Huyền Huyễn Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương 548

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 501: Sát Đạo Giả (2)
    Giữa bầu trời được bao phủ bởi vô số Tử Lôi ánh mắt của Vô Song mở rộng ra, ánh mắt của hắn xoáy thẳng vào con mắt khổng lồ trên trời cao kia, đúng lúc này không biết có phải vô tình hay cố ý không mà con mắt kia cũng khẽ liếc hắn, con ngươi khổng lồ mang theo một thứ cảm xúc căn bản không phải của Thiên Đạo, thứ cảm xúc rất giống với một sinh mệnh bình thường.

    Đây tất nhiên không phải là lần đầu tiên Vô Song nhắm tới Thiên Đạo, hắn đương nhiên biết biểu cảm của đối phương có mục đích gì, Vô Song khẽ mỉm cười, một nụ cười đầy thách thức.

    Thiên Đạo vốn không vô tình như nhiều người suy nghĩ, Thiên Đạo có trí tuệ của mình thậm chí nó có bản thể của mình.

    Cả người Vô Song được bảo vệ trong một vòng kim quang giữa vô số tia chớp màu tím, cả bầu trời như bị đánh nứt ra nhưng vòng bảo hộ của hắn thủy chung vẫn không mảy may có dấu hiệu bị phá vỡ, ở trong vòng bảo hộ đó hai tay Vô Song lại tiếp tục kết ấn.

    Vô Song hắn không có hứng thú tham ngộ phật kinh, hắn không có hứng thú tu phật nhưng bên trong Phật Giới có một thứ lại làm cho Vô Song có hứng thú nồng đậm thậm chí khiến hắn phải bỏ rất nhiều công sức tham ngộ, trong ngũ đại kinh thư của Phật Giới có một quyển kinh làm ngay cả Vô Song cũng không thể không có hứng thú – Bất Tử Kinh.

    “Bất Tử Kinh – Bất Tử Minh Vương Ấn – Minh Vương Chân Thân”.

    Lần này sau lưng Vô Song không còn từng tôn từng tôn đại phật thủ hộ nữa, toàn bộ ánh sáng tập trung lại một chỗ, sau lưng hắn xuất hiện một kinh thế cự nhân, đối mặt với cự nhân kia cho dù bao nhiêu lôi điện lực lượng cũng trở thành sâu kiến, thân hình của cự nhân này lớn đến mức có cảm giác hắn chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào con mắt khổng lồ kia.

    Toàn bộ cơ thể Minh Vương có màu đen, khuôn mặt quỷ kinh dị đến đáng sợ nhưng trên người lại được bao phủ bằng một bộ hoàng kim chiến giáp phủ đầy phật quang, trên hai cánh tay khổng lồ là từng viên xá lợi kết thành vòng, Minh Vương vừa hiện thân đã khiến toàn bộ thiên địa này rung động.

    “Minh Vương Chân Thân – Lục Tự Chân Ngôn ”.

    Vô Song tiếp tục kết ấn, tốc độ kết ấn của hắn càng ngày càng kinh khủng, ánh mắt ngập tràn chiến ý nhìn Thiên Đọa nơi phương xa, nhìn bá chủ của mảnh không gian này.

    Theo động tác kết ấn của Vô Song chỉ thấy Minh Vương gầm lên một tiếng, khuôn mặt quỷ dị lập tức vặn vẹo sau đó cả khuôn mặt cảu Minh Vương nứt ra để lộ một khuôn mặt khác bên trong, một khuôn mặt được bao phủ bởi hoàng kim sắc khiến không ai có tư cách nhìn thẳng vào nó.

    Hào quang phật pháp một lần nữa chiếu sáng cả hư không, Minh Vương rốt cuộc mở miệng.

    “Úm Ma Ni Bát Minh Hồng”.

    Lục tự vừa ra thiên địa biến sắc, một luồng sóng âm kinh khủng phá rách trời cao, nó bắn thẳng lên phía đám mây đen trên kia, xé toang vô số Tử Lôi đang gầm thét, lao thẳng về phía con mắt khổng lồ trên bầu trời.

    Luồng sóng âm kinh khủng bắn xuyên qua cả con mắt Thiên Đạo, bắn rách cả con ngươi của nó khiến toàn bộ thân hình của con mắt nổ tung thành ngàn mảnh vạnh mảnh, cả bầu trời lập tức trở lại màu sắc ban đầu của nó, toàn bộ thiên lôi trong trời đất cũng như toàn bộ áp lực đặt lên người Vô Song đều không cánh mà bay.

    Lục Tự Chân Ngôn có hiệu quả không có nghĩa là Vô Song thắng, thân ảnh của Thiên Đạo bị phá hủy chỉ chứng minh cho một việc duy nhất, Vô Song dồn nó phải đánh nghiêm túc với mình một trận, Thiên Đạo còn lâu mới bị phá hủy một cách nhanh như vậy, toàn bộ thế giới này ít nhất vẫn chưa thể vận hành, thế giới này chỉ cần một giây còn bị đóng băng là minh chứng tốt nhất cho việc Thiên Đạo vẫn chưa thua.

    Một con mắt bị phá hủy thì rất nhanh một con mắt khác lại hiện ra chỉ là con mắt này hiện ra lại không mang kinh người khí thế cũng chẳng mang theo lôi điện thét gào, một con mắt hết sức bình thường mà cũng cực kỳ nhân tính, ngoại trừ việc nó khổng lồ che kín cả một vùng trời ra thì nó không khác gì con mắt phàm nhân.

    “Người có hồn, cổ cây có hồn, đại địa sông núi đều có hồn, Thiên Đạo cũng có hồn”.

    Một âm thanh vang vọng toàn bộ cửu thiên thập địa, vang vọng toàn bộ ngõ ngách của Đấu Khí Đại Lục vang lên, âm thanh như tiếng trời mang theo kinh khủng uy áp, cho dù thứ uy áp này không ảnh hưởng gì đến Vô Song cũng không tập trung nhắm vào hắn nhưng áp lực mà nó tạo ra cũng làm lòng của Vô Song trầm lại.

    Truyện được đăng tại T.r.u.y.ệ.n.C.v[.]c.o.m

    Truyện được đăng tại TruyệnCv(.)com

    “Trăm vạn năm trước cho dù lấy thân nhập trận bản đế cũng không sợ, trăm vạn năm sau cho dù không còn mạnh bằng lúc trước nhưng bản đế vẫn không sợ”.

    Nói dứt lời Vô Song liền đứng lên, chỉ cần hắn đừng lên toàn bộ Bất Động Minh Vương Ấn cùng Minh Vương Chân Thân đều biến mất chỉ để lại một Vô Song hiên ngang đứng giữa trời đối mặt con mắt đầy nhân tính kia.

    Con mắt mới hiện ra lóe lên một tia sáng tà dị sau đó nó liền nhắm mắt lại, đây là cái chớp mắt đầu tiên của nó trong trăm vạn năm qua, cái chớp mắt Vô Song phi thường quen thuộc.

    Thiên Đạo có hai con mắt, mắt bên phải gọi là Hữu Luân Nhãn, mắt bên trái liền là Tả Luân Nhãn, con mắt bên phải có thể không đáng để Vô Song suy nghĩ quá nhiều nhưng con mắt bên trái lại khác, Tả Luân Nhãn nắm giữ lực lượng một giới.

    Tả Luân Nhãn mở ra lần đầu tiên cũng là lúc thiên địa lại biến đổi nhưng thiên địa này cũng không còn là Đấu Khí Đại Lục mà là một không gian khác, một không gian của riêng Thiên Đạo, chỉ có bước vào không gian này mới có tư cách làm tổn thương Thiên Đạo nhưng khi bước vào đây thì Thiên Đạo căn bản không muốn đùa nữa rồi.

    Vô Song đứng trong không gian tối đen, hai mắt khẽ nhắm lại, Trảm Đạo Ma Kiếm bên hông hắn cứ như vậy nhè nhẹ rung lên theo nhịp thở chủ nhân nó, một người một kiếm hiên ngang mà đứng cũng giống như trăm vạn năm trước, cả hai lại một lần nữa đấu với Thiên Đạo nơi đây.

    Phá tan cái không khí tịch mịch này là một tiếng Phượng Minh vang vọng cửu thiên, một tiếng Phượng Minh cao vút thể hiện sự cao ngạo của Phượng Hoàng thần thú, tiếng Phượng Minh làm thân hình của Vô Song có chút run lên, ánh mắt chậm rãi mở ra.

    Trên bầu trời chẳng biết từ bao giờ xuất hiện một đầu Phượng Hoàng không lồ, thân mang theo Bất Tử Hỏa bất tử bất diệt đang nhìn Vô Song, khí thế của nó tuyệt đối là Thập Giai Thần Thú trong truyền thuyết, một đầu Tổ Phượng hàng thật giá thật trong lịch sử Đấu Khí Đại Lục, một đầu Phượng Tổ đẹp đến hoàn mỹ chỉ tiếc trong ánh mắt của nó không có hồn, một đầu Phượng Tổ đến chết cũng không cách nào được tự do.

    Phượng Tổ tiếp tục kêu một tiếng, khí thế bá đạo của nó ngập tràn mảnh không gian này, đôi cánh Phượng Hoàng lập tức vỗ xuống tạo ra một biển lửa vô cùng vô tận lao thẳng xuống vị trí Vô Song đứng.

    Nhìn Phượng Tổ xuất hiện trong ánh mắt của Vô Song liền xuất hiện một luồng sát khí, không phải là thứ sát khí với đồng tộc của mình mà là sát khí với kẻ đứng sau tất cả, Phượng Tổ đến cả hồn cũng không có thì sống làm gì ?, chi bằng để hắn giải thoát tất cả còn hơn.

    Trên người Vô Song lập tức được bảo vệ bởi một vòng long giáp, một long giáp màu đen kín từ đầu đến chân – Địa Ngục Ma Long Giáp rốt cuộc lại một lần nữa được hắn gọi ra.

    Nếu nói Bất Tử Hỏa của Phượng Hoàng Tộc là một trong những ngọn lửa có sức sát thương kinh khủng nhất thì Địa Ngục Ma Long lại mà một trong những sinh vật có khả năng khắc chế hỏa diễm mạnh nhất, toàn bộ những thứ mà Vô Song có được ở kiếp này, toàn bộ kì ngộ lẫn năng lực mà hắn có được ở kiếp này đều nhắm đến cuộc chiến ngày hôm nay.

    Trăm vạn năm trước hắn cùng Thiên Đạo đánh một trận, hắn có tự tin giết nó nhưng hắn tuyệt không làm thế, trận chiến đó chỉ có một mục đích duy nhất, Vô Song muốn tính xem trăm vạn năm sau mình cần chuẩn bị những gì để đối mặt với đối phương.

    Địa Ngục Ma Long Giáp vừa hiện ra, cả người Vô Song hóa thành một con Thiết Giáp Hắc Long, toàn thân không còn nổi một khe hở ngoại trừ một đôi cánh Hắc Phượng Hoàng tung bay, cả người hắn lao thẳng lên thiên không mặc kệ Bất Tử Hỏa đang lao xuống, ánh mắt Vô Song lóe lên hai luồng hắc hỏa, hai luồng hắc hỏa mang theo bóng tối vô hạn.

    Một quyền đánh ra, một quyền trực tiếp nện thẳng vào người Phượng Tổ trên không trung làm cơ thể nó nổ tung thành ngàn mảnh vạn mảnh có điều một quyền này nếu muốn đánh bại Phượng Tổ còn quá xa xôi.

