Huyền Huyễn Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương 548

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 546: Kinh Sợ Tứ Thiên
    Hải Tộc Chiến Ca vang lên, bài ca này không một ai hiểu nhưng chỉ cần nó vang lên thì ngay cả Chiến Thần cũng không cách nào giữ nổi bình tĩnh.

    Hải Tộc Chiến Ca một khi vang lên liền báo hiệu cho sự hủy diệt, liền báo hiệu cho thiên hạ đệ nhất thế lực muốn ra tay.

    Không một ai của Hoang lúc này biết lý do tại sao Hải Tộc Chiến Ca lại vang lên nhưng tất cả mọi người kể cả là Vô Song lập tức phi thân ra ngoài Chủ Điện, lúc này không còn thời gian để phân biệt đúng sai, không còn thời gian để thù địch, lúc này tâm trí của mọi người chỉ có duy nhất một câu hỏi.

    “Hải Tộc muốn làm gì?”.

    20 năm 1 lần đều như vắt chanh Hải Tộc chắc chắn sẽ động binh với Đông Thiên Yêu Giới, chắc chắn sẽ tấn công Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan, đây là lý do khiến Hoang không muốn đợi, Hoang không muốn tiếp tục ở lại đây để chịu thêm một đợt ‘duyệt binh’ của Hải Tộc, một đợt duyệt binh của Hải Tộc có thể không là gì với bọn họ nhưng với Hoang thì tuyệt đối là thảm họa, không có 10 năm nghỉ ngơi dưỡng sức căn bản không thể nào hồi phục.

    Tất nhiên bằng thực lực của Hoang công thêm Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan – Trấn Hải Thành thì chắc chắn không có chuyện chỉ một đợt duyệt binh của Hải Tộc liền có thể đánh sập tuy nhiên nếu là duyệt binh căn bản sẽ không phải là Hải Tộc Chiến Ca.

    Hải Tộc Chiến Ca không phải dùng để duyệt binh, Hải Tộc Chiến Ca là bài ca của sự chết chóc, nếu bài hát này không vang lên Hải Tộc có thể chấp nhận thất bại mà quay đầu rời đi nhưng một khi Hải Tộc Chiến Ca vang lên thì không thể thất bại, cho dù dùng tận toàn bộ lực lượng của Hải Tộc vào trận chiến bọn họ cũng dám làm.

    Hải Tộc Chiến Ca còn mang theo một loại ý nghĩa, ý nghĩa làm Chiến Thần không cách nào bình tĩnh nổi, Hải Tộc Chiến Ca muốn vang lên nhất định phải có một người làm trung tâm, một người giữ nhịp cho cả trăm vạn hùng binh, toàn bộ Hải Tộc chỉ có 9 người có tư cách làm linh hồn cho trăm vạn hùng binh Hải Tộc, trong số 9 người này có cả Tà Thần.

    Nếu Tà Thần thân chinh ra trận kết quả không cần phải nghĩ...

    Tại sao Tà Thần lại mạnh như vậy?, đây là câu hỏi trong đầu không biết bao nhiêu Phong Hào Chân Thần thậm chí ở Nguyên Tố Thế Giới còn chưa có ai biết được thực lực chân chính của Tà Thần, biết được nàng rốt cuộc ẩn dấu thứ gì, trong mắt thế nhân nàng là 24 Trùng Thiên đỉnh phong Cực Đạo Chân Thần tu vi, là Phong Hào Chân Thần được thiên đạo sắc phong trong tay nàng nắm giữ Thiên Đạo Thần Binh – Ám Thiên Tà Nhãn.

    Ám Thiên Tà Nhãn của Tà Thần.

    Hắc Nguyệt Loan Đao của Sát Thần.

    Khai Thiên Chiến Phủ của Vô Song.

    Đây là ba thanh Thiên Đạo Thần Binh đã có chủ ở thế giới này chỉ là khác biệt với Sát Thần cùng Vô Song, không một Phong Hào Chân Thần nào tin tưởng khoảng cách sức mạnh của Tà Thần so với phần còn lại của thiên hạ chỉ là 1 thanh Thiên Đạo Thần Binh như vậy, nàng quá mạnh, mạnh đến mức vô lý.

    ...

    Hoang Kỳ rốt cuộc được kéo lên, tại Hoang Thành lúc này tràn ngập chiến kỳ màu đỏ, chiến kỳ đỏ như máu nhưng lại không có bất cứ một ký hiệu nào khác, chiến kỳ đặc biệt nhất của Đông Thiên Yêu Giới, tấm chiến kỳ này thể hiện rõ nhất tinh thần của Hoang, vì chiến mà sinh vì chiến mà tử, không màu mè thừa thãi, nhìn tấm lệnh kỳ này chỉ có thể khiến người khác có một suy nghĩ.

    “Chiến, chiến đến chết”.

    Vô số tiếng tù và vang lên, 72 tòa tháp cao của Hoang Thành sáng lên, 72 cột sáng chiếu rọi cả hư không, phong tỏa toàn bộ bầu trời của Hoang Thành tiếp theo đến lượt 36 tòa tháp thấp hơn phát sáng, toàn bộ 36 toàn tháp bắt đầu chuyển thành màu đỏ, năng lượng màu huyết hồng tập trung ở đỉnh tháp, toàn bộ Hoang Thành bắt đầu xuất hiện từng đoàn từng đoàn huyết vụ bay lên bầu trời đồng thời phủ kín mặt đất là những dòng chữ màu đỏ phi thường khó hiểu đại diện cho trận văn của Hoang Thành được kích hoạt.

    Toàn bộ Hoang Thành như rung chuyển, một loại chiến ý cùng huyết khí hòa quyện vào nhau tạo ra một khí thế đáng sợ vô cùng, lúc này ở trung tâm bầu trời Hoang Thành chính là Mio, trong thân phận của Hoang Chủ nàng phiêu phù trên bầu trời cùng với bảo tọa của mình, bảo tọa huyết hồng sắc như chính thứ huyết khi bao phủ lấy Hoang Thành tỏa ra một loại ánh sáng kì dị, nhìn Mio lúc này thể hiện thứ khí thế cực kỳ kinh khủng, nàng mang theo toàn bộ khí thế của Hoang Thành dung hợp một thân của mình, trên huyết hồng bảo tọa nhìn Mio lại càng thêm phần đáng sợ.

    Chưa thấy bất cứ một cái bóng Hải Tộc nào xuất hiện nhưng chỉ bằng Hải Tộc Chiến Ca cũng khiến Hoang Thành căng như dây đàn, khiến toàn bộ thủ đoạn phòng ngự của Hoang được kéo lên đến tối đa, điều này đủ để nói lên Hải Tộc kinh khủng như thế nào.

    Vô Song chỉ có một lần duy nhất đi đến Vô Tận Hải, lần đó hắn còn đi cùng Sát Đế của Sát Điện hơn nữa chỉ là dùng mắt mà cảm nhận, hắn căn bản không biết Vô Tận Hải đáng sợ đến mức nào, lúc này có thể coi như là lần đầu tiên hắn đối mặt cùng thế lực mạnh nhất Nguyên Tố Thế Giới này.

    Rốt cuộc khi mà Hoang Thành toàn bộ trạng thái được kéo đến cao nhất cũng là lúc thân ảnh đầu tiên của Hải Tộc xuất hiện, thân ảnh hiện ra trên bầu trời là một nữ nhân, là nữ nhân mà chính Vô Song đã nhìn thấy khi tiến vào Hoang Thành.

    Khi nàng hiện ra trên bầu trời rốt cuộc đám người Chiến Thần cùng Sở Hùng Bá có thể thở ra một hơi bởi bọn họ nhận ra nữ nhân này.

    Nữ nhân này hoàn toàn không yếu trái lại cực kỳ mạnh mẽ nhưng nàng không phải là Tà Thần, chỉ cần không phải là Tà Thần trận chiến này vẫn có hy vọng.

    Một thân áo đỏ hoàn mỹ vô khuyết, một chiếc mặt nạ vô diện có in nửa cánh hoa hồng bên trên, một mái tóc đen búi cao với châm cai đầu bằng vàng ròng, sau lưng là một cây cổ cầm cũng toát ra ánh vàng thần thánh cùng quyền quý.

    Nàng đứng ở đó lạnh lùng nhìn toàn Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan, nàng đứng đó ánh mắt nhìn thẳng về phía Hoang Chủ, trong ánh mắt mang theo vô tận ngạo khí.

    Nàng không nói câu nào, ngón tay thuôn dài chỉ về phía trước, khi ngón tay này đưa ra cũng là lúc mặt biển của Vô Tận Hải sôi trào, dấu hiệu đại chiến rốt cuộc cũng bắt đầu.

    ...“Nữ nhân đó là ai vậy?”.

    Vô Song nhìn thấy nàng dơ một ngón tay ra, ánh mắt liền lạnh lại rồi quay ra hỏi Chiến Thần ở bên cạnh.

    Nữ nhân này rất mạnh, lần đầu tiên Vô Song nhìn thấy nàng trên Vô Tận Hải hắn có cảm giác nàng không thua kém gì Chiến Thần nhưng lúc này khi khuôn mặt xinh đẹp bị che đi, khi nàng lạnh lùng đứng trên hư không đối mặt với toàn bộ Hoang Thành, thực lực của nàng vậy mà yếu đi một chút, chỉ còn rơi vào hàng ngũ của đám người Sở Hùng Bá cùng Ma Kha Lượng, tất nhiên thực lực của nàng có giảm đi trong mắt Vô Song thì nàng vẫn là đỉnh tiêm cường giả của thế giới này, điều này căn bản không cần bàn cãi.

    “Nàng là Hồng Trần Vương Phi của Vô Tận Hải, Vô Tận Hải ngoại trừ Thập Đại Hải Tộc Cường Nhân còn có Thất Vương Phi, nàng là một trong Thất Vương Phi của Tà Thần, thực lực hàng thật giá thật Phong Hào Chân Thần chỉ là chắc chắn một khi Hải Tộc Chiến Ca vang lên đám người Hải Tộc không chỉ phái ra một vị Phong Hào Chân Thần chỉ sợ ít nhất có hai trong Thập Đại Cường Nhân của Hải Tộc hiện thân”.

    “Vậy là ba Phong Hào Chân Thần?, điều này cũng không đáng sợ lắm, chúng ta bên này hình như không đến mức vì ba Phong Hào Chân Thần mà thất bại?”. Vô Song nhíu mày một chút nhìn Chiến Thần, nếu đối phương chỉ có ba Phong Hào Chân Thần thì Vô Song không hiểu vì cái gì Chiến Thần lo lắng như vậy?.

    Tất nhiên Vô Song chưa từng chân chính va chạm cùng Vô Tận Hải, hắn không biết được đám người Vô Tận Hải rốt cuộc mạnh thế nào.

    Nghe thấy Vô Song nói bản thân Chiến Thần chỉ biết cười khổ.

    “Nếu Hải Tộc đơn giản như vậy bọn họ đã không phỉa Thiên Hạ Đệ Nhất thế lực nhiều năm như vậy, Thập Đại Hải Tộc Cường Nhân mỗi người đại diện cho một đại tộc trong Vô Tận Hải tức là chỉ cần một người trong đám đó xuất hiện đồng nghĩa với một đại tộc của Vô Tận Hải đi ra”.

