Huyền Huyễn HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG - Lãm Nguyệt Thu Phong - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 1070: Thân Phận Khiến Người Giật Mình.

    Share: doctruyen.org





    - Đại sư, ngươi cũng quá keo kiệt đi nha, chỉ một quả, cái này không đủ ăn ah, đại sư, ngươi đã là tới tìm ta, vậy thì có lẽ cũng biết tin tức của ta, nữ nhân của ta cũng không ít, một quả này cũng không đủ phân à? Ngươi nhìn xem, có thể hay cho nhiều thêm mấy quả không?

    Dương Lỗi cười hắc hắc, sau khi đưa tay nắm lấy quả trái cây kia, lại lần nữa đưa tay ra.

    -...

    Vô sỉ, đây quả thực quá vô sỉ rồi, uổng cho người này là đế vương nhân gian, rõ ràng vô sỉ như vậy, tuyệt không chú ý đến phong phạm Đế Vương, quả thực một kẻ lưu manh, không, phải nói so với lưu manh còn lưu manh hơn, quả thực là cực phẩm trong lưu manh mà.

    Hối hận, bây giờ hắn đã hối hận, mặc dù nói quả này đối với mình cũng không có tác dụng gì lớn, nhưng có thể tặng người ah, có đôi khi dùng để giải giải khát cũng là một điều không đệ.

    - Bần tăng còn có mấy miếng, toàn bộ cho thí chủ vậy.

    Ngữ khí bất đắc dĩ nói không nên lời, trong tay lấy ra sáu quả trái cây, đưa vào tay Dương Lỗi.

    Dương Lỗi cười ha hả nhận lấy, cảm giác này quá sung sướng, xảo trá đồ vật từ trong tay một vị siêu cấp cường giả, cảm giác kia, thật sự là không gì sánh kịp, khó trách tại tu luyện giới, nhiều người thích đi ăn cướp như vậy.

    - Bất quá, Dương thí chủ, quả này ngươi đã ăn qua một quả rồi, vậy thì kế tiếp ngươi cũng đừng lãng phí, đối với thí chủ ngươi không có hiệu quả quá lớn, đương nhiên, bần tăng đề nghị thí chủ nếu dùng quả này để luyện chế thành đan dược vậy thì hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều lắm.

    Pháp Tùy trong lòng thịt đau, cũng không muốn để quả này lãng phí, liền vẫn kiên nhẫn nhắc nhở Dương Lỗi.

    - Đa tạ đại sư rồi, đại sư, ngươi thật là một người tốt.

    Dương Lỗi cười hắc hắc nói:

    - Không biết đại sư còn gì muốn phân phó không, nếu như không có, vậy vãn bối trở về luyện đan đây.

    Nếu lão hòa thượng này đã không có ác ý gì, vậy thì mình cũng không cần để ý đến hắn nữa, hơn nữa hắn cũng sẽ không ở trong không gian vị diện này hấp thu linh khí gì cả, tự nhiên cũng không cần phải lo lắng, hắn thích ngốc bao lâu thì cứ ngốc bấy lâu, chỉ cần không tạo thành nguy hại gì đối với Mộng Huyễn Thế Giới của mình là đủ rồi.

    -...

    Pháp Tùy im lặng, tên này, được chỗ tốt lại không muốn xử lý chuyện, đã nghĩ đến việc đuổi người, xem ra nói hắn vô sỉ đã là đánh giá cao hắn rồi.

    - Dương thí chủ.

    - Ồ, đại sư, ngài còn có việc sao?

    Dương Lỗi cố ý như vậy, xem lão hòa thượng này đến cùng muốn làm gì, cái gọi là vô sự mà ân cần, khẳng định không có chuyện tốt lành gì.

    Nhưng mình đã ăn linh quả, còn cầm sáu miếng, nếu không cho hắn một câu trả lời thỏa đang thì cũng không nên, bất đắc dĩ, Dương Lỗi đành phải nhìn lão hòa thượng Pháp Tùy này, chờ đợi hắn nói ra mục đích tới lần này.

    - Dương thí chủ hẳn đối với thân phận của ta cảm thấy rất hiếu kỳ a?

    Pháp Tùy nói.

    - Đúng vậy, rất hiếu kỳ, đại sư không phải không muốn nói sao? Ta mặc dù hiếu kỳ, nhưng không thích bắt buộc người khác.

    Dương Lỗi lại không thèm để ý nói. Quả thực, Dương Lỗi đối với thân phận của Pháp Tùy cảm thấy hết sức tò mò, nhưng nếu giờ Pháp Tùy đã nói vậy, vậy thì Dương Lỗi tự nhiên rõ ràng, hắn sẽ tự nói ra, cho nên, cũng không cần quá mức sốt ruột làm gì.

    - Ta biết rõ Dương thí chủ hiện giờ đang gặp một việc khó xử, hoặc là nói, Dương thí chủ hiện giờ đang gặp phiền toái.

    Pháp Tùy không nói tiếp vấn đề trước kia, mà nói ra.

    Nếu như là trước kia thì Dương Lỗi có lẽ sẽ có chút hiếu kỳ, nhưng hiện giờ, Dương Lỗi căn bản lại không thèm để ý, lão hòa thượng này thần thông quảng đại, biết rõ cũng không có gì, huống chi, huống chi Liễu Hàn chính là người của Thiếu Lâm tự, đối với chuyện Thiếu Lâm Tự đương nhiên hiểu rõ ràng, hôm nay họa lớn tâm phúc của mình, hoặc là nói chuyện khiến mình cảm thấy khó giải quyết cũng chỉ có chuyện Thiếu Lâm Tự, một cái là lão hòa thượng tu vị cao thâm, không biết thân phận trong Thiếu Lâm Tự kia, một cái khác chính là vấn đề về Thiên Đạo Tông. Thiên Đạo Tông này thực lực đến cùng như thế nào, là tổ chức dạng gì, Dương Lỗi trước mắt còn chưa có đầu mối rõ ràng.

    Cái gọi là biết mình biết người bách chiến bách thắng, nhưng giờ mình đối với địch nhân có thể nói là không biết gì cả, hơn nữa đối phương đã dám đánh chủ ý vào lão hòa thượng kia của Thiếu Lâm Tự, cái này cũng đủ để chứng minh, tu vị đối phương cực kỳ cường đại, khủng bố, ít nhất mặc dù yếu cũng không yếu hơn lão hòa thượng kia bao nhiêu.

