FULL  Đô Thị  Khoa Huyễn  Võng Du Lãnh địa ác ma (Ác Ma Doanh Địa) - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. ilovenovel97

    ilovenovel97 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    22/3/20
    Bài viết:
    288
    Được thích:
    16
    Chương 30: Cao Nguyên Badan (1)

    Lấy cái gương mà hệ thống tự chuẩn bị cho nhân vật ra, Tiêu Phàm thấy má và mắt của mình có màu đỏ cùng môi son nhàn nhạt, gân xanh trên trán của Tiêu Phàm nổi lên...

    “Hổ... cô..."

    “Ha ha... cười chết tôi!”

    Hổ Nữu và Xà Cơ đã cười đến nỗi to cả bụng, lăn qua lăn lại.

    “Nhanh bỏ cái bộ này đi!”

    Đúng vậy, chỉ cần không sử dụng quá thời gian, có thể trả lại quần áo, tuy nhiên thời gian rất ngắn.

    Hổ Nữu bỏ bộ quần áo trên người Tiêu Phàm đi, nhưng lại lặng lẽ lưu lại hình ảnh này trong không gian cộng đồng cá nhân.

    Hổ Nữu lau nước mặt do vừa rồi cười quá nhiều, kéo Tiêu Phàm nói: “Phàm muội muội, cho tôi thêm quyền hạn một lần nữa, lần này tôi sẽ thật chú ý giúp anh, tuyệt đối không chơi xấu nữa, ha ha...Thật xin lỗi, chỉ là nghĩ đến đáng vẻ đó của anh nên nhịn không được...ha ha”

    Tiêu Phàm nhìn đáng vẻ cười đến phát khóc của Hổ Nữu, nhớ lại vừa rồi, càng ngày càng tức giận: “Không có cửa đâu!”

    “Phàm muội muội, chị đây van cậu, cậu ăn mặc tàn tạ như vậy tỷ tỷ không được, bằng không đợi chút nữa tỷ tỷ thưởng cho cậu, hôn một chút... thật sự. Chị chọn cho cậu ăn mặc thân sĩ một chút, không biết chừng lại có hiệu quả đối với kỹ năng của cậu đấy...”

    Cái gì mà hôn một chút, nói từ trong miệng của Hổ Nữu ra tuyệt đối không đáng tin, nhưng mà ăn mặc thân sĩ một chút có lẽ thực sự có lợi. Hơn nữa hắn rất khổ não với kỹ năng thân sĩ của mình.

    “Phàm muội muội, không nghĩ đến cậu lại háo sắc như vậy, nghe được lát nữa tỷ tỷ sẽ thưởng cậu cái hôn mà lại giao quyền hạn cho tôi một lần nữa.

    Gân xanh lại nổi lên trên trán Tiêu Phàm.

    “Ha ha, đùa thôi, Xà Cơ, nào chúng ta cùng nhau đi chọn. UU đọc sách.” Nói xong sợ Tiêu Phàm hối hận, kéo Xà Cơ chạy sang một bên.

    Tiêu Phàm cũng không lãng phí thời gian, quét sạch đám Black Goblin vừa xuất hiện ngay chỗ, mặt khác nghe loáng thoáng Hổ Nữu cùng Xà Cơ ở một bên nói chuyện: “Cái này” “Cũng không tệ lắm” “Ừm, lấy bộ này đi.”

    Nhìn hai vị đồng dội đnag hết sức chăm chú chọn quần áo cho mình, nghe những lời bàn bạc này, Tiêu Phàm lại có chút lo lắng trong lòng, ài.

    Tiêu Phàm đập mạnh một búa, một con Black Goblin gục xuống hóa thành kinh nghiệm của Tiêu Phàm. Mà cũng chính lúc đó một luồng ánh sáng lại hiện lên quanh thân Tiêu Phàm, lần này Tiêu Phàm rất ngạc nhiên.