    Thân hình bị đánh nổ thành ngàn mảnh vạn mảnh nhưng mỗi phần cơ thể lại một lần nữa bùng cháy trong hư không như những con đon đóm tô điểm thêm cho mảnh không gian yên tĩnh này vậy, lại một tiếng Phượng Minh vang vọng thiên không, một cột hỏa diễm khổng lồ lập tức bốc lên bao phủ thân hình Vô Song vào bên trong.

    Bên trong cột hỏa diễm Vô Song cũng khẽ gầm lên, hai tay đấm mạnh sang hai bên mang theo lực lượng kinh khủng trực tiếp chấn vỡ nhà tù bẳng lửa kia có điều ngay sau khi hắn đập nát biển lửa quanh mình thì một thân ảnh rất nhanh xuất hiện trước mặt hắn, một quyền nện thẳng vào Địa Ngục Ma Long Giáp, chỉ một quyền đấm bay cả cơ thể Vô Song ra.

    Vô Song từng là một đời Phượng Tổ của Đại Thiên Thế GIới hắn đương nhiên hiểu tốc độ là điểm đáng sợ tuyệt luân của Phượng Hoàng, tốc độ của Phượng Tổ lúc này chỉ sợ đến Vô Song hắn muốn nhìn cũng không phải là việc đơn giản, thân hình của Vô Song đang bị đánh bay đi còn chưa kịp hoàn hồn Phượng Tổ lại hiện thân, một cước đạp bán hắn xuống đại địa.

    Đạp trúng người Vô Song tất nhiên Phượng Tổ cũng không định dừng lại, hắn là cường giả nhanh nhất trong lịch sử Đấu Khí Đại Lục, thân hình thoáng một cái lại tiếp tục lao xuống Vô Song ở bên dưới đáng tiếc Phượng Tổ lần này tính nhầm rồi.

    Một trọng quyền cực kỳ mạnh chẳng biết từ đầu nện thẳng vào khuôn mặt của Phượng Tổ, một trọng quyền đấm bay hắn đi như một quả bóng xì hơi thậm trí trực tiếp đánh nổ đầu của hắn.

    Tất nhiên Phượng Tổ có thể lại một lần nữa tái tạo như cũ bởi hắn trời sinh bất tử, hắn căn bản không thể chết đơn giản như thế này có điều Phượng Tổ lần này rõ ràng ngập ngừng, trong ánh mắt vô hồn kia xuất hiện một tia e sợ.

    Vô Song thì khác, hắn đứng giữa Hư Không, một tay nhẹ lau đi vết máu trên miệng, ánh mắt đầy ngông cuồng, Phượng Tổ nhanh hơn hắn điều này Vô Song công nhận nhưng thiên hạ này làm gì có thứ gì nhanh bằng Hư Không Tốc Sát ?.

    Ngón giữa giơ thẳng lên trời cao, tất nhiên không nhắm vào Phượng Tổ mà nhắm thẳng vào Tả Luân Nhãn.

    “Còn Long Tổ cùng Kỳ Tổ, gọi nốt ra đây nếu không đợi ta vặn cổ Phượng Tổ chỉ sợ ngơi liền hối hận”.

    Vô Song rất cuồng bởi hắn tự tin vào thực lực của mình nhưng Tả Luân Nhãn cũng không yếu, nó từ trước đến nay chưa bao giờ bại trận, nếu Vô Song đã muốn chiến một trận cùng Yêu Tộc Tam Tổ nó liền thành toàn cho đối phương.

    Phượng Tổ - Long Tổ - Kỳ Tổ, ba nhân vật này không phải đấu đế mà còn trên đấu đế, đây chính là cửa ải phòng ngự mạnh nhất của Tả Luân Nhãn – Sinh Tử Luân Hồn Mộng.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 502: Sát Đạo Giả (3)
    Trên lý thuyết mà nói Đấu Đế liền là cảnh giới mạnh mẽ nhất trong thiên hạ này cũng là cảnh giới mạnh nhất mà Tả Luân Nhãn có thể triệu hồi ra nhưng thực tế thì không phải, nếu muốn nói cường giả mạnh nhất trong lịch sử Đấu Khí Đại Lục thì không thể không nói đến Yêu Tộc Tam Tổ.

    Chúc Khôn là tộc trưởng Thái Hư Cổ Long Tộc, thực lực của ông ta chỉ tu luyện đến cửu giai yêu thú đỉnh phong đã không thua kém gì Hồn Thiên Đế hay Cổ Nguyên thậm chí nếu đánh nhau sống chết Vô Song vẫn đặt niềm tin vào Chúc Khôn hơn, thiên phú của yêu thú là cực kỳ kinh khủng.

    Chúc Khôn không phải là Viễn Cổ Long Tộc, thiên phú của hắn đã kém rất nhiều so với tổ tiên của mình, vào thời viễn cổ chỉ cần là tộc nhân của một trong tam đại tộc tu luyện đến cửu giai yêu thú đỉnh phong cộng thêm bản lĩnh tự thân của mình liền có thể đứng cùng đấu đế tuyệt không thua kém, Phượng Khinh Huyền liền là ví dụ chính xác nhân cho sự cường đại của tam đại viễn cổ chủng tộc.

    Phượng Khinh Huyền chỉ là cửu giaiyêu thú đã mạnh đến thế thì thập giai yêu thú như Yêu Tộc Tam Tổ lại là một khái niệm vô cùng kinh khủng, càng quan trọng hơn thập giai yêu thú không phá vỡ quy tắc của mảnh đại lục này bởi lượng đấu khí của bọn chúng chỉ ngang bằng với đấu đế nhân loại mà thôi, thứ đáng sợ nhất của chúng là chiến lực.

    Thiên Đạo phải diệt Kỳ Tộc đồng thời một tay chặt đứt con đường đột phá thập giai của Phượng Tộc cùng Long Tộc chính là vì lý do này, bản thân Vô Song có mười phần chắc chắn chỉ cần Yêu Tộc Tam Tổ liên hợp với nhau đảm bảo đủ sức khiêu chiến thiên đạo ít nhất cũng là vượt qua được Tả Luân Nhãn của nó.

    Muốn đánh bại Thiên Đạo phải vượt qua ba cửa ải chính, cửa ải đầu tiên là Thiên Kiếp Cảnh, cửa ải thứ hai là Luân Hồi cảnh, của ái cuối cùng liền là Trảm Đạo cảnh, chỉ có chân chính đi qua được Luân Hồi Cảnh mới được coi là có tư cách trảm đạo, Yêu Tộc Tam Tổ chỉ cần liên thủ liền đảm bảo có thể vượt qua Luân Hồi Cảnh.

    Vô Song tất nhiên cũng không trách gì việc làm của Thiên Đạo, nếu bản thân hắn mà là Thiên Đạo chỉ sợ hắn còn làm tuyệt tình hơn, làm gì có chuyện để một thế lực có khả năng uy hiếp đến mình tồn tại ?, Thiên Đạo của Đại Thiên Thế Giới chính là vì không đủ tuyệt tình cũng không đủ thực lực mà hiện nay ngay cả thế giới của mình cũng không có cách nào xen vào, Thiên Đạo quả thực cũng không phải là tồn tại vô địch, thứ duy nhất vô địch trên thế gian này là lòng người.

    Bản thân Vô Song đã được nhìn thấy không ít cường giả dám đạp lên đầu Thiên Đạo mà đứng, bọn họ liền được gọi là Sát Đạo Giả, bất cứ Sát Đạo Giả nào đều mạnh đến biến thái, không có kẻ nào đạt được danh hiệu Sát Đạo Giả liền là kẻ yếu, chỉ cần Sát Đạo Giả không bị ngã giữa đường thì đều là nhân vật phong vân một cõi.

    Tất nhiên Sát Đạo Giả cũng không phải là vô địch, bọn họ có rất nhiều người ngã giữa đường, rất nhiều kẻ không có cách nào đi được đến cuối, Cổ Thần đang bị giam giữ kia cũng có thể coi là một Sát Đạo Giả không cách nào đi đến cuối cùng còn bản thân Vô Song lại rất may mắn là một Sát Đạo Giả đi được đủ xa, có đôi cánh đủ vững chắc.

    Website truyện convert TruyenCv[.]com

    . . . . . . . . . . . . . .

    Phượng Tổ ngạo nghễ đứng trên không trung, cơ thể của hắn trong trạng thái nửa người nửa yêu, toàn bộ cơ thể được bảo vệ bên trong Bất Tử Hỏa không có cách nào nhìn thấy dung mạo, trong Yêu Tộc Tam Tổ mà nói Phượng Tổ tuyệt đối là nhân vật làm Vô Song cảm thấy mệt mỏi nhất, một cao thủ không phải đấu đế mà còn trên cả đấu đế, một đối thủ căn bản không thể tiêu diệt.

    Phượng Tổ đứng lặng ở đó không ra tay, hắn đang đợi một kẻ khác mạnh không kém gì mình thậm chí phải nói là mạnh hơn cả bản thân hắn, người đứng đầu trong Yêu Tộc Tam Tổ - Long Tổ.

    Long Tổ hiện thân mang theo hai màu hắc bạch cực kì bắt mắt, một bên của nó là hắc ám vô tận nhưng một bên lại là quang minh thần thánh, đôi cánh cũng mang theo hai màu trắng đen tỏa ra thứ khí tức kì dị vô cùng, Long Tổ không giống như Phượng Tổ, đối với Vô Song mà nói muốn giết Long Tổ dễ dàng hơn Phượng Tổ rất nhiều nhưng bù lại Long Tổ lại là kẻ hoàn hảo nhất trong Tam Tổ, kẻ có sức tấn công mạnh nhất.

    Long Tổ cùng Phượng Tổ hiện thân không cách nào thiếu đi Kỳ Tổ, Kỳ Tổ có thể coi như tổ tiên của toàn bộ yêu thú bốn chân tồn tại trong thiên hạ hiện nay, cả thân hình của nó từ dưới mặt đất chui lên, thân hình mang theo màu tím cực độ yêu dị, thứ màu sắc đại diện cho sự hủy diệt cùng nguy hiểm.

    Kỳ Tổ thân hình cũng không hề to lớn, nó cùng lắm chỉ bằng Tử Tinh Dực Sư Vương khi hóa thành bản thể mà thôi nhưng bù lại Vô Song có thể sức mạnh ẩn chứa trong từng tấc từng tấc da thịt của nó, đầu sư tử mặt người cánh đại bàng đuôi rắn cùng toàn bộ thân thể mang theo màu tím đầy ma mị đồng thời lại được phủ lên một tầng lân giáp rất khó nhìn thấy càng làm cho Kỳ Tổ thêm phần khủng bố.

    Yêu Tộc Tam Tổ cùng hiện thân một lúc cho dù là Vô Song cũng có chút cảm giác ăn không tiêu, hắn tự tin có thể dễ dàng đánh chết một đấu đế thậm chí hai đấu đế đến ba đấu đế cùng nhau liên thủ Vô Song cũng dám đánh nhưng Yêu Tộc Tam Tổ cùng hiện thân căn bản là một phạm trù khác.

    Thứ đáng sợ nhất của Tả Luân Nhãn là khống hồn tất nhiên Tả Luân Nhãn cũng có cực hạn của mình, theo Vô Song từng phỏng đoán bản thân nó có thể một hơi gọi ra đủ tám vị đấu đế đến từ Bát Đại Viễn Cổ Gia Tộc có điều tám đấu đế tính về thực lực tổng thể chưa chắc đã có thể vượt qua Yêu Tộc Tam Tổ đồng thời lý do quan trọng nhất là điều khiển ba người luôn dễ hơn là tám người.

