HOT  Võng Du Liệp Giả Thiên Hạ - New Q5 C19 - banlong.us - Na Thì Yên Hoa

  1. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa

    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us

    Quyển 1
    Chương 15: Hắc Sơn sào huyệt


    Năm người chưa từng tổ đội cùng nhau, nhưng càng lúc lại càng cảm thấy vô cùng thuận lợi.

    “Chậc chậc, trách không được anh nói cô ấy ‘ngưu bức’, tôi chưa từng gặp qua thợ săn có cân bằng cao như thế, toàn bộ nơi này đều trở thành sàn diễn của một mình cô …… Nếu công kích của cô ấy cao hơn chút nữa, tôi chắc rằng cô ấy có thể một mình thông qua phó bản.” Buông Muội Tử Kia Ra không chút nào keo kiệt chậc chậc khen ngợi.

    “Tứ Hải, thế nào?” Nhất Danh Kim Nhân không để ý lời khen của Buông Muội Tử Kia Ra, hỏi người bên nào đó đang thành thành thật thật thêm máu – Tứ Hải.

    Tứ Hải buông xuống pháp trượng, thân cái lười thắt lưng, thở dài: “Áp lực thật lớn ……”


    Buông Muội Tử Kia Ra lập tức lớn tiếng kêu:“Này này này, anh làm ơn làm việc đàng hoàng một chút, không cần lấy sinh mệnh của tôi ra đùa, nhanh chút thêm máu, tôi sắp chết!”

    “Có người ra sức nhiều hơn một ngụm nước vẫn chưa kịp uống đâu, anh bị quái đánh hai cú thì có là gì.”Giấc Mộng Thân Cao 1m7 xem xét đúng thời cơ sẽ trào phúng Buông Muội Tử Kia Ra, khiến anh lập tức cúi đầu, nước mắt lưng tròng ở trong lòng họa quyển quyển.

    Tứ Hải cười hắc hắc kinh ngạc nhìn Buông Muội Tử Kia Ra, ánh mắt lại tập trung trên người Diệp Từ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

    “Cậu hôm nay làm sao cấp lực như thế ? Ngoan ngoãn ở một bên thêm huyết.” Nhất Danh Kim Nhân đối với Tứ Hải thành thật tại cương vị công tác, thật sự có điểm không thể nào tin nổi.

    “Tôi vốn là một vú em đủ tư cách.” Tứ Hải không biết xấu hổ thiếp vàng trên mặt mình:“Ai gặp qua một người đủ tư cách vú em như tôi.”

    Diệp Từ ở trên không, thấy rõ ràng tình huống phía bên kia, cô cúi đầu nói với đồng bọn:“Nhanh chút, phía sau là một tòa kiều nơi đó dễ giết quái hơn.”

    Mọi người tăng tốc độ, càn quét bày sói trước mặt xong, lập tức chạy vào kiều.

    Năm người vào kiều, toàn bộ phó bản liền đơn giản không ít, hoàn toàn chính là ngốc nghếch đứng cọc đánh quái.

    Kiều này thật sự là rất nhỏ, chỉ cần Buông Muội Tử Kia Ra đứng ở kiều trung gian, hai bên cơ bản cũng đừng nghĩ tới có thể đứng thêm người nào nữa. Đối diện bầy sói cũng là giống nhau, nhiều nhất chỉ có hai con sói đồng thời công kích, hoàn cảnh như vậy có lợi không cần nói là mấy con sói, cho dù là thiên quân vạn mã đến chỉ cần Buông Muội Tử Kia Ra không ra khỏi kiều, liền hoàn toàn không sao cả.

    Đoàn đội năm người, chỉ có Tứ Hải là người thoải mái nhất. Anh ngồi trên lan can kiều, vừa ngáp vừa không ngừng thêm huyết cho Buông Muội Tử Kia Ra.

    Không thể nói chuyện, anh mở bảng thương tổn xem.

    Tuyệt không ngoài ý muốn, bình thường vẫn đứng ở hàng thứ nhất Buông Muội Tử Kia Ra, hôm nay thập phần ủy khuất lui tại mặt sau, thứ nhất không hề nghi ngờ là Công Tử U, thế nhưng đạt tới hơn 35% sát thương. Anh không thể không khỏi liếc nhìn Diệp Từ đang nhàn nhã bắn tên một cái.

    Có thể phát ra so với xe tăng cao hơn, nhưng lại không đoạt cừu hận thợ săn thật sự là chưa bao giờ thấy qua.

    Nữ thợ săn này…… Có lẽ không như mắt anh nhìn thấy chỉ có hoa lệ động tác như vậy.

    Diệp Từ cảm giác được có người đang nhìn cô, cô quay đầu vừa vặn chống lại đôi mắt của Tứ Hải. Anh không trốn tránh, lớn mật tiếp tục nhìn cô, thậm chí còn lộ ra một nụ cười tươi.

    Không chút nghi ngờ, Diệp Từ thu hồi ánh mắt. Đối với tâm tư của người khác, cô chưa bao giờ đi phỏng đoán, như vậy quá mệt mỏi.

    Lúc nãy mọi người gần như toàn bộ đã qua kiều, bày sói bên kia kiều rõ ràng ít hơn bên này.

    Chỉ có một vài chỉ sói xám đi loanh quanh, chẳng qua hình thể so với bày sói lúc nãy to hơn không chỉ một chút.

    Mở bảng thuộc tính, quả nhiên là Tinh Anh Quái.

    “Trước mặt đều là Tinh Anh, mọi người cẩn thận chút.” Nhất Danh Kim Nhân ra tiếng nhắc nhở đội viên.

    Không ai trả lời anh, bởi vì kể từ lúc anh nói chuyện, mọi người đã phác đi lên truy kích Tinh Anh sói, liền ngay cả người cà lơ phất như Tứ Hải cũng phát ra quang cầu tấn công.

    Nhất Danh Kim Nhân đứng ở phía sau, bất đắc dĩ thở dài một hơi:“Một đám gia súc……” Tiếp đó cũng xông lên.

    Phó bản này kỳ thật không khó, nhắc đến khó khăn chỉ có lúc chưa kịp lên kiều nơi đó dễ dàng bị bầy sói vây quanh, đòi hỏi phối hợp ăn ý. Tiếp theo không hề có khó khăn nữa, ngẫu nhiên xuất hiện hai con Tinh Anh Sói cùng nhau công kích, mọi người cũng sẽ ăn ý để Buông Muội Tử Kia Ra trước kháng một con, còn lại sẽ kháng con kia.

    Không chút trắc trở một đám người nhanh chóng vọt tới trước bậc thang, Diệp Từ nhảy lên một khối đá bên cạnh bậc thang, ngẩng đầu nhìn xung quanh, lại nhảy xuống nói:“Bên trong chính là Hắc Sơn, máu nhiều chút, có 10000 mp. Không có vấn đề gì lớn, nhưng phía trước có ba hộ vệ, khả năng là liên động .”

    “Một hồi tôi kháng hai hộ vệ, mọi người tăng tốc độ giết con còn lại.” Buông Muội Tử Kia Ra lấy ra một lọ phòng ngự dược tề liền đổ vào miệng, đứng dậy xông lên bậc thang, sau đó đem ba con sói hộ vệ chạy ra.

    Một đám người, không, theo lời của Nhất Danh Kim Nhân là một đám gia súc lập tức đánh nhau.

    Nhóm người này, có hai người xuất hiện trong Bảng Xếp Hạng, có một là pháo đài, còn có một là sắc bén thợ săn, hơn nữa thêm một mục sư không làm việc đàng hoàng, giải quyết ba con Sói Hộ Vệ thật sự không có vấn đề gì, trước sau không đến 10 phút ba con uy phong lẫm lẫm Sói Hộ Vệ liền mang tâm tình không cam lòng ngã xuống.

    “Sờ sờ sờ, nhanh chút, ai tới sờ!” Buông Muội Tử Kia Ra hưng phấn xoa xoa tay, đối với ba con Sói Hộ Vệ thi thể hắc hắc cười gian.“Nhanh chút sờ ra vũ khí cho tôi!”

    Diệp Từ lập tức lui thật xa, sợ chính mình độc thủ quang hoàn khiến thứ gì cũng sờ không ra.

    Nhất Danh Kim Nhân nghĩ cô có chút câu nệ, vội vàng tiếp đón:“Công tử, cô trốn làm gì, nhanh chút đến sờ thi thể.”

    Diệp Từ chỉ cười khoát tay:“Không cần, mọi người sờ là tốt rồi.”

    “Tổng sát thương của cô cao nhất, nên là cô.” Nhất Danh Kim Nhân không khỏi nắm tay của Diệp Từ, đẩy cô đến trước mặt thi thể.

    “Tay tôi thực ‘đen’.” Diệp Từ bất đắc dĩ.

    “Không có việc gì, cái gọi là ‘đen’ đó là lấy đến thứ mọi người không cần. Hiện tại xem chúng ta đi, sờ ra cái gì đều được coi là ‘hồng’.”

    Diệp Từ nhìn trời, cô không biết nói gì cho phải. Cô nói “Tay độc” của cô không phải ý tứ kia, cô căn bản là sờ không ra gì cả……

    Độc thủ quang hoàn vẫn đều đi theo Diệp Từ, như hình với bóng chưa từng có rời đi quá, ngay cả lần này cũng không ngoại lệ.

