Đô Thị Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiếu Tà - C1111

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đỉnh Cấp Lưu Manh
    Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
    Chương 1073: Buông tha

    Dịch: Thỏ
    Nguồn: sieucapthuankhiet.com

    Edit: Vạn

    “Tại sao phải làm như vậy? Cậu không sợ tôi sẽ nói cho cha mẹ cậu biết sao?” Tôn Thiên Lam hung dữ nhìn người con trai ở đối diện, nếu như có thể, nàng tuyệt đối không ngại cho hai tát lên cái mặt đáng ghét kia của hắn.

    “Ồ, nguyên lai trong mắt cô vẫn có nhìn thấy bố mẹ tôi, lúc rời đi đó tôi tưởng cô căn bản không có thấy họ chứ.” Hướng Nhật đối với điểm này rất bất mãn, nói thế nào đi nữa cũng là trưởng bối tới nhà bái phỏng làm khách, nhưng lại hoàn toàn không để ý tới. Tin chắc rằng hai người Hướng phụ lúc đó trong lòng cũng không thoải mái, bất quá bọn họ không có so đo mà thôi.

    Tôn Thiên Lam không khỏi biến sắc, nàng dĩ nhiên biết thái độ lúc trước của nàng như thế nào, đúng là có sai một chút, nhưng mấy ngày nay trong nhà xảy ra một ít chuyện nên nàng căn bản không có tâm tư để ý tới chuyện khác. Trước kia những ‘thân thích nghèo khó’ đến cửa nàng cũng sẽ mặt mày vui vẻ chào đón, nhưng nay trước mắt cái nhà này cũng sắp duy trì không nổi nữa, làm sao còn đi giúp được những ‘thân thích’ kia tới cửa xin giúp đỡ chứ.

    Chuyện nhà bị phá sản tạm thời chỉ có nàng cùng cha mẹ biết, em trai cũng không biết.

    “Bởi vì nguyên nhân này cho nên cậu liền bắt em trai tôi tới đánh một trận sao?” Tôn Thiên Lam nghĩ bởi vì thái độ của nàng không tốt cho nên em trai nàng bị trở thành người chết thay.

    Hướng Nhật cười nhạt một tiếng, khinh thường nói: “Tôi còn chưa đến nỗi vì chút chuyện như vậy mà động tay động chân. Về phần tại sao lại đánh hắn là có nguyên nhân khác, chỉ có thể nói là hắn tự làm tự chịu.”

    Tôn Thiên Lam cắn môi một cái, hiển nhiên không hề tin tưởng hắn nói: “Cậu muốn thế nào mới chịu thả em tôi đi?”

    “Chờ tôi dạy dỗ đủ sẽ thả hắn đi.” Hướng Nhật mặt không đổi sắc nói.

    “Đánh cho nó thương tích đầy mình sao? Hay là đánh cho nó tàn phế mới tính là đủ?” Tôn Thiên Lam nổi giận đùng đùng hỏi.

    “...Không có chuyện gì thì đi đi.” Hướng Nhật nhàn nhạt nhìn nàng, thần sắc bình thản không có động tĩnh gì.

    Mà như thế giống như là thái độ thừa nhận, làm cho trong lòng Tôn Thiên Lam run một cái, mới vừa rồi nàng chẳng qua là dưới sự kích động mới có thể thốt lên ‘đánh cho tàn phế’, nhưng bây giờ nhìn thái độ của đối phương tựa hồ sẽ làm thật như vậy.

    “Cầu xin cậu bỏ qua cho em trai tôi đi, có chuyện gì thì tính với tôi cũng được!” nếu như thật sự em trai xảy ra chuyện đáng sợ như vậy, gia đình sắp phá sản sẽ càng trở nên tồi tệ hơn, Tôn Thiên Lam liền tỏ ra tư thái cúi đầu, nhưng cũng mang một phần tức giận.

    “Với cô... được sao?” Ánh mắt Hướng Nhật lạnh nhạt nhìn nàng từ trên xuống dưới, không thể không nói Tôn Thiên Lam quả thật có tiền vốn để kiêu ngạo, gương mặt xinh đẹp, dáng người khá tốt, rất dễ có thể làm cho đàn ông nhiệt huyết sôi trào.

    Tôn Thiên Lam không khỏi nắm thật chặt quần áo trên người, nàng cảm thấy ánh mắt hắn nhìn nàng không có non nớt như bề ngoài vậy, giống như toàn thân nàng bị cởi ra hết trước mặt hắn.

    “Này, cô vẫn còn trinh sao?” Hướng Nhật đột nhiên hỏi, tất nhiên không phải là xuất phát từ dâm ý trong lòng mà chỉ thuần túy là tò mò mà thôi.

    Tôn Thiên Lam ngẩn ra, tiếp đó sắc mặt đỏ bừng lên, không phải thẹn thùng mà là tức giận, loại chuyện xấu hổ này đối phương lại hỏi ung dung như vậy, nàng tức giận đến nỗi nghiến răng thành tiếng: “Đúng vậy, tôi vẫn còn!”

    Nói xong câu này, có lẽ nàng hiểu lầm mục đích của hắn nên hỏi: “Có phải nếu tôi ngủ với cậu thì cậu sẽ thả em trai tôi không?”

    Hướng Nhật nhíu mày một cái: “Không nhìn ra cô đối tốt với em trai như vậy, nguyện ý hy sinh bản thân mình để cứu hắn. Bất quá đó là chuyện không thể.”

    “Chẳng lẽ cậu nhất định phải đánh chết nó sao? Tôi bây giờ sẽ báo cảnh sát bắt cậu, giết người phải đền mạng.” Ngay cả chuyện xấu hổ nhất Tôn Thiên Lam cũng đã không để ý đến nữa mà nói ra, nếu như đối phương quả thật không thả em trai nàng, coi như cá chết rách lưới nàng cũng không tiếc.

    “Đi báo đi.” Hướng Nhật thần sắc u lãnh, không hề có hành động gì.

    Thái độ bình tĩnh lạnh lùng này của hắn làm cho Tôn Thiên Lam do dự, thái độ của nàng trở nên có chút mềm xuống: “Nó với cậu có cừu hận lớn như vậy sao? Là vì nhà chúng tôi bây giờ xảy ra chuyện mà không cho các cậu được thứ mong muốn sao?”

    “Cho chúng tôi thứ mong muốn?” Hướng Nhật bỉu môi, xem ra Tôn Hòa không nói gì với con gái, cho rằng nhà mình là loại ‘thân thích nghèo khó’ đến cửa xin tiền, “Tôi có thể nói cho cô biết, là ba cô lừa ba tôi đến Bắc Hải, thậm chí hôm qua ba cô còn lừa 30 vạn của ba tôi nữa.”

