FULL  Hài  Tiên Hiệp Độc Tôn Tam Giới (Free 2517)- Lê Thiên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Độc Tôn Tam Giới
    Tác giả: Lê Thiên
    Chương 914 Hai cự đầu đoạt Giang Trần 2

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 914 Hai cự đầu đoạt Giang Trần 2

    Giang Trần cũng cảm thấy khó xử, nhìn qua Khổ Trúc rồi nói:

    - Hạng huynh, trưởng lão gọi vốn khó chối từ. Nhưng mà Khổ Trúc đạo hữu tới trước, nếu như ta bỏ hắn mà đi với ngươi thì sau này khó có thể nhìn nhau được.



    Hạng Tần dường như cũng hiểu chuyện này có chút ép buộc.

    Hắn nhìn Khổ Trúc:

    - Khổ Trúc sư đệ đúng không? KHông bằng như vậy đi, n gươi trở về nói với Thiên Minh thượng nhân, nói Hạng Tần ta mạnh mẽ mời Giang Trần huynh đệ đi. Nói sau đó ta sẽ thỉnh tội với lão nhân gia ngài, được không?

    Hạng Tần làm như vậy là có ý định mạnh mẽ đoạt người.

    Khổ Trúc nghe vậy trừng mắt nói:

    - Không được, trừ phi ngươi giết ta, phải giẫm lên thi thể ta thì mới có thể đem Giang Trần sư huynh đi.

    Sắc mặt Hạng Tần phát lạnh, hắn là thiên tài cao cấp nhất của Đại Thánh đường, ở trong những người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực quả thực không có mấy người dám chống đối hắn.

    Coi như là Lâm Hải kiệt xuất nhất của Bắc Minh tông nhìn thấy Hạng Tần hắn cũng tất cung tất kính.

    Khổ Trúc này Hạng Tần quả thực còn không để vào mắt.

    - Ta đã cho mặt mũi mà còn không biết xấu hổ. Coi như Lâm Hải ở trước mặt Hạng mỗ ta cũng không dám làn càn như vậy.

    Hạng Tần có ý uy hiếp nói.

    Nhưng mà hiển nhiên hắn đã đánh giá thấp Khổ Trúc này.

    - Lâm Hải là Lâm Hải, ta là ta. Ta chỉ biết tông chủ ra lệnh cho ta tới mời Giang Trần sư huynh, không cần biết ngươi là ai. Chuyện đó có liên quan gì tới ta chứ?

    Giang Trần nhìn thấy mọi chuyện sắp diễn biến xấu đi, cho nên chỉ có thể đứng ra hòa giải:

    - Nhị vị, ta thấy như vậy đi. Các ngươi đều trở về, thương lượng một chút. Nếu như không phải chuyện gì đặc thù thì không bằng cùng ngồi một chỗ nói ra. Cần gì phải vì trước sau mà làm như vậy.

    - Không được.

    Giang Trần vừa mới dứt lời Khổ Trúc và Hạng Tần đồng thời lắc đầu cự tuyệt. Hiển nhiên đối với việc mời Giang Trần bọn họ nhất định muốn làm.

    Đang lúc giằng co, bỗng nhiên có một tràng cười dài vang lên:

    - Hạng Tần hiền chất, lão phu và Giang Trần hiền chất đã sớm có ước định. Cho nên mới muốn dẫn hắn tới nơi ở của Bắc Minh tông ta. Ngươi lại ngang ngược cản trở như vậy là có ý gì?

    Không ngờ Thiên Minh thượng nhân lại tự thân xuất mã.

    Hạng Tần nhanh nhẹn dũng mãnh ra sao, ở trước mặt Thiên Minh thượng nhân cũng không dám giương oai.

    - Ha ha, Thiên Minh à. Lão phu cũng vừa vặn muốn nói chuyện với Giang Trần hiền chất. Ngươi không thể đoạt với lão phu a.

    Trong khi nói chuyện, tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc cũng không biết từ nơi nào mà xuất hiện.

