HOT  FULL  FREE Linh Vũ Thiên Hạ - Vũ Phong

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Linh Vũ Thiên Hạ
    Tác giả: Vũ Phong
    Chương 3984 Một kích cuối cùng.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương 3984 Một kích cuối cùng.

    - Ta muốn xem, ngươi đã nỏ mạnh hết đà có thể chèo chống bao lâu?

    Hoàng Lạc Nhan quát một tiếng, hai cánh khổng lồ vẫy mạnh, sinh tử nghiệp hỏa thiêu đốt thân thể khổng lồ, phóng thích nhiệt độ hủy diệt cực cao.

    - Lục Thiếu Du còn không đầu hàng, chống đỡ tới chết cũng không chiếm được chỗ tốt gì đâu!

    Lục Thiếu Du uể oải ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng vào Hoàng Lạc Nhan, đại hồn anh xuất hiện trước mặt hắn.

    Hô.

    Khi đại hồn anh xuất hiện, lập tức dùng đại hồn anh làm trung tâm, sát khí ngập trời bao phủ hư không, không gian chung quanh gió nổi mây phun, sát khí khủng bố phóng thích ra ngoài, khí huyết sát làm nhiều người sợ hãi.

    - Linh hồn phân thân này quá quỷ dị!

    Nhìn thấy linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, rất nhiều người ngạc nhiên, linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du tỏa ra khí huyết sát làm nhiều người ngạc nhiên.

    Đại hồn anh vừa ra, bản thể Lục Thiếu Du nhanh chóng rút lui ra phía sau, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, quanh người hắn sinh ra chấn động quỷ dị, khí tức bá đạo cổ xưa tràn ra.

    Trong hư không chung quanh, năng lượng thiên địa quấn quanh các nơi.

    - Linh hồn phân thân cũng dám ra đây, muốn chết.

    Hoàng Lạc Nhan quát lớn, lập tức lao thẳng tới phía trước, thân ảnh bao phủ trong hỏa diễm nhiệt độ cao lao thẳng vào Lục Thiếu Du.

    - Lục Thiếu Du muốn dùng linh hồn phân thân chèo chống sao?

    Ánh mắt người toàn trường lúc này nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du còn không đầu hàng, chỉ dựa và linh hồn phân thân, sợ rằng không thể chống lại Hoàng Lạc Nhan đã triệu hồi sinh tử nghiệp hỏa.

    Sưu sưu sưu sưu...

    Vào lúc này đại hồn anh phân thân ra rất nhiều thân ảnh khác nhau.

    Tổng cộng bảy mươi hai thân ảnh giống đại hồn anh như đúc, khí huyết sát bạo phát ngập trời, linh hồn lực chấn động làm không gian run rẩy.

    Nhiều linh hồn thân ảnh xuất hiện, người trong đây vô cùng ngạc nhiên, bọn họ không thể tưởng tượng nổi.

    Lục Thiếu Du có nhiều linh hồn thân ảnh xuất hiện, Hoàng Lạc Nhan cũng ngây ngốc trong thời gian ngắn, lập tức hàn ý trong mắt bộc phát, càng động sát ý, thân thể khổng lồ vỗ cánh mang theo sinh tử nghiệp hỏa quét qua các linh hồn thân ảnh của Lục Thiếu Du.

    - Toái hồn Sư Tử Hống!

    - Thiên Linh Hồn Nhãn!

    - Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ!

    ...

    Đại hồn anh không ngừng phát động các công kích linh hồn nhắm vào thân thể to lớn của Hoàng Lạc Nhan.

    Đại hồn anh bộc phát linh hồn công kích khủng bố, trong chốc lát hội tụ thành linh hồn phong bạo vô cùng đáng sợ.

    Ầm ầm!

    Hư không phong vân chấn động, năng lượng linh hồn hủy diệt làm không gian sụp đổ, thỉnh thoảng vết nứt không gian hiện ra, khí tức hủy diệt quét qua tất cả mọi thứ.

    Cùng một thời gian, Lục Thiếu Du ngưng kết các thủ ấn, Hỗn Độn Âm Dương Quyết hoạt động, hư không run rẩy một cách từ từ, hắn nhanh chóng cắn nuốt năng lượng thiên địa chung quanh, thân ảnh và hư không tương liên với nhau.

    Thân ảnh Lục Thiếu Du vốn suy yếu tới tận cùng, chỉ trong nháy mắt đã bắt đầu khôi phục như cũ.

    Trong hư không này, năng lượng thiên địa thụ động chậm chạp, lúc này chúng bị Lục Thiếu Du dẫn dắt nhanh chóng.

    Thân ảnh Lục Thiếu Du không ngừng tương liên với hư không, hắn nhét năng lượng thiên địa vào trong cơ thể.

    Năng lượng thiên địa có liên hệ với Lục Thiếu Du, chúng chen chúc bổ sung năng lượng cho hắn.

    Ầm ầm.

    Hư không hơn mười đạo công kích đánh ra, tiếng nổ tung vang lên thật lớn, khí huyết sát quét qua các nơi, linh hồn lực mang theo sát khí ngập trời.

    Sát khí và linh hồn công kích khủng bố, đối với bất luận kẻ nào cũng có hiệu quả chấn nhiếp và uy hiếp thật lớn.

    - Linh hồn phân thân ngăn cản ta, thuần túy là muốn chết.

    Hoàng Lạc Nhan quát một tiếng, nàng vỗ cánh thật nhanh, sinh tử nghiệp hỏa từ hai cánh bay thẳng tới các linh hồn thân ảnh, lan tới bốn phân thân của đại hồn anh.

    Xoẹt.

    Sinh tử nghiệp hỏa quét qua, phân thân của đại hồn anh nhanh chóng tan biến thành hư không, hóa thành năng lượng âm hàn.

    - Chết đi.

    Sát ý của Hoàng Lạc Nhan nổi lên, sinh tử nghiệp hỏa dâng trào, ba phân thân của đại hồn anh lại tan biến.

    Hoàng Lạc Nhan vượt qua không gian, sinh tử nghiệp hỏa bao phủ nên dễ dàng tiêu diệt tất cả linh hồn thân ảnh, căn bản không thể ngăn cản Hoàng Lạc Nhan, cả phiến hư không này cũng bị liên lụy.

    Đại hồn anh đang cố gắng kéo dài thời gian cho bản thể Lục Thiếu Du.

    - Mau nhìn Lục Thiếu Du đang làm cái gì kia?