    - Đúng thế thì sao? Chẳng lẽ đại sư ngươi có thể giúp ta giải quyết nan đề này sao?

    Dương Lỗi cũng không tin, Pháp Tùy này sẽ tốt như vậy, cố ý đến giải trừ khốn cảnh cho mình, nếu thật là như vậy, vậy thì mục đích của bọn hắn rốt cuộc là gì? Vì sao lại trợ giúp mình? Chẳng lẽ đúng như lời Pháp Hải nói trước kia, mình được hai vị Thánh Nhân coi trọng? Bàn giao phân phó xuống sao?

    Pháp Tùy nhẹ gật đầu, nói:

    - Đúng vậy, bần tăng lúc này chính là vì trợ giúp thí chủ giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt.

    - Vậy đại sư, đại sư ngài làm sao giúp ta giải quyết khó khăn hiện giờ đây?

    Dương Lỗi vui vẻ nhìn Pháp Tùy, nếu như hắn thật có thể trợ giúp mình giải quyết vấn đề này thì cũng là một chuyện tốt.

    - Còn có, nếu như đại sư giúp ta giải quyết nan đề trước mắt, vậy đại sư cần ta trả giá gì? Làm những gì đây? Ta cho tới bây giờ cũng không tin thiên hạ có bữa cơm trưa nào miễn phí, cho nên, có yêu cầu gì, đại sư xin cứ nói ra trước, nếu như ta có thể tiếp thụ, vậy thì đều dễ nói, nếu như ta không làm được, vậy thì đại sư có thể tùy thời rời đi, đương nhiên, nếu như đại sư còn nguyện ý trợ giúp vậy vãn bối sẽ vô cùng cảm kích.

    - Bần tăng cũng không muốn Dương thí chủ hồi báo gì cả.

    Vượt quá dự kiến của Dương Lỗi, Pháp Tùy lại mỉm cười, lắc đầu nói.

    - Không yêu cầu hồi báo gì sao?

    Dương Lỗi càng buồn bực, lão hòa thượng này tốt như vậy sao? Chẳng lẽ người nọ là địch nhân của lão hòa thượng sao? Cũng không đúng, mặc dù là địch nhân, thì tính sao, hắn cũng có thể yêu cầu hồi báo mà, thật khó hiểu, thật đúng là có chút khó hiểu.

    - Đại sư, ta có thể hỏi tại sao không?

    - Trước đây Dương thí chủ đối với thân phận bần tăng hẳn là rất hiếu kỳ, ở chỗ này, bần tăng cũng không có gì phải giấu diếm nữa, kỳ thật tên gọi chính thức của bần tăng là Nhiên Đăng.

    Pháp Tùy nói ra một danh tự khiến Dương Lỗi khiếp sợ.

    - Nhiên Đăng? Nhiên Đăng Cổ Phật?

    Dương Lỗi mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng nổi nhìn Pháp Tùy, tên này nếu thật là Nhiên Đăng, vậy thì chẳng phải nói tu vị lão hòa thượng này đã đạt đến cấp độ Thánh Nhân rồi sao? Nhiên Đăng Cổ Phật, đây chính là một vị siêu cấp cường giả, lúc trước thời kỳ Phong Thần hắn đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh, đã qua lâu như vậy rồi, chỉ sợ đã sớm thành tựu Thánh Nhân vị rồi.

    - Bần tăng là Pháp Tùy, cũng gọi là Nhiên Đăng, nghiêm khắc mà nói, bần tăng chẳng qua chỉ là Tam Thi của Nhiên Đăng mà thôi.

    Pháp Tùy nói.
     
    voquan thích bài này.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 1071: Cảnh Giới Ngụy Thánh.

    Share: doctruyen.org





    Tam Thi? Trảm Tam Thi chứng đạo, chẳng lẽ chuyện này là thật sao? Cái này khiến Dương Lỗi càng thêm hiếu kỳ, nếu như Pháp Tùy này chỉ là môt trong Tam Thi của Nhiên Đăng, vậy thì Nhiên Đăng chính thức, tu vị của hắn sẽ khủng bố thế nào đây? Mà giờ khắc này, Dương Lỗi đối với lão hòa thượng của Thiếu Lâm Tự kia đã có suy đoán, đoán chừng lão hòa thượng kia rất có thể chính là Nhiên Đăng.

    Nhưng nếu như lão hòa thượng kia cũng là một trong Tam Thi của Nhiên Đăng, như vậy phong ấn là gìddaya? Đây thật sự là một bí ẩn lớn.

    Còn có Thiên Đạo Tông có địa vị gì? Mục đích của bọn hắn là gì? Đây cũng là chỗ khiến Dương Lỗi cực kỳ quan tâm.

    - Nhiên Đăng Cổ Phật? Tiền bối, ngài nói đùa sao?

    Dương Lỗi tuy rằng trong lòng đã tin tưởng tám phần, nhưng ngoài miệng lại không biểu hiện gì, mà chỉ nói:

    - Ta có nghe nói về Nhiên Đăng Cổ Phật, đây chính là Thượng Cổ cường giả, một thân tu vị xuất thần nhập hóa, nghe nói sớm đã đạt tới cảnh giới Thánh Nhân, làm sao có thể xuất hiện ở một không gian vị diện cấp thấp như thế này chứ? Tiền bối, ta biết rõ ngươi rất cường đại, nhưng ngươi cũng không cần phải lừa gạt vãn bối a?

    Nhiên Đăng nghe xong, nở nụ cười:

    - Ta lừa ngươi làm gì.

    - Thế nhưng ta nghe nói, muốn trảm Tam Thi chứng đạo thì nhất định phải Tam Thi hợp nhất thì mới có thể chính thức trở thành Vô Thượng Thánh Nhân, nhưng ngài nói ngài là một trong Tam Thi của Nhiên Đăng Cổ Phật, như vậy nói cách khác, tu vị của ngài cũng không đạt tới cảnh giới Vô Thượng Thánh Nhân, mà Nhiên Đăng Cổ Phật đã đạt tới tầng thứ Vô Thượng Thánh Nhân, đây không phải mâu thuẫn sao?

    Dương Lỗi nói.