    Diệp Từ sờ khối thi thể đầu tiên cái gì đều không ra, hai thi thể còn lại may mắn ra ba kiện lam trang.

    Buông Muội Tử Kia Ra không lấy được vũ khí yêu thích, xem Diệp Từ từ trên xuống dưới, không khỏi bi phẫn khóc: “Cô quả nhiên thực đen.”

    Diệp Từ nhún vai, thở dài một hơi mang theo điểm gian manh: “Là mọi người bắt tôi phải sờ ……”

    Hắc Sơn không có hộ vệ chẳng khác gì hổ giấy, thật sự quá đơn giản. Chỉ tốn nhiều thời gian hơn một chút, nhưng do máu của nó quá nhiều, ước chừng hơn một giờ mới phóng đổ nó.

    Lúc này đây Buông Muội Tử Kia Ra gần như là chạy đi sờ thi thể, vận khí của anh quả thật không sai.

    Tổng cộng ra bốn kiện lam trang, còn có tài liệu cùng dược thủy, cộng thêm chìa khóa – nhiệm vụ vật phẩm.

    Chìa khóa miêu tả nhiệm vụ thực mơ hồ: Hình như tại tầng hầm ngầm Hồng Y Tu Đạo Viện có thể sử dụng.

    Hồng Y Tu Đạo Viện!

    40 cấp 50 người đoàn đội phó bản!

    Diệp Từ nhớ rõ trước kia lúc cô đi vào Tu Đạo Viện, ở tầng hầm quả thật có một cảnh cửa thần bí, có thể thôi động. Nhưng không có biện pháp mở ra, nguyên lai chìa khóa ở trong này.

    Nhiệm vụ vật phẩm mỗi người đều có một cái, thêm bạn lẫn nhau, định ra đợi đến lúc mở Hồng Y Tu Đạo Viện mọi người cùng nhau làm nhiệm vụ này.

    Chiến lợi phẩm phân chia xong, mỗi người đều có hai ba kiện vật phẩm, duy độc Diệp Từ chỉ cần một đôi tăng lực lượng bao tay. Nhất Danh Kim Nhân cảm thấy không thích hợp, đem Hắc Sơn thu được dược thủy cùng tài liệu toàn bộ đều cho cô.

    Diệp Từ cũng không khách khí cự tuyệt.

    “Thật sự nghiện Phó bản này rồi, không khó khăn, kinh nghiệm lại nhiều, trang bị nhận được cũng không tính kém không biết hồi phục thời gian là bao nhiêu.” Buông Muội Tử Kia Ra nhìn kinh nghiệm của mình đã thăng đến cấp 9 50%, cười không sao khép miệng lại được.

    “Tôi đi tìm xem trong phòng có nhiệm vụ vật phẩm khác hay không.” Diệp Từ thu thập đồ vật xong đầu tiên liền đi vào phòng, quả nhiên ở góc phòng cô phát hiện một cái thang dây đang phát quang, xem ra đây chính là nhiệm vụ vật phẩm .

    Nhặt lên thang dây, đột nhiên có đồ vật từ trên thang dây lăn xuống.

    Diệp Từ xoay người nhặt lên, chợt nghe Hệ Thống Thông Báo: Chiếc Nhẫn Màu Đen cùng bạn buộc định.

    Quả thật kì quái, ở Vận Mệnh muốn buộc định trang bị chỉ có một khả năng, đến chỗ Linh Hồn Buộc Định Sư nhờ buộc định, loại tỉnh huống vừa nhặt được liền buộc định này thật sự rất kì quái.

    Mở bảng thuộc tính chiếc nhẫn, đây là Lam trang kém cỏi nhất cô từng gặp, không có thuộc tính gì, liền một chút công kích cũng không có, thuần túy chẳng khác gì trang sức.

    Rời khỏi phòng ở, cô kể lại mọi chuyện với mọi người, tất cả đều vây xem chiếc nhẫn, cuối cùng phán định thứ này cũng là bug, nếu đã cùng Diệp Từ buộc định liền thuộc về Diệp Từ .

    Diệp Từ cảm thấy có chút băn khoăn, cho dù là màu xám trang bị không có thuộc tính gì, nhưng lại tự động buộc định có khả năng là kiện vật tốt.

    Vì thế cô lấy mười kim tệ giao dịch với Nhất Danh Kim Nhân, nguyên nhân là bồi thường.

    Hành động này tương phản khiến Nhất Danh Kim Nhân bất an, mọi người liên tục từ chối, cuối cùng liên Tứ Hải cũng cười trêu:“Nếu cô thật sự để ý, lần sau có được thần cấp trang bị nếu không ngại tặng cho tôi là được.”

    Anh nói được nửa thật nửa giả, Diệp Từ trong lòng không hiểu vì sao được an ủi không ít. Mọi người thu thập thứ tốt, liền một đường chạy ra phó bản đi giao nhiệm vụ.

    Phất La Nhiều tiếp nhận thang dây từ tay Diệp Từ, không biết vì sao oán hận trừng cô một cái, ngồi lên tảng đá bên cạnh, không nói năng gì.

    Diệp Từ nhìn thời gian, cư nhiên đã quá chín giờ tối, nếu không logout ăn cơm chắc chắn bố mẹ sẽ lo lắng, cô tạm biệt mọi người, liền logout tại chỗ.

    Ra khỏi trò chơi, lấp đầy bụng, Diệp Từ liền nhận được điện thoại của bố mẹ. Nói xong chuẩn bị tắm thì điện thoại lại vang lên.

    Nhìn xem, là số lạ, chần chờ một lát, Diệp Từ cuối cùng vẫn nghe.

    “Alo, ai vậy?”

    “Từ, là mình.”……
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
    Lép, phuongbeo, tóc xù and 8 others like this.
  2. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa

    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us

    Quyển 1

    Chương 16: Thiên Sơn Tà Dương.

    Thanh âm rất quen thuộc, quen thuộc đến nổi Diệp Từ nghĩ không ra là ai.

    “Sao vậy? Vừa trò chuyện trong trò chơi xong nhanh như vậy đã quên mình? Xem ra, mình phải thường xuyên cùng cậu liên hệ.” Thanh âm đối phương mang cảm giác rất sáng sủa, nghe nghe cảm thấy như ánh nắng mặt trời đang chiếu thẳng vào mặt.

    “Dịch Thương?” Do dự một hồi lâu, Diệp Từ mới nghi ngờ hỏi.

    “Mình còn tưởng cậu không nhớ rõ mình.” Dịch Thương ha ha cười, thật giống trước kia, bây giờ cậu ấy vẫn chưa thay đổi.

    Diệp Từ bỗng nhiên cảm thấy thời gian đang quay về quá khứ.

    Tựa hồ, cô chưa từng trải qua mười năm kia, không hề làm những chuyện thương tổn bạn bè, càng không hề rời xa bọn họ lần nào. Bọn họ vẫn là như vậy đáng yêu.

    “Ngày mai đi ra ăn bữa cơm đi.” Dịch Thương gặp Diệp Từ nửa ngày cũng không lên tiếng, liền nói thẳng hôm nay gọi điện thoại mục đích .

    Diệp Từ giật mình, cô hình như nghĩ đến gì đó. Tại kiếp trước, giống như cũng là như vậy, có một ngày Dịch Thương gọi điện thoại cho cô, nói muốn đi ra ngoài ăn cơm, nhưng cô vì luyện cấp, cự tuyệt lời mời.

    Kiếp này đây, cô nhất định sẽ không để chuyện ấy lặp lại.“Được, nơi nào?”

    “A? Cậu đồng ý!” Đến phiên Dịch Thương ngạc nhiên .

    “Sao? Rất kỳ quái?”

    “Không phải, mình cảm thấy cậu cuồng luyện cấp như vậy, nếu kêu cậu đi ăn cậu nhất định sẽ không nguyện ý.” Bên kia điện thoại Dịch Thương bắt đầu bắt trảo tóc, cẩn thận nghĩ mình không đủ hiểu Diệp Từ.

    Diệp Từ cười khổ, cô tại kiếp trước làm người thực không xong. Bây giờ cô phải triệt để thay đổi, bắt đầu làm từ bây giờ cũng không muộn:“Không như cậu nói đâu, thời gian, địa điểm, mình sẽ đến đúng giờ.”

    Dịch Thương vội vàng đem thời gian địa điểm ăn cơm nói cho Diệp Từ, hai người nói vài câu liền cúp điện thoại.

    Sáng sớm hôm sau, Diệp Từ dậy thật sớm, đem chính mình thu thập sạch sẽ liền đi ra ngoài.

    10 năm trước thành thị này đã được bầu làm “Thích hợp nhất nhân loại sinh sống thành thị” Thành thị kiến thiết kết hợp với Xanh hoá. Vừa ra khỏi cửa, đập vào trước mắt là màu xanh biếc cùng với không khí thanh tân bí mật len lỏi xung quanh thân thể khiến thể xác và tinh thần đều có một loại phiêu phiêu cảm giác.

    Diệp Từ hít một hơi thật sâu, lại thở dài một lượt, dường như muốn đem kia khí thải cùng tâm sự nặng nề tích tụ nhiều năm trong thân thể toàn bộ đẩy ra bên ngoài.

    Thời gian còn sớm, Diệp Từ tính đi bộ đến địa điểm tập hợp. Đi được một đoạn, tự dưng hưng trí bắt đầu nhẹ nhàng chạy chậm.

