FULL  Hài  Tiên Hiệp Độc Tôn Tam Giới (Free 2517)- Lê Thiên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Độc Tôn Tam Giới
    Tác giả: Lê Thiên
    Chương 1613: Oan gia tập hợp

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Nhưng muốn luận tiềm lực, luận biến số, Chân Đan Vương này tuyệt đối hơn xa Phiền thiếu chủ.

    Đương nhiên, trong lòng người thất bại, cũng không có mấy người sẽ đi lưu ý. Hiện tại mọi người chỉ hiếu kỳ một vấn đề, là Chân Đan Vương sẽ tiếp tục khiêu chiến sao?

    Theo quy tắc, mỗi một thiên tài của Thiếu chủ bảng đều có ba cơ hội khiêu chiến.

    Hiện tại Giang Trần mới dùng một lần, đánh bại người xếp hạng thứ mười bảy… Dương Thăng, liền ý nghĩa tiếp theo hắn còn có cơ hội khiêu chiến.

    Hơn nữa, cơ hội khiêu chiến kế tiếp, hắn còn có thể vượt qua sáu tên.

    Phải biết, hiện tại Giang Trần đã thay thế Dương Thăng, trở thành người thứ mười bảy trong Thiếu chủ bảng. Nếu như lại vượt qua sáu thứ tự, cái kia chính là khiêu chiến thiên tài thứ mười một.

    Thứ mười một, kia là tồn tại mạnh nhất sau mười vị trí đầu. Thậm chí có thể nói, người xếp hạng thứ mười một, tuyệt đối có tư cách khiêu chiến mười vị trí đầu.

    Dưới mười vị trí đầu, người thứ mười một là then chốt nhất.

    – Chân Đan Vương, sẽ tiếp tục khiêu chiến sao?

    – Người thứ mười một, cái ý nghĩa kia tuyệt đối là phi phàm

    – Nếu như hắn có thực lực khiêu chiến người thứ mười một, vậy liền có thực lực giết vào mười vị trí đầu.

    – Chân Đan Vương có cái gì là không thể? Phát sinh ở trên người Chân Đan Vương, coi như hắn khiêu chiến người thứ nhất, ta cũng cảm thấy tất cả đều có thể.

    – Ha ha, thật chờ mong tình cảnh này a. Nếu như Chân Đan Vương khiêu chiến đầu bảng, sẽ kinh người cỡ nào? Ba bảng số một, từ tầng thấp nhất quật khởi, đây tuyệt đối là giai thoại chưa từng có của Lưu Ly Vương Thành?

    – Đầu bảng? Cái này độ khó cũng quá lớn. Ta nghe nói nửa khu trước của Thiếu chủ bảng, mỗi lên một vị trí, độ khó đều rất lớn. Chúng ta vẫn là trước xem một chút, Chân Đan Vương có tiếp tục khiêu chiến không, hoặc là nhìn hắn sẽ khiêu chiến ai?

    – Ta đoán khẳng định là người thứ mười một, Chân Đan Vương là tuyệt đối sẽ không từ bỏ cơ hội khiêu chiến này.

    Không thể không nói, hiện tại nhất cử nhất động của Giang Trần, đều rất được quan tâm, đều sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người. Đặc biệt là ở trường hợp hiện tại này, mọi người đối với hắn đều tràn ngập chờ mong.

    Hiện tại, toàn bộ xếp hạng chiến của Thiếu chủ bảng, chỉ còn lại con hắc mã là hắn. Người khiêu chiến mấy khu khác, muốn tiếp tục tiến bộ, hi vọng hầu như là rất xa vời.

    Mà khiêu chiến phát sinh ở mấy khu dưới, vậy thì không thể nói là hắc mã. Bản thân không tới hàng đầu của Thiếu chủ bảng, thì tính hắc mã thế nào a?

    Vì lẽ đó, Chân Đan Vương là con ngựa ô cuối cùng, cũng là con ngựa ô mà mọi người quan tâm nhất. Bao nhiêu người hi vọng hắn đi đến cùng, trực tiếp giết tới đầu bảng.

    Bất quá, người có lý trí đều biết, coi như trước đó Chân Đan Vương chiến đấu phong quang vô hạn, thậm chí còn có một ít ưu thế áp đảo.