    - Tiểu tử ngươi biết cái gì? Vô Thượng Thánh Nhân dễ dàng đạt tới như vậy sao? Muốn Tam Thi hợp nhất, quá khó khăn, hơn nữa ngươi biết rõ cảnh giới Vô Thượng Thánh Nhân cũng không phải Thánh Nhân, bản tôn của ta tuy rằng cường hãn, nhưng một mực không đạt tới cấp độ Vô Thượng Thánh Nhân, kẹt ở cảnh giới Ngụy Thánh không sai biệt lắm đã được một cái Kỷ Nguyên rồi.

    Nhiên Đăng nói đến đây, trong lòng bi ai khôg nói nên lời.

    - Ngụy Thánh? Cái gì là Ngụy Thánh, không phải nói trên Chuẩn Thánh đỉnh phong chính là cảnh giới Vô Thượng Thánh Nhân sao?

    Dương Lỗi trong lòng nghi hoặc không thôi, tại sao lại xuất hiện cảnh giới Ngụy Thánh chứ, cảnh giới tu luyện quả thật phức tạp, không quá giống như mình suy nghĩ.

    - Trên Chuẩn Thánh cũng không phải Thánh Nhân chân chánh, Vô Thượng Thánh Nhân chính thức, cũng không phải Ngụy Thánh bình thường có thể so sánh, Vô Thượng Thánh Nhân chính thức đó là tồn tại siêu thoát Thiên Đạo, cùng Thiên Đạo ngang bằng. Mà hôm nay Thánh Nhân có thể đạt tới cấp độ kia đã ít càng thêm ít, từ khi Bàn Cổ khai thiên tích địa đến nay, cũng chỉ có sáu vị thôi, chúng ta xưng họ là Thiên Đạo Thánh Nhân, đương nhiên trên Thiên Đạo Thánh Nhân còn có Đại Đạo Thánh Nhân, được rồi, ta và ngươi nói chuyện này để làm gì, thực lực ngươi bây giờ vẫn quá yếu, những chuyện này biết nhiều đối với ngươi cũng không có chỗ tốt gì.

    Nhiên Đăng nghe vậy thở dài nói.

    Thiên Đạo Thánh Nhân, Đại Đạo Thánh Nhân, như thế cùng những gì mình biết không khác nhau lắm, bất quá Thiên Đạo Thánh Nhân được xưng là Ngụy Thánh, còn Vô Thượng Thánh Nhân chân chính lại là Đại Đạo Thánh Nhân, cái đó cùng những gì mình biêt mặc dù có chút chênh lệch, nhưng cũng nằm trong phạm vi mình suy đoán, không khác biệt quá lớn đối với những gì mình đoán được qua những tiểu thuyết kia.

    Những tiểu thuyết kia, có thể nói là bao hàm toàn diện, không có gì không thể tưởng được, cho nên đối với những biến hóa này, Dương Lỗi cũng không giật mình quá lớn, đương nhiên trong lòng uy rằng thập phần bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh, nhưng công tác biểu hiện ra vẫn phải làm, Dương Lỗi biểu hiện ra bộ dạng thâp phần giật mình, hết sức tò mò.

    - Vì sao lại nói như vậy? Biết rõ lại có gì không tốt.

    - Đợi thực lực ngươi đủ rồi, đạt tới cảnh giới Ngụy Thánh thì sẽ biết.

    Nhiên Đăng lắc đầu, không nhiều lời.

    - Đại sư không chịu nói, vậy vãn bối cũng sẽ không hỏi nhiều nữa, không biết đại sư lần này tới tìm tại hạ rốt cuộc là vì chuyện gì? Đại sư xin cứ nói thẳng a?

    Dương Lỗi nói:

    - Đương nhiên, nếu như đại sư thực chỉ là vì thay vãn bối giải trừ khó khăn, vậy vãn bối xin vạn phần cảm kích.

    - Trước tiên xử lý nan đề của ngươi đi, những chuyện khác, đợi xử lý xong chuyện này rồi nói sau, bọn hắn đã bắt đầu hành độn rồi, vị kia, cũng đã đến.

    Nhiên Đăng nhìn nhìn xa xa, khóe miệng lộ ra một tia nụ cười thản nhiên.

    - Hắn đã đến?

    Nghe nói như thế, Dương Lỗi rõ ràng sững sờ, không có khả năng, nếu có người có thể tiến vào trong Mộng Huyễn Thế Giới của mình, mình tuyệt đối có thể cảm giác được, mình là chủ nhân thế giới này, không có lý do gì, một chút cảm giác cũng không có, mặc dù là Thánh Nhân cũng không thể nào che dấu được mình, điểm này Dương Lỗi hết sức tự tin.

    Nhưng Nhiên Đăng là người nào? Thánh Nhân, hôm nay đã là cảnh giới Thánh Nhân, hơn nữa thực lực như hắn, hoàn toàn không cần phải lừa gạt mình, cho nên, Dương Lỗi cũng không khỏi không hoài nghi, nếu thật có người tiến vào Mộng Huyễn Thế Giới của mình, vậy thực lực người nọ cũng quá kinh khủng đi.

    Bất quá, lúc Dương Lỗi dùng tinh thần lực của mình hoàn toàn dung nhập vào Mộng Huyễn Thế Giới lập tức liền chấn động, vậy mà thật có người xâm nhập, hôm nay đang ở ngay trước Thiếu Lâm Tự, mà mình lại hoàn toàn không có một tia cảm ứng, tu vị người này quá kinh khủng đi, tuyệt đối không phải mình có thể đối phó được, chẳng lẽ, chẳng lẽ người này chính là người sau lưng Thiên Đạo Tông sao?

    Tu vị cường đại như vậy khiến Dương Lỗi từng đợt đắng chát, vô cùng phiền muộn, tu vi như vậy, tuyệt không phải mình có thể đối phó, có thể xâm nhập Mộng Huyễn Thế Giới, khiến mình một chút cảm giác cũng không có, tu vi như vậy, ít nhất cũng đã đột phá cấp độ Chuẩn Thánh, đạt tới cảnh giới Ngụy Thánh, thực lực như vậy, mình hoàn toàn không có khả năng chống lại được, nếu như hắn muốn diệt sát mình cơ hồ chỉ là chuyện động một ngón tay thôi.