    Mặc dù có chút suyễn, nhưng cảm giác còn sống thật tốt.

    Chạy tới địa điểm tập hợp, từ xa liền thấy Lưu Sướng mặc quần jean đùi đi tơi đi lui trước cửa khách sạn, cô nhìn thấy Diệp Từ liền vội vàng vẫy vẫy tay, Diệp Từ chạy qua cúi người chống đầu gối thở gấp.

    “Cậu chuẩn bị tham gia chạy Marathon?” Lưu Sướng nhìn liên tục hít thở Diệp Từ cười một trận, sau đó lôi kéo cô đi lên lầu.

    Dịch Thương cùng Đổng Âm đã sớm đến.

    Vẫn như xưa, Dịch Thương đang dùng máy tính xách tay làm việc không ngừng, Đổng Âm ngồi bên cạnh cậu nghiêng đầu xem, lâu lâu cùng Dịch Thương kịch liệt thảo luận gì đó. Hai người vừa thấy Diệp Từ tiến vào, lập tức liền ngẩng đầu lên, hướng về phía Diệp Từ vẫy tay, coi như tiếp đón, thật giống khi bé không hề hiềm khích.

    Bốn người ngồi xuống, lập tức phục vụ tiến đến đưa lên thực đơn.

    Bọn họ từ chối liên tục, cuối cùng thực đơn đến tay Diệp Từ, cô sững sờ, nói thật ra, cô không hề biết ba người thích ăn cái gì. Theo đạo lý, mọi người đều là bạn bè từ nhỏ, hẳn là đã hiểu rõ đối phương, nhưng Diệp Từ thật sự là cảm thấy thua thiệt bọn họ, cô đối với người thân bên cạnh mình hiểu rõ rất ít.

    Lưu Sướng như nhìn ra Diệp Từ ngây người, tiếp nhận thực đơn trong tay cô cười nói:“Ngày hôm qua cậu dẫn mình đánh ra một bộ trang bị, hôm nay mình muốn thưởng cho cậu, để mình phục vụ!” Nói xong thuần thục gọi món ăn mọi người đều thích.

    Diệp Từ nghe Lưu Sướng gọi món ăn, không khỏi thở ra một hơi, cô nhìn Lưu Sướng vừa vặn Lưu Sướng đang nhìn cô, hai người hiểu lòng không tuyên cười cười.

    Thức ăn rất nhanh được bày lên, chẳng qua trên bàn lại hơn một bộ bát đũa, Diệp Từ nhìn kia bộ bát đũa:“Có phải còn có người nào chưa tới?”

    Dịch Thương nhìn nhìn đồng hồ, không mấy để ý:“Hẳn là nhanh đến , không cần chờ anh ấy, chúng ta ăn trước.”

    Lời nói chưa dứt, chợt nghe một cái giọng nam từ ngoài phòng truyền vào :“Không được như vậy, tuyệt đối không được, Dịch Thương cậu bắt anh phải mời cậu ăn cơm, cư nhiên không đợi anh!”

    Diệp Từ cùng tất cả mọi người giương mắt theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy bóng dáng cao to của một người con trai đi đến. Anh đi đường rất nhanh, cũng rất vững chắc, tóc bị cắt quá ngắn, thậm chí có thể nhìn da đầu. Anh sải bước tiêu sái tiến vào, Dịch Thương lập tức liền đứng dậy nghênh đón, dùng lực ôm anh ấy rất mạnh.

    Mà Đổng Âm cùng Lưu Sướng cũng cười nghênh đón, tuy rằng không có ôm, bất quá xem ra rất quen thuộc với người con trai này.

    Diệp Từ không biết anh, cô chỉ đứng tại chỗ nhìn bọn họ chào hỏi.

    Dịch Thương cùng anh ôm một lúc mới tránh ra, lập tức liền lôi kéo anh ngồi xuống, trên mặt mang theo hưng phấn tươi cười, hướng về phía Diệp Từ nói:“Từ, nhanh chút, mình giới thiệu cho cậu, đây là huấn luyện viên môn quân sự hai năm trung học của mình. Đến nay đã thành anh em tốt……”

    Người nọ không chờ Dịch Thương giới thiệu xong, liền vươn tay đến trước mặt Diệp Từ cười nói:“Đừng nghe Dịch Thương nói bậy, huấn luyện viên gì đó đã không còn, tôi hiện tại là người bình thường. Tôi gọi là Hà Tiêu. Đã sớm nghe mọi người nói qua, Diệp Từ đúng không? Mấy lần trước hẹn cô đi ăn cơm, luôn không đến, hôm nay có thể nhìn thấy cô thật sự hãnh diện!”

    Mấy lần trước? Diệp Từ nhịn không được tưởng, mấy lần trước ấy đối với cô thật đúng là quá xa xôi, chuyện hơn mười năm trước trí nhớ không rõ ràng. Cô vươn tay nắm tay Hà Tiêu, chỉ cảm thấy tay anh vừa rộng vừa hữu lực, còn có vết chai, là tay của một người quân nhân.

    “Xin chào, lần trước có chuyện phải chậm trễ, ngượng ngùng.” Cô gật đầu, mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

    “Có gì phải ngượng ngùng! Có thể quen biết chính là bạn bè!” Hà Tiêu tính cách mười phần hào phóng, không câu nệ.

    Lẫn nhau giới thiệu xong, mọi người ngồi xuống ăn cơm, không khí hòa hợp. Nói không đến mấy câu, đề tài tự nhiên xả đến trò chơi Vận Mệnh.

    “Tiêu ca, anh có chơi Vận Mệnh không? Hỏi anh mấy lần, anh cũng không nói, hôm nay nhất định phải cho bọn em câu trả lời thuyết phục.” Dịch Thương nhìn Hà Tiêu mỉm cười.

    “Lần này mời ngươi đến chính là vì việc này.” Hà Tiêu nhìn mọi người:“Anh quả thật đang chơi Vận Mệnh, hơn nữa tính toán đến cấp 10 muốn thành lập công hội.”

    “Oa, lập công hội! Đã tìm được nhiều thành viên chưa?” Đổng Âm có vẻ rất sùng bái Hà Tiêu, lúc nhìn anh nói chuyện, ánh mắt sáng hẳn lên.

    “Phần lớn đều là xuất ngũ chiến hữu.”

    “Tiêu ca, tên nhân vật trong trò chơi là gì, em đăng nhập liền thêm bạn tốt!”

    “Thiên Sơn Tà Dương.”

    …… Lúc mọi người cùng nhau nói chuyện phiếm, Diệp Từ nghe được tên này, lập tức liền ngây ngẩn cả người. Rồi sau đó cô ngẩng đầu nhìn Hà Tiêu, anh chính là Thiên Sơn Tà Dương?

    Thiên Sơn Tà Dương này nhân lúc trò chơi vừa mở ra không hề nổi tiếng, anh chỉ nổi tiếng từ lúc sáng tạo ra một phi thường nổi tiếng công hội — Thiết Huyết Chiến Qua. Kiếp trước Diệp Từ nghe đồn qua Thiên Sơn Tà Dương trọng nghĩa khí, ra tay hào phóng, từng làm binh, toàn bộ công hội đều quân sự hóa quản lý, người chơi ở đoàn chủ mỗi một người đều là Tinh Anh.

    Bọn họ công hội không giống với công hội khác, tham gia Vận Mệnh mới bắt đầu thành lập, nhưng phát triển cực nhanh, trong ba năm ngắn ngủn liền trở thành Đại Công Hội thuộc top mười cả nước. Đương nhiên, trong đó không thể không nói đến tác dụng của Thiên Sơn Tà Dương.

    Không chỉ như thế, xem xét theo mặt cá nhân thì Thiên Sơn Tà Dương rất dễ kết giao bạn bè, vô luận là thật tâm tri kỷ cũng tốt, hồ bằng cẩu hữu cũng thế, anh đều có biện pháp kết giao. Nhớ rõ sau này Vận Mệnh lưu hành câu nói, bạn có thể không biết mười đại cao thủ Vận Mệnh, nhưng tuyệt đối không thể không biết Thiên Sơn Tà Dương.

    Đủ thấy, Thiên Sơn Tà Dương ở Vận Mệnh như cá gặp nước.

    Diệp Từ cùng Thiên Sơn Tà Dương cũng từng cùng xuất hiện. Chẳng qua này phương thức không tốt đẹp cho lắm.

    Năm đó, Vận Mệnh mở cửa Nghiệp Đoàn Thành Chiến, Thiết Huyết Chiến Qua thủ thành. Mà Phong Tuyết Môn công thành.

    Trước khai chiến một tuần, Thiên Sơn Tà Dương nhờ Dịch Thương tìm Diệp Từ – Vận Mệnh đệ nhất nhân loại pháp sư, muốn mời cô đi hỗ trợ thủ thành, hơn nữa số tiền thưởng cho rất xa xỉ. Diệp Từ không từ chối, nhưng trước khi khai chiến ba ngày Phong Tuyết Môn cũng tìm Diệp Từ, hơn nữa ra giá cao hơn Thiên Sơn Tà Dương gấp ba mời Diệp Từ hỗ trợ Phong Tuyết Môn.

    Ba ngày sau, lúc Thiên Sơn Tà Dương tha thiết chờ đợi, chờ mong nhân vật trọng yếu xuất hiện tại khoảnh khắc cuối cùng khắc chế đối thủ.