    “Vô Tận Hải được chia làm Thất Hải Dương do Thất Vương Phi cai quản nhưng bọn họ còn có Thập Đại Hải Tộc ẩn thế không ra cũng giống như bí tộc của Tứ Đại Thiên vậy, không phải ta muốn nâng sĩ khí của đối phương nhưng mà Chiến Tộc của lão phu chưa chắc đã có thể mạnh hơn một Đại Hải Tộc của bọn họ là bao nhiêu... Ngươi có hiểu không?”.

    Chiến Thần nói đến đây liền không nói nữa, để lại cho Vô Song rung động thật sâu.

    Thất Vương Phi có thực lực Phong Hào Chân Thần?.

    Thập Đại Hải Tộc Cường Nhân cũng có thực lực Phong Hào Chân Thần?.

    Sau lưng bọn họ còn có 10 cái Đại Hải Tộc sâu không lường nổi?.

    Nghĩ đến đây Vô Song liền tê cả da đầu, trận chiến này làm gì có cơ hội thắng?.

    ...

    Vô Song có điều không biết không phải chỉ có Đông Thiên Yêu Giới bị động tới.

    Ngày hôm nay toàn bộ Tứ Thiên cùng Tam Giới liền rung chuyển.

    Nam Thiên Đại Địa bị Hải Tộc tấn công.

    Bắc Thiên Cương Lĩnh bị Hải Tộc tấn công.

    Tây Thiên Pháp Giới bị Hải Tộc tấn công.

    Hải Tộc Đệ Nhị Cường Nhân – Hải Thần trong cùng ngày một thân một mình đi về phía Thần Giới, không biết nàng ta làm gì chỉ biết ngày hôm đó cao thủ Thần Giới không có bất cứ ai đi xuống Tứ Thiên.

    Rốt cuộc Hải Tộc ngày hôm nay muốn làm gì?. Câu hỏi này không một ai biết, không một ai có thể trả lời.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 547: Đại Chiến Dưới Tang Sơn (1)
    Trước mặt một Hoang cường đại, trước mặt với thế lực có thể coi là mạnh nhất Đông Thiên hiện nay, trước mặt tòa Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan không biết bao nhiêu năm không bị công phá vậy mà trong mắt Hồng Trần Vương Phi không có một chút áp lực bởi trong mắt trận chiến này không phải là trận chiến.

    Ngày hôm nay Vô Tận Hải muốn cho cả thiên hạ sợ hãi, ngày hôm nay Vô Tận Hải muốn dương oai.

    Đông Thiên?, Tây Thiên?, Nam Thiên?, Bắc Thiên? Không khác gì nhau.

    Thần Giới?, Ma Giới?, không khác gì nhau.

    Ngày hôm nay Vô Tận Hải làm chủ.

    Áo đỏ tung bay trong gió, làn gió nhè nhẹ thổi bay những lọn tóc đen của nàng, những cơn gió nhè nhẹ như tô điểm thêm sự xuất trần của nữ tử này, Tiêu Dao Vương Phi bá chủ Tiêu Dao Hải Vực.

    Một ngón tay của nàng đưa ra, đây là hiệu lệnh của Hải Tộc.

    Sau một ngón tay này Hồng Trần Vương Phi khoanh chân ngồi trên thiên không, cây đàn huyền cầm màu hoàng kim xuất hiện trên đùi nàng, ánh mắt nhè nhẹ nhắm lại, những ngón tay ngọc nhẹ lướt trên phím đàn.

    Giây phút đôi mắt xinh đẹp kia nhắm lại có cảm giác toàn bộ thiên địa như cũng đóng lại.

    Tiếp theo một thứ áp lực kinh khủng khiếp từ dưới đáy biển phun trào, thứ áp lực như hồng hoang thái cổ sinh vật sống lại, thứ áp lực này đè thẳng lên toàn bộ Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan.

    Toàn bộ Hoang lúc này đều hít vào một hơi lãnh khí, bọn họ biết giờ phút chiến đấu rốt cuộc đã đến, thứ duy nhất để bọn họ còn phải chờ đợi chỉ là Vô Tận Hải phái ra Đại Tộc nào trong Thập Đại Hải Tộc mà thôi.

    Dưới đáy biển xuất hiện một làn khói bạc, làn khói bạc kia che phủ toàn bộ mặt biển rộng lớn của Vô Tận Hải, ít nhất Vô Song cho dù có kéo dài linh hồn lực đến tối đã cũng không nhìn được điểm cuối của làn khói bạc đáng sợ kia.

    “Ngưng Băng Sương”. Đây là loại không khí chỉ tồn tại trong Vô Tận Hải, nó tạo thành một tấm kinh mỏng trong suốt, một vách ngăn cách mọi sự quan sát, không có cách nào có thể nhìn xuyên qua vùng không gian bị Ngưng Băng Sương bao phủ, Ngưng Băng Sương chính là dấu hiệu rõ ràng nhất để đại diện cho Vô Tận Hải, lúc này ai mà biết được ở dưới mặt biển có bao nhiêu quân đội trừ khi lao thẳng qua Ngưng Băng Sương, trừ khi độc thân tiến xuống Vô Tận Hải chỉ là việc này có thể sao?.

    Từ trước đến nay chưa kẻ nào dám liều mạng xuyên qua Ngưng Băng Sương để có thông tin chính xác về số lượng Hải Tộc Đại Quân được điều động, vừa mới bắt đầu cuộc chiến số lượng quân lực của Vô Tận Hải lập tức được che dấu, Vô Tận Hải không có được ưu thế địa lợi như Hoang nhưng bọn họ lại có được ưu thế thần bí, chỉ cần không biết Vô Tận Hải dốc bao nhiêu lực lượng cho cuộc chiến này thì binh sỹ của Hoang căn bản không có một giây một phút nào yên tâm

    Hành động tiếp theo của đám người Hải Tộc chính là xuất cường giả, bất cứ cuộc chiến nào cũng là cường gải đi đầu, cường giả là lãnh tụ của tất cả đại quân bên dưới đồng thời cường giả hiện thân cũng là tiêu chí Hải Tộc, Hải Tộc luôn cho cường giả đi đầu tiên, luôn muốn cho đối thủ dựa vào tiêu chí cường giả dẫn đội mà đoán thông tin của Hải Tộc đại quân xuất chiến lần này.

    Nếu Ngưng Băng Sương để che đậy thì hai cường giả hiện ra sau lưng Hồng Trần Vương Phi lại hé lộ ra thực lực chân chính của bọn họ, hư hư thực thực căn bản không cách nào dò ra, bao nhiêu năm nay đây là đạo dùng binh của Hải Tộc.

    Hai thân ảnh sau lưng Hồng Trần Vương Phi hiện thân lập tức làm cả Chiến Thần lẫn Sở Hùng Bá ánh mắt hiện ra một vết lo lắng bởi bọn họ rốt cuộc cũng biết hai Đại Hải Tộc tham chiến lần này là hai tộc nào.

    Vô Tận Hải xếp hạng thứ 5 đại tộc – Ám Hắc Ma Ngư.

    Vô Tận Hải xếp hạng thứ 8 đại tộc – Kình Sa.

    Sau lưng Hồng Trần Vương Phi thình lình xuất hiện một tro bào nhân, lưng của hắn còng xuống khiến thân thể trở nên phi thường nhỏ nhắn, so với Sở Hùng Bá phiên bản nhân loại có lẽ chỉ cao hơn một cái đầu, sau lưng hắn có hai con dao găm nhỏ đồng thời cả người xuất hiện vô số huyết khí màu đỏ bốc lên.

    Ám Thiên Tiếu, 24 Trùng Thiên Đỉnh Phong Cực Đạo Chân Thần, Ám Hắc Ma Ngư đệ nhất cường giả.

    Kẻ thứ hai hiện thân là một nam tử thân cao hơn Vô Song khoảng 2 cái đầu, thân hình cân đối với những đường cơ bắp hoàn mỹ, trên người hắn khoác một bộ đồ bó sát người với hai màu trắng đen, khuôn mặt cũng bị ẩn trong bộ áo bó sát căn bản khó đoán được dung mạo, hai nắm tay kẻ nay có hai bao tay cũng mang hai màu trắng đen cực kỳ bắt mắt.

    Sát Nhân Kình, 24 Trùng Thiên Đỉnh Phong Cực Đạo Chân Thần, Kình Sa Tộc đệ nhất cường giả.

    Hai kẻ này hiện ra rốt cuộc đã xác định hai Đại Hải Tộc tham chiến trong chiến dịch lần này, tất nhiên còn có thể Đại Hải Tộc nào khác không thì không ai biết, tất cả thông tin lúc này chỉ là những thông tin Hải Tộc muốn cho Hoang nhìn thấy.

    Sau màn chào hỏi cực kỳ đơn giản, mặt biển của Vô Tận Hải bắt đầu hiện lên những ngọn núi lớn màu xanh, tất nhiên đây không phải là ngọn núi gì mà đơn thuần chỉ là lưng của một sinh vật khổng lồ.

    Giây phút những sinh vật này hiện ra lập tức làm ánh mắt Vô Song trở nên ngưng trọng, hắn biết bọn chúng thậm chí đã được nhìn thấy không ít.

    Một nhánh của Kình Sa Tộc, Cự Kinh Tộc.

    Cự Kình Tộc trưởng thành nếu không có thiên đại tạo hóa thực lực mãi mãi dừng lại ở Hỗn Nguyên Chân Thần không thể tiến thêm nhưng lực phòng ngự không thua kém gì Vĩnh Sinh Chân Thần, sức mạnh cơ thể cũng không hề thua kém.

    Cự Kình Tộc trưởng thành cao từ 300 – 500m thậm chí có cá thể cao đến 1000m.

    Không ai biết Cự Kình Tộc sống ở đâu của Vô Tận Hải chỉ biết đây là vũ khí công thành hàng đầu của Hải Tộc.

    1 con Cự Kình.

    2 con Cự Kình.

    10 con Cự Kình.

    20 con Cự Kình.

    Dần dần số lương Cự Kình hiện thân từ dưới đáy biển càng ngày càng nhiều, số lượng lúc này đã lên tới trăm đầu Cự Kình, con thấp nhất cũng đạt chiều cao 600m, con cao nhất không ngờ cao đến 1000m, toàn thân mặc một bộ giáp bóng loáng, khi những con quái vật này hiện thân liền khiến vô số binh sỹ Hoang Tộc hít một hơi khí lạnh.

    Khoảng cách lúc này của Hoang cùng Hải Tộc quân đội cách một bãi biển dài, khoảng cách này vừa vặn là một lằn ranh sinh tử, không một cao thủ nào của Hoang dám lao ra xử đám Cự Kình khổng lồ kia kể cả Vô Song đồng thời năng lượng pháo trong 36 tòa Thiên Tháp cũng không đủ sát thương tiêu diệt Cự Kình trong một pha bắn xa đến vậy.

    Tất cả những việc đám người của Hoang có thể làm chỉ là chờ, chờ đàn Cự Kình đặt chân lên bờ, chờ chúng lại gần tầm sát thương cực đại của năng lượng pháo. Năm đó Vô Song tận mắt thấy Phương Anh phát uy, nàng giết Cự Kình như thái dưa cắt rau nhưng số lượng Cự Kình nàng giết cũng chưa đến 30 con hơn nữa nàng lúc đó đã là 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong.