    Tôn Thiên Lam không nghĩ tới chuyện lại không giống như suy nghĩ của nàng, bất quá lập tức phản bác lại: “30 vạn thôi mà, đối với nhà chúng tôi mà nói chẳng qua là chuyện nhỏ...”

    “Trước kia thì đúng là như vậy, nhưng bây giờ các người còn thiếu vay nợ lãi suất cao, còn lấy ra được 30 vạn sao?” Hướng Nhật khinh thường cười một tiếng, “Cũng chỉ có ba tôi ngây thơ, chỉ một cuộc gọi của một người chiến hữu trước kia gọi tới cũng vội vàng lên đường giúp đỡ, hơ, còn mang theo tất cả tài sản...”

    Tôn Thiên Lam bị nói hoàn toàn sửng sốt, tình huống của nhà mình mà tên nam nhân như ma quỷ này lại biết, hắn cái gì cũng biết!

    “...Làm sao cậu biết?” Cái này đã không còn là tấm màn cuối cùng bị vén lên, mà là cả da cùng với xương thịt cũng bị bại lộ trước mắt đối phương rồi, Tôn Thiên Lam lẩm bẩm hỏi, ban đầu nàng còn có thể duy trì thân phận gái nhà giàu cao ngạo, nhưng bây giờ cái gì cũng đã không còn nữa.

    “Ở Bắc Hải không có chuyện gì là tôi không biết.” Hướng Nhật mặt lạnh lùng nói, mặc dù những lời này có chút tự sướng, nhưng nếu như chuyện hắn muốn biết, quả thật không có thể lừa gạt được hắn.

    Tôn Thiên Lam vừa mới bị những tin tức hắn nói làm cho chấn nhiếp cho nên hoàn toàn không có cảm thấy những lời này có gì không đúng cả.

    Thấy nàng còn đang sững sờ, Hướng Nhật không nói gì nữa xoay người rời đi.

    Bất quá còn chưa đi được mấy bước thì điện thoại trên người vang lên.

    Lấy ra nhìn thì thấy chính là Hướng mẫu gọi tới, Hướng Nhật vội vàng nhận cuộc gọi.

    “Chúng ta ăn sáng xong rồi, giờ chuẩn bị trở về, con đang ở đâu thế?” Thanh âm Hướng mẫu truyền tới, trong giọng nói tựa hồ còn mang một ít gì đó khác khác.

    “Con đi xa lắm rồi ạ, mẹ với ba cứ về trước đi.” Hướng Nhật một bên nói, một bên trong lòng âm thầm vui mừng, thật may hiện giờ quán bar không hề có thanh âm huyên náo gì, nếu không bị Hướng mẫu nghe được phỏng chừng lại phải nghe một hồi giảng đạo rồi.

    Hướng mẫu ở bên kia chần chờ một chút, nói: “Ba con nói, đối với trẻ con không nên chấp làm gì.”

    Nghe như vậy Hướng Nhật cũng biết Hướng phụ đang ám chỉ hắn không nên hạ thủ nặng quá với Tôn Thiên Lục, suy nghĩ một lát hắn cũng đáp ứng: “Vâng, con biết rồi.”

    “Vậy cứ như thế đi, về sớm một chút.” Hướng mẫu giao phó xong một câu thì cúp máy.

    Cất điện thoại đi, Hướng Nhật xoay người đi tới trước mặt Tôn Thiên Lam nói: “Được rồi, đi vào đưa em trai cô ra đi.”

    “Cậu, cậu nói gì?” Tôn Thiên Lam mới vừa trong đả kích khôi phục được một chút, có chút nghi ngờ không dám tin nhìn hắn.

    “Chuyện em trai cô cứ như vậy đi, bất quá lần sau đừng để tôi thấy hắn, nếu không không bỏ qua dễ dàng vậy đâu.” Hướng Nhật lãnh đạm nói xong xoay người rời đi.

     
    trangem, anhemvankiep, rukuru and 6 others like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đỉnh Cấp Lưu Manh
    Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
    Chương 1074: Vệ sĩ miễn phí 10 năm

    Dịch: Thỏ
    Nguồn: sieucapthuankhiet.com

    Edit: Vạn

    Trước khi trở về nhà Hướng Nhật còn có một chuyện rất quan trọng phải làm, chuyện này không thể kéo dài được.

    Hắn gọi điện thoại cho hai người, rất nhanh hai người liền đến.

    “Đồ con rùa mày trở về từ Mỹ lúc nào vậy, lại còn sớm như này đã tìm chúng tao tới... Nếu như không có chuyện gì trọng yếu đừng trách tao không cho mày mặt mũi, tao đi về ngay lập tức đấy!” Tinh Tinh mang vẻ mặt đầy bất mãn nói, có lẽ vừa từ trên giường dậy hoặc là đang làm một số vận động ‘tập thể dục buổi sáng’ cho nên mới có bộ dạng biểu tình bất mãn như vậy.

    “Ừ, anh cũng có ý này.” Thân là anh trai của Sở Sở, con Thỏ cũng gật đầu bày tỏ đồng ý.

    Hướng Nhật đem hai người tiến vào ‘không gian bí mật’ của quán bar, để cho đám người Hầu tử thủ ở bên ngoài.

    “Tinh Tinh, Thỏ, tao chuẩn bị kết thúc ‘làm ăn’ của chúng ta.” Chờ hai người ngồi vào chỗ của mình, Hướng Nhật mặt đầy nghiêm túc nói.

    Nghe được lời của hắn, hai người kia đều biết hắn đang chỉ cái gì, ba người hợp tác ‘làm ăn’ chỉ có một chuyện, chính là chuyện buôn bán xấu xa của họ..

    “Mày đang nói nghiêm túc hả?” Ý thức được hắn nói cái gì, hai tên kia liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cùng nhìn về phía hắn.

    “Ừ.” Hướng Nhật trịnh trọng gật đầu một cái, nguyên nhân thì ở nước Mỹ hắn đã suy nghĩ hơn, hơn nữa cũng coi như là đáp ứng Lý Trinh lan, không thể không có phẩm chất như vậy, nói mà không làm.

    Thấy bộ dạng của hắn không giống đang nói đùa, Tinh Tinh cùng anh vợ lại hai mắt nhìn nhau lần nữa, sau đó vẫn là Tinh Tinh mở miệng nói: “Mày biết không con rùa? Thật ra thì chúng tao đã sớm muốn khuyên mày cái loại chuyện ‘làm ăn’ này thừa dịp bây giờ chưa có người chú ý tới thì nên dừng lại đi, làm chút làm ăn lúc đó thôi, bây giờ chỉ cần có tiền có quan hệ, buôn bán gì mà không kiếm được tiền?”