    Vào lúc này nhiều người biến sắc, ngẩng đầu nhìn ra xa xa, chỉ thấy trong hư không là Lục Thiếu Du vô cùng suy yếu, lúc này hắn tỏa ra hào quang chói mắt và bộc phát khí tức cổ xưa.

    Cả không gian run run, năng lượng thiên địa đang bị Lục Thiếu Du dẫn dắt, không gian đang bị hắn thôn phệ, toàn thân tương liên với hư không.

    - Không tốt, nguyên lực của ta đang bị thôn phệ.

    - Linh hồn lực của ta không bị khống chế, sắp bị cắn nuốt!

    - Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không gian không có năng lượng thiên địa.

    - Là Lục Thiếu Du gây ra, tất cả đều do Lục Thiếu Du gây ra.

    - Dường như Lục Thiếu Du đang thôn phệ năng lượng thiên địa.

    Hư không chung quanh và năng lượng thiên địa đang bị hấp thu, mọi người khiếp sợ nhìn Lục Thiếu Du, nhìn thân ảnh áo xanh biến hóa.

    Sinh cơ trong không gian này ảm đạm, trống không cằn cỗi, không khí trầm lặng.

    Ầm ầm.

    Cả Tương Hoàng Không Gian rung động, giờ phút này sâu trong bầu trời, nhật nguyệt tinh thần xoay tròn không ngớt, giống như đang bị thôn phệ, khí tức khủng bố bao phủ tương hoàng không gian, làm cho tất cả mọi người cảm thấy toàn thân phát lạnh, linh hồn run rẩy lo lắng.

    - Đây là thủ đoạn gì, thôn phệ tất cả năng lượng thiên địa cho mình sử dụng, Lục Thiếu Du này còn có thủ đoạn bá dạo như vậy sao?

    - Thủ đoạn này không phải người bình thường có thể làm ra!

    Có tông lão ngạc nhiên quan sát tất cả, lúc này tất cả ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, xu thế bá đạo vượt qua tưởng tượng này đã làm mọi người sợ hãi.

    - Khí thế thật đáng sợ, thủ đoạn thật khủng bố, rốt cuộc Lục Thiếu Du là người nơi nào?

    Một trưởng lão quan sát Lục Thiếu Du, giờ phút này hắn cảm nhận khí tức Lục Thiếu Du lan tỏa ra, các trưởng thượng đều cảm thấy từ mức độ nào đó, lực thôn phệ này còn đáng sợ hơn cả Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa, bá đạo không gì sánh bằng.

    Lúc này mọi người cảm thấy Lục Thiếu Du thôn phệ năng lượng thiên địa, tất cả trưởng thượng khó mà tin nổi, năng lượng trong Tương Hoàng Không Gian sớm muộn gì cũng bị cắn nuốt sạch sẽ.

    Đây chính là Tương Hoàng Không Gian, năng lượng thiên địa còn nồng đậm không bằng thế giới hỗn độn, nhưng nó lại mạnh hơn trung thiên thế giới nhiều, lúc này Lục Thiếu Du thôn phệ năng lượng tương đương không biết bao nhiêu tiểu thiên thế giới.

    - Tiểu tử, đây là át chủ bài cuối cùng của ngươi hay sao?

    Tam Kỳ lão nhân nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt rung rung, Lục Thiếu Du sử dụng thủ đoạn hắn chưa từng thấy qua, thủ đoạn này sinh ra khí tức khủng bố tới cực điểm, đủ để làm trưởng thượng rung động, cùng đệ ngũ kỳ lạ áo nghĩa giống như một tảng đá ném xuống mặt sông tĩnh lặng vậy.

    Xoẹt.

    Hoàng Lạc Nhan thúc dục Phượng Hoàng Sinh Tử Nghiệp Hỏa lúc này phá hủy hơn mười linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Linh Vũ Thiên Hạ
    Tác giả: Vũ Phong
    Chương 3985 Giết thoải mái không?

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương 3985 Giết thoải mái không?

    Bỗng nhiên Hoàng Lạc Nhan cảm giác hư không sinh ra biến hóa quỷ dị, không gian dần dần khô kiệt tĩnh mịch, cảm giác tĩnh mịch này ảnh hưởng tới uy năng và thực lực của nàng, ngay cả nguyên lực trong cơ thể cũng có cảm giác bị cắn nuốt.

    Bỗng nhiên Hoàng Lạc Nhan khiếp sợ, lập tức ngẩng đầu, phát hiện ngọn nguồn của tất cả là bản thể Lục Thiếu Du, chẳng biết tại sao, trong nội tâm sợ hãi.

    Lục Thiếu Du lơ lửng trên không trung, không hề có bất kỳ trì hoãn, cuối cùng ngưng kết thủ ấn, giờ phút này hắn thúc dục lá bài tẩy cuối cùng, chính là Bát Hoang Thiên Địa Quyết của sư phụ Bát Hoang Thánh Tôn Đế Phách Thiên.

    Bát Hoang Thiên Địa Quyết chỉ là nửa bộ dưới của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, cần Hỗn Độn Âm Dương Quyết mới có thể thúc dục, uy lực vô cùng bá đạo.

    Bát Hoang Thiên Địa Quyết dùng Hỗn Độn Âm Dương Quyết thôn phệ áo nghĩa hấp thu năng lượng thiên địa cho mình dùng, thi triển đến mức tận cùng có thể thôn phệ thế giới chi lực, hủy thiên diệt địa không nói chơi, cả hai hỗ trợ lẫn nhau.

    Lục Thiếu Du đạt được Bát Hoang Thiên Địa Quyết vẫn chưa bao giờ vận dụng, hắn xem nó là át chủ bài cuối cùng, vốn cho rằng cuối cùng đối phó Hoài Linh Ngọc, đến lúc này đối mặt với Hoàng Lạc Nhan triệu hồi Phượng Hoàng Sinh Tử Nghiệp Hỏa, hắn không thể không vận dụng.

    Đương nhiên sau khi tiêu hao không còn, Lục Thiếu Du trừ lá bài tẩy cuối cùng là Bát Hoang Thiên Địa Quyết này không còn cách nào khác, Bát Hoang Thiên Địa Quyết thôn phệ năng lượng thiên địa cho mình dùng, thủ đoạn công kích khác không còn tác dụng nữa.

    Bởi vậy Lục Thiếu Du lúc này đang điên cuồng thôn phệ năng lượng thiên địa.

    - Chết đi.

    Hoàng Lạc Nhan không dám chậm trễ, Lục Thiếu Du biến hóa làm nàng sợ hãi, Lục Thiếu Du quá mức quỷ dị, đủ loại thủ đoạn khủng bố làm nàng quyết định nhanh chóng giải quyết Lục Thiếu Du.