    Chứng kiến Dương Lỗi sắc mặt đại biến, Nhiên Đăng nói:

    - Dương thí chủ không cần phải lo lắng, hắn cũng sẽ không gây bất lợi với ngươi đâu, hắn sẽ không, cũng không dám, Dương thí chủ chính là đại kiếp nạn ứng kiếp giả ứng đúng thời cơ Thiên Địa mà sinh, là nhân vật chính trong Lượng Kiếp lần này, một khi hắn động thủ đối với ngươi, như vậy tất nhiên khó tránh khỏi hủy diệt chi kiếp, cho nên Dương thí chủ không cần như thế.

    Lời này thật ra khiến Dương Lỗi trong lòng sáng ngời, đúng vậy, nếu như trước kia lời Pháp Hải, Thanh Bạch nhị xà nói là sự thật, mình thật là ứng kiếp giả của Lượng Kiếp vậy thì những người này tuyệt đối không dám động thủ với mình, một khi động thủ với mình, hậu quả kia cũng không phải bọn hắn có thể gánh chịu nổi.

    - Khiến tiền bối chê cười rồi.

    Dương Lỗi cũng không có gì phải giấu diếm, mình vốn thực lực không đủ, ở trước mặt bọn họ, chỉ sợ chỉ giống như tiểu hài tử, vốn Dương Lỗi ngay từ đầu cảm thấy vô cùng tự tin, nhưng hiện giờ, mình chủ có thể nghe theo mệnh trời, dù sao mình thực lực quá yếu.
     
    voquan thích bài này.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 1072: Ban Thưởng Kinh Người.

    Share: doctruyen.org





    - Thí chủ không cần tự ti, dùng niên kỷ của thí chủ đã có được thành tựu như vậy, tư chất như thế đủ khiến người điên cuồng rồi, không hổ là nhân vật chính của Thiên Địa Lượng Kiếp, tuy rằng chúng ta bây giờ so với thí chủ cường đại hơn, nhưng bần tăng rất rõ, thí chủ không cần quá nhiều thời gian liền có thể siêu việt bọn người bần tăng, thậm chí siêu việt Vô Thượng Thánh Nhân đỉnh phong.

    Nói đến đây, Nhiên Đăng lộ ra vô hạn hướng tới.

    Dương Lỗi nghe vậy cười cười:

    - Tiền bối, khen trật rồi, vãn bối nào phải ứng kiếp giả gì chứ, hôm nay có thể có tu vị như vậy, đó cũng là nhờ vào vận khí, huống hồ vãn bối bây giờ thực lực thấp kém, làm sao có thể làm nhân vật chính của Thiên Địa Lượng Kiếp được? Tiền bối đừng nói giỡn, chuyện như vậy, không thể nói trước được đâu.

    Dương Lỗi đối với Phật giáo cũng không có hảo cảm gì, mặc dù Pháp Tùy đối tốt với mình, bởi vì Dương Lỗi đã sớm đọc qua các Hồng Hoang tiểu thuyết, ở trong những tiểu thuyết kia, đối với Nhiên Đăng cũng không có khen ngợi gì cả, mà loại người này tuyệt đối là nhân vật không dậy nổi, trình độ vô sỉ tuyệt không phải người bình thường có thể tưởng tượng, cho nên, Dương Lỗi đối với lời của Nhiên Đăng chỉ tin một ít, còn lại đều không để trong lòng.

    Chỉ mấy hơi thở, Dương Lỗi đã bị Nhiên Đăng dẫn tới Thiếu Lâm Tự.

    Khiếp sợ trong lòng Dương Lỗi không cách nào hình dung, xem ra mình đã đánh giá cao bản thân rồi, mặc dù mình đã trở thành chủ nhân thế giới này, nhưng ở trước mặt cường giả chân chính, phương thế giới nho nhỏ này quả thực không có ý nghĩa.

    Lúc này mới khiến Dương Lỗi chính thức ý thức được sự nhỏ yếu của mình, ở trước mặt bọn họ, mình quả thật giống như con sâu cái kiến, cuối cùng cũng đã đã minh bạch câu nói kia, dưới Thánh Nhân tất cả đều là con sâu cái kiến. Quả thật, thực lực của mình có thể đánh chết Chuẩn Thánh, nhưng ở trước mặt Thánh Nhân chính thức lại nhỏ yếu như vậy, Dương Lỗi cảm thán, đoán chừng mình coi như đạt đến Kim Tiên, thậm chí là Đại La Kim Tiên cũng không cách nào đánh chết Thánh Nhân, trừ phi Phong Ẩn Đao có thể dung hợp với Hổ Phách Đao, hơn nữa thực lực mình có tăng lên cực lớn, như vậy mới có thể đánh chết Thánh Nhân.

    Xem ra cách nghĩ của mình vẫn quá mức đơn giản.

    Sự cường đại của Thánh Nhân chính thức đã vượt xa khỏi dự đoán của mình.

    - Không nghĩ tới ngươi rốt cục vẫn tìm tới.

    Lúc này Pháp Tùy mở miệng nói.

    - Ta chỉ muốn kiện đồ vật kia thôi, nhận được ta sẽ lập tức rời đi.

    Người nọ nhìn Pháp Tùy, ngữ khí thập phần bình thản, nhưng có thể nghe ra được ngữ khí hắn thập phần kiên định, cũng hết sức tự tin.

    - Không, vật kia không thể cho ngươi được.

    Pháp Tùy lắc đầu nói:

    - Ngươi vẫn nên hết hy vọng đi, qua nhiều năm như vậy, ngươi một mực không buông tha cho, nhưng lại chưa bao giờ thành công, lúc trước như thế, hiện giờ như thế, tương lai cũng là như thế, ngươi hôm nay tuy rằng đã đột phá đến Ngụy Thánh trung kỳ, nhưng so với ta vẫn có chênh lệch.

    - Ngươi chẳng qua chỉ một cỗ phân thân hôi, không ngăn được ta đâu.

    Người nọ lạnh lùng nói:

    - Đưa đồ cho ta, bằng không thì ta sẽ động thủ.

    - Trọng Ảnh, ngươi đừng nên vọng tưởng, ta mặc dù chỉ là một cỗ phân thân, một trong Tam Thi, nhưng ngươi chớ quên, ta đã tự tin như vậy, làm sao có thể chỉ có một cỗ phân thân được chứ?