    Nếu như nói lúc trước Hạng Tần chống lại Khổ Trúc là binh đấu với binh, như vậy giờ phút này Thiên Minh thượng nhân và tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc tự thân xuất mã lại giống như tướng đấu với tướng.

    Trong lúc nhất thời Giang Trần trở thành miếng bánh thơm ngon cho hai người đoạt.

    Vốn trong chủ sảnh vô cùng ồn ào thoáng cả trở nên yên tĩnh. Tất cả đều dùng ánh mắt kinh dị nhìn về mọi chuyện đang xảy ra bên này.

    Hai đại tông môn muốn đoạt Giang Trần, rốt cuộc là có chuyện gì.

    Thân là người trong cuộc, Giang Trần lại dở khóc dở cười. Loại cục diện này tuyệt đối là thứ mà hắn không nguyện ý nhìn thấy.

    Mặc kệ hắn đi tới nơi nào đều đắc tội với bên còn lại.

    Mặc dù việc này vốn không có quan hệ gì tới hắn, thế nhưng vẫn trở thành nan đề đối với hắn.

    Đám người trong chủ sảnh tụ lại ngày càng nhiều, mấy cự đầu của tông mon còn lại cũng nghe náo động mà chạy tới.

    - Ha ha, cực kỳ náo nhiệt a. Chư vị, các ngươi làm gì vậy? Giang Trần là người trẻ tuổi vừa mới xuất đạo không llaua, các ngươi làm như vậy là đang hù dọa người trẻ tuổi a.

    Đan Trì cung chủ hiển nhiên cũng nghe tiếng mà chạy tới, đứng ra bảo hộ Giang Trần.

    Tại sao hắn lại không biết tâm tư của những lão gia hỏa này cơ chứ? Chỉ đơn giản là muốn lừa gạt Vạn Thọ đan của Giang Trần mà thôi.

    Thiên Minh thượng nhân nhìn thấy Đan Trì cung chủ, cười hắc hắc nói:

    - Đan Trì lão đệ, may mà lão đệ tới chủ trì công đạo a. Rõ ràng là lão phu mời Giang Trần hiền chất trước. Hạng đại tộc trưởng lại muốn vung đao đoạt đi Giang Trần hiền chất. Lão phu có lý mà không nói rõ được a. Hạng lão ca, ngươi là lão đại, lại làm khó dễ tiểu đệ là có ý gì?

    Thiên Minh thượng nhân là người nổi danh biết nói chuyện, những lời này không thể nghi ngờ là năn nỉ tộc trưởng Thánh TƯợng nhất tộc dường hắn một bước.

    Cùng là tông chủ tông môn Tứ phẩm, tư thế của Thiên Minh thượng nhân bày ra vô cùng thấp. Dù sao hắn là người mời Giang Trần trước, nếu muốn tranh giành quả thực hắn chiếm được lý.

    Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc gọi là Hạng Vấn Thiên, xưa nay cũng không phải là người hung hăng đoạt lý.

    Bất quá lần này dường như hắn ta quyết tâm không nói đạo lý. Hắn khoát tay cười nhạt nói:

    - Thiên Minh, nếu như là việc khác ta sẽ nhường cho ngươi. Hạng mỗ cũng không đánh với ngươi. Ha ha. Hôm nay ta suy tính dương thọ của ta còn chưa đủ sáu mươi năm. Ngươi lại đánh chủ ý tới Vạn Thọ đan, lão phu cũng có chủ ý với Vạn Thọ đan. Ngươi nói xem, việc khác còn có thể, thế nhưng việc liên quan tới thọ nguyên, làm sao có thể nhường ngươi được.

    Cường giả Thánh Cảnh ít nhất thọ nguyên cũng được một ngàn năm, cao nhất cũng có thể đạt tới hai ba ngàn tuổi.

