Hài  Khoa Huyễn Hắc Ám Văn Minh - Q9 C11 - Cổ Hi (Mạt Thế Nguy Cơ)

  1. Tử Nguyệt

    Tử Nguyệt Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    14/6/15
    Bài viết:
    151
    Được thích:
    3,978
    Hắc Ám Văn Minh - Mạt Thế Nguy Cơ
    Tác giả: Cổ Hi
    Nguồn : Banlong.us

    Dịch: cack4vn | Tử Nguyệt

    Quyển 5 : Văn Minh Atlantis
    Chương 1 : Tướng Quân Doanh




    Tướng quân doanh được kiến tạo giống như một trang viên, bốn phía là tường bảo hộ cao ngất, có tất cả là bốn cái đại môn phân chia bốn phương hướng, nhìn qua thì như một tòa thành cỡ nhỏ.

    Tại bên trong, khắp nơi đều là cỏ xanh, nơi đây vốn là một cái sân đánh Golf, rồi sau này được cải tạo thành chỗ ở cho các tướng quân, được bên bộ xây dựng phân công hơn 10 vạn người vất vả tạo thành, muốn xây 80 tòa kiến trúc mái vòm thì không biết tiêu phí bao nhiêu thời gian, dù sao nhân lực tài nguyên nhiều, rồi lại thêm các loại nhân tài kiến trúc, hơn nữa mấy tòa kiến trúc này là thiết kế theo kiểu tương lai, không sợ khí hậu biến hóa, hơn nữa dùng công nghệ lắp ráp cao cấp, thời gian ngắn có thể xây dựng thành công, ngoại trừ dùng làm văn phòng, nhà khách, nhà bảo tàng vân vân thì còn có thể làm nơi ở.

    Thả mắt nhìn qua, kiến trúc mái vòm như cái xác ốc sên, hiện lên hình dáng nửa vây quanh, như có rất nhiều ốc sên bò trên bãi cỏ, mỗi tòa nhà đều có phạm vi nhất định, không có chiếm giữ quá nhiều địa phương. Công trình kiến trúc xây dựng sau tận thế đều là dùng loại phong cách nào, kiến tạo thuận tiện, hơn nữa lúc sử dụng có thể dung nạp rất nhiều người vào được, sẽ không có địa phương dư thừa.

    "Đi thôi!" Tần Phong đi xuống xe, liếc nhìn Diệp Thần, rồi dẫn đầu đi về hướng đại môn.

    Diệp Thần theo sát phía sau, đám người Bạch Long nhìn nhìn rất nhiều kiến trúc trên bãi cỏ bao la này, trong mắt rung động, rồi vội vàng đi theo.

    Đi đến cửa lớn, một cái máy giám sát tự động tại trước ngựa Tần Phong quét kiểm tra, sau khi nhận ra được chữ "Tướng" liền mở ra đại môn, rồi sau đó một tia hồng ngoại từ trên người bọn Diệp Thần quét lên, đưa hình dạng bọn hó kiểm tra, truyền tống cho bộ phận tin tức quản lý tướng quân doanh.

    "Sau này nơi đây là chỗ ở của ngươi rồi." Tần Phong vừa đi vừa cười, nói: "Sau khi đạt tới cấp tướng quân, ngoại trừ được phân cho nhiệm vụ lớn, thì thường thường sẽ không có việc gì làm, ta trước dẫn các ngươi đi trụ sở nhìn một cái."

    Diệp Thần nhẹ gật đầu.

    "Này! Tần Phong, đây là bằng hữu của ngươi ?" Có mấy nam tử đi ngang qua trông thấy Tần Phong, tùy ý cười chào hỏi.

    "Vị này vừa mới nhận chức tướng quân." Tần Phong chỉ chỉ Diệp Thần, cười nói: "Về sau mọi người chiếu cố một phát."

    "Dễ nói dễ nói." Mấy người cười cười, tùy ý nhìn Diệp Thần, cũng không có quá mức chú ý, thường xuyên sẽ có tướng quân vẫn lạc, cũng thường xuyên sẽ có tướng quân nhận chức, chuyện như vậy bọn hắn gặp nhiều lắm.

