Dị Giới  Khoa Huyễn Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Nghịch Thủy Chi Diệp

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 265: Dựa vào bản lãnh để trộm rau

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    - Có nghe nói không? "Không gian của ta" bên trong thông tin chim cánh cụt có thể trồng rau! Các loại linh thực có thể tăng tu vi, mà chỉ cần thu hoạch một loại là được!

    Mấy người chơi Truyền Kỳ vừa đánh quái vừa trò chuyện.

    - Có thần kỳ như vậy không?

    - Hay là thử xem? Dù sao cũng miễn phí! Trồng xong tranh thủ thời gian quay lại là được.

    - Được được, thử một chút đi!

    -----------------

    Cho dù bị hệ thống bóc lột thì trước đó Phương lão bản cũng kiếm được không ít Linh Tinh, chẳng qua đến Bán Biên Thành mua cửa hàng đã tốn mất hơn nửa, thiếu chút nữa là trở thành người nghèo rớt mồng tơi. Cũng may những ngày gần đây, dường như là ngày nào cũng hết chỗ, khiến cho tiểu kim khố của Phương lão bản là từ từ dư dả.

    Vừa mới cơm nước xong, Phương Khải ngồi xỉa răng, chân bắt chéo, đã kiếm được một chút tiền, nội tâm cũng bắt đầu bành trướng:

    - Hay là ra ngoài dạo chơi một chút....? Mua mấy vật phẩm xa xỉ...? Sắc trời hôm nay có chút muộn, ngày mai còn phải xem phim....

    - Đậu xanh!

    Phương lão bản sốt ruột:

    - Hay là để mấy ngày sau rồi tính...

    Nghĩ vậy, Phương Khải lại tiếp tục mở trò chơi, sau đó mở thông tin chim cánh cụt, thêm những người đã mở "Không gian của ta" thành hảo hữu.

    - Có người kết bạn với ta?

    Tiết Đạo Luật cũng là được Tố Thiên Cơ giới thiệu cho cái "Không gian của ta" này, nghe nói không tốn thời gian, có thể ngồi mát ăn bát vàng, bởi vậy bây giờ cũng bắt đầu trồng trọt. Thấy có người thêm hảo hữu, vốn còn không vui, nhìn lại thì thấy "Phương đại lão bản".

    Ai! Cái này thì được! Vội vàng ấn đồng ý!

    Phúc lão vừa mới trồng xong một loạt rau, đang tổ đội với Nạp Lan Hồng Vũ đánh Diablo, bỗng nhiên chim cánh cụt vang lên, thấy có người thêm hảo hữu? Phương lão bản?

    Vốn Phương Khải chỉ có hảo hữu với Nạp Lan Hồng Vũ, không có Phúc lão.

    Phúc lão kinh ngạc, thêm ta làm gì?

    - Sao vậy?

    Nạp Lan Hồng Vũ nhận ra có dị thường liền hỏi.

    - Không có gì, bỗng nhiên tiểu tử Phương Khải kia thêm ta hảo hữu.

    Phúc lão mở miệng nói:

    - Ấn cái đồng ý, lười để ý đến hắn.

    Bên trong "Không gian của ta", Đổng Thanh Ly cùng với Trương Uyển Ngọc đang xem cửa hàng.

    - Ta dự định mua cái này!

    Đổng Thanh Ly chỉ vào con búp bê pikachu:

    - Con chuột vàng này thật đáng yêu! Mà lại không đắt!

    Trương Uyển Ngọc nói:

    - Phòng này đơn sơ quá, ta định góp ít tiền trang trí phòng một chút, về sau mời bằng hữu đến còn có chút phong thái.

    - Đúng vậy!

    - Hử?

    Bỗng nhiên Trương Uyển Ngọc có chút kỳ quái.

    - Sao vậy?

    - Phương lão bản thêm bạn với ta!

    Trương Uyển Ngọc nói:

    - Có hảo hữu với ngươi là được, bỗng nhiên thêm ta làm gì?

    - Có phải muốn vụng trộm tiếp cận Uyển Ngọc ngươi!

    Đổng Thanh Ly như phát hiện ra đại lục mới.

    - Nói nhảm!

    Lúc này Bạch Lãng cũng đã bắt đầu chơi Truyền Kỳ, bỗng nhiên thông tin chim cánh cụt nhảy lên một cái tin tức.

    - Phương lão bản? Thêm ta làm gì?

    - Ta cũng có!

    Chu Hồng Anh ở bên cạnh cũng kinh hô một tiếng.

    - Ta cũng có!

    Tu sĩ trung niên Chiêm Nghiêm cũng có chút kinh ngạc.

    -------------------

    Vốn Phương Khải chỉ có một hai chục hảo hữu, bây giờ thành gần trăm hảo hữu, mà theo thời gian trôi qua, con số còn đang tăng thêm.

    - Nói! Ngươi thêm hảo hữu đồ đệ ta làm gì?

    Tố Thiên Cơ tỏ vẻ vô cùng cảnh giác, lập tức gửi tin nhắn đến chất vấn, xem tên tiểu tử đáng chết này có phải động tà tâm gì hay không, hay là muốn đem hai đồ đệ ngoan của mình chạy mất! Mà một người thì cũng thôi, đằng này lại cả hai! Chuyện này có thể nhẫn sao?

    Lúc này, Tố Thiên Cơ đang thử đàn bản Phong Nhập Tùng, Tố Thiên Cơ rất thích quyển cầm phổ này, mà lại cũng không đắt, trải qua một thời gian luyện tập, cũng coi như có thể đàn hoàn chỉnh. Vừa mới gọi hai đồ đệ đến nghe, liền thấy hai đồ đệ lộ ra, Phương lão bản đồng thời thêm hai người làm hảo hữu! Rốt cuộc là muốn làm gì?

    Trên khoảng đất trống cạnh phòng nhỏ của Tố Thiên Cơ, ở bên cạnh nàng là một chiếc đàn cổ, bên trên bày một quyển cầm phổ, vừa đánh đàn, vừa đợi Phương Khải trả lời.

    Loại nhạc khí như cổ cầm dù sao cũng không phải loại cầm điện tử, Tố Thiên Cơ vẫn tương đối quen thuộc, lúc này, tốt xấu gì thì cũng có thể đàn một đoạn. Tiếng đang leng keng, hòa cùng gió, thổi vào rừng, chính như là "Hoàng phong tàn phác thu thiên tác, hữu đương thì tiêm thủ hương ngưng".