    “Các ngươi cũng đã sớm không muốn làm chuyện làm ăn này rồi?” Lời của Tinh Tinh cũng làm cho Hướng Nhật phải kinh hãi, có chút không dám tin tưởng cái tên xem tiền như mạng này, ngay cả cái tên công ty cũng lấy chữ ‘tài’ vào trong đó lại có một ngày không có hứng thú với kiếm tiền nữa, chẳng lẽ lương tâm thật sự bộc phát?

    “Thấy ngươi không có gieo họa cho người một nhà thì chúng tao bồi mày chơi chút thế thôi, chứ tiền của tao cùng con Thỏ tiêu mấy đời cũng không hết, tội gì làm cái chuyện buôn bán để sinh con không có lỗ ass này.” Tinh Tinh mặt không biết xấu hổ nói.

    Ít nhất đối với Hướng Nhật thì xem là như vậy, lúc đầu tên này nghe được loại làm ăn này thì tâm tình hưng phấn kích động khi đó đâu phải là giả, vậy mà lúc này lại đem mình làm thánh nhân, chẳng nhẽ chỉ có hắn mới là người xấu?

    Anh vợ bên cạnh cũng gật đầu một cái, giống như cũng nói cho hắn biết mình là một ‘thánh nhân’vậy.

    Mợ nó, sau này có đường dây kiếm tiền nào tuyệt đối sẽ không nói cho hai tên súc vật này được. Hướng Nhật trong lòng thầm nói.

    “Được rồi, nếu hai người đều không có ý kiến gì thì việc làm ăn này kết thúc.” Hướng Nhật nói, rồi nhìn về phía Tinh Tinh, “Bên Hàn Quốc Tinh Tinh mày tương đối quen thuộc, thông báo với bọn họ một chút.”

    “Yên tâm, coi như là trực tiếp nói với bọn họ không làm ăn cái này nữa, bọn họ cũng không dám nói gì, chẳng nhẽ còn dám vọt tới Bắc Hải tìm chúng ta tính sổ sao?” Tinh Tinh mặt đầy coi thường nói, hiển nhiên đối với ‘người hợp tác’ bên Hàn Quốc không để chút nào vào mắt.

    “Nếu như vậy thì chúng mày cút được rồi, tao cũng phải về đây.” Nói xong chính sự, Hướng Nhật liền chẳng muốn tốn thời gian với 2 tên súc vật này nữa, ngày hôm qua vừa trở lại chưa kịp cùng ‘các lão bà’ thân thiết gì, sao có thể đem thời gian lãng phí ở chỗ này chứ.

    “Chờ một chút đã.” Ông anh vợ một mực giả bộ ‘cao ngạo lạnh lùng’ lúc này lại gọi hắn lại.

    “Có chuyện gì nữa?” Hướng Nhật nghi ngờ nhìn hắn.

    “Không có gì, chỉ là thích thì kêu chút thôi, cậu đi đi.” Anh vợ mặt đầy dửng dưng nói, hoàn toàn không vì đùa giỡn người nào đó mà có nửa điểm áy náy trong lòng.

    Tinh Tinh bên cạnh cười lớn hô hố, tựa hồ thấy màn này rất sảng khoái.

    Hướng Nhật cạn lời một lúc, hai tên này là đang trả thù mình kêu bọn họ đến rồi ‘qua cầu rút ván’, nhỏ nhen vãi lồng.

    “Đél để ý chúng mày nữa.” Hướng Nhật không thèm chơi trò chơi chữ với bọn họ nữa, sau khi gọi Hầu tử vào phục vụ hai tên súc vật này thì rời khỏi quán bar Trầm Luân.

    ...

    Về nhà, đám người Sở Sở đã sớm thức dậy, cũng đã ăn sáng xong như hắn.

    Bất quá khá tốt chính là có lẽ vì mới vừa ăn sáng xong không lâu nên người tỏ ra rất lười biếng, chỉ ngồi trên ghế salon xem tivi chứ không có mở bàn chơi mạt chược.

    “Chú về rồi.” Thấy Hướng Nhật trở lại, Tiểu Ái cũng đang ở trong phòng khách hưng phấn nói.

    “Ừm, chú về rồi.” Hướng Nhật đi tới sờ cái đầu nhỏ nhắn của bé một chút, sau đó đặt mông ngồi xuống vị trí giữa Sở Sở và An Tâm đang ngồi.

    “Đáng ghét, anh ngồi phải em rồi.” An Tâm có chút bất mãn đẩy hắn một chút, nhưng trong mắt lại tràn đầy tình cảm vui sướng, nam nhân ngồi bên cạnh nàng khẳng định là càng thích nàng... cùng với Sở Sở, nếu không ngồi đâu không ngồi, lại ngồi vào giữa hai người bọn họ chứ.

    “Hắc hắc...” Hướng Nhật cười hắc hắc, giang hai tay ra, một tay ôm lấy Sở Sở, một tay ôm An Tâm, trái ôm phải ấp, tề nhân chi phúc.

    Sở Sở xấu hổ đỏ mặt, An Tâm thì thỉnh thoảng giãy dụa một chút để bày tỏ nàng cũng không phải là nguyện ý để nam nhân ôm.

    Ngược lại bên cạnh thì không có ai tỏ ra ghen tị cả, hoặc là làm bộ không thấy, hoặc là thấy nhưng làm bộ hoàn toàn không để ý.

    Bất quá có một người lại vô cùng bất mãn, ánh mắt Phạm Thải Hồng nhìn nam nhân như không, lỗ mũi hừ hừ, nhịn không được tức giận trợn mắt nhìn hắn: “Này, Hướng Quỳ, chuyện ngươi đáp ứng ta rốt cuộc thì khi nào sẽ làm hả?”

    Nghe được lời nói không rõ ý nghĩa này, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn vào nam nhân duy nhất trong nhà.

    “Yên tâm đi, hôm nay giúp cô giải quyết luôn.” Hướng Nhật quang minh chính đại nói, đối mặt với nhiều ánh mắt hoài nghi xung quanh như vậy cũng biểu hiện vô cùng tự nhiên, bởi vì cứ che che giấu giấu ngược lại sẽ làm cho mấy vị Đại tiểu thư hoài nghi.

    Chuyện Phạm Thải Hồng nói hắn dĩ nhiên còn nhớ, trước kia đã đáp ứng khôi phục thực lực cho nàng, bất quá bởi vì đi Hương Cảng rồi lại đi Mỹ nên cứ kéo dài mãi.

    Lần này trở về khôi phục thực lực cho Phạm Thải Hồng cũng là chuyện trọng yếu, bởi vì chỉ cần đem nàng nâng lên trình độ dị năng giả cấp 5 thì đối phương sẽ đáp ứng bảo vệ người nhà hắn 10 năm.

    Có vệ sĩ miễn phí 10 năm, còn là một dị năng giả cấp 5 nữa, Hướng Nhật tại sao không làm chứ?

