Đô Thị  Khoa Huyễn Hệ Thống Chém Gió - Thiên Cơ Đường Hồng Đậu

  1. Chém gió

    Chém gió Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    26/6/18
    Bài viết:
    504
    Được thích:
    965
    Hệ Thống Chém Gió
    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    ===oOo===

    Chương 1: Hệ thống chém gió (1)
    - Thằng oắt con, đã bảy giờ rưỡi rồi, dậy chưa? – Thanh âm của ông bố vang lên từ trong phòng khách – Lấy được cơ hội phỏng vấn của Vạn Hào quốc tế giống như bánh từ trên trời rơi xuống á, đừng có lớ ngớ mà làm mất. Đó là xí nghiệp top 500 của thế giới đó biết không?

    Trương Tiểu Kiếm ngồi trước máy tính, đang lên mạng tìm một trăm cách vượt qua phỏng vấn, vừa xem vừa trả lời:

    - Con đang xem tư liệu nè. Ba cứ đi làm đi. Lần này con sẽ làm thật tốt!

    - Ừ! Cố gắng lên! – Ông bố hừ hừ mặc quần áo, vừa mặc vừa nói: - Từ khi mày tốt nghiệp đến giờ đã ở nhà chơi nửa năm rồi, chẳng tìm được công việc nào cho ra hồn cả. Lần này đúng là ông trời có mắt. Tự tìm đồ ăn sáng đi, tao đi làm trước nghe.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Biết rồi, ba đi đi.

    Tiếng đóng cửa vang lên, Trương Tiểu Kiếm vừa nhìn màn hình máy tính vừa than thở:

    - Một, tìm hiểu tư liệu của công ty phỏng vấn. Ừm, cái này có rồi. Công ty phỏng vấn là công ty cổ phần hữu hạn Vạn Hào quốc tế, tên gọi tắt là Vạn Hào hoặc là tập đoàn Vạn Hào. Tên tắt chứng khoán: Vạn Hào quốc tế, số hiệu 000002. Năm 1988, Vạn Hào bước vào ngành nghề bất động sản, trải qua gần 30 năm phát triển, trở thành công ty bất động sản hàng đầu trong nước. Hiện tại chủ yếu kinh doanh bao gồm có khai phá cùng phục vụ bất động sản…

    - Hai, tự giới thiệu. Tên tôi là Trương Tiểu Kiếm, nam, 24 tuổi, tốt nghiệp khóa 12 chuyên ngành marketing của học viện vật tư thành phố Thiên Kinh…

    - Ba, thuyết phục giám khảo phỏng vấn. Nhất định phải nhấn mạnh rằng tôi sẽ không gây phiền toái cho công ty, sẽ không dễ dàng chuyển sang làm cho công ty khác…

    “Hệ thống chém gió phát hiện ký chủ. Đang liên kết, xin hãy chờ một lát…”

    Nghe thanh âm hệ thống xuất hiện trong đầu, Trương Tiểu Kiếm đầy mặt ngớ ra:

    - Hệ thống gì?!

    Hắn vừa nghĩ như vậy, trong đầu lập tức xuất hiện một hình ảnh chibi, thoạt nhìn chính là bản thân hắn.

    Đúng lúc đó, thanh âm của hệ thống cũng vang lên --

    - Hệ thống chém gió kết nối thành công. Đang xem xét tư liệu của ký chủ.

    Họ tên: Trương Tiểu Kiếm.

    Tuổi: 24.

    Giới tính: Nam.

    Nghề nghiệp: Tạm thời không có.

    Vợ / Chồng: Tạm thời không có.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Chờ chút. Cậu nói cậu là hệ thống gì cơ?

    Hệ thống:

    - Hệ thống chém gió.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Tên của cậu là chọc cười sao?

    Hệ thống:

    - Xin hãy chú ý cách nói của bạn. Nếu không thì sẽ gặp phải cảnh cáo điện giật của hệ thống.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Nhưng mà tớ thấy tên của cậu rất là buồn cười a…

    “Lốp bốp! Két --!!!”

    Nháy mắt, toàn bộ thân thể của Trương Tiểu Kiếm đều bị đánh trúng bởi một dòng điện màu lam, sợi tóc đều dựng đứng hết cả lên!

    Trương Tiểu Kiếm phun ra một luồng khói đen: “…”

    Hệ thống:

    - Giờ thì sao?

    Trương Tiểu Kiếm ra sức gật đầu:

    - Không thành vấn đề! Tuyệt đối không thành vấn đề! Tên của ngài phi thường trâu bò, cao cấp hào phóng lại thượng lưu!

    Hệ thống:

    - Cám ơn khen ngợi.

    Sau đó tiếp tục --

    - Đang xem xét tài nguyên hiện có của ký chủ, xin hãy chờ một lát…

    - Đã xem xét tài nguyên xong. Tài nguyên có thể dùng hiện tại: Không có. Tổng tài chính có thể sử dụng hiện tại của ký chủ: 2197.88 (Nhân dân tệ).

    - Sự kiện sắp đến: Đang chuẩn bị phỏng vấn nhân viên marketing bất động sản hoa viên Trung Áo - Vạn Hào quốc tế, thành phố Thiên Kinh.

    - Thuộc tính trụ cột hiện tại của ký chủ: Lực lượng 76; Phản ứng 82; Tốc độ di chuyển 69; Sức chịu đựng 81; Mị lực 56; Khả năng sex 68; Nhan sắc 59.

    - Đang đánh giá đẳng cấp của ký chủ, xin hãy chờ một lát…

    - Đẳng cấp hiện tại của ký chủ: Thất nghiệp.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Giá trị nhan sắc của anh thấp như thế sao?! Còn không đến 60 điểm! Không thể chấp nhận được!

    Hệ thống không quan tâm hắn, tiếp tục ---

    - Năng lực trụ cột I của hệ thống: Khả năng chém gió của ký chủ được chia làm có thể thành hiện thực hoặc không thể thành hiện thực. Có thể thành hiện thực đương nhiên là sẽ được thực hiện.

    - Năng lực trụ cột II của hệ thống: Sau khi khiến người khác kinh sợ, ký chủ có thể lấy được điểm số khiếp sợ do đối phương cung cấp, dùng để mua sắm trong trung tâm thương mại.

    - Giới hạn thấp nhất của hệ thống: Tất cả những đề tài nói chuyện của ký chủ tất yếu phải thường xuyên khuếch đại nó lên, nếu không sẽ bị điện giật.

    Gì?!

    Trương Tiểu Kiếm vội hỏi:

    - Cậu chờ chút, lời này là có ý gì? Sau này tớ không thể nói chuyện bình thường được sao? Không chém gió không được?

    Hệ thống:

    - Đúng thế.

    - Trả hàng! Tôi yêu cầu trả hàng! - Trương Tiểu Kiếm gào lên: - Tôi là thanh niên nghiêm túc trung thực! Cậu không thể đối xử với tôi như thế được!

    “Lốp bốp! Két --!!!”

    Trương Tiểu Kiếm lại bị một dòng điện màu lam đánh trúng, tóc lại dựng đứng lên!

    - Dân giàu, nước mạnh, cộng hòa, văn minh… - Trương Tiểu Kiếm liều mạng lẩm bẩm: - Độc lập, tự do, hạnh phúc…

    “Lốp bốp! Két --!!!”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Hệ thống:

    - Có thể tiếp tục được chưa?

    Trương Tiểu Kiếm há to miệng, thở ra một luồng khói đen:

    - Có… có thể. Cậu là hệ thống, cậu to nhất được chửa?

    Vì thế hệ thống tiếp tục ——

    - Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến: Thành công chém gió lần đầu tiên. Phần thưởng nhiệm vụ: Mở ra khung kỹ năng, mở ra hệ thống trung tâm thương mại. Phần thưởng phụ: Nhan sắc +1; Đạt được quyền dùng thử một kỹ năng cấp 1 bất kỳ, thời gian nửa giờ.

    - Nhiệm vụ bắt đầu.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Nhan sắc +1!