    Mà tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc này vậy mà nói mình còn chưa đủ sáu mươi năm thọ nguyên. Không khỏi khiến cho người ta hiếu kỳ, rốt cuộc hắn ta đã sống được bao nhiêu năm rồi.

    Thiên Minh thượng nhân nghe tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc nói vậy cũng cười khổ nói:

    - Hạng lão ca, vài năm trước ta luyện công bị thương, làm tổn thương tới dương thọ. Số thọ nguyên còn lại cũng không được nhiều lắm.

    Hai đại cự đầu này không ngờ hiện tại lại tố khổ ở nơi này, khiến cho tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc.

    Nói tới Vạn Thọ đan, trừ hai đại cự đầu này ra, những cự đầu của các tông môn khác đều cảm thấy tim đập thình thịch.

    Quả thực dương thọ của bọn họ hiện tại cũng còn xa mới tới trình trạng nguy cấp. Thế nhưng mà loại đan dược này có thể nói là lo trước mối họa, có thể nhận được một khỏa thì vẫn tốt hơn.

    Lập tức bầu không khí ở chủ sảnh càng thêm nóng bỏng. Khiến cho trong lòng Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung cảm thấy vô cùng khó chịu.

    Dựa vào cái gì mà Đan Kiền Cung các ngươi có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người như vậy? Có thể khiến cho mọi người theo đuôpi?

    Đan Kiền Cung các ngươi muốn cầm Vạn Thọ đan đầu cơ trục lợi sao? Uông Kiếm Vũ không phục một chút nào.

    Hắn suy nghĩ một lát rồi cười nói:

    - Hạng lão ca, Thiên Minh, nhị vị an tâm một chút, chớ vội a. Kỳ thực Vạn Thọ đan này là thứ mà một đệ tử trẻ tuổi có thể luyện chế. Chắc hẳn cũng có thể sản xuất ra số lượng lớn. Đến lúc đó đợi sau khi số lượng Vạn Thọ đan nhiều lên, nhị vị muốn mua bao nhiêu thì có bấy nhiêu a. Trừ phi Đan Kiền Cung bọn họ muốn trữ hàng, không mang ra bán.

    Những lời này rõ ràng là có ý châm ngòi ly gián.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Độc Tôn Tam Giới
    Tác giả: Lê Thiên
    Chương915 Đoạt Vạn Thọ đan.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương915 Đoạt Vạn Thọ đan.

    Hơn nữa còn cố ý dẫn lửa về phía Đan Kiền Cung.

    Ánh mắt của tộc trưởng Hạng Vấn Thiên Thánh Tượng nhất tộc mang theo vẻ ngưng trọng nhìn về phía Đan Trì cung chủ nói:



    - Đan Trì lão đệ, Vạn Thọ đan này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đan Kiền Cung các ngươi cũng không thể làm chuyện không quá phúc hậu này nha.

    Đan Trì cung chủ cười nhạt một tiếng, nhìn Uông Kiếm Vũ một cái thật sâu rồi nói:

    - Chư vị, thật ngại quá, Vạn Thọ đan này nếu như có thể sản xuất ra số lượng lớn mà nói, Đan Kiền Cung ta cũng không phải đợi ngày hôm nay mới cho nó xuất thế. Những lời này của Uông tông chủ là không đúng rồi, ta không biết đầu óc hắn thiếu gân hay là cố ý làm như vậy. Nếu như Vạn Thọ đan có thể sản xuất với số lượng lớn, Đan Kiền Cung ta đã sớm bằng vào khỏa đna dược này phát triển rất nhanh, cần gì đợi đến lúc này mới xuất ra Vạn Thọ đan cơ chứ.

    Mọi người nghĩ lại cũng cảm thấy những lời này của Đan Trì cung chủ vô cùng có đạo lý.

    Nếu như Đan Kiền Cung thực sự có thể sản xuất số lượng lớn Vạn Thọ đan này, bọn họ đã sớm lấy ra để phát tài. Cần gì phải đợi tới hôm nay, trước đó không hề có chút động tĩnh nào?