    Đứng trước thứ khí tức cực kỳ đáng sợ của ba vị tuyệt thế cường nhân kia Vô Song nhè nhẹ mỉm cười, một nụ cười giải tỏa toàn bộ áp lực, nắm đấm nhè nhẹ co lại, một bàn tay khác thản nhiên đưa một ngón tay ra đầy thách thức.

    Chứng kiến thái độ của Vô Song như kiến cho Yêu Tộc Tam Tổ nổi giận, cho dù bọn họ đã chết vô số năm, cho dù bọn họ chưa bao giờ cùng một phe với Thiên Đạo nhưng lúc này tất cả đều có chung một suy nghĩ, cả ba người đều do Thiên Đạo chưởng khống đồng thời cũng là tấm khiên vững chắc nhất bảo vệ Thiên Đạo một giới.

    Phượng Tổ là kẻ đầu tiên lao tới, nói gì thì nói tốc độ của Phượng Tổ quả thực cực kỳ dễ dàng bỏ xa hai vị Tổ khác, tốc độ của hắn nhanh đến mức cho dù là Vô Song hiện nay cũng kém ba phần.

    Phượng Tổ lao tới ngay sau đó là Long Tổ cùng Kỳ Tổ, ba vị đại nhân vật này căn bản không để cho Vô Song có chút thời gian chuẩn bị nào, chỉ cần Vô Song dừng lại một nhịp trước Phượng Tổ thôi cũng tuyệt đối rơi vào tình trạng bị cả ba vây công tới chết.

    Ánh mắt của Vô Song liền lóe lên một tia sáng kì dị, hắn thậm chí còn không có ý đón đỡ một chiêu của Phượng Tổ, khóe miệng hắn chậm rãi cong lên.

    “Linh, nuốt nó”.

    Ngay khi Phượng Tổ chỉ còn cách Vô Song chưa đến nửa bước chân thậm chí có cảm giác Bất Tử Hỏa của hắn chuẩn bị thiêu cháy thân thể Vô Song thì một cái miệng khổng lồ từ dưới đất xuất hiện, cái đầu ác quỷ chỉ có duy nhất một con mắt hai màu đen trắng cùng hàm răng khổng lồ với cái miệng không khác gì lỗ đen vô tận.

    Linh hiện thân một ngoạm cực kỳ đơn giản trực tiếp nuốt chửng Phượng Tổ vào không gian bóng tối của nó, Phượng Tổ lập tức biến mất khỏi mảnh không gian này nhưng đồng thời Long Tổ cùng Kỳ Tổ lại lao tới.

    Long Tổ cực kỳ mạnh mẽ nhưng Vô Song không ngại nhất là đấu với nó còn Kỳ Tổ lại khác, đối với Vô Song Kỳ Tổ độ khó chơi tuyệt không thua kém Phượng Tổ, thấy cả hai lao thẳng về phía mình cũng là lúc con mắt thứ ba của Vô Song mở ra.

    “Luân Hồi Chi Nhãn – Lục Đạo Luân Hồi – Thiên Nhãn”.

    Luân Hồi Chi Nhãn kết hợp với Thiên Ấn trong Luân Hồi Lục Ấn lập tức khiến trên người Vô Song xuất hiện một thứ áp lực kinh thiên động địa, trong ánh mắt của hắn bắn ra một cây ngân thương lao thẳng vào mi tâm của Kỳ Tổ, Luân Hồi Chi Mâu có tốc độ lao đi rất nhanh chẳng mấy chốc đã bắn xuyên qua đại não của Kỳ Tổ lập tức làm con quái vật màu tím dừng lại, trong ánh mắt biểu lộ vẻ ngơ ngác.

    Tạm thời đẩy lùi được Kỳ Tổ cũng không làm Vô Song có được một giây nghỉ ngơi, hắn mạnh mẽ xoay cổ tay một quyền đánh thẳng về phía Long Tổ.

    “Địa Ngục Ma Long Giáp – Quang Minh Thánh Long Quyền”.

    Một quyền này của Vô Song mang theo Quang – Ám hai loại lực lượng kết hợp phi thường hài hòa với nhau khiến lực quyền mạnh hơn gấp bội nhưng cũng vô cùng trùng hợp khi một quyền của Long Tổ cũng mang theo loại lực lượng không khác gì với Vô Song.

    Một quyền giao thủ lần này trực tiếp đánh bay cả Vô Song cùng Long Tổ đi thậm chí lần giao thủ này còn mạnh đến mức làm cổ tay Vô Song gẫy làm đôi, hắn lùi lại năm bước liên tục trong khi Long Tổ chỉ lùi lại có ba bước.

    Sau khi bị Vô Song đẩy lùi khiến bản thân Long Tổ phi thường tức giận, Kỳ Tổ thì đang đứng im không biết tại sao còn Phượng Tổ lại biến mất một cách thần bí điều này làm khí thế của Long Tổ càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.

    “Quang Ám hợp nhất- Hủy Diệt Thần Quang”.

    Một âm thanh như từ viễn cổ vọng lại sau đó từ miệng Long Tổ một quả cầu năng lượng mang theo hai màu trắng đen dùng tốc độ không thể tưởng tượng bắn thẳng về phía Vô Song.

    Đối mặt với quả cầu này Vô Song trái lại không hề tỏ ra lo lắng, trong Tam Tổ mạnh nhất là Long Tổ nhưng dễ đối phó nhất cũng vẫn là Long Tổ, Long Tổ bị Hắc Phượng Hoàng Tộc khắc đến chết.

    “Nghịch Luân Thuật – Nghịch Âm Dương”.

    Một tay bị gẫy không thể cử động nhưng một tay kia thì không, chỉ cần hai ngón tay điểm ra giữa hư không cũng làm cho Hủy Diệt Thần Quang như gặp phải đại địch, Hủy Diệt Thần Quang vậy mà lập tức nổ tung trong hư không.

    Một đòn phá hủy sát chiêu của Long Tổ đôi cánh Hắc Phượng Hoàng của Vô Song liền rung lên, tốc độ của hắn có thể thua kém Phượng Tổ nhưng tuyệt đối ở trên Long Tổ cùng Kỳ Tổ.

    Thân hình lao đi như một mũi tên màu đen bắn thẳng về phía Long Tổ, tay phải của hắn nắm chặt lại, cánh tay tỏa ra luồng kim quang sáng chói.

    “Luân Hồi Lục Ấn – Nhân Ấn”.

    “Hoàng Kim Thánh Long Quyền – Cửu Quyền Hợp Nhất”.

    Bằng vào Nhân Ấn bảo vệ kết hợp với Hoàng Kim Thánh Long Quyền bản thân Vô Song liền đánh ra một quyền mạnh nhất, một quyền mạnh nhất mà hắn có thể đạt được lúc này, một quyền chí dương.

    Long Tổ không có cách nào tránh được chỉ có thể cắn răng đưa đôi cánh hắc bạch ra đón đỡ, một lần nữa hai bên va chạm với nhau nhưng lần này Vô Song trực tiếp đấm bay Long Tổ ra xa thậm chí quyền đầu của hắn còn xuyên qua đôi cánh hắc bạch kia mà in thẳng lên ngực của Long Tổ.

    Khi Vô Song vừa đánh bay Long Tổ cũng là lúc mặt đất dưới chân của hắn hiện lên từng vòng từng vòng hỏa diễm, nhìn thấy hỏa diễm này Vô Song chỉ biết cắn răng lùi lại, cơ hội tiếp tục tấn công Long Tổ liền không cánh mà bay.

    Một tiếng Phượng Minh lại vang vọng hư không sau đó một hư ảnh Phượng Hoàng khổng lồ lao thẳng từ dưới mặt đất lên thậm chí nuốt chửng Vô Song vào bên trong, biển lửa như nuốt chửng toàn bộ mảnh thiên địa này.

    Biển lửa đến nhanh mà đi cũng nhanh chẳng mấy chốc thân ảnh Phượng Tổ lại hiện ra, vẫn ngạo nghễ như vậy thậm chí trên người nó không xuất hiện dù chỉ một vết thương.

    Trái ngược với Phượng Tổ thì Vô Song lại có chút khó khăn, cả người hắn được bảo vệ bởi Địa Ngục Ma Long Giáp có tính khắc hỏa phi thường mạnh nên đòn vừa rồi cũng không làm hắn bị thương chỉ là trên người hắn không ít chỗ bắt đầu xuất hiện làn khói xì xèo.

    Vô Song nhìn Phượng Tổ ngạo nghễ lại nhìn đến Long Tổ rất nhanh đứng dậy hắn chỉ có thể thở dài một hơi, Phượng Tổ là bất tử chi vật, muốn dùng Thôn Linh trong Súc Sinh Ấn nuốt chửng nó căn bản là việc không thể nào có điều Vô Song vẫn hy vọng Thôn Linh có thể phong ấn sinh vật kinh khủng kia lâu hơn một chút đáng tiếc hắn quá coi thường Phượng Tổ mạnh mẽ vậy.

    Kỳ Tổ ở phương xa vẫn như một bức tượng đá không hề cử động còn Phượng Tổ cùng Long Tổ ngập tràn chiến ý, bản thân Vô Song đương nhiên cũng không thể nào đợi Kỳ Tổ tỉnh lại mà đánh tiếp được, hắn nhất định phải giết chết được một trong hai vị Yêu Tổ trước khi Kỳ Tổ bắt đầu tỉnh lại.

    Đúng lúc Vô Song đang chuẩn bị ra tay thì hắn lập tức run lên, ở nơi phương xa Long Tổ một lần nữa vỗ cánh.

    “Mộng Ảo Hợp Nhất – Hư Vô Thần Quang”.

    Âm thanh này thực sự làm cho Vô Song có vài phần phiền toái bởi Hư Vô Thần Quang thứ này vậy mà trực tiếp bắn lên người Kỳ Tổ khiến trên đầu nó xuất hiện một chiếc vương miện hư hư thật thật, không ngờ chỉ bằng cái vương miện này cũng có thể làm nó từ trong rung động tỉnh lại.

    Kỳ Tổ vừa tỉnh lại lập tức gầm lên, một tiếng gầm toàn bộ đại địa run rẩy thậm chí âm ba sóng âm của nó kinh khủng đến mức trực tiếp làm Vô Song lùi lại mười bước trên không trung mới ổn định được thân hình, Long Tổ mạnh nhất, Phượng Tổ khó giết nhất còn Kỳ Tổ sinh vật này liền được coi là tiên thiên bất bại.

    Đối mặt với đội hình ba vị Yêu Tổ một lần nữa tập hợp áp lực của Vô Song lại một lần nữa tăng lên.

    Tất nhiên Vô Song hắn trời không sợ đất không sợ, hắn đã có gan đến đây liền phải có chuẩn bị, Ma Đế hắn còn dám chiến thì Yêu Tộc Tam Tổ tính là gì ?.

    Vô Song lần này vẫn giữ ý định cũ, hắn đương nhiên vẫn muốn tách riêng ba vị Yêu Tổ ra hoặc ít nhất cách li được Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ, cũng giống như vài năm trước trong trận chiến với Tam Đại Long Vương của Thái Hư Cổ Long Tộc, nếu không thể trước tiên tiêu diệt một người trong ba người thì cơ hội thắng của hắn liền bằng không.

    “ Viêm Đế - Huyết Đế hôm nay ta liền mượn sức hai ngươi”.