    Hai tên đệ tử gõ nhịp, hòa vào, hình ảnh này như một bức tranh trong rừng tùng, sinh hoạt giống như thần tiên.

    Đương nhiên, đấy là nếu như bọn họ không thấy được một màn tiếp theo...

    Chỉ thấy một bóng người khiêng cái xẻng, lặng lẽ đi vào hàng rào, tìm một gốc củ cải lớn nhất, đào...

    - Sư phụ... Kia là...!?

    Đầu óc hai người Phong Hoa, Duyệt Tam như đứng máy.

    Tố Thiên Cơ đang đàn đến nhập thần bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy trong viện có một bóng người móc ra một củ cải, ôm lấy liền chạy!

    - Ngươi đứng lại đó cho ta!

    Tố Thiên Cơ lập tức rống lên một tiếng như sư tử hà đông!

    Đàn cũng ném sang một bên, lấy tốc độ nhanh nhất từ khi sinh ta đuổi theo!

    Nhưng đến khi nàng chạy đến biệt viện của mình, phát hiện đối phương đã chạy mất dạng.

    - Phương Khải!

    Tố Thiên Cơ nghiến răng kẽo kẹt, đôi mắt như phun lửa.

    Dám trộm củ cải của ta?! Ta khổ sở trồng mấy giờ mà ngươi cứ như vậy trộm đi?!

    - Sư phụ, sư phụ!

    Phong Hoa Duyệt tâm nhìn thoáng qua:

    - Rau của chúng ta cũng bị trộm!

    - Cái gì?!

    Lập tức nàng xù lông!

    Lúc này, Phương lão bản trở về không gian của mình, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.

    - Tố Thiên Cơ... Một cây củ cải, Phong Hoa một cây củ cải, Duyệt Tâm mười quả linh quýt... Trương Uyển Ngọc mười quả linh quýt...

    Phương lão bản đã trộm rau của hơn mười người, sau khi thanh toán, đã kiếm được mấy ngàn kim tệ, phát tài!

    - Mua cái gì bây giờ?!

    Phương lão bản bắt đầu xem cửa hàng, nhìn thương phẩm rực rỡ muôn màu:

    - Trước mua mấy hạt giống linh cốc, lại mua hai bộ quần áo... Âu phục Armani, cái này cũng không tệ! Mua một bộ! Áo bào pháp sư? Nhìn cũng được, mua một bộ.

    - Lại mua con chó...

    Phương Khải cho rằng, cho là cần phải nuôi, rất nhanh liền đến cột sủng vật.

    Không gian có hai loại chó, một là loại chó phổ thông, có thể nuôi từ nhỏ đến lớn, còn một loại có thể thông qua thuần dưỡng để chông nhà, loại này thì hơi đắt.

    Phương Khải nhìn xuống dưới:

    - Chó vàng... Husky... Chó nông thôn..?

    Phương Khải mua một con chó nông thôn, vừa mới mua xong, liền thấy một bóng người giận đùng đùng vọt vào.

    - Phương Khải!

    Mặt Tố Thiên Cơ đen tui, đi tới, đưa tay nói:

    - Trả củ cải lại cho ta!

    - Còn đòi trả lại?

    Phương lão bản nghiêm chỉnh nói, tỏ ra vẻ "Ta trộm bằng bản sự, dựa vào đâu mà phải trả lại!

    Trong nháy mắt, Tố Thiên Cơ liền bạo tẩu!

    Thi triển tuyệt kỹ: Sư tử hà đông rống! Vương bát quyền! Vô địch Phong Hỏa Luân!

    Phương lão bản ôm đầu chạy vào bên trong...
     
    rocklina thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 266: Bị chó cắn!

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    - Đứng lại cho ta! Ngươi có trả hay không!

    Bên trong không gian của Phương Khải, Tố Thiên Cơ không chút hình tượng, mặt phát lạnh.

    - Không phải chỉ đào một củ cải sao, có đến mức đấy không!

    - Ta trồng ròng rã ba giờ!

    Tố Thiên Cơ cảm giác phổi sắp tức đến nổ tung:

    - Hơn còn nhà đồ đệ ta! Nhanh trả lại!

    - Không trả.

    Phương lão bản một bộ lợn chết không sợ nước sôi, chỉ vào con chó bên cạnh nói:

    - Đã mua chó hết rồi, nếu không thì chờ rau của ta thành thục thì ngươi đến trộm cũng được chứ sao.

    - Bản tọa là cái loại người này sao? Bản tọa...

    Nội tâm nàng thầm nói "Nhìn tên gia hỏa này lợn chết không sợ nước sôi, bắt hắn cũng không được gì, trước mặt nịnh nọt một phen, ngày mai trộm hết rau của ngươi, xem ngươi làm sao! Không phải! Trộm cái gì! Rõ ràng là lấy lại sức lao động của mình". Gương mặt lạnh lùng của Tố Thiên Cơ trở lên yên tâm thoải mái, trong lòng thầm nói ngày mai sẽ đến, bên ngoài thỉ lộ ra vẻ hiền lành:

    - Ngươi mua chó làm gì?

    - Mua chó à...

    Phương Khải suy tư nửa ngày, bỗng nhiên tung ra một câu:

    - Ích nước a!

    - Cái loại này thì liên quan gì đến quốc gia!

    Tố Thiên Cơ tối sầm mặt.

    ----------------

    Lúc này, Đổng Thanh Ly, Trương Uyển Ngọc vừa chơi trò chơi xong, trở lại "Không gian của ta" thu hoạch rau.

    - Hình như ta thiếu rất nhiều quýt!

    Trương Uyển Ngọc hoảng sợ nói.

    - Hử? Làm sao chỗ này lại thiếu một cây củ cải?!

    Đổng Thanh Ly nhìn trên mặt đất có một cái lỗ lớn, nghi ngờ nói.

    - Củ to nhất vừa mới ở đây đâu rồi!

    Không chỉ hai người họ, Phúc lão cũng phát hiện:

    - Rau trong viện của lão phu... Hình như là thiếu một cây?

    - Ta cũng thiếu!

    Nạp Lan Hồng Vũ như hòa thường sờ không thấy tóc, nhìn vườn rau nhà mình.

    - Linh quýt của ta đâu? Ai hái rồi!

    Tiết Đạo Luật cũng ngốc trệ.

    Mấy người Tống Thanh Phong, Từ Tử Hinh quay trở lại vườn rau, mặt mũi cũng đần ra.

    -...

    Ước chừng mấy chục người chơi trồng rau đều xuất hiện tình trạng này.