    Thiết Huyết Chiến Qua và Phong Tuyết Môn vốn thế lực ngang nhau, muốn thông qua Diệp Từ chèn ép Phong Tuyết Môn, đem nghiệp đoàn uy vọng thôi đẩy lên cao, nhưng cuối cùng kết quả lại là như vậy.

    Thiết Huyết Chiến Qua quả nhiên thua, tuy rằng miễn cưỡng bảo vệ bài danh, nhưng toàn bộ nghiệp đoàn đã bị thương nặng, thời gian hồi phục rất lâu mới có sức chiến đấu như trước. Bất quá, các Đại đoàn đội không theo kịp tiến độ tiến phó bản như đoàn đội nghiệp đoàn khác, khiến rất nhiều hội viên bỏ đi. Kết cục cuối cùng, trận chiến ấy của Thiết Huyết Chiến Qua là đỉnh cao khiến mọi người nhớ đến…… cũng vì vậy mà dần dần biến mất trong trí nhớ mọi người.

    Bởi vì sự kiện ấy, Dịch Thương Đổng Âm cùng Diệp Từ hoàn toàn quyết liệt, liền ngay cả quan hệ của cô và Lưu Sướng cũng bị đông lạnh.

    Khúc mắc cũ, trong mắt Diệp Từ bây giờ, chẳng khác gì giấc mơ. Cô không thể nào nghĩ đến, nguyên lai khi đó Dịch Thương gọi điện thoại cho cô là vì gặp Thiên Sơn Tà Dương.

    Có đôi khi tổng cảm thấy chính mình đã hiểu rõ hết thảy, nhưng là người tính không bằng trời tính a.

    “Từ, Từ, Tiêu ca hỏi cậu kìa!” Đổng Âm thấy Diệp Từ không có phản ứng, liên tục kéo tay cô ở dưới bàn, Diệp Từ thu suy nghĩ, hoàn hồn.

    “Gì?”

    “Đợi Tiêu ca lập nghiệp đoàn, bọn tớ đều đi, cậu cũng tham gia đi!” Đổng Âm hưng phấn, thích đến độ mặt có chút đỏ lên.

    ……
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
    bachcusy, Lép, phuongbeo and 8 others like this.
  3. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa

    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us

    Quyển 1

    Chương 17: Thần bí nhẫn


    Diệp Từ không có lập tức trả lời Đổng Âm chỉ đảo mắt nhìn Hà Tiêu, Hà Tiêu mặt mang tươi cười, anh nhìn Diệp Từ nói:“Không có việc gì, tôi nghĩ mọi người đều là bạn bè cùng nhau chơi đùa sẽ vui vẻ hơn. Hỗ trợ nhau, nếu cô đã có dự định khác thì thôi vậy, mọi người thêm bạn tốt, đều như nhau.”

    “Được rồi, anh lập nghiệp đoàn tôi liền gia nhập.” Diệp Từ đáp ứng Hà Tiêu.

    Cô đồng ý không phải bởi vì vớt vát quan hệ rối rắm kiếp trước với Thiết Huyết Chiến Qua, mà vì Dịch Thương Đổng Âm cùng Lưu Sướng đều gia nhập nghiệp đoàn này. Vậy cô không tất yếu phải độc lập độc hành, dù sao có hay không có nghiệp đoàn với cô không vấn đề gì lớn.

    “Mình đã nói rồi Từ nhất định sẽ đồng ý!” Lưu Sướng quát to một tiếng, ôm chặt cánh tay Diệp Từ hướng về phía Dịch Thương, Đổng Âm cười.

    Diệp Từ cũng nở nụ cười theo,tiếp tục ăn cơm trong không khí vui vẻ.

    Cơm nước xong, Hà Tiêu còn có chút việc liền chia tay với bốn người bọn cô, Diệp Từ vốn tưởng trở về luyện cấp, bất quá Đổng Âm đề nghị muốn đi công viên chơi đùa, không ai phản đối, bốn người đi đến công viên, thẳng đến tám giờ tối mới tạm biệt nhau về nhà.

    Về đến nhà Diệp Từ không vào game, đi gọi điện thoại cho ba mẹ sau đó tắm rửa đi ngủ.

    Không biết sao vì sao, giấc ngủ lần này của cô rất trầm, ngay cả đồng hồ sinh học bình thường của cô cũng mất đi tác dụng, Diệp Từ hỗn loạn, đến lúc tỉnh lại mặt trời đã lên cao.

    Ăn cơm xong, Diệp Từ liền online.

    Login, Diệp Từ chưa kịp suy nghĩ sẽ làm gì, liền nhận được Mật Ngữ, vừa nhìn cư nhiên là Nhất Danh Kim Nhân, hỏi cô có ở Tân Thủ Thôn hay không.

    Diệp Từ nhìn chính mình bây giờ còn ở trên sườn núi Dã Sói Sơn Cốc, liền nói cho Nhất Danh Kim Nhân.

    “Bọn tôi dự định đi xem Vứt Bỏ Hầm bên cạnh Thành Lạc Nguyệt, cô có thời gian gian?”

    “Tạm thời không thể, tôi còn ởnơi hôm trước logout, từ nơi này đến Lạc Nguyệt Thành cần chút thời gian.”Trong đầu Diệp Từ lập tức tính toán khoảng cách hiện tại của cô đến Thành Lạc Nguyệt, phát hiện cho dù không về Tân Thủ Thôn, trực tiếp đi Lạc Nguyệt Thành, phải mất hai ngày mới đến nơi.

    “Vậy được rồi, bọn tôi trướctìm người nào đó tổ đội vào xem xét chút, nếu rãnh thì liên hệ tôi.” Nhất Danh Kim Nhân có chút tiếc nuối, bất quá, cũng không thêm gì, chỉ hẹn Diệp Từ, liền tắt đối thoại.

    Tắt đối thoại Diệp Từ mới nhìnxem bốn phía, chỉ thấy Phất La Nhiều còn ngồi tại bên kia không hề di chuyển. Cô cũng không để ý, chuẩn bị rời khỏi, không nghĩ đến thanh âm tiêm tế củaPhất La Nhiều vang lên: “Này! Người cao to, trả đồ vật lại cho ta!!”

    Lời này thật sự khó hiểu, Diệp Từ nhất thời không kịp phản ứng, quay lại nhìn thấy Phất La Nhiều đang nhìn cô tức giận đến cực điểm:“Tôi cầm của ngài đồ gìvậy? Không phải đã giao dây thang cho ngài sao?”

    “Hừ! Tên đáng giận, Phất La Nhiều chỉ biết không thể tin tưởng giảo hoạt Tinh Linh, bọn họ chưa bao giờ nói thật!” Phất La Nhiều nhảy dựng lên, vung quyền đầu với Diệp Từ: “Nhẫn của tôi! Nhẫn quý giá của tôi, không phải trên người của ngươi sao? Ngươi là đồ xấu xa!”

    Nhẫn? Diệp Từ suy nghĩ một hồi, mới không quá khẳng định lấy ra Chiếc Nhẫn Màu Đen đã buộc định trên người,“Ngài nói là cái này!”

    “Đúng! Chính là nó!” Phất La Nhiều lập tức vọt tới bên người Diệp Từ muốn đoạt lại Chiếc Nhẫn Màu Đen, Diệp Từ lại phản thủ cất chiếc nhẫn đi, nhìn hắn: “Không phải ngài nên cho ta biết điều gì đó sao? Ví như nhẫn này là thứ gì?”

    Đồ vật có thể được che dấu Npc coi trọng, hơn nữa lại tự động buộc định, thuộc tính tuyệt đối không có khả năng như nó biểu hiện kém như vậy, không thể chỉ là màu xám trang bị. Biết PhấtLa Nhiều coi trọng chiếc nhẫn này, Diệp Từ lập tức liền cảm giác ra chiếc nhẫn chắc chắn bất thường, cô phải nghĩ biện pháp khiến Phất La Nhiều nói ra lai lịch chiếc nhẫn mới được.

    Phất La Nhiều trừng Diệp Từ, ánhmắt tựa hồ muốn phun ra lửa, hắn thở hổn hển, tức giận đến cả khuôn mặt đỏ bừng, gần như lập tức sẽ nổ mạnh.“Phất La Nhiều sẽ không nói cho ngươi bảo bối lai lịch! Phất La Nhiều sẽ không đem bảo bối cùng ma vương Naga có liên quan chuyện tình nói cho ngươi đâu!!”

    Diệp Từ gần như muốn cất tiếng cười to, trách không được sau này sở hữu người chơi đều nói Chu nho Npc lớn nhất đặc điểm là có điểm ngốc, hiện tại nhìn qua quả nhiên thật là ngốc điểm.

    Cô nâng cao chiếc nhẫn, Phất LaNhiều lung lay đứng lên, Phất La Nhiều nhảy nhảy muốn cướp đoạt chiếc nhẫn, nhưng thân cao quả thật có điểm bi kịch. Diệp Từ loan thắt lưng, cười tủm tỉm sờ sờ Phất La Nhiều đầu:“Ừ, ngài tuyệt đối sẽkhông đem quan hệ của chiếc nhẫn với ma vương Naga nói cho tôi biết……”

    Dứt lời, cô lưu loát đem nhẫn bỏ vào ba lô, hướng về phía Phất La Nhiều vẫy vẫy cánh tay, làm bộ phải rời đi. Không ngờ, Phất La Nhiều lập tức nhảy dựng, ôm chặt thân thể của cô, giống y bạch tuột, gắt gao dán trên lưng Diệp Từ, lớn tiếng hô: “Ngươi trả lại bảo bối cho Phất La Nhiều!”