    Phương Anh có thể dễ dàng giết chết Cự Kình bởi nàng là một trong những nhân vật có sức sát thương cùng tốc độ di chuyển cao nhất Nguyên Tố Thế Giới, chỉ bàn về khả năng ‘nhất kích tất sát’ Phương Anh liền chưa sợ người nào, thiên địa này ngoại trừ Phương Anh Sát Đế chỉ sợ hiếm ai có thể diệt được Cự Kình nhanh như vậy, ít nhất đám cường giả hiện tại của Hoang không thể.

    Thời gian trôi qua lúc này bỗng dưng trở nên chậm đến đáng sợ, cho đến khi bước chân khổng lồ đầu tiên in trên bờ cát dài mới như một quả boom phá tan không khí yên ắng cùng áp lực đến đáng sợ này.

    Con Cự Kình đầu tiên lên bờ, rồi con thứ hai, thứ ba mãi đến con thứ mười.

    Mười đầu Cự Kình tiến lên liền chiếm chọn bờ biển, chúng như 10 tòa đại sơn biết di chuyển, mỗi bước chân lại như tiếng sét đánh giữa trời quang, nếu không phải ở khu vực này được cấu tạo từ Trọng Lực Thạch chỉ sợ mặt đất đã nứt toác từ lâu.

    Cùng lúc đợt Cự Kình đầu tiên tiến lên Sở Hùng Bá cũng bay lên không trung, trong thân hình một đứa bé hắn xuất hiện ngay sau lưng Hoang Chủ đồng thời khi Sở Hùng Bá hiện ra bên trái của Hoang Chủ thì ở bên phải chẳng biết từ lúc nào Chiến Thần cũng hiện ra, ba người này mạnh mẽ đối đầu với bộ ba bên kia của Hải Tộc.

    Hành động tiếp theo của Hoang rốt cuộc cũng đã đến, Mio lạnh lùng và dứt khoát đưa một tay lên cao, dựa theo hiệu lệnh của nàng toàn bộ 36 tòa Thiên Tháp hoàn toàn chuyển thành màu đỏ, tất cả chỉ chờ một lệnh của Mio mà thôi.

    Đàn Cự Kình đầu tiên sau khi toàn bộ thân thể lộ ra, chúng như được huấn luyện bài bản hai tay nắm chặt một cái mỏ neo khổng lồ, mỏ neo sáng loáng không một vết hoen ố thậm chí khi nhìn vào nó còn khiến người khác có cảm giác bị một loại áp lực đè nặng lên cơ thể.

    Định Hải Thiết – khoáng vật chỉ có ở Vô Tận Hải.

    Định Hải Thiết phi thường khó xuất hiện ở Tứ Thiên vì vậy cách tôi luyện nó cũng là một bí mật chỉ biết Định Hải Thiết rất nặng, phi thường nặng.

    Định Hải Thiết sau khi rèn ra binh khí liền khiến nó nặng gấp trăm lần, cả Vô Tận Hải quả thật cũng chỉ có Cự Kình thích hợp nhất dùng Định Hải Thiết làm thành binh khí.

    Tốc độ của Cự Kình rất chậm dù sao thân thể bọn chúng quá nặng nề, quá khổng lồ lại cộng thâm vũ khí siêu nặng trên tay căn bản không thể tăng tốc nhưng bù lại cũng chính thân thể khổng lồ đó khiến từng bước chân của Cự Kình lại giúp nó đi được một đoạn dài.

    Không khí lại một lần nữa trở nên ngưng trọng hơn bao giờ hết, tất cả mọi người đều chờ, đều đang chờ.

    Đây là cuộc chiến đơn thuần về khoảng cách, chỉ khoảng cách mà thôi.

    Vô Song ánh mắt nhìn toàn bộ chiến cuộc, hắn lúc này cũng không thể làm gì trợ giúp cho Mio, hắn chỉ có thể đứng đây làm điểm tựa cho nàng mà thôi, trận chiến quy mô như vậy không phải là hắn có thể nhúng tay, không phải là cuộc chiến chỉ bằng vũ lực một người thay đổi toàn bộ như Tử Vong Sa Mạc.

    Vô Song thở dài một hơi, hắn lúc này thản nhiên quay đầu lại nhìn Ma Kha Thiên, giọng nói phi thường bình thản.

    “Ngươi tin cũng được, không tin cũng được, ta quả thật có khả năng chữa tốt cho Ma Kha Lượng cũng như Ma Kha Vấn nhưng lúc này căn bản không đủ thời gian”.

    “Trong ba kẻ các ngươi chỉ có một mình ngươi lúc này ta có nắm chắc chữa trị tổn thương thức hải”.

    Vô Song nói đến đây liền không nói nữa, hắn yên lặng nhìn Ma Kha Thiên.

    Ma Kha Thiên khi thấy Vô Song bất chợt lên tiếng liền ngạc nhiên nhìn hắn nhưng sau khi nghe Vô Song nói xong, Ma Kha Thiên không hề có bất cứ thứ gì lo lắng.

    “Ca ca của Hoang Chủ đại nhân ta còn không tin thì khác gì không tin Hoang Chủ?, đại chiến sắp đến vậy phiền công tử vậy”.

    Vô Song nghe vậy cũng gật đầu, hắn cùng Ma Kha Thiên bắt đầu rời khỏi tường thành.

    Trong giây phút này thêm một phần thực lực cũng là thêm một phần bảo vệ, Ma Kha Thiên hiện nay thức hải bị thương tổn, 10 phần thực lực chỉ còn lại 7. Chỉ cần Ma Kha Thiên trở lại 10 thành thực lực như xưa liền đảm bảo Hoang có thêm một phần chiến thắng, cho dù không nhiều nhưng có lẽ đây là việc duy nhất hiện nay Vô Song có thể làm cho cô gái nhỏ kia.

    ...

    “Bắn”.

    Âm thanh lạnh lùng vang vọng toàn bộ Hoang Thành, bàn tay của Mio mạnh mẽ hạ xuống cùng lúc với 36 cột huyết sắc năng lượng khổng lồ phá không mà tới, 36 cột huyết sắc năng lượng như muốn xé rách không gian này, như muốn phá hủy tất cả bắn thẳng vào người 10 đầu Cự Kình khủng lồ trước mặt.

    “Gruuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu”.

    Những âm thanh hét vang cả thiên khung, những tiếng gầm rú làm người khác tê cả da đầu, 10 con Cự Kình đầu tiên mạnh mẽ dùng nhục thể chống lại năng lượng pháo, bước chân nặng chích vẫn bước về phía trước.

    “Khởi động Xích Thiên Cấm Chú”.

    “Thiên Tháp lập tức nạp năng lượng”.

    Giọng nói của Mio cực kỳ lạnh lùng cũng cực kỳ bình tĩnh, tiếp theo chỉ thấy dưới chân 36 tòa Thiên Tháp lại chuyển màu đỏ, từng vòng năng lượng màu đỏ bắt đầu lại được tích tụ.

    Dưới chân Hoang Thành lúc này chẳng biết bao giờ đã xuất hiện vô biên vô tận trận văn, trận văn như những rễ cây lan tràn ra toàn bộ mặt đất sau đó bao phủ toàn bộ mặt đất dưới chân 10 đầu Cự Kình.

    Dưới áp lực của Xích Thiên Cấm Chú đám Cự Kình nhấc chân cũng trở nên phi thường khó khăn, gần như không cách nào cử động, Cự Kình lại tiếp tục gào rú đầy tức giận.

    “Hai chân không đi được, thì bò, chết cũng phải tiến lên”.

    Giọng nói lạnh lùng của Sát Nhân Kình vang lên, đương nhiên đây là Hải Ngữ.

    Ngay sau khi hắn nói xong một tay lại chỉ về phía trước, đợt Cự Kình thứ hai cũng chuẩn bị bước lên mặt đất.

    Đợt Cự Kình đầu tiên lúc này toàn thân đều là máu, sau pha năng lượng pháo đầu tiên nhiều con đã bị mất cả mảng thịt lớn trên người chỉ là càng đau đớn ánh mắt của chúng càng đỏ hơn, càng điên cuồng hơn.

    Một lệnh của Sát Nhân Kình làm những sinh vật khổng lồ này tiếp tục gào rú, một tay cố gắng đấm mạnh xuống mặt đất, cả thân thể khổng lồ lại một lần nữa bứt lên nhưng sau đó lại ầm ầm ngã xuống, Xích Thiên Cấm Chú không phải việc đùa.

    Những tiếng gầm thé điên cuồng trong tuyệt vọng vang lên khắp chiến trường, bọn chúng là đám pháo hôi công thành đầu tiên, nhiệm vụ của bọn chúng căn bản là chết.

    Khi đám Cự Kình thứ hai bước lên, chúng dẫm thẳng vào thân thể đám Cự Kình đầu tiên vẫn còn đang cố gắng bồ từng mét từng mét về phía Hoang Thành, đám Cự Kình đầu tiên chính làm thảm chùi chân cho đám thứ hai, chỉ có như vậy Cự Kình mới có thể tiến về Hoang Thành.

    Mio lúc này hít một hơi lãnh khí, bàn tay của nàng đưa thẳng lên cao, giọng nói mang theo một tia kinh người sát khí.

    “Năng lượng pháo lần 2, bắn”.

    Giống như lần đầu tiên, đám Cự Kình thứ hai cũng gục xuống, cũng bị Xích Thiên Cấm Chế khóa chặt nhưng bọn chúng kéo gần khoảng cách so với Hoang Thành lại 200m.

    200m này không phải quãng đường dài nhưng đây là sinh mệnh của 20 con Cự Kình Hỗn Nguyên Chân Thần tạo nên.

    Đàn Cự Kình thứ ba tiến lên rồi lại gục ngã, khoảng cách được kéo ngắn đi 500m

    Đàn Cự Kình thứ tư lên bờ rồi ngã xuống.

    Đàn Cự Kình thứ năm bắt đầu lên bờ...

    Không khí lúc này càng ngày càng ngưng trọng, áp lực kinh khủng ép thẳng vào vô số binh sỹ, áp lực của trận chiến, áp lực của quân lệnh, áp lực đến từ những người đứng đầu mỗi thế lực, từng giây từng phút căng như dây đàn.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 548: Đại Chiến Dưới Tang Sơn (2)
    Trên thiên không ánh mắt của Mio càng ngày càng cau lại, khuôn mặt xinh đẹp lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngưng trọng bởi trước mặt nàng lúc này đã là đội Cự Kình thứ tám của Hải Tộc tiến lên bờ.

    Cự Kình nhất tộc là loại quái vật công thành mạnh mẽ nhất thiên hạ đây tuyệt đối không phải là hư danh, chiến thuật sử dụng Cự Kình công thành bao nhiêu năm nay chưa ai ngăn cản nổi, không phải bởi vì lực lượng cá nhân không đủ chỉ bởi muốn tiêu diệt một đầu Cự Kình tốn quá nhiều công sức.

    Nhè nhẹ hít vào một hơi lãnh khí, 7 đợt lên bờ đầu tiên của Cự Kình đã bị ngăn chặn, số lượng Cự Kình chỉ còn 30 con có điều loại chiến tích này không thể làm Mio cảm thấy vui vẻ đúng hơn là không ai vui cho được, dưới mặt đất lúc này tất cả đều mà máu thịt bày nhày, là xác của 70 con Cự Kình phủ kín, hy sinh 70 con quái vật có thể so sánh cùng Hỗn Nguyên Chân Thần chỉ để phủ kín mặt đất, thủ bút này không thể nói là không lớn.