    Người chơi ở cửa hàng Cửu Hoa thành có một nhóm chát, chẳng qua bình thường thì cũng chẳng có ai vào đây trò chuyện, nhưng hôm nay....

    Lam Yên:

    - Bỗng nhiên hôm nay vườn rau thiếu một cây, thật kỳ quái! Các ngươi có gặp phải chuyện này không!

    - Ta cũng thiếu!

    - Ta thiêu một cây củ cải!

    - Ta thiếu linh cốc!

    - Ta thiếu quýt!

    Trong nháy mắt, một đống người hiện lên. Còn có người tag @Phương đại lão bản.

    - Phương lão bản, xảy ra chuyện gì vậy?

    - Ta đi điều tra tình hình!

    Nạp Lan Minh Tuyết xuất hiện. Sau đó chạy đến không gian Phương Khải, ba phút sau...

    Nạp Lan Minh Tuyết:

    - Không cần tag @Phương đại lão bản, rau chính là Phương đại lão bản trộm, còn tuyên bố là không trả, có bản lĩnh thì đến trộm.

    Lập tức quần chúng xúc động!

    Tố Thiên Cơ biểu thị:

    - Tiểu tử này cực kỳ đắc chí, ngày mai chúng ta lột sạch rau của hắn!

    Lam Yên:

    - Đồng ý!

    Tống Thanh Phong:

    - Tán thành!

    Từ Tử Hinh:

    - Tính thêm ta!

    Khương Tiểu Nguyệt:

    - Ta cũng mất rau! Ta cũng muốn trộm lão bản!

    -...

    Phương đại lão bản xuất hiện:

    - Các ngươi có thể bí mật thương nghị loại chuyện này hay không(mồ hôi lạnh)...

    Tố Thiên Cơ:

    -... Sao lại kéo Phương lão bản vào đây?

    Nạp Lan Minh Tuyết:

    -...

    Tất cả mọi người:

    -...

    Lúc này Phương lão bản đang trong "Không gian của ta" chơi với chó.

    - Đến! Cười một cái! Tiểu Thu!

    Tách.

    Chỉ thấy Phương Khải cầm trong tay một cái máy ảnh chụp lia lịa. Mấy ngàn kim tệ, đủ để hắn mua mấy món đò chơi nhỏ này, quan trọng nhất chính là, Phương Khải còn phát hiện, cái này còn có thể tạo thành icon trong chim cánh cụt.

    Phương Khải vừa chụp vừa chế tác icon.

    Thời gian rất nhanh đến 12 giờ, Phương Khải đóng cửa đi ngủ.

    -------------------

    Ngày hôm sau, Tố Thiên Cơ dẫn đồ đệ đến từ sớm, cũng không xem phim, ngay cả điểm tâm cũng không ăn, vội vã lên máy.

    Lúc này, Phương lão bản đang bưng bát mì tôm, ngồi ung dung trước máy tính.

    Bên trong "Không gian của ta" của Phương Khải, lúc này không một bóng người, qua một đêm, củ cải đã mọc tươi tốt, rõ ràng là củ cải đã thành thục từ lâu. Cây linh đào cũng ra từng quả lớn, trĩu nặng như sắp rụng xuống.

    Một con chó vàng nằm ngủ ngay bên trong ổ chó ở bên cạnh, cả cái mặt để trên mặt đất nhìn đã ngốc lại càng ngốc.

    Tố Thiên Cơ cũng học bộ dạng hôm qua của Phương Khải, mang theo cái xẻng, đi vào trong viện, gương mặt lạnh lùng:

    - Hôm nay sẽ lấy hết những thứ mà hôm qua ngươi lấy được mang về!

    Nàng đi vào trong viện, đào một củ cải, tiếp đó bắt đầu hái đào.

    Tích tích!

    Tiếng cảnh báo vang lên.

    Không gian nhắc nhở: Làm người lên lưu lại một đường, ngày sau dễ nói chuyện, không nên quá tham lam.

    Đầu tiên là Tố Thiên Cơ sững sờ, lập tức giật mình:

    - Khó trách tiểu tử này hôm qua chỉ trộm một củ, ta tưởng tiểu tử này hảo tâm, hóa ra là chỉ có thể trộm một!

    - Thôi được rồi, dù sao cũng còn nhiều người.

    Dù sao nàng cũng đạt tới mức cao nhất, còn những người khác chưa đến, Tố Thiên Cơ biểu thị mình lấy lại là được rồi.

    - Sớm muốn cũng trộm sạch của ngươi!

    Tố Thiên Cơ tức giận trừng mắt, vừa mới chuẩn bị đi, chợt phát hiện một có một con chó vàng ngăn cản.

    - Gâu! Gâu gâu!

    - Làm sao con chó này lại hung ác như thế? A--------!

    --------------

    Một phút sau, thông tin chim cánh cụt của Phương Khải:

    - Phương Khải, ngươi đi ra cho ta!

    - Sao vậy?

    Lúc này Phương Khải vừa mới ăn mì tôm xong.

    Một bên khác, Tố Thiên Cơ nhìn tiêu phí của mình, lập tức nổ tung!

    Vác xin phòng chó dại 800!

    Thuốc trị thương 100!

    Nàng trộm củ cái giá 300, đến mức đó sao? Tức giận nhất chính là củ cải nàng trộm bị rơi ở bên trong! Quên nhặt!

    - Ngươi giải thích cho ta, con chó kia là chuyện gì (nổi giận)(dao phay)...?!

    Liên tục gửi một loạt dao phay, hiển lộ rõ tâm tư muốn giết người của Tố Thiên Cơ.

    - Chò gì?

    Phương Khải không hiểu chuyện gì.

    - Còn giả ngu!

    - Bao giờ thì về vậy! Về Cửu Hoa, bản tọa sẽ mời ngươi ăn!

    Tố Thiên Cơ lộ rõ lãnh ý trong từng câu chữ.

    - Tạm thời không về (chó cười cây ngây ngô)!

    Phương Khải gửi icon chó nông thôn vừa mới chụp hôm qua.

    - Miễn cho chân nhân pk!

    - Ngươi còn biết chân nhân pk (nổi giận)(dao phay)!

    Tố Thiên Cơ chợt phát hiện:

    - Cái biểu hiện kia ở đâu ra vậy?!

    - Muốn sao?

    Phương Khải đánh chữ hỏi:

    - Bản lão bản sẽ gửi cho ngươi một bộ?

    Mà đúng lúc này, bên trong nhóm chát lại sôi trào.