    Trên đường đi, không ít người nhìn thấy Tần Phong, đều cười chào hỏi, hiển nhiên nhân duyên Tần Phong rất tốt a.

    "Người trẻ tuổi mang mũ kia gọi là Càn Hạo, là thủ hạ của Hoa lão đại đến sớm hơn ngươi một chút." Tần Phong chỉ vào một người tre tuổi đang thảnh thơi nằm dưới đại thụ, cười nói.

    "Càn Hạo?" Diệp Thần khẽ giật mình, không khỏi nhìn người thanh niên kia vài lần, "Kiếp trước người mang danh hiệu Sát Thần Mũ Rơm tại căn cứ Hoa Hạ, chính là hắn?"

    "Người bên kia gọi là Thần Hạo, cũng là một nhân vật mới có thực lực rất mạnh." Tần Phong chỉ một người trẻ tuổi cách đó không xa đang hít đất, có chút ngưng trọng nói.

    Diệp Thần quay đầu nhìn lại, người thanh niên này có chút suất khí, một đầu tóc ngắn, đôi mắt lạnh lùng, cơ bắp cường tráng, đang hít đất, toàn thân mồ hôi nhỏ giọt.

    Không phải hai cánh tay, mà chỉ một ngón tay!

    Lực lượng toàn thân chỉ dựa vào một ngón tay để hít đất! Điều này đối với bất kỳ một tướng quân nào cũng không tính là khó khăn. Nhưng đối với người bình thường mà nói thì khó như lên trời.

    "Nguyên lai là hắn!" Diệp Thần đôi mắt ngưng tụ, danh tiếng người thanh niên này kiếp trước hắn thường xuyên nghe được, mặc dù không có nổi danh như Thập Đại Thánh Chiến Sĩ, thế nhưng là tại cảnh nội Trung Quốc thì là như sấm bên tai, là một người cực kỳ cường đại trong căn cứ Hoa Hạ, rất ít người dám trêu chọc,

    "Kiếp trước có rất nhiều người phong hoa tuyệt đại, là nhân vật phong vân thiên hạ, đều tụ tập tại nơi đây, nơi cất bước đã cao, thành tựu ngày sau càng thêm kinh người." Trong lòng Diệp Thần có một tia nóng bỏng, đợi một ngày nào đó chính mình sẽ thành lập một tòa căn cứ, đem những nhân vật phong vân này đều mời chào tới, xây dựng nên một cái căn cứ mạnh mẽ nhất địa cầu, chỉ sợ ngay cả Hắc Ám Chi Thành cũng không địch nổi a!

    "Đi thôi, chỗ ở của ngươi là ở nơi này." Tần Phong cười dẫn đầu đi đến, cũng không lâu lắm, liền đi tới một tòa kiến trúc mái vòm.

    Ngẩng đầu nhìn lại.

    Cao ngất, rộng thùng thình, hùng vĩ.

    Tần Phong móc ra chìa khóa, đem cửa gỗ mở ra, sau đó đem chìa khóa đưa cho Diệp Thần cười nói: "Về sau nơi này là chỗ ở của ngươi rồi."

    Diệp Thần tiếp nhận chìa khóa, một đoàn người đi vào

    Phía dưới lầu một là một đại sảnh, cực kỳ rộng rãi, có rất nhiều phòng, theo thứ từ là phòng ăn, phòng huấn luyện, và vài phòng ở, nơi này đều có người hầu trợ giúp, đầu bếp ở nhà ăn đều là các nhân vật đứng đầu thế giới.

    "Ta đi trước, có chuyện gì thì ngươi có thể đi về phía nam tới kiến trúc số 58 tìm ta, chuyện còn lại thì sẽ có người tới nói cho ngươi biết." Tần Phong có vài phần bất đắc dĩ nói: "Không có điện thoại thật bất tiện, bất quá qua không bao lâu thì căn cứ sẽ xây dựng lên, đến lúc đó thì như thế giới cũ thôi."

    Diệp Thần gật gật đầu, "Đi tốt."

    Tần Phong cười khổ nhìn hắn một cái, quay người đi ra.