    Nhưng mà đến phía sau, cho dù thứ tự chỉ tăng lên một vị, ngươi gặp phải, đều có khả năng là thiên tài so với trước mạnh mẽ hơn rất nhiều.

    Từng đôi mắt nhìn chăm chú Giang Trần.

    Lập tức liền phải đối mặt hai lựa chọn, là lựa chọn đình chỉ, hay là tiếp tục khiêu chiến?

    Rất nhanh, Giang Trần liền đưa ra đáp án. Hắn lựa chọn tiếp tục khiêu chiến. Xếp hạng thứ mười bảy, vẫn chưa thể thỏa mãn khẩu vị của Giang Trần.

    Tiếp tục khiêu chiến, khiêu chiến người thứ mười một.

    Tin tức này từ trong miệng Giang Trần nói ra, nhất thời nhấc lên một trận cuồng triều ở Lưu Ly Vương Thành.

    Dĩ nhiên tiếp tục khiêu chiến, hơn nữa còn khiêu chiến người thứ mười một, này đã lợi dụng quyền khiêu chiến của hắn tới cao nhất.

    Lần thứ hai khiêu chiến, nhiều lắm chỉ có thể vượt sáu thứ tự, hắn liền lợi dụng triệt để.

    Trong lúc nhất thời, ngay cả bảy Đại Đế, cũng không khỏi ngạc nhiên. Thậm chí có chút thế lực ngầm bàn luận, cảm thấy Chân Đan Vương này có chút tự tin bành trướng.

    Một đường thắng liên tiếp cũng không tính là gì.

    Ai cũng biết, luận bàn đỉnh cấp chân chính, đấu võ cuối cùng nhất của Võ Tháp hội, kỳ thực chính là mười hoặc là mười một mười hai người kia.

    Nếu như lại chính xác một chút, chính là sân khấu của sáu, bảy thiên tài cao cấp nhất.

    Ngoại trừ những thiên tài đỉnh cấp này ra, những người khác của Thiếu chủ bảng, đều là lá xanh làm nền mà thôi. Bởi vì, dính đến truyền thừa y bát của bảy Đại Đế, dưới trướng mỗi một Đại Đế, đứng đầu nhất vĩnh viễn chỉ có một.

    Dù cho có mấy cái, cuối cùng cũng sẽ dùng thủ đoạn nuôi ưng. Pháp tắc truyền thừa của Ưng phi thường tàn khốc, một tổ ưng, vĩnh viễn chỉ có thể có một con hung mãnh nhất tiếp tục sinh tồn.

    Mà mỗi một mạch Đại Đế, đều sẽ thu mấy đệ tử chân truyền. Thế nhưng chân chính có ưu thế áp đảo, mỗi một mạch chỉ là một cái.

    Mà sáu, bảy người này, mới thật sự là nhân vật chính.

    Thực lực của bọn họ, cũng vượt xa những người khác, vượt xa các thiếu chủ khác.

    Tuy rằng Chân Đan Vương một đường chiến tích sặc sỡ, nhưng muốn khiêu chiến những người này, ngoại trừ phái lạc quan, mọi người đều cảm thấy không có bất kỳ khả năng.

    Sau khi biết mình bị Giang Trần khiêu chiến, thiên tài xếp hạng thứ mười một kia, cũng giận dữ mà cười. Người này chính là thiên tài số hai dưới trướng Thương Hải Đại Đế.

    Đồng thời hắn còn có một tầng thân phận khác, chính là ca ca của Trang Tiệp, ca ca cùng một mẹ… Trang Mẫn.

    Trước đây Trang Tiệp bị Giang Trần đào thải, trong lòng Trang Mẫn liền tích một bụng hỏa khí. Tuy Trang Mẫn cũng biết xác thực là đệ đệ mình tài nghệ không bằng người.

    Nhưng mà, đệ đệ mình là bị Chân Đan Vương ngông cuồng tự đại kia đào thái. Kết cục đào thải, cuối cùng làm cho Trang Tiệp ngay cả cơ hội ghi tên vào Thiếu chủ bảng cũng không có.

    Dưới tình huống này, Trang Mẫn không nhớ kỹ Chân Đan Vương mới là lạ.