    Lam Yên:

    - Ai hôm nay đi trộm rau của lão bản? Cái tên đáng chết ấy nuôi chó (nổi giận)!

    Tống Thanh Phong:

    - Ta biết lão bản nhất định sẽ phòng bị, hôm qua các ngươi còn nói cho người ta biết thì trộm cái gì?

    Lam Yên:

    - Ngươi không đi?

    Lâm Thiệu:

    - Nói nhảm! Còn không phải chúng ta xung phong tử trận, tiểu tử này tranh thủ thời gian chạy trốn!

    - Lão bản rác rưởi!

    - Đồng ý! Lão bản rác rưởi!

    Tích tích.

    Đúng lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên, dường như tất cả mọi người đều nhận được nhắc nhở: "Phương lão bản mời ngài cùng xem Tru Tiên, có đồng ý hay không".
     
    rocklina thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 267: Đoàn du lịch thăm quan Tru Tiên

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    - Mời ta xem Tru Tiên...?

    Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ:

    - Cái trò này ra từ bao giờ?

    - Mọi người đừng đồng ý!

    Tố Thiên Cơ kêu gọi:

    - Tiểu tử này quá ghê tởm, trộm đồ của chúng ta thì cũng thôi, còn hại chúng ta bị chó cắn, xong chỉ bằng hai tập Tru Tiên liền muốn chúng ta tha thứ! Không có cửa đâu!

    - Đúng đấy!

    - Ta cũng thấy thế!

    - Mọi người đừng đồng ý!

    - Bảo trì đội hình!

    - Ta không bị chó cắn, ta đã ấn đồng ý...

    Tống Thanh Phong gửi cái icon lúng túng.

    Tất cả mọi người:

    -...

    Tố Thiên Cơ:

    - Đồng ý cũng có thể không đi (chó siêu hung)!

    Lam Yên đề nghị:

    - Chờ lão bản đi xem phim truyền hình, chúng ta tổ chức đi trộm, không tin con chó kia có thể cắn cả đám người!

    - A! Làm sao lại có cái icon này?

    Khương Tiểu Nguyệt nhìn icon ngây người.

    Rất nhanh, Phương Khải liền gửi đến một cái icon chó quấn khăn trùm đầu.

    - A! Nhìn ngu thật!

    Khương Tiểu Nguyệt gửi cái icon cười ha ha.

    Đổng Thanh Ly cũng cảm thấy hứng thú:

    - Cái icon này ở đâu ra vậy?

    Tố Thiên Cơ:

    - Đừng có mà đánh trống lảng (chó nhe răng)!

    Phương Khải lại gửi đến một cái icon chó nghiêng đầu ngây thơ.

    Tố Thiên Cơ:

    -... (chó khinh bỉ)

    -...

    Lam Yên:

    - A! Đây chính là con chó ngốc bên trong vườn rau của lão bản!

    Đổng Thanh Ly:

    - Vì sao lại nhìn ngốc vậy!

    Lâm Thiệu:

    - Càng nhìn càng ngốc!

    Hứa Lạc:

    - Có thể nấu ăn không (nổi giận)?

    Hiển nhiên là tên này bị cắn mấy cái.

    - Kích chuột phải vào là có thể lưu lại, lưu xong có thể gửi đi!

    Có người phát hiện ra huyền cơ.

    Rất nhanh, bên trong phòng chát biến thành một trận đại hội đấu hình!

    Đúng lúc này, một đám thành viên lòng đầy căm phẫn đã lặng lẽ xây dựng một nhóm chát mới.

    Nạp Lan Minh Tuyết:

    - Rõ ràng tiểu tử kia định lừa dối để thoát tội, mọi người không lên bị mắc lừa! Có ai biết id Truyền Kỳ của lão bản là gì không?

    Tố Thiên Cơ:

    - Ngươi muốn làm gì?

    Lâm Thiệu:

    - Muốn chém trộm hắn sao? Tính ta một người!

    Diệp Tiểu Diệp:

    - Cái này có thể được!

    Tố Thiên Cơ:

    - Ý kiến hay! Tính ta một người!

    Nạp Lan Hồng Vu:

    - Lão phu không chơi cái đó, các ngươi tổ đội trước đi.

    Dù sao thì hắn cũng không bị chó cắn, không vội.

    Tiêu Ngọc Luật đứng sau Tố Thiên Cơ nhìn thấy một màn này, liền giơ tay kêu lên:

    - Ta biết lão bản gọi là gì! Còn có thể xem giúp các ngươi lão bản ở đâu!

    Dù sao thì hắn cũng thường xem Khương Tiểu Nguyệt chơi.

    Nhất thời sắc mặt Tố Thiên Cơ tỏ ra vui mừng:

    - Xem bộ tiểu tử ngươi còn có chút tiền đồ!

    -...

    Rất nhanh, một trần đấu trí nhằm vào Phương lão bản bắt đầu.

    --------------------

    - Xem ra mọi người đều bị ngươi lừa bịp nhằm thoát tội.

    Nạp Lan Minh Tuyết gửi tin nhắn, tiện thể gửi thêm một cái icon chó kinh bỉ.

    - Nào có, rõ ràng là bị sự nhiệt tình của lão bản đả động (chó cười ngây ngô).

    Phương Khải trả lời:

    - Đến xem phim truyền hình chứ có gì đâu.

    Nạp Lan Minh Tuyết:

    -... Làm sao lại luyện được cái da mặt dày hơn tường thành vậy?

    - Đến hay không?

    - Nói nhảm!

    Đương nhiên là đến! Lấy trước một chút lợi tức, không chẳng phải là quá thua thiệt sao?

    Phương Khải phát hiện, phần lớn mọi người đều ấn đồng ý.

    ---------------

    - Lão bản, đang làm gì thế?

    Nguyễn Ngưng bưng một bát mì tôm đứng sau Phương Khải:

    - Hôm nay không đánh Truyền Kỳ sao?

    - Xem phim trước!

    Phương Khải:

    - Xem xong rồi đánh!

    - Phim gì?

    Nguyên Ngưng nhíu mày:

    - Đấy là cái gì?

    Phương Khải chỉ vào hàng chữ ở giữa bảng đen:

    - Tru Tiên.

    Mặc dù tiệm mới không thể chơi trò chơi khác, nhưng vẫn có thể xem phim.

    Chẳng qua Truyền Kỳ viết ngay ở trên đầu, thứ hai là ở Bán Biên Thành, rất nhiều thứ người ta không biết, trừ những người không lăn lộn trong Truyền Kỳ được.

    Cho nên ở tiệm mới, mặc dù có người xem Tru Tiên, nhưng số lượng cũng không nhiều.