    Còn có ưu việt này sao?

    Có điểm thuộc tính này thì giá trị nhan sắc của anh mày sẽ vượt qua mức tiêu chuẩn! Vậy… Có nên thử xem chút không?

    - Không được không được! - Trương Tiểu Kiếm đặt mông ngồi xuống trước máy tính, lại bắt đầu học tư liệu: - Hôm nay là ngày phỏng vấn. Công việc này quá trọng yếu đối với mình. Công ty top 500 thế giới a! Có nhiệm vụ gì thì cũng chờ phỏng vấn xong rồi hẵng tính…

    Hệ thống:

    - Xin ký chủ lên đường ngay lập tức. Bằng không giật điện…

    Xem như mi lợi hại!

    Mặt Trương Tiểu Kiếm như mướp đắng, nhanh chóng rửa mặt thay đồ đi ra ngoài, nhanh chóng vào thang máy. Bà thím Dương ở trên lầu vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức cười nói:

    - Tiểu Kiếm muốn đi ra ngoài à? Còn chưa tìm được việc làm sao? Ồ sắc mặt của cháu làm sao thế?

    - Ờ thì bây giờ đi phỏng vấn nè…

    Trương Tiểu Kiếm than thở đáp một câu, hệ thống lập tức lên tiếng: “Cảnh báo! Xin ký chủ hãy khuếch đại ngôn ngữ!”

    Đậu móa!

    Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng thay đổi ngữ khí:

    - Cháu cảm thấy vận may hôm nay cực kỳ tốt! Giám khảo phỏng vấn vừa thấy cháu nhất định sẽ vỗ bàn khen ngợi!

    Hệ thống:

    - Cám ơn đã phối hợp.

    Trương Tiểu Kiếm: “…” Đậu móa xấu hổ chết bố!

    - Vận may mà còn có cảm giác á? - Bà thím Dương vẻ mặt nghi ngờ: - Sao thím không cảm giác được gì?

    Cháu cũng có cảm giác được cái gì đâu… Nhưng hiện nay anh mày chính là người có hệ thống!

    Phồng má giả làm người mập!

    - Đó… Đó là tất nhiên rồi. - Trương Tiểu Kiếm cẩn thận chém thêm một cái: - Cháu bấm đốt ngón tay tính toán, liền biết hôm nay nhất định là mọi chuyện đều thuận, ra ngoài cũng có thể nhặt được tiền!

    Bố mày đập đầu vào tường chết quách đi cho xong!

    - Đứa nhỏ này, sao lại đột nhiên bắt đầu thích chém gió thế? - Không chỉ có Trương Tiểu Kiếm cảm thấy không đáng tin, thím Dương lại càng là lắc đầu như trống bỏi: - Mày nói nhặt được tiền liền có thể nhặt được sao? Nếu mày nhặt được tiền thì thím đã trúng số 5 triệu rồi!

    Hai người vừa nói chuyện vừa ra chung cư, kết quả vừa mở cửa, Trương Tiểu Kiếm đã nhìn thấy một tờ tiền giấy màu đất vàng nhẹ nhàng lững lờ rơi xuống…

    Hai mươi tệ!

    Thím Dương: “…”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Đậu móa vậy mà lại thật sự hiển linh?! Vừa rồi anh mày chỉ thuận miệng chém gió một cái thôi, vậy mà lại trở thành sự thật?!

    Sau đó hắn liền nhìn thấy một dòng chữ ảo ---

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Dương Ngọc Phân.”

    Đây chính là điểm số khiếp sợ dùng để mua đồ vật trong trung tâm thương mại sao?

    Trong chốc lát sửng sốt này, đã thấy bà thím Dương chợt bùng nổ tốc độ khiến Trương Tiểu Kiếm 24 tuổi nhìn cũng cảm thấy xấu hổ, mãnh hổ vồ mồi, một phát chụp lấy tờ tiền vào trong tay!

    - Ha ha, đúng là có tiền nhặt! - Bà thím Dương hưng phấn muốn chết, nói: - Xem ra hôm nay thím thật là may mắn!

    Tiền bị cướp, không thể chấp nhận được!

    - Là cháu may mắn mới đúng! - Trương Tiểu Kiếm mặt không biểu cảm, không nói hai lời lại bắt đầu chém gió: - Cháu nói với thím, hôm nay cháu được vận may phù hộ, cướp tài vận của cháu là sẽ gặp xui xẻo đới. Cháu chả lừa thím làm gì đâu!

    - Xì, đùa cái gì? - Bà thím Dương đắc ý giơ tờ tiền mặt lên, khinh thường nói: - Ai cướp trước chính là của ai, còn cần nghi ngờ sao?

    Trương Tiểu Kiếm bất đắc dĩ nhún vai:

    - Dù sao thì cháu đã nhắc nhở thím rồi đấy.

    Hệ thống phù hộ hệ thống phù hộ, lần này còn linh không?

    - Mê tín dị đoan. - Thím Dương vì tỏ vẻ mình đủ trâu bò, còn đắc ý nhảy lên hai cái: - Xui xẻo đâu! Xui xẻo đâu! Mày xui thử một phát cho thím xem nào!

    Sau đó hai giây sau, một tiếng rầm, một chậu nước lạnh lớn từ trên trời giáng xuống, vừa vặn đổ trên đầu thím Dương!

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Đậu móa vậy mà lại thành hiện thực! Hệ thống này thật là quá xịn rồi!

    Thím Dương: “…”

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +13 đến từ Dương Ngọc Phân.”
     
    rocklina, ducvietvtv and bachcusy like this.
  2. Chém gió

    Chém gió Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    26/6/18
    Bài viết:
    504
    Được thích:
    965
    Hệ Thống Chém Gió
    Chương 2: Hệ thống chém gió (2)
    Thím Dương không nói gì nhìn Trương Tiểu Kiếm -- Hôm nay miệng của thằng nhóc này được phù hộ sao?! Nói nhặt tiền liền có tiền rơi xuống, nói cướp tiền nó sẽ bị xui xẻo lập tức liền gặp xui xẻo?!

    - Tiểu Kiếm a thật là xin lỗi. - Thím Dương bị rót nước ướt sũng, lập tức nhét tiền vào trong tay Trương Tiểu Kiếm, sau đó nhanh chân chạy đi: - Thím vừa nhớ ra hôm nay còn chưa mua đồ ăn nấu cơm đâu, đi trước đã. Tiền này cháu cứ cầm đi, thím không giành với cháu.

    Vọt đi như một cơn gió!

    Trương Tiểu Kiếm nhìn tờ tiền ướt đẫm trong tay: “…”

    Đây… Đây đều là sự thật sao?

    Lại nhéo nhéo, không phải là tiền giả! Lúc này anh mày thật sự là quá trâu bò rồi! Nói rớt tiền liền rớt tiền! Vậy thì còn phỏng vấn cái búa!

    Trương Tiểu Kiếm ngửa mặt lên trời hét lên:

    - Lại rớt xuống cho anh mấy triệu đồng đi!

    Sau đó…

    Thanh âm hệ thống vang lên:

    - Nhặt tiền thuộc về phạm vi có thể thực hiện, nhưng lấy đẳng cấp hiện tại của ký chủ, chỉ có hiệu lực một lần, giới hạn số tiền là 20 tệ.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Con em mày!

    Nhìn hai mươi đồng tiền trong tay, Trương Tiểu Kiếm quả thực khóc không ra nước mắt.

    Chém gió xấu hổ như vậy, thế mà chỉ có hiệu lực một lần còn nhiều nhất chỉ có 20 tệ?! Mày thật là vắt cổ chày ra nước… Dừng lại!

    Xem ra vẫn phải đi phỏng vấn thôi…

    May mà lúc này hệ thống không so đo với hắn:

    - Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, phần thưởng điểm nhan sắc +1, mở ra khung kỹ năng, mở ra trung tâm thương mại hệ thống. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Xem xét khung kỹ năng và trung tâm thương mại. Phần thưởng: Mị lực +1.