    Giờ khắc này thấy đối phương lấy thân phận vị trí thứ mười bảy, trực tiếp khiêu chiến hắn xếp hạng thứ mười một. Điều này làm cho Trang Mẫn cũng âm thầm lắc đầu.

    – Chân Đan Vương này, chẳng lẽ thật sự có ba đầu sáu tay sao? Đào thải Trang Tiệp, bây giờ lại tới mạo phạm ta?

    Trang Mẫn rất tức giận.

    Trang Mẫn hắn cảm thấy, mình là thiên tài hoàn toàn có tư cách xung kích mười vị trí đầu. Mặc dù bị phân phối đến vị trí thứ mười một, đó là bởi vì nhân tố khắp mọi mặt. Hắn tuyệt không tin thực lực của mình kém mười thiên tài đỉnh cấp phía trước.

    Bây giờ, kẻ thù gặp lại, đặc biệt đỏ mắt.

    – Ca, lần này ngươi nhất định phải thay ta giáo huấn tên khốn kiếp kia, tuy ta thua hắn, nhưng ta luôn cảm thấy hắn có chút không đúng. Một gia hỏa Thiên Thánh Cảnh, làm sao có thể đánh bại ta? Hắn nuốt chửng thủy trụ, ta vẫn cảm thấy hắn là dối trá.

    Ngữ khí của Trang Tiệp có chút hung tợn. Sau khi bị đào thải ra khỏi cục, Trang Tiệp vẫn luôn rất khó chịu, để cho quyền lên tiếng của hắn ở Thương Hải Đại Đế nhất mạch cũng giảm xuống.

    May mà mình còn có một ca ca càng lợi hại hơn, là đệ nhị thiên tài dưới trướng Thương Hải Đại Đế. Có ca ca bảo hộ, Trang Tiệp còn không đến mức hoàn toàn thất thế.

    Bây giờ nhìn thấy Chân Đan Vương dĩ nhiên khiêu chiến đến trên đầu ca ca, Trang Tiệp nhất thời cảm thấy cơ hội báo thù tới.​
     
    Vô Ưu, buinhi99, ducvietvtv and 3 others like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Độc Tôn Tam Giới
    Tác giả: Lê Thiên
    Chương 1614: Tái ngộ màn nước lao tù (1)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn



    – Coi như hắn dối trá, thế nhưng không có bị bảy Đại Đế nhìn ra, kia là bản lĩnh của hắn. Trang Tiệp, biết sỉ sau đó dũng. Ngươi bị hắn đánh bại, liền lấy hắn là tấm gương học tập. Chỉ có như vậy, sau này ngươi mới có hi vọng đánh bại hắn, đạp hắn ở dưới chân.

    Trang Mẫn nhìn đệ đệ tính cách có chút tùy tiện của mình, nghiêm túc giáo huấn vài câu.

    – Ca, chuyện sau này sau này hãy nói. Ngày hôm nay, ngươi nhất định phải đại phát thần uy, đánh bại tiểu tử này.

    Tâm tình của Trang Tiệp quả nhiên có chút kích động.

    Trang Mẫn cau mày:

    – Hắn dám một đường khiêu chiến tới đây, lại khiêu chiến ta. Người này chỉ sợ không đơn giản giống như ngươi nói.

    – Quản hắn đơn giản hay phức tạp làm gì, ca ca là Hoàng Cảnh sơ kỳ. Là cường giả Hoàng Cảnh chân chính. Thiên phú của ngươi ở lĩnh vực lại cao như thế, ta cảm thấy trận chiến này sẽ là nghiền ép.

    Trang Tiệp liếm liếm đầu lưỡi, vô cùng hưng phấn.

    Hắn hận Chân Đan Vương đánh bại mình kia, hận hắn hại mình ngay cả Thiếu chủ bảng cũng vào không được.

    Cho nên nhìn thấy hi vọng báo thù, thù dai như hắn, tự nhiên là không thể chờ đợi được nữa.

    Thiếu chủ bảng đến mười hai người đứng đầu, mỗi một cái đều đột phá nửa bước Hoàng Cảnh, là thiên tài Hoàng Cảnh chân chính.