    [Hệ thống nhắc nhở: Cách ăn mặc của bạn phù hợp với phẩm vị thân sĩ cao nhã, mỗi giây có thể thu hoạch được 2 giá trị mị lực, kỹ năng Phẩm Cách Nhân Sĩ khởi động, trong lúc giá trị mị lực tiếp tục tiêu hao...]

    Ánh sáng trặng lại vờn quanh chân tay của Tiêu Phàm.

    Tiêu Phàm lại tranh thủ thời gian lấy cái gương mà hệ thống chuẩn bị cho mỗi nhân vật ra...

    Tiêu Phàm thấy mình mặc một bộ áo đuôi tôm thời Trung cổ Châu Âu, áo sơ mi trắng bên trong, trên cổ thắt cà vạt màu đen, trên tay đeo bao tay màu trắng, bên dưới là quần tây đen cùng giày đa, giữ lại tóc dài hơi thẳng. Lúc nhìn thẳng nhân vật của mình, con ngươi còn phát ra ánh sáng màu hồng như ẩn như hiện.

    Khuôn mặt dường như cũng được Hổ Nữu sử dụng thời trang thẩm mĩ tiến hành điều chỉnh tỉnh vi.

    Hình dáng khuôn mặt về cơ bẩn không thay đổi nhưng không còn sự thanh tú nhã nhặn mà lại khiến cho con người ta có loại cảm giác tà mị. Nếu như bề ngoài của Tiêu Phàm lúc trước đạt 7, 8 điểm là cao nhất trên thang điểm mười, thì bây giờ có thể đạt đến 9, 10 điểm. Lại thêm dáng người của Tiêu Phàm lúc trước không lộ ra sự cường tráng, mặc thêm bộ trang phục này, tổng thể mang đến cho người ta cảm giác hoàn mỹ thông qua rèn luyện.

    Tiêu Phàm cảm thấy dáng vẻ của mình bây giờ cực kỳ giống một nhân vật trong anime, hắn cũng là một ác ma, tên là Sebastian Mikalis.

    Người ta nói khả năng đặc biệt của mỹ nữ chính là trang điểm, lần này Tiêu Phàm thật sự tin rồi.

    Sau khi được chính tay Hổ Nữu tự mình trang điểm, giá trị nhan sắc của Tiêu Phàm đã lên một tầm cao mới.

    Thậm chí còn đẹp hơn diện mạo vốn có trong cuộc sống đời thường gấp nhiều lần. Mang một khuôn mặt nam thần siêu cấp đẹp trai khiến Tiêu Phàm cảm thấy hơi thiếu tự tin nhưng trong lòng cũng thấy hơi kích động.

    Quan trọng nhất chính là nhận được đánh giá của hệ thống trang điểm cao nhã, mỗi giây đều có thể liên tục nhận được giá trị mị lực, không cần phải múa mép để khởi động phẩm cách Thân sĩ rồi.

    Chỉ cần mặc bộ này cũng tương đương với việc tốc độ đi chuyển tăng thêm 5%, lực tấn công tăng 20%, đây thật sự là nghịch thiên rồi. Cứ được nhiều lợi ích thế này thì dù có bắt Tiêu Phàm mặc gì hắn cũng đều nguyện ý, huống chỉ là chỉ trở thành một nam thần siêu cấp đẹp trai như thế này.

    Đây được coi là bộ đồ thời trang đầu tiên kể từ khi tham gia Tân Sinh. Bây giờ kể cả có người cầm dao ép Tiêu Phàm cởi bỏ bộ quần áo này thì hắn cũng không chịu.

    “Phàm muội muội, giờ muội trông thuận mắt hơn nhiều rồi đấy, cũng gần với hình mẫu lí tưởng của chị đây rồi. Đẹp lắm, đẹp đến mức chị chỉ muốn hôn cho một cái."

    Hổ Nữu đứng chống nạnh bình phẩm trước mặt Tiêu Phàm, vừa nói còn vừa gật đầu ra vẻ hài lòng lắm.

    "Bao nhiêu tiền?” Tiêu Phàm định trả lại số RMB tiêu tốn cho bộ trang phục này lại cho Hổ Nữu.

