FULL  Võng Du  Đồng Nhân Đường Tăng Xông Tây Du - Thái Sầu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 811: Phòng trọng lực

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    "Thử tốc độ một chút xem thế nào!"

    Khương Thành mở đồng hồ bấm giây, sau đó mạnh mẽ chạy tới một hướng, khi hắn chạy liền cảm thấy cảnh vật hai bên thụt lùi rất nhanh, gió thoảng bên tai vang lên những tiếng o o.

    Nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ ràng bộ dạng từng người và cảnh vật, không vì tốc độ quá nhanh mà tầm mắt mơ hồ.

    Một hơi chạy ra ba, bốn trăm mét, Khương Thành dừng lại, một lần nữa nhìn đồng hồ bấm giây, phát hiện mới qua có năm giây.

    "Làm sao có thể?! Do tốc độ của mình thật sự nhanh, hay do đồng hồ bấm giây hỏng rồi?"

    Khương Thành bàng hoàng, nếu đồng hồ bấm giây không hỏng, tốc độ trước kia của hắn chỉ đạt tối thiểu mỗi giây là bảy, tám mươi mét, nhưng giờ còn chưa phải tốc độ cực hạn của hắn, trước hắn cũng không bộc phát tốc độ đến được trăm mét đâu.

    Phải biết rằng lúc này thân thể của hắn mới chỉ đạt năng lượng một sao mà thôi, đẳng cấp tiến hóa cũng không tăng lên.

    "Sức mạnh cũng không tăng lên, nhưng tốc độ tăng lên rất nhiều."

    "Toàn thân vô cùng thoải mái, tốc độ tư duy và phản ứng quá nhanh, luôn cảm thấy thế giới chậm hơn một nhịp."

    Khương Thành cảm thấy rất kì quái: "Mặc dù cảm giác rất tốt, nhưng nếu quá đặc biệt có thể sẽ bị coi thành quái vật, trước tiên nên thích ứng mức độ nhanh nhẹn tăng vọt này đã, tốt nhất phải đạt tới trình độ tự nhiên nhất mới được!"

    Nghĩ tới đây, Khương Thành lúc này cất bước trên sa mạc rộng lớn, chạy một lát rồi lại thong thả một chút.

    Cứ như vậy, sau hơn nửa tiếng sau, Khương Thành rốt cục mới dần dần khống chế được tốc độ của mình, đi thong thả gần như trước kia, nhìn cảnh vật xung quanh cũng không xuất hiện cảm giác chậm một nhịp nữa.

    Nhưng chỉ cần ý niệm trong đầu vừa động là hắn có thể khống chế tốc độ của mình, hai mắt có thể nhìn thấy được những vật thể với tốc độ cực nhanh.

    Lúc này Khương Thành đang đứng cách thành căn cứ bảy, tám dặm, nơi này đã thuộc về khu vực nguy hiểm rồi.

    Vừa đến nơi đây, Khương Thành liền gặp được một con rắn hư hư thực thực gì đó, nhưng phần đầu lại không phải đầu rắn, mà là một cái miệng hình tròn, bên trong có rất nhiều răng nanh, tốc độ bò trên mặt đất rất nhanh, một giây tối thiểu đi được hơn hai mươi mét.

    Nhưng khi Khương Thành biến đổi thị lực thì tốc độ con rắn này quả thật đã chậm như sên.

    Bùm!

    Không nói không rằng, Khương Thành nhìn như thong thả, nhưng động tác lại sinh ra tàn ảnh, sau khi biến đổi thị lực liền dễ dàng nhắm Khinh Thư vào con rắn này, một phát súng đánh bại đầu rắn.

    Con rắn kì lạ mất đầu cuộn thân hình lại giãy dụa, một hồi lâu mới dừng.

    Khương Thành cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, xác nhận không có nguy hiểm liền đi tới đá thi thể của con rắn kì lạ, nhưng lại không thấy máu, chỉ có huyết thanh màu xám mà thôi.

    Khương Thành bĩu môi, buông tha cho quyết định uống máu của mình, tiếp tục đi về phía trước.

    Đột nhiên, Khương Thành phát hiện bùn cát phía xa xuất hiện rung động với biên động rất nhỏ, nhưng dưới đôi mắt biến dị của Khương Thành thì lại rất rõ ràng không sót một giây nào, không cách nào thoát khỏi thị lực của hắn.

    Khương Thành cảnh giác dừng bước lại, nhắm Khinh Thư vào nơi đó.

    Không bao lâu sau, một cái xúc tua như rễ cây chậm rãi vươn ra, quơ quơ trong không khí, chậm rãi vươn dài về hướng Khương Thành.