    Loại đna dược này có thể nói là sản xuất ra bao nhiêu thì bán hết bấy nhiêu.

    Dù sao cường giả Thánh Cảnh có tài phú kinh người, loại đan dược kéo dài tuổi thọ này tuyệt đối có thể bán với cái giá trên trời. Giống như tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc này mà nói, cho dù muốn hắn ta xuất ra một nửa gia sản đổi một khỏa đan dược tăng năm trăm năm thọ nguyên, hắn ta tuyệt đối sẽ không nhăn mày nửa cái.

    - Chuyện luyện đan Vân Niết trưởng lão tông ta so với ta nói còn có trọng lượng hơn.

    Tất cả mọi người đều nhìn về phía Vân Niết trưởng lão, Vân Niết trưởng lão đã sớm có sự chuẩn bị, hắn mở miệng nói:

    - Vạn Thọ đan này tuy rằng tài liệu trân quý, thế nhưng cũng không phải là quan trọng nhất. Quan trọng nhất là quá trình luyện chế nó cực kỳ phức tạp, xác suất thành đan cực kỳ thấp. Hơn nữa quá trình luyện chế cực kỳ hao tổn thần thức. Mỗi một lần luyện chế tổi thiếu phải tốn mười ngày nửa tháng mới có thể khôi phục. Loại đan dược này tuyệt đối không có khả năng sản xuất ra nhiều. Coi như là Đan Vương tới luyện chế, nhiều lắm thì mười ngày một lò. Mà xác xuất thành công của một lò cũng không vượt quá ba khỏa.

    - Lại nói đan sư của Đan Kiền Cung ta, người có thể luyện chế ra Vạn Thọ đan này trừ Giang Trần ra cũng chỉ có lão phu mới có thể thử một lần. Luyện chế loại đan dược này cực hạn cao nhất thì một hai tháng mới có thể khai lò một lần. Giang Trần tuổi còn trẻ, không có khả năng lúc nào cũng hao phí thần thức đi luyện đan. Tông môn không cho phép hắn làm như vậy. Dù sao tu hành võ đạo mới là căn bản của thiên tài.

    Những lời này của Vân Niết trưởng lão không chê vào đâu được, khiến cho mọi người không tìm thấy nửa điểm nào để mà vịn vào vặn hỏi.

    Chỉ là mọi người nhìn qua Giang Trần, trong lòng đều cảm thấy không cho là đúng. Trong con mắt của bọn họ, Giang Trần chỉ bằng vào một chút tu vi võ đạo như vậy, lại là thiên tài võ đạo mới, còn không bằng chuyên tâm vào luyện đan còn hơn.

    Chỉ là loại lời này tự nhiên không có cách nào mở miệng nói ra được.

    Một khi nói ra chẳng khác nào là đắc tội với Giang Trần, về sau muốn cầu một khỏa Vạn Thọ đan sẽ gặp muôn vàn khó khăn.

    Uông Kiếm Vũ kia cười lạnh nói:

    - Cho dù hai ba tháng khai lò một lần, mỗi lần luyện chế ba khỏa. Tích tiểu thành đại, vậy số lượng cũng không ít.

    Vân Niết trưởng lão cười nhạo, nói:

    - Uông tông chủ dù gì cũng là nhất tông chi chủ, tạo sao lại nói ra những định kiến thiển cận như vậy chứ? Luyện chế Vạn Thọ đan này tiêu hao thần thức cực lớn, có thể gây ra thương tích và nguy hiểm cho thần thức. Bất kể là võ giả hay là đan sư, nếu như thời gian dài ở trong trạng thái thần thức bị tiêu hao, mặc dù sao đó có thể chữa trị, thế nhưng số lần quá nhiều tất sẽ ảnh hưởng tới căn bản. Chẳng lẽ ngươi muốn đan sư Đan Kiền Cung chúng ta vì luyện đan mà lấy mạng ra liều? Lời nói không dễ nghe một chút, dừng nói là ba tháng khai lò một lần, cho dù ba năm khai lò một lần, chỉ cần liên tục như vậy một trăm năm, đó cũng là hao tổn cực lớn. Nhẹ thì thức hải bị hao tổn, nặng thì thần thức sụp đổ.