    “Chị đây đã nói là tặng em rồi mà, sau này có sách kỹ năng tốt nào thì ưu tiên cho chị trước là được, em xem bây giờ sắp cấp mười rồi mà chị vẫn chỉ có một kỹ năng dùng đi dùng lại, thật đáng thương!”

    Xem ra Hổ Nữu vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện lần trước Tiêu Phàm kinh bỉ mình.

    “Được rồi!” Tiêu Phàm cũng không nói thêm gì nữa, nếu như thật sự có được sách kỹ năng mà cô ta muốn thì cho cô ta luôn cũng được.

    “Bây giờ tôi cũng đổi xong quần áo rồi, cô vừa ý rồi chứ? Nhanh chóng luyện tập thôi, đừng để những người chơi khác đuổi kịp cấp độ.” Tiêu Phàm thúc giục.

    Cùng với phát roi cuối cùng của Hổ Nữu quật xuống, ba chùm ánh sáng mà Tiêu Phàm chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng sáng lên rồi...

    “Cuối cùng cũng cấp mười rồi." Tiêu Phàm xúc động.

    Tiêu Phàm trông thấy Hổ Nữu và Xà Cơ cùng đồng loạt thăng cấp, trong lòng bất giác cảm thấy có chút gì đó không thoải mái.

    “Sao thế?" Hổ Nữu trông thấy thái độ của Tiêu Phàm sau khi nhìn thấy cả ba người cùng thăng cấp trông hơi lạ liền hỏi.

    “Không có gì! Từ trước đến giờ khi chơi game, tôi đều là người thăng cấp đầu tiên so với các đồng đội khác. Khi những người đồng đội đó vẫn đang ở cấp độ thấp thì tôi đã ở cấp rất cao rồi. Đây là lần đầu tiên tôi được cản nhận cảm giác ba người cùng thăng cấp một lúc!"

    “Ngưng! Đầu óc anh có vấn đề à? Anh chơi game vì cái gì? Không phải vì vui à? Bỏ xa bạn bè, một mình mình ở cấp cao thì có ý nghĩa gì.

    Những người có cấp độ tương đương nhau mới càng có nhiều cơ hội chơi cùng nhau. Đứng một mình trên đỉnh thì cô đơn với nhạt nhẽo lắm."

    Từ trước đến giờ, Tiêu Phàm luôn nghĩ chơi game là phải mạnh hơn, phải giỏi hơn người khác. Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy kiểu suy nghĩ này, sau khi trầm mặc một lúc, hắn nói: “Cảm ơn!”

    °Ô kìa, đang yên đang lành, cảm ơn cái gì? Chúng ta không phải bạn bè sao Phàm muội muội?” Hổ Nữu vẫn cái kiểu nói liên mồm như thế.

    Bạn bè! Phải rồi, chúng ta là bạn bè!

    Lần đầu tiên tại trận doanh Ác ma, Tiêu Phàm có cảm giác hạnh phúc...

    “Đi thôi, đi thôi! Cấp mười rồi nhanh chóng đi đến thành Ác ma Abadon thôi. Xà Cơ chúng ta đổi cách hóa trang rồi đi thôi!”

    Nói rồi Hổ Nữu liền thay một bộ quần áo tiểu thư quý tộc Châu Âu thời trung cổ, trang phục rất rộng, tay áo rất lớn, tà váy rất dài, màu đỏ làm chủ đạo, còn đường viền thì màu đen, mái tóc buộc gọn trong khăn choàng.

    Còn Xà Cơ cũng thay bộ đồ thần lằn bằng bộ đồ khác khá giống với của Hổ Nữu, chỉ có khác ở chỗ màu chủ đạo là màu xanh còn đường viền là màu trắng.

    “Rốt cuộc mấy cô có bao nhiêu bộ đồ thế?" Tiêu Phàm kinh ngạc hỏi.

    “Đây đều là đồ của chị Hổ Nữu tặng cho em đó.” Xà Cơ cảm thấy hơi ngại ngùng.

    “Chẳng đếm, thấy thích thì mua thôi!” Hổ Nữu cũng không để ý, trả lời bừa.