    Khương Thành nheo mắt lại, cảm thấy khó hiểu không biết là động vật hay thực vật, nhưng điều này cũng chẳng liên quan.

    Bùm!

    Khương Thành không nói không rằng bắn một súng, trực tiếp đánh bại xúc tu, đoạn xúc tu kia lập tức rơi xuống mặt đất giãy dụa như một con rắn bình thường, còn một đoạn thì nhanh chóng lùi về lòng đất.

    Nhìn đoạn xúc tu kia không ngừng giãy dụa, Khương Thành do dự, rồi vẫn quyết định không đi tới xem nó có máu hay không.

    Vì thứ trong lòng đất kia không biết lúc nào sẽ đột ngột xuất hiện kéo hắn vào trong.

    Mặc dù có tốc độ siêu việt vượt xa con người, nhưng Khương Thành cũng không dám chủ quan khi đối mặt với quái vật của tinh cầu này, chỉ hơi không chú ý một chút thôi thì rất có thể sẽ chết.

    Khương Thành không dám đi tới, luôn ở trong phạm vi hoạt động cách thành căn cứ bảy, tám dặm.

    Tuy bên ngoài kia có không ít quái vật, nhưng đôi khi cố ý đi tìm để rồi lại không tìm được, cũng khiến những con quái vật ở dưới động đất kia khó tìm được con mồi.

    Đến mười hai giờ trưa, Khương Thành mới đói mà quay về.

    Sau khi trở lại thành căn cứ, Khương Thành để vũ khí ở lại ký túc xá, tới căng tin ăn cơm trước, sau đó đi theo địa đồ hướng tới khu huấn luyện của thành căn cứ.

    Khu huấn luyện của thành căn cứ phân chia thành khu của quân đội và khu của Tiến Hóa Giả.

    Khu huấn luyện quân đội chủ yếu là thao trường vô cùng rộng rãi, khu huấn luyện của Tiến Hóa Giả chủ yếu ở trong nhà, có rất nhiều dụng cụ huấn luyện chuyên nghiệp.

    Khương Thành dùng máy truyền tin kiểm tra một chút, kinh ngạc phát hiện vẫn còn có phòng trọng lực, tuy phòng trọng lực này cao nhất chỉ có trọng lực gấp mười lần, nhưng như vậy cũng đã tốt lắm rồi.

    Bởi vì người thường gặp gấp ba trọng lực ở Trái Đất đều có thể chết, dưới tình huống như vậy không chỉ có xương cốt cơ thể phải chịu lực, mà đến cả lục phủ ngũ tạng cũng phải chịu theo.

    Trọng lực càng mạnh thì rất có thể sẽ đập vụn nội tạng người khác ra.

    ...

    Đi theo địa đồ, Khương Thành tìm nửa tiếng mới thấy được khu huấn luyện của Tiến Hóa Giả, hắn bay thẳng đến phòng trọng lực.

    Cũng vì phòng trọng lực chủ yếu là để rèn luyện cực hạn của thân thể, có thể nhanh chóng tăng năng lượng thân thể, trong nghịch cảnh có thể khiến tế bào tiến hóa nhanh hơn.

    Khương Thành vốn quyết định học cách đánh nhau cơ bản của quân đội trước, nhưng hôm nay đã có được tốc độ cực hạn, hắn cảm thấy với tốc độ phản ứng thần kinh của mình không cần phải đặc biệt học những thứ đó nữa.

    Chỉ cần nhanh chóng nâng cao sức mạnh lên, sức mạnh có thể tăng lớn trên phạm vi nhất định.

    Đi đến khu vực phòng trọng lực, Khương Thành phát hiện phòng trọng lực nơi đây có không ít, được chia ra rất nhiều giống như phòng ký túc xá vậy, những phòng trọng lực sáng đèn kia cho thấy có người đang sử dụng, tắt đèn là những phòng trống.

    Khương Thành chọn một phòng trọng lực không người, đẩy cửa bước vào.

    Căn phòng vốn đen kịt, khi Khương Thành tiến vào trong nháy mắt đèn sáng lên.

    Lúc này Khương Thành mới nhìn rõ được đây là một không gian hoàn toàn bị đóng kín rộng dài mười mét, ngoại trừ ống thông gió ra thì đến cả cửa sổ cũng không có.

    Bên cạnh cửa vào còn có mấy cái nút, tất cả đều là điều tiết trọng lực.

    Khương Thành nghiên cứu một chút mới biết được phương pháp sử dụng phòng trọng lực này.