    Woa ha ha ha ha ha ha! Nhan sắc +1!

    Tuy rằng chỉ có một điểm, nhưng cho dù là thế Trương Tiểu Kiếm cũng nháy mắt cảm thấy cả người đều thay đổi! Quan trọng nhất là giá trị nhan sắc rốt cục cũng đạt mức tiêu chuẩn! Sờ sờ mặt, thiếu một cái mụn!

    - Ai nha, cảm giác mình xác thực là đẹp trai hơn rồi… - Trương Tiểu Kiếm tỏ vẻ tương đương hài lòng đối với điểm số được tăng lên -- Chung quy nhan sắc ít nhiều cũng có tác dụng ghi điểm khi phỏng vấn đúng không?

    Hệ thống:

    - Không thể nhìn thẳng.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    A a a a a! Mày không thể để cho anh mày vui vẻ một tí sao?!

    - Thôi, trước nhìn xem khung kỹ năng với trung tâm thương mại cái đã. Lỡ như có cái gì giúp đỡ phỏng vấn được thì sao?

    Trương Tiểu Kiếm mở ra mặt bản tư liệu nhân vật trước. Quả nhiên, bên cạnh hình chibi avatar của hắn xuất hiện một cái khung vuông nhỏ trống rỗng, bên trên có ba chữ nhỏ: Kỹ năng 1.

    - Đây chính là khung kỹ năng à? Hiện tại tớ chỉ có thể dùng một cái kỹ năng thôi sao? - Trương Tiểu Kiếm than thở một tiếng, sau đó mở ra trung tâm thương mại.

    Menu trung tâm thương mại của hệ thống được phân loại thành hai mục lớn, bên trên là lựa chọn kỹ năng, bên dưới là lựa chọn đạo cụ. Còn về tiền để mua đồ trong trung tâm thương mại, biểu hiện tên là điểm số khiếp sợ, hiện tại có 15 điểm.

    - Tốt quá! - Trương Tiểu Kiếm vội vàng mở ra phân loại kỹ năng trước, sau đó nháy mắt hoàn toàn xem hoa cả mắt.

    Toàn bộ phân loại kỹ năng chia làm mấy khu vực lớn, bao gồm tri thức, sở trường, kỹ năng, tư liệu vân vân và vân vân, đủ các loại muôn màu rực rỡ.

    Túy ý mở ra khu vực tri thức, trong đó là mấy cái lựa chọn lớn -- Ngữ văn, toán học, tiếng Anh, vật lý, sinh vật, hóa học…

    Tóm lại hết thảy phân loại tri thức mà Trương Tiểu Kiếm biết thì đều có trong đó.

    Nhanh chóng tìm đồ vật liên quan đến phương diện marketing, sau đó Trương Tiểu Kiếm liền khiếp sợ!

    [ Giám đốc marketing cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 400.000.

    [ Quản lý phòng kinh doanh thâm niên cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 160.000.

    [ Trưởng phòng kinh doanh cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 80.000.



    [ Nhân viên sales cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 100.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Nhiều điểm số như vậy, sao mày không đi cướp ngân hàng đi?! Hiện tại anh mày chỉ có 15 điểm số khiếp sợ thôi!

    Kết quả Trương Tiểu Kiếm vừa nghĩ đến đây, điểm số khiếp sợ lại chợt thay đổi!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Dương Ngọc Phân.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Thím Dương đáng thương, phỏng chừng là lại gặp xui xẻo…

    Lại mở ra phân loại đạo cụ nhìn xem, trong đó chỉ có một câu -- “Hệ thống còn chưa nghĩ ra cửa hàng đạo cụ cần bán cái gì.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Con em mày!

    - Ê này. - Trương Tiểu Kiếm hỏi: - Cậu vừa mới nói, năng lực trụ cột là tớ chém gió thì chia thành có thể thực hiện hoặc không thể thực hiện đúng không? Có thể thực hiện thì tất nhiên sẽ thành hiện thực. Vậy nếu tớ nói tớ là người thống trị địa cầu, có thể thực hiện được không?

    Hệ thống:

    - Xin hãy tự biết thân biết phận.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Không cần đả kích người ta như vậy đi!

    - Vậy… - Trương Tiểu Kiếm suy nghĩ, hỏi: - Nếu tớ nói có mỹ nữ theo đuổi tớ, loại này thì sao?

    Hệ thống:

    - Xin hãy tự biết thân biết phận.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Đậu! Thế mà cũng không được?! Cần mày để làm gì?!

    “Lốp bốp! Két --!!!”

    Nháy mắt thân thể của Trương Tiểu Kiếm lại bị một dòng điện lam đánh trúng, tóc lại dựng đứng lên!

    Khóc không ra nước mắt a mẹ kiếp! Suy nghĩ trong đầu thôi mà cũng không được sao?!

    Hệ thống:

    - Xin đừng nghi ngờ quyền uy của hệ thống.

    Trương Tiểu Kiếm hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghe theo ý của hệ thống, có nghĩa là, từ giờ trở đi, chỉ cần anh mày chém gió không quá khoa trương thì đều có thể thực hiện sao?

    Hệ thống:

    - Xin ký chủ hãy khống chế dục vọng của bản thân. Chém nhẹ vui vẻ, chém mạnh thương thân, chém bậy bạ tan thành mây khói.

    Mày nói tao chém… Được rồi, hệ thống uy vũ!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Dương Ngọc Phân.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Woa ha ha ha ha ha ha! Hiện tại anh mày có 20 điểm số khiếp sợ!

    Tuy rằng vẫn không đủ để mua kỹ năng…

    Nhưng nói thế nào, hiện tại anh mày cũng là người có hệ thống! Cái thứ này hẳn là trâu bò hơn mặc hoàng bào làm vua ở cổ đại chứ?

    Hệ thống:

    - Xin đừng so sánh tôi với hoàng bào. Hoàn toàn không cùng một cấp bậc!

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Thấy chưa?! Hệ thống chính là trâu bò như thế!

    Hệ thống:

    - Cám ơn đã khen ngợi.

    Bây giờ xem ra hệ thống này quả thật là pờ rồ quá rồi!

    Lúc này Trương Tiểu Kiếm đã xem xét xong kỹ năng cùng trung tâm thương mại, hệ thống bắt đầu tiếp tục --

    - Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến. Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm số mị lực +1. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Dùng thử kỹ năng trung tâm thương mại. Phần thưởng nhiệm vụ: Lực lượng +1.

    Mị lực +1!

    Trương Tiểu Kiếm thử cảm thụ một chút, hài lòng gật đầu:

    - Tuy rằng còn có chút không hiểu mị lực cụ thể là cái gì, nhưng có vẻ như là rất lợi hại ý…

    Trên đường tìm cơ hội làm nhiệm vụ đi!

    Trương Tiểu Kiếm thật là hưng phấn, đi đường huýt sáo, đến cửa chung cư đại ca bảo vệ đều cảm thấy trạng thái hôm nay của hắn khác hẳn bình thường, cười chào hỏi:

    - Ô, hôm nay tinh thần sáng láng nhỉ, muốn đi ra ngoài à?

    - Đúng vậy, đi… - Vừa nghĩ đến hệ thống trong đầu, Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng chém bay: - Anh xem thời tiết hôm nay thật tốt, vừa thấy liền biết là ngày lành giờ tốt rồi! Anh bảo vệ, hôm nay nhìn tinh thần của anh cũng sáng sủa quá nhỉ! Em đoán hôm nay anh nhất định có thể trúng thưởng!

    Đại ca bảo vệ này bình thường rảnh rỗi thích mua xổ số, vừa nghe thấy Trương Tiểu Kiếm nói vậy liền vui vẻ:

    - Cám ơn lời chúc của chú. Để anh nhìn xem sổ xố mới mua hôm qua…

    Không xem thì thôi, vừa xem hắn suýt nữa mừng chết khiếp!