    Tại sao Sát Nhân Kình lại muốn dùng chiến thuật này?, Cự Kình ở Vô Tận Hải không phải là vô hạn, bất cứ một đầu Cự Kình nào sinh ra rồi trưởng thành cho đến lúc mang ra chiến trận tuyệt đối là một bút kinh thiên tài phú nhưng trong mắt Sát Nhân Kình không có lấy một tia động dung, cho dù trước mặt hắn là núi thi thể của những kẻ được coi là đồng tộc với hắn.

    70 đầu Cự Kình ngã xuống cũng không phải là không có tác dụng gì, bọn chúng chỉ nhằm một mục đích duy nhất, dùng thân thể khổng lồ che phủ hoàn toàn Xích Thiên Cấm Chế của Hoang, 3 đợt Cự Kình cuối cùng mới là 3 đợt Cự Kình côn thành.

    3 đợt Cự Kình cuối cùng cũng không giống với 7 đợt đầu tiên khi toàn bộ đám Cự Kình này ngoại trừ một cây mỏ neo khổng lồ trên tay ra còn mang theo một tấm khiên chắn che phủ toàn bộ nửa thân trên của bọn chúng, những bước chân cực kỳ chậm rãi nhưng, tốc độ căn bản không hề cao nhưng mỗi bước chân lại làm mặt đất như rung lên.

    Khi đợt Cự Kình thứ tám dẫm lên xác đồng bọn của mình tiến lên cũng là lúc Sát Nhân Kình đưa tay lên cao, hắn đang đợi, hắn đang đợi bức tường phòng ngự thiên không của Hoang bị đập nát, đây là giây phút Hải Tộc sẽ tràn lên Hoang Thành, là giây phút Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan sụp đổ.

    Tiếng đàn vẫn vang lên, tiếng đàn mang theo những âm tiết không một ai hiểu, tiếng đàn như kết nối linh hồn trăm vạn hùng binh của Hải Tộc, ở giữa chiến trường ngập tràn máu tanh cùng chiến ý này tiếng đàn của Hồng Trần Vương Phi vẫn chưa một lần thay đổi, nàng vẫn ung dung ngồi đó, ánh mắt thủy chung chưa một lần mở ra.

    Ở toàn bộ chiến trường này có lẽ chỉ có duy nhất một người hiểu được tiếng đàn của Hồng Trần Vương Phi, người này không phải Vô Song thì là ai?.

    Vô Song lúc này đang tập trung dùng linh hồn lực của mình chữa trị vết thương thức hải cho Ma Kha Thiên, trên người hắn xuất hiện những sợi tơ màu trắng trong suốt, những sợi tơ chậm rãi kết nối với đỉnh đầu của Ma Kha Thiên đồng thời trong điều kiện linh hồn lực đang điên cuồng thả ra ngoài Vô Song cũng có thể chậm rãi quan sát tình hình chiến trường.

    Vô Song không phải là Hoang chủ, hắn chỉ là một khách người qua đường ở Hoang, hắn không thể trợ giúp Mio điều hành cuộc chiến này nhưng hắn cũng tuyệt đối không để cô gái nhỏ này một mình làm tất.

    Lúc này đã trải qua 3 tiếng đồng hồ, 3 tiếng đồng hồ chỉ để san bằng khoảng cách từ bờ biển đến Hoang Thành, 3 tiếng đồng hồ để 70 đầu Cự Kình Hỗn Nguyên Chân Thần ngã xuống nhưng Vô Song biết tất cả chỉ là màn dạo đầu, ở dưới đáy biển kia có gì hắn không biết, bên trong Hoang Thành này còn cái gì hắn cũng không biết.

    Trên chiến trường này người duy nhất có thể làm cho Vô Song phải nhìn chăm chú chỉ có Hồng Trần Vương Phi, chỉ có một mình nữ nhân này mà thôi.

    Tiếng đàn của nàng hắn không biết đánh, hắn cũng không học được bởi hắn không biết Hải Ngữ nhưng âm nhạc luôn luôn giống nhau, chỉ cần dụng tâm để cảm nhận, chỉ cần đồng điệu cùng với tiếng đàn của đối phương, cho dù không hiểu hắn cũng cảm nhận được.

    Tạo nghệ cầm thuật của Hồng Trần Vương Phi cực cao, tiếng đàn của nàng là một hồi mộng tưởng, một loại mộng tưởng của Hải Tộc.

    Không biết đã bao lâu rồi Vô Song không sử dụng đến nó, không biết bao lâu rồi một cây đàn huyền cầm mới xuất hiện trên tay Vô Song, hắn thản nhiên ngồi ở vị trí cũ, một bên vẫn chữa trị cho Ma Kha Thiên còn một bên khác nhè nhẹ gẩy đàn, những ngón tay của Vô Song lướt nhẹ trên dây đàn huyền cầm.

    Tiếng đàn của Vô Song vang lên, thứ âm thanh này lúc đầu rất nhỏ nhưng càng ngày càng vang, càng ngày càng đi xa cho đến khi tiếng đàn xâm nhập vào mọi ngóc ngách của Hoang Thành, trong một giây phút tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Vô Song, ở Nguyên Tố Thế Giới hoặc ít nhất là ở Hoang gần như không có ai hiểu cầm thuật, bọn họ không hiểu Vô Song đang làm gì nhưng cho dù không hiểu cũng không ngăn được bọn họ cảm thấy tâm hồn thư thái.

    Chẳng biết từ bao giờ khi cái tiếng đàn của Vô Song vang lên cũng là lúc không khí nặng nề của chiến trường như được xóa bỏ, cái áp lực đè nén lên vô số tướng sỹ trong Hoang bỗng chốc không cánh mà bay.

    Tiếp theo tiếng đàn của Vô Song không chỉ dừng lại ở Hoang Thành, tiếng đàn còn tiến ra ngoài, lần đầu tiên trực tiếp va chạm cùng Hồng Trần Vương Phi.

    Lúc này ngoại trừ Vô Song cùng Hồng Trần Vương Phi ra không ai cảm nhận được sắc trời đã thay đổi, lúc trước bầu trời bị bao phủ bởi màu xanh của đại dương, bị bao phủ bởi màu xanh do chính tiếng đàn Hồng Trần Vương Phi mang lại nhưng hiện nay bầu trời đã chia hai màu, một màu đỏ chậm rãi sinh trưởng nơi thiên không của Hoang.

    ...

    “Cầm đạo cao thủ, trong Hoang có cầm đạo cao thủ”.

    Hồng Trần Vương Phi vẫn không mở mắt, những ngón tay ngọc vẫn thản nhiên nhẹ rung lên như không có chuyên gì xảy ra chỉ là giọng nói của nàng đã không còn nhẹ nhàng như vậy.

    Sát Nhân Kình không hiểu được âm nhạc của loài người, không hiểu được tiếng đàn ở phía bên kia truyền ra cũng như Chiến Thần mù tịt thứ âm điệu của Vô Tận Hải tạo ra nhưng hắn khác với Chiến Thần hay nói đúng hơn Vô Tận Hải khác với tất cả mọi nơi khác.

    Vô Tận Hải có một nơi gọi là Ngu Nhạc Tiên Cảnh, là thánh địa trong đại dương thứ tư cũng là nơi Tà Thần thích nghỉ ngơi nhất, chỉ một điểm này cũng đủ để thấy cầm đạo trong Vô Tận Hải được coi trọng thế nào, cường giả Vô Tận Hải từ trước đến nay chưa có ai coi thường cầm đạo cao thủ, điều này khác hoàn toàn so với Tứ Thiên.

    “Thất Vương Phi, kẻ này thế nào?”

    Hồng Trần Vương Phi khẽ suy nghĩ một chút sau đó rốt cuộc lên tiếng, giọng nói của nàng lúc này biến thành trầm trọng.

    “Mạnh, cầm đạo của kẻ này cực mạnh”.

    Hồng Trần Vương Phi sau khi nói xong lại yên lặng một chút, sau đó như để bổ sung cho câu nói của chính mình, nàng lại chậm rãi lên tiếng.

    “Kẻ này chỉ sợ đã không kém Hải Thần”.

    Một câu nói làm cả Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiêu run lên đồng thời như để chứng minh cho câu nói của Hồng Trần Vương Phi, đoàn cự kình thứ 8 rốt cuộc cũng xảy ra biến dị.

    Thân thể của đám Cự Kình này như những ngọn núi lớn, bước chân kiên định cực kỳ, cho dù năng lượng pháo trong 36 tòa Thiên Tháp bắn tới cũng không cách nào ngăn chặn được bước chân của bọn chúng, bằng tấm khiên chắn khổng lồ chúng có thể bất chấp tất cả mà tiến lên vậy mà lúc này đây những bước chân đó rốt cuộc dừng lại.

    Đây là lần đầu tiên Cự Kình dừng lại không có tiến tiếp, Sát Nhân Kình lúc này hoàn toàn có thể cảm nhận được cái gì xảy ra với đám Cự Kình của hắn, trong mắt của đám Cự Kình này không còn sự quyết tâm không sợ chết nữa mà thay vào đó là sự thị huyết, ánh mắt hoàn toàn bị nhuộm đỏ.

    Cự Kình không tiến lên đã là chuyện lạ sau đó đám Cự Kình này không ngờ đồng thời gầm thét, tiếng gầm vang vọng thương khung.

    Tiếp theo chỉ thấy Sát Nhân Kình nắm chặt hai nắm tay của mình lại, ánh mắt hắn như muốn nứt ra bởi 10 con Cự Kình này không ngờ có 3 con trực tiếp phát điên, bàn tay nắm chặt mỏ neo đánh thẳng về phía đồng bạn của mình.

    Không cần giải thích, lý do chỉ có một, đám Cự Kình này bị Vô Song khống chế tâm chí.

    Cự Kình cũng là sinh vật, chúng tất nhiên biết suy nghĩ, cũng cả cảm xúc hỉ nộ ái ố tuy nhiên những con Cự Kình tham chiến lần này lại không có chút cảm xúc nào, tất cả bọn chúng tâm trí đã bị xóa sạch, bọn chúng bị điều khiển bởi một bàn tay vô hình của chính Hồng Trần Vương Phi.

    Không kinh, không sợ, không đau, tất cả chỉ biết tiến lên làm nhiệm vụ, một đám quái vật không cảm xúc.

    Điều Vô Song làm cũng cực kỳ đơn giản, hắn chỉ việc cho đám Cự Kình đó ‘1 chút’ cảm xúc mà thôi, để cho bọn chúng trở về trạng thái tự nhiên nhất, trạng thái cuồng bạo không cần suy nghĩ.

    Vô Song nếu là trước đây muốn vượt trên Hồng Trần Vương Phi căn bản không thể nhưng Vô Song bây giờ lại khác, hắn là một dạng tồn tại đặc biệt, có thể coi như sống lại một thế nhưng lại không tu luyện bất cứ thứ gì của tiền kiếp, một thân thực lực cũng là một thế này tạo ra chỉ là cầm đạo cũng không phải là tu luyện, đây là cảm nhận của linh hồn, đây là tạo nghệ của mỗi người, không liên quan đến đẳng cấp, không liên quan đến tu luyện.

