có thể làm được.

    Rất nhiều người đều theo bản năng lùi về phía sau một bước.

    Vương giả chân chính, hẳn phải như vậy.

    Rốt cuộc làm được, tiếp theo thì nhìn xem cá lớn phản ứng như thế nào. Long Thần tin tưởng, cá lớn sẽ không bỏ qua hắn. Dù sao bây giờ, kỳ thật Long Thần là mồi câu trong mắt cá lớn.

    Quả nhiên, khi Long Thần xoay người, nhìn về phía sứ giả Chân Vũ, thì một tiếng cười dữ dằn truyền đến.

    Ha ha ha ha.

    Một bóng người cao lớn màu đỏ, xuất hiện ở vị trí cách Long Thần mười mét. Một cơn gió lớn hất Long Thần bay ra ngoài. Long Thần vội vàng ổn định lại cơ thể, mới có thể bình yên đáp xuống đất,

    "Ngươi đánh với ta một trận."

    Nam Cung Liệt nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng, vô cùng hưng phấn.

    Cao trào tiếp theo lại xuất hiện, khiến mười vạn người xôn xao.​
     
    inthenight thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Huyết Chiến Thần
    Tác giả: Phong Thanh Dương
    Chương 1152: Quyết đấu đỉnh cao

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan

    Nam Cung Liệt là người hiếu chiến như mạng. Mặc kệ là người mạnh hay yếu hơn lão. Chỉ cần trên người đối phương có một chỗ kỳ lạ, thì nhiệt huyết toàn thân Nam Cung Liệt sẽ sôi trào. Vừa rồi, Long Thần biểu hiện ra trảm nghìn người, đã khơi dậy dục vọng chiến đấu của Nam Cung Liệt.

    Trong mấy triệu đệ tử của Thánh Vũ cung. Long Thần xem như là người duy nhất có thể làm được trảm nghìn người. Từ biểu hiện vừa rồi của hắn, khiến hắn hoàn thành trảm vạn người, đoán chừng cũng có khả năng làm được.

    Càng ngày càng nhiều người tụ tập ở chỗ này. Một triệu người đã tản đi trước đây. Trong thời gian ngắn đã đến đông đủ. Hôm nay, dù như thế nào thì Long Thần cũng sẽ trở thành thần thoại của Thánh Vũ cung. Đây xem như là lần Long Thần cao điệu nhất. Hơn triệu người dùng ánh mắt kinh ngạc đến ngây người nhìn hắn. Lúc này, Long Thần lại đồng ý lời mời chiến đấu của Nam Cung Liệt.

    Âm thanh xôn xao ầm ĩ, tạo thành rung động như sấm rền, chấn động khiến đám người ù tai. Lúc này, mọi ánh mắt đều nóng bỏng nhìn chằm chằm thiếu niên. Mỗi người đều tưởng tượng mình sẽ có thời khắc anh hùng được mọi người nhìn chăm chú như thế này. Bọn họ không thể không thừa nhận. Lúc đối mặt với Nam Cung Liệt. Trên cơ bản, bọn họ bị dọa khiến tay chân mềm nhũn. Không có bao nhiêu người có thể bình tĩnh như Long Thần.

    Rất nhiều người, giống như Cung Chính phấn đấu hơn trăm năm trong Thánh Vũ cung. Nhưng bọn họ vẫn không có cơ hội đi vào Chân Vũ Đế Cung. Nhưng có vài người chỉ thời gian chưa đến một ngày. Đó chính là chênh lệch. Trong mắt mọi người, chỉ cần Long Thần còn sống sót sau trận chiến với Nam Cung Liệt, thì chuyện Long Thần tiến vào Chân Vũ Đế Cung, là chắc như đinh đóng cột.

    Đây chính là mục đích cao điệu của Long Thần.

    Dưới chú ý của muôn người, trên người Nam Cung Liệt cũng có khí tức giống thú hoang. Nó khiến Long Thần bị chấn nhiếp. Nó giống như một ngọn núi cao nguy ca xuyên qua tầng mây, đứng sừng sững trước mặt Long Thần. Nó còn có một khí tức khiến Long Thần hít thở không thông. Sự kiêu ngạo trong mạch máu của Long Thần không chịu được mình bị Nam Cung Liệt áp đảo tùy tiện. Cho nên sống lưng của hắn vẫn kiên cố, vẫn luôn vững chắc.

    "Cảnh giới của ngài cao hơn ta nhiều. Ngài nói xem, quy tắc chiến đấu là gì."

    Trước mặt đại năng siêu cấp như Nam Cung Liệt, Long Thần không kiêu ngạo không tự ti. Hắn biết Nam Cung Liệt không dựa vào cảnh giới và thần nguyên bắt nạt hắn. Đối chiến như vậy thì không có gì hay.

    "Đúng là có dũng khí."

    Trong ánh mắt cuồng nhiệt của Nam Cung Liệt hiện lên vẻ tán dương. Lão còn tưởng rằng Long Thần sẽ bị dọa tè ra quần. Nam Cung Liệt có thể sống đến bây giờ, thì cũng là cáo già. Lúc này, lão phát ra tiếng cười rung trời, nói:

    "Chúng ta không dùng thần nguyên. Ta nhìn ra được, thân thể tiểu tử ngươi mạnh mẽ đến biến thái. Như vậy chúng ta sẽ dùng sức mạnh của thân thể đánh nhau. Ta sẽ áp chế sức mạnh của ta xuống bằng trình độ của ngươi."

    "Được!"

    Mục đích của trận đấu này, trong lòng hai người đều hiểu. Long Thần biết mình không cần nhiều lời. Nam Cung Liệt biết ý đồ của mình. Đó chính là Chân Vũ Đế Cung, mà đánh một trận với Nam Cung Liệt, đoán chừng giống như giao học phí đi. Đối với người hiếu chiến như mạng mà nói. Chiến đấu chính là đang kết bạn với lão.