    “Này hôm nay cô nạp bao nhiêu RMB?”

    “Một trăm ngàn.”
     
  2. ilovenovel97

    ilovenovel97 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    22/3/20
    Bài viết:
    288
    Được thích:
    16
    Chương 31: Cao Nguyên Badan (2)

    Má ơi, chỉ một ngày thôi mà đã tiêu hết số tiền hơn cả tiền kiếm được trong vòng một năm sau khi tốt nghiệp của hắn. Sau này có đánh chết Tiêu Phàm cũng không dám hỏi Hổ Nữu về vấn đề tiền bạc nữa.

    Mẹ kiếp người chơi giàu có à! Tiêu Phàm nghĩ đến ban nãy bản thân còn muốn trả lại tiền cho Hổ Nữu, đối với Hổ Nữu mà nói thì hành động này đúng là trò cười.

    “Nhưng tôi không phải loại tiêu tiền bừa bãi đâu. Nhìn đội trưởng anh mặc một bộ quản gia cao cấp như thế, chúng tôi không mặc bộ đồ tiểu thư Châu Âu thời cổ đại thì chúng ta trông đâu có giống một đội. Cả đội phải phối hợp ăn ý, hiểu chưa!”

    Ăn ý thì cũng phải nhìn xem ở phương diện nào chứt Tiêu Phàm ai oán trong lòng.

    “Hiện tại anh đang làm quản gia không phải nên hành lễ với đại tiểu thư chúng tôi sao, làm người hầu kiểu gì vậy?”

    Vì bộ đồ trên người tôi là do cô mua nên tôi nhịn!

    “Yes, my lord.” Tiêu Phàm đưa tay nâng lấy tay của Hổ Nữu và hôn lên bàn tay của cô, thực hiện một nghỉ lễ tiêu chuẩn của giới quý tộc.

    Lúc cúi đầu xuống không để ý thấy mặt của Hổ Nữu hơi ửng hồng.

    [Hệ thống nhắc nhở: Đánh giá hành động thân sĩ: A, đạt được 100 điểm mị lực, cấp bậc thân sĩ sở trường tăng lên]

    [Cấp bậc thân sĩ sở trường: E] (Cấp bậc được nâng lên càng đễ lấy được phần thưởng của NPC, hành động thân sĩ tương đồng có thể giành được càng nhiều điểm mị lực).

    [Ghi chú: Coi như bạn đã trải qua một thời gian học tập lễ nghĩa rồi, bỏ đi không ít tật xấu hoang dại]

    “Thế này cũng được à?” Tiêu Phàm cảm thấy mình không không chế được kỹ năng thân sĩ sở trường.

    “Hiện tại chúng ta nên đặt tên cho nhóm mình đi.” Hổ Nữu chuyển chủ đề để quên đi sự ngại ngùng ban nãy. Khi nãy bảo hắn hành lễ chỉ là nói chơi chơi thôi, ai đè hắn làm thật, còn tranh thủ sờ mó mình nữa chứ.

    “Razer Phàm Xà!” Xà Cơ đột nhiên lớn tiếng nói: “Thế nào, nghe rất đáng yêu nhỉ!”

    “Xà Cơ, anh thật sự không biết Razer Phàm Xà đáng yêu ở điểm nào!” Tiêu Phàm nghĩ thầm trong bụng, không dám nói thẳng sợ sẽ đả kích đến tâm hồn thuần khiết của Xà Cơ.

    “Không ổn! Tại sao chỉ có tên của em và Phàm muội muội ở trong đó?” Hổ Nữu lập tức phủ quyết.

    “Lấy tên là Đội Đặc Chiến Cơ Nữu đi, có Cơ trong Xà Cơ, Nữu trong Hổ Nữu, còn tôi không có cũng được.” Tiêu Phàm trả lời đại.

    “Cái quý gì vậy? Một cái là tên của chuột máy tính, một cái là tên của tổ hợp ngu ngốc thì hay ho gì.” Hổ Nữu cảm thấy cực kỷ không hài lòng với ý kiến của Tiêu Phàm và Xà Cơ.