    Sau khi hắn rời đi, Diệp Thần đối với mấy người nói: "Đợi chút nữa ta sẽ dẫn các ngươi đi gặp một tư lệnh cao cấp, đến lúc đó không nên bày ra lực lượng quá mạnh mẽ, chỉ cần đủ để đạt tới chức vị thiếu tướng là được."

    Bạch Long ngạc nhiên nói: "Vì sao?"

    "Tháng sau sẽ tiến vào một cái địa phương cực nguy hiểm, chức vị càng cao thì sẽ được phân công nhiệm vụ càng gian khổ, rất có thể vẫn lạc."

    Mấy người đều tỉnh ngộ.

    Sau đó không bao lâu...

    Một nam tử mặc quân phục đi tới, trong tay kẹp lấy một phần tài liệu văn bản, mỉm cười nói: "Diệp thiếu gia có ở đây không?"

    "Mời đến." Thanh âm Diệp Thần từ trong nhà truyền đến.

    Nam tử kia mỉm cười, đẩy cửa đi vào, nhìn thoáng qua đại sảnh xa hoa, sau đó ánh mắt liền rơi vào mấy người Diệp Thần đang ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách, hơi kinh ngạc liến nhìn mấy người Bạch Long, nhưng không có quá mức để ý, đi tới cười nói: "Ta là người bên bộ phận quân ủy phái tới đây, đây là nghị định bổ nhiệm của ngươi."

    Diệp Thần thuận tay tiếp nhận, nhìn kỹ lại.

    Phía trên ghi rất nhiều thứ, có một vài quy tắc cùng điều điện và quân lương mỗi tháng.

    Thiếu Tướng: Mỗi tháng được 10 bình dược tề cấp 10!

    Trung Tướng: Mỗi tháng được 10 bình dược tề cấp 15!

    Đại Tướng: Mỗi tháng được 10 bình dược tề cấp 20!

    Nói như vậy, muốn đạt tới Đại Tướng, tối thiểu cần thể chất 20 cấp!

    Mà Đại Tướng muốn trở thành Tư Lệnh, thì tri thức súng ốc, tri thức tác chiến, các loại phương diện chỉ huy thì phải đạt tới một tiêu chuẩn hợp cách, mới có thể tấn chức, cho dù ngươi đạt đến 30 cấp mà đối với các loại tri thức trên dốt đặc thì cũng chỉ có thể bổ nhiệm thành Đại Tướng, đừng mơ có chuyện làm Tư Lệnh.

    Ngoài ra từng Thiếu Tướng có thể quản lý hai quân doanh!

    Một Trung Tướng có thể quản lý hai Thiếu Tướng với tư cách trợ thủ!

    Một Đại Tướng có thể quản lý hai Trung Tướng!

    Quy tắc căn cứ đối với tướng quân thì hạn chế cực nhỏ, trên cơ bản là đừng làm sự tình tổn thất lớn cho căn cứ, còn lại thì túy ý ngươi, một điểm mấu chốt chính là không thể tự giết lẫn nhau, mà là quyết đấu!

    Muốn luận bàn, có thể đi quân đài!

    Nếu là phát hiện người đánh nhau sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng, nhẹ thì bị cách chức tạm thời, nặng thì khai trừ hoặc là ám sát!

    Diệp Thần nhận được hai cái quân doanh, theo thứ tự là: số 89 và 98.

    "Vốn là hai cái quân doanh này được một thiếu tướng tiếp quản, thế nhưng trong một lần chấp hành nhiệm vụ thì bất hạnh bỏ mình, vừa vặn quân doanh của hắn cho ngươi tiếp quản." Nam tử kia mỉm cười nói.

    Diệp Thần nhẹ gật đầu.

    Nhìn phía trên ghi rất nhiều điệu kiện ưu đãi, như là có thểm ưu đãi mua hàng giá 60% quân công tại khách sạn, cửa hàng, rồi các vũ khí quân dụng, như là một binh khí 10 vạn quân công thì thiếu tướng mua sắm chỉ cần 6 vạn quân công.

    Điều kiện tiên quyết: Không được chuyển nhượng!

    Chỉ có thể mua cho bản thân dùng, không được đưa cho người khác.

    "Xem xong rồi." Diệp Thần khép lại tài liệu, tiện tay bỏ trên bàn, nói: "Huân chương tướng quân đâu?"