    Mấy người Nguyễn Ngưng mỗi ngày đều đi theo Phương Khải luyện cấp còn sợ không đủ thời gian, tự nhiên đâu có thời gian rảnh đi thử những thứ khác.

    - Đề cử các ngươi rảnh có thể thử xem.

    Phương Khải cũng như vậy.

    Trong tiệm chơi cái gì mà không phải tiêu phí? Cũng chỉ với mấy muội tử công hội của mình nói thêm một hai câu.

    - Cái gì..? Lại không nói rõ, liền đã kêu chúng ta đi xem...

    Nguyễn Ngưng phiền muộn.

    "Không gian của ta" có chức năng mời hảo hữu cùng xem, cái cùng xem này không chỉ rành riêng cho cùng quán nét. Cho dù một bên ở Thần Tinh Hải Vực xa xôi, một bên ở Cửu Hoa thành cũng có thể cùng nhau xem phim.

    Phương Khải:

    - Hoan nghênh đến với đoàn du lịch tham quan Tử Linh Uyên.

    Phương lão bản dẫn theo một đám người đến Tử Linh Uyên ở Vạn Bức Cổ Quật.

    Dưới vực sâu có ánh sáng, ánh sáng màu trắng nhẹ nhàng, không ngừng trôi nổi trong bóng đêm.

    Dưới Tử Linh Uyên, Tiểu Phàm cùng với Tuyết Kỳ liều chết hỗ trợ nhau, cùng nhau gặp qua Hoang Cổ dị thú Hắc Thủy Huyền Xà.

    Còn có thiếu nữ áo xanh linh động tinh quái.

    Bên trong Tích Huyết Động, Tiểu Phảm cùng với Bích Dao bị giam trong đó không ra được, theo đó tâm tình mọi người cũng bị gợi lên.

    - Rốt cuộc đây là địa phương nào?

    Theo từng bước xâm nhập, mấy người Đổng Thanh Ly đi theo sau Phương Khải tặc lưỡi.

    - Xem, nơi này chính là hang ổ Luyện Huyết Đường của Ma Môn mà bọn hắn nói tới.

    Nạp Lan Hồng Vũ, Tiết Đạo Luật theo sau, nhìn quanh hai bên, chỉ thấy trước mặt có một tòa thạch thất lớn, bên trái thạch thất, là một pho tượng mặt mũi hiền lành, bên phải thì có một con quỷ sừng mặt đen dữ tợn.

    - Các ngươi nói bọn hắn có thể tìm được bảo bối gì ở chỗ này hay không!

    - Tìm được cái chuông nhỏ!

    - Các ngươi đến đây xem!

    Bỗng nhiên có người kinh hô.

    Không chỉ bọn hắn, Bích Dao bên trong phim cũng hô lên:

    - Thiên Thư?!

    Tất cả mọi người không kịp chuẩn bị, trong mắt không biết là kinh hỉ hay hưng phấn, nhìn văn tự trên vách:

    - Thiên Thử quyển thứ nhất!

    - Phu thiên địa tạo hóa, cái vị hỗn độn chi thì, mông muội vị phân, nhật nguyệt hàm kỳ huy, thiên địa hỗn kỳ thể, khuếch nhiên ký biến, thanh trọc nãi trần...

    Nghe nói tất cả pháp thuật thần thông của Thánh giáo đều xuất phát từ Thiên Thư!

    Thế giới này, tu sĩ ngự thiên địa, võ giả chú trọng bản thân, nhưng dường như miêu tả bên trong Thiên Thư lại toàn diện!

    Phương lão bản:

    - Hiện tại đoàn tham quan Tử Linh Uyên đã đến chỗ Thiên Thư, mời mọi người tự đứng xem!
     
    rocklina thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 268: Hạ tuyến chạy trốn cùng người mới nhập hội

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Giờ phút này, tất cả mọi ngời đều kích động, mặc dù xem phim truyền hình không lấy được bảo bối của nhân vật chính, nhưng kỳ ngộ công pháp của nhân vật chính lại có thể học được!

    Trước đó có Thái Cực Huyền Thanh Đạo, hiện tại là Thiên Thư!

    Chẳng qua điều khiến bọn hắn tiếc nuối chính là, văn tự của Thiên Thử quyển thứ nhất vô cùng tối nghĩa cao thâm, không phải người thường có thể lĩnh ngộ, cũng không phải nhất thời có thể hiểu thấu!

    - Quá thâm ảo đi!

    Vẻ mặt Nạp Lan Hồng Vũ buồn thiu, bi văn thiên địa chi lý ở trước mặt mình nhưng mới nhìn một chút đã cảm thấy đàu óc choáng váng:

    - Cách tu hành cùng pháp thuật của thế giới này, chúng ta vẫn không hiểu rõ, muốn hiểu rõ được tấm bia đá này thì có chút khó khăn...

    Mấy người Tiết Đạo Luật, Diệp Tùng Đào, Lam Mặc cũng vậy, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, dốc lòng nghiên cứu, dựa vào ý nghĩ của mình để thử lý giải một chút.

    - Ta cảm thấy nhưng văn tự này ghi lại không phải là công pháp, pháp môn tu luyện tuyệt diệu gì.

    Nạp Lan Minh Tuyết nhìn văn tự trên tấm bia đá nói:

    - Mà đây là một vài đạo lý cùng với quy tắc đặc thù của thiên địa.

    - Nha đầu này nói không sai!

    Lam Mặc gật đầu nói:

    - Nói ngăn gọn, đây chính là thiên địa chí lý!

    Nghe thấy Lam Mặc nói ra những lời này, tất cả mọi người đều sợ hãi:

    - Loại vật này cũng dám lấy ra cho người ta xem?

    - Ta nói các ngươi xem xong chưa?

    Phương Khải nói:

    - Đoàn tham quan phải khởi hành!

    - Để lão phu xem thêm nửa giờ!

    Nạp Lan Hồng Vũ nói.

    - Nửa giờ quá it!

    Lam Mặc nói:

    - Xem một giờ! Trước xem một giờ!

    - Xem một giờ làm sao đủ!

    Tố Thiên Cơ nói.

    - Khởi hành, khởi hành!

    Phương Khải xem thường:

    - Xem phim đấy! Nào có việc xem phim tạm dừng một giờ?

    Phương Khải lần nữa ấn vào bắt đầu.

    - Đừng!

    - Lão bản, ngươi là người không tử tế! Tất cả mọi người đều muốn xem Thiên Thư!