    Kiếp này Vô Song đi được rất xa trên con đường cầm đạo nhưng không đủ để ngăn chặn Hồng Trần Vương Phi nhưng Vô Song lấy thân phận của Nghịch Thiên Tà Đế kiếp trước đàn một khúc thì liền đủ, cầm đạo kiếp trước chưa bao giờ là át chủ bài của Vô Song nhưng lại là niềm yêu thích, hắn kiếp trước không cần dùng cầm đạo để chế địch nhưng luôn dùng chính tiếng đàn của mình tìm một cõi bình yên, cầm đạo của Vô Song hiện so với Hồng Trần Vương Phi cao hơn nhiều lắm.

    Khúc nhạc này có tên “Sát Nhân Hành”.

    Chiến trường bỗng chốc thay đổi 180 độ, đám Cự Kình thứ 8 căn bản không thể tiến lên, thậm chí còn lao vào chém giết lẫn nhau, vẫn là những tiếng gầm thét rung cả thiên không, vẫn là những âm thanh đinh tai nhức óc nhưng nó lúc này không dành cho Hoang mà là danh cho chính Hải Tộc.“Nếu lúc này vẫn đứng nhìn chỉ sợ không tiến thêm nổi, hai vị tộc trưởng không biết ai ra tay?”.

    Những ngón tay của Hồng Trần Vương Phi rốt cuộc đã dừng lại, lúc này nếu có thể tinh tế mà cảm quan sát nàng tuyệt đối có thể thấy những ngón tay kia đang nhè nhẹ run lên, đôi mắt thủy chung vẫn luôn nhắm của nàng rốt cuộc cũng mở ra, ánh mắt cố gắng nhìn về phía Hoang Thành cao cao kia.

    Không có bất cứ lý do nào, không có bất cứ căn cứ nào nhưng trong lòng Hồng Trần Vương Phi bỗng chốc hiện lên thân ảnh của Vô Song, hiện lên thân ảnh của nam tử thần bí lần đầu nàng nhìn thấy kia.

    Đây là Đệ Thất Hải của Vô Tận Hải đồng thời nàng cũng là thất vương phi của Tà Thần, bản thân nàng liền là bá chủ của vùng hải dương này, nàng tất nhiên không xa lạ gì với đám người của Hoang, đành rằng 20 năm một lần Hải Tộc sẽ tổ chức luyện binh nhưng suốt 20 năm qua hai bên va chạm cũng không phải chỉ 1 – 2 lần, Hoang cùng Đệ Thất Hải có thể coi là đối thủ cũ.

    Trong ký ức của Hồng Trần Vương Phi trong Hoang vốn không có nhân vật bậc này hơn nữa về mặt cầm đạo còn hơn nàng không chỉ 1 bậc, loại nhân vật này không thể thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện ở Hoang.

    Sau khi nàng mở lời thì Sát Nhân Kình rốt cuộc cũng động, hắn bước ra một bước, chỉ một bước rất nhỏ những cũng đại diện cho rất nhiều thứ.

    Sát Nhân Kình bước ra một bước kia thì từ phái của Hoang thân hình nhỏ nhắn của Sở Hùng Bá cũng nhè nhẹ di chuyển, hắn phiêu phù trên thiên không vừa vặn cũng là tiến lên nửa bước, nếu Sát Nhân Kình dùng thực lực kinh khủng của mình tham chiến thì Sở Hùng Bá lập tức hóa thành bản thể cùng vị siêu cấp cao thủ này đánh một trận.

    Đáng tiếc cho Sở Hùng Bá, Sát Nhân Kình cũng không lập tức động thủ, chỉ thấy ở cổ hắn bắt đầu xuất hiện những vết rách hai bên, ở cổ của Sát Nhân Kình rốt cuộc cũng xuất hiện mang cá, sau đó lân giáp bắt đầu bao phủ hai tay hai chân hắn, lúc trước nhìn Sát Nhân Kình không khác gì nhân loại nhưng hiện tại hắn bắt đầu có hơi hướng Hải Tộc, một dạng nửa người nửa cá.

    Tiếp theo Sát Nhân Kình gầm lên một tiếng, mang cá của hắn rung lên lập tức một loại âm ba đấu kỹ cực kỳ đáng sợ xé rách không gian trước mặt, một tiếng gầm của Sát Nhân Kình này không ảnh hưởng đến bất cứ ai của Hoang cũng không có cách nào xé được âm điệu do Vô Song tạo ra nhưng thay vào đó thứ âm thanh này lại tiến thẳng vào đại não của Cự Kình Tộc.

    Vô Tận Hải có Thập Đại Hải Tộc, đám cường nhân này căn bản không khác gì yêu thú của Đông Thiên Yêu Giới chỉ là một bên sống dưới nước một bên sống trên mặt đất mà thôi, ở trong Vô Tận Hải lực lượng huyết mạch cũng cực kỳ quan trọng, tất nhiên lực lượng huyết mạch của Hải Tộc không giống với Yêu Tộc, đúng hơn là hai tộc này căn bản không cách nào dùng huyết mạch áp chế lẫn nhau.

    Một tiếng gầm này sử dụng lực lượng huyết mạch trong thân thể Kình Sa Tộc, lập tức đám Cự Kình trong đợt tiến lên thứ 8 này như tỉnh lại, màng nhĩ của bọn chúng bị một tiếng hét này của Sát Ám Thiên chấn nát, mất đi màng nhĩ đám Cự Kình không cách nào có thể nghe thấy âm thanh đồng nghĩa với việc thoát được ra khỏi “sát nhân hành” của Vô Song.

    Việc tiếp theo thì dễ hơn nhiều, dù sao đám Cự Kình này cũng là tộc nhân của Kình Sa Tộc, muốn điều khiển bọn chúng căn bản không khó khăn gì với Sát Nhân Kình.

    10 đầu Cự Kình của đợt 8 lúc này chỉ còn 7 con có thể đứng thẳng, trong huyết mạch của chúng lúc này sôi sục lên, Cự Kình liền như một chiếc xe tăng bước thẳng về phía trước, bước chân bất ổn cực kỳ nhưng quả thật là có tiến lên, những bước chân phi thường nặng nề.

    7 con Cự Kình tiến lên về trước nhưng lần này có thể coi là thất bại của Hải Tộc, 7 đầu Cự Kình cuối cùng kia cũng không có cách nào bước qua được hết quãng đường do 7 đợt tiến quân trước tạo nên đã gục ngã trước năng lượng pháo của Hoang bắn ra dù sao 7 con Cự Kình này cũng trọng thương rất nặng.

    Khi đợt tấn công thứ 8 thất bại khuôn mặt của Sát Nhân Kình căn bản không thay đổi gì, hắn đưa một tay về phía sau rồi ấn xuống, theo một cử động này của hắn 20 đầu Cự Kình khổng lồ còn đang đứng trên biển lập tức lặn xuống, trong lần ‘thử sức’ đầu tiên này Vô Tận Hải quyết định rút toàn bộ Cự Kình về, kế hoạch dùng Cự Kình chính thức bị hủy bỏ.

    Cự Kình tham chiến đều là những con Cự Kình đã qua huấn luyện, linh trí của chúng cực kỳ thấp nhưng đồng nghĩa với việc chúng không sợ bất cứ thứ gì, chỉ biết nghe lệnh người điều khiển, nhờ một điểm này mà Cự Kình có trở thành máy công thành hàng đầu của Hải Tộc, đáng tiếc đây là lần đầu tiên Hải Tộc thất bại trong chiến thuật này, lần đầu tiên bọn họ gặp cao thủ cầm đạo mạnh như vậy tồn tại.

    Tất nhiên hành động công thành sẽ không dừng lại bởi thứ tiếp theo từ đáy biển là một thứ làm toàn bộ mọi cao thủ của Hoang rùng mình.

    Cũng là một ngọn núi nhưng không mang theo màu xanh thường thấy, cũng là một con quái vật khổng lồ, cũng là một đầu Cự Kình nhưng nó căn bản không giống với bất cứ đầu Cự Kình nào, khi nhìn thấy sinh vật này hiện lên tất cả mọi người đều có cảm giác mình đang nằm mơ.

    “Sao nó lại ở đây?”.

    Đây là câu nói đầu tiên của Chiến Thần, một câu nói mang theo sự khó hiểu cực độ, không chỉ là Chiến Thần mà tất cả những cường giả của Hoang đạt đến Cực Đạo Chân Thần cũng cảm thấy như vậy, sinh vật kia căn bản không nên xuất hiện ở đây.

    Trên tay nó vẫn là một chiếc mỏ neo khổng lồ được tạo nên bằng Định Hải Thạch như đám Cự Kình khác có điều nó khổng lồ hơn rất nhiều, Cự Kình bình thường chỉ cao 600m, cho dù loài đột biến cũng chr cao đến 1300 m là kịch nhưng sinh vật kia có chiều cao lên tới 5000m, ống chân của nó thôi cũng đã cao hơn tường thành của Hoang.

    Đây là một đầu Cự Kình hàng thật giá thật, nhưng cả Vô Tận Hải chỉ có duy nhất một đầu Cự Kình này mà thôi.

    Cự Kình nhất tộc tộc trưởng – 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần – Cự Vô Phách.

    Nó to lớn đến mức muốn nhìn rõ khuôn mặt của nó cũng là điều khó khăn, khi một bước chân đặt lên mặt đất thì toàn bộ bờ biển rung lên thậm chí mặt đất nứt tước.

    Cự Vô Phách chỉ là một Cực Đạo Chân Thần hết sức bình thường, một Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên sơ kỳ, loại cường giả này trong mắt đám người Chiến Thần hay Vô Song tất nhiên không là gì tuy nhiên hắn lại là cường giả Cự Kình Tộc, lực phòng ngự của nó đủ sức khiến một Phong Hào Chân Thần ngao ngán bất lực, Cự Vô Phách tồn tại là một truyền thuyết của Vô Tận Hải, nó là sủng thú của Tà Thần, cả thiên hạ chỉ có duy nhất một mình nó có tư cách làm sủng thú cho Hải Thần, cả thiên hạ cũng chỉ có một mình nó đủ tư cách làm khiên chắn phía sau cho Tà Thần.

    Sở Hùng Bá nhìn sinh vật đáng sợ kia chỉ biết nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt khó khăn nhìn Chiến Thần rồi lại nhìn Vô Song đang ngồi bên dưới, cuối cùng nhìn sang Mio bên cạnh, lúc này Sở Hùng Bá vậy mà không biết phải làm gì mới tốt.

    Vô Song rốt cuộc cũng thu hồi linh hồn lực của bản thân mình lại, việc điều trị thức hải cho Ma Kha Thiên rốt cuộc cũng hoàn thành có điều lúc này Cự Vô Phách hiện thân thì Ma Kha Thiên kể cả có mạnh gấp đôi so với trước đây cũng không địch lại, Cự Vô Phách xuất hiện tuyệt đối là đại sát khí của Hoang.

    Ở trên thiên không trái ngược lại với Sở Hùng Bá, ánh mắt của Chiến Thần chậm rãi nhìn xuống về phía Vô Song, lúc này không ai biết Chiến Thần đang nghĩ gì.

