FULL  Đô Thị  Khoa Huyễn  Võng Du Lãnh địa ác ma (Ác Ma Doanh Địa) - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. ilovenovel97

    ilovenovel97 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    22/3/20
    Bài viết:
    288
    Được thích:
    16
    Chương 64: Tung tích

    “Mở hiển thị trang phục lên đi, mặc bộ đồ này thu hút nhiều sự chú ý.” Tiêu Phàm nói với Xà Cơ, Xà Cơ nghe lời đổi về bộ đồ hoạt hình có mũ trùm.

    Bộ đồ này quá chói mắt, nơi này dù sao cũng là trận doanh Ác Ma, người chơi chữ đỏ ở nơi này rất nhiều. Nhiều không cẩn thận bị những người tham lam kia thấy được, chắc chắn sẽ có những phiền toái không cần thiết.

    “Đội trưởng, hôm nay em với Miên Miên không thể luyện cấp tiếp cùng mọi người rồi, offline trước nhé, bên ngoài có một số việc phải làm, đã có người giục rồi." Bán Trường Miên áy náy nói.

    Trong cuộc sống hiện thực, người bên ngoài máy chơi game có thể gọi người đang online trong game thông qua chức năng kêu gọi của trò chơi. Chức năng này là trò chơi thiết kế để cho người chơi dễ đàng sắp xếp.

    “Được.” Tiêu Phàm cũng không nghĩ nhiều, thuận miệng đồng ý.

    “Vậy tiếp theo tôi đi làm nhiệm vụ là Lilith giao, mọi người có đi không?” Tiêu Phàm nhìn Hổ Nữu và Xà Cơ nói.

    “Vậy chúng tôi tùy tiện đánh ít quái vật ở ngoài thành không xa chờ anh, anh phải làm nhanh một chút nhé.” Hổ Nữu vẫn không muốn gặp Lilith.

    Vừa nói ba người Tiêu Phàm vừa rời khỏi ốc đảo ở Thung Lũng Rắn Cát trở về thành ác ma Abaddon, cũng không hề chú ý có người lén lút đi theo sau. Dù sao bên ngoài lối vào phó bản mỗi ngày đều có rất nhiều người chơi.

    “Báo cáo Ác Long lão đại, phát hiện mục tiêu, đội ngũ của mục tiêu có một nam hai nữ, hiện giờ đang rời khỏi Thung Lũng Rắn Cát đi về hướng thành ác ma Abaddon.”

    “Được, tôi biết rồi, cậu làm tốt lắm, trở về sẽ có thưởng lớn.” Ác Long tiện tay chém một cây hồng bì Orge thành hai khúc rồi trả lời kênh bang phái của Hắc Long Bang Công Hội.

    Sau khi thăng đến cấp 20, kinh nghiệm cần phải nhiều hơn, thật sự rất phiền phức, cả ngày chém giết những Orge này, Ác Long có chút chán ghét. Nhưng so với những yêu quái ngu ngốc khác mà nói, thì giết Orge tương đối dễ, tuy nhiên cứ như vậy cũng cảm thấy nhàm chán. Đúng lúc lại có tin tức của Vũ Hội Ác Ma, vậy liền đi tiêu khiển một chút.

    Ác Long thu trường kiếm, vác sau lưng, ung dung quay người đi ra khỏi sơn cốc. Trong sơn cốc, gió thổi mạnh làm áo choàng màu đỏ sau lưng Ác Phong tung bay.

    Sau khi Ác Long đi, sơn cốc vẫn yên tĩnh như cũ, vị trí Ác Long vừa đứng có rất nhiều thi thể của Orge, có hồng bì, lam da, nhưng không có thi thể nào hoàn chỉnh...

    Hổ Nữu và Xà Cơ đứng ở một chỗ khá vắng vẻ ngoài thành đánh mấy con quái nhỏ, Tiêu Phàm lại một thân một mình quay lại thành Ác Ma trên Hoàng Thổ Cao Pha.