    Diệp Tùng Đào nói:

    - Để cho bản tọa tham khảo một lúc!

    - Lão phu cũng phải xem một lúc!

    Nạp Lan Hồng Vũ tranh thủ thời gian hô:

    - Tạm dừng đi! Tạm ngừng một chút đi!

    - Đúng vậy! Phim có có thể từ từ xem!

    Lam Mặc nói:

    - Nhưng cái Thiên Thư này, phải cố gắng nghiên cứu!

    - Vậy các ngươi từ từ xem, bản lão bản đi xem Thiên Thư quyển thứ hai.

    Phương Khải thờ ơ nói.

    - Còn có quyển thứ hai?

    Lời này của Phương Khải như một quả bom ném vào đám người, tất cả mọi người đều quay lại nhìn.

    - Có phải vị tiền bối kia cho ngươi biết trước kịch bản hay không?

    Lam Yên hoài nghi hỏi:

    - Làm sao ngươi biết có quyển thứ hai?

    Phương Khải chỉ vào hàng đầu tiên trên tấm bia đá:

    - Biết ba chữ này không?

    - Quyển thứ nhất?

    Phương Khải giang tay ra:

    - Vậy không phải là biết rồi sao? Có quyển thứ nhất thì tại sao không có quyển thứ hai, có khi lại có quyển thứ ba thứ tư ấy chứ! Có xem hay không?

    - Xem!

    Tất cả mọi người đều hào hứng:

    - Mở nhanh, để cho bản tọa xem quyển thứ hai!

    - Đúng rồi! Còn có Tiểu Phàm với Bích Dao có thể thoát khỏi hang đá hay không?!

    Phải biết đường lui đã bị phá hỏng.

    Tất cả mọi người tiếp tục tập trung tinh thần.

    - Các ngươi đến xem bên này!

    Mặc dù Bích Dao đã đi ra khỏi thạch thất, mọi người nhìn thấy ở phía dưới bộ xương khô có một hàng chữ nhỏ:

    Linh đang yết, bách hoa điêu,

    Nhân ảnh tiệm sấu tấn như sương.

    Thâm tình khổ, nhất sinh khổ,

    Si tình chích vi vô tình khổ.

    (Dịch nghĩa: Mời các bạn đón đọc Tru Tiên)

    -----------------

    Từ chuyện cũ của Kim Linh phu nhân đến việc hai người thiếu thức ăn nước uống, lại không tìm được đường ra.

    - Tiểu Phàm cùng với Bích Dao thật sự thảm...

    Đổng Thanh Ly ôm một con búp bê pikachu sau một đợt vất vả trồng rau mới mua được, đôi mắt vẫn còn ngân ngấn nước:

    - Vừa xem được Thiên Thư, chẳng lẽ lại chết ở chỗ này?

    - Đừng nói nhảm!

    Xem phim tập thể đúng là rất náo nhiệt, một trưởng lão Vân Hải Tông vừa đi ngang qua nói:

    - Theo lão phu thấy, trời không tuyệt đường người!

    Cuối cùng, lúc hai người sắp tuyệt vọng, phát hiện chữ "Khổ" trong "Si tình chích vi vô tình khổ" có chút khác thường!

    Địa phương bị lõm xuống hoàn toàn trùng khớp với cái chuông nhỏ nhặt được lúc nãy!

    - Có rồi!

    Một đám muội tử hưng phấn.

    Nhưng dường như bên trong không phải lối ra, ngược lại là một thạch thất có chứa văn tự giống Thiên Thư!

    - Không phải Thiên Thư quyển thứ hai chứ?!

    Tất cả mọi người kích động, vô ý thức đọc ra:

    Cửu u âm linh, chư thiên thần ma,

    Dĩ ngã huyết khu, phụng vi hi sinh.

    Tam sinh thất thế, vĩnh đọa diêm la,

    Chích vi tình cố, tuy tử bất hối.

    - Lấy tinh huyết một thân nữ tử, hóa thành lệ chú...?

    Tất cả mọi ngời nhìn văn tự chú quyết này, đều hãi hùng khiếp vía một trận.

    Một khi thi triển chú quyết này, tam sinh thất thế, vĩnh viễn đọa lạc vào Diêm La, quá ác độc đi...!

    - Si Tình Chú?

    Nghe Bích Dao giải thích, tất cả mọi người đều kinh ngạc:

    - Chú ngữ này thật là tà môn, có quan hệ gì tới si tình chứ...?

    - Thực sự sẽ có người dùng đến sao?

    Tất cả mọi người đều ôm thái độ hoài nghi.

    Đúng lúc này, tự nhiên mắt lại tối sầm lại.

    - Làm sao lại không còn nữa!

    - Sao đã hết hai tập rồi?! Tiểu Phàm với Bích Dao còn chưa thoát ra!

    Tất cả mọi người như phát điên.

    - Lão bản! Thiên Thư quyển hai đâu?!

    - Khả năng là ở tập sau!

    Tất cả mọi ngời:

    -... Ngươi có bản lĩnh đừng chạy!

    - Để cho ta đánh một trận rồi sẽ tha cho ngươi!

    - Không thể xem một lần cả trăm tập hay sao?!

    - Không thể để mấy quyển Thiên Thư cùng một tập hay sao?!

    - Hử? Không đúng! Sao rau của ta lại bị mất?!

    -.... Phương lão bản đâu?

    Tất cả mọi người ngẩn ngơ:

    - Hạ tuyến!

    Lúc này Phương lão bản đã dứt khoát hạ tuyến, dù sao cũng không ai có thể đánh hắn qua internet! Hạ tuyến chạy trốn là có thể miễn dịch tất cả!

    Tại Bán Biên Thành, theo việc tiệm Phương Khải ngày càng nổi tiếng, lại Truyền Kỳ càng lúc càng thịnh hành, đương nhiên lúc này không có kẻ mù nào dám chọc đến cửa.

    Huống chi "Nghịch Thiên Võng Du Công Hội" phế đi Tần Hồng Lâm, trở thành thế lực lớn nhất ba mươi sáu quảng trường.

    Ngược lại thì thỉnh thoảng có một vài tu sĩ đến gia nhập công hội, mặc dù Phương Khải còn chưa thành lập công hội trong trò chơi, nhưng công hội ngoài hiện thực đã phát triển lên đến hai ba mươi người.

    Nhấn số không nhiều, rất nhiều chuyện chỉ nhìn qua là biết, đôi khi Phương Khải để cho mấy muội tử Nguyễn Ngưng để ý dùm, thậm chí còn để Trâu Mạc quản lý dùm, điểm này giống hội trưởng các đại công hội trước khi xuyên qua --- chỉ vần vung tay.