    Đối phương nhất định tu luyện chiến kỹ luyện thể thất phẩm trở lên. Hơn nữa đối phương còn luyện được không tệ. Tuổi của Long Thần còn nhỏ, nên thân thể không chiếm được ưu thế. Thế nên hắn không dám khinh thường. Lúc này, người bị Long Thần đánh ngã xuống đất, đã thức thời chạy trốn chật vật. Hôm nay, rất có thể Thất Thánh bang sẽ không còn tồn tại. Dù nó còn tồn tại, thì bọn họ cũng không ngẩng đầu nổi trước mặt người khác, nên không thể phách lối được nữa. Quan hệ của bọn họ, vốn là lỏng lẻo. Bọn họ còn bị Long Thần cảnh tỉnh, có thể tồn tại mới là chuyện lạ.

    Long Thần lui về phía sau mấy bước, kéo ra khoảng cách chiến đấu. Nam Cung Liệt đã không chịu nổi nữa. Hắn ngửa đầu lên trời, gào thét giống như thú hoang. Đất đai chấn động ầm ầm. Nam Cung Liệt hóa thành một vệt lửa, lao về phía Long Thần trong nháy mắt. Cánh tay cường tráng kia, mồ hôi đầm đìa, đã ngưng tụ sức mạnh kinh khủng.

    Long Thần so với hắn, cánh tay của Long Thần chỉ như bắp chân.

    Phương diện ý chí chiến đấu, Long Thần không thua chút nào. Điều này chính là điều Nam Cung Liệt coi trọng nhất.

    Thân thể kinh khủng của Nam Cung Liệt, giống như một con thú hoang đang phi nước đại, ầm ầm ầm ầm. Một ngọn núi lớn vang lên ầm ầm, trấn áp về phía Long Thần, trời long đất lở. Một quyền này lại kinh khủng như vậy.

    Đây không phải là đọ sức chiến kỹ, chỉ đấu giữa thể xác, tốc độ và phản ứng thần kinh của hai người. Nam Cung Liệt không có ưu thế hơn Long Thần. Tốc độ và sức mạnh cơ thể của lão không lớn hơn Long Thần. Thế nên trận đấu này chính là khảo nghiệm phản ứng thần kinh của hai người.

    Long Thần bình tĩnh tỉnh táo. Trong mắt bộc phát lên ánh sáng giống như lưỡi kiếm. Một quyền một cước, điều cần nhất chính là tỉnh táo. Tỉnh táo trong điên cuồng mới là phương thức chiến đấu tốt nhất.

    "Da…"

    Một quyền của Nam Cung Liệt, Long Thần né tránh nhẹ nhõm. Tia chớp màu vàng quanh co rồi biến mất. Trong nháy mắt, Long Thần vọt ra phía sau đối phương, đối mặt với bả vai rộng rãi và cơ bắp tràn ngập dã tính kia. Long Thần không nói hai lời. Một chân đá về phía hạ bộ của đối phương, vô cùng tàn nhẫn. Sở dĩ Long Thần làm điều này, là vì hắn biết. Đối phương mạnh như vậy, hắn căn bản không thể làm đối phương bị thương.

    Đương nhiên Nam Cung Liệt không dễ bị đá trúng.

    Ngay từ đầu, hai người chiến đấu, sau đó trình độ kịch liệt vượt qua sự tưởng tượng của hơn triệu người. Điều kinh khủng nhất là, Long Thần không giống những võ giả khác. Một chiêu đã bị Nam Cung Liệt đánh bay ra ngoài. Long Thần giao chiến kịch liệt với Nam Cung Liệt. Trong thời gian ngắn, vì thân thể của hai người vô cùng mạnh mẽ, nên đã khiến đất rung núi chuyển. Quảng trường Thánh Vũ cũng bị hai người đấm ra một khe hở lớn.

    Trong lòng Long Thần cũng chấn động không gì sánh kịp. Thân thể của lão này quá mạnh. Hai tay đánh nhau với lão, giống như dùng cơ thể va vào sắt thép. Bây giờ, cánh tay của Long Thần đã sưng đỏ. Vảy rồng đỏ như máu hiện lên, tăng lên sức phòng ngự của Long Thần.

    Ầm.

    "Ha ha, tránh chỗ nào."

    Nam Cung Liệt tiến vào trạng thái vô cùng hưng phấn. Lão mãi không biết mệt mỏi. Chiến đấu đối với lão, chính là một loại hưởng thụ. Chiến đấu với loại người thế này rất nguy hiểm. Mặc dù Long Thần không hiếu chiến như mạng, nhưng hắn lại có một tinh thần cứng cỏi.

    Dù Nam Cung Liệt tấn công điên cuồng như thế nào, thì trong lòng hắn vẫn tỉnh táo, gặp chiêu phá chiêu. Ở phương diện linh hoạt, Long Thần mạnh hơn một chút. Mặc dù dưới đòn tấn công của đối phương, thì Long Thần vẫn luôn chạy trốn chật vật. Cho đến nay, Long Thần vẫn chưa bị đối phương đánh trúng lần nào.

    Cho dù bị đánh trúng, thì Long Thần cũng có thể dựa vào sức mạnh thân thể, tan đi lực tấn công của đối thủ.

    Tiếng vang rung trời, một mực quanh quẩn. Trong tầm mắt của mọi người, một bóng người đỏ như máu và một bóng người cao lớn khôi ngô, đang không ngừng giao chiến. Giao chiến lần lượt, khiến tim mọi người đều chạy lên cổ họng.

    Chiến đấu càng về sau, vảy rồng trên người Long Thần hiện lên, bảo vệ lấy thân thể,

    "Bề ngoài này không tệ lắm."

    Nam Cung Liệt khen một câu, tăng tốc động tác tay. Khi mới bắt đầu, Nam Cung Liệt dùng sức mạnh thân thể tấn công, chiến đấu kế tiếp. Lão dùng võ đạo của mình. Võ đạo tu luyện Thần Vũ cảnh của lão. Từ tình hình của Nam Cung Liệt, thì võ đạo của lão có vài chỗ tương tự với võ đạo của Long Thần. Lão là chiến đấu không ngừng, chiến đấu điên cuồng, kích thích tiềm năng của mình, còn Long Thần thì giết lãnh huyết.

    Khí tức màu đỏ như máu, tràn ngập người Long Thần.