    Khi không có điều chỉnh, phòng trọng lực không khác gì trọng lực bên ngoài, đều là trọng lực gấp đôi, có nút tăng và giảm trọng lực.

    Khương Thành đóng cửa lại, trực tiếp điều chỉnh trọng lực gấp hai.

    Chỉ trong chốc lát, hắn đã cảm giác được thân thể trầm xuống, trọng lực có mặt khắp nơi tác dụng lên người hắn.

    Loại trọng lực này giống như lực vạn vật hấp dẫn, trực tiếp tác dụng lên từng tế bào, mạch máu, lục phủ ngũ tạng trên cơ thể đều phải chịu lực.

    Khương Thành cảm giác hô hấp có chút khó khăn, tim đập rộn lên, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới cực hạn của hắn.

    "Lại tăng thêm một bậc!"

    Khương Thành nhấn nút một lần nữa, điều chỉnh trọng lực đến gấp ba.

    Ngay lập tức có vô số năng lượng nặng trĩu tác dụng lên người hắn, dường như khiến Khương Thành phải gục xuống.

    Lần này hắn thật sự cảm thấy khó thở, trái tim khó chịu, tốc độ máu lưu thông nhanh hơn, xương cốt trên người như muốn nứt gãy.

    "Nặng!"

    Khương Thành hít một hơi lạnh, cảm giác sắp đến cực hạn có thể chịu đựng của thân thể.

    Trọng lực gấp ba là khái niệm gì? Điều này tương đương với lưng hắn phải cõng một người nặng ngang mình, hơn nữa sức nặng phải chịu không chỉ ở vai và khung xương, mà cả nội tạng cũng phải chia sẻ sức nặng này.

    Trái tim vốn chỉ nặng ước chừng hơn một cân, nhưng hiện giờ đột nhiên biến thành sức nặng ba bốn cân, mạch máu phải nhận áp lực thế nào cũng có thể suy ra được.

    Mặc dù Khương Thành đã là Tiến Hóa Giả, nhưng cũng chỉ mới trở thành, cường độ thân thể không mạnh hơn bao nhiêu so với người thường.

    Những Khương Thành cũng không tắt trọng lực đi, mà là lựa chọn chịu đựng.

    Thậm chí hắn còn từ từ bước đi, bước từng bước một bên trong phòng trọng lực, gắng hết khả năng thích ứng trọng lực nặng cỡ này.

    Khương Thành cảm giác như đang di chuyển trong vũng bùn, mỗi một tấc tế bào đều nhận trọng lực gấp ba, cơ thể chống đỡ.

    Một giọt mồ hôi bắt đầu chảy ra từ trên người hắn, dần thấm đẫm ướt áo.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 812: Tiến bộ cực lớn

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    "Đây là phòng trọng lực? Thật kỳ lạ!"

    Khương Thành nghĩ thầm, cố gắng chịu loại trọng lực này.

    Trong hoàn cảnh như thế này, hắn mơ hồ có thể cảm nhận được từng tế bào như đang điều chỉnh để thích ứng được với nghịch cảnh.

    Mười phút sau, Khương Thành dần cảm giác dễ dàng hơn một chút.

    Nửa tiếng sau, hắn mới dần thích ứng được với lực nặng như vậy, tế bào cả cơ thể cực kỳ tha thiết được thích ứng, vừa chống đỡ trọng lực vừa tự thay đổi chính mình.

    Khương Thành mơ hồ cảm nhận thấy sự kỳ quái, đồ mà bản thân đã ăn dường như cảm giác như bị tiêu hóa bằng một tốc độ cực nhanh, hóa thành năng lượng được thân thể hấp thu.

    Cuối cùng liên tục ở trong phòng trọng lực ba tiếng đồng hồ, Khương Thành đã có thể hành động tự nhiên, thậm chí còn có thể chạy nhảy.

    Nhưng thời gian chịu trọng lực càng dài, năng lượng tiêu hao trong cơ thể cũng càng lớn, hắn lại nhanh thấy đói.

    Vì vậy Khương Thành rời khỏi phòng trọng lực, đi tới căng tin ăn một bữa, tối nay phải ăn ít nhất gấp ba lần lượng cơm ăn bình thường.

    Sau đó hắn một lần nữa trở lại phòng trọng lực, điều chỉnh trọng lực gấp bốn lần.

    Hắn vốn đang hành động tự nhiên thì một lần nữa cảm nhận được trọng lực kinh người tác dụng lên cơ thể, tác dụng lên mỗi tế bào, lục phủ ngũ tạng.

    "Con đường tiến hóa thật gian nan!" Khương Thành thầm cảm thán.