    Hoàng Lạc Nhan gia tốc vỗ cánh, sinh tử nghiệp hỏa thiêu đốt, nàng bỏ qua đại hồn anh, chỉ tập trung giải quyết bản thể Lục Thiếu Du.

    Lúc này tuyệt đối là một kích cuối cùng.

    Rầm rầm rầm!

    Sinh tử nghiệp hỏa nóng bỏng nhanh chóng phá hủy các linh hồn phân thân trên đường đi.

    Bành.

    Phượng Hoàng Sinh Tử Nghiệp Hỏa bao phủ cuối cùng hủy diệt linh hồn phân thân cuối cùng của đại hồn anh, bảy mươi hai đạo thân ảnh chỉ còn bản thể đại hồn anh, còn lại đều bị Hoàng Lạc Nhan phá hủy.

    Cô.

    Bản thể khổng lồ của Hoàng Lạc Nhan vỗ cánh bay lên cao, há mồm phun ra một ngụm sinh tử nghiệp hỏa, phun thẳng vào đại hồn anh, không gian ven đường bị hủy diệt, không còn thứ gì tồn tại.

    Xuy xuy.

    Trong nháy mắt đại hôn anh biến thành khí huyết sát, biến mất trước khi hỏa diễm bắn tới.

    - Ô?

    Nhìn thấy đại hồn anh tiêu tán, bản thể của Hoàng Lạc Nhan cả kinh kêu to, giống như có vẻ kinh ngạc.

    - Tiện tỳ, ngươi giết thoải mái không?

    Vào lúc này một tiếng nói đạm mạc quanh quẩn hư không, một đạo thân ảnh đứng giữa không gian.

    Đương nhiên đó là Lục Thiếu Du, trên đầu có nhật nguyệt tinh đang xoay tròn, thân thể tương liên với hư không, năng lượng thiên địa cả Tương Hoàng Không Gian bị cắn nuốt sạch sẽ.

    Năng lượng từ bên ngoài Vạn Thế liệp tràng xuyên thấu qua hư không rót tới nơi đây, bằng không Tương Hoàng Không Gian đã sớm biến thành tuyệt địa.

    Ầm ầm.

    Chỉ trong nháy mắt, hư không rung chuyển không ngớt, uy năng vô cùng vô tận thẩm thấu ra.

    Hoàng Lạc Nhan ngẩng đầu, mắt phượng trợn to, chẳng biết tại sao, vào lúc này nàng nhìn thấy Lục Thiếu Du, trong nội tâm lạnh giá khó hiểu, linh hồn chấn động không ngớt.

    - Lục Thiếu Du, ta cũng không tin ngươi không chết.

    Hoàng Lạc Nhan quát lớn, bản thể Phượng Hoàng khổng lồ bộc phát sinh tử nghiệp hỏa hừng hực, giống như mặt trời bắn thẳng về phía Lục Thiếu Du.

    Mắt thấy bản thể Hoàng Lạc Nhan lao về phía mình, Lục Thiếu Du vẫn đứng đó, thân thể vốn uể oải tới cực điểm, vào lúc này biến mất không thấy, khí tức man hoang bộc phát rất mạnh.

    Khí thế che phủ thiên địa vô cùng bá đạo.

    - Bát Hoang Thiên Địa Quyết, nhất quyết thôn thiên thế, nhất quyền chấn bát hoang!

    Lục Thiếu Du hét lớn, tiếng gầm vang vọng hư không, lúc thân ảnh to lớn của Hoàng Lạc Nhan lao tới trước mặt, hắn đánh ra một quyền.

    Oanh!

    Khi Lục Thiếu Du đánh ra một quyền, hư không không ngừng run rẩy, một quyền này trực tiếp xuyên thủng hư không, như là năng lượng thiên địa hội tụ vào trong, quyền kình đánh ra một khe nứt không gian và lỗ đen.

    Xoẹt.

    Ngay cả sau đó một quyền này nhanh chóng dánh thẳng lên thân thể Hoàng Lạc Nhan.

    Giờ phút này trong ánh mắt nhiều người quan sát, một quyền này có thể trấn áp linh hồn, làm người ta phải phủ phục xuống.

    Khí tức diệt thế này làm người ta khó sinh lòng phản kháng, khí tức hủy diệt này không nên tồn tại trên đời.

    Ầm ầm.

    Giờ phút này chẳng biết tại sao, Hoàng Lạc Nhan thúc dục Phượng Hoàng Sinh Tử Nghiệp Hỏa không chịu nổi một kích, nàng trúng chiêu!

    Oanh!

    Khi quyền pháp đánh xuống, lực lượng diệt thế vô cùng bá đạo nện thẳng vào lưng Hoàng Lạc Nhan.

    Cô...

    Trúng một đòn nghiêm trọng như thế, bản thể khổng lồ của Hoàng Lạc Nhan đau đớn kêu thảm thiết, sinh tử nghiệp hỏa cũng bị chấn vỡ, thân thể Phượng Hoàng bị đánh bay như đạn pháo, lực lượng trùng kích nện thẳng vào quảng trường phía dưới.

    Bang bang!

    Thân thể Hoàng Lạc Nhan va chạm với quảng trường, quảng trường kiên cố không thể phá chấn động không nhỏ, nhưng lúc này quảng trường xuất hiện rất nhiều mạng nhện, sau đó bắt đầu chia lìa thành nhiều khối.

    Xoẹt.

    Bản thể Hoàng Lạc Nhan phòng ngự trứ danh, lúc này lông vũ bay tứ tung, từng cây lông vũ bảy màu bay tán loạn, da tróc thịt bong, máu tươi chảy như suối.

    Rầm rầm rầm.

    Âm thanh trầm đục vang lên, lực lượng diệt thế còn sót lại nổ tung trong thân thể Hoàng Lạc Nhan, máu tươi bắn tung tóe, không ít nơi da tróc thịt bong ra còn xuất hiện xương trắng.

    Vào lúc này trong hoàng không gian, cả Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, phàm là nơi có truyền tông hình ảnh đều yên tĩnh, hàng tỉ ánh mắt ngây ngốc.

    Kết quả như vậy vượt qua mọi người tưởng tượng, không ai ngờ Lục Thiếu Du vẫn còn át chủ bài như thế.

    Trong hư không yên tĩnh, năng lượng huyết sát và tàn hồn ngưng tụ lại, đại hồn anh của Lục Thiếu Du xuất hiện bên cạnh thân thể thê thảm của Hoàng Lạc Nhan, sát khí ngập trời, sát ý không chút che dấu.