    - Đậu móa! Đậu móa! Thật sự trúng! - Đại ca bảo vệ nhảy cẫng lên: - Trúng rồi trúng rồi! Ha ha ha! Tao trúng rồi!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +16 đến từ Tống Vĩnh Tân.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Đậu móa, không hổ là trúng sổ, xem điểm số nhiều hơn!

    - Em xem thử em xem thử! - Trương Tiểu Kiếm vội chạy qua: - Wow đúng kìa! 500 tệ! Ha ha ha chúc mừng chúc mừng!

    Như vậy xem ra, hệ thống này thật là rất vô địch a!

    Hệ thống:

    - Cám ơn đã khen ngợi.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Còn rất ngạo kiều!

    Sau đó hệ thống lại bổ sung thêm một câu:

    - Nhưng cho dù ký chủ có khen ngợi thế nào đi nữa, thì cũng xin ký chủ hãy rời xa đánh bạc. Đánh nhỏ thương thân, đánh lớn thương thận, đánh mạnh cả đời liệt dương.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Con em mày! Bố mày vừa tính đi mua xổ số!

    Trương Tiểu Kiếm ủ rũ -- Con đường này lại bị chắn kín, vẫn phải đi phỏng vấn thôi…

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Tống Vĩnh Tân.”

    Đại ca bảo vệ còn đang khiếp sợ kìa, ha ha ha!

    Lên đường!
     
    rocklina, ducvietvtv and bachcusy like this.
  3. Chém gió

    Chém gió Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    26/6/18
    Bài viết:
    504
    Được thích:
    965
    Hệ Thống Chém Gió
    Chương 3: Chính là trâu bò như thế!
    - Chém nha chém nha… Phóng túng niềm kiêu ngạo của ta!

    Cáo biệt bảo vệ, Trương Tiểu Kiếm vừa đi vừa hát đi ra cổng lớn chung cư.

    Cho dù nói thế nào, nay người có hệ thống, trâu bò khí phách không cần giải thích!

    Ăn sáng trước đã!

    - Chào buổi sáng chú Vương! - Trương Tiểu Kiếm đi đến một quán ăn sáng gần cổng chung cư, cười nói: - Cho cháu cái bánh kếp giòn đi, lại thêm ly sữa đậu nành…

    Sau đó hắn kỳ quái hỏi:

    - Chú Vương chú làm sao vậy? Sắc mặt của chú không được tốt lắm…

    - Ai nha Tiểu Kiếm cháu đến đúng lúc, vội chết chú! - Vừa thấy Trương Tiểu Kiếm đến mua bữa sáng, ông chú Vương không có lấy bánh kếp giòn cho hắn, ngược lại ôm bụng chạy ra ngoài: - Tiểu Kiếm cháu trông quán giúp chú một lát, chú đau bụng đi WC một chuyến cái!

    - Vậy à? Được rồi! - Trương Tiểu Kiếm với chú Vương xem như là người quen, lập tức gật đầu, sau đó nhanh chóng chém gió: - Chú Vương chú cứ đi đi, ở đây có cháu trông rồi ngài cứ việc yên tâm, cam đoan tiền vào như nước!

    - Vậy là được!

    Trong nháy mắt liền không thấy bóng dáng…

    Nín không nổi nữa rồi…

    - Ổng đi, nhanh xem xem làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ coi.

    Vừa vặn lúc này mọi người đều đã đi làm đi làm, đi học đi học, không có khách hàng, Trương Tiểu Kiếm mượn cơ hội này trực tiếp vào trung tâm thương mại, xem thử nên đổi kỹ năng nào dùng thử.

    Lúc này mở ra lựa chọn kỹ năng, sau đó một cái mục lục nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của Trương Tiểu Kiếm.

    Nấu nướng!

    Oh my god! Mục lục này quả thực là đo ni đóng giày cho ta!

    Làm công dân chính gốc của đế quốc tham ăn, có thể không có xe, có thể không có phòng, nhưng không thể không có đồ ăn!

    Quyết đoán mở ra!

    Bên dưới nằm một loạt mục lục con --

    Đồ ăn vặt, món cay Tứ Xuyên, món Quảng Đông, món Sơn Đông, món Chiết Giang… Món ăn Nhật Bản, cơm kiểu Pháp…

    Bên dưới mỗi mục lục đều chia làm mấy trăm loại, tất cả cộng lại không có mười ngàn cũng có tám ngàn!

    - Đời này bố mày không lo thiếu đồ ăn! - Trương Tiểu Kiếm ngửa mặt lên trời rít gào.

    Ừm, buổi sáng còn chưa ăn, thử xem có cái gì thích hợp nghĩ cách làm một chút. Trương Tiểu Kiếm bắt đầu lật xem mục lục, nhanh chóng ở trong khung đồ ăn vặt phát hiện một thứ mà mình cần nhất bây giờ!

    Công nghệ làm bánh kếp giòn cấp hoàn mỹ, điểm số khiếp sợ: 300. Thuyết minh: bánh kếp giòn, tên gốc là bánh kẹp hành, bắt nguồn từ khu vực Đài Loan của Thiên quốc. Thông qua bản kỹ năng chế tác bánh kếp giòn, chồng lên ngàn tầng, từng tầng như giấy mỏng, cầm bằng tay, bột mì dính dẻo, mặt ngoài vàng óng giòn tan, bên trong mềm mại trắng nõn, có thể phối hợp với các loại nguyên liệu phụ như trứng gà, xúc xích, bacon, jambon, gà miếng, rau dưa vân vân… cũng có thể phối hợp với các loại nước tương như nước sốt nóng, sa tế ớt, sốt cà chua, nước sườn vân vân… Thơm giòn ngon miệng, già trẻ đều thích.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Cái này đủ đô! Chính là nó!

    Cảm thụ uy lực của kỹ năng một chút, thử xem có hiệu quả như thế nào!

    “Đinh --! Thành công đổi bản dùng thử ‘Công nghệ bánh kếp giòn cấp hoàn mỹ’, thời gian sử dụng 30 phút.”

    Trong chốc lát, Trương Tiểu Kiếm liền cảm giác có một đống tư liệu chen vào trong đầu mình, bộ não đều có chút căng phồng.

    Lượng tin tức có vẻ lớn a…

    Im lặng cảm thụ tin tức cùng kinh nghiệm tràn vào đầu, ước chừng ba mươi giây sau, Trương Tiểu Kiếm mạnh lắc đầu -- Bánh kếp giòn, anh mày biết làm rồi!

    Chính là trâu bò như thế!

    Thuần thục lấy một vắt mì, rót dầu, bắt đầu chiên bánh.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Thủ pháp của tao thật là đỉnh! Vừa thấy liền biết là có kinh nghiệm làm bánh mấy chục năm!

    Quét nước sốt, hương vị truyền ra.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Thơm thế! Còn thơm hơn cả chú Vương chiên bánh nữa!

    Bỏ vào trứng tráng bao, bỏ thịt hộp, bỏ rau sống, lại bỏ thêm một sợi bánh cay Vệ Long! (*)

    (*) Nguyên văn là “Lạt điều”, hiểu nôm na là snack kiểu Trung Quốc, một loại thức ăn vặt có vị cay rất được ưa chuộng ở Trung Quốc. Còn Vệ Long là tên nhãn hiệu lạt điều nổi tiếng nhất, giống như mì Hảo Hảo, Hảo 100, Milliket của Việt Nam chúng ta.

    Liền mạch lưu loát!

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Đậu móa! Thế đéo nào lại có cảm giác nửa đời sau cho dù chỉ là làm bánh kếp giòn cũng sẽ không đói chết là cái quỷ gì?

    Ăn thử một ngụm, thơm!

    Thơm nưng nức!

    Hương vị này, tốt hơn nhiều so với chú Vương làm. Cắn xuống một ngụm, miệng lưỡi tràn đầy hương vị, cảm giác cả người như muốn bay lên cao…

    Quả thực trâu bò! Điểm số khiếp sợ! Anh mày muốn điểm số khiếp sợ!

    Kỹ năng này quả thực vô địch!