    Nếu người khác biết được đây là lần huấn luyện đầu tiên của Khương Thành mà đã có thể hoàn toàn thích ứng với trọng lực gấp ba lần, thậm chí có thể không bị thương dưới trọng lực gấp bốn thì chắc chắn sẽ kinh hãi đến mức rớt cằm.

    Phải biết rằng, một người bình thường nếu gặp hoàn cảnh gấp ba lần trọng lực thì đến đi cũng khó khăn. Môi trường trọng lực chính là tác dụng của lực hấp dẫn, loại lực lượng này phân bố trên mọi mặt cơ thể, như vậy không chỉ có vai mà đến cả tim cũng phải chịu loại lực này tác động.

    Mà một người vừa trở thành Tiến Hóa Giả, tố chất thân thể thật ra cũng không kém người thường là bao lại có thể thích ứng trọng lực gấp ba chỉ trong khoảng thời gian ngắn là rất quý hiếm.

    ...

    Khương Thành dần thích ứng trọng lực gấp bốn, lại một lần nữa bước từng bước đi, mỗi một bước đều rất gian nan, giống như trên lưng phải gánh tới bốn lần thể trọng của bản thân vậy.

    Hiện giờ thể trọng của Khương Thành ít nhất cũng phải một trăm ba mươi cân, gấp bốn lần hắn chính là hơn năm trăm cân.

    Phải di chuyển mà đeo trên lưng gấp năm là cảm giác gì chỉ cần nghĩ cũng có thể biết được.

    Nhưng Khương Thành vẫn thích ứng cực kỳ nhanh như cũ, sau một tiếng đồng hồ là đã có thể bước đi thong thả.

    Một tiếng sau đó hắn chậm rãi đi lại.

    Ba giờ sau, Khương Thành đã có thể đi lại nhanh hơn.

    Năm giờ sau đó, Khương Thành đã có thể miễn cưỡng chạy nước rút dưới trọng lực gấp bốn lần, mặc dù tốc độ chạy nước rút cũng chỉ bảy, tám thước mỗi giây.

    Nhưng Khương Thành có thể cảm giác được sự tiến bộ của bản thân, cảm giác bản thân đã có một chút tiến bộ, trở nên mạnh mẽ hơn.

    Lúc này đã hơn chín giờ tối.

    Cảm giác đói cực độ truyền tới, Khương Thành mới phát hiện bản thân đã ngây người trong phòng trọng lực hơn năm tiếng đồng hồ.

    "Tiến bộ như vậy hẳn không tồi, ngày mai lại đến, phòng trọng lực này quả thật là đồ tốt!"

    Khương Thành mừng thầm, đang sắp sửa rời khỏi phòng trọng lực thì chợt thấy trong vách tường góc phòng dường như có dụng cụ gì đó.

    Hắn đi tới xem xét, phát hiện hóa ra là máy quét, kiểm tra năng lượng thân thể.

    Trong lòng Khương Thành vừa quyết định liền đi tới ấn nút quét thân thể của mình, chẳng qua hắn cũng không ôm hi vọng, cũng không biết chỉ mới qua một thời gian ngắn ngủi, bản thân có thể tiến bộ được bao nhiêu.

    Tích!

    Máy quét vang lên âm thanh nhắc nhở, Khương Thành tùy ý liếc nhìn, đột nhiên toàn thân chấn động, số liệu biểu thị năng lượng thân thể của hắn đã hai điểm hai sao rồi.

    "Ôi trời, thật hay giả vậy?"

    Khương Thành không tin quét lại lần nữa, phát hiện số liệu vẫn như thế.

    "Không phải nghe nói tốc độ tiến hóa rất chậm sao? Những Tiến Hóa Giả cấp 3, cấp 4 kia phải mất mấy thập niên mới Tiến Hóa được cơ mà."

    Trong lòng Khương Thành hoài nghi, không bình tĩnh rời khỏi phòng trọng lực, chuẩn bị tới căng tin ăn cơm.

    Lần này vừa rời khỏi một môi trường cực đoan như phòng trọng lực, Khương Thành đột nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, cảm giác cả người bay bổng, tựa như chỉ cần nhẹ nhàng nhảy lên một cái là có thể bay được vậy.

    Thuận theo loại cảm giác này, hắn đột nhiên gia tốc.

    Hô...

    Tiếng gió gào thét bên tai, một giây sau Khương Thành đã ở bên ngoài cách một trăm mét.

    - Điều này...