    Phất La Nhiều tên là Lục Sắc, cho thấy không thể công kích. Diệp Từ không có thể đánh hắn cũng không thể làm gì khác, bị hắn ôm kiểu này, nhất thời mất đi cân bằng, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất. Hoàn hảo cô ổn định thân mình nhanh, ba chân bốn cẳng bắt đầu cùng Phất La Nhiều “Đánh đá”, hy vọng có thể đem cái tên có điểm ngốc này rời xa thân thể của cô.

    Chu nho (nhện) đặc điểm là dáng người, chỉ số thông minh có vẻ cao, đương nhiên, chỉ số thông minh cao cùng ngốc không có quan hệ. Mặc kệ dáng người không tốt trành Diệp Từ hắn cũng phải liều mạng ngăn cản Diệp Từ rời đi, ôm eo của cô, cuối cùng cũng không tránh được bị Diệp Từ lôi ra.

    Diệp Từ hồng hộc thở phì phò, lực lượng thấp thực là quá khổ sở, nếu cô là Chiến Sĩ, phỏng chừng chỉ cần một móngvuốt là có thể đem Phất La Nhiều búng bay .

    Cầm áo của Phất La Nhiều, Diệp Từkhiến hắn rời xa cô một chút. Phất La Nhiều tự nhiên không thể để người khác làm gì thì làm, tay chân lập tức sử dụng quyền đấm cước đá, chẳng qua thân cao thật sự rất… , căn bản không có tác dụng gì, bị Diệp Từ như vậy nhẹ nhàng nâng lên, nhìn qua cực kỳ giống một cái rối gỗ đang hoạt động.

    “Tôi hỏi ngài vài câu.”

    “Cự tuyệt! Phất La Nhiều cự tuyệt nói chuyện cùng giả nhân giả nghĩa Tinh Linh!”

    Diệp Từ nhíu mày, Npc này vẫnchưa hiểu được tình cảnh hiện tại của hắn, cô không cùng hắn vô nghĩa, lập tức không chút khách khí đem Phất La Nhiều quăng lên, Phất La Nhiều sợ tới mức kinh thanh thét chói tai.

    Chu nho thanh âm vốn liền sắc nhọn, kêu như vậy khiến Diệp Từ cảm thấy màng nhĩ đều hỏng.

    “Xinh đẹp thiện lương Tinh Linh đại nhân, xin hỏi ngài muốn hỏi điều gì.” Tuy rằng Chu nho có vẻ ngốc, may mà còn biết sợ chết, Diệp Từ khiến Phất La Nhiều đình chỉ đá động, ánh mắt mang kim quang thái độcủa hắn thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

    “Đây là gì?” Diệp Từ lấy nhẫn ra, quơ quơ trước mặt Phất La Nhiều.

    Ánh mắt Phất La Nhiều lập tức đều thẳng, trông mong nhìn chiếc nhẫn, mồm miệng không rõ nói: “Là bảo bối.”

    “Bảo bối gì?”

    “Có thể mở ra ma vương Naga kho tàng……” Phất La Nhiều xoa xoa tay, đầy mặt ửng hồng nhìn chiếc nhẫn:“Có thể đạt được Naga lực lượng bảo bối, chinh phục thế giới lực lượng.”

    “Làm sao đạt được?”

    Phất La Nhiều đột nhiên nhìn như tỉnh lại sau giấc mộng, nhìn Diệp Từ lộ ra sự kinh hoảng, hắn bưng kín miệng:“Không thể nói, không thể nói.”

    Lúc này vô luận Diệp Từ ép buộc bằng cách nào, đáp án đều là “Không thể nói, không thể nói.” Xem ra, thật sự không thể ép buộc được, Diệp Từ trực tiếp buông tay, chỉ nghe thấy bẹp một tiếng, Phất La Nhiều rơi xuống đất. Diệp Từ không thèm nhìn hắn, nhảy lên nhánh cây, nhanh chóng rời khỏi sói hoang cốc.

    Naga lực lượng?

    Ma vương Naga là một bí mật trong Vận Mệnh, nhiệm vụ giai đoạn trước hơn phân nữa giấu vết đều có hắn xuất hiện,bất quá hắn chân chính hiện ra tại chín năm sau khi Vận Mệnh mở ra có người nhìn thấy 100 cấp 100 người phó bản — Tử Vong Vực Sâu.

    Tử Vong Vực Sâu là Vận Mệnh lớn nhất phó bản, phó bản độ khó cao, cường độ to lớn, mãi đến khi Diệp Từ trọng sinh, không có một nghiệp đoàn quốc gia nào trên thế giới thông qua đơn giản nhất nhập môn phó bản Hỏa Diễm Môn Tinh Anh độ khó, lại càng không nhắc đến Độ khó Ác Mộng và Độ khó Địa Ngục hoặc vào sâu trong phó bản .

    Cùng Naga có quan hệ nhẫn? Có thể đạt được Naga lực lượng? Diệp Từ nhớ tới cảnh tượng tấn công của Hỏa Diễm Môn,trong phó bản Tử Vong Vực Sâu, hắn luôn giấu phía sau cùng của đám Boss, chưa từng có người thấy qua bộ dáng của hắn, chỉ biết hắn cường hãn, thổi một hơi khiến cho toàn bộ đoàn đội lập tức tử vong.

    Naga cường hãn đến độ “biến thái”không đủ để miêu tả hắn, thậm chí có thể nói là nghịch thiên .

    Nhẫn nãy có thể đạt được Naga lực lượng? Tuy rằng không biết thiệt giả…… Nhưng ngẫm lại liền cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Nhìn trong tay nhẫn, thấy thế nào đều bình thường đến cực điểm, khiến Diệp Từ có điểm hoài nghi lời nói của Phất La Nhiều.

    Đeo nhẫn vào ngón tay, hoảng hốt gian hình như thấy nó phát ra một đạo nặng nề quang mang. Cô vội vàng cẩn thận xem xét, quả nhiên, phát hiện thuộc tính chiếc nhẫn cải biến.

    Thần bí nhẫn:

    Màu xám trang bị

    Lực lượng +2

    Yêu cầu cấp bậc:0

    Buộc định giả: Công Tử U

    Đặc thù thuộc tính: Có thể trưởng thành.

    Cư nhiên là có thể trưởng thành Thuộc tính! Diệp Từ sửng sốt, trong Vận Mệnh có thể trưởng thành trang bị số lượng không đến vài món, mỗi kiện đều là thần cấp trang bị, chiếc nhẫn này cư nhiên vẫn là rác rưởi màu xám trang bị, chuyện gì đang xảy ra thế này?

    Bất quá nghĩ đi nghĩ lại, chỉ một thuộc tính là Có thể trưởng thành chứng minh được lời nói Phất La Nhiều là thật hay không?

    Diệp Từ không thèm nghĩ nữa, Naga xuất hiện còn tại xa xôi về sau, về phần chiếc nhẫn này rốt cuộc là cái gì, cũng không tất yếu miệt mài theo đuổi. Bất quá nó hiện tại có thể thêm 2 điểm lực lượng đã khiến Diệp từ thỏa mãn khát vọng tăng lực công kích của bản thân.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
    Lép, phuongbeo, tóc xù and 8 others like this.
  4. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa

    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us

    Quyển 1

    Chương 18: Sủng vật sinh ra!



    Một ngày không lên diễn đàn, quả nhiên có rất nhiều người chơi đã qua cấp 10, mà người mới trong Tân Thủ Thôn lại tấp nập sinh ra, tựa hồ không có một chút an tĩnh lại tư thế.

    Diệp Từ về Tân Thủ Thôn, tìm thấy sơ cấp kỹ năng Đạo Sư Dasa, giao cho Dasa 100 ánh mắt sói.

    “Tuổi Trẻ Thợ Săn, không thể không nói bạn làm việc rất lưu loát, mới qua một đoạn thời gian ngắn, bạn đã đem về cho tôi nhiều chiến lợi phẩm như vậy, xem ra bạn là một Thợ Săn đủ tư cách, bạn có đủ tư cách kế thừa kỹ năng Thợ Săn này,” Dasa nhìn Diệp Từ mang đến mắt sói không nói nhảm nhiều lắm, trực tiếp giao cho cô kỹ năng Thợ Săn Ấn Ký.

    Tiếp nhận kỹ năng, hai tay Diệp Từ vỗ vỗ, chỉ thấy sách kỹ năng hóa thành một chùm ánh sáng trắng tiến vào thân thể của cô.

    “Bạn học xong kỹ năng mới Thợ Săn Ấn Ký.” Hệ Thống Thông Báo lập tức vang lên.

    Hoàn thành! Diệp Từ nghe Thông Báo tươi cười đầy mặt, có được thứ này mới được xem là Thợ Săn chân chính.

    Sau cấp 10 là có thể mở Bảng Thiên Phú. Diệp Từ có điểm khẩn cấp mở ra, trong Bảng Thiên Phú có ba đặc tính, phân biệt là Sủng Vật Thiên Phú, Bắn Tên Thiên Phú cùng Sinh Tồn Thiên Phú.