    Trương Tiểu Kiếm còn đang say mê đâu, bên kia liền vang lên tiếng người.

    - Ông chủ đâu rồi? Đổi người à? - Ngoài quán có một người trẻ tuổi đứng đó: - Biết ông chủ đi đâu không? Tôi muốn mua một phần mì rang lạnh -- Nhưng mà xem ra cậu làm bánh kếp giòn hương vị có vẻ như không tệ…

    Có người tới cửa!

    - Đừng mua mì rang lạnh! - Lúc này Trương Tiểu Kiếm tươi cười giống như tổng giám đốc tập đoàn đa cấp vậy, trâu bò quả thực muốn chém gió lên tận chân trời: - Mua cái bánh kếp giòn ăn đi. Đảm bảo cậu ăn một cái liền muốn ăn cái thứ hai!

    - Thật hay giả thế? - Người trẻ tuổi nhìn bánh kếp giòn trong tay Trương Tiểu Kiếm, mạnh nuốt một ngụm nước miếng: - Có được không?

    - Tất nhiên rồi! - Trương Tiểu Kiếm trực tiếp cầm lấy một vắt mì: - Cậu cứ xem là biết!

    Rót dầu, bắt đầu chiên bánh.

    Người trẻ tuổi:

    - Đậu móa! Anh em thủ pháp của cậu thật đỉnh a! Vừa thấy liền biết có kinh nghiệm làm bánh mấy chục năm rồi!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Trương Văn Huy.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Woa ha ha ha ha ha ha! Một điểm vào tay!

    Quét nước sốt, hương vị truyền ra.

    Người trẻ tuổi:

    - Thơm thế! Còn thơm cả chú Vương làm bánh!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Trương Văn Huy.”

    Bỏ trứng tráng bao, bỏ thịt hộp, bỏ rau sống, bỏ một cây bánh cay Vệ Long!

    Liền mạch lưu loát!

    Trương Văn Huy:

    - Đậu móa, anh em, tôi cảm thấy nửa đời sau cho dù cậu chỉ cần làm bánh kếp giòn cũng sẽ không chết đói được đâu!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Trương Văn Huy.”

    - Đó là tất nhiên! - Trương Tiểu Kiếm thuận miệng liền chém gió một phát: - Anh em nếu phỏng vấn thất bại về sau liền sống bằng cái này -- Nè, bánh kếp giòn của cậu!

    - Tôi thử xem. - Trương Văn Huy nhận lấy bánh kếp giòn, cắn một miếng, thơm! Thơm nưng nức!

    - Hương vị này, tốt hơn nhiều so với chú Vương làm. - Toàn thân Trương Văn Huy đều chấn kinh - Cắn một ngụm, hương vị tràn khắp khoang miệng, cảm giác cả người như muốn bay lên…

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Trương Văn Huy.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Tốc độ kiếm điểm số thế này thật đỉnh a!

    - Sao? Hương vị không tồi chứ? - Trương Tiểu Kiếm cười ha ha chỉ vào mã 2D đặt trên bàn: - Quét cái này, 6 tệ một cái.

    - Ừ, ngon lắm! - Trương Văn Huy vừa ăn vừa gật đầu: - Ngày mai cậu còn đến không? Ngày mai tôi còn muốn ăn bánh kếp giòn cậu làm. - Lấy di động ra, mở WeChat, quét mã.

    Thu được tiền.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Ha ha, không thành vấn đề, hoan nghênh lần sau lại đến.

    Trương Văn Huy lại cắn một miếng:

    - OK!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +0,2 đến từ Trương Văn Huy.”

    Chờ Trương Văn Huy rời đi, thanh âm của hệ thống liền truyền đến:

    - Nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành. Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm lực lượng +1. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Kiếm được khoản tiền đầu tiên trong đời: 100 tệ. Phần thưởng nhiệm vụ: Tốc độ di chuyển +1.

    Lực lượng +1, thuộc tính này liền chân thật -- Trương Tiểu Kiếm nhất thời cảm giác được cơ bắp toàn thân mấp máy một chút, dường như càng có sức lực!

    Loại cảm giác có thể cảm nhận được thân thể thay đổi rõ ràng này, thật là thích!

    - Trâu bò… - Nhìn hai tay của mình, Trương Tiểu Kiếm lẩm bẩm: - Tăng cường loại này thật là quá thực dụng!

    Không nói nữa, nhanh chóng làm nhiệm vụ thôi!

    - Hey yo, thoải mái! - Đúng lúc này, chú Vương cười hớn hở trở về, vừa đi vừa nói: - Thật là thoải mái. Tiểu Kiếm a, vừa rồi không có chuyện gì đi? Chú thấy vừa thu được một phần tiền bánh kếp giòn…

    - Cháu trông quán thì có thể xảy ra chuyện gì được! - Trương Tiểu Kiếm quyết đoán trả quán lại cho chú Vương, lại chuyển một bao lì xì 6 tệ sang: - Chẳng qua vừa rồi cháu bán một cái bánh kếp giòn.

    Ông Vương lấy di động ra nhận tiền trước, sau đó mới suy nghĩ lại…

    - Chờ chút, mày nói cái gì?! - Ông Vương trợn mắt há mồm nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Mày bán một cái bánh kếp giòn? Mày tự làm?

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Vương Minh…”

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Đúng thế. Cái tên tham ăn kia nói hương vị cũng không tệ lắm…

    +2…

    Nhất thời, ông Vương thay đổi ánh mắt nhìn Trương Tiểu Kiếm:

    - Mày học làm bánh kếp giòn từ khi nào?

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Hiểu lầm rồi!

    - Không… Không có! - Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng giải thích, kết quả lời vừa nói ra liền biến chất: - Không phải là do chú không ở sao, cháu cũng không thể đuổi khách hàng đi nha, cho nên cứ tùy tiện làm một cái, ăn rất ngon, khách hàng nói lần sau còn đến nữa!

    - Cái thằng oắt con nhà ngươi! - Ông Vương vừa nghe vậy nhất thời xanh cả mặt: - Thằng nhóc mày là muốn cướp khách của tao hả?! Học trộm tay nghề đúng không?! Xem tao không đánh chết mày!

    Đây là muốn xảy ra án mạng a a a a!

    - Không nói nữa, chú Vương cháu đi đây! - Trương Tiểu Kiếm quay đầu liền chạy: - Hôm nay còn phải phỏng vấn nữa…

    - Cái thằng oắt con! - Ông Vương cầm xẻng khua khua: - Đi đi, cố gắng lên, tranh thủ phỏng vấn thành công! - Sau đó bổ sung một câu ở trong lòng: “Phỏng vấn phải thành công đi, vậy thì không thể cướp khách với tao được!”

    - Phù, thật nguy hiểm! - Trương Tiểu Kiếm hung hăng lau mồ hôi lạnh trên trán một phát: - Thật đáng sợ…

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +0,2 đến từ Trương Văn Huy…”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”
     
    rocklina and ducvietvtv like this.
  4. Chém gió

    Chém gió Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    26/6/18
    Bài viết:
    504
    Được thích:
    965
    Hệ Thống Chém Gió
    Chương 4: Anh chính là người đàn ông sẽ trở thành một thế hệ vua gà!
    Phỏng vấn nhân viên marketing bất động sản vào mười giờ sáng, hiệp tại là tám giờ mười phút sáng. Việc cấp bách bây giờ là nghĩ cách kiếm được khoản tiền đầu tiên để hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống. Cho nên vừa đi đường, Trương Tiểu Kiếm vừa xem xét chung quanh, xem thử có vụ mua bán nào thích hợp kiếm tiền không.

    Cầm bánh kếp giòn cùng sữa đậu nành vừa đi vừa ăn, đột nhiên một tiếng thắng xe gấp chói tai vang lên bên cạnh, hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn xem thử cái tên ngốc nào lái xe hổ báo như vậy, kết quả vừa thấy liền vui vẻ!