    Vô Song vừa dứt lời lập tức Tiêu Viêm cùng Hồn Thiên Đế đã xuất hiện sau lưng hắn, tất nhiên tình trạng của hai người hiện nay cũng chẳng khác gì Yêu Tộc Tam Tổ chỉ khác hai vị Đấu Đế này bị Vô Song điều khiển mà thôi.

    Có thêm hai vị đấu đế hiện thân áp lực của Vô Song liền trở nên nhẹ hơn nhiều, Viêm Đế cùng Huyết Đế vừa xuất hiện cả hai lập tức như không thiết sống lao vào Kỳ Tổ ở phương xa, Vô Song bằng mọi giá phải cách ly con quái vật kia ra, tất nhiên trên lý thuyết cho dù hai vị đấu đế liên thủ vẫn yếu hơn một vị Yêu Tổ một chút.

    Thấy Viêm Đế cùng Huyết Đế lao tới Kỳ Tổ đương nhiên Phượng Tổ cùng Long Tổ không có cách nào đứng yên chỉ là Vô Song không cho bọn họ nhúng tay, tay trái của hắn mạnh mẽ điểm ra một chỉ đồng thời tay phải chẳng biết khi nào xuất hiện một đóa hỏa liên màu hồng phấn.

    “Hắc Phượng Hoàng Tộc – Mộng Giới Hàng Lâm – Nhân Sinh Nhất Mộng”.

    “Hủy Diệt Hỏa Liên- Đi”.

    Hủy Diệt Hỏa Liên bắn thẳng về phía Long Tổ còn hắc ám chỉ tay điểm thẳng về mi tâm Phượng Tổ, chỉ hai chiêu này không cách nào giúp Vô Song chiến thắng đối phương nhưng lại thừa sức giúp Tiêu Viêm cùng Hồn Thiên Đế mở đường áp sát Kỳ Tổ, chỉ cần trận chiến này Kỳ Tổ bị khóa chân để Vô Song rảnh tay giải quyết Long Tổ thì hắn liền là kẻ thắng cuộc. Truyen Cv . com

    Hủy Diệt Hỏa Liên mang theo kinh người hỏa diễm năng lượng tất nhiên đủ sức đẩy lùi Long Tổ lại còn về phía Phượng Tổ, nó có khả năng chống lại linh hồn lực mạnh hơn Kỳ Tổ rất nhiều, cho dù là mộng cảnh cũng thế chỉ là với tốc độ Tiêu Viêm cùng Hồn Thiên Đề chỉ một thoáng bất động của Phượng Tổ cũng đủ hai người thoát đi.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 503: Khổ Chiến (1)
    Kỳ Tổ bị Viêm Đế cùng Hồn Đế quấn lấy tuyệt đối không thể thoát thân dù sao Kỳ Tổ chưa bao giờ nổi tiếng về tốc độ điều này vô hình cũng làm áp lực của Vô Song trở nên nhẹ hơn rất nhiều nhưng trước mặt hắn vẫn là hai đối thủ cực mạnh, Long Tổ cùng Phượng Tổ.

    Vẫn giữ nguyên ý kiến ban đầu của mình, mục tiêu hàng đầu phải tiêu diệt của Vô Song là Long Tổ, không phải Long Tổ yếu nhất trong Yêu Tộc Tam Tổ thậm chí Long Tổ còn được coi là nhân vật mạnh nhất trong tam tổ có điều Long Tổ cũng là kẻ dễ giết nhất.

    Vô Song khẽ mỉm cười đầy cao ngạo, khí thế của hắn đột nhiên giảm đi rất nhiều thậm chí thực lực của hắn cũng bất chợt giảm mạnh bù lại không ngờ bóng của Vô Song bắt đầu chuyển động, Vô Song rốt cuộc cũng gọi ra phân thân của mình.

    Phân thân vừa hiện ra lập tức làm cả Long Tổ cùng Phượng Tổ nheo mắt lại nhưng Vô Song cũng không để cho hai vị đại cao thủ này có thời gian suy nghĩ, đôi cánh Hắc Phượng Hoàng mở rộng tung bay, sau lưng Vô Song vẫn là nguồn ma khí hắc ám vô cùng vô tận như bao trùm tất cả.

    Thân hình Vô Song thoáng cái đã hiện ra trước mặt Long Tổ, ánh mắt của hắn lóe lên một tia kinh thiên sát khí, hắn nhất định phải giết chết Long Tổ nhanh nhất có thể.

    Lấy hai đấu đế ngăn cản Kỳ Tổ làm linh hồn của Vô Song luôn phải phân ra điều khiển đồng thời một phân thân đi ra cũng làm thực lực của Vô Song giảm đi 3 phần nhưng hắn không quan tâm, tự tin của Vô Song chưa bao giờ mất đi, trong mắt hắn chỉ cần 5 phần thực lực cũng đủ sức giết chết Long Tổ.

    Vô Song hắn cái gì cũng không dám nhận là mạnh nhất chỉ có liều mạng, thực lực của hắn cũng từ liều mạng mà ra, hắn đi được đến độ cao này cũng là nhờ vô số lần cược mạng với trời.

    Long Tổ nhìn thấy đối thủ xuất hiện trước mặt mình lập tức gầm lên, trên vầng trán của nó xuất hiện một long ấn, long uy liền tràn ngập toàn bộ không gian này.

    “Long Tộc Thần Thông – Long Khiếu Thiên”.

    Một tiếng gầm vang vọng chín tầng không gian, tiếng gầm của Long Tổ trực tiếp oanh thẳng vào ngực Vô Song tuy nhiên trong phút chốc thân hình của Vô Song như lướt qua tiếng Long Ngâm của đối phương, chỉ trong thoáng chốc thân hình của Vô Song cứ như là vô hình vậy.

    “Phượng Vũ Cửu Thiên – Cửu Thiên Vũ”.

    Vô Song ánh mắt lập tức lóe lên, đôi cánh Hắc Phượng Hoàng lại mở lớn đồng thời trên người hắn bùng lên một luồng Nghiệp Hỏa màu đen, Nghiệp Hỏa lập tức biến thành một con Hắc Phượng Hoàng khổng lồ lập tức nuốt chửng thân hình của Long Tổ vào bên trong.

    “Luân Hồi Nghiệp Hỏa – Luân Hồi Như Mộng “.

    Luân Hồi Nghiệp Hỏa trong thế giới này rất yếu bởi nó không được Thiên Đạo thừa nhận, loại dị hỏa diễm không được Thiên Đạo phép tắc công nhận nhưng Luân Hồi Nghiệp Hỏa kết hợp với Mộng Giới thần thông của Hắc Phượng Hoàng Tộc thì lại khác.

    Thân hình của Long Tổ đầy bất lực không cách nào né tránh được Mộng Giới nuốt chửng vào bên trong, nhưng Vô Song cũng không tự tin có thể dùng một chiêu này đối phó Long Tổ, Long Tổ là một tồn tại kì dị của thế gian này.

    Trăm vạn năm trước bản thân Vô Song từng vượt qua cửa ải thứ hai tiến thẳng vào cửa ải thứ ba, hắn đương nhiên biết hết đặc tính của tam đại Yêu Tổ, Long Tổ ở trước mặt hắn mang theo đến 7 loại nguyên tố trong thiên địa, nó vừa sinh ra đã tu thành Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ năm loại đấu khí tinh thuần nhất trong thiên địa sau đó lại tiếp tục tu ra Sinh Tử Đạo Văn tạo thành Âm Dương hai loại đấu khí càng biến thái hơn, nó vốn không có điểm yếu muốn dùng Mộng Giới để nhốt nó lại như làm với Kỳ Tổ căn bản quá khó.

    Quả nhiên chẳng mấy chốc một tia sáng lại lóe lên từ người Long Tổ, thân hình của hắn liền chuyển sang màu xanh của nước, một màu xanh cực độ hài hòa.

    “Thủy Long – Kính Hoa Thủy Nguyệt – Thanh Tâm Tĩnh Thần”.

    Âm thanh khô khốc từ miệng Long Tổ lại vang lên, trong trạng thái Thủy Long hắn liền gột rửa toàn bộ hắc khí bám trên người nhưng trong thời gian đó Vô Song cũng không hề rảnh tay.

    Ngay sau khi hắc khí tan hết cũng là lúc hai đóa hủy diệt hỏa liên với hai màu khác nhau lao thẳng vào đối phương, một đóa hoa mang theo màu hồng mộng mị còn một đóa lại mang theo màu đen chết chóc.

    “Tịnh Liên Yêu Hỏa – Tịch Diệt Hỏa Liên”.

    “Hư Vô Thôn Viêm – Thôn Phệ Hỏa Liên”.

    Hai đóa Hỏa Liên cùng lao tới mang theo hai đại phép tắc đáng sợ nhất trong thiên địa, Tịch Diệt cùng Thôn Phệ tuyệt đối không hề dễ chịu gì với Tổ Long.

    Trong trạng thái Thủy Long thân là Tổ Long nó có thể khắc chế toàn bộ trạng thái suy yếu của đối phương lên người đồng thời ở trạng thái Thủy Long có thể đảm bảo cho nó có lượng đấu khí vô cùng vô tận giúp nó đại chiến vài trăm năm thậm chí vài ngàn năm cũng không rơi vào tình trạng khô cạn đấu khí nhưng Thủy Long cũng có điểm yếu, khả năng phòng ngự của nó căn bản không hề mạnh mẽ.

    Hai đóa Hỏa Liên bình thường không thể làm Thủy Long sợ hãi bởi thủy vốn khắc hỏa nhưng hai đóa Dị Hỏa thì khác, Dị Hỏa đã nằm ngoài quy luật của thế gian.

    Long Tổ đầy sợ hãi nhìn hai đóa hủy diệt hỏa liên lao tới, hắn lập tức gầm lên một tiếng.

    “Thủy Long – Kính Hoa Thủy Nguyệt – Cự Ảnh Phân Thần Thuật”.

    Thân hình Long Tổ lập tức từ một phân thành ba, sau đó hai phân thân lập tức lao lên tránh cho nó một chiêu chí mạng còn cả người Long Tổ lập tức bay về phía sau giữ khoảng cách với Vô Song, trong ánh mắt nó đầy kiêng dè đồng thời cũng bắt đầu chuẩn bị đổi màu.

    Long Tổ tưởng như hoàn hảo nhưng quả thực vẫn có một điểm yếu chết người, điểm yếu lớn nhất của nó chính là trong khoảng thời gian Long Tổ thay đổi trạng thái.

    Khoảng thời gian này phi thường ngắn ngủi gần như không một kẻ nào có thể nắm được ngoại trừ Vô Song bởi hắn còn có một con át chủ bài, hắn có Hư Không Tốc Sát.

    Hư Không Tốc Sát – Hoàng Kim Thánh Long Quyền – Cửu Quyền Quy Nhất.

    Long Tổ căn bản không thể tin trên đời có kẻ nào nhanh đến thế cho dù Phượng Tổ cũng không thể nào đạt đến cái tốc độ này, thứ tốc độ căn bản không thể gọi là thuấn di để hình dung nữa.

    Vô Song hiện ra không có bất cứ một lời dư thừa nào, hắn mạnh mẽ giáng một quyền vào ngực Long Tổ, một quyền mang theo kinh khủng lực phá hoại lại đánh đúng vào thân thể Thủy Long có sức phòng ngự yếu nhất đủ hiểu sức sát thương lớn thế nào.