    Mọi thứ không thể học giỏi cùng lúc. Lựa chọn Thiên phú có thể so sánh như vậy.

    Tại điểm thiên phú có hạn, làm cách nào phối hợp ra một cường nhân, mỗi người đều có một ý tưởng riêng. Trên diễn đàn Vận Mệnh, tuyệt đối nổi tiếng, trừ bỏ các video phá phó bản, nhiều nhất chính là phối hợp thiên phú chức nghiệp của các chủng tộc.

    Mỗi người mỗi ý, ai cũng cho mình là người đúng.

    Đương nhiên…… Nếu điểm thiên phú của bạn vô hạn, bạn sẽ không cần vì vấn đề này mà đâu đầu.

    Hiện tại trên tay Diệp Từ có 11 Điểm Thiên Phú, trừ bỏ do thăng cấp đạt được, còn có hoàn thành Thôn Trưởng Chi Hệ Nhiệm Vụ thêm vào.

    Cô xem kỹ bảng Thiên Phú, cuối cùng dùng 5 điểm thiên phú điền đầy ở Sủng Vật Thiên Phú, rồi sau đó lại vào Bắn Tên Thiên Phú tăng 3 điểm cường hóa Thợ Săn Ấn Ký, trong Sinh Tồn Thiên Phú cũng tăng 3 điểm cường hóa Liệp Ưng Thủ Hộ.

    Diệp Từ phối hợp có chút cũ kỹ.

    Theo đại chúng, cô chọn một thiên phú làm chủ, hai thiên phú khác chỉ vì phụ trợ.

    Chẳng qua, Diệp Từ luôn nhớ thương Điểm Thiên Phú ở Chi Hệ Nhiệm Vụ, cho nên không thể tránh khỏi có điểm lòng tham chọn theo phương pháp cũ kỹ.

    Điểm Thiên Phú thay đổi, Thợ Săn Ấn Ký cùng Liệp Ưng Thủ Hộ của Diệp Từ lập tức thay đổi lớn.

    Liệp Ưng Thủ Hộ gia tăng lực công kích 30%. Mà Thợ Săn Ấn Ký cũng tăng thêm phạm vi bao quanh 15 cm và gia tăng 30% viễn trình thương tổn.

    Tuy rằng Điểm Thiên Phú trung quy trung củ, bất quá kỹ năng của mình biến hóa vẫn khiến trong lòng Diệp Từ hô to đã nghiền.

    Hiện tại duy nhất còn thiếu là sủng vật .

    Không nghĩ nhiều, Diệp Từ chạy thẳng đến Hang Động Băng Giá, trong Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn, Thử Thủ Lĩnh mang theo một con nhện Tinh Anh là mục tiêu của Diệp Từ.

    Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn, các hạng chỉ tiêu của quái vật đều đề cao một chút, bất quá Diệp Từ có cường hóa Thợ Săn Ấn Ký cùng cường hóa Liệp Ưng Thủ Hộ tọa trấn, giờ không tính là quá khó, chỉ là so với Hang Động Băng Giá độ khó bình thường phải tốn thời gian nhiều hơn một ít.

    Mắt thấy đến lúc tiếp cận quái, Diệp Từ bỗng nhiên nghe thấy trong rừng cây cách đó không xa vang lên tiếng rống. Cô lập tức quay đầu nhìn, chỉ thấy một thân ảnh mạnh mẽ đang quanh đi quẩn lại quanh mấy cây to.

    Ripper Haesche!

    Boss tự do trong Hang Động Băng Giá, tỷ lệ xuất hiện chỉ có một phần nghìn, là sủng vật tốt nhất của Thợ Săn chưa đến cấp 30. Diệp Từ ngay từ đầu không hề dự đoán được Haesche sẽ xuất hiện trong kế hoạch của mình, phải biết rằng tỷ lệ một phần nghìn thật sự rất nhỏ. Cô nhớ rõ từng có một Thợ Săn phải thủ sắn ở Hang Động Băng Giá ba tháng, mỗi ngày chỉ xoát phó bản, đều không gặp được nó.

    Không tưởng lần đầu tiên cô tiến vào Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn cư nhiên gặp được, Diệp Từ có thể không hạnh phúc như vậy sao.

    Không hề nghi ngờ cô lập tức bỏ qua con nhền nhện xấu xí Thử Thủ Lĩnh, Tiềm Hành thong thả tới gần Cáp Tạ.

    Đợi đến phạm vi công kích, Diệp Từ lập tức hiện thân phát ra công kích mạnh nhất về phía Ripper Haesche. Thợ Săn nuôi dưỡng Sủng vật dù ở bất cứ trạng thái nào đều có thể phóng thích nó. Chẳng qua, động vật máu (HP) càng ít, tỷ lệ thành công càng cao. Cô chạy ra, công kích con Báo tử đen thùi, đợi máu của nó chỉ còn lại 5% lập tức quăng ra Ánh Sáng Dụ Hoặc.

    Ánh Sáng Dụ Hoặc là một kỹ năng của Nuôi dưỡng sủng vật, chuyên môn dùng bắt sủng vật, còn kỹ năng khác là Triệu Hồi Sủng Vật, Giải Tán Sủng Vật, Phóng Thích Sủng Vật và Trị Liệu Sủng Vật. Từ trước đến giờ Diệp Từ chưa bao giờ nuôi sủng vật, nên này vài kỹ năng này là lần đầu tiên cô sử dụng.

    Thời gian Ánh Sáng Dụ Hoặc phát ra là 12 giây, trong 12 giây này, công kích của động vật không thể dừng lại kỹ năng, nhưng nếu người chơi tử vong thì…

    Ripper Haesche là Boss tự do trong phó bản cấp độ khó, cường độ công kích không nói chơi, Diệp Từ vừa phóng thích Ánh Sáng Dụ Hoặc, vừa quán Phòng ngự Dược thủy vào miệng, Thể chất Dược thủy, Nhanh nhẹn Dược thủy cùng Hồng*(thêm máu), cố gắng vượt qua 12 giây thống khổ.

    Haesche vì rất tức giận với Ánh Sáng Dụ Hoặc hướng tới Diệp Từ phát ra công kích điên cuồng nhất, trong nháy mắt Diệp Từ đau đến muốn chết tâm đều có. Cũng may trên người cô có nhiều chủng loại Dược thủy, uống hết các loại phụ trợ Dược thủy, cũng có không ít tác dụng .

    Gian nan 12 giây qua đi, trên người Ripper Haesche xuất hiện ánh sáng trắng, Dụ Hoặc thành công!

    Diệp Từ cũng không tốt chút nào, HP(máu) chỉ còn lại có 11% , quần áo cả người bị phá mấy lỗ hổng, da thịt vô cùng đau đớn. Đặt mông ngồi dưới đất, Diệp Từ vội vàng uống một lọ Hồng, thế này mới có thời gian mở ra Bảng thuộc tính của Ripper Haesche.

    Tên: Báo

    Chủ nhân: Công Tử U

    Cấp bậc:1

    Sinh mệnh:1630/1630

    Thể lực:1300/1300

    Kỹ năng: Trảo đánh, Trào phúng, Gia tốc

    Phẩm chất: Trí tuệ, Trung thành.

    Độ Trung Thành:10

    Cực phẩm! Diệp Từ nhìn thuộc tính của Ripper Haesche, hưng phấn không thể dùng lời nói hình dung. Cô xem qua không ít thuộc tính Sủng vật của Thợ Săn, chưa từng thấy qua Sủng vật có hai Phẩm chất cùng lúc! Sủng vật bình thường đều chỉ có một phẩm chất, tỷ như Dịu ngoan, Hàm hậu, Thông minh, Trung thành, Giảo hoạt, Dịch giận, Dối trá, Soi mói vân vân, trong những phẩm chất này khó có nhất chính là Trí tuệ .

    Tuy rằng chưa từng có công tác thống kê tỷ lệ xuất hiện, nhưng Diệp Từ cũng đã gặp qua vô số Sủng vật của Thợ Săn, nhìn đến Trí Tuệ chỉ hơn 10 con hơn nữa chỉ có một Phẩm chất.

    Phẩm chất Trí tuệ đại biểu cho Sủng vật có chỉ số thông minh cao, nên tỷ lệ tự lĩnh ngộ kỹ năng tuyệt đối cao hơn những Phẩm chất khác. Về phần Trung thành đại biểu cho Độ Trung Thành của Sủng vật, có thể bồi dưỡng, cho dù tại hoàn cảnh ác liệt nhất rất ít Sủng vật sẽ vứt bỏ chủ nhân.

    Phải biết rằng trong Vận Mệnh Thợ Săn đối đãi với sủng vật của mình chẳng khác gì dưỡng bố mẹ. Bởi vì, không có một Thợ Săn nào nguyện ý lãng phí thời gian và kinh nghiệm của mình ở một Sủng vật bình thường, Thợ Săn bắt sủng vật cơ bản đều là Tinh Anh Quái, đừng nói đến quá trình bắt giữ thống khổ, nếu nó chạy vậy đại biểu Tiền và kinh nghiệm tất cả như nước đổ biển đông .