    Đây không phải là Hồng Lôi sao? Hôm nay mặt trời mọc phía tây à? Thằng nhóc này lại dậy sớm như thế? Theo hiểu biết của hắn đối với người anh em thân thiết nhiều năm, hiển nhiên là có việc gì đó không bình thường rồi!

    - Lôi ca, có chuyện gì thế? - Trương Tiểu Kiếm giơ tay chào hỏi: - Hôm nay dậy sớm vậy?

    - Kiếm ca! - Hồng Lôi bước xuống từ chiếc Volkswagen Magotan của mình, cười nói: - Em đang tính gọi điện cho anh nè, cùng nhau ăn gà (*) đi! Hôm nay có khuyến mãi, thành công ăn gà được thưởng 200!

    (*) Ăn gà: Một thuật ngữ trong game online sẽ được giải thích ở đoạn sau, không phải là ăn thịt gà thật đâu =))

    Ăn gà? Có thưởng?

    Trương Tiểu Kiếm kinh ngạc thoáng nhìn Hồng Lôi lại liếc nhìn quán net.

    “Ăn gà thưởng 200 tệ!”

    Nền đỏ chữ đen, giấy bố cáo to như thế dán trên tường bên phải cổng chính đi vào quán net. Nhìn kỹ thì bên dưới còn có một dòng chữ nhỏ hơn -- “Có gan cứ đến đây, một lần ăn gà được 200 tệ, không cần sợ cứ làm đi!”

    Trương Tiểu Kiếm sửng sốt một chút, một giọt sữa đậu nành men theo cằm trượt xuống.

    Kiếm được tiền! Một ván 200!

    Tốt lắm, nếu như ăn gà một phen, vậy thì nhiệm vụ của anh chẳng phải là có hi vọng?

    - Được thôi! - Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng đáp lời, sau đó hỏi hệ thống: - Hệ thống, đây chính là người anh em chơi với tớ từ nhỏ đến lớn á, nói chuyện với nó không cần chém được không? Rất xấu hổ a!

    Hệ thống trả lời phi thường dứt khoát:

    - Không được!

    Mẹ kiếp…

    Chém thì chém! Ai sợ ai!?

    Trương Tiểu Kiếm không nói hai lời liền chui vào trong quán net:

    - Đi thôi, xem anh dẫn chú đi ăn gà! Nhanh lên, thời gian là tiền bạc a bạn của tôi ơi!

    Điếu thuốc trong miệng Hồng Lôi lạch cạch rơi xuống đất:

    - Kiếm ca trước kia anh không phải là người như thế a. Sao còn chưa làm gì mà đã chém gió rồi? Hai đứa mình chơi hơn hai trăm giờ còn chưa ăn được gà lần nào anh có nhớ không vậy?

    - Đừng có nghi ngờ thực lực của anh! Anh chính là người đàn ông sắp trở thành một thế hệ vua gà! - Trương Tiểu Kiếm trong lòng muốn khóc, thật xấu hổ a mẹ kiếp!

    Hệ thống còn chém một đao:

    - Một thế hệ vua gà là đứa nào?

    Hồng Lôi: “…”

    Nghẹn thật lâu mới nghẹn ra một câu:

    - Kiếm ca anh không chém gió sẽ chết sao?

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Sẽ chết!

    Bây giờ nếu anh mày không chém gió thì thật sự có thể đi đời a! Bị hệ thống chém gió kết nối rồi!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +0,2 đến từ Trương Văn Huy.”

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Hồng Lôi…”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Hệ thống:

    - Ký chủ phối hợp công tác như vậy, hệ thống tỏ vẻ rất vui mừng.

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Cậu vui vẻ là được!

    - Kiếm ca, lần này anh thật đúng là… - Hồng Lôi lắc đầu, cảm thán: - Chém gió cũng có thể bựa đến mức này! Phục!

    Xong vội đuổi kịp hắn.

    - Coi net, mở hai máy! - Vào quán net, Trương Tiểu Kiếm lấy ra hai mươi đồng tiền lúc trước rơi từ trên trời xuống, trực tiếp vỗ lên trên quầy hàng: - Tính năng tốt chút, chúng ta muốn ăn gà, nhanh lên!

    Không cần lãng phí. Trong lúc mơ hồ, Trương Tiểu Kiếm dường như nhìn thấy một con đường rộng mở có thể đạt yêu cầu mà không cần tiền vốn, không bị thương vong.

    Có lẽ, đây chính là trùm sò.

    Trương Tiểu Kiếm u buồn híp mắt.

    - Ăn gà thì ăn gà, ông chụp bàn cái gì mà chụp? Ngu ngốc, chụp hư ông có đền được không? - Em gái coi net hơi có chút nhan sắc trợn trắng mắt, hơi ghét bỏ nhận lấy tờ tiền giấy hai mươi tệ: - 105, 106.

    - Đi! Ăn gà thôi! - Trương Tiểu Kiếm kéo Hồng Lôi đi, bắt đầu thực hiện!

    - Lại là hai tên nghèo kiết hủ lậu bị tiểu kỹ xảo của ông chủ lừa vào. - Em gái coi net nhìn bóng lưng hai người Trương Tiểu Kiếm đã bước đi xa, he he cười lạnh: - Ăn gà ăn gà, 200 tệ dễ kiếm như vậy sao?

    Trương Tiểu Kiếm cũng không biết em gái coi net oán thầm hắn như thế nào, nhưng cho dù biết hắn cũng sẽ không quan tâm.

    Hai người nhanh chóng tìm được hai cái máy, khởi động máy, vào trò chơi.

    Player Unknow’s BattleGrounds (PUBG), tục xưng là “Ăn gà”, là một trò chơi loại hình chiến trường. Mỗi ván sẽ có tối đa 100 người chơi tham dự. Bọn họ sẽ nhảy dù xuống một hòn đảo hoang vắng. Bắt đầu trò chơi, tất cả mọi người đều không có trang bị. Người chơi sẽ thu thập các loại vũ khí và trang bị trên đảo, bản đồ trò chơi sẽ thu nhỏ lại theo thời gian, người chơi cần đụng độ với những người chơi khác để đảm bảo cho mình có thể sống sót đến cuối cùng.

    Trò chơi có độ tự do rất cao, người chơi có thể thể nghiệm các cách chơi như nhảy dù từ trên máy bay, lái xe việt dã, bắn súng trong rừng cây, cướp đoạt chiến lợi phẩm… Cẩn thận kẻ địch mai phục ở xung quanh, cố gắng hết sức để trở thành người sống sót cuối cùng.

    Mà khi người chơi trở thành người sống sót cuối cùng, trên màn hình sẽ hiện ra một hàng chữ: Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà.

    Thoạt nhìn thì đơn giản, thực tế muốn ăn gà thành công thì không có dễ dàng như vậy -- Trương Tiểu Kiếm cùng Hồng Lôi đã chơi hơn 200 giờ, nhưng chưa từng ăn gà được một lần!

    Đeo headphone, lập team, vào game.

    Nhìn một trăm người chơi đang làm chuẩn bị trên quảng trường, kỳ thật Trương Tiểu Kiếm vẫn rất thấp thỏm:

    - Hệ thống, ê này, cậu chuẩn bị xong chưa? Thời gian không đợi người, nhanh ăn gà để cho tớ còn đi phỏng vấn!

    Hệ thống:

    - Hệ thống không cần chuẩn bị. Hãy bắt đầu buổi biểu diễn của anh đi.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Cắn răng một cái, chết thì chết! Cùng lắm thì lại chơi thêm ván nữa.

    Trò chơi nhanh chóng bắt đầu, máy bay cất cánh, bàn tay Trương Tiểu Kiếm run lên, click chuột một phát.

    Nhảy dù!

    Boom!

    Chạm đất an toàn, hắn không xem kỹ bản đồ, tùy ý chọn một chỗ để rơi xuống, đại khái xem xét một chút, Trương Tiểu Kiếm nhất thời buồn bực:

    - Cái chỗ rách nát này…

    Sau đó lập tức nghĩ đến hệ thống, hắn nhanh chóng sửa miệng:

    - Cái gì gọi là thao tác như thần? Nơi này vừa thấy liền biết là khu vực vàng!