    "Võ đạo..."

    Trên phương diện võ đạo, Nam Cung Liệt là tiền bối của Long Thần. Cho nên sau khi lão thi triển võ đạo huyền ảo kia. Long Thần ngang lão về thân thể và tốc độ, nhưng vẫn không chịu nổi. Võ đạo là một loại ảo diệu của tinh thần. Không giải tích bằng ngôn ngữ được. Long Thần chỉ có thể cướp đoạt chút xíu tinh thần trong khi Nam Cung Liệt đang thi triển.

    "Thiếu niên này thế mà chưa thua."

    "Đây rốt cuộc là ai, sao lại mạnh như vậy."

    "Đánh bại gần hết Thất Thánh bang, lại còn dưới đòn tấn công của Võ si tiền bồi, mà kiên trì được lâu như vậy, đúng là yêu nghiệt. Ta đánh cược thực lực của hắn, tuyệt đối không chỉ là Thần Vũ cảnh tầng hai mà chúng ta nhìn thấy."

    Hơn triệu người nghị luận ầm ĩ. Hôm nay, Long Thần chắc chắn sẽ nổi tiếng. Đến lúc đó, đoán chừng trong Thánh Vũ cung không ai không biết hắn.

    Lúc này, Long Thần liên tục thua, Nhưng dựa vào ý chí, hắn vẫn có thể chịu được.

    Cuối cùng hắn sẽ thua Nam Cung Liệt. Đây là điều chắc chắn. Long Thần đoán Nam Cung Liệt ít nhất cũng là Thần Vũ cảnh tầng tám. Thậm chí là cường giả siêu cấp Thần Vũ cảnh tầng chín.

    Đó là một trực giác.

    Dựa theo đạo lý, thì không có lý do gì một cường giả như vậy sẽ bị phái đến đây. Chẳng những là Võ si, còn có Tửu Si kia nữa. Điều này hơi kỳ lạ. Long Thần cảm thấy hai người này rất mạnh, mạnh đến nỗi không nên xuất hiện ở Chân Vũ Đế Cung. Còn tại sao họ lại xuất hiện ở đây, thì đó chính là bí mật của họ.

    Tu vi võ đạo của Nam Cung Liệt, giúp Long Thần rất nhiều. Trong phương thức đối chiến vô cùng kiên cường này. Long Thần đã yên lặng mở ra Chân Vũ Đế Phách, hấp thu tất cả của Nam Cung Liệt. Hắn lo lắng đối phương sẽ phát hiện Chân Vũ Đế Phách, nên mở ra cẩn thận từng li từng tí.

    Mặc dù như vậy, sự giúp đỡ trên phương diện võ đạo của đối phương dành cho hắn, quả thật là quá lớn.

    Vô số lần mạo hiểm tránh thoát đòn tấn công của đối phương. Phương diện lĩnh ngộ võ đạo của Long Thần, bỗng nhiên tăng mạnh, tiến về phía Thần Vũ cảnh tầng hai viên mãn, chỉ có viên mãn, thì mới có cơ hội đột phá đến tầng ba, Thiên Nhân cảnh.

    Khi Long Thần mở ra Chân Vũ Đế Phách, thì hắn tiến vào một trạng thái chiến đấu huyền diệu. Trong trạng thái này, hắn cảm thấy hầu như mình không cần suy nghĩ, cũng có thể làm ra phản ứng chính xác nhất. Tránh thoát hoặc ngăn cản đòn tấn công của đối phương, rồi tấn công đối phương một đòn kinh khủng.

    Sức mạnh mỗi một quyền của Long Thần, cũng không yếu hơn Nam Cung Liệt.

    "Hít hà."

    Nam Cung Liệt đã hưng phấn đến đỉnh điểm. Ánh mắt đỏ như máu, phát ra từng tiếng gào thét. Lão áp chế sức mạnh của mình cho bằng Long Thần, bằng không thì Long Thần đã bị xử lý.

    “Rốt cuộc cũng phải quyết thắng thua rồi." ​
     
    inthenight thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Huyết Chiến Thần
    Tác giả: Phong Thanh Dương
    Chương 1153: Đế tinh

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan

    Mọi người vô cùng mong đợi.

    Đương nhiên, Long Thần không thể nào đánh bại được Nam Cung Liệt, lúc này Long Thần chỉ có thể coi như là đang kéo dài hơi tàn mà thôi.

    “Răng rắc” một tiếng, trong quá trình liều mạng đối đầu với đối phương, xương tay của Long Thần bị bẻ gãy, Nam Cung Liệt nắm lấy cơ hội này tiếp tục công kích càng mãnh liệt hơn, cũng có lúc đã gần như dồn Long Thần vào tuyệt lộ.

    “Ha ha, tiểu tử, cách suy nghĩ của ngươi đúng là tốt, sức mạnh cũng rất khá, đánh với ta một thời gian lâu như vậy, chỉ cần ngươi có thể chống đỡ tiếp một phút, ta lập tức đưa ngươi vào Chân Vũ Đế Cung.”

    Nam Cung Liệt vừa nói xong câu này, bất thình lình một trận kình phong xuất hiện trước mắt hắn, Tửu si Hàn Vẫn Tinh mặc trường bào xanh lam, người đầy mùi rượu bỗng nhiên chặn trước mặt hắn, không nói nhiều lời mà đưa tay kéo Long Thần lại, lôi hắn đi về hướng sứ giả Chân Vũ. Sau chớp mắt đã đến nơi, Hàn Vẫn Tinh ợ một cái đầy thỏa mãn, rồi ném Long Thần cho một người đàn ông mặc trường bào màu bích lục trước mặt, nói: “Nghe này, tên tiểu tử này thuộc về Tà Long điện của các ngươi, không phải các ngươi còn chưa rời đi sao, vậy thì lại thu thêm một tên đi.”