    Trước kia hắn có chút không tình nguyện là bởi vì cảm thấy đem Phạm Thải Hồng tăng lên trình độ dị năng giả cấp 5 thì sẽ cùng cấp bậc với hắn, điều này làm cho hắn có chút khó chịu cho nên cố ý trì hoãn lại, bây giờ hắn biết được trên thế giới này dị năng giả cấp 5 chẳng là gì, thậm chí dị năng giả cấp 6 cũng chưa phải đỉnh cao, đạt tới cấp 7 mới là mục tiêu thật sự.

    Nếu như vậy thì thuận tay giúp Phạm bác gái một chút, dù sao đối với hắn mà nói cũng chỉ là một cái nhấc tay, như vậy liền có thêm một vệ sĩ miễn phí trong 10 năm, cuộc mua bán này vô cùng có lợi, có ngu mới từ chối.

     
    trangem, anhemvankiep, rukuru and 5 others like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đỉnh Cấp Lưu Manh
    Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
    Chương 1075: Đánh lén

    Dịch: Thỏ
    Nguồn: sieucapthuankhiet.com

    Edit: Vạn

    “Chính ngươi nói đấy nhé!” Lấy được câu trả lời xác thực, Phạm Thải Hồng cũng kinh ngạc nhưng nhiều hơn là quyết tâm nắm lấy cơ hội này, tin rằng ở trước mặt nhiều người như vậy, lại là bạn gái với bồ của hắn nữa, hắn sẽ không nuốt lời được.

    “Đúng vậy, là tôi nói.” Hướng Nhật nếu nói ra tự nhiên sẽ không sợ bị nàng ta nắm lấy chân.

    “Được, vậy bây giờ giúp ta luôn đi.” Phạm Thải Hồng không muốn trì hoãn một khắc nào nữa, đối với việc có thể khôi phục thực lực nàng đã trông chờ từ lâu, chẳng qua là nam nhân chẳng bao giờ ở bên cạnh cho nên cũng không thể nào thúc giục được.

    “Bây giờ? Cô chắc chắn chứ?” Hướng Nhật cũng không ngại lúc nào cả, nếu như có thể càng nhanh khôi phục thậm chí là tăng thực lực cho nàng lên, càng có thể sớm có được vệ sĩ miễn phí này.

    “Đúng vậy, ta sợ ngươi lại đổi ý.” Phạm Thải Hồng hiển nhiên không thể tin được nhân phẩm của hắn,bởi vì trước kia đã đáp ứng với nàng chờ hai ngày sẽ giúp nàng khôi phục thực lực, nhưng bây giờ đã bao nhiêu ngày trôi qua? Hiếm thấy hắn đột nhiên có vẻ ‘hứng thú’ như vậy, không nắm lấy cơ hội này chẳng lẽ lại chờ hắn đổi ý sao?

    “Hướng Quỳ, là chuyện gì thế?” Sở Sở ở bên cạnh tò mò hỏi.

    Không chỉ một mình nàng tò mò, cơ hồ ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người nam nhân, bất quá cũng không phải là hoài nghi hắn với Phạm Thải Hồng có hiệp nghị mờ ám gì, dù sao Phạm Thải Hồng luôn không hợp nhau với hắn, đây là chuyện mọi người đều biết, hơn nữa nếu thật sự có hiệp nghị mờ ám gì cũng sẽ không quanh minh chính đại nói ra như vậy.

    “Khụ ~” Hướng Nhật ho khan một tiếng, giải thích, “Phạm bác gái trước kia bị sự phụ ‘dạy dỗ’ cho nên thực lực bị giảm nặng, chỉ có anh mới có thể giúp cô ta khôi phục thực lực, trước kia đã đáp ứng cô ta nhưng kéo dài đến tận bây giờ.”

    “Thải Hồng tỷ đâu có già như anh nói chứ.” Nghe hắn giải thích, tất nhiên không có ai hoài nghi cả, chẳng qua là sơ sở đối với việc hắn kêu Phạm Thải Hồng là ‘bác gái’ thì có chút dị nghị, dù sao cũng đã sống chung lâu như vậy, cũng không hy vọng giữa hai người có bất hòa gì cả.

    “Có thể tìm được bạn gái tốt như Sở Sở chính là tam sinh hữu hạnh của ngươi.” Phạm Thải Hồng hiển nhiên được những lời của Sở Sở làm cho rất thoải mái, trừng mắt nhìn nam nhân một cái, bất quá nói xong câu này lại ý thức được có khả năng sẽ làm cho mấy vị Đại tiểu thư bên cạnh bất mãn liền nói tiếp, “Còn có An An các nàng nữa, cũng không biết kiếp trước ngươi làm chuyện tốt gì, không, không chỉ là kiếp trước làm chuyện tốt mà mấy kiếp trước làm chuyện tốt mới có thể để cho An An các nàng nhìn trúng ngươi...” Bất quá dù sao cũng là ‘nịnh hót’ cho nên nói không được lưu loát lắm.

    Hướng Nhật cố ý nhìn nàng ta một cái: “Nếu cô muốn bây giờ thì đi thôi, dù sao bây giờ cũng có thời gian... Đúng rồi, các em có ai muốn đi nhìn một chút không?” Câu nói phía sau là nói với đám người Sở Sở, lấy lời này chứng minh hắn cùng Phạm Thải Hồng không có làm chuyện gì không thể để cho người khác biết được, rất hoan nghênh mọi người đi ‘giám sát’.

    An Tâm nghe vậy có chút động tâm, không phải vì sợ nam nhân có cơ hội cùng Phạm Thải Hồng cấu kết làm bậy mà quả thật là tò mò mà thôi. Bất quá bởi vì mọi người không có ai nhúc nhích cho nên nàng cũng không muốn ra mặt đầu tiên.

    “Hai người đi đi, chúng tôi không xen vào đâu.” Thiết Uyển thân là Đại tỷ trong chúng nữ, cũng biết nam nhân với Phạm Thải Hồng là dị năng giả, loại chuyện này các nàng đi ‘thăm dò’ làm gì, có thể lại còn làm cho nam nhân nghĩ các nàng không tin hắn.

    “Được, vậy đi thôi Phạm bác gái.” Hướng Nhật đối với việc gọi Phạm Thải Hồng không có dễ dàng sửa đổi được.

    ...

    Hai người rời khỏi phòng khách đi lên tầng trên, đi vào trong phòng của Hướng Nhật, còn đóng kín cửa lại nữa.

    Hướng Nhật lấy Hồng Long ra, Phạm Thải Hồng đứng đối mặt các hắn 1m, thần sắc nghiêm túc mang chút kích động, sẽ rất nhanh nàng được khôi phục lại thực lực, thậm chí là cao hơn một bậc nữa.

    Đến lúc đó tìm nữ nhân kia tính sổ dễ như trở bàn tay.