    Lại quay về tiệm rèn sửa dao găm, Hổ Bá không có ở đây, thông thường những đại nhân vật có thể biết được nhiều bí mật như vậy, trong hiện thực đều là những người bận trăm công nghìn việc, thỉnh thoảng có thể nhín chút thời gian vào game góp vui một chút đã là xa xỉ lắm rồi.

    Theo lệ cũ, trước tiên đi đến quán rượu của lão Bach mua một ít rượu trắng, lần này lão Bach lại đặc biệt nhiệt tình thân mật, đoán chừng là do vụ giao dịch “phi pháp” tần trước.

    Nhìn vào đồng tiền vàng trong tay mình, Tiêu Phàm thở dài với kệ rượu, hóa ra 1 đồng tiền vàng có giá 1000 nhân dân tệ cũng không cách nào mua nổi những loại rượu khác trong quán rượu của lão Bach. Cái game này thật sự biết moi tiền mà, kỹ năng thiên phú [Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm| của hán đúng là một cái hố nhai tiền không đáy!

    Tiêu Phàm mua xong kha khá rượu trắng 2 đồng bạc một cân thì rời khỏi quán, trở về phòng của Liliith giao vật phẩm nhiệm vụ cho cô ta.

    Điểm kinh nghiệm không nhiều cũng không ít, vừa vặn để Tiêu Phàm thăng lên cấp 16.

    Có lẽ là do lần trước đã có thể nếm thử rượu mật rắn, hôm nay tâm trạng của Lilith có vẻ khá tốt, còn tặng Tiêu Phàm thêm một ít.

    [Tên: Rượu mật rắn]

    [Loại: Tiêu hao phẩm *5]

    [Phẩm chất: Bình thường]

    [Chức năng: Dùng để uống]

    [Ghi chú: Là rượu do Lilith tự học chưng cất, không biết uống rồi có bị giảm thuộc tính vĩnh viễn hay không. (Haha, nhìn phản ứng của ngươi kìa, đùa thôi mà, đùa thôi mà. Đừng căng thẳng, chỉ là ta buồn chán quá thôi]

    Tiêu Phàm xem ghi chú của vật này xong, trong lòng có xúc động muốn vứt ngay đi.

    [Hệ thống nhắc nhở: Thiên phú: Phát động Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm, gây ra trạng thái Kim Xà Lang Quân.]

    [Trạng thái trong lúc phát động Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm: Kim Xà Lang Quân]

    [Tên kỹ năng: Kim Xà Lang Quân]

    [Loại hình kỹ năng: Bị động]

    [Điều kiện sử dụng: Phát động Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm đạt được đo uống rượu mật rắn, sau khi thời gian duy trì qua đi, kỹ năng sẽ tự động biến mất]

    [Hiệu quả: Đối với các loại quái vật thuộc họ rắn tăng 100% sát thương, sát thương của các loại quái vật họ rắn đối với bạn giảm 10%, duy trì trong 5 phút.]

    [Ghi chú: Uống rượu mật rắn, không sợ gặp rắn độc!]

    Kỹ năng này so với với uy lực khi uống rượu [Mỹ Tửu Black Goblin] để chém giết [Vua black gobiin] cũng không khác biệt gì lắm.

    Trên mặt Tiêu Phàm đã đỏ ửng, nhìn thoáng qua thanh trạng thái thì [Độ say xin: 85%], xem ra trong game hắn vẫn không thể uống quá nhiều được.

    Lilith đã uống hơi nhiều, hình như lại muốn tiếp xúc thân mật với Tiêu Phàm. Thế nhưng Tiêu Phàm vẫn sợ cái mũi thính của lão Bach.

    Đợi đến lát nữa hắn ra đến cửa, lão Bach lại mặt mày thâm sâu vùi vào mông hắn, nếu vậy niềm vui sướng vừa được thăng cấp sẽ không còn tuyệt vời nữa. Vậy nên Tiêu Phàm liền tìm cơ hội chuồn đi.