    Người đàn ông mặc trường bào màu bích lục lập tức vội vã gật đầu, trận chiến đấu vừa rồi của Long Thần đã lọt vào mắt hắn, trong lòng kinh ngạc vô cùng, cho dù hai vị tiền bối không nói, hắn cũng sẽ trực tiếp đi mời Long Thần. Lúc này, hắn vội vàng đỡ lấy Long Thần, có thể thấy được người đàn ông này là người đứng đầu của hơn trăm sứ giả Chân Vũ xung quanh đây.

    Đầu Long Thần chóng mặt một hồi, còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, hành động của Hàn Vẫn Tinh khiến cho hắn cảm thấy có hơi kỳ lạ. Cái tên này sau khi đưa Long Thần đi xong, lại tìm một chỗ nằm vật xuống, dốc vò rượu trong tay, từng ngụm từng ngụm rượu thơm ngọt đầy kích thích lập tức đổ vào trong miệng hắn. Còn Nam Cung Liệt thì hùng hùng hổ hổ, cả mặt ủ rũ.

    “Giải tán hết đi cho ta, trong vòng mười giây, các người ai còn ở trong quảng trường Thánh Vũ này, ta lập tức giữ các ngươi lại chỗ này đánh với ta ba ngày ba đêm.”

    Nam Cung Liệt hùng hùng hổ hổ nói về phía hơn trăm vạn người đang vây xem, mọi người cũng mơ hồ mãi, thế nhưng nghe thấy lời nói của Nam Cung Liệt tức khắc trong lòng sợ hết hồn, tranh nhau chen lấn, mọi người vội vã rời đi, mãi đến khi trước mắt Nam Cung Liệt trở nên trống trải. Bọn họ biết rằng, sau này xem ra cũng không còn cơ hội nhìn thấy nhân vật Long Thần truyền kỳ này, bởi vì hắn vừa mới tới một ngày mà đã thành công đạt được cơ hội tiến vào Chân Vũ Đế Cung, vậy mà người khác tốn hơn trăm năm còn chưa đạt được cơ hội này.

    Hành động của Hàn Vẫn Tinh Nam Cung Liệt cũng không hiểu được, hắn đi tới trước mặt Hàn Vẫn Tinh, hai người nói nhỏ vài câu câu, không ai nghe được bọn họ đang nói cái gì. Lúc đang nói chuyện, Nam Cung Liệt quay đầu lại nhìn Long Thần một chút, trong mắt chợt vụt qua một chút vẻ nghi hoặc, sau đó lại tiếp tục nói chuyện với Hàn Vẫn Tinh.

    Long Thần cũng không rõ nguyên nhân, những vẫn còn may là cuối cùng cũng coi như hoàn thành mục tiêu, hắn không cần chờ mười ngày nữa đã có thể lập tức tiến vào Chân Vũ Đế Cung một cách kiêu ngạo.

    Ba nghìn đại điện, cường giả nhiều vô kể, hơn trăm vạn đệ tử Chân Vũ Đế Cung đang chờ hắn tới chinh phạt.

    “Ta là Liễu Thanh Phong, là người dẫn đội trong số sứ giả Chân Vũ tới thu nhận đệ tử mới của Tà Long điện, chúc mừng ngươi đã đạt được tiêu chuẩn của Tà Long điện để tiến vào bên trong ba nghìn đại điện của chúng ta, trở thành đệ tử của Tà Long điện, tên của ngươi là…”

    Người đàn ông đỡ lấy Long Thần kia không quá uy nghiêm, có chút bình dị gần gũi, lúc này hắn tò mò nhìn Long Thần, trong ánh mắt có một chút ánh nhìn kính nể, chậm rãi nói.

    “Ta là Long Thần.” Long Thần giới thiệu đơn giản một chút về mình, nhìn một vòng xung quanh, những đệ tử lần này cùng hắn tiến vào Chân Vũ Đế Cung đều ở bên cạnh dùng một ánh mắt kính nể nhìn hắn, còn những sứ giả Chân Vũ khác trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc. Nhân vật Long Thần này, cho dù vào một trong số ba nghìn đại điện cũng có thể nhanh chóng quật khởi, xem chừng nếu câu chuyện của hắn truyền ra ngoài, những trưởng lão kia xem ra sẽ chen chúc đến thu đồ đệ đi.

    Đối với biểu hiện đúng mực của Long Thần, Liễu Thanh Phong vô cùng hài lòng, hắn cười cười vỗ vai Long Thần, nói: “Hoan nghênh ngươi đến Tà Long điện, trở thành một thành viên mới của chúng ta. Tà Long điện chính là một trong ba nghìn đại điện, tổng cộng có ba vạn tám nghìn đệ tử, chờ đến “Đế Tinh” ngươi sẽ có thể trông thấy sự hùng vĩ của Tà Long điện rồi.”

    “Đế Tinh” này chắc hẳn chính là chỗ Chân Vũ Đế Cung thực sự rồi.

    Long Thần gật đầu, nói: “Rất hân hạnh có thể gia nhập vào Tà Long điện.”

    Bước vào Chân Vũ Đế Cung, đầu tiên chính là phải gia nhập một điện trong số ba nghìn đại điện. Lần này Tà Long điện thu nhận đệ tử mới, Long Thần không có cách nào để lựa chọn, từ trong miệng Liễu Thanh Phong, Tà Long điện có lẽ là một đại điện khá tốt đây, chí ít bên trong danh tự có một chữ “Long”.

    Long Thần để lại cho Liễu Thanh Phong một ấn tượng rất tốt, không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, trả lời thì hờ hững, rồi đến khi hắn chiến đấu lại bình tĩnh như vậy, tồn tại một loại ý chí trưởng thành vượt qua tuổi tác. Một người trẻ tuổi như vậy mà bồi dưỡng lên thì có khả năng sẽ trở thành chiêu bài của Tà Long điện.

    Sức mạnh của Long Thần bây giờ, đến chỗ nào cũng là một chiếc bánh thơm.

    Sức mạnh của Liễu Thanh Phong là cảnh giới Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, cùng một đẳng cấp với Tô Dương, bây giờ trong mắt Long Thần không tính là mạnh, nhưng ít ra ngoại trừ Võ si và Tửu si, võ giả mạnh nhất nơi này nếu như ở U Minh phủ khẳng định sẽ tiếng tăm lẫy lừng, nhưng hiển nhiên ở bên trong Chân Vũ Đế Cung thì chỉ là một nhân vật nhỏ trong một trong số ba nghìn đại điện mà thôi.