    Vô Song cũng cảm nhận được ánh mắt của Chiến Thần, nhưng hắn biết Chiến Thần chắc chắn không nhìn mình mà, Chiến Thần đang nhìn một người khác.

    Khóe miệng Vô Song chậm rãi cong lên, hắn rốt cuộc cũng đứng lên, trong ánh mắt xuất hiện một tia sáng thần bí.

    ...

    “Muội có mấy phần nắm chắc ngăn được nó?”.

    “Muội không chắc lắm, từ trước đến nay chưa bao giờ thử hơn nữa muốn thử cũng không có tư cách gặp được có điều nhìn thấy nó hiện nay muội quả thực có chút phấn khích”.

    “Vậy thử đi, ta vì muội thủ hộ”.

    ...

    Không biết Vô Song nói chuyện với ai chỉ biết khi hắn vừa dứt lời một thân ảnh hiện ra từ chính cái bóng của hắn sau đó lao vút ra ngoài Hoang Thành, lao vút về phía Cự Vô Phách.

    Khi bóng đen kia lao ra ngoài cũng là lúc cả Chiến Thần cùng Vô Song không hẹn mà đồng loạt ra tay, thân ảnh hai người lập tức bám theo bóng đen lao vút khỏi Hoang Thành.

    Cự Vô Phách hiện thân khiến công việc thủ thành trở nên vô nghĩa có điều nếu Hải Tộc mang tấm chắn mạnh nhất thiên hạ xuất hiện trên chiến trường thì Hoang cũng có thanh kiếm sắc nhất thiên hạ.
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 549: Một Đóa Huyết Hoa
    Cự Kình Vương có mạnh không?, đáp án chắc chắn là có, Cự Kình nhất tộc sinh ra đã là một cái máy ủi khổng lồ, một con quái vật hủy diệt toàn bộ mọi thứ nó thấy trên đời, thứ công thành khí mạnh nhất của Hải Tộc, bao nhiêu năm qua Hải Tộc chưa một lần thất bại cũng là nhờ Cự Kình tộc, thành công của Hải Tộc được xây dựng từ không biết bao nhiêu xác Cự Kình khổng lồ.

    Cự Kình Vương là biến thể đặc dị nhất của Cự Kình Tộc, đầu Cự Kình Vương này đã không ra tay thì thôi một khi ra tay căn bản không thể cản nổi, không phải ngẫu nhiên mà Cự Kình Vương có thể được coi là tấm khiên chắn mạnh nhất Thất Đại Dương, là tấm khiên chắn cho Tà Thần Medusa.

    Muốn đánh bại Cự Kình Vương gần như là việc không thể bởi sinh vật này có khả năng phòng ngự quá mạnh mẽ, có thể coi là siêu cường phòng ngự, cho dù Phong Hào Chân Thần toàn lực ra tay không tiếc tất cả cũng không cách nào ngăn cản bước chân con quái vật này, tất nhiên ‘gần như’ thì vẫn có cơ hội, rất nhiều người trên đại lục đều tin tưởng một loại lý thuyết.

    Phong Hào Chân Thần không cách nào đánh bại Cự Kình Vương nhưng nếu là một Phong Hào Chân Thần cầm Thiên Đạo Thần Binh thì lại khác, một Phong Hào Chân Thần nắm giữ Thiên Đạo Thần Binh của chính mình chưa chắc đã không thể đập nát tấm khiên chắn mạnh nhất thiên hạ này có điều lý thuyết chỉ là lý thuyết, chưa có bất cứ ai có thể nhìn thấy thực tế ra sao.

    Thứ nhất Phong Hào Chân Thần đều là bá chủ một phương, đều là át chủ bài không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không ra tay thứ hai ngoại trừ Tà Thần – Medusa cùng Sát Thần – Nghịch Thương Thiên ra chưa ghi nhận thêm bất cứ một Phong Hào Chân Thần nào nắm lấy Cực Đạo Thần Binh.

    Hai lý do trên khiến Sát Nhân Kình căn bản hoàn toàn tin tưởng ngày hôm nay Trấn Hải Thành chắc chắn sẽ sập, cho dù là hắn cũng không có cách nào ngăn cản được bước chân Cự Kình Vương thì hắn căn bản không tin tưởng đám người của Hoang có thể làm nổi, đây là ngạo khí cũng như tín niệm của Hải Tộc đại quân.

    Giây phút Hồng Trần Vương Phi, Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu nhìn thấy hai thân ảnh lao ra khỏi Hoang trong ánh mắt bọn họ chỉ hiện ra một tia khinh thường.

    Hồng Trần Vương Phi vẫn thản nhiên phiêu phù trên không trung về phần Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu trực tiếp bước ra một bước.

    Trước khi thân hình của Sát Nhân Kình biến mất chỉ nghe giọng nói của hắn mang theo vô tận trêu chọc.

    “Không biết lượng sức”.

    Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu đều là đại nhân vật dưới quyền Tà Thần – Medusa, hai người này đều là Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong, hai người này căn bản không ngại va chạm với bất cứ Phong Hào Chân Thần nào của đại địa, nếu cường giả của Hoang dám đánh một trận thì bọn họ cũng không ngại phụng bồi.

    Hải Tộc cũng không ngại gì Hoang, bọn họ tất nhiên biết cường giả trong Hoang có những ai, đúng là tứ đại hộ pháp của Hoang không yếu nhưng để đặt lên mặt bàn cùng hai vị tộc trưởng Hải Tộc này thì còn chưa đủ, trong mắt hai người này thì hai cái bóng lao ra không ai khác ngoại trừ Chiến Thần cùng Ám Thú – Cửu Đầu Địa Ngục Sư.

    Cự Kình Vương- Cự Vô Phách vẫn tiếp tục tiến về phía trước, hắn tất nhiên cũng nhìn thấy hai cái bóng lóe lên nhưng hắn không quan tâm.

    Tiếp theo hai bên cạnh Cự Vô Phách hiện ra hai thân ảnh của Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình sau đó gần như ngay lập tức hai cường giả của Hoang lập tức va chạm cùng hai cường giả Hải Tộc.

    Sát Nhân Kình căn bản không quan tâm đối thủ là ai, hắn cứ như vậy tung ra một quyền, một quyền nhìn như đơn giản nhưng lại mang theo kinh khủng lực lượng, quyền đầu của hắn trực tiếp va chạm cùng một cự quyền khác, thân hình Chiến Thần rốt cuộc đã hiện ra giữa hư không.

    Chiến Thần nhìn to lớn không khác gì một tòa núi còn Sát Nhân Kình chỉ giống một kẻ trưởng thành của nhân tộc, thân hình Chiến Thần ít nhất lớn gấp 10 lần Sát Nhân Kình nhưng không ngờ chiêu giao thủ đầu tiên dĩ nhiên không ai có thể dành được lợi thế, khi hai trọng quyền va chạm lập tức làm không gian nứt vỡ, nguyên khí nổ vang, một đoàn kình phong khủng khiếp quét qua toàn bộ chiến trường.

    Nếu đối thủ của Sát Nhân Kình là Chiến Thần thì đối thủ của Ám Thiên Tiếu là ai không nói cũng biết.

    Ám Thiên Tiếu trong mắt lóe lên một tia tinh quang, trong bàn tay hắn hiện ra một vòng hắc mang, một thứ năng lượng cực kỳ dị dạng mang theo vô tận hắc ám hướng về phía trước, hắc ám năng lượng rất nhanh bao phủ bàn tay nhỏ nhắn của Ám Thiên Tiếu sau đó tạo thành một bức tường không gian cỡ nhỏ màu đen, thoạt nhìn tương tự với một lỗ đen vũ trụ phiên bản nhỏ hơn.

    Một đòn này của Ám Thiên Tiếu thoạt nhìn không có bao nhiêu mạnh mẽ nhưng hắn mang theo 10 phần tự tin có thể cản lại quyền đầu của Cửu Đầu Địa Ngục Sư- Sở Hùng Bá.

    Đáng tiếc Ám Thiên Tiếu hắn tính sai rồi, khi quyền đầu của đối phương đánh về phía hắn bản thân Ám Thiên Tiếu liền kinh dị rú lên một tiếng.

    Nắm tay kia rất bình thường, nắm tay kia căn bản là nắm tay của nhân tộc có điều chắc chắn đây không phải là nắm tay của Sở Hùng Bá.

    Tiếp theo Ám Thiên Tiếu chỉ thấy tay của đối phương trực tiếp xuyên qua hắc mang của mình sau đó hắc mang do Ám Thiên Tiếu tạo ra như bị đối phương điều khiển vậy mà ngoan ngoãn xoay xung quanh nắm đấm của đối phương để rồi một trọng quyền cứ như vậy nện lên người của Ám Thiên Tiếu.

    Một quyền này đánh không chết nổi Ám Thiên Tiếu nhưng đau đớn chắc chắn là có, một quyền này khiến thân thể nhỏ bé của Ám Thiên Tiếu trực tiếp bị đấm bay đi.

    Tất cả mọi việc diễn ra rất nhanh, nhanh đến mức không ai kịp phải ứng bởi không ai ngờ của Hải Tộc tin được Ám Thiên Tiếu lại bị đối phương đánh bay ngay trong lần đầu tiên va chạm, trên lý thuyết Ám Thiên Tiếu còn mạnh mẽ hơn cả Sát Nhân Kình, danh vọng của Ám Thiên Tiếu tại Hải Tộc là cao không thể chạm.

    Sát Nhân Kình cũng không tin nổi lập tức quay đầu nhìn về phía bên cạnh sau đó hắn chỉ thấy một thân ảnh đã hiện ra ngay trước mắt mình.

    “Nhân Tộc?”.

    Đây là câu nói đầu tiên của Sát Nhân Kình.

    “Sát Đế Bí Thuật?”.

    Đây là câu nói thứ hai của tộc trưởng Kình Sa Tộc trước khi tiếp tục nhận một trọng quyền thẳng vào ngực, trọng quyền này căn bản không hề dễ đón nhận, giống như đồng bạn của mình Ám Thiên Tiếu bản thân Sát Nhân Kình trực tiếp bị đánh bay đi.

    “Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát”.

    Thân ảnh của Vô Song lóe lên lần thứ hai, tốc độ quá nhanh, nhanh một cách kinh khủng khiếp.

    Trên chiến trường lúc này tuyệt đối không có ai tự tin bắt được thân ảnh của Vô Song, ít nhất là trong khi Vô Song sử dụng Hư Không Tốc Sát.

    Một quyền tiếp theo mạnh mẽ nện xuống bên dưới, một quyền trực tiếp nện vào khuôn mặt của Ám Thiên Tiếu vừa bị đánh bay đi, cả thân thể của Ám Thiên Tiếu bị Vô Song ghim thẳng xuống mặt đất rắn chắc bên dưới tạo thành một cái hố khổng lồ.

    Vô Song lần đầu tiên ra tay trực tiếp bức lui hai vị đỉnh cấp cường giả của Hải Tộc điều này tất nhiên làm sĩ khí của Hoang đại quân được kéo lên cao chưa từng có nhưng cũng không ảnh hưởng đến chiến cuộc bởi bằng hai quyền này muốn khiến Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình bị thương căn bản là trò cười tất nhiên Vô Song hắn cũng không thừa hơi sử dụng Hư Không Tốc Sát mà không có lý do.