    Pháp Tùy cười nhạt một tiếng, nhìn thoáng qua hướng Thiếu Lâm Tự, chỉ thấy trong chùa lần nữa đi ra một người, một lão hòa thượng tăng y màu xám, lão hòa thượng kia khuôn mặt cùng Pháp Tùy có bảy phần tương tự, nhưng khí tức lại hoàn toàn bất đồng, nhưng Dương Lỗi lại cảm giác được rõ ràng, lão giả này kỳ thật chính là bản thân Pháp Tùy, cũng là một trong Tam Thi khác của Nhiên Đăng Cổ Phật.

    - Không nghĩ tới, thiện thi của ngươi ở chỗ này, thì tính sao? Trọng Ảnh ta vì chờ đợi ngày này đã đợi vô số năm, sẽ không bỏ qua như vậy đâu, ta nhất định phải đạt được Huyết Ma Kiếm, mở ra Huyết Ma Vực, ngươi không ngăn cản được ta đâu.

    Trong tay Trọng Ảnh xuất hiện một thanh liêm đao, giống như là lưỡi hái tử thần vậy, sát khí bức người, so với Hổ Phách Đao của Dương Lỗi còn cường đại hơn mấy lần, đây tuyệt đối là một kiện siêu cấp vũ khí, tuyệt đối là cấp bậc Linh Bảo, thậm chí có khả năng đã đạt tới cấp bậc Tiên Thiên chí bảo.

    - Thí chủ, ngươi đừng chấp mê bất ngộ nữa, Huyết Ma Kiếm không thể cho ngươi, một khi mở ra Huyết Ma Vực, toàn bộ Viêm Hoàng đại vũ trụ tất nhiên sẽ lâm vào trong hỗn loạn, cho nên, ngươi vẫn nên hết hy vọng đi.

    Chỉ thấy lão hòa thượng kia đi tới bên cạnh Pháp Tùy chậm rãi dung hợp lại với nhau, biến thành một trung niên cao tăng, trong tay một căn thiền trượng, tản mát ra ánh sáng mãnh liệt, Phật khí vô biên kia lập tức tiêu trừ ảnh hưởng mặt trái từ ma khí trong tay Trọng Ảnh.

    - Ngươi không cho ta, ta sẽ cường đoạt.

    Trọng Ảnh nổi giận, cả người hóa thành một đạo vòi rồng màu đen, trùng kích vào trong Thiếu Lâm Tự.

    Lúc này Pháp Tùy, không, phải nói là Nhiên Đăng, sắc mặt cũng rất ngưng trọng, đẩy Dương Lỗi ra:

    - Tự ngươi chiếu cố tốt cho mình đi, ta đi đối phó Trọng Ảnh.

    Sau khi đẩy Dương Lỗi ra, Nhiên Đăng lập tức tế ra thiền trượng của mình, một đạo quang mang màu vàng từ đỉnh đầu thiền trượng lan tràn ra, lập tức hóa thành một hư ảnh Phật tượng cực lớn, Phật tượng này cùng bản thân Nhiên Đăng có sáu phần tương tự, hư ảnh này lập tức khuếch tán ra, hai tay kết ấn với nhau, lập tức, một chữ "Vạn" cự đại xuất hiện.

    - Tử thần thiết cát.

    Trọng Ảnh hóa thành hư ảnh màu đen, mạnh mẽ hoạch xuất một đao, một đao kia cực kỳ khủng bố, Dương Lỗi cảm giác được rõ ràng, mộng ảo không gian tựa hồ như bị xé rách, một kích này cực kỳ khủng bố, Dương Lỗi trong lòng hoảng hốt, hai tên này đánh nhau trong Mộng Huyễn Thế Giới của mình, Mộng Huyễn Thế Giới sẽ chịu đựng được sao?

    Bành bành bành.

    Hai đạo năng lượng khủng bố đụng vào nhau, lập tức trở nên kích động, toàn bộ không gian, bắt đầu nghiền nát, Thiên Địa chấn động, phảng phất như muốn sụp đổ vậy, không gian cực kỳ không ổn định, tùy thời đều có khả năng bị sụp đổ.

    Dương Lỗi lúc này sắc mặt trắng bệch, với tư cách là chủ nhân Mộng Huyễn Thế Giới, hiện giờ toàn bộ không gian trong thế giới đều bị trùng kích, đả kích đối với hắn không thể gọi là không lớn, không có cách nào, Dương Lỗi chỉ có thể cắn răng, duy trì sự ổn định của thế giới này, tận lực duy trì đồng thời phải nghĩ biện pháp đuổi hai tên này đi mới được, bằng không thì chuyện phiền toái rồi.

    Bất quá muốn đuổi hai tên này đi cũng không phải là chuyện dễ dàng, thực lực của bọn hắn vượt xa mình, mặc dù mình là chủ nhân không gian này nhưng thực lực quá yếu, chênh lệch quá lớn, thật sự khó khăn.

    Mà lúc này thanh âm hệ thống vang lên.

    - Đinh, người chơi có muốn tiếp nhận nhiệm vụ SSS, đuổi Trọng Ảnh, Nhiên Đăng cảnh giới Ngụy Thánh ra khỏi Mộng Huyễn Thế Giới hay không. Nhiệm vụ ban thưởng, quyền khống chế tuyệt đối Mộng Huyễn Thế Giới, bất luận kẻ nào không đượ chủ nhân đồng ý sẽ không cách nào tiến vào Mộng Huyễn Thế Giới, ở bên trong Mộng Huyễn Thế Giới, chủ nhân Thế Giới chính là tồn tại vô địch.
     
    voquan thích bài này.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 1073: Vượt Ngoài Ý Định, Nhiệm Vụ Hoàn Thành.

    Share: doctruyen.org





    Dương Lỗi nghe xong liền đại hỉ, ban thưởng này nhất định phải đạt được, nếu như hoàn thành nhiệm vụ này, như vậy mình ở trong Mộng Huyễn Thế Giới chính là tồn tại vô địch, nếu như ai muốn đi vào Mộng Huyễn Thế Giới của mình, vậy thì mình chẳng phải sẽ muốn thu thập thế nào thì thu thấp thế đó sao, thật là sảng khoái, đến lúc đó mình có thể hấp dẫn một ít Chuẩn Thánh, Ngụy Thánh, v... v tiến vào trong Mộng Huyễn Thế Giới, vậy thì mình chẳng phải sẽ muốn thế nào cũng được sao, đến lúc đó, thực lực của mình tăng lên, đó sẽ là khủng bố cỡ nào chứ?