    Khi vừa mới bàn giao vật liệu nhiệm vụ cho Lilith, Tiêu Phàm bèn lén lút giữ lại một ít mật rắn và rượu trắng. Bởi vì hắn muốn thừa dịp mấy đồng đội ồn ào không có ở đây, thử nghiệm một chút thứ giống [bầu rượu 999], một loại phần thưởng nhiệm vụ phải liều mạng đổi lấy.

    Nhưng mà trước đó, phải nếm thứ rượu trắng loại thường cái đã.

    [Tên: Rượu trắng]

    [Loại hình: Tiêu hao phẩm *1]

    [Phẩm chất: Bình thường]

    [Chức năng: Dùng để uống/Ngâm được liệu chế ra rượu thuốc]

    [Ghi chú: 2 đồng bạc 1 cân]

    [Hệ thống nhắc nhở: Phát động thiên phú: Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm, gây ra trạng thái Tiệc rượu.]

    [Trạng thái trong lúc phát động Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm: Tiệc rượu]

    [Tên kỹ năng: Tiệc rượu]

    [Loại hình kỹ năng: BỊ động]

    [Điều kiện sử dụng: Tửu Tỉnh Cuồng Ẩm phát động đạt được do uống rượu trắng, sau thời gian duy trì, kỹ năng sẽ tự động mất đi]

    [Hiệu quả: Đối với kẻ địch tạo thêm 2% sát thương, khi chịu công kích của kẻ địch sát thương tăng lên 2%, duy trì trong 5 phút]

    [Ghi chú: Uống rượu hại thân!]

    Đây là Thất Thương Quyền,

    Khi gặp kẻ địch có lực công kích yếu, phòng ngự mạnh thì mới có tác dụng.

    Được rồi, đến lúc thử [bầu rượu 999] rồi, Tiêu Phàm bỏ vào một phần mật rắn, một phần rượu trắng, khép nắp vung lại, rồi lắc lắc.

    [Người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thất bại, thu được một bình rượu độc thất bại.]

    [Tên: Rượu độc thất bại]

    [Loại hình: Tiêu hao phẩm*1]

    [Phẩm chất: Đồ bỏ đi]

    Chức năng: Dùng để uống/Ngâm độc]

    [Hiệu quả: Sau khi uống có thể khiến bản thân trúng độc, nhận được sát thương liên tục mỗi giây 1% HP, không thể stack (không chồng lên), duy trì 10 giây; có thể có thể quét lên miệng vũ khí, trong vòng 10 phút khi vũ khí tiến hành cất, có thể khiến kẻ địch trúng độc, tạo thành sát thương duy trì mỗi giây 0.5%, duy trì 20 giây, có thể stack 3 lần.]

    [Ghi chú: Sản phẩm của một tên ngốc chưng cất thất bại.]

    Tiêu Phàm nhìn ghi chú đầy ác ý này, cho rằng hệ thống nhất định đang ghen ghét với sự thông minh tài trí của hắn nên mới ghi như vậy.

    May là cái thứ này còn có thể sử dụng bôi lên muỗng tiểu Cốt của Địa Tinh, nếu không là lỗ lớn rồi.

    Tiếp tục! Thất bại là mẹ thành công.

    Mẹ nói! Có cần phải như vậy không! Tuy là cấp độ sở trường chưng cất của hắn chỉ mới bậc F, nhưng sao lại có thể cho hắn tới 20 bình

    [Rượu độc thất bại] hả? Hơn nữa hắn còn đặc biệt nghiên cứu tác phẩm [Kỹ thuật chưng cất], chẳng lẽ đến cả 5% chưng cất thành công cũng không có sao? [Bầu rượu 999] cái quái gì? Chẳng trách phẩm chất là quý khí! Quỷ khí đúng là một danh từ chuyên dùng để hệ thống lừa người chơi sử dụng!