    Chẳng qua người hôm nay đến nhập hội...

    Phương Khải lại có chút ngoài ý muốn.

    - Hội trưởng! Thế nào?

    Nguyễn Ngưng đắc ý, thấp giọng nói:

    - Bản cô nương xuất mã, một hơi kéo đến ba đại tu sĩ!

    Phương Khải nhìn Mạc Thiên Hành lúng túng trước mặt, còn có một lão đầu mập lùn, cùng một tên đạo sĩ già mặc đạo phục màu đậm.

    - A! Tiểu... Phương hội trưởng.

    Lão đầu mập lùng xoa xoa tay nói:

    - Công hội các ngươi còn thiếu người hay không?

    Mặc Thiên Hành cùng với lão đạo kia tỏ vẻ xấu hổ:

    -...

    - Có thể mang chúng ta đi đánh trang bị không...

    - Trang bị các ngươi thay thế... Có thể để cho chúng ta không...?

    - Còn có nơi nào luyện cấp tốt hay không? Chúng ta luyện cấp toàn bị người giết...

    Liên tiếp những câu hỏi làm Phương đại lão bản co quắp một trận: Câu cuối mới quan trọng đi!
     
    Kỳ Dương and rocklina like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 269: Hệ thống cũng có thời điểm thiếu tài liệu

    Dịch: Truyện YY
    Nguồn: Truyện YY

    Nhiệm vụ mới: Truyền Tống Trận tư nhân

    Nhiệm vụ miêu tả: Đây là Truyền Tống Trận lấy tinh huyết làm dẫn, chỉ cung cấp cho cá nhân sử dụng, có thể kết nối hai địa phương Thần Tinh Hải Vực cùng Cửu Hoa.

    Tài liệu thiếu khuyết (Bản địa có thể tìm được tài liệu hiếm có): Huyết Hồn Tinh, Không Linh Thạch, Linh Tủy mỗi loại một phần.

    Tài liệu bình thường: Tạm thời không cần

    Nhiệm vụ ban thưởng: Truyền Tống Trận tư nhân (Thần Tinh Hải Vực —— Cửu Hoa)

    Nhiệm vụ chỉ thị: Huyết Hồn Tinh, Không Linh Thạch là vật phẩm duy nhất trong khu vực này, cung cấp nhắc nhở vị trí, Linh Tủy mời tự động tìm kiếm.

    Phương Khải nhìn nhiệm vụ này, kinh ngạc một hồi: "Ngươi còn có thời điểm thiếu tài liệu? Không phải ở bên trong Diablo có phù văn ngữ điệu có thể hoàn nguyên sao?"

    Hệ thống: Mô phỏng thực tế ảo không có thật, thiếu nguyên liệu tiêu thụ.

    Phương Khải: "... Chuyện này thật đúng là không thể nào phản bác."

    Dù sao nếu hoàn nguyên thành vật dụng thực tế, cũng không cần vật phẩm cao cấp gì.

    Nhiệm vụ mới: Lo trước tính sau.

    Nhiệm vụ miêu tả: Mời chuẩn bị sớm tài liệu giải thưởng đệ nhất Sa thành chi chủ.

    Phần thưởng chính: Ốc Mã Hào Giác, Cốt Ngọc Quyền Trượng, Tài Quyết Chi Trượng, Long Văn Kiếm.

    Nhiệm vụ thuyết minh: Vũ khí là bản phỏng chế được tăng cường, hào giác (Kèn) là vật hoàn nguyên.

    Tài liệu nhiệm vụ thiếu hụt: Tài liệu Ốc Mã Hào Giác không cần, Cốt Ngọc Quyền Trượng cần xương cường giả, Tài Quyết Chi Trượng cần Hắc Thiết dưới biển sâu, Long Văn Kiếm cần Giao cốt.

    Phương Khải lảo đảo một cái, thiếu chút nữa không đứng vững: "MK! Ngươi cho rằng mấy thứ này ta có thể làm được sao?! Nhìn qua cũng biết là đồ khó tìm được!"

    Hệ thống: Mời kí chủ nỗ lực.

    "Nếu không đến lúc đó ta lấy Shabak xuống? Bản thân cho mình phát thưởng phẩm có hay không cũng không sao cả?" Phương Khải trong lòng nghĩ như vậy nói.

    Hệ thống: Mời kí chủ nhìn phần thưởng rõ ràng

    "Cái gì?" Phương Khải nhìn qua bên cạnh.

    Nhiệm vụ ban thưởng: Mảnh vỡ thần binh *1, quyền hạn đạt được là mở ra phòng luyện công phim và truyền hình trong một ngày, Kiếm Thần (thuần thục).

    Nhiệm vụ phân cấp: Vốn nhiệm vụ chia làm ba cấp bậc, mỗi lần đạt được một tài liệu coi như hoàn thành một cấp bậc, đạt được tất cả tài liệu nghĩa là hoàn thành nhiệm vụ hoàn chỉnh, có thể đạt được tất cả ban thưởng, nếu không, chỉ nhận đuộc một phần ban thưởng.

    Phương Khải: "... Ngươi thấy! Nhiệm vụ này ta còn chưa thể làm được đi?" "Bất quá... Phòng luyện công phim và truyền hình là có chuyện gì xảy ra?"

    Hệ thống: Kí chủ có thể chọn chọn nhân vật trong phim hoặc truyền hình đối luyện cùng hắn, thao tác phương thức cũng giống với phòng luyện công trò chơi.

    Phương Khải: "... Nói cách khác giống nhau đều sẽ bị nhân vật trong đó chém chết vô số lần đúng không?"

    Bất quá phòng luyện công phim và truyền hình... Xác thực không phải là chuyện xấu gì, nếu có thể nhìn kiếm hai mươi ba trước lúc chết được vô số lần...

    Đương nhiên, Phương đại lão bản có chút suy nghĩ nhiều.

    Quan sát xong Thiên Thư, Phương Khải cũng không phải là không có cảm ngộ.

    Hắn khác với người khác, Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết của hắn gần như đã luyện thành, tự nhiên nhìn cảm ngộ Thiên Thư so với những người khác cũng càng sâu hơn một chút.

    "Nếu không hay đi ra ngoài luyện kiếm một chút...?"

    Bất quá nhìn hiện tạ, vẫn nên xử lý chuyện trước mắt sao cho thỏa đáng.