    Diệp Từ đóng lại Bảng Sủng Vật, quay đầu nhìn Ripper Haesche ngồi bên người cô, hiện tại làm gì còn vẻ hung ác như vừa nãy, nó mở đôi mắt màu đen thật to như thủy tinh cầu oai đầu nhìn Diệp Từ, phát hiện Diệp Từ đang xem nó, nó thậm chí còn chút ngượng ngùng cúi đầu, liếm liếm móng vuốt của mình.

    Đây là Bán manh! Nó tuyệt đối đang bán manh!

    Bỗng nhiên cô nghe Hệ Thống Thông Báo vang lên: “Bạn cần sửa tên cho Sủng vật của bạn?”

    “Muốn.”

    “Đang chờ.”

    “Lão Tam.”

    “Xin hỏi bạn xác nhận vì dùng ‘Lão Tam’ là tên sủng vật của bạn? Mỗi chỉ Sủng vật chỉ có một lần đặt tên, thỉnh cẩn thận.”

    “Xác nhận.”

    “Đặt tên thành công!”

    Tuy rằng phẩm chất của Lão Tam là trung thành, nhưng không đồng nghĩa với việc nó sẽ không chạy, trước lúc Độ Trung Thành không đến 100 dù không có làm gì nó nó cũng sẽ chạy. Để đề cao độ Độ Trung Thành chỉ có 1 cách duy nhất — uy thực (ăn cơm).

    Thừa nhận đi, Sủng vật của Thợ Săn đều là ăn hóa……

    Lấy bánh ra, Diệp Từ đưa cho Lão Tam, Lão Tam thấu lại đây ngửi ngửi, sau đó thập phần ngạo kiều xoay đầu sang hướng khác, dùng ót của nó khẳng định với Diệp Từ loại đồ ăn này không phải đồ ăn của nó.

    “Sủng vật của bạn không thích loại đồ ăn này.” Diệp Từ mở ra Bảng thuộc tính của Lão Tam xem tên này thích ăn thứ gì, hợp thời nghe được Hệ Thống Thông Báo cùng lúc dó lại nghe thấy thanh âm bà tám của Hệ Thống. Phiên một cái xem thường, Diệp Từ cuối cùng tra được Lão Tam yêu thích.

    Yêu thích đồ ăn: Thú thịt, cầm thịt hoặc là thịt bò.[ đương nhiên chín là tốt nhất!]

    Cô rốt cục đã biết, Diệp Từ rốt cục đã biết, vì sao Bảng Cao Thủ Kỹ Năng Nấu Nướng có mười thì đến tám chín là Thợ Săn, nguyên lai đều là bởi đám ăn hóa này!!

    Không có biện pháp, bọn họ chính là lão gia. Diệp Từ lấy bánh mì Lão Tam ghét bỏ nhét vào miệng mình, mở ra ba lô tìm được thịt nướng mấy ngày trước đánh Thử Thủ Lĩnh và Người đầu Chó, toàn bộ đưa cho Lão Tam.

    Lúc này Lão Tam chẳng thèm khách khí, lang thôn hổ yết nuốt xuống bốn năm khối thịt nướng, thỏa mãn nấc lên mới dừng lại.

    Diệp Từ nhìn nhìn Độ Trung Thành, quả nhiên lên rất nhanh, đã đạt tới 15 điểm. Xem ra, phải chờ Độ Trung Thành đạt tới 100, thời gian cô phải lấy lòng người rất lâu. Đã sủng vật, Diệp Từ liền yên tâm lớn mật công kích ba con Boss trong Hang Động Băng Giá.

    Lão Tam không hổ là sủng vật cấp Boss, các kỹ năng đều không sai, ở phía trước đỉnh quái, công kích quá mạnh mẽ. Chỉ là nếu ba con Boss cùng lúc tiến lên, cho dù thần tiên cũng đỉnh không nổi, qua phút chốc Lão Tam liền anh dũng bỏ mình, Diệp Từ nhanh chóng ra phó bản.

    Vừa ra khỏi xem xét Lão Tam, tâm tình tên này trực tiếp từ sung sướng biến thành khổ sở, mà Độ Trung Thành cũng rớt 3 điểm.

    “Thật sự là dưỡng lão gia! Không thể đói, không thể tử!” Diệp Từ vừa lấy thịt nướng ra quăng cho Lão Tam vừa thở dài với số mệnh Thợ Săn tương lai nhấp nhô của mình.

    Lúc Lão Tam đang khoái hoạt ăn cơm, chợt nghe ……
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
    Goodluck, Lép, phuongbeo and 8 others like this.
  5. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa

    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us

    Quyển 1

    Chương 19: Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn!


    Lúc Lão Tam đang khoái hoạt ăn cơm, chợt nghe Kênh trò chuyện riêng truyền đến bên tai:“Từ, Từ, cậu có đó không?”

    Nhìn nhìn là Dịch Thương: “ Dịch Thương gì vậy?”

    “Lúc nãy Công Hội của Hà ca đã thành lập, bọn tớ gia nhập rồi, bây giờ chỉ còn mình cậu!”

    Thiết Huyết Chiến Qua đã thành lập? Nhanh như vậy, chỉ có một hai ngày không gặp, đã thành lập sao. Diệp Từ không khỏi ngây người một chút, Dịch Thương nóng vội gọi cô vài tiếng, cô mới trả lời: “Được rồi, cậu tìm ai đó thêm mình vào đi.”

    “Ừ, cậu chờ chút!”

    Dứt lời, Dịch Thương không nói thêm gì nữa, Diệp Từ tiếp tục lấy thịt nướng ra quăng cho Lão Tam, trong lòng tính toán khi vào Thành điều trước tiên phải làm là học nấu nướng, bằng không tên này có sức ăn như vậy bản thân cô giờ đã trụ không nổi.


    “Khổng Tước Lam mời bạn gia nhập ‘Thiết Huyết Chiến Qua’.”

    “Xác nhận.”

    “Hệ Thống miễn phí truyền tống bạn đến Công Hội một lần, xin hỏi muốn đi không?”

    Diệp Từ nghĩ nghĩ, Trụ sở Công Hội ở trong thành, bây giờ truyền tống qua bên kia, cô khỏi tốn thời gian chạy tới chạy lui. Dù sao đã có sủng vật, phó bản Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn một mình cô cũng không thể thông qua, chi bằng trước tiên về Trụ sở Công Hội, sau đó lựa chọn một thành thị để buộc định Hồi thành Thạch sẽ tốt hơn.

    Tiếp theo cô lựa chọn ‘Đồng ý’, bạch quang chợt lóe, Hệ thống đem Diệp Từ và Lão Tam đang mở mồm to ăn thịt cùng nhau mang đi.

    Thiết Huyết Chiến Qua rõ ràng vẫn đang tuyển người, toàn bộ Trụ sở Công Hội – nơi nơi đều thấy người đến người đi, Công Hội vẫn chưa hoàn thiện rất nhiều thứ, mọi người ồn ào bàn tán trong kênh Công Hội.

    Thiết lập kênh Công Hội là Tĩnh âm – trạng thái ẩn, Diệp Từ vô cùng thuần thục đến trước mặt Npc trông coi Trụ. Hiện tại Thiết Huyết Chiến Qua là 1 cấp Công Hội, cấp bậc này có thể đến Npc trông coi Trụ sở Công Hội nhận một buff tăng 10% sinh mệnh, hơn nữa còn có thể thông qua Npc truyền tống đến bất đồng Thành thị.

    Lĩnh buff, Diệp Từ tại Npc tra xem hiện tại hội viên của Thiết Huyết Chiến Qua Công Hội phân bố ở đâu. Xem xét trong chốc lát, lựa chọn cuối cùng của Diệp Từ là Thành Hồng Hồ, cô đem Hồi thành Thạch buộc định ở thành thị này. Nộp 1 bạc cho Npc, lập tức được truyền tống khỏi Trụ sở Công Hội.

    Thành Hồng Hồ là một thành thị rất phát triển, bởi vì giữa thành thị có một hồ nước màu đỏ rất lớn nên được gọi như vậy, bình tĩnh xem xét xung quanh, nơi này thật sự rất đẹp. Chẳng qua, nếu trên người bạn không đủ tiền để ngồi thuyền, thì sống tại thành thị này là một chuyện rất vất vả. Nếu muốn đi đâu chỉ có hai cách một là bơi qua, hai là đi đường vòng qua một nửa thành.

    Đến Thành Hồng Hồ, Diệp Từ vào tòa thị chính báo cáo với Thị trưởng, lướt qua lời nói vô nghĩa của ông, thị trưởng giới thiệu Diệp Từ đến quan hành chính. Ở đó, Diệp Từ thuận lợi buộc định Hồi thành Thạch của cô – nơi này thành nơi ở cố định của cô, hơn nữa còn nhận được một nhiệm vụ tuần hoàn, dọc sạch rác ngoài thành Hồng Hồ.

    Nhiệm vụ tuần hoàn này bất cứ thành thị nào cũng có, nhưng vì phần thưởng nhiệm vụ Kinh nghiệm ít, tiền thưởng ít, ngay cả phần Danh vọng cũng ẩn, nên lúc đầu rất nhiều người chơi không nguyện ý bỏ thời gian làm nhiệm vụ này.

    Nhưng Diệp Từ lại biết, nếu có thể kiên trì hoàn thành nhiệm vụ tuần hoàn, ngoại trừ tăng Danh vọng trong Thành thị, còn nhận được phần thưởng đặc thù của Thị trưởng. Đáng tiếc, trước kia Diệp Từ chưa bao giờ nhận được phần thưởng đặc thù đó, vì cô luôn bị đuổi giết phải liên tục thay đổi Thành thị.