    Nam tử cười cười, từ trong túi quần móc ra một cái huân chương màu đen, phía trên được khắc lên một chữ, giao cho Diệp Thần, mỉm cười nói: "Không có chuyện gì mà làm thì có thể đi về quân doanh, chỗ đó có phố buôn bán, các khách sạn xa hoa, cung cấp cho các tướng quân sử dụng, tiêu phí cực thấp."

    Diệp Thần nhẹ gật đầu.

    Các căn cứ thành phố bình thường đều xây dựng mấy nơi này, Trung Quốc có gần 14 ức người, do virus truyền nhiễm thì chỉ còn lại một phần ba, khoảng 400 triệu người, trong đó còn có rất nhiều người đều do quái vật giết chết, cho nên chỉ còn lại xấp xỉ 100 triệu người!

    Từ lúc căn cứ thành phố xây dựng xong, lúc quân đội bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, gặp được người thì cứu vớt, nếu là cứu thành công thì có thể đạt thêm quân công, những người được cứu giúp này sẽ dựa theo sở trường của mình, phân phối công tác bất đồng, dù là không có thì cũng có thể đi làm người hầu, phục vụ các quân nhân thường xuyên chiến đấu tại biên giới quên cả sống chết.

    Một lần chấp hành nhiệm vụ thì là đang chạm mặt cùng tử thần.

    Sau khi xong nhiệm vụ, rất nhiều người đều muốn tìm một chỗ để phát tiết, buông lỏng, làm cho nội tâm trống trải thoải mái, dù sao, đại đa số gia đình ở bên trong tận thế đều bị chia ly, không hoàn chỉnh.

    Đáng buồn nhất chính là ngay cả nữ nhân mình yêu mến cũng không cách nào bảo hộ được, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn các nàng biến thành Zombie, hoặc là bị Zombie ăn sống.

    Đã mất đi thân nhân, bằng hữu, người yêu, thì còn cái gì?

    Sau khi chiến đấu khẩn trương qua đi, liền chỉ còn lại hư không, lúc này sẽ cần tìm một cái địa phương phát tiền, bằng không thì thời gian dài sẽ trở thành người điên, gặp người liền chém, gặp người liền giết.

     
    Last edited by a moderator: 10/9/15
  2. Tử Nguyệt

    Tử Nguyệt Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    14/6/15
    Bài viết:
    151
    Được thích:
    3,978
    Hắc Ám Văn Minh - Mạt Thế Nguy Cơ
    Tác giả: Cổ Hi
    Nguồn : Banlong.us

    Dịch: cack4vn | Tử Nguyệt

    Quyển 5 : Văn Minh Atlantis
    Chương 2 : Nhiệm Vụ Săn Giết




    Trong quân doanh ngoại trừ phố buôn bán, còn có thành lập phân sảnh bộ tin tức, chỉ có nhân vật cấp tướng quân mới có quyền hạn sử dụng, có thể đi vào bên trong điều tra một vài điều gì đó.

    Nam tử kia nói xong mấy sự tình liền rời đi nơi ở Diệp Thần. Diệp Thần liếc nhìn mấy người mấy người Bạch Long nói: "Các ngươi có thể đi tới nơi ở Tần Phong số 58, để cho hắn mang bọn ngươi đi gặp Hoa Bất Lạc, tiến hành kiểm tra thì sẽ được phân phát chỗ ở riêng."

    "Đi!" Mấy người Bạch Long gật gật đầu, liền đứng dậy hướng nơi ở Tần Phong đi đến.

    Diệp Thần cầm lấy tài liệu, tiện tay xé sau đó ném vào thùng rác, rồi sau đó xoay người đi ra nơi ở, hướng quân doanh đi tới, liền trông thấy một con đường đi ở phía xa xa, hai bên đều là mấy tòa nhà cao cửa rộng, rất nhiều nữ nhân ăn mặc đẹp đẽ, đứng ở đầu đường kiếm khách, sau đó đem phí tổn giao cho lão bản, rồi mỗi tháng nhận lấy phần lương hoa hồng của mình.