    Phương Khải ôm cánh tay, ngón tay gõ gõ lên cánh tay, trầm tư một hồi: "Nhập hội, mang đi luyện cấp cùng luyện trang bị cũng không có vấn đề gì."

    "Thật sự?" Lão đầu mập tỏa sáng hai mắt.

    Hai người khác lúng túng một hồi.

    Phương Khải gật đầu: "Ta muốn hỏi thăm mấy vị một ít vật phẩm."

    "Vật phẩm?" Mấy người nhất thời có chút ngơ ngác nhìn nhau.

    Lão đầu mập nói: "Mời nói."

    "Huyết Hồn Tinh, Không Linh Thạch, Linh Tủy." Phương Khải mở miệng nói: "Chư vị có nghe qua?"

    "..." Ba người nhất thời lâm vào trầm mặc.

    Phương Khải nhíu nhíu mày: "Chẳng lẽ mấy thứ này rất hi hữu, ngay cả các ngươi cũng không có nghe qua?"

    Mạc Thiên Hành mở miệng nói: "Linh tủy thứ này chúng ta ngược lại đã nghe qua, loại vật này bình thường chỉ có ở một ít quặng mỏ Linh Tinh cực kỳ to lớn, nó xuất hiện trong một phần rất quan trọng, trong nội thành, ngẫu nhiên sẽ được bán ra, nhưng cực kỳ trân quý!"

    "Còn những thứ khác?" Ba người đều lắc đầu một hồi.

    "..." Phương Khải vội vàng lại hỏi: "Thâm Hải Hắc Thiết, Giao cốt kia, mấy thứu này rất khó lấy được sao?"

    Lúc này, mắt ba người mới tỏa sáng: "Những thứ này chúng ta ngược lại đã nghe qua, tuy rằng bảo bối có chút ít, nhưng vẫn kém Linh Tủy."

    timviec taitro

    "Như vậy sao...?" Phương Khải vuốt càm:

    "Nội thành cũng có bán này?"

    "Ách..." Béo lão giả lắc đầu: "Cái này khó mà nói, tuy rằng Bán Biên thành được xưng là cái gì cũng đều có thể bán, chỉ cần chịu bỏ tiền, nhưng có chút vật phẩm hiếm có, cũng phải do vận may, bất quá Giao cốt loại vật này, đi đến Hắc Giao thành mua còn tốt hơn ở bên Bán Biên thành, hơn nữa nếu như Phương hội trưởng có ý định, cũng có thể tự mình đi săn giết."

    "Như vậy a..." Phương Khải che túi, cảm giác một hồi thịt đau, tỏ vẻ tiền ta vừa mới kiếm được đương nhiên không thể bỏ ra như vậy, hơn nữa còn phải để làm ra phần thưởng cho người khác!

    Dứt khoát từ mình đi săn là tốt rồi!

    "Nguyễn cô nương." Phương Khải nhìn Nguyễn Ngưng bên cạnh nói: "Nếu không... Ngươi giúp bản hội trưởng mang mấy vị thành viên mới này đi luyện cấp trước một chút?"

    "..."

    "Bản lão bản vừa mới xem kịch chợt có điều ngộ ra, trước tiên đi ra ngoài để ngộ tâm đắc!" Phương Khải phất tay một chút, lúc nói ra lời này, người cũng đã đứng ở ngoài cửa rồi: "Đãi ngộ gì gì đó ngươi thuận tiện giúp ta nói một chút!"

    "Này!" Nguyễn Ngưng còn muốn nói, chỉ thấy Phương Khải đạp lên phi kiếm vụt đi, chớp mắt đã bay mất!

    "!! Ngươi có phải hội trưởng hay không hả?!" Sát khí trong mắt tỏa ra, nàng giương nanh múa vuốt một hồi!

    Nguyễn Ngưng gặp phải hội trưởng kiêm hàng xóm như vậy quả thực hết chỗ để nói, bất quá thời điểm này, cũng chỉ được cười xấu hổ cười: "Nếu không... Trước tiên đi luyện cấp?"

    ...

    Bởi vì Phương Khải đã xem hết Thiên Thư, thật đúng là đã có chút linh cảm, lúc này mới dứt khoát ra khỏi thành đi luyện kiếm, sau đó tìm thử mấy đồ vật Huyết Hồn Tinh, Không Linh Thạch mà hệ thống nói.

    Nếu như hệ thống nói ở bên trong khu vực này, có lẽ chắc nó cũng không quá xa.

    "Cái này hệ thống cũng thiệt là..." Vẻ mặt Phương Khải phiền muộn, trong lòng phàn nàn không thôi: "Cũng không chuẩn bị cho ta một phòng luyện công, luyện kiếm còn phải đi xa nhà không nói, còn để cho bản lão bản tìm đồ vật..."

    Phương Khải luyện kiếm thuật cũng không phải là bình thường, mà là Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, hiện tại quyền hạn phòng tu luyện trò chơi đã không còn, tự nhiên không thể luyện tập ở phụ cận, tránh cho phá hủy toàn bộ phòng ở xung quanh.

    "Coi như du lịch dị giới một ngày đi..." Trong lòng Phương lão bản nghĩ là như vậy, dù sao sau khi đến thế giới này cũng rất ít khi đi ra ngoài, ngẫu nhiên đi ra ngoài đi dạo một vòng cũng rất tốt.

    Thuận tiện luyện ngự kiếm phi hành, sau này đạt đến cấp cao có thể trực tiếp ngự kiếm bay đến Cửu Hoa.

    Đến khu vực Bán Biên thành này cũng một thời gian, hắn đối với cơ chế Bán Biên thành cũng có chút hiểu rõ.

    Bên ngoài Bán Biên thành có pháp trận thủ hộ, hơn nữa còn là một tòa Mê Hồn Trận thiên nhiên cực lớn.

    Bất quá ở Bán Biên thành thành lập thế lực tiêu phí nhiều tiền như vậy, cũng không phải là uổng phí, thời điểm này kí hiệu chính thức đã cấp ra, nó không chỉ là một ký hiệu, đồng thời còn có tác dụng ngăn cản trận pháp bên ngoài Bán Biên thành.

    Phương Khải một đường ngự kiếm, mặc dù ban ngày ở hải vực này, bầu trời vẫn lộ ra âm u, dường như tùy thời đều có thể mưa.

    Nhưng nếu như đi ra khỏi mảnh hải vực này, sẽ phát hiện bầu trời một mảnh nắng ráo sáng sủa, trời xanh mây trắng, dường như bước vào trong một thế giới khác vậy!
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)