    Trang Mẫn này, nghe tên có chút nữ tính, nhưng căn bản không hề có một chút nữ tính. Tâm tư kín đáo, đa mưu túc trí, hơn nữa thủ đoạn vô cùng cao minh, so với đệ đệ hắn Trang Tiệp, tự nhiên là mạnh hơn một bậc.

    Hắn không giống Trang Tiệp, Trang Tiệp coi trận chiến này là cơ hội trả thù Chân Đan Vương. Mà Trang Mẫn, so với Trang Tiệp thì bình tĩnh hơn nhiều, hắn không có bởi vì mình là thiên tài Hoàng Cảnh, liền mù quáng tự đại, cảm giác trận chiến này mình có thể thắng vững vàng.

    Ngược lại, Trang Mẫn phi thường cẩn thận.

    Từ khi đệ đệ Trang Tiệp bị khiêu chiến nốc ao, hắn liền lưu ý Chân Đan Vương này. Trang Mẫn quan tâm càng nhiều, càng cảm thấy Chân Đan Vương này thập phần thần bí.

    Coi như mình là thiên tài Hoàng Cảnh, cũng tuyệt đối không thể khinh địch.

    – Trận chiến tiếp theo, Chân Đan Vương khiêu chiến Trang Mẫn, xin mời hai vị thiên tài lên đài.

    Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, Trang Mẫn từ chỗ ngồi của mình nhảy lên, trực tiếp rơi vào lôi đài.

    Mà Giang Trần cũng chậm rãi đi xong bậc thang cuối cùng, đi tới trên võ đài.

    Hai thiên tài, vào đúng lúc này không hẹn mà gặp.

    Giờ khắc này Giang Trần đã biết đối thủ mình muốn khiêu chiến tên Trang Mẫn, cũng biết hắn là huynh trưởng của Trang Tiệp.

    Cũng biết tu vi của người này, đã là Hoàng Cảnh sơ kỳ. Tuy vẻn vẹn chỉ là Hoàng Cảnh tầng một.

    Nhưng ai cũng biết, Hoàng Cảnh, dù vẻn vẹn chỉ là tầng một, cũng mạnh mẽ hơn nửa bước Hoàng Cảnh mấy lần. Một Hoàng Cảnh tầng một, đối đầu hai nửa bước Hoàng Cảnh cũng ung dung. Coi như đối đầu ba cái, cũng chưa chắc sẽ hạ phong.

    Đương nhiên, tỷ thí võ đạo, còn lâu mới có thể dùng loại số liệu này đến cân nhắc.

    Giang Trần đi tới võ đài, liền cảm giác toàn thân mình bị một ánh mắt nhìn chằm chằm, ánh mắt kia phảng phất như mang theo một luồng ý cảnh kỳ quái, như khí lưu vô hình, để Giang Trần cảm giác mình tựa hồ là cất bước ở trong nước, có một tầng trở lực vô hình.

    – Hả? Người này là ca ca của Trang Tiệp. Trang Tiệp kia là trời sinh Thủy Linh Thể, vậy Trang Mẫn này, cùng đệ đệ hắn đồng nhất huyết mạch, chẳng lẽ nói…

    Trong lòng Giang Trần sáng tỏ, lập tức nghĩ rõ ràng điểm này.

    Giang Trần biết tên này là muốn cho mình một hạ mã uy, bất quá Giang Trần bây giờ, cũng không phải quả hồng mềm mặc người xoa bóp.

    Thúc dục Nguyên lực, khí thế toàn thân tăng vọt, tần suất dưới chân không giảm ngược lại tăng.

    Nhìn thấy Giang Trần dĩ nhiên tránh thoát thần thông sóng gợn rung động của mình, Trang Mẫn cũng không chút biến sắc. Hắn chỉ là muốn cho đối phương một hạ mã uy, cũng không hi vọng có thể đè ép đối thủ gì.

    Nếu như vậy liền có thể đả bại đối thủ, vậy người này không thể nào đào thải được đệ đệ của mình.

    Hai mắt của Trang Mẫn màu xanh lam, như một u đàm thâm thúy, cho người một loại cảm giác cực kỳ tà mị. Ánh mắt mang theo một loại tà mị nhìn chăm chú Giang Trần, tựa như cười mà không phải cười nói:

    – Chân Đan Vương, ngươi có thể đi đến một bước này, khiến ta rất là kinh ngạc. Tin tưởng ngươi cũng biết thân phận của ta. Trận chiến này, ngươi cảm thấy ngươi còn có phần thắng sao?