    Dính một quyền này Long Tổ lập tức hộc ra một ngụm máu có điều bản thân nó là Long Tổ lại được Thiên Đọa hoàn toàn điều khiển, Thiên Đạo tuyệt đối không cho phép Vô Song đánh thêm một quyền nữa bởi nó biết chỉ cần thêm một quyền liền có thể khiến Thủy Long trọng thương.

    Cái miệng của Long Tổ lập tức mở lớn.

    “Kính Hoa Thủy Nguyệt – Long Hồn Kính Tượng”.

    Nhìn thấy một chiêu này Vô Song lập tức cắn chặt răng, trong ánh mắt lần đầu tiên xuất hiện một tia phân vân nhưng cũng không quá lâu, cổ tay của Vô Song lập tức xoau tròn, trên tay hắn chẳng biết từ bao giờ lại được Địa Ngục Ma Long Giáp hoàn toàn bao phủ.

    “Địa Ngục Ma Long Giáp – Thiên Diệt Thủ”.

    Thiên Diệt Thủ uy lực không cần nói nhiều lại được Địa Ngục Ma Long Giáp phụ trợ bàn tay của Vô Song liền xuyên thẳng qua ngực Long Tổ tuy nhiên đây cũng là lúc Long Hồn Kính Tượng lao thẳng vào người hắn.

    Long Hồn Kính Tượng sau khi đụng vào người Vô Song rất nhanh nổ tung, sự nổ vỡ của nó liền hất bay cơ thể Vô Song ra nhưng đáng sợ nhất là tác dụng của thứ này, Long Hồn Kính Tượng là thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của Thủy Long và cũng là thủ đoạn phản công mạnh nhất của nó, trực tiếp giảm 50% sát thương phải nhận cho chủ nhân đồng thời mang 50% sát thương tặng lại hoàn toàn cho đối thủ.

    Vô Song bị đẩy lùi lại liền khụy một chân xuống, khuôn mặt của hắn tái nhợt bởi ở phần bụng của Vô Song đã xuất hiện một lỗ máu, một lỗ máu khiến người khác có thể nhìn xuyên qua thoạt nhìn cực kỳ kinh dị, từ miệng Vô Song phun thẳng ra một búng máu, toàn thân của hắn run lên nhưng ánh mắt thủy chung chưa một lần rời khỏi Long Tổ, ánh mắt vẫn mang theo một loại kinh người sát khí.

    Long Tổ trên người cũng xuất hiện một lỗ thủng, hai tuyệt đại sát chiêu của Vô Song cùng đánh ra cho dù được Long Hồn Kính Tượng thủ hộ hắn cũng bị thương không nhẹ chỉ là lúc này Long Tổ hay đúng hơn là Thiên Đạo phải chọn, chuyển đổi sang hình thái khác hoặc giải quyết Vô Song nhân lúc hắn đang trọng thương.

    Cuối cùng Thiên Đạo rất nhanh đưa ra đáp án của mình, bản thân nó còn Phượng Tổ đang ép phân thân của Vô Song không thở nổi, nó còn Kỳ Tổ căn bản không thể bại, nó căn bản không cần cố gắng hy sinh Long Tổ để đồng quy vu tận với Vô Song.

    Yêu Tộc Tam Tổ là tấm khiên mạnh nhất của Thiên Đạo, chỉ cần một người trong tam tổ ngã xuống cũng là sự an toàn của Thiên Đạo giảm đi đáng kể, nó nhất định phải giữ lại ba quân bài quan trọng nhất này.

    Thân hình của Long Tổ một lần nữa đổi màu, nó đổi sang thứ màu xanh ngập tràn sức sống.

    Mộc Long khác với Thủy Long, Mộc Long cũng không mạnh mẽ về tấn công hay phòng ngự nhưng Mộc Long cực kỳ khó chết bởi nó tu theo con đường vĩnh sinh, vừa chuyển hóa về trạng thái Mộc Long lập tức một luồng sinh mệnh lực khổng lồ liên bao phủ lấy toàn bộ cơ thể của nó, thứ sinh mệnh lực đang giúp Mộc Long rất nhanh chữa lành vết thương của mình.

    Vô Song đang ở trong trạng thái vô cùng xấu nhưng hắn rốt cuộc vẫn nhếch miệng, Thiên Đạo vẫn như vậy, nó đứng ở vị trí càng cao thì càng sợ ngã, sống càng lâu thì càng sợ chết, ít nhất hành động của nó bị Vô Song đoán trước từ lâu rồi.

    “Lục Đạo Luân Hồi Ấn – Súc Sinh Ấn – Lang”.

    Vừa nói xong trên người Vô Song tiếp tục hiện lên một ngọn lửa màu xanh cũng tràn đầy sinh mệnh lực, tất nhiên Sinh Mệnh Chi Diễm của Vô Song không cách nào so sánh mức độ hồi phục với Long Tổ nhưng chỉ cần có thể giúp hắn giảm bởi khó khăn khi di chuyển là quá đủ rồi.

    Lang một lần nữa hiện thân, chỉ tính về sức sát thương Lang hoàn toàn không có cách nào so sánh với Linh thậm chí tốc độ của Lang cũng thua kém nhiều nhưng Lang mạnh nhất ở sức sống của nó, bản thân Lang có thể cắn đối thủ đến chết không buông chứ không phải một kích tất sát như Linh.

    Lang của Vô Song hiện ra, thân hình của nó không thua kém gì Kỳ Tổ ở xa kia đồng thời gần như ngay khi vừa xuất hiện thân hình Lang lập tức tách thành ba phần lao thẳng về phía Long Tổ đang trị thương.

    Thiên Lang – Địa Lang cùng Tuyệt Ảnh Cô Lang đây là ba cái đầu của Lang cũng như ba cách tấn công của nó.

    Địa Lang với tốc độ siêu phàm xuất hiên một cắn cắn thẳng vào thân dưới của Long Tổ, Thiên Lang lại mang theo không gian lực lượng xé thẳng một phòng tuyến không gian từ trên trời lao xuống về phần Tuyệt Ảnh Cô Lang thì hoàn toàn biến mất không hiện tăm tích.

    Tổ Long trong trạng thái Mộc Long mang theo sinh mệnh lực cực kì cường đại nhưng lại mang điểm yếu về tốc độ nhưng tất nhiên Mộc Long cũng không thể nào đứng im cho hai đầu Lang lao tới tấn công mình.

    “Mộc Long – Mộc Độn Vĩnh Sinh – Thiên Địa Sát Cục”.

    Toàn bộ mảnh không gian như co lại, một thứ không gian màu xanh như mộng như ảo hiện ra trước người Mộc Long, thứ không gian màu xanh như một mảnh tiểu thế giới đồng thời bên trong mảnh tiểu thế giới này tồn tại vô số cây đại thụ khổng lồ, nó lập tức khóa chết cả hai đầu Lang đang lao tới thậm chí xuyên thủng thân thể bọn chúng thành vô số lỗ máu, mảnh “Thế Giới Thụ” này của Mộc Long chính là vách ngăn lớn nhất bảo vệ nó trước mặt kẻ thù.

    Mộc Long hoàn toàn tự tin vào kết giới của mình cho đến khi nó nghe thấy một âm thanh như sét đánh bên tai.

    “Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát”.

    “Hắc Phượng Hoàng – Nghich Luân Thuật – Nghịch Giới”.

    Thân hình của Vô Song lại một lần nữa biến mất, bằng Hư Không Tốc Sát hắn có thể lại gần Mộc Long một lần nữa còn bằng Nghịch Giới hắn có thể mang theo kinh người tốc độ mà xuyên qua “Thế Giới Thụ” của đối phương.
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 504: Khổ Cchiến (2)
    Đối với Vô Song mà nói từ đầu đến cuối mục tiêu của hắn chỉ có giết Long Tổ mà thôi, để giết được đối phương cho dù cái giá phải trả là lớn thế nào hắn cũng có thể chấp nhận đặc biệt một khi đã dồn được Long Tổ chuyển về trạng thái Mộc Long thì Vô Song lại càng không buông tha đối phương.

    Hư Không Tốc Sát một lần nữa vận dụng thân hình Vô Song lại xuất hiện trước mặt Mộc Long, điều này với Mộc Long mà nói cực kì đáng sợ bởi nó chưa bao giờ chuẩn bị cho việc Vô Song sẽ xuất hiện hiện trước mặt mình, đây là lần đầu tiên Mộc Giới của nó bị kẻ khác phá hủy nhanh đến thế, lần đầu tiên Mộc Giới của nó không thể ngăn cản được đối phương.

    Nếu Vô Song sử dụng Hư Không Tốc Sát trước đương nhiên sẽ không phải hy sinh hai bản thể của Lang nhưng đồng nghĩa với việc Mộc Long có thể gọi ra Mộc Giới hoàn toàn bảo vệ hắn nhưng chỉ cần hắn gọi ra Mộc Giới trước khi Vô Song áp sát thì cũng là lúc Mộc Long không còn lá chắn phòng ngự nào được coi là mạnh mẽ.

    “Tiêu Huyền, ngươi cả đời đột phá đấu đế vô vọng đến cả lúc chết cũng là thành toàn cho kế hoạch của ta vậy để hôm nay ta dùng tuyệt học của ngươi đấu với Thiên Đạo đi”.

    “Thiên Diệt Lôi Đồ - Vấn Chư Thiên – Lôi Đồ Ra – Thiên Hạ Diệt”.

    “Đệ Nhất Lôi – Toái Nhạc”.

    Đệ nhất lôi đánh xuống, lôi này chưa đủ để làm bị thương Mộc Long nhưng nó lại là đòn đầu tiên mở đường cho thế công của Vô Song, đệ nhất lôi chỉ có mục đích duy nhất là mang theo đặc điểm của lôi hệ đấu khí tấn công lên người Mộc Long – Sự Tê Liệt.

    Điều Vô Song muốn chính là khóa chết hình dạng này của đối phương bởi Mộc Long sợ nhất chính là lôi hệ đấu khí.

    Đệ Nhất Lôi đánh ra thân hình Mộc Long lập tức căng cứng lại, cho dù nó là cường giả mạnh nhất trong thiên hạ này cũng không cách nào ngay lập tức bỏ qua được sự tê liệt trong đòn này chỉ bởi đối thủ của nó tuyệt đối không ở dưới nó.

    “Thiên Diệt Lôi Đồ - Đệ Nhị Lôi – Băng Thiên”.

    “Thiên Diệt Lôi Đồ - Đệ Tam Lôi – Sát Nhân”.

    Một hơi đánh ra hai thiên giai đấu kỹ cũng tuyệt không phải việc nhẹ nhàng gì nhưng tác dụng lập tức được hiện ra, Băng Thiên Lôi nếu vẫn còn trong phạm trù lôi điện thì Sát Nhân Lôi liền rơi vào trình độ của lôi kiếp, Đệ Tam Lôi căn bản không thua kém gì Huyết Long mà Hữu Luân Nhãn đánh ra.

    Thiên kiếp đánh xuống chưa bao giờ là dễ chịu, toàn bộ mảng ngực của Long Tổ bị đánh thành máu thịt bầy nhầy, điều càng làm Long Tổ sợ hãi hơn là vết thương ở ngực của hắn không có cách nào cấp tốc tái tạo, lôi kiếp đã mang theo một tia Thiên Đạo phép tắc, ngay cả khi Long Tổ được Thiên Đạo điều khiển cũng không cách nào tự động phá hủy phép tắc do chính nó tạo ra.