    Thật sự đến được Chân Vũ Đế Cung, nơi đó mới có đầy cường giả.

    “Vốn dĩ chúng ta đã chuẩn bị mang đệ tử rời đi, không ngờ tới ngươi lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, bây giờ chuyện đã kết thúc, chúng ta cũng nên trở về Đế Tinh để tránh trì hoãn hành trình.” Liễu Thanh Phong cười cười, chào hỏi những người khác rồi lại giải thích một lần cho Long Thần.

    “Được.” Long Thần gật gật đầu, rồi cùng với những người trẻ tuổi khác mới gia nhập Chân Vũ Đế Cung tuân theo sự sắp xếp của các sứ giả Chân Vũ. Vì biểu hiện nổi bật của Long Thần, những người trẻ tuổi khác cũng không hề ghét hắn, ngược lại lại rất kính nể và tôn trọng, lúc này đã có mấy người trò chuyện với Long Thần, trong đó bao gồm cả mấy người Chung Ý và Giản Linh lúc trước.

    Trên người Long Thần không hề có thái độ vênh váo khinh người mà lại rất dễ gần, rất nhanh đã cùng nói chuyện với những người trẻ tuổi sau này sẽ cùng tu luyện ở một nơi.

    “Ta đến Thánh Vũ Cung đã một năm, một năm này xem như là cơn ác mộng của cuộc đời ta đi, liều mạng tu luyện, cuối cùng đến ngày hôm nay đã hoàn thành sức mạnh mạnh mẽ nhất cuộc đời ta, bước chân vào Thánh địa võ học đỉnh cao của đại lục Long Tế. Ngươi thì lại tốt, mới một ngày đã vào rồi, hơn nữa còn uy phong như vậy.” Một người đàn ông trong đó cười khổ nói.

    “Đó là do hắn có sức mạnh, nếu như là ngươi, dám đối chiến với Võ si tiền bối lâu như vậy sao.”

    Nhớ tới Nam Cung Liệt, mỗi người sởn cả tóc gáy.

    Long Thần hiểu ý nở một nụ cười, trong lòng hắn cảnh giác, nhìn về phía Nam Cung Liệt và Hàn Vẫn Tinh, lúc này hai người đó vậy mà cũng đang nhìn mình. Trong mắt có một loại cảm xúc không tên, Long Thần ngây ra, thầm nói: “Biểu hiện sau này của bọn họ rất lỳ lạ, chẳng lẽ Chân Vũ Đế phách của ta đã bị phát hiện, đây cũng là đồ của Chân Vũ Đế Cung, nhưng nếu như đã phát hiện rồi tại sao bọn họ không mau tranh thủ thời gian cướp đoạt.”

    Khi Long Thần còn đang đủ loại suy nghĩ không thể lý giải được, Nam Cung Liệt kia bỗng nhiên nói: “Liễu Thanh Phong, bảo điện chủ của các ngươi chăm sóc thật tốt vị tiểu huynh đệ này, nếu như không bồi dưỡng tốt, Nam Cung Liệt ta đây sẽ lập tức tới nhà hắn tóm về.”

    Trong lòng Liễu Thanh Phong đổ mồ hôi, lập tức vội vàng gật đầu, trong lòng hắn đoán rằng nhất định biểu hiện nổi bật của Long Thần đã khiến cho Nam Cung Liệt thích thú, mới có thể nói ra lời như vậy. Vị lão tổ tông đến từ nơi trung tâm nhất của Chân Vũ Đế Cung này, cho dù là điện chủ Tà Long điện cũng không dám tùy tiện trêu chọc.

    Trong lòng Long Thần càng nghi ngờ hơn.

    Chân Vũ Đế Cung là nơi thích hợp nhất mà Linh Hi lựa chọn vì Long Thần, Long Thần không thể vì chút chuyện này mà bỏ dở nửa chừng, hơn nữa dường như đối phương không hề có ác ý. Nghĩ tới đây, Long Thần lập tức dứt bỏ chuyện này ra khỏi đầu, mà chuyên tâm vào chuyện của Chân Vũ Đế Cung.

    Đi theo bước chân đám người Liễu Thanh Phong, một đám người mới Long Thần tò mò nhìn xung quanh. Đầu tiên bọn họ đi vào khu vực cấm của Thánh Vũ Cung, đây là một tòa đại điện trống trải, bên trong tòa đại điện, ước chừng tiến lên phía trước khoảng hơn mười dặm, Liễu Thanh Phong quay đầu lại nhìn mọi người, nói: “Con đường thông tới Đế Tinh, Thông Thiên Võ Đạo đã ở ngay trước mắt, Đế Tinh chắc chắn là giấc mơ cả đời của rất nhiều người các ngươi đi, đã như vậy, vậy hãy đi theo ta.”

    Ở trước mắt Liễu Thanh Phong xuất hiện một cánh cổng lớn màu xanh lam đầy ánh sao lấp lánh giống như là bảo thạch vậy, trên hai cánh cửa lớn, bên trên xuất hiện một dòng võ tự giống như đúc từ vàng lỏng, mà vào lúc này võ tự từ từ bị chia ra làm hai nửa, cánh cửa lớn màu xanh lam ầm ầm mở ra.

    Ánh sao sáng lấp lánh ập vào mặt, ánh sáng khiến Long Thần vội vã nhắm mắt lại.

    Khiến cho Long Thần cảm nhận sâu sắc nhất đó chính là, Đế linh khí này dường như hóa thành thể lỏng, xoay quanh trong không trung. Đế linh khí phả vào mặt vô cùng đậm đặc, nếu so với bên ngoài thì đậm hơn gấp trăm lần, đây là nơi mà Long Thần thấy Đế linh khí dày đặc nhất, lại khủng bố như vậy. Ở nơi này, cho dù là bất cứ một người của trấn Bạch Dương trong lãnh thổ Vạn Quốc mà tới nơi này xem chừng sẽ có thể tu luyện tới Tam đại võ cảnh đi.