    “Chuẩn bị xong chưa?” Hướng Nhật biết cách sử dụng hồng long như thế nào, từ sau khi tiến vào trong mộng của hồng long hắn ngoại trừ có huyết mạch tương liên với hồng long còn có trong đầu cũng xuất hiện thêm một số thứ vốn không thuộc về hắn, đó là liên quan tới phương pháp thao túng hồng long.

    “Có thể làm rồi.” Phạm Thải Hồng nghiêm túc gật đầu một cái.

    “Vậy thì bắt đầu.” Hướng Nhật cũng không nói nhảm nữa, cắn đầu lưỡi một cái, một ra một ngụm máu vào trên bản thể trâm cài tóc của Hồng long.

    Nhất thời một trận kim quang xuất hiện, chỉ thấy một con kim long từ bản thể trâm cài tóc hiện ra.

    Lúc trước hắn giúp Hướng mẫu trẻ ra có thấy qua kim long một lần, nhưng không biết có phải do ảo giác hay không mà con kim long lần này cảm giác thấy hơi lớn hơn một chút so với con kim long trước đó, hơn nữa có cảm giác đáng sợ hơn nữa, vảy rồng trên thân cũng rất sống động, cảm giác không giống như các loại hiệu ứng thay đổi mà là một kim long chân chính có máu có thịt.

    Thấy kim long xuất hiện, trong mắt Phạm Thải Hồng cũng xuất hiện một tia sáng kỳ dị, không sai, chính là cái này...

    Hướng Nhật điều khiển kim long để cho thân hình to lớn của kim long quấn quanh Phạm Thải Hồng, mơ hồ có tiếng long ngâm truyền ra.

    Cả người Phạm Thải Hồng được kim long bao lại, người ngoài hoàn toàn không nhìn thấy được tình huống bên trong, tiếng long ngâm không ngừng truyền tới, tình hình như vậy kéo dài không sai biệt khoảng 5 phút, so với thời gian lúc dùng hồng long ‘thí nghiệm’ trên người Hướng mẫu còn lâu hơn.

    Chờ đến khi kim long hóa thành kim quang nhạt dần đi, hoàn toàn sáp nhập vào trong cơ thể Phạm Thải Hồng thì Phạm Thải Hồng cũng từ trong ‘ngủ say’ tỉnh lại, đôi mắt nhắm chặt cũng mở ra.

    Hai đạo kim quang nhàn nhạt từ sâu trong con ngươi chợt lóe lên, sau đó mới khôi phục lại màu đen bình thường.

    Nếu như là người bình thường sợ rằng không có cách nào nhận ra được Phạm Thải Hồng bây giờ cùng Phạm Thải Hồng trước kia có gì khác nhau, nhưng Hướng Nhật cảm giác nhạy bén, cảm giác được Phạm Thải Hồng bây giờ cùng Phạm Thải Hồng mấy phút trước hoàn toàn bất đồng, không chỉ khí chất trên người không giống nhau, thực lực cũng có tiến bộ rất lớn.

    Vốn chỉ là dị năng giả cấp 3 nhưng sau khi trải qua kim long cải tạo thì thực lực đã đột phá cấp 4, đạt tới trình độ dị năng giả cấp 5.

    “Ha ha ha...” Phạm Thải Hồng nhìn hai tay của mình, nắm chặt, giương ra, nắm chặt, giương ra, cảm giác toàn thân trên dưới đều tràn đầy lực lượng, loại cảm giác này đã rất lâu nàng không có lãnh hội qua.

    “Tôi đã đáp ứng làm chuyện của cô, đừng quên cô phải làm vệ sĩ 10 năm cho tôi.” Thấy nàng đắc ý cười to vênh váo giống như thần kinh không bình thường vậy, Hướng Nhật liền nhắc nhở.

    “Yên tâm, chuyện ta đáp ứng ngươi sẽ không đổi ý đâu.” Phạm Thải Hồng tỉnh táo lại, khẽ hừ một tiếng, nhìn kỹ lại, cả người nàng tựa hồ như cũng trẻ hơn một chút, cơ hồ không khác lắm với mấy người Sở Sở, trên khuôn mặt tinh xảo nghiêng nước nghiêng thành cũng mang vẻ tự tin chưa từng có, tự lẩm bẩm, “Hình như thực lực cũng trở nên mạnh hơn nhiều.”

    Liếc nhìn nam nhân trước mặt, trong lòng Phạm Thải Hồng không khỏi động một cái, bỗng nhiên nắm chặt quyền trực tiếp đánh tới. Tốc độ nhanh đến kinh người, Hướng Nhật căn bản không có ngờ nàng lại đột nhiên đánh lén mình nên phản ứng không kịp nữa, bị đập trúng vào bả vai, cả người nhất thời giống như bị đầu xe lửa đụng trúng vậy, “rầm’ một tiếng bay ra ngoài đụng vào trên tường, vách tường cứng rắn trong nháy mắt xuất hiện một vết ấn hình người rõ ràng.

     
    trangem, anhemvankiep, rukuru and 5 others like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đỉnh Cấp Lưu Manh
    Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
    Chương 1076: Cơn giận Phạm Thải Hồng

    Dịch: Thỏ
    Nguồn: sieucapthuankhiet.com

    Edit: Vạn

    “Xin lỗi, xin lỗi, kích động quá, chỉ là muốn thử xem thực lực của ta cường đại như thế nào...” Thấy nam nhân bị một quyền đánh bay, trên vách tường còn lưu lại vết ấn hình người nữa, Phạm Thải Hồng cũng ý thức được mình ‘đùa giỡn’ có chút quá, vội vàng chạy tới nói xin lỗi.

    “Đánh tôi xong rồi nói ‘xin lỗi’ là không có chuyện gì sao?” Hướng Nhật thật ra thì cũng không bị thương, trong lòng cũng không phát hỏa lớn lắm, bất quá bị người khác đánh lén thì cũng không thoải mái được.

    “Vậy ngươi muốn thế nào?” Phạm Thải Hồng không chút sợ hãi nào nhìn hắn, trước kia cũng không sợ người nào đó, càng không cần phải nói bây giờ đã khôi phục thực lực thậm chí so với trước kia còn mạnh hơn một phần nữa.

    “Thế nào? Đương nhiên là đánh lại rồi.” Hướng Nhật dựa vào trên tường, đột nhiên thuấn di một cái đến bên người nàng, cũng đánh một quyền vào bả vai nàng. Dĩ nhiên là hắn khống chế tốt lực đạo, cũng không đến nỗi để cho Phạm Thải Hồng bị thương.

    Quyền này hắn có mười phần nắm chắc nhưng khi sắp đụng vào người Phạm Thải Hồng thì lại thân ảnh của nàng nhẹ nhàng lóe lên rồi tránh đi.