    Không phải là Vân Niết trưởng lão nói quá.

    Đan phương Vạn Thọ đan quả thực không tầm thường. Nếu như không phải đan sư có năng lực điều khiển mạnh mẽ, cảnh giới thần thức cường đại luyện chế ,quả thực tiêu hao thần thức vô cùng lướn.

    Sở dĩ Giang Trần không sợ là bởi vì hắn tu luyện Bàn Thạch chi tâm, cùng với Thất Khiếu thông linh. Thần thức hắn rèn luyện vô cùng hoàn mỹ, không kém hơn trình độ của Đan Vương.

    Quan trọng nhất chính là nắm cũng chỉ thử một lần, không có khả năng lúc nào cũng đi luyện chế loại đan dược này.

    Dùng cảnh giới thần thức của Giang Trần, mỗi một năm khai lò hai lần, đối với hắn mà nói, tiêu hao cơ hồ không cần tính.

    Hơn nữa thần thức bị hao tổn cũng có thể thông qua đan dược mà chữa trị.

    Đương nhiên những chuyện như vậy Giang Trần tự nhiên sẽ không nói ra. Hắn hiểu được ý tứ của Vân Niết trưởng lão, hắn ta làm vậy là cố ý muốn nâng giá trị của Vạn Thọ đan. Là một loại hành động đúng đắn.

    Vân Niết trưởng lão nói tới nước này, những người khác tự nhiên cũng không thể nói gì hơn.

    Ngươi cũng không thể yêu cầu đan sư Đan Kiền Cung người ta mang tính mạng đi mà luyện đan a.

    Loại đan dược này luyện hay là không luyện cuối cùng vẫn do người Đan Kiền Cung tự mình làm chủ.

    Uông Kiếm Vũ bị Vân Niết trưởng lão chế nhạo một trận, chỉ là hắn vẫn mạnh miệng:

    - Loại đan dược này là của các ngươi, các ngươi muốn nói thế nào mà chẳng được.

    Đan Trì cung chủ cười nói:

    - Ngươi cũng biết loại đan dược này là của chúng ta sao? Loại đan dược này muốn luyện như thế nào cũng là do chúng ta tự mình xử lý đúng không?

    Hạng Vấn Thiên nghe bọn họ đấu mồm mép, hắn nhướng mày, không nhịn được mà nói:

    - Uông lão đệ, ngươi đừng có lải nhảm, lắm miệng nữa.

    Nói xong hắn lại nhìn qua Đan Trì cung chủ nói:

    - Đan Trì lão dệ, lão đệ cứ nói đi. Vạn Thọ đan này phân tới Hạng lão đầu ta liệu có được một khỏa hay không?

    Đan Trì cung chủ nghiêm túc nói:

    - Vạn Thọ đan hiện tại trừ lần thi đấu của Giang Trần vừa rồi ra, cho dù là Vân Niết trưởng lão cũng chưa từng luyện chế qua. về phần khỏa mà Giang Trần luyện chế ra khi thi đấu lại thuộc vật phẩm tư nhân của Giang Trần, tiểu đệ ta cũng không có khả năng thay hắn làm chủ.

    Nói cho cùng lại đẩy về phía Giang Trần.

    Hạng Vấn Thiên hiển nhiên vô cùng muốn có nó, ánh mắt hắn lại dời về phía Giang Trần:

    - Giang Trần hiền chất, khỏa Vạn Thọ đan của ngươi, ngươi cứ việc mở miệng, muốn cái giá thế nào cứ nói. Nếu không mọi người cùng nhau đấu giá là được.

    Đại Thánh đường cũng là thế lực giàu có, hiển nhiên định dùng tài lực đến mạnh mẽ đoạt.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)