    Kết quả hắn còn chưa nói xong những lời này đâu, Hồng Lôi đã kêu to:

    - Anh cứ chém đi! Chúng ta nhảy xuống chỗ này gọi là thôn quả phụ biết không? Hôm qua em rơi xuống đây nè, lật tung khắp nơi cũng chỉ tìm được một cái chảo, nhặt hơn 60 cuộn băng cấp cứu, đều đủ để tự băng bó thành xác ướp!

    Sắc mặt Trương Tiểu Kiếm nhất thời đỏ lên một chút, lại nhanh chóng khôi phục bình thường.

    - Cứ tin anh, anh dẫn chú đi!

    - Kiếm ca, hai ta chạy chỗ nào thế? - Hồng Lôi vừa chạy theo Trương Tiểu Kiếm vừa nói: - Chỗ này không có xe a, hai chân chạy bộ qua, rau hoa cúc đều lạnh.

    Nói thật, chạy chỗ nào Trương Tiểu Kiếm cũng không yên lòng, nhưng may mà hắn biết chém gió!

    - Thấy căn phòng phía trước không? - Trương Tiểu Kiếm chỉ vào một căn phòng nhỏ đằng trước: - Anh cá năm xu, ở đó có ba lô level 3. (Blackpack level 3)

    - Anh thôi đi! - Hồng Lôi không hề nghĩ ngợi liền đáp: - Đó là toilet!

    Kết quả vừa mở cửa liền triệt để sợ ngây người.

    - Đậu móa! Thật sự có ba lô level 3! - Hồng Lôi há to miệng: - Trong toilet cũng có thể một cái ba lô lv. 3!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Hồng Lôi.”

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Đậu móa! Vậy mà lại có thể dùng tốt như thế! Trong toilet lại thật sự loot được ba lô lv.3!

    Cũng khó trách hai người giật mình như vậy. Phải biết rằng, ở trong trò chơi này, trang bị ba lô lv.3 cơ bản đã có thể trở thành trang bị đỉnh cấp!

    Hai người bọn họ chơi hơn 200 giờ, số lần nhặt được trang bị lv.3 có thể đếm được trên đầu ngón tay!

    - Bình tĩnh! - Chém gió dùng được, Trương Tiểu Kiếm nháy mắt trở nên nhẹ như mây gió: - Này tính cái gì, lúc trước trong căn phòng kia anh còn cảm thấy có thể loot được một cái áo giáp lv.3 (Military Vest) với một cái mũ lv.3. (Helmet)

    - Kiếm ca quá phận a. - Hồng Lôi vừa chạy vừa nói: - Cái thôn quả phụ này có thể loot được một cái ba lô lv.3 đã rất trâu bò rồi, nếu còn có áo giáp lv.3 với mũ lv.3, em liền ăn…

    Sau đó hắn biết hắn không nên nói lời này…

    - Áo giáp lv.3! Mũ lv.3! - Tròng mắt Hồng Lôi như muốn dán chặt vào màn hình máy tính: - Đậu móa! Kiếm ca, anh nói cũng quá chuẩn! Hôm nay miệng được cúng rồi sao?

    +3!

    - Tàm tạm đi. - Trương Tiểu Kiếm vừa vặn khiêm tốn một chút, sau đó lập tức nhớ đến hệ thống, nhanh chóng nhẹ nhàng vuốt tóc, nói: - Mở đầu một cái miệng, trang bị nhờ chém gió!

    Hệ thống:

    - Cám ơn đã khen ngợi

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Woa ha ha ha ha ha ha! Kỳ thật nghĩ kỹ, cũng là rất thích!
     
    rocklina, ducvietvtv and bachcusy like this.
  5. Chém gió

    Chém gió Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    26/6/18
    Bài viết:
    504
    Được thích:
    965
    Hệ Thống Chém Gió
    Chương 5: Hệ thống, yêu cậu chết mất!
    Nay liên tục thành công hai lần, Trương Tiểu Kiếm càng bình tĩnh hơn.

    - Nhìn thấy căn phòng đằng trước không? - Trương Tiểu Kiếm dẫn theo Hồng Lôi tiếp tục cướp đoạt: - Trong đó nhất định là có thứ tốt. Nếu anh nói không sai, nhất định là vũ khí loại cực phẩm.

    - Này… Không mơ hồ như vậy chứ? - Hồng Lôi lẩm bẩm đi qua, kết quả vừa vào cửa liền nhìn ngốc.

    Trên nền đặt ba bộ dụng cụ sơ cứu (First Aid Kits) đặt ngay ngắn chỉnh tề! Bên cạnh còn đặt bốn bình thức uống năng lượng! (Energy Drink)

    Mẹ kiếp, đây là sự thật sao?!

    Lại mở cửa, ba khẩu M4 (Assault Rifles M416)! Ống hãm giật (Compensator Muzzle)! Ẩn tia lửa (Flash Hider)! Nòng giảm thanh (Supperssor)! Băng đạn mở rộng và thay nhanh (Extended QuickDraw Mag)! Tay cầm thẳng (Vertical Foregrip)!

    Đạn bách phát bách trúng đã được lên đầy!

    +1, +2, +1, +3, +2…

    - Đậu móa! Đậu móa! Hồng Lôi vừa lấy trang bị vừa rú lên: - Mẹ nó mấy thứ này đều là trang bị đỉnh cấp a! Bố bay hai trăm giờ, cũng chỉ nhìn thấy trên người của kẻ giết mình mà thôi! Mẹ nó, bố cũng có ngày hôm nay! Bố cũng có thể nhặt được trang bị đỉnh cấp!

    Nhất định là may mắn! Nhất định là!

    Hồng Lôi nhặt hết đồ vật trên đất nhét vào ba lô, vừa nhét vừa kêu:

    - Kiếm ca, Kiếm ca mau đến, cực phẩm!

    - Chú cứ lấy đi. - Trương Tiểu Kiếm he he cười lạnh: - Bên này anh cũng không thua chú đâu. Thấy căn phòng đằng trước không? Tất yếu có 98K! (Sniper Rifles Kar98K)

    Hồng Lôi:

    - Anh lại chém…

    Sau đó hắn liền thấy Trương Tiểu Kiếm vác một khẩu 98K xuất hiện trước mặt hắn.

    +4…

    - Kiếm ca, anh thật là thần! Hôm nay miệng của anh được cúng rồi à?! - Tròng mắt Hồng Lôi suýt nữa thì lồi ra ngoài, đầy mặt kinh sợ nói: - Nói chỗ này giàu thì chỗ này liền giàu. Em chơi game này lâu như thế còn chưa bao giờ giàu đến vậy. Anh nhìn xem trang bị của em đi, anh mau nhìn xem!

    Trương Tiểu Kiếm tùy tiện liếc nhìn, nói:

    - Chú nhặt mấy thứ rác rưởi đó làm gì?

    Sau đó lại ném một khẩu 98K qua…

    98K chính là loại súng tốt nhất trong game này, nói vậy trong một ván chưa chắc đã có một khẩu. Kết quả Trương Tiểu Kiếm vừa tìm đã lấy ra hai khẩu! Vẫn là loot được từ trong loại thôn quả phụ nghèo nhất này!

    Hồng Lôi theo bản năng liếc nhìn qua Trương Tiểu Kiếm, sau đó…

    Mẹ nó! Ba lô lv.3 áo giáp lv.3 mũ giáp lv.3 lưng đeo 98K! Chờ chút! Thứ treo trên họng súng kia là cái gì?! Cái kia chính là 8x scope trong truyền thuyết sao?!

    - Kiếm ca, trang bị của hai ta… - Hồng Lôi hưng phấn đến mức hai tay run rẩy: - Là muốn đi giết người sao?