    Ngăn chặn nỗi khiếp sợ trong lòng, thần kinh cực mạnh cùng tốc độ phản ứng cực nhanh của hắn điều chỉnh phương hướng tiếp tục gia tốc.

    O o...

    Cả người hắn nhanh như ảo ảnh, chạy qua chạy lại trong khu vực huấn luyện, chỉ mất khoảng thời gian ba, bốn giây quanh co khúc khuỷu đã xuyên qua ít nhất con đường bảy, tám trăm mét.

    Cuối cùng khi nhìn thấy từ xa có người tới, Khương Thành mới dừng lại.

    Sau một khắc chạy tới như một cơn lốc, điên cuồng nhấc máy tập thể hình lên khiến không gian xung quanh như xuất hiện bảy tám cơn gió lốc.

    - Đã xảy ra chuyện gì...

    Người phía trước bị dọa cho hết hồn.

    Khương Thành không để ý đến người kia, gương mặt không cảm xúc nhanh chóng rời đi, đi về hướng căng tin, nhưng trong lòng hắn đã vui sướng đến mức muốn nhảy dựng lên cười to ba tiếng.

    Bởi vì hắn phát hiện tốc độ của hắn ít nhất đã đạt đến chừng một trăm năm mươi thước một giây, thậm chí còn có thể nhanh hơn.

    Có lẽ vì hắn trước đây đã có được cơ duyên, khiến tốc độ của hắn có thể tự điều chỉnh cho tốc độ của cả cơ thể nên mới thích ứng nhanh được.

    Cho nên khi hắn ở trong phòng trọng lực cảm thấy sức mạnh của bản thân tăng lên cũng không tính là lớn, ngược lại tốc độ lại tăng lên rất rõ ràng.

    "Mình cảm giác được sức mạnh cũng tăng lên nhiều, hiện giờ ít nhất mình đã có thể nâng được vật năm trăm cân rồi."

    "Nhưng sức mạnh cơ thể thì chỉ mới hai điểm hai sao thôi..."

    Khương Thành sờ cái bụng đói dẹp lép, mơ hồ đoán được nhu cầu cơ thể.

    Vì vậy sau khi đi tới căng tin lần nữa, hắn lại ăn thả phanh.

    Đồ ăn vào bụng, hắn có thể cảm nhận được đồ ăn nhanh chóng bị tiêu hóa, hóa thành năng lượng tiêu tán tứ chi bách hải, tế bào khắp thân thể đói đến mức tham lam hấp thu.

    Đám đầu bếp ở căng tin trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú, Khương Thành lần lượt thêm món ăn thêm cơm, một hơi ăn lượng cơm của tám người mới cảm thấy no bụng.

    Cảm giác ăn no thật thoải mái, lúc này Khương Thành thậm chí thấy hạnh phúc, thật sự trước đó để để đói quá ác rồi.

    Có lẽ do tế bào cơ thể tiến hóa khiến hắn vô cùng khát vọng hấp thu năng lượng, đồ ăn vào đều hóa thành năng lượng bị tế bào hấp thu.

    Tế bào tiến hóa cần năng lượng, không thể vô cớ trở nên mạnh mẽ, vậy cũng coi là tuân thủ định luật hấp thu năng lượng chăng.

    Rời khỏi căng tin, sau khi hơi tiêu hóa đồ ăn, Khương Thành lại một lần nữa đi kiểm tra năng lượng sinh mệnh của bản thân.

    Quả nhiên lần này năng lượng sinh mệnh của hắn trực tiếp đạt tới ba điểm một sao, đồ ăn khi nãy đều đã bị hấp thụ hết rồi, dường như cũng không lãng phí.

    Hơn nữa hôm nay cũng uống không ít nước, nhưng hắn lại không hề có cảm giác muốn đi nhà xí.

    Khương Thành hoài nghi, với mức độ này, từ nay về sau việc ăn uống gì đó sẽ hoàn toàn bị tiêu hóa, sợ rằng sẽ không cần bài tiết nữa.

    Thân thể của con người là một kho tàng lớn, chỉ cần khai phá là có thể khai quật ra sức mạnh kinh người.

    Khương Thành không biết tốc độ người khác tiến hóa thế nào, nhưng hắn cảm thấy tốc độ của bản thân không tính là chậm.

    Lúc này đã sắp mười giờ, mặc dù Tiến Hóa Giả không cần cưỡng chế ngủ, nhưng trước khi có nơi ở riêng thì tốt nhất là trở về ký túc xá trước mười giờ.

    Khi trở về ký túc xá, Khương Thành ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chiếc đèn pha khổng lồ chiếu lên không trung thành căn cứ, ngăn không cho quái vật phá thành trong đêm tối.