    Ám Thiên Tiếu bị đánh bay đi, Sát Nhân Kình cũng chịu cảnh tương tự.

    Giây phút này Hồng Trần Vương Phi là ngươi lấy lại tinh thần nhanh nhất, nàng bất chợt nhận ra không khí có chút quỷ dị.

    Cự Kình Vương – Cự Vô Phách đang đứng một mình trên đại địa còn Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình mỗi người đều bị bức lùi 200m về phía sau Cự Vô Phách.

    Xung quanh Cự Vô Phách lúc này là một khoảng trống mênh mông hay nói đúng hơn bên cạnh hắn hiện nay căn bản không có ai ở bên, không có đối thủ cũng không có đồng minh.

    Vô Song một đầu tóc vàng phiêu phù trên không trung, hai tay để ở phía sau, ánh mắt như có như không liếc về phía Hồng Trần Vương Phi, khóe miệng của hắn khẽ cong lên một nụ cười tà dị.

    Chiến Thần cũng trực tiếp bỏ qua ngăn cản Cự Vô Phách, ông ta lúc này dĩ nhiên đứng chắn trước mặt Sát Nhân Kình vừa ổn định tinh thần, thân hình của Chiến Thần rất lớn, lúc này khi Chiến Thần một lần nữa đứng trước mặt Sát Nhân Kình không ngờ lại khiến Sát Nhân Kình có cảm giác đối phương giống như một cửa ải không thể bước qua.

    Tất nhiên lúc này không ai hiểu tại sao Chiến Thần cùng Vô Song lại bỏ qua Cự Vô Phách, Cự Vô Phách không bị ngăn cản thì ai có thể cản lại bước chân của hắn?.

    Hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong đầu Hồng Trần Vương Phi lúc này là Cửu Đầu Địa Ngục Sư – Sở Hùng Bá có điều thứ suy nghĩ này rất nhanh bị thay thể bằng sự khiếp sợ, giữa không trung xuất hiện một đóa huyết hoa tuyệt đẹp, một đóa huyết hoa mỹ lệ đến mức làm lòng người run rẩy, làm vô số người ở đây lạnh cả sống lưng.

    Nhát cắt rất đẹp, rất chuẩn xác nhưng càng đáng sợ hơn nhát cắt này lại là trên người Cự Kình Vương – Cự Vô Phách.

    Kể từ Đại Chiến Chúng Thần lần thứ 2 bản thân Cự Vô Phách chưa từng chảy máu nhưng hôm nay máu đã chảy, một vết chém ngọt cắt thẳng vào da thịt hắn, một vết chém lộ ra cả xương ngực của Cự Vô Phách.

    ...

    Bạn đang theo dõi bộ truyện sáng tác chất lượng duy nhất không thu phí của web vậy thì ngại gì không tặng kim nguyên đậu ủng hộ tác giả?.

    Vì bây giờ mình không làm vì hợp đồng với web nữa mà chỉ vì đam mê cùng sự ủng hộ của mọi người nên lịch ra chương không đảm bảo cho lắm. (Hãy nhớ ấn theo dõi để biết có chương mới nhé)

    Có thể bạo chương vào dịp đặc biệt hoặc được nhiều bạn tặng kim nguyên đậu xD.
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 550: Lên Hết Đi
    Trên đời này ngoại trừ Nghịch Thương Thiên cùng Tà Thần Medusa liệu còn có ai có thể làm Cự Vô Phách bị thương không?.

    Đáp án chắc chắn là có bởi Phong Hào Chân Thần không thiếu siêu cấp cường nhân nhưng lần đầu tiêu va chạm đã khiến Cự Vô Phách bị thương cơ hồ không có ai, ít nhất trong suy nghĩ của Hồng Trần Vương Phi thiên hạ không có nhân vật này.

    Một chiêu trọng thương Cự Vô Phách thì lực công kích phải mạnh thế nào?.

    Hồng Trần Vương Phi liếc nhìn Vô Song một chút sau đó ánh mắt của nàng như bị dính định thần thuật không cách nào rời đi, trong đầu Hồng Trần Vương Phi đang nghĩ đến một nhân vật.

    ...

    Sát Đế Bí Thuật.

    Tây Thiên Pháp Giới – Sát Điện.

    Sát Đế.

    Truyền thuyết kể rằng ở Tây Thiên Pháp Giới thì Sát Điện liền là chí cao vô thượng, Sát Điện liền mạnh không thể cản cho dù sau này Sát Điện gặp phải đại biến cố thì địa vị của nó tại Tây Thiên Pháp Giới cũng chưa hề bị lung lay.

    Ma Pháp Liên Minh của Nghịch Thương Thiên là bá chủ Tây Thiên Pháp Giới nhưng bảo Nghịch Thương Thiên nhổ tận gốc Sát Điện thì hắn còn không dám, không chỉ Nghịch Thương Thiên không dám mà Hải Tộc cũng chưa chắc dám.

    Sát Điện có 10 vạn sát thủ, con số này nếu là đại chiến nổ ra thì không tính là gì, 10 vạn tinh binh nhét vào chiến trận căn bản không đủ cho các đại thế lực nhét kẽ răng nhưng 10 vạn sát thủ lại khác.

    10 vạn sát thủ của Sát Điện nếu một lần điều động toàn bộ thì bất cứ thế lực nào cũng tê cả da đầu.

    Sát thủ giỏi nhất liền là giết người thậm chí là vượt cấp giết người.

    Sát thủ nếu điên cuồng trả thù bất chấp mọi thủ đoạn thì chắc chắn không chỉ có một người chết, không kẻ nào muốn đối mặt với 10 vạn sát thủ điên cuồng trả thù.

    Đứng đầu 10 vạn sát thủ của Sát Điện tất nhiên là Sát Đế.

    Tây Thiên Pháp Giới có 3 vị Sát Đế nhưng gần như trong mắt thế nhân chỉ có duy nhất một người được công nhận với hai chữ này.

    Sát Điện – Sát Đế - Phương Anh.

    Ở dưới gầm trời này nếu có kẻ nào một lần ra tay có thể làm bị thương Cự Vô Phách ngoại trừ Nghịch Thương Thiên cùng Tà Thần – Medusa ra có lẽ cũng chỉ có Phương Anh Sát Đế.

    Nàng không phải là Phong Hào Chân Thần nhưng không có bất cứ một Phong Hào Chân Thần nào dám coi thường nàng bởi nàng là Sát Đế, nàng là người có lực công kích mạnh nhất đại địa.

    Rất nhiều người đều biết lý do tại sao Nghịch Thương Thiên lần đầu tiên đến đón nhận danh hào của mình lại lựa chọn ‘Sát Thần’ danh hào bởi vì hắn không muốn danh hào này rơi vào tay Phương Anh Sát Đế.

    Chỉ cần Phương Anh Sát Đế trở thành đời này Sát Thần chỉ sợ dưới 25 Trùng Thiên Viễn Cổ Đại Thần cũng không có một ai dám so công kích với nàng, nhất kích tất sát, Sát Đế Bí Thuật danh xứng với thực.

    Cho dù Phương Anh không phải đời này Sát Thần thì nàng vẫn cực kỳ đáng sợ, có lẽ thiên hạ này cũng chỉ có nàng không cần Thiên Đạo Thần Binh liền có thể gây ra vết thương đáng sợ như thế với Cự Vô Phách.

    ...

    Không khác nhiều lắm với suy luận của Hồng Trần Vương Phi, khi đóa huyết hoa kia tan ra trên bầu trời một thân ảnh nhẹ nhàng xuất hiện, nàng đứng ở đó để lộ đường cong mê người cùng khuôn mặt lạnh lùng đến tuyệt mỹ có điều sẽ không có ai để ý đến sắc đẹp của nàng mà toàn bộ bị khí thế của nàng bao phủ, sát khí của Sát Đế đương đại căn bản không phải là thứ dễ dàng bỏ qua.

    Sát khí của Phương Anh rất mạnh bởi nàng tu luyện Sát Đế Bí Thuật đã đến cảnh giới cuối cùng, sát khí nhuộm đỏ cả thương khung đồng thời thứ sát khí đáng sợ này bắt đầu biến thành thực chất ngưng hình ở ngay sau lưng Phương Anh, một đóa huyết hoa thật đẹp ở sau lưng nàng, vẻ đẹp của sự hủy diệt cùng chết chóc.

    Phương Anh toàn thân khoác một tấm áo choàng màu đen, bên trong cơ thể mặc một bộ áo da bó sát người như khoe ra đường cong ma mị trên cơ thể nàng, khuôn mặt tinh mỹ mà lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh như xuyên thủng trái tim kẻ khác cùng mái tóc búi cao sau đầu lộ ra phần đuôi gà sau mũ giáp bảo hộ.

    Phương Anh đứng đó hai tay nhè nhẹ buông thõng, trong bàn tay nàng lúc này là hai thanh huyết hồng kiếm rất mảnh cũng rất nhẹ nhưng lại làm cho Hồng Trần Vương Phi cảm nhận được một thứ áp lực khôn cùng.

    Tất nhiên Phương Anh lúc này không còn là Sát Điện – Sát Đế, bản thân Sát Điện gần trăm năm qua đã không tồn tại vị Sát Đế này, đối với 10 vạn sát thủ của Sát Điện mà nói thì Sát Đế đã chết, thứ còn lại chỉ là một bóng ma tại Thần Giới mà thôi.

    Nói về Phương Anh tuyệt đối có thể làm rất nhiều Cực Đạo Chân Thần của Nguyên Tố Đại Lục run sợ bởi nàng mang theo thân phận khác, nàng là tội phạm truy nã số 1 của Thần Điện, là một trong tứ đại thống lĩnh dẫn đầu thế lực bên ngoài chiến đấu cùng Nguyên Tố Thế Giới, sự kiến trăm năm trước không ai có thể rõ ràng nhưng chắc chắn một điều một trong những kẻ mở đầu cho chiến dịch đó chính là Phương Anh.

    Trăm năm trôi qua cuộc chiến ở Thần Giới vẫn chưa một lần dừng lại, chúng thần khế ước trực tiếp được lập nên, bằng vào chúng thần khế ước này khả năng nổ ra đại chiến chúng thần lần thứ 3 căn bản là con số 0, cuộc chiến Giới Môn mở ra đã thay đổi hoàn toàn thế cuộc của mảnh đại lục rộng lớn vô bì này.

    Cho dù có muốn hay không thì cũng không thể nào phủ nhận vai trò của Phương Anh trong mọi sự việc của Nguyên Tố Thế Giới trong suốt trăm năm qua, trăm năm không đủ để làm Nguyên Tố Thế Giới điên đảo nhưng cũng khiến vô số suy tính đi vào ngõ cụt, sự kiện Tiềm Long Tử Địa năm đó đã tạo nên một thời kỳ Nguyên Tố Thế Giới đồng lòng hơn bao giờ hết nhưng cũng tạo nên một tội nhân thiên cổ của Nguyên Tố Thế Giới – Sát Đế Phương Anh.

    Cõng rắn cắn gà nhà, đây chính là hành động không thể nào chấp nhận được ở bất cứ đâu, có rất nhiều thế lực hận Phương Anh tận xương tận tủy thậm chí thế lực cao quý nhất của Nguyên Tố Thế Giới, Thần Giới bá chủ Thần Điện trực tiếp ra sát lệnh với vị Sát Đế đương đại này, sự tồn tại của nàng như một cái tát thẳng vào mặt vô số cao tầng Nguyên Tố Thế Giới.