    Tiêu Phàm vẫn không tin không làm được, hắn đang định tiến hành chế tạo [Rượu độc thất bại] lần thứ 21, không, là lần đầu tiên chế tạo thành cộng “Rượu mật rắn”. Thế nên Tiêu Phàm lại bỏ một phần mật rắn, một phần rượu trắng, đậy nắp lại, lắc lắc...

    Nhưng bất thình lình lại có một giọng nói ngắt ngang hành động của Tiêu Phàm...
     
    MrazShooters thích bài này.
  2. ilovenovel97

    ilovenovel97 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    22/3/20
    Bài viết:
    288
    Được thích:
    16
    Chương 65: Lần Đầu Gặp Ác Long
    “Không ổn rồi, mau đến đây...” Là giọng của Hổ Nữu truyền tới, sau đó còn có thể nghe được vài tiếng đánh nhau.

    Tiêu Phàm vì bị giọng nói gấp gáp kia làm giật mình, bầu rượu liền rơi xuống mặt đất. Tiêu Phàm cũng chẳng quan tâm nhiều đến vậy nữa, nhanh chóng chạy về phía ngoại thành.

    Lúc Tiêu Phàm chạy tới ngoại thành hội họp cùng Hổ Nữu Xà Cơ, liền phát hiện ra hai người họ chỉ còn lại 50% HP. Trông theo ánh mắt cảnh giác của Xà Cơ và Hổ Nữu, Tiêu Phàm nhìn thấy họ đang đối mặt với một người đàn ông khí phách đang ngồi, cả thân người đều là giáp đen, chống vào một thanh trường kiếm cũng đen kịt như giáp, áo choàng màu máu đỏ tự nhiên buông xuống, chòm râu mái tóc không hề chải chuốt, tạo ra vẻ hoang đã bất kham, trên đỉnh đầu là hai chữ “Ác Long” đẫm máu.

    Cũng không hiểu vì sao, nhưng nguy hiểm là ấn tượng đầu tiên của Tiêu Phàm đành cho người chơi tên Ác Long này.

    “Xảy ra chuyện gì?” Tiêu Phàm hỏi thăm tình hình Hổ Nữu.

    “Không biết, tôi với Xà Cơ đang đánh quái, cái kẻ tên Ác Long này lại đến nói muốn PK với đội ta, còn nói nhường hai chúng tôi cùng đánh, đợi luôn cả chúng tôi tập hợp người.” Hổ Nữu nghiêm túc nhìn về phía Ác Long, “Hắn rất mạnh! Vừa rồi tôi với Xà Cơ không phục, thế nên liền xông lên khoa tay múa chân một phen, kết quả là đến cọng lông của hắn còn chưa đụng đến đã bị hắn đâm chém cho hai nhát mất một nửa HP.”

    Hổ Nữu thì không nói, nhưng Xà Cơ mà bị chém cho hai nhát mất nửa HP thì có thể nói rõ đây là chuyện động trời. Nhân vật của Xà Cơ vốn đĩ là trời sinh da dày nhẫn nhịn, lại đang mặc trang bị phòng ngự mạnh nhất trong phó bản. Phải đối đầu với thứ trâu bò như nào mà mới chém hai nhát đã bay hết nửa cây máu?

    “Cẩn thận một chút, hơn nữa có thể hắn là kiểu luyện công phu.” Lời Hổ Nữu nói ra khiến Tiêu Phàm kinh hãi.

    Tiêu Phàm đã khắc sâu vào trong nhận thức đến hiện thực mọi ảnh hưởng phát sinh trong game này. Trong game này đã nổi lên “Võ tướng”, cao thủ game online thế hệ mới đang làm lung lay địa vị của các cao thủ truyền thống khác.

    Trong game không đơn thuần là đấu với nhau bằng số liệu và năng lực phản ứng nữa, mà còn là kỹ xảo chiến đấu thật.

    “Người của các cô đã đến đủ chưa? Không phải nói vẫn còn một cô gái và một bé gái hả?” Giọng nói trầm ổn của Ác Long cắt đứt mạch suy nghĩ của Tiêu Phàm.