    Nghĩ tới đây, Dương Lỗi kích động không thôi, bất quá, tiếp theo liền có một hồi trùng kích mạnh mẽ khiến ý nghĩ Dương Lỗi chấn động, tiếp theo ngực ngòn ngọt, lập tức nhổ ra một ngụm máu tươi, hơn nữa cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, năng lượng trùng kích kinh khủng kia khiến Dương Lỗi khổ không thể tả.

    Làm sao bây giờ, bây giờ nên làm gì, mình phải làm thế nào mới có thể khiến hai tên Ngụy Thánh chết tiệt này rời khỏi Mộng Huyễn Thế Giới của mình đây?

    Khó, khó, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng, thật sự quá khó khăn, lợi dụng pháp tắc chi lực? Không được, nói giỡn, mình bây giờ có thể duy trì đã không tệ rồi, nào có tinh thần lực cường đại để khu trục hai người này ra khỏi thế giới chứ, hơn nữa một khi mình động thủ, không chừng sẽ bị hai tên này liên thủ oanh kích, đối với hai thằng tên mà nói, một kích tùy kích là đã có thể khiến mình xong đời, đó cũng không phải là nói đùa.

    Cho nên, Dương Lỗi cũng đành chịu, như vậy không được, như kia cũng không được, thế nào mới có thể bảo trụ thế giới của mình, thế nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ đây?

    - Không được cũng phải đi.

    Dương Lỗi cắn răng:

    - Không gian pháp tắc, chuyền dời cho ta.

    Két sát, két sát.

    - Không được, như vậy không được.

    Dương Lỗi mới bắt đầu điều động không gian pháp tắc, liền phát hiện mình căn bản không cách nào khống chế, không gian đang không ngừng sụp đổ vỡ vụn, thậm chí tùy thời cũng có thể cuốn vào trong không gian phong bạo, đó cũng không phải là nói giỡn

    - Hai vị tiền bối.

    Dương Lỗi bất đắc dĩ, đành phải hô:

    - Có thể nghe tiểu tử một lời không.

    Nhưng khiến Dương Lỗi phiền muộn chính là, hai người này căn bản giống như không nghe thấy tiếng la của Dương Lỗi vậy, vẫn tiếp tục chiến đấu, năng lượng cường đại không ngừng trùng kích lấy Mộng Huyễn Thế Giới, toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới đất rung núi chuyển, không ít nơi đều xuất hiện động đất do núi lửa.

    Tử thương vô số người.

    - Nghiệp chướng, thật sự là nghiệp chướng.

    Dương Lỗi cảm thấy trong thế giới của mình xảy ra tai họa lớn như thế, đã chết đi nhiều người như thế, trong nội tâm cũng không chịu nổi, một cổ đau thương xuất hiện trong lòng Dương Lỗi.

    - Làm sao bây giờ, rốt cuộc phải làm thế nào mới tốt đây?

    Dương Lỗi lúc này giống như kiến bò trên chảo nóng, không biết phải làm thế nào mới tốt.

    Mà lúc này, Nhiên Đăng nhướng mày, phát hiện khác thường của Mộng Huyễn Thế Giới, đã chết đi nhiều người như vậy, tuy rằng những người này cũng chỉ là phàm nhân, đối với cường giả như bọn hắn mà nói, căn bản không coi là gì, nhưng trông tháy vẻ mặt lo lắng của Dương Lỗi mới nhớ tới đây là thế giới của Dương Lỗi, một khi không gian vị diện này bị phá hủy thì đối với Dương Lỗi sẽ là một đả kích cực lớn.

    Vì vậy Nhiên Đăng vung tay lên, xuất hiện mười hai miếng hạt châu, đó chính là mười hai miếng Định Hải Châu.

    Mười hai miếng Định Hải Châu lập tức bảo hộ lấy Mộng Huyễn Thế Giới của Dương Lỗi.

    Dương Lỗi cảm thấy biến hóa của Mộng Huyễn Thế Giới, cũng đã nhìn ra, đây là do Nhiên Đăng động thủ, bảo hộ Mộng Huyễn Thế Giới, cái này khiến Dương Lỗi kinh hỉ, cũng hết sức cảm động, tuy rằng trong nội tâm đối với Phật giáo vẫn không có hảo cảm gì, bất quá ấn tượng đối với Nhiên Đăng lại có thay đổi khác hẳn.

    Bất quá nói đi thì nói lại, chuyện này, trên thực tế cũng vì hắn mà xảy ra, nếu như không phải hắn đặt Huyết Ma Kiếm gì đó vào trong Mộng Huyễn Thế Giới của mình thì cũng đã không xuất hiện tình cảnh này, cho nên Dương Lỗi nghĩ thông điểm ấy, cảm kích đối với Nhiên Đăng đã không còn nhiều như lúc đầu nữa.

    Nếu là chuyện do hắn gây ra, như vậy do hắn đi giải quyết ngược lại cũng là thiên kinh địa nghĩa.

    - Nhiên Đăng tiền bối, các ngươi có thể rời khỏi không gian vị diện này đánh được không? Không gian vị diện này của vãn bối cũng không chịu được hai vị tiền bối tiếp tục giằng co đâu.

    Lúc này Mộng Huyễn Thế Giới mặc dù có Nhiên Đăng bảo hộ, nhưng lúc này toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới đã chịu đả kích cực lớn, muốn khôi phục, cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể làm được.

    - Tốt.

    Nhiên Đăng gật đầu, nhìn Trọng Ảnh nói.

    Chúng ta đi Tiên Giới đánh đi, không gian vị diện này quá nhỏ bé, chịu không được chiến đấu giữa chúng ta đâu.

    - Ta tại sao phải nghe lời ngươi, nếu ngươi đã muốn bảo vệ không gian vị diện này, vậy ta sẽ hủy diệt nó.

    Trọng Ảnh lại lạnh lùng nói.

    - Ngươi thật muốn muốn hủy diệt không gian vị diện này sao?