    Có lúc, môi trường mới là nguyên nhân tạo thành sự chênh lệch lớn nhất.

    Người trong lãnh thổ Vạn Quốc cũng không phải là không có thiên phú về võ đạo lắm, mà là do môi trường ở vị trí của bọn họ thật sự là quá tệ.

    Sau khi Long Thần đã thích ứng với ánh sao, hắn trợn to hai mắt mới có thể thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt, còn những người bên cạnh kinh ngạc thốt lên một tiếng ca ngợi, bọn họ đều là lần đầu tiên trông thấy Chân Vũ Đế Cung thực sự, trên thực tế, cái mà bọn họ thấy chỉ là Thông Thiên Võ Đạo.

    Thông Thiên Võ Đạo là con đường thông tới Đế Tinh.

    Còn những cánh cửa lớn chính là lối vào Thông Thiên Võ Đạo, ngẩng đầu nhìn ra xa, chỗ Long Thần xuất hiện một con đường hoàn toàn do Đế linh khí ở thể rắn tạo thành. Con đường này lơ lửng giữa hư không, thực ra bên dưới cũng phải phải là bóng tối vô tận mà là những tầng mây, nói là tầng mây, nhưng thực ra là Đế linh khí ở trạng thái lỏng tạo thành những đám mây.

    Thông Thiên Võ Đạo lấp lánh những ánh sao màu xanh lam và màu tím vô cùng tráng lệ, những tầng mây trên trời cũng không chỉ vỏn vẹn có màu trắng mà còn mang những màu sắc khác, giống như là cầu vồng.

    Bên trong vô số những áng mây, Thông Thiên Võ Đạo tỏa ra những ánh sao màu tím, thông tới một nơi sâu thẳm không biết tên. ​
     
    inthenight thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Huyết Chiến Thần
    Tác giả: Phong Thanh Dương
    Chương 1154: Tà long điện

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan

    “Đi hết Thông Thiên Vũ Đạo là các ngươi đã có thể tới được Đế Tinh rồi, thời gian không chờ một ai, nhanh lên đi.” Liễu Thanh Phong ra lệnh một tiếng, đội ngũ bắt đầu tăng tốc độ, đám người mới Long Thần xen lẫn trong nhóm người đi về phía Đế Tinh khuấy động lòng người ấy.

    Đế Tinh tràn đầy sắc màu mộng ảo.

    Đứng trên Thông Thiên Vũ Đạo, Long Thần có một loại cảm giác lâng lâng, Đế linh khí xung quanh thật sự quá đậm, hơi hơi hít thở đã có số lượng lớn Đế linh khí vọt vào trong cơ thể của bản thân, bản thân mới vừa rồi đánh nhau với Nam Cung Liệt, cơ thể hơi có chút tổn thương.

    Xuyên qua vô số tầng mây do Đế linh khí mỹ lệ luân phiên nhau tạo thành, nơi sâu nhất trong hư không này, Long Thần dường như thấy được một tinh cầu khổng lồ, chắc hẳn đây chính là Đế Tinh mà Liễu Thanh Phong đã nói tới. Đế Tinh này, Long Thần rất lâu trước đây đã từng thấy tại Tinh Ma Ngục của gia tộc Linh Vũ ở thành Nguyên Linh, nơi đó có một mảnh “Hư không” bên trong có những ngôi sao nhỏ bé, nhưng những ngôi sao này thật sự quá nhỏ. Còn ở trong bãi tha ma thái cổ, truyền thừa của Thất Diệu Tinh Quân cũng ở trên một tinh cầu, nhưng những ngôi sao cũng rất nhỏ, còn Đế Tinh trước mắt Long Thần quả thực quá to lớn.

    Đứng ở chỗ xa như vậy mà Long Thần đã cảm nhận được sự to lớn của nó, càng không cần phải nói đến lúc đến gần.

    Vào lúc này, Liễu Thanh Phong đang đứng bên cạnh Long Thần, trông mọi người nhìn thấy hình dáng của Đế Tinh với dáng vẻ đầy kinh ngạc, hắn cười nói: “Đế Tinh cực kỳ to lớn, các ngươi đừng tưởng rằng chúng ta đã cách Đế Tinh rất gần, vọng sơn bào tử mã (*), với tốc độ của chúng ta ít nhất cũng phải mười ngày nữa mới đến Đế Tinh, đến lúc đó các ngươi lập tức sẽ biết Đế Tinh lớn như thế nào. Vị trí của chúng ta bây giờ nếu như nhìn từ trên Đế Tinh giống như là ở bên trong đám mây trên trời vậy, mà tầng mây này hoàn toàn là do Đế linh khí tạo thành.

    (*) Vọng sơn bào tử mã: mắt thấy núi ngay trước mặt nhưng thực tế lại cách rất xa, có thể khiến con ngựa chạy đến mệt chết. Miêu tả việc nhìn thì dễ nhưng làm thì khó

    “Mức độ Đế linh khí dày đặc của Đế Tinh là nơi dày nhất toàn bộ đại lục Long Tế, ta tin rằng các ngươi đã cảm nhận được rồi. Thế giới tiểu Càn Khôn này gọi là “Chân Vũ Đế giới”, là trung tâm của cả Chân Vũ Đế vực, nắm trong tay toàn bộ Chân Vũ Đế vực. Đế Tinh rốt cuộc lớn tới mức nào, nếu trải diện tích của Đế Tinh ra xem chừng cũng phải chiếm nửa kích thước Đông Hoàng vực đi. Một nửa Đông Hoàng vực tổng cộng hơn năm mươi phủ, bao gồm hơn mười tỷ nhân khẩu, mà nhân khẩu của Đế Tinh cũng chỉ là một tỷ, tổng cộng Đế Tinh chia là hơn ba nghìn khu vực, cũng chính là vị trí ba nghìn đại điện.”

    Long Thần là từ Đông Hoàng vực đến đây, hắn càng rõ chuyện một nửa Đông Hoàng vực rốt cuộc lớn đến mức nào. Đế Tinh giống như một thế giới độc lập, Chân Vũ Đế giới cũng đã to đến như vậy, có thể tưởng tượng rằng ba khu vực Cửu giới, ngoài Cửu giới ra thì rốt cuộc to lớn đến mức nào.