    “Nhất định phải thêm ID của chúng ta vào sao?”

    “Không bắt buộc mà."

    Tiêu Phàm nhìn xuống bệ đồ mà mình đang mặc: “Vậy đặt tên là Vũ hội Ác ma đi.

    “Nghe cũng ổn đấy." Hổ Nữu cân nhắc mấy chữ này rồi trả lời.

    “A, em cảm thấy được đấy." Xà Cơ phát hiện ra Tiêu Phàm đang nhìn mình, cuống cuồng trả lời nhưng trong lòng không thoải mái, cô vẫn thấy cái tên Razer Phàm Xà kia khá là đáng yêu.

    “Vậy thì chọn cái này đi."

    Dù sao thì đến cấp 30 mình cũng về với thế giới bình thường, lúc đấy cái team này chưa chắc đã còn.

    Nhưng Tiêu Phàm không hề hay biết rằng cái tên gọi với bốn chữ tùy tiện sau này lại nổi danh thế giới...

    Tiêu Phàm đạo một vòng web forrum thì thấy những người chơi đạt cấp mười của các trận doanh đều đã đán hình thành trấn cấp mười của họ...

    Trận doanh Thú Nhân chỗ Tiểu Bàn đang ở, phong cảnh xanh mượt vô bờ. Những hàng rào treo túi Mông cổ được cắm trên khắp mặt đất, muôn hình muôn vẻ, mang một cảm giác thú vị. Đây chính là thành trấn của trận doanh Thú nhân.

    Còn thành trấn của trận doanh Tỉnh Linh mà Ngọc Sinh Yên đang ở thì do tổ hợp cây đại thụ cao ngút trời hợp thành, phòng ốc to nhỏ, chim hót hoa thơm, sức sống đạt đào.

    Kiến trúc của thành trấn tại trận doanh Nhân Loại đễ chấp nhận hơn so với những trận doanh khác, hệ thống rập khuôn theo kiến trúc Gothic của thời trung cổ.

    Tiêu Phàm không thấy người chơi của trận doanh Ác Ma tham gia vào forum thảo luận này.

    Nhưng không có nghĩa là trận doanh Ác Ma không có người trên cấp mười. Ví dụ như A Hoa tỷ đã từng gặp trước đây chắc chắn bây giờ đã đạt đến cấp mười rồi. Tiêu Phàm cho rằng có lẽ là đo cái nhóm tâm lí biến thái này khác với người thường nên mới không dán hình lên, không tham gia thảo luận. Vì thế Tiêu Phàm cảm thấy có hơi tò mò về thành trấn trận doanh cấp mười của mình.

    Nhưng khi thật sự đặt chân đến thành Ác Ma Abadon, cuối cùng Tiêu Phàm cũng hiểu vì sao người chơi của trận doanh Ác Ma lại không dán hình lên rồi. Thật sự mất mặt quá mài!

    Thành Ác ma Abadon hoàn toàn kế thừa phong cách hoang vu của thôn Tân Thủ trong trận doanh Ác ma. Đưa mắt nhìn quanh, toàn bộ đều là đất badan, những gò đất lớn nhỏ cao thấp không đồng đều, nhà cửa trong thành đều được bồi lên từ đất badan, chỉ để lộ ra một cái cổng tò vò, bên vệ đường thỉnh thoảng xuất hiện vài gốc cây thực vật chống hạn, cô độc đứng trong bão cát đất vàng...

    Nhà của tôi ở cao nguyên badan, gió to thổi qua trên cao nguyên,

    Cho dù là gió tây bắc hay gió đông nam, đó đều là bài bát của tôi, là bài hát của tôi.

    Nhà của tôi ở cao nguyên badan, hàng ngày đi qua cao nguyên,

    Chiếu qua hầm trú ẩn của tôi, soi rọi cánh tay tôi, còn có con trâu của tôi đi theo...

    Trời ạ, cho dù trong cái trận doanh Ác Ma này ngoại trừ tôi ra không có ai bình thường thì hệ thống cũng đừng bất công như thế chứ sâu trong thâm tâm Tiêu Phàm, nối oán hận với trận doanh Ác Ma lại trỗi dậy.