    Cảm giác sát khí và sát ý này, thân thể khổng lồ của Hoàng Lạc Nhan mở mắt ra, ánh mắt như tro tàn, nàng bị trọng thương không cách nào nhúc nhích, lực lượng diệt thế vẫn còn tàn phá thân thể, hoàn toàn vô lực phản kháng.

    - Lục Thiếu Du ngươi dám.

    Trên bệ đá lúc này, ánh mắt Hỏa Loan ngây dại đột nhiên quát to, cảm giác sát khí và sát ý của Lục Thiếu Du bạo phát, lập tức lao thẳng về phía quảng trường, trong tay ngưng tụ hỏa diễm nóng bỏng, nương theo không gian áo nghĩa đánh thẳng vào đại hồn anh của Lục Thiếu Du

    Xùy!

    Lúc này hư không quanh đại hồn anh sinh ra lao lung vô hình, lực lượng áp bách làm đại hồn anh không cách nào phản kháng.

    - Hỏa Loan, quay trở về đi.

    Tam Kỳ lão nhân hành động, thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa đồng thời thúc dục, thân ảnh xuất hiện trên không trung trên quảng trường, trực tiếp đánh ra một quyền.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Linh Vũ Thiên Hạ
    Tác giả: Vũ Phong
    Chương3986 Hỏa Loan làm khó dễ.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương3986 Hỏa Loan làm khó dễ.

    Ầm ầm...

    Lực lượng khủng bố mang theo khí tức âm tà quét qua không gian, lập tức đánh nát tất cả lực lượng trói buộc.

    - Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ!

    Cùng một thời gian, đại hồn anh hành động, khí huyết sát và linh hồn lực ngưng tụ thành một chỉ, một chỉ này làm linh hồn của người ta hãi hùng khiếp vía, những nơi đi qua không gian không cách nào tồn tại.

    Trong ánh mắt của hàng tỉ sinh linh nhìn chằm chằm vào, Lục Thiếu Du trực tiếp đánh vào mi tâm của Hoàng Lạc Nhan, không khách khí, ra tay lăng lệ ác liệt.

    - Lục Thiếu Du, Tam Kỳ, ta không bỏ qua cho các ngươi đâu.

    Hỏa Loan trơ mắt nhìn hậu bối của mình bị Lục Thiếu Du hạ độc thủ không khách khí, tức giận có thể nghĩ, toàn thân bộc phát khí tức nóng bỏng đáng sợ, lập tức Tương Hoàng Không Gian biến thành đỏ bừng, khí thế khủng bố còn gấp hai ba lần chiến đấu của Hoàng Lạc Nhan và Lục Thiếu Du.

    - Hỏa Loan trưởng thượng, đây là Tương Hoàng Không Gian, ngươi phải biết quy củ.

    Quỷ Cốc hoàng giả quát một tiếng, vừa dứt lời, hắn lập tức xuất hiện trước người Hỏa Loan, nơi đây là Tương Hoàng Không Gian do hắn và Nhàn Vân phụ trách, tất nhiên do hắn và Nhàn Vân giữ gìn quy tắc, chuyện trên Phong Thần đài chỉ cần người dự thi không vi phạm quy tắc, bất cứ kẻ nào cũng không được nhúng tay vào.

    - Quỷ Cốc, ngươi không thấy Lục Thiếu Du muốn hạ sát thủ sao, chẳng lẽ ta không quản.

    Hỏa Loan lớn tiếng quát.

    - Hạ sát thủ thì thế nào, Hoàng Lạc Nhan đã sớm hạ sát thủ ngươi mù lòa không thấy sao, huống chi trên Phong Thần đài, Hoàng Lạc Nhan không chủ động đầu hàng, có chết cũng đáng đời, lại trách ai?

    Tam Kỳ lão nhân quát Hỏa Loan.

    - Hỏa Loan, quy củ trên Phong Thần đài ngươi nên biết đấy.

    Quỷ Cốc nói với Hỏa Loan:

    - Tốt, Hoàng Lạc Nhan còn một tia khí tức, trận này Vô Sắc trung thiên thế giới Lục Thiếu Du chiến thắng.

    Trên Phong Thần đài, thân ảnh Nhàn Vân hoàng giả không biết lúc nào xuất hiện bên cạnh Hoàng Lạc Nhan, ánh mắt bất đắc dĩ, lập tức giảng hòa.

    Nhàn Vân hoàng giả cũng may mắn Hoàng Lạc Nhan còn chưa bị đánh chết, bằng không Hỏa Loan tự nhiên sẽ không bỏ qua, đến lúc đó phiền toái lớn lắm.

    Nhưng lúc Nhàn Vân hoàng giả kiểm tra, hắn khiếp sợ phát hiện, tuy Hoàng Lạc Nhan còn có một tia khí tức, nhưng thương thế trong người rất nặng, đã tới mức sụp đổ, sợ rằng sau này có khôi phục trở lại, đời này của Hoàng Lạc Nhan đã hủy hơn phân nửa, cũng cảm thán Lục Thiếu Du ra tay thật ngoan độc.

    Nghe Nhàn Vân hoàng giả nói Hoàng Lạc Nhan còn có một tia khí tức, nghe vậy Hỏa Loan lúc này mới thở ra.

    Hô.

    - Quyết đấu còn chưa kết thúc, Nhàn Vân trưởng thượng đã tuyên bố chiến thắng, đây là không công bằng.

    Vào thời khắc này, mọi người vừa mới buông lỏng một hơi, trong mi tâm đại hồn anh Lục Thiếu Du xuất hiện bản thể sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu tươi đầm đìa, khí tức càng uể oải đến mức tận cùng, ánh mắt nhìn thẳng Nhàn Vân hoàng giả, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

    Nhàn Vân hoàng giả sững sờ, nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt hơi nhúc nhích, nói:

    - Lục Thiếu Du, Hoàng Lạc Nhan đã mất đi năng lực tái chiến, là ngươi chiến thắng.

    Lục Thiếu Du nói:

    - Dựa theo quy tắc, Hoàng Lạc Nhan cũng phải chính miệng nhận thua, không có chính miệng nhận thua, vậy quyết đấu vẫn tiếp tục.

    Ánh mắt Nhàn Vân hoàng giả than nhẹ, chính mình vốn định hoà giải, không ngờ tiểu tử này không cảm kích, bất đắc dĩ nói:

    - Lục Thiếu Du, ta cần phải nhắc nhở ngươi, Hoàng Lạc Nhan đã mất đi lực tái chiến, nếu ngươi động thủ lần nữa, vậy ngươi cố ý đánh chết đối thủ, đây là chuyện phá vỡ quy tắc.