    Nhiên Đăng nghe vậy lại nở nụ cười, nhìn hắn nói:

    - Ngươi cần phải hiểu rõ ah, ngươi nhìn thiếu niên này đi, là tu vị gì? Bao nhiêu tuổi, ngươi vẫn nên nhìn kỹ xem, nếu như sau khi ngươi rõ ràng còn dám làm như vậy, còn muốn hủy diệt không gian vị diện này thì ta đây cũng không ngăn trở nữa.

    Trọng Ảnh nghe vậy chấn động, nhìn qua, phát hiện Dương Lỗi lại là người có Đại Khí Vận, hơn nữa số mệnh khổng lồ trên người hắn so với đám người mình mạnh hơn nhiều lắm, nếu như nói số mệnh của mình giống như hào quang một ngọn nến, vậy thì số mệnh Dương Lỗi lại giống như một mặt trời loại nhỏ vậy, chênh lệch quá xa, quả thực không thể so sánh.

    - Tốt, chúng ta đi Tiên Giới.

    Trọng Ảnh nghe vậy gật đầu.

    Hai người trong nháy mắt di động, đã ra khỏi Mộng Huyễn Thế Giới của Dương Lỗ, lập tức Dương Lỗi đã nghe được hệ thống nhắc nhở.

    - Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ, thành công khiến Nhiên Đăng, Trọng Ảnh cảnh giới Ngụy Thánh ra khỏi Mộng Huyễn Thế Giới, đạt được quyền khống chế tuyệt đối Mộng Huyễn Thế Giới, người chơi hiện giờ có thể mở ra quyền khống chế tuyệt đối đối với Mộng Huyễn Thế Giới. Xin hỏi người chơi hiện giờ có mở ra Mộng quyền khống chế tuyệt đối Mộng Huyễn Thế Giới hay không?

    - Mở ra.

    - Đinh, chúc mừng người chơi thành công mở ra quyền khống chế tuyệt đối Mộng Huyễn Thế Giới.

    Nháy mắt khi nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, Dương Lỗi cảm giác liên hệ giữa mình cùng Mộng Huyễn Thế Giới càng thêm thân mật, phát hiện, mình ở trong Mộng Huyễn Thế Giới chính là Thần, Thần vạn năng, ở trong thế giới lĩnh vực của mình, mình muốn làm gì thì làm cái đó, thậm chí nếu như nói cường giả Thánh Nhân nếu không được mình cho phép, coi như là siêu cấp cường giả cảnh giới Ngụy Thánh cũng không thể nào tiến vào Mộng Huyễn Thế Giới được, trừ phi là được Dương Lỗi cho phép, bằng không thì tuyệt đối sẽ không thành công.

    Dương Lỗi cơ hồ có chút không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình nữa, nhiệm vụ mình cảm thấy căn bản không có biện pháp hoàn thành rõ ràng cứ như vậy hoàn thành, đây quả thực là thật bất khả tư nghị, trước kia bản thân Dương Lỗi còn chuẩn bị kỹ càng thoát khỏi Mộng Huyễn Thế Giới, lại không nghĩ rằng, kết quả vậy mà ngoài dự đoán như vậy.
     
    voquan thích bài này.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 1074: Kỹ Năng Vô Địch Thủ Hộ Thăng Cấp.

    Share: doctruyen.org





    Lúc này trong lòng Dương Lỗi mừng rỡ khó nói lên lời, chuyện thứ nhất khi Dương Lỗi nhận được quyền khống chế tuyệt đối Mộng Huyễn Thế Giới đó chính là khiến Mộng Huyễn Thế Giới triệt để phong bế, trước khi không được mình cho phép, không ai có thể tiến vào Mộng Huyễn Thế Giới, cũng không ai có thể rời khỏi Mộng Huyễn Thế Giới.

    Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, cách nghĩ của Dương Lỗi đã được thực hiện.

    Đã đã không có nỗi lo về sau, Dương Lỗi cũng không quá lo lắng nữa, đối với Dương Lỗi mà nói, hiện giờ duy nhất cảm thấy khó xử, thập phần phiền muộn chính là uy năng của toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới khủng bố cỡ nào, nhưng hiện giờ Dương Lỗi chỉ có thể thi triển ra một thời gian ngắn thôi, thậm chí ngay cả một giờ cũng không đến.

    Mình hôm nay tuy rằng là tồn tại như Thần tại Mộng Huyễn Thế Giới, nói cách khác, hôm nay đã biến thành chính thức, vô luận là người nào, một khi tiến nhập Mộng Huyễn Thế Giới vậy thì mình sẽo muốn niết như thế nào thì niết, muốn thu thập ai là chuyện dễ dàng.

    Mộng Huyễn Thế Giới vừa triệt để phong ấn, Nhiên Đăng và Trọng Ảnh cũng đã cảm thấy,

    - Không tốt.

    Nhiên Đăng lập tức sắc mặt đại biến, không gian bị phong tỏa rồi, hắn rõ ràng không cách nào đi vào được, cái này khiến Nhiên Đăng chau mày.

    Không riêng gì Nhiên Đăng, Trọng Ảnh cũng cảm thấy, nhưng hắn cũng không quá giật mình, nhưng nói tóm lại, đây cũng không phải chuyện gì tốt, bởi vì đồ vật mình muốn tìm vẫn ở trong Mộng Huyễn Thế Giới, mà bây giờ căn bản không thể đi vào trong Mộng Huyễn Thế Giới, như vậy thứ mình muốn chẳng phải phải ngâm nước nóng sao? Đó cũng không phải điều Trọng Ảnh muốn.

    - Mở ra, mở ra cho ta.

    Trọng Ảnh chợt quát một tiếng, vũ khí như lưỡi hái tử thần hóa thành hai đạo đao ảnh cự đại trùng kích tới trước.

    Bành bành bành...

    Dương Lỗi cũng tức giận, mình cũng đã như né tránh như thế rồi, nhưng Trọng Ảnh vẫn không thuận theo không buông tha, khiến trong lòng Dương Lỗi thập phần tức giận, nếu như không phải mình thực lực không đủ thì nhất định phải thu thập Trọng Ảnh một phen. Thực lực không đủ không có cách nào thu thập tên kia. Nghĩ đến hai người này đều chỉ có một mục đích, đó chính là đồ vật bị phong ấn trong Thiếu Lâm Tự.