    Khương Thành có thể nhìn thấy bên ngoài không trung cách thành bảy, tám trăm mét có rất nhiều quái vật hình thù kì quái đang xoay quanh.

    Hắn phát hiện thị lực của bản thân cũng tăng lên rất nhiều, loài chim đang bay mỏ lớn gì đó đều có thể nhìn thấy rất rõ.

    Thậm chí những con quái điểu nhiều răng nanh sắc nhọn cũng có thể thấy rõ được.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 813: Tìm thấy hai nàng, thức tỉnh (Đại kết cục)

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Khi hắn thay đổi thị giác, tần suất vẫy cánh của những quái điểu kia hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng đến từng cử động của chiếc cánh.

    Chỉ cần hắn tập trung tinh thần, dường như cả thế giới này đều chậm một nhịp, năng lực của thị giác biến dị thật thần kỳ.

    ...

    Ngày hôm sau, Khương Thành tiếp tục đi tới phòng trọng lực rèn luyện.

    Một ngày qua đi, sau khi điên cuồng ăn uống bổ sung năng lượng thân thể xong, năng lượng sinh mệnh của hắn đã tăng lên ba sao.

    Tốc độ như vậy nếu để người khác biết được chắc chắn sẽ bị coi là quái vật.

    Khương Thành không biết người khác có tiến bộ nhanh như vậy hay không, nhưng theo như hắn suy đoán thì mấy chục năm qua cường giả mạnh nhất cũng mới là Tiến Hóa Giả cấp 4, chắc hẳn cho dù có nhanh đi nữa thì cũng sẽ không nhanh như vậy.

    Cho nên Khương Thành cảm thấy tốc độ tiến bộ của bản thân tốt nhất vẫn nên là bí mật, không cần thiết phải rò rỉ ra ngoài.

    Ngoài ra, chuyện hắn có thể hấp thu gien của quái vật Nha Tinh, nhận được năng lực đặc biệt cũng phải giữ bí mật, có thể không bại lộ thì gắng hết sức để không bại lộ.

    Ngày thứ ba, tốc độ tiến hóa của Khương Thành rốt cục chậm lại, nhưng đã tăng năng lượng sinh mệnh thêm hai sao rồi, đạt đến tám sao, chỉ thiếu hai sao nữa là trở thành Tiến Hóa Giả cấp 2.

    Tốc độ tiến hóa như vậy nếu để người khác biết được, không chừng sẽ bị dọa chết.

    Ngày thứ tư khi trời vừa sáng, Khương Thành nhận được điện thoại Thường Niên bảo Khương Thành tụ họp ở cửa trụ sở.

    Khương Thành ăn no nê chút gì đó, sau đó lập tức vác súng ngắn và súng ngắm nhanh chóng đi tới cửa trụ sở.

    - Khương Thành, bên này...

    Từ xa Khương Thành đã thấy Thường Niên ngoắc tay với hắn.

    Khương Thành nghe vậy đang muốn lại gần, chợt thấy hai cô gái đang đi tới.

    Hai cô gái này từ cách ăn mặc đến khí chất dường như không hợp với không khí xung quanh, một làn áo lụa xanh mỏng phiêu dật, một làn áo đỏ thắm, tựa như hai Tiên Tử giáng trần.

    Nhưng ngạc nhiên là người xung quanh dường như không trông thấy hai cô gái này.

    Càng khiến Khương Thành ngạc nhiên chính là hắn cảm giác hai người này nhìn hơi quen mắt, nhưng cũng không nhớ ra được đã gặp hai cô gái có khí chất xuất chúng này ở đâu.

    Hai cô gái này đi ngang qua Khương Thành liếc nhìn hắn đều hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng chỉ thế thôi, sau đó liền trực tiếp đi lướt qua.

    - Thanh Dật, cô có cảm thấy người kia có chút quen thuộc hay không?

    Khương Thành nghe cô gái áo đỏ nói.

    - Cô cũng cảm thấy như vậy sao? Gặp hắn ở đây, cô cảm thấy có thể sao?

    - Ai biết. Nhưng theo như tin tức mà chúng ta nhận được, tên kia quả thật ở vũ trụ này.

    Hai cô gái mỗi lúc một đi xa, đến khi Khương Thành định thần lại thì hai cô đã biến mất khỏi tầm mắt.

    - Thanh Dật?

    Khương Thành nhíu mày, cảm thấy đã nghe qua cái tên này, đang suy nghĩ thì đột nhiên như người mất trí khôi phục lại trí nhớ, một tin tức cuốn tới như gió chậm rãi dũng mãnh tiến từ nơi sâu trong não ra, một vài kí ức dần tích tụ lại xuất hiện.