    Bên trong mấy nữ nhân này, vốn có lương dân, giáo sư, và nhiều thành phần tri thức, thậm chí có rất nhiều thiên kim tiểu thư của đại phú ông, chẳng qua là hiện nay chỉ vì sinh hoạt, mà bán thân thể, nhưng ai cũng sẽ không trách cứ các nàng, bởi vì thân thể của các nàng là tiền vốn, giống như là nam nhân đi làm ô-sin, khí lực nam nhân là tiền vốn, mà tiền vốn nữ nhân là thân thể.

    Chỉ vì sống sót!

    Từ xưa đến nay, sinh tồn là một ý niệm là một nhiệm vụ đặt ở trên vai mỗi người, bất kể là đế vương, tướng quân hay là dân chúng bình dân, đại nhân vật gối say mỹ nhân, quyền khuynh thiên hạ, tiểu nhân vật thì chỉ cần có phòng ở có thịt ăn... Tất cả chỉ là vì sinh tồn.

    Diệp Thần đi trên đường phố, mấy thanh âm náo nhiệt, huyên náo vang lên xung quanh, kéo theo rất nhiều màu sắc rực rở, để cho người ta tưởng niệm thế giới phồn hoa khi xưa.

    Hắn lặng yên đi tới.

    Tiếng nói oanh yết bốn phía vang lên, như bị ngăn cách bởi một thế giới khác, Diệp Thần biết rõ chỉ cần mình tiện tay vứt một khối Cơ Hóa Nhục cao cấp, có thể trái ôm phải ấp, để cho bốn năm nữ nhân từng là người mẫu, thiên kim cùng ngủ một chỗ.

    Thế nhưng là hắn ngay cả nhìn cũng không có hứng thú.

    Cũng không phải hắn thanh cao gì.

    Kiếp trước, mỗi lần hắn từ dã ngoại giết chóc xong, cũng sẽ tiến vào một chỗ như vậy, thỏa thích phóng túng chính mình, cưỡi trên người mấy nữ nhân gầm nhẹ, sau đó khinh miệt mà vứt Cơ Hóa Nhục ra, quay người ly khai, một thân một mình trải qua một đêm cô độc, sáng sớm lần nữa cõng chiến đao trên lưng, đi về khu dã ngoại phía ngoài căn cứ, cùng quái vật chém giết...

    Thế nhưng là, có một lần, tại lúc đêm khuya vắng người, trong lúc vô tình hắn nhìn thấy một nữ nhân, kéo lê thân thể mỏi mệt từ một tòa nhà đi ra, trong tay cầm lấy một chút thịt nướng, đi vào một cái hẻm nhỏ âm u, đem thịt giao cho một thiếu niên gầy trơ xương, thì từ lúc đó hắn không còn tiến vào những nơi như vậy nữa...

    Có ít người, tiếp tục sống sót không phải là vì chính mình.

    Giống như là Diệp Thần bây giờ vậy, tâm linh của hắn ký thác vào muội muội Diệp Trúc, nếu như mất đi muội muội, có lẽ hắn một lần nữa sẽ trầm luân lại... Một người ngay cả lý do tiếp tục sống mà không có, là bi ai lớn nhất cuộc đời.

    "Soái ca, muốn vào chơi đùa một chút không?" Một nữ hài đi tới, đáy mắt có một chút bối rối, bất quá vẫn là khua lên dũng khí, làm cho mình rất tùy ý tự nhiên, mà không phải là chim non.

    Diệp Thần nhìn nàng một cái, khẽ nhíu mày, sau đó lắc đầu, đang muốn quay người rời đi, đúng lúc này một nam tử cơ bắp cường tráng, thân cao hai thước đi tới, nhìn cô bé này cười nói: "Cô nàng, muốn tìm nam nhân sao?"

    Nữ hài nhìn hắn một cái, trong mắt có một vẻ bối rối cùng e ngại, rụt rụt thân thể, nói: "Ta không có..."

    Nam tử cười lớn một tiếng, nói: "Đến để cho đại gia ta kiểm hàng, xem đầy đặn không nào." Nói xong, liền thò tay hướng bộ ngực nữ hài chộp tới, nữ hài muốn tránh né, nhưng là nhớ lại cảnh cáo nghiêm khắc của lão bản, kiên cường trong nội tâm thoáng cái đánh tan, buồn bã thở dài, không có tránh né, tùy ý để nam tử cao lớn giày xéo bộ ngực của nàng.