    Trăm năm qua tại Thần Giới không ít siêu cấp cường giả của Nguyên Tố Thế Giới muốn dùng mọi cách giết chết phản đồ này nhưng vẫn không có cách nào hoàn thành, nàng lúc này có thể ngạo nghễ đứng ở đây đã chứng tỏ trong trăm năm qua Phương Anh đã mạnh lên một cách đáng sợ, ít nhất trong mắt Vô Song lúc này Phương Anh rốt cuộc đã chạm đến Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong, thứ nàng thiếu chỉ là một phong hào mà thôi.

    ...

    “Muội cần bao nhiêu thời gian”.

    Vô Song thu lại ánh mắt của mình sau đó hướng về phía Ám Thiên Tiếu đang khó khăn đứng lên, hắn không lên tiếng nhưng linh hồn đang trực tiếp nói chuyện cùng Phương Anh.

    Phương Anh lúc này cũng không mở miệng, sát khí sau lưng nàng tiếp tục rất nhanh biến hóa, đóa huyết hoa dần dần thành hình giữa không trung, cuối cùng mới bắt đầu hiển lộ ra, đóa huyết hoa sau lưng nàng nhè nhẹ rung động, một đóa sinh tử hoa đẹp mộng mị - Địa Ngục Bỉ Ngan Hoa.

    Bỉ Ngạn Hoa tiếp theo như rung nhập vào chính bản thân Phương Anh, trên làn da trắng mịn của nàng bắt đầu xuất hiện những đường vân màu đỏ, đây chính là trạng thái chiến đấu mạnh nhất của đời này Sát Đế.

    Sát Đế Bí Thuật – Huyết Luyện Ngưng Khí

    Sát Đế Bí Thuật – Khí Luyện Ngưng Đao

    Sát Đế Bí Thuật – Đao Luyện Ngưng Tâm

    Sát Đế Bí Thuật - Sát Nhân Cảnh

    Sát Đế Bí Thuật – Sát Địa Cảnh.

    Sát Đế Bí Thuật – Sát Thiên Cảnh.

    Sát Đế Bí Thuật – Âm Dương Sát.

    Sát Đế Bí Thuật – Sinh Tử Đoạn.

    Sát Đế Bí Thuật – Luân Hồi Trảm.

    Đây chính là chín tầng tu luyện của Sát Đế Bí Thuật, nếu như bản thân Vô Song cho đến bây giờ mới chạm đến cảnh giới thứ tư – Sát Nhân Cảnh thì Phương Anh đã đặt chân vào cảnh giới thứ tám – Sinh Tử Đoạn không biết bao nhiêu năm, Sát Đế Bí Thuật là một trong bốn môn công pháp duy nhất trong mắt Vô Song có thể so sánh với Đại Thiên Thế Giới của hắn, một môn cực đạo sát phạt công pháp.

    “Tranh thủ cho muội 5 phút”.

    Phương Anh nhè nhẹ hít vào một hơi lãnh khí sau đó thân hình lập tức cử động, nàng lao vút về phía Cự Vô Phách đang hoảng sợ nhìn nàng, tất nhiên Cự Vô Phách thân là vô thượng cự đầu của Vô Tận Hải, hắn có thể bất ngờ bởi chiêu đầu tiên nhưng muốn chiêu tiếp theo cũng đạt được huy hoàng chiến quả như vậy căn bản không thể nào.

    “Khá lắm, một đời Sát Đế quả thực không tầm thường có điều để ta xem đệ nhất sát phạt công pháp rốt cuộc cường đến tình trạng nào”.

    Cự Vô Phách gầm lên một tiếng vang vọng thiên không, sau đó thân hình của hắn dĩ nhiên biến hóa nghiêng trời lệch đất, không còn là một Cự Vô Phách to bằng cả Hoang Thành nữa mà là một Cự Vô Phách nhỏ bé không khác gì thân thể phàm nhân.

    “Hải Tộc Đại Thủ Ấn – Hải Quyền”.

    Một quyền của Cự Vô Phách đánh ra, sau đó trực tiếp va chạm cùng huyết kiếm trong tay Phương Anh, một ánh lửa lóe lên giữa hư không, không ngờ Phương Anh trực tiếp nhíu đôi lông mày thanh tú của mình lại, nàng chém chúng đối phương nhưng không ngờ lại có cảm giác đánh vào một cây cột chống trời, một thứ năng lực kinh khủng từ Cự Vô Phách mạnh mẽ bạo chấn ra trực tiếp xuyên thủng cơ thể Phương Anh, một quyền này đánh nát cơ thể nàng thành hư vô.

    Sau đó Cự Vô Phách tuyệt đối không thả lỏng, một thân khụy xuống, hai tay lập tức thu về bắt chéo trước ngực, đúng lúc này Phương Anh như từ hư không chui ra, đôi huyết kiếm nhè nhẹ cắt thẳng về cổ họng Cự Vô Phác chỉ là một lần nữa bị hai nắm tay của đối phương trực tiếp ngăn cản lại, lần thứ hai Phương Anh vô công mà lùi.

    ...

    Không một chút nào quan tâm đến Phương Anh, bản thân Vô Song không nói một lời trực tiếp vận dụng lần cuối cùng Hư Không Tốc Sát của mình.

    Vô Song là một đời đỉnh phong cường giả, năm đó danh xưng Nghịch Thiên Tà Đế không phải việc đùa có điều chỉ tính riêng về thủ đoạn công kích bản thân Vô Song còn chưa dám xưng làm số một, ở Nhân Giới đệ nhất công phạt cường nhân không ai khác ngoài Kiếm Tổ.

    Phương Anh là nữ nhi duy nhất của Kiếm Tổ, Vô Song căn bản không hề có bất cứ hoài nghi gì với thực lực của nàng, với khả năng FPvxdzxh của nàng. Nàng muốn 5 phút thì Vô Song sẽ tranh thủ cho nàng 5 phút, lúc này cho dù cửu thiên thập địa tất cả Cực Đạo Chân Thần hàng lâm cũng đừng hòng quấy rối Phương Anh.

    Vô Song lao vút đi như một bóng ma, tốc độ hoàn toàn vượt qua nhận thức của Ám Thiên Tiếu trước mặt, một quyền mạnh mẽ đánh tiếp vào ngực của đối phương, quyền này mang theo đại địa thần lực trực tiếp hất bay Ám Thiên Tiếu về phía sau thêm 300m nữa, đẩy hắn về sát tận bờ biển.

    Đồng thời lúc Vô Song đẩy lùi Ám Thiên Tiếu cũng là lúc bàn tay ngọc ngà của Hồng Trần Vương Phi đưa lên cao rồi mạnh mẽ hạ xuống đầy quyết đoạn.

    “Giết nàng”.

    Giọng nói của Hồng Trần Vương Phi rất nhạt nhưng uy thế không thể đỡ, một lệnh của nàng trực tiếp có 10 bóng đen từ dưới đáy biển lao thẳng về phía trước, tốc độ của bọn chúng không nhanh nhưng mười người cùng lao lên một lúc liệu ai có thể ngăn cản?.

    Hồng Trần Vương Phi không lạ gì Sát Điện bởi Tây Thiên Pháp Giới cùng Vô Tận Hải va chạm cũng không phải là ít, điểm mạnh nhất của Sát Đế chính là khả năng công phạt nghịch thiên có điều đây cũng là điểm yếu của nàng.

    Đầu tiên Phương Anh mạnh nhất trong một cuộc chiến sinh tử 1 vs 1 khi mà nàng hoàn toàn đảm nhiệm vai trò tấn công.

    Thứ hai Phương Anh mạnh nhất trong một cuộc chiến thời gian ngắn, nàng là người có tốc độ đoạt thủ cấp địch nhanh nhất trong thiên hạ nhưng cuộc chiến càng kéo dài Phương Anh lại càng bất lợi.

    Bằng ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều có thể nhận ra xung quanh Phương Anh đang có một kết giới nhàn nhạt bao phủ cả Cự Vô Phách vào bên trong, đây chính Cửu U Địa Ngục – Bỉ Ngạn Hoa, đây chính là sinh tử tương cách Bỉ Ngạn kết giới, việc Hồng Trần Vương Phi muốn làm chính là đưa càng nhiều cường giả vào trong kết giới của Phương Anh, càng nhiều người thành công xâm nhập thực lực của Phương Anh liền càng yếu.

    Tất nhiên nếu đó là nhiệm vụ của Hải Tộc cường giả thì nhiệm vụ của Vô Song hiện nay đơn giản là ngăn lại cả thiên địa này, không một ai được phép đặt chân vào đóa hư vô Bỉ Ngạn Hoa kia.

    Mười bóng ảnh của Hải Tộc không có một cỗ khí thế nào yếu hơn 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần, chỉ cần thấy mười cái bóng này thoáng hiện lên bản thân Sở Hùng Bá cùng Ma Kha Thiên trong Hoang Thành lập tức muốn lao ra trợ chiến, bọn họ cũng nhận ra nhất định phải để cho Phương Anh hoàn toàn rảnh tay có điều rất nhanh Ma Kha Thiên cùng Sở Hùng Bá kinh ngạc bất động đứng trên hư không, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy một cảnh tượng không biết bao nhiêu năm mới có thể nhìn thấy một lần.

    Ngay cả Chiến Thần cùng Sát Nhân Kình đang chiến đấu cũng bị thứ áp lực này làm giật bắn mình mà ngạc nhiên quay đầu lại.

    Trên 36 tầng thiên không của Tang Sơn lúc này lóe lên một chiếc cự phủ khổng lồ, cự phủ xuyên thủng qua 36 tầng thiên không cao cao tại thương rồi đâm thẳng xuống mặt đất mang theo thứ áp lực khủng khiếp.

    “Trọng Lực Giới- Vạn Giới Thần Phục”.

    Một tay Vô Song mạnh mẽ ấn xuống, theo năm ngón tay của hắn ấn xuống cả đại địa rung lên bần bật, cả Hoang Thành rung động, cả tòa Tang Sơn như ầm ầm đổ vỡ.

    Một tia máu rất nhỏ tràn ra từ khóe miệng của Vô Song nhưng không sao cả bởi toàn bộ 11 vị cường giả 24 Trùng Thiên tính cả Ám Thiên Tiếu căn bản không thoát đi nổi, 36 tầng trọng lực cấm thế của Viễn Cổ Chân Thần 25 Trùng Thiên căn bản không ai có thể thoát nổi.

    Vô Song không có cách nào trực tiếp hạ cả 36 tầng trọng lực xuống nhưng chỉ bằng Đại Địa Thần Cách cùng Đại Địa Thần Binh, hắn trực tiếp mang trọng lực của 15 tầng trời nghiền ép, lúc này chỉ cần Vô Song không ngã, chỉ cần Trọng Lực Giới không đổ thì Tà Thần Medusa đích thân hàng lâm cũng chưa chắc qua nổi.

    Đại Địa Chiến Phủ nắm trong tay, mũi nhọn của nó chỉ thẳng về phía Hồng Trần Vương Phi, khóe miệng Vô Song cong lên.

    “Lên hết đi”.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)