    “Ồ ~” Hướng Nhật không khỏi lấy làm kinh hãi, Phạm Thải Hồng lại có thể tránh thoát công kích của hắn.

    Bất quá hắn không có nổi giận, lại đưa tay ra trảo tới. Lần này gần trong gang tấc, hắn cũng không tin không bắt được nàng.

    Kết quả lại lần nữa ngoài dự liệu của hắn, Phạm Thải Hồng lại nhanh chóng tránh ra.

    “Nhìn cô nhanh hay là tôi nhanh.” Hướng Nhật chuẩn bị nghiêm túc, vốn chỉ là muốn ‘trả thù’ nhỏ nhẹ đối với việc Phạm Thải Hồng đánh lén hắn, hai lần bị kinh ngạc làm cho hắn có chút thẹn quá hóa giận.

    Lại thuấn di lần nữa đến bên người Phạm Thải Hồng, năm ngón tay giương ra trảo tới bả vai nàng, tốc độ cũng tăng lên tới mức nhanh nhất.

    Lần này Phạm Thải Hồng không có tránh né, hoặc là căn bản không thể tránh kịp, năm ngón tay của Hướng Nhật chộp vào trên bả vai của nàng, đang muốn đắc ý thì đột nhiên Phạm Thải Hồng hạ bả vai xuống, sau đó cùi chỏ đánh về phía sau một cái.

    “Bộp ~” Hướng Nhật lại ăn một đòn, bất quá bởi vì lần này có phòng bị cho nên không có bị đánh bay. Nhưng phản kháng của Phạm Thải Hồng làm cho hắn càng thấy nổi nóng.

    Chẳng qua là hắn còn không có động thủ, Phạm Thải Hồng vốn là thuộc về bên bị ‘trả thù’ nhưng lại động thủ trước, có lẽ là mấy lần công kích của nam nhân bị nàng nhìn thấu và hóa giải làm cho nàng có lòng tự tin.

    Bộp bộp bộp ~~~ một chuỗi công kích liên tục làm cho Hướng Nhật không kịp đề phòng tay chân luống cuống, vốn là hắn nghĩ Phạm Thải Hồng không chịu nổi một kích bây giờ lại công kích giống như cuồng phong bạo vũ làm cho hắn chỉ có thể trở nên bị động chịu đòn.

    Tình cảnh này rất giống như hắn chống lại La tỷ trước kia vậy, trước kia La tỷ là dựa vào kỹ xảo quyền thuật thuần thục làm cho hắn chưa nắm giữ thủy dị năng không thể làm gì được.

    Phạm Thải Hồng cũng là như vậy, kỹ xảo quyền thuật của nàng cũng không yếu hơn La tỷ chút nào, ít nhất vào thời khắc này Hướng Nhật nhìn nhận chính là như vậy, thậm chí so với La tỷ còn sắc bén hơn.

    Hơn nữa Phạm Thải Hồng cũng là một Mật giả như La tỷ, từ trình độ Mật giả cấp 3 đột nhiên tăng lên đến trình độ cấp 5.

    Ban đầu Hướng Nhật đối chiến với nàng còn giữ nguyên mấy phần khí lực, nhưng không chiếm được nửa điểm tiện nghi nào, sau đó dần dần gia tăng lực lượng đến hết mức mà Phạm Thải Hồng vẫn có thể ứng phó tự nhiên còn hắn vẫn lâm vào hoàn cảnh xấu.

    “Ha ha, không phải ngươi rất kiêu ngạo sao?” Phạm Thải Hồng càng đánh càng điên cuồng, loại cảm giác này làm cho nàng rất thoải mái, trước kia thực lực không đủ nên rất nhiều kỷ xảo căn bản không phát huy ra được, chỉ có thể mặc cho nam nhân khi dễ.

    Bây giờ khôi phục thực lực, hơn nữa còn cao hơn một tầng, mới đầu chưa có thành thạo kỹ xảo nhưng càng đối chiến lâu thì càng ngày càng quen thuộc, thậm chí nam nhận chỉ có thể bị động phòng thủ mà không có lực phản kích.

    Hướng Nhật quả thật cảm thấy hơi buồn bực, hắn không nghĩ tới Phạm Thải Hồng đại tăng thực lực lại khó đối phó như vậy, bất quá cũng khó trách, dù sao sư phụ của đối phương là Âu Dương lão quái, Phạm Thải Hồng từng theo học qua hệ thống của bà ta. Mà mình căn bản là xuất thân từ con đường tự do, chỉ biết một phương thức thô sơ ‘lưu manh đánh nhau’ mà thôi, trước kia dựa vào hai thứ ‘lợi khí’ thuấn di cùng lực lượng cường đại mà đè ép đối thủ, không có hướng cụ thể, không có lợi ích gì.

    Lực lượng của Phạm Thải Hồng đại khái đã tương đương với hắn, mà kỹ xảo lại vượt hắn xa, mặc dù hắn đảm bảo mình sẽ không bị thương nhưng bị một nữ nhân ‘khi dễ’, nhất là nữ nhân trước kia hắn xem là nhỏ yếu nữa, loại cảm giác không tốt tý nào.

    Đương nhiên Hướng Nhật cũng không phải thật sự không có sức đánh trả, một bên phòng ngự một bên cảnh cáo nói: “Này, nữ nhân điên kia, còn đánh nữa tôi sẽ chơi nghiêm túc đấy.”

    “Hừ, ngươi nghiêm túc đi, ta ngược lại muốn nhìn một chút sự lợi hại của ngươi đây.” Mắt thấy nam nhân bị nàng đánh chỉ có thể dùng miệng để nói lời uy hiếp, Phạm Thải Hồng có lòng tin mười phần, thậm chí sinh ra một ít ý tưởng khác nữa, dù sao thực lực nàng bây giờ không thấp hơn đối phương, coi như có làm ra một ít chuyện đổi ý gì đó hắn cũng không thể làm gì mình được.

    Sau khi trên người lại bị đánh hai cái, Hướng Nhật cũng không khách khí nữa, một màng nước màu lam nhạt xuất hiện trên người hắn, sau đó lại đem lĩnh vực của Mật giả xuất ra, màng nước màu lam nhạt nhất thời lớn hơn một vòng, đồng thời trở nên hơi trong suốt, cũng mang theo một vòng sáng trắng rực rỡ.

    “Đây là...” Phạm Thải Hồng nhìn thấy không khỏi biến sắc, mặc dù nàng cho tới bây giờ chưa từng dùng qua lĩnh vực nhưng biết lĩnh vực có tồn tại, mà lĩnh vực nam nhân xuất ra trước mắt mang một loại cảm giác uy áp càng làm cho tim của nàng đập nhanh lên.

    Trực giác nguy hiểm làm cho Phạm Thải Hồng trong lòng cảm thấy không ổn, nhưng lúc muốn lui về sau thì đã muộn rồi.