    Toàn thân Khương Thành chấn động:

    - Ngũ Quan Trang... Nhân Sinh Quả... Thanh Dật...

    Rắc rắc...

    Khương Thành đột nhiên cảm giác trong đầu như có gông xiềng được phá bỏ, càng có nhiều trí nhớ đột ngột xuất hiện từ sâu bên trong đáy lòng.

    - Ý chí phân thân... tìm kiếm... Vũ Trụ Hải... chuyển sang kiếp khác...

    Dòng chảy trí nhớ cuồn cuộn lắp đầy trong não Khương Thành, đồng thời Khương Thành cảm thấy sâu trong gen có một cỗ năng lượng đang dần sống lại.

    Cỗ lực lượng kia dường như có thể khuấy đảo tinh thần vạn vật, khuấy đảo tinh hà vô tận.

    - Khương Thành, còn ngẩn người làm gì, còn không mau tới đây? - Thường Niên đứng ở xa bất mãn nói, người mới này sao không hiểu chuyện như vậy, chẳng lẽ không biết xuất phát càng muộn thì càng nguy hiểm sao?

    Đi trễ buổi tối sẽ rất khó tìm được nơi an toàn để dừng chân, mà ban đêm ở bên ngoài quả thực là hành vi muốn chết.

    Nhưng Khương Thành dường như không nghe thấy tiếng la của Thường Niên, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng tinh không, ánh mắt của hắn trong nháy mắt thông quan tinh hà vô tận thấy được Trái Đất.

    Trong tầm mắt hắn, một cái thẻ lẳng lặng nằm dưới một thân cây, dường như hắn theo bản năng khẽ vươn tay ra, trực tiếp xỏ xuyên qua tinh hà, cầm tám thẻ kia.

    Trên thẻ là khí tức và ý chí quen thuộc, trong nháy mắt khiến Khương Thành hiểu rõ, Khương Thành lập tức dao động toàn thân, trong nháy mắt toàn bộ trí nhớ đã trở về.

    "Ta là Đường Tăng, khi tiến vào Thượng Thương đã tạo ra vô số phân thân vào Vũ Trụ Hải, đa số phân thân của ta truy tìm tung tích những khí tức chuyển kiếp của những người mất tích trong vũ trụ Nguyên Thủy, khi gặp được những người kia phân thân sẽ thức tỉnh trí nhớ..."

    Trong nháy mắt "Khương Thành" đã nhớ lại tất cả, hắn cũng chỉ là một trong những vô số phân thân của Đường Tăng mà thôi.

    Uy năng ý chí cường địa không cách nào tưởng tượng khôi phục, trí nhớ thuộc về bản tôn Đường Tăng khôi phục, đối đầu với nhân cách thuộc về "Khương Thành", nhưng nhân cách của Khương Thành quá yếu, trong nháy mắt đã sụp đổ, nhân cách của Đường Tăng trực tiếp nắm trong tay thân thể kiếp này.

    Uy năng ý chí không cách nào tưởng tượng được khôi phục lại từ nơi sâu nhất trong gen, trong khoảnh khắc đó tinh không cách hàng tỉ năm ánh sáng rung động lắc lư, tinh hà chấn động.

    Cô gái áo lụa xanh và cô gái áo đỏ vừa rời đi không lâu, cách "Khương Thành" vài trăm mét cảm ứng được cỗ hơi thở cường đại này, không hẹn mà cùng đột ngột xoay người, nhìn về phía đạo thân ảnh kia.

    Cùng lúc đó, "Khương Thành" cũng ngẩng đầu nhìn sang, những tòa kiến trúc làm chướng ngại vật ở giữa cũng không thể nào ngăn cách được ánh mắt của ba người họ.

    "Khương Thành" lập tức nở nụ cười, cười đến vui vẻ:

    - Thanh Dật, Hồng Hài Nhi, đã lâu không gặp.

    - Ngươi... ngươi.... - Cái miệng nhỏ nhắn của Thanh Dật khẽ nhếch, giật mình nhìn "Khương Thành".

    - Ngươi là Đường Tam Tạng? - Nữ tử áo đỏ chính là Hồng Hài Nhi càng trừng lớn đôi mắt đẹp.

    - Không thể giả được. - Khương Thành phóng một bước tới, biến mất tại chỗ, khiến Thường Niên đang muốn đi tới nổi giận kinh ngạc, người xung quanh cũng kinh ngạc.

    ...