    “Nổ tung đi hiện thực! Vỡ nát đi tinh thần! Trục xuất ra khỏi thế giới này!”

    Một thiếu nữ xinh đẹp có đáng người nhỏ nhắn, làn da trắng nõn đeo một cái bịt mắt, ăn mặc một bộ đồng phục học sinh kiểu Nhật, dưới đồng phục là một cái dây lưng Gothic và cái vớ đài màu đen qua đầu gối, đi đường theo một tiết tấu nhẹ nhàng nhảy nhót, có vẻ hơi ngốc nghếch lại đáng yêu, hiện ra một ý nhị đễ thương.

    Bàn tay trái đang quấn băng của thiếu nữ đột nhiên che lại cái mắt phải đang được bịt mắt, nghiêm túc lại thật lòng lầm bầm lầu bầu:

    “Dùng máu của ta làm vật hiến tế, mở ra Hoàng Kim Chỉ Mắt, tìm kiếm vị trí sa đọa đen tối."

    Vẻ mặt của thiếu nữ bỗng nhiên trở nên rất mệt mỏi, cứ như nhưng tên giang hồ đạo sĩ đang vận công vậy: “Tuân theo minh ước của máu, ta ở đây để triệu hoán ngươi.”

    “Mục tiêu ở ngay phía trước." Sau đó thiếu nữ nhìn ra xa rồi nói như thật vậy.

    Vì thế, ở ngoài thành Abaddon của ác ma, một thiếu nữ ảo tưởng sức mạnh đã đi về chỗ của đám người Tiêu Phàm...

    Hắn ta là Ác Long, đại ca của Bang Hắc Long, một bang phái lớn nhất trong trận doanh Ác Ma của trò chơi thực tế ảo Tân Sinh.

    Trước kia hắn ta chính là một vị quan lớn trong bộ Cảnh sát, trong một lần chấp hành nhiệm vụ, bởi vì có một tên côn đồ đã tàn nhẫn giết hại một người con tin là thiếu nữ vị thành niên trước mặt hắn ta, hắn ta tận mắt nhìn thấy tất cả thì giận tím mặt, không quan tâm đến mệnh lệnh của cấp trên nữa, quyết đoán nổ súng bắn chết tên côn đồ này, khiến cho cảnh sát không thể lấy được manh mối quan trọng trong miệng tên côn đồ này được nữa.

    Bởi vì tự tiện hành động, hắn ta bị phạt giáng chức.

    Thế nhưng hắn ta lại không phục với việc xử phạt này, đứt khoát xin thôi làm Cảnh sát, từ giờ phút đó, trái tìm của hắn ta đã bắt đầu thay đổi...

    Hắn ta bắt đầu căm hận cái hiện thực dơ bẩn này, bắt đầu chán ghét cái chính phủ đối trá này, bắt đầu trở nên hận đời.

    Lúc còn trẻ hắn ta mang theo lý tưởng muốn mở rộng chính nghĩa, diệt trừ sự xấu xa nên mới gia nhập vào nghề cảnh sát, một nghề rất vinh dự.

    Nhưng sau bao nhiêu năm, hắn ta đã thấy quá nhiều sự hủ bại và vô năng của chính phủ, quan lại bao che cho nhau, hắn ta bất đầu nản lòng thoái chí với nghề nghiệp của mình.

    Sau khi thấy một thiếu nữ đang tuổi xuân thì ngã xuống đất, năm đó hắn ta mang theo sự nhiệt tình cháy bỏng, thế nhưng cuối cùng hắn ta lại nhận được xử phạt, thật sự là quá trào phúng mài

    Hắn ta hoàn toàn mất hết sự tin tưởng đối với nghề nghiệp của mình, cho nên hắn ta từ chức.

    Hắn ta không hề phát hiện ra trái tim của mình đã trở nên vô cùng u tối, không còn giống như lúc trước nữa.