    Vừa tiến lên, mọi người vừa nghe Liễu Thanh Phong giải thích về Đế Tinh, Liễu Thanh Phong rất quan tâm đối với Long Thần, nói những điều này đều là đứng bên cạnh Long Thần nói.

    Trong nhận thức của Long Thần, Đế Tinh dần dần đã có hình dạng, một tinh cầu khổng lồ tổng cộng chia thành ba nghìn khu vực, mỗi khu vực có một đại điện, sự trao đổi diễn ra thường xuyên bên trong ba nghìn đại điện, vì vậy dòng người của toàn bộ Đế Tinh vô cùng nhanh, người của Chân Vũ Đế Cung giống như là sinh sống bên trong một tiểu thế giới vậy.

    Một tinh cầu, một tông phái, đó chính là Chân Vũ Đế Cung.

    Nhưng, chỉ có ba nghìn khu vực sao, Long Thần lại biết rằng, so sánh với trung tâm của Chân Vũ Đế Cung thực sự mà nói, tuy rằng nhân số bên trong ba nghìn đại điện là cốt lõi của Chân Vũ Đế Cung, thế nhưng không tính là gì cả, siêu cấp cường giả và siêu cấp thiên tài thật sự là ở bên trong trung tâm kia.

    “Nói thật, Tà Long Điện của chúng ta ở trong ba nghìn đại điện cũng không tính là mạnh, nhưng cũng không tính là yếu. Cường giả bên trong ba nghìn đại điện, bên trong mỗi điện cũng gần như tương đương với trong Đông Hoàng vực và Tây Hoàng vực. Sức mạnh của Đông Hoàng Cung, mà sức mạnh của nhược giả trong ba nghìn đại điện cũng vượt qua một nửa phủ thành. Trong số các ngươi có những người từ Tây Hoàng vực đến đây cơ bản đã hiểu rõ sự so sánh sức mạnh rồi, thực tế đối với những người Đế Cung chúng ta mà nói, Tây Hoàng vực đó chính là nông thôn.” Nói tới mấy điều này, trên khuôn mặt Liễu Thanh Phong thoáng vẻ tự hào.

    “Chí cường giả trong ba nghìn đại điện, thậm chí có sức mạnh như vậy của Đông Hoàng Cung…” Nghe vậy, Long Thần vẫn rất kinh ngạc, phải biết rằng ba nghìn đại điện tổng cộng có ba nghìn tòa, hơn nữa còn chưa phải là trung tâm thật sự của Chân Vũ Đế Cung.

    Nhìn thấy vẻ mặt chấn động của đám người mới trong mắt, Liễu Thanh Phong có chút đắc ý.

    “Tà Long Điện của chúng ta tổng cộng có hơn ba vạn người, trong đó điện chủ Tà Long Điện cũng là võ giả tiếng tăm lẫy lừng bên trong Đế Cung. Bên dưới điện chủ, bao gồm có mười vị phó điện chủ, sức mạnh của mỗi vị phó điện chủ cũng khá mạnh mẽ. Tiếp theo đó còn có một trăm vị trưởng lão và một trăm vị đường chủ, sức mạnh tổng thể của trưởng lão so với đường chủ mạnh hơn một chút, bất kể là trưởng lão hay là đường chủ, ít nhất đều là Thần Vũ cảnh tầng năm.”

    Liễu Thanh Phong nói tới đây thì chuyển chủ đề, nói: “Nói đến trưởng lão và đường chủ, các ngươi phải cẩn thận lắng nghe, chuyện tiếp theo mà ta muốn nói có liên quan khá lớn với các ngươi. Tà Long Điện tổng cộng chia thành một trăm đường, mỗi đường thống lĩnh tầm ba trăm đệ tử, người bình thường trong số các ngươi đều gia nhập vào trong các đường này. Mỗi đường đều có đường chủ dẫn dắt các ngươi, các ngươi và đường chủ là quan hệ trên – dưới lệ thuộc, đường chủ không được phép thu nhận đệ tử.”

    “Vậy ai có thể thu nhận đệ tử, lẽ nào là đệ tử của Đế Cung, cũng không phải dựa vào sự tương xứng giữa sư huynh và sư đệ sao.” Một võ giả trong số đám người mới hỏi.

    Liễu Thanh Phong cười nói: “Đường chủ không thể nhận, thế nhưng trưởng lão thì có thể. Bên trong Đế Cung, mỗi trưởng lão đều độc lập, nói ví dụ như một trăm trưởng lão của Tà Long Điện ta, căn cứ vào giới hạn của sức mạnh có thể thu nhận từ một đến mười đệ tử không giống nhau. Trưởng lão thu nhận đệ tử hoàn toàn dựa vào ý nguyện cá nhân, vì vậy nếu như các ngươi biểu hiện vượt trội, được một trong số các trưởng lão coi trọng sẽ trở thành đệ tử chân truyền, tiền đồ sẽ càng vô lượng. Bình thường mà nói, đãi ngộ của đệ tử chân truyền sẽ tốt hơn so với đệ tử bình thường, dù sao đường chủ có tới ba trăm thuộc hạ mà trưởng lão chỉ có chưa tới mười đệ tử. Chờ đến Tà Long Điện rồi, các ngươi phải cố gắng thể hiện bản thân, khiến trưởng lão coi trọng, con đường sau này sẽ dễ đi hơn một chút.”

    Bên trong ba nghìn đại điện, những điện khác xem ra cũng được bố trí như vậy, một điện chủ, mấy phó điện chủ, còn có trưởng lão và đường chủ dường như đẳng cấp ngang nhau, đường chủ và đệ tử là lệ thuộc trên – dưới mà trưởng lão và đệ tử là quan hệ thầy – trò. Địa vị của đệ tử chân truyền tốt hơn hẳn so với đệ tử bình thường, đặc biệt là đệ tử chân truyền của võ giả cấp bậc cao.