    Hướng Nhật dùng lĩnh vực nhốt nàng ta vào trong đó, Phạm Thải Hồng căn bản không có bất kỳ lực phản kháng nào, giống như trước kia Hướng Nhật làm thí nghiệm trên người La tỷ vậy, Phạm Thải Hồng dễ dàng bị khống chế, cả người ở trong lĩnh vực mặc cho hắn xâu xé.

    Hiệu quả của hai tầng lĩnh vực cũng không phải đơn giản như 1 + 1 = 2, giống như La tỷ nói, nó có thể là 3, có thể là 4, có thể là 10 thậm chí là 20.

    Hướng Nhật không biết hai tầng lĩnh vực của hắn chồng lên nhau rốt cuộc là số mấy, nhưng tuyệt đối không phải là 3 hay 4, tự hắn có thể cảm giác được, ở trong hai tầng lĩnh vực này thì tồn tại cấp 5 chẳng qua chỉ là con kiến hôi mà thôi.

    “Ngừng lại, ta nhận thua, nhận thua...” Phạm Thải Hồng rất thức thời, mắt thấy nam nhân giống như ăn được thuốc bổ thận tráng dương vậy, đột nhiên ‘pháp lực vô biên’, mặc dù trong lòng không phục nhưng ngoài miệng vẫn vội vàng nhận thua, nàng cũng không muốn ăn đau khổ gì.

    “Bây giờ nhận thua cô cho là tôi sẽ bỏ qua cho cô sao? Mới vừa rồi đánh tôi rất thoải mái phải hay không? Đừng tưởng rằng đến trình độ cấp 5 thì có thể khiêu chiến tôi, đối với tôi mà nói, cô vẫn chỉ là trình độ cấp 3 mà thôi.” Hướng Nhật khinh thường nói, đối chiến với Phạm Thải Hồng, phải để cho nàng thất vọng, nản lòng mới được, muốn mình dễ dàng bỏ qua cho nàng căn bản là chuyện không thể nào.

    Chẳng qua lúc hắn đang suy nghĩ trong lòng làm sao xử phạt nàng ta thì ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ cửa, ngay sau đó thanh âm của An Tâm An đại tiểu thư truyền tới: “Hướng Quỳ, bên trong xảy ra chuyện gì thế, tại sao lại có tiếng ‘bịch bịch’, làm ồn đến chúng em xem tivi thế.”

    “An An, mau vào cứu ta, Hướng Quỳ hắn muốn cưỡng hiếp ta.” Trong lúc nguy cấp, Phạm Thải Hồng cũng không quan tâm lời của mình sẽ gây ra hậu quả gì, lớn tiếng kêu lên.

     
    trangem, anhemvankiep, rukuru and 7 others like this.
  5. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,795
    Đỉnh Cấp Lưu Manh
    Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
    Chương 1077: Ý Tưởng Không Thực Tế

    Dịch: Thỏ
    Nguồn: sieucapthuankhiet.com

    “Im đi!” Nghe thấy Phạm Thải Hồng nói lung tung, Hướng Nhật thật muốn khâu cái miệng của nàng lại, nếu như không phải bây giờ đang có An đại tiểu thư bên ngoài thì cho dù 18 năm sau có xảy ra thảm kịch cha con tương tàn cũng phải đem nàng xử ngay tại chỗ.

    Có lẽ là nghe được tiếng kêu cứu bên trong phòng nên An Tâm nhất thời cũng không đoái hoài gì nữa, trực tiếp mở cửa vọt vào.

    “Hướng Quỳ?” Khi nhìn thấy trong phòng không có xảy ra một màn trong tưởng tượng kia, An Tâm thở phào nhẹ nhõm, càng nhiều hơn chính là nghi ngờ và khiếp sợ, tình huống trong phòng thật giống như đại chiến thế giới vậy, khắp nơi một mảnh bừa bãi, thậm chí trên tường còn có dấu vết bị phá hỏng rõ ràng.

    Hướng Nhật rút lại lĩnh vực đang giam cầm Phạm Thải Hồng, nhìn về phía An đại tiểu thư nói: “Nữ nhân này là người bị bệnh thần kinh, cô ta nói mà em cũng tin?”

    “Em không biết... Hai người đang đánh nhau à?” An Tâm có chút xấu hổ, cảm giác vội vã xông vào như vậy thì đối với nam nhân không tin tưởng, sau khi hỏi xong không đợi nam nhân trả lời mà vội vàng cáo từ, “Em đi đây, hai người cứ tiếp tục...”

    Sầm! Cửa bị đóng lại.

    “An An...” Phạm Thải Hồng kêu cũng không kịp, mắt thấy cửa bị đóng lại, mặt đầy cảnh giác nhìn nam nhân không có hảo ý đang đi về phía mình.

    “Không cần khẩn trương như vậy, cô cho là tôi có hứng thú đối với cô sao?” Hướng Nhật trừng mắt nhìn nàng một cái, thật ra thì sau khi An đại tiểu thư đi vào, tức giận trong lòng hắn cũng tiêu tan không sai biệt lắm.

    “Hoàn toàn không có chút hứng thú nào?” Phạm Thải Hồng hừ nhẹ một tiếng,”Nếu như ta nói với ngươi không cần có trách nhiệm gì với ta, cũng không cần lo lắng 18 năm sau sẽ có người đến trả thù ngươi, ngươi vẫn sẽ không có hứng thú sao?”

    “Ặc...” Hướng Nhật bị nghẹn một chút, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Phạm Thải Hồng đến mấy người Sở Sở cũng phải kém một bậc kia, mặc dù là tuổi bác gái nhưng lại trẻ như thiếu nữ thanh xuân vậy, nếu như không có bất kỳ cố kỵ nào... Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật đột nhiên có phản ứng.

    “Trong lòng lại không chảy nước miếng rồi chứ gì...” Phạm Thải Hồng khinh thường liếc bộ phận rõ ràng nào đó của hắn một cái, giọng kiêu ngạo đắc ý hơn, trên mặt cũng có chút đỏ dâng lên.

    Hướng Nhật ho khan một cái, bị nói như vậy càng không thể trả thù hành động đánh lén lúc trước được, đành nói qua chuyện khác: “Bây giờ thực lực của cô đã lên cấp 5, nếu như tôi muốn giúp Sở Sở các nàng trở thành dị năng giả thì sẽ trực tiếp đến cấp mấy?” Phạm Thải Hồng bởi vì lúc trước có 3 cấp làm nền tảng cho nên có thể đi thẳng đến trình độ cấp 5. Hướng Nhật suy nghĩ cũng nên biến Sở Sở các nàng thành dị năng giả, như vậy thì coi như gặp phải nguy hiểm gì cũng có sức tự vệ. Chẳng qua là không biết các nàng hoàn toàn không có nền tảng gì, khi trở thành dị năng giả sẽ là có cấp bậc nào.