    Đúng lúc này, “Tân Sinh" open server, hắn ta mang tâm trạng điều chỉnh cảm xúc sau khi từ chức và thả lỏng mà gia nhập trò chơi. Thế nhưng, ở đây hắn ta lại thấy được ánh sáng của "chính nghĩa”.

    Hắn ta muốn thành lập bang hội của mình trên mảnh đất hư cấu này, còn chuyện tài chính của bang hội, gia đình của hắn ta vốn đã có tiền, hoàn toàn không cần phải lo lắng gì về vấn đề kinh tế, nếu không thì hắn ta cũng sẽ không từ chức một cách dứt khoát như vậy.

    Sau đó hắn ta thu nhận một đống người chơi chữ đỏ, để bọn họ giúp hắn ta diệt trừ tất cả những thứ cản trở trước mắt, mở mang bờ cõi, thành lập sự thống trị bá quyền, thanh trừng tất cả những thứ xấu xa ở đây.

    Vì đạt được mục đích này, cho dù lúc đầu điên cuồng và bá đạo thì sao chứ, bởi vì hắn ta rõ ràng biết được, chỉ có sức mạnh tuyệt đối mới có thể mở rộng chính nghĩa, thế nhưng hắn ta lại không phát hiện ra mình đã càng lúc càng rời xa chính nghĩa.

    Mà mấy ngày nay, không biết hai con khi từ đâu xông đến đây, ngăn cản con đường tạo dựng sự nghiệp của hắn ta, một con khi tên là Bá Vương Hoa, một con khác gọi là Vũ Hội Ác Ma.

    Bây giờ hắn ta định dọn đẹp cái đội ngũ có tên là Vũ Hội Ác Ma trước, sau đó, hắn ta lại tự đến đó để dạy đỗ Bá Vương Hoa, hắn ta muốn cho mọi người biết, dám ngăn cản người của Bang Hắc Long đều phải chết,

    Hôm nay trong bang có một tên đàn em nói cho hắn ta biết tung tích của Vũ Hội Ác Ma, cho nên hắn ta chạy từ thung lũng Orge về đến thành ác ma, định đi gặp mấy cái tên có mất không tròng này.

    Ở ngoài thành, hắn gặp được hai cô gái trong đội của đối phương, sau khi thăm đò thì hắn ta cho ra kết luận.

    Yếu, yếu như gà vậy, cô em mang theo mộc thuẫn đó, phản ứng khi chiến đấu rất chậm, mà cô em mặc đồ quyến rũ khác thì đánh không có kết cấu gì, chỉ biết đánh mạnh liên tục, như vậy thì chỉ lãng phí sức lực của mình mà thôi.

    Hắn ta thật sự không biết ba người Phong Lang đã làm gì nữa, tại sao lại thua hạng người như thế này.

    Xem ra lúc hắn ta về phải huấn luyện bọn họ một phen mới được.

    Trước tiên không đánh, đợi đến lúc bọn họ tập hợp đầy đủ rồi mới diệt sạch, nếu không thì sao có thể để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng bọn họ được.

    Ác Long phải nói cho mọi người biết, không ai được chọc đến Bang Hắc Long của hắn ta.

    Nhưng đợi một lát thì chỉ thấy có một người chơi nam đi đến, hình như hắn chính là đội trưởng của Vũ Hội Ác Ma, tên là Mệnh Phàm.

    “Thành viên trong đội các người đã đến đông đủ chưa, hình như vẫn còn một cô gái và một cô bé nữa mà?”

    “Hôm nay hai người đó có chuyện riêng nên không có ở đây, offline trước rồi, không biết anh tìm chúng tôi có chuyện gì." Tiêu Phàm vô cùng cảnh giác nhìn người đàn ông trước mắt mình, bởi vì chỉ nói chuyện với hắn ta thôi mà Tiêu Phàm đã cảm thấy có một luồng áp lực khó hiểu và cực lớn.
     
    MrazShooters thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)