    Lục Thiếu Du khẽ ngẩng đầu, hắn lau máu trên khóe miệng, nhìn Nhàn Vân hoàng giả, nói:

    - Nhàn Vân trưởng thượng, ngươi muốn lấy lớn hiếp nhỏ, hay lấy mạnh hiếp yếu đây, quy tắc rõ ràng có nói không chủ động đầu hàng, có thể giết không tha, Hoàng Lạc Nhan cũng chưa nhận thua, ta hiện tại giết tiện tỳ này cũng nằm trong quy tắc đấy.

    Vù vù...

    Lúc Lục Thiếu Du dứt lời, đám người đứng ngoài hít khí lạnh, Lục Thiếu Du thật sự là người hung ác, đối chọi gay gắt với trưởng thượng, một lòng muốn đánh chết Hoàng Lạc Nhan, Hoàng Lạc Nhan cũng đủ bi kịch, vốn có thể trở thành Chiến Thần, ai biết lại gặp Lục Thiếu Du.

    Tất cả trưởng thượng nhìn nhau, Lục Thiếu Du nói là sự thật, Hoàng Lạc Nhan không mở miệng đầu hàng, Lục Thiếu Du có đánh chết cũng không vi phạm quy tắc, Hoàng Lạc Nhan lúc trước động sát ý, lúc này Lục Thiếu Du muốn báo thù là đương nhiên.

    Sắc mặt Nhàn Vân hoàng giả co rúm lại, bổn ý muốn hoà giải, nội tâm thiên hướng Lục Thiếu Du, miễn cho Lục Thiếu Du đến lúc đó kết oán quá sâu với Phượng Hoàng nhất tộc, ai ngờ Lục Thiếu Du căn bản không bán mặt mũi cho hắn, hắn bắt đầu tiến thoái lưỡng nan.

    - Lục Thiếu Du, ngươi muốn lật trời sao, hôm nay ngươi dám động thủ thử xem, ngươi dám động thủ, bản tôn thề, tuyệt đối sẽ nghiền xương ngươi thành tro, không tin ngươi cứ thử xem.

    Hỏa Loan gầm lên, uy thế khủng bố bộc phát, Lục Thiếu Du rõ ràng không đặt nàng vào mắt, không đặt Phượng Hoàng nhất tộc vào mắt.

    Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn lại, thân thể uể oải, hắn có ngạo khí chèo chống, ngạo nghễ nói với Hỏa Loan:

    - Trên Phong Thần đài, ta muốn giết Hoàng Lạc Nhan tiện tỳ này, ngươi lại làm khó dễ ta, ngươi dám động thủ thử xem, thân là trưởng thượng, bỏ qua quy tắc Vạn Thế đối quyết, chẳng lẽ luật của Vạn Thế đối quyết không tồn tại, xem lời nói của hai đại liên minh là nói láo cả sao?

    Lục Thiếu Du lạnh lùng không khách khí, ánh mắt nhìn qua tất cả trường thượng, cuối cùng lại nhìn Hỏa Loan, nói:

    - Hôm nay Hoàng Lạc Nhan không chủ động đầu hàng, ta giết chắc rồi, nhiều trưởng thượng ở đây, ta cũng không tin không có người giữ gìn quy củ của Phong Thần đài, ta đúng là muốn xem Vạn Thế đối quyết có phải do Hỏa Loan ngươi một người có thể hô phong hoán vũ hay không.

    Hắn vừa dứt lời, thân ảnh Lục Thiếu Du từ từ đi tới chỗ Hoàng Lạc Nhan, trong mắt bắn ra sát ý không chút che dấu, đối với Lục Thiếu Du mà nói, dù sao đã đắc tội Phượng Hoàng nhất tộc, Hoàng Lạc Nhan giết hay không giết không có khác biệt quá lớn, giết xong, cho dù Hỏa Loan mạnh hơn nữa, muốn đánh chết mình cũng không có khả năng.

    - Tiểu tử thật cuồng ngạo!

    - Tiểu tử này định kéo tất cả mọi người xuống nước.

    Các trưởng thượng lúc này khổ sở, nếu Hỏa Loan ra tay bọn họ sẽ ngăn cản, nếu như để Hỏa Loan phá hư quy củ, danh dự của hai đại liên minh sẽ bị hủy, từ nay về sau không còn ai tới tham gia Vạn Thế đối quyết nữa.

    Nhìn thấy Lục Thiếu Du từng bước đi về phía Hoài Linh Ngọc, Hỏa Loan nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đầy hàn ý, có ý định tùy thời ra tay, nhưng mà Hỏa Loan cảm giác được, chung quanh có nhiều khí tức tập trung vào nàng, một khi nàng có động tác, sẽ có rất nhiều người trên Phong Thần đài ra tay ngăn cản.

    - Ta thua.

    Thời điểm nhiều người tập trung vào Lục Thiếu Du, bản thể Hoàng Lạc Nhan uể oải mở mắt ra, trong mắt đầy oán độc, cố gắng nói nhận thua, sau đó nhắm mắt lại.

    Hô.

    Khi Hoàng Lạc Nhan nói ra, người trong tràng thở dài.

    - Lạc Nhan!

    Hỏa Loan trừng Lục Thiếu Du, thân ảnh bay thẳng về phía Hoàng Lạc Nhan.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Linh Vũ Thiên Hạ
    Tác giả: Vũ Phong
    Chương3987 Phượng Hoàng chiến bại không bằng gà.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương3987 Phượng Hoàng chiến bại không bằng gà.

    - Ngươi lần này có thể chiến thắng.

    Nhàn Vân hoàng giả nhìn Lục Thiếu Du, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

    - Vô Sắc trung thiên thế giới Lục Thiếu Du chiến thắng.

    Trên bệ đá, lão giả trọng tài tuyên bố kết quả.

    - Thắng, Lục Thiếu Du tốt lắm.

    - Lục Thiếu Du, chúng ta ủng hộ ngươi.

    ...

    Trận này quyết đấu này liên tục xảy ra kinh biến, lần lượt rung động và kinh ngạc, mọi người vô cùng hứng thú.

    - Thắng, thắng rồi!

    Trên bệ đá, Hướng Hầu Minh xiết chặc hai đấm, nội tâm vô cùng rung động.

    - Đội trưởng chiến thắng.

    Tôn Tiểu Nhã, Hoàng Sa, Tử Huyền, Kim Viên, Tiết Mặc Kỳ, Long Bàn Hổ Cứ, Bạch Lang và Lâu Tinh Minh, Tang Trạm đang vui sướng khoa tay múa chân, kích động không biết nên làm gì.