    Long Tổ lúc này hai mắt đỏ lừ đầy tơ máu, nó biết nếu nó không hành động chỉ sợ phải chết ở nơi này, Long Tổ được Thiên Đạo điều khiển mà Thiên Đạo chắc chắn không thể nào quên được thế gian từng có một người như Tiêu Huyền tồn tại, kẻ duy nhất trong lịch sử Đấu Khí Đại Lục có thể mượn Thiên Đạo quy tắc mang vào đấu kỹ của bản thân.

    Trên người Long Tổ hiện nay bị hai loại thái cực bao phủ, một màu đen đại diện cho bóng tối còn một màu trắng đại diện cho quang minh, nếu Mộc Long đã không cách nào chịu được Thiên Diệt Lôi Đồ, nếu thủ hòa không thể được như ý nguyện thì chỉ còn lại chiến đấu, Long Tổ bất chấp đau đớn cũng bất chấp thế công của Vô Song lập tức chuyển sang trạng thái cực thịnh của mình, Âm Dương Tổ Long.

    Nhìn thấy đối phương biến thân Vô Song cũng không thể ngồi im, bàn tay chỉ nhẹ xoay tròn lôi điện lực lượng lại một lần nữa bao phủ toàn bộ không gian xung quanh, nó đốt cháy luôn chút sinh mệnh lực lượng còn xót lại trong hư không nhờ Mộc Long tỏa ra, ánh mắt của Vô Song lại một lần nữa đổi màu thứ màu tím mang đầy tử điện.

    “Thiên Diệt Lôi Đồ - Đệ Tứ Lôi – Tế Đỉnh”.

    Trên đầu Vô Song xuất hiện chín cải đỉnh xoay tròn, toàn bộ chín cái đỉnh đều được tạo ra từ lôi hệ lực lượng, một cái đỉnh lớn nhất đặt ngay dưới chân Vô Song, tám cái còn lại xoay tròn quanh hắn tạo thành một Bát Quái Đồ, nếu tám cải đỉnh trên không trung mang theo màu đỏ của huyết lôi thì cái đỉnh lớn nhất dưới chân hắn lại mang theo màu tím, màu tím của sự hủy diệt.

    “Bát Quái Lôi Đồ - Cửu Đỉnh Che Thiên”.

    Tám trước đỉnh ở trên cao mang theo kinh thiên huyết lôi đánh thẳng xuống cái đỉnh lớn nhất màu tím sau đó đại đỉnh này như được tiếp thêm sức mạnh, nó lao thẳng xuống Âm Dương Tổ Long với sức phá hủy kinh hồn.

    Tổ Long nhìn thấy một chiêu này hắn thực sự chỉ có thể cắn răng đón đỡ, tốc độ cảu Đại Đỉnh này là quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không có cách nào né tránh.

    “Lấy Âm là chủ, lấy Dương bổ khuyết – Âm Dương Lưới”.

    Một tấm lưới liền được xuất hiện giữa không trung, điều đáng nói đây không phải là một tấm lưới bình thường, từng cái mắc lưới đều mang theo một loại năng lượng kì dị, một loại năng lượng đại diện cho sinh tử.

    Hắc võng căng ra liền ngăn chặn lại đại đỉnh màu tím trên không trung nhưng chỉ như vậy thì không cách nào đủ bởi Vô Song đồng thời cũng nắm chặt tay lại.

    “Cửu Đỉnh Quy Nhất – Chết cho ta”.

    Lấy Đại Đỉnh làm chủ trận, tám đỉnh kia lập tức vỡ tan sau đó toàn bộ bị Tử Lôi Đỉnh hấp thu, Tử Lôi Đỉnh ngay sau đó tiếp tục xoay tròn, lôi điện màu tím gầm vang trực tiếp xuyên thủng hắc võng của Long Tổ rồi mạnh mẽ đánh xuống cơ thể của nó.

    Long Tổ lại một lần nữa biến sắc nhưng cũng không lựa chọn lùi lại, trên người nó hai thứ ánh sáng đối lập lại càng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

    Thân hình Long Tổ bất giác trở lên lớn hơn bao giờ hết, cả người nó được bao phủ trong long lân mang theo hai màu quang – ám, hai tay cảu nó giật về phía sau để rồi tung ra hai quyền cực mạnh.

    “Đại Hư Không Quyền”.

    Hai quyền của Long Tổ tuyệt không thua kém Hoàng Kim Thánh Long Quyền của Vô Song, bản thân Vô Song còn chưa có quên nếu cứng đối cứng với đối phương hắn còn ăn thiệt thòi không nhỏ.

    Tử Lôi Đỉnh bị hai quyền của Long Tổ mạnh mẽ xuyên phá lập tức nổ nát, chấn động kinh khủng này làm cả Vô Song cùng Tổ Long thân hình một lần nữa bị đánh bay đi, cả hai người không ai chịu nổi uy lực của vụ nổ này.

    Tất nhiên lần va chạm này Long Tổ thiệt thòi hơn Vô Song nhiều, đôi cánh tay của hắn bị dư duy làm rách toạc ra, cho dù với thực lực của hắn điều này cũng không quá ảnh hưởng nhưng rõ ràng lần va chạm này Vô Song chiếm chút thượng phong.

    Khói bụi còn chưa tan đi, không gian còn chưa có cách nào trở lại trạng thái yên ổn như bình thường thì âm thanh của Vô Song một lần nữa vang lên.

    “ Thiên Diệt Lôi Đồ - Đệ Ngũ Lôi – Sinh Tử Đạo Lôi”.

    Tay trái đánh ra Sinh Tử Đạo Lôi nhưng có vẻ Vô Song còn chưa thỏa mãn với một chiêu này, tay phải tiếp tục kết ân.

    “Luân Hồi Lục Ấn – Thần Ấn”.

    “Luân Hồi Lục Ấn – Thiên Ấn”.

    “Luân Hồi Lục Ấn – Nhân Ấn”.

    Tam Ấn hợp nhất – Đoạt Thiên Ấn.

    Hai đại sát chiêu tiếp tục đánh ra khiến cơ thể Vô Song rõ ràng có chút mệt mỏi, từ đầu cuộc chiến đến giới hắn đã sử dụng một lượng đấu khí quá khổng lồ, ít nhất là bốn đóa hủy diệt hỏa liên cùng hơn mười bộ thiên giai đấu kỹ, nếu không phải Vô Song có lượng đấu khí mạnh hơn đấu thánh bình thường rất nhiều chỉ sợ hắn cũng không cách nào chịu nổi.

    Trước hai đại sát chiêu của Vô Song cho dù là Long Tổ cũng không dám mang hình thái Âm Dương Tổ Long ra đón đỡ, lần đầu tiên trong đời hắn thấy một đối thủ có sức tấn công kinh khủng đến vậy, Long Tổ lập tức gầm lên một tiếng, tứ chi cúi gập xuống đất đồng thời hai cái cánh khổng lồ co lại bảo hộ cơ thể.

    Long Tổ rốt cuộc một lần nữa chuyển đổi trạng thái – Thổ Long.

    Thổ Long toàn thân mang theo màu nâu, hắn phi thường giống một con rùa khổng lồ, một con Thổ Long không cách nào bay lượn cũng chậm chạp vô cùng nhưng bù lại phòng ngự của nó cực kỳ khủng bố.

    Thổ Long hiện thân cả người liền co lại không khác gì một ngọn núi khổng lồ sau đó cũng không làm thêm bất kỳ động tác dư thừa nào.

    Hai đại sát chiêu của Vô Song đánh thẳng vào người Thổ Long vang lên một âm thanh đinh tai nhức óc, không gian lần này xuất hiện vô số những lỗ đen khổng lồ, toàn bộ không gian như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, đương nhiên không gian của Thiên Đạo tuyệt đối không xuất hiện trạng thái sụp đổ, lỗ đen được tạo ra nhanh bao nhiêu thì cũng biến mất nhanh bấy nhiêu.

    Lỗ đen hoàn toàn biến mất cũng là lúc khói bụi tan đi hết để lộ ra một Thổ Long sừng sững giữa thiên địa, trên người Thổ Long xuất hiện không ít vết thương nhưng tuyệt đối chỉ là vết thương ngoài da, không có bất cứ một vết thương chí mạng nào cả.

    Thổ Long chính là trạng thái tuyệt đối phòng ngự của Tổ Long, trong trạng này nó cực khó bị đánh bại thậm chí có thể coi là tồn tại sánh ngang với Kỳ Tổ.

    Không gian bất giác trở nên yên tĩnh rất nhiều, cuộc chiến của Vô Song cùng Thổ Long bất giác rơi vào khoảng lặng chỉ có tiếng bước chân nặng nề của Vô Song tiếp tục vang lên.

    Vô Song cứ như vậy nặng nề bước, hắn bước rất chậm nhưng uy của hắn càng ngày càng tăng, một thứ uy vốn không thuộc về thế giới này, thứ uy quyền còn mạnh hơn cả Thiên Đạo.

    Vô Song không hề phòng ngự gì, hắn cứ như vậy thản nhiên mà bước lại gần ngọn núi khổng lồ kia còn về phần Tổ Long lúc này thân hình của nó thực sự chỉ có thể run lên.

    Thổ Long ngàn lần tin vạn lần tin vào phòng ngự của mình thậm chí nó cũng tin tưởng nó tuyệt đối có thể biến đổi sang một trạng thái khác tấn công Vô Song thay vì bị động phòng thủ như thế này tuy nhiên đứng trước ‘’Uy” của Vô Song nó lại bắt đầu sợ hãi.

    Đây không phải là sự sợ hãi của Tổ Long mà là sự sợ hãi của Thiên Đạo đối với Thiên, trăm vạn năm trước Thiên hoành không xuất thế, một người một kiếm xé ra hai lớp phòng ngự của Thiên Đạo, hắn là kẻ đầu tiên có thể uy hiếp đến sinh mệnh của Thiên Đạo.

    Thiên Đạo chưa bao giờ bị thách thức cũng chưa bao giờ thất bại nhưng cuộc chiến trăm vạn năm trước để lại cho nó một bóng ma, để lại cho nó một hình ảnh cực kỳ đáng sợ chính vì vậy nó lại một lần nữa làm ra lựa chọn, nó quyết định giữ nguyên tình trạng Thổ Long, nó quyết định tiếp tục phòng ngự.

    Thiên Đạo cũng không phải là kẻ mù, ít nhất nó nhìn ra Vô Song không hề bị thương quá nặng nhưng đấu khí của hắn gần như không còn lại bao nhiêu, chỉ cần đấu khí của Vô Song hoàn toàn cạn cũng là lúc Tổ Long phản công.

    Thời gian như chậm lại hàng trăm hàng ngàn lần, chẳng biết rốt cuộc trải qua bao lâu Vô Song mới xuất hiện trước mặt Thổ Long, hắn thậm chí bước vào vị trí tấn công của đầu Thổ Long này, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên làn da có độ cứng vô địch của nó, khóe miệng chậm rãi cong lên.

    “Tổ Long, trăm vạn năm trước bản đế có thể giải thoát cho ngươi nhưng bản đế không làm, trăm vạn năm sau liền để bản đế tiễn ngươi quy thiên đi”.

    “Phượng Hoàng Phá Thiên Tiễn – Đệ Nhất Tiễn”.

    Không cầu kỳ mà cũng chẳng hoa mỹ, Đệ Nhất Tiễn bắn ra.

    Đệ Nhất Tiễn rất đơn giản, nó bắn thẳng vào vết thương mà hai đại sát khí trước của Vô Song cố gắng tạo ra.