    “Vậy thân phận của ngươi ở Tà Long Điện là gì.” Chờ Liễu Thanh Phong nói xong, Long Thần bỗng nhiên đưa ra câu hỏi, hắn cảm thấy hứng thú đối với chuyện này. Sức mạnh của Liễu Thanh Phong không tính là mạnh, vẫn chưa tới cấp bậc trưởng lão và đường chủ.

    Nói đến vấn đề này, Liễu Thanh Phong hơi lúng túng nói: “Không dối gì các ngươi, ta là đệ tử chân truyền của điện chủ Tà Long Điện, nhưng lại là một kẻ thất vọng nhất trong số đó. Thời gian ta đi theo sư tôn của ta coi như là dài nhất đi, nhưng thành tựu lại là thấp nhất, vì vậy cũng chỉ có thể làm loại chuyện nhỏ như dẫn các ngươi vào Tà Long Điện này.”

    Liễu Thanh Phong đến chuyện này cũng nói ra, đã không lo lắng sẽ bị những người khác cười nhạo, mọi người không chỉ không cười nhạo mà trái lại đối với thân phận của Liễu Thanh Phong lại vô cùng ước ao. Hơn nữa, trong mắt mọi người, sức mạnh Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn của hắn cũng không tính là kém, ít ra tuổi tác của Liễu Thanh Phong còn chưa bằng một nửa Tô Mặc.

    Tô Mặc ở U Minh phủ cũng xem như là một thiên tài.

    “Nói cách khác, điện chủ và phó điện chủ có thể thu nhận đệ tử rồi.” Long Thần sáng tỏ. Vì một câu chăm sóc trước đây của Nam Cung Liệt, đến Tà Long Điện Liễu Thanh nhất định sẽ giới thiệu biểu hiện của Long Thần, dựa vào biểu hiện của Long Thần, chắc chắn sẽ có rất nhiều trưởng bối tranh nhau cướp tên thiên tài này.

    Liễu Thanh Phong cười nói: “Đó là đương nhiên, không nói gạt ngươi đâu, nếu như biểu hiện của ngươi ở Thánh Vũ Cung được bọn họ biết rồi, chỉ cần phó điện chủ ở đây e rằng đều sẽ thu ngươi làm đệ tử rồi, còn sư tôn ta xem chừng cũng có khả năng, đáng tiếc là mấy ngày gần đây hắn không ở Tà Long Điện. Tại Tà Long Điện, giữa những đệ tử thế hệ trẻ, có thể kiếm được vinh quang cho Tà Long Điện chủ yếu chính là đệ tử của điện chủ và phó điện chủ. Bên trong Tà Long Điện của chúng ta, đã có nhân vật tuổi còn trẻ mà đã là Thần Vũ cảnh tầng sáu, đó chính là nhị sư đệ của ta, mấy vị sư huynh sư đệ khác của ta cũng vô cùng nghịch thiên, ngoài ra đệ tử đứng đầu của mấy vị phó điện chủ tu vi cũng rất khủng bố, ta vĩnh viễn không bì kịp được.”

    “Thần Vũ cảnh tầng sáu.” Con mắt Long Thần híp lại, Chân Vũ Đế Cung quả nhiên là Thánh địa của cường giả, đến một Tà Long Điện nho nhỏ dường như đều có cường giả có thể so sánh với Sở Thiên Ca. Hiện tại Long Thần không phải là đối thủ của Sở Thiên Ca, hắn nhiều nhất có thể đối phó được cũng chính là võ giả Thần Vũ cảnh tầng năm, loại cấp bậc vừa vượt qua Phệ Hỏa Kiếp mà thôi.

    Nói cách khác, bên trong Tà Long Điện, có không ít đệ tử trẻ tuổi có tu vi trên Long Thần.

    Long Thần thu lại sự nôn nóng trong lòng của bản thân, âm thầm chém giết mới là phong cách của hắn, mục tiêu của Long Thần không phải là một Tà Long Điện nho nhỏ mà là chinh chiến ba nghìn đại điện, rồi xông vào trung tâm thần bí kia.

    Nơi đó mới thật sự là cái nôi của cường giả.

    Khi cùng Liễu Thanh Phong tiếp tục trò chuyện, Long Thần hiểu biết thêm rất nhiều thứ về ba nghìn đại điện. Cất bước bên trong những tầng mây vô tận này có một loại cảm giác hạ phàm rất kỳ diệu, ở trong mắt bọn họ, phía trước tiên khí vờn quanh, tiên hạc bay lượn, nhất định là Đế Tinh giống như tiên cảnh bên trong truyền thuyết, xuất hiện trước mắt bọn họ.

    Đây là một thế giới mới tồn tại trong thần thoại, còn cách rất xa Long Thần đã ngửi thấy mùi thơm mát của cây cỏ, nghe được âm thanh của thác nước, nhìn thấy những đám mây di chuyển tầng tầng lớp lớp bên trên Đế Tinh, những con sóng ánh sáng nổi lên, không ngừng gợn sóng, một thế giới trong tiên cảnh hiện ra trước mắt Long Thần.

    Giống như Liễu Thanh Phong đã nói vậy, càng đến gần hắn lại càng cảm giác được sự vĩ đại của Đế Tinh. Dọc theo Thông Thiên Vũ Đạo giống như phỉ thúy màu xanh lam, khoảng cách tới Đế Tinh chỉ còn một đoạn ngắn, Long Thần cũng cảm thấy được một lực hấp dẫn mạnh mẽ tác dụng lên cơ thể mình.

    Mỗi người đều đang kiên trì.

    “Không cần chống lại, hãy để cho ngôi nhà của chúng ta thu hút chúng ta vào trong lồng ngực của nó đi.” Liễu Thanh Phong cười lớn, sau khi hắn từ bỏ sự chống cự, đột nhiên để cho thân thể được Đế Tinh hút đi. Mọi người học theo răm rắp, trong chớp mắt, tốc độ của mọi người tăng lên vô số, tinh cầu khổng lồ nhanh chóng phóng to trước mắt bọn họ, mãi đến tận khi biến thành một thế giới rộng lớn như đại lục Long Tế vậy. ​
     
    inthenight thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)