    - Thắng, Lục Thiếu Du thắng!

    - Lục Thiếu Du thắng.

    ...

    Trên quản trường thành Vô Sắc, vào lúc này hàng tỉ ánh mắt rung động nhìn thân ảnh áo xanh trên hình ảnh truyền tống.

    Trong lầu các, đám người Hoàng Thiên Tứ, Tiết Hưng Quốc rung động nhìn nhau, không có người nói chuyện, tất cả không còn gì để nói.

    - Chưởng môn thắng.

    Trong lầu các cách đó không xa, người Phi Linh Môn sôi trào.

    ...

    Giờ phút này Hoàng Lạc Nhan đã khôi phục hình người, cũng không còn dáng vẻ cao quý như trước, khóe miệng không ngừng chảy máu, dung nhan yêu kiều tái nhợt, ánh mắt oán độc nhìn Lục Thiếu Du.

    - Phượng Hoàng chiến bại không bằng gà, không gì hơn thế.

    Lục Thiếu Du đứng trên không trung, nhìn thẳng vào Hoàng Lạc Nhan, nói một câu rất lạnh nhạt, vừa đủ cho Hoàng Lạc Nhan nghe được.

    PHỤT.

    Hoàng Lạc Nhan không chịu nổi lời của Lục Thiếu Du nói, lập tức khí huyết công tâm phun máu tươi lần nữa, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có, Lục Thiếu Du công kích đã trọng thương ngũ tạng lục phủ của nàng, cuối cùng còn trọng thương linh hồn, lúc này đã suy yếu nhắm mắt lại.

    - Lạc Nhan.

    Hỏa Loan nâng Hoàng Lạc Nhan, sắc mặt âm trầm nhìn Lục Thiếu Du, sát ý dâng trào, lập tức mang theo Hoàng Lạc Nhan lướt vào một cung điện, muốn lập tức chữa thương cho Hoàng Lạc Nhan.

    - Lục Thiếu Du, dựa theo quy tắc, ngươi đã thắng liên tục hai trận, cho nên có thể nghỉ ngơi hai canh giờ, sau hai canh giờ ngươi sẽ quyết đấu với người dự thi khác.

    Nhàn Vân hoàng giả ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc này sau mấy lần quyết đấu đã gần buổi trưa rồi.

    - Chỉ hai canh giờthôi sao?

    Lục Thiếu Du cười khổ, hai canh giờ nghỉ ngơi có thể làm gì, mình bây giờ đã tiêu hao gần như không còn, sắp hư thoát rồi...

    Sau một lát, Lục Thiếu Du đặt chân vào nội cung, mọi người tề tụ, nhưng mà Tam Kỳ lão nhân và đám người Quỷ Cốc ngồi tại chỗ, cũng không có đến.

    - Thiếu Du huynh đệ, còn hai trận đấu, ngươi cần phải khôi phục nhanh chóng, tình huống của ngươi bây giờ rất không ổn.

    Mạc Kình Thiên nói với Lục Thiếu Du.

    - Thiếu chủ, có việc gì cần cứ phân phó ta là được.

    Bắc Đông Tô Nhan cung kính đứng trước mặt Lục Thiếu Du.

    Lục Thiếu Du nhìn mọi người, hai canh giờ quá ngắn, hắn đã tiêu hao gần như không cần, tranh thủ thời gian, không trì hoãn chút nào, nói:

    - Chư vị, ta cần mượn đan dược và linh dược bổ sung, càng nhiều càng tốt.

    - Ta có!

    - Ta cũng có!

    - Dùng của ta...

    Lục Thiếu Du vừa dứt lời, Hoàng Sa, Tử Viêm, Mạc Kình Thiên, Bạch Lang, Quỷ Oa, Long Bàn Hổ Cứ và Tang Trạm, Hùng Hỏa, Lâu Tinh Minh cùng Bắc Đông không chút do dự mang đan dược và linh dược khôi phục ra.

    - Đa tạ, mọi người ghi lại, đến lúc xong ta sẽ trả.

    Lục Thiếu Du gật đầu, không khách khí thu tất cả đan dược và linh dược vào nhẫn trữ vật.

    - Đội trưởng, ngươi cần chữa thương, ta có thể hỗ trợ.

    Tiết Mặc Kỳ nói với Lục Thiếu Du, nàng có đại phục hồi áo nghĩa, ở phương diện này rất có thiên phú.

    - Không cần, ta có thể làm tốt.

    Lục Thiếu Du nhìn Tiết Mặc Kỳ lắc đầu, trên người Tiết Mặc Kỳ còn có thương thế, hai canh giờ, Tiết Mặc Kỳ tối đa chỉ có thể ở Thiên Trụ giới tầng thứ ba trợ giúp mình chữa thương, thời gian cũng không đủ, chính mình có Hỗn Độn Âm Dương Quyết, chữa thương không quá kém.

    - Ngươi vội vã khôi phục, ăn vật này vào đối với ngươi có không ít trợ giúp.

    Huyền Tuyết Ngưng nói một câu, giọng nói mờ ảo lung linh, ôm ấp nguyên cổ linh tinh thú, một đạo lưu quang bay về phía Lục Thiếu Du.

    Xùy.

    Lục Thiếu Du cầm lưu quang vào tay, chính là một bình ngọc, bên trong có chất lỏng.

    - Ăn vào đi, rất hữu dụng với ngươi, đừng lãng phí, giá trị xa xỉ, cuối cùng có thể đối phó Hoài Linh Ngọc hay không, vậy phải xem ngươi rồi, Hoài Linh Ngọc dung hợp Tà Long, thực lực bản thân là Niết Bàn Cảnh sơ giai, nhưng một khi vận dụng linh hồn phân thân của Tà Long, thực lực tuyệt đối mạnh hơn Hoàng Lạc Nhan đấy.

    Huyền Tuyết Ngưng nói nhỏ.

    - Hoài Linh Ngọc.

    Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống...

    Một lát thời gian, Lục Thiếu Du tiến vào Thiên Trụ giới tầng thứ bảy, Mạc Kình Thiên đến Thiên Trụ giới tầng thứ sáu.

    Hai canh giờ, trong Thiên Trụ giới tầng thứ bảy tương đương có một trăm bốn mươi canh giờ, cũng gần mười hai ngày, đủ cho Lục Thiếu Du khôi phục thực lực.