    “Ngươi là ai?” Giọng nói này nghe vô cùng quyến rũ, còn có vẻ hơi lười biếng nữa.

    Cô gái trước mắt có màu da hơi giống lúa mạch, đôi mắt hồ ly long lanh khiến người ta động lòng, sống mũi cao, đôi môi đầy đặn gợi cảm. Cô mặc chiếc váy ngắn màu tím rực rỡ với cổ áo khoét sâu, gác một cái chân xinh đẹp của mình lên chiếc ghế bên cạnh trồng cực kỳ khiếm nhã, tay trái chống cằm, ngón út tay phải đang ngoáy lễ tai.

    Do tư thế ngồi ngả ngớn ấy mà vạt váy ngắn cũn cỡn hơi xốc lên, chỉ liếc mắt qua nhìn sẽ thấy chiếc quần ren màu đen mê người lấp ló bên trong.

    Cũng vì vậy mà Tiêu Phàm xấu hổ đến mức đỏ ửng cả mặt, vội vàng lia mắt sang chỗ khác.

    Đây chính là cô gái tên Lilith mà Arista đã nhắc đến. Sau khi đi loanh quanh hỏi thăm một lúc trong thành Abaddon, Tiêu Phàm vào một căn nhà bằng đất bình thường thì gặp được cô ấy.

    “Tôi tên là Mệnh Phàm, Đại nhân Arista bảo tôi đến thành Abaddon tìm cô và giao chiếc nhẫn này ra thì cô sẽ nói cho bọn tôi biết phải làm gì tiếp theo." Tiêu Phàm cung kính nói.

    Đến con đê Arista kia còn là kẻ đứng đầu mười hai ma tướng trong trận doanh Ác Ma thì ai mà biết được cô gái Lilith trước mắt mình đóng vai trò gì, vì vậy Tiêu Phàm cũng không đám đắc tội lung tung.

    Lith thôi không ngoáy tai nữa. Cô chẳng thèm kiêng nể gì mà thổi thổi thứ dơ bẩn trên ngón út của mình đi, rút một cái khăn ra lau tay rồi nhận lấy chiếc nhẫn trong tay Tiêu Phàm.

    Đôi mắt hồ ly quyến rũ chỉ thoáng nhìn qua cái nhẫn một cái rồi đeo luôn vào ngón trỏ, sau đó cô quay sang nhìn đám người Tiêu Phàm, lười nhác ngáp một cái rồi nhẹ nhàng xua tay, nói: “Ờ... Mấy người đi được rồi đó.

    “Hà?” Tiêu Phàm mắt chữ A mồm chữ O.

    “Trời ơi xem phản ứng của mấy người kia! Ta đùa thôi, đùa tí ấy mà! Đừng quá căng thẳng, do ta ở một mình chán quá thôi.”

    Cái hệ thống trò chơi này toàn tạo ra mấy nhân vật NPC trong trận đoanh Ác Ma có cá tính như vậy à! Chả biết mấy trận doanh khác như thế nào nữa? Tiêu Phàm chán chả buồn chửi.

    “Nhìn cái nhẫn này là biết con đê biến thái kiêu ngạo cứng nhắc kia bảo các ngươi đến phải không? Đã lâu lắm rồi ta không được nhổ lông đê của ông ta, nghe ông ta kêu be he inh ỏi. Thật là nhớ quá đi mà!”

    Địa vị của nữ ác ma này có vẻ lớn đấy! Ít nhất cô ta cũng phải ngang cấp với mười hai ma tướng trong trận đoanh Ác Ma chứ nếu không thì sao dám nhổ lông của thủ lĩnh đứng đầu mười hai ma tướng chứ!

    Lilith uể oải ngáp một cái. Hình như cô ta cảm thấy chỉ gác một chân lên ghế không được thoải mái lắm, thế nên cô ta gác chân kia lên nốt, phè phỡn giang rộng cả hai chân ra.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)