    Đệ Nhất Tiễn bắn ra ở phạm vi quá gần căn bản không khác gì dí sát người Long Tổ, một tiễn bắn ra nó không tránh được đồng thời ở khoảng cách này có cho Thiên Đạo thêm một cái gan nó cũng không dám đổi trạng thái của Long Tổ, chỉ cần bất cứ trạng thái nào không phải Thổ Long bản thân Vô Song cũng có niềm tin bắn thủng đầu nhân vật đứng đầu Long Tộc này.

    Đệ Nhất Tiễn rốt cuộc lại tan biến, nó không thể nào khiến Tổ Long trọng thương.

    “Phượng Hoàng Phá Thiên Tiễn – Nhị Tiễn Hợp Nhất”.

    Đệ Nhị Tiễn rốt cuộc bắn ra.

    Đệ Nhị Tiễn có thể tạo ra một lỗ máu trên người Thổ Long nhưng vẫn không có cách nào làm nó bị trọng thương.

    Vô Song vẫn thản nhiên mỉm cười, hắn cảm nhận được thân thể Thổ Long đang run lên đầy sợ hãi, hắn chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên nhẹ chạm vào lỗ máu trên người nó, khóe miệng nhếch lên.

    “Không sao, cố gắng thêm một chút, bản đế tiễn ngươi quy thiên”.

    “Phượng Hoàng Phá Thiên Tiễn – Tam Tiễn Hợp Nhất”.

    Đệ Tam Tiễn lần này mang được nửa mũi tên kinh thế cắm vào đỉnh đầu Thổ Long nhưng cũng không đủ làm nó bị thương.

    “Phượng Hoàng Phá Thiên Tiễn – Tứ Tiễn Hợp Nhất”.

    Bốn mũi tên, bốn lần tấn công vào cùng một lỗ máu trên đỉnh đầu chỉ là mũi tên thứ tư mượn lực ba mũi tên kia vẫn không thể nào làm nó trọng thương có điều lần đầu tiên máu của Thổ Long chảy xuống....

    “Phượng Hoàng Phá Thiên Tiễn – Ngũ Tiễn Hợp Nhất”.

    Đây là cực hạn của đấu thánh cảnh giới, đệ ngũ tiễn bắn ra trực tiếp xuyên thủng giáp đầu của Thổ Long, trực tiếp khiến nó trọng thương nhưng Thổ Long không có chết.

    Đấu Khí của Vô Song cạn đến đấy, Đấu Khí của hắn đã không còn đủ, thực lực của Vô Song chung quy chỉ là cửu tinh đấu thánh đỉnh phong, hắn không có cách nào bắn ra Lục Tiễn Hợp Nhất nhưng Vô Song không có quan tâm.

    “Giới hạn rồi sao?, đã vậy đốt huyết”.

    Rốt cuộc Vô Song cũng đốt huyết của bản thân mình, từ trong cơ thể hắn một luồng tà ác lực lượng bốc lên ngùn ngụt, thứ năng lượng hắc ám của Hắc Phượng Hoàng, thứ năng lượng không được phép tồn tại trên thế gian này.

    “Long Tổ, quy thiên đi, giải thoát đi, Phượng Hoàng Phá Thiên Tiễn – Lục Tiễn Hợp Nhất”.

    Tiễn thứ sáu bắn ra, một tiễn xuyên thủng cơ thể khổng lồ của Long Tổ, một tiễn này hóa Long Tổ thành hư vô.

    Sau một tiễn này Vô Song ngã ngồi xuống đất, đấu khí của hắn cạn đến đáy thậm chí Vô Song mệt đến không nhấc nổi cơ thể lên.

    Một tiễn này làm không gian như ngưng lại, làm toàn bộ chiến trường bỗng chốc trở nên tịch mịch vô cùng.

    Một tiễn cuối cùng của Vô Song đánh dấu Long Tổ rốt cuộc được giải thoát khỏi thế gian này.

    Một tiễn này của Vô Song làm cả Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ đều khựng lại, đáng ngạc nhiên hơn không biết có phải ảo giác do mệt mỏi hay không mà Vô Song có thể nhìn thấy hai hàng huyết lệ trên khuôn mặt hai đầu thần thú này.

    Yêu Tộc Tam Tổ rốt cuộc chỉ còn lại Nhị Tổ.
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
    Chương 505: Khổ Chiến (3)
    Nếu được hỏi việc Vô Song muốn làm nhất hiện nay chắc chắn là trở về Yêu Cung của mình, ở đó cả Vân Vận, Tiểu Y Tiên cùng Thải Lân đều đang đợi hắn, đánh xong một trận với Long Tổ cả người Vô Song như vô lực, trên người hắn không có quá nhiều vết thương nhưng đấu khí cùng thể lực đều cạn đến đáy, nghĩ đến việc chỉ mới đi hết 1/3 chặng đường cho dù là Vô Song cũng có chút không biết nói gì.

    Long Tổ chết đi cũng đại diện cho một điều, cái chết của Long Tổ khiến cho Thiên Đạo sợ hãi, khi Thiên Đạo càng sợ hãi thì nó càng điên cuồng, mà nếu nó càng điên cuồng thì người chịu thiệt lúc này cũng chỉ có Vô Song.

    Mất đi Long Tổ trong tay Thiên Đạo chỉ còn Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ, hai vị Yêu Tổ này sau khi Long Tổ bị diệt thì như hóa điên, Kỳ Tổ có thể không tính tới vì phòng tuyến Tiêu Viêm cùng Hồn Thiên Đế do Vô Song tạo ra quá chắc chắn, hai cường giả đấu đế không thể đánh bại Kỳ Tổ nhưng Kỳ Tổ muốn thắng cũng không phải việc một sớm một chiều.

    Phượng Tổ thì lại khác, sau khi Thiên Đạo mất đi Long Tổ bản thân Phượng Tổ liền ngập tràn sát khí, tốc độ kinh khủng của nó hoàn toàn bộc phát, chỉ thoáng cái đã hoàn toàn thoát khỏi phân thân của Vô Song mà lao thẳng đến hắn.

    Trong cuộc chiến này ngoại trừ Long Tổ bị Vô Song áp chế ra thì Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ hoàn toàn lấn lướt đối thủ của mình, Phượng Tổ lại mang thêm thiên phú tốc độ kinh khủng thì sao phân thân của Vô Song có thể ngăn cản.

    Phượng Tộ di chuyển rất đẹp, nó chỉ để lại một đạo tàn ảnh giữa không trung cùng một con đường hỏa diễm được vẽ ra giữa không gian bao la, chỉ một cái chớp mắt Phượng Tổ đã hiện ra trước mặt Vô Song, một cước đạp thẳng vào ngực Vô Song, một đạp duy nhất trực tiếp làm rạn toàn bộ lồng ngực của hắn.

    Vô Song không có cách nào tránh nổi một đòn này, hắn liền phun ra một ngụm máu, cả người bay ngược về phía sau tuy nhiên Phượng Tổ chẳng biết từ bao giờ đã hiện ra sau lưng, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện không có cách nào đuổi kịp.

    “Phượng Hoàng Hỏa Luân – Cực Diêm Viêm”.

    Môt Hỏa Luân khổng lồ liền xuất hiện sau lưng Vô Song sau đó một ngọn lửa màu da cam mang theo chí cương lực lượng lập tức bám lấy hắn rồi nuốt chửng toàn bộ thân hình Vô Song vào biển lửa vô cùng vô tận.

    Phượng Tổ sau khi nuốt chửng được thân hình của Vô Song vào trong biển lửa cũng không lấy gì làm vui vẻ, hắn thậm chí cũng không thèm dừng lại, hắn còn nhớ như in Vô Song có Địa Ngục Ma Long Giáp với khả năng khắc hỏa cực mạnh mẽ.

    “Phượng Hoàng Hỏa Luân – Phần Dã Thương Thiên”.

    Hỏa Luân lại hiện thân, nó rực rỡ như ánh mặt trời khổng lồ, Hỏa Luân mang theo sức nóng kinh người quét qua thương khung, nuốt chọn đại địa, thứ hỏa diễm kinh khủng kia thậm chí tiến thẳng lục phủ ngũ tạng của Vô Song, nó không chỉ tấn công bên ngoài mà còn muốn tấn công cả tâm tạng bên trong của hắn.

    Ở trong biển lửa khổng lồ đau đớn làm Vô Song run lên, cả người hắn hoàn toàn vô lực thậm chí dưới tác dụng của hỏa diễm ánh mắt của hắn mờ đi rồi chuyển sang màu trắng đục, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều bị đốt cháy thành than.

    Ở trên thương khung ánh mắt của Phượng Tổ rực sáng, ánh mắt mang theo hoàng kim hỏa diễm cùng nụ cười ẩn dưới lớp bất tử hỏa kia, nụ cười địa diện cho Thiên Đạo.

    “Phượng Hoàng Tộc – Tam Mã Ô Kỹ - Cực Nhật Kim Ô”.

    Một tiếng Phượng Minh lại vang vọng chín tầng trời, từ bên trong Phượng Tổ bắn ra một con vật nhỏ hơn màu đỏ, con vật này rất nhanh trở nên khổng lồ, rồi lao thẳng vào biển lửa, lao thẳng vào Vô Song đang thoi thóp.

    Con vật này là trong lửa đế quân, tính về huyết mạch tuyệt đối không thua Phượng Hoàng Tộc, một con Tam Túc Kim Ô hàng thật giá thật, thực lực của nó có lẽ cũng chỉ ngang hàng với Phượng Khinh Huyền thời kì đỉnh cao nhưng để đối phó với một Vô Song lúc này căn bản là thừa sức.

    Tam Túc Kim Ô mang theo cực dương thần lực, nó vừa hiện thân lập tức cái mỏ mở lớn, cả người mang theo chí dương hỏa khóa chặt lấy Vô Song, cái miệng của nó lập tức nuốt luôn cả cơ thể Vô Song vào bên trong, chí dương hỏa không gì không đốt, chí dương hỏa không gì không diệt.

    Phượng Tổ ở trên thương khung khẽ nhếch miệng, đối với nó mà nói trận này quá dễ dàng hay nói đúng hơn đối với Thiên Đạo mà nói thì Vô Song chết chắc chỉ là có một âm thanh phá tan đi cảm xúc vui vẻ của Thiên Đạo, âm thanh hét thảm của Kim Ô.

    Phượng Tộ lập tức trừng mắt lên nhìn vào nơi Kim Ô chiến tử sau đó toàn thân hình của nó run lên, ánh mắt không thể tin được nhìn vào khoảng không trước mắt, Kim Ô quả thực là chết nhưng nó chết không phải là vì Vô Song.

    Kim Ô bị một cực đại hung thú một cước dẫm nát đầu, Kim Ô bị Kỳ Tổ dẫm chết ngay tại chỗ.

    Lúc này làm gì có ai là Vô Song?, khoảng không ngập tràn hỏa diễm của Phượng Tổ căn bản chỉ có Kỳ Tổ, toàn bộ hỏa diễm của Phượng Tổ quả thực cũng chỉ nhắm đến Kỳ Tổ mà thôi, tất nhiên Phượng Tổ không thể giết nổi Kỳ Tổ, cuộc chiến này người thiệt chỉ có Phượng Tổ, không dưng mất đi một con Kim Ô thuộc hạ.

    Nhìn thấy cảnh này cả Kỳ Tổ cùng Phượng Tổ lập tức rùng mình, ở mi tâm của cả hai vị đại nhân vật này đều xuất hiện một làn khói đen nhè nhẹ bay đi.