    Mạc Kình Thiên ở tầng thứ sáu khôi phục không ít, lúc này Mạc Kình Thiên đã tiêu hao gần như không còn, cần đến Thiên Trụ giới điều tức khôi phục, bằng không kế tiếp hắn vô lực tái chiến.

    Khoanh chân ngồi xuống, trong tay Lục Thiếu Du cầm bình ngọc Huyền Tuyết Ngưng giao cho mình, Lục Thiếu Du không biết trong bình là vật gì, nhưng mà Huyền Tuyết Ngưng cho thì chắc chắn có giá trị xa xỉ, đoán chừng cũng là thứ vô cùng trân quý.

    Cần khôi phục nhanh, cho nên Lục Thiếu Du không có suy nghĩ bao nhiêu, hắn định phục dụng vật trong bình ngọc.

    Mở bình ngọc ra, lập tức năng lượng tinh khiết xuất hiện, khí tức này có chỗ tương tự nguyên cổ linh tinh thú, vô cùng tinh khiết, làm người ta cảm thấy thoải mái.

    Lục Thiếu Du uống cạn bình ngọc, uống vào mát lạnh, năng lượng tinh khiết bao phủ toàn thân.

    Lúc này năng lượng biến thành vạn thú hung hãn lao nhanh trong người, năng lượng bành trướng ngoài sức tưởng tượng của Lục Thiếu Du, xông xáo khắp người hắn.

    - Ah!

    Với thân thể Lục Thiếu Du lúc này cũng khó chống lại, gân cốt cơ bắp và kinh mạch va chạm đau đớn dữ dội, năng lượng khủng bố khó hình dung, hắn mạnh mẽ áp chế và thừa nhận đau đớn.

    Lục Thiếu Du nhanh chóng vận chuyển Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa năng lượng tinh khiết này.

    Lúc này trong năng lượng cuồng bạo, khí tức mát lạnh lan khắp toàn thân, gân cốt cơ bắp và không gian linh hồn, năng lượng có hiệu quả tinh lọc linh hồn, so với Niết Bàn Luân Hồi Tử còn tốt hơn nhiều lắm.

    Năng lượng mát lạnh này gột rửa toàn thân, gân cốt cơ bắp cùng kinh mạch, còn tẩy trừ tất cả tạp chất, tinh lọc tất cả, lưu lại thứ tinh khiết nhất.

    Được năng lượng thoải mái, Lục Thiếu Du cảm thấy toàn thân lâng lâng.

    Trong trạng thái như vậy, Lục Thiếu Du lập tức đắm chìm trong trạng thái vong ngã, toàn thân sinh ra kim sắc quang mang, sắc mặt trắng bệch cũng khôi phục thật nhanh...

    Trong hư không, hai canh giờ ngưng chiến điều chỉnh nên mọi người vẫn lơ lửng chờ đợi, tốp năm tốp ba tụ tập nói chuyện với nhau.

    Sau khi nhìn thấy qua Lục Thiếu Du và Hoàng Lạc Nhan quyết đấu, mọi người cũng mất hứng thú với các trận đấu trước đó, so với trận đấu giữa Lục Thiếu Du và Hoàng Lạc Nhan, những người khác đã ảm đạm đi nhiều...
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Linh Vũ Thiên Hạ
    Tác giả: Vũ Phong
    Chương3988 Sơn mạch Thương Cổ.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương3988 Sơn mạch Thương Cổ.

    Trong Vô Sắc thế giới, tất cả mọi người đang sôi trào vì Vạn Thế đối quyết, tất cả ánh mắt đều nhìn vào Vạn Thế đối quyết, đặc biệt là hôm nay, tất cả mọi người đang chờ kết quả cuối cùng, kết quả có khả năng làm cho Vô Sắc thế giới sẽ sừng sững trong Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới.

    Lúc này ở phía chân trời bình tĩnh, một đạo lưu quang xẹt qua chân trời, chỉ mấy lần chớp động đã xuất hiện trên sơn mạch bao la, đó là một tọa giá khôi lỗi có đường cong rất đẹp,cũng là tọa giá khôi lỗi Thiểm Điện nổi danh trong Vô Sắc thế giới.

    - Rốt cục đến nơi!

    Khi tọa giá khôi lỗi Thiểm Điện xuất hiện, trong sơn mạch có hơn mười thân ảnh đi ra.

    Xuy xuy.

    Hơn mười thân ảnh xuất hiện giữa bầu trời.

    Bành bành.

    Từng đạo công kích trực tiếp bắn thẳng vào tọa giá khôi lỗi, hơn mười đạo lực công kích đều có tu vị Đại Đạo Cảnh, tọa giá khôi lỗi Thiểm Điện nhanh chóng chia năm xẻ bảy.

    Trong tọa giá khôi lỗi có từng thân ảnh đằm đìa máu tươi chui ra, tọa giá khôi lỗi bị hủy cũng ảnh hưởng tới bọn họ.

    - Bọn chuột nhắt nơi nào dám đánh lén thương hội Thải Vân?

    Lúc này có một bóng dáng xinh đẹp bay ra, đó là nữ tử áo vàng bộ dáng chừng hai mươi lăm tuổi, dung nhan tú lệ, khí chất thanh ngã, da trắng tóc đen, là mỹ nữ xinh xắn.

    Cũng không phải người khác, đây là An Thi Dao.

    An Thi Dao thu được ngọc giản tin tức của thương hội, nói là phụ thân xảy ra đại sự, nàng lập tức rời khỏi Thị Hoang thế giới, vừa ra khỏi không gian Trùng Động, An Thi Dao cũng không đi quảng trường thành Vô Sắc, không có thời gian quan sát Vạn Thế đối quyết mà chạy trở về thương hội.

    Cách đó không xa là tổng bộ thương hội Thải Vân, không nghĩ tới còn bị người ta đánh lén, chuyện này làm cho An Thi Dao cảm thấy ngưng trọng.

    - An Thi Dao giao cho ta, những kẻ khác giết không tha, tốc chiến tốc thắng!

    Ở giữa không trung, một giọng nói băng hàn vang lên, hơn mười người kia lao tới, từng cột sáng nguyên lực bộc phát dữ dội, trong đó có tu vị Thông Thiên Cảnh, còn có Đại Đạo Cảnh.

    - Ah...

    Hơn mười người An Thi Dao mang tới cao nhất là Ngộ Chân Cảnh, đại bộ phận đều là Phá Giới Cảnh, thậm chí còn có mấy người là Hậu Thiên Cảnh, làm gì là đối thủ của đám người này.

    - Tới ngươi!

    Đầu lĩnh người đánh lén lao về phía An Thi Dao, những nơi thân ảnh lao qua chấn nát hư không.