    Diệp Thần bình tĩnh nhìn nàng một cái, liền quay người rời đi, không có ý định xen vào việc của người khác, anh hùng cứu mỹ nhân, dù sao, đây là con đường nàng lựa chọn, cứu được một lần, thì cũng không cứu được mấy lần khác...
    Nhìn Diệp Thần không nói tiếng nào rời đi, nam tử cao lớn khinh thường hừ lạnh một tiếng, tại trước bộ ngực của hắn, có một cái huân chương cấp Trung Tướng, mà hắn cũng liếc thấy được đẳng cấp Diệp Thần, chỉ là một Thiếu Tướng, bởi vậy hắn mới dám kiêu ngạo trước mặt Diệp Thần, đùa giỡn cô bé này.

    "Đi thôi, tiểu muội muội, đại gia ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi." Nam tử cao lớn cười dâm nói.

    Nữ hài ủy khuất rơi ra một giọt nước mắt, nói: "Có thể hay không đừng dùng lực làm mạnh, đừng làm cho ta đau."

    Hai tay nam tử bóp nhẹ hai cái tại bộ ngực của nàng, cười to nói: "Tiểu muội muội, nàng là đi ra bán dâm đấy, chính là để làm cho người ta sung sướng a, lão tử ta giết heo hơn nửa đời người, khó có được địa vị như hôm nay, tiểu muội muội, trước kia ngươi là thiên kim tiểu thư a? Ha ha..."

    "Không nên..." Nữ hài hối hận rồi, trong lòng có chút bối rối, thể chất của người đã được lão bản bồi dưỡng, đạt đến 10 người chi lực, vốn chỉ cần đối phương thương tiếc một chút, thì là sẽ không có vấn đề gì, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng cao lớn của nam tử này, rõ ràng là cái loại sẽ không thương tiếc nữ nhân gì, vạn nhất thân thể không chịu được, thì góp cái mạng nhỏ bỏ vào rồi...

    "Như thế nào? Đổi ý rồi hả?" Nam tử cao lớn đắc ý cười nói: "Nhìn xem đẳng cấp lão tử, so với mặt trắng nhỏ kia mạnh hơn nhiều, hầu hạ tốt cho ta, thì ta sẽ thưởng cho ngươi a."

    "Không nên, ta không nên..." Nữ hài dốc sức liều mạng giãy dụa, nước mắt chảy xuống.

    "Không biết xấu hổ!" Sắc mặt nam tử trầm xuống, vung một cái tát tới, đúng lúc này, một bàn tay thon dài, trắng nõn từ bên cạnh duỗi tới, đem cánh tay nam tử cao lớn bắt lấy, thanh âm lạnh lùng vang lên: "Nếu như ngươi không ngừng tay, thì liền phế đi tay của ngươi!"

    Thanh âm lạnh lẽo như hàn băng vạn vạn năm này làm thân thể nam tử cao lớn run lên, vô ý thức quay đầu nhìn lại, lập tức liền trông thấy nam tử tóc đen lạnh lùng vốn là rời đi xa xa, chẳng biết quay về lúc nào, hắn trở bàn tay một phát lại phát hiện bàn tay Diệp Thần như sắt thép kìm lại, bóp cánh tay hắn đau nhức, vẻ khiếp sợ trong mắt nổi lên, không nghĩ tới đối phương chỉ là một thiếu tướng mà có lực lượng cường đại như vậy!

    "Ngươi là ai?" Thanh âm nam tử cao lớn có chút khàn khàn.

    "Ngươi không cần biết rõ." Diệp Thần lạnh lùng nhìn hắn, liền buông lỏng tay, liếc qua cô bé kia, sau đó xoay người rời khỏi, tại dưới ánh nhìn kinh ngạc bốn phía, hướng phân sảnh bộ tin tức đi đến.