    Đặc điểm thông qua nhiệm vụ tuần hoàn là tích lũy, nếu điểm tích lũy của nhiệm vụ tuần hoàn bị gián đoạn, vậy chỉ có thể làm lại từ đầu lần nữa.

    Trong lúc Diệp Từ quét rác trước cửa từng nhà trong thành, Lưu Sướng tìm cô khắp Trụ sở Công Hội. Mặt Phải và Tình Thiên Vi Chiếu đã lên cấp 5, mà cô cũng đến bát cấp 8, cô dự định sẽ tìm Mục sư, sau đó năm người cùng đánh phó bản Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn.

    Nhưng không tìm thấy Diệp từ khắp Trụ sở Công Hội, nhắn tin cũng không được, Lưu Sướng không ngừng hỏi Mặt Phải và Tình Thiên Vi Chiếu:“Dịch Thương, Đổng Âm các cậu chắc chắn đã thêm Diệp Từ vào công hội chứ? Sao mình tìm không thấy cậu ấy!”

    “Mình chắc chắn! Tuyệt đối chắc chắn! Cậu cũng là được thêm vào mà. Mình đích thân nói chị Lam thêm các cậu, thêm xong mình còn hỏi lại chị Lam nữa!”

    “Vậy người đâu!”

    Mặt Phải và Tình Thiên Vi Chiếu cùng lắc đầu, thể hiện rõ Diệp Từ mất tích không liên quan đến bọn họ.

    Lưu Sướng trừng hai người, chưa kịp nói gì, chợt nghe thấy Khổng Tước Lam nói chuyện trên kênh Công hội: “Hội viên chưa từng vào phó bản lập tức tìm trưởng nhóm chiến đấu Túy Mộng Ngôn báo danh, một giờ sau Công Hội sẽ phân phối Đội trưởng mang mọi người hạ phó bản.”

    Thông báo vang lên vài lần, Mặt Phải và Tình Thiên Vi Chiếu hưng phấn cực kỳ, vội vàng đi báo danh:“Lưu Sướng, dù gì tìm không thấy Diệp Từ, chúng ta hạ phó bản trước đi, đổi trang bị tốt hơn!”

    “Không phải Từ đã cho các cậu mỗi người một bộ trang bị rồi sao?”

    “Ây dà, bọn tớ muốn tự mình thông qua phó bản!” Đổng Âm ôm chặt cánh tay Lưu Sướng một phen, Dịch Thương kéo hai cô bạn đến chỗ Túy Mộng Ngôn báo danh hạ phó bản.

    Hai tiếng sau, dọn sạch sẽ Thành Hồng Hồ, chào hỏi chủ Tiệm Tạp Hóa, Kỹ năng Cuộc sống Sư còn có các kỹ năng sư khác, thuận tiện học tập Thu thập thuật, Lột da thuật cùng Chế dược và Nấu nướng, Diệp Từ mới ngồi thuyền về Tòa Thị Chính tìm Quan Hành Chính giao nhiệm vụ đi.

    Giao nhiệm vụ, Diệp Từ lại quay về Trụ sở Công Hội, tiếp theo từ Trụ sở Công Hội về Tân Thủ Thôn.

    Một đường bôn chạy, đến chỗ Dasa bổ sung mũi tên, sau đó mới đi Hang Động Băng Giá.

    “Hang Động Băng Giá độ khó bình thường thiếu hai người, thiếu T và vú em!”

    “Thú nhân Đạo tặc quỳ cầu vào Hang Động Băng Giá độ khó bình thường, đội nào nhận trực tiếp gửi lời mời!”

    “ Người lùn Druid cấp 10, có thể công kích có thể phòng ngự, ai cần trực tiếp thêm tôi!”

    ……

    Hiện tại cấp bậc mọi người đều đã tăng cao, người chơi hơn cấp 5 rất đông đúc, phần lớn đều tụ tập tại Hang Động Băng Giá, không ngừng kêu gào. Có tìm đội ngũ, có đội ngũ tìm người, nhiều không đếm xuể, mở ra Kênh Hệ Thống chậm rãi tìm kiếm.

    Đa số đều đi phó bản bình thường hoặc là xin tổ đội, không ai tìm người đi phó bản khó khăn. Thôi vậy, cô đích thân tạo tổ đội cũng được.

    Đến lúc chuẩn bị gửi tin, Diệp Từ mới phát hiện tất cả kênh tán gẫu của cô đều bị Hệ thống đóng cửa khi tiến vào Thành Hồng Hồ. Vội vàng mở Kênh trò chuyện riêng và Kênh trò chuyện lân cận ra, cô lập tức nhận được tin nhắn của Lưu Sướng: “Bà nó! Từ cậu rốt cuộc chết ở nơi nào!”

    “Vừa rồi đi Thành Hồng Hồ buộc định Hồi thành Thạch, tất cả các kênh đề bị đóng lại.”

    Lưu Sướng đã biết nguyên nhân, vốn cũng không định làm khó, chỉ oán giận:“Mình tìm cậu khắp thế giới đó!”

    “Sao vậy?”

    “Đi Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn, tìm cậu khắp nơi nhưng bó tay, bị Đổng Âm và Dịch Thương bắt đi làm cu li .”

    “Làm cu li?”

    “Công Hội an bài đội trưởng mang hạ phó bản, cả ba đứa bọn tớ bị tách ra, điều này kỳ thật cũng không có gì không được. Nhưng vào phó bản, vất vả lắm mới đánh ra trang bị, cư nhiên không phải chia đều cho mọi người. Đội trưởng lấy đồ mình cần trước tiên, sau đó lấy một kiện tốt nhất nộp lên cho Công Hội, còn lại mới phân cho bọn tớ!”

    Lưu Sướng nói với cảm xúc rất kích động:“Tuy mình không thèm để ý chút trang bị đó, nhưng tất cả mọi người cùng góp sức, vì sao bọn tớ bốn người chỉ có thể phân 1 hoặc 2 kiện trang bị, trong khi một mình đội trưởng lại lấy 2 đến 3 kiện trang bị!”

    “Đây là hình thức vận hành bình thường của Công Hội, bọn họ muốn tăng sức mạnh của đoàn chủ lực gs trước[điểm thêm từ trang bị, trang bị tốt hay xấu đều thể hiện trực tiếp bằng con số cụ thể], cậu đánh phó bản đi, đẩy mạnh tiến độ. Về phần người không thuộc Đoàn chủ lực, lúc đầu phải chịu thiệt một ít.” Diệp Từ không để ý lắm, vì đây là hình thức phát triển chung của Công Hội.

    “Nói vậy tất cả bọn mình phải làm dự bị!” Lưu Sướng nghe, tâm tình càng không tốt.

    “Không đâu, chỉ cần Gs đạt đến con số nhất định sẽ được đối xử công bằng, nhìn trang bị cả người cậu đi phỏng chừng còn tốt hơn đội trưởng của cậu, dự bị sao được.” Diệp Từ cười an ủi cô, thuận tiện để lời nói muốn đổi đội trưởng trong lòng Lưu Sướng biến mất, hỏa giả sự bực dọc của Lưu Sướng.

    “Thôi thôi, không nói nữa không nói nữa, đội trưởng kêu đánh Boss, chút nữa lại liên hệ.” Thoạt nhìn tâm tình của Lưu Sướng vẫn không tốt, nhờ Diệp Từ giải thích, cô không còn kích động như trước, vừa lúc đội trưởng chỉ huy muốn đánh Boss, cô liền vội vàng đóng Kênh trò chuyện riêng.

    “Có người dám đi Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn hay không! Dps không sợ chết, cần thêm ba người!”

    Diệp Từ tắt Kênh trò chuyện riêng, bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng gào như vậy, cô lập tức tìm kênh Hệ Thống, tìm được người nọ, gửi lời xin nhập đội.

    Đối phương lập tức đồng ý cô gia nhập.

    Trong đội có một Chiến Sĩ Người lùn, một Nhân loại Mục sư. Chiến Sĩ tên là Thủ Hàn, mục sư tên là Hàn Thủ, vừa nhìn đã biết hai người cùng nhau chơi game. Bọn họ thấy Diệp Từ tiến vào, cùng nhau kêu to:“Thật là có người không sợ chết !”

    Diệp Từ bị tiếng cảm thán của bọn họ dọa giật mình:“Hạ phó bản không phải dù sợ chết cũng phải chết sao?”

    “Có lý!”

    Ba người đứng gần nhau, Thủ Hàn lại hô vài tiếng, kết quả thêm Pháp sư Thạch Ban Ngư và Người rừng Nhất Đao tham gia. Có điều cả hai chưa đến cấp 10, lần lượt là một cấp 8 một cấp 9, thuộc phạm vi bảo vệ của người mới, trách không được không sợ chết.

    Năm người tập hợp cùng một chỗ, ngoại trừ Thủ Hàn, những người khác không phải Thú nhân chính là Nhân loại, còn không thì là Tinh Linh, chức nghiệp có vóc dáng cao, Thủ Hàn phải ngẩng đầu nói chuyện với bọn họ:“Đầu tiên, chưa có ai từng vào Phó bản khó khăn, mọi người đi vào nhất định không thể sợ chết!”
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
    Lép, phuongbeo, tóc xù and 7 others like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)