    - Nửa Niết Bàn Cảnh.

    An Thi Dao nhìn thấy người tới, đôi mắt ngưng trọng tới tận cùng, thực lực của người này nàng không thể chống lại, hiển nhiên chuyên môn nhắm vào nàng.

    Bành bành...

    Chỉ hai chiêu ngắn ngủi, An Thi Dao bị đẩy lùi, khóe miệng chảy máu tươi.

    - Tới đi!

    An Thi Dao bị đẩy lùi, đầu lĩnh đánh lén cười lạnh, thân ảnh khẽ động lướt thẳng về phía trước, năng lượng chấn động quét qua các nơi, lập tức bao phủ An Thi Dao vào bên trong, ngón tay vặn vẹo không gian, lập tức trói buộc chặt An Thi Dao, một giây lại đánh ra vài đạo cấm chế lên người An Thi Dao.

    Trong khoảng thời gian ngắn, hơn mười người An Thi Dao mang đến đã bị giải quyết.

    - Thu thập sạch sẽ.

    Đầu lĩnh nói nhỏ, nhanh chóng dẫn người rời khỏi sơn mạch...

    Buổi trưa, dưới ánh mặt trời nóng rát, cũng không biết là ở nơi nào, trong sơn mạch rộng lớn với rừng cây um tùm, vách núi dốc đứng, khí tức rừng rậm nguyên thủy bao phủ các nơi.

    Bên ngoài sơn mạch Thương Cổ lúc này có gần trăm vạn người đang tụ tập, bọn họ vây chặt sơn mạch như nêm cối.

    Xoẹt.

    Ở trên không trung biên giới sơn mạch có một khe nứt không gian sinh ra, lập tức từng âm thanh phá không bay tới, đi đầu là một lão giả áo đen, khí thế không giận tự uy.

    - Bái kiến tông chủ.

    Nhìn thấy lão giả áo đen đi đầu, mấy chục vạn người cung kính hành lễ.

    Lão giả áo đen nhìn sơn mạch Thương Cổ, ánh mắt băng hàn, lời nói đầy lửa giận:

    - Tìm cho ta, phong tỏa toàn bộ nơi này, tìm cho ra tiện tỳ kia, dám giết con của bổn tông, ta mốn tiện tỳ kia sống không được, chết không xong.

    Tiếng đáp lời cuồn cuộn, thế lực của lão giả này rất cường hãn.

    Trên đỉnh núi xa xa, nữ tử áo xanh hé miệng lau lau vết máu, đôi mắt không nhiễm bụi trần mang theo lãnh ý, lập tức thả người rời khỏi đỉnh núi...

    - Lục Thiếu Du có thể chiến thắng không?

    - Có lẽ khó lắm, Lục Thiếu Du vừa mới bị thương nặng, huống chi còn tiêu hao không còn.

    - Lục Thiếu Du dù bại, nhưng hắn có thực lực phong làm Chiến Thần, chỉ tiếc vận khí không tốt, chọn phải ngọc giản màu trắng, bằng không một đấu một không ai là đối thủ của hắn, Hoàng Lạc Nhan và Tịnh Vô Ngân đều bại.

    Mọi người lúc này không ngừng nghị luận trận đấu tiếp theo.

    Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du khôi phục rất nhanh, từng đạo kim quang không ngừng rót vào trong thân thể, sắc mặt tái nhợt biến thành hồng nhuận phơn phớt, các thương thế trên người khôi phục nhanh chóng.

    Vù vù...

    Bỗng nhiên Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại, lập tức phun ra một ngụm trọc khí, kim quang thu liễm, biến mất không thấy gì nữa.

    Lục Thiếu Du lúc này cảm giác toàn thân sinh ra biến hóa, loại biến hóa này từ trong ra ngoài, sợ rằng người quen thuộc cũng khó phát hiện ra.

    - Linh dịch này là vật gì, thậm chí có hiệu quả như thế, tuyệt đối là trọng bảo.

    Ánh mắt Lục Thiếu Du sợ hãi thán phục, ăn linh dịch trong bình ngọc kia, còn chưa tới thời gian mười hai ngày, nguyên lực trong đan điền khí hải tuy chưa tới mức no đủ, nhưng đã khôi phục bảy tám phần rồi.

    Trọng yếu nhất là, Lục Thiếu Du cảm nhận năng lượng của linh dịch đã gột rửa tứ chi bách hài của bản thân, loại bỏ tạp chất trong linh hồn và thân thể, giúp bản thân mình cảm thấy sảng khoái hơn bao giờ hết.

    Loại cảm giác này, Lục Thiếu Du có thể khẳng định khi lĩnh ngộ sẽ có tiến bộ lớn, năng lượng này rửa sạch linh hồn, làm cho chính mình có cảm giác tốt hơn, đó là do tạp chất đã bị khu trừ.

    - Thời gian chắc cũng đã tới lúc rồi.

    Ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, cũng không có thời gian quan tâm thân thể biến hóa ra sao, kế tiếp hắn còn phải đấu với Hoài Linh Ngọc.

    - Thiếu Du huynh đệ.

    - Sư phụ.

    - Đội trưởng.

    - Thiếu chủ.

    Khi Lục Thiếu Du rời khỏi Thiên Trụ giới đi vào đại điện, nhìn thấy Lục Thiếu Du gương mặt hồng nhuận, mọi người kinh ngạc, mà Mạc Kình Thiên cũng thán phục không nhỏ.

    - Thiếu chủ, hai canh giờ đã qua, trên Phong Thần đài đã có người chờ đợi, chúng ta nên xuất phát.

    Bắc Đông nói.

    Lục Thiếu Du gật gật đầu, nhìn qua Mạc Kình Thiên, nói:

    - Chúng ta nên đi.

    - Đi thôi.

    Mạc Kình Thiên cười khổ một tiếng... .

    Trong Tương Hoàng Không Gian lúc này một đám trưởng thượng vẫn ngồi ở chỗ cũ, người sau lưng bọn họ vẫn mang theo thần sắc rung động.

    Chỉ có Hỏa Loan vẻ mặt âm trầm, ánh mắt đầy hàn ý, vừa rồi chữa thương cho Hoàng Lạc Nhan, nàng mới biết thương thế của Hoàng Lạc Nhan rất nặng, trong cơ thể trọng thương, linh hồn trọng thương, sợ rằng trong trạng thái bình thường không có mấy trăm năm hơn một ngàn năm là không thể nào khôi phục được. Cho dù khôi phục cũng có hạn, thậm chí có thể khôi phục tới thực lực hiện tại hay không cũng khó biết được.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)