    Nữ hài nhìn bóng lưng Diệp Thần rời đi, ngơ ngác một chút, không nghĩ đến nam tử vẻ ngoài lạnh lùng, lúc rời đi bị coi thường này, vậy mà đột nhiên quay trở về, mắt thấy bóng lưng của hắn rời xa tầm mắt mới thanh tỉnh lại, rồi trước mặt nam tử cao lớn này vội vàng xin lỗi, sợ hắn tức giận mà hành hạ trên người mình.

    Nam tử cao lớn liếc nhìn nàng, trong nội tâm cũng không còn tâm tình chơi đùa, phất phất tay, quay đầu nhìn bóng lưng Diệp Thần, ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.

    ...

    Diệp Thần đi vào cửa, chỉ thấy bên trong cực kỳ rộng rãi, nhân số lại thưa thớt, chỉ có vài người rải rác, đại đa số tướng quân ở nơi của mình, hoặc là ra ngoài săn giết quái vật, rất ít khi ở lại căn cứ nơi đây.

    Dù sao thì phải không ngừng cố gắng mới không bị đào thải khỏi thời đại này.

    Diệp Thần đi đến bên cạnh một cái cửa sổ, hỏi: "Có nhiệm vụ cấp thiếu tướng nào không, ít tốn thời gian ấy."

    Nữ hài sau cửa gương mỉm cười, đôi mắt như nguyệt, cực kỳ xinh đẹp, làn da trắng nõn, ngón tay thon dài, Diệp Thần đột nhiễn nhớ tới, nàng tựa hồ trước đó là một nữ minh tinh cực hot, không nghĩ tới sau tận thế lưu lạc thành một nhân viên tiếp tân, chắc là vận khí khá tốt, được bao dưỡng trong thời gian qua.

    "Nhiệm vụ mới thì có mấy cái đều rất tốt, tại Hồ Gia, ở dưới mặt đất có một cửa động có quái vật vọt ra, số lượng rất nhiều, rất cần tướng quân đi trấn áp, săn giết quái vật không được quân công, phải đem quái vật giết sạch hoặc là nhốt lại dưới mặt đất, liền tính toàn nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng 8000 quân công."

    "Còn có một nhiệm vụ, tại cửa thành phía nam, xuất hiện kiến triều loại nhỏ, theo trinh sát bên bộ tin tức, ước chừng tầm 10 vạn con, rất nhiều binh sĩ đang chạy tới hiệp trợ, nếu tướng quân thành công tiêu diệt kiến triều, ban thưởng 20000 quân công!"

    "Còn có một cái là, tại phía đông căn cứ 30 dặm, phát hiện hơn 10 đầu Huyết Phong Khuyển, trinh sát thu thập được một chút lông, bên bộ khoa học nghiên cứu thì quái vật này có thể chất ước chừng 20 cấp, nếu như không nhanh chóng tiêu diệt, để nó tới gần căn cứ, sẽ làm nhân viên thương vong rất lớn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng 15000 quân công."

    "Còn có một cái..."

    Nữ hài liên tiếp nói bốn năm cái, cuối cùng mệt mỏi ngẩng đầu nhìn Diệp Thần, nói: "Những cái này có thể chứ?"

    Diệp Thần nhẹ gật đầu, nói: "Giúp ta tiếp nhận hết!"

    Nữ hài ngơ ngác một chút, "Toàn bộ?"

    "Ừ!" Diệp Thần gật đầu.

    Nữ hài quái dị nhìn hắn một cái, cuối cùng vẫn không có nhiều lời, giúp hắn ghi xuống.

    Diệp Thần quay người đi ra căn cứ, cầm lấy văn bản nhiệm vụ ghi địa điểm cùng mục tiêu đi tới.

    ...

    Vài ngày kế tiếp, Diệp Thần vẫn luôn tại trong quân đội nhận nhiệm vụ, qua một tuần quân công liền đạt đến hai mươi mấy vạn, khoản quân công này đối với trung tướng mà nói, là một số lượng cực kỳ khổng lồ.

    Ngày hôm nay, Diệp Thần không tiếp tục đi nhận nhiệm vụ, bởi vì thời điểm sáng sớm, hắn liền nhận được nhiệm vụ phía trên ban xuống, quân công thưởng cao đến 10 vạn điểm!

     
    Last edited by a moderator: 10/9/15

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)