    Giang Trần biết đây là kế sách công tâm của đối phương, nhưng cũng không sợ, cười nhạt một tiếng:

    – Có phần thắng hay không, phải đánh qua mới biết. Ta có thể đánh bại đệ đệ ngươi, dĩ nhiên có thể đánh bại ngươi.

    – Ha ha ha.

    Trang Mẫn cười to.

    – Nói như vậy, ngươi vẫn không có làm rõ khác nhau chân chính giữa cường giả Hoàng Cảnh cùng nửa bước Hoàng Cảnh.

    Nói tới chỗ này, Trang Mẫn cũng gật gật đầu:

    – Nếu như thế, liền để Trang mỗ đến chung kết thần thoại thắng liên tiếp của ngươi đi. Ta thừa nhận ngươi là hắc mã, nhưng ngươi có biết, hắc mã là vĩnh viễn đi không tới cuối cùng.

    Cảnh giới Tâm lực đến một bước như Giang Trần, đã sớm là tâm như bàn thạch, đương nhiên sẽ không bởi vì Trang Mẫn này nói mấy câu, liền kích động đến ấm đầu.

    Giang Trần xì cười một tiếng:

    – Trang Mẫn, tu vi cảnh giới của ngươi, so với đệ đệ của ngươi là mạnh hơn một chút. Bất quá luận tài ăn nói, luận công lực ác khẩu, tựa hồ ngươi còn không bằng đệ đệ của mình a.

    Thực lực đến như bọn họ, ngôn ngữ giao chiến, tuyệt đối không phải đơn thuần là miệng lưỡi lợi hại, mà là một loại tranh đoạt khí thế.

    Trang Mẫn kia thấy phương diện này chiếm không được thượng phong, nhưng cũng không ủ rũ, cười nhạt một tiếng, hai tay vỗ một cái:

    – Được, tốt một cái miệng lợi hại.

    Trong mắt Trang Mẫn bắn ra một đạo ánh sáng lãnh ngạo, ngạo nghễ cười nói:

    – Ngươi là người hạ vị khiêu chiến thượng vị, ta trước nhường ngươi ba chiêu.

    Không thể không nói, Trang Mẫn này rất biết nắm chắc chi tiết nhỏ, rất biết lợi dụng cơ hội.

    Nhượng chiêu này nhìn như đơn giản, không chỉ biểu hiện ra khí độ thiên tài Hoàng Cảnh của hắn, gián tiếp còn nâng mình lên, đồng thời lại giẫm đối thủ xuống.

    Giang Trần nghe vậy, lần thứ hai cười cười:

    – Nhường? Ngươi cũng quá hẹp hòi đi, chỉ có ba chiêu. Nếu không như vậy, ta nhường ngươi mười chiêu, thế nào?

    Giang Trần cũng không yếu thế, đối chọi gay gắt.

    Sắc mặt Trang Mẫn chìm xuống, mày kiếm vẩy một cái:

    – Ngươi xác định không phải đang nói mơ?

    Giang Trần sang sảng nở nụ cười:

    – Ta so với bất cứ lúc nào còn tỉnh táo. Động thủ đi, nói nhường ngươi mười chiêu là mười chiêu, bất quá tiền đề là ngươi có thể kiên trì được mười chiêu.

    – Thật cuồng.

    Coi như Trang Mẫn bình tĩnh đến đâu, trong mắt cũng hiện ra một tia lửa giận.

    Bốn phía võ đài lặng lẽ, hiển nhiên, mấy chục vạn khán giả cũng nghe được lời nói này của Giang Trần. Trong lúc nhất thời không thể tin tưởng lỗ tai của mình.

    Chân Đan Vương lại muốn nhường Trang Mẫn mười chiêu? Hơn nữa nghe còn không phải là khiêu khích miệng lưỡi đơn giản như vậy, xem ra, Chân Đan Vương là nói thật?

    Mặc kệ có phải thật hay không, làm tức giận một thiên tài Hoàng Cảnh như vậy, điều này là cần dũng khí rất lớn a.​
     
    Vô Ưu, buinhi99, ducvietvtv and 3 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)