    +3…

    - Vớ vẩn, thế còn phải hỏi sao? - Hệ thống trong tay, thiên hạ ta có, lúc Trương Tiểu Kiếm đã hoàn toàn bị thuyết phục bởi uy lực khôn cùng của hệ thống, cười ha ha nói: - Đi, đi lên đỉnh núi tìm cái xe Jeep, hôm nay chúng ta đến một phát the fast and the furious!

    - Oh… - Hồng Lôi ồ một tiếng, sau đó liếc trái liếc phải: - Kiếm ca, xe Jeep là loại xe trâu bò nhất á, trèo đèo lội suối còn có thể chống đạn, vốn nó có số lượng rất ít, anh còn bảo lên đỉnh núi tìm. Muốn tìm thì cũng phải tìm trên đường quốc lộ chứ?

    - Chú cứ đi theo anh đi! - Trương Tiểu Kiếm dẫn theo Hồng Lôi bắt đầu chạy: - 200 mét phía trước, anh thấy rồi, nhanh chân lên!

    Hồng Lôi cùng chạy theo, sau đó vừa ngẩng đầu…

    Mẹ kiếp, thật sự có một cái xe Jeep!

    Vậy mà cũng được?!

    +1…

    - Đi! - Lên xe, Trương Tiểu Kiếm dẫn Hồng Lôi đi bão. Vừa lái đi không xa, đã nhìn thấy một bóng người chợt lóe rồi mất trên tường.

    - Thịt nó! Anh chính là tay súng thiện xạ bách phát bách trúng! - Trương Tiểu Kiếm cười he he, lập tức lái xe vọt qua.

    - Thôi đi, còn tay súng thiện xạ. Trình độ của anh em còn không biết sao? - Hồng Lôi hừ hừ: - Nếu có thể bắn trúng, em…

    Sau đó còn chưa nói hết câu, hắn đã thấy trong màn hình trước mặt Trương Tiểu Kiếm --

    Tia máu văng tung tóe, headshot!

    Hồng Lôi lập tức quyết định, nhanh chóng chuyển đề tài nói:

    - Yo yo -- Em… Em đã nói nhất định là…

    +2…

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    Đừng nói là Hồng Lôi không tin, sau khi nổ súng, Trương Tiểu Kiếm nhìn thấy thật sự headshot cũng là đầy mặt không dám tin! Lúc lái xe lại có thể headshot! Anh mày cũng có ngày này! Woa ha ha ha ha ha ha!

    Trương Tiểu Kiếm:

    - Hệ thống, yêu cậu chết mất!

    Hệ thống:

    - Xin ký chủ tự biết thân biết phận. Người và hệ thống là sẽ không có kết quả. Hơn nữa có cách ly sinh sản.

    Trương Tiểu Kiếm: “…”

    $%#^%....$#^^…..&^%**(….

    Nay có chỗ dựa, Trương Tiểu Kiếm rõ ràng thoải mái, vừa lái xe vừa boom boom boom! Nổ tung khắp nơi!

    Theo không gian sinh tồn dần thu nhỏ, các người chơi khác dần dần game over, rất nhanh, trên màn hình của Trương Tiểu Kiếm liền xuất hiện tám chữ lớn!

    “Đại cát đại lợi, buổi tối ăn gà!”

    - Ăn gà? Vậy là ăn gà? - Hồng Lôi trừng màn hình máy tính, sửng sốt chừng 10 giây, sau đó ôm chặt lấy Trương Tiểu Kiếm, cười ha ha: - Ha ha ha ha! Kiếm ca, chúng ta ăn gà rồi! Đậu móa! Tao chơi hơn 200 giờ mới được ăn gà lần đầu tiên!

    “Lúc này không chém thì còn đợi đến khi nào?”

    Trương Tiểu Kiếm châm điếu thuốc, hít mạnh một ngụm, sau đó phun ra một cái vòng khói, nói:

    - Trò chơi này, thật là quá mức đơn giản rồi…

    Chung quanh người chơi đang chơi ăn gà vừa nghe lời này, nhất thời lần lượt quay đầu trừng hắn:

    - Đơn giản con em mày!

    Đương nhiên, chém gió thì chém gió, việc chính vẫn phải làm.

    - Coi net, coi net, lại đây chút. - Trương Tiểu Kiếm vẫy tay gọi coi net: - Khi nào cho tiền ăn gà?

    Em gái coi net ngẩng đầu thoáng liếc nhìn, đầy mặt khó chịu đi tới, trước tiên là tra xét xem có dùng autohack hay không, sau đó chụp tấm ảnh rồi ghi chép vào sổ, cuối cùng lấy ra hai tờ Mao gia gia đỏ rực, vỗ lên chiếc bàn trước mặt Trương Tiểu Kiếm:

    - Coi như thằng nhãi mi gặp may, hừ!

    Hai trăm tệ đến tay, thích!

    Đồng thời, hệ thống:

    - Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: Kiếm được khoản tiền đầu tiên trong đời, thu nhập hiện tại: 200/100 tệ. Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm số tốc độ di chuyển +1. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Phỏng vấn thành công. Phần thưởng nhiệm vụ: Mở ra công năng bảng xếp hạng. Điểm số khiếp sợ +30, phản ứng +1.

    Woa ha ha ha ha ha, rốt cục hoàn thành nhiệm vụ!

    Thích! Hơn nữa nhiệm vụ tiếp theo lại là phỏng vấn thành công! Quá tốt!

    Trương Tiểu Kiếm không nói hai lời kéo ra menu trung tâm thương mại, nhìn điểm số khiếp sợ biểu hiện bên trên, miệng cười đến mức không thể khép lại!

    Điểm số khiếp sợ: 69,06!

    Còn thiếu 31 điểm là có thể mua được nhân viên sales cấp hoàn mỹ!

    “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +0,2 đến từ Trương Văn Huy…”

    69,08! Cái tên tham ăn kia! Còn ở chỗ nào chép miệng sao?

    - Kiếm ca, chúng ta lại chơi một ván đi! - Vừa ăn hôi ăn gà thành công, Hồng Lôi đang còn thích đâu, chờ Trương Tiểu Kiếm cất tiền đi, liền nhỏ giọng nỏi: - Tranh thủ kịp thời a Kiếm ca. Em cảm thấy chúng ta còn thể ăn thêm lần nữa.

    Chú nói vậy không phải là vô nghĩa sao! Có anh ở đây, ván nào cũng ăn gà!

    - Chuyện nhỏ! Chờ buổi tối đi! - Chung quy một lần ăn gà được thưởng 200 tệ, Trương Tiểu Kiếm nhất định là không muốn đi, nhưng thời gian không chờ người: - Anh phải đi phỏng vấn ở Vạn Hào quốc tế. Chờ anh phỏng vấn xong lại dẫn chú ăn thêm mấy ván!

    - Vậy sao… - Hồng Lôi gãi gãi đầu, cười nói: - Được rồi, Kiếm ca cứ đi trước đi…

    Sau đó hắn mới suy nghĩ cẩn thận…

    - Chờ chút! Kiếm ca, anh vừa nói đi phỏng vấn ở đâu?! - Hồng Lôi há to miệng đến mức có thể nhét vào một quả trứng gà: - Vạn Hào quốc tế?! Xí nghiệp top 500 thế giới?!

    Điểm số khiếp sợ +2…

    - Đúng rồi. - Trương Tiểu Kiếm cười gật đầu: - Chính là nó đấy.

    +3…

    - Trâu bò a Kiếm ca! - Hồng Lôi ôm chầm lấy vai Trương Tiểu Kiếm, cười ha ha: - Kiếm ca nhất định phải thành công đấy! Nếu anh phỏng vấn thành công, trong giới bạn bè rốt cục cũng có người đi làm trong công ty cấp thế giới! Đến lúc đó cũng có sức lực mà chém gió! Chờ anh thành công trở về các anh em mở tiệc đón gió tẩy trần chúc mừng!

    - Vậy thì hứa nhé! Chờ tin tức tốt của anh đi! - Trương Tiểu Kiếm hung hăng lau mũi, lúc này mới đi ra quán net.
     
    rocklina, ducvietvtv and bachcusy like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)