    “Ta cảm thấy tốt nhất là ngươi nên thu hồi loại ý tưởng như vậy, không nên nghĩ đem Sở Sở các nàng thành dị năng giả.” Phạm Thải Hồng lạnh lùng nhìn hắn.

    “Hử?” Hướng Nhật nhíu mày một cái, có chút khó chịu nhìn nàng, giúp nữ nhân của mình biến thành ‘siêu nhân’ cũng có vấn đề sao?

    “Còn không hiểu hả? Ta nói cho ngươi, cũng không phải tất cả mọi người đều thích trở thành ‘phi nhân loại’. Ta đã sớm biết ngươi có Hồng Long nhất định sẽ có ý tưởng như vậy, trước đó ta thử qua thái độ của các nàng ấy, trừ Thanh Thanh có chút động tâm ra, những người khác hoàn toàn không có hứng thú.” Phạm Thải Hồng cười lạnh nói.
    Loading...


    “Chỉ có Tiểu Thanh sao?” Hướng Nhật ngược lại chưa từng nghĩ Phạm Thải Hồng sẽ thay hắn nghĩ xa như vậy, bất quá nghe nàng vừa nói như vậy, mới biết mình có chút chuyên quyền độc đoán quá, chỉ muốn tốt cho Sở Sở các nàng mà không nghe xem suy nghĩ trong lòng các nàng ấy là như thế nào. Còn Thạch Thanh có chút động tâm thì dù sao lúc trước nàng cũng vì theo đuổi lực lượng cường đại mới bái hắn làm sư phụ.

    “Hừ!” Phạm Thải Hồng lại hừ lạnh một tiếng, nói tiếp, “Hơn nữa đột nhiên từ người bình thường biến thành dị năng giả cũng không phải là dễ dàng như vậy, quá trình trung gian phải chịu thống khổ gì ngươi có biết không?”

    “Thống khổ?” Hướng Nhật sững sốt một chút, chỉ chỉ nàng ta, “Mới vừa rồi tôi có cảm thấy cô có thống khổ gì đâu.”

    “Đó là bởi vì ta vốn không phải là người bình thường.” Phạm Thải Hồng nói, lại trừng hắn một cái, “Từ một người bình thường biến thành dị năng giả, không nói vấn đề thống khổ, đột nhiên có năng lực vượt xa người bình thường cũng không phải ai cũng có thể tùy ý tiếp nhận, hơn nữa cũng phải có khoảng thời gian thích ứng. Cho nên nếu như ngươi muốn đem Sở Sở các nàng thay đổi thành dị năng giả, tốt nhất là trước hết trưng cầu ý kiến của các nàng đã, bất quá không nên trực tiếp đi hỏi, bởi vì nếu như ngươi tự mình đi hỏi, các nàng nhất định sẽ nhân nhượng ngươi, ngây ngốc đồng ý, đừng nói trong đó phải chịu thống khổ gì, coi như có nói cho các nàng biết rất có thể sẽ phải chết các nàng cũng đồng ý.”

    Một loạt lời nói thông não làm cho Hướng Nhật nghiêm túc nghĩ lại, quả thật cũng không phải tất cả mọi người đều có thể thích ứng với việc đột nhiên có được siêu năng lực. Lấy ví dụ Monica ở New York xa xôi mà nói, ban đầu nàng biết mình trở thành quỷ hút máu, có siêu năng lực nhưng lại không có gì cao hứng cả, thậm chí còn yêu cầu hắn đem nàng trở về như cũ, nàng tình nguyện làm một người bình thường.

    “Lại nói một chút về vấn đề thống khổ.” Thấy nam nhân yên lặng không nói, Phạm Thải Hồng mặt đầy nghiêm túc nói, “Biết ban đầu ta trở thành người dị năng có bao nhiêu thống khổ không? Ta cũng không phải là người vốn có dị năng tự thức tỉnh, lúc đầu sư phụ vì ta... Loại thống khổ đó không phải người nào cũng có thể chịu được, ngươi nguyện ý nhìn Sở Sở các nàng chịu đựng loại thống khổ như vậy sao? Cả người giống như bị lửa đốt, tứ chi giống như bị cắt đứt, ngươi thật muốn thấy sao?”

    “Được rồi, đừng nói nữa, tôi biết nên làm thế nào.” Hướng Nhật có chút phiền não cắt đứt lời của nàng, thống khổ mà Phạm Thải Hồng nói hắn chắc chắn sẽ không để cho Sở Sở các nàng trải qua dù chỉ một lần. Đã như vậy hay là để cho các nàng sống tự do tự tại, mỗi ngày đều vui vui vẻ vẻ, có mình ở bên cạnh bảo vệ, còn có vệ sĩ miễn phí 10 năm Phạm Thải Hồng này vậy là đủ rồi. Hơn nữa thế giới cũng không có nguy hiểm như vậy, cũng không phải là mỗi ngày đều có đại chiến thế giới.

    “Ta biết có một loại phương pháp không cần bị thống khổ gì mà có thể lập tức trở thành dị năng giả.” Phiền não của nam nhân Phạm Thải Hồng cũng cảm nhận được, bất quá nàng không để ý, vẫn tiếp tục nói, giống như cố ý dẫn dụ vậy.

    “Phương pháp gì?” Hướng Nhật nghe thấy ánh mắt sáng lên, nếu như có loại phương pháp này, ngược lại có thể để cho người khác dễ tiếp nhận hơn, ít nhất trước hết có thể giúp Tiểu Thanh có chút động tâm trở thành dị năng giả.

    “Sơ ủng.” Phạm Thải Hồng bình thản nói ra hai chữ.

    “Sơ ủng? Cô nói là để người huyết tộc cắn một cái?” Hướng Nhật không khỏi ngẩn ra, vấn đề ‘sơ ủng’ này lúc trước Lưu Phi có giới thiệu qua với hắn, lấy Monica mà nói, bất quá nàng là ngụy sơ ủng rất hiếm thấy, có thể sao chép tất cả năng lực của Lưu Phi. Mà sơ ủng thông thường thì đạt được năng lực thấp hơn một bậc so với ‘bề trên’, ví dụ người sơ ủng là dị năng giả cấp 4 thì người bị sơ ủng sẽ đạt được năng lực dị năng giả cấp 3.

    “Xem ra ngươi biết loại phương pháp này, như thế nào, chịu để nữ nhân của ngươi trở thành quỷ hút máu sao?” Phạm Thải Hồng cười lạnh một tiếng.

    Dĩ nhiên không thể được!

    Monica là chuyện đã thành không còn cách nào khác, còn Sở Sở các nàng, Hướng Nhật suy nghĩ một chút hay là bỏ đi.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)