    Dương Lỗi không biết, đồ vật trong này đối với Trọng Ảnh mà nói trọng yếu đến cỡ nào, vì đạt được thứ này, Trọng Ảnh đã chuẩn bị vô số năm, bởi vậy, mắt thấy đồ vật đã sắp đến tay lại xảy ra chuyện như vậy, cái này bảo Trọng Ảnh sao có thể không phẫn nộ cho được? Lần này hắn chuẩn bị tỉ mỉ, mặc dù Nhiên Đăng có cường đại trở lại, mặc dù bản tôn hắn có đến, mình cũng có nắm chắc có thể đắc thủ, nhưng như thế nào cũng không dự liệu được chuyện lại xảy ra ngoài ý muốn như thế này.

    Mà lúc này Nhiên Đăng tự nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Trọng Ảnh công kích Dương Lỗi, phương thế giới này tuy rằng ở trong mắt người bình thường thập phần cường đại, nhưng theo bọn hắn thấy lại vô cùng yếu ớt, một kích này là một kích nén giận của Trọng Ảnh, một kích nén giận của một vị Thánh Nhân khủng bố đến cỡ nào chứ, đừng nói là phương tiểu thế giới này, coi như là tiểu thế giới cường đại hơn gấp 10 lần cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt a.

    Một khi phương tiểu thế giới này của Dương Lỗi bị đánh trúng, vậy thì tuyệt đối chỉ có vận mệnh hủy diệt, nếu vậy tất cả cố gắng của mình chẳng phải uổng phí rồi sao? Còn có, tên này có thể quan hệ đến vận mệnh và tương lai của toàn bộ Phật giáo, thậm chí toàn bộ Viêm Hoàng đại vũ trụ, nếu hắn xảy ra chuyện gì, vậy thì phiền toái lớn rồi.

    Cho nên, trong tích tắc này, sắc mặt Nhiên Đăng đại biến đồng thời cũng xuất thủ, trong tay chém ra một đạo ánh sáng màu lam cự đại trùng kích tới đao ảnh cực lớn kia.

    Không còn kịp rồi, Dương Lỗi giờ này khắc này, cảm giác tử vong cách mình lại gần như thế, không nghĩ tới một kích này rõ ràng khủng bố như vậy, Dương Lỗi thật không ngờ, Mộng Huyễn Thế Giới tuy rằng ngăn cản cường giả cảnh giới Ngụy Thánh tiến vào, nhưng sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.

    Tới gần, làm sao bây giờ, trong lòng hắn đầy khủng hoảng, Dương Lỗi lúc này lo lắng không thôi, như thế nào cũng không dự liệu được lại xảy ra tình huống như vậy, hắn vốn tin tưởng tràn đầy nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn như vậy, tuy rằng Mộng Huyễn Thế Giới có thể ngăn trở bất luận kẻ nào tiến vào, nhưng không có cách nào ngăn cản đả kích mang tính hủy diệt cường đại như vậy.

    Đúng rồi, Dương Lỗi đột nhiên con mắt sáng ngời, nhớ tới một biện pháp, mình không phải còn có kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ sao, Vô Địch Thủ Hộ này có thể dùng để bảo vệ mình, đó là tồn tại vô địch, vô luận công kích cường đại như thế nào cũng không cách nào đột phá phòng ngự, mà mình không phải có thể lợi dụng kỹ năng này để bảo vệ trọn Mộng Huyễn Thế Giới sao? Hoặc là mình chỉ cần đỡ được một kích khủng bố này của Trọng Ảnh là được rồi.

    Thời gian đã không cho phép Dương Lỗi suy nghĩ quá nhiều, càng không khả năng cho Dương Lỗi cơ hội thí nghiệm, cho nên Dương Lỗi cũng không do dự chút nào nữa, vì Mộng Huyễn Thế Giới, vì mình, vì chúng nữ nhân của mình không bị thương tổn, mình phải liều mạng thôi.

    - Vô Địch Thủ Hộ.

    Theo Dương Lỗi gầm lên giận dữ, một đạo hào quang Thất Thải liền bùng lên từ trên người Dương Lỗi, tạo thành một đạo Thất Thải bích chướng hơi mỏng, lập tức chắn trước mặt hắn.

    Đạo đao mang cự đại kia, trong nháy mắt này, liền trùng kích vào trên tầng Thất Thải hào quang hơi mỏng kia.

    Đạo đao mang khủng bố kia lập tức trùng kích vào Thất thải bích chướng do Dương Lỗi bố trí ra, giống như đụng vào một tầng lưới đàn hồi cực lớn vậy, không ngừng trùng kích tới trước.

    Dương Lỗi lúc này cũng lo lắng không thôi, trên trán xuất hiện mồ hồi rậm rạp chằng chịt, tinh thần lực ở vào một loại trạng thái cực kỳ tập trung, màn sáng kia giống như một tầng màng mỏng đàn hồi bị xung kích vậy, không ngừng lõm vào, trình độ lõm càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn.

    Điểm này, khiến Dương Lỗi vô cùng lo lắng, giống như tấm màng mỏng này căn bản không cách nào thừa nhận nổi trùng kích khủng bố kia vậy.

    - Phải kiên trì ah.

    Dương Lỗi con mắt đỏ thẫm, hai tay nắm chặt, móng ngón tay đều đâm sâu vào lòng bàn tay, nơi bàn tay đã chảy ra máu đỏ tươi.

    - Cái này. . . Điều này sao có thể.

    Thấy một màn như vậy, Trọng Ảnh cũng vô cùng giật mình, đừng nói là như vậy một phương thế giới nho nhỏ, coi như là thế giới cường đại gấp 10 lần, thậm chí là gấp trăm lần cũng bị mình một đao chém nát, mà một đao kia mình đã thi triển ra toàn lực, nếu như thực lực tên kia cường đại còn dễ nói, nhưng thực lực tiểu gia hỏa trước mắt hắn rất rõ ràng, mình chỉ cần một ngón tay là có thể bóp chết hắn, so với bóp chết một con kiến còn dễ dàng hơn rất nhiều, thậm chí hắt xì hơi một cái cũng có thể khiến hắn tan thành mây khói rồi.

    - Ta cũng không tin, phá toái cho ta a.
     
    voquan thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)