    Khi ấn kí màu đen hóa thành khói đen dần dần biến mất cũng là lúc Vô Song mở mắt ra, càng đáng nói hơn sau lưng Vô Song là cả Hồn Thiên Đế cùng Tiêu Viêm, cả hai người vậy mà đang chuyển đấu khí cho hắn.

    Vô Song ngồi khoanh chân dưới mặt đất, khóe miệng chậm rãi cong lên, một nụ cười đầy khinh thường thậm chí thêm vài phần tự ngạo.

    “Cỡ như ngươi cũng dám xưng hai chữ Phượng Tổ, hôm nay để ta tiễn ngươi quy thiên luôn vậy”.

    ..........

    Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ một lần nữa dính ảo giác, hay đúng hơn Thiên Đạo lại bị Vô Song qua mặt một lần nữa, lại thêm một lần Thiên Đạo bị Mộng Giới của Hắc Phượng Hoàng Tộc che mắt.

    Nếu Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ sống lại, nếu bọn họ có sinh mệnh riêng cùng linh hồn riêng căn bản không dễ lừa gạt như vậy nhưng đây là Thiên Đạo, Hắc Phượng Hoàng Tộc thích nhất là che măt Thiên Đạo.

    Bị đối phương qua mặt cả Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ sao có thể để yên?, cả hai lập tức lao thẳng về phía Vô Song, cả hai lúc này chỉ muốn xé xác đối phương làm vạn vạn mảnh, tất nhiên trong hai người Phượng Tổ chung quy vẫn cứ lao đến trước Kỳ Tổ.

    Vô Song không nói năng gì mà chỉ nhếch miệng cười, một nụ cười ngập tràn tự tin.

    “Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp”.

    “Luân Hồi Nghiệp Hỏa hiện”.

    Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp trên lý thuyết bắt buộc phải do năm loại hỏa diễm trong đất trời tạo thành, trên lý thuyết mà nói một mình Luân Hồi Nghiệp Hỏa căn bản không có cách nào tự tọa thành Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp nhưng Luân Hồi Nghiệp Hỏa của Vô Song lại là loại hỏa diễm kết hợp của Tịnh Liên Yêu Hỏa, Hư Vô Thôn Viêm, Bất Tử Hỏa, Sinh Mệnh Chi Hỏa, Long Phượng Diễm, Lục Đạo Luân Hồi Viêm, bằng tưng đây loại dị hỏa cấu tạo nên Vô Song vẫn tin tưởng vào Luân Hồi Nghiệp Hỏa của mình.

    Luân Hồi Nghiệp Hỏa như đã nói trong thế giới này không có mấy sức sát thương nhưng kết hợp với Hắc Phượng Hoàng Tộc thì lại khác.

    “Ngũ Luân Ly Hỏa Bàn”.

    “Ngũ Luân Ly Hỏa Trận”.

    “Ngũ Luân Ly Hỏa Giới”.

    “Hắc Phượng Hoàng – Mộng Giới Đế Vương”.

    Bằng vào Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp, bằng vào Luân Hồi Nghiệp Hỏa, bằng vào cả bản thể Hắc Phượng Hoàng của hắn bản thân Vô Song thành công gọi ra một hư ảnh Hắc Phượng Hoàng của riêng mình, thân ảnh Hắc Phượng Hoàng mạnh mẽ lao vút đi, nó lao thẳng vào Kỳ Tổ đang lao tới.

    Sau khi thân ảnh Hắc Phượng Hoàng được tạo ra thì Vô Song cũng dính một cước cực mạnh của Phượng Tổ không khác gì so với mộng cảnh khi nãy cho lắm, khác biệt duy nhất là trước khi dính đòn Vô Song khẽ mỉm cười.........

    Hắc Phượng Hoàng hư ảnh đầu tiên cực kỳ khổng lồ nhưng càng ngày càng nhỏ lại, theo thân hình nó trở nên nhỏ hơn thì tốc độ lại càng ngày càng bạo tăng, nó một lần nữa lao vào mi tâm của Kỳ Tổ, điểm yếu lớn nhất của Kỳ Tổ vẫn không thay đổi, điểm yếu lớn nhất của nó vẫn là linh hồn lực.

    Thân hình Kỳ Tổ một lần nữa khựng lại thậm chí đến cả Thiên Đạo cũng không cách nào nhanh chóng giải thoát cho Kỳ Tổ, thứ này không phải là ảo thuật thông thường, không phải là Mộng Giới như Vô Song hay dùng mà là một thứ khó chơi hơn nhiều, Mê Giới.

    Vô Song hiện nay còn chưa quên được Mê Giới của Mộng Vô Tâm, kẻ này một thức Mê Giới có thể giam giữ chính Vô Song suốt 7 ngày 7 đêm không cách nào phá vây mà ra, Mê Giới tuyệt đối là thứ đáng sử dụng nhất để đối phó với loại quái vật như Kỳ Tổ.

    Kỳ Tổ bị khóa chân còn Phượng Tổ cũng không cử động, Phượng Tổ lúc này khuôn mặt cực kỳ nghi hoặc nhìn vòa hư ảnh Hắc Phượng Hoàng vừa biến mất kia, không phải Phượng Tổ sợ hãi mà chỉ có nghi hoặc, Hắc Phượng Hoàng cùng Bất Tử Phượng Hoàng là hai tồn tại trái cực, một bên chí dương thần thú một bên cực âm hung thú, hai loại tồn tại này như âm và dương không cách nào song song mà đứng nhưng chỉ cần có thể gặp nhau tuyệt đối cộng minh.

    Sự cộng minh này chỉ diễn ra rất ngắn vừa bằng thời gian Hắc Phượng Hoàng chui vào đầu Kỳ Tổ nhưng cũng thành công để Phượng Tổ không tiếp tục lao theo tấn công Vô Song, nói đi cũng phải nói lại, đây là lần đầu tiên Phượng Tổ nhìn thấy Hắc Phượng Hoàng nên nó mới bị phân tâm đến vậy, không phải là Thiên Đạo phân tâm mà lần này quả thực là chút tàn hồn còn lại của Phượng Tổ bị rung động.

    Tranh thủ được chút thời gian quý báu này Vô Song gầm lên một tiếng kinh thiên.

    “Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, Đệ Nhất Biến, Đệ Nhị Biến, Đệ Tam Biến”.

    Thiên Hỏa Tam Huyền Biến vừa ra lượng đấu khí của Vô Song lập tức sôi sục, đấu khí của hắn liền được cộng thêm ba thành, tính cả đấu khí lấy thêm của Hồn Thiên Đế cùng Tiêu viêm kết hợp với phân thân sau khi nhập vào bản thể khiến đấu khí của bản thân hắn rốt cuộc hồi phục được 5 thành so với ban đầu.

    Năm thành đấu khí không nhiều mà cũng không ít nhưng nó tuyệt đối là đủ cho một tuyệt chiêu mạnh nhất lịch sử Đấu Khí Đại Lục.

    ...........

    Ngay khi Phượng Tổ vừa để ý lại vị trí của Vô Song là lúc hắn kết ấn thành công, một cảm giác bất an lập tức hiện ra trong đầu Phượng Tổ, nó có thể thấy khóe miệng Vô Song chậm rãi mở ra, từng chữ từng chữ nó đều nghe thấy.

    “Đà Xá Cổ Đế - Dị Hỏa Quảng Trường”.

    Đà Xá Cổ Đế truyền thừa là hắn đưa cho Tiêu Viêm, thứ này đương nhiên hắn có.

    Phần Quyết thứ này Vô Song đương nhiên cũng có.

    22 loại dị hỏa trong trời đất này hắn hoàn toàn có thể lấy từ Tiêu Viêm, dị hỏa hắn không thiếu.

    Thứ làm Vô Song hơn Tiêu viêm là loại dị hỏa thứ 23, hắn không có Đế Viêm trong tay nhưng hắn có Luân Hồi Nghiệp Hỏa.

    Đứng giữa thiên địa, cả Vô Song cùng Tiêu Viêm đều kết ấn, toàn bộ không gian này đều trở nên nóng hơn bao giờ hết thậm chí hơi nóng át cả Phượng Tổ.

    Đứng thứ 23 trong Dị Hỏa Bảng, Huyền Hoàng Viêm trở về.

    Đứng thứ 22 trong Dị Hỏa Bảng, Vạn Thú Linh Hỏa trở về.

    Đứng thứ 21 trong Dị Hỏa Bảng, Lục Đạo Luân Hồi Viêm trở về.

    .......

    Đứng thứ năm trong Dị Hỏa Bảng, Sinh Mệnh Chi Diễm trở về.

    Đứng thứ tư trong Dị Hỏa Bảng, Kim Đế Phần Thiên Viêm trở về.

    Đứng thứ ba trong Dị Hỏa Bảng, Tịnh Liên Yêu Hỏa trở về.

    Đứng thứ hai trong Dị Hỏa Bảng, Hư Vô Thôn Viêm trở về.

    Đệ nhất dị hỏa Luân Hồi Nghiệp Hỏa – hiện.

    Dị Hỏa Quảng Trường hiện ra, 23 cột đá đều được phát sáng thử hỏi cảnh tượng kinh khủng thế nào?.

    Thêm một loại hỏa diễm liền khiến thực lực của đại trận này bao tăng, 22 loại hỏa diễm có thể một chiêu trấn áp hoàn toàn Hồn Thiên Đế vậy 23 loại hỏa diễm thì thế nào?

    Vô Song không có Đế Viêm, hắn lại càng không muốn sử dụng Đế Viêm, thứ Vô Song muốn sử dụng là Luân Hồi Nghiệp Hỏa.

    Lấy 22 loại dị hỏa trong trời đất làm mồi, hắn muốn vẽ ra hào quang của Luân Hồi Nghiệp Hỏa, hắn muốn cho nó thứ sức mạnh đáng nhẽ phải thuộc về nó.

    “Luân Hồi Nghiệp Hỏa- Chưởng Khống Luân Hồi – Thiên Đạo Một Giới – Diệt”.

    Luân Hồi Nghiệp Hỏa lao đi không thể cản, một con Hắc Phượng Hoàng lại được tạo ra có điều Hắc Phượng Hoàng này lao thẳng về phía Bất Tử Phượng Hoàng.

    Sự đáng sợ nhất của Luân Hồi Nghiệp Hỏa là vô thanh vô tức xóa đi sự tồn tại của kẻ khác thậm chí khiến kẻ đó như chưa từng sinh ra, Luân Hồi Nghiệp Hỏa là loại hỏa diễm chí mạng với Bất Tử Sinh Vật.

    Bản thân Vô Song là Bất Tử Phượng Hoàng sao lại không biết điều này?, đối với hắn giết chết Phượng Tổ căn bản là dễ nhất.

    Dị Hỏa Quảng Trường tán đi, thiên địa lại trở lại bình thường như thuở ban đầu chỉ có Phượng Tổ là biến mất.

    Tiêu Viêm cùng Hồn Thiên Đế đấu khí khô cạn trực tiếp gục xuống.

    Không gian chỉ còn lại Vô Song, Kỳ Tổ cùng Thiên Đạo.

    Lúc này hắn chỉ thản nhiên mỉm cười, đấu khí đã khô cạn, dị hỏa cũng không còn nhưng ít nhất hắn đi được gần hết đoạn đường này.

    “Long Tổ cùng Phượng Tổ đã quy thiên, Kỳ Tổ để ta đưa ngươi theo hai bọn chúng, hôm nay để bản đế tiễn cả ba vị Yêu Tổ cùng nhau quy thiên”.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)