    "Khương Thành" trực tiếp thuấn di đến bên cạnh hai nàng, gương mặt mỉm cười:

    - Hai người các ngươi khiến ta tìm kiếm thật vất vả mà.

    - Ngươi tới tìm chúng ta?

    - Không phải ngươi...

    Thanh Dật và Hồng Hài Nhi giật mình nhìn "Khương Thành", hoặc là nói lúc này đã không còn là Khương Thành nữa, mà là Đường Tăng, mặc dù chỉ là một ý chí phân thân của Đường Tăng.

    Thân hình "Khương Thành" đột nhiên giải thể, vô số tế bào hóa thành hào quang rất nhanh gây dựng lại, một lần nữa hóa thành hình người là dung mạo của Đường Tăng.

    Gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt, hai nàng đều mở to hai mắt nhìn.

    - Quả nhiên đích thực là ngươi, nhưng mà sao ngươi... không phải ngươi...

    Hai nàng bàng hoàng nhìn bằng ánh mắt phức tạp.

    - Lúc trước khi Tam Giới bị hủy, Hỗn Độn bị nghiền nát, bản tôn của ta liền ngủ say hai nghìn năm sau dẫn đầu các cường giả còn lại phá vỡ vũ trụ Nguyên Thủy, tiến vào Thượng Thương, chẳng qua ta cảm ứng được dường như có người đang ở Vũ Trụ Hải, vì vậy phân ra hàng tỉ ý chí phân thân chuyển thế vũ trụ Nguyên Thủy, truy tìm tung tích của các ngươi, sau khi nhìn thấy ai thì phân thân đó sẽ lập tức thức tỉnh trí nhớ.

    Đường Tăng cười tủm tỉm nhìn hai nàng:

    - Theo ta về nhà đi, ở Thượng Thương, chúng ta có một ngôi nhà rất lớn.

    - Không... - Hồng Hài Nhi đang muốn cự tuyệt, nhưng Đường Tăng vung tay lên trực tiếp lấy uy năng ý chí cuốn hai người, phá giải vách tường vũ trụ Nguyên Thủy, xuyên qua vô tận hư không, đi về phía Thượng Thương.

    Cùng lúc đó, tại vũ trụ tinh không Bỉ Ngạn này, một ý chí phân thân khác của Đường Tăng khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về hư không bên ngoài:

    - Chậc chậc, lại có một phân thân thức tỉnh, còn tìm được hai người. Cũng phải nói, cái vũ trụ này đúng là kì lạ, lại cũng có cả Trái Đất. Lúc trước tên chết tiệt bày ra cái con đường thỉnh kinh cũng thật nhát gan, lâu như vậy cũng không dám hiện thân. Dù gì cũng là Tổ Thần Vô Thượng, lại sợ một Thần Thế Giới như ta, thật là bọn hèn nhát.

    Dứt lời, phân thân kia nhìn về phía cô gái bên cạnh, người đó có dung mạo như Thiên Đạo, vẻ đẹp của cô như nhận được sự tán thành của Thiên Đạo, người bình thường chỉ cần liếc nhìn cô một cái là sẽ lâm vào ảo giác không thể tự kiềm chế được, vĩnh viễn trầm luân.

    Cô gái này chính là một Nguyên Thần khác của Hằng Nga, nhờ chiếm được kỳ ngộ mà có suy nghĩ riêng, không lâu sau bị phân thân của Đường Tăng tìm được, bá đạo dẫn theo bên cạnh.

    Thân thể Hằng Nga thứ hai chính là Thường Hi bĩu môi, nói:

    - Ngươi cho rằng ai cũng biến thái như ngươi, có ý chí phân thân vô cùng vô tận? Đừng nói một Tổ Thần Vô Thượng, cho dù có một người tới thì cũng bị ngươi đè chết.

    - Ha ha, ai bảo ta là Thần Thế Giới Đường Tăng vô địch Thượng Thương đây.

    Phân thân Đường Tăng cười to:

    - Nếu tên kia không dám hiện thân, vậy thì ta liền trực tiếp luyện hóa cái vũ trụ này, hắn không hiện thân thì thôi, nếu hắn dám hiện thân liền trực tiếp giết hắn, Tổ Thần Vô Thượng tính là gì, trước mặt Đường Tăng ta tất cả đều là đống cặn bã!

    Phân thân Đường Tăng suy nghĩ, sẽ nhanh thôi, các phân thân khác sẽ tìm được tất cả nữ nhân, bằng hữu của mình, khi đó mọi người đoàn tụ, sẽ hạnh phúc xum vậy biết bao nhiêu a.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)